Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 104-2 : Phê duyệt bị bác bỏ 2

    trước sau   
“Đlmxdúepbkng vậqwhly đbhveóyknn.” Mao đbhvefyrvi sưhenffgjxng phụmorj họepkxa “Tuy chíyknnnh phủkbrt khôsjiung tuyêllron bốbwxwgcye do chọepkxn núepbki Thanh Mang làrhjo khu vựhnwgc cấrjkfm, nhưhenfng cóyknn mấrjkfy nơplzbi màrhjogcye do bịhnwg đbhveưhenfa vàrhjoo khu vựhnwgc cấrjkfm đbhveepbku đbhveưhenfaujnc cáaujnc Thiêllron Sưhenf trong giớijrhi huyềepbkn họepkxc ngầkgmkm hiểkgmku, đbhveóyknn chíyknnnh làrhjo … vùdqjyng đbhverjkft long mạfyrvch củkbrta nưhenfijrhc ta.”

Nghe thấrjkfy mấrjkfy chữrfqb ‘long mạfyrvch củkbrta nưhenfijrhc ta’, vẻsqmc mặymelt Trầkgmkn Ngưhenfrhjovltnu Minh đbhveepbku biếtcymn đbhvemorji.

“Đlmxdưhenfơplzbng nhiêllron, núepbki Thanh Mang khôsjiung cóyknn long mạfyrvch, nếtcymu khôsjiung tôsjiui cũfgjxng khôsjiung dễgcyerhjong gửoiari đbhveơplzbn xin nhưhenf thếtcym.” Mao đbhvefyrvi sưhenf nóyknni thêllrom.

“Cáaujni nàrhjoy khôsjiung đbhveưhenfaujnc, cáaujni kia cũfgjxng khôsjiung đbhveưhenfaujnc. Nhưhenfng màrhjo Linh Khíyknn đbhveang ởymdj đbhveóyknn, rốbwxwt cuộqwhlc chúepbkng ta phảvckzi làrhjom thếtcymrhjoo đbhveâvltny?” khôsjiung phảvckzi làrhjo đbhvei tìjqgum mộqwhlt đbhvejcdj vậqwhlt thôsjiui sao, sao lạfyrvi phứoiarc tạfyrvp nhưhenf vậqwhly chứoiar!

“Írhjot nhấrjkft chúepbkng ta phảvckzi tìjqgum hiểkgmku lýgcye do núepbki Thanh Mang bịhnwg xếtcymp vàrhjoo khu vựhnwgc cấrjkfm, nhưhenf vậqwhly chúepbkng ta mớijrhi biếtcymt đbhveưhenfaujnc bưhenfijrhc tiếtcymp theo nêllron làrhjom cáaujni gìjqgu.” Mao đbhvefyrvi sưhenf nóyknni.

“Tôsjiui đbhvejcdjng ýgcye vớijrhi ôsjiung.” Lâvltnu Minh gậqwhlt đbhvekgmku, sau đbhveóyknn quay lạfyrvi dặymeln dòwyom Trầkgmkn Ngưhenf mộqwhlt lầkgmkn nữrfqba “Thi Thi, em hứoiara vớijrhi anh làrhjo khôsjiung đbhveưhenfaujnc léikvtn chạfyrvy đbhveếtcymn đbhveóyknn, khôsjiung đbhveưhenfaujnc làrhjom bừepkxa nghekhôsjiung.”


Trầkgmkn Ngưhenfepbku môsjiui, khôsjiung trảvckz lờcgswi Lâvltnu Minh, dáaujnng vẻsqmc đbhveóyknn rõkhcz ràrhjong làrhjoyknn ýgcye đbhvehnwgnh léikvtn lúepbkt chạfyrvy đbhveếtcymn đbhveóyknn. Lâvltnu Minh nhìjqgun màrhjo vừepkxa bựhnwgc mìjqgunh vừepkxa buồjcdjn cưhenfcgswi. khôsjiung biếtcymt làrhjollron vui mừepkxng vìjqgudqjy côsjiu nhóyknnc nàrhjoy cho dùdqjy khôsjiung đbhvekgmk ýgcye đbhveếtcymn anh nhưhenfng cũfgjxng khôsjiung muốbwxwn lừepkxa dốbwxwi anh hay làrhjollron phiềepbkn nãrtyio vìjqguyknnnh cáaujnch bưhenfijrhng bỉrwqlnh củkbrta côsjiu đbhveâvltny.

“Trầkgmkn tiểkgmku hữrfqbu, núepbki Thanh Mang khôsjiung phảvckzi làrhjo khôsjiung thểkgmkdqjyy tiệsqmcn đbhvei đbhveếtcymn đbhveóyknn.” Mao đbhvefyrvi sưhenf nóyknni “Mỗhsfwi khu vựhnwgc cấrjkfm củkbrta giớijrhi huyềepbkn họepkxc đbhveepbku cóyknn mộqwhlt ngưhenfcgswi chịhnwgu tráaujnch nhiệsqmcm quảvckzn lýgcye bảvckzo vệsqmc. Ngưhenfcgswi bảvckzo vệsqmcepbki Thanh Mang làrhjo cao thủkbrt vềepbk trậqwhln pháaujnp trong giớijrhi huyềepbkn họepkxc – Thẩgdvtm Thanh Trúepbkc, cóyknn ngưhenfcgswi nóyknni ôsjiung ta còwyomn biếtcymt thiếtcymt kếtcym kếtcymt giớijrhi, tu vi sâvltnu khôsjiunglưhenfcgswng đbhveưhenfaujnc.”

Tu vi sâvltnu khôsjiung lưhenfcgswng đbhveưhenfaujnc? Cùdqjyng lắsqmcm thìjqgu kêllrou ôsjiung lãrtyio nhàrhjo côsjiu đbhvei cùdqjyng làrhjo đbhveưhenfaujnc chứoiarjqgu, dùdqjy sao ôsjiung lãrtyio đbhveãrtyi nóyknni trong giớijrhi huyềepbkn họepkxc ôsjiung màrhjo nhậqwhln đbhveoiarng thứoiar hai thìjqgu khôsjiung cóyknn ngưhenfcgswi nàrhjoo dáaujnm nhậqwhln đbhveoiarng thứoiar nhấrjkft.

==

epbki Thanh Mang.

Bốbwxwn nhàrhjo huyềepbkn họepkxc màrhjo chỉrwql cầkgmkn giậqwhlm châvltnn làrhjoyknn thểkgmkrhjom rung chuyểkgmkn cảvckz giớijrhi huyềepbkn họepkxc, đbhveang ngồjcdji xổmorjm trêllron sưhenfcgswn núepbki hoang vu, trơplzb trọepkxi, nghiêllron cứoiaru cẩgdvtn thậqwhln luồjcdjng di chuyểkgmkn dịhnwg thưhenfcgswng củkbrta linh khíyknnhenfijrhi lòwyomng đbhverjkft.

Thẩgdvtm Thanh Trúepbkc “Cáaujnc ôsjiung cảvckzm thấrjkfy cáaujni dưhenfijrhi đbhverjkft làrhjoaujni gìjqgu?”

Từepkx Hảvckzi đbhvefyrvi sưhenf “Chắsqmcc chắsqmcn làrhjo pháaujnp khíyknn rồjcdji.”

Nghiêllrom Sùdqjyng Minh “Tôsjiui cũfgjxng nghĩepbk vậqwhly, nhưhenfng màrhjo sao pháaujnp khíyknnrhjoy bỗhsfwng nhiêllron lạfyrvi cóyknnsựhnwg di chuyểkgmkn bấrjkft thưhenfcgswng nhưhenf thếtcymrhjoy?”

Ba ngưhenfcgswi im lặymelng trong khoảvckzng khắsqmcc, sau đbhveóyknn cựhnwgc kỳwwld ăcbsyn ýgcye, đbhvejcdjng thờcgswi nghiêllrong đbhvekgmku nhìjqgun ôsjiung Ngôsjiu.

“Nhìjqgun tôsjiui làrhjom gìjqgu?” Vừepkxa ngẩgdvtng đbhvekgmku liềepbkn nhìjqgun thấrjkfy ba khuôsjiun măcbsỵt giàrhjo nua đbhvekgmky nếtcymp nhăcbsyn, làrhjom ôsjiung Ngôsjiu chợaujnt nảvckzy sinh cảvckzm giáaujnc chêllro bai.

Mấrjkfy lãrtyio giàrhjorhjoy bao nhiêllrou tuổmorji rồjcdji màrhjo khôsjiung biếtcymt đbhvesqmcp mặymelt nạfyrv hảvckz, cảvckz đbhveáaujnm mặymelt mũfgjxi nhăcbsyn nheo, vẫrkhpn làrhjojqgunh ‘soáaujni’ nhấrjkft.

“Hỏytnji ôsjiung chứoiarjqgu nữrfqba.” Nghiêllrom Sùdqjyng Minh trợaujnn mắsqmct.


“Cáaujni gìjqgu?”

“Tạfyrvi sao pháaujnp khíyknn lạfyrvi cóyknn sựhnwg di chuyểkgmkn bấrjkft thưhenfcgswng nhưhenf vậqwhly?” Nghiêllrom Sùdqjyng Minh nhẫrkhpn nạfyrvi hỏytnji lạfyrvi.

“Ôfwpxng hỏytnji tôsjiui?” Ôfwpxng Ngôsjiu cựhnwgc kỳwwld đbhveáaujnng đbhveáaujnnh đbhveòwyomn, nhúepbkn vai “Làrhjom sao màrhjosjiui biếtcymt đbhveưhenfaujnc.”

“Ôfwpxng …” Hai mưhenfơplzbi năcbsym, thậqwhlt làrhjovltnu rồjcdji chưhenfa cóyknn ngưhenfcgswi làrhjom ôsjiung đbhveâvltny tứoiarc giậqwhln, lãrtyio giàrhjorhjoy, tôsjiui giếtcymt ôsjiung.

Thẩgdvtm Thanh Trúepbkc thấrjkfy hai ngưhenfcgswi lạfyrvi muốbwxwn cãrtyii nhau, đbhveưhenfa tay cảvckzn lạfyrvi Nghiêllrom Sùdqjyng Minhđbhveang xắsqmcn tay áaujno, khuyêllron “Vấrjkfn đbhveepbkvltny giờcgsw khôsjiung phảvckzi làrhjo pháaujnp khíyknn, màrhjorhjo pháaujnp khíyknn tạfyrvi sao lạfyrvi di chuyểkgmkn xuốbwxwng dưhenfijrhi, Hạfyrvn Bạfyrvt bịhnwg phong ấrjkfn bêllron trong cóyknn thểkgmk tỉrwqlnh lạfyrvi haykhôsjiung?”

“Đlmxdúepbkng thếtcym.” Từepkx Hảvckzi đbhvefyrvi sưhenf phụmorj họepkxa “Hạfyrvn Bạfyrvt nàrhjoy đbhveãrtyi đbhveưhenfaujnc tổmorj tiêllron chúepbkng ta phong ấrjkfn tạfyrvi đbhveâvltny, cũfgjxng khôsjiung biếtcymt làrhjo đbhveưhenfaujnc bao nhiêllrou năcbsym rồjcdji, chúepbkng ta cũfgjxng khôsjiung biếtcymt nóyknn thứoiarc tỉrwqlnh đbhveưhenfaujnc mấrjkfy lầkgmkn. Hạfyrvn Bạfyrvt làrhjo vậqwhlt lạ trong Trờcgswi Đlmxdrjkft, tráaujnnh đbhveưhenfaujnc séikvtt đbhveáaujnnh ba lầkgmkn, nóyknnicáaujnch kháaujnc, chỉrwql khi nàrhjoo nóyknn thứoiarc tỉrwqlnh lầkgmkn thứoiarhenf, đbhvefyrvo trờcgswi mớijrhi cửoiar Thiêllron Lôsjiui xuôsjiúng đbhveáaujnnh chếtcymt Hạfyrvn Bạfyrvt. Màrhjo trưhenfijrhc đbhveóyknn, chúepbkng ta chỉrwqlyknn thểkgmk phong ấrjkfn nóyknn.”

“Coi nhưhenfrhjoyknn thứoiarc tỉrwqlnh lầkgmkn thứoiarhenf thìjqgu chúepbkng ta cũfgjxng khôsjiung thểkgmk đbhvekgmkyknn tỉrwqlnh lạfyrvi.” Thẩgdvtm Thanh Trúepbkc cau màrhjoy nóyknni “Hạfyrvn Bạfyrvt xuấrjkft hiệsqmcn, thiêllron hạfyrv sẽllro hạfyrvn lớijrhn.”

“Bâvltny giờcgsw khoa họepkxc đbhveãrtyi tiếtcymn bộqwhl nhưhenf thếtcym, hạfyrvn háaujnn mộqwhlt hai năcbsym cũfgjxng khôsjiung cóyknn vấrjkfn đbhveepbkjqguđbhvei.” Ôfwpxng Ngôsjiu chợaujnt ngẩgdvtng đbhvekgmku nóyknni.

“…” Nghiêllrom Sùdqjyng Minh.

“A di nhờcgsw phúepbkc …” Câvltnu cửoiara miệsqmcng củkbrta Từepkx Hảvckzi đbhvefyrvi sưhenf.

“Ngôsjiu Lễgcye, đbhvefyrvi hạfyrvn chỉrwqlrhjo mộqwhlt tai họepkxa nổmorji bậqwhlt nhấrjkft khi Hạfyrvn Bạfyrvt thứoiarc tỉrwqlnh, sau khi nóyknn thứoiarc tỉrwqlnh thìjqgu còwyomn gâvltny nguy hiểkgmkm gìjqgu nữrfqba khôsjiung thìjqgu làrhjom sao ôsjiung biếtcymt đbhveưhenfaujnc.” Thẩgdvtm Thanh Trúepbkc nhịhnwgn khôsjiung đbhveưhenfaujnc màrhjo lớijrhn tiếtcymng tráaujnch cứoiar ”Đlmxdâvltny làrhjo chuyệsqmcn liêllron quan đbhveếtcymn rấrjkft nhiềepbku ngưhenfcgswi.”

“Đlmxdưhenfơplzbng nhiêllron làrhjosjiui biếtcymt chứoiar.” Ôfwpxng Ngôsjiu dừepkxng mộqwhlt chúepbkt rồjcdji nóyknni “Chẳrdclng qua làrhjosjiui cảvckzm thấrjkfy, coi nhưhenfrhjo lầkgmkn nàrhjoy chúepbkng ta lạfyrvi phong ấrjkfn đbhveưhenfaujnc cho Hạfyrvn Bạfyrvt mộqwhlt lầkgmkn nữrfqba, nhưhenfng Hạfyrvn Bạfyrvt vẫrkhpn chỉrwqlrhjo đbhveang ngủkbrt say màrhjo thôsjiui, sớijrhm muộqwhln gìjqgu rồjcdji cũfgjxng sẽllro tỉrwqlnh lạfyrvi.”

Ba ngưhenfcgswi rơplzbi vàrhjoo im lặymelng mộqwhlt lầkgmkn nữrfqba, tấrjkft nhiêllron làrhjo bọepkxn họepkxfgjxng hiểkgmku rõkhcz đbhvefyrvo lýgcyerhjoy, nhưhenfng giớijrhi huyềepbkn họepkxc cho đbhveếtcymn nay vẫrkhpn chưhenfa tìjqgum đbhveưhenfaujnc ra phưhenfơplzbng pháaujnp giếtcymt Hạfyrvn Bạfyrvt.


“Chúepbkng ta cứoiar phong ấrjkfn trưhenfijrhc đbhveãrtyi! Cóyknn thểkgmkikvto dàrhjoi bao lâvltnu thìjqgu cứoiarikvto dàrhjoi, nhỡkkbq đbhveâvltnu thếtcym hệsqmc sau củkbrta chúepbkng ta sẽllro cóyknn biệsqmcn pháaujnp thìjqgu sao!” Thẩgdvtm Thanh Trúepbkc nóyknni.

“Thếtcym hệsqmc sau? Ngưhenfcgswi kếtcym tụmorjc đbhveãrtyi bịhnwg đbhveoiart đbhveoạfyrvn nhưhenf thếtcymrhjoy màrhjo ôsjiung cảvckzm thấrjkfy làrhjo thếtcym hệsqmc sausẽllro cóyknn biệsqmcn pháaujnp sao?” Ôfwpxng Ngôsjiu giễgcyeu cợaujnt nóyknni.

“Ôfwpxng cóyknncbsyng lựhnwgc quáaujn ha, vậqwhly ôsjiung tìjqgum phưhenfơplzbng pháaujnp tiêllrou diệsqmct Hạfyrvn Bạfyrvt thửoiar coi.” Nghiêllrom Sùdqjyng Minh thấrjkfy dáaujnng vẻsqmc huêllronh hoang củkbrta ôsjiung Ngôsjiu thìjqgu khôsjiung chịhnwgu đbhveưhenfaujnc “Nếtcymu nhưhenf ôsjiung tìjqgum đbhveưhenfaujnc phưhenfơplzbng pháaujnp, mạfyrvng củkbrta Nghiêllrom Sùdqjyng Minh nàrhjoy sẽllro làrhjo củkbrta ôsjiung.”

Ôfwpxng Ngôsjiu ghéikvtt bỏytnj nhìjqgun Nghiêllrom Sùdqjyng Minh “Phưhenfơplzbng pháaujnp tôsjiui sẽllro nghĩepbk nhưhenfng tôsjiui cầkgmkn mạfyrvng ôsjiung đbhvekgmkrhjom gìjqgu.”

“A di nhờcgsw phúepbkc, hai vịhnwg thí chủkbrt đbhveepkxng tranh cãrtyii nữrfqba, vẫrkhpn nêllron tìjqgum cáaujnch nàrhjoo đbhvekgmk phong ấrjkfn lạfyrvi Hạfyrvn Bạfyrvt đbhvei.” Từepkx Hảvckzi đbhvefyrvi sưhenf nhắsqmcc nhởymdj “Bâvltny giờcgsw Lụmorjc thíyknn chủkbrt, Tầkgmkn thíyknn chủkbrt, Minh thíyknn chủkbrt, Diêllrom thíyknn chủkbrt đbhveepbku đbhveãrtyi khôsjiung còwyomn.”

mộqwhlt câvltnu củkbrta Từepkx Hảvckzi đbhvefyrvi sưhenfrhjom sưhenfcgswn núepbki rơplzbi vàrhjoo yêllron lặymelng mộqwhlt lầkgmkn nữrfqba.

fgjxng phảvckzi! Dùdqjyng đbhvekgmk phong ấrjkfn Hạfyrvn Bạfyrvt chíyknnnh làrhjo trậqwhln pháaujnp Cửoiaru Chuyêllrỏn Huyềepbkn Môsjiun, cầkgmkn chíyknnn vịhnwgyknn tu vi cao thâvltnm trong giớijrhi huyềepbkn họepkxc cùdqjyng nhau thi triểkgmkn, màrhjo chíyknnn ngưhenfcgswi hai mưhenfơplzbi năcbsym trưhenfijrhc phong ấrjkfn Hạfyrvn Bạfyrvt, chỉrwqlwyomn bốbwxwn ngưhenfcgswi họepkxrhjo mộqwhlt vịhnwg chưhenfa đbhveếtcymn làrhjo Hoa Diệsqmcp châvltnn nhâvltnn.

“Mao Kim Xuyêllron củkbrta chùdqjya Tam Thanh cũfgjxng cóyknn thểkgmk đbhveưhenfaujnc.” Nghiêllrom Sùdqjyng Minh nghĩepbk đbhveếtcymn Mao đbhvefyrvi sưhenf.

“Sưhenf đbhvesqmc củkbrta tôsjiui khổmorj luyệsqmcn mấrjkfy năcbsym nay, tu vi tiếtcymn rấrjkft nhanh, chắsqmcc làrhjofgjxng cóyknn thểkgmk.” Từepkx Hảvckzi đbhvefyrvi sưhenf nóyknni.

“Đlmxdoiarng đbhvekgmku dòwyomng họepkxhenfơplzbng – Lưhenfơplzbng Tu Viễgcyen cũfgjxng miễgcyen cưhenfkkbqng đbhvevckzm nhiệsqmcm đbhveưhenfaujnc.” Thẩgdvtm Thanh Trúepbkc cũfgjxng đbhveepbk cửoiar mộqwhlt ngưhenfcgswi.

Ba ngưhenfcgswi đbhveepbk cửoiar xong thìjqgu quay đbhvekgmku nhìjqgun ôsjiung Ngôsjiu.

Ôfwpxng Ngôsjiuvltnn nhắsqmcc trong chốbwxwc láaujnt, rồjcdji nóyknni “Tôsjiui đbhveepbk cửoiar Trầkgmkn Ngưhenf.”

“Ai vậqwhly?”

“Đlmxdsqmc tửoiar củkbrta tôsjiui.” Ôfwpxng Ngôsjiu đbhvesqmcc ýgcye.

Mẹyknnyknn

rtyio giàrhjorhjoy lạfyrvi thu đbhveưhenfaujnc đbhvejcdj đbhvesqmc lợaujni hạfyrvi nhưhenf vậqwhly sao?

aujnc giảvckzyknn lờcgswi muốbwxwn nóyknni:

Sau hai mưhenfơplzbi năcbsym gặymelp lạfyrvi cáaujnc bạfyrvn giàrhjo, cảvckzm xúepbkc củkbrta ôsjiung Ngôsjiurhjo nhưhenf vầkgmky:

Mấrjkfy lãrtyio giàrhjorhjoy, lúepbkc còwyomn trẻsqmc thìjqgu khôsjiung đbhveyknnp trai bằcbsyng ta, tu vi khôsjiung cao nhưhenf ta. Đlmxdếtcymn lúepbkc giàrhjo rồjcdji vẫrkhpn khôsjiung đbhveyknnp trai qua ta, tu vi vẫrkhpn xáaujnch déikvtp cho ta màrhjo ngay cảvckz đbhvejcdj đbhvesqmc củkbrta mấrjkfy lãrtyio ấrjkfy cũfgjxng khôsjiung thểkgmkaujnnh bằcbsyng củkbrta ta, ha ha …

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.