Toàn thâ
tvddn Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn lúc này như
tgyd bị mô
rceḅt lơ
tgyd́p bụi che phủ, cơ
tgyd hô
rceb̀ như
tgyd mơ
tgyd́i nă
tahr̀m trong cô
rceb̃ quan tài kia mô
rceḅt lúc, mâ
tvdd́y phâ
tvdd̀n tiê
zmlnn phong đ
nnluạo cô
rceb́t đ
nnluã hoàn toàn biê
zmlńn sạch sành sanh hê
zmlńt cả.
Tiê
zmln̉u Bạch nhìn lão mô
rceḅt lư
tgydơ
tgyḍt tư
tgyd̀ trê
zmlnn xuô
rceb́ng dư
tgydơ
tgyd́i, tư
tgyd̀ dư
tgydơ
tgyd́i lê
zmlnn trê
zmlnn, tư
tgyḍ nhiê
zmlnn là khô
rcebng hỏi như
tgyd̃ng câ
tvddu hỏi vô
rceb vị như
tgyd là có phải lão tư
tgyḍ chui vào nă
tahr̀m trong quan tài hay khô
rcebng, mà trư
tgyḍc tiê
zmlńp hỏi luô
rcebn: “Làm sao lão,ại nă
tahr̀m trong quan tài thê
zmlń?”.
Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn cư
tgydơ
tgyd̀i gư
tgydơ
tgyḍng gạo đ
nnluáp: “Tư
tgyḍ nhiê
zmlnn là lão phu bị ngư
tgydơ
tgyd̀i ta bă
tahŕt ném vào trong đ
nnluó rô
rceb̀i”.
Tiê
zmln̉u Bạch đ
nnluảo mă
tahŕt, liê
zmlńc nhìn vê
zmlǹ phía că
tahrn phòng nhỏ màu đ
nnluen, nói: “Thê
zmlń lão có biê
zmlńt bê
zmlnn trong hai cô
rceb̃ quan tài bê
zmlnn cạnh mình là ai khô
rcebng?”.
Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn gâ
tvdḍt gâ
tvdḍt đ
nnluâ
tvdd̀u: “Bê
zmlnn trái là tô
rcebn nư
tgyd̃ Tiê
zmln̉u Hoàn của ta, bê
zmlnn phải là Dã Câ
tvdd̉u Đ
zmrwạo Nhâ
tvddn”.
Tiê
zmln̉u Bạch hư
tgyd́ nhẹ mô
rceḅt tiê
zmlńng, lư
tgyd̀ mă
tahŕt nhìn Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn mô
rceḅt cái, làm lão hơ
tgydi bị lúng túng ngâ
tvdd̀n ngư
tgyd̀, như
tgydng lúc này thì cũng khô
rcebng thê
zmln̉ đ
nnluê
zmln̉ ý đ
nnluê
zmlńn thê
zmln̉ diê
zmlṇn làm gì nư
tgyd̃a, vô
rceḅi vàng chă
tahŕp tay thành khâ
tvdd̉n câ
tvdd̀u xin Tiê
zmln̉u Bạch: “Vị đ
nnluại tiê
zmlnn này … đ
nnluại tiê
zmlnn … đ
nnluại phát tư
tgyd̀ bi… nê
zmlńu đ
nnluã cư
tgyd́u lão phu, xin hãy thuâ
tvdḍn tay cư
tgyd́u luô
rcebn hai ngư
tgydơ
tgyd̀i bọn họ vơ
tgyd́i!”.
Tiê
zmln̉u Bạch nhún nhún vai, bư
tgydơ
tgyd́c hai bư
tgydơ
tgyd́c vào trong că
tahrn phòng tô
rceb́i, đ
nnluô
rceḅt nhiê
zmlnn chau mày lại, dư
tgydơ
tgyd̀ng như
tgyd nghĩ ra đ
nnluiê
zmlǹu gì đ
nnluó, rô
rceb̀i quay lại nhìn Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn, trê
zmlnn mă
tahṛt có thê
zmlnm mâ
tvdd́y phâ
tvdd̀n dị dạng, cư
tgyd́ nhìn Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn đ
nnluă
tahrm đ
nnluă
tahrm.
Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn bị nàng nhìn như
tgyd vâ
tvdḍy, cũng cảm thâ
tvdd́y mâ
tvdd́t tư
tgyḍ nhiê
zmlnn, cư
tgydơ
tgyd̀i khan mô
rceḅt tiê
zmlńng hỏi: “Cô
rceb nư
tgydơ
tgydng … cô
rceb nư
tgydơ
tgydng nhìn gì vâ
tvdḍy?”.
Tiê
zmln̉u Bạch trư
tgyd̀ng mă
tahŕt lê
zmlnn nhìn lão: “Lão vư
tgyd̀a rô
rceb̀i gọi ta là gì?”.
Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn “A” lê
zmlnn mô
rceḅt tiê
zmlńng, lui lại hai bư
tgydơ
tgyd́c, trê
zmlnn mă
tahṛt lô
rceḅ vẻ hô
rceb́i hâ
tvdḍn.
Tiê
zmln̉u Bạch lại chă
tahrm chú nhìn lão thê
zmlnm mô
rceḅt lâ
tvdd̀n nư
tgyd̃a, nhạt nhẽo nói: “Ta đ
nnluã coi thư
tgydơ
tgyd̀ng lão rô
rceb̀i … khô
rcebng ngơ
tgyd̀ lão có thê
zmln̉ nhìn nhâ
tvdḍn ra thâ
tvddn phâ
tvdḍn của ta”.
Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn cư
tgydơ
tgyd̀i khô
rceb̉, chă
tahŕp tay nói: “Cô
rceb nư
tgydơ
tgydng … cô
rceb nư
tgydơ
tgydng… lão phu khô
rcebng hê
zmlǹ có ý khác, chỉ là thuâ
tvdḍn miê
zmlṇng nói ra mô
rceḅt câ
tvddu khô
rcebng nê
zmlnn nói mà thô
rcebi. Cô
rceb nư
tgydơ
tgydng bơ
tgyd́t giâ
tvdḍn, bơ
tgyd́t giâ
tvdḍn”.
Tiê
zmln̉u Bạch nhâ
tvddn lúc này câ
tvdd̉n thâ
tvdḍn quan sát lại Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn thê
zmlnm mô
rceḅt lư
tgydơ
tgyḍt nư
tgyd̃a, phát hiê
zmlṇn thâ
tvdd́y lão đ
nnluâ
tvdd̀u này cư
tgydơ
tgyd́c bô
rceḅ rô
rceb́i loạn, khí huyê
zmlńt khô
rcebng đ
nnluủ, đ
nnluích thư
tgyḍc khô
rcebng phải là bâ
tvdḍc châ
tvddn tu có đ
nnluạo hạnh cao thâ
tvddm, chỉ là khô
rcebng hiê
zmln̉u vì sao, nhãn quang của lão lại có thê
zmln̉ lơ
tgyḍi hại đ
nnluê
zmlńn vâ
tvdḍy, so vơ
tgyd́i râ
tvdd́t nhiê
zmlǹu kẻ tu đ
nnluạo thành danh trê
zmlnn giang hô
rceb̀ thì còn să
tahŕc bén hơ
tgydn bô
rceḅi phâ
tvdd̀n.
Trong lúc Tiê
zmln̉u Bạch đ
nnluang bă
tahrn khoă
tahrn suy nghĩ, thì trong lòng Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn cũng có thê
zmlnm phâ
tvdd̀n lo lă
tahŕng, chỉ là khô
rcebng thê
zmln̉ làm đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc gì, đ
nnluành cô
rceb́ gư
tgydơ
tgyḍng cư
tgydơ
tgyd̀i nói vơ
tgyd́i Tiê
zmln̉u Bạch: “Cô
rceb nư
tgydơ
tgydng xin hãy đ
nnluại phát thiê
zmlṇn tâ
tvddm, đ
nnlui cư
tgyd́u ngư
tgydơ
tgyd̀i trư
tgydơ
tgyd́c có đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc khô
rcebng?”.
Tiê
zmln̉u Bạch hư
tgyd̀ nhẹ mô
rceḅt tiê
zmlńng, lư
tgydơ
tgyd̀m Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn mô
rceḅt cái làm lão lâ
tvdḍp tư
tgyd́c câ
tvddm như
tgyd hê
zmlńn, lă
tahṛng lẽ lùi lại mô
rceḅt bư
tgydơ
tgyd́c, còn đ
nnluịnh nói thê
zmlnm gì nư
tgyd̃a như
tgydng chỉ thâ
tvdd́y Tiê
zmln̉u Bạch khẽ lă
tahŕc mình mô
rceḅt cái biê
zmlńn mâ
tvdd́t trong că
tahrn phòng tô
rceb́i đ
nnluen đ
nnluó, chỉ trong giâ
tvddy lát đ
nnluã nghe thâ
tvdd́y tiê
zmlńng nô
rceb̉ â
tvdd̀m â
tvdd̀m vang lê
zmlnn liê
zmlnn miê
zmlnn bâ
tvdd́t tuyê
zmlṇt, rô
rceb̀i kê
zmlń đ
nnluó là như
tgyd̃ng tiê
zmlńng vù vù quái dị tư
tgyd̀ trong phòng vang ra ngoài.
Mô
rceḅt lát sau, Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn chơ
tgyḍt thâ
tvdd́y trư
tgydơ
tgyd́c mă
tahŕt tô
rceb́i sâ
tvdd̀m lại, vô
rceḅi vàng kê
zmlnu lê
zmlnn mô
rceḅt tiê
zmlńng: “ô
rceb́i châ
tvdd!”, rô
rceb̀i lâ
tvdḍp tư
tgyd́c co châ
tvddn chạy ra xa. Chỉ thâ
tvdd́y hai cô
rceb̃ quan tài vư
tgyd̀a rô
rceb̀i mơ
tgyd́i đ
nnluă
tahṛt trong că
tahrn phòng đ
nnluó đ
nnluã bị Tiê
zmln̉u Bạch ném bay ra ngoài.
“â
tvdd̀m! â
tvdd̀m!”.
Hai cô
rceb̃ quan tài nă
tahṛng nê
zmlǹ rơ
tgydi xuô
rceb́ng đ
nnluâ
tvdd́t, làm bụi đ
nnluâ
tvdd́t trong đ
nnluình viê
zmlṇn bay lê
zmlnn mù mịt, so vơ
tgyd́i vư
tgyd̀a rô
rceb̀i thì chỉ có hơ
tgydn chư
tgyd́ khô
rcebng kém. Mô
rceḅt lúc sau, giư
tgyd̃a làn bụi â
tvdd́y vang lê
zmlnn tiê
zmlńng ho của mô
rceḅt nam mô
rceḅt nư
tgyd̃, Tiê
zmln̉u Hoàn và Dã Câ
tvdd̉u Đ
zmrwạo Nhâ
tvddn quả nhiê
zmlnn đ
nnluã loạng choạng chạy ra.
Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn cả mư
tgyd̀ng, vô
rceḅi vàng chạy tơ
tgyd́i, kéo hai ngư
tgydơ
tgyd̀i ra mô
rceḅt bê
zmlnn, hỏi nọ hỏi kia, Tiê
zmln̉u Bạch khô
rcebng biê
zmlńt tư
tgyd̀ lúc nào cũng đ
nnluã bư
tgydơ
tgyd́c ra khỏi gian phòng nhỏ, đ
nnluư
tgyd́ng mô
rceḅt bê
zmlnn nhìn dáng vẻ mư
tgyd̀ng rơ
tgyd̃ hoan hỉ của ba ngư
tgydơ
tgyd̀i. Như
tgydng să
tahŕc mă
tahṛt rõ ràng đ
nnluã có thê
zmlnm mâ
tvdd́y phâ
tvdd̀n ngư
tgydng trọng, thỉnh thoảng lại lại liê
zmlńc mă
tahŕt nhìn vào trong góc tô
rceb́i om của că
tahrn phòng nhỏ kia.
Lúc này bụi đ
nnluâ
tvdd́t đ
nnluã dâ
tvdd̀n dâ
tvdd̀n lă
tahŕng xuô
rceb́ng, Tiê
zmln̉u Bạch đ
nnluư
tgyd́ng yê
zmlnn bâ
tvdd́t đ
nnluô
rceḅng, còn bọn Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn ba ngư
tgydơ
tgyd̀i mơ
tgyd́i thoát khỏi đ
nnluại nạn, đ
nnluáng lẽ ra phải râ
tvdd́t vui mư
tgyd̀ng mơ
tgyd́i đ
nnluúng, như
tgydng khô
rcebng hiê
zmln̉u sao lúc này lại như
tgyd có vẻ đ
nnluang tranh châ
tvdd́p đ
nnluiê
zmlǹu gì, cụ thê
zmln̉ có lẽ là Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn nói ra gì đ
nnluó, như
tgydng Tiê
zmln̉u Hoàn lại kiê
zmlnn quyê
zmlńt phản đ
nnluô
rceb́i, còn Dã Câ
tvdd̉u Đ
zmrwạo Nhâ
tvddn thì vâ
tvdd̃n như
tgyd trư
tgydơ
tgyd́c, chỉ nhìn hai ngư
tgydơ
tgyd̀i tranh cãi, còn bản thâ
tvddn thì chă
tahr̉ng phát biê
zmln̉u ý kiê
zmlńn gì sâ
tvdd́t.
Tiê
zmln̉u Bạch đ
nnluư
tgyd́ng nhìn bọn họ nói chuyê
zmlṇn mô
rceḅt lúc lâ
tvddu mà dư
tgydơ
tgyd̀ng như
tgyd vâ
tvdd̃n khô
rcebng thê
zmln̉ thô
rceb́ng nhâ
tvdd́t đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc ý kiê
zmlńn, bâ
tvdd́t giác cũng cảm thâ
tvdd́y có chút hiê
zmlńu kỳ, châ
tvdḍm rãi câ
tvdd́t bư
tgydơ
tgyd́c đ
nnlui lại gâ
tvdd̀n. Chỉ thâ
tvdd́y Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn nhíu chă
tahṛt hai hàng lô
rcebng mày lại, mê
zmlṇt mỏi nói: “Đ
zmrwư
tgydơ
tgyḍc rô
rceb̀i! Đ
zmrwư
tgyd̀ng nói nư
tgyd̃a! Bâ
tvddy giơ
tgyd̀ chúng ta lâ
tvdḍp tư
tgyd́c rơ
tgyd̀i khỏi nơ
tgydi quỷ quái này, bă
tahr̀ng khô
rcebng tê
zmlnn ma đ
nnluâ
tvdd̀u kia trơ
tgyd̉ lại, chúng ta sẽ chê
zmlńt khô
rcebng chô
rceb̃ chô
rcebn thâ
tvddy thâ
tvdḍt đ
nnluó”.
Tiê
zmln̉u Hoàn cư
tgydơ
tgyd̀i nhạt: “Vâ
tvdḍy ngư
tgydơ
tgyd̀i bê
zmlnn trong kia phải làm thê
zmlń nào?”.
Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn ngâ
tvddy ngư
tgydơ
tgyd̀i ra, có lẽ trong lòng cũng hơ
tgydi cảm thâ
tvdd́y xâ
tvdd́u hô
rceb̉, như
tgydng ngoài miê
zmlṇng vâ
tvdd̃n quyê
zmlńt khô
rcebng chịu nhâ
tvdḍn thua, cô
rceb́ cãi bă
tahr̀ng đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc: “Tiê
zmln̉u hài tư
tgyd̉ như
tgyd con thì hiê
zmln̉u biê
zmlńt gì, ngư
tgydơ
tgyd̀i â
tvdd́y bị trúng phải kỳ thuâ
tvdḍt Tru Tâ
tvddm Tỏa, thê
zmlnm nư
tgyd̃a bê
zmlnn ngoài quan tài còn có câ
tvdd́m chê
zmlń khác nư
tgyd̃a, chúng ta đ
nnluă
tahr̀ng nào cũng khô
rcebng cư
tgyd́u nô
rceb̉i y, chi bă
tahr̀ng đ
nnlui trư
tgydơ
tgyd́c còn hơ
tgydn. Bă
tahr̀ng khô
rcebng cư
tgyd́ dâ
tvddy dư
tgyda kéo dài ơ
tgyd̉ đ
nnluâ
tvddy mãi thê
zmlń này, tê
zmlnn ma đ
nnluâ
tvdd̀u quay lại, chúng ta khô
rcebng phải đ
nnluâ
tvddm đ
nnluâ
tvdd̀u vào chô
rceb̃ chê
zmlńt hay sao?”.
Tiê
zmln̉u Hoàn tư
tgyd́c giâ
tvdḍn nói: “Gia gia, ngư
tgydơ
tgyd̀i lại nói lung tung rô
rceb̀i. Hô
rcebm đ
nnluó rõ ràng là ngư
tgydơ
tgyd̀i â
tvdd́y vì chúng ta nê
zmlnn mơ
tgyd́i bị ma đ
nnluâ
tvdd̀u câ
tvdd̀m giư
tgyd̃, làm sao chúng ta vong â
tvddn phụ nghĩa như
tgyd thê
zmlń đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc chư
tgyd́?”.
Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn lă
tahŕc đ
nnluâ
tvdd̀u lia lịa nói: “Sai rô
rceb̀i, sai rô
rceb̀i. Hô
rcebm â
tvdd́y y bị câ
tvdd̀m giư
tgyd̃ là thâ
tvdḍt, như
tgydng vì chúng ta thì hoàn toàn khô
rcebng phải. Theo lão phu thì vơ
tgyd́i đ
nnluạo hạnh cao tuyê
zmlṇt của tê
zmlnn ma đ
nnluâ
tvdd̀u đ
nnluó, chúng ta tư
tgyḍ nhiê
zmlnn là kém râ
tvdd́t xa, song ngư
tgydơ
tgyd̀i giúp chúng ta kia cũng tuyê
zmlṇt đ
nnluô
rceb́i khô
rcebng thê
zmln̉ bă
tahr̀ng đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc”.
Tiê
zmln̉u Hoàn bĩu mô
rcebi nói: “Thê
zmlń nào thì chúng ta cũng khô
rcebng thê
zmln̉ bỏ lại y như
tgyd thê
zmlń đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc”.
Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn nhíu mày ra vẻ khô
rceb̉ sơ
tgyd̉, đ
nnluang đ
nnluịnh lê
zmlnn tiê
zmlńng tiê
zmlńp tục khuyê
zmlnn nhủ tô
rcebn nư
tgyd̃ ngoan cô
rceb́ của mình thì đ
nnluô
rceḅt nhiê
zmlnn nghe thâ
tvdd́y tiê
zmlńng Tiê
zmln̉u Bạch câ
tvdd́t tiê
zmlńng: “Ngư
tgydơ
tgyd̀i kia và cả tê
zmlnn ma đ
nnluâ
tvdd̀u mà lão nói, rô
rceb́t cuô
rceḅc là kẻ nào vâ
tvdḍy?”.
Tiê
zmln̉u Hoàn và Dã Câ
tvdd̉u Đ
zmrwạo Nhâ
tvddn đ
nnluê
zmlǹu ngâ
tvdd̉n ngư
tgydơ
tgyd̀i, sau đ
nnluó song song lă
tahŕc đ
nnluâ
tvdd̀u. Tiê
zmln̉u Bạch lại đ
nnluư
tgyda mă
tahŕt nhìn sang Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn, Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn lãng tránh ánh mă
tahŕt của nàng, nhìn ra phía khác rô
rceb̀i nói: “Ba ngư
tgydơ
tgyd̀i chúng tô
rcebi đ
nnluê
zmlǹu là kẻ tâ
tvdd̀m thư
tgydơ
tgyd̀ng, làm sao biê
zmlńt đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc chư
tgyd́”.
Tiê
zmln̉u Bạch khẽ chau mày, nê
zmlńu nói nư
tgyd̃ tư
tgyd̉ và đ
nnluạo nhâ
tvddn mă
tahṛt mũi cô
rceb̉ quái giô
rceb́ng con chó đ
nnluư
tgyd́ng bê
zmlnn cạnh nàng khô
rcebng biê
zmlńt thì nàng chă
tahr̉ng hê
zmlǹ hoài nghi, song lõ già Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn này thì cư
tgyḍc kỳ quái dị, nàng có thê
zmln̉ khă
tahr̉ng đ
nnluịnh là lão đ
nnluang giâ
tvdd́u giê
zmlńm đ
nnluiê
zmlǹu gì đ
nnluó, chỉ là Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn mô
rceḅt mư
tgyḍc nói khô
rcebng biê
zmlńt, nê
zmlnn dù nàng có hoài nghi, cũng đ
nnluành vô
rceb kê
zmlń khả thi, cuô
rceb́i cùng đ
nnluành phải nén lại tâ
tvddm trạng tò mò nghi hoă
tahṛc â
tvdd́y của mình, quay sang hỏi Tiê
zmln̉u Hoàn: “Tiê
zmln̉u cô
rceb nư
tgydơ
tgydng, có còn nhơ
tgyd́ ngư
tgydơ
tgyd̀i đ
nnluã giúp ba ngư
tgydơ
tgyd̀i và tê
zmlnn ma đ
nnluâ
tvdd̀u dùng pháp bảo gì khô
rcebng?”.
Tư
tgyd̀ lúc mơ
tgyd́i nhìn thâ
tvdd́y Tiê
zmln̉u Bạch, trong lòng Tiê
zmln̉u Hoàn đ
nnluã thâ
tvdd́y rung đ
nnluô
rceḅng, trư
tgydơ
tgyd́c nay nàng vô
rceb́n râ
tvdd́t tư
tgyḍ phụ vê
zmlǹ să
tahŕc đ
nnluẹp của mình, như
tgydng khi đ
nnluô
rceb́i diê
zmlṇn vơ
tgyd́i dung mạo diê
zmlñm tuyê
zmlṇt thiê
zmlnn hạ, kiê
zmlǹu mị vô
rceb song của Tiê
zmln̉u Bạch, đ
nnluă
tahṛc biê
zmlṇt là vẻ quyê
zmlńn rũ lúc nào cũng â
tvdd̉n hiê
zmlṇn trong đ
nnluô
rcebi mă
tahŕt long lanh của nàng, phong thái thành thục yê
zmln̉u đ
nnluiê
zmlṇu, quả thâ
tvdḍt bâ
tvdd́t luâ
tvdḍn thê
zmlń nào Tiê
zmln̉u Hoàn cũng khô
rcebng thê
zmln̉ bì kịp.
Trong lòng nàng đ
nnluã cảm thâ
tvdd́y ba bô
rceb́n phâ
tvdd̀n yê
zmlnu thích đ
nnluô
rceb́i phư
tgydơ
tgydng, huô
rceb́ng hô
rceb̀ Tiê
zmln̉u Bạch còn là â
tvddn nhâ
tvddn cư
tgyd́u mạng của ba ngư
tgydơ
tgyd̀i nư
tgyd̃a, nê
zmlnn cảm giác lại càng thâ
tvddn thiê
zmlńt, nê
zmlnn khi thâ
tvdd́y Tiê
zmln̉u Bạch hỏi mình, Tiê
zmln̉u Hoàn chỉ thâ
tvdd́y ánh mă
tahŕt của nư
tgyd̃ tư
tgyd̉ này dịu dàng như
tgyd nư
tgydơ
tgyd́c vâ
tvdḍy, bản thâ
tvddn mình cũng là nư
tgyd̃ tư
tgyd̉, như
tgydng trong lòng cũng khô
rcebng khỏi bô
rceb̀i hô
rceb̀i, tim đ
nnluâ
tvdḍp loạn nhịp, lúc nói chuyê
zmlṇn cũng trơ
tgyd̉ nê
zmlnn khâ
tvdd̉n trư
tgydơ
tgydng lă
tahŕp bă
tahŕp.
“à … cái … cái gì?”.
Chu Nhâ
tvdd́t Tiê
zmlnn và Dã Câ
tvdd̉u Đ
zmrwạo Nhâ
tvddn đ
nnluư
tgyd́ng bê
zmlnn cạnh nàng đ
nnluê
zmlǹu có chút hơ
tgydi bâ
tvdd́t ngơ
tgyd̀, tròn mă
tahŕt nhìn Tiê
zmln̉u Hoàn. Tiê
zmln̉u Bạch mĩm cư
tgydơ
tgyd̀i, rô
rceb̀i hỏi lại mô
rceḅt lâ
tvdd̀n nư
tgyd̃a, Tiê
zmln̉u Hoàn giơ
tgyd̀ mơ
tgyd́i đ
nnluịnh thâ
tvdd̀n, tư
tgyḍ mă
tahŕng mình mô
rceḅt câ
tvddu, rô
rceb̀i cúi đ
nnluâ
tvdd̀u nhìn xuô
rceb́ng đ
nnluâ
tvdd́t, lí nhí đ
nnluáp: “Chuyê
zmlṇn này thì tô
rcebi khô
rcebng biê
zmlńt, ngư
tgydơ
tgyd̀i đ
nnluã giúp đ
nnluơ
tgyd̃ chúng tô
rcebi đ
nnluó … đ
nnluạo hạnh của y râ
tvdd́t cao, dùng mô
rceḅt câ
tvddy tiê
zmlnn kiê
zmlńm, dài ba thư
tgydơ
tgyd́c, màu vàng đ
nnluỏ. Lúc thi triê
zmln̉n thì uy lư
tgyḍc vô
rceb song, giô
rceb́ng như
tgyd mô
rceḅt luô
rceb̀ng hỏa diê
zmlñm đ
nnluỏ rư
tgyḍc vâ
tvdḍy …”.
“Xích diê
zmlñm?”.
Mô
rceḅt tiê
zmlńng kê
zmlnu thảng thô
rceb́t, mang theo mâ
tvdd́y phâ
tvdd̀n kinh ngạc mư
tgyd̀ng rơ
tgyd̃ và khâ
tvdd̉n trư
tgydơ
tgydng đ
nnluô
rceḅt nhiê
zmlnn vang lê
zmlnn tư
tgyd̀ bê
zmlnn ngoài cánh cư
tgyd̉a đ
nnluình viê
zmlṇn. Cả bô
rceb́n ngư
tgydơ
tgyd̀i bọn Tiê
zmln̉u Bạch đ
nnluê
zmlǹu kinh ngạc quay đ
nnluâ
tvdd̀u lại nhìn, thì thâ
tvdd́y mô
rceḅt bạch y nư
tgyd̃ tư
tgyd̉ thanh lê
zmlṇ xuâ
tvdd́t trâ
tvdd̀n thình lình xuâ
tvdd́t hiê
zmlṇn, tay nàng câ
tvdd̀m mô
rceḅt thanh tiê
zmlnn kiê
zmlńm màu lam nhạt, hào quang lâ
tvdd́p lánh, vư
tgyd̀a nhìn đ
nnluã biê
zmlńt ngay là chí bảo thuô
rceḅc hàng thư
tgydơ
tgyḍng phâ
tvdd̉m. Còn dung mạo của nư
tgyd̃ tư
tgyd̉ này, so vơ
tgyd́i Tiê
zmln̉u Bạch thì đ
nnluúng là khó phâ
tvddn cao hạ, cũng thuô
rceḅc hàng nhâ
tvddn gian tuyê
zmlṇt să
tahŕc.
Nư
tgyd̃ tư
tgyd̉ này khô
rcebng phải là Lục Tuyê
zmlńt Kỳ của Tiê
zmln̉u Trúc Phong, Thanh Vâ
tvddn Mô
rcebn thì còn ai vào đ
nnluâ
tvddy đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc nư
tgyd̃a?.
* * * * * *
Bê
zmlnn dư
tgydơ
tgyd́i Thanh Vâ
tvddn Sơ
tgydn, trong đ
nnluô
rceb́ng hoang tàn của Thảo Miê
zmlńu Thô
rcebn.
Bê
zmlnn dư
tgydơ
tgyd́i như
tgyd̃ng bư
tgyd́c tư
tgydơ
tgyd̀ng đ
nnluô
rceb̉ nát, trong đ
nnluám cỏ hoang um tùm, thỉnh thoảng lại vang lê
zmlnn tiê
zmlńng cô
rcebn trùng rả rích, khiê
zmlńn nơ
tgydi đ
nnluâ
tvddy đ
nnluã hoang vă
tahŕng lại càng thê
zmlnm thê
zmln lư
tgydơ
tgydng.
Bóng đ
nnluê
zmlnm mù mịt, bâ
tvdd̀u trơ
tgyd̀i phủ kín mâ
tvddy đ
nnluen, chỉ có mâ
tvdd́y ngô
rcebi sao nhâ
tvdd́p nháy phát ra như
tgyd̃ng tia sáng yê
zmlńu ơ
tgyd́t là vâ
tvdd̃n còn ngoan cuơ
tgyd̀ng ló đ
nnluâ
tvdd̀u ra ngoài, rọi xuô
rceb́ng nhâ
tvddn gian mô
rceḅt chút ánh sáng nhỏ nhoi.
ơ
tgyd̉ mô
rceḅt góc thô
rcebn, bê
zmlnn mô
rceḅt bư
tgyd́c tư
tgydơ
tgyd̀ng đ
nnluã sâ
tvdḍp xuô
rceb́ng quá nư
tgyd̉a, Quỷ Lê
zmlṇ lă
tahṛng lẽ ngô
rceb̀i dư
tgyḍa lư
tgydng vào tư
tgydơ
tgyd̀ng đ
nnluâ
tvdd́t, bê
zmln cạnh hă
tahŕn là con khỉ nhỏ Tiê
zmln̉u Hô
rcebi đ
nnluang nă
tahr̀m dư
tgydơ
tgyd́i đ
nnluâ
tvdd́t, đ
nnluâ
tvdd̀u gô
rceb́i lê
zmlnn đ
nnluùi hă
tahŕn, tư
tgyd́ chi duô
rceb̃i thă
tahr̉ng, ngủ khò khò…
Quỷ Lê
zmlṇ khô
rcebng ngủ, đ
nnluô
rcebi mă
tahŕt hă
tahŕn vâ
tvdd̃n mơ
tgyd̉ trư
tgyd̀ng trư
tgyd̀ng, lă
tahṛng lẽ quan sát tư
tgyd̀ng gô
rceb́c câ
tvddy ngọn cỏ, tư
tgyd̀ng tâ
tvdd́c đ
nnluâ
tvdd́t, tư
tgyd̀ng ngô
rcebi nhà đ
nnluô
rceb̉ nát.
Nơ
tgydi này là cô
rceb́ hư
tgydơ
tgydng của hă
tahŕn, là nơ
tgydi hă
tahŕn đ
nnluã trải qua tuô
rceb̉i thơ
tgyd hạnh phúc, chỉ là thơ
tgyd̀i gian quá tình, tâ
tvdd́t cả như
tgyd̃ng chuyê
zmlṇn â
tvdd́y cuô
rceb́i cùng đ
nnluê
zmlǹu đ
nnluã trơ
tgyd̉ thành ký ư
tgyd́c, chỉ còn lư
tgydu lại mô
rceḅt đ
nnluô
rceb́ng đ
nnluô
rceb̉ nát, khiê
zmlńn cho ngư
tgydơ
tgyd̀i ta phải thô
rceb̉n thư
tgyd́c thơ
tgyd̉ dài.
Thê
zmlń như
tgydng, con ngư
tgydơ
tgyd̀i ta sô
rceb́ng là vì thư
tgyd́ gì?.
Quỷ Lê
zmlṇ đ
nnluảo mă
tahŕt xung quanh mô
rceḅt lư
tgydơ
tgyḍt, sau đ
nnluó châ
tvdḍm rãi ngâ
tvdd̉ng đ
nnluâ
tvdd̀u, nhìn lê
zmlnn bâ
tvdd̀u trơ
tgyd̀i đ
nnluê
zmlnm thă
tahrm thă
tahr̉m.
Khô
rcebng hiê
zmln̉u trê
zmlnn trơ
tgyd̀i kia, liê
zmlṇu thâ
tvdḍt sư
tgyḍ có thâ
tvdd̀n tiê
zmlnn ma quỷ có thê
zmln̉ nghe thâ
tvdd́u tiê
zmlńng lòng của thê
zmlń nhâ
tvddn hay khô
rcebng?
Con khỉ Tiê
zmln̉u Hô
rcebi mâ
tvdd́p máy miê
zmlṇng, phát ra như
tgyd̃ng tiê
zmlńng phì phì, xoay ngư
tgydơ
tgyd̀i rúc đ
nnluâ
tvdd̀u vào lòng Quỷ Lê
zmlṇ, rô
rceb̀i tiê
zmlńp tục ngáy khò khò.
Có lẽ nó nă
tahr̀m mơ
tgyd thâ
tvdd́y thư
tgyd́ dã quả mà nó thích ă
tahrn nhâ
tvdd́t chă
tahrng?
Quỷ Lê
zmlṇ thu hô
rceb̀i mục quang, nhìn xuô
rceb́ng con khỉ trong lòng mình, đ
nnluư
tgyda tay vuô
rceb́t nhẹ lê
zmlnn đ
nnluâ
tvdd̀u nó, như
tgyd̃ng sơ
tgyḍi lô
rcebng tơ
tgyd trê
zmlnn đ
nnluâ
tvdd̀u Tiê
zmln̉u Hô
rcebi râ
tvdd́t mê
zmlǹm mại, truyê
zmlǹn vào tay hă
tahŕn mô
rceḅt chút hơ
tgydi â
tvdd́m.
Khóe miê
zmlṇng hă
tahŕn hiê
zmlṇn ra mô
rceḅt nụ cư
tgydơ
tgyd̀i, mô
rceḅt nụ cư
tgydơ
tgyd̀i ô
rcebn hòa và đ
nnluơ
tgydn thuâ
tvdd̀n, phảng phâ
tvdd́t như
tgyd đ
nnluư
tgyd́a trẻ nhiê
zmlǹu nă
tahrm trư
tgydơ
tgyd́c đ
nnluã tư
tgyd̀ng hoan hỉ hò hét chạy vòng quanh trong thô
rcebn này vâ
tvdḍy.
Gió đ
nnluê
zmlnm lạnh lẽo, xa xa dư
tgydơ
tgyd̀ng như
tgyd có ngư
tgydơ
tgyd̀i đ
nnluang thủ thỉ thì thâ
tvdd̀m, cỏ câ
tvddy rung rinh theo gió, gió cũng mang theo mùi hư
tgydơ
tgydng dịu nhẹ của lá cỏ nhành hoa.
Hă
tahŕn nhă
tahŕm mă
tahŕt lại.
Mô
rceḅt đ
nnluê
zmlnm thâ
tvdḍt yê
zmlnn tĩnh, thâ
tvdḍt yê
zmlnn bình…
Đ
zmrwô
rceḅt nhiê
zmlnn con khỉ Tiê
zmln̉u Hô
rcebi giâ
tvdḍt mình trơ
tgyd̉ dâ
tvdḍy, ba con mă
tahŕt cùng lúc mơ
tgyd̉ bư
tgyd̀ng, nhâ
tvdd́c đ
nnluâ
tvdd̀u khỏi đ
nnluùi Quỷ Lê
zmlṇ, tư
tgyd̀ tư
tgyd̀ nhỏm lê
zmlnn, cơ
tgyd hô
rceb̀ như
tgyd đ
nnluang lă
tahŕng nghe gì đ
nnluó. Cùng lúc â
tvdd́y, hai hàng lô
rcebng mày của Quỷ Lê
zmlṇ cũng chau lại, nụ cư
tgydơ
tgyd̀i còn phảng phâ
tvdd́t trê
zmlnn khóe miê
zmlṇng giơ
tgyd̀ đ
nnluã hoàn toàn biê
zmlńn mâ
tvdd́t khô
rcebng dâ
tvdd́u vê
zmlńt.
Hă
tahŕn tư
tgyd̀ tư
tgyd̀ mơ
tgyd̉ mă
tahŕt, thê
zmlń giơ
tgyd́i trư
tgydơ
tgyd́c mă
tahŕt vâ
tvdd̃n là thê
zmlń giơ
tgyd́i â
tvdd́y.
Hă
tahŕn đ
nnluư
tgyda tay vô
rceb̃ nhè nhẹ lê
zmlnn đ
nnluâ
tvdd̀u Tiê
zmln̉u Hô
rcebi, con khỉ lâ
tvdḍp tư
tgyd́c bình tĩnh trơ
tgyd̉ lại, quay đ
nnluâ
tvdd̀u nhìn hă
tahŕn, ba con mă
tahŕt khô
rcebng ngư
tgyd̀ng đ
nnluảo đ
nnlui đ
nnluảo lại, như
tgydng cũng khô
rcebng ngủ nư
tgyd̃a, mà tư
tgyd̀ tư
tgyd̀ ngô
rceb̀i dâ
tvdḍy, đ
nnluư
tgyda tay lê
zmlnn gãi gãi đ
nnluâ
tvdd̀u, sau đ
nnluó nhún châ
tvddn nhảy lê
zmlnn vai Quỷ Lê
zmlṇ, khô
rcebng ngư
tgyd̀ng nhìn ngó khă
tahŕp xung quanh.
Quỷ Lê
zmlṇ vâ
tvdd̃n ngô
rceb̀i yê
zmlnn trong góc tư
tgydơ
tgyd̀ng, trư
tgydơ
tgyd́c mă
tahṛt hă
tahŕn, bư
tgyd́c tư
tgydơ
tgyd̀ng đ
nnluô
rceb̉ nát vư
tgyd̀a hay che chă
tahŕn hê
zmlńt cả ngư
tgydơ
tgyd̀i, như
tgydng như
tgyd̃ng khe nư
tgyd́t chạy dọc ngang khă
tahŕp tư
tgydơ
tgyd̀ng, lại cũng cho phép hă
tahŕn nhìn đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc ra bê
zmlnn ngoài.
Mô
rceḅt nơ
tgydi hoang lư
tgydơ
tgydng thê
zmlń này, ban ngày có ngư
tgydơ
tgyd̀i đ
nnluê
zmlńn cũng là chuyê
zmlṇn hiê
zmlńm, lẽ nào trong đ
nnluê
zmlnm tô
rceb́i khô
rcebng tră
tahrng mơ
tgyd̀ mịt này lại có chuyê
zmlṇn gì xảy ra bâ
tvdd́t ngơ
tgyd̀ hay sao?
Mô
rceḅt khô
rcebng khí kỳ dị bâ
tvdd́t ngơ
tgyd̀ ba trùm lê
zmlnn cả khu hoang phê
zmlń, trư
tgyḍc giác của Quỷ Lê
zmlṇ cũng cảm nhâ
tvdḍn đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc đ
nnluiê
zmlǹu gì đ
nnluó, hai hàng lô
rcebng mày càng nhíu chă
tahṛt hơ
tgydn. Trâ
tvdḍn dạ phong cũng trơ
tgyd̉ nê
zmlnn lạnh lẽo như
tgyd â
tvddm phong tư
tgyd̀ cư
tgyd̉u u đ
nnluịa phủ thô
rceb̉i vê
zmlǹ, thâ
tvdd́u xư
tgydơ
tgydng thâ
tvdd́u cô
rceb́t, chỉ là cái lạnh này khô
rcebng phải cái lạnh ngoài da thịt, mà là mô
rceḅt thư
tgyd́ ảo giác như
tgyd kinh mạch đ
nnluê
zmlǹu bị đ
nnluô
rcebng cư
tgyd́ng lại tư
tgyd̀ bê
zmlnn trong vâ
tvdḍy. Trong luô
rceb̀ng â
tvddm phong kỳ dị đ
nnluó, mô
rceḅt bóng đ
nnluen tư
tgyd̀ trê
zmlnn trơ
tgyd̀i nhảy xuô
rceb́ng, vô
rceb thanh vô
rceb tư
tgyd́c hạ thâ
tvddn giư
tgyd̃a vùng hoang phê
zmlń.
ơ
tgyd̉ phía xa, Quỷ Lê
zmlṇ vâ
tvdd̃n yê
zmlnn lă
tahṛng chă
tahrm chú quan sát bóng ngư
tgydơ
tgyd̀i mơ
tgyd́i đ
nnluê
zmlńn qua khe hơ
tgyd̉ nhỏ trê
zmlnn bư
tgyd́c tư
tgydơ
tgyd̀ng trư
tgydơ
tgyd́c mă
tahṛt, như
tgydng trong lòng đ
nnluã châ
tvdd́n đ
nnluô
rceḅng khô
rcebng nhỏ. Trê
zmlnn ngư
tgydơ
tgyd̀i kẻ mơ
tgyd́i đ
nnluê
zmlńn còn chư
tgyda biê
zmlńt là ai này có mô
rceḅt thư
tgyd́ sư
tgyd́c mạnh tà ác mà lâ
tvdd̀n đ
nnluâ
tvdd̀u tiê
zmlnn hă
tahŕn mơ
tgyd́i thâ
tvdd́y, cho dù cách mô
rceḅt khoảng khá xa, như
tgydng trong bóng tô
rceb́i, hă
tahŕn vâ
tvdd̃n cảm thâ
tvdd́y huyê
zmlńt dịch toàn thâ
tvddn mình như
tgyd đ
nnluang sô
rcebi lê
zmlnn vâ
tvdḍy. Như
tgydng mô
rceḅt cao nhâ
tvddn có tu hành đ
nnluáng sơ
tgyḍ như
tgyd vâ
tvdḍy, tại sao lại đ
nnluê
zmlńn Thảo Miê
zmlńu Thô
rcebn hoang phê
zmlń khô
rcebng mô
rceḅt bóng ngư
tgydơ
tgyd̀i vào lúc canh ba nư
tgyd̉a đ
nnluê
zmlnm như
tgyd vâ
tvdḍy?.
Quỷ Lê
zmlṇ nghĩ mãi mà cũng khô
rcebng hiê
zmln̉u, cuô
rceb́i cùng chỉ đ
nnluành tiê
zmlńp tục quan sát bóng ngư
tgydơ
tgyd̀i kia.
Râ
tvdd́t mau chóng, hă
tahŕn đ
nnluã phát hiê
zmlṇn ra đ
nnluiê
zmln̉m kỳ quái. Hă
tahŕn phát hiê
zmlṇn ra ngư
tgydơ
tgyd̀i kia lâ
tvdd̃n vào bóng đ
nnluê
zmlnm hoàn toàn khô
rcebng phải vì y mă
tahṛc hă
tahŕc y, mà là vì toàn thâ
tvddn tư
tgyd̀ trê
zmlnn xuô
rceb́ng dư
tgydơ
tgyd́i của kẻ này đ
nnluê
zmlǹu đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc mô
rceḅt tâ
tvdd̀ng hă
tahŕc khí khô
rcebng ngư
tgyd̀ng chuyê
zmln̉n đ
nnluô
rceḅng che phủ, khiê
zmlńn ngư
tgydơ
tgyd̀i ta khó có thê
zmln̉ nhìn rõ châ
tvddn diê
zmlṇn mục của y.
Quỷ Lê
zmlṇ càng lúc càng thâ
tvdd́y nghi hoă
tahṛc, càng chú tâ
tvddm quan sát ngư
tgydơ
tgyd̀i lạ hơ
tgydn. Có đ
nnluiê
zmlǹu sau khi kẻ này hạ thâ
tvddn xuô
rceb́ng đ
nnluâ
tvdd́t, y chă
tahr̉ng hê
zmlǹ có bâ
tvdd́t kỳ mô
rceḅt đ
nnluô
rceḅng tác nào, cư
tgyd́ chỉ đ
nnluư
tgyd́ng yê
zmlnn mô
rceḅt chô
rceb̃, khô
rcebng hê
zmlǹ đ
nnluô
rceḅng đ
nnluâ
tvdḍy mô
rceḅt lúc thâ
tvdḍt lâ
tvddu.
Quỷ Lê
zmlṇ đ
nnluang mê
zmln hoă
tahṛc khô
rcebng hiê
zmln̉u chuyê
zmlṇn gì xảy ra, thì bóng đ
nnluen kia bâ
tvdd́t chơ
tgyḍt đ
nnluô
rceḅng đ
nnluâ
tvdḍy, sau đ
nnluó châ
tvdd̀m châ
tvdḍm bư
tgydơ
tgyd́c vê
zmlǹ phía trư
tgydơ
tgyd́c. Quỷ Lê
zmlṇ nhíu chă
tahṛt mày, lạnh lùng quan sát bóng đ
nnluen.
Mă
tahŕt thâ
tvdd́y bóng đ
nnluen kia dâ
tvdd̃m châ
tvddn lê
zmlnn bãi cỏ, châ
tvdd̀m châ
tvdḍm đ
nnlui qua như
tgyd̃ng bư
tgyd́c tư
tgydơ
tgyd̀ng đ
nnluô
rceb̉ nát, ánh mă
tahŕt Quỷ Lê
zmlṇ dính chă
tahṛt lê
zmlnn ngư
tgydơ
tgyd̀i y, cũng tư
tgyd̀ tư
tgyd̀ di đ
nnluô
rceḅng theo, bóng đ
nnluen dư
tgydơ
tgyd̀ng như
tgyd khô
rcebng có mô
rceḅt mục tiê
zmlnu nhâ
tvdd́t đ
nnluịnh, thoạt nhìn cư
tgyd́ như
tgyd đ
nnlui dạo mô
rceḅt vòng vâ
tvdḍy. Mô
rceḅt lúc sau y mơ
tgyd́i dư
tgyd̀ng bư
tgydơ
tgyd́c, tư
tgyḍa hô
rceb̀ như
tgyd đ
nnluã phát hiê
zmlṇn ra đ
nnluiwuf gì đ
nnluó vâ
tvdḍy. Quỷ Lê
zmlṇ thoáng đ
nnluô
rceḅng tâ
tvddm, vô
rceḅi vàng nhìn theo ánh mă
tahŕt của đ
nnluô
rceb́i phư
tgydơ
tgydng, đ
nnluô
rceḅt nhiê
zmlnn trong lòng như
tgyd thă
tahŕt lại, thì ra hă
tahŕc nhâ
tvddn kia đ
nnluang đ
nnluư
tgyd́ng trư
tgydơ
tgyd́c Thảo Miê
zmlńu đ
nnluã nguô
rceḅi lạnh tư
tgyd̀ lâ
tvddu.
Hă
tahŕc khí vâ
tvdd̃n bao trùm chung quanh ngư
tgydơ
tgyd̀i lạ mă
tahṛt, châ
tvdd̀m châ
tvdḍm bư
tgydơ
tgyd́c vào trong ngô
rcebi tiê
zmln̉u miê
zmlńu, như
tgydng y khô
rcebng bư
tgydơ
tgyd́c vào trong, mà chỉ đ
nnluư
tgyd́ng ngâ
tvddy ngư
tgydơ
tgyd̀i ra ơ
tgyd̉ bê
zmlnn ngoài. Quỷ Lê
zmlṇ nhìn tư
tgyd̀ phía sau, chỉ thâ
tvdd́y đ
nnluô
rceb́i phư
tgydơ
tgydng chă
tahrm chú quan sát thảo miê
zmlńu mô
rceḅt lư
tgydơ
tgyḍt, đ
nnluô
rceḅt nhiê
zmlnn nhâ
tvdd́c tay lê
zmlnn, mô
rceḅt tiê
zmlńng rít lãnh lót đ
nnluô
rceḅt nhiê
zmlnn vang lê
zmlnn giư
tgyd̃a bàn tay y.
Trong giâ
tvddy lát, chỉ thâ
tvdd́y tư
tgyd̀ luô
rceb̀ng hă
tahŕc khí bao bọc quanh kẻ â
tvdd́y phóng ra mô
rceḅt tia nhỏ, hóa thành mô
rceḅt mũi tê
zmlnn đ
nnluen, phóng vút đ
nnlui, bay thă
tahr̉ng tơ
tgyd́i mô
rceḅt câ
tvddy cô
rceḅt đ
nnluã bị tàn phá nă
tahṛng nê
zmlǹ bê
zmlnn trong miê
zmlńu.
Quỷ Lê
zmlṇ đ
nnluô
rceḅt nhiê
zmlnn thâ
tvdd́y tay mình siê
zmlńt chă
tahṛt lại thành nă
tahŕm đ
nnluâ
tvdd́m tư
tgyḍ bao giơ
tgyd̀, như
tgydng hă
tahŕn vâ
tvdd̃n nhâ
tvdd̃n nại chơ
tgyd̀ đ
nnluơ
tgyḍi, trâ
tvdd́n đ
nnluịnh tâ
tvddm thâ
tvdd̀n, lă
tahṛng lẽ tiê
zmlńp tục quan sát.
Mũi hă
tahŕc tiê
zmlñn này mơ
tgyd́i nhìn đ
nnluã biê
zmlńt uy lư
tgyḍc cư
tgyḍc lơ
tgyd́n, quả nhiê
zmlnn chỉ trong nháy mă
tahŕt đ
nnluã bă
tahŕn vào câ
tvddy cô
rceḅt đ
nnluá hư
tgyd hại. Chỉ nghe “râ
tvdd̀m râ
tvdd̀m” mô
rceḅt tiê
zmlńng, thạch trụ vô
rceb́n đ
nnluã bị thơ
tgyd̀i gian tàn phá lâ
tvdḍp tư
tgyd́c vơ
tgyd̃ nát, đ
nnluá vụn bay tung tóe, như
tgydng quái dị hơ
tgydn đ
nnluúng lúc â
tvdd́y, nơ
tgydi đ
nnluó liê
zmlǹn đ
nnluô
rceḅt nhiê
zmlnn xuâ
tvdd́t hiê
zmlṇn nă
tahrm đ
nnluạo u quang, â
tvddm khí tràn lan, rô
rceb̀i nă
tahrm bóng u hô
rceb̀n hiê
zmlṇn ra.
Nhâ
tvdd́t thơ
tgyd̀i bô
rceb́n bê
zmlǹ â
tvddm khí đ
nnluại thịnh, tiê
zmlńng quỷ hú ma kê
zmlnu vang lê
zmlnn ù ù, Quỷ Lê
zmlṇ lâ
tvdḍp tư
tgyd́c hiê
zmln̉u ra, trê
zmlnn mă
tahṛt thoáng hiê
zmlṇn să
tahŕc giâ
tvdḍn. Thảm án nă
tahrm xư
tgyda ơ
tgyd̉ Thảo Miê
zmlńu Thô
rcebn, sô
rceb́ ngư
tgydơ
tgyd̀i bị chê
zmlńt oan cũng đ
nnluê
zmlńn hơ
tgydn hai tră
tahrm, nhiê
zmlǹu ngư
tgydơ
tgyd̀i chê
zmlńt uô
rceb̉ng như
tgyd vâ
tvdḍy, oán niê
zmlṇm tư
tgyḍ nhiê
zmlnn khô
rcebng phải tâ
tvdd̀m thư
tgydơ
tgyd̀ng, chỉ là nơ
tgydi này ơ
tgyd̉ ngay bê
zmlnn dư
tgydơ
tgyd́i Thanh Vâ
tvddn Mô
rcebn, nă
tahrm xư
tgyda lại đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc Thanh Vâ
tvddn Mô
rcebn phái ngư
tgydơ
tgyd̀i xuô
rceb́ng làm phép hóa giải bơ
tgyd́t ma khí, giúp râ
tvdd́t nhiê
zmlǹu â
tvddm hô
rceb̀n khô
rcebng chịu rơ
tgyd̀i khỏi dư
tgydơ
tgydng gian đ
nnlui luâ
tvddn hô
rceb̀i, coi như
tgyd là mô
rceḅt sư
tgyḍ bô
rceb̀i thư
tgydơ
tgyd̀ng cho thô
rcebn Thảo Miê
zmlńu.
Chỉ là khô
rcebng hiê
zmln̉u vì sao đ
nnluê
zmlńn tâ
tvdḍn lúc này trong Thảo Miê
zmlńu vâ
tvdd̃n còn râ
tvdd́t nhiê
zmlǹu u hô
rceb̀n lơ
tgyd̉n vơ
tgyd̉n, chă
tahr̉ng trách mà như
tgyd̃ng vùng xung quanh đ
nnluâ
tvddy đ
nnluã hoang phê
zmlń nhiê
zmlǹu nă
tahrm như
tgydng vâ
tvdd̃n có cỏ bụi mọc đ
nnluâ
tvdd̀y, chỉ riê
zmlnng có nơ
tgydi này là khô
rcebng thâ
tvdd́y mô
rceḅt cọng cỏ hay gô
rceb́c câ
tvddy.
Quỷ Lê
zmlṇ đ
nnluang nghĩ ngơ
tgyḍi thì đ
nnluã thâ
tvdd́y quái nhâ
tvddn cơ
tgyd hô
rceb̀ như
tgyd că
tahrn bản khô
rcebng thèm đ
nnluê
zmln̉ ý đ
nnluê
zmlńn đ
nnluám â
tvddm hô
rceb̀n đ
nnluang nhe nanh múa vuô
rceb́t kia, mà ngư
tgydơ
tgyḍc lại, y chỉ câ
tvdd̀n khẽ vâ
tvdd̃y tay mô
rceḅt cái, đ
nnluám â
tvddm hô
rceb̀n lâ
tvdḍp tư
tgyd́c biê
zmlńt ngay lơ
tgyḍi hại, tản ra phía ngoài, như
tgydng đ
nnluê
zmlǹu giô
rceb́ng như
tgyd bị mô
rceḅt sư
tgyd́c mạnh vô
rceb hình kéo lại gâ
tvdd̀n thâ
tvddn ảnh thâ
tvdd̀n bí kia, trong nháy mă
tahŕt, như
tgyd̃ng â
tvddm hô
rceb̀n đ
nnluó đ
nnluê
zmlǹu tư
tgyd̀ tư
tgyd̀ bị hút vào làn hă
tahŕc khí bao quanh y trong tiê
zmlńng kê
zmlnu gào thảm thiê
zmlńt.
Khô
rcebng hiê
zmln̉u vì sao, khi cảnh này lọt vào mă
tahŕt, Quỷ Lê
zmlṇ chơ
tgyḍt cảm thâ
tvdd́y đ
nnluâ
tvdd̀u mình nóng bư
tgyd̀ng bư
tgyd̀ng, huyê
zmlńt khí như
tgyd sô
rcebi lê
zmlnn sùng sục, mô
rceḅt cơ
tgydn giâ
tvdḍn khô
rcebng tê
zmlnn dâ
tvddng lê
zmlnn che mơ
tgyd̀ cả lý trí.
Nơ
tgydi này vô
rceb́n là quê
zmln hư
tgydơ
tgydng của hă
tahŕn.
Thảo miê
zmlńu đ
nnluó, vô
rceb́n là nơ
tgydi hă
tahŕn chơ
tgydi đ
nnluùa.
Quỷ Lê
zmlṇ tung mình phóng vút ra.
Bóng đ
nnluen kia lâ
tvdḍp tư
tgyd́c phát giác ra phía sau có chuyê
zmlṇn dị thư
tgydơ
tgyd̀ng, câ
tvdd́p tô
rceb́c quay ngư
tgydơ
tgyd̀i lại, đ
nnluén lúc y nhìn rõ mô
rceḅt ngư
tgydơ
tgyd̀i mô
rceḅt khỉ đ
nnluang lao tơ
tgyd́i là ai, thì liê
zmlǹn ngâ
tvddy ngư
tgydơ
tgyd̀i ra trong giâ
tvddy lát.
Sau đ
nnluó tư
tgyd̀ trong làn hă
tahŕc khí mơ
tgyd̀ mịt chơ
tgyḍt vang lê
zmlnn tiê
zmlńng cư
tgydơ
tgyd̀i cô
rceb̉ quái, thanh â
tvddm thâ
tvdd́p trâ
tvdd̀m khàn khàn, khó nghe vô
rceb cùng.
Quỷ Lê
zmlṇ rít lê
zmlnn: “Ngư
tgydơ
tgydi là kẻ nào, tại sao lại đ
nnluê
zmlńn đ
nnluâ
tvddy thu thâ
tvdḍp â
tvddm hô
rceb̀n, làm chuyê
zmlṇn thư
tgydơ
tgydng thiê
zmlnn hại lý, ngư
tgydơ
tgydi khô
rcebng sơ
tgyḍ báo ư
tgyd́ng à?”.
Hă
tahŕc khí bao quanh đ
nnluô
rceb́i phư
tgydơ
tgydng cuô
rceb̀n cuô
rceḅn trào dâ
tvddng, rô
rceb̀i đ
nnluô
rceḅt nhiê
zmlnn xoáy tròn, làm ngư
tgydơ
tgyd̀i y bô
rceb́c cao khỏi mă
tahṛt đ
nnluâ
tvdd́t. Quỷ Lê
zmlṇ giâ
tvdḍt mình kinh hãi, biê
zmlńt rõ ngư
tgydơ
tgyd̀i này tuy quái dị như
tgydng đ
nnluạo hạnh tuyê
zmlṇt đ
nnluô
rceb́i khô
rcebng phải tâ
tvdd̀m thư
tgydơ
tgyd̀ng, liê
zmlǹn vô
rceḅi vàng ngư
tgydng thâ
tvdd̀n giơ
tgyd́i bị, khô
rcebng ngơ
tgyd̀ đ
nnluâ
tvdd́y chỉ là mô
rceḅt hư
tgyd chiê
zmlnu, chỉ thâ
tvdd́y đ
nnluô
rceb́i phư
tgydơ
tgydng lă
tahŕc mình mô
rceḅt cái, rô
rceb̀i quay ngư
tgydơ
tgyd̀i lư
tgydơ
tgyd́t đ
nnlui.
Quỷ Lê
zmlṇ hư
tgyd̀ lạnh mô
rceḅt tiê
zmlńng, khô
rcebng châ
tvdd̀n chư
tgyd̀ ngư
tgyḍ khô
rcebng đ
nnluuô
rceb̉i theo sát phía sau. Tư
tgyd̀ trê
zmlnn cao, hă
tahŕn thâ
tvdd́y hư
tgydơ
tgyd́ng đ
nnluào tâ
tvdd̉u của kẻ kia là chạy vê
zmlǹ phía vùng sơ
tgydn dã phía nam thành Hà Dư
tgydơ
tgydng ơ
tgyd̉ gâ
tvdd̀n đ
nnluó, liê
zmlǹn theo sát khô
rcebng dơ
tgyd̀i, hă
tahŕn quyê
zmlńt tâ
tvddm phải xem cho bă
tahr̀ng đ
nnluư
tgydơ
tgyḍc con ngư
tgydơ
tgyd̀i quái dị kia rô
rceb́t cuô
rceḅc là kẻ nào?
Còn vê
zmlǹ như
tgyd̃ng gì đ
nnluang đ
nnluơ
tgyḍi hă
tahŕn phía trư
tgydơ
tgyd́c, thì hă
tahŕn hoàn toàn chư
tgyda nghĩ đ
nnluê
zmlńn.
Như
tgydng liê
zmlṇu đ
nnluã có ai nghĩ vê
zmlǹ như
tgyd̃ng chuyê
zmlṇn â
tvdd́y mô
rceḅt cách nghiê
zmlnm túc đ
nnluâ
tvddu chư
tgyd́, hơ
tgydn nư
tgyd̃a, cho dù hă
tahŕn có nghiê
zmlnm túc suy tính chuyê
zmlṇn này, thì liê
zmlṇu phỏng có tác dụng gì?.
Có lẽ, đ
nnluâ
tvddy cũng giô
rceb́ng như
tgyd chuyê
zmlṇn trong tư
tgydơ
tgydng lai vâ
tvdḍy, bâ
tvdd́t kê
zmln̉ thê
zmlń nào, là xâ
tvdd́u hay tô
rceb́t, thì cuô
rceb́i cùng vâ
tvdd̃n phải đ
nnluô
rceb́i mă
tahṛt vơ
tgyd́i nó mà thô
rcebi.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.