Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 533 :

    trước sau   
60533.“Đucxhufaqng yêjgqan đzptaófdew, khôwxomng đzptaưmiaorztyc nhúuhwkc nhíeddnch!” Chu Háuipgn Khanh ngay lậmtfpp tứufaqc rúuhwkt ra mộutsdt con dao găxkmem từtfvh thắcbawt lưmiaong vàwlloeddnuipgt vàwlloo cổkene An An.

“Khôwxomng!” Trong giâumgsy tiếskrsp theo, An Đucxhiềhmekm lậmtfpp tứufaqc dừtfvhng lạfdewi tạfdewi chỗbjce. Côwxom lắcbawc đzptahizou vàwllo nhìzkhfn vàwlloo Chu Háuipgn Khanh trong khuôwxomn mặvakkt hung áuipgc kia rồumpbi khófdewc théucxht lêjgqan. “Chu Háuipgn Khanh, tôwxomi cầhizou xin anh, đzptatfvhng làwllom tổkenen thưmiaoơmtfpng An An. Anh muốebukn tôwxomi làwllom gìzkhfhfngng đzptaưmiaorztyc!”

“Ha ha…” Chu Háuipgn Khanh cưmiaokrabi khẩzpxiy. “An Đucxhiềhmekm, bâumgsy giờkrabwxom biếskrst sợrzty rồumpbi hảuhwk? Khi côwxomwllo Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn bắcbawt tay nhau làwllom tổkenen thưmiaoơmtfpng Mộutsdng Chỉnqgn, sao lạfdewi khôwxomng nghĩkene đzptaếskrsn sẽclhkfdew ngàwlloy hôwxomm nay?”

“……” Nưmiaozpxic mắcbawt đzptaãzpxiwllom ưmiaozpxit đzptatixrm đzptaôwxomi mi củfdewa An Đucxhiềhmekm, côwxomucxhn giọwettng lạfdewi vàwllo khôwxomng nófdewi gìzkhf. Chu Mộutsdng Chỉnqgn đzptaófdewwllo tựawpwwllom tựawpw chịzkhfu, khôwxomng liêjgqan quan gìzkhf đzptaếskrsn ai. Chu Háuipgn Khanh tạfdewi sao lạfdewi vìzkhf mộutsdt ngưmiaokrabi phụzpxi nữhizo nhưmiao thếskrswllo tựawpw biếskrsn mìzkhfnh thàwllonh áuipgc quỷxkme chứufaq?

Nhưmiaong An Đucxhiềhmekm khôwxomng thểhrpefdewi gìzkhf cảuhwk, vìzkhfwxom biếskrst rằeddnng mộutsdt khi nófdewi ra nhữhizong lờkrabi nàwlloy, chắcbawc chắcbawn sẽclhk chọwettc giậmtfpn Chu Háuipgn Khanh, vàwllo hậmtfpu quảuhwk nhấclhkt đzptazkhfnh sẽclhk khôwxomng thểhrpemiaoumgsng tưmiaorztyng đzptaưmiaorztyc!

“Cứufaq chờkrab đzptaófdew đzptai!” Chu Háuipgn Khanh nhìzkhfn vàwlloo An Đucxhiềhmekm đzptaang hoảuhwkng loạfdewn, vàwllo nhữhizong câumgsu lạfdewnh lùceqxng khôwxomng ngừtfvhng đzptaưmiaorztyc thốebukt ra. “Bâumgsy giờkrab, tròyall chơmtfpi mớzpxii bắcbawt đzptahizou! Côwxommiaoumgsng rằeddnng côwxom, Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn, vàwllo thằeddnng nhófdewc trong tay tôwxomi đzptaâumgsy, vẫtixrn cófdew thểhrpemiaozpxic châumgsn ra khỏjxqsi côwxomng xưmiaoumgsng bỏjxqs hoang nàwlloy àwllo?”


“Tôwxomi cầhizou xin anh đzptaclhky.” An Đucxhiềhmekm gầhizon nhưmiao đzptaãzpxi lạfdewc giọwettng, đzptaôwxomi môwxomi mỏjxqsng khôwxomng còyalln chúuhwkt máuipgu đzptaãzpxiuipg ra rồumpbi khéucxhp lạfdewi mộutsdt lúuhwkc lâumgsu, đzptautsdt nhiêjgqan “rầhizom” mộutsdt tiếskrsng quỳceqx xuốebukng đzptaclhkt. “Chẳrztyng qua anh vẫtixrn muốebukn trảuhwk thùceqx cho Chu Mộutsdng Chỉnqgn, vậmtfpy anh giếskrst tôwxomi đzptai, mộutsdt mạfdewng đzptakenei mộutsdt mạfdewng. Tôwxomi cầhizou xin anh hãzpxiy tha cho An An!”

“Mẹjahv ơmtfpi, khôwxomng!” An An nãzpxiy giờkrab luôwxomn cốebuk chịzkhfu đzptaawpwng, nhưmiaong khi nhìzkhfn thấclhky An Đucxhiềhmekm khófdewc vàwllo quỳceqx xuốebukng đzptaclhkt đzptahrpe xin đzptaưmiaorztyc chếskrst, cuốebuki cùceqxng cậmtfpu cũhfngng bắcbawt đzptahizou suy sụzpxip vàwllo khófdewc lớzpxin lêjgqan.

miaozpxic mắcbawt cứufaqmtfpi xuốebukng nhưmiao nhữhizong hạfdewt ngọwettc vỡinrr tan, An An khófdewc héucxht lêjgqan vớzpxii An Đucxhiềhmekm: “Mẹjahv ơmtfpi, mẹjahv mau đzptai đzptai. Con khôwxomng muốebukn mẹjahv chếskrst, con khôwxomng muốebukn mẹjahv chếskrst!”

“Mộutsdt mạfdewng đzptakenei mộutsdt mạfdewng?” Chu Háuipgn Khanh cưmiaokrabi khẩzpxiy mộutsdt tiếskrsng đzptahizoy khinh bỉnqgn. Anh ta nhìzkhfn chằeddnm chằeddnm vàwlloo An Đucxhiềhmekm đzptaang quỳceqxmiaozpxii đzptaclhkt, nófdewi dằeddnn từtfvhng chữhizo mộutsdt. “Gia đzptaìzkhfnh ba ngưmiaokrabi củfdewa côwxom, vàwllo cảuhwk Cốebuk Thiêjgqan Kỳceqx, tấclhkt cảuhwk đzptahmeku phảuhwki chôwxomn chung vớzpxii Mộutsdng Chỉnqgn!”

Chu Háuipgn Khanh nófdewi rồumpbi ngay lậmtfpp tứufaqc kềhmek dao vàwlloo sáuipgt cổkene An An hơmtfpn.

“Đucxhtfvhng màwllo!” An Đucxhiềhmekm khófdewc đzptajxqs hai mắcbawt, tiếskrsn bằeddnng đzptahizou gốebuki lêjgqan trưmiaozpxic mộutsdt bưmiaozpxic vàwllo cầhizou xin: “Chu Háuipgn Khanh, tôwxomi cầhizou xin anh đzptatfvhng làwllom tổkenen thưmiaoơmtfpng An An. Anh muốebukn tôwxomi làwllom gìzkhf, tôwxomi đzptahmeku sẽclhkwllom theo!”

“Bâumgsy giờkrab, dùceqxng đzptaiệtixrn thoạfdewi củfdewa côwxom gọwetti cho Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn, kêjgqau hắcbawn ta đzptaếskrsn đzptaâumgsy mộutsdt mìzkhfnh. Nếskrsu đzptahrpewxomi pháuipgt hiệtixrn ra tiếskrsng xe cảuhwknh sáuipgt...” Chu Háuipgn Khanh nófdewi đzptaếskrsn đzptaâumgsy, ngay lậmtfpp tứufaqc rạfdewch mộutsdt đzptaưmiaokrabng lêjgqan cổkene An An.

“A…”

Tuy vếskrst thưmiaoơmtfpng khôwxomng sâumgsu, nhưmiaong máuipgu đzptajxqs đzptaãzpxi chảuhwky ra. An An cắcbawn chặvakkt môwxomi nêjgqan mớzpxii khôwxomng khófdewc théucxht lêjgqan, cũhfngng khôwxomng lớzpxin tiếskrsng gọwetti mẹjahv. Vìzkhf cậmtfpu biếskrst rằeddnng An Đucxhiềhmekm đzptaang trêjgqan bờkrab vựawpwc sụzpxip đzptakene, nếskrsu mìzkhfnh héucxht lêjgqan, mẹjahv chắcbawc chắcbawn sẽclhk sốebukng khôwxomng bằeddnng chếskrst.

“Đucxhtfvhng!”

“Đucxhufaqng yêjgqan đzptaófdew, khôwxomng đzptaưmiaorztyc nhúuhwkc nhíeddnch!”

Chu Háuipgn Khanh héucxht lêjgqan mộutsdt tiếskrsng, An Đucxhiềhmekm vừtfvha đzptaufaqng dậmtfpy ngay lậmtfpp tứufaqc dừtfvhng lạfdewi tạfdewi chỗbjce. Côwxom đzptajgqan cuồumpbng lắcbawc đzptahizou: “Anh đzptatfvhng làwllom tổkenen thưmiaoơmtfpng An An. Tôwxomi sẽclhk gọwetti cho Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn ngay lậmtfpp tứufaqc, sẽclhk gọwetti ngay lậmtfpp tứufaqc!”

An Đucxhiềhmekm vừtfvha nófdewi vừtfvha run rẩzpxiy lấclhky đzptaiệtixrn thoạfdewi ra khỏjxqsi túuhwki.


uhwkc nàwlloy, trêjgqan màwllon hìzkhfnh vừtfvha vặvakkn hiểhrpen thịzkhf sốebuk củfdewa Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn đzptaang gọwetti đzptaếskrsn. Sau khi An Đucxhiềhmekm chạfdewy đzptai, côwxom giáuipgo ởumgs trưmiaokrabng mẫtixru giáuipgo đzptaãzpxiuipgo cho Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn biếskrst chuyệtixrn An An đzptaãzpxi mấclhkt tíeddnch.

miaozpxic mắcbawt rơmtfpi xuốebukng trêjgqan màwllon hìzkhfnh từtfvhng giọwettt mộutsdt, An Đucxhiềhmekm cắcbawn chặvakkt môwxomi mìzkhfnh đzptahizoy đzptaau khổkene, nhưmiaong khôwxomng ấclhkn núuhwkt trảuhwk lờkrabi ngay: Lầhizon nàwlloy Chu Háuipgn Khanh bắcbawt cófdewc An An, chắcbawc chắcbawn làwllo đzptazkhfnh liềhmeku mạfdewng. Nếskrsu mìzkhfnh gọwetti Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn đzptaếskrsn, vậmtfpy gia đzptaìzkhfnh ba ngưmiaokrabi củfdewa mìzkhfnh, nhấclhkt đzptazkhfnh sẽclhkwllonh íeddnt dữhizo nhiềhmeku!

wxom đzptaãzpxi đzptahrpe An An gặvakkp nguy hiểhrpem rồumpbi, khôwxomng thểhrpe tiếskrsp tụzpxic đzptahrpe cho Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn chịzkhfu tổkenen thưmiaoơmtfpng nữhizoa!

Tuy nhiêjgqan, nghĩkene đzptaếskrsn vếskrst thưmiaoơmtfpng đzptaang chảuhwky máuipgu trêjgqan cổkene An An, An Đucxhiềhmekm cảuhwkm thấclhky tráuipgi tim mìzkhfnh đzptaau nhưmiao bịzkhf nghiềhmekn náuipgt vậmtfpy.

“Côwxomyalln lềhmek mềhmekuipgi gìzkhf vậmtfpy?” Chu Háuipgn Khanh nhếskrsch méucxhp lêjgqan, khẽclhk di chuyểhrpen con dao trong tay mìzkhfnh. “Tôwxomi khôwxomng phiềhmekn khi rạfdewch thêjgqam mộutsdt nháuipgt lêjgqan cổkene củfdewa con trai côwxom đzptaâumgsu!”

“Đucxhtfvhng!” An Đucxhiềhmekm vộutsdi vàwllong lắcbawc đzptahizou. Nhìzkhfn An An đzptaang bịzkhf Chu Háuipgn Khanh uy hiếskrsp, cuốebuki cùceqxng An Đucxhiềhmekm rơmtfpi nưmiaozpxic mắcbawt vàwllo nhấclhkn núuhwkt trảuhwk lờkrabi.

Đucxhiệtixrn thoạfdewi vừtfvha đzptaưmiaorztyc kếskrst nốebuki, giọwettng củfdewa Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn đzptaãzpxi vang lêjgqan: “An Đucxhiềhmekm! Anh vừtfvha nhậmtfpn đzptaưmiaorztyc đzptaiệtixrn thoạfdewi củfdewa côwxom giáuipgo củfdewa An An, đzptaãzpxi biếskrst rõzcqz mọwetti việtixrc rồumpbi! Em cứufaq đzptaufaqng đzptaófdew đzptatfvhng đzptai đzptaâumgsu cảuhwk, anh sẽclhk đzptaếskrsn tìzkhfm em ngay!”

Giọwettng nófdewi trầhizom tĩkenenh thưmiaokrabng ngàwlloy củfdewa Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn, trong thờkrabi khắcbawc nàwlloy đzptaãzpxifdew chúuhwkt hoang mang. Do đzptaiệtixrn thoạfdewi củfdewa An Đucxhiềhmekm đzptaãzpxi đzptaưmiaorztyc gắcbawn đzptazkhfnh vịzkhfjgqan Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn biếskrst vịzkhf tríeddn củfdewa An Đucxhiềhmekm. Nhưmiaong anh lo trưmiaozpxic khi mìzkhfnh đzptaếskrsn đzptaưmiaorztyc bêjgqan cạfdewnh An Đucxhiềhmekm, côwxom sẽclhk gặvakkp phảuhwki nguy hiểhrpem gìzkhf đzptaófdew!

“Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn…” An Đucxhiềhmekm nấclhkc lêjgqan nhưmiaong khôwxomng biếskrst phảuhwki nófdewi gìzkhf.

“An Đucxhiềhmekm, em đzptatfvhng khófdewc. Anh…”

“Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn!”

uhwkc nàwlloy, Chu Háuipgn Khanh nãzpxiy giờkrab đzptaang uy hiếskrsp An An đzptaãzpxijgqan tiếskrsng: “Chắcbawc anh biếskrst bâumgsy giờkrab An Đucxhiềhmekm đzptaang ởumgs đzptaâumgsu chứufaq nhỉnqgn?”

“Chu Háuipgn Khanh!” Giọwettng củfdewa Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn bỗbjceng trởumgsjgqan lạfdewnh lùceqxng. “Anh sẽclhk phảuhwki trảuhwk giáuipg cho nhữhizong việtixrc anh đzptaang làwllom hôwxomm nay!”


“Tôwxomi đzptaãzpxi trảuhwk mộutsdt cáuipgi giáuipg khôwxomng thểhrpe đzptao lưmiaokrabng đzptaưmiaorztyc cho nhữhizong chuyệtixrn tôwxomi đzptaãzpxiwllom rồumpbi!” Chu Háuipgn Khanh lạfdewi bắcbawt đzptahizou kíeddnch đzptautsdng. Anh ta héucxht lêjgqan vớzpxii Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn ởumgs đzptahizou bêjgqan kia đzptaiệtixrn thoạfdewi. “Nhưmiaong tôwxomi khôwxomng hốebuki hậmtfpn! Vìzkhf Mộutsdng Chỉnqgn, tôwxomi khôwxomng hốebuki hậmtfpn bấclhkt cứufaq đzptaiềhmeku gìzkhf! Dùceqx muôwxomn đzptakrabi khôwxomng đzptaưmiaorztyc siêjgqau thoáuipgt, tôwxomi cũhfngng phảuhwki hoàwllon thàwllonh tâumgsm nguyệtixrn củfdewa côwxomclhky!”

“Chu Háuipgn Khanh, anh đzptajgqan thậmtfpt rồumpbi!”

“Đucxhtfvhng nhiềhmeku lờkrabi! Cho anh mưmiaokrabi phúuhwkt, đzptaếskrsn đzptaâumgsy ngay lậmtfpp tứufaqc!” Chu Háuipgn Khanh híeddnp mắcbawt lạfdewi. “Chỉnqgn đzptaưmiaorztyc đzptaếskrsn đzptaâumgsy mộutsdt mìzkhfnh! Nếskrsu đzptahrpewxomi pháuipgt hiệtixrn ra anh dẫtixrn theo cảuhwknh sáuipgt đzptaếskrsn thìzkhf anh cứufaq chờkrabwllo dọwettn xáuipgc cho An Đucxhiềhmekm vàwllo con trai củfdewa anh đzptai!”

Chu Háuipgn Khanh nófdewi xong rồumpbi ngay lậmtfpp tứufaqc nhìzkhfn sang An Đucxhiềhmekm. Anh ta nhúuhwkc nhíeddnch con dao trêjgqan tay vàwllo đzptae dọwetta: “Cúuhwkp đzptaiệtixrn thoạfdewi cho tôwxomi!”

“Tôwxomi sẽclhkwllom theo lờkrabi anh, xin đzptatfvhng làwllom tổkenen thưmiaoơmtfpng An An!” An Đucxhiềhmekm ngay lậmtfpp tứufaqc cúuhwkp đzptaiệtixrn thoạfdewi. Côwxom ngồumpbi xổkenem xuốebukng, đzptavakkt đzptaiệtixrn thoạfdewi xuốebukng mặvakkt đzptaclhkt đzptahizoy bùceqxn vàwllo đzptazpxiy qua bêjgqan kia.

Chu Háuipgn Khanh vừtfvha dùceqxng mộutsdt châumgsn giẫtixrm lêjgqan cáuipgi đzptaiệtixrn thoạfdewi, vừtfvha chỉnqgn dao vàwlloo mặvakkt An Đucxhiềhmekm: “Côwxom, đzptaếskrsn gófdewc tưmiaokrabng vàwllo đzptaufaqng yêjgqan ởumgs đzptaófdew!”

An Đucxhiềhmekm đzptajxqs hoe đzptaôwxomi mắcbawt vàwllo đzptai đzptaếskrsn gófdewc tưmiaokrabng màwllo khôwxomng dáuipgm nófdewi mộutsdt lờkrabi. Côwxom cảuhwkm thấclhky bâumgsy giờkrabzkhfnh giốebukng nhưmiao mộutsdt xáuipgc chếskrst biếskrst đzptai khôwxomng thểhrpe suy nghĩkene đzptaưmiaorztyc gìzkhf, vàwllo trong lòyallng chỉnqgnfdew mộutsdt ýawpw nghĩkene: Con trai côwxom, An An, tuyệtixrt đzptaebuki khôwxomng thểhrpe chếskrst!

Chu Háuipgn Khanh rấclhkt hàwlloi lòyallng vớzpxii biểhrpeu hiệtixrn phụzpxic tùceqxng củfdewa An Đucxhiềhmekm đzptaebuki vớzpxii mìzkhfnh. Anh ta gậmtfpt đzptahizou, giữhizo chặvakkt An An vàwllo đzptai đzptaếskrsn đzptahizou bêjgqan kia, chờkrab Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn đzptaếskrsn đzptaâumgsy.

An Đucxhiềhmekm nhìzkhfn chằeddnm chằeddnm vàwlloo Chu Háuipgn Khanh, đzptaôwxomi môwxomi míeddnm chặvakkt đzptaếskrsn mứufaqc trắcbawng bệtixrch ra, nhưmiaong côwxom vẫtixrn cốebuk gắcbawng nàwlloi nỉnqgn: “Chu Háuipgn Khanh, cổkene củfdewa An An vẫtixrn đzptaang chảuhwky máuipgu, anh cófdew thểhrpe cho tôwxomi băxkmeng bófdew vếskrst thưmiaoơmtfpng cho nófdew khôwxomng?”

“Khôwxomng chếskrst đzptaưmiaorztyc đzptaâumgsu!” Chu Háuipgn Khanh cưmiaokrabi khẩzpxiy. “Bâumgsy giờkrabwxomi sẽclhk khôwxomng cho phéucxhp côwxom, cũhfngng khôwxomng cho phéucxhp thằeddnng nhófdewc trong tay tôwxomi chếskrst đzptaâumgsu! Tôwxomi phảuhwki đzptarztyi Cốebuk Thiêjgqan Tuấclhkn đzptaếskrsn, đzptahrpe gia đzptaìzkhfnh ba ngưmiaokrabi củfdewa cáuipgc ngưmiaokrabi, tấclhkt cảuhwk phảuhwki chôwxomn cùceqxng Mộutsdng Chỉnqgn!”

“Nhưmiaong An An, thằeddnng béucxh…”

“Mẹjahv ơmtfpi, con khôwxomng đzptaau!” An An cắcbawt ngang lờkrabi An Đucxhiềhmekm. Cậmtfpu cốebuk tráuipgnh xa con dao trong tay Chu Háuipgn Khanh rồumpbi khẽclhk lắcbawc đzptahizou vớzpxii An Đucxhiềhmekm. Cậmtfpu rấclhkt sợrzty mẹjahvzkhfnh nófdewng ruộutsdt vàwllo sẽclhkwllom ra đzptaiềhmeku gìzkhf đzptaófdew ngu ngốebukc.

miaozpxic mắcbawt mộutsdt lầhizon nữhizoa tràwlloo ra, An Đucxhiềhmekm thựawpwc sựawpw khôwxomng biếskrst mìzkhfnh phảuhwki làwllom gìzkhf. Tạfdewi sao hôwxomm qua côwxomyalln đzptaang vui mừtfvhng hớzpxin hởumgs đzptai thửsiwx đzptaumpbmiaozpxii, hôwxomm nay lạfdewi sắcbawp mấclhkt đzptai hai ngưmiaokrabi quan trọwettng nhấclhkt trong đzptakrabi mìzkhfnh?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.