Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 613 : Là Nhớ Ta Sao? (1)

    trước sau   
Bạdaufch Vâmguwn Tiêwocfn vàjzsf Doãlctin Ngônygfn vốxtrgn nhápgyit gan, chỉfelx cầsgidn cówgqw thểhtjc trấtjfgn ápgyip đbwviưidsbidsbc thìnvak bọmflvn họmflv sẽdcgw ngoan ngoãlctin màjzsfmokmi đbwvisgidu vẫsgidy tai nhưidsb chúmokmmokmn, nếiuclu trônygfng chừmafhng tốxtrgt thìnvakjzsfng khônygfng sợidsbwgqw vấtjfgn đbwvirjflnvak. Nhưidsbng loạdaufi ngưidsbmflvi nhưidsb Tầsgidn Ngữnvakwocfn vàjzsf Ninh Hinh thìnvak nhấtjfgt đbwvipygenh khônygfng thểhtjc giữnvak lạdaufi, cho dùezph nhấtjfgt thờmflvi cówgqw thểhtjc trấtjfgn ápgyip đbwviưidsbidsbc họmflv thìnvak họmflvgtdxng sẽdcgw nghĩuwck ra mưidsbu cao kếiucl đbwviskswc đbwvihtjc thoápgyit thâmguwn.

“Tiểhtjcu Thúmokmc ắhtjct tựlpkpnvaknh biếiuclt sửbuad dụwgqwng năwxmung lưidsbidsbng củbdara thuậqqmgt phụwgqwc linh nhưidsb thếiucljzsfo.” Quâmguwn Vônygfjzsf vừmafha nówgqwi vừmafha lấtjfgy từmafh trong túmokmi ra hai phưidsbơbwving thuốxtrgc đbwviưidsba cho Long Kỳbzju.

“Mộskswt phầsgidn làjzsf đbwviskswc dưidsbidsbc, mộskswt phầsgidn làjzsf thuốxtrgc giảzkemi, hãlctiy đbwviưidsba nówgqw cho Mộsksw Thầsgidn đbwvihtjc khốxtrgng chếiucl Bạdaufch Vâmguwn Tiêwocfn vàjzsf Doãlctin Ngônygfn, hắhtjcn cówgqw thểhtjc đbwviiềrjflu chếiucl ra đbwviưidsbidsbc.”

Khi đbwviówgqwjzsfng rờmflvi khỏrvfzi Thílztbch Quốxtrgc chỉfelx đbwvihtjc lạdaufi cho Bạdaufch Vâmguwn Tiêwocfn nửbuada năwxmum thuốxtrgc giảzkemi, hônygfm nay đbwviãlcti đbwviếiucln hạdaufn, nếiuclu nhưidsb khônygfng cówgqw thuốxtrgc giảzkemi thìnvak Bạdaufch Vâmguwn Tiêwocfn chỉfelxdwgrn con đbwviưidsbmflvng chếiuclt, ngưidsbmflvi khápgyic cówgqw thểhtjc khônygfng chếiucl ra đbwviưidsbidsbc đbwviơbwvin dưidsbidsbc vàjzsf thuốxtrgc đbwviskswc nhưidsbjzsfng, nhưidsbng Mộsksw Thầsgidn thìnvakwgqw thểhtjc.

Long Kỳbzju nhậqqmgn lấtjfgy hai phưidsbơbwving thuốxtrgc đbwviówgqw, Quâmguwn Vônygfjzsfjzsfm việlfpuc cẩopxxn trọmflvng, suy nghĩuwck mọmflvi thứfwdh chu toàjzsfn, hắhtjcn chỉfelx cầsgidn tuâmguwn theo mệlfpunh lệlfpunh làjzsf đbwviưidsbidsbc.

“Lâmguwn Vưidsbơbwving vàjzsf tiểhtjcu vưidsbơbwving gia cówgqw lờmflvi bảzkemo ta truyềrjfln đbwvidauft lạdaufi cho đbwvidaufi tiểhtjcu thưidsb.” Long Kỳbzju ngừmafhng lạdaufi mộskswt chúmokmt rồegusi nówgqwi.




Ácgbcnh mắhtjct Quâmguwn Vônygfjzsfpgying lêwocfn.

“Lâmguwn Vưidsbơbwving vàjzsf tiểhtjcu vưidsbơbwving gia nówgqwi, mọmflvi sựlpkp đbwvidaufi tiểhtjcu thưidsb đbwvirjflu phảzkemi lấtjfgy an nguy củbdara mìnvaknh làjzsfm trọmflvng, hai ngưidsbmflvi họmflv đbwvirjflu ởqqmgmguwn Vưidsbơbwving phủbdar chờmflv đbwvidaufi tiểhtjcu thưidsb trởqqmg vềrjfl.” Giọmflvng nówgqwi củbdara Long Kỳbzju trởqqmgwocfn ấtjfgm ápgyip, nhẹwocf nhàjzsfng.

Hai hàjzsfng mi củbdara Quâmguwn Vônygfjzsf cụwgqwp xuốxtrgng, nhắhtjcm mắhtjct lạdaufi mơbwvijzsfng suy nghĩuwck.

“Đyuhvưidsbidsbc, ngưidsbơbwvii hãlctiy nówgqwi lạdaufi cho gia gia vàjzsf tiểhtjcu thúmokmc yêwocfn tâmguwm.”

Long Kỳbzju gậqqmgt đbwvisgidu, lặiuclng lẽdcgw lui sang mộskswt bêwocfn.

Mộskswt cơbwvin giówgqwpgyit lạdaufnh thổfikli đbwviếiucln từmafh khu rừmafhng xanh, vờmflvn qua gòdwgrpgyi Quâmguwn Vônygfjzsf, mang đbwvii mọmflvi tâmguwm tưidsb trong lòdwgrng nàjzsfng.

Bốxtrgn bềrjfl trởqqmgwocfn vônygfezphng tĩuwcknh lặiuclng, Quâmguwn Vônygfjzsfmokmi đbwvisgidu hồegusi tưidsbqqmgng lạdaufi nhữnvakng chuyệlfpun xảzkemy ra trong Lâmguwn Vưidsbơbwving phủbdar.

Tiểhtjcu thúmokmc, gia gia… còdwgrn cówgqw cảzkem Quâmguwn Vônygfidsbidsbc.

“Muộskswi đbwviang nghĩuwcknvak vậqqmgy?” Mộskswt giọmflvng nówgqwi ấtjfgm ápgyip, vui tưidsbơbwvii vang lêwocfn từmafh phílztba sau nàjzsfng, giọmflvng nówgqwi ấtjfgy thậqqmgt làjzsf quen thuộskswc.

Quâmguwn Vônygfjzsf ngạdaufc nhiêwocfn ngẩopxxng đbwvisgidu dậqqmgy, ngay sau đbwviówgqwjzsfng liềrjfln bịpyge ônygfm vàjzsfo lòdwgrng, mộskswt hơbwvii thởqqmg quen thuộskswc phảzkemjzsfo mũgtdxi nàjzsfng, hưidsbơbwving thơbwvim nàjzsfy khiếiucln nàjzsfng khe khẽdcgw run lêwocfn.

“Tiểhtjcu Tàjzsf Nhi đbwviang nhớmafh ta phảzkemi khônygfng?” Tiếiuclng cưidsbmflvi củbdara Tàjzsf đbwviếiucl vang lêwocfn bêwocfn tai Quâmguwn Vônygfjzsf, luồegusng khílztbtjfgm ápgyip kia nhưidsb xuyêwocfn qua khắhtjcp thịpyget da nàjzsfng.

Mộskswt khônygfng khílztbuwcknh lặiuclng bao trùezphm khắhtjcp doanh trạdaufi, tấtjfgt cảzkem mọmflvi ngưidsbmflvi đbwvirjflu đbwvifiklnygf ápgyinh mắhtjct vềrjfl phílztba bówgqwng dápgying cao lớmafhn đbwviang ônygfm lấtjfgy Quâmguwn Vônygfjzsfjzsfo lòdwgrng kia.

Dung Nhãlcti ngạdaufc nhiêwocfn đbwvifwdhng lêwocfn, nhìnvakn chằskswm chằskswm vàjzsfo chàjzsfng trai thầsgidn bílztb mang đbwviếiucln cho nàjzsfng cảzkemm giápgyic mãlctinh liệlfput kia.

Trong khu rừmafhng rậqqmgm rạdaufp đbwviówgqw, mộskswt chàjzsfng trai tuấtjfgn túmokm đbwviang ônygfm lấtjfgy mộskswt thiếiuclu nữnvak tuyệlfput sắhtjcc túmokm lệlfpu đbwvifwdhng yêwocfn bấtjfgt đbwviskswng, ápgyinh nắhtjcng xuyêwocfn qua từmafhng kẽdcgwpgyi trong rừmafhng chiếiuclu xuốxtrgng nhưidsb nhữnvakng vìnvak sao rơbwvii đbwviang lạdaufc xuốxtrgng chốxtrgn phàjzsfm trầsgidn, in lêwocfn bówgqwng dápgying củbdara hai ngưidsbmflvi bọmflvn họmflv từmafhng đbwvixtrgm sápgying.

“Ca ca…” Mônygfi Quâmguwn Vônygfjzsf mấtjfgp mápgyiy nówgqwi, bậqqmgt ra cápgyich xưidsbng hônygf đbwviãlcti từmafhng xuấtjfgt hiệlfpun trong giấtjfgc mơbwvi củbdara nàjzsfng.

Mộskswt tràjzsfng cưidsbmflvi say đbwvihtjcm lòdwgrng ngưidsbmflvi cấtjfgt lêwocfn, tựlpkp Quâmguwn Vônygfjzsf quay ngưidsbmflvi lạdaufi phílztba sau, ngưidsbmflvi đbwviówgqw lạdaufi quay tấtjfgm thâmguwn nhỏrvfzliwp củbdara nàjzsfng lạdaufi, đbwvixtrgi mặiuclt vớmafhi mìnvaknh, hơbwvii cúmokmi đbwvisgidu xuốxtrgng ápgyip trápgyin vàjzsfo trápgyin nàjzsfng, đbwviônygfi mắhtjct hílztbp lạdaufi nởqqmg mộskswt nụwgqwidsbmflvi mỉfelxm trêwocfn mônygfi.

“Tiểhtjcu Tàjzsf Nhi quảzkem nhiêwocfn cówgqw thểhtjc nhậqqmgn ra giọmflvng nówgqwi củbdara ta, khiếiucln ta cảzkemm thấtjfgy thậqqmgt sựlpkp vui mừmafhng.”

Nụwgqwidsbmflvi khiếiucln cho cảzkem bầsgidu trờmflvi vàjzsf mặiuclt đbwvitjfgt cũgtdxng phảzkemi lu mờmflvtjfgy in sâmguwu trong đbwviápgyiy mắhtjct củbdara Quâmguwn Vônygfjzsf, nàjzsfng từmafh từmafh mởqqmg to đbwviônygfi mắhtjct nhìnvakn vàjzsfo khuônygfn mặiuclt đbwviwocfp đbwviếiucln hoàjzsfn mỹdwgrtjfgy.

“Sao vậqqmgy? Tiểhtjcu Tàjzsf Nhi nhìnvakn ta nhưidsb vậqqmgy cówgqw phảzkemi làjzsfnvak đbwviãlctiidsbơbwving tưidsb ta quápgyi rồegusi khônygfng?” Quâmguwn Vônygfidsbidsbc mạdaufnh miệlfpung nówgqwi, trêwocfu đbwviùezpha Quâmguwn Vônygfjzsf vẫsgidn còdwgrn đbwviang sữnvakng sờmflv ra đbwvitjfgy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.