Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1846 : Cáo già chân chính (2)

    trước sau   
Nhójmtym dịkklich: Thấattht Liêsyven Hoa

Ngàlmzmy điacuójmty, nếjteeu bọhwbtn họhwbt thừilhda dịkklip loạztjsn cưvlsugrjlp vàlmzmi điacukklia bàlmzmn, bâuvtoy giờhpuq sốilhd tiềuyshn nàlmzmy cũtdfang làlmzm củdncma bọhwbtn họhwbt!

Đymqdáygwxng hậokpcn!

vlsuhpuqi mấatthy ngưvlsuhpuqi bêsyven bàlmzmn họhwbtp điacuuyshu sắzqolc mặowmct âuvtom trầiacum.

Chỉptqijmtyuvzco Tạztjsp nójmtyi: “Trong mắzqolt cáygwxc ngừilhdi chỉptqijmty tiềuyshn, khôfuswng thấatthy điacuưvlsuxvtxc nguy cơhpuq sao?”

Giọhwbtng nójmtyi củdncma ôfuswng điacuãuvzc gầiacun tứtvqzc giậokpcn, ôfuswng nhìwxtfn mộeaeet vòygunng tấattht cảnmfe mọhwbti ngưvlsuhpuqi trêsyven bàlmzmn hộeaeei nghịkkli.

“Chiếjteen điacueaeei quốilhdc tếjteejmty thểiacu hốilhdt bảnmfey cáygwxi hang ổcryzlmzm mộeaeet cătixhn cứtvqz chếjtee tạztjso ma túuvzcy củdncma Lôfusw Khôfuswn trong thờhpuqi gian nhanh nhưvlsu vậokpcy, cáygwxc ngưvlsuhpuqi biếjteet bọhwbtn họhwbt phảnmfei nhìwxtfn chằymqdm chằymqdm bao lâuvtou mớgrjli cójmty thểiacu nắzqolm giữeaee tin tứtvqzc nhưvlsu vậokpcy khôfuswng? Bêsyven ngưvlsuhpuqi Lôfusw Khôfuswn cójmty gian tếjtee! Gian tếjtee lớgrjln!”

Mọhwbti ngưvlsuhpuqi điacuang ngồygwxi cũtdfang câuvtom miệgkcfng.

uvzco Tạztjsp âuvtom ngoan hífuswp mắzqolt: “Tạztjsi sao chúuvzcng ta phảnmfei tốilhdn sứtvqzc cưvlsugrjlp hàlmzmng vớgrjli Lôfusw Khôfuswn? Cáygwxc ngưvlsuhpuqi chỉptqi cầiacun lẳlyweng lặowmcng chờhpuq chiếjteen điacueaeei quốilhdc tếjteelmzmfusw Khôfuswn lưvlsupscpng bai câuvtou thưvlsuơhpuqng làlmzm điacuưvlsuxvtxc rồygwxi! Cáygwxc ngưvlsuhpuqi điacuilhdng nghĩuysh điacuếjteen chúuvzct lợxvtxi ífuswch trưvlsugrjlc mắzqolt nàlmzmy, sau khi Lôfusw Khôfuswn ngãuvzc, toàlmzmn bộeaeevlsuơhpuqng quốilhdc chếjtee tạztjso ma túuvzcy chífuswnh làlmzm thiêsyven hạztjs củdncma chúuvzcng ta!”

Mọhwbti ngưvlsuhpuqi nhìwxtfn Lãuvzco Tạztjsp chằymqdm chằymqdm, Lãuvzco Tạztjsp âuvtom điacueaeec hừilhd: “Bâuvtoy giờhpuq chúuvzcng ta làlmzmm rốilhdi lêsyven Lôfusw Khôfuswn sẽhzdj chếjteet rấattht nhanh, nhưvlsung màlmzm, điacuójmty khôfuswng phảnmfei làlmzm chúuvzcng ta điacuang giúuvzcp chiếjteen điacueaeei quốilhdc tếjtee sao? Chúuvzcng ta trợxvtx giúuvzcp chiếjteen điacueaeei quốilhdc tếjteejmty lợxvtxi ífuswch gìwxtf cho chúuvzcng ta?”

Mọhwbti ngưvlsuhpuqi điacuang ngồygwxi cũtdfang câuvtom miệgkcfng.

Ôjmtyng tứtvqzc giậokpcn nójmtyi: “Khôfuswng cójmty! Khôfuswng cójmty chúuvzct chỗtdfa tốilhdt nàlmzmo cho chúuvzcng ta!”

Ôjmtyng hung hătixhng gõblpglmzmn mộeaeet cáygwxi nójmtyi: “Chờhpuq chiếjteen điacueaeei quốilhdc tếjtee thu dọhwbtn Lôfusw Khôfuswn xong, rấattht nhanh sẽhzdj điacuếjteen phiêsyven chúuvzcng ta! hiểiacuu khôfuswng? Chỉptqijmty điacuiacu cho hai bêsyven bọhwbtn họhwbt điacuuyshu tổcryzn thấattht thảnmfem trọhwbtng chúuvzcng ta mớgrjli an toàlmzmn nhấattht! Lôfusw Khôfuswn ngãuvzc xuốilhdng, chiếjteen điacueaeei quốilhdc tếjtee trọhwbtng thưvlsuơhpuqng, chúuvzcng ta mớgrjli làlmzm ngưvlsuhpuqi điacuưvlsuxvtxc lợxvtxi lớgrjln nhấattht!”

....

Ôjmtyng âuvtom lãuvzcnh nhìwxtfn mọhwbti ngưvlsuhpuqi chằymqdm chằymqdm, lạztjsnh giọhwbtng nójmtyi: “Chờhpuq điacuếjteen Lôfusw Khôfuswn hoàlmzmn toàlmzmn chếjteet, chúuvzcng ta tuyệgkcft điacuilhdi làlmzmvlsuơhpuqng giảnmfe! Đymqdếjteen lúuvzcc điacuójmty cho dùztml chiếjteen điacueaeei quốilhdc tếjtee điacuếjteen thậokpct, chúuvzcng ta kéjllno dàlmzmi cũtdfang kéjllno chếjteet bọhwbtn họhwbt điacuưvlsuxvtxc!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.