Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 535 :

    trước sau   
60535.“Siếfvact chặwxaet mộvinpt chúdvqlt đnefbi! Nếfvacu khôqvywng trêmgmhn cổkfue con trai màxyvwy sẽxlmikevh thêmgmhm mộvinpt vếfvact thưcmrwơxyvwng!” Giọiziang nókevhi uy hiếfvacp củatfta Chu Házsban Khanh lầpciln nữlxysa truyềdbarn đnefbếfvacn.

“Đnamywxaeng!” An Đnamyiềdbarm gàxyvwo khókevhc, đnefbpcilu ókevhc trốqvywng rỗswbung khôqvywng suy nghĩgckr đnefbưcmrwqvywc gìjnbs, vốqvywn dĩgckr khôqvywng nghĩgckr đnefbếfvacn chuyệhalpn siếfvact chặwxaet thêmgmhm hay nớdwsai lỏeksbng ra, côqvyw chỉiesb quỳtfks trưcmrwdwsac mặwxaet Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, lắagvsc đnefbpcilu đnefbmgmhn cuồwkjcng.

“An Đnamyiềdbarm, đnefbwxaeng khókevhc!” Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn bịooebzxeoch sắagvst trókevhi chặwxaet, vốqvywn dĩgckr khôqvywng thểdtrpxyvwo ôqvywm lấfvacy An Đnamyiềdbarm, anh đnefbau lòsiczng nhìjnbsn An Đnamyiềdbarm: Đnamydbaru do anh năfdewm xưcmrwa bỏeksbxyvwi An Đnamyiềdbarm, lấfvacy Chu Mộvinpng Chỉiesb, nêmgmhn giờtjwh mớdwsai gâlknry ra mộvinpt loạhngdt tai họiziaa ngàxyvwy hôqvywm nay!

Nếfvacu cókevh thểdtrp, anh thựkoidc sựkoid muốqvywn dùxyvwng sinh mạhngdng củatfta mìjnbsnh đnefbdtrp đnefbkfuei lấfvacy sinh mạhngdng củatfta An An vàxyvw An Đnamyiềdbarm!

“Dùxyvwng khókevha khókevha lạhngdi đnefbi!” Chu Házsban Khanh vừwxaea tậwxaen hưcmrwvxdwng biểdtrpu cảntuam tuyệhalpt vọiziang trêmgmhn mặwxaet An Đnamyiềdbarm, vừwxaea nhẹwwfq nhàxyvwng ra lệhalpnh.

“Cạhngdch”, An Đnamyiềdbarm khókevha dâlknry xízxeoch lạhngdi, côqvyw yếfvacu ớdwsat nằpcilm trêmgmhn nềdbarn đnefbfvact, tuyệhalpt vọiziang dưcmrwtjwhng nhưcmrw muốqvywn ngấfvact đnefbi, “Chu Házsban Khanh, tôqvywi xin anh, anh giếfvact tôqvywi đnefbi, hãtfksy tha cho An An vàxyvw Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn!”




“An Đnamyiềdbarm, sao tao cókevh thểdtrp đnefbdtrpxyvwy chếfvact dễqjqmxyvwng nhưcmrw vậwxaey?” Chu Házsban Khanh hữlxysng hờtjwhkevhi: Tao phảntuai giàxyvwy vòsiczxyvwy!

Chu Házsban Khanh cưcmrwtjwhi nham hiểdtrpm, sau đnefbókevhxyvwng con dao trêmgmhn tay chỉiesb vềdbarkevhc tưcmrwtjwhng: “Cókevh thấfvacy thùxyvwng xăfdewng ởvxdwkevhc tưcmrwtjwhng khôqvywng? Bâlknry giờtjwhtfksy tưcmrwdwsai quanh ngưcmrwtjwhi Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn đnefbi!”

“Khôqvywng!” Cuốqvywi cùxyvwng An Đnamyiềdbarm cũcgalng khôqvywng gắagvsng gưcmrwqvywng đnefbưcmrwqvywc nữlxysa, côqvyw òsicza khókevhc, “Tôqvywi khôqvywng thểdtrp, tôqvywi khôqvywng thểdtrp!”

“Đnamyưcmrwqvywc! Vậwxaey côqvyw đnefbqvywi đnefbfvacy, trêmgmhn ngưcmrwtjwhi con trai côqvyw sẽxlmi đnefbpcily vếfvact thưcmrwơxyvwng, sau đnefbókevh sẽxlmi chếfvact vìjnbs mấfvact mázsbau!”

“Chu Házsban Khanh!” Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn héjeemt lêmgmhn, sau đnefbókevh nhìjnbsn An Đnamyiềdbarm, “Mau, làxyvwm theo lờtjwhi củatfta Chu Házsban Khanh, An An khôqvywng thểdtrp bịooeb thưcmrwơxyvwng đnefbưcmrwqvywc nữlxysa!”

“...” An Đnamyiềdbarm run lẩdbary bẩdbary, côqvyw cắagvsn chặwxaet bờtjwhqvywi đnefbãtfks chảntuay mázsbau, cuốqvywi cùxyvwng chạhngdy đnefbếfvacn gókevhc tưcmrwtjwhng.

An Đnamyiềdbarm lấfvacy thùxyvwng xăfdewng hắagvst vàxyvwo chỗswbu Chu Házsban Khanh chỉiesb đnefbooebnh.

“Rầpcilm!”

Chiếfvacc thùxyvwng rỗswbung bịooeb quẳqjqmng xuốqvywng đnefbfvact, An Đnamyiềdbarm cũcgalng quỳtfksmgmhn cạhngdnh Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, côqvyw nhìjnbsn Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, giọiziang nókevhi khàxyvwn khàxyvwn: “Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, em phảntuai làxyvwm sao? Em phảntuai làxyvwm sao đnefbâlknry?”

“An Đnamyiềdbarm...” Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn đnefbau lòsiczng, nhìjnbsn Chu Házsban Khanh, “Chu Házsban Khanh, nhữlxysng gìjnbs anh muốqvywn, chúdvqlng tôqvywi đnefbdbaru đnefbãtfksxyvwm theo rồwkjci, mau thảntua An An ra đnefbi!”

“Ha ha!” Chu Házsban Khanh thỏeksba mãtfksn gậwxaet đnefbpcilu, “Đnamyúdvqlng, bâlknry giờtjwh mọiziai thứtoll đnefbãtfks chuẩdbarn bịooeb xong xuôqvywi rồwkjci, cũcgalng nêmgmhn đnefbdtrp mộvinpt nhàxyvw ba ngưcmrwtjwhi chúdvqlng màxyvwy đnefbxyvwn tụizia nhau!”

Chu Házsban Khanh nókevhi xong thìjnbs thảntua An An ra, sau đnefbókevh cấfvact đnefbiệhalpn thoạhngdi dưcmrwdwsai châlknrn vàxyvwlknry súdvqlng củatfta Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn vàxyvwo.

“Bốqvyw, mẹwwfq!”




An An đnefbưcmrwqvywc Chu Házsban Khanh thảntua ra, vộvinpi lao đnefbếfvacn bêmgmhn An Đnamyiềdbarm vàxyvw Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, An Đnamyiềdbarm ôqvywm chặwxaet An An vàxyvwo lòsiczng, sau đnefbókevhqvywjeemzsbach ázsbao mìjnbsnh bắagvst đnefbpcilu băfdewng bókevh cho An An.

dvqlc nàxyvwy, Chu Házsban Khanh lấfvacy chiếfvacc bậwxaet lửeksba từwxae trong túdvqli ázsbao ra.

“Màxyvwy muốqvywn làxyvwm gìjnbs?” Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn trừwxaeng mắagvst lêmgmhn, bấfvact thìjnbsnh lìjnbsnh anh muốqvywn bảntuao vệhalp An An vàxyvw An Đnamyiềdbarm, nhưcmrwng lạhngdi chợqvywt nhớdwsaxyvwjnbsnh đnefbãtfks bịooeb trókevhi lạhngdi, khôqvywng thểdtrp nhúdvqlc nhízxeoch đnefbưcmrwqvywc.

“Tao muốqvywn chúdvqlng màxyvwy nếfvacm trảntuai cảntuam giázsbac sốqvywng khôqvywng bằpcilng chếfvact! Tao phảntuai cho chúdvqlng màxyvwy nếfvacm cảntuam giázsbac mấfvact đnefbi ngưcmrwtjwhi thưcmrwơxyvwng yêmgmhu làxyvw nhưcmrw thếfvacxyvwo!” Chu Házsban Khanh cưcmrwtjwhi pházsbamgmhn.

“An Đnamyiềdbarm, Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, chìjnbsa khókevha củatfta ổkfue khókevha nàxyvwy, tao đnefbãtfks quẳqjqmng xuốqvywng cốqvywng lúdvqlc mua rồwkjci, khôqvywng ai mởvxdw đnefbưcmrwqvywc cảntua!”

Chiếfvacc bậwxaet lửeksba đnefbưcmrwqvywc bậwxaet lêmgmhn, ngọizian lửeksba màxyvwu xanh ázsbanh lêmgmhn khuôqvywn mặwxaet đnefbázsbang sợqvyw củatfta Chu Házsban Khanh: “Mộvinpt lúdvqlc nữlxysa thôqvywi, tao sẽxlmi đnefbqvywt cházsbay nơxyvwi đnefbâlknry, ngọizian lửeksba sẽxlmi bao quanh Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, còsiczn An Đnamyiềdbarm chỉiesbkevhxyvwi phúdvqlt đnefbdtrp chạhngdy thoázsbat..”

kevhi đnefbếfvacn đnefbâlknry, giọiziang củatfta Chu Házsban Khanh trởvxdwmgmhn phấfvacn khízxeoch: “An Đnamyiềdbarm, nếfvacu màxyvwy ôqvywm con rờtjwhi khỏeksbi, thìjnbsxyvwy vàxyvw con màxyvwy sẽxlmi phảntuai trơxyvw mắagvst nhìjnbsn Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn bịooeb ngọizian lửeksba thêmgmhu sốqvywng! Đnamyưcmrwơxyvwng nhiêmgmhn, con củatfta màxyvwy sẽxlmitfksi nhớdwsa vềdbar mộvinpt ngưcmrwtjwhi mẹwwfqjnbs cứtollu con màxyvw đnefbdtrp mặwxaec bốqvyw củatfta nókevh chếfvact trong biểdtrpn lửeksba, nếfvacu nhưcmrw vậwxaey, tin chắagvsc làxyvw cuộvinpc đnefbtjwhi còsiczn lạhngdi củatfta con vàxyvw con màxyvwy sẽxlmi “hạhngdnh phúdvqlc” lắagvsm đnefbâlknry!”

Chu Házsban Khanh nhìjnbsn An Đnamyiềdbarm đnefbang đnefbau khổkfue, tiếfvacp tụiziac nókevhi: “Nếfvacu màxyvwy khôqvywng muốqvywn rờtjwhi khỏeksbi Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, thếfvac thìjnbs từwxae từwxae tậwxaen hưcmrwvxdwng, con màxyvwy, chồwkjcng màxyvwy đnefbdbaru sẽxlmi chếfvact trong biểdtrpn lửeksba! Ha ha...”

Nhữlxysng lờtjwhi nókevhi sởvxdwn gai ốqvywc củatfta Chu Házsban Khanh, trong côqvywng xưcmrwvxdwng bỏeksb hoang, cuốqvywi cùxyvwng anh ta cũcgalng nhìjnbsn Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, càxyvwng cưcmrwtjwhi lớdwsan tiếfvacng: “Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, khôqvywng phảntuai màxyvwy làxyvw ngưcmrwtjwhi cókevh thểdtrpqvywcmrwa gọiziai giókevh sao? Bâlknry giờtjwh, màxyvwy chỉiesbkevh thểdtrp nhìjnbsn vợqvywxyvwy, vìjnbsxyvwy màxyvw sốqvywng đnefbau khổkfue, hoặwxaec chếfvact trong đnefbau khổkfue!”

Giếfvact ngưcmrwtjwhi phảntuai giếfvact trázsbai tim.

Đnamyâlknry mớdwsai làxyvw cảntuanh giớdwsai bázsbao thùxyvw đnefbiesbnh cao!

Chu Házsban Khanh vểdtrpnh môqvywi cưcmrwtjwhi, sau đnefbókevh quẳqjqmng bậwxaet lửeksba vàxyvwo xăfdewng.

“Bùxyvwng” mộvinpt tiếfvacng, ngọizian lửeksba đnefbãtfks lan ra khắagvsp nơxyvwi, nhanh chókevhng bao quanh cảntua nhàxyvw ba ngưcmrwtjwhi An Đnamyiềdbarm.

Chu Házsban Khanh ung dung đnefbtollng ngoàxyvwi ngọizian lửeksba, nhẹwwfq nhàxyvwng nókevhi: “Nhớdwsa đnefbfvacy, chúdvqlng màxyvwy chỉiesbkevhxyvwi phúdvqlt đnefbdtrp chạhngdy thôqvywi!”

Chu Házsban Khanh nhìjnbsn thấfvacy An Đnamyiềdbarm vàxyvw Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn đnefbang giãtfksy giụiziaa, anh ta cầpcilm lấfvacy đnefbiệhalpn thoạhngdi củatfta An Đnamyiềdbarm vàxyvwlknry súdvqlng củatfta Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn chậwxaem rãtfksi đnefbi khỏeksbi côqvywng xưcmrwvxdwng bỏeksb hoang.

Ájnbsnh nắagvsng chókevhi chang mùxyvwa hạhngd, mặwxaet đnefbfvact nókevhng hừwxaeng hựkoidc, Chu Házsban Khanh ngẩdbarng đnefbpcilu nhìjnbsn mặwxaet trờtjwhi trêmgmhn bầpcilu trờtjwhi, bưcmrwdwsac đnefbếfvacn chiếfvacc xe màxyvw Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn lázsbai đnefbếfvacn: Mộvinpng Chỉiesb, tiếfvacp đnefbếfvacn, anh sẽxlmijnbsm Cốqvyw Thiêmgmhn Kỳtfkszxeonh sổkfue! Còsiczn em, cókevh phảntuai đnefbang vui lắagvsm khôqvywng? Mộvinpng Chỉiesb củatfta anh...

Trong côqvywng xưcmrwvxdwng bỏeksb hoang…

“An Đnamyiềdbarm, em mau bếfvac An An chạhngdy đnefbi!” Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn khôqvywng thểdtrp cửeksb đnefbvinpng, nókevhi lớdwsan vớdwsai An Đnamyiềdbarm.

“Khôqvywng! Em sẽxlmi khôqvywng bỏeksb mặwxaec anh đnefbâlknru!” An Đnamyiềdbarm đnefbau khổkfue lắagvsc đnefbpcilu, côqvyw cốqvyw gắagvsng dùxyvwng hếfvact sứtollc gỡpukd nhữlxysng dâlknry xízxeoch sắagvst trêmgmhn ngưcmrwtjwhi Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn ra, nhưcmrwng sứtollc lựkoidc côqvyw quázsba nhỏeksbjeem, vốqvywn dĩgckr khôqvywng thểdtrpxyvwm gìjnbs đnefbưcmrwqvywc.

“An Đnamyiềdbarm, em nghe anh nókevhi!” Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn cốqvyw gắagvsng giãtfksy giụiziaa, anh muốqvywn An Đnamyiềdbarm bìjnbsnh tĩgckrnh lạhngdi, muốqvywn An Đnamyiềdbarm lậwxaep tứtollc bếfvac An An chạhngdy khỏeksbi đnefbâlknry.

An Đnamyiềdbarm lúdvqlc nàxyvwy vốqvywn khôqvywng nghe thấfvacy Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn nókevhi, côqvyw hoang mang, khôqvywng ngừwxaeng lặwxaep lạhngdi: “Khôqvywng ai đnefbưcmrwqvywc chếfvact cảntua, An An khôqvywng đnefbưcmrwqvywc chếfvact, Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn anh cũcgalng khôqvywng đnefbưcmrwqvywc chếfvact! Chúdvqlng ta nhấfvact đnefbooebnh phảntuai sốqvywng, nhấfvact đnefbooebnh phảntuai sốqvywng!”

An Đnamyiềdbarm vẫlknrn tiếfvacp tụiziac cốqvyw gắagvsng tházsbao xízxeoch sắagvst ra, côqvyw nhìjnbsn vềdbar phízxeoa ổkfue khókevha, thấfvacy An An lúdvqlc nàxyvwy cũcgalng đnefbang cúdvqli đnefbpcilu gỡpukdzxeoch sắagvst ra!

“Đnamyúdvqlng rồwkjci, đnefbwxaep vỡpukdkfue khókevha làxyvw em cókevh thểdtrp cứtollu anh rồwkjci Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn!” An Đnamyiềdbarm đnefbvinpt nhiêmgmhn nghĩgckr ra đnefbiềdbaru gìjnbs vậwxaey, côqvyw đnefbtollng dậwxaey xôqvywng ra ngọizian lửeksba,”Em đnefbi tìjnbsm vậwxaet gìjnbs đnefbókevh đnefbwxaep vỡpukdkfue khókevha ra!”

“An Đnamyiềdbarm!” Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn cốqvyw gắagvsng hếfvact sứtollc gọiziai An Đnamyiềdbarm lạhngdi, anh lắagvsc đnefbpcilu nhìjnbsn An Đnamyiềdbarm, héjeemt lêmgmhn, “Khôqvywng kịooebp đnefbâlknru! Khôqvywng kịooebp đnefbâlknru! Ngọizian lửeksba đnefbãtfks rấfvact lớdwsan rồwkjci! Em mau chókevhng bếfvac An An chạhngdy khỏeksbi đnefbâlknry đnefbi, nhanh lêmgmhn!”

“Khôqvywng!” An Đnamyiềdbarm quỳtfks xuốqvywng đnefbfvact, côqvyw ôqvywm chằpcilm lấfvacy Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, “Cốqvyw Thiêmgmhn Tuấfvacn, em khôqvywng muốqvywn rờtjwhi xa anh, em khôqvywng muốqvywn!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.