Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1846 : Cáo già chân chính (2)
Nhójmty m dịkkli ch: Thấatth t Liêsyve n Hoa
Ngàlmzm y điacu ójmty , nếjtee u bọhwbt n họhwbt thừilhd a dịkkli p loạztjs n cưvlsu ớgrjl p vàlmzm i điacu ịkkli a bàlmzm n, bâuvto y giờhpuq sốilhd tiềuysh n nàlmzm y cũtdfa ng làlmzm củdncm a bọhwbt n họhwbt !
Đymqd áygwx ng hậokpc n!
Mưvlsu ờhpuq i mấatth y ngưvlsu ờhpuq i bêsyve n bàlmzm n họhwbt p điacu ềuysh u sắzqol c mặowmc t âuvto m trầiacu m.
Chỉptqi cójmty Lãuvzc o Tạztjs p nójmty i: “Trong mắzqol t cáygwx c ngừilhd i chỉptqi cójmty tiềuysh n, khôfusw ng thấatth y điacu ưvlsu ợxvtx c nguy cơhpuq sao?”
Giọhwbt ng nójmty i củdncm a ôfusw ng điacu ãuvzc gầiacu n tứtvqz c giậokpc n, ôfusw ng nhìwxtf n mộeaee t vòygun ng tấatth t cảnmfe mọhwbt i ngưvlsu ờhpuq i trêsyve n bàlmzm n hộeaee i nghịkkli .
“Chiếjtee n điacu ộeaee i quốilhd c tếjtee cójmty thểiacu hốilhd t bảnmfe y cáygwx i hang ổcryz vàlmzm mộeaee t cătixh n cứtvqz chếjtee tạztjs o ma túuvzc y củdncm a Lôfusw Khôfusw n trong thờhpuq i gian nhanh nhưvlsu vậokpc y, cáygwx c ngưvlsu ờhpuq i biếjtee t bọhwbt n họhwbt phảnmfe i nhìwxtf n chằymqd m chằymqd m bao lâuvto u mớgrjl i cójmty thểiacu nắzqol m giữeaee tin tứtvqz c nhưvlsu vậokpc y khôfusw ng? Bêsyve n ngưvlsu ờhpuq i Lôfusw Khôfusw n cójmty gian tếjtee ! Gian tếjtee lớgrjl n!”
Mọhwbt i ngưvlsu ờhpuq i điacu ang ngồygwx i cũtdfa ng câuvto m miệgkcf ng.
Lãuvzc o Tạztjs p âuvto m ngoan hífusw p mắzqol t: “Tạztjs i sao chúuvzc ng ta phảnmfe i tốilhd n sứtvqz c cưvlsu ớgrjl p hàlmzm ng vớgrjl i Lôfusw Khôfusw n? Cáygwx c ngưvlsu ờhpuq i chỉptqi cầiacu n lẳlywe ng lặowmc ng chờhpuq chiếjtee n điacu ộeaee i quốilhd c tếjtee vàlmzm Lôfusw Khôfusw n lưvlsu ỡpscp ng bai câuvto u thưvlsu ơhpuq ng làlmzm điacu ưvlsu ợxvtx c rồygwx i! Cáygwx c ngưvlsu ờhpuq i điacu ừilhd ng nghĩuysh điacu ếjtee n chúuvzc t lợxvtx i ífusw ch trưvlsu ớgrjl c mắzqol t nàlmzm y, sau khi Lôfusw Khôfusw n ngãuvzc , toàlmzm n bộeaee vưvlsu ơhpuq ng quốilhd c chếjtee tạztjs o ma túuvzc y chífusw nh làlmzm thiêsyve n hạztjs củdncm a chúuvzc ng ta!”
Mọhwbt i ngưvlsu ờhpuq i nhìwxtf n Lãuvzc o Tạztjs p chằymqd m chằymqd m, Lãuvzc o Tạztjs p âuvto m điacu ộeaee c hừilhd : “Bâuvto y giờhpuq chúuvzc ng ta làlmzm m rốilhd i lêsyve n Lôfusw Khôfusw n sẽhzdj chếjtee t rấatth t nhanh, nhưvlsu ng màlmzm , điacu ójmty khôfusw ng phảnmfe i làlmzm chúuvzc ng ta điacu ang giúuvzc p chiếjtee n điacu ộeaee i quốilhd c tếjtee sao? Chúuvzc ng ta trợxvtx giúuvzc p chiếjtee n điacu ộeaee i quốilhd c tếjtee cójmty lợxvtx i ífusw ch gìwxtf cho chúuvzc ng ta?”
Mọhwbt i ngưvlsu ờhpuq i điacu ang ngồygwx i cũtdfa ng câuvto m miệgkcf ng.
Ôjmty ng tứtvqz c giậokpc n nójmty i: “Khôfusw ng cójmty ! Khôfusw ng cójmty chúuvzc t chỗtdfa tốilhd t nàlmzm o cho chúuvzc ng ta!”
Ôjmty ng hung hătixh ng gõblpg bàlmzm n mộeaee t cáygwx i nójmty i: “Chờhpuq chiếjtee n điacu ộeaee i quốilhd c tếjtee thu dọhwbt n Lôfusw Khôfusw n xong, rấatth t nhanh sẽhzdj điacu ếjtee n phiêsyve n chúuvzc ng ta! hiểiacu u khôfusw ng? Chỉptqi cójmty điacu ểiacu cho hai bêsyve n bọhwbt n họhwbt điacu ềuysh u tổcryz n thấatth t thảnmfe m trọhwbt ng chúuvzc ng ta mớgrjl i an toàlmzm n nhấatth t! Lôfusw Khôfusw n ngãuvzc xuốilhd ng, chiếjtee n điacu ộeaee i quốilhd c tếjtee trọhwbt ng thưvlsu ơhpuq ng, chúuvzc ng ta mớgrjl i làlmzm ngưvlsu ờhpuq i điacu ưvlsu ợxvtx c lợxvtx i lớgrjl n nhấatth t!”
....
Ôjmty ng âuvto m lãuvzc nh nhìwxtf n mọhwbt i ngưvlsu ờhpuq i chằymqd m chằymqd m, lạztjs nh giọhwbt ng nójmty i: “Chờhpuq điacu ếjtee n Lôfusw Khôfusw n hoàlmzm n toàlmzm n chếjtee t, chúuvzc ng ta tuyệgkcf t điacu ốilhd i làlmzm vưvlsu ơhpuq ng giảnmfe ! Đymqd ếjtee n lúuvzc c điacu ójmty cho dùztml chiếjtee n điacu ộeaee i quốilhd c tếjtee điacu ếjtee n thậokpc t, chúuvzc ng ta kéjlln o dàlmzm i cũtdfa ng kéjlln o chếjtee t bọhwbt n họhwbt điacu ưvlsu ợxvtx c!”
Ngà
Đ
Mư
Chỉ
Giọ
“Chiế
Mọ
Lã
Mọ
Mọ
Ô
Ô
....
Ô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.