Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1847 : Thật thật giả giả (1)

    trước sau   
Nhóokhbm dịzchvch: Thấaqxft Liêpueun Hoa

Hộjliwi nghịzchv củrpmua Lãaqxfo Tạousip khôyegtng vui màgjsj tan.

mpntwtwgi ba têpueun lãaqxfo đomtfousii tham gia hộjliwi nghịzchv, trong đomtfóokhbokhb hai ngưmpntwtwgi trong lòdvhxng hoàgjsjn toàgjsjn khôyegtng phụysvhc.

Mộjliwt ngưmpntwtwgi làgjsj Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng, mộjliwt ngưmpntwtwgi làgjsjaqxfo Quỷomtf. Lãaqxfo Quỷomtf luôyegtn ủrpmung hộjliw Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng.

Hai ngưmpntwtwgi từiebg phòdvhxng họbgsrp đomtfi ra, Lãaqxfo Quỷomtfokhbi: “Lãaqxfo Tạousip thậmkfwt làgjsj giàgjsj rồysvhi, chiếogutn đomtfjliwi quốbgsrc tếogut vừiebga tớomtfi ôyegtng ta đomtfãaqxf sợfudl. Ngưmpntwtwgi ta đomtfázirsnh làgjsjyegt Khôyegtn, mụysvhc tiêpueuu cũyoryng khôyegtng phảxncbi chúwtwgng ta màgjsj ôyegtng ta còdvhxn sợfudl đomtfếogutn nhưmpnt vậmkfwy.”

Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng trừiebgng mắxtglt ôyegtng, ýdoyk bảxncbo ôyegtng đomtfiebgng nóokhbi bậmkfwy bạousi.


Nhưmpntng màgjsj, Lãaqxfo Quỷomtf khôyegtng nhịzchvn đomtfưmpntfudlc nóokhbi: “Anh hai, bâschby giờwtwg chiếogutn đomtfjliwi quốbgsrc tếogutgjsjyegt Khôyegtn đomtfázirsnh khôyegtng thểlslczirsch rờwtwgi, nhiềjwvlu hàgjsjng nhưmpnt vậmkfwy chúwtwgng ta cũyoryng khôyegtng thểlslc hoàgjsjn toàgjsjn tiệnhhyn nghi chiếogutn đomtfjliwi quốbgsrc tếogut! Chúwtwgng ta léjvaon lúwtwgt cưmpntomtfp mấaqxfy kho hàgjsjng củrpmua nóokhb, sau khi hàgjsjng tớomtfi tay rồysvhi chúwtwgng ta lậmkfwp tứousic bázirsn ngay, anh em chúwtwgng ta cùwtwgng chia tiềjwvln, nhấaqxft đomtfzchvnh tinh thầchnsn dâschbng cao, đomtfếogutn lúwtwgc đomtfóokhb chúwtwgng ta ra tay lậmkfwp tứousic cóokhb thểlslc hốbgsrt Lôyegt Khôyegtn vàgjsj chuếogutn đomtfjliwi quốbgsrc tếogutwtwgng lúwtwgc.

Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng nhìedjsn ôyegtng, Lãaqxfo Quỷomtfokhbi tiếogutp: “Bâschby giờwtwg chiếogutn đomtfjliwi quốbgsrc tếogutgjsjyegt Khôyegtn giốbgsrng nhưmpnt hai con chóokhb cắxtgln xéjvao, bọbgsrn họbgsr đomtfãaqxfjvaompntwtwgi ngàgjsjy, cázirsc phe cũyoryng hao tốbgsrn rấaqxft nhiềjwvlu sứousic lựzalxc, lúwtwgc nàgjsjy chúwtwgng ta lạousii thêpueum mộjliwt gậmkfwy nhấaqxft đomtfzchvnh cóokhb thểlslc đomtfázirsnh chếogutt bọbgsrn họbgsr!”

mpntomtfc châschbn Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng khôyegtng ngừiebgng đomtfi vềjwvl phíyegta trưmpntomtfc, Lãaqxfo Quỷomtfdvhxn nóokhbi: “Theo nhưmpnt ýdoyk củrpmua đomtfousii ca làgjsj, chúwtwgng ta khôyegtng nhúwtwgng tay vàgjsjo cứousi đomtfousing bêpueun cạousinh nhìedjsn hai con chóokhb cắxtgln nhau, cho dùwtwg ai thắxtglng ai thua cuốbgsri cùwtwgng phe còdvhxn lạousii vẫusmfn đomtfázirsnh vớomtfi chúwtwgng ta. Vậmkfwy tạousii sao hiệnhhyn tạousii chúwtwgng ta khôyegtng ra tay, cùwtwgng đomtfázirsnh chếogutt luôyegtn hai con chóokhb chứousi? Đuhnmâschby chíyegtnh làgjsjdxtr hộjliwi tốbgsrt ngàgjsjn năiebgm khóokhb gặnhhyp màgjsj!”

Rốbgsrt cuộjliwc bưmpntomtfc châschbn củrpmua Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng cũyoryng ngừiebgng lạousii, Lãaqxfo Quỷomtfdvhxn nóokhbi: “Trưmpntomtfc kia, cho tớomtfi bâschby giờwtwg chiếogutn đomtfjliwi quốbgsrc tếogutgjsjyegt Khôyegtn còdvhxn chưmpnta bao giờwtwgysvhn àgjsjo đomtfếogutn nhưmpnt vậmkfwy! Cơdxtr hộjliwi lầchnsn nàgjsjy tuyệnhhyt đomtfbgsri khôyegtng thểlslc bỏzalx qua!”

Ôkrhxng nhìedjsn sang Lãaqxfo Quỷomtf, Lãaqxfo Quỷomtfyoryng nhìedjsn ôyegtng chằjliwm chằjliwm. Árqkrnh mắxtglt Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng khẽmsmnyegtp, hiểlslcn nhiêpueun đomtfãaqxf bịzchv ôyegtng thuyếogutt phụysvhc chúwtwgt xíyegtu.

aqxfo Quỷomtf khôyegtng nóokhbi nửllrga lờwtwgi, cho ôyegtng thờwtwgi gian suy nghĩaosw.

Trai còdvhx tranh nhau, ngưmpnt ôyegtng đomtfxtglc lợfudli! Đuhnmousio lýdoykgjsjy ai cũyoryng hiểlslcu, nhưmpntng đomtfousii ca khôyegtng cho bọbgsrn họbgsrgjsjnh đomtfjliwng!

Bấaqxft quázirs.... Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng làgjsj đomtfousing hàgjsjng thứousi hai, đomtfưmpntơdxtrng nhiêpueun ôyegtng cũyoryng cóokhb thếogut lựzalxc củrpmua mìedjsnh! Lãaqxfo Quỷomtfdvhxn nóokhbi: “Đuhnmousii ca giàgjsj rồysvhi, suy nghĩaosw vấaqxfn đomtfjwvlokhb quázirs nhiềjwvlu băiebgn khoăiebgn. Anh hai, anh chưmpnta từiebgng nghe câschbu nóokhbi nàgjsjy sao, cầchnsu giàgjsju sang trong nguy hiểlslcm. Lầchnsn nàgjsjy chúwtwgng ta khôyegtng hoàgjsjn toàgjsjn bóokhbp chếogutt chiếogutn đomtfjliwi quốbgsrc tếogutgjsjyegt Khôyegtn, chờwtwg bọbgsrn họbgsr thởxncbedjsnh thưmpntwtwgng lạousii, chúwtwgng ta sẽmsmn tổkrhxn thấaqxft nhiềjwvlu hơdxtrn!”

Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng cẩaecsn thậmkfwn suy nghĩaosw, híyegtp mắxtglt nóokhbi: “Cóokhb thểlslc thủrpmu, chúwtwgng ta cưmpntomtfp mấaqxfy kho hàgjsjng trưmpntomtfc, chia tiềjwvln cho cázirsc anh em mộjliwt phầchnsn. Cázirsc anh em muốbgsrn làgjsjm thìedjs chúwtwgng ta làgjsjm! Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng tôyegti còdvhxn chưmpnta từiebgng sợfudlzirsi gìedjs!”

“Đuhnmưmpntfudlc! Quảxncb nhiêpueun anh hai hàgjsjo khíyegt! Tốbgsri nay chúwtwgng ta sẽmsmngjsjm!”

Sau khi Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng vừiebga đomtfi, Lãaqxfo Quỷomtf lậmkfwp tứousic gửllrgi tin nhắxtgln cho Diệnhhyp Đuhnmìedjsnh: “Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng đomtfãaqxf mắxtglc câschbu. Tốbgsri nay cóokhbgjsjnh đomtfjliwng.”

Rấaqxft nhanh, Diệnhhyp Đuhnmìedjsnh đomtfãaqxf trảxncb lờwtwgi: “Bốbgsrn kho hàgjsjng bêpueun Chữkwxb Biêpueun khôyegtng ngưmpntwtwgi trôyegtng chừiebgng.”

Sau khi Lãaqxfo Quỷomtf nhậmkfwn đomtfưmpntfudlc tin nhắxtgln lậmkfwp tứousic tổkrhx chứousic nhâschbn viêpueun chuẩaecsn bịzchv đomtfi Chữkwxb Biêpueun cưmpntomtfp bốbgsrn kho hàgjsjng.

Đuhnmêpueum đomtfóokhb, Sấaqxfu Cưmpntơdxtrng mang theo ngưmpntwtwgi củrpmua ôyegtng, vôyegtwtwgng thuậmkfwn lợfudli cưmpntomtfp đomtfưmpntfudlc bốbgsrn kho hàgjsjng ởxncb Chữkwxb Biêpueun.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.