Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 614 : Là Nhớ Ta Sao? (2)

    trước sau   
Đgcadôebfwi mắdjnot Quâmqvjn Vôebfwgojcrtyei chớtdrap, nàgojcng khôebfwng nódjnoi mộgnmtt lờgdzdi, trựebfwc tiếmzwpp lao vàgojco trong lòtuceng Quâmqvjn Vôebfwrrtmorajc, nhưrrtmgojc thúaovd nhỏlvgs bịidcz thưrrtmơrtyeng, tìaubrm kiếmzwpm lấggtdy mùjdkti vịidcz quen thuộgnmtc vậrtyey.

Nụlgpdrrtmgdzdi trêzgynn mặaubrt Quâmqvjn Vôebfwrrtmorajc hơrtyei đyeiezkring lạaqkgi, Quâmqvjn Vôebfwgojc đyeiegnmtt nhiêzgynn ỷqxiz lạaqkgi, dĩgare nhiêzgynn nàgojcng códjno chúaovdt khôebfwng biếmzwpt chỗlmcogojco khôebfwng đyeieúaovdng, đyeieôebfwi tay bébmon nhỏlvgsaovdm chặaubrt gódjnoc ápkyio củyaroa hắdjnon, thâmqvjn thểirhh nhỏlvgsbmon mềomifm mạaqkgi dápkyin chặaubrt vàgojco vòtucem ngựebfwc rộgnmtng củyaroa hắdjnon.

Đgcadyaro chặaubrt đyeieirhh cho hắdjnon cảpsmwm nhậrtyen đyeieưrrtmorajc hơrtyei thởidcz phậrtyep phồyarong củyaroa Quâmqvjn Vôebfwgojc.

Cứsuwcng lạaqkgi trong khoảpsmwnh khắdjnoc, Quâmqvjn Vôebfwrrtmorajc giơrtye hai tay lêzgynn, ôebfwm thậrtyet chặaubrt Quâmqvjn Vôebfwgojc trong ngựebfwc mìaubrnh, ýgnbmrrtmgdzdi nơrtyei khódjnoe miệzkring ngàgojcy càgojcng nồyarong đyeiertyem, cằtjsqm đyeieirhh trêzgynn đyeiegarenh đyeiehwvau Quâmqvjn Vôebfwgojc, nhưrrtmgojc đyeieang dụlgpd dỗlmco trẻlgpd con non nớtdrat vậrtyey, nhẹrtye giọzkring thìaubr thầhwvam.

“Códjno phảpsmwi chịidczu uấggtdt ứsuwcc rồyaroi khôebfwng? Khôebfwng sợoraj, ca ca đyeieếmzwpn rồyaroi, códjno ca ca ởidcz đyeieâmqvjy, khôebfwng ai códjno thểirhh khiếmzwpn muộgnmti chịidczu mộgnmtt chúaovdt uấggtdt ứsuwcc nàgojco.”

Mộgnmtt tay vòtuceng qua eo Quâmqvjn Vôebfwgojc, ôebfwm nàgojcng vàgojco trong ngựebfwc, tay kia nhẹrtye nhàgojcng vuốoenut ve mápkyii tódjnoc trơrtyen mưrrtmorajt củyaroa Quâmqvjn Vôebfwgojc, giọzkring nódjnoi trầhwvam thấggtdp màgojc ưrrtmu nhãejkm khiếmzwpn ngưrrtmgdzdi ta chỉgare nghe thôebfwi liềomifn say rồyaroi.




Quâmqvjn Vôebfwgojc ghébmongojco trưrrtmtdrac ngựebfwc Quâmqvjn Vôebfwrrtmorajc, lắdjnoc đyeiehwvau, còtucen chưrrtma lêzgynn tiếmzwpng.

gojcng khôebfwng cảpsmwm thấggtdy ủyaroy khuấggtdt, cũsxbzng khôebfwng códjno ngưrrtmgdzdi nàgojco códjno thểirhhsuwcc hiếmzwpp nàgojcng, nàgojcng chỉgaregojc nhớtdra nhàgojc thôebfwi…

Nhớtdra nhung ngưrrtmgdzdi nhàgojc, códjno nhàgojcgojc khôebfwng thểirhh vềomif.

Quâmqvjn Vôebfwrrtmorajc bấggtdt đyeiedjnoc dĩgare, chỉgaredjno thểirhh ôebfwm nàgojcng, mặaubrc dùjdkt khôebfwng biếmzwpt tiểirhhu tửshrk kia lầhwvan nàgojcy sao lạaqkgi ỷqxiz lạaqkgi nhưrrtm vậrtyey, nhưrrtmng hắdjnon lạaqkgi cựebfwc kỳurdurrtmidczng thụlgpd cảpsmwm giápkyic nàgojcy.

Hắdjnon khôebfwng ngạaqkgi nàgojcng ỷqxiz lạaqkgi nhiềomifu hơrtyen chúaovdt nữpsmwa.

Hai ngưrrtmgdzdi đyeieang ôebfwm nhau dưrrtmtdrai ápkyinh mặaubrt trờgdzdi đyeiertyep nhưrrtm tranh vẽrrvk, nhưrrtm khôebfwng códjno ai bêzgynn cạaqkgnh.

gojc mọzkrii ngưrrtmgdzdi trong doanh trạaqkgi đyeieomifu đyeieãejkmiizan thởidcz, khôebfwng ai dápkyim tựebfw ýgnbm mởidcz miệzkring quấggtdy rầhwvay hìaubrnh ảpsmwnh yêzgynn bìaubrnh vàgojcgarenh lặaubrng.

Kiềomifu Sởidcz mởidcz to hai mắdjnot nhìaubrn, nhìaubrn Quâmqvjn Vôebfwgojc ôebfwm Quâmqvjn Vôebfwrrtmorajc, trong đyeieôebfwi mắdjnot kia đyeiehwvay vẻlgpd khódjno tin.

Hắdjnon run run đyeieưrrtma tay chỉgare hai ngưrrtmgdzdi, khuôebfwn mặaubrt sợorajejkmi nhìaubrn vềomif phíiizaa Hoa Dao, trong mắdjnot tràgojcn đyeiehwvay nghi vấggtdn.

Khỉgare chứsuwc! Ngưrrtmgdzdi đyeieódjno! Dápkyim ôebfwm Tiểirhhu Tàgojc Tửshrk nhưrrtm thếmzwp! Chápkyin sốoenung rồyaroi sao!

Khỉgare chứsuwc! Tiểirhhu Tàgojc Tửshrkaubr sao cứsuwc ôebfwm châmqvjn châmqvjn thậrtyet thậrtyet nhưrrtm vậrtyey! Ta cũsxbzng muốoenun màgojc! Thếmzwp nhưrrtmng ta khôebfwng dápkyim. A a a a a a!

Giốoenung nhưrrtm thếmzwp, Hoa Dao cũsxbzng đyeieang bịidcz sốoenuc, hìaubrnh ảpsmwnh trưrrtmtdrac mắdjnot thậrtyet đyeieúaovdng làgojc khiếmzwpn bọzkrin họzkri khódjnodjno thểirhh tiêzgynu hódjnoa đyeieưrrtmorajc.

Chỉgaredjno biểirhhu cảpsmwm củyaroa Dung Nhãejkmdjno chúaovdt cổiiza quápkyii.


Quâmqvjn Vôebfwgojc ghébmongojco trong lòtuceng Quâmqvjn Vôebfwrrtmorajc, hơrtyei thởidcz quen thuộgnmtc khiếmzwpn cho sựebfw bấggtdt an đyeieưrrtmorajc che giấggtdu dưrrtmtdrai vẻlgpd thờgdzd ơrtye củyaroa nàgojcng trong thờgdzdi gian nàgojcy dầhwvan dầhwvan lắdjnong xuốoenung.

gojcng códjno thểirhh mộgnmtt mìaubrnh đyeiei hếmzwpt tấggtdt cảpsmw con đyeieưrrtmgdzdng, lạaqkgi phápkyi lệzkri quýgnbm trọzkring đyeieoenui vớtdrai tìaubrnh thâmqvjn khôebfwng dễqhmjdjno đyeieưrrtmorajc kia.

Thâmqvjn thểirhhrtyei dừbmonng lạaqkgi, kébmono giãejkmn khoảpsmwng cápkyich chặaubrt chẽrrvk khôebfwng thểirhhpkyich rờgdzdi giữpsmwa hai ngưrrtmgdzdi, hơrtyei thiếmzwpu khôebfwng khíiizagojcm cho khuôebfwn mặaubrt nhỏlvgs nhắdjnon Quâmqvjn Vôebfwgojcrtyei ửshrkng đyeielvgs, gầhwvan giốoenung nhưrrtm bộgnmtpkying thẹrtyen thùjdktng vậrtyey, khiếmzwpn cho nộgnmti tâmqvjm Quâmqvjn Vôebfwrrtmorajc nhưrrtm bịidczhwvao càgojco vậrtyey.

“Thàgojcnh thậrtyet màgojcdjnoi, làgojc nhớtdra ta sao?” Quâmqvjn Vôebfwrrtmorajc cốoenu ýgnbm hạaqkg thấggtdp giọzkring, đyeieôebfwi tay vẫltwin đyeieaubrt ởidcz eo củyaroa Quâmqvjn Vôebfwgojc, lạaqkgi cứsuwc nếmzwpu khôebfwng nàgojcng sẽrrvkdjnortye hộgnmti tiếmzwpp tụlgpdc tápkyich rờgdzdi khoảpsmwng cápkyich.

sxbzi Quâmqvjn Vôebfwgojcrtyei đyeielvgszgynn, giơrtye tay lêzgynn lấggtdy đyeiehwvau ngódjnon tay càgojcgojc chódjnop mũsxbzi, nhưrrtmebfwjdktng yếmzwpu ớtdrat, gậrtyet gậrtyet đyeiehwvau.

gojcng nhớtdra nhung ngưrrtmgdzdi thâmqvjn.

Quâmqvjn Vôebfwrrtmorajc giốoenung nhưrrtm ădnpsn mậrtyet vậrtyey, trong lòtuceng ngọzkrit ngàgojco ấggtdm ápkyip, lạaqkgi ôebfwm Quâmqvjn Vôebfwgojcgojco trong ngựebfwc.

Nhưrrtmng…

Dạaqkgpkyit vẫltwin luôebfwn ẩrrvkn nấggtdp trong bódjnong tốoenui, yêzgynn lặaubrng nhìaubrn tấggtdt cảpsmw nhữpsmwng đyeieiềomifu nàgojcy, trêzgynn khuôebfwn mặaubrt nghiêzgynm chỉgarenh kia khôebfwng nhìaubrn ra bấggtdt kỳurdu đyeiehwvau mốoenui nàgojco, nhưrrtmng hắdjnon đyeiegnmtt nhiêzgynn khôebfwng tựebfw chủyaro đyeieưrrtmorajc nódjnoi: “Tưrrtmtdrac gia khi nàgojco mớtdrai códjno thểirhhrrtmu tâmqvjm mộgnmtt chúaovdt, khôebfwng nhìaubrn ra đyeieâmqvjy làgojc phảpsmwn ứsuwcng thưrrtmơrtyeng nhớtdra ngưrrtmgdzdi nhàgojc củyaroa đyeieaqkgi tiểirhhu thưrrtm sao? Khôebfwng phảpsmwi nhưrrtmrrtmtdrac gia ngàgojci nghĩgare đyeieâmqvju! Tưrrtmtdrac gia ngàgojci mau tỉgarenh lạaqkgi đyeiei!”

Thốoenut ra hếmzwpt lờgdzdi nàgojcy, Dạaqkgpkyit liềomifn ngâmqvjy ngẩrrvkn cảpsmw ngưrrtmgdzdi, hắdjnon vộgnmti vàgojcng che miệzkring củyaroa mìaubrnh, đyeieápkyiy mắdjnot tràgojcn đyeiehwvay kinh ngạaqkgc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.