Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 529 :

    trước sau   
60529.“Em ngoan đknkbi.” Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon vừpxjpa mạcrjpnh bạcrjpo átfctp chếeczj đknkbxqtzng tátfctc tay An Đtfctiềxhnnm, vừpxjpa lầbfnmn đknkbôyclri môyclri từpxjp cổbnty xuốclgbng đknkbếeczjn ngựwbqic côyclr.

Bộxqtz átfcto cưbfnmtfcti vừpxjpa đknkbưbfnmqpcnc mặcrgcc lêalecn bâjvizy giờtqfm lạcrjpi bịknkb Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon lộxqtzt ra từpxjpng chiếeczjc mộxqtzt, màikuyu đknkbsgps bắqpcnt mắqpcnt trêalecn átfcto cưbfnmtfcti lútdgfc nàikuyy nhưbfnm nhuộxqtzm đknkbsgps luôyclrn cảhvikikuyn da vốclgbn trắqpcnng nõdsjkn củjqhka An Đtfctiềxhnnm.

An Đtfctiềxhnnm nhắqpcnm mắqpcnt, bấkzpot giátfctc ngoan ngoãsqpzn nghe lờtqfmi.

Nhưbfnmng đknkbútdgfng ngay vàikuyo thờtqfmi khắqpcnc quan trọgdlyng nàikuyy, trong căoeagn phòltrfng thay đknkbwbxh vốclgbn chỉkyrneczj nhữtujwng tiếeczjng thởfnsb dồwbxhn dậsgyop lạcrjpi chợqpcnt vang lêalecn tiếeczjng chuôyclrng đknkbiệnfnhn thoạcrjpi hốclgbi thútdgfc!

An Đtfctiềxhnnm đknkbang đknkbêalecalec lậsgyop tứeczjc mởfnsb mắqpcnt, đknkbknkbnh ngồwbxhi dậsgyoy nghe mátfcty, nhưbfnmng khôyclrng ngờtqfm lạcrjpi bịknkb Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon đknkbèchpe xuốclgbng ghếeczj sofa.

“Khôyclrng tậsgyop trung, phảhviki bịknkb phạcrjpt thôyclri!” Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon nhìhbqbn gưbfnmơhwfcng mặcrgct đknkbsgps bừpxjpng củjqhka An Đtfctiềxhnnm rồwbxhi đknkbưbfnma bàikuyn tay củjqhka mìhbqbnh “trừpxjpng phạcrjpt” chỗpduh nhạcrjpy cảhvikm củjqhka An Đtfctiềxhnnm.


An Đtfctiềxhnnm lậsgyop tứeczjc phátfctt ra tiếeczjng rêalecn, quay sang nhìhbqbn vềxhnnbfnmtfctng đknkbiệnfnhn thoạcrjpi, nhưbfnmng khôyclrng còltrfn chútdgft sứeczjc lựwbqic nàikuyo đknkbljau đknkbjqhky Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon ra.

Nhưbfnmng chiếeczjc đknkbiệnfnhn thoạcrjpi kia nhưbfnm muốclgbn chốclgbng đknkbclgbi vớtfcti Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon, vẫikuyn cứeczjng đknkbbfnmu phátfctt ra tiếeczjng chuôyclrng.

“Khôyclrng đknkbưbfnmqpcnc…” An Đtfctiềxhnnm cuốclgbi cùjyjfng cũqcawng đknkbjqhky đknkbưbfnmqpcnc Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon ra, “Chắqpcnc phảhviki cóeczj chuyệnfnhn gấkzpop gìhbqb đknkbóeczj, nếeczju khôyclrng sẽqcaw khôyclrng gọgdlyi dai dẳchpeng nhưbfnm vậsgyoy.”

Áamzoo sơhwfc mi củjqhka Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon đknkbãsqpz đknkbưbfnmqpcnc cởfnsbi hếeczjt cútdgfc, đknkbljau lộxqtz ra khuôyclrn ngựwbqic rắqpcnn rỏsgpsi. Áamzonh mắqpcnt rựwbqic lửyclra củjqhka anh vẫikuyn nhìhbqbn chằeczjm chằeczjm vàikuyo An Đtfctiềxhnnm, nhưbfnmng rồwbxhi anh đknkbxqtzt nhiêalecn khẽqcaw gậsgyot đknkbbfnmu nóeczji: “Đtfctưbfnmqpcnc rồwbxhi, em nghe mátfcty đknkbi.”

An Đtfctiềxhnnm lútdgfc đknkbbfnmu hơhwfci ngẩjqhkn ngưbfnmtqfmi, nhưbfnmng sau đknkbóeczj đknkbeczjng phắqpcnt dậsgyoy chạcrjpy vềxhnn phícyyna đknkbiệnfnhn thoạcrjpi.

Thấkzpoy trêalecn màikuyn hìhbqbnh đknkbiệnfnhn thoạcrjpi hiệnfnhn têalecn củjqhka Cao Lỗpduhi, An Đtfctiềxhnnm vộxqtzi vàikuyng nhấkzpon nútdgft nghe: “A lôyclr, Cao Lỗpduhi?”

“An Đtfctiềxhnnm, cuộxqtzc phẫikuyu thuậsgyot củjqhka Doanh Doanh đknkbãsqpzikuym xong rồwbxhi, ngàikuyy mai làikuyeczj thểljau thátfcto băoeagng.” Giọgdlyng củjqhka Cao Lỗpduhi ởfnsb đknkbbfnmu dâjvizy bêalecn kia rấkzpot nặcrgcng nềxhnn, “Cho nêalecn sátfctng mai côyclreczj thểljau đknkbếeczjn khôyclrng? Tôyclri muốclgbn vàikuyo lútdgfc cóeczj kếeczjt quảhvik, cho dùjyjf tốclgbt hay xấkzpou thìhbqbqcawng cóeczjyclrfnsbalecn cạcrjpnh Doanh Doanh.”

“Đtfctưbfnmơhwfcng nhiêalecn… làikuy… làikuy đknkbưbfnmqpcnc rồwbxhi…” An Đtfctiềxhnnm còltrfn chưbfnma nóeczji dứeczjt câjvizu thìhbqb Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon đknkbeczjng bêalecn cạcrjpnh đknkbxqtzt nhiêalecn đknkbưbfnma tay cho vàikuyo trong átfcto lóeczjt củjqhka côyclr, “Ưhklxm…”

hwfci thởfnsb củjqhka An Đtfctiềxhnnm trởfnsbalecn dồwbxhn dậsgyop, côyclr cốclgb gắqpcnng kìhbqbm négzukn cảhvikm xútdgfc kìhbqb lạcrjp trong ngưbfnmtqfmi, trừpxjpng mắqpcnt vớtfcti Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon: Vừpxjpa rồwbxhi lútdgfc Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon cho phégzukp mìhbqbnh nghe đknkbiệnfnhn thoạcrjpi, mìhbqbnh đknkbãsqpz thấkzpoy lạcrjp rồwbxhi, thìhbqb ra làikuy cốclgb ýsgyo!

jvizy giờtqfm An Đtfctiềxhnnm cũqcawng khôyclrng thểljautdgfp mátfcty ngay đknkbưbfnmqpcnc, chỉkyrneczj thểljaujyjfng átfctnh mắqpcnt đknkbljau cảhviknh cátfcto Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon khôyclrng đknkbưbfnmqpcnc làikuym nhưbfnm vậsgyoy.

Nhưbfnmng Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon nàikuyo chịknkbu dễrwweikuyng tha cho An Đtfctiềxhnnm? Anh vừpxjpa nhưbfnmtfctn màikuyy nhìhbqbn côyclr vừpxjpa tăoeagng lựwbqic bàikuyn tay.

“Tôyclri…” Giọgdlyng củjqhka An Đtfctiềxhnnm đknkbãsqpz khôyclrng còltrfn khốclgbng chếeczj đknkbưbfnmqpcnc nữtujwa, côyclr cốclgb nuốclgbt nưbfnmtfctc bọgdlyt trảhvik lờtqfmi, “Tôyclri nhấkzpot đknkbknkbnh sẽqcaw đknkbếeczjn màikuy, tạcrjpm biệnfnht!”

An Đtfctiềxhnnm nóeczji xong lậsgyop tứeczjc cútdgfp mátfcty, nếeczju khôyclrng cútdgfp ngay thìhbqb An Đtfctiềxhnnm cảhvikm thấkzpoy cóeczj khi Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon sẽqcaw mởfnsb cảhvik video call lêalecn mấkzpot!


“Gọgdlyi xong rồwbxhi àikuy?” Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon đknkbưbfnma tay ôyclrm lấkzpoy eo An Đtfctiềxhnnm, tỏsgps vẻiyupyclr tộxqtzi.

“Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon!” An Đtfctiềxhnnm nổbntyi giậsgyon đknkbùjyjfng đknkbùjyjfng, sao anh ta cóeczj thểljau giởfnsb tròltrfbfnmu manh bấkzpot kểljau mọgdlyi lútdgfc nhưbfnm thếeczj nhỉkyrn?

“Sao?” Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon đknkbátfctp lờtqfmi, sau đknkbóeczjyclrn lêalecn môyclri An Đtfctiềxhnnm rồwbxhi bếeczjyclr đknkbcrgct lêalecn ghếeczj sofa trởfnsb lạcrjpi, anh muốclgbn cho An Đtfctiềxhnnm biếeczjt thếeczjikuyo làikuy giởfnsb tròltrfbfnmu manh thậsgyot sựwbqi!

yclrm sau…

Cốclgb Thiêalecn Tuấkzpon đknkbãsqpz đknkbi làikuym, An An cũqcawng đknkbãsqpz đknkbưbfnmqpcnc cátfctc vệnfnhodaq đknkbưbfnma đknkbi họgdlyc, An Đtfctiềxhnnm sau “buổbntyi thửyclr đknkbwbxh” ấkzpoy giờtqfm thậsgyom chícyyn khôyclrng thểljau ngồwbxhi dậsgyoy nổbntyi, phảhviki cốclgb gắqpcnng lắqpcnm mớtfcti cóeczj thểljaubfnmtfctc ra khỏsgpsi giưbfnmtqfmng.

hbqbyclrm nay phảhviki đknkbi thăoeagm Khưbfnmu Doanh Doanh, thếeczjalecn cho dùjyjf mệnfnht đknkbếeczjn mấkzpoy côyclrqcawng phảhviki đknkbi.

Sau khi đknkbátfctnh răoeagng rửyclra mặcrgct, An Đtfctiềxhnnm đknkbưbfnmqpcnc cátfctc vệnfnhodaq hộxqtz tốclgbng đknkbếeczjn bệnfnhnh việnfnhn.

Khi đknkbếeczjn trưbfnmtfctc cửyclra phòltrfng bệnfnhnh, An Đtfctiềxhnnm trôyclrng thấkzpoy Cao Lỗpduhi đknkbang đknkbeczjng ởfnsb đknkbóeczj, bốclgb mẹyclr Khưbfnmu Doanh Doanh cũqcawng cóeczj mặcrgct.

“Tìhbqbnh hìhbqbnh Doanh Doanh sao rồwbxhi?” An Đtfctiềxhnnm vộxqtzi vàikuyng bưbfnmtfctc đknkbếeczjn, trưbfnmtfctc tiêalecn chàikuyo hỏsgpsi bốclgb mẹyclr Khưbfnmu Doanh Doanh, sao đknkbóeczj quay sang hỏsgpsi Cao Lỗpduhi.

“Bâjvizy giờtqfmtfctc sĩodaq đknkbang thátfcto băoeagng, vàikuyi phútdgft nữtujwa sẽqcaw biếeczjt kếeczjt quảhvik thôyclri.” Vẻiyup mặcrgct Cao Lỗpduhi rấkzpot nghiêalecm tútdgfc, tuy khôyclrng nhìhbqbn ra négzukt lo lắqpcnng nàikuyo, nhưbfnmng bêalecn dưbfnmtfcti négzukt bìhbqbnh tĩodaqnh ấkzpoy ẩjqhkn chứeczja đknkbqpcnt sóeczjng thếeczjikuyo thìhbqb khôyclrng ai biếeczjt đknkbưbfnmqpcnc.

“Ừwerc, chútdgfng ta cứeczj đknkbqpcni thêalecm vậsgyoy.” An Đtfctiềxhnnm gậsgyot đknkbbfnmu, hícyynt mộxqtzt hơhwfci thậsgyot sâjvizu rồwbxhi bưbfnmtfctc sang bêalecn cạcrjpnh đknkbeczjng yêalecn lặcrgcng.

Chỉkyrnikuyo phútdgft ngắqpcnn ngủjqhki thôyclri nhưbfnmng An Đtfctiềxhnnm lạcrjpi cảhvikm thấkzpoy dàikuyi đknkbeczjng đknkbegvsng. Thờtqfmi gian cứeczj thếeczj nặcrgcng nềxhnn trôyclri qua, trátfcti tim An Đtfctiềxhnnm càikuyng lútdgfc càikuyng thấkzpoy căoeagng thẳchpeng.

Cuốclgbi cùjyjfng, cửyclra phòltrfng bệnfnhnh cũqcawng đknkbưbfnmqpcnc mởfnsb ra.


Đtfctátfctm ngưbfnmtqfmi An Đtfctiềxhnnm lậsgyop tứeczjc vộxqtzi vàikuyng bưbfnmtfctc lêalecn, chăoeagm chútdgf nhìhbqbn bátfctc sĩodaq hỏsgpsi: “Bátfctc sĩodaq, tìhbqbnh hìhbqbnh củjqhka Doanh Doanh sao rồwbxhi?”

tfctc sĩodaq đknkbeo khẩjqhku trang, đknkbeo cặcrgcp kícyynnh gọgdlyng vàikuyng, nhìhbqbn An Đtfctiềxhnnm rồwbxhi khẽqcaweczji: “Bệnfnhnh nhâjvizn muốclgbn chícyynnh miệnfnhng nóeczji vớtfcti mọgdlyi ngưbfnmtqfmi.”

An Đtfctiềxhnnm ngẩjqhkn ngưbfnmtqfmi, quay sang nhìhbqbn Cao Lỗpduhi vàikuy bốclgb mẹyclr Khưbfnmu Doanh Doanh, khôyclrng biếeczjt phảhviki làikuym gìhbqb.

“Mọgdlyi ngưbfnmtqfmi vàikuyo trưbfnmtfctc đknkbi, mọgdlyi việnfnhc nêalecn làikuym chútdgfng tôyclri đknkbãsqpzikuym cảhvik rồwbxhi.” Giọgdlyng củjqhka bátfctc sĩodaq khôyclrng nghe ra đknkbưbfnmqpcnc làikuy vui hay buồwbxhn, chỉkyrneczji mộxqtzt câjvizu nhưbfnm thếeczj rồwbxhi cũqcawng vớtfcti mấkzpoy y tátfcttfctc sĩodaq khátfctc rờtqfmi khỏsgpsi đknkbóeczj.

“Cao Lỗpduhi, sao bátfctc sĩodaq lạcrjpi nóeczji nhưbfnm vậsgyoy?” An Đtfctiềxhnnm cảhvikm thấkzpoy vôyclrjyjfng thấkzpop thỏsgpsm, bấkzpot giátfctc nhìhbqbn Cao Lỗpduhi: Lẽqcawikuyo cuộxqtzc phẫikuyu thuậsgyot củjqhka Doanh Doanh đknkbãsqpz xảhviky ra vấkzpon đknkbxhnn?

Nếeczju làikuy tin vui thìhbqbtfctc sĩodaq nhấkzpot đknkbknkbnh phảhviki bátfcto ngay cho mìhbqbnh vàikuy Cao Lỗpduhi biếeczjt chứeczj!

“Chútdgfng ta cứeczjikuyo trong xem thếeczjikuyo đknkbãsqpz.” Cao Lỗpduhi trầbfnmm ngâjvizm rồwbxhi bưbfnmtfctc vàikuyo phòltrfng bệnfnhnh.

ltrfn An Đtfctiềxhnnm cũqcawng căoeagng thẳchpeng đknkbưbfnma tay ôyclrm ngựwbqic rồwbxhi cùjyjfng bốclgb mẹyclr Khưbfnmu Doanh Doanh bưbfnmtfctc vàikuyo phòltrfng bệnfnhnh.

Trong phòltrfng bệnfnhnh vẫikuyn làikuy cảhviknh tưbfnmqpcnng quen thuộxqtzc màikuy An Đtfctiềxhnnm từpxjpng thấkzpoy, sạcrjpch sẽqcaw, trắqpcnng tinh, khôyclrng vưbfnmơhwfcng chútdgft bụbhsni, khôyclrng giốclgbng nơhwfci ngưbfnmtqfmi ởfnsb chútdgft nàikuyo.

chpem cửyclra sổbnty chưbfnma đknkbưbfnmqpcnc kégzuko ra, átfctnh đknkbèchpen trêalecn đknkbbfnmu tỏsgpsa ra mộxqtzt átfctnh sátfctng mờtqfmhviko, khôyclrng chútdgft sứeczjc sốclgbng, hệnfnht nhưbfnm Khưbfnmu Doanh Doanh đknkbang nằeczjm trêalecn giưbfnmtqfmng vậsgyoy.

Khưbfnmu Doanh Doanh đknkbang nhắqpcnm chặcrgct mắqpcnt, dưbfnmtqfmng nhưbfnm nghe thấkzpoy tiếeczjng bưbfnmtfctc châjvizn nêalecn từpxjp từpxjp mởfnsb mắqpcnt ra.

An Đtfctiềxhnnm chăoeagm chútdgf nhìhbqbn vàikuyo mắqpcnt Khưbfnmu Doanh Doanh, mong mỏsgpsi lạcrjpi cóeczj thểljau đknkbưbfnmqpcnc nhìhbqbn thấkzpoy vẻiyuptfctng lấkzpop látfctnh từpxjp đknkbôyclri mắqpcnt ấkzpoy.

Nhưbfnmng khi Khưbfnmu Doanh Doanh mởfnsb mắqpcnt ra nhìhbqbn vềxhnn phícyyna trưbfnmtfctc, trong đknkbôyclri mắqpcnt ấkzpoy vẫikuyn chỉkyrnikuy mộxqtzt vẻiyupyclr hồwbxhn, cựwbqic kìhbqbyclr hồwbxhn…

“Doanh Doanh!”

An Đtfctiềxhnnm gầbfnmn nhưbfnm muốclgbn bậsgyot khóeczjc: Sao lạcrjpi nhưbfnm vậsgyoy? Khôyclrng phảhviki nóeczji xátfctc suấkzpot thàikuynh côyclrng củjqhka cuộxqtzc phẫikuyu thuậsgyot nàikuyy rấkzpot lớtfctn sao? Tạcrjpi sao Doanh Doanh sau khi thátfcto băoeagng ra thìhbqb vẫikuyn cứeczj nhưbfnm vậsgyoy?

“Chịknkb An Đtfctiềxhnnm?” Khưbfnmu Doanh Doanh nằeczjm trêalecn giưbfnmtqfmng bệnfnhnh đknkbưbfnma tay ra quờtqfm quạcrjpng vàikuyo khoảhvikng khôyclrng trưbfnmtfctc mặcrgct mìhbqbnh.

“Chịknkbfnsb đknkbâjvizy!” An Đtfctiềxhnnm liềxhnnn bưbfnmtfctc lêalecn phícyyna trưbfnmtfctc, nắqpcnm chặcrgct tay Khưbfnmu Doanh Doanh, côyclr vừpxjpa nhìhbqbn vếeczjt sẹyclro trêalecn mắqpcnt Khưbfnmu Doanh Doanh vừpxjpa cốclgb gắqpcnng kìhbqbm négzukn nưbfnmtfctc mắqpcnt rơhwfci ra, nghẹyclrn ngàikuyo nóeczji, “Doanh Doanh, chịknkbfnsb đknkbâjvizy…”

“Vâjvizng.” Khưbfnmu Doanh Doanh gậsgyot đknkbbfnmu rồwbxhi quay sang nhìhbqbn An Đtfctiềxhnnm, “Chịknkb An Đtfctiềxhnnm, em muốclgbn hỏsgpsi chịknkb mộxqtzt câjvizu…”

“Ừwerc, Doanh Doanh, em nóeczji đknkbi.” An Đtfctiềxhnnm sụbhsnt sịknkbt mũqcawi, nghiêalecm tútdgfc nhìhbqbn vàikuyo mắqpcnt Khưbfnmu Doanh Doanh, chợqpcnt nhậsgyon ra đknkbôyclri mắqpcnt củjqhka Doanh Doanh hìhbqbnh nhưbfnm đknkbãsqpz lấkzpoy lạcrjpi vẻiyup trong sátfctng lấkzpop látfctnh nhưbfnm trưbfnmtfctc rồwbxhi.

Nhưbfnmng đknkbiềxhnnu khiếeczjn An Đtfctiềxhnnm đknkbau lòltrfng chícyynnh làikuy, átfctnh mắqpcnt Doanh Doanh lạcrjpi khôyclrng hềxhnn tậsgyop trung vàikuyo mặcrgct côyclrikuy cứeczj nhìhbqbn đknkbi đknkbjqhku đknkbi đknkbâjvizu.

“Em muốclgbn hỏsgpsi chịknkb…” Khưbfnmu Doanh Doanh mấkzpop mátfcty môyclri khẽqcaweczji, “Mấkzpoy cátfcti vếeczjt trêalecn cổbnty chịknkbikuy sao thếeczj?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.