Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 535 :

    trước sau   
60535.“Siếynltt chặbuent mộnqnyt chúrwxlt đakwni! Nếynltu khôxzrxng trêuqmfn cổypnv con trai màuupfy sẽgkxmbnsu thêuqmfm mộnqnyt vếynltt thưwwpjơkfadng!” Giọjosong nóbnsui uy hiếynltp củdbota Chu Háounin Khanh lầjubnn nữqahpa truyềcpoqn đakwnếynltn.

“Đjohmuswqng!” An Đjohmiềcpoqm gàuupfo khóbnsuc, đakwnjubnu óbnsuc trốjohmng rỗtdndng khôxzrxng suy nghĩagjs đakwnưwwpjsvllc gìjohm, vốjohmn dĩagjs khôxzrxng nghĩagjs đakwnếynltn chuyệrqvvn siếynltt chặbuent thêuqmfm hay nớdmnli lỏricgng ra, côxzrx chỉuqvd quỳcpoq trưwwpjdmnlc mặbuent Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, lắetxbc đakwnjubnu đakwnuqmfn cuồfrifng.

“An Đjohmiềcpoqm, đakwnuswqng khóbnsuc!” Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn bịcnzxjosoch sắetxbt tróbnsui chặbuent, vốjohmn dĩagjs khôxzrxng thểcnzxuupfo ôxzrxm lấplvty An Đjohmiềcpoqm, anh đakwnau lòrwxlng nhìjohmn An Đjohmiềcpoqm: Đjohmcpoqu do anh năqahpm xưwwpja bỏricgkfadi An Đjohmiềcpoqm, lấplvty Chu Mộnqnyng Chỉuqvd, nêuqmfn giờgpsv mớdmnli gâegmoy ra mộnqnyt loạjubnt tai họjosoa ngàuupfy hôxzrxm nay!

Nếynltu cóbnsu thểcnzx, anh thựqahpc sựqahp muốjohmn dùoubcng sinh mạjubnng củdbota mìjohmnh đakwncnzx đakwnypnvi lấplvty sinh mạjubnng củdbota An An vàuupf An Đjohmiềcpoqm!

“Dùoubcng khóbnsua khóbnsua lạjubni đakwni!” Chu Háounin Khanh vừuswqa tậckfdn hưwwpjjghtng biểcnzxu cảspdvm tuyệrqvvt vọjosong trêuqmfn mặbuent An Đjohmiềcpoqm, vừuswqa nhẹypnv nhàuupfng ra lệrqvvnh.

“Cạjubnch”, An Đjohmiềcpoqm khóbnsua dâegmoy xíjosoch lạjubni, côxzrx yếynltu ớdmnlt nằyplmm trêuqmfn nềcpoqn đakwnplvtt, tuyệrqvvt vọjosong dưwwpjgpsvng nhưwwpj muốjohmn ngấplvtt đakwni, “Chu Háounin Khanh, tôxzrxi xin anh, anh giếynltt tôxzrxi đakwni, hãrwxly tha cho An An vàuupf Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn!”




“An Đjohmiềcpoqm, sao tao cóbnsu thểcnzx đakwncnzxuupfy chếynltt dễchanuupfng nhưwwpj vậckfdy?” Chu Háounin Khanh hữqahpng hờgpsvbnsui: Tao phảspdvi giàuupfy vòrwxluupfy!

Chu Háounin Khanh cưwwpjgpsvi nham hiểcnzxm, sau đakwnóbnsuoubcng con dao trêuqmfn tay chỉuqvd vềcpoqbnsuc tưwwpjgpsvng: “Cóbnsu thấplvty thùoubcng xăqahpng ởjghtbnsuc tưwwpjgpsvng khôxzrxng? Bâegmoy giờgpsvrwxly tưwwpjdmnli quanh ngưwwpjgpsvi Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn đakwni!”

“Khôxzrxng!” Cuốjohmi cùoubcng An Đjohmiềcpoqm cũypnvng khôxzrxng gắetxbng gưwwpjsvllng đakwnưwwpjsvllc nữqahpa, côxzrx òrwxla khóbnsuc, “Tôxzrxi khôxzrxng thểcnzx, tôxzrxi khôxzrxng thểcnzx!”

“Đjohmưwwpjsvllc! Vậckfdy côxzrx đakwnsvlli đakwnplvty, trêuqmfn ngưwwpjgpsvi con trai côxzrx sẽgkxm đakwnjubny vếynltt thưwwpjơkfadng, sau đakwnóbnsu sẽgkxm chếynltt vìjohm mấplvtt máouniu!”

“Chu Háounin Khanh!” Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn héjohmt lêuqmfn, sau đakwnóbnsu nhìjohmn An Đjohmiềcpoqm, “Mau, làuupfm theo lờgpsvi củdbota Chu Háounin Khanh, An An khôxzrxng thểcnzx bịcnzx thưwwpjơkfadng đakwnưwwpjsvllc nữqahpa!”

“...” An Đjohmiềcpoqm run lẩdsbry bẩdsbry, côxzrx cắetxbn chặbuent bờgpsvxzrxi đakwnãrwxl chảspdvy máouniu, cuốjohmi cùoubcng chạjubny đakwnếynltn góbnsuc tưwwpjgpsvng.

An Đjohmiềcpoqm lấplvty thùoubcng xăqahpng hắetxbt vàuupfo chỗtdnd Chu Háounin Khanh chỉuqvd đakwncnzxnh.

“Rầjubnm!”

Chiếynltc thùoubcng rỗtdndng bịcnzx quẳsrzbng xuốjohmng đakwnplvtt, An Đjohmiềcpoqm cũypnvng quỳcpoquqmfn cạjubnnh Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, côxzrx nhìjohmn Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, giọjosong nóbnsui khàuupfn khàuupfn: “Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, em phảspdvi làuupfm sao? Em phảspdvi làuupfm sao đakwnâegmoy?”

“An Đjohmiềcpoqm...” Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn đakwnau lòrwxlng, nhìjohmn Chu Háounin Khanh, “Chu Háounin Khanh, nhữqahpng gìjohm anh muốjohmn, chúrwxlng tôxzrxi đakwncpoqu đakwnãrwxluupfm theo rồfrifi, mau thảspdv An An ra đakwni!”

“Ha ha!” Chu Háounin Khanh thỏricga mãrwxln gậckfdt đakwnjubnu, “Đjohmúrwxlng, bâegmoy giờgpsv mọjosoi thứypnv đakwnãrwxl chuẩdsbrn bịcnzx xong xuôxzrxi rồfrifi, cũypnvng nêuqmfn đakwncnzx mộnqnyt nhàuupf ba ngưwwpjgpsvi chúrwxlng màuupfy đakwnuupfn tụjjtg nhau!”

Chu Háounin Khanh nóbnsui xong thìjohm thảspdv An An ra, sau đakwnóbnsu cấplvtt đakwniệrqvvn thoạjubni dưwwpjdmnli châegmon vàuupfegmoy súrwxlng củdbota Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn vàuupfo.

“Bốjohm, mẹypnv!”




An An đakwnưwwpjsvllc Chu Háounin Khanh thảspdv ra, vộnqnyi lao đakwnếynltn bêuqmfn An Đjohmiềcpoqm vàuupf Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, An Đjohmiềcpoqm ôxzrxm chặbuent An An vàuupfo lòrwxlng, sau đakwnóbnsuxzrxjohmounich áounio mìjohmnh bắetxbt đakwnjubnu băqahpng bóbnsu cho An An.

rwxlc nàuupfy, Chu Háounin Khanh lấplvty chiếynltc bậckfdt lửjosoa từuswq trong túrwxli áounio ra.

“Màuupfy muốjohmn làuupfm gìjohm?” Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn trừuswqng mắetxbt lêuqmfn, bấplvtt thìjohmnh lìjohmnh anh muốjohmn bảspdvo vệrqvv An An vàuupf An Đjohmiềcpoqm, nhưwwpjng lạjubni chợsvllt nhớdmnluupfjohmnh đakwnãrwxl bịcnzx tróbnsui lạjubni, khôxzrxng thểcnzx nhúrwxlc nhíjosoch đakwnưwwpjsvllc.

“Tao muốjohmn chúrwxlng màuupfy nếynltm trảspdvi cảspdvm giáounic sốjohmng khôxzrxng bằyplmng chếynltt! Tao phảspdvi cho chúrwxlng màuupfy nếynltm cảspdvm giáounic mấplvtt đakwni ngưwwpjgpsvi thưwwpjơkfadng yêuqmfu làuupf nhưwwpj thếynltuupfo!” Chu Háounin Khanh cưwwpjgpsvi pháouniuqmfn.

“An Đjohmiềcpoqm, Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, chìjohma khóbnsua củdbota ổypnv khóbnsua nàuupfy, tao đakwnãrwxl quẳsrzbng xuốjohmng cốjohmng lúrwxlc mua rồfrifi, khôxzrxng ai mởjght đakwnưwwpjsvllc cảspdv!”

Chiếynltc bậckfdt lửjosoa đakwnưwwpjsvllc bậckfdt lêuqmfn, ngọjoson lửjosoa màuupfu xanh áouninh lêuqmfn khuôxzrxn mặbuent đakwnáouning sợsvll củdbota Chu Háounin Khanh: “Mộnqnyt lúrwxlc nữqahpa thôxzrxi, tao sẽgkxm đakwnjohmt cháouniy nơkfadi đakwnâegmoy, ngọjoson lửjosoa sẽgkxm bao quanh Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, còrwxln An Đjohmiềcpoqm chỉuqvdbnsuuupfi phúrwxlt đakwncnzx chạjubny thoáounit..”

bnsui đakwnếynltn đakwnâegmoy, giọjosong củdbota Chu Háounin Khanh trởjghtuqmfn phấplvtn khíjosoch: “An Đjohmiềcpoqm, nếynltu màuupfy ôxzrxm con rờgpsvi khỏricgi, thìjohmuupfy vàuupf con màuupfy sẽgkxm phảspdvi trơkfad mắetxbt nhìjohmn Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn bịcnzx ngọjoson lửjosoa thêuqmfu sốjohmng! Đjohmưwwpjơkfadng nhiêuqmfn, con củdbota màuupfy sẽgkxmrwxli nhớdmnl vềcpoq mộnqnyt ngưwwpjgpsvi mẹypnvjohm cứypnvu con màuupf đakwncnzx mặbuenc bốjohm củdbota nóbnsu chếynltt trong biểcnzxn lửjosoa, nếynltu nhưwwpj vậckfdy, tin chắetxbc làuupf cuộnqnyc đakwngpsvi còrwxln lạjubni củdbota con vàuupf con màuupfy sẽgkxm “hạjubnnh phúrwxlc” lắetxbm đakwnâegmoy!”

Chu Háounin Khanh nhìjohmn An Đjohmiềcpoqm đakwnang đakwnau khổypnv, tiếynltp tụjjtgc nóbnsui: “Nếynltu màuupfy khôxzrxng muốjohmn rờgpsvi khỏricgi Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, thếynlt thìjohm từuswq từuswq tậckfdn hưwwpjjghtng, con màuupfy, chồfrifng màuupfy đakwncpoqu sẽgkxm chếynltt trong biểcnzxn lửjosoa! Ha ha...”

Nhữqahpng lờgpsvi nóbnsui sởjghtn gai ốjohmc củdbota Chu Háounin Khanh, trong côxzrxng xưwwpjjghtng bỏricg hoang, cuốjohmi cùoubcng anh ta cũypnvng nhìjohmn Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, càuupfng cưwwpjgpsvi lớdmnln tiếynltng: “Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, khôxzrxng phảspdvi màuupfy làuupf ngưwwpjgpsvi cóbnsu thểcnzxxzrxwwpja gọjosoi gióbnsu sao? Bâegmoy giờgpsv, màuupfy chỉuqvdbnsu thểcnzx nhìjohmn vợsvlluupfy, vìjohmuupfy màuupf sốjohmng đakwnau khổypnv, hoặbuenc chếynltt trong đakwnau khổypnv!”

Giếynltt ngưwwpjgpsvi phảspdvi giếynltt tráounii tim.

Đjohmâegmoy mớdmnli làuupf cảspdvnh giớdmnli báounio thùoubc đakwnuqvdnh cao!

Chu Háounin Khanh vểcnzxnh môxzrxi cưwwpjgpsvi, sau đakwnóbnsu quẳsrzbng bậckfdt lửjosoa vàuupfo xăqahpng.

“Bùoubcng” mộnqnyt tiếynltng, ngọjoson lửjosoa đakwnãrwxl lan ra khắetxbp nơkfadi, nhanh chóbnsung bao quanh cảspdv nhàuupf ba ngưwwpjgpsvi An Đjohmiềcpoqm.

Chu Háounin Khanh ung dung đakwnypnvng ngoàuupfi ngọjoson lửjosoa, nhẹypnv nhàuupfng nóbnsui: “Nhớdmnl đakwnplvty, chúrwxlng màuupfy chỉuqvdbnsuuupfi phúrwxlt đakwncnzx chạjubny thôxzrxi!”

Chu Háounin Khanh nhìjohmn thấplvty An Đjohmiềcpoqm vàuupf Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn đakwnang giãrwxly giụjjtga, anh ta cầjubnm lấplvty đakwniệrqvvn thoạjubni củdbota An Đjohmiềcpoqm vàuupfegmoy súrwxlng củdbota Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn chậckfdm rãrwxli đakwni khỏricgi côxzrxng xưwwpjjghtng bỏricg hoang.

Ádpronh nắetxbng chóbnsui chang mùoubca hạjubn, mặbuent đakwnplvtt nóbnsung hừuswqng hựqahpc, Chu Háounin Khanh ngẩdsbrng đakwnjubnu nhìjohmn mặbuent trờgpsvi trêuqmfn bầjubnu trờgpsvi, bưwwpjdmnlc đakwnếynltn chiếynltc xe màuupf Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn láounii đakwnếynltn: Mộnqnyng Chỉuqvd, tiếynltp đakwnếynltn, anh sẽgkxmjohmm Cốjohm Thiêuqmfn Kỳcpoqjosonh sổypnv! Còrwxln em, cóbnsu phảspdvi đakwnang vui lắetxbm khôxzrxng? Mộnqnyng Chỉuqvd củdbota anh...

Trong côxzrxng xưwwpjjghtng bỏricg hoang…

“An Đjohmiềcpoqm, em mau bếynlt An An chạjubny đakwni!” Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn khôxzrxng thểcnzx cửjoso đakwnnqnyng, nóbnsui lớdmnln vớdmnli An Đjohmiềcpoqm.

“Khôxzrxng! Em sẽgkxm khôxzrxng bỏricg mặbuenc anh đakwnâegmou!” An Đjohmiềcpoqm đakwnau khổypnv lắetxbc đakwnjubnu, côxzrx cốjohm gắetxbng dùoubcng hếynltt sứypnvc gỡfpwe nhữqahpng dâegmoy xíjosoch sắetxbt trêuqmfn ngưwwpjgpsvi Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn ra, nhưwwpjng sứypnvc lựqahpc côxzrx quáouni nhỏricgjohm, vốjohmn dĩagjs khôxzrxng thểcnzxuupfm gìjohm đakwnưwwpjsvllc.

“An Đjohmiềcpoqm, em nghe anh nóbnsui!” Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn cốjohm gắetxbng giãrwxly giụjjtga, anh muốjohmn An Đjohmiềcpoqm bìjohmnh tĩagjsnh lạjubni, muốjohmn An Đjohmiềcpoqm lậckfdp tứypnvc bếynlt An An chạjubny khỏricgi đakwnâegmoy.

An Đjohmiềcpoqm lúrwxlc nàuupfy vốjohmn khôxzrxng nghe thấplvty Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn nóbnsui, côxzrx hoang mang, khôxzrxng ngừuswqng lặbuenp lạjubni: “Khôxzrxng ai đakwnưwwpjsvllc chếynltt cảspdv, An An khôxzrxng đakwnưwwpjsvllc chếynltt, Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn anh cũypnvng khôxzrxng đakwnưwwpjsvllc chếynltt! Chúrwxlng ta nhấplvtt đakwncnzxnh phảspdvi sốjohmng, nhấplvtt đakwncnzxnh phảspdvi sốjohmng!”

An Đjohmiềcpoqm vẫnsaon tiếynltp tụjjtgc cốjohm gắetxbng tháounio xíjosoch sắetxbt ra, côxzrx nhìjohmn vềcpoq phíjosoa ổypnv khóbnsua, thấplvty An An lúrwxlc nàuupfy cũypnvng đakwnang cúrwxli đakwnjubnu gỡfpwejosoch sắetxbt ra!

“Đjohmúrwxlng rồfrifi, đakwnckfdp vỡfpweypnv khóbnsua làuupf em cóbnsu thểcnzx cứypnvu anh rồfrifi Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn!” An Đjohmiềcpoqm đakwnnqnyt nhiêuqmfn nghĩagjs ra đakwniềcpoqu gìjohm vậckfdy, côxzrx đakwnypnvng dậckfdy xôxzrxng ra ngọjoson lửjosoa,”Em đakwni tìjohmm vậckfdt gìjohm đakwnóbnsu đakwnckfdp vỡfpweypnv khóbnsua ra!”

“An Đjohmiềcpoqm!” Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn cốjohm gắetxbng hếynltt sứypnvc gọjosoi An Đjohmiềcpoqm lạjubni, anh lắetxbc đakwnjubnu nhìjohmn An Đjohmiềcpoqm, héjohmt lêuqmfn, “Khôxzrxng kịcnzxp đakwnâegmou! Khôxzrxng kịcnzxp đakwnâegmou! Ngọjoson lửjosoa đakwnãrwxl rấplvtt lớdmnln rồfrifi! Em mau chóbnsung bếynlt An An chạjubny khỏricgi đakwnâegmoy đakwni, nhanh lêuqmfn!”

“Khôxzrxng!” An Đjohmiềcpoqm quỳcpoq xuốjohmng đakwnplvtt, côxzrx ôxzrxm chằyplmm lấplvty Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, “Cốjohm Thiêuqmfn Tuấplvtn, em khôxzrxng muốjohmn rờgpsvi xa anh, em khôxzrxng muốjohmn!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.