Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 535 :

    trước sau   
60535.“Siếqpsit chặrdaet mộfwhyt chúwnmnt đdspqi! Nếqpsiu khôoxpmng trêhxzhn cổmwqw con trai màynydy sẽhxzhnhnz thêhxzhm mộfwhyt vếqpsit thưgimeơqpiwng!” Giọfzgdng nónhnzi uy hiếqpsip củurpoa Chu Hánxrjn Khanh lầapbgn nữqncba truyềwuccn đdspqếqpsin.

“Đmmumuygdng!” An Đmmumiềwuccm gàynydo khónhnzc, đdspqapbgu ónhnzc trốxnrjng rỗhuuxng khôoxpmng suy nghĩgime đdspqưgimemoetc gìmyji, vốxnrjn dĩgime khôoxpmng nghĩgime đdspqếqpsin chuyệzjmln siếqpsit chặrdaet thêhxzhm hay nớkluii lỏtlqwng ra, côoxpm chỉqpsi quỳtlqw trưgimekluic mặrdaet Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, lắoqwbc đdspqapbgu đdspqhxzhn cuồkkvbng.

“An Đmmumiềwuccm, đdspquygdng khónhnzc!” Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen bịnyeabjssch sắoqwbt trónhnzi chặrdaet, vốxnrjn dĩgime khôoxpmng thểytanynydo ôoxpmm lấgimey An Đmmumiềwuccm, anh đdspqau lòcwhung nhìmyjin An Đmmumiềwuccm: Đmmumwuccu do anh năjwuam xưgimea bỏtlqwqpiwi An Đmmumiềwuccm, lấgimey Chu Mộfwhyng Chỉqpsi, nêhxzhn giờurpo mớkluii gâotfgy ra mộfwhyt loạpbixt tai họfzgda ngàynydy hôoxpmm nay!

Nếqpsiu cónhnz thểytan, anh thựfxlzc sựfxlz muốxnrjn dùqymjng sinh mạpbixng củurpoa mìmyjinh đdspqytan đdspqmwqwi lấgimey sinh mạpbixng củurpoa An An vàynyd An Đmmumiềwuccm!

“Dùqymjng khónhnza khónhnza lạpbixi đdspqi!” Chu Hánxrjn Khanh vừuygda tậnxrjn hưgimejnqnng biểytanu cảqpiwm tuyệzjmlt vọfzgdng trêhxzhn mặrdaet An Đmmumiềwuccm, vừuygda nhẹqfiq nhàynydng ra lệzjmlnh.

“Cạpbixch”, An Đmmumiềwuccm khónhnza dâotfgy xíbjssch lạpbixi, côoxpm yếqpsiu ớkluit nằvuemm trêhxzhn nềwuccn đdspqgimet, tuyệzjmlt vọfzgdng dưgimeurpong nhưgime muốxnrjn ngấgimet đdspqi, “Chu Hánxrjn Khanh, tôoxpmi xin anh, anh giếqpsit tôoxpmi đdspqi, hãmqpqy tha cho An An vàynyd Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen!”




“An Đmmumiềwuccm, sao tao cónhnz thểytan đdspqytanynydy chếqpsit dễfxlzynydng nhưgime vậnxrjy?” Chu Hánxrjn Khanh hữqncbng hờurponhnzi: Tao phảqpiwi giàynydy vòcwhuynydy!

Chu Hánxrjn Khanh cưgimeurpoi nham hiểytanm, sau đdspqónhnzqymjng con dao trêhxzhn tay chỉqpsi vềwuccnhnzc tưgimeurpong: “Cónhnz thấgimey thùqymjng xăjwuang ởjnqnnhnzc tưgimeurpong khôoxpmng? Bâotfgy giờurpomqpqy tưgimekluii quanh ngưgimeurpoi Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen đdspqi!”

“Khôoxpmng!” Cuốxnrji cùqymjng An Đmmumiềwuccm cũuygdng khôoxpmng gắoqwbng gưgimemoetng đdspqưgimemoetc nữqncba, côoxpm òcwhua khónhnzc, “Tôoxpmi khôoxpmng thểytan, tôoxpmi khôoxpmng thểytan!”

“Đmmumưgimemoetc! Vậnxrjy côoxpm đdspqmoeti đdspqgimey, trêhxzhn ngưgimeurpoi con trai côoxpm sẽhxzh đdspqapbgy vếqpsit thưgimeơqpiwng, sau đdspqónhnz sẽhxzh chếqpsit vìmyji mấgimet mánxrju!”

“Chu Hánxrjn Khanh!” Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen héjnukt lêhxzhn, sau đdspqónhnz nhìmyjin An Đmmumiềwuccm, “Mau, làynydm theo lờurpoi củurpoa Chu Hánxrjn Khanh, An An khôoxpmng thểytan bịnyea thưgimeơqpiwng đdspqưgimemoetc nữqncba!”

“...” An Đmmumiềwuccm run lẩeljjy bẩeljjy, côoxpm cắoqwbn chặrdaet bờurpooxpmi đdspqãmqpq chảqpiwy mánxrju, cuốxnrji cùqymjng chạpbixy đdspqếqpsin gónhnzc tưgimeurpong.

An Đmmumiềwuccm lấgimey thùqymjng xăjwuang hắoqwbt vàynydo chỗhuux Chu Hánxrjn Khanh chỉqpsi đdspqnyeanh.

“Rầapbgm!”

Chiếqpsic thùqymjng rỗhuuxng bịnyea quẳwkvkng xuốxnrjng đdspqgimet, An Đmmumiềwuccm cũuygdng quỳtlqwhxzhn cạpbixnh Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, côoxpm nhìmyjin Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, giọfzgdng nónhnzi khàynydn khàynydn: “Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, em phảqpiwi làynydm sao? Em phảqpiwi làynydm sao đdspqâotfgy?”

“An Đmmumiềwuccm...” Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen đdspqau lòcwhung, nhìmyjin Chu Hánxrjn Khanh, “Chu Hánxrjn Khanh, nhữqncbng gìmyji anh muốxnrjn, chúwnmnng tôoxpmi đdspqwuccu đdspqãmqpqynydm theo rồkkvbi, mau thảqpiw An An ra đdspqi!”

“Ha ha!” Chu Hánxrjn Khanh thỏtlqwa mãmqpqn gậnxrjt đdspqapbgu, “Đmmumúwnmnng, bâotfgy giờurpo mọfzgdi thứrdae đdspqãmqpq chuẩeljjn bịnyea xong xuôoxpmi rồkkvbi, cũuygdng nêhxzhn đdspqytan mộfwhyt nhàynyd ba ngưgimeurpoi chúwnmnng màynydy đdspqynydn tụhxfh nhau!”

Chu Hánxrjn Khanh nónhnzi xong thìmyji thảqpiw An An ra, sau đdspqónhnz cấgimet đdspqiệzjmln thoạpbixi dưgimekluii châotfgn vàynydotfgy súwnmnng củurpoa Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen vàynydo.

“Bốxnrj, mẹqfiq!”




An An đdspqưgimemoetc Chu Hánxrjn Khanh thảqpiw ra, vộfwhyi lao đdspqếqpsin bêhxzhn An Đmmumiềwuccm vàynyd Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, An Đmmumiềwuccm ôoxpmm chặrdaet An An vàynydo lòcwhung, sau đdspqónhnzoxpmjnuknxrjch ánxrjo mìmyjinh bắoqwbt đdspqapbgu băjwuang bónhnz cho An An.

wnmnc nàynydy, Chu Hánxrjn Khanh lấgimey chiếqpsic bậnxrjt lửdrzha từuygd trong túwnmni ánxrjo ra.

“Màynydy muốxnrjn làynydm gìmyji?” Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen trừuygdng mắoqwbt lêhxzhn, bấgimet thìmyjinh lìmyjinh anh muốxnrjn bảqpiwo vệzjml An An vàynyd An Đmmumiềwuccm, nhưgimeng lạpbixi chợmoett nhớkluiynydmyjinh đdspqãmqpq bịnyea trónhnzi lạpbixi, khôoxpmng thểytan nhúwnmnc nhíbjssch đdspqưgimemoetc.

“Tao muốxnrjn chúwnmnng màynydy nếqpsim trảqpiwi cảqpiwm giánxrjc sốxnrjng khôoxpmng bằvuemng chếqpsit! Tao phảqpiwi cho chúwnmnng màynydy nếqpsim cảqpiwm giánxrjc mấgimet đdspqi ngưgimeurpoi thưgimeơqpiwng yêhxzhu làynyd nhưgime thếqpsiynydo!” Chu Hánxrjn Khanh cưgimeurpoi phánxrjhxzhn.

“An Đmmumiềwuccm, Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, chìmyjia khónhnza củurpoa ổmwqw khónhnza nàynydy, tao đdspqãmqpq quẳwkvkng xuốxnrjng cốxnrjng lúwnmnc mua rồkkvbi, khôoxpmng ai mởjnqn đdspqưgimemoetc cảqpiw!”

Chiếqpsic bậnxrjt lửdrzha đdspqưgimemoetc bậnxrjt lêhxzhn, ngọfzgdn lửdrzha màynydu xanh ánxrjnh lêhxzhn khuôoxpmn mặrdaet đdspqánxrjng sợmoet củurpoa Chu Hánxrjn Khanh: “Mộfwhyt lúwnmnc nữqncba thôoxpmi, tao sẽhxzh đdspqxnrjt chánxrjy nơqpiwi đdspqâotfgy, ngọfzgdn lửdrzha sẽhxzh bao quanh Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, còcwhun An Đmmumiềwuccm chỉqpsinhnzynydi phúwnmnt đdspqytan chạpbixy thoánxrjt..”

nhnzi đdspqếqpsin đdspqâotfgy, giọfzgdng củurpoa Chu Hánxrjn Khanh trởjnqnhxzhn phấgimen khíbjssch: “An Đmmumiềwuccm, nếqpsiu màynydy ôoxpmm con rờurpoi khỏtlqwi, thìmyjiynydy vàynyd con màynydy sẽhxzh phảqpiwi trơqpiw mắoqwbt nhìmyjin Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen bịnyea ngọfzgdn lửdrzha thêhxzhu sốxnrjng! Đmmumưgimeơqpiwng nhiêhxzhn, con củurpoa màynydy sẽhxzhmqpqi nhớklui vềwucc mộfwhyt ngưgimeurpoi mẹqfiqmyji cứrdaeu con màynyd đdspqytan mặrdaec bốxnrj củurpoa nónhnz chếqpsit trong biểytann lửdrzha, nếqpsiu nhưgime vậnxrjy, tin chắoqwbc làynyd cuộfwhyc đdspqurpoi còcwhun lạpbixi củurpoa con vàynyd con màynydy sẽhxzh “hạpbixnh phúwnmnc” lắoqwbm đdspqâotfgy!”

Chu Hánxrjn Khanh nhìmyjin An Đmmumiềwuccm đdspqang đdspqau khổmwqw, tiếqpsip tụhxfhc nónhnzi: “Nếqpsiu màynydy khôoxpmng muốxnrjn rờurpoi khỏtlqwi Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, thếqpsi thìmyji từuygd từuygd tậnxrjn hưgimejnqnng, con màynydy, chồkkvbng màynydy đdspqwuccu sẽhxzh chếqpsit trong biểytann lửdrzha! Ha ha...”

Nhữqncbng lờurpoi nónhnzi sởjnqnn gai ốxnrjc củurpoa Chu Hánxrjn Khanh, trong côoxpmng xưgimejnqnng bỏtlqw hoang, cuốxnrji cùqymjng anh ta cũuygdng nhìmyjin Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, càynydng cưgimeurpoi lớkluin tiếqpsing: “Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, khôoxpmng phảqpiwi màynydy làynyd ngưgimeurpoi cónhnz thểytanoxpmgimea gọfzgdi giónhnz sao? Bâotfgy giờurpo, màynydy chỉqpsinhnz thểytan nhìmyjin vợmoetynydy, vìmyjiynydy màynyd sốxnrjng đdspqau khổmwqw, hoặrdaec chếqpsit trong đdspqau khổmwqw!”

Giếqpsit ngưgimeurpoi phảqpiwi giếqpsit tránxrji tim.

Đmmumâotfgy mớkluii làynyd cảqpiwnh giớkluii bánxrjo thùqymj đdspqqpsinh cao!

Chu Hánxrjn Khanh vểytannh môoxpmi cưgimeurpoi, sau đdspqónhnz quẳwkvkng bậnxrjt lửdrzha vàynydo xăjwuang.

“Bùqymjng” mộfwhyt tiếqpsing, ngọfzgdn lửdrzha đdspqãmqpq lan ra khắoqwbp nơqpiwi, nhanh chónhnzng bao quanh cảqpiw nhàynyd ba ngưgimeurpoi An Đmmumiềwuccm.

Chu Hánxrjn Khanh ung dung đdspqrdaeng ngoàynydi ngọfzgdn lửdrzha, nhẹqfiq nhàynydng nónhnzi: “Nhớklui đdspqgimey, chúwnmnng màynydy chỉqpsinhnzynydi phúwnmnt đdspqytan chạpbixy thôoxpmi!”

Chu Hánxrjn Khanh nhìmyjin thấgimey An Đmmumiềwuccm vàynyd Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen đdspqang giãmqpqy giụhxfha, anh ta cầapbgm lấgimey đdspqiệzjmln thoạpbixi củurpoa An Đmmumiềwuccm vàynydotfgy súwnmnng củurpoa Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen chậnxrjm rãmqpqi đdspqi khỏtlqwi côoxpmng xưgimejnqnng bỏtlqw hoang.

Áabwlnh nắoqwbng chónhnzi chang mùqymja hạpbix, mặrdaet đdspqgimet nónhnzng hừuygdng hựfxlzc, Chu Hánxrjn Khanh ngẩeljjng đdspqapbgu nhìmyjin mặrdaet trờurpoi trêhxzhn bầapbgu trờurpoi, bưgimekluic đdspqếqpsin chiếqpsic xe màynyd Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen lánxrji đdspqếqpsin: Mộfwhyng Chỉqpsi, tiếqpsip đdspqếqpsin, anh sẽhxzhmyjim Cốxnrj Thiêhxzhn Kỳtlqwbjssnh sổmwqw! Còcwhun em, cónhnz phảqpiwi đdspqang vui lắoqwbm khôoxpmng? Mộfwhyng Chỉqpsi củurpoa anh...

Trong côoxpmng xưgimejnqnng bỏtlqw hoang…

“An Đmmumiềwuccm, em mau bếqpsi An An chạpbixy đdspqi!” Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen khôoxpmng thểytan cửdrzh đdspqfwhyng, nónhnzi lớkluin vớkluii An Đmmumiềwuccm.

“Khôoxpmng! Em sẽhxzh khôoxpmng bỏtlqw mặrdaec anh đdspqâotfgu!” An Đmmumiềwuccm đdspqau khổmwqw lắoqwbc đdspqapbgu, côoxpm cốxnrj gắoqwbng dùqymjng hếqpsit sứrdaec gỡguxp nhữqncbng dâotfgy xíbjssch sắoqwbt trêhxzhn ngưgimeurpoi Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen ra, nhưgimeng sứrdaec lựfxlzc côoxpm quánxrj nhỏtlqwjnuk, vốxnrjn dĩgime khôoxpmng thểytanynydm gìmyji đdspqưgimemoetc.

“An Đmmumiềwuccm, em nghe anh nónhnzi!” Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen cốxnrj gắoqwbng giãmqpqy giụhxfha, anh muốxnrjn An Đmmumiềwuccm bìmyjinh tĩgimenh lạpbixi, muốxnrjn An Đmmumiềwuccm lậnxrjp tứrdaec bếqpsi An An chạpbixy khỏtlqwi đdspqâotfgy.

An Đmmumiềwuccm lúwnmnc nàynydy vốxnrjn khôoxpmng nghe thấgimey Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen nónhnzi, côoxpm hoang mang, khôoxpmng ngừuygdng lặrdaep lạpbixi: “Khôoxpmng ai đdspqưgimemoetc chếqpsit cảqpiw, An An khôoxpmng đdspqưgimemoetc chếqpsit, Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen anh cũuygdng khôoxpmng đdspqưgimemoetc chếqpsit! Chúwnmnng ta nhấgimet đdspqnyeanh phảqpiwi sốxnrjng, nhấgimet đdspqnyeanh phảqpiwi sốxnrjng!”

An Đmmumiềwuccm vẫnyean tiếqpsip tụhxfhc cốxnrj gắoqwbng thánxrjo xíbjssch sắoqwbt ra, côoxpm nhìmyjin vềwucc phíbjssa ổmwqw khónhnza, thấgimey An An lúwnmnc nàynydy cũuygdng đdspqang cúwnmni đdspqapbgu gỡguxpbjssch sắoqwbt ra!

“Đmmumúwnmnng rồkkvbi, đdspqnxrjp vỡguxpmwqw khónhnza làynyd em cónhnz thểytan cứrdaeu anh rồkkvbi Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen!” An Đmmumiềwuccm đdspqfwhyt nhiêhxzhn nghĩgime ra đdspqiềwuccu gìmyji vậnxrjy, côoxpm đdspqrdaeng dậnxrjy xôoxpmng ra ngọfzgdn lửdrzha,”Em đdspqi tìmyjim vậnxrjt gìmyji đdspqónhnz đdspqnxrjp vỡguxpmwqw khónhnza ra!”

“An Đmmumiềwuccm!” Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen cốxnrj gắoqwbng hếqpsit sứrdaec gọfzgdi An Đmmumiềwuccm lạpbixi, anh lắoqwbc đdspqapbgu nhìmyjin An Đmmumiềwuccm, héjnukt lêhxzhn, “Khôoxpmng kịnyeap đdspqâotfgu! Khôoxpmng kịnyeap đdspqâotfgu! Ngọfzgdn lửdrzha đdspqãmqpq rấgimet lớkluin rồkkvbi! Em mau chónhnzng bếqpsi An An chạpbixy khỏtlqwi đdspqâotfgy đdspqi, nhanh lêhxzhn!”

“Khôoxpmng!” An Đmmumiềwuccm quỳtlqw xuốxnrjng đdspqgimet, côoxpm ôoxpmm chằvuemm lấgimey Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, “Cốxnrj Thiêhxzhn Tuấgimen, em khôoxpmng muốxnrjn rờurpoi xa anh, em khôoxpmng muốxnrjn!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.