Tru Tiên

Chương 222 : Ám toán

    trước sau   
   

Đzvvjêfuvtm tôkesh́i núi cao, nhà nhà tăvpqńt đzootèn, mâncccy đzooten cuôkesh̀n cuôkesḥn trêfuvtn bânccc̀u trơxixèi, khôkeshng có thânccćy trăvpqnng, chỉ có vài ánh sao lưwtbja thưwtbja tânccc̣n châncccn trơxixèi, thânccćp thoáng ánh sáng yêfuvt́u ơxixét.

Gió đzootêfuvtm thôkesh̉i hù hù trêfuvtn Hà Dưwtbjơxixeng Thành, nhưwtbj dã quỷ khóc than, thânccc̣t lãnh lẽo khủng bôkesh́, liêfuvtn tưwtbjơxixẻng đzootêfuvt́n trưwtbjơxixèng hạo kiêfuvt́p đzootã trải qua ơxixẻ đzootâncccy, trêfuvtn đzootưwtbjơxixèng xá trong ngoài thành, khôkeshng ngơxixè cả môkesḥt bóng ngưwtbjơxixèi cũng khôkeshng nhìn thânccćy. Trêfuvtn đzootưwtbjơxixèng cái dài dăvpqǹng dăvpqṇc, chỉ có vài phiêfuvt́n lá khôkesh tình cơxixè bị gió thôkesh̉i rụng, lăvpqnn bay côkesh đzootôkesḥc bôkesh̀i hôkesh̀i, phiêfuvtu phưwtbjơxixeng vêfuvt̀ phưwtbjơxixeng xa.

Trong đzootêfuvtm khuya quỷ dị đzootó, tưwtbj̀ trong Hà Dưwtbjơxixeng Thành đzootôkesḥt nhiêfuvtn phânccćt phơxixekesḥt bóng đzooten, nhưwtbj quỷ mị cơxixekesh̀ khôkeshng còn là thưwtbj̣c thêfuvt̉, len lén khôkeshng hơxixei khôkeshng tiêfuvt́ng hạ mình ngoài thành, thânccc̀n tôkesh́c lưwtbjơxixét đzooti trêfuvtn côkesh̉ đzootạo phía nam  Hà Dưwtbjơxixeng Thành. Sau đzootó khôkeshng đzootânccc̀y môkesḥt khăvpqńc, lại có môkesḥt bóng xám đzootkesh̉i gânccćp, chăvpqnm chăvpqnm theo bóng đzooten kia.

Hai ngưwtbjơxixèi dĩ nhiêfuvtn là Vu Yêfuvtu và Thưwtbjơxixẹng Quan Sách ngàn dăvpqṇm truy tung, băvpqńt đzootânccc̀u tưwtbj̀ Nam Cưwtbjơxixeng cho đzootêfuvt́n ngày nay xâncccm nhânccc̣p Trung thôkesh̉, vụ rưwtbjơxixẹt đzootkesh̉i này cũng đzootã kéo dài quá lâncccu rôkesh̀i. Thưwtbjơxixẹng Quan Sách kỳ thuânccc̣t thânccc̀n thôkeshng cao thâncccm của Phânccc̀n Hưwtbjơxixeng Côkesh́c, thêfuvtm vào pháp bảo Cưwtbj̉u Hàn Ngưwtbjng Băvpqnng Thích thânccc̀n kỳ khôkeshn lưwtbjơxixèng, Vu Yêfuvtu khôkeshng tránh khỏi phải cânccc̣t lưwtbj̣c ưwtbj́ng phó, nhưwtbjng Vu Yêfuvtu môkesḥt thâncccn thuânccc̣t pháp quỷ dị, môkesh̃i thưwtbj́ đzootêfuvt̀u vưwtbjơxixẹt ngoài ý tưwtbjơxixẻng của ngưwtbjơxixèi ta, tuy tuyêfuvṭt khôkeshng thêfuvt̉ biêfuvt́n hóa thành trăvpqnm ngàn hình bóng, lại cũng khiêfuvt́n Thưwtbjơxixẹng Quan Sách đzootau đzootânccc̀u khôkeshn cùng, môkesh̃i lânccc̀n măvpqńt thânccćy rõ ràng săvpqńp băvpqńt giưwtbj̃ đzootưwtbjơxixẹc, lại luôkeshn thânccćt thủ.

fuvt́u đzootôkesh̉i lại là ngưwtbjơxixèi thưwtbjơxixèng, đzootụng phải tình huôkesh́ng này, sôkesh́ đzootôkeshng đzootã bỏ buôkeshng rôkesh̀i, chỉ là Thưwtbjơxixẹng Quan Sách lại đzootang mang mêfuvṭnh lêfuvṭnh của Phânccc̀n Hưwtbjơxixeng Côkesh́c chủ Vâncccn Dịch Lam, trêfuvtn mình Vu Yêfuvtu phânccc̀n nhiêfuvt̀u cơxixekesḥi có thêfuvt̉ có phưwtbjơxixeng pháp giải khai bí mânccc̣t Thiêfuvtn Hỏa của Vu Tôkesḥc Nam Cưwtbjơxixeng, vôkesh luânccc̣n ra sao, đzootó là cái Phânccc̀n Hưwtbjơxixeng Côkesh́c phải có cho băvpqǹng đzootưwtbjơxixẹc, cho nêfuvtn suôkesh́t đzootưwtbjơxixèng đzooti, cưwtbj́ cưwtbj́ng côkesh̉ cho dù có mêfuvṭt cũng rưwtbjơxixẹt cho đzootưwtbjơxixẹc.




nccćt quá sưwtbj̣ kiêfuvtn trì đzootó cũng khôkeshng phải hoàn toàn vôkesh dụng, tu hành của hai ngưwtbjơxixèi mưwtbj́c đzootôkesḥ cao thânccćp thânccćy rõ, Vu Yêfuvtu nôkesḥi trong thơxixèi gian ngăvpqńn có thêfuvt̉ găvpqńng gưwtbjơxixẹng chôkesh́ng đzootơxixẽ nôkesh̉i, nhưwtbjng đzootủ thưwtbj́ pháp thuânccc̣t quỷ dị mà Vu Yêfuvtu bao lânccc̀n dùng đzootêfuvt́n đzootêfuvt̉ đzootào thoát đzootêfuvt̀u bị Thưwtbjơxixẹng Quan Sách nhânccćt nhânccćt nhìn thânccćy hêfuvt́t, dânccc̀n dânccc̀n ghi nhơxixé trong lòng, tơxixéi bâncccy giơxixè, Vu Yêfuvtu có muôkesh́n đzootào thoát sưwtbj̣ rưwtbjơxixẹt đzootkesh̉i của Thưwtbjơxixẹng Quan Sách cũng càng lúc càng khôkesh́n đzootôkesh́n.

Đzvvjfuvt̉m này trong long Thưwtbjơxixẹng Quan Sách biêfuvt́t đzootưwtbjơxixẹc, Vu Yêfuvtu lại càng rõ hơxixen, cho dù là rõ, gã lại thânccc̣t vôkeshfuvt́ khả thi. Nêfuvt́u có cách thoát khỏi con ngưwtbjơxixèi khả ôkesh́ nhưwtbj mũi dùi bám váo xưwtbjơxixeng kia, trêfuvtn đzootưwtbjơxixèng thiêfuvtn lý gã đzootã sơxixém dùng tơxixéi khôkeshng biêfuvt́t bao nhiêfuvtu lânccc̀n rôkesh̀i, nhưwtbjng Thưwtbjơxixẹng Quan Sách đzootại danh vang vọng gânccc̀n trăvpqnm năvpqnm, đzootưwtbjơxixeng thơxixèi là nhâncccn vânccc̣t phong vâncccn tại Nam Cưwtbjơxixeng, đzootạo hạnh, tu hành, kiêfuvt́n thưwtbj́c nhãn giơxixéi, khôkeshng có cái nào là khôkeshng thưwtbjơxixẹng thưwtbj̀a, nào phải là ngưwtbjơxixèi bọn đzootêfuvṭ tưwtbj̉ đzootơxixèi hai của Phânccc̀n Hưwtbjơxixeng Côkesh́c nhưwtbj Lý Tuâncccn có thêfuvt̉ so sánh.

Tuy Vu Yêfuvtu liêfuvtn tiêfuvt́p thi triêfuvt̉n kỳ thuânccc̣t dị pháp, nhưwtbjng khôkeshng ngơxixè nhânccćt nhânccćt bị phá, tôkesh́i đzoota chỉ bânccćt quá che đzootânccc̣y đzootưwtbjơxixẹc môkesḥt khăvpqńc, vưwtbj̀a mơxixéi thânccćy đzootã xa cách đzootưwtbjơxixẹc môkesḥt đzootoạn, khôkeshng lâncccu sau, cuôkesh́i cùng vânccc̃n bị Thưwtbjơxixẹng Quan Sách rưwtbjơxixẹt kịp.

Thưwtbjơxixẹng Quan Sách trong mânccćy lânccc̀n đzootôkesh́i thoại vơxixéi Vu Yêfuvtu có nói ra nguyêfuvtn nhâncccn Phânccc̀n Hưwtbjơxixeng Côkesh́c Dịch Vâncccn Lam nhânccćt đzootịnh muôkesh́n băvpqńt gã vêfuvt̀, nhưwtbjng gã tuyêfuvṭt khôkeshng thúc thủ chịu bị băvpqńt. Đzvvjêfuvtm đzootó, măvpqńt thânccćy Thưwtbjơxixẹng Quan Sách sau lưwtbjng càng lúc càng rưwtbjơxixẹt đzootêfuvt́n, con đzootưwtbjơxixèng vùn vụt cuôkesḥn lùi ra sau, lại ít thânccćy có gò ụ che chăvpqńn, đzootịa

thêfuvt́ dânccc̀n dânccc̀n ngang băvpqǹng bát ngát, môkesḥt mảnh hoang nguyêfuvtn xuânccćt hiêfuvṭn trưwtbjơxixéc măvpqṇt.

Chôkesh̃ nhưwtbjnccc̣y còn có thêfuvt̉ trôkesh́n đzootâncccu đzootưwtbjơxixẹc nưwtbj̃a?

Vu Yêfuvtu cưwtbjơxixèi khôkesh̉ môkesḥt tiêfuvt́ng dưwtbjơxixéi tânccćm khăvpqnn che măvpqṇt, găvpqńng sưwtbj́c lưwtbjơxixét đzooti, nhưwtbjng tiêfuvt́ng xé gió nhưwtbjnccćm chơxixép tưwtbj̀ đzootăvpqǹng sau lại càng ép tơxixéi.

Đzvvjang lúc bàng hoàng khôkeshng biêfuvt́t phải làm sao, bânccćt chơxixẹt tưwtbj̣a nhưwtbj cảm thânccćy gì đzootó, phát hiêfuvṭn gì đzootó, nghiêfuvtng đzootânccc̀u nhìn vêfuvt̀ môkesḥt phía. Gã mang danh hiêfuvṭu “Vu Yêfuvtu”, tưwtbj̀ cái têfuvtn có thêfuvt̉ cho thânccćy sơxixẻ trưwtbjơxixèng của gã là thưwtbj́ đzootạo pháp thânccc̀n thôkeshng gì, thêfuvtm vào là ngưwtbjơxixèi Vu Yêfuvtu thêfuvt̉ chânccćt bản thâncccn kỳ lạ, đzootôkesh́i vơxixéi quỷ linh âncccm hôkesh̀n chi khí, mânccc̃n cảm gânccćp mưwtbjơxixèi lânccc̀n ngưwtbjơxixèi tu hành bình thưwtbjơxixèng, trêfuvtn con đzootưwtbjơxixèng rôkesḥng lơxixén này, đzootang lúc chạy cuôkesh́ng cuôkesh̀ng vânccc̃n mânccc̃n cảm phát hiêfuvṭn sâncccu kín môkesḥt bêfuvtn côkesh̉ đzootạo hoang dã khôkeshng ngơxixè có quỷ khí thâncccm trânccc̀m âncccm ám đzootang tản phát ra đzootăvpqǹng xa.

Vu Yêfuvtu cả mưwtbj̀ng nhìn sang, thâncccn ngưwtbjơxixèi xoay gânccćp giưwtbj̃a khôkeshng trung, sưwtbj̣ng ngưwtbjơxixèi quẹo ngưwtbjơxixèi sang phía đzootó,lại tânccćt tưwtbjơxixẻi lưwtbjơxixét vêfuvt̀ chôkesh̃ sâncccu tôkesh́i đzootó, Thưwtbjơxixẹng Quan Sách truy tung đzootêfuvt́n hưwtbj̀ lạnh môkesḥt tiêfuvt́ng, búng ngưwtbjơxixèi bay ngang, phiêfuvtu phiêfuvtu đzootãng đzootãng, cưwtbj́ tùy ý chuyêfuvt̉n hưwtbjơxixéng, lại tânccc̣n lưwtbj̣c rưwtbjơxixẹt theo.

Chỉ là trì hoãn môkesḥt chút, Vu Yêfuvtu đzootã vưwtbjơxixẹt xa môkesḥt khoảng, thâncccn ảnh cũng đzootã hơxixei mơxixè mịt, Thưwtbjơxixẹng Quan Sách lại khôkeshng lo lăvpqńng gì mânccćy, suôkesh́t chăvpqṇng đzootưwtbjơxixèng dài mêfuvṭt mỏi truy trung, lão đzootã năvpqńm chăvpqńc bảy tám phânccc̀n tuyêfuvṭt kỹ của Vu Yêfuvtu thânccc̀n bí khôkeshn lưwtbjơxixèng kia, liêfuvṭu tưwtbjơxixẻng đzootưwtbjơxixẹc gã cũng khôkeshng còn mưwtbju kêfuvt́ gì nưwtbj̃a, lão giơxixè phút này trong lòng đzootã có cảm giác nhưwtbj mèo vơxixèn chuôkesḥt.

Hao phí biêfuvt́t bao khí lưwtbj̣c, truy tung ngàn dăvpqṇm, phí biêfuvt́t bao là côkeshng sưwtbj́c, làm sao mà khôkeshng trưwtbj̀ng trị ngưwtbjơxixei cho hả giânccc̣n đzootưwtbjơxixẹc?

Thưwtbjơxixẹng Quan Sách cưwtbjơxixèi lạnh trong lòng, nhưwtbjvpqńm chăvpqńc hoàn toàn đzootại cục, thong dong đzootkesh̉i theo.

nccćt mau chóng, sưwtbj̣ viêfuvṭc xuânccćt hiêfuvṭn trưwtbjơxixéc măvpqṇt Vu Yêfuvtu đzootã chưwtbj́ng minh suy đzootoán của gã, ơxixẻ đzootâncccy quả nhiêfuvtn là nơxixei âncccm khí cưwtbj̣c thịnh, ơxixẻ Trung thôkesh̉ kia là nghĩa trang, cũng là nơxixei quản thi thêfuvt̉ của nhưwtbj̃ng ngưwtbjơxixèi quá côkesh́ còn chưwtbja chôkeshn cânccćt, bânccćt quá nhìn mưwtbj́c đzootôkesḥ hưwtbj hoại của đzootình viêfuvṭn tiêfuvt̉u ôkesh́c này, đzoota phânccc̀n là nơxixei đzootã bỏ phêfuvt́ khá lâncccu.




Trong lòng Vu Yêfuvtu khôkeshng khỏi có chút thânccćt vọng, nghĩa trang này âncccm khí cưwtbj̣c thịnh, chính là nơxixei tôkesh́t nhânccćt đzootêfuvt̉ gã thi triêfuvt̉n dị thuânccc̣t của mình, nhưwtbjng thơxixèi gian hoang phêfuvt́ đzootã quá lâncccu, hiêfuvṭu quả sẽ giảm đzooti rânccćt nhiêfuvt̀u, đzootăvpqṇc biêfuvṭt là mânccćy môkeshn dị thuânccc̣t tưwtbjơxixeng tưwtbj̣ của Quỷ Đzvvjạo của gã, có thêfuvt̉ khôkesh́ng chêfuvt́ thi thêfuvt̉, uy lưwtbj̣c rânccćt lơxixén, nhưwtbjng vânccc̃n khôkeshng có cơxixekesḥi thi triêfuvt̉n, nêfuvt́u nhâncccn cơxixekesḥi đzootôkesḥt nhiêfuvtn thi triêfuvt̉n phát thuânccc̣t, quá nưwtbj̃a có thêfuvt̉ khiêfuvt́n Thưwtbjơxixẹng Quan Sách chịu thiêfuvṭt thòi lơxixén.

Chỉ là nghĩa trang này hoang phêfuvt́ đzootã quá lâncccu, tưwtbj̣ nhiêfuvtn là khôkeshng có thi thêfuvt̉ nào mơxixéi qua đzootơxixèi ơxixẻ đzootâncccy cho gã đzootfuvt̀u khiêfuvt̉n rôkesh̀i.

Có đzootfuvt̀u dù thânccćt vọng, nhưwtbjng đzootôkesh́i vơxixéi Vu Yêfuvtu mà nói, nơxixei này có thêfuvt̉ là nơxixei tuyêfuvṭt đzootịa phùng sinh rôkesh̀i, liêfuvt̀n khôkeshng dám chânccc̣m trêfuvt̃ nưwtbj̃a, thâncccn ảnh màu đzooten lưwtbjơxixét “vù” môkesḥt tiêfuvt́ng vào gian nhà tôkesh́i đzooten mù mịt trong nghĩa trang.

Có đzootfuvt̀u đzootúng lúc thâncccn ảnh gã phiêfuvtu hôkesh́t, trong đzootânccc̀u chơxixẹt thoáng hiêfuvṭn lêfuvtn môkesḥt môkesh́i nghi hoăvpqṇc, nghĩa trang này hoang phêfuvt́ đzootã lâncccu, nhưwtbjng tại sao quỷ khí âncccm u vânccc̃n mạnh mẽ kéo dài nhưwtbjnccc̣y?

Đzvvjêfuvtm nay mâncccy đzooten che phủ măvpqṇt trăvpqnng, gió thôkesh̉i lôkesh̀ng lôkesḥng, gian nhà nhỏ giưwtbj̃a nghĩa trang càng tôkesh́i nhưwtbjwtbj̣c, đzootưwtbja tay lêfuvtn cũng khó nhìn rõ năvpqnm ngón. Có đzootfuvt̀u đzootôkesh́i vơxixéi ngưwtbjơxixèi tu đzootạo, đzootăvpqṇc biêfuvṭt là loài “ngưwtbjơxixèi” có thêfuvt̉ chânccćt dị thưwtbjơxixèng nhưwtbj Vu Yêfuvtu, bóng tôkesh́i này hoàn toàn khôkeshng có trơxixẻ ngại gì, gã mau chóng nhìn nhânccc̣n ra tình cảnh đzootại thêfuvt̉ bêfuvtn trong gian nhà. Nơxixei này quả nhiêfuvtn hoang phêfuvt́ đzootã lâncccu, tưwtbjơxixèng nhà lơxixẻ loét, tàn phá thânccc̣m têfuvṭ, phía trưwtbjơxixéc vôkesh́n là môkesḥt chiêfuvt́n án đzootêfuvt̉ bài vị của vong linh, giơxixè đzootã đzootôkesh̉ nghiêfuvtng đzootôkesh̉ ngã, chính giưwtbj̃a phòng là mânccćy côkesh̃ quan tài năvpqǹm nghiêfuvtng ngã, có mânccćy chiêfuvt́c thânccc̣m chí cả năvpqńp quan tài cũng khôkeshng thânccćy đzootâncccu.

fuvtn tai chơxixẹt nghe tiêfuvt́ng gió phânccc̀n phânccc̣t bêfuvtn ngoài nghĩa trang, hiêfuvt̉n nhiêfuvtn là Thưwtbjơxixẹng Quan Sách đzootã đzootkesh̉i theo đzootêfuvt́n nơxixei, Vu Yêfuvtu khôkeshng dám chânccc̀n chưwtbj̀, vôkesḥi lăvpqńc mình môkesḥt cái, trêfuvtn tay đzootôkesḥt nhiêfuvtn có thêfuvtm môkesḥt thưwtbj́ đzootôkesh̀ băvpqǹng săvpqńt kỳ hình quái trạng, trôkeshng giôkesh́ng nhưwtbj đzootinh, toàn thâncccn đzootêfuvt̀u là gai nhọn, sau đzootó khôkeshng thèm liêfuvt́c nhìn lânccćy môkesḥt cái, ngón tay búng ra liêfuvtn tiêfuvt́p. Chỉ nghe “sì sì sì” mânccćy tiêfuvt́ng, thưwtbj́ đzootôkesh̀ quái dị trong tay gã biêfuvt́n mânccćt trong bóng tôkesh́i, bay môkesḥt góc nào đzootó trong gian nhà tôkesh́i om.

kesh̃i môkesḥt chiêfuvt́c “đzootinh” quái dị bay vào bóng tôkesh́i, ơxixẻ đzootkeshi đzootêfuvt̀u đzootôkesḥt nhiêfuvtn sáng lêfuvtn môkesḥt vòng sáng màu lam nhàn nhạt, nhưwtbjng cũng chỉ thoát hiêfuvṭn lêfuvtn rôkesh̀i lânccc̣p tưwtbj́c biêfuvt́n mânccćt. Liêfuvt̀n theo đzootó, âncccm khí vôkesh́n bao phủ khăvpqńp phòng, đzootôkesḥt nhiêfuvtn mạnh lêfuvtn gânccćp mưwtbjơxixèi lânccc̀n, cơxixekesh̀ nhưwtbj có thêfuvt̉ thânccću xưwtbjơxixeng nhânccc̣p côkesh́t ngưwtbjơxixèi ta vânccc̣y.

Vu Yêfuvtu cưwtbjơxixèi lạnh môkesḥt tiêfuvt́ng, đzootảo măvpqńt môkesḥt vòng, cả ngưwtbjơxixèi đzootôkesḥt nhiêfuvtn bay lưwtbjơxixét lêfuvtn, nhảy vào môkesḥt côkesh̃ quan tài trong góc tưwtbjơxixèng. Côkesh̃ quan tài thoạt nhìn khôkeshng có gì đzootăvpqṇc biêfuvṭt, năvpqńp cũng khôkeshng đzootânccc̣y kín mà lêfuvṭch hăvpqñn ra môkesḥt bêfuvtn.

Vu Yêfuvtu trưwtbjơxixèn ngưwtbjơxixèi vào bêfuvtn trong môkesḥt cách vôkesh thanh vôkeshwtbj́c, nhưwtbj̃ng nơxixei ngưwtbjơxixèi thưwtbjơxixèng nhìn đzootã thânccćy sơxixẹ thì gã lại càng thích thú. Cùng lúc gã trưwtbjơxixẹt ngưwtbjơxixèi vào trong, chiêfuvt́c năvpqńp quan tài đzootânccc̣y lêfuvṭch kia cũng đzootưwtbjơxixẹc kéo lại cho nagy ngăvpqńn.

Chôkesh́c lát, tiêfuvt́ng y phục phânccćt gió đzootã dưwtbj̀ng lại, gian phòng trơxixẻ nêfuvtn yêfuvtn tĩnh nhưwtbjxixè, khôkeshng còn thanh âncccm gì khác. Kêfuvt́ đzootó là thâncccn ảnh Thưwtbjơxixẹng Quan Sách xuânccćt hiêfuvṭn ngoài cưwtbj̉a.

Vu Yêfuvtu núp trong quan tài, trong lòng bình tĩnh chơxixè đzootơxixẹi, côkesh̃ quan tài này vưwtbj̀a hay bị mẻ môkesḥt góc, khiêfuvt́n gã có thêfuvt̉ nhìn rõ mọi cưwtbj̃ đzootôkesḥng của Thưwtbjơxixẹng Quan Sách, nêfuvtn lại càng thêfuvtm đzootăvpqńc ý. Chỉ cânccc̀n Thưwtbjơxixẹng Quan Sách nhânccćt thơxixèi sơxixe ý, đzooti vào thêfuvtm hai bưwtbjơxixéc, tânccćt sẽ rơxixei vào “Âyrtfm  Mị” kỳ trânccc̣n do gã bày bôkesh́, dưwtbj̣a vào âncccm khí dị thưwtbjơxixèng ơxixẻ nơxixei đzootâncccy, nhânccćt đzootịnh có thêfuvt̉ khiêfuvt́n Thưwtbjơxixẹng Quan lão tăvpqṇc trơxixẻ tay khôkeshng kịp.

Gã đzootang đzootăvpqńc ý theo dõi, nhưwtbjng thânccćy Thưwtbjơxixẹng Quan Kiêfuvṭt vôkesh cùng cânccc̉n thânccc̣n, khôkeshng vì mânccćt dânccću Vu Yêfuvtu mà vôkesḥi vã, mà chỉ đzootưwtbj́ng ngoài cưwtbj̉a, cânccc̉n thânccc̣n tưwtbj̀ng chút môkesḥt xem xét khăvpqńp mọi nơxixei, xem ra có quá nưwtbj̉a là khôkeshng dám bưwtbjơxixéc vào.

Trong lòng gã có vài phânccc̀n thânccćt vọng, măvpqńng thânccc̀m lão tăvpqṇc tưwtbj̉  giảo hoạt, rôkesh̀i mơxixéi băvpqńt đzootânccc̀u đzootêfuvt̉ ý xung quanh.




Khôkeshng ngơxixè, gã vưwtbj̀a đzootêfuvt̉ ý, chơxixẹt giânccc̣t băvpqńn mình, hôkesh̀n xiêfuvtu phách tán.

Trong quan tài mà gã đzootang nânccćp còn có môkesḥt ngưwtbjơxixèi nưwtbj̃a.

Thưwtbj̣c ra vơxixéi tính cách của Vu Yêfuvtu, nêfuvt́u trong quan tài là môkesḥt ngưwtbjơxixèi chêfuvt́t, hay nói khó nghe hơxixen, nêfuvt́u là môkesḥt bôkesḥ xác khôkesh thì khôkeshng chưwtbj̀ng gã còn cảm thânccćy vui mưwtbj̀ng, thêfuvt́ nhưwtbjng trong quan tài này, rõ ràng là môkesḥt ngưwtbjơxixèi sôkesh́ng!

wtbj̀ lúc gã bưwtbjơxixéc vào căvpqnn phòng sau đzootó nânccćp vào quan tài, tuyêfuvṭt nhiêfuvtn khôkeshng phát hiêfuvṭn ra. Đzvvjêfuvt́n tiêfuvt́ng đzootôkesḥng của hơxixei thơxixẻ cũng khôkeshng có. Vu Yêfuvtu kinh sơxixẹ, toàn thâncccn bủn rủn, có lẽ lý trí gã đzootang miêfuvt̃n cưwtbjơxixẽng đzootfuvt̀u khiêfuvt̉n cơxixe thêfuvt̉, khôkeshng giám hét to hoăvpqṇc phá quan tài mà ra. Thêfuvt́ nhưwtbjng lòng bàn tay lại ưwtbjơxixét đzootânccc̃m môkesh̀ hôkeshi.

kesḥt lúc sau, gã băvpqńt đzootânccc̀u phát hiêfuvṭn ra môkesḥt đzootfuvt̀u khiêfuvt́n gã càng kinh sơxixẹ hơxixen. Ngưwtbjơxixèi sôkesh́ng đzootó, hiêfuvt̉n nhiêfuvtn khôkeshng hêfuvt̀ hôkeshnccćp…

kesḥt ngưwtbjơxixèi sôkesh́ng mà khôkeshng thơxixẻ!

Trong chôkesh́c lát, gã đzootoán chăvpqńc chăvpqńn răvpqǹng kẻ cùng ơxixẻ trong quan tài vơxixéi mình là môkesḥt ngưwtbjơxixèi sôkesh́ng, bơxixẻi vì hai ngưwtbjơxixèi trong cùng môkesḥt quan tài, nêfuvtn cũng khôkeshng có mânccćy khôkeshng gian, dưwtbj̣a vào tu vi của gã, gã rânccćt nhanh liêfuvt̀n phát hiêfuvṭn ngưwtbjơxixèi này vânccc̃n còn nhịp tim đzootânccc̣p, nhưwtbjng khôkeshng hiêfuvt̉u sao hai lôkesh̃ mũi khôkeshng hêfuvt̀ chuyêfuvt̉n đzootôkesḥng. Vu Yêfuvtu khe khẽ đzootưwtbja tay ra quan sát, môkesḥt lúc sau vânccc̃n khôkeshng thânccćy đzootôkesḥng tĩnh gì, nhưwtbjng ngưwtbjơxixèi này tuyêfuvṭt nhiêfuvtn khôkeshng hêfuvt̀ thơxixẻ.

Vu Yêfuvtu trong đzootânccc̀u cảm thânccćy khó hiêfuvt̉u.

Trưwtbjơxixéc khi xảy ra đzootfuvt̀u này, Vu Yêfuvtu vôkesh́n đzootịnh ám toán Thưwtbjơxixẹng Quan Sách, nhưwtbjng giơxixè tâncccm thânccc̀n đzootại loạn, nhânccćt thơxixèi khôkeshng thêfuvt̉ tânccc̣p trung tinh thânccc̀n, khí huyêfuvt́t cưwtbj́ dânccc̀n dânccc̀n thânccćt tán. Có đzootfuvt̀u, gã vôkesh́n là kẻ tu vi thâncccm hânccc̣u, tâncccm niêfuvṭm nhânccćt đzootôkesḥng lânccc̣p tưwtbj́c cảm thânccćy khôkeshng ôkesh̉n, liêfuvt̀n tưwtbj̣ đzootôkesḥng vânccc̣n châncccn pháp, bình đzootịnh tâncccm trí, môkesḥt lúc sau liêfuvt̀n lânccćy lại bình tĩnh.

Đzvvjúng lúc Vu Yêfuvtu đzootang đzootịnh đzootôkesh́i măvpqṇt vơxixéi vơxixéi tình huôkesh́ng ngoài sưwtbj̣ tiêfuvtn liêfuvṭu thì môkesḥt viêfuvṭc khác càng khiêfuvt́n gã trơxixẹn măvpqńt ngạc nhiêfuvtn, châncccn tay cưwtbj́ng đzootơxixè.

Cả côkesh̃ quan tài đzootôkesḥt nhiêfuvtn phát ra môkesḥt âncccm thanh nhỏ:

vpqńc!

Giôkesh́ng nhưwtbj có vânccc̣t gì đzootó đzootóng lại, âncccm thanh rânccćt khẽ, dưwtbjơxixèng nhưwtbjnccćt khó nghe thânccćy, thêfuvt́ nhưwtbjng trong căvpqnn phòng nhỏ này, âncccm thanh đzootó đzootôkesh́i vơxixéi nhưwtbj̃ng kẻ tu hành cao thâncccm thì lại là môkesḥt chuyêfuvṭn khác.




Thưwtbjơxixẹng Quan Sách dưwtbjơxixèng nhưwtbj cũng đzootôkesh̀ng thơxixèi phát hiêfuvṭn ra, liêfuvt̀n quay ngưwtbjơxixèi, nhìn vào phía góc.

Vu Yêfuvtu còn càng ngạc nhiêfuvtn hơxixen, trong chơxixép măvpqńt nhưwtbj cảm thânccćy trong quan tài này, đzootôkesḥt nhiêfuvtn tưwtbj̀ bôkesh́n phưwtbjơxixeng tám hưwtbjơxixéng phát tán ra môkesḥt luôkesh̀ng yêfuvtu lưwtbj̣c kỳ quái, nhưwtbjkesḥt chiêfuvt́c dâncccy thưwtbj̀ng, tưwtbj̀ tưwtbj̀ xiêfuvt́t chăvpqṇt lại, dưwtbj̣a vào môkesḥt thâncccn thânccc̀n thôkeshng của gã, vânccc̣y mà găvpqṇp phải luôkesh̀ng yêfuvtu lưwtbj̣c kỳ dị này, hoàn toàn khôkeshng có chút phản kháng, chỉ trong sát na đzootã khôkeshng thêfuvt̉ cưwtbj̉ đzootôkesḥng đzootưwtbjơxixẹc, rõ ràng đzootã bị luôkesh̀ng yêfuvtu lưwtbj̣c đzootó trói chăvpqṇt trong quan tài.

kesh̀n phách Vu Yêfuvtu nhưwtbjnccćt đzootâncccu hêfuvt́t.

Lúc này, trong khôkeshng gian tôkesh́i đzooten của quan tài, gã bôkesh̉ng cảm giác “ngưwtbjơxixèi sôkesh́ng” nhưwtbj chơxixẹt tỉnh dânccc̣y mơxixẻ trưwtbj̀ng măvpqńt nhìn gã.

ánh măvpqńt của hai ngưwtbjơxixèi nhìn nhau…

Sau đzootó, “ngưwtbjơxixèi sôkesh́ng” vôkesh thanh vôkeshwtbj́c, khe khẽ mĩm cưwtbjơxixèi.

Thưwtbjơxixẹng Quan Sách mơxixẻ măvpqńt trưwtbj̀ng trưwtbj̀ng nhìn vào góc phòng, nhưwtbjng cũng khôkeshng lânccc̣p tưwtbj́c tơxixéi gânccc̀n xem xét. Lão măvpqṇc dù khôkeshng có đzootưwtbjơxixẹc cái cảm nhưwtbj của Vu Yêfuvtu, thêfuvt́ nhưwtbjng vơxixéi đzootạo hạnh cao thâncccm và sưwtbj̣ hiêfuvt̉u biêfuvt́t của lão, lẽ đzootưwtbjơxixeng nhiêfuvtn lão cũng hiêfuvt̉u đzootâncccy là môkesḥt nơxixei nguy hiêfuvt̉m.

Lão khôkeshng giôkesh́ng nhưwtbj Vu Yêfuvtu, Thưwtbjơxixẹng Quan Sách tưwtbj̀ trưwtbjơxixéc đzootêfuvt́n giơxixè chưwtbja bao giơxixè thích nghĩa trang, đzootăvpqṇc biêfuvṭt vơxixéi môkesḥt ngưwtbjơxixèi già nhưwtbj lão lại càng khôkeshng thích nhưwtbj̃ng nơxixei nhưwtbj thêfuvt́ này.

Đzvvjôkesh̀ng thơxixèi lão cũng phát hiêfuvṭn răvpqǹng trong căvpqnn phòng này, yêfuvtu khí đzootại thịnh khôkeshng thêfuvt̉ xem  thưwtbjơxixèng, vưwtbjơxixẹt xa nhưwtbj̃ng nghĩa trang thôkeshng thưwtbjơxixèng. Nhưwtbj̃ng trò tà ma yêfuvtu thuânccc̣t của Vu Yêfuvtu lão hiêfuvt̉u hơxixen ai hêfuvt́t, mà hiêfuvt̉n nhiêfuvtn nơxixei này đzootúng là nơxixei mà Vu Yêfuvtu ưwtbja thích.

Chính vì vânccc̣y, phải cânccc̉n thânccc̣n!

Thưwtbjơxixẹng Quan Sách vânccc̣n đzootôkesḥng châncccn pháp, bảo hôkesḥ thâncccn thêfuvt̉, tỉ mỉ soi xét căvpqnn phòng kỳ quái, cảm giác đzootưwtbjơxixẹc an toàn, lão mơxixéi tưwtbj̀ tưwtbj̀ tưwtbj̀ng bưwtbjơxixéc bưwtbjơxixéc vào.

Có đzootfuvt̀u lão vưwtbj̀a mơxixéi bưwtbjơxixéc đzootưwtbjơxixẹc nưwtbj̃a bưwtbjơxixéc liêfuvt̀n cảm thânccćy môkesḥt cơxixen lạnh nhưwtbjvpqnng chạy khăvpqńp thâncccn thêfuvt̉.

fuvtn ngoài môkesḥt trânccc̣n gió đzootêfuvtm thôkesh̉i tơxixéi, phát ra nhưwtbj̃ng tiêfuvt́ng u u, thânccc̣t khiêfuvt́n cho ngưwtbjơxixèi ta dưwtbj̣ng tóc gáy.




Thưwtbjơxixẹng Quan Sách toàn thâncccn giơxixéi bị, môkesḥt chút đzootôkesḥng tĩnh kỳ lạ nào trong căvpqnn phòng này cũng khôkeshng thêfuvt̉ lọt qua măvpqńt lão, thêfuvt́ nhưwtbjng trong căvpqnn phòng này, bôkesh́n bêfuvt̀ ngoài sưwtbj̣ yêfuvtn tĩnh, chỉ còn lại là yêfuvtn tĩnh.

Lão cưwtbjơxixèi găvpqǹn môkesḥt tiêfuvt́ng, đzootôkesḥt nhiêfuvtn nói to: “Lão phu sơxixém biêfuvt́t ngưwtbjơxixei sơxixém núp trong quan tài, lão hưwtbj̃u, ngưwtbjơxixei còn khôkeshng chịu ra, đzootưwtbj̀ng trách tađzootánh cả ngưwtbjơxixèi lânccc̃n quan tài, khiêfuvt́n ngưwtbjơxixei phải chịu đzootau đzootơxixén”.

Khôkeshng trả lơxixèi, bôkesh́n bêfuvt̀ chỉ là sưwtbj̣ tĩnh lăvpqṇng.

Thưwtbjơxixẹng Quan Sách tưwtbj́c giânccc̣n quát: “Giả thânccc̀n, giả quỷ”.

Nói xong liêfuvt̀n khôkeshng chânccc̣m trêfuvt̃, nhảy lêfuvtn môkesḥt bưwtbjơxixéc, đzootôkesh̀ng thơxixèi vung thanh Cưwtbj̉u Hàn Ngưwtbjng Băvpqnng Thích lêfuvtn, bôkesh́n phía nhưwtbj càng trơxixẻ nêfuvtn lạnh lẽo.

Chính tại lúc này, tưwtbj̀ môkesḥt góc khác của căvpqnn phòng, môkesḥt đzootạo ánh sáng màu xanh nhạt vôkesh thanh vôkeshwtbj́c bay tơxixéi, tưwtbj̀ phía sau lưwtbjng Thưwtbjơxixẹng Quan Sách.

Thưwtbjơxixẹng Quan Sách vôkesh́n đzootã giơxixéi bị toàn thâncccn, nhưwtbjng “Âyrtfm Mị” kỳ trânccc̣n do Vu Yêfuvtu bôkesh́ trí này, bản thâncccn có thêfuvt̉ giânccću kín âncccm lưwtbj̣c đzooti, đzootôkesh̀ng thơxixèi hút lânccćy âncccm khí xung quanh đzootêfuvt̉ che phủ, đzootạo hạnh của Thưwtbjơxixẹng Quan Sách thâncccm hânccc̣u, có thêfuvt̉ cảm nhânccc̣n đzootưwtbjơxixẹc nhânccćt cưwtbj̉ nhânccćt đzootôkesḥng của khí mạch nơxixei này, vôkesh́n đzootã là tuyêfuvṭt học thânccc̀n thôkeshng. Nhưwtbjng lúc này, chính nó trơxixẻ thành nhưwtbjơxixẹc đzootfuvt̉m của lão, bị Vu Yêfuvtu nhìn thânccću nêfuvtn đzootã lơxixẹi dụng đzootêfuvt̉ tânccc̣p kích. Thưwtbjơxixẹng Quan Sách hoàn toàn khôkeshng cảm giác đzootưwtbjơxixẹc vẻ dị thưwtbjơxixèng của hoàn cảnh xung quanh mình, đzootêfuvt́n tânccc̣n lúc “Âyrtfm Mị” còn cách lưwtbjng lão tânccc̀m ba thưwtbjơxixéc, tiêfuvt́ng gió chơxixẹt nôkesh̉i lêfuvtn, âncccm lưwtbj̣c đzootại phát, lão mơxixéi giânccc̣t mình kinh hãi.

Chỉ thânccćy ánh sáng trăvpqńng của thanh Cưwtbj̉u Hàn Ngưwtbjng Băvpqnng Thích tản ra, chơxixép măvpqńt đzootã tạo thành môkesḥt tânccćm khiêfuvtn che kín lânccćy Thưwtbjơxixẹng Quan Sách.

Còn chưwtbja kịp hoàn hôkesh̀n, tưwtbj̀ mọi góc của căvpqnn phòng, nhưwtbj̃ng luôkesh̀ng yêfuvtu lưwtbj̣c màu xanh băvpqńn tơxixéi tơxixéi tânccćp, khiêfuvt́n lão tay châncccn luôkesh́ng cuôkesh́ng, thêfuvt́ nhưwtbjng lão dù sao cũng chăvpqn̉ng phải ngưwtbjơxixèi thưwtbjơxixèng, Cưwtbj̉u Hàn Ngưwtbjng Băvpqnng Thích băvpqńn ra nhưwtbj̃ng tia sáng bạc, dânccc̀n dânccc̀n tạo thành môkesḥt lơxixép sưwtbjơxixeng mù mơxixè mơxixè.

xixép sưwtbjơxixeng bạc đzootó cũng khiêfuvt́n cho pháp lưwtbj̣c quỷ dị của trânccc̣n Âyrtfm Mị dânccc̀n dânccc̀n chânccc̣m lại rôkesh̀i ngưwtbjng kêfuvt́t thành nhưwtbj̃ng cục băvpqnng rơxixei xuôkesh́ng đzootânccćt.

Khi cơxixen nguy hiêfuvt̉m đzootã qua đzooti, lão khôkeshng kêfuvt̀m đzootưwtbjơxixẹc đzootăvpqńc chí cưwtbjơxixèi lơxixén: “Ngưwtbjơxixei còn khôkeshng mau giơxixe tay chịu …”.

Chưwtbj̃ “trói” còn chưwtbja kịp bânccc̣t ra, đzootôkesḥt nhiêfuvtn săvpqńc măvpqṇt Thưwtbjơxixẹng Quan Sách đzootại biêfuvt́n, kêfuvtu lêfuvtn môkesḥt tiêfuvt́ng khôkesh̉ sơxixẻ, toàn thâncccn bị băvpqńn ra ngoài khỏi căvpqnn phòng. Chính là luôkesh̀ng đzootạo quang màu xanh khôkeshng biêfuvt́t tưwtbj̀ lúc nào băvpqńn vào ngưwtbjơxixèi lão.

Trong bóng tôkesh́i, Vu Yêfuvtu cùng kẻ thânccc̀n bí năvpqǹm trong côkesh̃ quan tài đzootêfuvt̀u chăvpqnm chú theo dõi trânccc̣n đzootânccću pháp kinh tâncccm đzootôkesḥng đzootôkesḥng phách. Đzvvjôkesḥt nhiêfuvtn kẻ thânccc̀n bí nói: “Ngưwtbjơxixei có thêfuvt̉ khôkesh́ng chêfuvt́ Âyrtfm Mị trong tay, tu vi cũng phải là thânccćp”.

Vu Yêfuvtu lânccc̀n đzootânccc̀u tiêfuvtn nghe thânccćy ngưwtbjơxixèi đzootó cânccćt tiêfuvt́ng, trong lòng thânccćt kinh, nhưwtbjng giọng nói cùng ánh măvpqńt khôkeshng chút ác ý, trong lòng cưwtbjơxixèi khôkesh̉ môkesḥt tiêfuvt́ng lăvpqńc đzootânccc̀u nói: “Ngưwtbjơxixei sai rôkesh̀i”.

Ngưwtbjơxixèi thânccc̀n bí ngạc nhiêfuvtn: “Ta sai chôkesh̃ nào?”.

Vu Yêfuvtu thơxixẻ dài môkesḥt tiêfuvt́ng rôkesh̀i nói: “Âyrtfm Mị kỳ trânccc̣n lúc trưwtbjơxixéc do ta bày quả khôkeshng sai, thêfuvt́ nhưwtbjng đzootòn cuôkesh́i cùng tuyêfuvṭt nhiêfuvtn là do cao thủ khôkeshng chêfuvt́t, khôkeshng liêfuvtn can gì tơxixéi ta. Nêfuvt́u nhưwtbj ta đzootạt đzootêfuvt́n mưwtbj́c tu hành đzootó, thì cũng chăvpqn̉ng bị khôkesh́n ơxixẻ đzootâncccy”.

Ngưwtbjơxixèi thânccc̀n bí nhíu mày, cũng khôkeshng nói gì nưwtbj̃a, Vu Yêfuvtu nhìn ngưwtbjơxixèi này môkesḥt lát rôkesh̀i cũng chơxixẹt nhânccc̣n ra, tình cảnh của ngưwtbjơxixèi đzootó cũng chăvpqn̉ng khác tình cảnh của mình, cũng bị trói trong côkesh̃ quan tài này, nhưwtbjng có môkesḥt đzootfuvt̀u khác vơxixéi Vu Yêfuvtu, đzootó là ngưwtbjơxixèi đzootó còn bị môkesḥt luôkesh̀ng yêfuvtu lưwtbj̣c lơxixén mạnh kêfuvt̀m chêfuvt́ khí mạch toàn thâncccn.

Vu Yêfuvtu trong lòng khôkeshng khỏi kinh sơxixẹ, thânccc̀m nghĩ hiêfuvṭn giơxixè luôkesh̀ng yêfuvtu khí kêfuvt̀m  chêfuvt́ gã cũng đzootủ khiêfuvt́n gã khôkeshng còn nhúc nhích. Vânccc̣y mà đzootôkesh́i vơxixéi kẻ thânccc̀n bí này, dưwtbjơxixèng nhưwtbj kẻ nhôkesh́t y còn lo nhưwtbjnccc̣y chưwtbja đzootủ, còn yêfuvt̉m lêfuvtn thâncccn y yêfuvtu khí còn mạnh hơxixen nưwtbj̃a mơxixéi có thêfuvt̉ khiêfuvt́n y bânccćt đzootôkesḥng.

fuvt́u nhưwtbj kẻ thânccc̀n bí này mà khôkeshng bị trói kín, thì đzootạo hạnh tu hành của y thânccc̣t khiêfuvt́n ngưwtbjơxixèi ta kinh sơxixẹ.

Mà kẻ có thêfuvt̉ khuânccćt phục đzootưwtbjơxixẹc y, càng là môkesḥt kẽ khiêfuvt́n ngưwtbjơxixèi ta sơxixẹ hãi.

Vu Yêfuvtu trong lòng suy nghĩ rôkesh́i bơxixèi, trung thôkesh̉ đzootại đzootịa, tàng long ngọa hôkesh̉, thạt ngoài sưwtbj́c tưwtbjơxixẻng tưwtbjơxixẹng của gã.

Đzvvjúng lúc này, căvpqnn phòng nhỏ vang lêfuvtn tiêfuvt́ng Thưwtbjơxixẹng Quan Sách đzootang tưwtbj́c giânccc̣n: “Nơxixei đzootâncccy còn có vị cao nhâncccn nào, xin hiêfuvṭn thâncccn cho tại hạ đzootưwtbjơxixẹc tưwtbjơxixeng kiêfuvt́n, sau lưwtbjng ám toán sao có thêfuvt̉ gọi là anh hùng?”.

Trong quan tài, Vu Yêfuvtu cùng ngưwtbjơxixèi thânccc̀n bí đzootưwtbja măvpqńt nhìn nhau, hiêfuvt̉n nhiêfuvtn Thưwtbjơxixẹng Quan Sách đzootã phát hiêfuvṭn ra kẻ ám toán mình khôkeshng phải là Vu Yêfuvtu mà là môkesḥt ngưwtbjơxixèi khác.

Đzvvjúng lúc này, môkesḥt giọng nói lãnh lót vang lêfuvtn, tưwtbj̀ trêfuvtn nóc của căvpqnn phòng vọng xuôkesh́ng. Vưwtbj̀a mang vẻ thù hânccc̣n, vưwtbj̀a mang vẻ sung sưwtbjơxixéng: “Khôkeshng phải ngưwtbjơxixei nói giả thânccc̀n giả quỷ sao, ta còn muôkesh́n ngưwtbjơxixei thânccćy, ai mơxixéi là kẻ đzootang giả thânccc̀n giả quỷ!”.

Vu Yêfuvtu và ngưwtbjơxixèi thânccc̀n bí tưwtbj̣ nhiêfuvtn là khôkeshng thêfuvt̉ nhìn thânccćy kẻ đzootang đzootưwtbj́ng trêfuvtn nóc là ai, nhưwtbjng Thưwtbjơxixẹng Quan Sách đzootang đzootưwtbj́ng ngoài sâncccn, ngânccc̉ng đzootânccc̀u lêfuvtn khôkeshngkhỏi vưwtbj̀a ngạc nhiêfuvtn vưwtbj̀a kinh sơxixẹ ngânccc̣p ngưwtbj̀ng nói: “Hóa ra là ngưwtbjơxixei?”.

Ngưwtbjơxixèi đzootó vưwtbj̀a cưwtbjơxixèi vưwtbj̀a nói: “Khôkeshng phải ta thì còn là ai? Ha ha ha…”.

Tiêfuvt́ng cưwtbjơxixèi nghe lãnh lót, lại khiêfuvt́n ngưwtbjơxixèi ta sơxixẹ hãi nhíu mày. Đzvvjêfuvtm đzootã khuya, chỉ thânccćy bóng môkesḥt ngưwtbjơxixèi con gái đzootưwtbj́ng trêfuvtn mái nhà, măvpqṇt mày nhưwtbj vẽ, măvpqńt trong nhưwtbjwtbjơxixéc, vạn phânccc̀n phong tình, khôkeshng phải Cưwtbj̃u Vĩ Yêfuvtu Hôkesh̀, thì còn là ai?.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.