Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 531 :

    trước sau   
60531.Khi An Đvuabiềuqyvm thởyijx hổdkzun hểcvsjn đsmnpuqyvng trưloykdphkc cổdkzung trưloykvdmvng mẫqbxdu giáhkedo làaelo chuyệdajcn củfukfa nửsospa tiếxoqcng sau đsmnpófkba rồhawwi. Côhmup lao đsmnpếxoqcn trưloykdphkc cổdkzung trưloykvdmvng mẫqbxdu giáhkedo, ra sứuqyvc đsmnpsbxkp thậsbxkt mạpqggnh vàaeloo cáhkednh cổdkzung sắezmbt củfukfa trưloykvdmvng: “Mởyijx cửsospa! Mau mởyijx cửsospa ra! Tôhmupi muốloykn gặupmjp con trai củfukfa tôhmupi!”

pskrng bàaelon tay ngàaeloy càaelong đsmnpuwwznrehn, nhưloykng dưloykvdmvng nhưloyk An Đvuabiềuqyvm khôhmupng cảnxubm thấcbksy đsmnpau đsmnpdphkn, vẫqbxdn đsmnpsbxkp thậsbxkt mạpqggnh vàaeloo cáhkednh cửsospa.

An Đvuabiềuqyvm tựpqgg an ủfukfi mìhkednh, nhưloykng đsmnphawwng thờvdmvi cũpqggng khôhmupng kìhkedm đsmnpưloykxrccc sựpqgg hoảnxubng loạpqggn trong lòpskrng: An An, con nhấcbkst đsmnpcjtsnh sẽiwhn khôhmupng cófkba việdajcc gìhked đsmnpâziymu, tạpqggi mẹrhtd đsmnpa nghi thôhmupi, tạpqggi mẹrhtd đsmnpa nghi thôhmupi!

“Chịcjts àaelo, tôhmupi cófkba thểcvsj giúrgnep gìhked cho chịcjts khôhmupng?” Bảnxubo vệdajc đsmnpang ngồhawwi trong phòpskrng trựpqggc cáhkedch đsmnpófkba khôhmupng xa nghe thấcbksy tiếxoqcng đsmnpsbxkp cửsospa liềuqyvn vộdqlci vàaelong chạpqggy đsmnpếxoqcn.

An Đvuabiềuqyvm nhìhkedn chằrzcxm chằrzcxm vàaeloo chúrgne bảnxubo vệdajc kia mộdqlct lúrgnec, nỗvuabi sợxrccaygui trong lòpskrng đsmnpdqlct nhiêhmtxn tădkzung lêhmtxn: Ngưloykvdmvi bảnxubo vệdajc đsmnpeo khẩpskru trang nhìhkedn trôhmupng giốloykng Chu Háhkedn Khanh đsmnpâziymu rồhawwi? Anh ta đsmnpãaygu đsmnpi đsmnpâziymu rồhawwi?

An An…


Chắezmbc An An sẽiwhn khôhmupng…

Cổdkzu họdkzung An Đvuabiềuqyvm nghẹrhtdn lạpqggi, trong mắezmbt đsmnpdqlct nhiêhmtxn trợxrccn to lêhmtxn: “Khôhmupng phảnxubi trưloykvdmvng cófkba hai nhâziymn viêhmtxn bảnxubo vệdajc àaelo? Ngưloykvdmvi kia đsmnpâziymu rồhawwi? Anh ta đsmnpâziymu rồhawwi? Anh ta đsmnpi đsmnpâziymu rồhawwi?”

“Đvuabhawwng nghiệdajcp củfukfa tôhmupi cảnxubm thấcbksy khôhmupng khỏuwwze, vừavoea đsmnpi vàaeloo nhàaelo vệdajc sinh rồhawwi!” Bảnxubo vệdajc kia nhìhkedn thấcbksy An Đvuabiềuqyvm kípvbmch đsmnpdqlcng màaelo cảnxubm thấcbksy khófkba hiểcvsju.

“Vàaeloo nhàaelo vệdajc sinh?” An Đvuabiềuqyvm lắezmbc đsmnpabihu, cảnxubm thấcbksy mọdkzui việdajcc khôhmupng hềuqyv đsmnpơnrehn giảnxubn nhưloyk vậsbxky. Côhmup vẫqbxdn đsmnpsbxkp thậsbxkt mạpqggnh vàaeloo cáhkednh cửsospa vàaeloxldot to: “Con trai tôhmupi đsmnpâziymu? Tôhmupi muốloykn gặupmjp con trai tôhmupi, An An! Mau cho tôhmupi vàaeloo trong!”

Bảnxubo vệdajc thấcbksy tâziymm trạpqggng An Đvuabiềuqyvm kípvbmch đsmnpdqlcng nhưloyk thếxoqc liềuqyvn lấcbksy đsmnpiệdajcn thoạpqggi ra, vừavoea bấcbksm sốloyk gọdkzui cho hiệdajcu trưloykyijxng trưloykvdmvng, vừavoea cốloyk gắezmbng trấcbksn tĩdabtnh An Đvuabiềuqyvm: “Chịcjts àaelo, bâziymy giờvdmv đsmnpang trong giờvdmv họdkzuc, nếxoqcu chịcjts muốloykn gặupmjp con mìhkednh, chịcjtsfkba thểcvsj…”

“Tôhmupi muốloykn gặupmjp con trai tôhmupi!” An Đvuabiềuqyvm ngắezmbt lờvdmvi bảnxubo vệdajc. Đvuabâziymy làaelo lầabihn đsmnpabihu tiêhmtxn côhmupfkbai to tiếxoqcng vớdphki ngưloykvdmvi kháhkedc, vìhkedhmup quáhked lo lắezmbng, cũpqggng thựpqggc sựpqgg khôhmupng biếxoqct mìhkednh phảnxubi làaelom gìhked.

Bảnxubo vệdajc nhìhkedn thấcbksy An Đvuabiềuqyvm đsmnpang trong tìhkednh trạpqggng đsmnphmtxn rồhaww nhưloyk vậsbxky nêhmtxn cũpqggng khôhmupng dáhkedm nófkbai gìhked nữdajca.

Đvuabúrgneng ngay lúrgnec nàaeloy, đsmnpiệdajcn thoạpqggi củfukfa bảnxubo vệdajcpqggng đsmnpưloykxrccc kếxoqct nốloyki. Anh ta nhanh chófkbang nófkbai vớdphki ngưloykvdmvi ởyijx đsmnpabihu bêhmtxn kia đsmnpiệdajcn thoạpqggi: “Thầabihy hiệdajcu trưloykyijxng hảnxub, bâziymy giờvdmvfkba mộdqlct chịcjts phụjlel huynh đsmnpang ởyijx trưloykdphkc cửsospa, nófkbai muốloykn vàaeloo trong gặupmjp con, tâziymm trạpqggng chịcjtscbksy kháhkedpvbmch đsmnpdqlcng.”

Ngưloykvdmvi ởyijx đsmnpabihu bêhmtxn kia đsmnpiệdajcn thoạpqggi dưloykvdmvng nhưloyk đsmnpãaygu hỏuwwzi mộdqlct câziymu hỏuwwzi.

Bảnxubo vệdajc lắezmbc đsmnpabihu nófkbai: “Tôhmupi khôhmupng biếxoqct côhmupcbksy têhmtxn gìhked.”

Bảnxubo vệdajc trảnxub lờvdmvi xong rồhawwi nhìhkedn sang An Đvuabiềuqyvm. “Chịcjts àaelo, cho hỏuwwzi chịcjtshmtxn gìhked? Con củfukfa chịcjtshmtxn gìhked?”

“Tôhmupi têhmtxn An Đvuabiềuqyvm, con trai tôhmupi làaelo An An! Tôhmupi muốloykn gặupmjp con trai tôhmupi!” An Đvuabiềuqyvm vẫqbxdn đsmnpang đsmnpsbxkp rầabihm rầabihm vàaeloo cửsospa nhưloyk đsmnphmtxn loạpqggn, giọdkzung côhmup thậsbxkm chípvbm nhưloyk sắezmbp khófkbac. “Tôhmupi muốloykn gặupmjp con trai tôhmupi! Tôhmupi muốloykn gặupmjp An An!”

“Chịcjts àaelo, chịcjtsayguy bìhkednh tĩdabtnh mộdqlct chúrgnet.” Bảnxubo vệdajc xoa dịcjtsu An Đvuabiềuqyvm trưloykdphkc, sau đsmnpófkbafkbai vớdphki ngưloykvdmvi ởyijx đsmnpabihu bêhmtxn kia đsmnpiệdajcn thoạpqggi. “Chịcjts phụjlel huynh nàaeloy nófkbai mìhkednh làaelo An Đvuabiềuqyvm, con củfukfa chịcjtscbksy têhmtxn làaelo An An.”


Giọdkzung củfukfa bảnxubo vệdajc vừavoea dứuqyvt, thầabihy hiệdajcu trưloykyijxng ởyijx đsmnpabihu bêhmtxn kia đsmnpiệdajcn thoạpqggi đsmnpdqlct nhiêhmtxn cao giọdkzung lêhmtxn: “Tạpqggi sao cậsbxku khôhmupng nófkbai sớdphkm? Mau mởyijx cửsospa cho côhmupcbksy, chúrgneng tôhmupi sẽiwhn đsmnpếxoqcn đsmnpófkba ngay!”

“Vâziymng, vâziymng, vâziymng.” Bảnxubo vệdajc giậsbxkt bắezmbn mìhkednh, sau khi vâziymng dạpqggaelorgnep đsmnpiệdajcn thoạpqggi liềuqyvn nhanh chófkbang mởyijx cửsospa cho An Đvuabiềuqyvm.

An Đvuabiềuqyvm chạpqggy thẳjlelng vàaeloo trong trưloykvdmvng mẫqbxdu giáhkedo, khôhmupng dừavoeng lạpqggi dùzxkp chỉfukf mộdqlct lúrgnec, chạpqggy thẳjlelng đsmnpếxoqcn lớdphkp họdkzuc củfukfa An An.

rgnec nàaeloy, côhmup chủfukf nhiệdajcm vàaelo hiệdajcu trưloykyijxng vừavoea nófkbai ởyijx đsmnpabihu bêhmtxn kia đsmnpiệdajcn thoạpqggi đsmnpãaygu chạpqggy đsmnpếxoqcn trưloykdphkc mặupmjt An Đvuabiềuqyvm vớdphki mộdqlct tốloykc đsmnpdqlc đsmnpáhkedng báhkedo đsmnpdqlcng.

“ChịcjtsAn Đvuabiềuqyvm, xin chịcjtshkednh tĩdabtnh lạpqggi đsmnpãaygu.” Mộdqlct nhófkbam ngưloykvdmvi tậsbxkp trung trưloykdphkc mặupmjt An Đvuabiềuqyvm vàaelo ôhmupn tồhawwn khuyêhmtxn nhủfukf.

“Tôhmupi muốloykn gặupmjp con trai tôhmupi!” An Đvuabiềuqyvm đsmnppskry ngưloykvdmvi đsmnpuqyvng chắezmbn trưloykdphkc mặupmjt mìhkednh ra, tiếxoqcp tụjlelc chạpqggy vềuqyv phípvbma trưloykdphkc.

“An An hiệdajcn đsmnpang ởyijx trong lớdphkp, chúrgneng tôhmupi sẽiwhnzxkpng đsmnpi vớdphki côhmup.” Côhmup chủfukf nhiệdajcm vàaelo hiệdajcu trưloykyijxng trưloykvdmvng đsmnpưloyka mắezmbt nhìhkedn nhau, sau đsmnpófkba vộdqlci vàaelong vòpskrng ra phípvbma sau An Đvuabiềuqyvm, rồhawwi cũpqggng vộdqlci vãaygu chạpqggy vềuqyv phípvbma trưloykdphkc.

Đvuabếxoqcn khi An Đvuabiềuqyvm đsmnpưloykxrccc mộdqlct nhófkbam ngưloykvdmvi tiềuqyvn hôhmup hậsbxku ủfukfng đsmnpi đsmnpếxoqcn trưloykdphkc cửsospa lớdphkp họdkzuc, cáhkedc côhmup giáhkedo đsmnpãaygu ngay lậsbxkp tứuqyvc bịcjts thếxoqc trậsbxkn hùzxkpng hổdkzuaeloy làaelom cho sợxrccaygui, phảnxubi ngâziymy ngưloykvdmvi ra mộdqlct lúrgnec rồhawwi mớdphki đsmnpếxoqcn chỗvuab An Đvuabiềuqyvm.

rgnec nàaeloy, An Đvuabiềuqyvm đsmnpãaygu đsmnpuqyvng ởyijx cửsospa vàaelo nhìhkedn mộdqlct lưloykxrcct bọdkzun trẻxltd đsmnpang ởyijx trong lớdphkp.

Tuy nhiêhmtxn, khôhmupng thấcbksy bófkbang dáhkedng An An đsmnpâziymu cảnxub!

“Con tôhmupi đsmnpâziymu?” An Đvuabiềuqyvm vộdqlci tófkbam lấcbksy côhmup giáhkedo kia, trong giọdkzung nófkbai khôhmupng kiểcvsjm soáhkedt đsmnpưloykxrccc sựpqgg run rẩpskry vàaelo hoảnxubng loạpqggn. “Con tôhmupi, An An đsmnpâziymu?”

“An An?” Côhmup giáhkedo dùzxkpng bộdqlcayguo vốloykn đsmnpãaygu đsmnpìhkednh trệdajc củfukfa mìhkednh suy nghĩdabt mộdqlct lúrgnec, sau đsmnpófkba mớdphki vộdqlci vàaelong giảnxubi thípvbmch vớdphki An Đvuabiềuqyvm. “Bâziymy giờvdmvaelo thờvdmvi gian uốloykng nưloykdphkc rồhawwi đsmnpi ngủfukf trưloyka, An An đsmnpang đsmnpưloykxrccc côhmup giáhkedo dẫqbxdn đsmnpi vệdajc sinh rồhawwi! Mớdphki cáhkedch đsmnpâziymy hai phúrgnet.”

“Mớdphki cáhkedch đsmnpâziymy hai phúrgnet...” An Đvuabiềuqyvm ngâziymy ngưloykvdmvi ra, rồhawwi đsmnpdqlct nhiêhmtxn dựpqgga vàaeloo tưloykvdmvng nhưloyk bịcjtsrgnet hếxoqct sứuqyvc lựpqggc: Vừavoea rồhawwi khôhmupng nhìhkedn thấcbksy An An, côhmuppskrn tưloykyijxng đsmnpãaygu xảnxuby ra chuyệdajcn gìhked nữdajca chứuqyv!


Thìhked ra làaelo đsmnpi vệdajc sinh rồhawwi!

May quáhked! May quáhked, đsmnpãaygu khôhmupng cófkbahked xảnxuby ra!

“Côhmup An Đvuabiềuqyvm àaelo, vậsbxky côhmupfkba thểcvsjhmtxn tâziymm rồhawwi chứuqyv?” Thầabihy hiệdajcu trưloykyijxng thấcbksy vậsbxky liềuqyvn nhanh chófkbang bưloykdphkc tớdphki, ôhmupn tồhawwn nófkbai: “Xin côhmuphmtxn tâziymm, tôhmupn chỉfukf đsmnpabihu tiêhmtxn củfukfa trưloykvdmvng chúrgneng tôhmupi chípvbmnh làaelo đsmnpnxubm bảnxubo an toàaelon cho cáhkedc béxldo!”

“Vâziymng.” An Đvuabiềuqyvm gậsbxkt đsmnpabihu tuy trong lòpskrng vẫqbxdn còpskrn hơnrehi hoảnxubng sợxrcc. Côhmup thởyijx phàaeloo mộdqlct hơnrehi, cảnxubm thấcbksy rằrzcxng hôhmupm nay vềuqyv nhàaelohmtxn bàaelon vớdphki Cốloyk Thiêhmtxn Tuấcbksn vềuqyv chuyệdajcn chuyểcvsjn trưloykvdmvng cho An An, nếxoqcu khôhmupng, côhmup sẽiwhn luôhmupn suy nghĩdabt lung tung.

“Vậsbxky thìhked tốloykt.” Thấcbksy An Đvuabiềuqyvm đsmnpãayguhkednh tĩdabtnh lạpqggi, côhmup chủfukf nhiệdajcm vàaelohkedc giáhkedo viêhmtxn cũpqggng thởyijx phàaeloo nhẹrhtd nhõthgsm.

“Thậsbxkt xin lỗvuabi, vừavoea rồhawwi tôhmupi kípvbmch đsmnpdqlcng quáhked, đsmnpãayguaelom phiềuqyvn cáhkedc thầabihy côhmupaelom việdajcc.” An Đvuabiềuqyvm vuốloykt vuốloykt máhkedi tófkbac hơnrehi rốloyki bùzxkp do chạpqggy nhanh vừavoea rồhawwi, mỉfukfm cưloykvdmvi vớdphki cáhkedc thầabihy côhmup giáhkedo.

“Khôhmupng cófkbahked đsmnpâziymu.” Côhmup giáhkedo vộdqlci lắezmbc đsmnpabihu.

“Vậsbxky tôhmupi cófkba thểcvsj đsmnpxrcci cho đsmnpếxoqcn khi An An vềuqyv, nófkbai mộdqlct câziymu vớdphki nófkba rồhawwi mớdphki đsmnpi khôhmupng?” An Đvuabiềuqyvm nhìhkedn vàaeloo côhmup giáhkedo bằrzcxng áhkednh mắezmbt mong chờvdmv.

“Tấcbkst nhiêhmtxn làaelo đsmnpưloykxrccc rồhawwi!” Côhmup giáhkedo gậsbxkt đsmnpabihu, quay đsmnpabihu lạpqggi vàaelo chỉfukf vềuqyvnrehi cáhkedch đsmnpófkba khôhmupng xa. “Chịcjts nhìhkedn xem, cáhkedc béxldo đsmnpi vệdajc sinh đsmnpãaygu quay lạpqggi rồhawwi.”

An Đvuabiềuqyvm nhìhkedn vềuqyvloykdphkng màaelohmup giáhkedo chỉfukf, thấcbksy mộdqlct nhófkbam trẻxltd đsmnpang đsmnpưloykxrccc côhmup giáhkedo hưloykdphkng dẫqbxdn vàaelo đsmnpang đsmnpi vềuqyv phípvbma họdkzu.

An Đvuabiềuqyvm an tâziymm vàaelo nởyijx nụjlelloykvdmvi, chờvdmv đsmnpxrcci An An đsmnpi đsmnpếxoqcn trưloykdphkc mặupmjt mìhkednh.

Trong giâziymy tiếxoqcp theo, mộdqlct nhófkbam trẻxltd vui vẻxltd chạpqggy đsmnpếxoqcn. Mộdqlct béxldo, hai béxldo, ba béxldo... Trêhmtxn nhữdajcng khuôhmupn mặupmjt nhỏuwwzxldo kia đsmnpuqyvu nởyijx mộdqlct nụjlelloykvdmvi ngâziymy thơnrehaelo trong sáhkedng.

An Đvuabiềuqyvm cũpqggng mỉfukfm cưloykvdmvi, đsmnpưloyka mắezmbt nhìhkedn qua từavoeng đsmnpuqyva trẻxltd mộdqlct, mong đsmnpưloykxrccc nhìhkedn thấcbksy An An vàaelo ôhmupm lấcbksy cậsbxku.


Cứuqyv thếxoqc, nhữdajcng đsmnpuqyva trẻxltd thay nhau chạpqggy qua, nhưloykng cho đsmnpếxoqcn khi đsmnpuqyva trẻxltd cuốloyki cùzxkpng đsmnpãaygu chạpqggy vàaeloo lớdphkp, An Đvuabiềuqyvm vẫqbxdn khôhmupng nhìhkedn thấcbksy An An đsmnpâziymu cảnxub.

Tráhkedi tim vừavoea mớdphki bìhkednh tĩdabtnh lạpqggi giốloykng nhưloyk bịcjts ai đsmnpófkba đsmnpdqlct nhiêhmtxn cứuqyva mộdqlct nháhkedt thậsbxkt mạpqggnh, An Đvuabiềuqyvm hoảnxubng loạpqggn nhìhkedn sang côhmup giáhkedo: “An An đsmnpâziymu? Sao tôhmupi khôhmupng thấcbksy nófkba đsmnpâziymu cảnxub?”

rgnec nàaeloy, côhmup giáhkedo cũpqggng hoảnxubng hốloykt, côhmup vộdqlci nhìhkedn sang côhmup giáhkedo vừavoea đsmnpưloyka cáhkedc trẻxltd đsmnpi vệdajc sinh: “Béxldo An An đsmnpâziymu?”

“Khi An An đsmnpi ra khỏuwwzi nhàaelo vệdajc sinh, tôhmupi vẫqbxdn còpskrn nhìhkedn thấcbksy béxldoaelo!” Côhmup giáhkedo cẩpskrn thậsbxkn đsmnpếxoqcm lạpqggi sốloyk trẻxltd trong lớdphkp họdkzuc, rồhawwi nófkbai mộdqlct cáhkedch kỳziym lạpqgg. “Vừavoea rồhawwi rõthgsaelong vẫqbxdn còpskrn đsmnpi phípvbma sau cáhkedc béxldo kháhkedc màaelo, tôhmupi…”

“An An!”

hmup giáhkedo còpskrn chưloyka nófkbai xong, An Đvuabiềuqyvm ngay lậsbxkp tứuqyvc chạpqggy nhưloyk đsmnphmtxn vềuqyvloykdphkng nhàaelo vệdajc sinh.

pskrn cáhkedc thầabihy côhmup giáhkedo đsmnpang đsmnpuqyvng đsmnpófkbapqggng bắezmbt đsmnpabihu hoảnxubng hốloykt. Đvuababihu tiêhmtxn, họdkzu nhìhkedn theo An Đvuabiềuqyvm chạpqggy vềuqyv phípvbma xa, sau đsmnpófkba mớdphki sợxrccaygui vàaelo liêhmtxn lạpqggc vớdphki Cốloyk Thiêhmtxn Tuấcbksn.

ezmbhmtxn nàaeloy, An Đvuabiềuqyvm chạpqggy đsmnpếxoqcn nơnrehi An An đsmnpi vệdajc sinh, nhưloykng ởyijx đsmnpófkba ngoàaeloi mùzxkpi thuốloykc khửsosp trùzxkpng ra thìhked khôhmupng còpskrn bấcbkst kỳziym thứuqyvhked kháhkedc nữdajca.

“Táhkedch, táhkedch, táhkedch…”

Đvuabâziymy làaelo tiếxoqcng nưloykdphkc giọdkzut từavoepskri nưloykdphkc trong nhàaelo vệdajc sinh. An Đvuabiềuqyvm nhúrgnec nhípvbmch cổdkzu họdkzung, dưloykvdmvng nhưloykpskrn nghe thấcbksy mộdqlct âziymm thanh khe khẽiwhn. Côhmup nhẹrhtd nhàaelong bưloykdphkc vềuqyv phípvbma pháhkedt ra âziymm thanh.

Tiếxoqcng nhịcjtsp tim ngàaeloy càaelong rõthgsnrehn, tráhkedn củfukfa An Đvuabiềuqyvm bấcbkst giáhkedc đsmnpdkzu mồhawwhmupi lạpqggnh. Côhmuppvbmt mộdqlct hơnrehi thậsbxkt sâziymu, vàaelo nhìhkedn nhanh vềuqyv phípvbma vòpskri nưloykdphkc.

Tuy nhiêhmtxn, khôhmupng cófkba ai ởyijx đsmnpófkba.

An Đvuabiềuqyvm nhìhkedn kỹvzbx mộdqlct hồhawwi, pháhkedt hiệdajcn ra bêhmtxn dưloykdphki vòpskri nưloykdphkc cófkba mộdqlct mảnxubnh giấcbksy đsmnpãaygu bịcjtsloykdphkc thấcbksm ưloykdphkt. Côhmuploykdphkc nhanh tớdphki vàaelo cầabihm lấcbksy mảnxubnh giấcbksy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.