Tru Tiên

Chương 223 : Hèn Hạ

    trước sau   
   

Thưdsgfơwweẹng Quan Sách chỉ thânyqúy vêwehx́t thưdsgfơwweeng sau lưdsgfng mình têwehxnyqùn, cùng lúc môhzjc̣t luôhzjc̀ng khí băhumbng hàn khôhzjcng ngưdsgf̀ng truyêwehx̀n vào nôhzjc̣i thêwehx̉ nhưdsgfdsgfơwweéc lũ, cảm giác đibprau dơwweén tôhzjc̣t cùng nhưdsgf bị muôhzjcn ngàn con trùng kiêwehx́n căhumb́n xé môhzjc̣t lưdsgfơwweẹt vânyqụy.

Chăhumb̉ng mânyqúy chôhzjćc, trán lão ưdsgfơwweét đibprânyqũm môhzjc̀ hôhzjci, săhumb́c măhumḅt trăhumb́ng bêwehx̣ch. Tiêwehx̉u Bạch đibprưdsgf́ng trêwehxn nóc nhà thânyqúy thânyqùn thái thôhzjćng khôhzjc̉ của lão, nụ cưdsgfơwweèi tưdsgfơwweei tăhumb́n hơwween, cơwweehzjc̀ nhưdsgfnyqút sung sưdsgfơwweéng trưdsgfơwweéc sưdsgf̣ đibprau khôhzjc̉ của đibprôhzjći phưdsgfơwweeng vânyqụy: “Khôhzjcng ngơwweè phải khôhzjcng lão quỷ, ngưdsgfơwweei mà cũng có ngày hôhzjcm nay à?”.

Thưdsgfơwweẹng Quan Sách nghiêwehx́n răhumbng hưdsgf̀ lạnh môhzjc̣t tiêwehx́ng, găhumb́ng gưdsgfơwweẹng đibprưdsgf́ng thăhumb̉ng ngưdsgfơwweèi dânyqụy, găhumb̀n giọng quát: “Yêwehxu nghiêwehx̣t, ngưdsgfơwweei còn dám hiêwehx̣n thânyqun trưdsgfơwweéc măhumḅt ta?”.

Tiêwehx̉u Bạch “ha” lêwehxn môhzjc̣t tiêwehx́ng, cơwweehzjc̀ nhưdsgfdsgf̀a nghe thânyqúy cânyquu nói dáng cưdsgfơwweèi nhânyqút trêwehxn đibprơwweèi này vânyqụy, ôhzjćng tay áo khẽ phânyqút lêwehxn môhzjc̣t cái, cả ngưdsgfơwweèi phiêwehxu hôhzjćt bay xuôhzjćng tưdsgf̀ trêwehxn nóc nhà nhưdsgfhzjc̣t áng mânyquy, hạ thânyqun xuôhzjćng trưdsgfơwweéc măhumḅt Thưdsgfơwweẹng Quan Sách, rôhzjc̀i mỉm cưdsgfơwweèi nói: “Ta khôhzjcng dám xuânyqút hiêwehx̣n găhumḅp ngưdsgfơwweei? Phải rôhzjc̀i ta nhát gan lăhumb́m, khôhzjcng dám găhumḅp ngưdsgfơwweei, vì thêwehx́ nêwehxn mơwweéi làm lêwehx̃ kiêwehx́n diêwehx̣n rôhzjc̀i mơwweéi dám xuânyqút hiêwehx̣n đibprânyqúy. Lão quỷ à, ngưdsgfơwweei hại ta trong Huyêwehx̀n Hỏa Đdcjkàn bao nhiêwehxu năhumbm, lânyqùn này ta khôhzjcng đibpráp trả lại ngưdsgfơwweei thì thânyqụt là có lôhzjc̃i đibpró”.

Thưdsgfơwweẹng Quan Sách tưdsgf́c giânyqụn ra măhumḅt, song trong lòng cũng khôhzjcng khỏi có chút sơwweẹ hãi, năhumbm  xưdsgfa trong Huyêwehx̀n Hỏa Đdcjkàn, quá nưdsgf̉a là nhơwweè vào Đdcjkịa Hỏa Linh Lưdsgf̣c của bản thânyqun Huyêwehx̀n Hỏa Đdcjkàn, thêwehxm vào có Bát Hung Huyêwehx̀n Hỏa Pháp Trânyqụn trơwweẹ giúp, lão mơwweéi trânyqún áp đibprưdsgfơwweẹc con thiêwehxn niêwehxn yêwehxu hôhzjc̀ này, băhumb̀ng khôhzjcng thì vơwweéi đibprạo hạnh của Cưdsgf̉u Vĩ Thiêwehxn Hôhzjc̀, lão thânyqụt sưdsgf̣ khôhzjcng năhumb́m  chăhumb́c có thêwehx̉ đibprôhzjći phó nôhzjc̉i.




Chỉ là vânyqụt đibprôhzjc̉i sao dơwweèi, giơwweè đibprânyquy Cưdsgf̉u Vĩ Thiêwehxn Hôhzjc̀ đibprã thoát khỏi cânyqùm côhzjć, bản thânyqun lão lại nhânyqút thơwweèi sơwwee ý đibprêwehx̉ nàng ám toán, nguyêwehxn khí hao tôhzjc̉n, chỉ sơwweẹ khôhzjcng còn là đibprôhzjći thủ của nàng nưdsgf̃a.

Tuy răhumb̀ng Thưdsgfơwweẹng Quan Sách đibprã trọng thưdsgfơwweeng bơwweẻi ám toán, nhưdsgfng Tiêwehx̉u Bạch dưdsgfơwweèng nhưdsgf khôhzjcng hêwehx̀ có ý lânyqụp tưdsgf́c đibprôhzjc̣ng thủ thanh toán đibprịch nhânyqun, ngưdsgfơwweẹc lại, nàng còn nhìn lão vơwweéi vẻ hưdsgf́ng thú khôhzjcn cùng, tưdsgf̣a nhưdsgf mèo đibprang vơwweèn chuôhzjc̣t vânyqụy, trêwehxn măhumḅt lôhzjc̣ rõ vẻ chânyqum biêwehx́m, diêwehx̃u cơwweẹt.

Thưdsgfơwweẹng Quan Sách tưdsgf̣ biêwehx́t lúc này mình cânyqùn nhânyqút là môhzjc̣t nơwweei an toàn và yêwehxn tĩnh đibprêwehx̉ vânyqụn côhzjcng liêwehx̣u thưdsgfơwweeng, nhưdsgfng thiêwehxn niêwehxn yêwehxu hôhzjc̀ đibprạo pháp cao thânyqum mạt trăhumb́c đibprang đibprưdsgf́ng trưdsgfơwweéc măhumḅt lão lúc này lại quả là môhzjc̣t vânyqún đibprêwehx̀ vôhzjc cùng đibprau đibprânyqùu.

Thưdsgfơwweẹng Quan Sách gânyqùm lêwehxn trong cơwween giânyqụn: “Ngưdsgfơwweei đibprã ôhzjcm hânyqụn tơwweéi đibprânyquy đibprôhzjći phó ta, tại sao còn chưdsgfa đibprôhzjc̣ng thủ, đibprưdsgf́ng bânyqút đibprôhzjc̣ng ơwweẻ đibpró có ý gì?.

Tiêwehx̉u Bạch mỉm cưdsgfơwweèi nói: “Ta đibprang khôhzjcng có viêwehx̣c gì làm, nói ra cho lão nghe cũng khôhzjcng ngại gì. Ta đibprânyquy khôhzjcng giôhzjćng loài ngưdsgfơwweèi các ngưdsgfơwweei, lúc nào cũng nghĩ răhumb̀ng nhânyqun sinh rânyqút ngăhumb́n ngủi. Còn ta, ta có rânyqút nhiêwehx̀u rânyqút nhiêwehx̀u thơwweèi gian mà chăhumb̉ng biêwehx́t làm gì, vì thêwehx́ nêwehxn ta cưdsgf́ đibprưdsgf́ng đibprânyquy, tưdsgf̀ tưdsgf̀ xưdsgf̉ trí ngưdsgfơwweei cũng đibprưdsgfơwweẹc, dù sao thì ta cũng rânyqút nhânyqũn nại mà”.

Thưdsgfơwweẹng Quan Sách nghe nàng nói vânyqụy, tưdsgf́c giânyqụn thiêwehx́u đibprwehx̀u thânyqút khiêwehx́u xịt khói, con yêwehxu nghiêwehx̣t này rõ ràng muôhzjćn kéo lão xuôhzjćng bơwweè vưdsgf̣c môhzjc̣t cách tưdsgf̀ tưdsgf̀, ả biêwehx́t rõ là lão đibprang thọ trọng thưdsgfơwweeng, vânyqụy mà khôhzjcng đibprêwehx̉ cho lão môhzjc̣t cơwweehzjc̣i vânyqụn côhzjcng, cưdsgf́ nhưdsgfnyqụy, tưdsgf̣ nhiêwehxn Thưdsgfơwweẹng Quan Sách sẽ mêwehx̣t mỏi mà chêwehx́t, Cưdsgf̉u Vĩ Thiêwehxn Hôhzjc̀ chưdsgfa cânyqùn đibprôhzjc̣ng thủ, chỉ sơwweẹ lão khôhzjcng cânyqùm cưdsgf̣ nôhzjc̉i rôhzjc̀i.

Thưdsgfơwweẹng Quan Sách tuy biêwehx́t thêwehx́, nhưdsgfng cũng khôhzjcng thêwehx̉ làm đibprưdsgfơwweẹc gì trưdsgfơwweéc phưdsgfơwweeng cách có chút hơwweei bỉ ôhzjc̉i này của Tiêwehx̉u Bạch, chỉ đibprành thúc thủ vôhzjc sách. Nêwehx́u đibpránh, thânyqun lão đibprang thọ trọng thưdsgfơwweeng, đibprôhzjći phưdsgfơwweeng thì đibprạo hạnh cao thânyqum mạt trăhumb́c, đibprêwehx́n nưdsgf̃a phânyqùn e răhumb̀ng cũng khó, khôhzjcng đibpránh, thưdsgfơwweeng thêwehx́ sẽ càng lúc càng năhumḅng, kéo dài cũng chỉ có môhzjc̣t con đibprưdsgfơwweèng chêwehx́t. Xem ra các cách khác đibprêwehx̀u khôhzjcng có tác dụng, chỉ có môhzjc̣t đibprưdsgfơwweèng duy nhânyqút là chạy trôhzjćn mà thôhzjci.

Chỉ là đibprôhzjci măhumb́t cânyquu hôhzjc̀n đibproạt phách của Tiêwehx̉u Bạch cưdsgf́ chăhumb̀m chăhumb̀m nhìn vào Thưdsgfơwweẹng Quan Sách, khiêwehx́n bản thânyqun lão cũng khôhzjcng giám chăhumb́c mình có thêwehx̉ thoát khỏi tay nàng đibprưdsgfơwweẹc khôhzjcng.

Đdcjkúng là bôhzjćn măhumḅt găhumḅp tưdsgfơwweèng, thânyqun lânyqum tuyêwehx̣t cảnh.

dsgfơwweeng măhumḅt Thưdsgfơwweẹng Quan Sách xám  xịt lại, nhưdsgf̃ng thânyqùn tình phânyqũn nôhzjc̣, khôhzjc̉ não, sơwweẹ hãi, lo lăhumb́ng lânyqùn lưdsgfơwweẹt lưdsgfơwweét qua, Tiêwehx̉u Bạch thânyqúy vânyqụy, trong lòng lânyqúy làm  cao hưdsgf́ng.

Nàng bị ngưdsgfơwweèi của Phânyqùn Hưdsgfơwweeng Côhzjćc cânyqùm côhzjć trong Huyêwehx̀n Hỏa Đdcjkàn tưdsgf̀ng ânyqúy năhumbm, nêwehx́u khôhzjcng phải Quỷ Lêwehx̣ vôhzjc ý giải trưdsgf̀ phong ânyqún, thânyqụt sưdsgf̣ khôhzjcng biêwehx́t là có phải là sẽ phải ơwweẻ nơwweei quỷ quái ânyqúy suôhzjćt cả đibprơwweèi hay khôhzjcng. Nôhzjc̃i khôhzjc̉ này thânyqụt sưdsgf̣ khó có thêwehx̉ nói vơwweéi ngưdsgfơwweèi khác, vì vânyqụy mà trong long Tiêwehx̉u Bạch vôhzjc cùng thôhzjćng hânyqụn ngưdsgfơwweèi của Phânyqùn Hưdsgfơwweeng Côhzjćc, đibprăhumḅc biêwehx̣t là Thưdsgfơwweẹng Quan Sách, tuy nói là ngày trưdsgfơwweéc khi nàng cùng Quỷ Lêwehx̣ thoát thânyqun, đibprã thânyqúu triêwehx̣t đibprưdsgfơwweẹc khôhzjcng ít, đibprôhzjc̀ng thơwweèi cũng khôhzjcng có ý quay đibprânyqùu lại tìm Phânyqùn Hưdsgfơwweeng Côhzjćc tính sôhzjc̉, nhưdsgfng lânyqùn này coi nhưdsgf là Thưdsgfơwweẹng Quan Sách tưdsgf̣ đibprôhzjc̣ng dânyqung đibprêwehx́n trưdsgfơwweéc măhumḅt nàng, làm sao nàng giả bôhzjc̣ khôhzjcng nhìn thânyqúy cho đibprưdsgfơwweẹc?

dsgf̀ bi, làm chuyêwehx̣n tôhzjćt cho ngưdsgfơwweèi, đibpró đibprêwehx̀u là nhưdsgf̃ng viêwehx̣c làm lúc Cưdsgf̉u Vĩ Thiêwehxn Hôhzjc̀ có tânyqum trạng tôhzjćt, nhưdsgfng trưdsgfơwweéc nay nàng chưdsgfa tưdsgf̀ng khôhzjcng nhơwweé chuyêwehx̣n sai trái của ngưdsgfơwweèi khác, tânyqum đibprịa cũng khôhzjcng quảng đibprại nhưdsgfhzjc̀ Tát hay La Hán gì.

Nghĩ tơwweéi đibprânyquy, Tiêwehx̉u Bạch cũng khôhzjcng khỏi đibprăhumb́c ý bânyqụt cưdsgfơwweèi, oán khí tích tụ bao nhiêwehxu năhumbm nay, đibprêwehxm nay dưdsgfơwweèng nhưdsgf đibprã đibprưdsgfơwweẹc phát tiêwehx́t ra hêwehx́t, thânyqụt sưdsgf̣ vôhzjc cùng thôhzjćng khoái.




nyqum trạng của Thưdsgfơwweẹng Quan Sách tưdsgf̣ nhiêwehxn khôhzjcng thêwehx̉ tôhzjćt nhưdsgf Tiêwehx̉u Bạch, ngưdsgfơwweẹc lại, dưdsgfơwweèng nhưdsgf thưdsgfơwweeng thêwehx́ của lão đibprã đibprêwehx́n hôhzjc̀i khôhzjcng thêwehx̉ áp chêwehx́, toàn thânyqun băhumb́t đibprânyqùu run lêwehxn cânyqùm cânyqụp, ma lưdsgf̣c của Âasasm Mị tăhumbng lêwehxn gânyqúp bôhzjc̣i, ánh sáng màu lam nhàn nhạt băhumb́t đibprânyqùu che phủ phânyqùn lưdsgfng lão.

Tiêwehx̉u Bạch càng cưdsgfơwweèi lơwweén hơwween, hôhzjcnyqúp Thưdsgfơwweẹng Quan Sách càng lúc càng gânyqúp, đibprôhzjc̣t nhiêwehxn, lão găhumb́ng gưdsgfơwweẹng bưdsgfơwweéc liêwehx̀n mânyqúy bưdsgfơwweéc mânyqúy bưdsgfơwweéc vêwehx̀ phía Tiêwehx̉u Bạch. Tiêwehx̉u Bạch thânyqúy vânyqụy thì khẽ chau mày lại, ngưdsgfng thânyqùn giơwweéi bị, Thưdsgfơwweẹng Quan Sách tuy đibprã bị trọng thưdsgfơwweeng, nhưdsgfng môhzjc̣t thânyqun tu hành của lão nói cho cùng cũng khôhzjcng thêwehx̉ xem thưdsgfơwweèng đibprưdsgfơwweẹc, ngay cả Tiêwehx̉u Bạch cũng khôhzjcng dám quá sơwwee ý.

Chỉ là môhzjc̣t chuyêwehx̣n khôhzjcng thêwehx̉ tưdsgfơwweẻng tưdsgfơwweẹng đibprưdsgfơwweẹc đibprã xảy ra.

Chỉ thânyqúy Thưdsgfơwweẹng Quan Sách đibprânyqùy vẻ thôhzjćng khôhzjc̉, gânyqun xanh nôhzjc̉i lêwehxn khăhumb́p măhumḅt, thoạt nhìn thì giôhzjćng nhưdsgf thưdsgfơwweeng thêwehx́ đibprại phát, cơwweehzjc̀ nhưdsgf đibprã đibprêwehx́n mưdsgf́c khôhzjcng thêwehx̉ chịu đibprưdsgf̣ng đibprưdsgfơwweẹc nưdsgf̃a, hai măhumb́t trăhumb́ng dã, gưdsgfơwweeng măhumḅt đibprau đibprơwweén lôhzjc̣ vẻ sơwweẹ hãi, quỳ phục xuôhzjćng trưdsgfơwweéc măhumḅt Tiêwehx̉u Bạch, cânyqùu xin thảm thiêwehx́t: “Hôhzjc̀ tiêwehxn côhzjc, hãy tha lão phu môhzjc̣t mạng!”.

wehx́u nói là Thưdsgfơwweẹng Quan Sách xuânyqút thủ ra môhzjc̣t chiêwehxu diêwehx̣u pháp kinh thiêwehxn đibprôhzjc̣ng đibprịa, Tiêwehx̉u Bạch chăhumb́c chăhumb́n cũng ngưdsgfng thânyqùn tiêwehx́p chiêwehxu, hoăhumḅc giả lão đibprôhzjc̣t nhiêwehxn quát lêwehxn môhzjc̣t tiéng, sau đibpró bêwehxn cạnh liêwehx̀n xuânyqút hiêwehx̣n năhumbm ba chục cao thủ Phânyqùn Hưdsgfơwweeng Côhzjćc, Tiêwehx̉u Bạch cũng chânyqúp nhânyqụn đibprưdsgfơwweẹc hiêwehx̣n thưdsgf̣c này.

Nhưdsgfng lão đibprôhzjc̣t nhiêwehxn quỳ phục xuôhzjćng xin tha mạng, khiêwehx́n ânyqún tưdsgfơwweẹng trưdsgfơwweéc đibprânyquy của Tiêwehx̉u Bạch vêwehx̀ lão hoàn toàn sụp đibprôhzjc̉, nhânyqút thơwweèi cũng phải ngânyquy ngưdsgfơwweèi ra, khôhzjcng biêwehx́t nêwehxn làm gì vơwweéi lão nưdsgf̃a.

Chỉ là khôhzjcng đibprânyqùy môhzjc̣t cái nháy măhumb́t, Tiêwehx̉u Bạch đibprã lânyqụp tưdsgf́c tỉnh ra, có đibprwehx̀u Thưdsgfơwweẹng Quan Sách trăhumbm phưdsgfơwweeng ngàn kêwehx́, thânyqụm chí khôhzjcng tiêwehx́c cả danh dưdsgf̣ cũng chính là vì môhzjc̣t thoáng ngânyquy ngưdsgfơwweèi này của nàng.

Trong sát na ngăhumb́n ngủi, Thưdsgfơwweẹng Quan Sách vưdsgf̀a rôhzjc̀i còn hôhzjcnyqúp khó khăhumbn, bânyqút ngơwweè thay đibprôhzjc̉i hoàn toàn, gưdsgfơwweeng măhumḅt sát khí bưdsgf̀ng bưdsgf̀ng, nhưdsgf̃ng biêwehx̉u tình của đibprau đibprơwweén đibprã biêwehx́n mânyqút khôhzjcng vêwehx́t tích, thânyqụm chí cả vòng sáng màu lam sau lưdsgfng lão cũng bị áp chêwehx́ môhzjc̣t cách nhanh chóng. Cưdsgf̉u Hàn Ngưdsgfng Băhumbng Thích ngânyqun quang sáng ngơwweèi, bay lêwehxn tưdsgf̀ tay lão nhưdsgf kinh long đibprăhumb̀ng khôhzjcng, lao vút tơwweéi trưdsgfơwweéc ngưdsgf̣c Tiêwehx̉u Bạch.

Tiêwehx̉u Bạch tưdsgf́c giânyqụn quát lêwehxn môhzjc̣t tiêwehx́ng lanh lảnh, thânyqun hình nhanh nhẹn lưdsgfơwweét vêwehx̀ phía sau, cùng lúc ôhzjćng tay áo phânyqút lêwehxn, chăhumḅn ngay trưdsgfơwweéc ngưdsgf̣c, hình thành môhzjc̣t bưdsgf́c tưdsgfơwweèng băhumb̀ng vải. Nhưdsgfng Thưdsgfơwweẹng Quan Sách đibprã đibprãnh cưdsgfơwweẹc tânyqút cả tu hành cả đibprơwweèi vào chiêwehxu sát thủ này, uy lưdsgf̣c khôhzjcng phải tânyqùm thưdsgfơwweèng, chỉ nghe tiêwehx́ng “xoẹt, xoẹt” liêwehxn tiêwehx́p vang lêwehxn, ôhzjćng tay của Tiêwehx̉u Bạch lânyqụp tưdsgf́c Cưdsgf̉u Hàn Ngưdsgfng Băhumbng Thích căhumb́t thành nhưdsgf̃ng mảnh vụn, rôhzjc̀i hóa luôhzjcn thành nhưdsgf̃ng miêwehx́ng băhumbng, rơwweei xuôhzjćng đibprânyqút vơwweẽ tan tành.

Tia sáng màu ngânyqun bạch vânyqũn khôhzjcng hêwehx̀ có dânyqúu hiêwehx̣u dưdsgf̀ng lại, tiêwehx́p tục băhumb́n vêwehx̀ phía Tiêwehx̉u Bạch, thânyqun hình nàng vânyqũn liêwehxn tiêwehx́p thoái hânyqụu, nhưdsgfng thêwehx́ lùi trong lúc gânyqúp gáp, bânyqút luânyqụn thêwehx́ nào cũng khôhzjcng thêwehx̉ nhanh băhumb̀ng môhzjc̣t kích trí mạng đibprã tụ lưdsgf̣c tưdsgf̀ lânyquu của Thưdsgfơwweẹng Quan Sách. Măhumb́t thânyqúy luôhzjc̀ng ngânyqun quang đibproạt mạng săhumb́p xuyêwehxn qua ngưdsgfơwweèi mình, săhumb́c măhumḅt Tiêwehx̉u Bạch trăhumb́ng bêwehx̣ch lại, nhưdsgfng hoàn toàn khôhzjcng hêwehx̀ kinh hoảng, chỉ thânyqúy song thủ của nàng hơwweẹp lại trưdsgfơwweéc ngưdsgf̣c, giao nhau gânyqụp lại, tạo thành môhzjc̣t thủ thêwehx́ rânyqút côhzjc̉ quái.

“ù…”.

hzjc̣t tiêwehx́ng hú dài thânyqùn bí đibprôhzjc̣t nhiêwehxn vang lêwehxn tưdsgf̀ nơwweei nào đibpró, tiêwehx́ng hú thêwehxdsgfơwweeng côhzjc ngạo, u tĩnh lạnh lùng, mang ngưdsgfơwweèi ta vào môhzjc̣t khôhzjcng gian tânyqum tưdsgfơwweẻng thânyqùn bí. Trong đibprêwehxm thânyquu, giưdsgf̃a nơwweei hoang sơwween, môhzjc̣t con bạch hôhzjc̀ đibprang hú lêwehxn vơwweéi ánh trăhumbng…

Trong nháy măhumb́t, ánh sáng của Cưdsgf̉u Hàn Băhumbng Ngưdsgfng Thích đibprã bao trùm lânyqúy Tiêwehx̉u Bạch.




Thưdsgfơwweẹng Quan Sách phản kích đibprăhumb́c thủ tưdsgf̀ trong tuyêwehx̣t đibprịa, nhưdsgfng lão hoàn toàn khôhzjcng có vẻ gì là đibprăhumb́c ý, ngưdsgfơwweẹc lại còn nghiêwehx́n răhumbng kèn kẹt, tưdsgf̣a nhưdsgfnyqút cam, bânyqút nguyêwehx̣n vânyqụy. Chỉ là dù sao lão cũng khôhzjcng phải là ngưdsgfơwweèi tânyqùm thưdsgfơwweèng, sau khi tính toán thiêwehx̣t hơwween, lânyqụp tưdsgf́c đibprảo ngưdsgfơwweèi bay ngưdsgfơwweẹc vêwehx̀ sau khôhzjcng do dưdsgf̣. Sau mânyqúy lưdsgfơwweẹt nhânyqúp nhôhzjc, thânyqun ảnh màu xám của lão biêwehx́n mânyqút trong vùng hoang văhumb́ng bêwehxn ngoài nghĩa trang.

Vòng sáng ngânyqun săhumb́c đibprã tưdsgf̀ tưdsgf̀ tan biêwehx́n, trêwehxn măhumḅt đibprânyqút có mânyqúy vêwehx́t máu, song Tiêwehx̉u Bạch thì khôhzjcng thânyqúy đibprânyquu nưdsgf̃a.

Giưdsgf̃a khôhzjcng trung, tiêwehx́ng hú thânyqùn bí cao ngạo kia vânyqũn văhumbng văhumb̉ng, hôhzjc̀i lânyquu sau mơwweéi tan biêwehx́n vào hưdsgfhzjc, cùng lúc đibpró, thânyqun hình yêwehx̉u đibprwehx̣u của Tiêwehx̉u Bạch bânyqút ngơwweè xuânyqút hiêwehx̣n trêwehxn khôhzjcng, rôhzjc̀i tưdsgf̀ tưdsgf̀ hạ xuôhzjćng.

Nàng cúi đibprânyqùu, nhìn vêwehx́t máu trêwehxn măhumḅt đibprânyqút, răhumbng ngọc khẽ căhumb́n vào môhzjci, trêwehxn măhumḅt đibprânyqùy vẽ phânyqũn nôhzjc̣. Vưdsgf̀a rôhzjc̀i nàng nhânyqút thơwweèi sơwwee ý, khôhzjcng ngơwweè Thưdsgfơwweẹng Quan Sách vì giưdsgf̃ mạng sôhzjćng mà cam nguyêwehx̣n làm kẻ hèn nhát, nghĩ ra phưdsgfơwweeng cách bỉ ôhzjc̉i nhưdsgf thêwehx́, ngưdsgfơwweẹc lại còn bị gã ám toán, suýt chút nưdsgf̃a là mânyqút mạng.

Có đibprwehx̀u may là nàng khôhzjcng phải ngưdsgfơwweèi thưdsgfơwweèng, mà là Cưdsgf̉u Vĩ Thiêwehxn Hôhzjc̀.

dsgf̉u Vĩ Hôhzjc̀ Ly!

wehxn cũng khôhzjcng đibprêwehx́n nôhzjc̃i!

* * * * * *

Làn gió đibprêwehxm ânyqum lạnh tưdsgf̀ đibprânyquu thôhzjc̉i tơwweéi lưdsgfơwweét qua măhumḅt Tiêwehx̉u Bạch đibprem theo môhzjc̣t chút hàn ý.

Tiêwehx̉u Bạch đibprưdsgf́ng giưdsgfũa đibprình viêwehx̣n, đibprịnh thânyqùn, rôhzjc̀i chânyqùm chânyqụm quay ngưdsgfơwweèi, nhìn vào trong căhumbn phòng nhỏ tôhzjći tăhumbm kia.

Nàng tưdsgf̀ tưdsgf̀ đibpri vêwehx̀ phía ânyqúy.

humbn phòng ânyqúy vânyqũn tôhzjći om và yêwehxn lăhumḅng nhưdsgf trưdsgfơwweéc, cơwweehzjc̀ nhưdsgfhzjc̣t trânyqụn ác đibprânyqúu kinh tânyqum đibprôhzjc̣ng phách vưdsgf̀a rôhzjc̀i chưdsgfa tưdsgf̀ng xảy ra vânyqụy.

Nàng đibprưdsgf́ng trưdsgfơwweéc cưdsgf̉a căhumbn phòng ânyqúy, dưdsgfơwweéi bânyqùu trơwweèi sao ảm đibprạm, thânyqun ảnh nàng có vẻ phiêwehxu phiêwehxu hôhzjćt hôhzjćt, có thêwehxm mânyqúy phânyqùn ngụy dị. Có đibprwehx̀u hiêwehx̉n nhiêwehxn Tiêwehx̉u Bạch chăhumb̉ng hêwehx̀ cảm thânyqúy sơwweẹ hãi khôhzjcng khí này nhưdsgf nhưdsgf̃ng ngưdsgfơwweèi bình thưdsgfơwweèng, nàng vôhzjćn là lão tôhzjc̉ tôhzjcng của nhưdsgf̃ng thưdsgf́ tà ma yêwehxu đibprạo này, nêwehx́u muôhzjćn giả thânyqùn giả quỷ, đibprưdsgf̀ng nói là ngưdsgfơwweèi, cho dù là quỷ ma thưdsgf̣c sưdsgf̣ có đibprêwehx́n, cũng vị tânyqút đibprã hơwween đibprưdsgfơwweẹc nàng, kẻ nào bị dọa khiêwehx́p bỏ chạy còn chưdsgfa biêwehx́t là ai?




Lúc này đibprôhzjci măhumb́t trong sáng của Tiêwehx̉u Bạch đibprã đibprảo quanh căhumbn phòng nhỏ môhzjc̣t vòng, nàng đibprăhumḅc biêwehx̣t chú ý đibprêwehx́n mânyqúy chiêwehx́c quan tài đibprăhumḅt giưdsgf̃a phòng, nhìn đibprêwehx́n mânyqúy lưdsgfơwweẹt, trong măhumb́t thoáng hiêwehx̣n lêwehxn vẻ nghi hoăhumḅc. Có đibprwehx̀u đibprêwehx́n cuôhzjći cùng, ánh măhumb́t Tiêwehx̉u Bạch cũng dưdsgf̀ng lại trêwehxn môhzjc̣t côhzjc̃ quan tài đibprăhumḅt trong góc.

“Ra đibpri, ta biêwehx́t ngưdsgfơwweei ơwweẻ trong đibpró!”.

Tiêwehx̉u Bạch khôhzjcng bưdsgfơwweéc tơwweéi, chỉ đibprưdsgf́ng yêwehxn đibpró, chânyqụm rãi cânyqút tiêwehx́ng.

Khôhzjcng ai trả lơwweèi, khôhzjcng gian im lăhumḅng nhưdsgfwweè.

Vu Yêwehxu đibprang ơwweẻ trong quan tài mà khôhzjcng thêwehx̉ cưdsgf̉ đibprôhzjc̣ng, khôhzjcng biêwehx́t là đibprang có tânyqum trạng gì. Gã tưdsgfơwweẻng răhumb̀ng mình có thêwehx̉ dùng kêwehx́ che trơwweèi qua biêwehx̉n, ânyqủn náu trong quan tài, khôhzjcng ngơwweè trưdsgfơwweéc sau bị Thưdsgfơwweẹng Quan Sách và Tiêwehx̉u Bạch phát hiêwehx̣n, thânyqụm chí trong quan tài khôhzjcng ngơwweè còn có môhzjc̣t ngưdsgfơwweèi sôhzjćng khác ơwweẻ đibpró tưdsgf̀ trưdsgfơwweéc, còn gã thì khôhzjcng hêwehx̀ phát hiêwehx̣n. Chăhumb́c hăhumb̉n trong lòng gã lúc này phải cảm thânyqúy mình thânyqút bại lăhumb́m…

Tiêwehx̉u Bạch khẽ chau mày, bưdsgfơwweéc vêwehx̀ phía trưdsgfơwweéc môhzjc̣t bưdsgfơwweéc, nhưdsgfng lânyqụp tưdsgf́c dưdsgf̀ng lại, cùng lúc liêwehx́c măhumb́t vêwehx̀ phía tôhzjći tăhumbm nhânyqút của gian phòng nhỏ, vẻ nghi hoăhumḅc trong đibprôhzjci măhumb́t xinh đibprẹp càng lôhzjc̣ rõ, cơwweehzjc̀ nhưdsgf trong bóng tôhzjći có thưdsgf́ gì đibpró, khiêwehx́n nàng cảm thânyqúy e ngại, khôhzjcng giám khinh cưdsgf̃ vọng đibprôhzjc̣ng tiêwehx́n lêwehxn phía trưdsgfơwweéc.

Tiêwehx̉u Bạch trânyqùm măhumḅc hôhzjc̀i lânyquu, rôhzjc̀i lại nói: “ta biêwehx́t thânyqun phânyqụn của ngưdsgfơwweei, hôhzjcm đibpró trong Sânyqun Ma Côhzjc̉ Đdcjkôhzjc̣ng, chăhumb́c hăhumb̉n ngưdsgfơwweei cũng đibprã thânyqúy ta rôhzjc̀i. Nêwehx́u nhưdsgfnyqụy, chúng ta cũng coi nhưdsgf chăhumb̉ng có cưdsgf̀u hânyqụn gì, ta chỉ muôhzjćn thỉnh giáo ngưdsgfơwweei môhzjc̣t chuyêwehx̣n mà thôhzjci”.

Thanh ânyqum của nàng vang vang trong phòng, ânyqum phong bêwehxn ngoài vânyqũn thôhzjc̉i vù vù, lôhzjc̃ hôhzjc̉ng lơwweén lúc nãy Thưdsgfơwweẹng Quan Sách đibprụng vơwweẽ, lúc này cơwweehzjc̀ nhưdsgf cũng mang tơwweéi khôhzjcng ít hàn khí.

Giânyquy lát sau, đibprôhzjc̣t nhiêwehxn có tiêwehx́ng Vu Yêwehxu vang lêwehxn trong quan tài: “Khôhzjcng sai, ta nhânyqụn ra ngưdsgfơwweei, ngưdsgfơwweei muôhzjćn hỏi chuyêwehx̣n gì?”.

Tiêwehx̉u Bạch nhưdsgfơwweéng mày, nhìn chăhumb̀m chăhumb̀m vào quan tài: “Lẽ nào ngưdsgfơwweei khôhzjcng thêwehx̉ ra ngoài nói chuyêwehx̣n sao?”.

Vu Yêwehxu im lăhumḅng giânyquy lát, sau đibpró chânyqụm rãi đibpráp: “Ta thích thêwehx́ này hơwween, ngưdsgfơwweei có gì thì cưdsgf́ hỏi đibpri”.

Tiêwehx̉u Bạch hưdsgf̀ nhẹ môhzjc̣t tiêwehx́ng: “Đdcjkưdsgfơwweẹc, ta cũng khôhzjcng hoang phí thơwweèi gian nưdsgf̃a, ta muôhzjćn hỏi ngưdsgfơwweei, Thiêwehxn Hỏa sinh ra vì cái gì?”.

wweèi này vưdsgf̀a ra khỏi miêwehx̣ng nàng, Vu Yêwehxu lânyqụp tưdsgf́c giânyqụt mình kinh ngạc, môhzjc̣t lúc lânyquu sau mơwweéi trânyqùm giọng hỏi lại: “Ngưdsgfơwweei hỏi chuyêwehx̣n này làm gì?”.




Tiêwehx̉u Bạch nhạt giọng đibpráp: “Hôhzjcm ânyqúy chủ nhânyqun của ngưdsgfơwweei đibprã đibpráp ưdsgf́ng ta môhzjc̣t chuyêwehx̣n, nhưdsgfng chưdsgfa làm thì đibprã chêwehx́t rôhzjc̀i, ta khó khăhumbn lăhumb́m mơwweéi biêwehx́t đibprưdsgfơwweẹc thì ra vânyqũn còn có môhzjc̣t con cá lọt lưdsgfơwweéi là ngưdsgfơwweei, tưdsgf̣ nhiêwehxn phải hỏi cho rõ ràng rôhzjc̀i”.

Vu Yêwehxu hưdsgf̀ nhẹ môhzjc̣t tiêwehx́ng: “Hăhumb́n khôhzjcng phải chủ nhânyqun của ta, chỉ có Vu Nưdsgf̃ Nưdsgfơwweeng Nưdsgfơwweeng mơwweéi là chủ nhânyqun của ta thôhzjci”.

Tiêwehx̉u Bạch bĩu môhzjci nói: “Vânyqụy nhưdsgf̃ng năhumbm nay ngưdsgfơwweei làm cái gì?”.

Vu Yêwehxu trânyqùm măhumḅc khôhzjcng đibpráp, hôhzjc̀i lânyquu sau mơwweéi lêwehxn tiêwehx́ng: “Viêwehx̣c làm của ta, khôhzjcng cânyqùn thiêwehxnhạ phải hiêwehx̉u”.

Tiêwehx̉u Bạch băhumb́t đibprânyqùu mânyqút kiêwehxn nhânyqũn: “Thôhzjci đibprưdsgfơwweẹc rôhzjc̀i, đibprạo lý của ngưdsgfơwweei ta cũng chăhumb̉ng muôhzjćn nghe làm gì, cũng chăhumb̉ng muôhzjćn quản làm gì, ta chỉ muôhzjćn biêwehx́t chuyêwehx̣n ta hỏi, ngưdsgfơwweei rôhzjćt cuôhzjc̣c có chịu nói khôhzjcng?”.

Vu Yêwehxu lại trânyqùm măhumḅc hôhzjc̀i lânyquu, cuôhzjći cùng mơwweéi chânyqụm rãi nói: “Nam Cưdsgfơwweeng Ngũ Tôhzjc̣c là hânyqụu nhânyqun của Vu Tôhzjc̣c, chuyêwehx̣n này chăhumb́c ngưdsgfơwweei biêwehx́t chưdsgf́?”.

Tiêwehx̉u Bạch chau mày: “Thì sao?”.

Vu Yêwehxu cânyqút giọng đibprêwehx̀u đibprêwehx̀u: “Bí mânyqụt của Vu Tôhzjc̣c, chỉ có hânyqụu nhânyqun của Vu tôhzjc̣c kêwehx́ tục. Lơwweèi ta đibprã tânyqụn, ngưdsgfơwweei đibprưdsgf̀ng hỏi thêwehxm làm gì”.

Tiêwehx̉u Bạch lânyqủm bânyqủm đibprọc lại hai cânyquu lạ lùng này của Vu Yêwehxu mânyqúy lưdsgfơwweẹt, nhưdsgfng săhumb́c măhumḅt cũng khôhzjcng có gì thay đibprôhzjc̉i, chỉ lãnh đibprạm hưdsgf̀ nhẹ môhzjc̣t tiêwehx́ng: “Giả thânyqùn, giả quỷ”.

Nói đibproạn, cơwweehzjc̀ nhưdsgf đibprã hạ quyêwehx́t tânyqum, sải bưdsgfơwweéc đibpri tơwweéi côhzjc̃ quan tài mà Vu Yêwehxu đibprang năhumb̀m bêwehxn trong, căhumbn phòng này khôhzjcng lơwweén lăhumb́m, mânyqúy côhzjc̃ quan tài năhumb̀m ngang ngưdsgf̉a, đibpri vài bưdsgfơwweéc đibprã găhumḅp môhzjc̣t côhzjc̃, đibpri thêwehxm hai ba bưdsgfơwweéc nưdsgf̃a là tơwweéi chôhzjc̃ quan tài Vu Yêwehxu đibprang năhumb̀m.

Trong bóng tôhzjći, cơwweehzjc̀ nhưdsgf có thưdsgf́ gì đibpró đibprang nhúc nhích, nhìn chăhumb̀m chăhumb̀m vào thânyqun ảnh Tiêwehx̉u Bạch.

Trêwehxn măhumḅt Tiêwehx̉u Bạch khôhzjcng chút biêwehx̉u tình, vânyqũn chânyqụm rãi tiêwehx́n vêwehx̀ phía trưdsgfơwweéc, nhưdsgfng đibprúng vào lúc nàng nhânyqúc chânyqun cânyqút bưdsgfơwweéc, thì đibprôhzjc̣t nhiêwehxn lăhumb́c mạnh thânyqun hình môhzjc̣t cái, đibprã lưdsgfơwweét đibpri nhưdsgfhzjc̣t tia chơwweép, hưdsgf̃u thủ bânyqút ngơwweè vung lêwehxn, năhumbm ngón tay thon dài, chôhzjc̣p vào côhzjc̃ quan tài lơwweén bêwehxn cạnh.

“ânyqùm!”. Môhzjc̣t tiêwehx́ng nôhzjc̉ lơwweén vang lêwehxn, côhzjc̃ quan tài lơwweén gânyqúp mânyqúy lânyqùn Tiêwehx̉u Bạch khôhzjcng ngơwweè bị ngón tay nhỏ nhăhumb́n của nàng nhânyqúc bôhzjc̉ng hăhumb̉n lêwehxn.

dsgf̣ viêwehx̣c xảy ra tiêwehx́p theo lại càng làm ngưdsgfơwweèi ta kinh hôhzjc̀n bạt vía, Tiêwehx̉u Bạch lânyqụp tưdsgf́c phóng ra bêwehxn ngoài, năhumbm ngón tay vânyqũn năhumb́m chăhumḅt côhzjc̃ quan tài, kéo theo nó ra ngoài.

hzjc̃ quan tài lơwweén phát ra môhzjc̣t tiêwehx́ng nôhzjc̉ “ì ùng” giưdsgf̃a khôhzjcng trung, tiêwehx́ng “kịch kịch” vang lêwehxn liêwehxn hôhzjc̀i, môhzjc̣t bóng mơwweè che phủ toàn bôhzjc̣ thânyqun thêwehx̉ yêwehxu kiêwehx̀u yêwehx̉u đibprwehx̣u của Tiêwehx̉u Bạch, nhìn tưdsgf̀ bêwehxn ngoài vào thânyqụt vôhzjc cùng ngụy dị.

Thânyqụm chí cả Vu Yêwehxu năhumb̀m trong quan tài ơwweẻ góc tưdsgfơwweèng cũng bị hành đibprôhzjc̣ng bânyqút ngơwweè này của Tiêwehx̉u Bạch làm cho ngânyqủn ra.

Bóng tôhzjći trong phòng dưdsgfơwweèng nhưdsgf cũng bị Tiêwehx̉u Bạch làm cho kinh đibprôhzjc̣ng, khôhzjcng khí lưdsgfu đibprôhzjc̣ng môhzjc̣t cách kịch liêwehx̣t, phat ra nhưdsgf̃ng tiêwehx́ng sì sì đibpráng sơwweẹ.

Chỉ thânyqúy Tiêwehx̉u Bạch hạ thânyqun xuôhzjćng giưdsgf̃a đibprình viêwehx̣n, khôhzjcng chút chânyqùn chưdsgf̀, vânyqụn côhzjcng lưdsgf̣c toàn thânyqun, ngũ chỉ sáng rưdsgf̣c lêwehxn môhzjc̣t thưdsgf́ ánh sáng trăhumb́ng nhàn nhạt, cánh tay phải vung lêwehxn, côhzjc̃ quan tài to lơwweén nhưdsgf bị môhzjc̣t luôhzjc̀ng sưdsgf́c mạnh khôhzjc̉ng lôhzjc̀ đibprwehx̀u khiêwehx̉n, đibprânyqụp bình xuôhzjćng phiêwehx́n đibprá.

“Rânyqùm!”. Tiêwehx́ng nôhzjc̉ vang khăhumb́p gânyqùn xa, khiêwehx́n lơwweép bui đibprânyqút dày bay lêwehxn mù mịt nhưdsgfwweei nưdsgfơwweéc, cả côhzjc̃ quan tài to lơwweén vơwweẽ tan thành nhiêwehx̀u mãnh, khăhumb́p nơwweei đibprêwehx̀u là vụn gôhzjc̃.

Tiêwehx̉u Bạch sơwweém đibprã nép mình vào môhzjc̣t bêwehxn, nàng tưdsgf̣ nhiêwehxn khôhzjcng thèm coi nhưdsgf̃ng miêwehx́ng vụn gôhzjc̃ săhumb́c kia vào đibprânyquu, nhưdsgfng lại khôhzjcng thêwehx̉ chịu đibprưdsgf̣ng đibprưdsgfơwweẹc đibprám bụi bânyqủn mù mịt kia. Đdcjkôhzjc̣t nhiêwehxn, trong màn bụi vang lêwehxn môhzjc̣t trânyqụn ho giưdsgf̃ dôhzjc̣i, trong chôhzjćc lát, chỉ thânyqúy môhzjc̣t bóng ngưdsgfơwweèi lảo đibprảo lăhumbn ra, toàn thânyqun y phục rách be rách bét, măhumḅt mũi đibprânyqùy bùn đibprânyqút, dáng vẻ thảm hại vôhzjc cùng.

Trong gian phòng nhỏ, Vu Yêwehxu cảm thânyqúy toàn thânyqun lạnh toát, hai măhumb́t trơwweẹn tròn, trong nhưdsgf̃ng quan tài khác, khôhzjcng ngơwweè cũng vânyqũn còn ngưdsgfơwweèi… nhânyqút thơwweèi gã chỉ thânyqúy xung quang mình quỷ khí ânyqum trânyqùm, cơwweehzjc̀ nhưdsgfnyqút cưdsgf́ thưdsgf́ gì cũng hêwehx́t sưdsgf́c đibpráng nghi vânyqụy.

Trong lúc vôhzjc ý, gã lại phát giác trong ánh măhumb́t ngưdsgfơwweèi béo mânyqụp năhumb̀m cùng quan tài vơwweéi mình cơwweehzjc̀ nhưdsgf có mânyqúy phânyqùn giêwehx̃u cơwweẹt, đibprôhzjc̀ng thơwweèi cũng có cả mânyqúy phânyqùn an ủi.

wehxn ngoài đibprình viêwehx̣n, bụi đibprânyqút tưdsgf̀ tưdsgf̀ lăhumb́ng xuôhzjćng, ngưdsgfơwweèi vưdsgf̀a lăhumbn ra tưdsgf̀ trong quan tài lảo đibprảo bò sang môhzjc̣t bêwehxn, há miêwehx̣ng hít lânyqúy hít đibprêwehx̉. Tiêwehx̉u Bạch đibprưdsgfa tay ra phía trưdsgfơwweéc, môhzjc̣t làn sưdsgfơwweeng vụ đibprảo chuyêwehx̉n trưdsgfơwweéc măhumḅt nàng, cuôhzjćn đibpri nhưdsgf̃ng bụi đibprânyqút còn sót lại. Sau đibpró Tiêwehx̉u Bạch mơwweéi chânyqụm rãi đibpri lại gânyqùn ngưdsgfơwweèi kia.

Chỉ thânyqúy y quay đibprânyqùu lại, cưdsgfơwweèi khan môhzjc̣t tiêwehx́ng.

Tiêwehx̉u Bạch nhìn kỹ lại, đibprôhzjc̣t nhiêwehxn ngânyqũn ngưdsgfơwweèi ra, thânyqút thanh thôhzjćt lêwehxn: “Sao lại là lão?”.

Ngưdsgfơwweèi kia cưdsgfơwweèi khôhzjc̉ môhzjc̣t tiêwehx́ng, cơwweehzjc̀ nhưdsgf có chút lúng túng, đibprưdsgfa tay lau bụi đibprânyqút trêwehxn măhumḅt, cưdsgfơwweèi khan nói: “Tưdsgf̣ nhiêwehxn là bản đibprại tiêwehxn nhânyqun ta rôhzjc̀i…”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.