Tru Tiên

Chương 224 : Hội Tụ

    trước sau   
   

Toàn thâtvddn Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn lúc này nhưtgyd bị môrceḅt lơtgyd́p bụi che phủ, cơtgydrceb̀ nhưtgydtgyd́i nătahr̀m trong côrceb̃ quan tài kia môrceḅt lúc, mâtvdd́y phâtvdd̀n tiêzmlnn phong đnnluạo côrceb́t đnnluã hoàn toàn biêzmlńn sạch sành sanh hêzmlńt cả.

Tiêzmln̉u Bạch nhìn lão môrceḅt lưtgydơtgyḍt tưtgyd̀ trêzmlnn xuôrceb́ng dưtgydơtgyd́i, tưtgyd̀ dưtgydơtgyd́i lêzmlnn trêzmlnn, tưtgyḍ nhiêzmlnn là khôrcebng hỏi nhưtgyd̃ng câtvddu hỏi vôrceb vị nhưtgyd là có phải lão tưtgyḍ chui vào nătahr̀m trong quan tài hay khôrcebng, mà trưtgyḍc tiêzmlńp hỏi luôrcebn: “Làm sao lão,ại nătahr̀m trong quan tài thêzmlń?”.

Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn cưtgydơtgyd̀i gưtgydơtgyḍng gạo đnnluáp: “Tưtgyḍ nhiêzmlnn là lão phu bị ngưtgydơtgyd̀i ta bătahŕt ném vào trong đnnluó rôrceb̀i”.

Tiêzmln̉u Bạch đnnluảo mătahŕt, liêzmlńc nhìn vêzmlǹ phía cătahrn phòng nhỏ màu đnnluen, nói: “Thêzmlń lão có biêzmlńt bêzmlnn trong hai côrceb̃ quan tài bêzmlnn cạnh mình là ai khôrcebng?”.

Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn gâtvdḍt gâtvdḍt đnnluâtvdd̀u: “Bêzmlnn trái là tôrcebn nưtgyd̃ Tiêzmln̉u Hoàn của ta, bêzmlnn phải là Dã Câtvdd̉u Đzmrwạo Nhâtvddn”.




Tiêzmln̉u Bạch hưtgyd́ nhẹ môrceḅt tiêzmlńng, lưtgyd̀ mătahŕt nhìn Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn môrceḅt cái, làm lão hơtgydi bị lúng túng ngâtvdd̀n ngưtgyd̀, nhưtgydng lúc này thì cũng khôrcebng thêzmln̉ đnnluêzmln̉ ý đnnluêzmlńn thêzmln̉ diêzmlṇn làm gì nưtgyd̃a, vôrceḅi vàng chătahŕp tay thành khâtvdd̉n câtvdd̀u xin Tiêzmln̉u Bạch: “Vị đnnluại tiêzmlnn này … đnnluại tiêzmlnn … đnnluại phát tưtgyd̀ bi… nêzmlńu đnnluã cưtgyd́u lão phu, xin hãy thuâtvdḍn tay cưtgyd́u luôrcebn hai ngưtgydơtgyd̀i bọn họ vơtgyd́i!”.

Tiêzmln̉u Bạch nhún nhún vai, bưtgydơtgyd́c hai bưtgydơtgyd́c vào trong cătahrn phòng tôrceb́i, đnnluôrceḅt nhiêzmlnn chau mày lại, dưtgydơtgyd̀ng nhưtgyd nghĩ ra đnnluzmlǹu gì đnnluó, rôrceb̀i quay lại nhìn Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn, trêzmlnn mătahṛt có thêzmlnm mâtvdd́y phâtvdd̀n dị dạng, cưtgyd́ nhìn Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn đnnluătahrm đnnluătahrm.

Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn bị nàng nhìn nhưtgydtvdḍy, cũng cảm thâtvdd́y mâtvdd́t tưtgyḍ nhiêzmlnn, cưtgydơtgyd̀i khan môrceḅt tiêzmlńng hỏi: “Côrcebtgydơtgydng … côrcebtgydơtgydng nhìn gì vâtvdḍy?”.

Tiêzmln̉u Bạch trưtgyd̀ng mătahŕt lêzmlnn nhìn lão: “Lão vưtgyd̀a rôrceb̀i gọi ta là gì?”.

Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn “A” lêzmlnn môrceḅt tiêzmlńng, lui lại hai bưtgydơtgyd́c, trêzmlnn mătahṛt lôrceḅ vẻ hôrceb́i hâtvdḍn.

Tiêzmln̉u Bạch lại chătahrm chú nhìn lão thêzmlnm môrceḅt lâtvdd̀n nưtgyd̃a, nhạt nhẽo nói: “Ta đnnluã coi thưtgydơtgyd̀ng lão rôrceb̀i … khôrcebng ngơtgyd̀ lão có thêzmln̉ nhìn nhâtvdḍn ra thâtvddn phâtvdḍn của ta”.

Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn cưtgydơtgyd̀i khôrceb̉, chătahŕp tay nói: “Côrcebtgydơtgydng … côrcebtgydơtgydng… lão phu khôrcebng hêzmlǹ có ý khác, chỉ là thuâtvdḍn miêzmlṇng nói ra môrceḅt câtvddu khôrcebng nêzmlnn nói mà thôrcebi. Côrcebtgydơtgydng bơtgyd́t giâtvdḍn, bơtgyd́t giâtvdḍn”.

Tiêzmln̉u Bạch nhâtvddn lúc này câtvdd̉n thâtvdḍn quan sát lại Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn thêzmlnm môrceḅt lưtgydơtgyḍt nưtgyd̃a, phát hiêzmlṇn thâtvdd́y lão đnnluâtvdd̀u này cưtgydơtgyd́c bôrceḅ rôrceb́i loạn, khí huyêzmlńt khôrcebng đnnluủ, đnnluích thưtgyḍc khôrcebng phải là bâtvdḍc châtvddn tu có đnnluạo hạnh cao thâtvddm, chỉ là khôrcebng hiêzmln̉u vì sao, nhãn quang của lão lại có thêzmln̉ lơtgyḍi hại đnnluêzmlńn vâtvdḍy, so vơtgyd́i râtvdd́t nhiêzmlǹu kẻ tu đnnluạo thành danh trêzmlnn giang hôrceb̀ thì còn sătahŕc bén hơtgydn bôrceḅi phâtvdd̀n.

Trong lúc Tiêzmln̉u Bạch đnnluang bătahrn khoătahrn suy nghĩ, thì trong lòng Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn cũng có thêzmlnm phâtvdd̀n lo lătahŕng, chỉ là khôrcebng thêzmln̉ làm đnnluưtgydơtgyḍc gì, đnnluành côrceb́ gưtgydơtgyḍng cưtgydơtgyd̀i nói vơtgyd́i Tiêzmln̉u Bạch: “Côrcebtgydơtgydng xin hãy đnnluại phát thiêzmlṇn tâtvddm, đnnlui cưtgyd́u ngưtgydơtgyd̀i trưtgydơtgyd́c có đnnluưtgydơtgyḍc khôrcebng?”.

Tiêzmln̉u Bạch hưtgyd̀ nhẹ môrceḅt tiêzmlńng, lưtgydơtgyd̀m Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn môrceḅt cái làm lão lâtvdḍp tưtgyd́c câtvddm nhưtgydzmlńn, lătahṛng lẽ lùi lại môrceḅt bưtgydơtgyd́c, còn đnnluịnh nói thêzmlnm gì nưtgyd̃a nhưtgydng chỉ thâtvdd́y Tiêzmln̉u Bạch khẽ lătahŕc mình môrceḅt cái biêzmlńn mâtvdd́t trong cătahrn phòng tôrceb́i đnnluen đnnluó, chỉ trong giâtvddy lát đnnluã nghe thâtvdd́y tiêzmlńng nôrceb̉ âtvdd̀m âtvdd̀m vang lêzmlnn liêzmlnn miêzmlnn bâtvdd́t tuyêzmlṇt, rôrceb̀i kêzmlń đnnluó là nhưtgyd̃ng tiêzmlńng vù vù quái dị tưtgyd̀ trong phòng vang ra ngoài.

rceḅt lát sau, Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn chơtgyḍt thâtvdd́y trưtgydơtgyd́c mătahŕt tôrceb́i sâtvdd̀m lại, vôrceḅi vàng kêzmlnu lêzmlnn môrceḅt tiêzmlńng: “ôrceb́i châtvdd!”, rôrceb̀i lâtvdḍp tưtgyd́c co châtvddn chạy ra xa. Chỉ thâtvdd́y hai côrceb̃ quan tài vưtgyd̀a rôrceb̀i mơtgyd́i đnnluătahṛt trong cătahrn phòng đnnluó đnnluã bị Tiêzmln̉u Bạch ném bay ra ngoài.

“âtvdd̀m! âtvdd̀m!”.

Hai côrceb̃ quan tài nătahṛng nêzmlǹ rơtgydi xuôrceb́ng đnnluâtvdd́t, làm bụi đnnluâtvdd́t trong đnnluình viêzmlṇn bay lêzmlnn mù mịt, so vơtgyd́i vưtgyd̀a rôrceb̀i thì chỉ có hơtgydn chưtgyd́ khôrcebng kém. Môrceḅt lúc sau, giưtgyd̃a làn bụi âtvdd́y vang lêzmlnn tiêzmlńng ho của môrceḅt nam môrceḅt nưtgyd̃, Tiêzmln̉u Hoàn và Dã Câtvdd̉u Đzmrwạo Nhâtvddn quả nhiêzmlnn đnnluã loạng choạng chạy ra.




Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn cả mưtgyd̀ng, vôrceḅi vàng chạy tơtgyd́i, kéo hai ngưtgydơtgyd̀i ra môrceḅt bêzmlnn, hỏi nọ hỏi kia, Tiêzmln̉u Bạch khôrcebng biêzmlńt tưtgyd̀ lúc nào cũng đnnluã bưtgydơtgyd́c ra khỏi gian phòng nhỏ, đnnluưtgyd́ng môrceḅt bêzmlnn nhìn dáng vẻ mưtgyd̀ng rơtgyd̃ hoan hỉ của ba ngưtgydơtgyd̀i. Nhưtgydng sătahŕc mătahṛt rõ ràng đnnluã có thêzmlnm mâtvdd́y phâtvdd̀n ngưtgydng trọng, thỉnh thoảng lại lại liêzmlńc mătahŕt nhìn vào trong góc tôrceb́i om của cătahrn phòng nhỏ kia.

Lúc này bụi đnnluâtvdd́t đnnluã dâtvdd̀n dâtvdd̀n lătahŕng xuôrceb́ng, Tiêzmln̉u Bạch đnnluưtgyd́ng yêzmlnn bâtvdd́t đnnluôrceḅng, còn bọn Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn ba ngưtgydơtgyd̀i mơtgyd́i thoát khỏi đnnluại nạn, đnnluáng lẽ ra phải râtvdd́t vui mưtgyd̀ng mơtgyd́i đnnluúng, nhưtgydng khôrcebng hiêzmln̉u sao lúc này lại nhưtgyd có vẻ đnnluang tranh châtvdd́p đnnluzmlǹu gì, cụ thêzmln̉ có lẽ là Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn nói ra gì đnnluó, nhưtgydng Tiêzmln̉u Hoàn lại kiêzmlnn quyêzmlńt phản đnnluôrceb́i, còn Dã Câtvdd̉u Đzmrwạo Nhâtvddn thì vâtvdd̃n nhưtgyd trưtgydơtgyd́c, chỉ nhìn hai ngưtgydơtgyd̀i tranh cãi, còn bản thâtvddn thì chătahr̉ng phát biêzmln̉u ý kiêzmlńn gì sâtvdd́t.

Tiêzmln̉u Bạch đnnluưtgyd́ng nhìn bọn họ nói chuyêzmlṇn môrceḅt lúc lâtvddu mà dưtgydơtgyd̀ng nhưtgydtvdd̃n khôrcebng thêzmln̉ thôrceb́ng nhâtvdd́t đnnluưtgydơtgyḍc ý kiêzmlńn, bâtvdd́t giác cũng cảm thâtvdd́y có chút hiêzmlńu kỳ, châtvdḍm rãi câtvdd́t bưtgydơtgyd́c đnnlui lại gâtvdd̀n. Chỉ thâtvdd́y Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn nhíu chătahṛt hai hàng lôrcebng mày lại, mêzmlṇt mỏi nói: “Đzmrwưtgydơtgyḍc rôrceb̀i! Đzmrwưtgyd̀ng nói nưtgyd̃a! Bâtvddy giơtgyd̀ chúng ta lâtvdḍp tưtgyd́c rơtgyd̀i khỏi nơtgydi quỷ quái này, bătahr̀ng khôrcebng têzmlnn ma đnnluâtvdd̀u kia trơtgyd̉ lại, chúng ta sẽ chêzmlńt khôrcebng chôrceb̃ chôrcebn thâtvddy thâtvdḍt đnnluó”.

Tiêzmln̉u Hoàn cưtgydơtgyd̀i nhạt: “Vâtvdḍy ngưtgydơtgyd̀i bêzmlnn trong kia phải làm thêzmlń nào?”.

Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn ngâtvddy ngưtgydơtgyd̀i ra, có lẽ trong lòng cũng hơtgydi cảm thâtvdd́y xâtvdd́u hôrceb̉, nhưtgydng ngoài miêzmlṇng vâtvdd̃n quyêzmlńt khôrcebng chịu nhâtvdḍn thua, côrceb́ cãi bătahr̀ng đnnluưtgydơtgyḍc: “Tiêzmln̉u hài tưtgyd̉ nhưtgyd con thì hiêzmln̉u biêzmlńt gì, ngưtgydơtgyd̀i âtvdd́y bị trúng phải kỳ thuâtvdḍt Tru Tâtvddm Tỏa, thêzmlnm nưtgyd̃a bêzmlnn ngoài quan tài còn có câtvdd́m chêzmlń khác nưtgyd̃a, chúng ta đnnluătahr̀ng nào cũng khôrcebng cưtgyd́u nôrceb̉i y, chi bătahr̀ng đnnlui trưtgydơtgyd́c còn hơtgydn. Bătahr̀ng khôrcebng cưtgyd́ dâtvddy dưtgyda kéo dài ơtgyd̉ đnnluâtvddy mãi thêzmlń này, têzmlnn ma đnnluâtvdd̀u quay lại, chúng ta khôrcebng phải đnnluâtvddm đnnluâtvdd̀u vào chôrceb̃ chêzmlńt hay sao?”.

Tiêzmln̉u Hoàn tưtgyd́c giâtvdḍn nói: “Gia gia, ngưtgydơtgyd̀i lại nói lung tung rôrceb̀i. Hôrcebm đnnluó rõ ràng là ngưtgydơtgyd̀i âtvdd́y vì chúng ta nêzmlnn mơtgyd́i bị ma đnnluâtvdd̀u câtvdd̀m giưtgyd̃, làm sao chúng ta vong âtvddn phụ nghĩa nhưtgyd thêzmlń đnnluưtgydơtgyḍc chưtgyd́?”.

Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn lătahŕc đnnluâtvdd̀u lia lịa nói: “Sai rôrceb̀i, sai rôrceb̀i. Hôrcebm  âtvdd́y y bị câtvdd̀m giưtgyd̃ là thâtvdḍt, nhưtgydng vì chúng ta thì hoàn toàn khôrcebng phải. Theo lão phu thì vơtgyd́i đnnluạo hạnh cao tuyêzmlṇt của têzmlnn ma đnnluâtvdd̀u đnnluó, chúng ta tưtgyḍ nhiêzmlnn là kém râtvdd́t xa, song ngưtgydơtgyd̀i giúp chúng ta kia cũng tuyêzmlṇt đnnluôrceb́i khôrcebng thêzmln̉ bătahr̀ng đnnluưtgydơtgyḍc”.

Tiêzmln̉u Hoàn bĩu môrcebi nói: “Thêzmlń nào thì chúng ta cũng khôrcebng thêzmln̉ bỏ lại y nhưtgyd thêzmlń đnnluưtgydơtgyḍc”.

Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn nhíu mày ra vẻ khôrceb̉ sơtgyd̉, đnnluang đnnluịnh lêzmlnn tiêzmlńng tiêzmlńp tục khuyêzmlnn nhủ tôrcebn nưtgyd̃ ngoan côrceb́ của mình thì đnnluôrceḅt nhiêzmlnn nghe thâtvdd́y tiêzmlńng Tiêzmln̉u Bạch câtvdd́t tiêzmlńng: “Ngưtgydơtgyd̀i kia và cả têzmlnn ma đnnluâtvdd̀u mà lão nói, rôrceb́t cuôrceḅc là kẻ nào vâtvdḍy?”.

Tiêzmln̉u Hoàn và Dã Câtvdd̉u Đzmrwạo Nhâtvddn đnnluêzmlǹu ngâtvdd̉n ngưtgydơtgyd̀i, sau đnnluó song song lătahŕc đnnluâtvdd̀u. Tiêzmln̉u Bạch lại đnnluưtgyda mătahŕt nhìn sang Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn, Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn lãng tránh ánh mătahŕt của nàng, nhìn ra phía khác rôrceb̀i nói: “Ba ngưtgydơtgyd̀i chúng tôrcebi đnnluêzmlǹu là kẻ tâtvdd̀m thưtgydơtgyd̀ng, làm sao biêzmlńt đnnluưtgydơtgyḍc chưtgyd́”.

Tiêzmln̉u Bạch khẽ chau mày, nêzmlńu nói nưtgyd̃ tưtgyd̉ và đnnluạo nhâtvddn mătahṛt mũi côrceb̉ quái giôrceb́ng con chó đnnluưtgyd́ng bêzmlnn cạnh nàng khôrcebng biêzmlńt thì nàng chătahr̉ng hêzmlǹ hoài nghi, song lõ già Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn này thì cưtgyḍc kỳ quái dị, nàng có thêzmln̉ khătahr̉ng đnnluịnh là lão đnnluang giâtvdd́u giêzmlńm đnnluzmlǹu gì đnnluó, chỉ là Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn môrceḅt mưtgyḍc nói khôrcebng biêzmlńt, nêzmlnn dù nàng có hoài nghi, cũng đnnluành vôrcebzmlń khả thi, cuôrceb́i cùng đnnluành phải nén lại tâtvddm trạng tò mò nghi hoătahṛc âtvdd́y của mình, quay sang hỏi Tiêzmln̉u Hoàn: “Tiêzmln̉u côrcebtgydơtgydng, có còn nhơtgyd́ ngưtgydơtgyd̀i đnnluã giúp ba ngưtgydơtgyd̀i và têzmlnn ma đnnluâtvdd̀u dùng pháp bảo gì khôrcebng?”.

tgyd̀ lúc mơtgyd́i nhìn thâtvdd́y Tiêzmln̉u Bạch, trong lòng Tiêzmln̉u Hoàn đnnluã thâtvdd́y rung đnnluôrceḅng, trưtgydơtgyd́c nay nàng vôrceb́n râtvdd́t tưtgyḍ phụ vêzmlǹ sătahŕc đnnluẹp của mình, nhưtgydng khi đnnluôrceb́i diêzmlṇn vơtgyd́i dung mạo diêzmlñm tuyêzmlṇt thiêzmlnn hạ, kiêzmlǹu mị vôrceb song của Tiêzmln̉u Bạch, đnnluătahṛc biêzmlṇt là vẻ quyêzmlńn rũ lúc nào cũng âtvdd̉n hiêzmlṇn trong đnnluôrcebi mătahŕt long lanh của nàng, phong thái thành thục yêzmln̉u đnnluzmlṇu, quả thâtvdḍt bâtvdd́t luâtvdḍn thêzmlń nào Tiêzmln̉u Hoàn cũng khôrcebng thêzmln̉ bì kịp.

Trong lòng nàng đnnluã cảm thâtvdd́y ba bôrceb́n phâtvdd̀n yêzmlnu thích đnnluôrceb́i phưtgydơtgydng, huôrceb́ng hôrceb̀ Tiêzmln̉u Bạch còn là âtvddn nhâtvddn cưtgyd́u mạng của ba ngưtgydơtgyd̀i nưtgyd̃a, nêzmlnn cảm giác lại càng thâtvddn thiêzmlńt, nêzmlnn khi thâtvdd́y Tiêzmln̉u Bạch hỏi mình, Tiêzmln̉u Hoàn chỉ thâtvdd́y ánh mătahŕt của nưtgyd̃ tưtgyd̉ này dịu dàng nhưtgydtgydơtgyd́c vâtvdḍy, bản thâtvddn mình cũng là nưtgyd̃ tưtgyd̉, nhưtgydng trong lòng cũng khôrcebng khỏi bôrceb̀i hôrceb̀i, tim đnnluâtvdḍp loạn nhịp, lúc nói chuyêzmlṇn cũng trơtgyd̉ nêzmlnn khâtvdd̉n trưtgydơtgydng lătahŕp bătahŕp.




“à … cái … cái gì?”.

Chu Nhâtvdd́t Tiêzmlnn và Dã Câtvdd̉u Đzmrwạo Nhâtvddn đnnluưtgyd́ng bêzmlnn cạnh nàng đnnluêzmlǹu có chút hơtgydi bâtvdd́t ngơtgyd̀, tròn mătahŕt nhìn Tiêzmln̉u Hoàn. Tiêzmln̉u Bạch mĩm cưtgydơtgyd̀i, rôrceb̀i hỏi lại môrceḅt lâtvdd̀n nưtgyd̃a, Tiêzmln̉u Hoàn giơtgyd̀ mơtgyd́i đnnluịnh thâtvdd̀n, tưtgyḍ mătahŕng mình môrceḅt câtvddu, rôrceb̀i cúi đnnluâtvdd̀u nhìn xuôrceb́ng đnnluâtvdd́t, lí nhí đnnluáp: “Chuyêzmlṇn này thì tôrcebi khôrcebng biêzmlńt, ngưtgydơtgyd̀i đnnluã giúp đnnluơtgyd̃ chúng tôrcebi đnnluó … đnnluạo hạnh của y râtvdd́t cao, dùng môrceḅt câtvddy tiêzmlnn kiêzmlńm, dài ba thưtgydơtgyd́c, màu vàng đnnluỏ. Lúc thi triêzmln̉n thì uy lưtgyḍc vôrceb song, giôrceb́ng nhưtgydrceḅt luôrceb̀ng hỏa diêzmlñm đnnluỏ rưtgyḍc vâtvdḍy …”.

“Xích diêzmlñm?”.

rceḅt tiêzmlńng kêzmlnu thảng thôrceb́t, mang theo mâtvdd́y phâtvdd̀n kinh ngạc mưtgyd̀ng rơtgyd̃ và khâtvdd̉n trưtgydơtgydng đnnluôrceḅt nhiêzmlnn vang lêzmlnn tưtgyd̀ bêzmlnn ngoài cánh cưtgyd̉a đnnluình viêzmlṇn. Cả bôrceb́n ngưtgydơtgyd̀i bọn Tiêzmln̉u Bạch đnnluêzmlǹu kinh ngạc quay đnnluâtvdd̀u lại nhìn, thì thâtvdd́y môrceḅt bạch y nưtgyd̃ tưtgyd̉ thanh lêzmlṇ xuâtvdd́t trâtvdd̀n thình lình xuâtvdd́t hiêzmlṇn, tay nàng câtvdd̀m môrceḅt thanh tiêzmlnn kiêzmlńm màu lam nhạt, hào quang lâtvdd́p lánh, vưtgyd̀a nhìn đnnluã biêzmlńt ngay là chí bảo thuôrceḅc hàng thưtgydơtgyḍng phâtvdd̉m. Còn dung mạo của nưtgyd̃ tưtgyd̉ này, so vơtgyd́i Tiêzmln̉u Bạch thì đnnluúng là khó phâtvddn cao hạ, cũng thuôrceḅc hàng nhâtvddn gian tuyêzmlṇt sătahŕc.

tgyd̃ tưtgyd̉ này khôrcebng phải là Lục Tuyêzmlńt Kỳ của Tiêzmln̉u Trúc Phong, Thanh Vâtvddn Môrcebn thì còn ai vào đnnluâtvddy đnnluưtgydơtgyḍc nưtgyd̃a?.

* * * * * *

zmlnn dưtgydơtgyd́i Thanh Vâtvddn Sơtgydn, trong đnnluôrceb́ng hoang tàn của Thảo Miêzmlńu Thôrcebn.

zmlnn dưtgydơtgyd́i nhưtgyd̃ng bưtgyd́c tưtgydơtgyd̀ng đnnluôrceb̉ nát, trong đnnluám cỏ hoang um tùm, thỉnh thoảng lại vang lêzmlnn tiêzmlńng côrcebn trùng rả rích, khiêzmlńn nơtgydi đnnluâtvddy đnnluã hoang vătahŕng lại càng thêzmlnm thêzmlntgydơtgydng.

Bóng đnnluêzmlnm mù mịt, bâtvdd̀u trơtgyd̀i phủ kín mâtvddy đnnluen, chỉ có mâtvdd́y ngôrcebi sao nhâtvdd́p nháy phát ra nhưtgyd̃ng tia sáng yêzmlńu ơtgyd́t là vâtvdd̃n còn ngoan cuơtgyd̀ng ló đnnluâtvdd̀u ra ngoài, rọi xuôrceb́ng nhâtvddn gian môrceḅt chút ánh sáng nhỏ nhoi.

ơtgyd̉ môrceḅt góc thôrcebn, bêzmlnn môrceḅt bưtgyd́c tưtgydơtgyd̀ng đnnluã sâtvdḍp xuôrceb́ng quá nưtgyd̉a, Quỷ Lêzmlṇ lătahṛng lẽ ngôrceb̀i dưtgyḍa lưtgydng vào tưtgydơtgyd̀ng đnnluâtvdd́t, bêzmln cạnh hătahŕn là con khỉ nhỏ Tiêzmln̉u Hôrcebi đnnluang nătahr̀m dưtgydơtgyd́i đnnluâtvdd́t, đnnluâtvdd̀u gôrceb́i lêzmlnn đnnluùi hătahŕn, tưtgyd́ chi duôrceb̃i thătahr̉ng, ngủ khò khò…

Quỷ Lêzmlṇ khôrcebng ngủ, đnnluôrcebi mătahŕt hătahŕn vâtvdd̃n mơtgyd̉ trưtgyd̀ng trưtgyd̀ng, lătahṛng lẽ quan sát tưtgyd̀ng gôrceb́c câtvddy ngọn cỏ, tưtgyd̀ng tâtvdd́c đnnluâtvdd́t, tưtgyd̀ng ngôrcebi nhà đnnluôrceb̉ nát.

tgydi này là côrceb́ hưtgydơtgydng của hătahŕn, là nơtgydi hătahŕn đnnluã trải qua tuôrceb̉i thơtgyd hạnh phúc, chỉ là thơtgyd̀i gian quá tình, tâtvdd́t cả nhưtgyd̃ng chuyêzmlṇn âtvdd́y cuôrceb́i cùng đnnluêzmlǹu đnnluã trơtgyd̉ thành ký ưtgyd́c, chỉ còn lưtgydu lại môrceḅt đnnluôrceb́ng đnnluôrceb̉ nát, khiêzmlńn cho ngưtgydơtgyd̀i ta phải thôrceb̉n thưtgyd́c thơtgyd̉ dài.

Thêzmlń nhưtgydng, con ngưtgydơtgyd̀i ta sôrceb́ng là vì thưtgyd́ gì?.




Quỷ Lêzmlṇ đnnluảo mătahŕt xung quanh môrceḅt lưtgydơtgyḍt, sau đnnluó châtvdḍm rãi ngâtvdd̉ng đnnluâtvdd̀u, nhìn lêzmlnn bâtvdd̀u trơtgyd̀i đnnluêzmlnm thătahrm thătahr̉m.

Khôrcebng hiêzmln̉u trêzmlnn trơtgyd̀i kia, liêzmlṇu thâtvdḍt sưtgyḍ có thâtvdd̀n tiêzmlnn ma quỷ có thêzmln̉ nghe thâtvdd́u tiêzmlńng lòng của thêzmlń nhâtvddn hay khôrcebng?

Con khỉ Tiêzmln̉u Hôrcebi mâtvdd́p máy miêzmlṇng, phát ra nhưtgyd̃ng tiêzmlńng phì phì, xoay ngưtgydơtgyd̀i rúc đnnluâtvdd̀u vào lòng Quỷ Lêzmlṇ, rôrceb̀i tiêzmlńp tục ngáy khò khò.

Có lẽ nó nătahr̀m mơtgyd thâtvdd́y thưtgyd́ dã quả mà nó thích ătahrn nhâtvdd́t chătahrng?

Quỷ Lêzmlṇ thu hôrceb̀i mục quang, nhìn xuôrceb́ng con khỉ trong lòng mình, đnnluưtgyda tay vuôrceb́t nhẹ lêzmlnn đnnluâtvdd̀u nó, nhưtgyd̃ng sơtgyḍi lôrcebng tơtgyd trêzmlnn đnnluâtvdd̀u Tiêzmln̉u Hôrcebi râtvdd́t mêzmlǹm mại, truyêzmlǹn vào tay hătahŕn môrceḅt chút hơtgydi âtvdd́m.

Khóe miêzmlṇng hătahŕn hiêzmlṇn ra môrceḅt nụ cưtgydơtgyd̀i, môrceḅt nụ cưtgydơtgyd̀i ôrcebn hòa và đnnluơtgydn thuâtvdd̀n, phảng phâtvdd́t nhưtgyd đnnluưtgyd́a trẻ nhiêzmlǹu nătahrm trưtgydơtgyd́c đnnluã tưtgyd̀ng hoan hỉ hò hét chạy vòng quanh trong thôrcebn này vâtvdḍy.

Gió đnnluêzmlnm lạnh lẽo, xa xa dưtgydơtgyd̀ng nhưtgyd có ngưtgydơtgyd̀i đnnluang thủ thỉ thì thâtvdd̀m, cỏ câtvddy rung rinh theo gió, gió cũng mang theo mùi hưtgydơtgydng dịu nhẹ của lá cỏ nhành hoa.

tahŕn nhătahŕm mătahŕt lại.

rceḅt đnnluêzmlnm thâtvdḍt yêzmlnn tĩnh, thâtvdḍt yêzmlnn bình…

Đzmrwôrceḅt nhiêzmlnn con khỉ Tiêzmln̉u Hôrcebi giâtvdḍt mình trơtgyd̉ dâtvdḍy, ba con mătahŕt cùng lúc mơtgyd̉ bưtgyd̀ng, nhâtvdd́c đnnluâtvdd̀u khỏi đnnluùi Quỷ Lêzmlṇ, tưtgyd̀ tưtgyd̀ nhỏm lêzmlnn, cơtgydrceb̀ nhưtgyd đnnluang lătahŕng nghe gì đnnluó. Cùng lúc âtvdd́y, hai hàng lôrcebng mày của Quỷ Lêzmlṇ cũng chau lại, nụ cưtgydơtgyd̀i còn phảng phâtvdd́t trêzmlnn khóe miêzmlṇng giơtgyd̀ đnnluã hoàn toàn biêzmlńn mâtvdd́t khôrcebng dâtvdd́u vêzmlńt.

tahŕn tưtgyd̀ tưtgyd̀ mơtgyd̉ mătahŕt, thêzmlń giơtgyd́i trưtgydơtgyd́c mătahŕt vâtvdd̃n là thêzmlń giơtgyd́i âtvdd́y.

tahŕn đnnluưtgyda tay vôrceb̃ nhè nhẹ lêzmlnn đnnluâtvdd̀u Tiêzmln̉u Hôrcebi, con khỉ lâtvdḍp tưtgyd́c bình tĩnh trơtgyd̉ lại, quay đnnluâtvdd̀u nhìn hătahŕn, ba con mătahŕt khôrcebng ngưtgyd̀ng đnnluảo đnnlui đnnluảo lại, nhưtgydng cũng khôrcebng ngủ nưtgyd̃a, mà tưtgyd̀ tưtgyd̀ ngôrceb̀i dâtvdḍy, đnnluưtgyda tay lêzmlnn gãi gãi đnnluâtvdd̀u, sau đnnluó nhún châtvddn nhảy lêzmlnn vai Quỷ Lêzmlṇ, khôrcebng ngưtgyd̀ng nhìn ngó khătahŕp xung quanh.

Quỷ Lêzmlṇ vâtvdd̃n ngôrceb̀i yêzmlnn trong góc tưtgydơtgyd̀ng, trưtgydơtgyd́c mătahṛt hătahŕn, bưtgyd́c tưtgydơtgyd̀ng đnnluôrceb̉ nát vưtgyd̀a hay che chătahŕn hêzmlńt cả ngưtgydơtgyd̀i, nhưtgydng nhưtgyd̃ng khe nưtgyd́t chạy dọc ngang khătahŕp tưtgydơtgyd̀ng, lại cũng cho phép hătahŕn nhìn đnnluưtgydơtgyḍc ra bêzmlnn ngoài.




rceḅt nơtgydi hoang lưtgydơtgydng thêzmlń này, ban ngày có ngưtgydơtgyd̀i đnnluêzmlńn cũng là chuyêzmlṇn hiêzmlńm, lẽ nào trong đnnluêzmlnm tôrceb́i khôrcebng trătahrng mơtgyd̀ mịt này lại có chuyêzmlṇn gì xảy ra bâtvdd́t ngơtgyd̀ hay sao?

rceḅt khôrcebng khí kỳ dị bâtvdd́t ngơtgyd̀ ba trùm lêzmlnn cả khu hoang phêzmlń, trưtgyḍc giác của Quỷ Lêzmlṇ cũng cảm nhâtvdḍn đnnluưtgydơtgyḍc đnnluzmlǹu gì đnnluó, hai hàng lôrcebng mày càng nhíu chătahṛt hơtgydn. Trâtvdḍn dạ phong cũng trơtgyd̉ nêzmlnn lạnh lẽo nhưtgyd âtvddm phong tưtgyd̀ cưtgyd̉u u đnnluịa phủ thôrceb̉i vêzmlǹ, thâtvdd́u xưtgydơtgydng thâtvdd́u côrceb́t, chỉ là cái lạnh này khôrcebng phải cái lạnh ngoài da thịt, mà là môrceḅt thưtgyd́ ảo giác nhưtgyd kinh mạch đnnluêzmlǹu bị đnnluôrcebng cưtgyd́ng lại tưtgyd̀ bêzmlnn trong vâtvdḍy. Trong luôrceb̀ng âtvddm phong kỳ dị đnnluó, môrceḅt bóng đnnluen tưtgyd̀ trêzmlnn trơtgyd̀i nhảy xuôrceb́ng, vôrceb thanh vôrcebtgyd́c hạ thâtvddn giưtgyd̃a vùng hoang phêzmlń.

ơtgyd̉ phía xa, Quỷ Lêzmlṇ vâtvdd̃n yêzmlnn lătahṛng chătahrm chú quan sát bóng ngưtgydơtgyd̀i mơtgyd́i đnnluêzmlńn qua khe hơtgyd̉ nhỏ trêzmlnn bưtgyd́c tưtgydơtgyd̀ng trưtgydơtgyd́c mătahṛt, nhưtgydng trong lòng đnnluã châtvdd́n đnnluôrceḅng khôrcebng nhỏ. Trêzmlnn ngưtgydơtgyd̀i kẻ mơtgyd́i đnnluêzmlńn còn chưtgyda biêzmlńt là ai này có môrceḅt thưtgyd́ sưtgyd́c mạnh tà ác mà lâtvdd̀n đnnluâtvdd̀u tiêzmlnn hătahŕn mơtgyd́i thâtvdd́y, cho dù cách môrceḅt khoảng khá xa, nhưtgydng trong bóng tôrceb́i, hătahŕn vâtvdd̃n cảm thâtvdd́y huyêzmlńt dịch toàn thâtvddn mình nhưtgyd đnnluang sôrcebi lêzmlnn vâtvdḍy. Nhưtgydng môrceḅt cao nhâtvddn có tu hành đnnluáng sơtgyḍ nhưtgydtvdḍy, tại sao lại đnnluêzmlńn Thảo Miêzmlńu Thôrcebn hoang phêzmlń khôrcebng môrceḅt bóng ngưtgydơtgyd̀i vào lúc canh ba nưtgyd̉a đnnluêzmlnm nhưtgydtvdḍy?.

Quỷ Lêzmlṇ nghĩ mãi mà cũng khôrcebng hiêzmln̉u, cuôrceb́i cùng chỉ đnnluành tiêzmlńp tục quan sát bóng ngưtgydơtgyd̀i kia.

tvdd́t mau chóng, hătahŕn đnnluã phát hiêzmlṇn ra đnnluzmln̉m kỳ quái. Hătahŕn phát hiêzmlṇn ra ngưtgydơtgyd̀i kia lâtvdd̃n vào bóng đnnluêzmlnm hoàn toàn khôrcebng phải vì y mătahṛc hătahŕc y, mà là vì toàn thâtvddn tưtgyd̀ trêzmlnn xuôrceb́ng dưtgydơtgyd́i của kẻ này đnnluêzmlǹu đnnluưtgydơtgyḍc môrceḅt tâtvdd̀ng hătahŕc khí khôrcebng ngưtgyd̀ng chuyêzmln̉n đnnluôrceḅng che phủ, khiêzmlńn ngưtgydơtgyd̀i ta khó có thêzmln̉ nhìn rõ châtvddn diêzmlṇn mục của y.

Quỷ Lêzmlṇ càng lúc càng thâtvdd́y nghi hoătahṛc, càng chú tâtvddm  quan sát ngưtgydơtgyd̀i lạ hơtgydn. Có đnnluzmlǹu sau khi kẻ này hạ thâtvddn xuôrceb́ng đnnluâtvdd́t, y chătahr̉ng hêzmlǹ có bâtvdd́t kỳ môrceḅt đnnluôrceḅng tác nào, cưtgyd́ chỉ đnnluưtgyd́ng yêzmlnn môrceḅt chôrceb̃, khôrcebng hêzmlǹ đnnluôrceḅng đnnluâtvdḍy môrceḅt lúc thâtvdḍt lâtvddu.

Quỷ Lêzmlṇ đnnluang mêzmln hoătahṛc khôrcebng hiêzmln̉u chuyêzmlṇn gì xảy ra, thì bóng đnnluen kia bâtvdd́t chơtgyḍt đnnluôrceḅng đnnluâtvdḍy, sau đnnluó châtvdd̀m châtvdḍm bưtgydơtgyd́c vêzmlǹ phía trưtgydơtgyd́c. Quỷ Lêzmlṇ nhíu chătahṛt mày, lạnh lùng quan sát bóng đnnluen.

tahŕt thâtvdd́y bóng đnnluen kia dâtvdd̃m châtvddn lêzmlnn bãi cỏ, châtvdd̀m châtvdḍm đnnlui qua nhưtgyd̃ng bưtgyd́c tưtgydơtgyd̀ng đnnluôrceb̉ nát, ánh mătahŕt Quỷ Lêzmlṇ dính chătahṛt lêzmlnn ngưtgydơtgyd̀i y, cũng tưtgyd̀ tưtgyd̀ di đnnluôrceḅng theo, bóng đnnluen dưtgydơtgyd̀ng nhưtgyd khôrcebng có môrceḅt mục tiêzmlnu nhâtvdd́t đnnluịnh, thoạt nhìn cưtgyd́ nhưtgyd đnnlui dạo môrceḅt vòng vâtvdḍy. Môrceḅt lúc sau y mơtgyd́i dưtgyd̀ng bưtgydơtgyd́c, tưtgyḍa hôrceb̀ nhưtgyd đnnluã phát hiêzmlṇn ra đnnluiwuf gì đnnluó vâtvdḍy. Quỷ Lêzmlṇ thoáng đnnluôrceḅng tâtvddm, vôrceḅi vàng nhìn theo ánh mătahŕt của đnnluôrceb́i phưtgydơtgydng, đnnluôrceḅt nhiêzmlnn trong lòng nhưtgyd thătahŕt lại, thì ra hătahŕc nhâtvddn kia đnnluang đnnluưtgyd́ng trưtgydơtgyd́c Thảo Miêzmlńu đnnluã nguôrceḅi lạnh tưtgyd̀ lâtvddu.

tahŕc khí vâtvdd̃n bao trùm chung quanh ngưtgydơtgyd̀i lạ mătahṛt, châtvdd̀m châtvdḍm bưtgydơtgyd́c vào trong ngôrcebi tiêzmln̉u miêzmlńu, nhưtgydng y khôrcebng bưtgydơtgyd́c vào trong, mà chỉ đnnluưtgyd́ng ngâtvddy ngưtgydơtgyd̀i ra ơtgyd̉ bêzmlnn ngoài. Quỷ Lêzmlṇ nhìn tưtgyd̀ phía sau, chỉ thâtvdd́y đnnluôrceb́i phưtgydơtgydng chătahrm chú quan sát thảo miêzmlńu môrceḅt lưtgydơtgyḍt, đnnluôrceḅt nhiêzmlnn nhâtvdd́c tay lêzmlnn, môrceḅt tiêzmlńng rít lãnh lót đnnluôrceḅt nhiêzmlnn vang lêzmlnn giưtgyd̃a bàn tay y.

Trong giâtvddy lát, chỉ thâtvdd́y tưtgyd̀ luôrceb̀ng hătahŕc khí bao bọc quanh kẻ âtvdd́y phóng ra môrceḅt tia nhỏ, hóa thành môrceḅt mũi têzmlnn đnnluen, phóng vút đnnlui, bay thătahr̉ng tơtgyd́i môrceḅt câtvddy côrceḅt đnnluã bị tàn phá nătahṛng nêzmlǹ bêzmlnn trong miêzmlńu.

Quỷ Lêzmlṇ đnnluôrceḅt nhiêzmlnn thâtvdd́y tay mình siêzmlńt chătahṛt lại thành nătahŕm đnnluâtvdd́m tưtgyḍ bao giơtgyd̀, nhưtgydng hătahŕn vâtvdd̃n nhâtvdd̃n nại chơtgyd̀ đnnluơtgyḍi, trâtvdd́n đnnluịnh tâtvddm thâtvdd̀n, lătahṛng lẽ tiêzmlńp tục quan sát.

Mũi hătahŕc tiêzmlñn này mơtgyd́i nhìn đnnluã biêzmlńt uy lưtgyḍc cưtgyḍc lơtgyd́n, quả nhiêzmlnn chỉ trong nháy mătahŕt đnnluã bătahŕn vào câtvddy côrceḅt đnnluá hưtgyd hại. Chỉ nghe “râtvdd̀m râtvdd̀m” môrceḅt tiêzmlńng, thạch trụ vôrceb́n đnnluã bị thơtgyd̀i gian tàn phá lâtvdḍp tưtgyd́c vơtgyd̃ nát, đnnluá vụn bay tung tóe, nhưtgydng quái dị hơtgydn đnnluúng lúc âtvdd́y, nơtgydi đnnluó liêzmlǹn đnnluôrceḅt nhiêzmlnn xuâtvdd́t hiêzmlṇn nătahrm đnnluạo u quang, âtvddm khí tràn lan, rôrceb̀i nătahrm bóng u hôrceb̀n hiêzmlṇn ra.

Nhâtvdd́t thơtgyd̀i bôrceb́n bêzmlǹ âtvddm khí đnnluại thịnh, tiêzmlńng quỷ hú ma kêzmlnu vang lêzmlnn ù ù, Quỷ Lêzmlṇ lâtvdḍp tưtgyd́c hiêzmln̉u ra, trêzmlnn mătahṛt thoáng hiêzmlṇn sătahŕc giâtvdḍn. Thảm án nătahrm xưtgyda ơtgyd̉ Thảo Miêzmlńu Thôrcebn, sôrceb́ ngưtgydơtgyd̀i bị chêzmlńt oan cũng đnnluêzmlńn hơtgydn hai trătahrm, nhiêzmlǹu ngưtgydơtgyd̀i chêzmlńt uôrceb̉ng nhưtgydtvdḍy, oán niêzmlṇm tưtgyḍ nhiêzmlnn khôrcebng phải tâtvdd̀m thưtgydơtgyd̀ng, chỉ là nơtgydi này ơtgyd̉ ngay bêzmlnn dưtgydơtgyd́i Thanh Vâtvddn Môrcebn, nătahrm xưtgyda lại đnnluưtgydơtgyḍc Thanh Vâtvddn Môrcebn phái ngưtgydơtgyd̀i xuôrceb́ng làm phép hóa giải bơtgyd́t ma khí, giúp râtvdd́t nhiêzmlǹu âtvddm hôrceb̀n khôrcebng chịu rơtgyd̀i khỏi dưtgydơtgydng gian đnnlui luâtvddn hôrceb̀i, coi nhưtgyd là môrceḅt sưtgyḍ bôrceb̀i thưtgydơtgyd̀ng cho thôrcebn Thảo Miêzmlńu.

Chỉ là khôrcebng hiêzmln̉u vì sao đnnluêzmlńn tâtvdḍn lúc này trong Thảo Miêzmlńu vâtvdd̃n còn râtvdd́t nhiêzmlǹu u hôrceb̀n lơtgyd̉n vơtgyd̉n, chătahr̉ng trách mà nhưtgyd̃ng vùng xung quanh đnnluâtvddy đnnluã hoang phêzmlń nhiêzmlǹu nătahrm nhưtgydng vâtvdd̃n có cỏ bụi mọc đnnluâtvdd̀y, chỉ riêzmlnng có nơtgydi này là khôrcebng thâtvdd́y môrceḅt cọng cỏ hay gôrceb́c câtvddy.

Quỷ Lêzmlṇ đnnluang nghĩ ngơtgyḍi thì đnnluã thâtvdd́y quái nhâtvddn cơtgydrceb̀ nhưtgydtahrn bản khôrcebng thèm đnnluêzmln̉ ý đnnluêzmlńn đnnluám âtvddm hôrceb̀n đnnluang nhe nanh múa vuôrceb́t kia, mà ngưtgydơtgyḍc lại, y chỉ câtvdd̀n khẽ vâtvdd̃y tay môrceḅt cái, đnnluám âtvddm hôrceb̀n lâtvdḍp tưtgyd́c biêzmlńt ngay lơtgyḍi hại, tản ra phía ngoài, nhưtgydng đnnluêzmlǹu giôrceb́ng nhưtgyd bị môrceḅt sưtgyd́c mạnh vôrceb hình kéo lại gâtvdd̀n thâtvddn ảnh thâtvdd̀n bí kia, trong nháy mătahŕt, nhưtgyd̃ng âtvddm hôrceb̀n đnnluó đnnluêzmlǹu tưtgyd̀ tưtgyd̀ bị hút vào làn hătahŕc khí bao quanh y trong tiêzmlńng kêzmlnu gào thảm thiêzmlńt.

Khôrcebng hiêzmln̉u vì sao, khi cảnh này lọt vào mătahŕt, Quỷ Lêzmlṇ chơtgyḍt cảm thâtvdd́y đnnluâtvdd̀u mình nóng bưtgyd̀ng bưtgyd̀ng, huyêzmlńt khí nhưtgydrcebi lêzmlnn sùng sục, môrceḅt cơtgydn giâtvdḍn khôrcebng têzmlnn dâtvddng lêzmlnn che mơtgyd̀ cả lý trí.

tgydi này vôrceb́n là quêzmlntgydơtgydng của hătahŕn.

Thảo miêzmlńu đnnluó, vôrceb́n là nơtgydi hătahŕn chơtgydi đnnluùa.

Quỷ Lêzmlṇ tung mình phóng vút ra.

Bóng đnnluen kia lâtvdḍp tưtgyd́c phát giác ra phía sau có chuyêzmlṇn dị thưtgydơtgyd̀ng, câtvdd́p tôrceb́c quay ngưtgydơtgyd̀i lại, đnnluén lúc y nhìn rõ môrceḅt ngưtgydơtgyd̀i môrceḅt khỉ đnnluang lao tơtgyd́i là ai, thì liêzmlǹn ngâtvddy ngưtgydơtgyd̀i ra trong giâtvddy lát.

Sau đnnluó tưtgyd̀ trong làn hătahŕc khí mơtgyd̀ mịt chơtgyḍt vang lêzmlnn tiêzmlńng cưtgydơtgyd̀i côrceb̉ quái, thanh âtvddm thâtvdd́p trâtvdd̀m khàn khàn, khó nghe vôrceb cùng.

Quỷ Lêzmlṇ rít lêzmlnn: “Ngưtgydơtgydi là kẻ nào, tại sao lại đnnluêzmlńn đnnluâtvddy thu thâtvdḍp âtvddm hôrceb̀n, làm chuyêzmlṇn thưtgydơtgydng thiêzmlnn hại lý, ngưtgydơtgydi khôrcebng sơtgyḍ báo ưtgyd́ng à?”.

tahŕc khí bao quanh đnnluôrceb́i phưtgydơtgydng cuôrceb̀n cuôrceḅn trào dâtvddng, rôrceb̀i đnnluôrceḅt nhiêzmlnn xoáy tròn, làm ngưtgydơtgyd̀i y bôrceb́c cao khỏi mătahṛt đnnluâtvdd́t. Quỷ Lêzmlṇ giâtvdḍt mình kinh hãi, biêzmlńt rõ ngưtgydơtgyd̀i này tuy quái dị nhưtgydng đnnluạo hạnh tuyêzmlṇt đnnluôrceb́i khôrcebng phải tâtvdd̀m thưtgydơtgyd̀ng, liêzmlǹn vôrceḅi vàng ngưtgydng thâtvdd̀n giơtgyd́i bị, khôrcebng ngơtgyd̀ đnnluâtvdd́y chỉ là môrceḅt hưtgyd chiêzmlnu, chỉ thâtvdd́y đnnluôrceb́i phưtgydơtgydng lătahŕc mình môrceḅt cái, rôrceb̀i quay ngưtgydơtgyd̀i lưtgydơtgyd́t đnnlui.

Quỷ Lêzmlṇ hưtgyd̀ lạnh môrceḅt tiêzmlńng, khôrcebng châtvdd̀n chưtgyd̀ ngưtgyḍ khôrcebng đnnlurceb̉i theo sát phía sau. Tưtgyd̀ trêzmlnn cao, hătahŕn thâtvdd́y hưtgydơtgyd́ng đnnluào tâtvdd̉u của kẻ kia là chạy vêzmlǹ phía vùng sơtgydn dã phía nam thành Hà Dưtgydơtgydng ơtgyd̉ gâtvdd̀n đnnluó, liêzmlǹn theo sát khôrcebng dơtgyd̀i, hătahŕn quyêzmlńt tâtvddm phải xem cho bătahr̀ng đnnluưtgydơtgyḍc con ngưtgydơtgyd̀i quái dị kia rôrceb́t cuôrceḅc là kẻ nào?

Còn vêzmlǹ nhưtgyd̃ng gì đnnluang đnnluơtgyḍi hătahŕn phía trưtgydơtgyd́c, thì hătahŕn hoàn toàn chưtgyda nghĩ đnnluêzmlńn.

Nhưtgydng liêzmlṇu đnnluã có ai nghĩ vêzmlǹ nhưtgyd̃ng chuyêzmlṇn âtvdd́y môrceḅt cách nghiêzmlnm túc đnnluâtvddu chưtgyd́, hơtgydn nưtgyd̃a, cho dù hătahŕn có nghiêzmlnm túc suy tính chuyêzmlṇn này, thì liêzmlṇu phỏng có tác dụng gì?.

Có lẽ, đnnluâtvddy cũng giôrceb́ng nhưtgyd chuyêzmlṇn trong tưtgydơtgydng lai vâtvdḍy, bâtvdd́t kêzmln̉ thêzmlń nào, là xâtvdd́u hay tôrceb́t, thì cuôrceb́i cùng vâtvdd̃n phải đnnluôrceb́i mătahṛt vơtgyd́i nó mà thôrcebi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.