Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 612 : Ngươi Đẹp Mà Độc Ác (4)

    trước sau   
Dung Nhãrxrm vui đdedrếhxcgn mứdepvc cưndfepmoui lớvkfgn ha hảrxrm.

Quâiylkn Vôsdzacujk bịfmin Dung Nhãrxrm giữiylk chặbpmtt đdedrếhxcgn nốhhvsi nhívmoou màcujky nhăwajun nhóvqrg, némebwt mặbpmtt hếhxcgt sứdepvc ngờpmou vựbpmtc.

cujkng hoàcujkn toàcujkn khôsdzang hiểdedru đdedrãrxrm xảrxrmy ra chuyệulfmn gìbsmp.

Giữiylka thiêvdkzn tàcujki vàcujk kẻzzds ngốhhvsc chỉzajxvqrg mộvmoot ranh giớvkfgi rấbdjrt mỏhtezng manh, Quâiylkn Vôsdzacujk hầugjbu hếhxcgt mọvbnbi lúynwoc làcujk thiêvdkzn tàcujki, nhưndfeng cóvqrgynwoc thìbsmp khôsdzang khácdxvc kẻzzds ngốhhvsc làcujk mấbdjry.

“Côsdzavqrgi xem nếhxcgu nhưndfe đdedrácdxvm đdedrulfm tửzajx củulfma họvbnbc việulfmn Phong Hoa thấbdjry đdedrưndfenpehc cảrxrmnh Dung Nhãrxrm ve vuốhhvst côsdza thếhxcgcujky, thìbsmp họvbnb sẽdepv phảrxrmn ứdepvng ra sao?” Phi Yêvdkzn cưndfepmoui hívmoop mắyacmt nhìbsmpn Quâiylkn Vôsdzacujk đdedrang ngâiylky ngưndfepmoui, nếhxcgu nhưndfe khôsdzang cóvqrg sựbpmt bấbdjrt đdedrbdjrng giớvkfgi tívmoonh thìbsmp hắyacmn cũevbnng muốhhvsn đdedrếhxcgn vuốhhvst ve khuôsdzan mặbpmtt xinh xắyacmn củulfma Quâiylkn Vôsdzacujk.

sdzacdxvi bémebw nhỏhtezcujky thậvkfgt làcujk đdedrácdxvng yêvdkzu quácdxv đdedri màcujk!




“Bọvbnbn họvbnb sẽdepv phácdxvt đdedrvdkzn lêvdkzn mấbdjrt.” Dung Nhãrxrmndfepmoui nóvqrgi.

Mộvmoot Quâiylkn Vôsdzacujkvqrg thểdedr giếhxcgt chếhxcgt Ninh Hinh ngay trưndfevkfgc mặbpmtt toàcujkn thểdedr họvbnbc việulfmn lạdfoqi cóvqrgynwoc bịfmin Dung Nhãrxrm vuốhhvst ve khuôsdzan mặbpmtt bémebw nhỏhtez đdedrếhxcgn nhưndfe vậvkfgy, thậvkfgt làcujk hai cảrxrmnh tưndfenpehng khácdxvc biệulfmt quácdxv xa nhau.

Dung Nhãrxrm vẫfioqn còbqkyn luyếhxcgn tiếhxcgc cứdepv vuốhhvst ve mãrxrmi khuôsdzan mặbpmtt xinh xắyacmn củulfma Quâiylkn Vôsdzacujk, cảrxrmm giácdxvc khoan khoácdxvi vôsdzazainng, nghĩvvnl nếhxcgu mìbsmpnh màcujkcujk mộvmoot nam tửzajxcdxvn chắyacmc còbqkyn phảrxrmn ứdepvng mãrxrmnh liệulfmt hơpmoun cảrxrm Nhịfmin Kiềsbvfu.

Đkqonácdxvm binh sĩvvnl Thụajfcy Lâiylkn quâiylkn canh giữiylk xung quanh doanh trạdfoqi, từzzds xa nhìbsmpn thấbdjry nhấbdjrt cửzajx nhấbdjrt đdedrvmoong củulfma đdedrdfoqi tiểdedru thưndfe nhàcujkbsmpnh đdedrang thâiylkn mậvkfgt cùzainng đdedrácdxvm thiếhxcgu niêvdkzn kia, con ngưndfeơpmoui mắyacmt ai nấbdjry nhưndfe muốhhvsn nhảrxrmy ra ngoàcujki.

Trong đdedróvqrgvqrg mấbdjry ngưndfepmoui tívmoonh tìbsmpnh vôsdzazainng chívmoonh trựbpmtc, giậvkfgn giữiylk giơpmou thanh đdedrao đdedrfminnh đdedrếhxcgn chặbpmtt gãrxrmy nhữiylkng ngóvqrgn tay củulfma Dung Nhãrxrm nhưndfeng đdedrãrxrm bịfmin ácdxvnh mắyacmt lạdfoqnh lùzainng củulfma Long Kỳiylk ngăwajun lạdfoqi.

Mộvmoot binh sĩvvnl đdedrácdxvng thưndfeơpmoung bịfmin phạdfoqt ngồbdjri chồbdjrm hỗxeogm dưndfevkfgi đdedrbdjrt vẽdepvbqkyng tròbqkyn: “Đkqondfoqi tiểdedru thưndfe bịfmin tiểdedru tửzajx kia coi thưndfepmoung quácdxv, tạdfoqi sao tưndfevkfgng quâiylkn lạdfoqi khôsdzang chúynwot lo lắyacmng… Đkqondfoqi tiểdedru thưndfecujk ngưndfepmoui màcujk đdedrácdxvm tiểdedru tửzajx đdedróvqrgvqrg thểdedr đdedrvmoong tớvkfgi cọvbnbng tóvqrgc, móvqrgng tay củulfma nàcujkng hay sao?”

iylkm trạdfoqng rấbdjrt đdedrau đdedrvkfgn, nữiylk thầugjbn củulfma mìbsmpnh bịfmin đdedrácdxvm tiểdedru tửzajx đdedróvqrg trêvdkzu đdedrùzaina màcujk bọvbnbn họvbnb thìbsmp lạdfoqi khôsdzang thểdedr đdedrếhxcgn ngăwajun lạdfoqi, ôsdzang trờpmoui cóvqrg mắyacmt hay khôsdzang?

Long Kỳiylk lạdfoqi khôsdzang hềsbvf đdedrdedr ýdmsw đdedrếhxcgn trácdxvi tim nam tửzajxcdxvn đdedrang tan vỡldhwndfevkfgi đdedrbdjrt kia, hắyacmn ta chỉzajx đdedrdepvng yêvdkzn mộvmoot chỗxeog, lặbpmtng lẽdepv quay đdedrugjbu nhìbsmpn vềsbvf phívmooa đdedrácdxvm ngưndfepmoui Quâiylkn Vôsdzacujkcujk Dung Nhãrxrm, đdedrácdxvy mắyacmt ácdxvnh lêvdkzn mộvmoot nỗxeogi buồbdjrn khóvqrg tảrxrm.

Nếhxcgu nhưndfe tiểdedru vưndfeơpmoung gia vàcujkndfeơpmoung gia nhìbsmpn thấbdjry cảrxrmnh tưndfenpehng nàcujky thìbsmp họvbnbvqrgvdkzn lòbqkyng đdedrưndfenpehc khôsdzang?

Đkqonếhxcgn khi bọvbnbn Dung Nhãrxrm đdedrãrxrm thưndfekpwcng thứdepvc chácdxvn chêvdkz khuôsdzan mặbpmtt xinh xắyacmn củulfma mìbsmpnh thìbsmp Quâiylkn Vôsdzacujk mớvkfgi cóvqrg thểdedr thoácdxvt ra đdedrưndfenpehc, nàcujkng ngưndfenpehc lạdfoqi khôsdzang hềsbvf phảrxrmn cảrxrmm vìbsmpcujknh vi đdedrvmoong chạdfoqm củulfma Dung Nhãrxrmcujk chỉzajxcujkcujkng cóvqrg chúynwot bốhhvsi rốhhvsi khôsdzang biếhxcgt phảrxrmn ứdepvng ra sao.

Quâiylkn Vôsdzacujk hai tay day day khuôsdzan mặbpmtt bịfmin Dung Nhãrxrm sờpmou đdedrếhxcgn đdedrhtez cảrxrmvdkzn, nàcujkng ngồbdjri xuốhhvsng mộvmoot hòbqkyn đdedrácdxvvdkzn cạdfoqnh trong khi Dung Nhãrxrmcujk Phi Yêvdkzn vẫfioqn còbqkyn đdedrang cưndfepmoui nóvqrgi vớvkfgi nhau.

ynwoc nàcujky Long Kỳiylk mớvkfgi bưndfevkfgc đdedrếhxcgn, némebwt mặbpmtt nghiêvdkzm túynwoc khôsdzang nởkpwc mộvmoot nụajfcndfepmoui.

“Đkqondfoqi tiểdedru thưndfe.”


“Ừcdxv.” Quâiylkn Vôsdzacujk bụajfcm mặbpmtt hơpmoui ngẩpvaxng đdedrugjbu lêvdkzn, khuôsdzan mặbpmtt ửzajxng đdedrhtez khiếhxcgn cho hai mácdxvcujkng nhưndfe đdedrưndfenpehc đdedrácdxvnh mộvmoot lớvkfgp phấbdjrn hồbdjrng, đdedrôsdzai mắyacmt long lanh ngưndfevkfgc lêvdkzn nhìbsmpn khácdxvc hẳommzn vẻzzds lạdfoqnh lùzainng thưndfepmoung ngàcujky, cửzajx chỉzajx nhưndfe mộvmoot nàcujkng thiếhxcgu nữiylk ngâiylky thơpmou, yêvdkzu kiềsbvfu.

Lờpmoui đdedrãrxrm trựbpmtc nóvqrgi ra đdedrếhxcgn khóvqrge miệulfmng rồbdjri màcujk Long Kỳiylk nhưndfebqkyn bịfmin nghẹnpehn lạdfoqi, ngâiylky đdedrơpmou ra hồbdjri lâiylku, hắyacmn ta phảrxrmi hívmoot mộvmoot hơpmoui thậvkfgt sâiylku mớvkfgi cóvqrg thểdedrbsmpm némebwn đdedrưndfenpehc nhữiylkng rung đdedrvmoong trong lòbqkyng.

Cuốhhvsi cùzainng thìbsmp hắyacmn cũevbnng hiểdedru vìbsmp sao màcujk đdedrácdxvm thiếhxcgu niêvdkzn vừzzdsa rồbdjri lạdfoqi phảrxrmn ứdepvng mãrxrmnh liệulfmt đdedrếhxcgn nhưndfe vậvkfgy.

Khuôsdzan mặbpmtt củulfma đdedrdfoqi tiểdedru thưndfe nhàcujk bọvbnbn họvbnbvqrg sứdepvc sácdxvt thưndfeơpmoung khôsdzang hềsbvf nhỏhtez.

“E hèvvnlm, thuộvmooc hạdfoq muốhhvsn xin chỉzajx thịfmin củulfma đdedrdfoqi tiểdedru thưndfe xửzajxdmsw ngưndfepmoui màcujkcujk tiểdedru thưndfe đdedrưndfea từzzds họvbnbc việulfmn Phong Hoa vềsbvf?” Long Kỳiylk trấbdjrn tĩvvnlnh lạdfoqi tâiylkm trạdfoqng, nóvqrgi vàcujko chuyệulfmn chívmoonh.

“Đkqonưndfea hắyacmn đdedri, giao cho tiểdedru thúynwoc.” Quâiylkn Vôsdzacujkvqrgi mộvmoot cácdxvch ngẫfioqu nhiêvdkzn.

Doãrxrmn Ngôsdzan tuy làcujk ngốhhvsc nghếhxcgch, nhưndfeng khảrxrmwajung phụajfcc linh cũevbnng coi làcujk tạdfoqm đdedrưndfenpehc, vềsbvf đdedriểdedrm nàcujky nàcujkng đdedrãrxrm chứdepvng thựbpmtc bêvdkzn từzzds Cốhhvs Ly Sinh rồbdjri.

Đkqonulfm tửzajx trong phâiylkn việulfmn Phụajfcc Linh tuy khôsdzang đdedrưndfenpehc coi làcujk xuấbdjrt sắyacmc, nhưndfeng Doãrxrmn Ngôsdzan cóvqrg thểdedr coi làcujk đdedrưndfenpehc trờpmoui phúynwo cho khảrxrmwajung cao nhấbdjrt trong sốhhvs đdedróvqrg.

Thuậvkfgt phụajfcc linh cóvqrgcdxvc dụajfcng rấbdjrt lớvkfgn, Quâiylkn Vôsdzacujk tạdfoqm thờpmoui khôsdzang thểdedr trởkpwc lạdfoqi Thívmooch quốhhvsc nêvdkzn đdedràcujknh tiệulfmn tay đdedrưndfea theo Doãrxrmn Ngôsdzan vềsbvf đdedrâiylky.

Quâiylkn Vôsdzacujk biếhxcgt rõajfc nhấbdjrt nêvdkzn giữiylk lạdfoqi ai, khôsdzang nêvdkzn giữiylk lạdfoqi ai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.