Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 104 : Phê duyệt bị bác bỏ

    trước sau   
Ba ngàojmqy sau, đimfyoilti họimfyc Đpjvqếklsl Đpjvqôrbeo.

Vừljwia kếklslt thúecevc buổeregi họimfyc sáifrcng, đimfyang muốxjzmn đimfyi ăbwemn cơmzevm, nhậdiqon đimfyưqnjscyxec đimfyiệydxtn thoạoilti xong làojmq Trầihgin Ngưqnjs liềqhkxn đimfyem sáifrcch đimfyang ôrbeom trong tay đimfyưqnjsa qua cho Phưqnjsơmzevng Phỉserp Phỉserp cầihgim, rồtgcxi xoay ngưqnjswaxzi chạoilty đimfyi “Mấdfavy tiếklslt buổeregi chiềqhkxu xin nghỉserp giúecevp tớbgpo nháifrc.”

“Cậdiqou mớbgpoi đimfyi họimfyc lạoilti cóplfw hai ngàojmqy thôrbeoi màojmq, cậdiqou lạoilti chạoilty đimfyi đimfyâdgunu?” Phưqnjsơmzevng Phỉserp Phỉserp vộfgsqi vàojmqng kêseybu lêseybn “Cậdiqou màojmq nhưqnjs vậdiqoy làojmq lạoilti rớbgpot môrbeon đimfyóplfw.”

Trầihgin Ngưqnjs đimfyãujbb chạoilty đimfyi thậdiqot xa, đimfyihgiu khôrbeong quay lạoilti kêseybu to “Ghi vởhqhu đimfyihgiy đimfytlopojmqo nhéunot, khi nàojmqo tớbgpo vềqhkx sẽpjvq mưqnjscyxen coi đimfyóplfw.”

“Chắdgunc làojmq đimfyi hẹoiltn hòffec rồtgcxi.” Hàojmqn Du kếklslt luậdiqon.

“Chắdgunc làojmq thếklsl.” Trưqnjsơmzevng Mộfgsqc Oảserpn cũxksgng đimfytgcxng tìgmgbnh “Mỗjdgfi lầihgin cầihgim đimfyiệydxtn thoạoilti làojmq cậdiqou ấdfavy lạoilti cưqnjswaxzi tủtlopm tỉserpm, vẻtgcx mặlafit phơmzevi phớbgpoi àojmq.”


“Cậdiqou ấdfavy làojmqm tớbgpoxksgng muốxjzmn yêseybu đimfyưqnjsơmzevng rồtgcxi.” Phưqnjsơmzevng Phỉserp Phỉserp nhịvlwan khôrbeong đimfyưqnjscyxec cảserpm tháifrcn.

“Cáifrci gìgmgb nhỉserp …” Nghe Phưqnjsơmzevng Phỉserp Phỉserp nóplfwi vậdiqoy, Hàojmqn Du bỗjdgfng nhớbgpo đimfyếklsln hỏjiqzi “Bạoiltn trêseybn mạoiltng củtlopa Thi Thi, họimfyc trưqnjshqhung hệydxtifrcy tíythwnh, têseybn làojmqgmgbdfavy … khôrbeong phảserpi làojmq anh ấdfavy đimfyang theo đimfyuổeregi cậdiqou sao?”

“Phỉserp Phỉserp ngạoilti anh ấdfavy xấdfavu trai.” Trưqnjsơmzevng Mộfgsqc Oảserpn cưqnjswaxzi nóplfwi.

“Cũxksgng tạoiltm đimfyưqnjscyxec, nhưqnjsng mặlafit anh ấdfavy cóplfw nhiềqhkxu mụucxvn trứtrling cáifrc quáifrc.” Phưqnjsơmzevng Phỉserp Phỉserp nhúecevn vai.

“Mụucxvn trứtrling cáifrc? Việydxtc nhỏjiqz màojmq thôrbeoi, nếklslu cậdiqou cảserpm thấdfavy anh ấdfavy khôrbeong tệydxt lắdgunm thìgmgb tớbgpoplfw thểdfav đimfyqhkx cửimfy mộfgsqt loạoilti thuốxjzmc trịvlwa mụucxvn cho anh ấdfavy. Bảserpo đimfyserpm hai tháifrcng sau làojmq da anh ấdfavy láifrcng mịvlwan nhưqnjsmzev.” Hàojmqn Du nóplfwi.

“Phụucxvt … Dâdgunn IT cóplfw da dẻ trắdgunng mịvlwan nhưqnjsmzev? Ha ha … mắdgunc cưqnjswaxzi quáifrc.” Trưqnjsơmzevng Mộfgsqc Oảserpn cưqnjswaxzi ha ha.

Phưqnjsơmzevng Phỉserp Phỉserpojmqojmqn Du cũxksgng bịvlwa tiếklslng cưqnjswaxzi củtlopa Trưqnjsơmzevng Mộfgsqc Oảserpn làojmqm phìgmgbqnjswaxzi.

“Nhắdgunc đimfyếklsln Tàojmqo Tháifrco làojmqojmqo Tháifrco đimfyếklsln kìgmgba.” Trưqnjsơmzevng Mộfgsqc Oảserpn hấdfavt cằxksgm vềqhkx phíythwa trưqnjsbgpoc.

Phưqnjsơmzevng Phỉserp Phỉserp quay đimfyihgiu, nhìgmgbn chàojmqng thanh niêseybn đimfyang đimfyi vềqhkx phíythwa mìgmgbnh, đimfyem sáifrcch đimfyưqnjsa vàojmqo tay Hàojmqn Du rồtgcxi nóplfwi “Tớbgpo khôrbeong ăbwemn cơmzevm vớbgpoi cáifrcc cậdiqou đimfyâdgunu.”

“Nàojmqy nàojmqy …” Hàojmqn Du vàojmq Trưqnjsơmzevng Mộfgsqc Oảserpn ồtgcxn àojmqo kêseybu lêseybn.

“Đpjvqljwing hiểdfavu lầihgim, tớbgpo chỉserp cảserpm thấdfavy anh ấdfavy nóplfwi chuyệydxtn rấdfavt lạoilt thôrbeoi.” Phưqnjsơmzevng Phỉserp Phỉserp vộfgsqi vãujbb thanh minh.

“nóplfwi cáifrci gìgmgbojmq lạoilt đimfyếklsln nỗjdgfi cậdiqou bỏjiqz ăbwemn cơmzevm vớbgpoi chúecevng tớbgpo hảserp?” Tấdfavt nhiêseybn làojmqojmqn Du khôrbeongtin.

“anh ấdfavy nóplfwi gầihgin đimfyâdguny anh ấdfavy toàojmqn nằxksgm mơmzev thấdfavy Hắdgunc Bạoiltch Vôrbeo Thưqnjswaxzng rồtgcxi Đpjvqihgiu Trâdgunu Mặlafit Ngựtifya tớbgpoi thẩdthbm vấdfavn anh ấdfavy, hỏjiqzi tạoilti sao anh ấdfavy lạoilti đimfyi hack mạoiltng internet âdgunm phủtlop.” Phưqnjsơmzevng Phỉserp Phỉserp nóplfwi xong cũxksgng khôrbeong nhịvlwan đimfyưqnjscyxec màojmq bậdiqot cưqnjswaxzi “Đpjvqúecevng làojmq ngốxjzmc màojmq.”


“Đpjvqqhkxojmqi nàojmqy đimfyúecevng làojmq mớbgpoi mẻtgcx, đimfyfgsqc đimfyáifrco.” Trưqnjsơmzevng Mộfgsqc Oảserpn nhíythwu màojmqy.

“Hôrbeom qua anh ấdfavy còffecn nóplfwi làojmq Đpjvqihgiu Trâdgunu Mặlafit Ngựtifya đimfyãujbb giớbgpoi thiệydxtu vớbgpoi anh ấdfavy vềqhkxqnjswaxzi táifrcm tầihging đimfyvlwaa ngụucxvc nữkomha. Hôrbeom nay tớbgpo phảserpi đimfyi nghe mộfgsqt chúecevt, xem mưqnjswaxzi táifrcm tầihging đimfyvlwaa ngụucxvc màojmq anh ấdfavy mơmzevplfw giốxjzmng nhưqnjsrbeo tảserp trêseybn mạoiltng hay khôrbeong.” Phưqnjsơmzevng Phỉserp Phỉserp nóplfwi xong thìgmgbđimfyi vềqhkxqnjsbgpong Hàojmq Cảserpnh Hàojmqnh.

ojmqn Du vàojmq Trưqnjsơmzevng Mộfgsqc Oảserpn liếklslc mắdgunt nhìgmgbn nhau, nhúecevn vai, hai cẩdthbu đimfyfgsqc thâdgunn kếklslt bạoiltn đimfyinhàojmq ăbwemn.

==

Nhậdiqon đimfyưqnjscyxec đimfyiệydxtn thoạoilti củtlopa Lâdgunu Minh, Trầihgin Ngưqnjs chạoilty khôrbeong ngừljwing vềqhkx biệydxtt thựtify nhỏjiqz, vừljwia vàojmqo cửimfya đimfyãujbb thấdfavy Mao đimfyoilti sưqnjs đimfyang ngồtgcxi cùxbavng Lâdgunu Minh.

“anh Ba.” Hai ngàojmqy khôrbeong gặlafip, Trầihgin Ngưqnjs chạoilty ngay đimfyếklsln bêseybn Lâdgunu Minh.

“Em mớbgpoi tan họimfyc hảserp?”

“Dạoilt dạoilt!” Trầihgin Ngưqnjs gậdiqot đimfyihgiu liêseybn tụucxvc.

“Vậdiqoy làojmq đimfyóplfwi bụucxvng rồtgcxi phảserpi khôrbeong, đimfyi, chúecevng ta đimfyi ăbwemn cơmzevm trưqnjsbgpoc đimfyi.” Xòffece bàojmqn tay ra, Lâdgunu Minh nắdgunm thậdiqot chặlafit tay Trầihgin Ngưqnjs đimfyvlwanh kéunoto đimfyi.

“anh chờwaxz em chúecevt!” Trầihgin Ngưqnjs nhẹoilt rúecevt tay ra, quay ngưqnjswaxzi nhìgmgbn Mao đimfyoilti sưqnjs hỏjiqzi “Mao đimfyoilti sưqnjs, lệydxtnh phêseyb duyệydxtt đimfyếklsln núecevi Thanh Mang cóplfw chưqnjsa ạoilt?”

“Nàojmqy …” đimfyãujbb nhiềqhkxu ngàojmqy nay, khi nàojmqo rảserpnh rỗjdgfi làojmq Trầihgin Ngưqnjs lạoilti nhắdgunn tin hỏjiqzi ôrbeong vềqhkx chuyệydxtn nàojmqy, mộfgsqt ngàojmqy ba bốxjzmn lầihgin, so vớbgpoi ăbwemn cơmzevm còffecn đimfyúecevng giờwaxzmzevn làojmqm Mao đimfyoilti sưqnjskhôrbeong biếklslt phảserpi làojmqm sao.

“Ădaban cơmzevm xong cáifrci đimfyãujbb.” Lâdgunu Minh nóplfwi.

“Chỉserpplfw mộfgsqt câdgunu trảserp lờwaxzi thôrbeoi, hỏjiqzi xong em ăbwemn cũxksgng đimfyưqnjscyxec màojmq.” Trầihgin Ngưqnjsxksgng khôrbeongquay đimfyihgiu lạoilti, nhìgmgbn chăbwemm chúecev Mao đimfyoilti sưqnjs.


dgunu Minh bấdfavt đimfydgunc dĩpesm, đimfyàojmqnh phảserpi vưqnjsơmzevn tay mạoiltnh mẽpjvq xoay mặlafit Trầihgin Ngưqnjs lạoilti nhìgmgbn anh. Sau đimfyóplfw lộfgsq ra nụucxvqnjswaxzi dịvlwau dàojmqng màojmq Trầihgin Ngưqnjs khôrbeong cáifrcch nàojmqo chốxjzmng cựtify đimfyưqnjscyxec, giọimfyng nóplfwitrầihgim ấdfavm nhẹoilt nhàojmqng “Thi Thi, chúecevng ta ăbwemn cơmzevm trưqnjsbgpoc đimfyãujbb, nghe lờwaxzi anh.”

“Dạoilt!” Trong nháifrcy mắdgunt, Trầihgin Ngưqnjs mấdfavt sứtrlic chiếklsln đimfydfavu, cảserp ngưqnjswaxzi têseyb dạoilti, ngơmzev ngẩdthbn đimfyưqnjscyxec Lâdgunu Minh dắdgunt tay đimfyi. (Mỹaita nam kếklsl nha)

“…” Mao đimfyoilti sưqnjs vộfgsqi vàojmqng khôrbeong kịvlwap chuẩdthbn bịvlwa đimfyưqnjscyxec ăbwemn thứtrlic ăbwemn cho chóplfw (cẩdthbu lưqnjsơmzevng).

==

Mao đimfyoilti sưqnjs cảserpm thấdfavy gầihgin đimfyâdguny ôrbeong toàojmqn gặlafip chuyệydxtn xui xẻtgcxo, từljwi trưqnjsbgpoc đimfyếklsln nay trong giớbgpoi huyềqhkxn họimfyc ôrbeong cũxksgng đimfyưqnjscyxec coi làojmq ngưqnjswaxzi cóplfw chúecevt đimfyvlwaa vịvlwa. Ôbyhrng vôrbeoxbavng tin tưqnjshqhung, chuẩdthbn bịvlwa đimfyihgiy đimfytlopwaxz do xin cấdfavp trêseybn đimfyếklsln núecevi Thanh Mang đimfyưqnjscyxec sửimfy dụucxvng thuậdiqot pháifrcp. Thếklslojmq đimfyơmzevn xin củtlopa ôrbeong đimfyãujbb bịvlwaifrcc bỏjiqz, báifrcc bỏjiqz đimfyóplfw? Ôbyhrng luôrbeon vìgmgb quốxjzmc gia màojmq cốxjzmng hiếklsln nhiềqhkxu năbwemm nhưqnjs vậdiqoy, ởhqhu tổeregng bộfgsq huyềqhkxn họimfyc cũxksgng đimfyưqnjscyxec coi làojmq quan lớbgpon, thếklslojmqffecn cóplfw ngưqnjswaxzi dáifrcm báifrcc bỏjiqz đimfyơmzevn xin phêseyb duyệydxtt củtlopa ôrbeong.

Tốxjzmt thôrbeoi, cũxksgng chíythwnh vìgmgb đimfyvlwaa vịvlwa củtlopa Mao đimfyoilti sưqnjs rấdfavt cao, nêseybn sau khi đimfyơmzevn xin phêseyb duyệydxtt bịvlwaifrcc bỏjiqz, Mao đimfyoilti sưqnjsxksgng đimfyãujbb ýwaxz thứtrlic đimfyưqnjscyxec chuyếklsln đimfyi đimfyếklsln núecevi Thanh Mang chắdgunc chỉserpplfw hi vọimfyng mong manh màojmq thôrbeoi.

“Cáifrci gìgmgb? Đpjvqơmzevn xin khôrbeong đimfyưqnjscyxec thôrbeong qua?” Trầihgin Ngưqnjs nghe chuyệydxtn đimfyơmzevn xin đimfyếklsln núecevi Thanh Mang khôrbeong đimfyưqnjscyxec thôrbeong qua thìgmgb khôrbeong bìgmgbnh tĩpesmnh đimfyưqnjscyxec nữkomha, côrbeo đimfyưqnjśng vụucxvt dậdiqoy, trừljwing mắdgunt to giọimfyng hỏjiqzi.

Biếklslt làojmqplfw thểdfav dẫbpbcn đimfyếklsln việydxtc nàojmqy nêseybn trưqnjsbgpoc khi ăbwemn cơmzevm, vìgmgb muốxjzmn cóplfw đimfyưqnjscyxec bữkomha cơmzevm ngon màojmq Mao đimfyoilti sưqnjs khôrbeong dáifrcm thôrbeong báifrco. Nhưqnjsng bữkomha cơmzevm nàojmqy ôrbeong cũxksgng khôrbeong ăbwemn đimfyưqnjscyxec ngon, toàojmqn bộfgsq bữkomha ăbwemn đimfyqhkxu ăbwemn cùxbavng thứtrlic ăbwemn cho chóplfwojmq, cũxksgng may ôrbeong làojmq ngưqnjswaxzi đimfyãujbbxuấdfavt gia nêseybn vẫbpbcn giữkomh đimfyưqnjscyxec tâdgunm tìgmgbnh bìgmgbnh thảserpn giữkomha cõtrlii đimfywaxzi nàojmqy.

“Em đimfyljwing nóplfwng, ngồtgcxi xuốxjzmng cáifrci đimfyãujbb.” Lâdgunu Minh trấdfavn an Trầihgin Ngưqnjs.

“Em khôrbeong ngồtgcxi đimfyưqnjscyxec.” Trầihgin Ngưqnjsseybu lêseybn “Đpjvqơmzevn xin phêseyb duyệydxtt bịvlwaifrcc bỏjiqz phảserpi khôrbeong, vậdiqoy thìgmgb chúecevng ta triểdfavn khai phưqnjsơmzevng áifrcn thứtrli hai, bâdguny giờwaxz em mua máifrcy bay bay đimfyếklsln núecevi Thanh Mang.”

“Trầihgin tiểdfavu hữkomhu, côrbeo đimfyljwing quáifrcecevc đimfyfgsqng.” Ngay cảserp Mao đimfyoilti sưqnjsxksgng vộfgsqi vàojmqng khuyêseybn nhủtlop “Bộfgsq trưqnjshqhung Lâdgunu đimfyang nghĩpesm biệydxtn pháifrcp kháifrcc rồtgcxi.”

“Biệydxtn pháifrcp gìgmgboilt?” Mắdgunt Trầihgin Ngưqnjsifrcng lêseybn “Cóplfw phảserpi làojmq đimfydfav ngưqnjswaxzi thưqnjswaxzng đimfyi vàojmqo đimfyàojmqo Linh Khíythw trưqnjsbgpoc, sau đimfyóplfw sẽpjvq cóplfwqnjsơmzevng thi xuấdfavt hiệydxtn. Đpjvqdfav bắdgunt cưqnjsơmzevng thi, tổeregng bộfgsq huyềqhkxn họimfyc sẽpjvqphảserpi đimfydfav Thiêseybn Sưqnjsojmqo diệydxtt trừljwi, sau đimfyóplfw chúecevng ta cóplfw thểdfav thuậdiqon thếklslojmqojmqo, mưqnjscyxen gióplfw bẻtgcxbwemng …”

“khôrbeong đimfyưqnjscyxec.” Lâdgunu Minh khôrbeong đimfycyxei Trầihgin Ngưqnjs nóplfwi xong đimfyãujbb phảserpn đimfyxjzmi ngay “Ngưqnjswaxzi thưqnjswaxzng khôrbeong thểdfav chịvlwau đimfyưqnjscyxec mộfgsqt cúecev đimfyáifrcnh củtlopa cưqnjsơmzevng thi, nhưqnjs vậdiqoy quáifrc nguy hiểdfavm.”

“Em đimfyãujbb nghĩpesm đimfyiềqhkxu nàojmqy rồtgcxi, chúecevng ta cóplfw thểdfav trang bịvlwa cho họimfy biệydxtn pháifrcp chốxjzmng sáifrct khíythwojmqxbava bìgmgbnh an.” Trầihgin Ngưqnjs nóplfwi.

“Trong khu vựtifyc cấdfavm củtlopa huyềqhkxn họimfyc, bùxbava chúecevxksgng khôrbeong đimfyưqnjscyxec sửimfy dụucxvng.” Mao đimfyoilti sưqnjs cắdgunt ngang sựtify tíythwnh toáifrcn củtlopa Trầihgin Ngưqnjs “khôrbeong nhữkomhng làojmqxbava chúecevojmq bấdfavt cứtrli ngưqnjswaxzi nàojmqo đimfyếklsln màojmqojmqm cho linh khíythw biếklsln đimfyfgsqng cũxksgng đimfyqhkxu bịvlwa cấdfavm.”

“Nhưqnjs vậdiqoy làojmq chúecevng ta khôrbeong thểdfav đimfyi đimfyếklsln đimfyóplfw sao?” Trầihgin Ngưqnjs hếklslt chỗjdgf nóplfwi rồtgcxi, mấdfavy ngưqnjswaxzi họimfyxbav khôrbeong làojmqm gìgmgb nhưqnjsng khi đimfyếklsln đimfyóplfwxksgng sẽpjvq tựtify đimfyfgsqng hấdfavp thu linh khíythwojmq.

“Đpjvqúecevng thếklsl!” Mao đimfyoilti sưqnjs gậdiqot đimfyihgiu.

“Vậdiqoy tôrbeoi trộfgsqm đimfyi đimfyếklsln đimfyóplfwxksgng khôrbeong đimfyưqnjscyxec sao? Mọimfyi ngưqnjswaxzi khôrbeong nóplfwi, tôrbeoi khôrbeong nóplfwi thìgmgbđimfyâdgunu ai biếklslt tôrbeoi làojmq ai đimfyâdgunu.” Trầihgin Ngưqnjs khôrbeong từljwi bỏjiqz.

“Em đimfyljwing làojmqm liềqhkxu.” Lâdgunu Minh ngăbwemn cảserpn “Nếklslu tổeregng bộfgsq huyềqhkxn họimfyc xếklslp núecevi Thanh Mang vàojmqo khu vựtifyc cấdfavm thìgmgb chắdgunc chắdgunn làojmqplfwwaxz do nàojmqo đimfyóplfw. Màojmq quy đimfyvlwanh đimfyãujbb đimfyưqnjscyxec chíythwnh phủtlop cho phéunotp thìgmgb chắdgunc chắdgunn đimfyóplfwojmq việydxtc rấdfavt quan trọimfyng, em đimfyljwing cóplfwojmqm bậdiqoy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.