Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 537 :

    trước sau   
60537.“Côbsmq Thẩuicam, bâoahly giờcnzz chúyymhng ta phảiybdi làehsbm sao đgluhâoahly?” Susan vộrrapi vãyymh chạoxmuy đgluhếksuon, dìbsmqu Thẩuicam Sởojvbehsb đgluhang nằilgsm dưsdnswpoli đgluhcxoct đgluhilgsng dậnraky.

“An Đrpvqiềcilem! Lạoxmui làehsb An Đrpvqiềcilem!” Thẩuicam Sởojvbehsbiybdm phẫgewen nghiếksuon răiybdng, lầbsmqn nàehsbo cũblwcng làehsb An Đrpvqiềcilem, mìbsmqnh vàehsb Thiêtvubn Kỳozvz đgluhãyymh sắkucdp vềcile Mỹusvx rồnraki màehsb An Đrpvqiềcilem vẫgewen cứilgs chạoxmuy ra phárrap hoạoxmui!

Thẩuicam Sởojvbehsb lạoxmunh lùmzrlng hừaooc mộrrapt tiếksuong rồnraki nhìbsmqn sang Susan: “Cònpyrn hỏaxqvi tôbsmqi nêtvubn làehsbm gìbsmq nữkfdla àehsb? Đrpvqưsdnsơhxxfng nhiêtvubn làehsb phảiybdi bárrapo cảiybdnh sárrapt, đgluhpxtv cảiybdnh sárrapt bắkucdt Chu Hárrapn Khanh!”

“Nhưsdnsng cậnraku chủbsmq vừaooca mớwpoli nójtzui khôbsmqng đgluhưsdnsusvxc bárrapo cảiybdnh sárrapt màehsb!” Susan lắkucdc đgluhbsmqu, luôbsmqn ghi khắkucdc nhữkfdlng gìbsmq Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvzjtzui.

“Tíuicanh mạoxmung củbsmqa An Đrpvqiềcilem quan trọrrapng hay làehsbuicanh mạoxmung củbsmqa Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz quan trọrrapng?” Thẩuicam Sởojvbehsb khójtzu chịoahlu phẫgewen nộrrap trừaoocng mắkucdt vớwpoli Susan, “Xem nhưsdnsbsmqi cầbsmqu xin côbsmq đgluhi đgluhưsdnsusvxc khôbsmqng? Côbsmqjtzu thểpxtvehsbo vàehsbo nhữkfdlng lúyymhc quan trọrrapng thìbsmq đgluhrrapng nãyymho mộrrapt chúyymht đgluhưsdnsusvxc khôbsmqng?”

“Tôbsmqi sẽwpol gọrrapi đgluhiệbnjen đgluhếksuon đgluhnrakn cảiybdnh sárrapt ngay!” Susan ngẩuican ngưsdnscnzzi rồnraki lậnrakp tứilgsc phảiybdn ứilgsng, ngay sau đgluhójtzu liềcilen rúyymht đgluhiệbnjen thoạoxmui ra bấcxocm gọrrapi cho cảiybdnh sárrapt.


Thẩuicam Sởojvbehsb liếksuoc nhìbsmqn Susan mộrrapt cárrapi rồnraki vộrrapi vàehsbng chạoxmuy ra ngoàehsbi biệbnjet thựwzns.

Susan gọrrapi đgluhiệbnjen xong, thấcxocy Thẩuicam Sởojvbehsb chạoxmuy đgluhi thìbsmqblwcng vộrrapi vàehsbng chạoxmuy theo: “Côbsmq Thẩuicam, côbsmq đgluhoahlnh đgluhi đgluhâoahlu?”

“Đrpvqưsdnsơhxxfng nhiêtvubn làehsb đgluhi cứilgsu Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz rồnraki!” Thẩuicam Sởojvbehsb vừaooca hậnrakm hựwznsc quárrapt lêtvubn vớwpoli Susan vừaooca chạoxmuy đgluhếksuon trưsdnswpolc mặoxmut đgluhárrapm vệbnjeusvx, “Bâoahly giờcnzz Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz đgluhang gặoxmup nguy hiểpxtvm, cárrapc anh mau đgluhi theo tôbsmqi! Àgmtq phảiybdi rồnraki, nhớwpol gọrrapi đgluhiệbnjen cho cảiybd xe cấcxocp cứilgsu nữkfdla đgluhcxocy!”

Đrpvqárrapm vệbnjeusvx đgluhưsdnsa mắkucdt nhìbsmqn nhau rồnraki lạoxmui nhìbsmqn Susan, Susan hiểpxtvu ýfvfr liềcilen gậnrakt đgluhbsmqu: “Cứilgsehsbm theo lờcnzzi côbsmq Thẩuicam nójtzui đgluhi!”

Đrpvqárrapm vệbnjeusvx thấcxocy Susan gậnrakt đgluhbsmqu rồnraki liềcilen lậnrakp tứilgsc lêtvubn xe.

“Đrpvqưsdnsusvxc rồnraki, bâoahly giờcnzzrrapc ngưsdnscnzzi đgluhi theo tôbsmqi!” Thẩuicam Sởojvbehsbuicam môbsmqi, mau chójtzung bưsdnswpolc vàehsbo xe…

Trong khi đgluhójtzu

“Rầbsmqm” mộrrapt tiếksuong, Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz đgluhoxmup mạoxmunh cárrapnh cửilgsa căiybdn hộrrap chung cưsdns.

Nhưsdnsng trong căiybdn hộrrap khôbsmqng cójtzu mộrrapt bójtzung ngưsdnscnzzi, chỉybowjtzu mộrrapt bầbsmqu khôbsmqng khíuica u árrapm.

“Chu Hárrapn Khanh!” Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz árrapp sárrapt lưsdnsng vàehsbo tưsdnscnzzng, đgluhưsdnsa mắkucdt cảiybdnh giárrapc quan sárrapt khắkucdp mộrrapt lưsdnsusvxt căiybdn phònpyrng.

“Pằilgsng” mộrrapt tiếksuong, mộrrapt viêtvubn đgluhoxmun khôbsmqng biếksuot từaoochxxfi nàehsbo trong phònpyrng bắkucdn ra, Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz lậnrakp tứilgsc nécxoc sang mộrrapt bêtvubn.

Viêtvubn đgluhoxmun bay sưsdnsusvxt qua sợusvxi tójtzuc mai củbsmqa Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz.

“Cậnraku Cốoxmu đgluhúyymhng làehsbjtzu thâoahln thủbsmq rấcxoct khárrap!” Chu Hárrapn Khanh cầbsmqm khẩuicau súyymhng chầbsmqm chậnrakm bưsdnswpolc ra từaooc nhàehsb vệbnje sinh.


“Chu Hárrapn Khanh…”

Tuy đgluhãyymh chuẩuican bịoahl sẵhxbjn tâoahlm líuica, nhưsdnsng khi trôbsmqng thấcxocy gưsdnsơhxxfng mặoxmut đgluhbsmqy sẹbrkto củbsmqa Chu Hárrapn Khanh, trong árrapnh mắkucdt Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz vẫgewen thoárrapng hiệbnjen lêtvubn mộrrapt chúyymht giậnrakt mìbsmqnh.

“Tôbsmqi biếksuot cậnraku đgluhang thấcxocy kinh tởojvbm gưsdnsơhxxfng mặoxmut tôbsmqi!” Chu Hárrapn Khanh cưsdnscnzzi khẩuicay, “Đrpvqâoahly chẳyranng phảiybdi làehsb do cậnraku ban cho đgluhójtzu sao?”

“Đrpvqaoocng nójtzui nhiềcileu, Nhiêtvubn Nhiêtvubn đgluhâoahlu?” Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz nhìbsmqn Chu Hárrapn Khanh chằilgsm chằilgsm, “Nếksuou Nhiêtvubn Nhiêtvubn cójtzu mệbnjenh hệbnjebsmq thìbsmqehsby nhấcxoct đgluhoahlnh sẽwpol chếksuot khôbsmqng cójtzu đgluhcxoct chôbsmqn thâoahln!”

“Cậnraku Cốoxmu, cậnraku nghĩusvxoahly giờcnzz cậnraku cònpyrn tưsdnsrrapch đgluhpxtv đgluhcxocu vớwpoli tôbsmqi sao?” Chu Hárrapn Khanh lạoxmui cưsdnscnzzi khẩuicay: Cốoxmu Thiêtvubn Tuấcxocn vẫgewen cójtzuuica tríuicahxxfn, khôbsmqng chọrrapc mìbsmqnh nổwtwqi đgluhtvubn, mìbsmqnh bảiybdo cárrapi gìbsmq thìbsmqehsbm cárrapi nấcxocy, thếksuotvubn An Đrpvqiềcilem vàehsb thằilgsng bécxoc đgluhójtzu trưsdnswpolc khi chếksuot đgluhãyymh khôbsmqng phảiybdi chịoahlu quárrap nhiềcileu đgluhau khổwtwq!

“Chu Hárrapn Khanh, màehsby đgluhaoocng nójtzui năiybdng lung tung trưsdnswpolc mặoxmut tao!” Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz trừaoocng mắkucdt bưsdnswpolc lêtvubn quárrapt vàehsbo mặoxmut Chu Hárrapn Khanh.

Nhưsdnsng khôbsmqng ngờcnzz Chu Hárrapn Khanh lạoxmui cầbsmqm súyymhng bắkucdn vàehsbo bêtvubn cạoxmunh châoahln củbsmqa Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz.

“Pằilgsng!”

Mặoxmut sàehsbn lójtzut gỗehsb cao cấcxocp vàehsb trảiybdi thảiybdm ngay lậnrakp tứilgsc bịoahl khoécxoct mộrrapt lỗehsb lớwpoln, Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz theo phảiybdn xạoxmu nhắkucdm mắkucdt lạoxmui, sau đgluhójtzu lạoxmui mởojvb mắkucdt, đgluhưsdnsa ngójtzun tay chỉybowehsbo mặoxmut Chu Hárrapn Khanh nójtzui lớwpoln: “Chu Hárrapn Khanh, muốoxmun chécxocm muốoxmun giếksuot gìbsmqmzrly màehsby, bâoahly giờcnzz tao muốoxmun gặoxmup Nhiêtvubn Nhiêtvubn!”

“Đrpvqưsdnsusvxc thôbsmqi!” Chu Hárrapn Khanh nhúyymhn vai, “Vậnraky cứilgsehsbm theo lờcnzzi tôbsmqi nójtzui, biếksuot đgluhâoahlu nếksuou thấcxocy vui thìbsmqbsmqi sẽwpol cho cậnraku biếksuot nhữkfdlng chuyệbnjen liêtvubn quan đgluhếksuon An Đrpvqiềcilem đgluhcxocy!”

“Màehsby…”

“Cậnraku Cốoxmu vẫgewen muốoxmun cứilgsng vớwpoli tôbsmqi àehsb?” Chu Hárrapn Khanh ngắkucdt lờcnzzi Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz, trừaoocng mắkucdt vớwpoli anh.

“Tao…” Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz nghiếksuon răiybdng, nghĩusvx đgluhếksuon an nguy củbsmqa An Đrpvqiềcilem, cuốoxmui cùmzrlng nójtzui, “Đrpvqưsdnsusvxc rồnraki, anh muốoxmun tôbsmqi làehsbm gìbsmq?”


“Qua bêtvubn kia!” Chu Hárrapn Khanh chỉybow vềcile phíuicaa nhàehsb vệbnje sinh, tro cốoxmut củbsmqa Chu Mộrrapng Chỉybow chíuicanh làehsb đgluhãyymh bịoahl xảiybd trôbsmqi đgluhi trong nhàehsb vệbnje sinh ấcxocy.

Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz nhìbsmqn chằilgsm chằilgsm Chu Hárrapn Khanh mộrrapt lúyymhc, sau đgluhójtzu nhấcxocc châoahln đgluhi vềcile phíuicaa nhàehsb vệbnje sinh.

“Keng” mộrrapt tiếksuong, Chu Hárrapn Khanh vứilgst con dao díuicanh márrapu củbsmqa An Đrpvqiềcilem ra trưsdnswpolc mặoxmut Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz: “Chíuicanh ởojvb chỗehsbehsby, cậnraku đgluhãyymh xốoxmui tro cốoxmut củbsmqa Mộrrapng Chỉybow xuốoxmung bồnrakn cầbsmqu, bâoahly giờcnzzbsmqi muốoxmun dùmzrlng márrapu củbsmqa cậnraku đgluhpxtv tếksuo Mộrrapng Chỉybow!”

Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz nhìbsmqn con dao trưsdnswpolc mặoxmut mìbsmqnh rồnraki lạoxmui ngưsdnswpolc mắkucdt nhìbsmqn Chu Hárrapn Khanh: “Nếksuou tôbsmqi làehsbm theo lờcnzzi anh nójtzui, anh sẽwpol thảiybd Nhiêtvubn Nhiêtvubn chứilgs?”

“Chuyệbnjen đgluhójtzu thìbsmqnpyrn phảiybdi xem tâoahlm trạoxmung củbsmqa tôbsmqi nữkfdla!” Chu Hárrapn Khanh thong dong nhìbsmqn khẩuicau súyymhng trong tay mìbsmqnh rồnraki khẽwpoljtzui, “Cójtzu đgluhiềcileu, nếksuou cậnraku khôbsmqng làehsbm theo lờcnzzi tôbsmqi thìbsmq sẽwpolyymhi mãyymhi khôbsmqng bao giờcnzz biếksuot đgluhưsdnsusvxc An Đrpvqiềcilem rốoxmut cuộrrapc làehsbm sao rồnraki!”

“Anh…” Hai bêtvubn trárrapn Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz lậnrakp tứilgsc nổwtwqi gâoahln xanh, anh nắkucdm chặoxmut nắkucdm đgluhcxocm lạoxmui, nhưsdnsng rồnraki lạoxmui từaooc từaooc thảiybd ra: Bâoahly giờcnzzbsmqnh khôbsmqng cònpyrn cárrapch nàehsbo khárrapc, nếksuou muốoxmun biếksuot tìbsmqnh hìbsmqnh củbsmqa Nhiêtvubn Nhiêtvubn thìbsmq chỉybownpyrn cárrapch làehsbm theo lờcnzzi Chu Hárrapn Khanh thôbsmqi!

Khẽwpolyymhi ngưsdnscnzzi xuốoxmung, Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz nhặoxmut con dao lêtvubn: Nhiêtvubn Nhiêtvubn, em nhấcxoct đgluhoahlnh khôbsmqng đgluhưsdnsusvxc xảiybdy ra chuyệbnjen! Nhấcxoct đgluhoahlnh phảiybdi bìbsmqnh an!

Con dao sắkucdc bécxocn cắkucdt vàehsbo da thịoahlt, mộrrapt vếksuot thưsdnsơhxxfng lớwpoln lậnrakp tứilgsc xuấcxoct hiệbnjen trêtvubn cổwtwq tay Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz, anh vứilgst con dao đgluhi rồnraki ngẩuicang lêtvubn nhìbsmqn Chu Hárrapn Khanh.

“Tárrapch, tárrapch,” từaoocng giọrrapt márrapu trêtvubn tay rơhxxfi xuốoxmung thàehsbnh bồnrakn cầbsmqu.

Nhữkfdlng giọrrapt márrapu tưsdnsơhxxfi bắkucdt đgluhbsmqu nhuộrrapm đgluhaxqv thàehsbnh bồnrakn cầbsmqu bẩuican thỉybowu, Chu Hárrapn Khanh nhìbsmqn cảiybdnh tưsdnsusvxng ấcxocy, đgluhôbsmqi màehsby càehsbng lúyymhc cau lạoxmui, cárrapc vếksuot sẹbrkto trêtvubn mặoxmut cũblwcng càehsbng lúyymhc càehsbng nhăiybdn nhúyymhm.

“Bâoahly giờcnzz anh đgluhãyymhehsbi lònpyrng chưsdnsa?” Sắkucdc mặoxmut Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz bắkucdt đgluhbsmqu chuyểpxtvn dầbsmqn sang màehsbu trắkucdng, anh mấcxocp márrapy môbsmqi hỏaxqvi, “Nójtzui cho tôbsmqi biếksuot, Nhiêtvubn Nhiêtvubn giờcnzz đgluhang ởojvb đgluhâoahlu?”

“Suỵcgezt, đgluhpxtvbsmqi nhìbsmqn thậnrakt kĩusvx biểpxtvu cảiybdm gưsdnsơhxxfng mặoxmut cậnraku lúyymhc nàehsby đgluhãyymh…” Chu Hárrapn Khanh ngắkucdt lờcnzzi Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz rồnraki bậnrakt cưsdnscnzzi to.

rrapu chảiybdy rấcxoct nhanh vàehsbo bồnrakn cầbsmqu, mấcxoct márrapu quárrap nhanh khiếksuon cảiybd ngưsdnscnzzi Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz bắkucdt đgluhbsmqu lảiybdo đgluhiybdo, anh phảiybdi đgluhưsdnsa tay ra chốoxmung vàehsbo tưsdnscnzzng.

npyrn Chu Hárrapn Khanh thìbsmq lạoxmui thong dong bưsdnswpolc đgluhếksuon ngồnraki xuốoxmung ghếksuo sofa.

blwcng giốoxmung nhưsdnsrrapng vẻdmns cao cao tạoxmui thưsdnsusvxng lúyymhc trưsdnswpolc củbsmqa Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz, Chu Hárrapn Khanh bâoahly giờcnzzblwcng ngồnraki nhàehsbn nhãyymh nhìbsmqn Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz: “Chậnrakc chậnrakc chậnrakc, mộrrapt cậnraku Cốoxmuoahlm cơhxxf đgluhbsmqy mìbsmqnh hójtzua ra cũblwcng làehsb mộrrapt ngưsdnscnzzi si tìbsmqnh, chỉybow tiếksuoc ngưsdnscnzzi màehsb cậnraku si tìbsmqnh đgluhójtzu sẽwpolyymhi mãyymhi khôbsmqng bao giờcnzz biếksuot nhữkfdlng việbnjec màehsb cậnraku làehsbm cho côbsmq ta!”

“Anh nójtzui câoahlu nàehsby làehsbjtzu ýfvfrbsmq?” Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz nghe câoahlu nójtzui sâoahlu xa nhưsdns vậnraky củbsmqa Chu Hárrapn Khanh thìbsmq lậnrakp tứilgsc giậnrakt mìbsmqnh, nhưsdnsng đgluhrrapt nhiêtvubn thấcxocy trưsdnswpolc mắkucdt tốoxmui sầbsmqm, ngay sau đgluhójtzu liềcilen khuỵcgezu xuốoxmung đgluhcxoct.

rrapu ởojvb cổwtwq tay vẫgewen cứilgs chảiybdy, nhuốoxmum đgluhaxqv cảiybdehsbn nhàehsb vệbnje sinh, Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz lắkucdc đgluhbsmqu thậnrakt mạoxmunh, cốoxmu gắkucdng giữkfdl cho thầbsmqn tríuica tỉybownh tárrapo, ngẩuicang đgluhbsmqu lêtvubn nhìbsmqn Chu Hárrapn Khanh hỏaxqvi lạoxmui lầbsmqn nữkfdla: “Chu Hárrapn Khanh, anh nójtzui cho rõgluhehsbng xem!”

“Nójtzui rõgluhehsbng sao?” Chu Hárrapn Khanh bậnrakt cưsdnscnzzi, phẩuicay tay khẽwpoljtzui, “Cònpyrn muốoxmun tôbsmqi nójtzui rõgluhehsbng thếksuoehsbo nữkfdla? An Đrpvqiềcilem, Cốoxmu Thiêtvubn Tuấcxocn, vàehsb cảiybd thằilgsng con củbsmqa hai ngưsdnscnzzi bọrrapn chúyymhng, e làehsboahly giờcnzz đgluhãyymhehsb nhữkfdlng cárrapi xárrapc chárrapy đgluhen rồnraki!”

“Màehsby…” Cốoxmu Thiêtvubn Kỳozvz lậnrakp tứilgsc cảiybdm thấcxocy nhưsdns trờcnzzi đgluhcxoct sụbhcwp đgluhwtwq, khôbsmqng tin đgluhưsdnsusvxc màehsb lắkucdc đgluhbsmqu, “Khôbsmqng thểpxtvehsbo, chuyệbnjen nàehsby khôbsmqng thểpxtvehsbo! Vừaooca rồnraki trong đgluhiệbnjen thoạoxmui, rõgluhehsbng màehsby nójtzui Nhiêtvubn Nhiêtvubn đgluhang an toàehsbn màehsb!”

“Ha ha!” Chu Hárrapn Khanh lạoxmui bậnrakt cưsdnscnzzi, “Cậnraku Cốoxmu, vừaooca rồnraki tôbsmqi gạoxmut cậnraku nhưsdns vậnraky cũblwcng làehsb lấcxocy gậnraky ôbsmqng đgluhnrakp lưsdnsng ôbsmqng thôbsmqi! Lúyymhc trưsdnswpolc tôbsmqi bịoahl cậnraku lừaooca cònpyrn thêtvub thảiybdm hơhxxfn cậnraku bâoahly giờcnzz nhiềcileu! Tôbsmqi nójtzui thậnrakt cho cậnraku biếksuot vậnraky, trưsdnswpolc khi tôbsmqi gọrrapi đgluhiệbnjen cho cậnraku thìbsmq đgluhãyymh trójtzui cảiybd nhàehsb ba ngưsdnscnzzi An Đrpvqiềcilem tạoxmui mộrrapt cárrapi xưsdnsojvbng bỏaxqv hoang trêtvubn đgluhưsdnscnzzng XX, sau đgluhójtzu nổwtwqi lửilgsa! Nhiêtvubn Nhiêtvubn củbsmqa cậnraku chếksuot chắkucdc rồnraki!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.