T hanh Vâ
gakzn Sơ
jmevn, Đ
xzpjại Trúc Phong.
Bê
kfvpn ngoài Thủ Tĩnh đ
pkvnư
rqktơ
jmev̀ng, đ
pkvnám đ
pkvnê
kfvp̣ tư
rqkt̉ của Đ
xzpjại Trúc Phong tư
rqkt̀ Tô
bvuv́ng đ
pkvnại nhâ
gakzn đ
pkvnê
kfvṕn Đ
xzpjô
bvuṽ Tâ
gakźt Thư
rqkt, xê
kfvṕp thành hàng dọc đ
pkvnư
rqkt́ng trư
rqktơ
jmev́c cư
rqkt̉a, să
dibḱc mă
dibḳt đ
pkvnê
kfvp̀u có vẻ lo lă
dibḱng sô
bvuv́t ruô
bvuṿt, chô
bvuv́c chô
bvuv́c lại hư
rqktơ
jmev́ng vê
kfvp̀ Thủ Tĩnh đ
pkvnư
rqktơ
jmev̀ng nghe ngóng.
Qua mô
bvuṿt lúc, tư
rqkt̀ bê
kfvpn trong vang lê
kfvpn tiê
kfvṕng bư
rqktơ
jmev́c châ
gakzn, mô
bvuṿt ngư
rqktơ
jmev̀i nư
rqkt̃ tư
rqkt̉ bư
rqktơ
jmev́c ra, chính là Vă
dibkn Mâ
gakz̃n của Tiê
kfvp̉u Trúc Phong.
Đ
xzpjám đ
pkvnê
kfvp̣ tư
rqkt̉ Đ
xzpjại Trúc Phong chạy vô
bvuṿi đ
pkvnê
kfvṕn, Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn nhìn đ
pkvnă
dibḱng sau Vă
dibkn Mâ
gakz̃n chă
dibk̉ng có ai, thâ
gakźp giọng hỏi: “Sư
rqkt nư
rqktơ
jmevng của huynh sao rô
bvuv̀i?”.
Vă
dibkn Mâ
gakz̃n gâ
gakẓt đ
pkvnâ
gakz̀u, nói khẽ: “Tình hình Tô
bvuv sư
rqkt cô
bvuv giơ
jmev̀ cũng khô
bvuvng có gì nghiê
kfvpm trọng, chỉ là lúc trơ
jmev̉ vê
kfvp̀ đ
pkvnô
bvuṿt nhiê
kfvpn bị ngâ
gakźt đ
pkvni, nghe sư
rqkt phụ muô
bvuṿi nói do xúc đ
pkvnô
bvuṿng lo lă
dibḱng quá, hiê
kfvp̣n ngư
rqktơ
jmev̀i đ
pkvnang ơ
jmev̉ trong khuyê
kfvpn nhủ, sư
rqkt cô
bvuv đ
pkvnã tỉnh lại rô
bvuv̀i”.
Đ
xzpjám đ
pkvnê
kfvp̣ tư
rqkt̉ cùng thơ
jmev̉ phào, như
rqktng chă
dibk̉ng vì thê
kfvṕ mà să
dibḱc mă
dibḳt trơ
jmev̉ nê
kfvpn tư
rqktơ
jmevi tỉnh.
Đ
xzpjô
bvuṽ Tâ
gakźt Thư
rqkt să
dibḱc mă
dibḳt khô
bvuv̉ sơ
jmev̉ nói: “Thâ
gakẓt là trơ
jmev̀i nă
dibḱng bô
bvuṽng có sét! Sư
rqkt phụ thì khô
bvuvng có tin tư
rqkt́c gì, giơ
jmev̀ thì lại đ
pkvnê
kfvṕn luơ
jmeṿt sư
rqkt nư
rqktơ
jmevng chút nư
rqkt̃a thì xảy ra chuyê
kfvp̣n…”.
“Câ
gakzm miê
kfvp̣ng!”. Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn trư
rqkt̀ng mă
dibḱt quát lê
kfvpn, Đ
xzpjô
bvuṽ Tâ
gakźt Thư
rqkt cư
rqktơ
jmev̀i khô
bvuv̉, lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u khô
bvuvng nói gì.
Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn quay ngư
rqktơ
jmev̀i vê
kfvp̀ phía Vă
dibkn Mâ
gakz̃n, nói: “Sư
rqkt huynh có nhơ
jmev̀ muô
bvuṿi phâ
gakzn phó gì cho huynh khô
bvuvng?”.
Vă
dibkn Mâ
gakz̃n lă
dibḱc lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u, nói: “Khô
bvuvng có, Tô
bvuv sư
rqkt cô
bvuv chỉ nói mâ
gakźy câ
gakzu vơ
jmev́i sư
rqkt phụ muô
bvuṿi rô
bvuv̀i bảo muô
bvuṿi ra ngoài, dư
rqktơ
jmev̀ng như
rqkt có viê
kfvp̣c gì đ
pkvnó khô
bvuvng muô
bvuv́n cho muô
bvuṿi biê
kfvṕt.”.
Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn să
dibḱc mă
dibḳt râ
gakz̀u râ
gakz̀u, nói: “Cái này…”.
Vă
dibkn Mâ
gakz̃n thâ
gakźy Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn sô
bvuv́t ruô
bvuṿt, khô
bvuvng nén đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc mơ
jmev́i khuyê
kfvpn:
“Tô
bvuv́ng sư
rqkt huynh, huynh cũng đ
pkvnư
rqkt̀ng sô
bvuv́t ruô
bvuṿt quá, dù sao cũng chă
dibk̉ng có chuyê
kfvp̣n gì to tát, khô
bvuvng phải còn có Tô
bvuv sư
rqkt cô
bvuv và sư
rqkt phụ muô
bvuṿi sao! Giơ
jmev̀ xảy ra chuyê
kfvp̣n, Tô
bvuv sư
rqkt nư
rqktơ
jmevng thì tim nát lòng tan, huỵnh phải cư
rqkt́ng ră
dibḱn làm gư
rqktơ
jmevng cho mọi ngư
rqktơ
jmev̀i mơ
jmev́i đ
pkvnúng chư
rqkt́”.
Tô
bvuv́ng đ
pkvnại nhâ
gakzn thơ
jmev̉ dài, gâ
gakẓt đ
pkvnâ
gakz̀u nói: “Muô
bvuṿi nói đ
pkvnúng”.
Hă
dibḱn trâ
gakz̀m mă
dibḳc mô
bvuṿt lúc rô
bvuv̀i quay sang mâ
gakźy sư
rqkt đ
pkvnê
kfvp̣ nói: “Đ
xzpjư
rqktơ
jmeṿc rô
bvuv̀i, đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc rô
bvuv̀i, giơ
jmev̀ đ
pkvnã biê
kfvṕt sư
rqkt nư
rqktơ
jmevng khô
bvuvng viê
kfvp̣c gì cả, mọi ngư
rqktơ
jmev̀i cũng khô
bvuvng câ
gakz̀n phải đ
pkvnư
rqkt́ng ơ
jmev̉ đ
pkvnâ
gakzy nư
rqkt̃a, nê
kfvṕu sư
rqkt nư
rqktơ
jmevng mà trô
bvuvng thâ
gakźy lại càng làm ngư
rqktơ
jmev̀i thê
kfvpm lo lă
dibḱng. Mọi ngư
rqktơ
jmev̀i vê
kfvp̀ phòng của mình trư
rqktơ
jmev́c đ
pkvni, ta ơ
jmev̉ đ
pkvnâ
gakzy đ
pkvnư
rqkt́ng trư
rqkṭc mô
bvuṿt lúc là đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc”.
Ngô
bvuv Đ
xzpjại Nghĩa, Hà Đ
xzpjại Trí cùng đ
pkvnám Đ
xzpjô
bvuṽ Tâ
gakźt Thư
rqkt quay sang nhìn nhau, trâ
gakz̀m mă
dibḳc mô
bvuṿt lúc, lão nhị Ngô
bvuv Đ
xzpjại Nghĩa gâ
gakẓt đ
pkvnâ
gakz̀u nói: “Như
rqkt vâ
gakẓy cũng đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc, chúng ta nghe theo lơ
jmev̀i đ
pkvnại sư
rqkt huynh”.
Nói xong, hă
dibḱn quay vê
kfvp̀ Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nghĩa nói: “Đ
xzpjại sư
rqkt huynh, mô
bvuṿt lúc nư
rqkt̃a đ
pkvnê
kfvp̣ sẽ trư
rqkṭc thay cho huynh!”.
Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn đ
pkvnang đ
pkvnịnh lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u bảo thô
bvuvi, Hà Đ
xzpjại Trí vô
bvuṽ vô
bvuṽ vai hă
dibḱn nói: “Đ
xzpjại sư
rqkt huynh, huynh lê
kfvp̣nh cho chúng đ
pkvnê
kfvp̣ vê
kfvp̀ nghỉ ngơ
jmevi, huynh cũng phải tư
rqkṭ mình bơ
jmev́t lo nghĩ, sư
rqkt nư
rqktơ
jmevng cũng khô
bvuvng muô
bvuv́n huynh như
rqkt thê
kfvṕ này đ
pkvnâ
gakzu!”.
Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn cư
rqktơ
jmev̀i trư
rqkt̀ mô
bvuṿt cái, gâ
gakẓt gâ
gakẓt đ
pkvnâ
gakz̀u. Đ
xzpjám ngư
rqktơ
jmev̀i cũng dâ
gakz̀n dâ
gakz̀n tản đ
pkvni, chỉ còn Tô
bvuv́ng đ
pkvnại Nhâ
gakzn và Vă
dibkn Mâ
gakz̃n đ
pkvnang đ
pkvnư
rqkt́ng bê
kfvpn ngoài Thủ Tĩnh đ
pkvnư
rqktơ
jmev̀ng, nhâ
gakźt thơ
jmev̀i yê
kfvpn lă
dibḳng.
Bô
bvuv́n mă
dibḱt nhìn nhau, khuô
bvuvn mă
dibḳt Vă
dibkn Mâ
gakz̃n khẽ ư
rqkt̉ng hô
bvuv̀ng, tư
rqkt̀ tư
rqkt̀ cúi xuô
bvuv́ng, Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn đ
pkvnă
dibk̀ng hă
dibḱng hai tiê
kfvṕng, tư
rqkṭ nhiê
kfvpn cảm thâ
gakźy hô
bvuv̀i hô
bvuṿp, cô
bvuv́ gă
dibḱng đ
pkvnịnh thâ
gakz̀n lại, gư
rqktơ
jmeṿng cư
rqktơ
jmev̀i hai tiê
kfvṕng nói: “Vă
dibkn… sư
rqkt muô
bvuṿi, khô
bvuvng phải là muô
bvuṿi cùng vơ
jmev́i Lục Tuyê
kfvṕt Kỳ cùng đ
pkvni Nam Cư
rqktơ
jmevng sao, sao giơ
jmev̀ đ
pkvnã vê
kfvp̀ rô
bvuv̀i?”.
Vă
dibkn Mâ
gakz̃n lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u: “Muô
bvuṿi đ
pkvni Nam Cư
rqktơ
jmevng rô
bvuv̀i, cũng khô
bvuvng đ
pkvnịnh vô
bvuṿi vê
kfvp̀ sơ
jmev́m như
rqkt thê
kfvṕ này đ
pkvnâ
gakzu, như
rqktng lúc đ
pkvnó có mâ
gakźy chuyê
kfvp̣n kỳ lạ xảy ra, muô
bvuṿi và Lục Tuyê
kfvṕt Kỳ sau khi bàn bạc, cảm thâ
gakźy viê
kfvp̣c này khô
bvuvng thê
kfvp̉ xem thư
rqktơ
jmev̀ng, liê
kfvp̀n vô
bvuṿi vê
kfvp̀ trư
rqktơ
jmev́c báo vơ
jmev́i sư
rqkt phụ cùng các vị trư
rqktơ
jmev̉ng lão, Lục sư
rqkt muô
bvuṿi thì vâ
gakz̃n còn lư
rqktu lại đ
pkvnó đ
pkvnê
kfvp̉ theo dõi”.
Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn sư
rqkt̃ng ngư
rqktơ
jmev̀i hỏi: “Viê
kfvp̣c gì mà quan trọng đ
pkvnê
kfvṕn vâ
gakẓy?”.
Vă
dibkn Mâ
gakz̃n nhìn tư
rqkt́ phía, rô
bvuv̀i tiê
kfvṕn lại ghé vào tai Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn nói nhỏ vài câ
gakzu, khô
bvuvng đ
pkvnơ
jmeṿi nàng nói hê
kfvṕt, Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn să
dibḱc mă
dibḳt đ
pkvnô
bvuṿt biê
kfvṕn.
Vă
dibkn Mâ
gakz̃n nói xong liê
kfvp̀n lùi lại đ
pkvnư
rqkt́ng trư
rqktơ
jmev́c mă
dibḳt nhìn thă
dibk̉ng vào mă
dibḳt Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn nói khẽ: “Giơ
jmev̀ thì huynh biê
kfvṕt vì sao muô
bvuṿi lại vô
bvuṿi vàng trơ
jmev̉ vê
kfvp̀ rô
bvuv̀i chư
rqkt́”.
Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn să
dibḱc mă
dibḳt thay đ
pkvnô
bvuv̉i bâ
gakźt đ
pkvninh, qua mô
bvuṿt lúc mơ
jmev́i lă
dibḱp bă
dibḱp nói: “Viê
kfvp̣c này…thâ
gakẓt là tin xâ
gakźu đ
pkvnê
kfvṕn liê
kfvpn tục hà!”.
Vă
dibkn Mâ
gakz̃n trâ
gakz̀m mă
dibḳc mô
bvuṿt hô
bvuv̀i lâ
gakzu rô
bvuv̀i nói nhỏ: “Ai… nói khô
bvuvng phải chư
rqkt́! Muô
bvuṿi cũng cảm thâ
gakźy viê
kfvp̣c này bâ
gakźt thư
rqktơ
jmev̀ng, lại thê
kfvpm lúc muô
bvuṿi vê
kfvp̀, bản mô
bvuvn lại xảy ra chuyê
kfvp̣n lơ
jmev́n như
rqkt vâ
gakẓy… ai da!”.
Nàng thơ
jmev̉ dài mô
bvuṿt tiê
kfvṕng cũng khô
bvuvng nói gì nư
rqkt̃a, rô
bvuv̀i đ
pkvnư
rqkt́ng bê
kfvpn cạnh Tô
bvuv́ng Đ
xzpjại Nhâ
gakzn, đ
pkvnô
bvuṿt nhiê
kfvpn cảm thâ
gakźy mô
bvuṿt bơ
jmev̀ vai gâ
gakz̀y guô
bvuṿc mà lại â
gakźm áp lạ thư
rqktơ
jmev̀ng, dă
dibk̀n khô
bvuvng đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc lòng mình liê
kfvp̀n tư
rqkt̀ tư
rqkt̀ đ
pkvnư
rqkt́ng sát lại.
Vă
dibkn Mâ
gakz̃n cuô
bvuv́i đ
pkvnâ
gakz̀u trâ
gakz̀m mă
dibḳc, như
rqkt khô
bvuvng có cảm giác gì cả, như
rqktng khoé miê
kfvp̣ng khẽ đ
pkvnô
bvuṿng đ
pkvnâ
gakẓy, có đ
pkvniê
kfvp̀u nàng chă
dibk̉ng nói gì cả, chỉ an tĩnh đ
pkvnư
rqkt́ng đ
pkvnó.
Bóng hình hai ngư
rqktơ
jmev̀i, cư
rqkt́ trải dài như
rqkt vâ
gakẓt bê
kfvpn ngoài Thủ Tĩnh đ
pkvnư
rqktơ
jmev̀ng của Đ
xzpjại Trúc Phong.
Tư
rqkt̀ xa nhìn lại, rư
rqkt̀ng trúc của Đ
xzpjại Trúc Phong xanh rì xào xạc, như
rqkt̃ng bóng xanh mát của rư
rqkt̀ng câ
gakzy đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc ánh mă
dibḳt trơ
jmev̀i chiê
kfvṕu rọi, trơ
jmev̀i cao vơ
jmev̀i vơ
jmeṿi khô
bvuvng mô
bvuṿt đ
pkvnám mâ
gakźy, cảnh să
dibḱc vô
bvuv cùng sảng khoái, mă
dibḳt trơ
jmev̀i â
gakźm áp nhìn xuô
bvuv́ng nhâ
gakzn gian.
* * * * * *
Hâ
gakẓu viê
kfvpn Thủ Tĩnh đ
pkvnư
rqktơ
jmev̀ng, bê
kfvpn trong tĩnh phòng, hai nư
rqkt̃ tư
rqkt̉ đ
pkvnang ngô
bvuv̀i nhìn nhau.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnại sư
rqkt trâ
gakz̀m mă
dibḳc hô
bvuv̀i lâ
gakzu nói: “Sư
rqkt muô
bvuṿi, hay là muô
bvuṿi nă
dibk̀m xuô
bvuv́ng nghỉ mô
bvuṿt lát đ
pkvni!”.
Tô
bvuv Như
rqkt lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u, mă
dibḳc dù nhìn bà mă
dibḳt đ
pkvnâ
gakz̀y vẻ mê
kfvp̣t mỏi, thê
kfvṕ như
rqktng giọng nói thì cư
rqktơ
jmevng quyê
kfvṕt: “Muô
bvuṿi khô
bvuvng đ
pkvni, thì cho dù có nă
dibk̀m xuô
bvuv́ng cũng khô
bvuvng ngủ đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc”.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t thơ
jmev̉ dài, nói: “Sư
rqkt muô
bvuṿi, muô
bvuṿi khô
bvuvng phải lo lă
dibḱng như
rqkt vâ
gakẓy, như
rqkt lúc nãy ta nói vơ
jmev́i muô
bvuṿi, dù nói thê
kfvṕ nào đ
pkvni nư
rqkt̃a, Đ
xzpjiê
kfvp̀n Bâ
gakźt Dịch và chư
rqktơ
jmev̉ng mô
bvuvn sư
rqkt huynh cùng lúc mâ
gakźt tích, muô
bvuṿi khô
bvuvng biê
kfvṕt đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc bọn họ gă
dibḳp phải chuyê
kfvp̣n gì…ngoài ý, càng khô
bvuvng thê
kfvp̉ nghĩ ngơ
jmeṿi lung tung, mă
dibḳc dù nói Đ
xzpjạo Huyê
kfvp̀n sư
rqkt huynh gâ
gakz̀n đ
pkvnâ
gakzy có vẻ bâ
gakźt an, như
rqktng đ
pkvnạo hạnh của huynh â
gakźy râ
gakźt cao, vư
rqktơ
jmeṿt xa sư
rqkṭ biê
kfvṕt của chúng ta, đ
pkvnịnh lư
rqkṭc cũng như
rqkt vâ
gakẓy, Đ
xzpjiê
kfvp̀n Bâ
gakźt Dịch lại là sư
rqkt đ
pkvnê
kfvp̣ lâ
gakzu nă
dibkm, huynh â
gakźy cũng khô
bvuvng làm gì quá đ
pkvnâ
gakzu”.
Tô
bvuv Như
rqkt trâ
gakz̀m mă
dibḳc ánh mă
dibḱt đ
pkvnỏ hoe.
Thuỷ Nguỵê
kfvpt đ
pkvnại sư
rqkt lă
dibḱc lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u, đ
pkvnư
rqkt́ng dâ
gakẓy, đ
pkvnị lại trong phòng, hiê
kfvp̉n nhiê
kfvpn trong lòng cũng rô
bvuv́i bơ
jmev̀i. trư
rqktơ
jmev́c mă
dibḱt Thanh Vâ
gakzn mô
bvuvn loạn hê
kfvṕt cả lê
kfvpn, đ
pkvnê
kfvṕn đ
pkvnám đ
pkvnê
kfvp̣ tư
rqkt̉ bình thư
rqktơ
jmev̀ng cũng nhìn ra, càng khô
bvuvng phải nói đ
pkvnê
kfvṕn như
rqkt̃ng nhâ
gakzn vâ
gakẓt trư
rqktơ
jmev̉ng lão biê
kfvṕt rõ đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc nô
bvuṿi tình bê
kfvpn trong.
Tô
bvuv Như
rqkt miê
kfvp̃n cư
rqktơ
jmeṽng cư
rqktơ
jmev̀i mô
bvuṿt tiê
kfvṕng, cô
bvuv́ gă
dibḱng nói: “Sư
rqkt tỷ, sao đ
pkvnô
bvuṿt nhiê
kfvpn hô
bvuvm nay tỷ lại lê
kfvpn Thô
bvuvng Thiê
kfvpn Phong vâ
gakẓy?”.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnại sư
rqkt buô
bvuv̀n bã đ
pkvnáp: “Còn khô
bvuvng phải là viê
kfvp̣c dính tơ
jmev́i lão Vâ
gakzn Dịch Lam của Phâ
gakz̀n Hư
rqktơ
jmevng cô
bvuv́c sao, vô
bvuv́n dĩ ta muô
bvuv́n tìm chư
rqktơ
jmev̉ng mô
bvuvn sư
rqkt huynh thư
rqktơ
jmevng nghị, ai ngơ
jmev̀ đ
pkvnê
kfvṕn nơ
jmevi thì đ
pkvnã xảy ra chuyê
kfvp̣n, đ
pkvnê
kfvṕn cuô
bvuv́i cùng đ
pkvnư
rqktơ
jmev̀ng đ
pkvnư
rqktơ
jmev̀ng là mô
bvuvn chủ của mô
bvuṿt danh mô
bvuvn cũng khô
bvuvng thâ
gakźy tô
bvuvng tích đ
pkvnâ
gakzu cả”.
Tô
bvuv Như
rqkt nhíu mày: “Phâ
gakz̀n Hư
rqktơ
jmevng Cô
bvuv́c chủ Vâ
gakzn Dịch Lam? Lão thì liê
kfvpn quan gì đ
pkvnê
kfvṕn Thanh Vâ
gakzn Mô
bvuvn chúng ta?”.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnại sư
rqkt cư
rqktơ
jmev̀i lạnh mô
bvuṿt tiê
kfvṕng nói: “Lục Tuyê
kfvṕt Kỳ và Vă
dibkn Mâ
gakz̃n đ
pkvni Nam Cư
rqktơ
jmevng truy tìm tô
bvuvng tích của Thú Thâ
gakz̀n, muô
bvuṿi biê
kfvṕt chư
rqkt́?”.
Tô
bvuv Như
rqkt gâ
gakẓt đ
pkvnâ
gakz̀u: “Biê
kfvṕt! Vư
rqkt̀a nãy muô
bvuṿi còn thâ
gakźy kỳ là tại sao lại thâ
gakźy Vă
dibkn Mâ
gakz̃n vê
kfvp̀ sơ
jmev́m vâ
gakẓy, lại đ
pkvni theo tỷ, thê
kfvṕ Lục Tuyê
kfvṕt Kỳ cũng vê
kfvp̀ rô
bvuv̀i chư
rqkt́?”.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnại sư
rqkt lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u: “Tuyê
kfvṕt Kỳ vâ
gakz̃n ơ
jmev̉ đ
pkvnó, lâ
gakz̀n này hai đ
pkvnư
rqkt́a chúng thư
rqktơ
jmevng nghị đ
pkvnê
kfvp̉ Vă
dibkn Mâ
gakz̃n vê
kfvp̀ trư
rqktơ
jmev́c bâ
gakz̉m báo”.
Tô
bvuv Như
rqkt hỏi: “Xảy ra chuyê
kfvp̣n gì vâ
gakẓy?”.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t nói: “Bọn chúng đ
pkvni Nam Cư
rqktơ
jmevng bái kiê
kfvṕn Vâ
gakzn Dịch Lam, lão đ
pkvnô
bvuṿt nhiê
kfvpn hỏi bọn chúng, Tru Tiê
kfvpn cô
bvuv̉ kiê
kfvṕm của Thanh Vâ
gakzn sơ
jmevn chúng ta có phải là bị gãy rô
bvuv̀i khô
bvuvng?”.
Tô
bvuv Như
rqkt să
dibḱc mă
dibḳt đ
pkvnại biê
kfvṕn, kinh ngạc nói: “Cái gì?”.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnại sư
rqkt cư
rqktơ
jmev̀i khâ
gakz̉y: “Muô
bvuṿi ngạc nhiê
kfvpn hả? Lúc ta mơ
jmev́i nghe tin, cũng bị châ
gakźn đ
pkvnô
bvuṿng như
rqkt muô
bvuṿi vâ
gakẓy, Vâ
gakzn Dịch Lam lúc đ
pkvnó cách xa ngàn dă
dibḳm, làm sao có thê
kfvp̉ biê
kfvṕt bí mâ
gakẓt to lơ
jmev́n này? Hô
bvuvm đ
pkvnó Đ
xzpjạo Huyê
kfvp̀n sư
rqkt huynh cùng chúng ta và mâ
gakźy đ
pkvnê
kfvp̣ tư
rqkt̉ có mă
dibḳt đ
pkvnã râ
gakźt kín đ
pkvnáo, đ
pkvnê
kfvp̀ phòng viê
kfvp̣c này lô
bvuṿ ra, muô
bvuṿi còn nhơ
jmev́ chư
rqkt́?”.
Tô
bvuv Như
rqkt trâ
gakz̀m mă
dibḳc hô
bvuv̀i lâ
gakzu, trong mă
dibḱt có phâ
gakz̀n lo lă
dibḱng thê
kfvpm, nói: “Đ
xzpjúng là viê
kfvp̣c xâ
gakźu truyê
kfvp̀n ngàn dă
dibḳm”.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnại sư
rqkt đ
pkvni đ
pkvni lại lại nói: “Mà khô
bvuvng biê
kfvṕt muô
bvuṿi có nghĩ qua chư
rqkta, Vâ
gakzn Dịch Lam tại sao mà lại nói đ
pkvniê
kfvp̀u đ
pkvnó vơ
jmev́i đ
pkvnám tiê
kfvp̉u bô
bvuv́i chư
rqkt́?”.
Tô
bvuv Như
rqkt gâ
gakẓt đ
pkvnâ
gakz̀u: “Muô
bvuṿi cũng đ
pkvnang nghĩ đ
pkvnê
kfvṕn đ
pkvniê
kfvp̀u đ
pkvnó, nê
kfvṕu như
rqkt nói vì lòng tô
bvuv́t thì lão càng khô
bvuvng nê
kfvpn nhă
dibḱc đ
pkvnê
kfvṕn đ
pkvniê
kfvp̀u đ
pkvnó, mà phải giúp chúng ta giư
rqkt́ bí mâ
gakẓt mơ
jmev́i phải, nê
kfvṕu như
rqkt khô
bvuvng phải như
rqkt vâ
gakẓy mà là lão đ
pkvnang mư
rqktu đ
pkvnô
bvuv̀ gì đ
pkvnó, thì đ
pkvnáng lẽ phải thâ
gakzm tàng bâ
gakźt lô
bvuṿ, chơ
jmev̀ đ
pkvnúng thơ
jmev̀i cơ
jmev thì mơ
jmev́i đ
pkvnúng là viê
kfvp̣c mà mô
bvuṿt nhâ
gakzn vâ
gakẓt như
rqkt lão nê
kfvpn làm chư
rqkt́”.
“Khô
bvuvng sai”. Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnai sư
rqkt ho lê
kfvpn mô
bvuṿt tiê
kfvṕng nói: “Vâ
gakźn đ
pkvnê
kfvp̀ chính là ơ
jmev̉ chô
bvuṽ này, lão Vâ
gakzn Dịch Lam này nhìn thì tư
rqktơ
jmev̉ng là lão hâ
gakzm làm viê
kfvp̣c hô
bvuv̀ đ
pkvnô
bvuv̀, như
rqktng ta nghĩ ngư
rqktơ
jmev̀i này tuyê
kfvp̣t khô
bvuvng đ
pkvnơ
jmevn giản như
rqkt vâ
gakẓy, mà là mô
bvuṿt lão yê
kfvpu tinh, thê
kfvṕ như
rqktng cuô
bvuv́i cùng lão muô
bvuv́n làm gì thư
rqkṭc sư
rqkṭ khiê
kfvṕn ngư
rqktơ
jmev̀i ta nghĩ khô
bvuvng thô
bvuvng”.
Tô
bvuv Như
rqkt trâ
gakz̀m tư
rqkt mô
bvuṿt hô
bvuv̀i, rô
bvuv̀i đ
pkvnô
bvuṿt nhiê
kfvpn đ
pkvnư
rqkta tay lê
kfvpn dụi dụi mă
dibḱt, să
dibḱc diê
kfvp̣n lô
bvuṿ rõ vẻ khô
bvuv̉ sơ
jmev̉.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnại sư
rqkt ngạc nhiê
kfvpn, liê
kfvp̀n chạy vô
bvuṿi đ
pkvnê
kfvṕn bê
kfvpn cạnh, tư
rqkṭ trách mình: “Coi ta kìa, vô
bvuv́n dĩ trong lòng muô
bvuṿi đ
pkvnã rô
bvuv́i bơ
jmev̀i rô
bvuv̀i, ta lại nói vơ
jmev́i muô
bvuṿi như
rqkt̃ng chuyê
kfvp̣n này làm gì chư
rqkt́, đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc rô
bvuv̀i khô
bvuvng nói nư
rqkt̃a, khô
bvuvng nói nư
rqkt̃a…”.
Tô
bvuv Như
rqkt gư
rqktơ
jmeṿng cư
rqktơ
jmev̀i: “Â
whlg̀yyy…Nê
kfvṕu là lúc trư
rqktơ
jmev́c, có chư
rqktơ
jmev̉ng mô
bvuvn sư
rqkt huynh chủ trì đ
pkvnại cục, chúng ta cũng chă
dibk̉ng sơ
jmeṿ mâ
gakźy chuyê
kfvp̣n này, như
rqktng giơ
jmev̀ Thanh Vâ
gakzn mô
bvuvn tư
rqkṭ có nô
bvuṿi loạn, bê
kfvpn ngoài thì lại nhiê
kfvp̃u như
rqktơ
jmevng, khô
bvuvng biê
kfvṕt bao nhiê
kfvpu đ
pkvnịch nhâ
gakzn mă
dibḱt hô
bvuv̉ dòm ngó, thâ
gakẓt khô
bvuvng biê
kfvṕt làm sao cho đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc bâ
gakzy giơ
jmev̀….”.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnại sư
rqkt nhíu mày, rô
bvuv̀i ô
bvuvn tô
bvuv̀n nói: “Sư
rqkt muô
bvuṿi đ
pkvnư
rqkt̀ng nói nư
rqkt̃a, muô
bvuṿi xem, muô
bvuṿi đ
pkvnã mê
kfvp̣t đ
pkvnê
kfvṕn thê
kfvṕ nào rô
bvuv̀i. Khô
bvuvng phải là đ
pkvnã nói vơ
jmev́i muô
bvuṿi rô
bvuv̀i sao, chư
rqktơ
jmev̉ng mô
bvuvn sư
rqkt huynh mă
dibḳc dù mâ
gakźy ngày nay tính tình cô
bvuv̉ quái, khô
bvuvng giô
bvuv́ng ngày thư
rqktơ
jmev̀ng, thê
kfvṕ như
rqktng đ
pkvnạo hạnh huynh â
gakźy cao thâ
gakzm, tâ
gakzm chí kiê
kfvpn đ
pkvnịnh, chúng ta khô
bvuvng câ
gakz̀n phải sơ
jmeṿ gì cả”.
Tô
bvuv Như
rqkt lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u, thuâ
gakẓn miê
kfvp̣ng nói: “Sư
rqkt tỷ, tỷ khô
bvuvng hiê
kfvp̉u, chư
rqktơ
jmev̉ng mô
bvuvn sư
rqkt huynh mă
dibḳc dù đ
pkvnạo hạnh cao thâ
gakzm, như
rqktng Tru Tiê
kfvpn cô
bvuv̉ kiê
kfvṕm hung hãn phản phê
kfvp̣ chi khí gă
dibḳp mạnh thê
kfvpm mạnh, chỉ sơ
jmeṿ đ
pkvnạo hạnh huynh â
gakźy càng cao thì nhâ
gakẓp ma càng sâ
gakzu…”.
Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnai sư
rqkt sư
rqkt̃ng ngư
rqktơ
jmev̀i, nói: “Muô
bvuṿi nói gì?”.
Tô
bvuv Như
rqkt giâ
gakẓt mình, giơ
jmev̀ mơ
jmev́i phát hiê
kfvp̣n mình lơ
jmeṽ lơ
jmev̀i, tư
rqkṭ nhiê
kfvpn á khâ
gakz̉u khô
bvuvng nói gì, Thuỷ Nguyê
kfvp̣t đ
pkvnại sư
rqkt nhíu mày, nhìn thă
dibk̉ng vào Tô
bvuv Như
rqkt, nghiê
kfvpm trọng hỏi: “Sư
rqkt muô
bvuṿi, cuô
bvuv́i cùng thì cô
bvuv̉ kiê
kfvṕm Tru Tiê
kfvpn còn có bí mâ
gakẓt gì, muô
bvuṿi biê
kfvṕt đ
pkvniê
kfvp̀u gì, mau mau nói cho ta nghe”.
Tô
bvuv Như
rqkt trâ
gakz̀m tư
rqkt hô
bvuv̀i lâ
gakzu, thơ
jmev̉ dài nói: “Dù sao sư
rqkṭ viê
kfvp̣c cũng đ
pkvnê
kfvṕn nư
rqktơ
jmev́c này, sơ
jmev́m muô
bvuṿn gì cũng khô
bvuvng giâ
gakźu đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc sư
rqkt tỷ, đ
pkvnê
kfvp̉ muô
bvuṿi nói cho tỷ nghe! Thư
rqkṭc ra, viê
kfvp̣c này xảy ra đ
pkvnã hơ
jmevn tră
dibkm nă
dibkm trư
rqktơ
jmev́c…”.
* * * * * *
Nam Cư
rqktơ
jmevng Thâ
gakẓp Vạn Đ
xzpjại Sơ
jmevn, tâ
gakẓn sâ
gakzu trong Sâ
gakzn Ma Cô
bvuv̉ Đ
xzpjô
bvuṿng.
Cư
rqkt̉u biê
kfvp̣t trùng phùng, như
rqkt̃ng lơ
jmev̀i hỏi han ban đ
pkvnâ
gakz̀u đ
pkvnã hê
kfvṕt, Tiê
kfvp̉u Bạch và Quỷ Lê
kfvp̣ đ
pkvnê
kfvp̀u trô
bvuṽi lê
kfvpn mô
bvuṿt cảm giác chă
dibk̉ng nói nê
kfvpn lơ
jmev̀i, chỉ có Tiê
kfvp̉u Hô
bvuvi đ
pkvnang bám trê
kfvpn vai, dư
rqktơ
jmev̀ng như
rqkt là vui mư
rqkt̀ng khi thâ
gakźy Tiê
kfvp̉u Bạch, nhe hàm ră
dibkng cư
rqktơ
jmev̀i mãi khô
bvuvng thô
bvuvi.
Quỷ Lê
kfvp̣ đ
pkvnô
bvuṿt nhiê
kfvpn sư
rqkt̃ng lại, dư
rqktơ
jmev̀ng như
rqkt nghĩ ra đ
pkvniê
kfvp̀u gì, quay đ
pkvnâ
gakz̀u vê
kfvp̀ phía sau, chỉ thâ
gakźy mô
bvuṿt màu tô
bvuv́i om; bâ
gakźt giác nheo nheo mày, nói vơ
jmev́i Tiê
kfvp̉u Bạch: “Ngư
rqktơ
jmev̀i con gái đ
pkvni cùng ta, ngư
rqktơ
jmevi đ
pkvnã làm gì rô
bvuv̀i”.
Tiê
kfvp̉u Bạch hư
rqkt̀ mô
bvuṿt tiê
kfvṕng nói: “Ta nào có thê
kfvp̉ làm gì cô
bvuv ta? Ngư
rqktơ
jmevi lo lă
dibḱng nhiê
kfvp̀u quá đ
pkvnâ
gakźy!”.
Quỷ Lê
kfvp̣ thoáng trâ
gakz̀m mă
dibḳc, lă
dibḱc lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u, vô
bvuv́n khô
bvuvng muô
bvuv́n viê
kfvp̣c này thê
kfvpm ră
dibḱc rô
bvuv́i, mơ
jmev́i hỏi: “Đ
xzpjúng rô
bvuv̀i, sao ngư
rqktơ
jmevi lại ơ
jmev̉ đ
pkvnâ
gakzy? Hô
bvuvm ngư
rqktơ
jmevi bỏ đ
pkvni, ta nhâ
gakźt mư
rqkṭc chă
dibk̉ng có tin tư
rqkt́c gì cả, lâ
gakz̀n này đ
pkvnê
kfvṕn Nam Cư
rqktơ
jmevng, cũng đ
pkvnịnh dò hỏi, như
rqktng cũng chă
dibk̉ng làm cách nào tìm thâ
gakźy”.
Tiê
kfvp̉u Bạch cư
rqktơ
jmev̀i cư
rqktơ
jmev̀i, thâ
gakzn hình dư
rqktơ
jmev̀ng như
rqkt uô
bvuv́n éo dư
rqktơ
jmev́i thanh să
dibḱc u ám, đ
pkvnâ
gakz̀y vẻ quyê
kfvṕn rũ khiê
kfvpu cảm: “Lúc ta ra đ
pkvni, khô
bvuvng phải nói vơ
jmev́i ngư
rqktơ
jmevi rô
bvuv̀i sao, là ta muô
bvuv́n đ
pkvni tìm “Bát Hung Huyê
kfvp̀n Hoả Trâ
gakẓn” vê
kfvp̀ cho ngư
rqktơ
jmevi”.
Quỷ Lê
kfvp̣ nói: “Ta nhơ
jmev́, do vâ
gakẓy ta cũng đ
pkvnê
kfvṕn qua Huyê
kfvp̀n Hoả Đ
xzpjàm của Phâ
gakz̀n Hư
rqktơ
jmevng cô
bvuv́c, như
rqktng chă
dibk̉ng phát hiê
kfvp̣n ra đ
pkvniê
kfvp̀u gì. Đ
xzpjúng rô
bvuv̀i, ngư
rqktơ
jmevi còn chư
rqkta nói ngư
rqktơ
jmevi đ
pkvnê
kfvṕn Sâ
gakzn Ma Cô
bvuv̉ Đ
xzpjô
bvuṿng này đ
pkvnê
kfvp̉ làm gì?”.
Tiê
kfvp̉u Bạch nheo mày nói: “Ta đ
pkvnê
kfvṕn đ
pkvnâ
gakzy, tâ
gakźt nhiê
kfvpn là vì trâ
gakẓn pháp đ
pkvnó, còn nhâ
gakzn tiê
kfvp̣n đ
pkvnê
kfvṕn thă
dibkm lão bă
dibk̀ng hư
rqkt̃u”.
Quỷ Lê
kfvp̣ nhìn nàng, trâ
gakz̀m giọng nói: “Chă
dibk̉ng lẽ ngư
rqktơ
jmevi nói nơ
jmevi đ
pkvnâ
gakzy…”.
Tiê
kfvp̉u Bạch gâ
gakẓt đ
pkvnâ
gakz̀u: “Khô
bvuvng sai, tư
rqkt̀ khi pháp trâ
gakẓn ơ
jmev̉ Huyê
kfvp̀n Hoả Đ
xzpjàm ơ
jmev̉ Phâ
gakz̀n Hư
rqktơ
jmevng cô
bvuv́c bị huỷ, thê
kfvṕ gian chỉ còn có nơ
jmevi đ
pkvnâ
gakzy là còn lư
rqktu giư
rqkt̃ hoàn toàn Bát Hung Huyê
kfvp̀n Hoả Trâ
gakẓn. Ngoài ra, ngư
rqktơ
jmev̀i bạn cũ của ta giơ
jmev̀ cũng ơ
jmev̉ đ
pkvnâ
gakzy!”.
Quỷ Lê
kfvp̣ să
dibḱc mă
dibḳt biê
kfvṕn đ
pkvnô
bvuv̉i, tư
rqkt̀ tư
rqkt̀ nói: “Ngư
rqktơ
jmevi nói ngư
rqktơ
jmev̀i bạn cũ, có phải là…”.
Tiê
kfvp̉u Bạch mỉm cư
rqktơ
jmev̀i nói: “Chính là ngư
rqktơ
jmev̀i mà các ngư
rqktơ
jmevi gọi là Thú Yê
kfvpu chi vư
rqktơ
jmevng, Thú Thâ
gakz̀n”.
Quỷ Lê
kfvp̣ trong đ
pkvnâ
gakz̀u mă
dibḳc dù nghĩ đ
pkvnê
kfvṕn nhiê
kfvp̀u đ
pkvniê
kfvp̀u như
rqktng khi nghe Tiê
kfvp̉u Bạch nói ra, nhâ
gakźt thơ
jmev̀i sư
rqkt̃ng ngư
rqktơ
jmev̀i lại, khô
bvuvng biê
kfvṕt nói đ
pkvniê
kfvp̀u gì mơ
jmev́i phải.
Mô
bvuṿt lúc lâ
gakzu sau, Quỷ Lê
kfvp̣ tư
rqkt̀ tư
rqkt̀ nói: “Ngư
rqktơ
jmevi và hă
dibḱn sao lại có thê
kfvp̉ có giao tình vơ
jmev́i nhau?”.
Tiê
kfvp̉u Bạch nhìn hă
dibḱn, să
dibḱc mă
dibḳt mang mô
bvuṿt nụ cư
rqktơ
jmev̀i â
gakźm áp, như
rqktng ánh mă
dibḱt lái sâ
gakzu thă
dibk̉m như
rqkt hô
bvuv̀ nuơ
jmev́c, mang theo vài phâ
gakz̀n chê
kfvp cư
rqktơ
jmev̀i: “Ngư
rqktơ
jmevi chă
dibk̉ng lẽ khô
bvuvng biê
kfvṕt, ta là mô
bvuṿt lão yê
kfvpu tinh, niê
kfvpn kỷ cũng lơ
jmev́n, tư
rqkṭ nhiê
kfvpn biê
kfvṕt nhiê
kfvp̀u viê
kfvp̣c, quen biê
kfvṕt các quái vâ
gakẓt cũng nhiê
kfvp̀u”.
Quỷ Lê
kfvp̣ trâ
gakz̀m mă
dibḳc, Tiê
kfvp̉u Bạch nhìn hă
dibḱn nói: “Vâ
gakẓy ngư
rqktơ
jmevi thì sao? Ngư
rqktơ
jmevi đ
pkvnê
kfvṕn đ
pkvnâ
gakzy làm gì? Vư
rqkt̀a rô
bvuv̀i ngư
rqktơ
jmevi nói Quỷ Vư
rqktơ
jmevng lê
kfvp̣nh cho ngư
rqktơ
jmev̀i còn gái kia đ
pkvnư
rqkta ngư
rqktơ
jmevi đ
pkvnê
kfvṕn đ
pkvnâ
gakzy, ngư
rqktơ
jmevi lại muô
bvuv́n làm trò quỷ gì đ
pkvnâ
gakzy?”.
Quỷ Lê
kfvp̣ lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u nói: “Quỷ Vư
rqktơ
jmevng tô
bvuvng chủ phái ta tơ
jmev́i đ
pkvnâ
gakzy, chă
dibk̉ng phải là truy diê
kfvp̣t Thú Thâ
gakz̀n”.
Tiê
kfvp̉u Bạch sư
rqkt̃ng ngư
rqktơ
jmev̀i: “Khô
bvuvng phải giê
kfvṕt y, vâ
gakẓy muô
bvuv́n ngư
rqktơ
jmevi vạn dă
dibḳm xa xô
bvuvi tơ
jmev́i đ
pkvnâ
gakzy làm gì?”.
Quỷ Lê
kfvp̣ nói: “Tô
bvuvng chủ muô
bvuv́n ta thu phục quái thú Thao Thiê
kfvṕt bê
kfvpn cạnh y, mang vê
kfvp̀”.
“Thao Thiê
kfvṕt?”.
Tiê
kfvp̉u Bạch lại sư
rqkt̃ng ngư
rqktơ
jmev̀i, khuô
bvuvn mă
dibḳt như
rqkt suy nghĩ, tư
rqkṭ mình nói: “Quái lạ, tư
rqkt̀ bao giơ
jmev̀ lão lại có hư
rqkt́ng thú vơ
jmev́i Thao Thiê
kfvṕt chư
rqkt́?”.
Quỷ Lê
kfvp̣ nói: “Đ
xzpjiê
kfvp̀u này ta cũng khô
bvuvng biê
kfvṕt, mà lê
kfvp̣nh của tô
bvuvng chủ, ta cư
rqkt́ thê
kfvṕ mà làm”.
Tiê
kfvp̉u Bạch hư
rqkt̀ mô
bvuṿt tiê
kfvṕng nói: “Thao Thiê
kfvṕt là linh thú khô
bvuvng rơ
jmev̀i của Thú Thâ
gakz̀n, ngư
rqktơ
jmevi muô
bvuv́n thu nó, chă
dibḱc chă
dibḱn phải bư
rqktơ
jmev́c qua ải Thú Thâ
gakz̀n, chă
dibk̉ng lẽ ngư
rqktơ
jmevi chă
dibḱc chă
dibḱn sẽ thă
dibḱng đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc y sao? Hay là ngư
rqktơ
jmevi cũng cho ră
dibk̀ng, sau khi y thụ thư
rqktơ
jmevng, muô
bvuv́n ném đ
pkvná xuô
bvuv́ng giê
kfvṕng?”.
Quỷ Lê
kfvp̣ nhìn Tiê
kfvp̉u Bạch khô
bvuvng nóigì, liê
kfvp̀n sau đ
pkvnó mỉm cư
rqktơ
jmev̀i, bư
rqktơ
jmev́c dài qua Tiê
kfvp̉u Bạch, hư
rqktơ
jmev́ng vê
kfvp̀ nơ
jmevi hă
dibḱc ám thâ
gakzm sâ
gakzu mà bư
rqktơ
jmev́c tơ
jmev́i.
Tiê
kfvp̉u Bạch mỉm cư
rqktơ
jmev̀i, bư
rqktơ
jmev́c theo hă
dibḱn nói: “Ngư
rqktơ
jmevi vâ
gakẓy là ý gì?”.
Tiê
kfvp̉u Hô
bvuvi đ
pkvnang bám trê
kfvpn vai Quỷ Lê
kfvp̣ nhìn Tiê
kfvp̉u Bạch. Tiê
kfvp̉u Bạch đ
pkvnón lâ
gakźy con khỉ, ô
bvuvm vào trong lòng, xoa xoa đ
pkvnâ
gakz̀u nó, trong mă
dibḱt bâ
gakźt giác có vài phâ
gakz̀n thâ
gakzn thiê
kfvṕt, quay đ
pkvnâ
gakz̀u lại nhìn Quỷ Lê
kfvp̣.
Quỷ Lê
kfvp̣ nhẹ nhàng nói: “Ngư
rqktơ
jmevi biê
kfvṕt khô
bvuvng, tô
bvuvng chủ phâ
gakzn phó cho ta viê
kfvp̣c gì, chỉ khô
bvuvng quá đ
pkvnáng, ta đ
pkvnê
kfvp̀u đ
pkvni làm cả”.
Tiê
kfvp̉u Bạch hư
rqkt́ mô
bvuṿt tiê
kfvṕng: “Ngư
rqktơ
jmevi đ
pkvnã khi nào nghĩ, như
rqkt̃ng viê
kfvp̣c ngư
rqktơ
jmevi làm, có khiê
kfvṕn lòng ngư
rqktơ
jmevi nhẹ bơ
jmev́t khô
bvuvng, như
rqkt̃ng viê
kfvp̣c mâ
gakźy nă
dibkm nay ngư
rqktơ
jmevi làm, chỉ sơ
jmeṿ chă
dibḱc gì Bích Dao đ
pkvnã hài lòng đ
pkvnã muô
bvuv́n”.
Bư
rqktơ
jmev́c châ
gakzn Quỷ Lê
kfvp̣ đ
pkvnô
bvuṿt ngô
bvuṿt dư
rqkt̀ng lại, cả ngư
rqktơ
jmev̀i như
rqkt sư
rqkt̃ng sơ
jmev̀. Tiê
kfvp̉u Bạch chau mày, cũng dư
rqkt̀ng lại, tuyê
kfvp̣t khô
bvuvng nhìn Quỷ Lê
kfvp̣, mà chỉ cuô
bvuv́i xuô
bvuv́ng nhìn Tiê
kfvp̉u Hô
bvuvi, nhè nhẹ vuô
bvuv́t đ
pkvnâ
gakz̀u nó. Con mă
dibḱt thư
rqkt́ ba của nó chơ
jmev́p chơ
jmev́p, dư
rqktơ
jmev̀ng như
rqkt khô
bvuvng hiê
kfvp̉u, nhìn Tiê
kfvp̉u Bạch rô
bvuv̀i lại quay sang nhìn chủ nhâ
gakzn nó.
Quỷ Lê
kfvp̣ trâ
gakz̀m mă
dibḳc mô
bvuṿt lúc lâ
gakzu, mơ
jmev́i nói nhỏ: “Ngư
rqktơ
jmevi biê
kfvṕt nê
kfvṕu nói như
rqkt̃ng lơ
jmev̀i đ
pkvnó sẽ khiê
kfvṕn ta khô
bvuvng vui, tại sao vâ
gakz̃n còn nói như
rqkt vâ
gakẓy?”.
Tiê
kfvp̉u Bạch thơ
jmev̉ dài, khô
bvuvng nói gì.
Nhìn bóng Quỷ Lê
kfvp̣ đ
pkvnô
bvuv̉ dài, dư
rqktơ
jmev̀ng như
rqkt đ
pkvnang râ
gakźt cô
bvuv đ
pkvnô
bvuṿc, chỉ là hă
dibḱn đ
pkvnư
rqkt́ng trư
rqktơ
jmev́c ánh sáng u u thanh quang, tuyê
kfvp̣t khô
bvuvng quay đ
pkvnâ
gakz̀u, dư
rqktơ
jmev̀ng như
rqkt sơ
jmev́m quen vơ
jmev́i viê
kfvp̣c chỉ có mô
bvuṿt mình, hă
dibḱn trâ
gakz̀m mă
dibḳc mô
bvuṿt lúc lâ
gakzu, cuô
bvuv́i cùng chỉ nói mô
bvuṿt câ
gakzu: “Như
rqkt̃ng viê
kfvp̣c thư
rqktơ
jmevng thiê
kfvpn bại lý, ta chư
rqkta bao giơ
jmev̀ làm”.
Xong rô
bvuv̀i hư
rqktơ
jmev́ng vê
kfvp̀ trư
rqktơ
jmev́c bư
rqktơ
jmev́c đ
pkvni, khô
bvuvng nói thê
kfvpm mô
bvuṿt lơ
jmev̀i.
Tiê
kfvp̉u Bạch trâ
gakz̀m mă
dibḳc nhìn theo bóng hình, qua mô
bvuṿt lúc, nàng lại nhìn xuô
bvuv́ng Tiê
kfvp̉u Hô
bvuvi đ
pkvnang chă
dibkm chú nhìn vào nàng.
Tiê
kfvp̉u Bạch cư
rqktơ
jmev̀i mô
bvuṿt tiê
kfvṕng rô
bvuv̀i nói: “Chủ Nhâ
gakzn của ngư
rqktơ
jmevi à, mư
rqktơ
jmev̀i nă
dibkm nay mă
dibḳc dù khô
bvuvng phát đ
pkvniê
kfvpn, như
rqktng cũng thâ
gakẓt là kỳ quái!”.
Bóng hình hai ngư
rqktơ
jmev̀i, bư
rqktơ
jmev́c tiê
kfvṕp vào sâ
gakzu trong Sâ
gakzn Ma Cô
bvuv̉ Đ
xzpjô
bvuṿng, Quỷ Lê
kfvp̣ cũng chă
dibk̉ng vô
bvuṿi vàng, Tiê
kfvp̉u Bạch thì să
dibḱc mă
dibḳt như
rqkt có tâ
gakzm sư
rqkṭ trùng trùng, mă
dibḳc dù khô
bvuvng ngă
dibkn cản Quỷ Lê
kfvp̣ vào tìm Thú Thâ
gakz̀n như
rqktng cũng chă
dibk̉ng mơ
jmev̉ miê
kfvp̣ng chỉ đ
pkvnư
rqktơ
jmev̀ng, chỉ hơ
jmev̀ hư
rqkt̃ng bư
rqktơ
jmev́c theo.
Đ
xzpjô
bvuṿt nhiê
kfvpn, Quỷ Lê
kfvp̣ đ
pkvnô
bvuṿt ngô
bvuṿt dư
rqkt̀ng bư
rqktơ
jmev́c châ
gakzn, trư
rqktơ
jmev́c mă
dibḳt hă
dibḱn, phía trong bóng tô
bvuv́i, đ
pkvnô
bvuṿt nhiê
kfvpn sáng lê
kfvpn mô
bvuṿt đ
pkvnạo quang u minh, lâ
gakẓp loè khô
bvuvng ngư
rqkt̀ng, chiê
kfvṕu sáng trê
kfvpn cao cách mă
dibḳt đ
pkvnâ
gakźt khoảng chư
rqkt̀ng vài trư
rqktơ
jmeṿng.
Bô
bvuv́n phía, khô
bvuvng gian yê
kfvpn tĩnh, đ
pkvnư
rqkt̀ng nói là hô
bvuv hâ
gakźp, ngay đ
pkvnê
kfvṕn như
rqkt̃ng ma thú hung ác cũng khô
bvuvng thâ
gakźy đ
pkvnâ
gakzu.
Lúc này, bư
rqktơ
jmev́c đ
pkvnă
dibk̀ng sau Quỷ Lê
kfvp̣, Tiê
kfvp̉u Bạch thơ
jmev̉ dài nói: “Đ
xzpjê
kfvṕn rô
bvuv̀i, trư
rqktơ
jmev́c mă
dibḳt phái dư
rqktơ
jmev́i ánh lục quang là cư
rqkt̉a vào, qua cư
rqkt̉a đ
pkvnó có mô
bvuṿt gian thạch thâ
gakźt, ngư
rqktơ
jmev̀i và linh thú mà ngư
rqktơ
jmevi muô
bvuv́n tìm đ
pkvnê
kfvp̀u ơ
jmev̉ trong đ
pkvnó”.
Quỷ Lê
kfvp̣ khô
bvuvng nói gì, có đ
pkvniê
kfvp̀u Tiê
kfvp̉u Hô
bvuvi nhìn să
dibḱc mă
dibḳt của Tiê
kfvp̉u Bạch, rô
bvuv̀i đ
pkvnô
bvuṿt nhiê
kfvpn nhảy lê
kfvpn vai Quỷ Lê
kfvp̣, sau đ
pkvnâ
gakźy quay đ
pkvnâ
gakz̀u lại vê
kfvp̀ phía Tiê
kfvp̉u Bạch như
rqkt ră
dibkng cư
rqktơ
jmev̀i, gãi gãi đ
pkvnâ
gakz̀u.
Tiê
kfvp̉u Bạch nhìn Tiê
kfvp̉u Hô
bvuvi rô
bvuv̀i cũng cư
rqktơ
jmev̀i, sau đ
pkvnâ
gakźy nói vơ
jmev́i Quỷ Lê
kfvp̣: “Ngư
rqktơ
jmevi nghe ta nói, ta và Thú Thâ
gakz̀n cũng có chút giao tình, do vâ
gakẓy muô
bvuv́n ta giúp ngư
rqktơ
jmevi đ
pkvnô
bvuv́i phó y là khô
bvuvng thê
kfvp̉. Đ
xzpjạo hạnh y thâ
gakz̀n thô
bvuvng, ta nghĩ ngư
rqktơ
jmevi chư
rqkta tư
rqkt̀ng giao thủ vơ
jmev́i y, như
rqktng y lơ
jmeṿi hại ra sao ngư
rqktơ
jmevi cũng uơ
jmev́c chư
rqkt̀ng đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc. Giơ
jmev̀ y bị thư
rqktơ
jmevng nă
dibḳng dư
rqktơ
jmev́i Tru Tiê
kfvpn kiê
kfvṕm, như
rqktng như
rqkt̃ng kẻ đ
pkvnạo hạnh bình thư
rqktơ
jmev̀ng cũng khó mà đ
pkvnô
bvuv́i phó đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc, do vâ
gakẓy…” - nàng nhìn hă
dibḱn, rô
bvuv̀i tư
rqkt̀ tư
rqkt̀ nói – “Thâ
gakẓt sư
rqkṭ, ngư
rqktơ
jmevi bâ
gakzy giơ
jmev̀ bỏ đ
pkvni cũng khô
bvuvng muô
bvuṿn đ
pkvnâ
gakzu”.
Quỷ Lê
kfvp̣ trâ
gakz̀m mă
dibḳc mô
bvuṿt lúc, nhìn Tiê
kfvp̉u Bạch, tư
rqkt̀ tư
rqkt̀ lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u, rô
bvuv̀i hít mô
bvuṿt hơ
jmevi dài đ
pkvnịnh thâ
gakz̀n hư
rqktơ
jmev́ng vê
kfvp̀ phía ánh sáng xanh bư
rqktơ
jmev́c tơ
jmev́i. Nhìn bóng hình đ
pkvnang bư
rqktơ
jmev́c đ
pkvni, Tiê
kfvp̉u Bạch vâ
gakz̃n đ
pkvnư
rqkt́ng yê
kfvpn đ
pkvnó, trong ánh mă
dibḱt, như
rqkt tràn ngâ
gakẓp sư
rqkṭ â
gakźm áp buô
bvuv̀n bã.
Đ
xzpjô
bvuṿt nhiê
kfvpn nàng hư
rqktơ
jmev́ng vê
kfvp̀ phía Quỷ Lê
kfvp̣ cao giọng nói: “Trê
kfvpn ngư
rqktơ
jmev̀i ngư
rqktơ
jmevi có đ
pkvneo Huyê
kfvp̀n Hoả Giám chư
rqkt́?”.
Quỷ Lê
kfvp̣ dư
rqkt̀ng bư
rqktơ
jmev́c, quay đ
pkvnâ
gakz̀u lại hỏi: “Có, sao vâ
gakẓy?”.
Trê
kfvpn mă
dibḳt Tiê
kfvp̉u Bạch có vài phâ
gakz̀n bâ
gakźt đ
pkvnă
dibḱc dĩ, khe khẽ lă
dibḱc đ
pkvnâ
gakz̀u, nói: “Ngư
rqktơ
jmevi nhơ
jmev́ rõ, thư
rqkt́ nhâ
gakźt Thú Thâ
gakz̀n có thê
kfvp̉ đ
pkvnánh bại đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc, thư
rqkt́ nhì nê
kfvṕu cảm thâ
gakźy nguy hiê
kfvp̉m, ngư
rqktơ
jmevi có thê
kfvp̉ dùng Huyê
kfvp̀n hoả Giám”.
Quỷ Lê
kfvp̣ gâ
gakẓt gâ
gakẓt đ
pkvnâ
gakz̀u, mă
dibḳc dù trong lòng có vài phâ
gakz̀n khô
bvuvng hiê
kfvp̉u, như
rqktng cũng chă
dibk̉ng hỏi nhiê
kfvp̀u chỉ nói “cám ơ
jmevn”. Nói rô
bvuv̀i lại tiê
kfvṕp tục bư
rqktơ
jmev́c đ
pkvni, thâ
gakzn hình hoà vào bóng tô
bvuv́i.
Tư
rqkt̀ xa, truyê
kfvp̀n lại tiê
kfvṕng khẹc khẹc của Tiê
kfvp̉u Hô
bvuvi vọng lại.
Tiê
kfvp̉u Bạch vâ
gakz̃n đ
pkvnư
rqkt́ng đ
pkvnó, nhìn vào bóng tô
bvuv́i, thâ
gakźt thâ
gakz̀n dư
rqktơ
jmev̀ng như
rqkt đ
pkvnang đ
pkvnơ
jmeṿi chơ
jmev̀ mô
bvuṿt đ
pkvniê
kfvp̀u gì đ
pkvnó.
Dư
rqktơ
jmev́i ánh sáng u minh lục să
dibḱc, quả nhiê
kfvpn có mô
bvuṿt vòm cư
rqkt̉a đ
pkvná, có đ
pkvniê
kfvp̀u cánh cư
rqkt̉a khô
bvuvng biê
kfvṕt tư
rqkt̀ bao giơ
jmev̀ đ
pkvnã bị mâ
gakźt rô
bvuv̀i. Ánh sáng phát ra nguyê
kfvpn lại là tư
rqkt̀ mô
bvuṿt viê
kfvpn bảo sư
rqkt́ ọuc să
dibḱc râ
gakźt to, đ
pkvnư
rqktơ
jmeṿc đ
pkvnính vào bê
kfvpn trê
kfvpn vòm cư
rqkt̉a.
Quỷ Lê
kfvp̣ khô
bvuvng ngư
rqkt̀ng lại, bư
rqktơ
jmev́c thă
dibk̉ng vào trong, đ
pkvnô
bvuṿt nhiê
kfvpn trư
rqktơ
jmev́c mă
dibḳt chói lê
kfvpn, mô
bvuṿt bô
bvuv̀n lư
rqkt̉a đ
pkvnang cô
bvuv đ
pkvnô
bvuṿc cháy bùng trê
kfvpn mă
dibḳt đ
pkvnâ
gakźt, xung quanh đ
pkvnó, là bóng tô
bvuv́i bao trùm, nhìn khô
bvuvng rõ thạch thâ
gakźt to nhỏ bao nhiê
kfvpu. Như
rqktng đ
pkvnă
dibk̀ng sau ánh sáng, hă
dibḱn có thê
kfvp̉ thâ
gakźy rõ ràng mô
bvuṿt nam tư
rqkt̉, bô
bvuṿ áo y đ
pkvnang mă
dibḳc trê
kfvpn ngư
rqktơ
jmev̀i vâ
gakz̃n còn như
rqkt mơ
jmev́i, lư
rqktng dư
rqkṭa vào bư
rqkt́c tư
rqktơ
jmev̀ng đ
pkvná phía sau, nhìn hă
dibḱn nhè nhẹ cư
rqktơ
jmev̀i.
Dung nhan đ
pkvnó, vơ
jmev́i hă
dibḱn như
rqkt quá quen thuô
bvuṿc, mà bê
kfvpn cạnh ngư
rqktơ
jmev̀i nam tư
rqkt̉ đ
pkvnó, ác thú Thao Thiê
kfvṕt tư
rqkt̀ tư
rqkt̀ đ
pkvnư
rqkt́ng dâ
gakẓy, gư
rqkt̀ lê
kfvpn như
rqkt̃ng tiê
kfvṕng đ
pkvnâ
gakz̀y thù đ
pkvnịch.
Nhìn să
dibḱc mă
dibḳt nam tư
rqkt̉ mă
dibḳc dù yê
kfvṕu ơ
jmev́t, như
rqktng nhãn thâ
gakz̀n dư
rqktơ
jmev̀ng như
rqkt mang chút tiê
kfvṕu ý, khẽ mỉm cư
rqktơ
jmev̀i vơ
jmev́i Quỷ Lê
kfvp̣ đ
pkvnang đ
pkvnư
rqkt́ng trư
rqktơ
jmev́c cư
rqkt̉a, nói: “Chúng ta lại gă
dibḳp nhau…”.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.