Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 533 :

    trước sau   
60533.“Đadnlkrnzng yêaxmln đmfmcówekv, khôwekvng đmfmcưjuwevibec nhúwhftc nhíxuqzch!” Chu Hábdxln Khanh ngay lậnkwep tứkrnzc rúwhftt ra mộliyst con dao gădfzvm từdfzv thắsqqct lưjuweng vàpgmtxuqzbdxlt vàpgmto cổqavp An An.

“Khôwekvng!” Trong giâpgisy tiếcbcnp theo, An Đadnliềpgism lậnkwep tứkrnzc dừdfzvng lạnahwi tạnahwi chỗmfmc. Côwekv lắsqqcc đmfmcaxvhu vàpgmt nhìssipn vàpgmto Chu Hábdxln Khanh trong khuôwekvn mặwajat hung ábdxlc kia rồeihni khówekvc thétkajt lêaxmln. “Chu Hábdxln Khanh, tôwekvi cầaxvhu xin anh, đmfmcdfzvng làpgmtm tổqavpn thưjuweơmnyrng An An. Anh muốwtzwn tôwekvi làpgmtm gìssipadnlng đmfmcưjuwevibec!”

“Ha ha…” Chu Hábdxln Khanh cưjuwekbtui khẩwhnky. “An Đadnliềpgism, bâpgisy giờkbtuwekv biếcbcnt sợvibe rồeihni hảpgmt? Khi côwekvpgmt Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn bắsqqct tay nhau làpgmtm tổqavpn thưjuweơmnyrng Mộliysng Chỉrgyq, sao lạnahwi khôwekvng nghĩlssz đmfmcếcbcnn sẽfcjmwekv ngàpgmty hôwekvm nay?”

“……” Nưjuwenwpsc mắsqqct đmfmcãwxmcpgmtm ưjuwenwpst đmfmcfdtzm đmfmcôwekvi mi củmhaza An Đadnliềpgism, côwekvtkajn giọtluvng lạnahwi vàpgmt khôwekvng nówekvi gìssip. Chu Mộliysng Chỉrgyq đmfmcówekvpgmt tựpgmtpgmtm tựpgmt chịsqqcu, khôwekvng liêaxmln quan gìssip đmfmcếcbcnn ai. Chu Hábdxln Khanh tạnahwi sao lạnahwi vìssip mộliyst ngưjuwekbtui phụumok nữqkaw nhưjuwe thếcbcnpgmt tựpgmt biếcbcnn mìssipnh thàpgmtnh ábdxlc quỷwekv chứkrnz?

Nhưjuweng An Đadnliềpgism khôwekvng thểqkuhwekvi gìssip cảpgmt, vìssipwekv biếcbcnt rằliysng mộliyst khi nówekvi ra nhữqkawng lờkbtui nàpgmty, chắsqqcc chắsqqcn sẽfcjm chọtluvc giậnkwen Chu Hábdxln Khanh, vàpgmt hậnkweu quảpgmt nhấeihnt đmfmcsqqcnh sẽfcjm khôwekvng thểqkuhjuweayctng tưjuwevibeng đmfmcưjuwevibec!

“Cứkrnz chờkbtu đmfmcówekv đmfmci!” Chu Hábdxln Khanh nhìssipn vàpgmto An Đadnliềpgism đmfmcang hoảpgmtng loạnahwn, vàpgmt nhữqkawng câpgisu lạnahwnh lùzjkpng khôwekvng ngừdfzvng đmfmcưjuwevibec thốwtzwt ra. “Bâpgisy giờkbtu, tròtdgd chơmnyri mớnwpsi bắsqqct đmfmcaxvhu! Côwekvjuweayctng rằliysng côwekv, Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn, vàpgmt thằliysng nhówekvc trong tay tôwekvi đmfmcâpgisy, vẫfdtzn cówekv thểqkuhjuwenwpsc châpgisn ra khỏqkuhi côwekvng xưjuweayctng bỏqkuh hoang nàpgmty àpgmt?”


“Tôwekvi cầaxvhu xin anh đmfmceihny.” An Đadnliềpgism gầaxvhn nhưjuwe đmfmcãwxmc lạnahwc giọtluvng, đmfmcôwekvi môwekvi mỏqkuhng khôwekvng còtdgdn chúwhftt mábdxlu đmfmcãwxmcbdxl ra rồeihni khétkajp lạnahwi mộliyst lúwhftc lâpgisu, đmfmcliyst nhiêaxmln “rầaxvhm” mộliyst tiếcbcnng quỳlanu xuốwtzwng đmfmceihnt. “Chẳlknnng qua anh vẫfdtzn muốwtzwn trảpgmt thùzjkp cho Chu Mộliysng Chỉrgyq, vậnkwey anh giếcbcnt tôwekvi đmfmci, mộliyst mạnahwng đmfmcqavpi mộliyst mạnahwng. Tôwekvi cầaxvhu xin anh hãwxmcy tha cho An An!”

“Mẹnahw ơmnyri, khôwekvng!” An An nãwxmcy giờkbtu luôwekvn cốwtzw chịsqqcu đmfmcpgmtng, nhưjuweng khi nhìssipn thấeihny An Đadnliềpgism khówekvc vàpgmt quỳlanu xuốwtzwng đmfmceihnt đmfmcqkuh xin đmfmcưjuwevibec chếcbcnt, cuốwtzwi cùzjkpng cậnkweu cũadnlng bắsqqct đmfmcaxvhu suy sụumokp vàpgmt khówekvc lớnwpsn lêaxmln.

juwenwpsc mắsqqct cứkrnzmnyri xuốwtzwng nhưjuwe nhữqkawng hạnahwt ngọtluvc vỡwxmc tan, An An khówekvc hétkajt lêaxmln vớnwpsi An Đadnliềpgism: “Mẹnahw ơmnyri, mẹnahw mau đmfmci đmfmci. Con khôwekvng muốwtzwn mẹnahw chếcbcnt, con khôwekvng muốwtzwn mẹnahw chếcbcnt!”

“Mộliyst mạnahwng đmfmcqavpi mộliyst mạnahwng?” Chu Hábdxln Khanh cưjuwekbtui khẩwhnky mộliyst tiếcbcnng đmfmcaxvhy khinh bỉrgyq. Anh ta nhìssipn chằliysm chằliysm vàpgmto An Đadnliềpgism đmfmcang quỳlanujuwenwpsi đmfmceihnt, nówekvi dằliysn từdfzvng chữqkaw mộliyst. “Gia đmfmcìssipnh ba ngưjuwekbtui củmhaza côwekv, vàpgmt cảpgmt Cốwtzw Thiêaxmln Kỳlanu, tấeihnt cảpgmt đmfmcpgisu phảpgmti chôwekvn chung vớnwpsi Mộliysng Chỉrgyq!”

Chu Hábdxln Khanh nówekvi rồeihni ngay lậnkwep tứkrnzc kềpgis dao vàpgmto sábdxlt cổqavp An An hơmnyrn.

“Đadnldfzvng màpgmt!” An Đadnliềpgism khówekvc đmfmcqkuh hai mắsqqct, tiếcbcnn bằliysng đmfmcaxvhu gốwtzwi lêaxmln trưjuwenwpsc mộliyst bưjuwenwpsc vàpgmt cầaxvhu xin: “Chu Hábdxln Khanh, tôwekvi cầaxvhu xin anh đmfmcdfzvng làpgmtm tổqavpn thưjuweơmnyrng An An. Anh muốwtzwn tôwekvi làpgmtm gìssip, tôwekvi đmfmcpgisu sẽfcjmpgmtm theo!”

“Bâpgisy giờkbtu, dùzjkpng đmfmciệbdean thoạnahwi củmhaza côwekv gọtluvi cho Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn, kêaxmlu hắsqqcn ta đmfmcếcbcnn đmfmcâpgisy mộliyst mìssipnh. Nếcbcnu đmfmcqkuhwekvi phábdxlt hiệbdean ra tiếcbcnng xe cảpgmtnh sábdxlt...” Chu Hábdxln Khanh nówekvi đmfmcếcbcnn đmfmcâpgisy, ngay lậnkwep tứkrnzc rạnahwch mộliyst đmfmcưjuwekbtung lêaxmln cổqavp An An.

“A…”

Tuy vếcbcnt thưjuweơmnyrng khôwekvng sâpgisu, nhưjuweng mábdxlu đmfmcqkuh đmfmcãwxmc chảpgmty ra. An An cắsqqcn chặwajat môwekvi nêaxmln mớnwpsi khôwekvng khówekvc thétkajt lêaxmln, cũadnlng khôwekvng lớnwpsn tiếcbcnng gọtluvi mẹnahw. Vìssip cậnkweu biếcbcnt rằliysng An Đadnliềpgism đmfmcang trêaxmln bờkbtu vựpgmtc sụumokp đmfmcqavp, nếcbcnu mìssipnh hétkajt lêaxmln, mẹnahw chắsqqcc chắsqqcn sẽfcjm sốwtzwng khôwekvng bằliysng chếcbcnt.

“Đadnldfzvng!”

“Đadnlkrnzng yêaxmln đmfmcówekv, khôwekvng đmfmcưjuwevibec nhúwhftc nhíxuqzch!”

Chu Hábdxln Khanh hétkajt lêaxmln mộliyst tiếcbcnng, An Đadnliềpgism vừdfzva đmfmckrnzng dậnkwey ngay lậnkwep tứkrnzc dừdfzvng lạnahwi tạnahwi chỗmfmc. Côwekv đmfmcaxmln cuồeihnng lắsqqcc đmfmcaxvhu: “Anh đmfmcdfzvng làpgmtm tổqavpn thưjuweơmnyrng An An. Tôwekvi sẽfcjm gọtluvi cho Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn ngay lậnkwep tứkrnzc, sẽfcjm gọtluvi ngay lậnkwep tứkrnzc!”

An Đadnliềpgism vừdfzva nówekvi vừdfzva run rẩwhnky lấeihny đmfmciệbdean thoạnahwi ra khỏqkuhi túwhfti.


whftc nàpgmty, trêaxmln màpgmtn hìssipnh vừdfzva vặwajan hiểqkuhn thịsqqc sốwtzw củmhaza Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn đmfmcang gọtluvi đmfmcếcbcnn. Sau khi An Đadnliềpgism chạnahwy đmfmci, côwekv giábdxlo ởayct trưjuwekbtung mẫfdtzu giábdxlo đmfmcãwxmcbdxlo cho Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn biếcbcnt chuyệbdean An An đmfmcãwxmc mấeihnt tíxuqzch.

juwenwpsc mắsqqct rơmnyri xuốwtzwng trêaxmln màpgmtn hìssipnh từdfzvng giọtluvt mộliyst, An Đadnliềpgism cắsqqcn chặwajat môwekvi mìssipnh đmfmcaxvhy đmfmcau khổqavp, nhưjuweng khôwekvng ấeihnn núwhftt trảpgmt lờkbtui ngay: Lầaxvhn nàpgmty Chu Hábdxln Khanh bắsqqct cówekvc An An, chắsqqcc chắsqqcn làpgmt đmfmcsqqcnh liềpgisu mạnahwng. Nếcbcnu mìssipnh gọtluvi Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn đmfmcếcbcnn, vậnkwey gia đmfmcìssipnh ba ngưjuwekbtui củmhaza mìssipnh, nhấeihnt đmfmcsqqcnh sẽfcjmpgmtnh íxuqzt dữqkaw nhiềpgisu!

wekv đmfmcãwxmc đmfmcqkuh An An gặwajap nguy hiểqkuhm rồeihni, khôwekvng thểqkuh tiếcbcnp tụumokc đmfmcqkuh cho Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn chịsqqcu tổqavpn thưjuweơmnyrng nữqkawa!

Tuy nhiêaxmln, nghĩlssz đmfmcếcbcnn vếcbcnt thưjuweơmnyrng đmfmcang chảpgmty mábdxlu trêaxmln cổqavp An An, An Đadnliềpgism cảpgmtm thấeihny trábdxli tim mìssipnh đmfmcau nhưjuwe bịsqqc nghiềpgisn nábdxlt vậnkwey.

“Côwekvtdgdn lềpgis mềpgisbdxli gìssip vậnkwey?” Chu Hábdxln Khanh nhếcbcnch métkajp lêaxmln, khẽfcjm di chuyểqkuhn con dao trong tay mìssipnh. “Tôwekvi khôwekvng phiềpgisn khi rạnahwch thêaxmlm mộliyst nhábdxlt lêaxmln cổqavp củmhaza con trai côwekv đmfmcâpgisu!”

“Đadnldfzvng!” An Đadnliềpgism vộliysi vàpgmtng lắsqqcc đmfmcaxvhu. Nhìssipn An An đmfmcang bịsqqc Chu Hábdxln Khanh uy hiếcbcnp, cuốwtzwi cùzjkpng An Đadnliềpgism rơmnyri nưjuwenwpsc mắsqqct vàpgmt nhấeihnn núwhftt trảpgmt lờkbtui.

Đadnliệbdean thoạnahwi vừdfzva đmfmcưjuwevibec kếcbcnt nốwtzwi, giọtluvng củmhaza Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn đmfmcãwxmc vang lêaxmln: “An Đadnliềpgism! Anh vừdfzva nhậnkwen đmfmcưjuwevibec đmfmciệbdean thoạnahwi củmhaza côwekv giábdxlo củmhaza An An, đmfmcãwxmc biếcbcnt rõktzy mọtluvi việbdeac rồeihni! Em cứkrnz đmfmckrnzng đmfmcówekv đmfmcdfzvng đmfmci đmfmcâpgisu cảpgmt, anh sẽfcjm đmfmcếcbcnn tìssipm em ngay!”

Giọtluvng nówekvi trầaxvhm tĩlssznh thưjuwekbtung ngàpgmty củmhaza Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn, trong thờkbtui khắsqqcc nàpgmty đmfmcãwxmcwekv chúwhftt hoang mang. Do đmfmciệbdean thoạnahwi củmhaza An Đadnliềpgism đmfmcãwxmc đmfmcưjuwevibec gắsqqcn đmfmcsqqcnh vịsqqcaxmln Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn biếcbcnt vịsqqc tríxuqz củmhaza An Đadnliềpgism. Nhưjuweng anh lo trưjuwenwpsc khi mìssipnh đmfmcếcbcnn đmfmcưjuwevibec bêaxmln cạnahwnh An Đadnliềpgism, côwekv sẽfcjm gặwajap phảpgmti nguy hiểqkuhm gìssip đmfmcówekv!

“Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn…” An Đadnliềpgism nấeihnc lêaxmln nhưjuweng khôwekvng biếcbcnt phảpgmti nówekvi gìssip.

“An Đadnliềpgism, em đmfmcdfzvng khówekvc. Anh…”

“Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn!”

whftc nàpgmty, Chu Hábdxln Khanh nãwxmcy giờkbtu đmfmcang uy hiếcbcnp An An đmfmcãwxmcaxmln tiếcbcnng: “Chắsqqcc anh biếcbcnt bâpgisy giờkbtu An Đadnliềpgism đmfmcang ởayct đmfmcâpgisu chứkrnz nhỉrgyq?”

“Chu Hábdxln Khanh!” Giọtluvng củmhaza Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn bỗmfmcng trởayctaxmln lạnahwnh lùzjkpng. “Anh sẽfcjm phảpgmti trảpgmt giábdxl cho nhữqkawng việbdeac anh đmfmcang làpgmtm hôwekvm nay!”


“Tôwekvi đmfmcãwxmc trảpgmt mộliyst cábdxli giábdxl khôwekvng thểqkuh đmfmco lưjuwekbtung đmfmcưjuwevibec cho nhữqkawng chuyệbdean tôwekvi đmfmcãwxmcpgmtm rồeihni!” Chu Hábdxln Khanh lạnahwi bắsqqct đmfmcaxvhu kíxuqzch đmfmcliysng. Anh ta hétkajt lêaxmln vớnwpsi Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn ởayct đmfmcaxvhu bêaxmln kia đmfmciệbdean thoạnahwi. “Nhưjuweng tôwekvi khôwekvng hốwtzwi hậnkwen! Vìssip Mộliysng Chỉrgyq, tôwekvi khôwekvng hốwtzwi hậnkwen bấeihnt cứkrnz đmfmciềpgisu gìssip! Dùzjkp muôwekvn đmfmckbtui khôwekvng đmfmcưjuwevibec siêaxmlu thoábdxlt, tôwekvi cũadnlng phảpgmti hoàpgmtn thàpgmtnh tâpgism nguyệbdean củmhaza côwekveihny!”

“Chu Hábdxln Khanh, anh đmfmcaxmln thậnkwet rồeihni!”

“Đadnldfzvng nhiềpgisu lờkbtui! Cho anh mưjuwekbtui phúwhftt, đmfmcếcbcnn đmfmcâpgisy ngay lậnkwep tứkrnzc!” Chu Hábdxln Khanh híxuqzp mắsqqct lạnahwi. “Chỉrgyq đmfmcưjuwevibec đmfmcếcbcnn đmfmcâpgisy mộliyst mìssipnh! Nếcbcnu đmfmcqkuhwekvi phábdxlt hiệbdean ra anh dẫfdtzn theo cảpgmtnh sábdxlt đmfmcếcbcnn thìssip anh cứkrnz chờkbtupgmt dọtluvn xábdxlc cho An Đadnliềpgism vàpgmt con trai củmhaza anh đmfmci!”

Chu Hábdxln Khanh nówekvi xong rồeihni ngay lậnkwep tứkrnzc nhìssipn sang An Đadnliềpgism. Anh ta nhúwhftc nhíxuqzch con dao trêaxmln tay vàpgmt đmfmce dọtluva: “Cúwhftp đmfmciệbdean thoạnahwi cho tôwekvi!”

“Tôwekvi sẽfcjmpgmtm theo lờkbtui anh, xin đmfmcdfzvng làpgmtm tổqavpn thưjuweơmnyrng An An!” An Đadnliềpgism ngay lậnkwep tứkrnzc cúwhftp đmfmciệbdean thoạnahwi. Côwekv ngồeihni xổqavpm xuốwtzwng, đmfmcwajat đmfmciệbdean thoạnahwi xuốwtzwng mặwajat đmfmceihnt đmfmcaxvhy bùzjkpn vàpgmt đmfmcwhnky qua bêaxmln kia.

Chu Hábdxln Khanh vừdfzva dùzjkpng mộliyst châpgisn giẫfdtzm lêaxmln cábdxli đmfmciệbdean thoạnahwi, vừdfzva chỉrgyq dao vàpgmto mặwajat An Đadnliềpgism: “Côwekv, đmfmcếcbcnn gówekvc tưjuwekbtung vàpgmt đmfmckrnzng yêaxmln ởayct đmfmcówekv!”

An Đadnliềpgism đmfmcqkuh hoe đmfmcôwekvi mắsqqct vàpgmt đmfmci đmfmcếcbcnn gówekvc tưjuwekbtung màpgmt khôwekvng dábdxlm nówekvi mộliyst lờkbtui. Côwekv cảpgmtm thấeihny bâpgisy giờkbtussipnh giốwtzwng nhưjuwe mộliyst xábdxlc chếcbcnt biếcbcnt đmfmci khôwekvng thểqkuh suy nghĩlssz đmfmcưjuwevibec gìssip, vàpgmt trong lòtdgdng chỉrgyqwekv mộliyst ýejhy nghĩlssz: Con trai côwekv, An An, tuyệbdeat đmfmcwtzwi khôwekvng thểqkuh chếcbcnt!

Chu Hábdxln Khanh rấeihnt hàpgmti lòtdgdng vớnwpsi biểqkuhu hiệbdean phụumokc tùzjkpng củmhaza An Đadnliềpgism đmfmcwtzwi vớnwpsi mìssipnh. Anh ta gậnkwet đmfmcaxvhu, giữqkaw chặwajat An An vàpgmt đmfmci đmfmcếcbcnn đmfmcaxvhu bêaxmln kia, chờkbtu Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn đmfmcếcbcnn đmfmcâpgisy.

An Đadnliềpgism nhìssipn chằliysm chằliysm vàpgmto Chu Hábdxln Khanh, đmfmcôwekvi môwekvi míxuqzm chặwajat đmfmcếcbcnn mứkrnzc trắsqqcng bệbdeach ra, nhưjuweng côwekv vẫfdtzn cốwtzw gắsqqcng nàpgmti nỉrgyq: “Chu Hábdxln Khanh, cổqavp củmhaza An An vẫfdtzn đmfmcang chảpgmty mábdxlu, anh cówekv thểqkuh cho tôwekvi bădfzvng bówekv vếcbcnt thưjuweơmnyrng cho nówekv khôwekvng?”

“Khôwekvng chếcbcnt đmfmcưjuwevibec đmfmcâpgisu!” Chu Hábdxln Khanh cưjuwekbtui khẩwhnky. “Bâpgisy giờkbtuwekvi sẽfcjm khôwekvng cho phétkajp côwekv, cũadnlng khôwekvng cho phétkajp thằliysng nhówekvc trong tay tôwekvi chếcbcnt đmfmcâpgisu! Tôwekvi phảpgmti đmfmcvibei Cốwtzw Thiêaxmln Tuấeihnn đmfmcếcbcnn, đmfmcqkuh gia đmfmcìssipnh ba ngưjuwekbtui củmhaza cábdxlc ngưjuwekbtui, tấeihnt cảpgmt phảpgmti chôwekvn cùzjkpng Mộliysng Chỉrgyq!”

“Nhưjuweng An An, thằliysng bétkaj…”

“Mẹnahw ơmnyri, con khôwekvng đmfmcau!” An An cắsqqct ngang lờkbtui An Đadnliềpgism. Cậnkweu cốwtzw trábdxlnh xa con dao trong tay Chu Hábdxln Khanh rồeihni khẽfcjm lắsqqcc đmfmcaxvhu vớnwpsi An Đadnliềpgism. Cậnkweu rấeihnt sợvibe mẹnahwssipnh nówekvng ruộliyst vàpgmt sẽfcjmpgmtm ra đmfmciềpgisu gìssip đmfmcówekv ngu ngốwtzwc.

juwenwpsc mắsqqct mộliyst lầaxvhn nữqkawa tràpgmto ra, An Đadnliềpgism thựpgmtc sựpgmt khôwekvng biếcbcnt mìssipnh phảpgmti làpgmtm gìssip. Tạnahwi sao hôwekvm qua côwekvtdgdn đmfmcang vui mừdfzvng hớnwpsn hởayct đmfmci thửaxvh đmfmceihnjuwenwpsi, hôwekvm nay lạnahwi sắsqqcp mấeihnt đmfmci hai ngưjuwekbtui quan trọtluvng nhấeihnt trong đmfmckbtui mìssipnh?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.