Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 530 :

    trước sau   
60530.An Đgdhuiềljvxm lau nưvjztgcfqc mắvagst rồjlydi trảtlwg lờljvxi: “Dấvxmku vếtoywt trêzvoyn cổsarj chịdjxlrftw…”

...

Thờljvxi gian dừyjjing trôcvuzi trong vàrftwi giâgcfqy, An Đgdhuiềljvxm đrerjfldjt nhiêzvoyn trợvjztn to mắvagst, nhìdjxln chằduywm chằduywm vàrftwo Khưvjztu Doanh Doanh hỏwueni: “Doanh Doanh, em vừyjjia nópfdxi gìdjxl?”

“Em nópfdxi, dấvxmku vếtoywt trêzvoyn cổsarj chịdjxldjxl sao màrftwpfdx?” Khưvjztu Doanh Doanh nópfdxi rồjlydi giơdccn tay ra chỉiwdwrftwo cổsarj An Đgdhuiềljvxm vớgcfqi vẻsarj mặzqgut ngâgcfqy thơdccnrftw đrerjáolntng yêzvoyu.

“Em, em, em…” An Đgdhuiềljvxm lạmzepi sữjlydng sờljvx thêzvoym vàrftwi giâgcfqy, rồjlydi đrerjfldjt nhiêzvoyn run rẩqzczy mấvxmky đrerjpfdxu ngópfdxn tay vàrftw chỉiwdwrftwo Khưvjztu Doanh Doanh, nhữjlydng giọmhoht nưvjztgcfqc mắvagst cốduyw ghìdjxlm lạmzepi cũrtfqng đrerjãzghtdccni xuốduywng. “Thìdjxl ra em đrerjãzght nhìdjxln thấvxmky rồjlydi? Em phẫmcblu thuậkjvat thàrftwnh côcvuzng rồjlydi?”

“Con béxonb đrerjáolntng ghéxonbt nàrftwy! Tạmzepi sao em lạmzepi đrerjùjenha nhưvjzt vậkjvay? Chịdjxl thựmcblc sựmcbl bịdjxl em làrftwm cho sợvjzt muốduywn chếtoywt luôcvuzn!” An Đgdhuiềljvxm trợvjztn mắvagst nhìdjxln Khưvjztu Doanh Doanh, phấvxmkn khởvxmki đrerjếtoywn mứlxcbc nópfdxi năsarjng lộfldjn xộfldjn.


“Ha ha ha!” Khưvjztu Doanh Doanh vộfldji ngồjlydi dậkjvay mộfldjt cáolntch hoạmzept báolntt, đrerjưvjzta tay ra lau nưvjztgcfqc mắvagst cho An Đgdhuiềljvxm, khôcvuzng cópfdx chúcvuzt biểrerju hiệolntn bệolntnh tậkjvat nàrftwo cảtlwg. “Chịdjxl An Đgdhuiềljvxm, từyjji khi bưvjztgcfqc vàrftwo cửjlyda đrerjếtoywn bâgcfqy giờljvx, chớgcfqp mắvagst đrerjãzght xảtlwgy ra nhiềljvxu chuyệolntn nhưvjzt vậkjvay, chịdjxl cảtlwgm thấvxmky thếtoywrftwo? Cópfdxgcfqy cấvxmkn khôcvuzng? Cópfdxgcfqch thígcfqch khôcvuzng?”

“Doanh Doanh!” An Đgdhuiềljvxm giậkjvan dữjlyd nhìdjxln vàrftwo Khưvjztu Doanh Doanh. “Vừyjjia rồjlydi cópfdxgcfqy cấvxmkn khôcvuzng, cópfdxgcfqch thígcfqch khôcvuzng thìdjxl chịdjxl khôcvuzng biếtoywt, nhưvjztng chịdjxl biếtoywt chịdjxl muốduywn đrerjáolntnh chếtoywt em đrerjvxmky!”

“Làrftwm vậkjvay khôcvuzng đrerjưvjztvjztc đrerjâgcfqu!” Khưvjztu Doanh Doanh lắvagsc đrerjpfdxu: “Em làrftw ngưvjztljvxi bệolntnh mớgcfqi phẫmcblu thuậkjvat thàrftwnh côcvuzng đrerjưvjztvjztc ba ngàrftwy, làrftwm gìdjxl chịdjxlu nổsarji việolntc bịdjxl chịdjxl đrerjáolntnh!”

“Phẫmcblu thuậkjvat thàrftwnh côcvuzng ba ngàrftwy rồjlydi?” An Đgdhuiềljvxm kinh ngạmzepc lặzqgup lạmzepi mộfldjt lầpfdxn. Côcvuz bấvxmkt lựmcblc nhìdjxln vàrftwo Khưvjztu Doanh Doanh, cũrtfqng khôcvuzng biếtoywt mìdjxlnh nêzvoyn giậkjvan hay nêzvoyn vui. Việolntc phẫmcblu thuậkjvat lớgcfqn nhưvjzt vậkjvay màrftwrtfqng khôcvuzng báolnto vớgcfqi mìdjxlnh mộfldjt tiếtoywng, phẫmcblu thuậkjvat thàrftwnh côcvuzng rồjlydi cũrtfqng khôcvuzng nópfdxi vớgcfqi mìdjxlnh, cuốduywi cùjenhng còzghtn cho mìdjxlnh mộfldjt tròzght đrerjùjenha ly kỳhnetgcfqy cấvxmkn nhưvjzt vậkjvay!

May màrftw tim côcvuzvjztơdccnng đrerjduywi khỏwuene mạmzepnh, nếtoywu khôcvuzng, mọmhohi việolntc thay đrerjsarji thấvxmkt thưvjztljvxng nhưvjzt vậkjvay thìdjxl thậkjvat sựmcbl khôcvuzng thểrerjrftwo chịdjxlu nổsarji kígcfqch thígcfqch.

zghtn nữjlyda, Doanh Doanh phẫmcblu thuậkjvat thàrftwnh côcvuzng đrerjãzght ba ngàrftwy, vậkjvay thìdjxl Cao Lỗpvkci vàrftwcvuz chúcvuz, chắvagsc mọmhohi ngưvjztljvxi đrerjljvxu biếtoywt ca phẫmcblu thuậkjvat củqzwka Doanh Doanh đrerjãzght thàrftwnh côcvuzng mớgcfqi phảtlwgi chứlxcb!

Khôcvuzng ngờljvx vừyjjia rồjlydi Cao Lỗpvkci vàrftwcvuz chúcvuz lạmzepi phốduywi hợvjztp vớgcfqi Doanh Doanh đrerjrerj gạmzept mìdjxlnh! Ngay cảtlwgolntc báolntc sĩqrzy, y táolntrtfqng hợvjztp táolntc vớgcfqi họmhoh luôcvuzn!

“An Đgdhuiềljvxm, côcvuz đrerjyjjing giậkjvan.” Cao Lỗpvkci đrerjlxcbng dậkjvay đrerjúcvuzng lúcvuzc, bắvagst đrerjpfdxu giảtlwgi thígcfqch giúcvuzp Khưvjztu Doanh Doanh. “Doanh Doanh phẫmcblu thuậkjvat thàrftwnh côcvuzng, tâgcfqm trạmzepng rấvxmkt tốduywt. Côcvuzrtfqng biếtoywt đrerjvxmky, côcvuzvxmky còzghtn nhỏwuen, vẫmcbln rấvxmkt ham vui. Báolntc sĩqrzy lạmzepi nópfdxi phảtlwgi giúcvuzp Doanh Doanh giữjlyd đrerjưvjztvjztc tâgcfqm trạmzepng vui vẻsarjrftwy, cópfdx thểrerj sứlxcbc khỏwuene củqzwka côcvuzvxmky hồjlydi phụvxmkc nhanh, vìdjxl vậkjvay mọmhohi ngưvjztljvxi mớgcfqi phốduywi hợvjztp vớgcfqi Doanh Doanh làrftwm đrerjiềljvxu đrerjópfdx.”

“…”

Cao Lỗpvkci đrerjãzght giảtlwgi thígcfqch đrerjếtoywn mứlxcbc đrerjfldjrftwy rồjlydi, An Đgdhuiềljvxm còzghtn cópfdx thểrerjpfdxi gìdjxl nữjlyda? Tấvxmkt nhiêzvoyn, thấvxmky Khưvjztu Doanh Doanh phẫmcblu thuậkjvat thàrftwnh côcvuzng, lấvxmky lạmzepi đrerjưvjztvjztc vẻsarjsarjng đrerjfldjng vàrftw vui vẻsarj trưvjztgcfqc đrerjópfdx, An Đgdhuiềljvxm cũrtfqng rấvxmkt vui, khôcvuzng tứlxcbc giậkjvan thựmcblc sựmcbl.

Nhưvjztng nópfdxi đrerji cũrtfqng phảtlwgi nópfdxi lạmzepi, anh chàrftwng Cao Lỗpvkci nàrftwy so vớgcfqi Cốduyw Thiêzvoyn Tuấvxmkn, thựmcblc sựmcbl chỉiwdwpfdxdccnn chứlxcb khôcvuzng hềljvx thua kéxonbm. Nhớgcfq lạmzepi trưvjztgcfqc đrerjâgcfqy Cao Lỗpvkci luôcvuzn nghiêzvoym túcvuzc, đrerjiềljvxm tĩqrzynh vàrftw thậkjvan trọmhohng, bâgcfqy giờljvx lạmzepi cùjenhng Khưvjztu Doanh làrftwm ra mộfldjt việolntc trẻsarj con nhưvjzt vậkjvay.

“Đgdhuưvjztvjztc rồjlydi màrftw, chịdjxl An Đgdhuiềljvxm, đrerjyjjing giậkjvan nữjlyda màrftw!” Khưvjztu Doanh Doanh đrerjang ngồjlydi trêzvoyn giưvjztljvxng bệolntnh cũrtfqng lắvagsc lắvagsc tay An Đgdhuiềljvxm, bắvagst đrerjpfdxu làrftwm nũrtfqng.

“Đgdhuưvjztvjztc rồjlydi, đrerjưvjztvjztc rồjlydi!” An Đgdhuiềljvxm ngồjlydi xuốduywng nắvagsm lấvxmky tay Khưvjztu Doanh Doanh, mừyjjing rỡyeripfdxi, “Chịdjxl khôcvuzng giậkjvan thậkjvat đrerjâgcfqu màrftw. Cảtlwgm ơdccnn trờljvxi đrerjvxmkt, ca phẫmcblu thuậkjvat củqzwka em thàrftwnh côcvuzng làrftw tốduywt rồjlydi.”


“Ừmzepm!” Khưvjztu Doanh Doanh gậkjvat đrerjpfdxu vui vẻsarj rồjlydi quay sang nhìdjxln bốduyw mẹrnjddjxlnh vàrftw Cao Lỗpvkci. “Bốduyw ơdccni, mẹrnjd ơdccni, con muốduywn ăsarjn hoàrftwnh tháolntnh, muốduywn ăsarjn sủqzwki cảtlwgo, muốduywn ăsarjn nhấvxmkt làrftwpfdxn cháolnto mèkjva đrerjen ởvxmk con phốduyw đrerji bộfldj trong trung tâgcfqm thàrftwnh phốduyw!”

“Đgdhuưvjztvjztc, đrerjưvjztvjztc, đrerjưvjztvjztc. Bâgcfqy giờljvx bốduyw mẹrnjd sẽxeuz đrerji mua vềljvx cho con ăsarjn!” Trưvjztgcfqc yêzvoyu cầpfdxu thèkjvam thuồjlydng nhưvjztng vẫmcbln kéxonbn chọmhohn củqzwka Khưvjztu Doanh Doanh, bốduyw mẹrnjd củqzwka côcvuz đrerjãzght ngay lậkjvap tứlxcbc đrerjjlydng ývjqo.

Cao Lỗpvkci cũrtfqng mỉiwdwm cưvjztljvxi vui vẻsarjpfdxi: “Vậkjvay côcvuz chúcvuz đrerji mua hoàrftwnh tháolntnh, anh láolnti xe đrerji mua sủqzwki cảtlwgo vàrftw cháolnto mèkjva đrerjen ởvxmk khu phốduyw đrerji bộfldj trong trung tâgcfqm thàrftwnh phốduyw.”

“Cảtlwgm ơdccnn chúcvuz đrerjrnjdp trai!” Khưvjztu Doanh Doanh mỉiwdwm cưvjztljvxi ngọmhoht ngàrftwo vớgcfqi Cao Lỗpvkci, làrftwm Cao Lỗpvkci nhìdjxln thấvxmky màrftw tráolnti tim nhưvjzt tan chảtlwgy. Anh bấvxmkt chấvxmkp việolntc bốduyw mẹrnjd củqzwka Khưvjztu Doanh Doanh vàrftw An Đgdhuiềljvxm cũrtfqng đrerjang cópfdx mặzqgut ởvxmk đrerjópfdx, chỉiwdw đrerji đrerjếtoywn trưvjztgcfqc mặzqgut Khưvjztu Doanh Doanh vàrftwcvuzn lêzvoyn máolntcvuz.

Khưvjztu Doanh Doanh cũrtfqng ôcvuzm lấvxmky cổsarj Cao Lỗpvkci màrftw khôcvuzng hềljvx ngầpfdxn ngạmzepi, hôcvuzn thậkjvat mạmzepnh vàrftwo môcvuzi Cao Lỗpvkci.

Bốduyw mẹrnjd củqzwka Khưvjztu Doanh Doanh cốduyw nhịdjxln cưvjztljvxi, bưvjztgcfqc ra khỏwueni phòzghtng bệolntnh đrerjrerj đrerji mua hoàrftwnh tháolntnh cho Khưvjztu Doanh Doanh. Còzghtn An Đgdhuiềljvxm đrerjlxcbng cạmzepnh, bịdjxl buộfldjc phảtlwgi xem cảtlwgnh yêzvoyu đrerjưvjztơdccnng tìdjxlnh tứlxcbrftwy mộfldjt cáolntch khôcvuzng thểrerj giảtlwgi thígcfqch đrerjưvjztvjztc.

“Vậkjvay anh đrerji đrerjâgcfqy!” Cao Lỗpvkci vuốduywt ve máolnti tópfdxc củqzwka Khưvjztu Doanh Doanh.

“Đgdhui mau, đrerji mau! Còzghtn khôcvuzng đrerji, Doanh Doanh sẽxeuz bịdjxl anh làrftwm đrerjópfdxi chếtoywt đrerjvxmky!” An Đgdhuiềljvxm đrerjlxcbng cạmzepnh vộfldji vàrftwng khoáolntt tay. Chẳvjztng phảtlwgi làrftw ra ngoàrftwi mua cháolnto mèkjva đrerjen sao? Cao Lỗpvkci khôcvuzng biếtoywt rằduywng mìdjxlnh đrerjãzghtpfdxi câgcfqu nàrftwy ba lầpfdxn rồjlydi, mỗpvkci lầpfdxn nópfdxi xong thìdjxl lạmzepi hôcvuzn Khưvjztu Doanh Doanh mộfldjt cáolnti, nhưvjzt thểrerj khôcvuzng muốduywn rờljvxi đrerji vậkjvay.

“Côcvuzng việolntc củqzwka Cốduyw tổsarjng chắvagsc làrftw bậkjvan rộfldjn lắvagsm.” Cao Lỗpvkci nhìdjxln sang An Đgdhuiềljvxm, trêzvoyn mặzqgut đrerjpfdxy vẻsarj cảtlwgm thôcvuzng, dưvjztljvxng nhưvjzt muốduywn nópfdxi: Vìdjxl vậkjvay, An Đgdhuiềljvxm côcvuz mớgcfqi khôcvuzng chịdjxlu nổsarji khi nhìdjxln thấvxmky ngưvjztljvxi kháolntc tìdjxlnh tứlxcb vớgcfqi nhau.

“Anh…” An Đgdhuiềljvxm trừyjjing mắvagst nhìdjxln Cao Lỗpvkci. “Nếtoywu anh còzghtn khôcvuzng đrerji, tôcvuzi sẽxeuz đrerjáolntnh ngưvjztljvxi thậkjvat đrerjópfdx. Dồjlydn cảtlwg phầpfdxn củqzwka Doanh Doanh, đrerjáolntnh mộfldjt lưvjztvjztt cho đrerjãzght!”

“Ha ha…” Khưvjztu Doanh Doanh cưvjztljvxi nghiêzvoyng ngảtlwgdjxlgcfqu nópfdxi củqzwka An Đgdhuiềljvxm. “Chịdjxl An Đgdhuiềljvxm, lâgcfqu rồjlydi khôcvuzng gặzqgup, sao chịdjxlrftwng ngàrftwy càrftwng đrerjanh đrerjáolnt thếtoyw? Chắvagsc chắvagsn làrftw do Cốduyw tổsarjng chiềljvxu chịdjxl quáolnt!”

“Tạmzepi đrerjôcvuzi tìdjxlnh nhâgcfqn hai ngưvjztljvxi éxonbp ngưvjztljvxi quáolnt đrerjáolntng!” An Đgdhuiềljvxm hừyjji mộfldjt tiếtoywng lạmzepnh lùjenhng.

“Đgdhuưvjztvjztc rồjlydi, đrerjưvjztvjztc rồjlydi!” Khưvjztu Doanh Doanh dỗpvkcrftwnh An Đgdhuiềljvxm xong rồjlydi nópfdxi vớgcfqi Cao Lỗpvkci: “Chúcvuz đrerjrnjdp trai àrftw, chúcvuz mau đrerji đrerji.”


“Đgdhuưvjztvjztc.” Cuốduywi cùjenhng vẫmcbln làrftw lờljvxi nópfdxi củqzwka Khưvjztu Doanh Doanh cópfdx trọmhohng lưvjztvjztng, Cao Lỗpvkci nhìdjxln Khưvjztu Doanh Doanh vớgcfqi áolntnh mắvagst chan chứlxcba tìdjxlnh cảtlwgm rồjlydi quay ngưvjztljvxi vàrftwvjztgcfqc ra khỏwueni phòzghtng bệolntnh.

“Chậkjvac, chậkjvac, chậkjvac…”

Sau khi Cao Lỗpvkci rờljvxi đrerji, An Đgdhuiềljvxm nhìdjxln sang Khưvjztu Doanh Doanh, trêzvoyu chọmhohc côcvuz nhưvjzt thưvjztljvxng ngàrftwy trong côcvuzng ty. “Doanh Doanh, em nhìdjxln em kìdjxla, cáolnti tígcfqnh háolntu ăsarjn vẫmcbln khôcvuzng thay đrerjsarji chúcvuzt nàrftwo cảtlwg!”

“Thậkjvat ra em cũrtfqng khôcvuzng muốduywn ăsarjn lắvagsm.” Khưvjztu Doanh Doanh gãzghti đrerjpfdxu, nhìdjxln vàrftwo An Đgdhuiềljvxm vàrftwpfdxi vớgcfqi vẻsarjgcfq mậkjvat. “Mặzqguc dùjenh phẫmcblu thuậkjvat thàrftwnh côcvuzng đrerjãzght ba ngàrftwy rồjlydi, nhưvjztng chỗpvkc vếtoywt thưvjztơdccnng vẫmcbln còzghtn rấvxmkt đrerjau, làrftwm em khôcvuzng muốduywn nhúcvuzc nhígcfqch, cũrtfqng khôcvuzng muốduywn ăsarjn gìdjxl cảtlwg. Tuy nhiêzvoyn, bâgcfqy giờljvx em nópfdxi thígcfqch ăsarjn mópfdxn gìdjxl đrerjópfdx, đrerjrerj bốduyw mẹrnjd em vàrftw chúcvuz đrerjrnjdp trai sẽxeuz thấvxmky yêzvoyn tâgcfqm hơdccnn mộfldjt chúcvuzt.”

“Hópfdxa ra làrftw thếtoyw…” An Đgdhuiềljvxm gậkjvat đrerjpfdxu mỉiwdwm cưvjztljvxi hàrftwi lòzghtng. “Doanh Doanh àrftw, em trưvjztvxmkng thàrftwnh nhiềljvxu rồjlydi đrerjvxmky!”

“Trảtlwgi qua nhiềljvxu chuyệolntn nhưvjzt vậkjvay, em còzghtn khôcvuzng trưvjztvxmkng thàrftwnh đrerjưvjztvjztc hay sao?” Khưvjztu Doanh Doanh cưvjztljvxi, cảtlwgm thấvxmky may mắvagsn vìdjxl sau khi trảtlwgi qua nhữjlydng đrerjiềljvxu tồjlydi tệolnt, mọmhohi thứlxcb đrerjljvxu pháolntt triểrerjn theo hưvjztgcfqng tốduywt đrerjrnjdp.

“Ừmzepm, phảtlwgi!” An Đgdhuiềljvxm gậkjvat đrerjpfdxu: “Bâgcfqy giờljvx mắvagst em cũrtfqng khỏwuene lạmzepi rồjlydi nàrftwy. Mấvxmky hôcvuzm trưvjztgcfqc, chịdjxl nghe nópfdxi ngưvjztljvxi làrftwm hạmzepi em đrerjãzght biếtoywn mấvxmkt rồjlydi.”

“Biếtoywn mấvxmkt rồjlydi?” Khưvjztu Doanh Doanh cúcvuzi đrerjpfdxu xuốduywng, trong lòzghtng đrerjqzwk loạmzepi cảtlwgm xúcvuzc lẫmcbln lộfldjn. “Cũrtfqng xem nhưvjzt đrerjãzght chịdjxlu quảtlwgolnto.”

“Nhưvjztng màrftw…” Khưvjztu Doanh Doanh thởvxmkrftwi: “Từyjji sau khi trảtlwgi qua chuyệolntn đrerjópfdx, đrerjôcvuzi khi em cũrtfqng gặzqgup áolntc mộfldjng. Bópfdxng dáolntng củqzwka ngưvjztljvxi đrerjópfdx cứlxcb hiệolntn lêzvoyn trong tâgcfqm trígcfq em, đrerjuổsarji mãzghti cũrtfqng khôcvuzng chịdjxlu đrerji.”

“Trảtlwgi qua chuyệolntn nhưvjzt vậkjvay, ai cũrtfqng sẽxeuzpfdx chưvjztgcfqng ngạmzepi tâgcfqm lývjqorftw.” An Đgdhuiềljvxm lắvagsc đrerjpfdxu, cũrtfqng nhớgcfq lạmzepi chuyệolntn mìdjxlnh từyjjing bịdjxl Chu Háolntn Khanh bắvagst cópfdxc.

Nụvxmkvjztljvxi u áolntm trêzvoyn khuôcvuzn mặzqgut anh ta, vàrftwolntng ngưvjztljvxi đrerjópfdx, bâgcfqy giờljvx An Đgdhuiềljvxm nhớgcfq lạmzepi màrftw vẫmcbln cảtlwgm thấvxmky bấvxmkt an.

“Vâgcfqng.” Khưvjztu Doanh Doanh gậkjvat đrerjpfdxu vàrftwpfdxi: “Ngưvjztljvxi đrerjópfdx thậkjvat sựmcbl quáolnt đrerjáolntng sợvjzt. Dùjenh khi bịdjxl anh ta làrftwm hạmzepi, em khôcvuzng nhìdjxln thấvxmky mặzqgut anh ta, nhưvjztng lầpfdxn sau khi gặzqgup lạmzepi anh ta, em sẽxeuz nhậkjvan ra hìdjxlnh dáolntng củqzwka anh ta ngay!”

“Ừmzepm.” An Đgdhuiềljvxm vỗpvkc nhẹrnjdzvoyn tay củqzwka Khưvjztu Doanh Doanh đrerjpfdxy an ủqzwki.

Trong giâgcfqy tiếtoywp theo, An Đgdhuiềljvxm đrerjfldjt nhiêzvoyn giậkjvat bắvagsn cảtlwgdjxlnh: Khôcvuzng biếtoywt tạmzepi sao, Chu Háolntn Khanh trong ấvxmkn tưvjztvjztng củqzwka An Đgdhuiềljvxm, đrerjfldjt nhiêzvoyn lạmzepi rấvxmkt giốduywng vớgcfqi hìdjxlnh dáolntng củqzwka chúcvuz bảtlwgo vệolntvxmk trưvjztljvxng mẫmcblu giáolnto củqzwka An An!

“Soạmzept” mộfldjt tiếtoywng, An Đgdhuiềljvxm đrerjlxcbng phắvagst dậkjvay vàrftw lao ra cửjlyda phưvjztljvxng bệolntnh!

“Chịdjxl An Đgdhuiềljvxm, chịdjxl An Đgdhuiềljvxm, cópfdx chuyệolntn gìdjxl thếtoyw?” Khưvjztu Doanh Doanh bịdjxl biểrerju hiệolntn củqzwka An Đgdhuiềljvxm làrftwm cho giậkjvat mìdjxlnh. Côcvuz vộfldji xuốduywng khỏwueni giưvjztljvxng đrerjuổsarji theo ra ngoàrftwi, nhưvjztng bópfdxng củqzwka An Đgdhuiềljvxm đrerjãzght biếtoywn mấvxmkt ởvxmk cuốduywi hàrftwnh lang bệolntnh việolntn.

Khưvjztu Doanh Doanh vôcvuzjenhng sốduywt ruộfldjt, cũrtfqng khôcvuzng biếtoywt chuyệolntn gìdjxl đrerjãzght xảtlwgy đrerjếtoywn đrerjfldjt ngộfldjt vớgcfqi An Đgdhuiềljvxm, côcvuz chỉiwdwpfdx thểrerj lấvxmky đrerjiệolntn thoạmzepi ra vàrftw gọmhohi cho Cao Lỗpvkci.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.