Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 611 : Ngươi Đẹp Mà Độc Ác (3)

    trước sau   
Quâxdurn Vôhirlsxanitfmrkyzc xuốiaynng ngựdazba liềrxxbn đdkuvi vàsxano trong lềrxxbu bạysynt đdkuvówyqsng cửevqna lạysyni thay y phụrzdgc, khi nàsxanng từodee trong lềrxxbu bạysynt bưitfmrkyzc ra thìrjft bọaoovn Kiềrxxbu Sởijzb, Hoa Dao, Phi Yêzxlen vàsxan Dung Nhãxofm đdkuvãxofm đdkuvcgaxng ngoàsxani cửevqna chờsibh từodeexduru.

“Meo?” Con mèmlmpo đdkuven nhanh nhẹyybfn nhảrsayy vàsxano lòhopbng Quâxdurn Vôhirlsxan, ve vẩzltzy cáadhci đdkuvhirli đdkuvbzyoy lôhirlng xùkihj, khôhirlng chúpscdt sợktadxofmi nhìrjftn sắbjzzc mặfztqt cổxswj quáadhci củiayna đdkuváadhcm ngưitfmsibhi Kiềrxxbu Sởijzb.

Quâxdurn Vôhirlsxan nghiêzxleng đdkuvbzyou nhìrjftn bốiaynn đdkuvysynng bọaoovn củiayna mìrjftnh, tuy rằydudng biểrmeyu hiệsxann củiayna họaoovwyqs vẻkkgjrjftnh thưitfmsibhng, nhưitfmng áadhcnh mắbjzzt lạysyni lộwhjnwhtu vẻkkgj kháadhcc thưitfmsibhng rấwhtut lớrkyzn.

“Tiểrmeyu Tàsxan tửevqn?” Kiềrxxbu Sởijzb run run len léjpmkn nhìrjftn Quâxdurn Vôhirlsxan, thậowwhn trọaoovng mởijzb lờsibhi.

“Ừbzyo?” Quâxdurn Vôhirlsxan nháadhcy nháadhcy đdkuvhirli mắbjzzt.

Kiềrxxbu Sởijzb cảrsaym thấwhtuy nhưitfmwyqs luồysynng khídsjcwyqsng trong mũgmiei mìrjftnh, hắbjzzn vộwhjni vàsxanng dùkihjng tay che lấwhtuy mũgmiei, ngửevqna cổxswjzxlen trờsibhi hoang mang chạysyny vềrxxb mộwhjnt phídsjca.




Quâxdurn Vôhirlsxan khôhirlng hiểrmeyu chuyệsxann gìrjft, áadhcnh mắbjzzt đdkuvbzyoy nghi hoặfztqc nhìrjftn theo.

“Huynh ấwhtuy bịjjgfsxanm sao thếpvbj?”

Phi Yêzxlen vốiaynn dĩtqnnwyqs chúpscdt lo lắbjzzng, nhưitfmng bịjjgf bộwhjn dạysynng loay hoay củiayna Kiềrxxbu Sởijzbsxanm cho khôhirlng thểrmeysxano nhịjjgfn nổxswji nữxswja đdkuvàsxannh bậowwht cưitfmsibhi.

“Phìrjft, Nhịjjgf Kiềrxxbu đdkuvang làsxanm tròhopbitfmsibhi đdkuvówyqs, côhirl khôhirlng cầbzyon đdkuvrmey ýlcch đdkuvếpvbjn huynh ấwhtuy đdkuvâxduru.”

Dung Nhãxofm bấwhtut đdkuvbjzzc dĩtqnn lắbjzzc đdkuvbzyou, nhìrjftn Quâxdurn Vôhirlsxan: “Thậowwht khôhirlng thểrmeyitfmijzbng tưitfmktadng Tiểrmeyu Tàsxan lạysyni mang đdkuvếpvbjn cho chúpscdng ta đdkuviềrxxbu bấwhtut ngờsibh nhưitfm thếpvbjsxany.”

“Niềrxxbm vui bấwhtut ngờsibh?” Quâxdurn Vôhirlsxan nheo nheo mắbjzzt: “Mọaoovi ngưitfmsibhi đdkuvếpvbjn quáadhc muộwhjnn rồysyni.”

“Quáadhc muộwhjnn ưitfm?” Dung Nhãxofm sửevqnng sốiaynt hỏfztqi.

“Ninh Hinh chếpvbjt rồysyni.” Quâxdurn Vôhirlsxan nghiêzxlem trang nówyqsi.

Vốiaynn dĩtqnn muốiaynn đdkuvrmey cho bọaoovn Kiềrxxbu Sởijzb xem kịjjgfch hay, nhưitfmng đdkuváadhcng tiếpvbjc họaoov đdkuvãxofm khôhirlng đdkuvếpvbjn kịjjgfp.

“Khôhirlng… Khôhirlng phảrsayi Ninh Hinh…” Dung Nhãxofmwyqs vẻkkgj buồysynn cưitfmsibhi nhìrjftn Quâxdurn Vôhirlsxan, tiểrmeyu nha đdkuvbzyou nàsxany lúpscdc bìrjftnh thưitfmsibhng thìrjft nhanh nhạysyny thếpvbjsxan tạysyni sao cówyqs nhữxswjng lúpscdc, cówyqs nhữxswjng chuyệsxann lạysyni chậowwhm hiểrmeyu nhưitfm vậowwhy.

“Khôhirlng phảrsayi làsxansxanng ta?” Quâxdurn Vôhirlsxan thấwhtuy khówyqs hiểrmeyu, nàsxanng cứcgaxitfmijzbng làsxan niềrxxbm vui bấwhtut ngờsibhsxan Dung Nhãxofmwyqsi đdkuvếpvbjn chídsjcnh làsxan việsxanc loạysyni bỏfztq đdkuvưitfmktadc Ninh Hinh.

Dung Nhãxofm dởijzb khówyqsc dởijzbitfmsibhi chỉyybfzxlen mặfztqt củiayna Quâxdurn Vôhirlsxan.

Quâxdurn Vôhirlsxan đdkuvưitfma tay lêzxlen sờsibh sờsibh mặfztqt, nhưitfmng khôhirlng pháadhct hiệsxann thấwhtuy đdkuviềrxxbu gìrjft kháadhcc thưitfmsibhng.


Trưitfmrkyzc mắbjzzt thấwhtuy cảrsaynh tiểrmeyu tửevqn thôhirlng minh nhanh nhẹyybfn thưitfmsibhng ngàsxany cũgmieng cówyqspscdc trởijzbzxlen ngốiaync ngếpvbjch trìrjft đdkuvwhjnn nhưitfm vậowwhy khiếpvbjn Dung Nhãxofmitfmsibhng nghiêzxleng ngảrsay.

“Đgrsmysyni tiểrmeyu thưitfm củiayna ta ơktadi, côhirl đdkuvãxofm hiểrmeyu nhầbzyom rồysyni.”Dung Nhãxofm vừodeea cưitfmsibhi vừodeea giữxswj lấwhtuy khuôhirln mặfztqt củiayna Quâxdurn Vôhirlsxan, dùkihj sao cũgmieng đdkuvrxxbu làsxan nữxswj nhi nêzxlen nàsxanng khôhirlng cầbzyon ýlcch tứcgaxrjft nữxswja.

“Mộwhjnt khuôhirln mặfztqt đdkuvyybfp nghiêzxleng nưitfmrkyzc nghiêzxleng thàsxannh nhưitfm thếpvbjsxany sao ngàsxany nàsxano cũgmieng phảrsayi tựdazbsxanm xấwhtuu mìrjftnh đdkuvi nhưitfm vậowwhy.” Dung Nhãxofmitfmsibhi lớrkyzn, thựdazbc ra dung mạysyno ngàsxany thưitfmsibhng củiayna Quâxdurn Vôhirlsxan khôhirlng đdkuvếpvbjn nỗyvcmi tệsxan, cũgmieng đdkuvưitfmktadc coi làsxan thanh túpscd, chỉyybfsxan đdkuvwhjnt nhiêzxlen lộwhjn diệsxann gưitfmơktadng mặfztqt thậowwht sựdazb quáadhc xinh đdkuvyybfp, trong phúpscdt chốiaync cảrsaym giáadhcc ngàsxany thưitfmsibhng nàsxanng quáadhc xấwhtuu xídsjc.

Quâxdurn Vôhirlsxan ngâxdury ra mộwhjnt lúpscdc, thôhirlng minh nhưitfmsxanng cũgmieng khôhirlng thểrmey nghĩtqnn ra đdkuvưitfmktadc đdkuviềrxxbu màsxan Dung Nhãxofmwyqsi lạysyni chídsjcnh làsxanitfmơktadng mặfztqt mìrjftnh.

Nghiêzxleng nưitfmrkyzc nghiêzxleng thàsxannh…

Trong đdkuvbzyou Quâxdurn Vôhirlsxan cứcgax lặfztqp đdkuvi lặfztqp lạysyni nhữxswjng từodee ngữxswjsxan trưitfmrkyzc giờsibh chỉyybf mớrkyzi nghe nówyqsi đdkuvếpvbjn thôhirli chứcgax chưitfma bao giờsibh nghĩtqnnsxan sẽadhckihjng đdkuvrmey liêzxlen hệsxan đdkuvếpvbjn bảrsayn thâxdurn mìrjftnh.

Đgrsmiayni vớrkyzi nàsxanng màsxanwyqsi thìrjft dung mạysyno xấwhtuu hay đdkuvyybfp căyybfn bảrsayn khôhirlng nằydudm trong phạysynm vi suy nghĩtqnn củiayna nàsxanng.

sxanm mộwhjnt báadhcc sĩtqnn, dùkihjsxan xem bệsxannh cho ai thìrjftsxanng cũgmieng chỉyybfkihjng áadhcnh mắbjzzt nhưitfm khi giảrsayi phẫnkeau cơktad thểrmey ngưitfmsibhi đdkuvrmey pháadhcn đdkuvadhcn xấwhtuu tốiaynt màsxan thôhirli, còhopbn dung mạysyno thếpvbjsxano thìrjftsxanng chẳlcchng bao giờsibh đdkuvrmey ýlcch.

Khuôhirln mặfztqt nhưitfmsxany nàsxanng đdkuvãxofm gặfztqp rấwhtut nhiềrxxbu lầbzyon rồysyni, nhưitfmng cũgmieng khôhirlng đdkuvrmey ýlcch lắbjzzm xem nhữxswjng ngưitfmsibhi kháadhcc nhậowwhn xéjpmkt ra sao.

“Côhirl thấwhtuy chưitfma, vìrjfthirl đdkuvwhjnt nhiêzxlen đdkuvrmey lộwhjn khuôhirln mặfztqt thậowwht củiayna mìrjftnh ra nhưitfm vậowwhy làsxanm cho Nhịjjgf Kiềrxxbu sợktad quáadhc bỏfztq chạysyny đdkuvówyqs.” Dung Nhãxofm khe khẽadhcitfmsibhi, cứcgax cảrsaym thấwhtuy lúpscdc nàsxany Quâxdurn Vôhirlsxan thậowwht làsxan thúpscd vịjjgf y nhưitfm mộwhjnt đdkuvcgaxa trẻkkgj đdkuvang bốiayni rốiayni khôhirlng hiểrmeyu chuyệsxann gìrjft xảrsayy ra.

Kháadhcc hẳlcchn vớrkyzi mộwhjnt Quâxdurn Vôhirlsxan lạysynnh lùkihjng, lýlcch trídsjc thưitfmsibhng ngàsxany, Dung Nhãxofm cảrsaym thấwhtuy vôhirlkihjng đdkuváadhcng yêzxleu.

“Khôhirlng hùkihj dọaoova đdkuvưitfmktadc ta đdkuvâxduru nhéjpmk.” Kiềrxxbu Sởijzb đdkuvang đdkuvcgaxng mộwhjnt bêzxlen tay vẫnkean che mũgmiei nãxofmy giờsibh bỗyvcmng cấwhtut tiếpvbjng nówyqsi.

Vừodeea nówyqsi xong thìrjftadhcu từodee trong mũgmiei hắbjzzn cốiayn gắbjzzng nãxofmy giờsibh đdkuvrmey khôhirlng chảrsayy ra ngoàsxani lạysyni chảrsayy ngưitfmktadc vàsxano khoang miệsxanng, mùkihji máadhcu tưitfmơktadi tanh đdkuvếpvbjn nỗyvcmi khiếpvbjn hắbjzzn suýlccht nôhirln ra ngoàsxani.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.