Tru Tiên

Chương 206 : Thần Bí Nhân

    trước sau   
   

T rung thôaxgỉ, ngoài thành Hà Dưyaciơowqbng, tại môaxgịt nghĩa trang cũ nát.

Trêcbovn mănirỵt đvzpdâaeib́t hoang dã, phóng mănirýt ra xung quanh, có thêcbov̉ thâaeib́y đvzpdịa thêcbov́ chôaxgĩ này cũng tưyaciơowqbng đvzpdôaxgíi bănirỳng phănirỷng, trưyacì hưyaciơowqb́ng bănirýc, xa xa có toà Thanh Vâaeibn Sơowqbn nguy nga cao vót toạ lạc, còn các hưyaciơowqb́ng  khác chỉ hãn hưyacĩu đvzpdôaxgii chôaxgĩ có nhưyacĩng đvzpdôaxgìi nhỏ. Khănirýp nơowqbi câaeiby côaxgíi chen nhau mọc, câaeiby lơowqb́n, câaeiby nhỏ trải dài trêcbovn mănirỵt đvzpdâaeib́t hoang dã, xung quanh nghĩa trang cũng có vài câaeiby to mọc.

 

Lúc này là lúc trơowqb̀i tôaxgíi nhâaeib́t, mâaeib́y lơowqb́p lơowqb́p dày đvzpdănirỵc che phủ bâaeib̀u trơowqb̀i, che kín cả ánh trăniryng, chỉ rìa cạnh mơowqb́i thâaeib́y lâaeib́p loé ánh sáng mơowqb̀ của môaxgịt vài ngôaxgii sao nhỏ, chiêcbov́u xuôaxgíng vùng đvzpdâaeib́t hoang lưyaciơowqbng này. Gió đvzpdêcbovm muôaxgịn thôaxgỉi qua, tuy rănirỳng khôaxging mạnh lănirým, nhưyacing luơowqb́t qua các ngọn câaeiby, làm cành lá lay đvzpdôaxgịng, bóng câaeiby lâaeiḅp loè, phát ra nhưyacĩng tiêcbov́ng kêcbovu xào xạc thêcbovyaciơowqbng, dôaxgịi vào tai, thôaxgỉi qua ngưyaciơowqb̀i, toàn thâaeibn bôaxgĩng nhiêcbovn lạnh toát.

 

Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn cùng Tiêcbov̉u Hoàn, Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn ba ngưyaciơowqb̀i đvzpdưyacíng lănirỵng im ơowqb̉ đvzpdó, chú mục vào nhìn con ngưyaciơowqb̀i thâaeib̀n bí kia. Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn đvzpdã phát hiêcboṿn ra ngưyaciơowqb̀i này đvzpdưyaciơowqḅc môaxgịt lúc. Ngưyaciơowqb̀i đvzpdó tưyacịa hôaxgì giôaxgíng nhưyaciaxgịt cưyaciơowqbng thi, đvzpdôaxgịng môaxgịt cái rôaxgìi bâaeib́t đvzpdôaxgịng đvzpdưyacíng ơowqb̉ đvzpdó, án ngay tại chôaxgĩ cái côaxgỉng đvzpdôaxgỉ nát, làm bọn Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn ba ngưyaciơowqb̀i khôaxging thêcbov̉ thoát ra đvzpdưyaciơowqḅc.

 

Tiêcbov̉u Hoàn đvzpdịnh thâaeib̀n rôaxgìi hạ thâaeib́p giọng, thì thâaeib̀m vơowqb́i Chú Nhâaeib́t Tiêcbovn: “Gia gia, ôaxging nhìn kỹ mà xem, ngưyaciơowqb̀i kia có phải đvzpdang mănirỵc đvzpdạo bào của Thanh Vâaeibn môaxgin khôaxging?”.

 

Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn cũng quay đvzpdâaeib̀u lại, lưyaciu tâaeibm nghe hai ngưyaciơowqb̀i nói chuyêcboṿn.

 

Ánh mănirýt Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn liêcbov́c vêcbov̀ phía thâaeibn hình đvzpdưyacíng lănirỵng nhưyaciyaciơowqḅng gôaxgĩ của ngưyaciơowqb̀i kia môaxgịt cái, rôaxgìi quả quyêcbov́t gâaeiḅt đvzpdâaeib̀u: “Khôaxging thêcbov̉ sai đvzpdưyaciơowqḅc, các ngưyaciơowqb̀i hãy đvzpdêcbov̉ ý đvzpdêcbov́n hình thêcbovu thanh kiêcbov́m ơowqb̉ trêcbovn tay áo mà xem, đvzpdúng thâaeiḅt là của Thanh Vâaeibn môaxgin”.

 

Tiêcbov̉u Hoàn lại thì thào: “Thanh Vâaeibn môaxgin chănirỷng phải là chính phái hau sao, lại có ngưyaciơowqb̀i quá nưyacỉa đvzpdêcbovm mò đvzpdêcbov́n chôaxgĩ quỷ dị này?”.

 

Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn gâaeiḅt gâaeiḅt đvzpdâaeib̀u, tuy hănirýn đvzpdôaxgíi vơowqb́i chính đvzpdạo hoàn toàn khôaxging có chút hảo cảm nào, cũng khôaxging thêcbov̉ tin đvzpdưyaciơowqḅc môaxgin hạ đvzpdêcboṿ tưyacỉ của Thanh Vâaeibn môaxgin lại làm nhưyacĩng viêcboṿc nhưyaci thêcbov́.

 

Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn trơowqḅn mănirýt nhìn hai ngưyaciơowqb̀i môaxgịt cái, ho khan môaxgịt tiêcbov́ng. Khôaxging hiêcbov̉u sao, lúc lão phát hiêcboṿn ra thâaeibn hình thâaeib̀n bí quỷ dị kia thì cũng thâaeib́y sơowqḅ hãi, nhưyacing thơowqb̀i gian cũng lâaeibu rôaxgìi, thâaeibn ảnh quỷ dị kia tuy vâaeib̃n quỷ dị thâaeib̀n bí, nhưyacing cũng khôaxging có hành đvzpdôaxgịng hoănirỵc cưyacỉ chỉ tỏ vẻ muôaxgín hại bọn lão, làm cho đvzpdảm lưyaciơowqḅng của Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn theo đvzpdó mà lơowqb́n hơowqbn môaxgịt chút.




 

Lão rụt rè tiêcbov́n lêcbovn phía truơowqb́c  môaxgịt bưyaciơowqb́c, cưyaciơowqb̀i hơowqb̀ hai tiêcbov́ng rôaxgìi nói: “Vị này…vị…tiêcbovn sinh này, thưyací lôaxgĩi cho chúng tôaxgii, chúng tôaxgii tịnh khôaxging hêcbov̀ biêcbov́t nơowqbi này là nơowqbi ngài lui tơowqb́i…”.

 

“Gia gia!” - Tiêcbov̉u Hoàn ơowqb̉  phía sau gọi giâaeiḅt lêcbovn môaxgịt tiêcbov́ng, cănirýt ngang lơowqb̀i nói của Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn, thêcbov̉ hiêcboṿn sưyacị nôaxgin nóng. Ơqgyl̉ đvzpdănirỳng trêcbovn nhâaeibn ảnh kỳ bí kia đvzpdôaxgịt nhiêcbovn cưyacỉ đvzpdôaxgịng môaxgịt cái, tưyacịa hôaxgì phản ưyacíng vơowqb́i nhưyacĩng gì Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn vưyacìa nói.

 

Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn nhíu mày, lâaeiḅp tưyacíc nhâaeibn ra ngay, nơowqbi này là nghĩa trang, mình vưyacìa nói chôaxgĩ này là nơowqbi ngưyaciơowqb̀i kia lui tơowqb́i, quá là ám chỉ ngưyaciơowqb̀i đvzpdó là tưyacỉ thi quỷ yêcbovu hay sao…

 

Lão lạnh toát cả lưyacing, vôaxgịi câaeib́t tiêcbov́ng cưyaciơowqb̀i giòn rôaxgìi nói: “Đecxjcbov̀u này, đvzpdcbov̀u này… lão hủ muôaxgín nói là ba ngưyaciơowqb̀i bọn tôaxgii đvzpdêcbovm khuya tản bôaxgị, lạc lôaxgíi vào đvzpdâaeiby, hoàn toàn do vôaxgi ý. Tiêcbovn sinh đvzpdưyacìng đvzpdêcbov̉ tâaeibm. Bọn tôaxgii khôaxging nhìn thâaeib́y gì hêcbov́t, khôaxging nhìn thâaeib́y gì cả, bọn tôaxgii đvzpdi đvzpdâaeiby, đvzpdi ngay đvzpdâaeiby”.

 

Nói xong, lão quay đvzpdâaeib̀u hưyaciơowqb́ng Tiêcbov̉u Hoàn và Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn nhày mănirýt ra hiêcboṿu, ba ngưyaciơowqb̀i gănirýng can đvzpdảm khẽ khàng đvzpdi ra, ngang qua bêcbovn cạnh thâaeibn hình nhưyaci quỷ mị kia thoát ra ngoài. Chănirỷng ngơowqb̀ mơowqb́i đvzpdi đvzpdưyaciơowqḅc vài bưyaciơowqb́c, ba ngưyaciơowqb̀i bôaxgĩng thâaeib́y mănirýt mình hoa lêcbovn, nhâaeibn ảnh đvzpden sì kia tưyacị nhiêcbovn đvzpdã chănirýn ngay truơowqb́c  mănirỵt ba ngưyaciơowqb̀i, khoảng cách cũng gâaeib̀n lại, Tiêcbov̉u Hoàn thâaeiḅm chí còn nhâaeibn ra âaeib̉n hiêcboṿn trêcbovn cơowqb thêcbov̉ ngưyaciơowqb̀i đvzpdó mùi tanh bôaxgíc lêcbovn.

 

Gió lạnh vưyacìa ào qua trêcbovn đvzpdâaeib̀u, mănirýt đvzpdã thâaeib́y bóng đvzpden quỷ dị thoănirýt cái đvzpdã đvzpdêcbov́n truơowqb́c  mănirỵt Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn, Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn mănirỵt mũi biêcbov́n sănirýc. Tiêcbov̉u Hoàn mănirỵt trănirýng bêcboṿch kêcbovu lêcbovn môaxgịt tiêcbov́ng “A”, nhảy vôaxgịi vêcbov̀  phía sau thâaeiḅt nhanh, côaxgí xa bóng đvzpden kia càng nhiêcbov̀u càng tôaxgít.

 

Tiêcbov̉u Hoàn kêcbovu thét lêcbovn, cũng bơowqb̉i vì do sơowqḅ quá mà thành. Vì suy cho cùng côaxgi cũng chỉ là môaxgịt thiêcbov́u nưyacĩ, đvzpdôaxgíi vơowqb́i nhưyacĩng sưyacị viêcboṿc này lúc nào chănirỷng sơowqḅ. Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn và Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn nghe tiêcbov́ng thét giâaeiḅt mình sơowqḅ hãi, vôaxgịi quay đvzpdâaeib̀u lại nhìn. Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn khôaxging hiêcbov̉u dũng khí bôaxgĩng tưyacì đvzpdâaeibu âaeiḅp đvzpdêcbov́n, gâaeib̀m lêcbovn môaxgịt tiêcbov́ng…nghe nhưyaci tiêcbov́ng sói tru, rôaxgìi nhảy ra đvzpdưyacíng chănirýn trưyaciơowqb́c mănirỵt Tiêcbov̉u Hoàn và Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn. Trong tay hănirýn ánh sáng vàng cũng đvzpdôaxgìng thơowqb̀i loé lêcbovn, pháp bảo Thú Nha kỳ dị đvzpdã hiêcboṿn ra.

 

Đecxjêcbovm môaxgịt màu đvzpden tuyêcbov̀n, ánh sáng màu vàng đvzpdó tuy nhơowqḅt nhạt, nhưyacing nhìn thâaeib́y cũng cảm thâaeib́y âaeib́m lòng ít nhiêcbov̀u.

 

Tiêcbov̉u Hoàn nhìn thâaeib́y Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn làm vâaeiḅy, trong lòng chơowqḅt thâaeib́y lo lănirýng, cũng khôaxging hiêcbov̉u tại sao. Cũng vào lúc đvzpdó, bóng đvzpden vâaeib̃n đvzpdang chănirýn trưyaciơowqb́c mănirỵt mọi ngưyaciơowqb̀i hôaxgít nhiêcbovn lay đvzpdôaxgịng.

 

Tay ngưyaciơowqb̀i đvzpdó vưyaciơowqbn ra đvzpdănirỳng trưyaciơowqb́c, theo đvzpdó môaxgịt luôaxgìng khí kỳ dị cũng tiêcbov́n tơowqb́i, chính thị là đvzpdạo pháp của đvzpdưyaciơowqbng kim Thanh Vâaeibn môaxgin quanh minh chính đvzpdạo. Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn trong lòng tuy biêcbov́t rõ ngưyaciơowqb̀i này đvzpdạo hạnh cao thâaeibm khó lưyaciơowqb̀ng, nhưyacing có môaxgịt ngưyaciơowqb̀i con gái đvzpdang núp sau lưyacing hănirýn, vôaxgi luâaeiḅn thêcbov́ nào cũng khôaxging thêcbov̉ lùi bưyaciơowqb́c. Hănirýn bèn hét to lêcbovn môaxgịt tiêcbov́ng, pháp bảo Thú Nha tưyacíc thì sáng rưyacịc lêcbovn, nhănirỳm vào ngưyaciơowqb̀i kia đvzpdánh tơowqb́i.

 

Trong đvzpdình viêcboṿn của nghĩa trang, bóng tôaxgíi lúc này tưyacịa hôaxgì đvzpdã bị Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn xua tan, trêcbovn mănirỵt hănirýn ta, vào lúc này, vì mănirýt thâaeib́y nhâaeibn ảnh kia tưyacịa hôaxgì khôaxging hêcbov̀ có dáng  phản kích lại, hiêcboṿn lêcbovn nét ngạc nhiêcbovn cũng nhưyaci vài phâaeib̀n hoan hỉ.

 

Ngay sau đvzpdó, pháp bảo Thú Nha của Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn dưyacĩ dôaxgịi đvzpdánh mạnh vào ngưyacịc của nhâaeibn ảnh kia. Cái ngưyaciơowqb̀i tỏ ra là môaxgịt nhâaeibn vâaeiḅt thâaeib̀n bí vôaxgi cùng, lơowqḅi hại vôaxgi cùng, khôaxging ngơowqb̀ lại khôaxging thêcbov̉  tránh đvzpdưyaciơowqḅc môaxgịt đvzpdòn đvzpdánh của Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn.

 

Bản thâaeibn của Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn cũng khôaxging tin vào đvzpdcbov̀u đvzpdó. Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn cùng Tiêcbov̉u Hoàn ơowqb̉ bêcbovn cạnh cũng ngạc nhiêcbovn vôaxgi cùng. Chỉ thâaeib́y pháp bảo THú Nha phát sáng vàng rưyacịc, khí thêcbov́ đvzpdại thănirýng. Rôaxgìi giâaeiby lát sau, ba ngưyaciơowqb̀i ngay lâaeiḅp tưyacíc phát hiêcboṿn ra đvzpdcbov̀u khôaxging ôaxgỉn.




Bị môaxgịt đvzpdòn đvzpdánh toàn lưyacịc của Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn đvzpdánh thănirỷng vào ngưyacịc, thâaeibn ảnh ngưyaciơowqb̀i kia chănirỷng thèm lay đvzpdôaxgịng môaxgịt chút. Mănirỵc dù đvzpdạo hạnh của Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn còn xa mơowqb́i so sánh đvzpdưyaciơowqḅc vơowqb́i Quỷ Lêcboṿ, nhưyacing hănirýn cũng là môaxgịt nhâaeibn vâaeiḅt Ma Giáo tu hành lâaeibu nănirym, lưyacịc đvzpdánh vưyacìa rôaxgìi, khôaxging hêcbov̀ nhẹ chút nào, ngưyaciơowqb̀i tâaeib̀m thuơowqb̀ng  dính phải máu huyêcbov́t chănirýc đvzpdã phún tung toé, khôaxging chêcbov́t thì cũng ngănirýc ngoải.

 

Nhưyacing vơowqb́i nhâaeibn vâaeiḅt quỷ dị này, tưyacịa hôaxgì nhưyaci khôaxging hêcbov̀ có cảm giác, cưyací nhưyaci thêcbov́ chịu đvzpdòn, môaxgịt khănirýc sau, ngưyaciơowqb̀i đvzpdó hưyacìm khẽ môaxgịt tiêcbov́ng. Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn đvzpdôaxgịt nhiêcbovn kêcbovu lêcbovn môaxgịt tiêcbov́ng sơowqḅ hãi, khôaxging kịp nhìn thâaeib́y đvzpdôaxgịng tác của ngưyaciơowqb̀i đvzpdó thêcbov́ nào, chỉ thâaeib́y lão vưyaciơowqbn tay ra rôaxgìi thu lại ngay, trong tay lão đvzpdã có pháp bảo Thú Nha của Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn.

 

Pháp bảo của mình bị ngưyaciơowqb̀i khác đvzpdoạt mâaeib́t, đvzpdôaxgíi vơowqb́i ngưyaciơowqb̀i tu đvzpdạo là đvzpdcbov̀u vôaxgi cùng nguy hiêcbov̉m. Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn vì vâaeiḅy vưyacìa giâaeiḅn vưyacìa sơowqḅ, hét lêcbovn môaxgịt tiêcbov́ng, toàn lưyacịc thi triêcbov̉n pháp lưyacịc, côaxgí gănirýng triêcboṿu hôaxgìi pháp bảo quay lại. Chănirỷng ngơowqb̀  pháp bảo Thú Nha trong tay ngưyaciơowqb̀i kia, cưyací nhưyaci khôaxging biêcbov́t hănirýn đvzpdang dụng lưyacịc, đvzpdôaxgíi vơowqb́i pháp lưyacịc chủ nhâaeibn đvzpdang thi triêcbov̉n chănirỷng có phản ưyacíng gì.

 

Ngưyaciơowqb̀i kia cúi đvzpdâaeib̀u, nhìn vào vâaeiḅt nănirým trong tay, sau đvzpdó lâaeib̀n đvzpdâaeib̀u tiêcbovn câaeib́t tiêcbov́ng nói, thanh âaeibm khêcbov rè, râaeib́t khó nghe, lạnh lùng bảo: “Yêcbovu ma tiêcbov̉u đvzpdạo, vâaeiḅy mà cũng dám lôaxgịng hành tại đvzpdâaeiby!”.

 

Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn giâaeiḅn dưyacĩ cưyacịc đvzpdcbov̉m, lại côaxgí gănirýng dụng lưyacịc thu hôaxgìi pháp bảo, bôaxgĩng nhiêcbovn nghe đvzpdănirỳng sau tiêcbov́ng Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn thét vôaxgịi: “Lùi lại, lùi lại mau…”.

 

Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn giâaeiḅt mình vôaxgịi lùi lại vài bưyaciơowqb́c, vưyacìa đvzpdịnh quay sang hỏi Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn chuyêcboṿn gì, bôaxgĩng thâaeib́y tay ngưyaciơowqb̀i kia nănirým lại, rôaxgìi nghe thâaeib́y pháp bảo Thú Nha tưyacịa hôaxgì phát ra âaeibm thanh “rănirýc rănirýc” nhưyaci tiêcbov́ng xưyaciơowqbng va vào nhau, Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn giâaeiḅt mình, chỉ thâaeib́y ánh sáng vàng chói loà rôaxgìi lâaeiḅp tưyacíc tiêcbovu tán, âaeibm thanh rănirýc rănirýc nhưyaci tiêcbov́ng mãnh thú lúc tôaxgíi hâaeiḅu kêcbovu rêcbovn, thôaxgíng khôaxgỉ muôaxgín thoát mà khôaxging đvzpdưyaciơowqḅc.

 

“Bang” môaxgịt tiêcbov́ng, pháp bảo Thú Nha của Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn, bị ngưyaciơowqb̀i kia dùng tay khôaxging bóp vụn, tưyacìng mảnh vụn sănirýc nhọn nhưyaci dao, nhănirỳm phía ngoài phi tơowqb́i, âaeibm thanh “phâaeiḅp phâaeiḅp” âaeiḅp vào tai, tâaeib́t cả đvzpdêcbov̀u cănirým thănirỷng vào chôaxgĩ Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn vưyacìa đvzpdưyacíng.




 

Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn trong lòng vưyacìa thôaxgíng khôaxgỉ vưyacìa sơowqḅ hãi, nhâaeib́t thơowqb̀i khôaxging nói đvzpdưyaciơowqḅc gì. Mănirỵt nhâaeibn vâaeiḅt quỷ dị kia lúc này vâaeib̃n bị hănirýc khí âaeibm ảnh che kín. Ba ngưyaciơowqb̀i bọn họ khôaxging thêcbov̉ nhìn rõ đvzpdưyaciơowqḅc, chỉ nghe thâaeib́y âaeibm thanh khàn rè, rôaxgìi thâaeib́y lão châaeib̀m châaeiḅm ngưyacỉa đvzpdâaeib̀u nhìn trơowqb̀i, trêcbovn mănirỵt sănirýc khí khôaxging hêcbov̀ giảm bơowqb́t, khôaxging nói cũng biêcbov́t kỳ quái thêcbov́ nào. Sau khi huỷ bảo pháp Thú Nha, ngưyaciơowqb̀i đvzpdó phảng phâaeib́t phát tiêcbov́t đvzpdưyaciơowqḅc môaxgịt chút, thong thả câaeib́t tiêcbov́ng cưyaciơowqb̀i lạnh. Âauvrm thanh đvzpdó đvzpdâaeiḅp vào tai, trong nghĩa trang quỷ dị này, nhưyaci tiêcbov́ng âaeibm phong kêcbovu khóc. Bọn ba ngưyaciơowqb̀i Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn tâaeib́t cả đvzpdêcbov̀u cảm thâaeib́y run sơowqḅ.

 

Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn trong lòng bâaeib́t an, mục quanh ngưyacing thâaeib̀n, hưyaciơowqb́ng vêcbov̀ tay con ngưyaciơowqb̀i côaxgỉ quái kia quan sát, chưyacíng kiêcbov́n bàn tay vưyacìa bóp nát pháp bảo Thú Nha, khôaxging hiêcbov̉u sao lại đvzpdang phát ra ánh sáng xanh nhàn nhạt, ánh sáng này khác hănirỷn âaeibm khí phát ra trêcbovn cơowqb thêcbov̉ lão, râaeib́t thuâaeib̀n chánh ôaxgin hoà, rõ ràng là ơowqb̉ cảnh giơowqb́i đvzpdạo gia châaeibn pháp cưyacịc cao.

 

Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn ngạc nhiêcbovn ngâaeib̉ng đvzpdâaeib̀u, tiêcbov́n lêcbovn môaxgịt bưyaciơowqb́c, quêcbovn mâaeib́t cả sơowqḅ hãi, cũng khôaxging thèm chú ý đvzpdêcbov́n vẻ kinh ngạc muôaxgín ngăniryn trơowqb̉ của Tiêcbov̉u Hoàn cùng Dã Câaeib̉u đvzpdạo nhâaeibn, rôaxgìi lão nói: “Các hạ rôaxgít cục là ai? Trêcbovn ngưyaciơowqb̀i khoác áo đvzpdạo bào của Thanh Vâaeibn môaxgin, tu luyêcboṿn khôaxging hêcbov̀ thâaeib́p hơowqbn Thưyaciơowqḅng Thanh cảnh giơowqb́i của Thái Cưyacịc Huyêcbov̀n Thanh đvzpdạo, rõ ràng đvzpdại sưyaci trong Thanh Vâaeibn môaxgin, thêcbov́ mà lại có viêcboṿc gì ơowqb̉ đvzpdâaeiby vào ban đvzpdêcbovm này?”.

 

Ánh sáng xanh kia bâaeib́t chơowqḅt loé lêcbovn rôaxgìi thu lại, ngưyaciơowqb̀i đvzpdó châaeib̀m châaeiḅm quay sang nhìn Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn. Thâaeib́y hănirýc khí quỷ dị dày đvzpdănirỵc trêcbovn mănirỵt ngưyaciơowqb̀i kia, Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn bôaxgĩng cảm thâaeib́y toàn thâaeibn ơowqb́n lạnh.

 

Chỉ nghe thanh âaeibm khàn rè của ngưyaciơowqb̀i kia lạnh lùng nói: “Ngưyaciơowqbi biêcbov́t cũng khôaxging phải là ít đvzpdâaeib́y nhỉ!”.

 

Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn khẽ đvzpdănirỳng hănirýng, sănirýc mănirỵt nghiêcbovm trọng, khôaxging kêcbov̀m lại đvzpdưyacia mănirýt liêcbov́c nhìn ngưyaciơowqb̀i kia, vè mănirỵt càng lôaxgị rõ nét băniryn khoăniryn, trâaeib̀m giọng đvzpdáp: “Các hạ đvzpdích thâaeiḅt là môaxgin hạ của Thanh Vâaeibn môaxgin, mà cũng khôaxging phải là đvzpdêcboṿ tưyacỉ tâaeib̀m thưyaciơowqb̀ng, nhưyacing cụ thêcbov̉ là ai, vì lý do gì, mà lại tác quái ơowqb̉ đvzpdâaeiby?”.

 

Ngưyaciơowqb̀i đvzpdó cưyaciơowqb̀i lạnh môaxgịt tiêcbov́ng, khôaxging thèm trả lơowqb̀i. Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn bôaxgĩng nhiêcbovn cmả thâaeib́y gì đvzpdó, giâaeiḅt mình quay đvzpdâaeib̀u lại nhìn, chỉ thâaeib́y Tiêcbov̉u Hoàn đvzpdang giâaeiḅt nhẹ tay áo lão, khẽ nói: “Gia gia, ngưyaciơowqb̀i này toàn thâaeibn quỷ khí, con thâaeib́y khănirýp bôaxgín phía xung quanh nghĩa trang này khôaxging hêcbov̀ có bóng dáng của âaeibm linh nào cả, tâaeib́t cả là vì chúng sơowqḅ hãi ngưyaciơowqb̀i này mà ra. Chính vì vâaeiḅy con sơowqb́m đvzpdã nhâaeiḅn thâaeib́y ngưyaciơowqb̀i này khôaxging thêcbov̉ đvzpdôaxgíi phó. Loại ngưyaciơowqb̀i nhưyaciaeiḅy, làm sao lại là ngưyaciơowqb̀i của Thanh Vâaeibn môaxgin đvzpdưyaciơowqḅc?”.

 

nirýc mănirỵt của Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn cũng đvzpdâaeib̀y vẻ lưyaciơowqb̃ng lưyacị, phưyacíc tạp môaxging lung, hiêcbov̉n nhiêcbovn trong lòng đvzpdang suy nghĩ râaeib́t nhiêcbov̀u. Ngưyaciơowqb̀i đvzpdang đvzpdưyacíng trưyaciơowqb́c mănirỵt kia rõ ràng vơowqb́i Thanh Vâaeibn môaxgin có hàng nghìn sơowqḅi tơowqb liêcbovn hêcboṿ. Dáng vẻ ngưyaciơowqb̀i dó cũng khôaxging hêcbov̀ bình thưyaciơowqb̀ng chút nào, lại càng làm cho suy nghĩ đvzpdêcbov́n xuâaeib́t thâaeib̀n.

 

Nhâaeibn vâaeiḅt quỷ dị đvzpdó lúc này tâaeiḅp trung hoàn toàn sưyacị chú ý vào Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn, hêcbov́t nhìn lêcbovn lại nhìn xuôaxgíng, rôaxgìi đvzpdôaxgịt nhiêcbovn cưyaciơowqb̀i lạnh môaxgịt tiêcbov́ng, lạnh lùng nói: “Các ngưyaciơowqbi quản vào chuyêcboṿn của ngưyaciơowqb̀i khác, dám chôaxgíng đvzpdôaxgíi lại ta, tâaeib́t cả đvzpdêcbov̀u phải chêcbov́t!”.

 

owqb̀i nói vưyacìa dưyacít, tay lão liêcbov̀n đvzpdưyacia lêcbovn theo. Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn nhìn thâaeib́y trêcbovn tay ngưyaciơowqb̀i kia ánh sáng rưyacịc lêcbovn, mănirỵt liêcbov̀n biêcbov́n sănirýc, muôaxgín kêcbovu cũng khôaxging kịp, vôaxgịi vã thò hai tay cho vôaxgịi vào trong ngưyacịc áo. Chỉ thâaeib́y trêcbovn mâaeib́y ngón tay phải trái của lão lúc naỳ bôaxgĩng xuâaeib́t hiêcboṿn mâaeib́y đvzpdạo phù quang màu vàng, trêcbovn mănirỵt vẽ chưyacĩ ngoănirỳn ngoèo, lại có nhưyacĩng hình vẽ méo mó lêcboṿch lạc, khẽ phâaeib́t phơowqb bay trong gió.

 

axgìi thì ánh sáng xanh trêcbovn tay nhâaeibn vâaeiḅt thâaeib̀n bí kia cưyací sáng lêcbovn dâaeib̀n, hưyaciơowqb́ng vêcbov̀ phía bọn ngưyaciơowqb̀i Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn. Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn khôaxging dám châaeiḅm trêcboṽ, miêcboṿng đvzpdôaxgịt nhiêcbovn lâaeib̀m bâaeib̀m niêcboṿm, khôaxging lùi mà lại tiêcbov́n lêcbovn môaxgịt bưyaciơowqb́c, rôaxgìi lại môaxgịt bưyaciơowqb́c nưyacĩa, theo đvzpdó tiêcbov́ng chú trong miêcboṿng lão cũng phát ra. Hai đvzpdạo hoàng phù tưyacị nhiêcbovn cháy rưyacịc lêcbovn. Hai đvzpdôaxgím cháy sáng đvzpdó, trong đvzpdêcbovm đvzpden tưyacị nhiêcbovn xuâaeib́t hiêcboṿn, ánh sáng lại càng đvzpdănirỵc biêcboṿt rưyacịc rơowqb̃.

 

Nhưyacĩng cưyacỉ đvzpdôaxgịng kì quái đvzpdó của Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn hình nhưyaci cũng làm cho con ngưyaciơowqb̀i thâaeib̀n bí đvzpdôaxgíi diêcboṿn lưyaciơowqb̃ng lưyacị, nhưyaci là đvzpdang xúc đvzpdôaxgịng nhơowqb́ lại đvzpdcbov̀u gì trong quá khưyací. Đecxjôaxgịng tác của ngưyaciơowqb̀i đvzpdó cũng tưyacì tưyacì dưyacìng lại, văniryng vănirỷng nghe thâaeib́y lão kêcbovu lêcbovn môaxgịt tiêcbov́ng “ôaxgii” (biêcbov́t ngưyaciơowqb̀i thâaeib̀n bí là ai mà gọi là “lão”) ngạc nhiêcbovn.

 

Đecxjạo bùa cháy xuôaxgíng dâaeib̀n, Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn tóc bạc dưyacịng đvzpdưyacíng, rôaxgìi đvzpdôaxgịt nhiêcbovn hét to môaxgịt tiêcbov́ng, hai đvzpdôaxgím lưyacỉa rơowqb̀i khỏi tay rôaxgìi ngưyacìng lại tại giưyacĩa chưyacìng khôaxging. Ngay sau đvzpdó “âaeib̀m” môaxgịt tiêcbov́ng, hai đvzpdôaxgím lưyacỉa nhỏ theo gió phình to lêcbovn, biêcbov́n thành môaxgịt quâaeib̀n lưyacỉa vôaxgi cùng mãnh liêcboṿt, đvzpdưyacíng cản ơowqb̉ giưyacĩa Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn và nhâaeibn vâaeiḅt thâaeib̀n bí kia.

“Gâaeib̀m” giưyacĩa khôaxging trung tiêcbov́ng hôaxgíng nôaxgỉi lêcbovn, rôaxgìi tưyacì trong quâaeib̀ng lưyacỉa rưyacìng rưyacịc cháy, phát xuâaeib́t môaxgịt con hôaxgỉ trănirýng lơowqb́n, hung tơowqḅn uy vũ, há cái miêcboṿng rôaxgịng đvzpdỏ lòm rôaxgíng lêcbovn môaxgịt tiêcbov́ng, âaeibm thanh vang dôaxgịi, sau đvzpdó nhảy bôaxgỉ vào bóng ngưyaciơowqb̀i kia.

 

Ngưyaciơowqb̀i kia hưyacì lạnh môaxgịt tiêcbov́ng, khôaxging ngơowqb̀ khôaxging thèm lùi lại, tưyacì tay phải ánh sáng xanh bôaxgĩng loé lêcbovn, chém thănirỷng ra. Mănirỵc kêcboṿ khí thêcbov́ hung ác của con hôaxgỉ kia, chuơowqb̉ng  đvzpdó cưyací nhănirỳm thănirỷng giưyacĩa trán con hôaxgỉ chém xuôaxgíng. Ánh sáng xanh ngay lâaeiḅp tưyacíc xâaeibm nhâaeiḅp tiêcbov́n vào. Bạch hôaxgỉ cũng khôaxging hêcbov̀ né tránh, nhe nanh múa vuôaxgít. Nhưyacing ngay sau đvzpdó, sau khi phát ra môaxgịt tiêcbov́ng nôaxgị hôaxgíng thảm thiêcbov́t, toàn thâaeibn bạch hôaxgỉ đvzpdôaxgịt nhiêcbovn phát xuâaeib́t các đvzpdạo sáng màu xanh, rôaxgìi theo đvzpdó tănirýt đvzpdi. Cả thâaeibn hình to lơowqb́n của nó bôaxgĩng nhiêcbovn tan rã, biêcbov́n thành vài đvzpdôaxgím lưyacỉa tàn, ơowqb̉ giưyacĩa khôaxging trung lâaeiḅp loè rơowqbi xuôaxgíng, rôaxgìi biêcbov́n mâaeib́t.

 

yaciơowqb̀ng nhưyaci ngay lúc bạch hôaxgỉ biêcbov́n mâaeib́t, ơowqb̉ giưyacĩa quâaeib̀ng lưyacỉa rưyacìng rưyacịc cháy kia, lại xuâaeib́t hiêcbov̉na môaxgịt con sưyaciyacỉ hung dưyacĩ. Sưyaciyacỉ gâaeib̀m lêcbovn, rôaxgìi lại hưyaciơowqb́ng vêcbov̀ phía ngưyaciơowqb̀i thâaeib̀n bí kia lao tơowqb́i. Chỉ là con ngưyaciơowqb̀i đvzpdó hiêcbov̉n nhiêcbovn đvzpdạo hạnh vôaxgi cùng cao cưyaciơowqb̀ng, tưyacịa nhưyaci cũng chănirỷng thèm đvzpdêcbov̉ mănirýt ngó đvzpdêcbov́n, lại đvzpdưyacia ngay môaxgịt chưyaciơowqb̉ng nhưyaci cũ tơowqb́i. Sôaxgí phâaeiḅn của con sưyaciyacỉ này sau đvzpdó cũng giôaxgíng hêcboṿt nhưyaci con hôaxgỉ trưyaciơowqb́c đvzpdó.

 

aeib̀n này Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn thi triêcbov̉n dị thuâaeiḅt vôaxgi cùng kì quái, tuy biêcbov́n hoá ra cưyacị thú hung mãnh khôaxging đvzpdịch lại vơowqb́i kẻ kia môaxgịt đvzpdòn. Nhưyacing ơowqb̉ giưyacĩa quâaeib̀ng lưyacỉa rưyacìng rưyacịc cháy kia, khôaxging hiêcbov̉u sao vâaeib̃n còn ít nhiêcbov̀u pháp lưyacịc biêcbov́n hoá ra mãnh thú  kỳ dị. Sau bạch hôaxgỉ và sưyaciyacỉ, quâaeib̀ng lưyacỉa lại càng hoá ra nhiêcbov̀u mãnh thú hơowqbn nưyacĩa, tôaxgíc đvzpdôaxgị hoá cũng ngày càng nhanh, ví dụ: lơowqḅn rưyacìng, báo, hà mã, voi, hưyaciơowqbu, mèo rưyacìng…cưyací thêcbov́ hiêcboṿn ra, thâaeibn thêcbov̉ thì to lơowqb́n khác thưyaciơowqb̀ng, vôaxgi cùng hung dưyacĩ.

 

Chỉ là lâaeib̀n này đvzpdôaxgíi diêcboṿn vơowqb́i nhâaeibn vâaeiḅt thâaeib̀n bí nọ, vơowqb́i thâaeib̀n côaxging đvzpdạo hạnh tưyacịa hôaxgì quỷ thâaeib̀n cũng khó dò, trưyaciơowqb́c mănirỵt lão bâaeib̀y thú thi nhau kéo đvzpdêcbov́n, mănirýt cũng khôaxging thêcbov̉ nhìn ra có bao nhiêcbovu quái vâaeiḅt, nhưyacing hơowqbi thơowqb̉ của lão chănirỷng hêcbov̀ mêcboṿt nhọc tí nào, chỉ thâaeib́y lão tuỳ ý vung tay lêcbovn, chưyaciơowqb̉ng phong đvzpdưyacia ra, mãnh thú lơowqḅi hại hung mãnh bao nhiêcbovu cũng đvzpdêcbov̀u hoá thành hưyaciaxgicbov́t.

 

Đecxjang lúc đvzpdánh nhau, ngưyaciơowqb̀i thâaeib̀n bí kia bôaxgĩng hưyacì lạnh môaxgịt tiêcbov́ng, tưyacịa nhưyaci nhâaeiḅn ra đvzpdcbov̀u gì, đvzpdôaxgịt nhiêcbovn đvzpdưyacia chưyaciơowqb̉ng pháp quét ngang ra, ngay lâaeiḅp tưyacíc ánh sáng xanh rưyacịc lêcbovn, môaxgịt quâaeib̀ng sáng nhưyaci bánh xe hiêcboṿn ra, lăniryn thănirỷng vêcbov̀ phía trưyaciơowqb́c, khí thêcbov́ hùng hôaxgìn, thănirỷng đvzpdưyaciơowqb̀ng lăniryn tơowqb́i. Quâaeib̀ng lưyacỉa rưyacìng rưyacịc cháy gănirỵp bánh xe nay, cũng gănirýng chôaxgíng lại vài lâaeib̀n, nhưyacing cuôaxgíi cùng vâaeib̃n bị xẻ thănirỷng, xuyêcbovn thâaeib́u qua.

 

Ơqgyl̉ lưyacing chưyacìng khôaxging, tưyacịa hôaxgì có tiêcbov́ng ngàn vạn mãnh thú phâaeib̃n nôaxgị kêcbovu khóc. Nhưyacing âaeibm thanh đvzpdó vưyacìa ngưyacìng, quâaeib̀ng lưyacỉa kia cũng biêcbov́n mâaeib́t, ánh lưyacỉa thu bé lại, rôaxgìi thâaeib́y hiêcboṿn ra hai đvzpdạo phù màu vàng đvzpdang cháy, tưyacì tưyacì ơowqb̉ giưyacĩa khôaxging trung rơowqbi xuôaxgíng.

 

Trong đvzpdình viêcboṿn nghĩa trang, tạm thơowqb̀i khôaxgii phục lại vẻ yêcbovn tĩnh. Ơqgyl̉ môaxgịt góc kia của đvzpdình viêcboṿn, bọn ba ngưyaciơowqb̀i Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn đvzpdang mải miêcbov́t chạy tơowqb́i góc bơowqb̀ tưyaciơowqb̀ng ngạc nhiêcbovn quay lại nhìn, rõ ràng khôaxging ngơowqb̀ đvzpdịch nhâaeibn có thêcbov̉ phá đvzpdưyaciơowqḅc pháp thuâaeiḅt của Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn nhanh nhưyaci thêcbov́.

 

Khôaxging có quâaeib̀ng lưyacỉa kia ngăniryn trơowqb̉, mà vâaeib̃n đvzpdưyacia châaeibn đvzpdi chạy trôaxgín rõ là đvzpdcbov̀u ngu ngôaxgíc đvzpdáng buôaxgìn cưyaciơowqb̀i, nêcbovn thâaeibn hình ba ngưyaciơowqb̀i bọn Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn ngưyacìng tay lại, rôaxgìi tưyacì tưyacì quay ngưyaciơowqb̀i. Kẻ thâaeib̀n bí kia cũng châaeib̀m châaeiḅm tiêcbov́n đvzpdêcbov́n, châaeib̀m châaeiḅm bưyaciơowqb́c tơowqb́i, thâaeibn ảnh đvzpden tuyêcbov̀n dày đvzpdănirỵc sát khí. Bêcbovn trong nghĩa trang, môaxgịt trưyaciơowqb̀ng sát kiêcbov́p.

 

Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn lôaxging mày nhăniryn tít lại, hiêcbov̉n nhiêcbovn đvzpdang vôaxgi cùng lo lănirýng, bóng đvzpden kia càng ngày càng đvzpdêcbov́n gâaeib̀n, lão rõ ràng thâaeib́y chuyêcboṿn sinh tưyacỉ chỉ trong môaxgịt vài hơowqbi thơowqb̉.

 

nirýc mănirỵt Tiêcbov̉u Hoàn biêcbov́n đvzpdôaxgỉi, đvzpdịnh bưyaciơowqb́c lêcbovn đvzpdêcbov̉ đvzpdôaxgíi phó. Nhưyacing chưyacia kịp tiêcbov́n lêcbovn, côaxgi đvzpdã bị Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn kéo lại, khẽ giọng bảo: “Làm càn à? Ngưyaciơowqb̀i này khôaxging hêcbov̀ tâaeib̀m thưyaciơowqb̀ng, khôaxging phải loại trẻ con nhưyaci con có thêcbov̉ ưyacíng phó đvzpdưyaciơowqḅc”.

 

Tiêcbov̉u Hoàn cũng thâaeib́y kỳ, ngạc nhiêcbovn quay nhìn Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn, vì chưyacia bao giơowqb̀ thâaeib́y thái đvzpdôaxgị khâaeib̉n trưyaciơowqbng thâaeiḅn trọng này của lão.

 

Lúc đvzpdó bôaxgĩng thâaeib́y bóng đvzpden đvzpdang đvzpdêcbov́n gâaeib̀n kia ngưyacìng lại, rôaxgìi nghe thâaeib́y giọng khàn rè lạnh lùng hỏi: “Ngưyaciơowqbi vưyacìa rôaxgìi sưyacỉ dụng huyêcboṽn thuâaeiḅt, có phải là…”.

 

Ngưyaciơowqb̀i thâaeib̀n bí đvzpdó mơowqb́i nói đvzpdưyaciơowqḅc môaxgịt nưyacỉa, Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn đvzpdôaxgịt nhiêcbovn chănirỷng hêcbov̀ sơowqḅ hãi gì, hai tay lại vung mạnh lêcbovn. Lâaeib̀n này ơowqb̉ trêcbovn đvzpdâaeib̀u ngón tay của lão, bôaxgĩng xuâaeib́t hiêcboṿn tám đvzpdạo bùa màu vàng.

 

Gió đvzpdêcbovm thôaxgỉi tơowqb́i, tám đvzpdạo bùa đvzpdôaxgìng thơowqb̀i bôaxgíc cháy, trêcbovn tay Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn múa may, phản chiêcbov́u tưyacìng đvzpdcbov̉m sáng vào trong mănirýt lão.

“ Phù, Ngũ đvzpdinh chúng quỷ, hoàng tuyêcbov̀n tôaxgíc hôaxgíi; Hưyaci ảnh hình đvzpdôaxgịn, nãi mêcboṿnh ngôaxgi triêcboṿu”.

 

Giưyacĩa âaeibm thanh hò hét của Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn, bêcbovn trong nghĩa trang đvzpdôaxgịt nhiêcbovn cuôaxgìng phong nôaxgỉi lêcbovn âaeib̀m âaeib̀m, đvzpdá bay cát chạy, thôaxgii tung ra bôaxgín phuơowqbng tám hưyaciơowqb́ng. Ngưyaciơowqb̀i thâaeib̀n bí kia thâaeibn hình đvzpdưyacíng yêcbovn, tưyacịa nhưyaci khôaxging hiêcbov̉u chuyêcboṿn gì, ngưyacing thâaeib̀n nhìn ra bôaxgín phía quan sát. Lơowqb̀i chú của Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn vưyacìa ra khỏi miêcboṿng, vănirỷng trêcbovn khôaxging trung “âaeib̀m âaeib̀m âaeib̀m âaeib̀m âaeib̀m” nănirym tiêcbov́ng vang dôaxgịi xung quanh. Thâaeibn ảnh bọn ba ngưyaciơowqb̀i Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn lay đvzpdôaxgịng nhẹ, rôaxgìi sau đvzpdó mơowqb́i đvzpdưyacíng yêcbovn lại.

 

Cuôaxgìng phong kêcbovu khóc, cát vàng tung bay, đvzpdcbovn cuôaxgìng nhănirỳm thâaeibn hình ngưyaciơowqb̀i thâaeib̀n bí kia thôaxgỉi tơowqb́i, cuôaxgín theo y phục lão đvzpdâaeiḅp vù vù.

 

Nhưyacing giưyacĩa lúc cuôaxgìng phong thôaxgỉi mạnh nhưyaciaeiḅy, hănirýc khí trêcbovn mănirỵt lão vâaeib̃n hoàn toàn bâaeib́t đvzpdôaxgịng, rôaxgìi còn có tiêcbov́ng cưyaciơowqb̀i lạnh, phát xuâaeib́t ra.

Ngưyaciơowqb̀i đvzpdó bôaxgĩng buôaxging tha ba ngưyaciơowqb̀i bọn Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn đvzpdang thi pháp, liêcbovn tục lùi lại phía sau sáu bưyaciơowqb́c, miêcboṿng khẽ quát lêcbovn môaxgịt tiêcbov́ng, tay trái hưyaciơowqb́ng vêcbov̀ mănirỵt đvzpdâaeib́t hạ xuôaxgíng, ngay lâaeiḅp tưyacíc bôaxgĩng thâaeib́y ánh sáng xanh đvzpdâaeibm xuôaxgíng, mănirỵt đvzpdâaeib́t rănirýn chănirýc tưyacíc thì nôaxgỉ vang, khôaxging hiêcbov̉u tại sao, trong ánh sáng sănirýc xanh lâaeiḅp loè yêcbov́u ơowqb́t đvzpdó, thâaeibn ảnh bọn ba ngưyaciơowqb̀i Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn ơowqb̉ đvzpdănirỳng xa bôaxgĩng nhiêcbovn rung chuyêcbov̉n dưyacĩ dôaxgịi, ơowqb̉ dưyaciơowqb́i chôaxgĩ họ đvzpdưyacíng, bôaxgĩng nhiêcbovn phát xuâaeib́t môaxgị âaeibm thanh cuôaxgìng khôaxgíc.

 

“Ai nha”

 

Ánh sáng xanh loé lêcbovn rôaxgìi tănirýt đvzpdi, ơowqb̉ trong nghĩa trang, cuôaxgìng phong thanh thêcbov́ giảm mạnh, cát ngưyacìng bay, đvzpdá ngưyacìng chạy. Ngay lúc đvzpdó, chôaxgĩ bọn ba ngưyaciơowqb̀i Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn đvzpdang đvzpdưyacíng, mănirỵt đvzpdâaeib́t bôaxgĩng nhiêcbovn phát ra môaxgịt âaeibm thanh to, rôaxgìi theo tiêcbov́ng âaeibm thanh vang lêcbovn, môaxgịt cái đvzpdôaxgịng ơowqb̉ dưyaciơowqb́i châaeibn bôaxgĩng nhiêcbovn mơowqb̉ ra, nhâaeibn ảnh ba ngưyaciơowqb̀i đvzpdang đvzpdưyacíng ơowqb̉ đvzpdó tưyacíc thì biêcbov́n mâaeib́t, ba ngưyaciơowqb̀i đvzpdôaxgịt nhiêcbovn trơowqb̉ thành hưyaci ảnh.

 

Nhưyacing bêcbovn trong cái đvzpdôaxgịng đvzpdó, bôaxgĩng vang lêcbovn nhưyacĩng âaeibm thanh lôaxgị rõ vẻ khôaxgỉ sơowqb̉ và sơowqḅ hãi, tiêcbov́ng âaeibm thanh cào cào trong đvzpdâaeib́t, rôaxgìi thâaeib́t thêcbov̉u hiêcboṿn ra nhâaeibn ảnh của ba ngưyaciơowqb̀i, khôaxging phải bọn CHu Nhâaeib́t Tiêcbovn thì là ai nưyacĩa. Chỉ thâaeib́y trêcbovn mănirỵt ba ngưyaciơowqb̀i bám đvzpdâaeib̀y đvzpdâaeib́t đvzpdá, mănirỵt Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn còn hiêcboṿn lêcbovn nét tái xanh, hiêcbov̉n nhiêcbovn vôaxgi cùng mêcboṿt mỏi. Lão còn chưyacia kịp hoàn hôaxgìn, ngoảnh đvzpdâaeib̀u nhìn vêcbov̀ phía ngưyaciơowqb̀i thâaeib̀n bí kia, mănirỵt liêcbov̀n nghêcboṿch ra.

 

Ngưyaciơowqb̀i thâaeib̀n bí quỷ dị đvzpdó lạnh lùng đvzpdưyacíng ơowqb̉ đvzpdănirỳng xa, chănirym chú nhìn bọn họ, hưyacì lạnh môaxgịt tiêcbov́ng rôaxgìi khàn giọng nói: “Khôaxging thêcbov̉ ngơowqb̀ ngưyaciơowqbi có thêcbov̉ liêcbovn tiêcbov́p thi triêcbov̉n pháp thuâaeiḅt đvzpdã thâaeib́t truyêcbov̀n tưyacì lâaeibu “Ngũ Đecxjinh Kim Giáp” và “Tiêcbov̉u Quỷ Bàn Vâaeiḅn”, hơowqbn nưyacĩa lại còn có thêcbov̉ thi triêcbov̉n hai đvzpdại dị thuâaeiḅt đvzpdó đvzpdôaxgìng thơowqb̀i vơowqb́i “Đecxjịa Đecxjôaxgịn”, ta đvzpdã đvzpdánh giá thâaeib́p ngưyaciơowqbi, luâaeiḅn vêcbov̀ nhưyacĩng dị thuâaeiḅt này, khănirýp thiêcbovn hạ khôaxging có ai vưyaciơowqḅt qua ngưyaciơowqbi đvzpdưyaciơowqḅc.

 

nirýc mănirỵt Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn râaeib́t nghiêcbovm nghị, thành ra lại có nét khôaxgii hài. Lúc này lão trâaeib̀m giọng hỏi: “Làm sao ngưyaciơowqbi khám phá ra đvzpdưyaciơowqḅc?”.

 

Ngưyaciơowqb̀i kia nhạt nhẽo đvzpdáp: “Ngưyaciơowqbi chănirỷng phải nói ta là yêcbovu nhâaeibn của Thanh Vâaeibn môaxgin đvzpdó sao, nhưyacĩng tiêcbov̉u thuâaeiḅt giang hôaxgì đvzpdó, chính là côaxging phu ngày xưyacia của Thanh Vâaeibn sưyaciaxgỉ, ta nhìn thâaeib́y chănirỷng lẽ khôaxging nhâaeiḅn ra sao?”.

 

Chu Nhâaeib́t Tiêcbovn châaeiḅm chạp đvzpdưyacíng thănirỷng lêcbovn, trong lòng muôaxgin vàn ý nghĩ thiêcbov̉m đvzpdôaxgịng, đvzpdôaxgíi phó vơowqb́i nhâaeibn vâaeiḅt thâaeib̀n bí này, quả thâaeiḅt lão cảm thâaeib́y khôaxging thêcbov̉ ưyacíng phó đvzpdưyaciơowqḅc. Đecxjạo hạnh kẻ này cao thâaeibm khó lưyaciơowqb̀ng, chỉ sơowqḅ đvzpdưyacia mănirýt nhìn ra khănirýp thiêcbovn hạ, cũng khó tìm đvzpdưyaciơowqḅc kẻ nào đvzpdủ sưyacíc đvzpdôaxgíi phó. Lại còn môaxgịt vâaeib́n đvzpdêcbov̀ khác khó hiêcbov̉u, đvzpdó là ngưyaciơowqb̀i này tưyacịa hôaxgì nhưyaci là môaxgin hạ của Thanh Vâaeibn môaxgin, vả lại tu hành Thái Cưyacịc Huyêcbov̀n Thanh Đecxjạo cưyacịc cao, tưyacì xưyacia đvzpdêcbov́n giơowqb̀ lão mơowqb́i thâaeib́y, nhưyacing trêcbovn cơowqb thêcbov̉ ngưyaciơowqb̀i này lêcboṿ khí lại râaeib́t nhiêcbov̀u, cũng là lâaeib̀n đvzpdâaeib̀u tiêcbovn lão thâaeib́y, sao lại có môaxgịt nhâaeibn vâaeiḅt nhưyaciaeiḅy, trong đvzpdêcbovm đvzpden xuâaeib́t hiêcboṿn ơowqb̉ nghĩa trang đvzpdôaxgỉ nát này?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.