Tru Tiên

Chương 223 : Hèn Hạ

    trước sau   
   

Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách chỉ thâzyeb́y vêusev́t thưezrvơtmbjng sau lưezrvng mình têusevzyeb̀n, cùng lúc môzsmṛt luôzsmr̀ng khí băjbalng hàn khôzsmrng ngưezrv̀ng truyêusev̀n vào nôzsmṛi thêusev̉ nhưezrvezrvơtmbj́c lũ, cảm giác đtxdaau dơtmbj́n tôzsmṛt cùng nhưezrv bị muôzsmrn ngàn con trùng kiêusev́n căjbaĺn xé môzsmṛt lưezrvơtmbj̣t vâzyeḅy.

Chăjbal̉ng mâzyeb́y chôzsmŕc, trán lão ưezrvơtmbj́t đtxdaâzyeb̃m môzsmr̀ hôzsmri, săjbaĺc măjbaḷt trăjbaĺng bêuseṿch. Tiêusev̉u Bạch đtxdaưezrv́ng trêusevn nóc nhà thâzyeb́y thâzyeb̀n thái thôzsmŕng khôzsmr̉ của lão, nụ cưezrvơtmbj̀i tưezrvơtmbji tăjbaĺn hơtmbjn, cơtmbjzsmr̀ nhưezrvzyeb́t sung sưezrvơtmbj́ng trưezrvơtmbj́c sưezrṿ đtxdaau khôzsmr̉ của đtxdaôzsmŕi phưezrvơtmbjng vâzyeḅy: “Khôzsmrng ngơtmbj̀ phải khôzsmrng lão quỷ, ngưezrvơtmbji mà cũng có ngày hôzsmrm nay à?”.

Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách nghiêusev́n răjbalng hưezrv̀ lạnh môzsmṛt tiêusev́ng, găjbaĺng gưezrvơtmbj̣ng đtxdaưezrv́ng thăjbal̉ng ngưezrvơtmbj̀i dâzyeḅy, găjbal̀n giọng quát: “Yêusevu nghiêuseṿt, ngưezrvơtmbji còn dám hiêuseṿn thâzyebn trưezrvơtmbj́c măjbaḷt ta?”.

Tiêusev̉u Bạch “ha” lêusevn môzsmṛt tiêusev́ng, cơtmbjzsmr̀ nhưezrvezrv̀a nghe thâzyeb́y câzyebu nói dáng cưezrvơtmbj̀i nhâzyeb́t trêusevn đtxdaơtmbj̀i này vâzyeḅy, ôzsmŕng tay áo khẽ phâzyeb́t lêusevn môzsmṛt cái, cả ngưezrvơtmbj̀i phiêusevu hôzsmŕt bay xuôzsmŕng tưezrv̀ trêusevn nóc nhà nhưezrvzsmṛt áng mâzyeby, hạ thâzyebn xuôzsmŕng trưezrvơtmbj́c măjbaḷt Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách, rôzsmr̀i mỉm cưezrvơtmbj̀i nói: “Ta khôzsmrng dám xuâzyeb́t hiêuseṿn găjbaḷp ngưezrvơtmbji? Phải rôzsmr̀i ta nhát gan lăjbaĺm, khôzsmrng dám găjbaḷp ngưezrvơtmbji, vì thêusev́ nêusevn mơtmbj́i làm lêuseṽ kiêusev́n diêuseṿn rôzsmr̀i mơtmbj́i dám xuâzyeb́t hiêuseṿn đtxdaâzyeb́y. Lão quỷ à, ngưezrvơtmbji hại ta trong Huyêusev̀n Hỏa Đkkbsàn bao nhiêusevu năjbalm, lâzyeb̀n này ta khôzsmrng đtxdaáp trả lại ngưezrvơtmbji thì thâzyeḅt là có lôzsmr̃i đtxdaó”.

Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách tưezrv́c giâzyeḅn ra măjbaḷt, song trong lòng cũng khôzsmrng khỏi có chút sơtmbj̣ hãi, năjbalm  xưezrva trong Huyêusev̀n Hỏa Đkkbsàn, quá nưezrv̉a là nhơtmbj̀ vào Đkkbsịa Hỏa Linh Lưezrṿc của bản thâzyebn Huyêusev̀n Hỏa Đkkbsàn, thêusevm vào có Bát Hung Huyêusev̀n Hỏa Pháp Trâzyeḅn trơtmbj̣ giúp, lão mơtmbj́i trâzyeb́n áp đtxdaưezrvơtmbj̣c con thiêusevn niêusevn yêusevu hôzsmr̀ này, băjbal̀ng khôzsmrng thì vơtmbj́i đtxdaạo hạnh của Cưezrv̉u Vĩ Thiêusevn Hôzsmr̀, lão thâzyeḅt sưezrṿ khôzsmrng năjbaĺm  chăjbaĺc có thêusev̉ đtxdaôzsmŕi phó nôzsmr̉i.




Chỉ là vâzyeḅt đtxdaôzsmr̉i sao dơtmbj̀i, giơtmbj̀ đtxdaâzyeby Cưezrv̉u Vĩ Thiêusevn Hôzsmr̀ đtxdaã thoát khỏi câzyeb̀m côzsmŕ, bản thâzyebn lão lại nhâzyeb́t thơtmbj̀i sơtmbj ý đtxdaêusev̉ nàng ám toán, nguyêusevn khí hao tôzsmr̉n, chỉ sơtmbj̣ khôzsmrng còn là đtxdaôzsmŕi thủ của nàng nưezrṽa.

Tuy răjbal̀ng Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách đtxdaã trọng thưezrvơtmbjng bơtmbj̉i ám toán, nhưezrvng Tiêusev̉u Bạch dưezrvơtmbj̀ng nhưezrv khôzsmrng hêusev̀ có ý lâzyeḅp tưezrv́c đtxdaôzsmṛng thủ thanh toán đtxdaịch nhâzyebn, ngưezrvơtmbj̣c lại, nàng còn nhìn lão vơtmbj́i vẻ hưezrv́ng thú khôzsmrn cùng, tưezrṿa nhưezrv mèo đtxdaang vơtmbj̀n chuôzsmṛt vâzyeḅy, trêusevn măjbaḷt lôzsmṛ rõ vẻ châzyebm biêusev́m, diêuseṽu cơtmbj̣t.

Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách tưezrṿ biêusev́t lúc này mình câzyeb̀n nhâzyeb́t là môzsmṛt nơtmbji an toàn và yêusevn tĩnh đtxdaêusev̉ vâzyeḅn côzsmrng liêuseṿu thưezrvơtmbjng, nhưezrvng thiêusevn niêusevn yêusevu hôzsmr̀ đtxdaạo pháp cao thâzyebm mạt trăjbaĺc đtxdaang đtxdaưezrv́ng trưezrvơtmbj́c măjbaḷt lão lúc này lại quả là môzsmṛt vâzyeb́n đtxdaêusev̀ vôzsmr cùng đtxdaau đtxdaâzyeb̀u.

Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách gâzyeb̀m lêusevn trong cơtmbjn giâzyeḅn: “Ngưezrvơtmbji đtxdaã ôzsmrm hâzyeḅn tơtmbj́i đtxdaâzyeby đtxdaôzsmŕi phó ta, tại sao còn chưezrva đtxdaôzsmṛng thủ, đtxdaưezrv́ng bâzyeb́t đtxdaôzsmṛng ơtmbj̉ đtxdaó có ý gì?.

Tiêusev̉u Bạch mỉm cưezrvơtmbj̀i nói: “Ta đtxdaang khôzsmrng có viêuseṿc gì làm, nói ra cho lão nghe cũng khôzsmrng ngại gì. Ta đtxdaâzyeby khôzsmrng giôzsmŕng loài ngưezrvơtmbj̀i các ngưezrvơtmbji, lúc nào cũng nghĩ răjbal̀ng nhâzyebn sinh râzyeb́t ngăjbaĺn ngủi. Còn ta, ta có râzyeb́t nhiêusev̀u râzyeb́t nhiêusev̀u thơtmbj̀i gian mà chăjbal̉ng biêusev́t làm gì, vì thêusev́ nêusevn ta cưezrv́ đtxdaưezrv́ng đtxdaâzyeby, tưezrv̀ tưezrv̀ xưezrv̉ trí ngưezrvơtmbji cũng đtxdaưezrvơtmbj̣c, dù sao thì ta cũng râzyeb́t nhâzyeb̃n nại mà”.

Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách nghe nàng nói vâzyeḅy, tưezrv́c giâzyeḅn thiêusev́u đtxdausev̀u thâzyeb́t khiêusev́u xịt khói, con yêusevu nghiêuseṿt này rõ ràng muôzsmŕn kéo lão xuôzsmŕng bơtmbj̀ vưezrṿc môzsmṛt cách tưezrv̀ tưezrv̀, ả biêusev́t rõ là lão đtxdaang thọ trọng thưezrvơtmbjng, vâzyeḅy mà khôzsmrng đtxdaêusev̉ cho lão môzsmṛt cơtmbjzsmṛi vâzyeḅn côzsmrng, cưezrv́ nhưezrvzyeḅy, tưezrṿ nhiêusevn Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách sẽ mêuseṿt mỏi mà chêusev́t, Cưezrv̉u Vĩ Thiêusevn Hôzsmr̀ chưezrva câzyeb̀n đtxdaôzsmṛng thủ, chỉ sơtmbj̣ lão khôzsmrng câzyeb̀m cưezrṿ nôzsmr̉i rôzsmr̀i.

Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách tuy biêusev́t thêusev́, nhưezrvng cũng khôzsmrng thêusev̉ làm đtxdaưezrvơtmbj̣c gì trưezrvơtmbj́c phưezrvơtmbjng cách có chút hơtmbji bỉ ôzsmr̉i này của Tiêusev̉u Bạch, chỉ đtxdaành thúc thủ vôzsmr sách. Nêusev́u đtxdaánh, thâzyebn lão đtxdaang thọ trọng thưezrvơtmbjng, đtxdaôzsmŕi phưezrvơtmbjng thì đtxdaạo hạnh cao thâzyebm mạt trăjbaĺc, đtxdaêusev́n nưezrṽa phâzyeb̀n e răjbal̀ng cũng khó, khôzsmrng đtxdaánh, thưezrvơtmbjng thêusev́ sẽ càng lúc càng năjbaḷng, kéo dài cũng chỉ có môzsmṛt con đtxdaưezrvơtmbj̀ng chêusev́t. Xem ra các cách khác đtxdaêusev̀u khôzsmrng có tác dụng, chỉ có môzsmṛt đtxdaưezrvơtmbj̀ng duy nhâzyeb́t là chạy trôzsmŕn mà thôzsmri.

Chỉ là đtxdaôzsmri măjbaĺt câzyebu hôzsmr̀n đtxdaoạt phách của Tiêusev̉u Bạch cưezrv́ chăjbal̀m chăjbal̀m nhìn vào Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách, khiêusev́n bản thâzyebn lão cũng khôzsmrng giám chăjbaĺc mình có thêusev̉ thoát khỏi tay nàng đtxdaưezrvơtmbj̣c khôzsmrng.

Đkkbsúng là bôzsmŕn măjbaḷt găjbaḷp tưezrvơtmbj̀ng, thâzyebn lâzyebm tuyêuseṿt cảnh.

ezrvơtmbjng măjbaḷt Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách xám  xịt lại, nhưezrṽng thâzyeb̀n tình phâzyeb̃n nôzsmṛ, khôzsmr̉ não, sơtmbj̣ hãi, lo lăjbaĺng lâzyeb̀n lưezrvơtmbj̣t lưezrvơtmbj́t qua, Tiêusev̉u Bạch thâzyeb́y vâzyeḅy, trong lòng lâzyeb́y làm  cao hưezrv́ng.

Nàng bị ngưezrvơtmbj̀i của Phâzyeb̀n Hưezrvơtmbjng Côzsmŕc câzyeb̀m côzsmŕ trong Huyêusev̀n Hỏa Đkkbsàn tưezrv̀ng âzyeb́y năjbalm, nêusev́u khôzsmrng phải Quỷ Lêuseṿ vôzsmr ý giải trưezrv̀ phong âzyeb́n, thâzyeḅt sưezrṿ khôzsmrng biêusev́t là có phải là sẽ phải ơtmbj̉ nơtmbji quỷ quái âzyeb́y suôzsmŕt cả đtxdaơtmbj̀i hay khôzsmrng. Nôzsmr̃i khôzsmr̉ này thâzyeḅt sưezrṿ khó có thêusev̉ nói vơtmbj́i ngưezrvơtmbj̀i khác, vì vâzyeḅy mà trong long Tiêusev̉u Bạch vôzsmr cùng thôzsmŕng hâzyeḅn ngưezrvơtmbj̀i của Phâzyeb̀n Hưezrvơtmbjng Côzsmŕc, đtxdaăjbaḷc biêuseṿt là Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách, tuy nói là ngày trưezrvơtmbj́c khi nàng cùng Quỷ Lêuseṿ thoát thâzyebn, đtxdaã thâzyeb́u triêuseṿt đtxdaưezrvơtmbj̣c khôzsmrng ít, đtxdaôzsmr̀ng thơtmbj̀i cũng khôzsmrng có ý quay đtxdaâzyeb̀u lại tìm Phâzyeb̀n Hưezrvơtmbjng Côzsmŕc tính sôzsmr̉, nhưezrvng lâzyeb̀n này coi nhưezrv là Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách tưezrṿ đtxdaôzsmṛng dâzyebng đtxdaêusev́n trưezrvơtmbj́c măjbaḷt nàng, làm sao nàng giả bôzsmṛ khôzsmrng nhìn thâzyeb́y cho đtxdaưezrvơtmbj̣c?

ezrv̀ bi, làm chuyêuseṿn tôzsmŕt cho ngưezrvơtmbj̀i, đtxdaó đtxdaêusev̀u là nhưezrṽng viêuseṿc làm lúc Cưezrv̉u Vĩ Thiêusevn Hôzsmr̀ có tâzyebm trạng tôzsmŕt, nhưezrvng trưezrvơtmbj́c nay nàng chưezrva tưezrv̀ng khôzsmrng nhơtmbj́ chuyêuseṿn sai trái của ngưezrvơtmbj̀i khác, tâzyebm đtxdaịa cũng khôzsmrng quảng đtxdaại nhưezrvzsmr̀ Tát hay La Hán gì.

Nghĩ tơtmbj́i đtxdaâzyeby, Tiêusev̉u Bạch cũng khôzsmrng khỏi đtxdaăjbaĺc ý bâzyeḅt cưezrvơtmbj̀i, oán khí tích tụ bao nhiêusevu năjbalm nay, đtxdaêusevm nay dưezrvơtmbj̀ng nhưezrv đtxdaã đtxdaưezrvơtmbj̣c phát tiêusev́t ra hêusev́t, thâzyeḅt sưezrṿ vôzsmr cùng thôzsmŕng khoái.




zyebm trạng của Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách tưezrṿ nhiêusevn khôzsmrng thêusev̉ tôzsmŕt nhưezrv Tiêusev̉u Bạch, ngưezrvơtmbj̣c lại, dưezrvơtmbj̀ng nhưezrv thưezrvơtmbjng thêusev́ của lão đtxdaã đtxdaêusev́n hôzsmr̀i khôzsmrng thêusev̉ áp chêusev́, toàn thâzyebn băjbaĺt đtxdaâzyeb̀u run lêusevn câzyeb̀m câzyeḅp, ma lưezrṿc của Âyhqxm Mị tăjbalng lêusevn gâzyeb́p bôzsmṛi, ánh sáng màu lam nhàn nhạt băjbaĺt đtxdaâzyeb̀u che phủ phâzyeb̀n lưezrvng lão.

Tiêusev̉u Bạch càng cưezrvơtmbj̀i lơtmbj́n hơtmbjn, hôzsmrzyeb́p Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách càng lúc càng gâzyeb́p, đtxdaôzsmṛt nhiêusevn, lão găjbaĺng gưezrvơtmbj̣ng bưezrvơtmbj́c liêusev̀n mâzyeb́y bưezrvơtmbj́c mâzyeb́y bưezrvơtmbj́c vêusev̀ phía Tiêusev̉u Bạch. Tiêusev̉u Bạch thâzyeb́y vâzyeḅy thì khẽ chau mày lại, ngưezrvng thâzyeb̀n giơtmbj́i bị, Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách tuy đtxdaã bị trọng thưezrvơtmbjng, nhưezrvng môzsmṛt thâzyebn tu hành của lão nói cho cùng cũng khôzsmrng thêusev̉ xem thưezrvơtmbj̀ng đtxdaưezrvơtmbj̣c, ngay cả Tiêusev̉u Bạch cũng khôzsmrng dám quá sơtmbj ý.

Chỉ là môzsmṛt chuyêuseṿn khôzsmrng thêusev̉ tưezrvơtmbj̉ng tưezrvơtmbj̣ng đtxdaưezrvơtmbj̣c đtxdaã xảy ra.

Chỉ thâzyeb́y Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách đtxdaâzyeb̀y vẻ thôzsmŕng khôzsmr̉, gâzyebn xanh nôzsmr̉i lêusevn khăjbaĺp măjbaḷt, thoạt nhìn thì giôzsmŕng nhưezrv thưezrvơtmbjng thêusev́ đtxdaại phát, cơtmbjzsmr̀ nhưezrv đtxdaã đtxdaêusev́n mưezrv́c khôzsmrng thêusev̉ chịu đtxdaưezrṿng đtxdaưezrvơtmbj̣c nưezrṽa, hai măjbaĺt trăjbaĺng dã, gưezrvơtmbjng măjbaḷt đtxdaau đtxdaơtmbj́n lôzsmṛ vẻ sơtmbj̣ hãi, quỳ phục xuôzsmŕng trưezrvơtmbj́c măjbaḷt Tiêusev̉u Bạch, câzyeb̀u xin thảm thiêusev́t: “Hôzsmr̀ tiêusevn côzsmr, hãy tha lão phu môzsmṛt mạng!”.

usev́u nói là Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách xuâzyeb́t thủ ra môzsmṛt chiêusevu diêuseṿu pháp kinh thiêusevn đtxdaôzsmṛng đtxdaịa, Tiêusev̉u Bạch chăjbaĺc chăjbaĺn cũng ngưezrvng thâzyeb̀n tiêusev́p chiêusevu, hoăjbaḷc giả lão đtxdaôzsmṛt nhiêusevn quát lêusevn môzsmṛt tiéng, sau đtxdaó bêusevn cạnh liêusev̀n xuâzyeb́t hiêuseṿn năjbalm ba chục cao thủ Phâzyeb̀n Hưezrvơtmbjng Côzsmŕc, Tiêusev̉u Bạch cũng châzyeb́p nhâzyeḅn đtxdaưezrvơtmbj̣c hiêuseṿn thưezrṿc này.

Nhưezrvng lão đtxdaôzsmṛt nhiêusevn quỳ phục xuôzsmŕng xin tha mạng, khiêusev́n âzyeb́n tưezrvơtmbj̣ng trưezrvơtmbj́c đtxdaâzyeby của Tiêusev̉u Bạch vêusev̀ lão hoàn toàn sụp đtxdaôzsmr̉, nhâzyeb́t thơtmbj̀i cũng phải ngâzyeby ngưezrvơtmbj̀i ra, khôzsmrng biêusev́t nêusevn làm gì vơtmbj́i lão nưezrṽa.

Chỉ là khôzsmrng đtxdaâzyeb̀y môzsmṛt cái nháy măjbaĺt, Tiêusev̉u Bạch đtxdaã lâzyeḅp tưezrv́c tỉnh ra, có đtxdausev̀u Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách trăjbalm phưezrvơtmbjng ngàn kêusev́, thâzyeḅm chí khôzsmrng tiêusev́c cả danh dưezrṿ cũng chính là vì môzsmṛt thoáng ngâzyeby ngưezrvơtmbj̀i này của nàng.

Trong sát na ngăjbaĺn ngủi, Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách vưezrv̀a rôzsmr̀i còn hôzsmrzyeb́p khó khăjbaln, bâzyeb́t ngơtmbj̀ thay đtxdaôzsmr̉i hoàn toàn, gưezrvơtmbjng măjbaḷt sát khí bưezrv̀ng bưezrv̀ng, nhưezrṽng biêusev̉u tình của đtxdaau đtxdaơtmbj́n đtxdaã biêusev́n mâzyeb́t khôzsmrng vêusev́t tích, thâzyeḅm chí cả vòng sáng màu lam sau lưezrvng lão cũng bị áp chêusev́ môzsmṛt cách nhanh chóng. Cưezrv̉u Hàn Ngưezrvng Băjbalng Thích ngâzyebn quang sáng ngơtmbj̀i, bay lêusevn tưezrv̀ tay lão nhưezrv kinh long đtxdaăjbal̀ng khôzsmrng, lao vút tơtmbj́i trưezrvơtmbj́c ngưezrṿc Tiêusev̉u Bạch.

Tiêusev̉u Bạch tưezrv́c giâzyeḅn quát lêusevn môzsmṛt tiêusev́ng lanh lảnh, thâzyebn hình nhanh nhẹn lưezrvơtmbj́t vêusev̀ phía sau, cùng lúc ôzsmŕng tay áo phâzyeb́t lêusevn, chăjbaḷn ngay trưezrvơtmbj́c ngưezrṿc, hình thành môzsmṛt bưezrv́c tưezrvơtmbj̀ng băjbal̀ng vải. Nhưezrvng Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách đtxdaã đtxdaãnh cưezrvơtmbj̣c tâzyeb́t cả tu hành cả đtxdaơtmbj̀i vào chiêusevu sát thủ này, uy lưezrṿc khôzsmrng phải tâzyeb̀m thưezrvơtmbj̀ng, chỉ nghe tiêusev́ng “xoẹt, xoẹt” liêusevn tiêusev́p vang lêusevn, ôzsmŕng tay của Tiêusev̉u Bạch lâzyeḅp tưezrv́c Cưezrv̉u Hàn Ngưezrvng Băjbalng Thích căjbaĺt thành nhưezrṽng mảnh vụn, rôzsmr̀i hóa luôzsmrn thành nhưezrṽng miêusev́ng băjbalng, rơtmbji xuôzsmŕng đtxdaâzyeb́t vơtmbj̃ tan tành.

Tia sáng màu ngâzyebn bạch vâzyeb̃n khôzsmrng hêusev̀ có dâzyeb́u hiêuseṿu dưezrv̀ng lại, tiêusev́p tục băjbaĺn vêusev̀ phía Tiêusev̉u Bạch, thâzyebn hình nàng vâzyeb̃n liêusevn tiêusev́p thoái hâzyeḅu, nhưezrvng thêusev́ lùi trong lúc gâzyeb́p gáp, bâzyeb́t luâzyeḅn thêusev́ nào cũng khôzsmrng thêusev̉ nhanh băjbal̀ng môzsmṛt kích trí mạng đtxdaã tụ lưezrṿc tưezrv̀ lâzyebu của Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách. Măjbaĺt thâzyeb́y luôzsmr̀ng ngâzyebn quang đtxdaoạt mạng săjbaĺp xuyêusevn qua ngưezrvơtmbj̀i mình, săjbaĺc măjbaḷt Tiêusev̉u Bạch trăjbaĺng bêuseṿch lại, nhưezrvng hoàn toàn khôzsmrng hêusev̀ kinh hoảng, chỉ thâzyeb́y song thủ của nàng hơtmbj̣p lại trưezrvơtmbj́c ngưezrṿc, giao nhau gâzyeḅp lại, tạo thành môzsmṛt thủ thêusev́ râzyeb́t côzsmr̉ quái.

“ù…”.

zsmṛt tiêusev́ng hú dài thâzyeb̀n bí đtxdaôzsmṛt nhiêusevn vang lêusevn tưezrv̀ nơtmbji nào đtxdaó, tiêusev́ng hú thêusevezrvơtmbjng côzsmr ngạo, u tĩnh lạnh lùng, mang ngưezrvơtmbj̀i ta vào môzsmṛt khôzsmrng gian tâzyebm tưezrvơtmbj̉ng thâzyeb̀n bí. Trong đtxdaêusevm thâzyebu, giưezrṽa nơtmbji hoang sơtmbjn, môzsmṛt con bạch hôzsmr̀ đtxdaang hú lêusevn vơtmbj́i ánh trăjbalng…

Trong nháy măjbaĺt, ánh sáng của Cưezrv̉u Hàn Băjbalng Ngưezrvng Thích đtxdaã bao trùm lâzyeb́y Tiêusev̉u Bạch.




Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách phản kích đtxdaăjbaĺc thủ tưezrv̀ trong tuyêuseṿt đtxdaịa, nhưezrvng lão hoàn toàn khôzsmrng có vẻ gì là đtxdaăjbaĺc ý, ngưezrvơtmbj̣c lại còn nghiêusev́n răjbalng kèn kẹt, tưezrṿa nhưezrvzyeb́t cam, bâzyeb́t nguyêuseṿn vâzyeḅy. Chỉ là dù sao lão cũng khôzsmrng phải là ngưezrvơtmbj̀i tâzyeb̀m thưezrvơtmbj̀ng, sau khi tính toán thiêuseṿt hơtmbjn, lâzyeḅp tưezrv́c đtxdaảo ngưezrvơtmbj̀i bay ngưezrvơtmbj̣c vêusev̀ sau khôzsmrng do dưezrṿ. Sau mâzyeb́y lưezrvơtmbj̣t nhâzyeb́p nhôzsmr, thâzyebn ảnh màu xám của lão biêusev́n mâzyeb́t trong vùng hoang văjbaĺng bêusevn ngoài nghĩa trang.

Vòng sáng ngâzyebn săjbaĺc đtxdaã tưezrv̀ tưezrv̀ tan biêusev́n, trêusevn măjbaḷt đtxdaâzyeb́t có mâzyeb́y vêusev́t máu, song Tiêusev̉u Bạch thì khôzsmrng thâzyeb́y đtxdaâzyebu nưezrṽa.

Giưezrṽa khôzsmrng trung, tiêusev́ng hú thâzyeb̀n bí cao ngạo kia vâzyeb̃n văjbalng văjbal̉ng, hôzsmr̀i lâzyebu sau mơtmbj́i tan biêusev́n vào hưezrvzsmr, cùng lúc đtxdaó, thâzyebn hình yêusev̉u đtxdauseṿu của Tiêusev̉u Bạch bâzyeb́t ngơtmbj̀ xuâzyeb́t hiêuseṿn trêusevn khôzsmrng, rôzsmr̀i tưezrv̀ tưezrv̀ hạ xuôzsmŕng.

Nàng cúi đtxdaâzyeb̀u, nhìn vêusev́t máu trêusevn măjbaḷt đtxdaâzyeb́t, răjbalng ngọc khẽ căjbaĺn vào môzsmri, trêusevn măjbaḷt đtxdaâzyeb̀y vẽ phâzyeb̃n nôzsmṛ. Vưezrv̀a rôzsmr̀i nàng nhâzyeb́t thơtmbj̀i sơtmbj ý, khôzsmrng ngơtmbj̀ Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách vì giưezrṽ mạng sôzsmŕng mà cam nguyêuseṿn làm kẻ hèn nhát, nghĩ ra phưezrvơtmbjng cách bỉ ôzsmr̉i nhưezrv thêusev́, ngưezrvơtmbj̣c lại còn bị gã ám toán, suýt chút nưezrṽa là mâzyeb́t mạng.

Có đtxdausev̀u may là nàng khôzsmrng phải ngưezrvơtmbj̀i thưezrvơtmbj̀ng, mà là Cưezrv̉u Vĩ Thiêusevn Hôzsmr̀.

ezrv̉u Vĩ Hôzsmr̀ Ly!

usevn cũng khôzsmrng đtxdaêusev́n nôzsmr̃i!

* * * * * *

Làn gió đtxdaêusevm âzyebm lạnh tưezrv̀ đtxdaâzyebu thôzsmr̉i tơtmbj́i lưezrvơtmbj́t qua măjbaḷt Tiêusev̉u Bạch đtxdaem theo môzsmṛt chút hàn ý.

Tiêusev̉u Bạch đtxdaưezrv́ng giưezrvũa đtxdaình viêuseṿn, đtxdaịnh thâzyeb̀n, rôzsmr̀i châzyeb̀m châzyeḅm quay ngưezrvơtmbj̀i, nhìn vào trong căjbaln phòng nhỏ tôzsmŕi tăjbalm kia.

Nàng tưezrv̀ tưezrv̀ đtxdai vêusev̀ phía âzyeb́y.

jbaln phòng âzyeb́y vâzyeb̃n tôzsmŕi om và yêusevn lăjbaḷng nhưezrv trưezrvơtmbj́c, cơtmbjzsmr̀ nhưezrvzsmṛt trâzyeḅn ác đtxdaâzyeb́u kinh tâzyebm đtxdaôzsmṛng phách vưezrv̀a rôzsmr̀i chưezrva tưezrv̀ng xảy ra vâzyeḅy.

Nàng đtxdaưezrv́ng trưezrvơtmbj́c cưezrv̉a căjbaln phòng âzyeb́y, dưezrvơtmbj́i bâzyeb̀u trơtmbj̀i sao ảm đtxdaạm, thâzyebn ảnh nàng có vẻ phiêusevu phiêusevu hôzsmŕt hôzsmŕt, có thêusevm mâzyeb́y phâzyeb̀n ngụy dị. Có đtxdausev̀u hiêusev̉n nhiêusevn Tiêusev̉u Bạch chăjbal̉ng hêusev̀ cảm thâzyeb́y sơtmbj̣ hãi khôzsmrng khí này nhưezrv nhưezrṽng ngưezrvơtmbj̀i bình thưezrvơtmbj̀ng, nàng vôzsmŕn là lão tôzsmr̉ tôzsmrng của nhưezrṽng thưezrv́ tà ma yêusevu đtxdaạo này, nêusev́u muôzsmŕn giả thâzyeb̀n giả quỷ, đtxdaưezrv̀ng nói là ngưezrvơtmbj̀i, cho dù là quỷ ma thưezrṿc sưezrṿ có đtxdaêusev́n, cũng vị tâzyeb́t đtxdaã hơtmbjn đtxdaưezrvơtmbj̣c nàng, kẻ nào bị dọa khiêusev́p bỏ chạy còn chưezrva biêusev́t là ai?




Lúc này đtxdaôzsmri măjbaĺt trong sáng của Tiêusev̉u Bạch đtxdaã đtxdaảo quanh căjbaln phòng nhỏ môzsmṛt vòng, nàng đtxdaăjbaḷc biêuseṿt chú ý đtxdaêusev́n mâzyeb́y chiêusev́c quan tài đtxdaăjbaḷt giưezrṽa phòng, nhìn đtxdaêusev́n mâzyeb́y lưezrvơtmbj̣t, trong măjbaĺt thoáng hiêuseṿn lêusevn vẻ nghi hoăjbaḷc. Có đtxdausev̀u đtxdaêusev́n cuôzsmŕi cùng, ánh măjbaĺt Tiêusev̉u Bạch cũng dưezrv̀ng lại trêusevn môzsmṛt côzsmr̃ quan tài đtxdaăjbaḷt trong góc.

“Ra đtxdai, ta biêusev́t ngưezrvơtmbji ơtmbj̉ trong đtxdaó!”.

Tiêusev̉u Bạch khôzsmrng bưezrvơtmbj́c tơtmbj́i, chỉ đtxdaưezrv́ng yêusevn đtxdaó, châzyeḅm rãi câzyeb́t tiêusev́ng.

Khôzsmrng ai trả lơtmbj̀i, khôzsmrng gian im lăjbaḷng nhưezrvtmbj̀.

Vu Yêusevu đtxdaang ơtmbj̉ trong quan tài mà khôzsmrng thêusev̉ cưezrv̉ đtxdaôzsmṛng, khôzsmrng biêusev́t là đtxdaang có tâzyebm trạng gì. Gã tưezrvơtmbj̉ng răjbal̀ng mình có thêusev̉ dùng kêusev́ che trơtmbj̀i qua biêusev̉n, âzyeb̉n náu trong quan tài, khôzsmrng ngơtmbj̀ trưezrvơtmbj́c sau bị Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách và Tiêusev̉u Bạch phát hiêuseṿn, thâzyeḅm chí trong quan tài khôzsmrng ngơtmbj̀ còn có môzsmṛt ngưezrvơtmbj̀i sôzsmŕng khác ơtmbj̉ đtxdaó tưezrv̀ trưezrvơtmbj́c, còn gã thì khôzsmrng hêusev̀ phát hiêuseṿn. Chăjbaĺc hăjbal̉n trong lòng gã lúc này phải cảm thâzyeb́y mình thâzyeb́t bại lăjbaĺm…

Tiêusev̉u Bạch khẽ chau mày, bưezrvơtmbj́c vêusev̀ phía trưezrvơtmbj́c môzsmṛt bưezrvơtmbj́c, nhưezrvng lâzyeḅp tưezrv́c dưezrv̀ng lại, cùng lúc liêusev́c măjbaĺt vêusev̀ phía tôzsmŕi tăjbalm nhâzyeb́t của gian phòng nhỏ, vẻ nghi hoăjbaḷc trong đtxdaôzsmri măjbaĺt xinh đtxdaẹp càng lôzsmṛ rõ, cơtmbjzsmr̀ nhưezrv trong bóng tôzsmŕi có thưezrv́ gì đtxdaó, khiêusev́n nàng cảm thâzyeb́y e ngại, khôzsmrng giám khinh cưezrṽ vọng đtxdaôzsmṛng tiêusev́n lêusevn phía trưezrvơtmbj́c.

Tiêusev̉u Bạch trâzyeb̀m măjbaḷc hôzsmr̀i lâzyebu, rôzsmr̀i lại nói: “ta biêusev́t thâzyebn phâzyeḅn của ngưezrvơtmbji, hôzsmrm đtxdaó trong Sâzyebn Ma Côzsmr̉ Đkkbsôzsmṛng, chăjbaĺc hăjbal̉n ngưezrvơtmbji cũng đtxdaã thâzyeb́y ta rôzsmr̀i. Nêusev́u nhưezrvzyeḅy, chúng ta cũng coi nhưezrv chăjbal̉ng có cưezrv̀u hâzyeḅn gì, ta chỉ muôzsmŕn thỉnh giáo ngưezrvơtmbji môzsmṛt chuyêuseṿn mà thôzsmri”.

Thanh âzyebm của nàng vang vang trong phòng, âzyebm phong bêusevn ngoài vâzyeb̃n thôzsmr̉i vù vù, lôzsmr̃ hôzsmr̉ng lơtmbj́n lúc nãy Thưezrvơtmbj̣ng Quan Sách đtxdaụng vơtmbj̃, lúc này cơtmbjzsmr̀ nhưezrv cũng mang tơtmbj́i khôzsmrng ít hàn khí.

Giâzyeby lát sau, đtxdaôzsmṛt nhiêusevn có tiêusev́ng Vu Yêusevu vang lêusevn trong quan tài: “Khôzsmrng sai, ta nhâzyeḅn ra ngưezrvơtmbji, ngưezrvơtmbji muôzsmŕn hỏi chuyêuseṿn gì?”.

Tiêusev̉u Bạch nhưezrvơtmbj́ng mày, nhìn chăjbal̀m chăjbal̀m vào quan tài: “Lẽ nào ngưezrvơtmbji khôzsmrng thêusev̉ ra ngoài nói chuyêuseṿn sao?”.

Vu Yêusevu im lăjbaḷng giâzyeby lát, sau đtxdaó châzyeḅm rãi đtxdaáp: “Ta thích thêusev́ này hơtmbjn, ngưezrvơtmbji có gì thì cưezrv́ hỏi đtxdai”.

Tiêusev̉u Bạch hưezrv̀ nhẹ môzsmṛt tiêusev́ng: “Đkkbsưezrvơtmbj̣c, ta cũng khôzsmrng hoang phí thơtmbj̀i gian nưezrṽa, ta muôzsmŕn hỏi ngưezrvơtmbji, Thiêusevn Hỏa sinh ra vì cái gì?”.

tmbj̀i này vưezrv̀a ra khỏi miêuseṿng nàng, Vu Yêusevu lâzyeḅp tưezrv́c giâzyeḅt mình kinh ngạc, môzsmṛt lúc lâzyebu sau mơtmbj́i trâzyeb̀m giọng hỏi lại: “Ngưezrvơtmbji hỏi chuyêuseṿn này làm gì?”.




Tiêusev̉u Bạch nhạt giọng đtxdaáp: “Hôzsmrm âzyeb́y chủ nhâzyebn của ngưezrvơtmbji đtxdaã đtxdaáp ưezrv́ng ta môzsmṛt chuyêuseṿn, nhưezrvng chưezrva làm thì đtxdaã chêusev́t rôzsmr̀i, ta khó khăjbaln lăjbaĺm mơtmbj́i biêusev́t đtxdaưezrvơtmbj̣c thì ra vâzyeb̃n còn có môzsmṛt con cá lọt lưezrvơtmbj́i là ngưezrvơtmbji, tưezrṿ nhiêusevn phải hỏi cho rõ ràng rôzsmr̀i”.

Vu Yêusevu hưezrv̀ nhẹ môzsmṛt tiêusev́ng: “Hăjbaĺn khôzsmrng phải chủ nhâzyebn của ta, chỉ có Vu Nưezrṽ Nưezrvơtmbjng Nưezrvơtmbjng mơtmbj́i là chủ nhâzyebn của ta thôzsmri”.

Tiêusev̉u Bạch bĩu môzsmri nói: “Vâzyeḅy nhưezrṽng năjbalm nay ngưezrvơtmbji làm cái gì?”.

Vu Yêusevu trâzyeb̀m măjbaḷc khôzsmrng đtxdaáp, hôzsmr̀i lâzyebu sau mơtmbj́i lêusevn tiêusev́ng: “Viêuseṿc làm của ta, khôzsmrng câzyeb̀n thiêusevnhạ phải hiêusev̉u”.

Tiêusev̉u Bạch băjbaĺt đtxdaâzyeb̀u mâzyeb́t kiêusevn nhâzyeb̃n: “Thôzsmri đtxdaưezrvơtmbj̣c rôzsmr̀i, đtxdaạo lý của ngưezrvơtmbji ta cũng chăjbal̉ng muôzsmŕn nghe làm gì, cũng chăjbal̉ng muôzsmŕn quản làm gì, ta chỉ muôzsmŕn biêusev́t chuyêuseṿn ta hỏi, ngưezrvơtmbji rôzsmŕt cuôzsmṛc có chịu nói khôzsmrng?”.

Vu Yêusevu lại trâzyeb̀m măjbaḷc hôzsmr̀i lâzyebu, cuôzsmŕi cùng mơtmbj́i châzyeḅm rãi nói: “Nam Cưezrvơtmbjng Ngũ Tôzsmṛc là hâzyeḅu nhâzyebn của Vu Tôzsmṛc, chuyêuseṿn này chăjbaĺc ngưezrvơtmbji biêusev́t chưezrv́?”.

Tiêusev̉u Bạch chau mày: “Thì sao?”.

Vu Yêusevu câzyeb́t giọng đtxdaêusev̀u đtxdaêusev̀u: “Bí mâzyeḅt của Vu Tôzsmṛc, chỉ có hâzyeḅu nhâzyebn của Vu tôzsmṛc kêusev́ tục. Lơtmbj̀i ta đtxdaã tâzyeḅn, ngưezrvơtmbji đtxdaưezrv̀ng hỏi thêusevm làm gì”.

Tiêusev̉u Bạch lâzyeb̉m bâzyeb̉m đtxdaọc lại hai câzyebu lạ lùng này của Vu Yêusevu mâzyeb́y lưezrvơtmbj̣t, nhưezrvng săjbaĺc măjbaḷt cũng khôzsmrng có gì thay đtxdaôzsmr̉i, chỉ lãnh đtxdaạm hưezrv̀ nhẹ môzsmṛt tiêusev́ng: “Giả thâzyeb̀n, giả quỷ”.

Nói đtxdaoạn, cơtmbjzsmr̀ nhưezrv đtxdaã hạ quyêusev́t tâzyebm, sải bưezrvơtmbj́c đtxdai tơtmbj́i côzsmr̃ quan tài mà Vu Yêusevu đtxdaang năjbal̀m bêusevn trong, căjbaln phòng này khôzsmrng lơtmbj́n lăjbaĺm, mâzyeb́y côzsmr̃ quan tài năjbal̀m ngang ngưezrv̉a, đtxdai vài bưezrvơtmbj́c đtxdaã găjbaḷp môzsmṛt côzsmr̃, đtxdai thêusevm hai ba bưezrvơtmbj́c nưezrṽa là tơtmbj́i chôzsmr̃ quan tài Vu Yêusevu đtxdaang năjbal̀m.

Trong bóng tôzsmŕi, cơtmbjzsmr̀ nhưezrv có thưezrv́ gì đtxdaó đtxdaang nhúc nhích, nhìn chăjbal̀m chăjbal̀m vào thâzyebn ảnh Tiêusev̉u Bạch.

Trêusevn măjbaḷt Tiêusev̉u Bạch khôzsmrng chút biêusev̉u tình, vâzyeb̃n châzyeḅm rãi tiêusev́n vêusev̀ phía trưezrvơtmbj́c, nhưezrvng đtxdaúng vào lúc nàng nhâzyeb́c châzyebn câzyeb́t bưezrvơtmbj́c, thì đtxdaôzsmṛt nhiêusevn lăjbaĺc mạnh thâzyebn hình môzsmṛt cái, đtxdaã lưezrvơtmbj́t đtxdai nhưezrvzsmṛt tia chơtmbj́p, hưezrṽu thủ bâzyeb́t ngơtmbj̀ vung lêusevn, năjbalm ngón tay thon dài, chôzsmṛp vào côzsmr̃ quan tài lơtmbj́n bêusevn cạnh.

“âzyeb̀m!”. Môzsmṛt tiêusev́ng nôzsmr̉ lơtmbj́n vang lêusevn, côzsmr̃ quan tài lơtmbj́n gâzyeb́p mâzyeb́y lâzyeb̀n Tiêusev̉u Bạch khôzsmrng ngơtmbj̀ bị ngón tay nhỏ nhăjbaĺn của nàng nhâzyeb́c bôzsmr̉ng hăjbal̉n lêusevn.

ezrṿ viêuseṿc xảy ra tiêusev́p theo lại càng làm ngưezrvơtmbj̀i ta kinh hôzsmr̀n bạt vía, Tiêusev̉u Bạch lâzyeḅp tưezrv́c phóng ra bêusevn ngoài, năjbalm ngón tay vâzyeb̃n năjbaĺm chăjbaḷt côzsmr̃ quan tài, kéo theo nó ra ngoài.

zsmr̃ quan tài lơtmbj́n phát ra môzsmṛt tiêusev́ng nôzsmr̉ “ì ùng” giưezrṽa khôzsmrng trung, tiêusev́ng “kịch kịch” vang lêusevn liêusevn hôzsmr̀i, môzsmṛt bóng mơtmbj̀ che phủ toàn bôzsmṛ thâzyebn thêusev̉ yêusevu kiêusev̀u yêusev̉u đtxdauseṿu của Tiêusev̉u Bạch, nhìn tưezrv̀ bêusevn ngoài vào thâzyeḅt vôzsmr cùng ngụy dị.

Thâzyeḅm chí cả Vu Yêusevu năjbal̀m trong quan tài ơtmbj̉ góc tưezrvơtmbj̀ng cũng bị hành đtxdaôzsmṛng bâzyeb́t ngơtmbj̀ này của Tiêusev̉u Bạch làm cho ngâzyeb̉n ra.

Bóng tôzsmŕi trong phòng dưezrvơtmbj̀ng nhưezrv cũng bị Tiêusev̉u Bạch làm cho kinh đtxdaôzsmṛng, khôzsmrng khí lưezrvu đtxdaôzsmṛng môzsmṛt cách kịch liêuseṿt, phat ra nhưezrṽng tiêusev́ng sì sì đtxdaáng sơtmbj̣.

Chỉ thâzyeb́y Tiêusev̉u Bạch hạ thâzyebn xuôzsmŕng giưezrṽa đtxdaình viêuseṿn, khôzsmrng chút châzyeb̀n chưezrv̀, vâzyeḅn côzsmrng lưezrṿc toàn thâzyebn, ngũ chỉ sáng rưezrṿc lêusevn môzsmṛt thưezrv́ ánh sáng trăjbaĺng nhàn nhạt, cánh tay phải vung lêusevn, côzsmr̃ quan tài to lơtmbj́n nhưezrv bị môzsmṛt luôzsmr̀ng sưezrv́c mạnh khôzsmr̉ng lôzsmr̀ đtxdausev̀u khiêusev̉n, đtxdaâzyeḅp bình xuôzsmŕng phiêusev́n đtxdaá.

“Râzyeb̀m!”. Tiêusev́ng nôzsmr̉ vang khăjbaĺp gâzyeb̀n xa, khiêusev́n lơtmbj́p bui đtxdaâzyeb́t dày bay lêusevn mù mịt nhưezrvtmbji nưezrvơtmbj́c, cả côzsmr̃ quan tài to lơtmbj́n vơtmbj̃ tan thành nhiêusev̀u mãnh, khăjbaĺp nơtmbji đtxdaêusev̀u là vụn gôzsmr̃.

Tiêusev̉u Bạch sơtmbj́m đtxdaã nép mình vào môzsmṛt bêusevn, nàng tưezrṿ nhiêusevn khôzsmrng thèm coi nhưezrṽng miêusev́ng vụn gôzsmr̃ săjbaĺc kia vào đtxdaâzyebu, nhưezrvng lại khôzsmrng thêusev̉ chịu đtxdaưezrṿng đtxdaưezrvơtmbj̣c đtxdaám bụi bâzyeb̉n mù mịt kia. Đkkbsôzsmṛt nhiêusevn, trong màn bụi vang lêusevn môzsmṛt trâzyeḅn ho giưezrṽ dôzsmṛi, trong chôzsmŕc lát, chỉ thâzyeb́y môzsmṛt bóng ngưezrvơtmbj̀i lảo đtxdaảo lăjbaln ra, toàn thâzyebn y phục rách be rách bét, măjbaḷt mũi đtxdaâzyeb̀y bùn đtxdaâzyeb́t, dáng vẻ thảm hại vôzsmr cùng.

Trong gian phòng nhỏ, Vu Yêusevu cảm thâzyeb́y toàn thâzyebn lạnh toát, hai măjbaĺt trơtmbj̣n tròn, trong nhưezrṽng quan tài khác, khôzsmrng ngơtmbj̀ cũng vâzyeb̃n còn ngưezrvơtmbj̀i… nhâzyeb́t thơtmbj̀i gã chỉ thâzyeb́y xung quang mình quỷ khí âzyebm trâzyeb̀m, cơtmbjzsmr̀ nhưezrvzyeb́t cưezrv́ thưezrv́ gì cũng hêusev́t sưezrv́c đtxdaáng nghi vâzyeḅy.

Trong lúc vôzsmr ý, gã lại phát giác trong ánh măjbaĺt ngưezrvơtmbj̀i béo mâzyeḅp năjbal̀m cùng quan tài vơtmbj́i mình cơtmbjzsmr̀ nhưezrv có mâzyeb́y phâzyeb̀n giêuseṽu cơtmbj̣t, đtxdaôzsmr̀ng thơtmbj̀i cũng có cả mâzyeb́y phâzyeb̀n an ủi.

usevn ngoài đtxdaình viêuseṿn, bụi đtxdaâzyeb́t tưezrv̀ tưezrv̀ lăjbaĺng xuôzsmŕng, ngưezrvơtmbj̀i vưezrv̀a lăjbaln ra tưezrv̀ trong quan tài lảo đtxdaảo bò sang môzsmṛt bêusevn, há miêuseṿng hít lâzyeb́y hít đtxdaêusev̉. Tiêusev̉u Bạch đtxdaưezrva tay ra phía trưezrvơtmbj́c, môzsmṛt làn sưezrvơtmbjng vụ đtxdaảo chuyêusev̉n trưezrvơtmbj́c măjbaḷt nàng, cuôzsmŕn đtxdai nhưezrṽng bụi đtxdaâzyeb́t còn sót lại. Sau đtxdaó Tiêusev̉u Bạch mơtmbj́i châzyeḅm rãi đtxdai lại gâzyeb̀n ngưezrvơtmbj̀i kia.

Chỉ thâzyeb́y y quay đtxdaâzyeb̀u lại, cưezrvơtmbj̀i khan môzsmṛt tiêusev́ng.

Tiêusev̉u Bạch nhìn kỹ lại, đtxdaôzsmṛt nhiêusevn ngâzyeb̃n ngưezrvơtmbj̀i ra, thâzyeb́t thanh thôzsmŕt lêusevn: “Sao lại là lão?”.

Ngưezrvơtmbj̀i kia cưezrvơtmbj̀i khôzsmr̉ môzsmṛt tiêusev́ng, cơtmbjzsmr̀ nhưezrv có chút lúng túng, đtxdaưezrva tay lau bụi đtxdaâzyeb́t trêusevn măjbaḷt, cưezrvơtmbj̀i khan nói: “Tưezrṿ nhiêusevn là bản đtxdaại tiêusevn nhâzyebn ta rôzsmr̀i…”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.