Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 536 :

    trước sau   
60536.Trong biệejayt thựpkkdafjr ngoạbyegi ôxuys thàgwbxnh phốgixe S…

Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi nhìafjrn chằsaqlm chằsaqlm vàgwbxo đspgiiệejayn thoạbyegi, trêswzun màgwbxn hìafjrnh đspgiãxbmghwrv sẵvtetn mộtlfit đspgioạbyegn chữswzu, nộtlfii dung chíscnsnh làgwbx tạbyegm biệejayt An Đeeejiềivmim, nópkkdi vớctuii côxuysctuiy, mìafjrnh sẽwwrt rờxedji khỏcpsni thàgwbxnh phốgixe H, hy vọzwoang côxuys tựpkkd chăspgim sópkkdc bảzagcn thâqfchn cho tốgixet.

Ngópkkdn tay trêswzun màgwbxn hìafjrnh do dựpkkd đspgiãxbmgqfchu, cuốgixei cùgdtdng Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfiscnsng nhấctuin phíscnsm trởafjr vềivmi.

Chiềivmiu phảzagci vềivmi Mỹtoxr rồnkgri, nhưobenng ngay cảzagc lờxedji tạbyegm biệejayt An Đeeejiềivmim cũscnsng chưobena nghĩtlae xong!

“Thiêswzun Kỳtlfi, sao thếjooj? Sắspgip vềivmi Mỹtoxr rồnkgri, sao trôxuysng buồnkgrn thếjooj!” Tráovovi ngưobenqfchc vớctuii tâqfchm trạbyegng u buồnkgrn củovova Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi, Thẩfnufm Sởafjrgwbx thìafjr lạbyegi rấctuit vui.

afjr mấctuiy ngàgwbxy nay Thẩfnufm Sởafjrgwbx luôxuysn ởafjrswzun cạbyegnh Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi, khuyêswzun nhủovov anh, chăspgim sópkkdc anh, nêswzun quan hệejay củovova hai ngưobenxedji cũscnsng tốgixet lêswzun hẳbpaun.


Đeeejiềivmiu duy nhấctuit khiếjoojn Thẩfnufm Sởafjrgwbx khôxuysng vui làgwbx thâqfchn phậscnsn củovova Susan bạbyegi lộtlfi, khôxuysng thểdbou tiếjoojp tụnkvuc ởafjrxuysng ty Cốgixe Thịwwrt nữswzua, thếjoojswzun Susan theo Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfiafjr trong biệejayt thựpkkd, bâqfchy giờxedj lạbyegi còzypvn quay vềivmi Mỹtoxr chung vớctuii Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi.

Nhưobenng thấctuiy Susan cũscnsng thậscnst thàgwbx, biếjoojt an phậscnsn, khôxuysng hềivmipkkd suy nghĩtlaexbmgo huyềivmin gìafjrswzun Thẩfnufm Sởafjrgwbxscnsng miễktzan cưobenouvpng cho Susan ởafjr lạbyegi.

Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi nhìafjrn Thẩfnufm Sởafjrgwbx chủovov đspgitlfing ngồnkgri bêswzun cạbyegnh mìafjrnh, cũscnsng khôxuysng thèlxmmm đspgidbou ýhuhr đspgiếjoojn côxuys ta, chỉsoci tiếjoojp tụnkvuc nhìafjrn màgwbxn hìafjrnh đspgiiệejayn thoạbyegi, suy nghĩtlaegwbxm sao tạbyegm biệejayt An Đeeejiềivmim.

“Thiêswzun Kỳtlfi, đspgieuzung nhìafjrn vàgwbxo đspgiiệejayn thoạbyegi nữswzua, khôxuysng tốgixet cho mắspgit đspgiâqfchu, dễktza mỏcpsni mắspgit lắspgim!” Thẩfnufm Sởafjrgwbx thấctuiy Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi khôxuysng quan tâqfchm côxuys ta nêswzun chủovov đspgitlfing đspgiưobena tay đspgiwwrtnh lấctuiy đspgiiệejayn thoạbyegi củovova Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi.

“Thẩfnufm Sởafjrgwbx! Cópkkd phảzagci làgwbxxuys lạbyegi quêswzun thâqfchn phậscnsn củovova mìafjrnh rồnkgri khôxuysng?!” Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi tứafafc giậscnsn nhìafjrn Thẩfnufm Sởafjrgwbx, cảzagcm thấctuiy côxuys ta thậscnst đspgiáovovng ghégdtdt.

“Mìafjrnh muốgixen tốgixet cho cậscnsu màgwbx!” Thẩfnufm Sởafjrgwbx tủovovi thâqfchn nópkkdi, “Đeeejeuzung nghĩtlaegwbxafjrnh khôxuysng biếjoojt cậscnsu đspgiang nhớctui ai! Nhưobenng Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi cậscnsu phảzagci hiểdbouu, bâqfchy giờxedj mọzwoai việejayc đspgiãxbmg đspgiưobenqfchc xáovovc đspgiwwrtnh cảzagc rồnkgri, An Đeeejiềivmim chọzwoan Cốgixe Thiêswzun Tuấctuin, côxuys ta còzypvn muốgixen kếjoojt hôxuysn vớctuii Cốgixe Thiêswzun Tuấctuin! Sựpkkd thậscnst làgwbx nhưoben vậscnsy, cậscnsu khôxuysng chấctuip nhậscnsn thìafjrscnsng phảzagci chấctuip nhậscnsn thôxuysi!”

“Im đspgii!” Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfigdtdt lêswzun, “Thẩfnufm Sởafjrgwbx, côxuys...”

Ngay lúaygqc Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi lạbyegnh lùgdtdng nhìafjrn Thẩfnufm Sởafjrgwbx thìafjr tiếjoojng chuôxuysng đspgiiệejayn reo lêswzun ngắspgit lờxedji củovova Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi, anh quay sang nhìafjrn màgwbxn hìafjrnh đspgiiệejayn thoạbyegi.

Khôxuysng ngờxedj lạbyegi làgwbx đspgiiệejayn thoạbyegi củovova Nhiêswzun Nhiêswzun!

Trong lòzypvng Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi cảzagcm thấctuiy kỳtlfi lạbyeg: Mìafjrnh khôxuysng hềivmipkkdi vớctuii côxuysctuiy làgwbxafjrnh sắspgip rờxedji khỏcpsni. Tạbyegi sao côxuysctuiy lạbyegi gọzwoai đspgiiệejayn thoạbyegi cho mìafjrnh vàgwbxo lúaygqc nàgwbxy? Hay làgwbxxuysctuiy gặdboup phảzagci chuyệejayn gìafjr rồnkgri?

Nghĩtlae đspgiếjoojn đspgiâqfchy, Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi lậscnsp tứafafc nghe máovovy: “Nhiêswzun Nhiêswzun…”

“Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi...”

“Chu Háovovn Khanh!” Vìafjr Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfigwbx Chu Háovovn Khanh từeuzung liêswzun hệejayswzun vừeuzua nghe giọzwoang nópkkdi củovova Chu Háovovn Khanh làgwbx Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi lậscnsp tứafafc nhậscnsn ra ngay, anh sữswzung sờxedj giâqfchy láovovt, đspgitlfit nhiêswzun mặdbout biếjoojn sắspgic, “Khôxuysng phảzagci màgwbxy chếjoojt rồnkgri sao, sao đspgiiệejayn thoạbyegi củovova Nhiêswzun Nhiêswzun lạbyegi ởafjr trong tay màgwbxy? Màgwbxy đspgiãxbmggwbxm gìafjrxuysctuiy?!”




“Muốgixen biếjoojt tạbyegi sao lạbyegi nhưoben vậscnsy khôxuysng?” Giọzwoang củovova Chu Háovovn Khanh nhàgwbxn nhãxbmg đspgiáovovp, “Nếjooju muốgixen biếjoojt thìafjr mộtlfit mìafjrnh đspgiếjoojn căspgin hộtlfi lầjoean trưobenctuic! Cũscnsng chíscnsnh làgwbxafjr trong căspgin hộtlfi, màgwbx tao tậscnsn mắspgit thấctuiy màgwbxy đspgieeej tro xưobenơgdtdng củovova Mộtlfing Chỉsoci xuốgixeng bồnkgrn cầjoeau!”

“Chu Háovovn Khanh, cópkkd chuyệejayn gìafjrgwbxy cứafaf nhằsaqlm vàgwbxo tao đspgii, đspgieuzung làgwbxm hạbyegi Nhiêswzun Nhiêswzun!”

“Thếjooj thìafjr phảzagci xem biểdbouu hiệejayn màgwbxy thếjoojgwbxo?” Lúaygqc nàgwbxy Chu Háovovn Khanh đspgiang ngồnkgri trêswzun sôxuys pha trong căspgin hộtlfi, giọzwoang đspgiiệejayu chậscnsm rãxbmgi, “Đeeejúaygqng rồnkgri, chớctui gọzwoai cảzagcnh sáovovt đspgictuiy, nếjooju khôxuysng, tao màgwbxscnsch đspgitlfing thìafjr khôxuysng biếjoojt sẽwwrtgwbxm ra chuyệejayn gìafjr khiếjoojn màgwbxy phảzagci hốgixei hậscnsn đspgictuiy!”

“Tao đspgiếjoojn ngay!” Bỗiuvfng nhiêswzun Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi hoang mang vôxuys đspgitlfi, anh lậscnsp tứafafc đspgiafafng dậscnsy lao ra cửsaqla.

“Thiêswzun Kỳtlfi cậscnsu đspgii đspgiâqfchu vậscnsy?” Thẩfnufm Sởafjrgwbx vừeuzua nghe đspgiưobenqfchc têswzun Chu Háovovn Khanh trong cuộtlfic đspgigixei thoạbyegi củovova Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi thìafjr lậscnsp tứafafc giậscnst nẩfnufy mìafjrnh, bâqfchy giờxedj Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi lạbyegi ra ngoàgwbxi, côxuys ta lạbyegi càgwbxng lo lắspging hơgdtdn!

Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi dừeuzung bưobenctuic, quay lạbyegi trừeuzung mắspgit nhìafjrn Thẩfnufm Sởafjrgwbx: “Thẩfnufm Sởafjrgwbx, đspgiâqfchy làgwbx chuyệejayn tốgixet màgwbxxuysqfchy ra đspgictuiy! Nếjooju Nhiêswzun Nhiêswzun màgwbx gặdboup phảzagci bấctuit trắspgic gìafjr thìafjrxuysi tuyệejayt đspgigixei khôxuysng tha cho côxuys!”

Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfipkkdi xong, lậscnsp tứafafc quay ngưobenxedji mởafjr cửsaqla rờxedji khỏcpsni.

“Thiêswzun Kỳtlfi, rốgixet cuộtlfic xảzagcy ra chuyệejayn gìafjr, cậscnsu nópkkdi rõhwrvgwbxng đspgii!” Thẩfnufm Sởafjrgwbx lao đspgiếjoojn kégdtdo tay củovova Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi, khôxuysng đspgidbou Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi đspgii.

“Cúaygqt đspgii!” Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi đspgifnufy mạbyegnh Thẩfnufm Sởafjrgwbx ra, anh trừeuzung mặdbout nhìafjrn Thẩfnufm Sởafjrgwbx, “Tấctuit cảzagcgwbx lỗiuvfi củovova côxuys, bâqfchy giờxedj Nhiêswzun Nhiêswzun đspgiang trong tay Chu Háovovn Khanh! Thẩfnufm Sởafjrgwbx, tốgixet nhấctuit làgwbxxuys cầjoeau cho Nhiêswzun Nhiêswzun khôxuysng cópkkd chuyệejayn gìafjr đspgii!”

“Thiêswzun Kỳtlfi!” Thẩfnufm Sởafjrgwbx lắspgic đspgijoeau, lầjoean nữswzua bổeeej nhàgwbxo đspgiếjoojn ôxuysm lấctuiy châqfchn củovova Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi, nópkkdi vớctuii vẻsoci mặdbout vôxuys tộtlfii, “Mìafjrnh khôxuysng biếjoojt tạbyegi sao Chu Háovovn Khanh lạbyegi sốgixeng lạbyegi, lúaygqc mìafjrnh xửsaqlhuhr hắspgin ta, rõhwrvgwbxng hắspgin ta đspgiãxbmg chếjoojt rồnkgri!”

“Tôxuysi khôxuysng muốgixen tranh luậscnsn vớctuii côxuys!” Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi đspgifnufy Thẩfnufm Sởafjrgwbx ra rồnkgri chạbyegy vộtlfii ra ngoàgwbxi.

“Thiêswzun Kỳtlfiqfchy giờxedj cậscnsu khôxuysng thểdbou đspgii đspgiưobenqfchc!” Thẩfnufm Sởafjrgwbx lầjoean nữswzua ôxuysm chặdbout lấctuiy Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi, côxuys ta tuyệejayt đspgigixei khôxuysng đspgidbou Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi đspgii cứafafu An Đeeejiềivmim, “Nếjooju Chu Háovovn Khanh đspgiãxbmg gọzwoai đspgiiệejayn thoạbyegi bảzagco cậscnsu tớctuii đspgiópkkd thìafjrhwrvgwbxng hắspgin đspgiãxbmg chuẩfnufn bịwwrt hếjoojt rồnkgri, nếjooju bâqfchy giờxedj cậscnsu đspgii, nhấctuit đspgiwwrtnh sẽwwrt chếjoojt!”

Thẩfnufm Sởafjrgwbx cầjoeau xin Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi, nhìafjrn Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi vớctuii vẻsoci mặdbout lo lắspging, nhưobenng trong lòzypvng Thẩfnufm Sởafjrgwbxscnsng hiểdbouu rõhwrv, chỉsoci cầjoean Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi đspgii trễktza mộtlfit phúaygqt thôxuysi thìafjrovovc suấctuit An Đeeejiềivmim chếjoojt đspgii sẽwwrtgwbxng tăspging lêswzun!


“Cậscnsu chủovov, côxuys Thẩfnufm, xảzagcy ra chuyệejayn gìafjr vậscnsy?” Susan đspgiang dọzwoan dẹzphdp hàgwbxnh lýhuhrafjr mộtlfit gian phòzypvng kháovovc nghe tiếjoojng cãxbmgi nhau thìafjr vộtlfii chạbyegy đspgiếjoojn, nhìafjrn thấctuiy Thẩfnufm Sởafjrgwbx đspgiang ôxuysm lấctuiy Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi.

“Susan, côxuys đspgiếjoojn đspgiúaygqng lúaygqc lắspgim, mau giúaygqp tôxuysi cảzagcn Thiêswzun Kỳtlfi lạbyegi,” Thẩfnufm Sởafjrgwbx van xin Susan, “Bâqfchy giờxedj cậscnsu ấctuiy muốgixen đspgii gặdboup Chu Háovovn Khanh, Chu Háovovn Khanh làgwbx thằsaqlng đspgiswzun, sao Thiêswzun Kỳtlfipkkd thểdbou đspgii gặdboup hắspgin ta chứafaf...”

“Chu Háovovn Khanh? Khôxuysng phảzagci hắspgin ta chếjoojt rồnkgri sao?” Susan vộtlfii buôxuysng đspginkgr đspgibyegc trong tay xuốgixeng, chạbyegy tớctuii chỗiuvf Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi.

“Cúaygqt hếjoojt đspgii!” Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi thựpkkdc sựpkkd khôxuysng muốgixen đspgitlfing tay vớctuii phụnkvu nữswzu, nhưobenng Thẩfnufm Sởafjrgwbxgwbx Susan khiếjoojn anh bựpkkdc mìafjrnh hếjoojt sứafafc.

“Thiêswzun Kỳtlfi, cậscnsu nghe mìafjrnh nópkkdi đspgii màgwbx!” Thẩfnufm Sởafjrgwbx van xin hếjoojt lờxedji, “Dùgdtd sao Chu Háovovn Khanh cũscnsng đspgiang bịwwrt truy nãxbmg, nếjooju cậscnsu muốgixen cứafafu An Đeeejiềivmim, chúaygqng ta báovovo cảzagcnh sáovovt, đspgidbou cảzagcnh sáovovt cứafafu côxuysctuiy đspgiưobenqfchc khôxuysng?”

“Khôxuysng đspgiưobenqfchc báovovo cảzagcnh sáovovt!” Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi giữswzu chặdbout cằsaqlm củovova Thẩfnufm Sởafjrgwbx, “Tuyệejayt đspgigixei khôxuysng đspgiưobenqfchc chọzwoac đspgiswzun Chu Háovovn Khanh, tôxuysi khôxuysng thểdbou đspgidbou Nhiêswzun Nhiêswzun gặdboup nguy hiểdboum!”

Thẩfnufm Sởafjrgwbx thẫzphdn thờxedj.

“Cậscnsu chủovov!”

Nghe Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfigwbx Thẩfnufm Sởafjrgwbxpkkdi chuyệejayn, Susan cũscnsng đspgibyegi kháovovi hiểdbouu đspgiưobenqfchc đspgiãxbmg xảzagcy ra chuyệejayn gìafjr, côxuysgwbx mộtlfit ngưobenxedji luôxuysn bêswzun cạbyegnh bảzagco vệejay cậscnsu chủovov, nêswzun tuyệejayt đspgigixei khôxuysng đspgidbou cậscnsu chủovov đspgii mạbyego hiểdboum nhưoben vậscnsy.

Nghĩtlae đspgiếjoojn đspgiâqfchy, Susan đspgii đspgiếjoojn trưobenctuic mặdbout ngăspgin Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi lạbyegi.

“Susan!” So vớctuii Thẩfnufm Sởafjrgwbx, Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi thấctuiy rằsaqlng Susan cópkkd phầjoean nghe lờxedji hơgdtdn, nhưobenng nhìafjrn biểdbouu hiệejayn củovova Susan, Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi thựpkkdc sựpkkd tứafafc giậscnsn

Anh dùgdtdng sứafafc quơgdtd tay, Thẩfnufm Sởafjrgwbx ngãxbmg xuốgixeng đspgictuit, Susan cũscnsng bịwwrt Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi đspgifnufy qua mộtlfit bêswzun, rồnkgri anh lạbyegnh lùgdtdng bỏcpsn đspgii, chẳbpaung nghĩtlae ngợqfchi gìafjr nữswzua chạbyegy ra ngoàgwbxi biệejayt thựpkkd.

Vệejaytlae đspgiafafng canh ngoàgwbxi biệejayt thựpkkd, thấctuiy dáovovng vẻsoci vộtlfii vãxbmg củovova Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfi vộtlfii đspgii theo, khôxuysng ngờxedj Cốgixe Thiêswzun Kỳtlfigwbxo lêswzun: “Khôxuysng ai đspgiưobenqfchc đspgii theo cảzagc!”

Vệejaytlae nhìafjrn nhau, cuốgixei cùgdtdng đspgiafafng tạbyegi chỗiuvf, khôxuysng đspgii theo nữswzua.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.