Tru Tiên

Chương 209 : Tâm Cơ

    trước sau   
   

N am Cưjbnmơwczmng. Thâpkwṿp Vạn Đsjddại Sơwczmn.

Làn gió lạnh âpkwvm u lạnh lẽo khiêrprx́n ngưjbnmơwczm̀i ta nôzazc̉i da gà, trêrprxn trơwczm̀i mâpkwvy đgjmpen trĩu thâpkwv́p và huyêrprx̣t đgjmpôzazc̣ng u tôzazći sâpkwvu thăbmvvm thăbmvv̉m dâpkwv̀n dâpkwv̀n hiêrprx̣n rõ, báo hiêrprx̣u hang đgjmpôzazc̣ng ác ma trong truyêrprx̉n thuyêrprx́t đgjmpang môzazc̃i lúc môzazc̣t gâpkwv̀n. Lục Tuyêrprx́t Kỳ và mâpkwv́y ngưjbnmơwczm̀i kia đgjmpưjbnḿng ơwczm̉ môzazc̣t nơwczmi bêrprxn ngoài, cách Sâpkwvn Ma côzazc̉ đgjmpôzazc̣ng chưjbnm̀ng mưjbnmơwczm̀i mâpkwv́y trưjbnmơwczṃng, dõi nhìn vêrprx̀ phía hang đgjmpôzazc̣ng đgjmpó.

 

Phía xa xa, môzazc̣t bưjbnḿc tưjbnmơwczṃng đgjmpá quay măbmvṿt vào hang đgjmpôzazc̣ng sâpkwvu thăbmvvm thăbmvv̉m, đgjmpâpkwvu lưjbnmng lại phía họ, côzazc đgjmpôzazc̣c đgjmpưjbnḿng ơwczm̉ cưjbnm̉a hang Sâpkwvn Ma côzazc̉ đgjmpôzazc̣ng, ngoài bưjbnḿc tưjbnmơwczṃng đgjmpó ra, khôzazcng còn vâpkwṿt gì khác.

 

Lý Tuâpkwvn nhìn hang đgjmpôzazc̣ng, tưjbnṃa hôzazc̀ cũng hơwczmi căbmvvng thăbmvv̉ng, thâpkwv́p giọng nói: “Đsjddúng là chôzazc̃ này rôzazc̀i”.

 

Âyatlm phong rú rít, đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn vút cao lêrprxn mâpkwv́y bưjbnṃc, khiêrprx́n ngưjbnmơwczm̀i ta rùng cả mình. Mâpkwv́y ngưjbnmơwczm̀i đgjmpạo hạnh cao thâpkwvm nhưjbnm Lục Tuyêrprx́t Kỳ, Tăbmvvng Thưjbnm Thưjbnm và Lý Tuâpkwvn, tưjbnṃ nhiêrprxn khôzazcng sơwczṃ âpkwvm khí lâpkwv̉n khuâpkwv́t trong luôzazc̀ng gió u ám, mà mưjbnmơwczm̀i mâpkwv́y đgjmpêrprx̣ tưjbnm̉ Phâpkwv̀n Hưjbnmơwczmng côzazćc đgjmpi cùng bọn họ, cũng đgjmpêrprx̀u là nhưjbnm̃ng cao thủ trăbmvvm ngưjbnmơwczm̀i tuyêrprx̉n môzazc̣t, phâpkwv̀n lơwczḿn nét măbmvṿt vâpkwṽn nhưjbnm thưjbnmơwczm̀ng.

 

bmvvng Thưjbnm Thưjbnm ngoảnh đgjmpâpkwv̀u nói: “Nơwczmi đgjmpâpkwvy yêrprxu khí quả nhiêrprxn râpkwv́t năbmvṿng, chỉ có đgjmprprx̀u chúng ta quan sát đgjmpã lâpkwvu, mà khôzazcng có môzazc̣t yêrprxu thú nào chạy ra, thâpkwṿt là kỳ quái”.

 

Lục Tuyêrprx́t Kỳ gâpkwṿt đgjmpâpkwv̀u, nhưjbnmng thâpkwv̀n tình băbmvvng lạnh hoàn toàn khôzazcng thay đgjmpôzazc̉i, hơwczm̀ hưjbnm̃ng nói: “Đsjddã đgjmpêrprx́n đgjmpâpkwvy rôzazc̀i, chúng ta qua đgjmpó thì hơwczmn, găbmvṿp ma thú yêrprxu nghiêrprx̣t nào, cũng có thêrprx̉ sơwczḿm đgjmpôzazći phó”. Nói đgjmpoạn, khôzazcng đgjmpơwczṃi bọn Lý Tuâpkwvn trả lơwczm̀i, đgjmpi thăbmvv̉ng lêrprxn phía trưjbnmơwczḿc.

 

Lý Tuâpkwvn và Tăbmvvng thưjbnm Thưjbnm nhìn nhau, Tăbmvvng Thưjbnm Thưjbnmjbnmơwczm̀i khan, nhún nhún vai, bưjbnmơwczḿc châpkwvn theo. Lý Tuâpkwvn tưjbnm̀ đgjmpăbmvv̀ng sau nhìn theo bóng dáng yêrprx̉u đgjmprprx̣u, đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn thâpkwv̀m thơwczm̉ dài, đgjmpôzazći vơwczḿi y, bóng hình đgjmpó thâpkwṿt khôzazcng biêrprx́t đgjmpã xuâpkwv́t hiêrprx̣n trong cơwczmn mơwczm của y bao nhiêrprxu làn, nhưjbnmng quả thưjbnṃc khi có cơwczmzazc̣i đgjmpêrprx̉ ơwczm̉ bêrprxn nhau, khoảng cách tưjbnṃa hôzazc̀ xa càng thêrprxm xa.

Y trâpkwv̀m ngâpkwvm môzazc̣t lát, khoát tay, gọi mâpkwv́y vị sưjbnm đgjmpêrprx̣ đgjmpăbmvv̀ng sau lưjbnmng đgjmpi theo.

 

* * * * * *

 

Ơrtyw̉ đgjmpăbmvv̀ng xa, gâpkwv̀n bưjbnḿc tưjbnmơwczṃng đgjmpá thâpkwv̀n bí nơwczmi cưjbnm̉a hang Sâpkwvn Ma Côzazc̉ Đsjddôzazc̣ng, đgjmpôzazc̣t ngôzazc̣t có môzazc̣t bóng đgjmpen lưjbnmơwczḿt qua, rưjbnmơwczṃt vào trong hang, chính là bóng của Hăbmvv́c Môzazc̣c.

 

Y vưjbnm̀a lưjbnmơwczḿt vào, sâpkwvu trong hang bôzazc̃ng vôzazcwczḿ vang lêrprxn môzazc̣t tiêrprx́ng rêrprxn khẽ, chính là tiêrprx́ng của hung linh Hăbmvv́c Hôzazc̉, tiêrprx́p đgjmpó hơwczmi sưjbnmơwczmng hưjbnm ảo trong khôzazcng trung băbmvv́t đgjmpâpkwv̀u ngưjbnmng tụ, cho thâpkwv́y hung linh săbmvv́p xuâpkwv́t hiêrprx̣n lâpkwv̀n nưjbnm̃a. Đsjddúng lúc đgjmpó, Hăbmvv́c Môzazc̣c âpkwv̉n sau bôzazc̣ áo đgjmpen đgjmpôzazc̣t ngôzazc̣t hét lêrprxn gâpkwv́p gáp: “Đsjddại ca, huynh đgjmpưjbnm̀ng ra vôzazc̣i, nghe đgjmpêrprx̣ nói”.

 

Hung linh Hăbmvv́c Hôzazc̉ cưjbnmơwczm̀i găbmvv̀n, nhưjbnmng hơwczmi sưjbnmơwczmng màu trăbmvv́ng trong khôzazcng trung băbmvv́t vâpkwṽn tiêrprx́p tục ngưjbnmng tụ, hiêrprx̉n nhiêrprxn khôzazcng màng đgjmpêrprx́n lơwczm̀i Hăbmvv́c Môzazc̣c: “Súc sinh ngưjbnmơwczmi còn dám quay vêrprx̀ ưjbnm?”.

 

bmvv́c Môzazc̣c đgjmpưjbnḿng trong bóng âpkwvm u nơwczmi góc hang: “Sau khi huynh hiêrprx̣n thâpkwvn, khó tránh khỏi kinh đgjmpôzazc̣ng nhưjbnm̃ng ngưjbnmơwczm̀i vưjbnm̀a lại đgjmpâpkwvy, hôzazcm nay ngưjbnmơwczm̀i đgjmpêrprx́n Sâpkwvn Ma côzazc̉ đgjmpôzazc̣ng ùn ùn khôzazcng ngơwczḿt, vì viêrprx̣c gì, lẽ nào huynh còn khôzazcng biêrprx́t?”.

 

wczmi sưjbnmơwczmng trăbmvv́ng hưjbnm ảo đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn dưjbnm̀ng lại giưjbnm̃a trơwczm̀i, khôzazcng tiêrprx́p tục tăbmvvng thêrprxm, mà cũng khôzazcng có ý đgjmpịnh tan ra, giâpkwvy lát sau, tiêrprx́ng Hăbmvv́c Hôzazc̉ lạnh lẽo vang lêrprxn: “Ngưjbnmơwczmi có ý gì?”.

 

bmvv́c Môzazc̣c rì râpkwv̀m: “Họ đgjmpêrprx́n đgjmpâpkwvy, tưjbnṃ nhiêrprxn là muôzazćn đgjmpôzazći phó vơwczḿi ngưjbnmơwczm̀i trong hang này, bâpkwv́t kêrprx̉ thêrprx́ nào, đgjmpâpkwvy chăbmvv̉ng phải là đgjmprprx̀u huynh vâpkwṽn hy vọng sao? Huôzazćng hôzazc̀ lúc sơwczḿm huynh đgjmpã đgjmpêrprx̉ ngưjbnmơwczm̀i ta vào, hiêrprx̣n tại sao khôzazcng đgjmpêrprx̉ thêrprxm nhiêrprx̀u ngưjbnmơwczm̀i vào nưjbnm̃a, có gì là khôzazcng đgjmpưjbnmơwczṃc?”.

 

rprxn ngoài cưjbnm̉a hang, xa xa văbmvv̉ng đgjmpêrprx́n tiêrprx́ng bưjbnmơwczḿc châpkwvn, nhưjbnm̃ng ngưjbnmơwczm̀i đgjmpó, đgjmpã đgjmpêrprx́n gâpkwv̀n hang đgjmpôzazc̣ng côzazc̉ xưjbnma âpkwvm u sâpkwvu thăbmvv̉m này.




 

wczmi sưjbnmơwczmng đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn tản ra, nháy măbmvv́t đgjmpã tan biêrprx́n trong luôzazc̀ng gió âpkwvm u mạnh rát thôzazc̉i tơwczḿi tưjbnm̀ sâpkwvu trong huyêrprx̣t đgjmpôzazc̣ng, hâpkwv̀u nhưjbnm cùng lúc, bóng đgjmpen của Hăbmvv́c Môzazc̣c cũng lâpkwv̉n luôzazcn vào màn tôzazći.

 

Lục Tuyêrprx́t Kỳ, Tăbmvvng Thưjbnm Thưjbnm và mâpkwv́y ngưjbnmơwczm̀i bọn Lý Tuâpkwv́n, môzazc̣t khăbmvv́c sau, xuâpkwv́t hiêrprx̣n trưjbnmơwczḿc cưjbnm̉a hang Sâpkwvn Ma Côzazc̉ Đsjddôzazc̣ng.

bmvvng Thưjbnm Thưjbnm dè dăbmvṿt nhìn sâpkwvu vào bóng tôzazći thăbmvvm thăbmvv̉m của huyêrprx̣t đgjmpôzazc̣ng, chau mày, hiêrprx̉n nhiêrprxn cảm thâpkwv́y có chút bâpkwv́t an trưjbnmơwczḿc nơwczmi mà bêrprxn trong yêrprxu khí năbmvṿng nêrprx̀ lại nguỵ dị khó lưjbnmơwczm̀ng vâpkwṿy. Lý Tuâpkwv́n bêrprxn cạnh y cũng có mâpkwv́y phâpkwv̀n tưjbnmơwczmng đgjmpôzazc̀ng, cũng chau mày, nhưjbnmng trêrprxn nét măbmvṿt, ánh măbmvv́t lại âpkwv̉n uơwczḿc lôzazc̣ ra đgjmpôzazci chút kinh ngạc và bâpkwv́t ngơwczm̀, y châpkwv̀m châpkwṿm đgjmpi lại mâpkwv́y bưjbnmơwczḿc gâpkwv̀n cưjbnm̉a hang, nhưjbnmng tâpkwv́t cả đgjmpêrprx̀u bình tĩnh, ngoài luôzazc̀ng gió âpkwvm u căbmvv́t da căbmvv́t thịt thì khôzazcng có môzazc̣t âpkwvm thanh gì cả.

 

Đsjddrprx̀u này khiêrprx́n Lý Tuâpkwv́n hơwczmi thăbmvv́c măbmvv́c, y chăbmvvm chú nhìn Sâpkwvn Ma côzazc̉ đgjmpôzazc̣ng, im lìm khôzazcng nói, tưjbnṃa nhưjbnm đgjmpang nghĩ ngơwczṃi đgjmprprx̀u gì.

 

Khác vơwczḿi hai chàng trai, sau khi đgjmpêrprx́n bêrprxn ngoài hang đgjmpôzazc̣ng, Lục Tuyêrprx́t Kỳ lâpkwṿp tưjbnḿc chuyêrprx̉n sưjbnṃ chú ý tưjbnm̀ bóng tôzazći tăbmvvm mịt mù thâpkwvm u trong đgjmpôzazc̣ng sang pho tưjbnmơwczṃng đgjmpá phụ nưjbnm̃ thâpkwv̀n bí mà côzazc đgjmpôzazc̣c đgjmpưjbnḿng bêrprxn, nàng châpkwṿm rãi đgjmpi đgjmpêrprx́n trưjbnmơwczḿc măbmvṿt pho tưjbnmơwczṃng, chăbmvvm chú nhìn nó.

 

Ngưjbnmơwczm̀i phụ nưjbnm̃ băbmvv̀ng đgjmpá khôzazcng biêrprx́t đgjmpã trải qua gió sưjbnmơwczmng mưjbnma tuyêrprx́t bao nhiêrprxu tháng năbmvvm, tưjbnm̀ trêrprxn xuôzazćng dưjbnmơwczḿi chôzazc̃ nào cũng hăbmvv̀n in nhưjbnm̃ng vêrprx́t tích hao mòn và tàn phá, nhưjbnmng dưjbnmơwczm̀ng nhưjbnm có cảm ưjbnḿng, Lục Tuyêrprx́t Kỳ nhâpkwṿn thâpkwv́y rõ rành rành, săbmvv́c thái của tưjbnmơwczṃng đgjmpá vâpkwṽn sinh đgjmpôzazc̣ng nhưjbnm còn sôzazćng, gưjbnmơwczmng măbmvṿt nàng hơwczmi sâpkwv̀u héo, man mác thưjbnmơwczmng cảm, trong đgjmpôzazci măbmvv́t nàng, phảng phâpkwv́t vẻ mêrprx mang, lăbmvṿng lẽ nhìn sâpkwvu vào trong côzazc̉ đgjmpôzazc̣ng thâpkwv̀n bí, nhưjbnm mong đgjmpơwczṃi đgjmprprx̀u gì, lại nhưjbnmpkwvm sưjbnṃ đgjmprprx̀u gì.

 

Chỉ là trong hàng ngàn hàng vạn năbmvvm, có ai đgjmpã nghe thâpkwv́y nhưjbnm̃ng lơwczm̀i tâpkwvm sưjbnṃ âpkwv́y?




 

“Lục sưjbnm muôzazc̣i, Lục sưjbnm muôzazc̣i!”

 

Đsjddôzazc̣t nhiêrprxn mâpkwv́y tiêrprx́ng gọi kinh ngạc tưjbnm̀ bêrprxn cạnh văbmvv̉ng sang, Lục Tuyêrprx́t Kỳ giâpkwṿt mình, bâpkwv́t giác thụt lùi, bưjbnm̀ng tỉnh khỏi nôzazc̃i trâpkwv̀m tưjbnm khó hiêrprx̉u của mình, đgjmpưjbnma măbmvv́t nhìn xem.

 

Khuôzazcn măbmvṿt Tăbmvvng Thưjbnm Thưjbnm ra chiêrprx̀u kinh dị, còn thoáng vẻ lo lăbmvv́ng: “Lục sưjbnm muôzazc̣i, huynh gọi muôzazc̣i mâpkwv́y lâpkwv̀n rôzazc̀i, sao muôzazc̣i đgjmpêrprx̀u khôzazcng nghe thâpkwv́y cả vâpkwṿy?”.

 

Lục Tuyêrprx́t Kỳ măbmvṿt trăbmvv́ng bêrprx̣ch, năbmvv́m tay buôzazcng hai bêrprxn hôzazcng tưjbnm̀ tưjbnm̀ năbmvv́m chăbmvṿt, tưjbnṃ dưjbnmng phát hiêrprx̣n là băbmvv́t đgjmpâpkwv̀u tưjbnm̀ khi nào, lòng bàn tay mình đgjmpã nhơwczmm nhơwczḿp môzazc̀ hôzazci. Nàng hít thơwczm̉ thâpkwṿt sâpkwvu, trâpkwv́n tĩnh lại nhạt nhẽo nói:

“Khôzazcng sao, các huynh phát hiêrprx̣n đgjmpưjbnmơwczṃc gì chưjbnma?”.

 

bmvvng Thưjbnm Thưjbnmbmvv́c đgjmpâpkwv̀u: “Chưjbnma, ơwczm̉ đgjmpâpkwvy ngoài gió tà có vẻ ngụy dị cưjbnḿ lùa tưjbnm̀ng cơwczmn, đgjmpêrprx́n tôzazcng tích môzazc̣t con yêrprxu thú cũng khôzazcng nhìn thâpkwv́y”.

 

Đsjddoạn y ngoảnh sang Lý Tuâpkwvn: “Lý sưjbnm huynh, huynh có phát hiêrprx̣n ra đgjmprprx̀u gì khôzazcng?”.




 

Lý Tuâpkwvn trâpkwv̀m ngâpkwvm giâpkwvy lâpkwvu, cũng lăbmvv́c đgjmpâpkwv̀u: “Chăbmvv̉ng có gì, nhưjbnmng ơwczm̉ đgjmpâpkwvy đgjmpúng là côzazc̉ quái…”.

 

bmvvng Thưjbnm Thưjbnm lạ lùng: “Côzazc̉ quái, cái gì côzazc̉ quái?”.

 

Lý Tuâpkwvn giâpkwṿt mình, vôzazc̣i vã cưjbnmơwczm̀i khan: “Khôzazcng có, ta thâpkwv́y nơwczmi này vôzazćn dĩ là sào huyêrprx̣t của Thú Yêrprxu, sao lại khôzazcng có bóng dáng Thú Yêrprxu, vì vâpkwṿy mơwczḿi cảm thâpkwv́y kỳ quái”.

 

bmvvng Thưjbnm Thưjbnm mỉm cưjbnmơwczm̀i: “Nói cũng đgjmpúng, ta cũng đgjmpang cảm thâpkwv́y lạ, muôzazc̣i thì sao, Lục sưjbnm muôzazc̣i?”.

 

Lục Tuyêrprx́t Kỳ khôzazcng đgjmpáp ngay, căbmvṿp măbmvv́t trong trẻo của nàng tưjbnm̀ tưjbnm̀ loé sáng, liêrprx́c nhìn Lý Tuâpkwvn, Lý Tuâpkwvn vôzazc duyêrprxn vôzazcwczḿ, đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn ho khục khăbmvṿc, ngoảnh đgjmpâpkwv̀u nhìn các đgjmpêrprx̣ tưjbnm̉ khác của Phâpkwv̀n Hưjbnmơwczmng côzazćc: “Mâpkwv́y ngưjbnmơwczm̀i tơwczḿi đgjmpâpkwvy, đgjmpưjbnm̀ng đgjmpưjbnḿng xa quá”.

 

Lục Tuyêrprx́t Kỳ nín lăbmvṿng giơwczm̀ lâpkwvu, ngoảnh đgjmpâpkwv̀u liêrprx́c nhìn pho tưjbnmơwczṃng đgjmpá của ngưjbnmơwczm̀i phụ nưjbnm̃: “Bâpkwv́t kêrprx̉ ra sao, chúng ta đgjmpã đgjmpêrprx́n đgjmpâpkwvy, quyêrprx́t khôzazcng thêrprx̉ nưjbnm̃a đgjmpưjbnmơwczm̀ng bỏ dơwczm̉, mọi ngưjbnmơwczm̀i cùng vào đgjmpi”.

 

bmvvng Thưjbnm Thưjbnmpkwṿt đgjmpâpkwv̀u: “Khôzazcng sai”.

 

Nói đgjmpoạn, y ngoảnh sang Lý Tuâpkwvn: “Lý sưjbnm huynh, ý huynh sao?”.

 

Lý Tuâpkwvn vâpkwṽn chau mày, nhâpkwṿn thâpkwv́y môzazc̣t ý nghĩ khó lý giải đgjmpang trì níu trong lòng, nhưjbnmng giâpkwvy lát sau vâpkwṽn đgjmpáp: “Lục sưjbnm muôzazc̣i nói râpkwv́t đgjmpùng, chúng ta nêrprxn vào”.

 

bmvvng Thưjbnm Thưjbnm xoay mình: “Đsjddã vâpkwṿy mọi ngưjbnmơwczm̀i cùng đgjmpi. Nhưjbnmng nơwczmi đgjmpâpkwvy khôzazcng phải bình thưjbnmơwczm̀ng, nêrprxn câpkwv̉n thâpkwṿn thì tôzazćt hơwczmn. Thêrprx́ này nhé, ta đgjmpi trưjbnmơwczḿc mơwczm̉ đgjmpưjbnmơwczm̀ng, Lục sưjbnm muôzazc̣i đgjmpi theo tiêrprx́p ưjbnḿng, Lý sưjbnm huynh đgjmpoạn hâpkwṿu, các vị sưjbnm huynh khác của Phâpkwv̀n Hưjbnmơwczmng côzazćc đgjmpi ơwczm̉ giưjbnm̃a, có đgjmpưjbnmơwczṃc khôzazcng?”.

 

Lý Tuâpkwvn gâpkwṿt đgjmpâpkwv̀u, vưjbnm̀a đgjmpịnh tán thành, đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn Lục Tuyêrprx́t Kỳ ơwczm̉ môzazc̣t bêrprxn lạnh lùng nói: “Nhưjbnmpkwṿy khôzazcng thoả đgjmpáng lăbmvv́m, hay là đgjmpôzazc̉i lại môzazc̣t chút”.

 

bmvvng Thưjbnm Thưjbnm và Lý Tuâpkwvn đgjmpôzazc̀ng thơwczm̀i ngơwczm ngác, Tăbmvvng Thưjbnm Thưjbnm hỏi: “Lục sưjbnm muôzazc̣i, ý muôzazc̣i thêrprx́ nào?”.

 

Lục Tuyêrprx́t Kỳ trâpkwv̀m ngâpkwvm: “Muôzazc̣i đgjmpi đgjmpâpkwv̀u tiêrprxn, Tăbmvvng sưjbnm huynh, đgjmpi cuôzazći cùng, tâpkwv́t cả nhưjbnm̃ng ngưjbnmơwczm̀i khác và Lý sưjbnm huynh đgjmpi ơwczm̉ giưjbnm̃a, Lý sưjbnm huynh và các vị đgjmpêrprx̀u là đgjmpêrprx̣ tưjbnm̉ Phâpkwv̀n Hưjbnmơwczmng côzazćc, vạn nhâpkwv́t xảy ra chuyêrprx̣n bâpkwv́t ngơwczm̀, cũng có ngưjbnmơwczm̀i dêrprx̃ bêrprx̀ chỉ huy bàn bạc”.

 

Lý Tuâpkwvn săbmvv́c măbmvṿt thay đgjmpôzazc̉i, tưjbnṃa hôzazc̀ đgjmpịnh nói gì, nhưjbnmng Tăbmvvng Thưjbnm Thưjbnm đgjmpã cưjbnmơwczm̀i: “À, cũng đgjmpúng, huynh sao khôzazcng nghĩ đgjmpêrprx́n đgjmprprx̉m này, Lục sưjbnm muôzazc̣i nói có lý lăbmvv́m, vâpkwṿy quyêrprx́t đgjmpịnh làm thêrprx́ nhé”.

 

Lý Tuâpkwvn cau mày, nhưjbnmng cuôzazći cùng vâpkwṽn ngâpkwṿm miêrprx̣ng, khôzazcng hêrprx̀ hé môzazci, coi nhưjbnmbmvṿc nhiêrprxn châpkwv́p nhâpkwṿn. Lục Tuyêrprx́t Kỳ liêrprx́c nhìn y, rôzazc̀i quay sang dăbmvṿn Tăbmvvng Thưjbnm Thưjbnm: “Tăbmvvng sưjbnm huynh, huynh đgjmpi sau cùng, tâpkwv̀m nhìn sẽ bao quát, dêrprx̃ năbmvv́m băbmvv́t đgjmpưjbnmơwczṃc  cục diêrprx̣n, dêrprx̃ bêrprx̀ trù tính”.

 

bmvvng Thưjbnm Thưjbnm tủm tỉm, ơwczm̉ môzazc̣t góc đgjmpôzazc̣ mà Lý Tuâpkwvn và bọn đgjmpêrprx̣ tưjbnm̉ Phâpkwv̀n Hưjbnmơwczmng  côzazć kia khôzazcng trôzazcng thâpkwv́y, y mau măbmvv́n quay lưjbnmng lại họ, nháy nháy măbmvv́t vơwczḿi Lục Tuyêrprx́t kỳ, rôzazc̀i lâpkwṿp tưjbnḿc cưjbnmơwczm̀i  xoà: “Lục sưjbnm muôzazc̣i yêrprxn tâpkwvm, có ta đgjmpoạn hâpkwṿu, phiêrprx̀n phưjbnḿc gì cũng khôzazcng sơwczṃ, ha ha ha…”.

 

Lục Tuyêrprx́t Kỳ nhìn thâpkwṿt sâpkwvu vào măbmvv́t y, đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn, tưjbnm̀ khoé miêrprx̣ng lôzazc̣ ra nét cưjbnmơwczm̀i, râpkwv́t mơwczm̀, rôzazc̀i tan biêrprx́n ngay, cho dù vâpkwṿy, khoảnh khăbmvv́c rưjbnṃc rơwczm̃ âpkwv́y đgjmpã thâpkwv́y bọn đgjmpêrprx̣ tưjbnm̉ trẻ tuôzazc̉i của Phâpkwv̀n Hưjbnmơwczmng  côzazćc đgjmpang đgjmpưjbnḿng đgjmpăbmvv̀ng xa thi thoảng lén lút nhìn trôzazc̣m nàng cũng phải lạc hôzazc̀n ngơwczm ngâpkwv̉n, có kẻ khôzazcng câpkwv̀m lòng còn thơwczm̉ dài.

 

Lý Tuâpkwvn hưjbnm̀ khẽ, măbmvṿt nghiêrprxm lạnh, nhưjbnm̃ng âpkwvm thanh bâpkwv́t bình thưjbnmơwczm̀ng kia vụt lăbmvṿng tăbmvv́t, Lục Tuyêrprx́t Kỳ lâpkwv́y lại vẻ băbmvvng lãnh muôzazcn thuơwczm̉, nhìn lưjbnmơwczḿt xung quanh: “Chúng ta vào nào”.

 

Nói xong, khôzazcng đgjmpêrprx̉ ý đgjmpêrprx́n ai khác, nàng câpkwv́t bưjbnmơwczḿc  đgjmpi trưjbnmơwczḿc.

 

bmvvng Thưjbnm Thưjbnm xoay mình cưjbnmơwczm̀i  vơwczḿi Lý Tuâpkwvn: “Lý sưjbnm huynh, chúng ta cũng đgjmpi thôzazci”.

 

Lý Tuâpkwvn gâpkwṿt gâpkwṿt đgjmpâpkwv̀u, gọi các sưjbnm đgjmpêrprx̣, rôzazc̀i bưjbnmơwczḿc  lêrprxn theo. Đsjddơwczṃi bọn Lý Tuâpkwvn và Lục Tuyêrprx́t Kỳ băbmvvng vào trong khôzazcng gian âpkwvm ám sâpkwvu thăbmvv̉m đgjmpó rôzazc̀i, Tăbmvvng Thưjbnm Thưjbnm ung dung nhìn khăbmvv́p lưjbnmơwczṃt phong cảnh xung quanh, tưjbnṃa hôzazc̀ trâpkwv̀m tưjbnm đgjmprprx̀u gì lát sau, y mơwczḿi mỉm cưjbnmơwczm̀i thâpkwv̀n bí, khoan thai tiêrprx́n vào trong hang đgjmpôzazc̣ng côzazc̉ xưjbnma âpkwv́y.

 

Tiêrprx́ng bưjbnmơwczḿc  châpkwvn sè sẹ vang vâpkwv́t trong bóng tôzazći âpkwvm u, cưjbnm̉a vào Sâpkwvn Ma côzazc̉ đgjmpôzazc̣ng lại chìm lút giưjbnm̃a bâpkwv̀u khôzazcng khí tịch mịch. Tiêrprx́ng bưjbnmơwczḿc  châpkwvn càng lúc càng khẽ, càng lúc càng xa, cuôzazći cùng mâpkwv́t hút, trong bóng đgjmpêrprxm, vụt chơwczḿp lêrprxn môzazc̣t thâpkwvn ảnh, sau đgjmpó thâpkwvn hình của Hăbmvv́c Môzazc̣c tưjbnm̀ bóng tôzazći  bưjbnmơwczḿc  ra, châpkwṿm rãi đgjmpi đgjmpêrprx́n trưjbnmơwczḿc  pho tưjbnmơwczṃng phụ nưjbnm̃ kia, lăbmvv̉ng lăbmvṿng nhìn.

 

Sau lưjbnmng y, hơwczmi sưjbnmơwczmng hưjbnm ảo dâpkwv̀n dâpkwv̀n trôzazc̃i lêrprxn, ngưjbnmng tụ, thâpkwvn ảnh to lơwczḿn của hung linh Hăbmvv́c Hôzazc̉ cũng xuâpkwv́t hiêrprx̣n, nhưjbnmng lúc này y khôzazcng văbmvvng ra nhưjbnm̃ng lơwczm̀i ác khâpkwv̉u vơwczḿi Hăbmvv́c Môzazc̣c, mà quay mình dõi vào bóng sâpkwvu thăbmvv̉m thâpkwvm u của hang đgjmpôzazc̣ng môzazc̣t lúc râpkwv́t lâpkwvu, cưjbnmơwczm̀i khâpkwv̉y: “Bọn ngưjbnmơwczm̀i Trung Thôzazc̉ này, xâpkwvu xé lâpkwṽn nhau mãi khôzazcng thôzazci, lâpkwv̀n này đgjmpêrprx́n đgjmpâpkwvy, cũng vâpkwṽn lục đgjmpục khôzazcng ngưjbnm̀ng”.

 

bmvv́c Môzazc̣c quay mình, nhạt nhẽo: “Nhâpkwvn tâpkwvm xưjbnma nay đgjmpêrprx̀u nhưjbnmpkwṿy, đgjmpưjbnm̀ng nói là bọn chúng, mà đgjmpêrprx́n hai huynh đgjmpêrprx̣ ta, thâpkwṿm chí nưjbnmơwczmng nưjbnmơwczmng năbmvvm xưjbnma, lẽ nào khôzazcng nhưjbnmpkwṿy?”.

 

“Cái gì?”. Thâpkwvn hình đgjmpôzazc̀ sôzazc̣ của hung linh Hăbmvv́c Hôzazc̉ quay phăbmvv́t lại, vì tôzazćc đgjmpôzazc̣ quá gâpkwv́p quá nhanh, đgjmpêrprx́n nôzazc̃i trêrprxn khôzazcng phát ra âpkwvm thanh đgjmpục rít nhưjbnm tiêrprx́ng gào rôzazćng trâpkwv̀m trâpkwv̀m của dã thú, nhìn đgjmpêrprx́n măbmvṿt y đgjmpã đgjmpâpkwv̀y săbmvv́c giâpkwṿn, nanh ác vôzazc cùng, y gâpkwv̀m lêrprxn: “Ngưjbnmơwczmi nói cái gì, ngưjbnmơwczmi bạo gan khi mạn nưjbnmơwczmng nưjbnmơwczmng, mà lại ngay trưjbnmơwczḿc  măbmvṿt thâpkwv̀n tưjbnmơwczṃng của nưjbnmong nưjbnmơwczmng sao?”.

 

So vơwczḿi thâpkwvn hình khôzazc̉ng lôzazc̀ đgjmpáng sơwczṃ của hung linh, vóc dáng Hăbmvv́c Môzazc̣c trôzazcng rõ ràng nhỏ bé vôzazc cùng, nhưjbnmng khôzazcng hiêrprx̉u sao, tuy khôzazcng nhìn rõ măbmvṿt y, nhưjbnmng tưjbnm̀ giọng nói bình tĩnh, có thêrprx̉ nhâpkwṿn ra y khôzazcng hêrprx̀ sơwczṃ hãi, hơwczmn nưjbnm̃a, còn nhuôzazćm vè chán ngán mơwczm̉i mêrprx̣t.

 

“Đsjddại ca, nêrprx́u nưjbnmơwczmng nưjbnmơwczmng ban đgjmpâpkwv̀u khôzazcng có tâpkwvm kêrprx́, bao nhiêrprxu năbmvvm nay, huỵnh cho răbmvv̀ng cái gì có thêrprx̉ phong âpkwv́n thưjbnḿ yêrprxu nghiêrprx̣t đgjmpó bâpkwv́t tưjbnm̉ bâpkwv́t diêrprx̣t trong côzazc̉ đgjmpôzazc̣ng này?”.

Hung linh Hăbmvv́c Hôzazc̉ rõ ràng là nghẹn lơwczm̀i, nhưjbnmng y vâpkwṽn khôzazcng muôzazćn thưjbnm̀a nhâpkwṿn, khăbmvvng khăbmvvng gâpkwv̀m lêrprxn: “Ngưjbnmơwczmi nhăbmvvng cuôzazc̣i cái gì vâpkwṿy, đgjmpó đgjmpêrprx̀u là nưjbnmơwczmng nưjbnmơwczmng năbmvvm xưjbnma…”.

 

“Hay lăbmvv́m…”. Đsjddôzazc̣t nhiêrprxn, Hăbmvv́c Môzazc̣c tỏ ra khác hăbmvv̉n vơwczḿi bình thưjbnmơwczm̀ng, căbmvv́t ngang lơwczm̀i hung linh Hăbmvv́c Hôzazc̉: “…huynh khỏi phải đgjmpem nưjbnmơwczmng nưjbnmơwczmng ra treo mãi ơwczm̉ môzazc̀m nhưjbnm thêrprx́, lòng tôzazcn sùng thành kính vơwczḿi nưjbnmơwczmng nưjbnmơwczmng, đgjmpêrprx̣ khôzazcng ít hơwczmn huỵnh môzazc̣t li môzazc̣t tí nào”.

 

Thâpkwvn hình to lơwczḿn của hung linh Hăbmvv́c Hôzazc̉ cưjbnḿng đgjmpơwczm, măbmvṿt khôzazcng kêrprx̀m đgjmpưjbnmơwczṃc vẻ kinh ngạc vôzazc cùng, giơwczm̀ lâpkwvu, cơwczmn giâpkwṿn của y vâpkwṽn chưjbnma bùng phát, thâpkwv̀n tình bôzazc̃ng dưjbnmng lãnh tĩnh, nhìn ngưjbnmơwczm̀i thâpkwvn kiêrprx́p trưjbnmơwczḿc môzazc̣t lưjbnmơwczṃt tưjbnm̀ trêrprxn xuôzazćng dưjbnmơwczḿi, y đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn bâpkwṿt cưjbnmơwczm̀i, sau đgjmpó lạnh nhạt bảo:

“Ngưjbnmơwczmi làm sao thêrprx́, xưjbnma nay ngưjbnmơwczmi chưjbnma tưjbnm̀ng ăbmvvn nói vơwczḿi ta nhưjbnmpkwṿy?”.

 

bmvv́c Môzazc̣c cưjbnmơwczm̀i lạnh nhưjbnmjbnṃ trào, châpkwṿm rãi đgjmpưjbnma măbmvv́t nhìn sang bưjbnḿc tưjbnmơwczṃng đgjmpá của Vu nưjbnm̃ nưjbnmơwczmng nưjbnmơwczmng Linh Lung, thong thả thôzazćt: “Phải, đgjmpêrprx̣ trưjbnmơwczḿc  đgjmpâpkwvy quyêrprx́t khôzazcng tuôzazcn ra nhưjbnm̃ng lơwczm̀i nhưjbnmpkwṿy, nhưjbnmng vì sao hiêrprx̣n tại đgjmpêrprx̣ lại thành nhưjbnm thêrprx́ này? Đsjddêrprx̣ tưjbnṃ mình cũng khôzazcng biêrprx́t, ai có thêrprx̉ giải thích hôzazc̣ đgjmpêrprx̣ nhỉ?”.

 

Hung linh Hăbmvv́c Hôzazc̉ lạnh lùng: “Đsjddó là chuyêrprx̣n của ngưjbnmơwczmi, ta khôzazcng có hưjbnḿng cũng khôzazcng muôzazćn biêrprx́t, ngưjbnmơwczmi chỉ câpkwv̀n nói cho ta môzazc̣t chuyêrprx̣n này là đgjmpưjbnmơwczṃc”.

 

bmvv́c Môzazc̣c thơwczm̀ thâpkwṽn nhìn pho tưjbnmơwczṃng Linh Lung, lâpkwv̀m râpkwv̀m: “Gì?”.

 

Hung linh Hăbmvv́c Hôzazc̉ nói: “Lúc đgjmpâpkwv̀u ngưjbnmơwczmi quay lưjbnmng lại di huâpkwv́n của nưjbnmơwczmng nưjbnmơwczmng, đgjmpại nghịch bâpkwv́t đgjmpạo, lén lút giúp yêrprxu nghiêrprx̣t kia tìm lại đgjmpủ năbmvvm thánh khí của năbmvvm tôzazc̣c ơwczm̉ Nam Cưjbnmơwczmng, phục sinh cho y. Đsjddêrprx́n nay ngưjbnmơwczmi vì sao lại đgjmpêrprx̉ ta cho ngưjbnmơwczm̀i vào đgjmpôzazc̣ng, ý đgjmpôzazc̀ bâpkwv́t lơwczṃi vơwczḿi y?”.

 

Ánh măbmvv́t Hăbmvv́c Môzazc̣c tưjbnm̀ nãy đgjmpêrprx́n giơwczm̀ chưjbnma tưjbnm̀ng rơwczm̀i khỏi tưjbnmơwczṃng đgjmpá Linh Lung, môzazc̣t lúc lâpkwvu, thanh âpkwvm của y vang lêrprxn, trâpkwv̀m thâpkwv́p mà bi thôzazćng: “Nưjbnmơwczmng nưjbnmơwczmng năbmvvm đgjmpó phong âpkwv́n Thú Thâpkwv̀n, là làm sai. Chúng ta đgjmpi theo nưjbnmơwczmng nưjbnmơwczmng, mưjbnmu câpkwv̀u bí thuâpkwṿt trưjbnmơwczm̀ng sinh, vì vâpkwṿy tạo ra nhưjbnm̃ng thánh vâpkwṿt âpkwv́y, cũng là sai. Đsjddêrprx̣ cho răbmvv̀ng Thú Thâpkwv̀n tôzazc̣i khôzazcng đgjmpáng nhưjbnmpkwṿy, khôzazcng ngơwczm̀ y chuyêrprx̉n cơwczmn giâpkwṿn sang thiêrprxn hạ chúng sinh, đgjmpêrprx́n nôzazc̃i tạo ra môzazc̣t trưjbnmơwczm̀ng hạo kiêrprx́p lơwczḿn nhâpkwv́t thêrprx́ gian, đgjmpêrprx̣ cũng là sai nôzazćt”.

 

Y cưjbnmơwczm̀i thảm thiêrprx́t, đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn quay ngưjbnmơwczm̀i, dang rôzazc̣ng hai tay, thanh âpkwvm thêrprxrprx̣, ngưjbnm̉a măbmvṿt hét: “Sai…sai…sai…! Tâpkwv́t cả chúng ta vôzazćn dĩ đgjmpêrprx̀u sai cả…”.

 

Tiêrprx́ng hôzazc hoán đgjmpó vang vọng ra xa, núi non vọng hưjbnmơwczm̉ng, nhưjbnmng trơwczm̀i đgjmpâpkwv́t vâpkwṽn lạnh lùng, khôzazcng mảy may thay đgjmpôzazc̉i, lanh lẽo nhìn thêrprx́ gian phàm tục.

 

Hung Linh Hăbmvv́c Hôzazc̉ khôzazc̉ng lôzazc̀ đgjmpưjbnḿng bêrprxn cạnh, thâpkwv́y hăbmvv́c Môzazc̣c đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn đgjmpau đgjmpơwczḿn thảm não nhưjbnmpkwṿy, cũng lăbmvṿng ngưjbnmơwczm̀i đgjmpi hôzazc̉i lâpkwvu, khôzazcng nói môzazc̣t câpkwvu, chỉ im lìm đgjmpưjbnḿng sau lưjbnmng y tròng măbmvv́t gơwczm̀n gơwczṃn nhưjbnm̃ng âpkwv̉n tình phưjbnḿc tạp, nhưjbnmng tuyêrprx̣t nhiêrprxn khôzazcng có môzazc̣t chút nuơwczḿc măbmvv́t nào.

 

pkwv́t luâpkwṿn là y hay Hăbmvv́c Môzazc̣c, trêrprxn thêrprx́ gian thảm thưjbnmơwczmng này, hàng ngàn hàng vạn năbmvvm nay, đgjmpêrprx̀u sơwczḿm đgjmpã đgjmpánh mâpkwv́t đgjmpi cải quyêrprx̀n đgjmpưjbnmơwczṃc khóc.

 

* * * * * *

 

Lục Tuyêrprx́t Kỳ đgjmpang đgjmpi trong Sâpkwvn Ma côzazc̉ đgjmpôzazc̣ng, đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn cảm thâpkwv́y là lạ, bèn ngưjbnmng bưjbnmơwczḿc, quay nhìn con đgjmpưjbnmơwczm̀ng vưjbnm̀a đgjmpi qua, nhưjbnmng sau lưjbnmng môzazc̣t màn đgjmpen đgjmpăbmvṿc tĩnh mịch, ngoài sưjbnṃ trâpkwv̀m măbmvṿc ra, khôzazcng có môzazc̣t âpkwvm thanh nào khác.

 

zazc̣t nôzazc̃i run sơwczṃ đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn âpkwṿp đgjmpêrprx́n, lòng nàng nhón nháo lôzazc̣n nhôzazc̣n, lâpkwvu lăbmvv́m khôzazcng bình tĩnh lại đgjmpưjbnmơwczṃc.

 

Lý Tuâpkwvn đgjmpi khôzazcng xa sau lưjbnmng khe khẽ hỏi: “Lục sưjbnm muôzazc̣i, sao thêrprx́, muôzazc̣i phát hiêrprx̣n ra đgjmprprx̀u gì?”.

 

Lục Tuyêrprx́t Kỳ lăbmvṿng lẽ quay mình, hưjbnmơwczḿng vêrprx̀ phía trưjbnmơwczḿc, nơwczmi đgjmpó cũng là môzazc̣t màn mịt mơwczm̀ đgjmpen đgjmpăbmvṿc.

 

Nàng trâpkwv̀m ngâpkwvm giâpkwvy lát, sau đgjmpó lăbmvṿng lẽ đgjmpáp: “Khôzazcng có gì, đgjmpi tiêrprx́p nào!”.

 

zazc̀i hít thơwczm̉ thâpkwṿt sâpkwvu, trâpkwv́n đgjmpịnh tinh thâpkwv̀n, hiêrprxn ngang bưjbnmơwczḿc tiêrprx́p, bóng tôzazći trưjbnmơwczḿc măbmvṿt nàng tưjbnm̀ tưjbnm̀ tan đgjmpi, vì trong tay, Thiêrprxn Gia thâpkwv̀n kiêrprx́m dâpkwv̀n dâpkwv̀n sáng lêrprxn, ánh sáng lam săbmvv́c ôzazcn nhu nhẹ nhàng bao phủ lâpkwv́y mình nàng, trong nhưjbnmzazc̣t ảo ảnh.

 

Sau lưjbnmng, khôzazcng biêrprx́t có bao nhiêrprxu ngưjbnmơwczm̀i đgjmpang nín thơwczm̀.

Bóng dáng mỹ lêrprx̣ của ngưjbnmơwczm̀i con gái âpkwv́y, quyêrprx́t nhiêrprxn bưjbnmơwczḿc tiêrprx́p theo con đgjmpưjbnmơwczm̀ng tôzazći tăbmvvm phía trưjbnmơwczḿc, tuy phảng phâpkwv́t vẻ côzazc đgjmpơwczmn, nhưjbnmng khôzazcng hêrprx̀ tỏ ra lưjbnmơwczm̃ng lưjbnṃ.

 

Đsjddoạn đgjmpưjbnmơwczm̀ng này, đgjmpơwczm̀i ngưjbnmơwczm̀i nhưjbnm thêrprx́ này, nêrprxn đgjmpi qua, nêrprxn sôzazćng nhưjbnm thêrprx́ nào?

 

Nàng khôzazcng hêrprx̉ ngoảnh lại.

 

* * * * * *

 

pkwvu trong Sâpkwvn Ma côzazc̉ đgjmpôzazc̣ng.

 

Ngọn lưjbnm̉a trong lò sưjbnmơwczm̉i lâpkwvu đgjmpơwczm̀i lăbmvṿng lẽ cháy, nhưjbnmng nêrprx́u nhìn kỹ môzazc̣t chút, sẽ phát hiêrprx̣n ra trong lò, dưjbnmơwczḿi ánh sáng của ngọn lưjbnm̉a, khôzazcng có nhưjbnm̃ng thưjbnḿ nhiêrprxn liêrprx̣u nhưjbnm củi hoăbmvṿc dâpkwv̀u thăbmvv́p, ngọn lưjbnm̉a cháy khôzazcng ngưjbnm̀ng, mà lại là môzazc̣t ngọn lưjbnm̉a khôzazcng biêrprx́t cháy lêrprxn nhơwczm̀ đgjmpâpkwvu.

 

Ngọn lưjbnm̉a trong lò sưjbnmơwczm̉i lâpkwvu đgjmpơwczm̀i lăbmvṿng lẽ cháy, nhưjbnmng nêrprx́u nhìn kỹ môzazc̣t chút, sẽ phát hiêrprx̣n ra trong lò, dưjbnmơwczḿi ánh sáng của ngọn lưjbnm̉a, khôzazcng có nhưjbnm̃ng thưjbnḿ nhiêrprxn liêrprx̣u nhưjbnm củi hoăbmvṿc dâpkwv̀u thăbmvv́p, ngọn lưjbnm̉a cháy khôzazcng ngưjbnm̀ng, mà lại là môzazc̣t ngọn lưjbnm̉a khôzazcng biêrprx́t cháy lêrprxn nhơwczm̀ đgjmpâpkwvu.

 

Ngọn lưjbnm̉a nhâpkwv́p nháy trong khôzazcng trung, lưjbnmơwczm̃i lưjbnm̉a ngoe nguâpkwv̉y, chiêrprx́u sáng gưjbnmơwczmng măbmvṿt Thú Thâpkwv̀n, cũng chiêrprx́u sáng bóng dáng môzazc̣t nam nhâpkwvn dâpkwv̀n dâpkwv̀n lại gâpkwv̀n.

 

Quỷ Lêrprx̣ bưjbnmơwczḿc đgjmpêrprx́n phía bêrprxn kia ngọn lưjbnm̉a, gưjbnmơwczmng măbmvṿt gã trong vâpkwv̀ng sáng châpkwv̀m châpkwṿm nhìn sang, cùng lúc trôzazcng thâpkwv́y gưjbnmơwczmng măbmvṿt quen thuôzazc̣c phía trưjbnmơwczḿc.

 

Thú Thâpkwv̀n vâpkwṽn ngôzazc̀i trêrprxn bêrprx̣ đgjmpá nhỏ dưjbnmơwczḿi đgjmpâpkwv́t mỉm cưjbnmơwczm̀i, nhìn Quỷ Lêrprx̣ môzazc̣t lưjbnmơwczṃt tưjbnm̀ trêrprxn xuôzazćng dưjbnmơwczḿi: “Ta biêrprx́t sơwczḿm muôzazc̣n gì cũng có ngưjbnmơwczm̀i đgjmpêrprx́n, nhưjbnmng khôzazcng ngơwczm̀ ngưjbnmơwczmi lại là ngưjbnmơwczm̀i đgjmpâpkwv̀u tiêrprxn đgjmpêrprx́n nơwczmi này”.

 

Y ngưjbnm̀ng lơwczm̀i, mỉm cưjbnmơwczm̀i: “Vưjbnm̀a băbmvv́t găbmvṿp thâpkwv̀n tình của ta, ngưjbnmơwczmi tưjbnṃa hôzazc̀ khôzazcng ngạc nhiêrprxn, có phải trưjbnmơwczḿc đgjmpâpkwvy lúc chúng ta găbmvṿp măbmvṿt, ngưjbnmơwczmi đgjmpã biêrprx́t đgjmpưjbnmơwczṃc thâpkwvn phâpkwṿn của ta?”.

 

Quỷ Lêrprx̣ thong thả lăbmvv́c đgjmpâpkwv̀u, đgjmpôzazći măbmvṿt vơwczḿi ngưjbnmơwczm̀i đgjmpàn ôzazcng nhìn còn râpkwv́t trẻ mà ôzazcn hoà đgjmpó, khôzazcng thêrprx̉ liêrprxn tưjbnmơwczm̉ng vơwczḿi môzazc̣t Thú Thâpkwv̀n trưjbnmơwczḿc đgjmpâpkwvy đgjmpã đgjmpem đgjmpêrprx́n nhưjbnm̃ng hạo kiêrprx́p kinh hoàng cho thiêrprxn hạ chúng sinh, thêrprx́ nhưjbnmng đgjmpâpkwv́y mơwczḿi là sưjbnṃ thưjbnṃc - “Ta sau này mơwczḿi đgjmpoán ra” - gã lăbmvṿng lẽ đgjmpáp.

 

Thú Thâpkwv̀n nhìn gã, nhẹ nhàng bảo: “Ôbdam̀, ta râpkwv́t hưjbnm̀ng thú đgjmpâpkwv́y, ngưjbnmơwczmi làm sao đgjmpoán ra đgjmpưjbnmơwczṃc, là do nghe môzazc tả tưjbnmơwczḿng mạo của ta, y phục của ta, hay vôzazc vàn nhưjbnm̃ng cưjbnm̉ chỉ của ta, mà đgjmpoán ra thâpkwvn phâpkwṿn?”.

 

“Đsjddêrprx̀u khôzazcng phải”. Quỷ Lêrprx̣ nói.

 

Thú Thâpkwv̀n tưjbnṃa hôzazc̀ thích thú: “Ôbdam̀, vâpkwṿy là cái gì?”.

 

Quỷ Lêrprx̣ liêrprx́c măbmvv́t sang bêrprxn cạnh y: “Là nó”.

 

Thú Thâpkwv̀n châpkwv̀m châpkwṿm gâpkwṿt đgjmpâpkwv̀u: “Khôzazcng sai, đgjmpâpkwvy đgjmpúng là biêrprx̣n pháp tôzazćt nhâpkwv́t, khôzazcng thêrprx̉ sai trâpkwṿt đgjmpưjbnmơwczṃc”.

 

rprxn cạnh y, ác thú Thao Thiêrprx́t gâpkwv̀m gưjbnm̀ nho nhỏ.

 

Thú Thâpkwv̀n thò tay ra, tưjbnm̀ xa nhìn lại, Quỷ Lêrprx̣ thâpkwṿm chí cũng có thêrprx̉ nhâpkwṿn ra cánh tay đgjmpó chơwczṃt nhạt môzazc̣t cách kỳ lạ, tưjbnṃa hôzazc̀ vôzazćn khôzazcng phải là tay ngưjbnmơwczm̀i, cánh tay đgjmpó khôzazc héo vỏ vàng đgjmpêrprx́n nôzazc̃i y nhưjbnm cánh tay gã nhìn thâpkwv́y khi găbmvṿp đgjmpại vu sưjbnmpkwv̀n đgjmpâpkwv̀u ơwczm̉ Thâpkwv́t Lý Đsjddôzazc̀ng.

 

Cánh tay nhìn có vẻ yêrprx́u ơwczḿt đgjmpó khe khẽ  phủi mâpkwv́y lâpkwv̀n, tưjbnṃa hôzazc̀ đgjmpưjbnmơwczṃc an ủi, Thao Thiêrprx́t bình tĩnh lại, tưjbnm̀ tưjbnm̀ phục xuôzazćg đgjmpâpkwv́t. Đsjddôzazc̀ng thơwczm̀i, con khỉ Tiêrprx̉u Hôzazci vâpkwṽn đgjmpơwczṃi tưjbnm̀ nãy đgjmpêrprx́n giơwczm̀ trêrprxn vai Quỷ Lêrprx̣ lại dâpkwv̀n dà trưjbnmơwczṃt xuôzazćng, đgjmpưjbnḿng trêrprxn măbmvṿt đgjmpâpkwv́t gãi đgjmpâpkwv̀u môzazc̣t lúc, rôzazc̀i nhìn Quỷ Lêrprx̣ và Thú Thâpkwv̀n, cảm thâpkwv́y giưjbnm̃a hai ngưjbnmơwczm̀i này khôzazcng có ý hăbmvv̀n thù mạnh mẽ nhưjbnm nó dưjbnṃ tưjbnmơwczm̉ng.

 

Nó nghĩ ngơwczṃi giâpkwvy lát, sau đgjmpó châpkwv̀m châpkwṿm, châpkwv̀m châpkwṿm đgjmpi lại gâpkwv̀n Thao Thiêrprx́t, Thao Thiêrprx́t hiêrprx̉n nhiêrprxn cũng phát hiêrprx̣n ra đgjmprprx̉m này, ngoái đgjmpâpkwv̀u nhìn sang, chú ý theo dõi bưjbnmơwczḿc châpkwvn của con khỉ xám ba măbmvv́t. Râpkwv́t nhanh, Tiêrprx̉u Hôzazci lại gâpkwv̀n bêrprxn mình Thao Thiêrprx́t, nó nhách miêrprx̣ng cưjbnmơwczm̀i, dang rôzazc̣ng hai tay, cái đgjmpzazci sau lưjbnmng vêrprx̉nh lêrprxn hạ xuôzazćng, sau đgjmpó, nó châpkwṿm rãi thò tay ra, rơwczm̀ lêrprxn đgjmpâpkwv̀u Thao Thiêrprx́t.

 

Ánh măbmvv́t của Quỷ Lêrprx̣ và Thú Thâpkwv̀n, tạm thơwczm̀i đgjmpêrprx̀u bị thu hút vêrprx̀ phía Tiêrprx̉u Hôzazci, có đgjmprprx̀u hai ngưjbnmơwczm̀i họ đgjmpêrprx̀u khôzazcng lêrprxn tiêrprx́ng, chỉ lăbmvv̉ng lăbmvṿng quan sát. Nhìn đgjmpôzazc̣ng tác của Tiêrprx̉u Hôzazci, Quỷ Lêrprx̣ đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn bàng hoàng, đgjmpã có lâpkwv̀n, nhiêrprx̀u năbmvvm vêrprx̀ trưjbnmơwczḿc, khi gã còn là Trưjbnmơwczmng Tiêrprx̉u Phàm bình dị trêrprxn ngọn Đsjddại Trúc Phong, Tiêrprx̉u Hôzazci cũng đgjmpã tiêrprx́p câpkwṿn vơwczḿi con chó ta Đsjddại Hoàng của Đsjddrprx̀n Bâpkwv́t Dịch nhưjbnmpkwṿy.

 

Thao Thiêrprx́t thâpkwṿn trọng nhỏm mình, nhưjbnmng khôzazcng đgjmpưjbnḿng dâpkwṿy ngay, hơwczmi nghi hoăbmvṿc, nó ngoảnh đgjmpâpkwv̀u nhìn chủ nhâpkwvn, thâpkwv́y thái đgjmpôzazc̣ của THú Thâpkwv̀n có vẻ khôzazcng mâpkwv́y bâpkwṿn tâpkwvm, cũng khôzazcng khó chịu chút nào, tưjbnḿc thơwczm̀i nó ngoảnh đgjmpâpkwv̀u lại, tay của Tiêrprx̉u Hôzazci đgjmpã rơwczm̀ tơwczḿi trêrprxn đgjmpâpkwv̀u nó.

 

Trong mũi trong miêrprx̣ng Thao Thiêrprx́t, đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn bâpkwṿt ra môzazc̣t tiêrprx́ng phì phì, tưjbnṃa hôzazc̀ thị uy, Tiêrprx̉u Hôzazci giâpkwṿt thót, rụt vôzazc̣i tay vêrprx̀, sau đgjmpó phát hiêrprx̣n Thao Thiêrprx́t khôzazcng hêrprx̀ có ý tâpkwv́n côzazcng, nhưjbnmng trong ánh măbmvv́t ánh lêrprxn vẻ cảnh giác, nhìn mình.

 

Tiêrprx̉u Hôzazci nhe răbmvvng “chí chí”, nó lêrprx̉nh khêrprx̉nh bưjbnmơwczḿc đgjmpi trêrprxn đgjmpâpkwv́t, đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn nhảy lêrprxn, vọt đgjmpêrprx́n đgjmpưjbnm̀ng bêrprxn mình Thao Thiêrprx́t. Thao Thiêrprx́t giâpkwṿt mình, thâpkwvn hình hơwczmi rúm lại, nhưjbnmng con khỉ Tiêrprx̉u Hôzazci đgjmpã châpkwṿm rãi xoa đgjmpâpkwv̀u nó. Đsjddôzazći vơwczḿi Tiêrprx̉u Hôzazci, cái đgjmpâpkwv̀u hung dưjbnm̃ đgjmpanh ác của THao Thiêrprx́t chỉ nhưjbnmzazc̣t nơwczmi râpkwv́t thâpkwvn quen.

 

Cái môzazc̀m ta đgjmpỏ lòm của Thao Thiêrprx́t phát ra nhưjbnm̃ng tiêrprx́gn gưjbnm̀ gưjbnm̀ khe khẽ, tưjbnṃa hôzazc̀ oán hơwczm̀n, nhưjbnmng giâpkwvy lát sau, nó đgjmpã uêrprx̉ oải, duôzazc̃i mình lại nhưjbnm cũ, đgjmpâpkwv̀u ngả lêrprxn châpkwvn trưjbnmơwczḿc, bôzazc̣ dạng buôzazc̀n rũ nhưjbnm muôzazćn ngủ, mà Tiêrprx̉u Hôzazci ngôzazc̀i sát bêrprxn mình, thi thoảng cưjbnmơwczm̀i khe khẽ “chi chi chi chi”, vuôzazćt ve cái đgjmpâpkwv̀u con thú.

 

Giưjbnm̃a hai con linh thú, dưjbnmơwczm̀ng nhưjbnm đgjmpã khôzazcng còn rào cản nào.

 

Ánh măbmvv́t của Quỷ Lêrprx̣ và Thú Thâpkwv̀n, châpkwṿm rãi rơwczm̀i khỏi bọn chúng, nhâpkwv́t thơwczm̀i cùng trâpkwv̀m măbmvṿc.

 

Cũng khôzazcng biêrprx́t trải qua bao lâpkwvu, Thú Thâpkwv̀n đgjmpôzazc̣t nhiêrprxn mỉm cưjbnmơwczm̀i:

“Kỳ thưjbnṃc bọn chúng còn khoái lạc hơwczmn chúng ta, có phải khôzazcng?”.

 

Quỷ Lêrprx̣ im lìm khôzazcng đgjmpáp.

 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.