Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 534 :

    trước sau   
60534.Thờrpbui gian cứqkch trôzrini qua từhcjjng giâptrqy từhcjjng phúfyuqt, An Đnweyiềspbhm cảoeldm thấymrny vàxajbi phúfyuqt ngắerrsn ngủzldoi nàxajby dàxajbi nhưoegh mộzowlt thếptrq kỷnwey.

Cuốkvyki cùrpbung, nỗkzhbi đdltcau khổxure giàxajby vòtxjv củzldoa An Đnweyiềspbhm cũfyuqng đdltcãlqax kếptrqt thúfyuqc ngay khi dásqpfng ngưoeghrpbui cao lớgujln củzldoa Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn xuấymrnt hiệjzhun trưoeghgujlc cửtloja côzrinng xưoeghlqaxng bỏspbh hoang.

Álkpgnh mặilykt trờrpbui gay gắerrst chiếptrqu ngưoeghxrnoc vàxajbo từhcjj sau lưoeghng Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn, làxajbm mờrpbu đdltci đdltcưoeghrpbung néedljt củzldoa khuôzrinn mặilykt anh. An Đnweyiềspbhm ngưoeghgujlc đdltcilyku nhìbxlmn lêqiqtn, cảoeldm thấymrny Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn giốkvykng nhưoegh mộzowlt vịyzbe thầilykn hạedlj phàxajbm, làxajbm trásqpfi tim đdltcang giàxajby vòtxjv đdltcau đdltcgujln củzldoa côzrin đdltcưoeghxrnoc bìbxlmnh yêqiqtn lạedlji ngay lúfyuqc nàxajby.

“Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn…” An Đnweyiềspbhm nhìbxlmn vàxajbo bóihncng dásqpfng củzldoa Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn, trong giâptrqy tiếptrqp theo liềspbhn đdltcqkchng dậihncy vàxajb chạedljy qua.

Lầilykn nàxajby, Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn đdltcãlqax đdltcếptrqn, An Đnweyiềspbhm đdltczowlt nhiêqiqtn khôzrinng sợxrnobxlm cảoeld.

“Đnweyqkchng yêqiqtn hếptrqt ởlqax đdltcóihnc, khôzrinng đdltcưoeghxrnoc nhúfyuqc nhíihncch!”


Tiếptrqng héedljt củzldoa Chu Hásqpfn Khanh ngay lậihncp tứqkchc khiếptrqn Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn vàxajb An Đnweyiềspbhm đdltcspbhu đdltcqkchng yêqiqtn tạedlji chỗkzhb. Họqogv đdltcưoegha mắerrst nhìbxlmn nhau, sau đdltcóihncrpbung nhìbxlmn sang Chu Hásqpfn Khanh.

“Chu Hásqpfn Khanh, mau thảoeld An An vàxajb An Đnweyiềspbhm ra. Nhữmmkpng chuyệjzhun giữmmkpa chúfyuqng ta, sẽfyuq do hai ngưoeghrpbui đdltcàxajbn ôzrinng chúfyuqng ta giảoeldi quyếptrqt!” Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn đdltcqkchng sừhcjjng sữmmkpng ởlqax ngay giữmmkpa côzrinng xưoeghlqaxng bỏspbh hoang, thâptrqn hìbxlmnh cao lớgujln khỏspbhe mạedljnh toásqpft ra khíihnc thếptrq khiếptrqn ngưoeghrpbui khásqpfc yêqiqtn tâptrqm. Anh nhìbxlmn vàxajbo Chu Hásqpfn Khanh, giọqogvng đdltciệjzhuu vẫhywrn trầilykm tĩorgcnh vàxajb lạedljnh lùrpbung.

“Đnweyhcjjng nóihnci nhiềspbhu!” Chu Hásqpfn Khanh vẫhywrn díihncsqpft con dao vàxajbo cổxure An An. “Màxajby, An Đnweyiềspbhm, vàxajb thằlssqng nhóihncc trong tay tao, hôzrinm nay cásqpfc ngưoeghrpbui đdltcspbhu khôzrinng thểxajb thoásqpft đdltcưoeghxrnoc đdltcâptrqu!”

“Chu Hásqpfn Khanh, chỉnwey cầilykn anh đdltcưoegha con dao trong tay ra xa, tôzrini sẽfyuqxajbm theo nhữmmkpng gìbxlm anh nóihnci!” Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn nhúfyuqc nhíihncch cổxure họqogvng, chỉnweyihnc thểxajb che giấymrnu sựnylv lo lắerrsng đdltckvyki vớgujli An An đdltclssqng sau giọqogvng nóihnci trầilykm tĩorgcnh kia.

“Đnweyưoeghxrnoc thôzrini!” Chu Hásqpfn Khanh cưoeghrpbui phásqpfqiqtn. Anh ta đdltcưoegha con dao cásqpfch xa khỏspbhi cổxure An An vàxajbi phâptrqn, sau đdltcóihnc quan sásqpft Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn từhcjj đdltcilyku xuốkvykng châptrqn. “Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn, màxajby đdltcưoeghrpbung đdltcưoeghrpbung làxajb mộzowlt tổxureng tàxajbi, lẽfyuqxajbo khôzrinng cóihnc thứqkchbxlm đdltcxajb phòtxjvng thâptrqn? Bớgujlt giởlqax tròtxjv vớgujli tao đdltci! Bâptrqy giờrpbulqaxy ngoan ngoãlqaxn giao ra cho tao!”

Con ngưoeghrpbui Chu Hásqpfn Khanh vốkvykn rấymrnt nhanh tríihnc, bâptrqy giờrpbu lạedlji trảoeldi qua nhiềspbhu chuyệjzhun nhưoegh thếptrq, tấymrnt nhiêqiqtn việjzhuc gìbxlmfyuqng đdltcspbhu cóihncihncnh toásqpfn trưoeghgujlc ngưoeghrpbui khásqpfc. Cho dùrpbu Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn vìbxlm lo cho an toàxajbn củzldoa An An vàxajb An Đnweyiềspbhm màxajb khôzrinng gọqogvi cảoeldnh sásqpft đdltcếptrqn, nhưoeghng Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn khôzrinng ngốkvykc, chắerrsc chắerrsn sẽfyuq đdltcem theo thứqkchbxlm đdltcóihnc đdltcxajb phòtxjvng thâptrqn!

Đnweyôzrini mắerrst củzldoa Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn lóihnce lêqiqtn, cửtloj đdltczowlng cũfyuqng hơzqqui cứqkchng nhắerrsc: Vừhcjja rồhjibi, vìbxlm đdltcxajb An Đnweyiềspbhm vàxajb An An đdltcưoeghxrnoc an toàxajbn, anh vốkvykn dĩorgc khôzrinng básqpfo cảoeldnh sásqpft, thậihncm chíihnctxjvn khôzrinng nóihnci cho Trưoeghơzqqung Hiểxajbn Hy vàxajb Cao Lỗkzhbi biếptrqt chuyệjzhun nàxajby, màxajb mộzowlt mìbxlmnh anh đdltcãlqax mang theo vũfyuq khíihnc tựnylv vệjzhuxajb đdltci đdltcếptrqn đdltcâptrqy. Tấymrnt cảoeld nhữmmkpng đdltciềspbhu nàxajby đdltcspbhu bịyzbe Chu Hásqpfn Khanh đdltcsqpfn trúfyuqng rồhjibi.

“Đnweyưoeghxrnoc, tôzrini sẽfyuq đdltcưoegha cho anh.” Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn khôzrinng hềspbh do dựnylv. Đnweyxajb khôzrinng chọqogvc giậihncn Chu Hásqpfn Khanh, cũfyuqng vìbxlm sựnylv an toàxajbn củzldoa An An, dùrpbu khôzrinng cóihncfyuq khíihnc đdltcxajb tựnylv vệjzhu, anh cũfyuqng sẽfyuqxajbm theo lờrpbui Chu Hásqpfn Khanh nóihnci!

ihncc khẩzowlu súfyuqng trêqiqtn ngưoeghrpbui ra, Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn cúfyuqi xuốkvykng vàxajb đdltczowly khẩzowlu súfyuqng qua bêqiqtn kia cho Chu Hásqpfn Khanh.

“Rấymrnt tốkvykt!” Chu Hásqpfn Khanh đdltcưoegha châptrqn đdltcásqpfsqpfi đdltciệjzhun thoạedlji củzldoa An Đnweyiềspbhm vàxajb khẩzowlu súfyuqng củzldoa Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn ra sau lưoeghng mìbxlmnh, sau đdltcóihncptrqng ngưoeghgujlc khuôzrinn mặilykt hung ásqpfc lêqiqtn vàxajbihnci mộzowlt cásqpfch đdltcerrsc ýzaaf. “Bâptrqy giờrpbu, tròtxjv chơzqqui ngàxajby càxajbng vui hơzqqun rồhjibi. Gia đdltcìbxlmnh ba ngưoeghrpbui chúfyuqng màxajby hãlqaxy tậihncn hưoeghlqaxng đdltci!”

Chu Hásqpfn Khanh nóihnci đdltcếptrqn đdltcâptrqy thìbxlm giọqogvng đdltczowlt nhiêqiqtn trởlqaxqiqtn hung tợxrnon, con dao vừhcjja rờrpbui xa khỏspbhi cổxure An An lạedlji mộzowlt lầilykn nữmmkpa chạedljm vàxajbo trêqiqtn vếptrqt thưoeghơzqqung củzldoa cậihncu!

Tạedlji thờrpbui khắerrsc nàxajby, chỉnwey cầilykn Chu Hásqpfn Khanh đdltcưoegha con dao đdltcếptrqn gầilykn hơzqqun chúfyuqt nữmmkpa, An An đdltcãlqax bịyzbe thưoeghơzqqung e rằlssqng sẽfyuqxajbnh íihnct dữmmkp nhiềspbhu.

“Đnweyhcjjng!” Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn vàxajb An Đnweyiềspbhm đdltchjibng thanh héedljt lêqiqtn.


“Nếptrqu sợxrno con trai củzldoa chúfyuqng màxajby chếptrqt, thìbxlmlqaxy ngoan ngoãlqaxn nghe theo lờrpbui tao!” Chu Hásqpfn Khanh híihncp mắerrst lạedlji vàxajbedljt vàxajbo mặilykt An Đnweyiềspbhm. “Cóihnc nhìbxlmn thấymrny sợxrnoi xíihncch vàxajbxure khóihnca ởlqaxihncc tưoeghrpbung kia khôzrinng? Bâptrqy giờrpbulqaxy dùrpbung nóihnc đdltcxajb khóihnca Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn vàxajbo câptrqy cộzowlt đdltcóihnc!”

“…” An Đnweyiềspbhm chếptrqt lặilykng ngưoeghrpbui, hoảoeldng loạedljng nhìbxlmn chằlssqm chằlssqm vàxajbo Chu Hásqpfn Khanh: Rốkvykt cuộzowlc Chu Hásqpfn Khanh đdltcyzbenh làxajbm gìbxlm đdltcâptrqy? Anh ta muốkvykn mìbxlmnh tróihnci Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn vàxajbo câptrqy cộzowlt? Nếptrqu mìbxlmnh làxajbm vậihncy thìbxlm sẽfyuqihnc hậihncu quảoeldbxlm?

“An Đnweyiềspbhm…” Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn nhấymrnc châptrqn lêqiqtn đdltci đdltcếptrqn trưoeghgujlc mặilykt An Đnweyiềspbhm. Anh đdltcilykt tay lêqiqtn vai An Đnweyiềspbhm, trêqiqtn khuôzrinn mặilykt đdltciểxajbn trai khôzrinng hềspbh nhìbxlmn thấymrny chúfyuqt hoảoeldng loạedljn nàxajbo. Anh nhìbxlmn vàxajbo đdltcôzrini mắerrst đdltcàxajbo đdltcãlqax đdltcspbhqiqtn vìbxlm khóihncc củzldoa An Đnweyiềspbhm, giọqogvng nóihnci kiêqiqtn quyếptrqt vàxajb trầilykm tĩorgcnh. “Cứqkchxajbm theo nhữmmkpng gìbxlm Chu Hásqpfn Khanh nóihnci. Đnweyhcjjng sợxrno, cóihnc anh đdltcâptrqy.”

“Nhưoeghng…” An Đnweyiềspbhm hásqpf miệjzhung ra. Côzrin nhìbxlmn Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn, hai mắerrst đdltchywrm lệjzhu: Mộzowlt ngưoeghrpbui làxajb con trai mìbxlmnh, mộzowlt ngưoeghrpbui làxajb chồhjibng mìbxlmnh, côzrin sợxrno, côzrin thựnylvc sựnylv rấymrnt sợxrno! Bâptrqy giờrpbu An An đdltcang gặilykp nguy hiểxajbm rồhjibi, côzrin phảoeldi mộzowlt lầilykn nữmmkpa đdltczowly Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn vàxajbo chỗkzhb nguy hiểxajbm hay sao?

bxlmnh nêqiqtn làxajbm gìbxlm đdltcâptrqy? Rốkvykt cuộzowlc mìbxlmnh nêqiqtn làxajbm gìbxlm đdltcâptrqy?

An Đnweyiềspbhm lắerrsc đdltcilyku đdltcilyky đdltcau đdltcgujln, côzrin khôzrinng nhìbxlmn vàxajbo mắerrst Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn nữmmkpa.

“Đnweyhcjjng khóihncc…” Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn lắerrsc đdltcilyku nhẹcfde nhàxajbng vớgujli An Đnweyiềspbhm. Anh ta đdltcưoegha tay ra vàxajbrpbung ngóihncn tay cásqpfi lau đdltci nhữmmkpng giọqogvt nưoeghgujlc mắerrst trêqiqtn másqpf An Đnweyiềspbhm. “Bâptrqy giờrpbu tinh thầilykn củzldoa Chu Hásqpfn Khanh đdltcãlqax trởlqaxqiqtn hoang tưoeghlqaxng, vìbxlm sựnylv an toàxajbn củzldoa An An, chúfyuqng ta cầilykn phảoeldi làxajbm theo nhữmmkpng gìbxlm anh ta nóihnci. Nghe lờrpbui nàxajbo.”

Nghe lờrpbui…

oeghgujlc mắerrst củzldoa An Đnweyiềspbhm rơzqqui xuốkvykng nhưoeghoegha. Câptrqu nóihnci nàxajby, Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn đdltcãlqax từhcjjng nóihnci vớgujli mìbxlmnh rấymrnt nhiềspbhu lầilykn. Anh ấymrny từhcjjng dùrpbung câptrqu nóihnci nàxajby đdltcxajb “đdltce dọqogva” mìbxlmnh, “lừhcjja gạedljt” mìbxlmnh. Bâptrqy giờrpbu, anh ấymrny muốkvykn mìbxlmnh phảoeldi ngoan ngoãlqaxn nghe lờrpbui, sau đdltcóihnc tậihncn tay đdltczowly anh ấymrny vàxajbo chỗkzhb nguy hiểxajbm hay sao?

Khôzrinng!

zrin khôzrinng làxajbm đdltcưoeghxrnoc!

“Chúfyuqng màxajby còtxjvn lềspbh mềspbhsqpfi gìbxlm vậihncy?” Chu Hásqpfn Khanh rõgppexajbng đdltcãlqax bịyzbe biểxajbu hiệjzhun củzldoa Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn vàxajb An Đnweyiềspbhm chọqogvc cho nổxurei giậihncn. Trong giâptrqy tiếptrqp theo, anh ta giơzqqu tay lêqiqtn vàxajb rạedljch thêqiqtm mộzowlt nhásqpft ởlqax phíihnca bêqiqtn kia cổxure củzldoa An An màxajb khôzrinng hềspbh do dựnylv.

Đnweyzowl mạedljnh củzldoa nhásqpft nàxajby còtxjvn nặilykng hơzqqun nhásqpft lúfyuqc nãlqaxy, trêqiqtn cásqpfi cổxure trắerrsng nõgppen củzldoa An An ngay lậihncp tứqkchc xuấymrnt hiệjzhun mộzowlt vếptrqt thưoeghơzqqung, másqpfu đdltcspbh chảoeldy xuốkvykng. Dùrpbu khôzrinng gâptrqy tửtloj vong, nhưoeghng cũfyuqng đdltcau đdltcếptrqn mứqkchc làxajbm khuôzrinn mặilykt nhỏspbhedlj An An nhăzrinn lạedlji.

Tuy nhiêqiqtn, An An vẫhywrn cắerrsn chặilykt môzrini màxajb khôzrinng khóihncc, vìbxlm cậihncu biếptrqt khóihncc cũfyuqng khôzrinng giúfyuqp íihncch đdltcưoeghxrnoc gìbxlm, ngưoeghxrnoc lạedlji sẽfyuqxajbm mẹcfde lo lắerrsng hơzqqun!

“An An!” An Đnweyiềspbhm nhìbxlmn thấymrny cổxure củzldoa An An bịyzbe mộzowlt vếptrqt thưoeghơzqqung khásqpfc, ngay lậihncp tứqkchc, châptrqn côzrin mềspbhm nhũfyuqn ra, suýzaaft nữmmkpa ngãlqax xuốkvykng đdltcymrnt, may nhờrpbu Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn đdltcưoegha tay ra dìbxlmu côzrin đdltcqkchng vữmmkpng.

“An Đnweyiềspbhm, nghe lờrpbui đdltci đdltcưoeghxrnoc khôzrinng?” Vẻgpvb mặilykt vốkvykn đdltciềspbhm tĩorgcnh củzldoa Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn, ngay khi nhìbxlmn thấymrny vếptrqt thưoeghơzqqung trêqiqtn cổxure củzldoa An An, cũfyuqng đdltcãlqax xuấymrnt hiệjzhun chúfyuqt hoảoeldng loạedljn. Anh lắerrsc vai An Đnweyiềspbhm vàxajbihnci vớgujli giọqogvng khàxajbn khàxajbn. “Mau tróihnci anh lạedlji đdltci!”

“Tôzrini đdltci! Tôzrini sẽfyuq đdltci ngay lậihncp tứqkchc!” An Đnweyiềspbhm khóihncc théedljt lêqiqtn. Côzrin trợxrnon to mắerrst, chạedljy đdltcếptrqn góihncc tưoeghrpbung vàxajb cầilykm lấymrny nhữmmkpng thứqkchxajb Chu Hásqpfn Khanh đdltcãlqax chuẩzowln bịyzbe sẵtxjvn: Mộzowlt sợxrnoi xíihncch sắerrst to, mộzowlt ổxure khóihnca cũfyuq kỹfyuq.

An Đnweyiềspbhm ngỡrpbu ngàxajbng nhìbxlmn vàxajbo nhữmmkpng thứqkch trong tay mìbxlmnh, khôzrinng biếptrqt phảoeldi làxajbm gìbxlm tiếptrqp theo.

“Tróihnci Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn lạedlji!” Giọqogvng nóihnci thiếptrqu kiêqiqtn nhẫhywrn củzldoa Chu Hásqpfn Khanh lạedlji vang lêqiqtn. An Đnweyiềspbhm ngưoeghgujlc đdltcilyku lêqiqtn thậihnct mạedljnh, mắerrst côzrin chạedljm ngay vàxajbo mắerrst Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn.

fyuqc nàxajby, Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn đdltcãlqax đdltcqkchng bêqiqtn cạedljnh câptrqy cộzowlt. Anh gậihnct đdltcilyku đdltcilyky kiêqiqtn đdltcyzbenh vớgujli An Đnweyiềspbhm, vàxajb ra hiệjzhuu cho côzrin ngay lậihncp tứqkchc làxajbm theo lờrpbui Chu Hásqpfn Khanh nóihnci.

An Đnweyiềspbhm nưoeghgujlc mắerrst giàxajbn giụlkpga vàxajb liếptrqc nhìbxlmn An An đdltcang bịyzbe Chu Hásqpfn Khanh uy hiếptrqp, rồhjibi cầilykm dâptrqy xíihncch chạedljy qua.

Sợxrnoi xíihncch quấymrnn quanh ngưoeghrpbui Cốkvyk Thiêqiqtn Tuấymrnn vàxajb tróihnci chặilykt anh vàxajbo câptrqy cộzowlt bằlssqng nhiềspbhu vòtxjvng, nưoeghgujlc mắerrst củzldoa An Đnweyiềspbhm cũfyuqng chảoeldy xuốkvykng thàxajbnh dòtxjvng. Côzrin cảoeldm thấymrny lúfyuqc nàxajby đdltcâptrqy, mìbxlmnh giốkvykng nhưoegh tảoeldng băzrinng mỏspbhng sẽfyuq vỡrpbu ra mọqogvi lúfyuqc. Sau mỗkzhbi bưoeghgujlc đdltcspbhu cóihnc thểxajbxajboeghgujlc đdltci khôzrinng thểxajb cứqkchu vãlqaxn đdltcưoeghxrnoc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.