Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư
Chương 611 : Ngươi Đẹp Mà Độc Ác (3)
Quâxdur n Vôhirl Tàsxan bưitfm ớrkyz c xuốiayn ng ngựdazb a liềrxxb n đdkuv i vàsxan o trong lềrxxb u bạysyn t đdkuv ówyqs ng cửevqn a lạysyn i thay y phụrzdg c, khi nàsxan ng từodee trong lềrxxb u bạysyn t bưitfm ớrkyz c ra thìrjft bọaoov n Kiềrxxb u Sởijzb , Hoa Dao, Phi Yêzxle n vàsxan Dung Nhãxofm đdkuv ãxofm đdkuv ứcgax ng ngoàsxan i cửevqn a chờsibh từodee lâxdur u.
“Meo?” Con mèmlmp o đdkuv en nhanh nhẹyybf n nhảrsay y vàsxan o lòhopb ng Quâxdur n Vôhirl Tàsxan , ve vẩzltz y cáadhc i đdkuv uôhirl i đdkuv ầbzyo y lôhirl ng xùkihj , khôhirl ng chúpscd t sợktad hãxofm i nhìrjft n sắbjzz c mặfztq t cổxswj quáadhc i củiayn a đdkuv áadhc m ngưitfm ờsibh i Kiềrxxb u Sởijzb .
Quâxdur n Vôhirl Tàsxan nghiêzxle ng đdkuv ầbzyo u nhìrjft n bốiayn n đdkuv ồysyn ng bọaoov n củiayn a mìrjft nh, tuy rằydud ng biểrmey u hiệsxan n củiayn a họaoov cówyqs vẻkkgj bìrjft nh thưitfm ờsibh ng, nhưitfm ng áadhc nh mắbjzz t lạysyn i lộwhjn rõwhtu vẻkkgj kháadhc c thưitfm ờsibh ng rấwhtu t lớrkyz n.
“Tiểrmey u Tàsxan tửevqn ?” Kiềrxxb u Sởijzb run run len léjpmk n nhìrjft n Quâxdur n Vôhirl Tàsxan , thậowwh n trọaoov ng mởijzb lờsibh i.
“Ừbzyo ?” Quâxdur n Vôhirl Tàsxan nháadhc y nháadhc y đdkuv uôhirl i mắbjzz t.
Kiềrxxb u Sởijzb cảrsay m thấwhtu y nhưitfm cówyqs luồysyn ng khídsjc nówyqs ng trong mũgmie i mìrjft nh, hắbjzz n vộwhjn i vàsxan ng dùkihj ng tay che lấwhtu y mũgmie i, ngửevqn a cổxswj lêzxle n trờsibh i hoang mang chạysyn y vềrxxb mộwhjn t phídsjc a.
Quâxdur n Vôhirl Tàsxan khôhirl ng hiểrmey u chuyệsxan n gìrjft , áadhc nh mắbjzz t đdkuv ầbzyo y nghi hoặfztq c nhìrjft n theo.
“Huynh ấwhtu y bịjjgf làsxan m sao thếpvbj ?”
Phi Yêzxle n vốiayn n dĩtqnn cówyqs chúpscd t lo lắbjzz ng, nhưitfm ng bịjjgf bộwhjn dạysyn ng loay hoay củiayn a Kiềrxxb u Sởijzb làsxan m cho khôhirl ng thểrmey nàsxan o nhịjjgf n nổxswj i nữxswj a đdkuv àsxan nh bậowwh t cưitfm ờsibh i.
“Phìrjft , Nhịjjgf Kiềrxxb u đdkuv ang làsxan m tròhopb cưitfm ờsibh i đdkuv ówyqs , côhirl khôhirl ng cầbzyo n đdkuv ểrmey ýlcch đdkuv ếpvbj n huynh ấwhtu y đdkuv âxdur u.”
Dung Nhãxofm bấwhtu t đdkuv ắbjzz c dĩtqnn lắbjzz c đdkuv ầbzyo u, nhìrjft n Quâxdur n Vôhirl Tàsxan : “Thậowwh t khôhirl ng thểrmey tưitfm ởijzb ng tưitfm ợktad ng Tiểrmey u Tàsxan lạysyn i mang đdkuv ếpvbj n cho chúpscd ng ta đdkuv iềrxxb u bấwhtu t ngờsibh nhưitfm thếpvbj nàsxan y.”
“Niềrxxb m vui bấwhtu t ngờsibh ?” Quâxdur n Vôhirl Tàsxan nheo nheo mắbjzz t: “Mọaoov i ngưitfm ờsibh i đdkuv ếpvbj n quáadhc muộwhjn n rồysyn i.”
“Quáadhc muộwhjn n ưitfm ?” Dung Nhãxofm sửevqn ng sốiayn t hỏfztq i.
“Ninh Hinh chếpvbj t rồysyn i.” Quâxdur n Vôhirl Tàsxan nghiêzxle m trang nówyqs i.
Vốiayn n dĩtqnn muốiayn n đdkuv ểrmey cho bọaoov n Kiềrxxb u Sởijzb xem kịjjgf ch hay, nhưitfm ng đdkuv áadhc ng tiếpvbj c họaoov đdkuv ãxofm khôhirl ng đdkuv ếpvbj n kịjjgf p.
“Khôhirl ng… Khôhirl ng phảrsay i Ninh Hinh…” Dung Nhãxofm cówyqs vẻkkgj buồysyn n cưitfm ờsibh i nhìrjft n Quâxdur n Vôhirl Tàsxan , tiểrmey u nha đdkuv ầbzyo u nàsxan y lúpscd c bìrjft nh thưitfm ờsibh ng thìrjft nhanh nhạysyn y thếpvbj màsxan tạysyn i sao cówyqs nhữxswj ng lúpscd c, cówyqs nhữxswj ng chuyệsxan n lạysyn i chậowwh m hiểrmey u nhưitfm vậowwh y.
“Khôhirl ng phảrsay i làsxan nàsxan ng ta?” Quâxdur n Vôhirl Tàsxan thấwhtu y khówyqs hiểrmey u, nàsxan ng cứcgax tưitfm ởijzb ng làsxan niềrxxb m vui bấwhtu t ngờsibh màsxan Dung Nhãxofm nówyqs i đdkuv ếpvbj n chídsjc nh làsxan việsxan c loạysyn i bỏfztq đdkuv ưitfm ợktad c Ninh Hinh.
Dung Nhãxofm dởijzb khówyqs c dởijzb cưitfm ờsibh i chỉyybf lêzxle n mặfztq t củiayn a Quâxdur n Vôhirl Tàsxan .
Quâxdur n Vôhirl Tàsxan đdkuv ưitfm a tay lêzxle n sờsibh sờsibh mặfztq t, nhưitfm ng khôhirl ng pháadhc t hiệsxan n thấwhtu y đdkuv iềrxxb u gìrjft kháadhc c thưitfm ờsibh ng.
Trưitfm ớrkyz c mắbjzz t thấwhtu y cảrsay nh tiểrmey u tửevqn thôhirl ng minh nhanh nhẹyybf n thưitfm ờsibh ng ngàsxan y cũgmie ng cówyqs lúpscd c trởijzb lêzxle n ngốiayn c ngếpvbj ch trìrjft đdkuv ộwhjn n nhưitfm vậowwh y khiếpvbj n Dung Nhãxofm cưitfm ờsibh ng nghiêzxle ng ngảrsay .
“Đgrsm ạysyn i tiểrmey u thưitfm củiayn a ta ơktad i, côhirl đdkuv ãxofm hiểrmey u nhầbzyo m rồysyn i.”Dung Nhãxofm vừodee a cưitfm ờsibh i vừodee a giữxswj lấwhtu y khuôhirl n mặfztq t củiayn a Quâxdur n Vôhirl Tàsxan , dùkihj sao cũgmie ng đdkuv ềrxxb u làsxan nữxswj nhi nêzxle n nàsxan ng khôhirl ng cầbzyo n ýlcch tứcgax gìrjft nữxswj a.
“Mộwhjn t khuôhirl n mặfztq t đdkuv ẹyybf p nghiêzxle ng nưitfm ớrkyz c nghiêzxle ng thàsxan nh nhưitfm thếpvbj nàsxan y sao ngàsxan y nàsxan o cũgmie ng phảrsay i tựdazb làsxan m xấwhtu u mìrjft nh đdkuv i nhưitfm vậowwh y.” Dung Nhãxofm cưitfm ờsibh i lớrkyz n, thựdazb c ra dung mạysyn o ngàsxan y thưitfm ờsibh ng củiayn a Quâxdur n Vôhirl Tàsxan khôhirl ng đdkuv ếpvbj n nỗyvcm i tệsxan , cũgmie ng đdkuv ưitfm ợktad c coi làsxan thanh túpscd , chỉyybf làsxan đdkuv ộwhjn t nhiêzxle n lộwhjn diệsxan n gưitfm ơktad ng mặfztq t thậowwh t sựdazb quáadhc xinh đdkuv ẹyybf p, trong phúpscd t chốiayn c cảrsay m giáadhc c ngàsxan y thưitfm ờsibh ng nàsxan ng quáadhc xấwhtu u xídsjc .
Quâxdur n Vôhirl Tàsxan ngâxdur y ra mộwhjn t lúpscd c, thôhirl ng minh nhưitfm nàsxan ng cũgmie ng khôhirl ng thểrmey nghĩtqnn ra đdkuv ưitfm ợktad c đdkuv iềrxxb u màsxan Dung Nhãxofm nówyqs i lạysyn i chídsjc nh làsxan gưitfm ơktad ng mặfztq t mìrjft nh.
Nghiêzxle ng nưitfm ớrkyz c nghiêzxle ng thàsxan nh…
Trong đdkuv ầbzyo u Quâxdur n Vôhirl Tàsxan cứcgax lặfztq p đdkuv i lặfztq p lạysyn i nhữxswj ng từodee ngữxswj màsxan trưitfm ớrkyz c giờsibh chỉyybf mớrkyz i nghe nówyqs i đdkuv ếpvbj n thôhirl i chứcgax chưitfm a bao giờsibh nghĩtqnn làsxan sẽadhc dùkihj ng đdkuv ểrmey liêzxle n hệsxan đdkuv ếpvbj n bảrsay n thâxdur n mìrjft nh.
Đgrsm ốiayn i vớrkyz i nàsxan ng màsxan nówyqs i thìrjft dung mạysyn o xấwhtu u hay đdkuv ẹyybf p căyybf n bảrsay n khôhirl ng nằydud m trong phạysyn m vi suy nghĩtqnn củiayn a nàsxan ng.
Làsxan m mộwhjn t báadhc c sĩtqnn , dùkihj làsxan xem bệsxan nh cho ai thìrjft nàsxan ng cũgmie ng chỉyybf dùkihj ng áadhc nh mắbjzz t nhưitfm khi giảrsay i phẫnkea u cơktad thểrmey ngưitfm ờsibh i đdkuv ểrmey pháadhc n đdkuv oáadhc n xấwhtu u tốiayn t màsxan thôhirl i, còhopb n dung mạysyn o thếpvbj nàsxan o thìrjft nàsxan ng chẳlcch ng bao giờsibh đdkuv ểrmey ýlcch .
Khuôhirl n mặfztq t nhưitfm nàsxan y nàsxan ng đdkuv ãxofm gặfztq p rấwhtu t nhiềrxxb u lầbzyo n rồysyn i, nhưitfm ng cũgmie ng khôhirl ng đdkuv ểrmey ýlcch lắbjzz m xem nhữxswj ng ngưitfm ờsibh i kháadhc c nhậowwh n xéjpmk t ra sao.
“Côhirl thấwhtu y chưitfm a, vìrjft côhirl đdkuv ộwhjn t nhiêzxle n đdkuv ểrmey lộwhjn khuôhirl n mặfztq t thậowwh t củiayn a mìrjft nh ra nhưitfm vậowwh y làsxan m cho Nhịjjgf Kiềrxxb u sợktad quáadhc bỏfztq chạysyn y đdkuv ówyqs .” Dung Nhãxofm khe khẽadhc cưitfm ờsibh i, cứcgax cảrsay m thấwhtu y lúpscd c nàsxan y Quâxdur n Vôhirl Tàsxan thậowwh t làsxan thúpscd vịjjgf y nhưitfm mộwhjn t đdkuv ứcgax a trẻkkgj đdkuv ang bốiayn i rốiayn i khôhirl ng hiểrmey u chuyệsxan n gìrjft xảrsay y ra.
Kháadhc c hẳlcch n vớrkyz i mộwhjn t Quâxdur n Vôhirl Tàsxan lạysyn nh lùkihj ng, lýlcch trídsjc thưitfm ờsibh ng ngàsxan y, Dung Nhãxofm cảrsay m thấwhtu y vôhirl cùkihj ng đdkuv áadhc ng yêzxle u.
“Khôhirl ng hùkihj dọaoov a đdkuv ưitfm ợktad c ta đdkuv âxdur u nhéjpmk .” Kiềrxxb u Sởijzb đdkuv ang đdkuv ứcgax ng mộwhjn t bêzxle n tay vẫnkea n che mũgmie i nãxofm y giờsibh bỗyvcm ng cấwhtu t tiếpvbj ng nówyqs i.
Vừodee a nówyqs i xong thìrjft máadhc u từodee trong mũgmie i hắbjzz n cốiayn gắbjzz ng nãxofm y giờsibh đdkuv ểrmey khôhirl ng chảrsay y ra ngoàsxan i lạysyn i chảrsay y ngưitfm ợktad c vàsxan o khoang miệsxan ng, mùkihj i máadhc u tưitfm ơktad i tanh đdkuv ếpvbj n nỗyvcm i khiếpvbj n hắbjzz n suýlcch t nôhirl n ra ngoàsxan i.
“Meo?” Con mè
Quâ
“Tiể
“Ừ
Kiề
Quâ
“Huynh ấ
Phi Yê
“Phì
Dung Nhã
“Niề
“Quá
“Ninh Hinh chế
Vố
“Khô
“Khô
Dung Nhã
Quâ
Trư
“Đ
“Mộ
Quâ
Nghiê
Trong đ
Đ
Là
Khuô
“Cô
Khá
“Khô
Vừ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.