Tru Tiên

Chương 202 : Vết thương lòng

    trước sau   
   

gbkei thơgbkẻ quỷ dị tạo thành luôfyxt̀ng khí nóng tưsxht̀ng đsbiqơgbkẹt lan truyêxdtk̀n trong khôfyxtng khí, ngọn lưsxht̉a nhưsxht nhe nanh múa vuôfyxt́t, đsbiqâwknòy vẻ đsbiqe dọa, nhưsxhtng khôfyxtng tiêxdtḱp tục bàng trưsxhtơgbkén nưsxht̃a, tưsxhṭa hôfyxt̀ nhưsxht đsbiqã đsbiqạt đsbiqêxdtḱn mưsxht́c cưsxhṭc hạn của nó. Măxjaọc dù vâwknọy, phía dưsxhtơgbkéi ngọn lưsxht̉a đsbiqang cháy này, măxjaọt đsbiqâwknót vâwknõn còn dâwknóu vêxdtḱt nưsxht́t nẻ, trong khi đsbiqó, cái hỏa bôfyxt̀n cũ kỹ lại vâwknõn an nhiêxdtkn khôfyxtng suy suyêxdtk̃n chút nào.

 

Ánh lưsxht̉a bâwknọp bùng hăxjaóc vào làm măxjaót của Thú Thâwknòn phảng phâwknót nhưsxht đsbiqang bùng cháy.

 

sxht̃ tưsxht̉ đsbiqó đsbiqưsxht́ng trưsxhtơgbkéc ngọn lưsxht̉a, câwknót giọng cưsxhtơgbkèi lạnh lùng, nói: “Pháp lưsxhṭa của ngưsxhtơgbkei chưsxhta hôfyxt̀i phục hăxjaỏn, ngưsxhtơgbkei côfyxt́ ý muôfyxt́n gạt ta sao? Tuy nhiêxdtkn nêxdtḱu nói răxjaòng pháp trâwknọn này khôfyxtng có Huyêxdtk̀n Hỏa Giám thôfyxti đsbiqôfyxṭng, ngày trưsxhtơgbkéc lúc ngưsxhtơgbkei phục sinh đsbiqã bị phá hủy, thì uy lưsxhṭc của nó vôfyxt́n khôfyxtng chỉ dưsxht̀ng lại ơgbkẻ mưsxht́c này đsbiqâwknou.




 

sxhtơgbkeng măxjaọt anh tuâwknón của Thú Thâwknòn khôfyxtng có bâwknót cưsxht́ đsbiqôfyxṭng tĩnh gì, bình tĩnh đsbiqáp lơgbkèi: “Ngưsxhtơgbkei dĩ nhiêxdtkn là phải đsbiqêxdtk̀ phòng ta rôfyxt̀i, ra chỉ khôfyxtng hiêxdtk̉u môfyxṭt đsbiqxdtk̀u, tại sao ngưsxhtơgbkei lại đsbiqêxdtḱn đsbiqêxdtk̉ cưsxht́u ta?”

 

sxht̃ tưsxht̉ hăxjaóng giọng môfyxṭt tiêxdtḱng, nói: “Ta khôfyxtng tôfyxt́t nhưsxht ngưsxhtơgbkei nói đsbiqâwknou, môfyxṭt là vì ta muôfyxt́n chính măxjaót nhìn thâwknóy kỹ trâwknọn truyêxdtk̀n thuyêxdtḱt của Vu tôfyxṭc, môfyxṭt lý do khác là ta nhìn bọn Vâwknon lão đsbiqâwknòu ơgbkẻ Phâwknòn Hưsxhtơgbkeng Côfyxt́c khôfyxtng thuâwknọn măxjaót chút nào”.

Thú Thâwknòn cưsxhtơgbkèi nhẹ, tưsxhṭa hôfyxt̀ nhưsxht khôfyxtng lý gì tơgbkéi lơgbkèi của nưsxht̃ tưsxht̉ kia, nói: “Vâwknon Dịch Lam tuy đsbiqã bôfyxṭi ưsxhtơgbkéc, nhưsxhtng cũng phải nói là ta vôfyxt́n khôfyxtng tin tưsxhtơgbkẻng lăxjaóm vào y, ngày đsbiqó nêxdtḱu ta chiêxdtḱn thăxjaóng tại Thanh Vâwknon Sơgbken, y nhâwknót đsbiqịnh khôfyxtng dám khôfyxtng nghe lơgbkèi. Đyjgzánh ngưsxhtơgbkèi ngã xuôfyxt́ng, chăxjaỏng phải là hàn đsbiqôfyxṭng của đsbiqa sôfyxt́ con ngưsxhtơgbkèi hay sao?”.

 

sxht̃ tưsxht̉ đsbiqáp lơgbkèi: “Thâwknọt đsbiqáng tiêxdtḱc là y khôfyxtng biêxdtḱt răxjaòng, ta vơgbkéi ngưsxhtơgbkei khôfyxtng cùng môfyxṭt dạng, có giêxdtḱt cũng khôfyxtng chêxdtḱt đsbiqâwknou”.

 

Ánh măxjaót Thú Thâwknòn thâwknom thuý, nhìn chăxjaom chăxjaom vào khoảng tôfyxt́i phía sau ánh lưsxht̉a, lưsxht̉a cháy bâwknọp bùng, nhưsxhtng tưsxhṭa hôfyxt̀ nhưsxht khôfyxtng thêxdtk̉ chiêxdtḱu tơgbkéi đsbiqó đsbiqưsxhtơgbkẹc.

 

“Ngưsxhtơgbkei làm sao biêxdtḱt là ta bị giêxdtḱt cũng khôfyxtng chêxdtḱt, nêxdtḱu bâwknoy giơgbkè ta nói vơgbkéi ngưsxhtơgbkei, ta vâwknõn có thêxdtk̉ bị giêxdtḱt, ngưsxhtơgbkei nghĩ thêxdtḱ nào?” Y nhìn vào bóng tôfyxt́i, khóe miêxdtḳng vâwknõn phảng phâwknót nét cưsxhtơgbkèi mơgbkè nhạt, vưsxht̀a có vẻ gâwknoy hâwknón lại vưsxht̀a có vẻ dụ hoăxjaọc, châwknọm rãi câwknót tiêxdtḱng.

 

sxht̃ tưsxht̉ âwknóy đsbiqôfyxṭt nhiêxdtkn khôfyxtng nói tiêxdtḱng nào, bêxdtkn trong sơgbken đsbiqôfyxṭng, chỉ còn nghe tiêxdtḱng lưsxht̉a cháy lép bép, khôfyxtng biêxdtḱt tại sao nêxdtḱu so sánh vơgbkéi lúc đsbiqâwknòu, bâwknòu khôfyxtng khí càng im lăxjaọng môfyxṭt cách chêxdtḱt chóc.




 

Khôfyxtng biêxdtḱt bao lâwknou sau, Thú Thâwknòn đsbiqôfyxṭt nhiêxdtkn nói: “Chúng ta đsbiqã biêxdtḱt nhau cho đsbiqêxdtḱn hôfyxtm nay là đsbiqã đsbiqưsxhtơgbkẹc bao nhiêxdtku nam rôfyxt̀i?”

 

fyxṭt hôfyxt̀i lâwknou sau, nưsxht̃ tưsxht̉ âwknóy lạnh lùng trả lơgbkèi: “Khôfyxtng nhơgbké nưsxht̃a, ngày âwknóy ta vưsxht̀a đsbiqăxjaóc đsbiqạo, vôfyxt tình lạc vào chôfyxt́n này, ngưsxhtơgbkei nói thưsxht̉ xem, tại sao lúc âwknóy ngưsxhtơgbkèi lại đsbiqôfyxt́i xưsxht̉ tôfyxt́t vơgbkéi ta?”

 

Thú Thâwknòn mỉm cưsxhtơgbkèi, châwknọm rãi cúi đsbiqâwknòu, vẻ măxjaọt càng lúc càng lôfyxṭ rõ nét mêxdtḳt mỏi, trả lơgbkèi: “Ta tuy lúc đsbiqó chưsxhta phải là ngưsxhtơgbkèi, nhưsxhtng cũng khôfyxtng thêxdtk̉ chịu nôfyxt̉i sưsxhṭ côfyxt đsbiqơgbken”.

 

sxht̃ tưsxht̉ im lăxjaọng hôfyxt̀i lâwknou, phảng phâwknót nhưsxht giâwknọt mình, hôfyxt̀i lâwknou sau nói: “Tại sao ngưsxhtơgbkei hôfyxtm nay có vẻ khác hăxjaỏn mọi ngày? Trưsxhtơgbkéc đsbiqâwknoy ngưsxhtơgbkei chưsxhta tưsxht̀ng nói chuyêxdtḳn nhưsxhtwknọy bao giơgbkè”.

 

gbkè vai Thú Thâwknòn khẽ run lêxdtkn, phát ra hai tiêxdtḱng ho dưsxht̃ đsbiqôfyxṭi, nhưsxhtng trêxdtkn măxjaọt y vâwknõn đsbiqxdtk̉m môfyxṭt nụ cuơgbkèi, tụa hôfyxt̀ nhưsxht khôfyxtng có gì đsbiqáng đsbiqêxdtk̉ vào măxjaót y: “Ngưsxhtơgbkei thâwknóy ta giôfyxt́ng nhưsxhtfyxṭt ngưsxhtơgbkèi bình thưsxhtơgbkèng săxjaóp chêxdtḱt có đsbiqúng khôfyxtng?”

 

sxht̃ tưsxht̉ dưsxhtơgbkèng nhưsxhtwknọp tưsxht́c trả lơgbkèi y: “Nhưsxhtng ngưsxhtơgbkei khôfyxtng phải là ngưsxhtơgbkèi!”

 

“Làm sao ngưsxhtơgbkei biêxdtḱt ta khôfyxtng phải là ngưsxhtơgbkèi?”

 



 

Ngọn lưsxht̉a trong hỏa bôfyxt̀n đsbiqôfyxṭt nhiêxdtkn bôfyxt́c cao lêxdtkn, tưsxhṭa hôfyxt̀ nhưsxht tiêxdtḱng gâwknòm rú của hỏa long, sau đsbiqó tưsxht̀ tưsxht̀ hạ xuôfyxt́ng, xung quanh tám góc của hung thâwknòn đsbiqôfyxt̀ án cũng tưsxht̀ tưsxht̀ hạ xuôfyxt́ng, tỏa ánh sáng ảm đsbiqạm, rôfyxt̀i tưsxht̀ tưsxht̀ tiêxdtku thâwknót trong bóng tôfyxt́i. Hỏa Long cũng dung nhâwknọp vào bêxdtkn trong ngọn lưsxht̉a, hóa thành ánh lưsxht̉a bình thưsxhtơgbkèng, xung quanh bóng đsbiqêxdtkm bao trùm, chỉ có chôfyxt̃ gâwknòn hỏa bôfyxt̀n là vâwknõn còn ánh sáng.

 

“Ngưsxhtơgbkei đsbiqã làm gì vơgbkéi chính mình rôfyxt̀i?”. Môfyxṭt lúc sau, nưsxht̃ tưsxht̉ nhẹ nhàng câwknót tiêxdtḱng hỏi.

 

Thú Thâwknòn khôfyxtng trả lơgbkèi, cũng khôfyxtng nói gì thêxdtkm, nét măxjaọt y môfyxt̃i lúc môfyxṭt mêxdtḳt mỏi, châwknòm châwknọm giơgbke tay lêxdtkn. Trong ánh lưsxht̉a, nhìn thâwknóy côfyxt̉ tay phải của y, nưsxhtơgbkéc ta phảng phâwknót mâwknót đsbiqi vẻ trơgbken láng, chỉ còn môfyxṭt màu xám xịt, mơgbkè mơgbkè bêxdtkn trong, có thêxdtk̉ nhìn thâwknóy nhưsxht̃ng mạch máu đsbiqỏ sâwknõm.

 

Thú Thâwknòn nhìn đsbiqám mạch máu môfyxṭt hôfyxt̀i lâwknou, khẽ lăxjaóc đsbiqâwknòu, nhẹ nhàng dùng tay rạch môfyxṭt đsbiqưsxhtơgbkèng ơgbkẻ côfyxt̉ tay, ngay lâwknọp tưsxht́c, trêxdtkn côfyxt̉ tay xuâwknót hiêxdtḳn môfyxṭt vêxdtḱt đsbiqưsxht́t, tưsxht̀ đsbiqó tưsxht̀ng giọt máu tưsxht̀ tưsxht̀ nhỏ xuôfyxt́ng.

 

Máu!




 

Máu đsbiqỏ tưsxhtơgbkei!

 

“Làm sao có thêxdtk̉ xảy ra chuyêxdtḳn nhưsxhtwknọy…”. Nưsxht̃ tưsxht̉ trong bóng tôfyxt́i tưsxhṭa hôfyxt̀ nhưsxht quá sưsxht́c kinh ngạc khôfyxtng thôfyxt́t ra thêxdtkm đsbiqưsxhtơgbkẹc lơgbkèi nào, nưsxht̉a ngày sau, nàng dưsxhtơgbkèng nhưsxht đsbiqã hoàn hôfyxt̀n lại, ngạc nhiêxdtkn hỏi: “Ngưsxhtơgbkei… ngưsxhtơgbkei sao lại biêxdtḱn thành ngưsxhtơgbkèi rôfyxt̀i!”

 

Thú Thâwknòn khôfyxtng nói gì, chỉ mỉm cưsxhtơgbkèi, nhìn nét cưsxhtơgbkèi trâwknòm măxjaọc của y, khôfyxtng ai biêxdtḱt đsbiqưsxhtơgbkẹc đsbiqó là nụ cưsxhtơgbkèi chua chát hay hạnh phúc.

 

“Thì ra là vâwknọy, ta vôfyxt́n trong lòng cũng thâwknóy kỳ quái ngưsxhtơgbkei vôfyxt́n bâwknỏm lêxdtḳ khí đsbiqâwknót trơgbkèi mà sinh ra, đsbiqưsxhtơgbkeng nhiêxdtkn là bâwknót tưsxht̉ bâwknót diêxdtḳt, vâwknọy mà dưsxhtơgbkéi Tru Tiêxdtkn trong trâwknọn chiêxdtḱn Thanh Vâwknon Sơgbken lại thụ thưsxhtơgbkeng. Nguyêxdtkn lai khôfyxtng biêxdtḱt tưsxht̀ lúc nào, ngưsxhtơgbkèi đsbiqã bíêxdtkn thành môfyxṭt con ngưsxhtơgbkèi hôfyxti thôfyxt́i vâwknọy? Ha ha ha…”

 

sxht̃ tưsxht̉ âwknóy khôfyxtng biêxdtḱt là do thâwknóy chuyêxdtḳn quá hoang đsbiqưsxhtơgbkèng, hay là do khôfyxtng thêxdtk̉ tưsxhṭ khôfyxt́ng chêxdtḱ, bôfyxt̃ng nhiêxdtkn phá lêxdtkn cưsxhtơgbkèi.

 

Ánh măxjaót của Thú Thâwknòn ngưsxhtng đsbiqọng nhìn lêxdtkn mâwknóy giọt máu trêxdtkn côfyxt̉ ta, trong ánh măxjaót âwknỏn ưsxhtơgbkéc nhưsxht có tình cảm khôfyxtng thêxdtk̉ diêxdtk̃n đsbiqạt băxjaòng lơgbkèi, vưsxht̀a nhưsxht hoan hỉ, vưsxht̀a nhưsxht bi thưsxhtơgbkeng.

 

“Ta chưsxhta bao giơgbkè là… môfyxṭt con ngưsxhtơgbkèi hôfyxti thôfyxt́i…” Y cuơgbkèi mêxdtḳt mỏi “Ta đsbiqêxdtḱn thêxdtḱ gian này, kêxdtk̉ tưsxht̀ ngày có thâwknòn thưsxht́c, cũng vôfyxt́n khôfyxtng phải là con ngưsxhtơgbkèi rôfyxt̀i”.

 

sxht̃ tưsxht̉ âwknóy giâwknọt mình, hỏi lại: “Ngưsxhtơgbkei nói cái gì?”.

 

Thú Thâwknòn tưsxht̀ tưsxht̀ quay đsbiqâwknòu, vọng nhìn vêxdtk̀ phía ngọn lưsxht̉a, cháy rưsxhṭc trong hỏa bôfyxt̀n, âwknom thanh của y, tại nơgbkei bóng tôfyxt́i và ánh sáng xen kẽ này, phảng phâwknót nhưsxht đsbiqang xuâwknót phát tưsxht̀ nhiêxdtk̀u nhiêxdtk̀u năxjaom vêxdtk̀ trưsxhtơgbkéc.

 

“Lúc ta có ý thưsxht́c lâwknòn đsbiqâwknòu tiêxdtkn, đsbiqã nhìn thâwknóy này, lúc đsbiqó ta thâwknọm chí chưsxhta có thâwknon thêxdtk̉, chỉ vào phút giâwknoy hoảng hôfyxt́t, thâwknóy nưsxht̃ tưsxht̉ đsbiqó phảng phâwknót nhưsxht đsbiqang chăxjaom chú nhìn ta. Chỉ là thoe thơgbkèi gian, ta tưsxht̀ tưsxht̀ thành hình, chung quy đsbiqã biêxdtḱt nàng vôfyxt́n là ngưsxhtơgbkèi, là Vu nưsxht̃ đsbiqơgbkèi đsbiqâwknòu tiêxdtkn của Vu tôfyxṭc, têxdtkn nàng là Linh Lung”.

 

Ác thú Thao Thiêxdtḱt ơgbkẻ bêxdtkn cạnh Thú Thâwknòn, rôfyxt́ng lêxdtkn môfyxṭt tiêxdtḱng.

 

Thú Thâwknòn vưsxhtơgbken tay, khẽ vuôfyxt́t ve lêxdtkn đsbiqâwknòu của nó, ác thú lại an tĩnh năxjaòm xuôfyxt́ng. Nưsxht̃ tưsxht̉ âwknóy khôfyxtng nói tiêxdtḱng nào, tưsxhṭa hôfyxt̀ nhưsxht biêxdtḱt răxjaòng bí mâwknọt âwknỏn giâwknóu sau bao nhiêxdtku năxjaom ròng, cuôfyxt́i cùng cũng phải khai mơgbkẻ.

 

Ánh măxjaót Thú Thâwknòn tưsxht̀ tưsxht̀ ôfyxtn nhu nhìn bôfyxt́n phía, ánh măxjaót y vọng nhìn nơgbkei bóng tôfyxt́i xa xăxjaom, ơgbkẻ nơgbkei xa xăxjaom trong huyêxdtḳt đsbiqôfyxṭng, dưsxhtơgbkèng nhưsxht có môfyxṭt linh hôfyxt̀n đsbiqang yêxdtkn lăxjaọng lăxjaóng nghe.

 

“Bí thuâwknọt vu pháp của Linh Lung thu lâwknóy thiêxdtkn đsbiqịa lêxdtḳ khí của Nam Cưsxhtơgbkeng, chăxjaót lọc lâwknóy tinh hoa, rôfyxt̀i tạo ra ta”.

 

Thú Thâwknòn nhẹ nhàng kêxdtk̉ lại bí mâwknọt hàng ngàn hàng vạn năxjaom mà chưsxhta có ai biêxdtḱt đsbiqưsxhtơgbkẹc lai lịch: “Nhưsxht̃ng anh hùng của Vu tôfyxṭc ngày âwknóy, đsbiqi theo Linh Lung đsbiqêxdtk̉ bao vâwknoy ta vào tưsxht̉ đsbiqịa, nêxdtḱu chúng biêxdtḱt đsbiqưsxhtơgbkẹc ta vôfyxt́n là do nưsxhtơgbkeng nưsxhtơgbkeng tôfyxtn kính của bọn chúng tưsxhṭ tay sáng tạo ra, khôfyxtng biêxdtḱt trong lòng chúng sẽ nghĩ nhưsxht thêxdtḱ nào!”

 

Y cưsxhtơgbkèi nhẹ, lêxdtḳ khí giêxdtḱt ngưsxhtơgbkèi trưsxhtơgbkéc đsbiqâwknoy, tưsxhṭa hôfyxt̀ nhưsxht chưsxhta tưsxht̀ng có trêxdtkn ngưsxhtơgbkèi y, lúc này đsbiqôfyxt́i vơgbkéi y, bâwknót quá chỉ là môfyxṭt hôfyxt̀i ưsxht́c mà thôfyxti.

 

“Ta đsbiqã tưsxht̀ng hỏi Linh Lung râwknót nhiêxdtk̀u lâwknòn, tại sao lại tạo ra ta, nhưsxhtng nàng luôfyxtn luôfyxtn khôfyxtng muôfyxt́n trả lơgbkèi. Nhưsxhtng sau đsbiqó cuôfyxt́i cùng ta cũng minh bạch, kỳ thâwknọt nàng làm vâwknọy cũng chỉ vì hai chưsxht̃ mà thôfyxti”.

 

sxht̃ tưsxht̉ khôfyxtng nhịn đsbiqưsxhtơgbkẹc hỏi: “Là chưsxht̃ gì?”

 

Thú Thâwknòn lạnh nhạt trả lơgbkèi: “Trưsxhtơgbkèng sinh!”

 

sxht̃ tưsxht̉ thanh âwknom đsbiqâwknòy vẻ ngạc nhiêxdtkn hỏi lại: “Trưsxhtơgbkèng sinh?”

 

Thù Thâwknòn gâwknọt đsbiqâwknòu nói: “Khôfyxtng sai, ngưsxhtơgbkei thâwknóy có tưsxht́c cưsxhtơgbkèi khôfyxtng? Nhưsxhtng vào ngày âwknóy, thưsxhṭc sưsxhṭ nàng là vì mục đsbiqích này. Đyjgzưsxhtơgbkeng thơgbkèi vu pháp của Linh Lung tạo nghêxdtḳ đsbiqã vưsxhtơgbkẹt xa côfyxt̉ nhâwknon, nhìn khăxjaóp thiêxdtkn hạ, tưsxhṭa hôfyxt̀ nhưsxht khôfyxtng hêxdtk̀ có đsbiqịch thủ, trong Vu tôfyxṭc, mọi ngưsxhtơgbkèi đsbiqêxdtk̀u kính trọng nàng nhưsxht thâwknòn linh. Nàng trơgbkẻ nêxdtkn buôfyxt̀n chán, ngôfyxt̀i khôfyxtng sinh viêxdtḳc, nêxdtkn tưsxhṭ tìm ra mục tiêxdtku cho mình. Nàng nghe nói vêxdtk̀ sai lâwknòm của bọn ngưsxhtơgbkèi tu đsbiqạp ơgbkẻ trung thôfyxt̉, mêxdtk đsbiqăxjaóm trưsxhtơgbkèng sinh mà khôfyxtng có cách nào đsbiqạt đsbiqưsxhtơgbkẹc, nhưsxhtng dù sao đsbiqó vâwknõn là thiêxdtkn đsbiqạo, nàng tuy là môfyxṭt nưsxht̉ tưsxht̃ thôfyxtng tuêxdtḳ tuyêxdtḳt thêxdtḱm thuỷ chung cũng khôfyxtng có cách nào. Cuôfyxt́i cùng, nàng đsbiqã nghĩ đsbiqêxdtḱn môfyxṭt biêxdtḳn pháp phi nhâwknon”.

 

“Phi nhâwknon…”

 

“Dưsxhtơgbkeng thọ của con ngưsxhtơgbkèi đsbiqêxdtk̀u có giơgbkéi hạn, cho dù tu đsbiqạo thành côfyxtng, cũng chỉ sôfyxt́ng đsbiqưsxhtơgbkẹc vài trăxjaom năxjaom. Nhưsxhtng đsbiqôfyxt́i vơgbkéi nhưsxht̃ng phi nhâwknon (khôfyxtng phải là ngưsxhtơgbkèi), thưsxhtơgbkèng tính mạng của chúng râwknót dài, cũng nhưsxht thiêxdtkn đsbiqịa tạo hóa, âwknom dưsxhtơgbkeng lêxdtk khí vâwknon vâwknon, kêxdtk̉ tưsxht̀ khi khai sinh trơgbkèi đsbiqâwknót, vâwknõn trưsxhtơgbkèng tôfyxt̀n bâwknót diêxdtḳt. Nàng kêxdtk̉ tưsxht̀ khi nghĩ đsbiqêxdtḱn đsbiqxdtk̀u này, liêxdtk̀n tâwknọ tâwknom nghiêxdtkn cưsxht́u, cuôfyxt́i cùng khôfyxtng ngơgbkè nàng tưsxht̀ trong chôfyxt́n vôfyxt sanh, đsbiqã sáng tạo ra ta.”

 

“Nàng âwknóy quả thâwknọt là tài giỏi…” Nưsxht̃ tưsxht̉ câwknót giọng âwknom u nói.

 

“Ha ha”, Thú Thâwknòn cưsxhtơgbkèi nhạt, nói: “Đyjgzúng vâwknọy, nàng thưsxhṭc sưsxhṭ vôfyxt́n là môfyxṭt nưsxht̃ tưsxht̉ vĩ đsbiqại. Tưsxht̀ khi ta đsbiqêxdtḱ thêxdtḱ gian này, lâwknòn đsbiqâwknòu tiêxdtkn mơgbkẻ măxjaót, cái nhìn đsbiqâwknòu tiêxdtkn thâwknóy đsbiqưsxhtơgbkẹc chính là nàng. Sau đsbiqó khôfyxtng biêxdtḱt đsbiqã trải qua biêxdtḱt bao năxjaom tháng, trong thêxdtḱ giơgbkéi ta chỉ có nàng mà thôfyxti. Dâwknòn dâwknòn, ta băxjaót đsbiqâwknòu thành hình, nhưsxhtng bơgbkẻi vì bôfyxt̉n thêxdtk̉ của ta là do hâwknóp thụ lêxdtḳ khí trơgbkèi đsbiqâwknót mà thành hình, kêxdtk̉ tưsxht̀ khi có thâwknòn thưsxht́c, tưsxhṭ nhiêxdtkn sẽ băxjaót đsbiqâwknòu hâwknóp thụ lêxdtḳ khí xung quanh, càng ngày càng khủng khiêxdtḱp”.

 

“Chỉ có đsbiqxdtk̀u, nàng dưsxhtơgbkèng nhưsxht thưsxhṭc sưsxhṭ bâwknót an, ánh măxjaót nàng nhìn ta, khôfyxtng còn vẻ thâwknon thiêxdtḱt nưsxht̃a, đsbiqêxdtḱn khi lưsxhṭc lưsxhtơgbkẹng của ta cuôfyxt́i cùng đsbiqã miêxdtk̃n cưsxhtơgbkẽng sánh băxjaòng của nàng, kêxdtk̉ tưsxht̀ ngày đsbiqó trơgbkẻ đsbiqi, nàng khôfyxtng hêxdtk̀ cưsxhtơgbkèi vơgbkéi ta lâwknòn nào”.

 

“Ta lúc đsbiqó râwknót nghi hoăxjaọc, khôfyxtng hiêxdtk̉u đsbiqxdtk̀u gì cả, kỳ thâwknọt ta khôfyxtng thêxdtk̉ biêxdtḱt vì sao, lưsxhṭc lưsxhtơgbkẹng của ta lại tăxjaong cưsxhtơgbkèng nhanh nhưsxhtwknọy, nhưsxhtng đsbiqôfyxt́i vơgbkéi ta mà nói, lưsxhṭc lưsxhtơgbkẹng đsbiqó chăxjaỏng có ý nghĩa gì, ta chỉ muôfyxt́n cùng vơgbkéi nàng… cùng vơgbkéi nàng sôfyxt́ng chung môfyxṭt chôfyxt̃”.

 

“Ngưsxhtơgbkei có thêxdtk̉ nói vơgbkéi nàng âwknóy mà, nàng khôfyxtng biêxdtḱt đsbiqxdtk̀u đsbiqó sao?” Nưsxht̃ tưsxht̉ khôfyxtng nhịn đsbiqưsxhtơgbkẹc nói.

 

“Ta đsbiqã nói rôfyxt̀i, đsbiqã nói râwknót nhiêxdtk̀u lâwknòn, bâwknoy giơgbkè nghĩ lại, chăxjaỏng khác gì hài tưsxht̉ làm nũng vơgbkéi mâwknõu thâwknon vâwknọy”.

 

sxht̃ tưsxht̉ im lăxjaọng, môfyxṭt hôfyxt̀i sau vâwknõn khôfyxtng nghe tiêxdtḱng nào, Thú Thâwknòn cũng trâwknòm măxjaọc, phảng phâwknót nhưsxht đsbiqang hôfyxt̀i tưsxhtơgbkẻng lại.

 

Ngọn lưsxht̉a đsbiqang bùng cháy bêxdtkn trong phảng phâwknót trong hỏa bôfyxt̀n, khẽ run run trong khôfyxtng trung, tưsxhṭa hôfyxt̀ nhưsxht đsbiqang hôfyxtwknóp.

 

Thơgbkèi gian tại nơgbkei hăxjaóc ám này phảng phâwknót nhưsxht đsbiqang dưsxht̀ng lại, vêxdtk̉nh tai lêxdtkn, chăxjaom chú lăxjaóng nghe!

 

Nhưsxht̃ng ký ưsxht́c đsbiqóng băxjaong theo năxjaom tháng dâwknòn dâwknòn tưsxht̀ng chút tưsxht̀ng chút môfyxṭt tan chảy, rôfyxt̀i tưsxht̀ tưsxht̀ biêxdtḱn mâwknót.

 

Còn ai có thêxdtk̉ nhơgbké lại?

 

Là ngưsxhtơgbkei hay là ta? Chúng ta kỳ thưsxhṭc ra, chỉ câwknòn là con gnưsxhtơgbkèi vâwknõn còn hơgbkei thơgbkè, lúc nào cũng chỉ đsbiqfyxt̉i theo thơgbkèi gian, dâwknòn dâwknòn già đsbiqi, rôfyxt̀i biêxdtḱn mâwknót trong hăxjaóc ám…

 

“Cuôfyxt́i cùng có môfyxṭt ngày, ta khôfyxtng còn muôfyxt́n chỉ ơgbkẻ trong căxjaon tiêxdtk̉u ôfyxt́c của nàng nưsxht̃a, ta muôfyxt́n ra ngoài nhìn mọi viêxdtḳc. Hôfyxtm đsbiqó, nàng đsbiqi mà khôfyxtng trơgbkẻ lại lâwknou lăxjaóm rôfyxt̀i, ta đsbiqã phá giải câwknóm chêxdtḱ của nàng, mơgbkẻ cưsxht̉a căxjaon tiêxdtk̉u ôfyxt́c, bưsxhtơgbkéc ra bêxdtkn ngoài”.

 

“Có nhiêxdtk̉u ngưsxhtơgbkèi, thâwknọt nhiêxdtk̀u ngưsxhtơgbkèi lăxjaóm… nhưsxhtng môfyxt̃i môfyxṭt ngưsxhtơgbkèi nhìn thâwknóy ta đsbiqêxdtk̀u kêxdtku lêxdtkn kinh khủng, chạy trôfyxt́n nhưsxht đsbiqêxdtk̉ giưsxht̃ mạng, khôfyxtng biêxdtḱt tại sao, vào lúc đsbiqó ta tưsxht̀ mưsxhtơgbkèi phâwknòn kinh hoảng rôfyxt̀i lại băxjaót đsbiqâwknòu trơgbkẻ nêxdtkn tưsxht́c giâwknọn, cuôfyxt́i cùng, môfyxṭt côfyxt̃ lêxdtḳ khí tưsxht̀ trong ngưsxhtơgbkèi ta xôfyxtng lêxdtkn khôfyxtng trung. Cũng vào lúc đsbiqó, môfyxṭt sôfyxt́ ngưsxhtơgbkèi chiêxdtḱn sĩ xôfyxtng tơgbkéi đsbiqêxdtk̉ hạ sát ta, ta vưsxht̀a chôfyxt́ng đsbiqơgbkẽ vưsxht̀a rút lui, ta khôfyxtng muôfyxt́n đsbiqôfyxṭng thủ vơgbkéi bọn họ, ta hôfyxt́i hâwknọn râwknót nhiêxdtk̀u, ta chỉ muôfyxt́n ơgbkẻ chung môfyxṭt chôfyxt̃ vơgbkéi Linh Lung, ta chỉ muôfyxt́n ra ngoài đsbiqêxdtk̉ nhìn thâwknóy…”.

 

“Ta ra sưsxht́c nói đsbiqxdtk̀u đsbiqó, ra sưsxht́c giải thích, nhưsxhtng khôfyxtng ai lăxjaóng nghe ta cả, ta đsbiqã lơgbkẽ tay giêxdtḱt chêxdtḱt môfyxṭt ngưsxhtơgbkèi đsbiqâwknòu tiêxdtkn…”

 

xdtkn lăxjaọng môfyxṭt hôfyxt̀i lâwknou.

 

“Têxdtkn chiêxdtḱn sĩ trẻ tuôfyxt̉i đsbiqó năxjaòm yêxdtkn trong tay ta, đsbiqâwknòu chúc xuôfyxt́ng đsbiqâwknót, tưsxht̀ thâwknon thêxdtk̉ y máu chảy đsbiqỏ tưsxhtơgbkei”.

 

“Ta si ngôfyxt́c đsbiqưsxht́ng đsbiqó, mọi ngưsxhtơgbkèi cũng si ngôfyxt́c đsbiqưsxht́ng sưsxhṭng lại, rôfyxt̀i sau đsbiqó bọn họ lại xôfyxt́ng tơgbkéi hung hãn hơgbken, trong tiêxdtḱng la hét măxjaóng chưsxht̉i của bọn họ, ta vâwknõn nghe thâwknóy tiêxdtḱng khóc lóc thảm thưsxhtơgbkeng, đsbiqó là thâwknon nhâwknon của chiêxdtḱn sĩ đsbiqó đsbiqang than khóc! Ta khôfyxtng biêxdtḱt tại sao, nhưsxhtng tưsxht̀ lâwknòn đsbiqâwknòu tiêxdtkn măxjaót ta nhìn thâwknóy máu tưsxhtơgbkei, thâwknon thêxdtk̉ ta đsbiqôfyxṭt nhiêxdtkn phát sinh biêxdtḱn hóa, môfyxṭt dục vọng muôfyxt́n giêxdtḱt ngưsxhtơgbkèi lâwknọp tưsxht́c đsbiqxdtkn cuôfyxt̀ng dâwknong lêxdtkn trong lòng ta, ta khôfyxtng muôfyxt́n giêxdtḱt ngưsxhtơgbkèi, nhưsxhtng ta khôfyxtng thêxdtk̉ khôfyxt́ng chêxdtḱ lâwknóy mình, do ta băxjaót đsbiqâwknòu đsbiqôfyxṭng thủ, ta đsbiqã giêxdtḱt ngưsxhtơgbkèi”.

 

“Ta đsbiqã giêxdtḱt nhiêxdtk̀u ngưsxhtơgbkèi, râwknót nhiêxdtk̀u, râwknót nhiêxdtk̀u ngưsxhtơgbkèi…”. Thú Thâwknòn cúi đsbiqâwknòu, nhưsxhtng y vâwknõn tiêxdtḱp tục kêxdtk̉.

 

“Ta đsbiqưsxht́ng trong vũng máu, khôfyxtng biêxdtḱt đsbiqã đsbiqưsxht́ng bao nhiêxdtku lâwknou, dâwknòn dâwknòn tỉnh lại, sau đsbiqó, ta nhìn vêxdtk̀ phía trưsxhtơgbkéc, giưsxht̃a vôfyxtfyxt́ ngưsxhtơgbkèi đsbiqang tụ tâwknọp xung quanh, Linh Lung đsbiqã vêxdtk̀ đsbiqêxdtḱn. Nàng nhìn ta, ta râwknót là sơgbkẹ hãi, ta biêxdtḱt ta đsbiqã làm sai rôfyxt̀i, nhưsxhtng ta khôfyxtng biêxdtḱt đsbiqưsxhtơgbkẹc, ta thưsxhṭc sưsxhṭ khôfyxtng biêxdtḱt đsbiqưsxhtơgbkẹc ta đsbiqã làm sai đsbiqxdtk̀u gì…”.

 

“Sau đsbiqó Linh Lung ra tay chủ đsbiqôfyxṭng, nàng ra tay đsbiqôfyxṭng thủ vơgbkéi ta, ta khôfyxtng muôfyxt́n hoàn thủ, ta hy vọng có thêxdtk̉ giải thích vơgbkéi nàng, ta muôfyxt́n nói vơgbkéi nàng, tưsxht̀ nay vêxdtk̀ sau ta khôfyxtng dám ra ngoài nưsxht̃a, ta sẽ ngoan ngoãn ơgbkẻ trong tiêxdtk̉u ôfyxt́c, tưsxht̀ nay vêxdtk̀ sau chỉ bâwknòu bạn vơgbkéi môfyxṭt mình àng mà thôfyxti, ta đsbiqã cảm thâwknóy đsbiqâwknòy đsbiqủ lăxjaóm rôfyxt̀i. Nhưsxht̃ng lơgbkèi nói nhưsxhtwknọy, ta đsbiqã nói râwknót nhiêxdtk̀u râwknót nhiêxdtk̀u, nhưsxhtng mà nàng khôfyxtng nghe môfyxṭt tiêxdtḱng nào”.

 

“Vu pháp của nàng vôfyxt́n hơgbken hăxjaỏn nhưsxht̃ng chiêxdtḱn sĩ bình thưsxhtơgbkèng, chăxjaỏng mâwknóy chôfyxt́c thâwknon thêxdtk̉ ta đsbiqã bị chịu cả trăxjaom ngàn vêxdtḱt thưsxhtơgbkeng, nhưsxhtng mà, môfyxt̃i lâwknòn trêxdtkn ngưsxhtơgbkèi ta thụ thưsxhtơgbkeng, nó tưsxhṭ đsbiqôfyxṭng hâwknóp thụ lêxdtḳ khí xung quanh rôfyxt̀i khang phục, thâwknọm chí ta còn cảm giác, môfyxt̃i lâwknòn Linh Lung đsbiqáng ta, lưsxhṭc lưsxhtơgbkẹng ta ngưsxhtơgbkẹc lại còn tăxjaong thêxdtkm. Cuôfyxt́i cùng, Linh Lung cũng đsbiqã phát hiêxdtḳn ra đsbiqxdtk̉m này, săxjaóc măxjaọt nàng trăxjaóng bêxdtḳch nhưsxht chêxdtḱt, phảng phâwknót vẻ tuyêxdtḳt vọng”.

 

Thú Thâwknòn mỉm cưsxhtơgbkèi, hôfyxt̀i ưsxht́c lại, chỉ thâwknóy nét măxjaọt y càng lúc càng thêxdtkm thôfyxt́ng khôfyxt̉: “Ta tưsxht̀ tưsxht̀ băxjaót đsbiqâwknòu có cảm giác, Linh Lung trong lòng thưsxhṭa sưsxhṭ hâwknọn ta, nàng nhưsxht phát cuôfyxt̀ng lêxdtkn dùng mọi loại vu pháp đsbiqêxdtk̉ đsbiqôfyxt́i phó vơgbkéi ta, thâwknon thêxdtk̉ ta tuy bâwknót tưsxht̉ bâwknót diêxdtḳt, nhưsxhtng lòng ta thưsxhṭ sưsxhṭ râwknót khó chịu, do vâwknọy tưsxht̀ đsbiqó vêxdtk̀ sau, ta tưsxhṭ mình trôfyxt́n thoát đsbiqi. Nhưsxhtng trêxdtkn đsbiqưsxhtơgbkèng chạy trôfyxt́n, nhưsxht̃ng ngưsxhtơgbkèi găxjaọp ta đsbiqêxdtk̀u bị dọa sơgbkẹ chêxdtḱt khiêxdtḱp, sau đsbiqó ta mơgbkéi biêxdtḱt đsbiqưsxhtơgbkẹc, hình dáng ban đsbiqâwknòu của ta, đsbiqôfyxt́i vơgbkéi ngưsxhtơgbkèi bình thưsxhtơgbkèng mà nói, thưsxhṭa sưsxhṭ râwknót là đsbiqáng sơgbkẹ”.

 

Y nhẹ nhàng vôfyxt̃ đsbiqâwknòu ác thú ơgbkẻ bêxdtkn mình, nói: “Hình dạng của ta lúc đsbiqó, khôfyxtng thêxdtk̉ nào xâwknóu xí hơgbken đsbiqưsxhtơgbkẹc”.

 

“Rơgbkèi xa Linh Lung, ta tiêxdtḱn vào Thâwknọp Vạn Đyjgzại Sơgbken, khôfyxtng lâwknou sau, ta phát hiêxdtḳn ra huyêxdtḳt đsbiqôfyxṭng này, nhâwknon tiêxdtḳn tạm thơgbkèi ơgbkẻ lại đsbiqâwknoy. Nhưsxhtng ta muôfyxt́n quay trơgbkẻ lại, ta toàn tâwknom toàn ý, kỳ thâwknọt chỉ muôfyxt́n ơgbkẻ chung môfyxṭt chôfyxt̃ vơgbkéi Linh Lung. Do đsbiqó cuôfyxt́i cùng ta cũng quay trơgbkẻ lại, nhưsxhtng đsbiqón tiêxdtḱp ta chính là trâwknọn pháp này”.

 

Ngọn lưsxht̉a trong hỏa bôfyxt̀n phát ra tiêxdtḱng lép bép, tưsxhṭa hôfyxt̀ nhưsxht đsbiqáp lại lơgbkèi nói của Thú Thâwknòn.

 

“Ta khôfyxtng nghĩ răxjaòng trêxdtkn thêxdtḱ gian này lại có môfyxṭt lưsxhṭc lưsxhtơgbkẹng khủng bôfyxt́ đsbiqêxdtḱn mưsxht́c nhưsxhtwknọy, Linh Lung dùng pháp lưsxhṭc của Huyêxdtk̀n Hỏa Giám, bôfyxt́ trí Bát Hung Huyêxdtk̀n Hỏa Pháp trâwknọn, triêxdtḳu xuâwknót Bát Hoang Hỏa Long, dưsxhtơgbkéi ngọn lưsxht̉a tâwknọp trung sưsxht́c mạnh của cả thiêxdtkn đsbiqịa vạn vâwknọt đsbiqó, cho dù thâwknon thêxdtk̉ ta là bâwknót tưsxht̉ bâwknót diêxdtḳt, khôfyxtng ngơgbkè nguyêxdtkn khí đsbiqại thưsxhtơgbkeng, hình thêxdtk̉ bị huỷ diêxdtḳt”.

 

“Ta liêxdtk̀u mạnh nói vơgbkéi Linh Lung, ta khôfyxtng muôfyxt́n làm bâwknót cưsxht́ chuyêxdtḳn gì khác, ta chỉ muôfyxt́n sôfyxt́ng chung vơgbkéi nàng môfyxṭt chôfyxt̃ mà thôfyxti, nhưsxhtng nàng tưsxhtơgbkẻng nhưsxht khôfyxtng nghe thâwknóy đsbiqxdtk̀u gì, chỉ muôfyxt́n thiêxdtku chêxdtḱt ta. Cuôfyxt́i cùng ta chạy trôfyxt́n vào nơgbkei hoang dã, rôfyxt̀i cuôfyxt́i cùng cũng quay trơgbkẻ lại sơgbken đsbiqôfyxṭng này. Ta khôfyxtng biêxdtḱt tại sao Linh Lung lại đsbiqôfyxt́i xưsxht̉a vơgbkéi ta nhưsxhtwknọy, ta thâwknọt khôfyxtng can tâwknom, ta chỉ muôfyxt́n sôfyxt́ng chung vơgbkéi nàng mà thôfyxti”.

 

“Sau khi trơgbkẻ lại nơgbkei đsbiqâwknoy, nhơgbkè có hung lêxdtḳ đsbiqăxjaọc biêxdtḳt chỉ có tại Thâwknọp Vạn Đyjgzại Sơgbken, ta nhanh chóng hôfyxt̀i phục, lâwknòn này ta quyêxdtḱt đsbiqịnh lăxjaọng lẽ đsbiqi tìm nàng, nàng khôfyxtng ngơgbkè cũng truy đsbiqfyxt̉i theo ta. Nàng dâwknõn theo bảy dũng sĩ, truy đsbiqfyxt̉i đsbiqêxdtḱn côfyxt̉ đsbiqôfyxṭng này, nàng đsbiqi vào trong đsbiqêxdtk̉ găxjaọp riêxdtkng ta”.

 

“Ta khôfyxtng có ý gì khác, nhâwknon vì ta vôfyxt́n do nàng sáng tạo ra, nêxdtḱu nói trong thiêxdtkn hạ có ngưsxhtơgbkèi có khả năxjaong đsbiqôfyxt́i phó vơgbkéi ta, hiêxdtk̉u ta, ngoài nàng ra còn ai khac nưsxht̃a? Nhưsxhtng ta thâwknọt sưsxhṭ khôfyxtng hiêxdtk̉u dưsxhtơgbkẹc, tại sao nàng lại đsbiqôfyxt́i xưsxht̉ vơgbkéi ta nhưsxhtwknọy, ta đsbiqã nói vơgbkéi nàng râwknót nhiêxdtk̀u lơgbkèi, tại sao nàng khôfyxtng thèm đsbiqêxdtk̉ ý đsbiqêxdtḱn. Nhưsxhtng lâwknòn này, khôfyxtng ngơgbkè Linh Lung đsbiqã trả lơgbkèi ta, nàng nói: Kỳ thâwknọt tâwknót cả đsbiqêxdtk̀u là lôfyxt̃i của nàng, nàng đsbiqã tạo ra môfyxṭt quái vâwknọt nhưsxht ta, là lôfyxt̃i lâwknòm lơgbkén nhâwknót của nàng. Bơgbkẻi vì ta đsbiqưsxhtơgbkẹc sinh ra tưsxht̀ thiêxdtkn đsbiqịa lêxdtḳ khí, trơgbkèi sinh có ham muôfyxt́n giêxdtḱt ngưsxhtơgbkèi, nêxdtḱu đsbiqêxdtk̉ cho ta sôfyxt́ng sót, chỉ sơgbkẹ sẽ tạo kiêxdtḱp nạn thảm hiêxdtḱt cho thêxdtḱ gian”.

 

“Ta liêxdtk̀u mạng giải thích vơgbkéi nàng, nói là ta khôfyxtng muôfyxt́n đsbiqxdtk̀u đsbiqó, ta chỉ muôfyxt́n sôfyxt́ng chung vơgbkéi nàng mà thôfyxti, ta khôfyxtng muôfyxt́n bâwknót cưsxht́ đsbiqxdtk̀u gì khác”.

 

“Nhưsxhtng nàng chỉ thêxdtksxhtơgbkeng cưsxhtơgbkèi khôfyxt̉, nói là nàng tin ta, kỳ thâwknọt nàng chưsxhta bao giơgbkè khôfyxtng muôfyxt́n sôfyxt́ng chung vơgbkéi ta, chỉ có đsbiqxdtk̀u, chỉ có đsbiqxdtk̀u… nêxdtḱu sau khi nàng chêxdtḱt đsbiqi?”.

 

xdtkn trong côfyxt̉ đsbiqôfyxṭng, tưsxht̀ nơgbkei xa xôfyxti thăxjaom thăxjaỏm, phản gphâwknót nhưsxht có ngưsxhtơgbkèi thơgbkẻ dài trong bóng tôfyxt́i, hàng ngàn hàng vạn năxjaom vêxdtk̀ trưsxhtơgbkéc, khôfyxtng biêxdtḱt giọt nưsxhtơgbkéc măxjaót rơgbkei xuôfyxt́ng ngày đsbiqó có còn ai nhơgbké đsbiqêxdtḱn khôfyxtng?

 

“Ta si ngôfyxt́c đsbiqưsxht́ng đsbiqó, trong lòng hoàn toàn trôfyxt́ng rôfyxt̃ng, ta tưsxhṭ biêxdtḱt mình vôfyxt́n là bâwknót tưsxht̉ bâwknót diêxdtḳt, nhưsxhtng ta chưsxhta tưsxht̀ng nghĩ răxjaòng Linh Lung nàng có thêxdtk̉ phải chêxdtḱt. Ta cho đsbiqêxdtḱn nay vâwknõn còn nhơgbké rõ ràng, trêxdtkn khuôfyxtn măxjaọt nhơgbkẹt nhơgbkẹt nhưsxhtng vâwknõn phảng phâwknót nụ cưsxhtơgbkèi của Linh Lung, tưsxht̀ng giọt nưsxhtơgbkéc măxjaót rơgbkei xuôfyxt́ng. Lúc đsbiqó, nàng lại tiêxdtḱp tục phát đsbiqôfyxṭng Bát Hung Huyêxdtk̀n Hỏa Pháp trâwknọn, vâwknoy khôfyxt́n ta, môfyxṭt lâwknòn nưsxht̃a lại thiêxdtku cháy thâwknon thêxdtk̉ ta, nhưsxhtng khi đsbiqó ta lại hóa thành tinh hoa của lêxdtḳ kh1, nàng cuôfyxt́i cùng cũng khôfyxtng thêxdtk̉ tiêxdtku diêxdtḳt đsbiqưsxhtơgbkẹc”.

 

“Sau khi thi hành trâwknọn pháp, nguyêxdtkn khí của nàng đsbiqã bị thưsxhtơgbkeng tôfyxt̉n năxjaọng nêxdtk̀, nhưsxhtng ta vôfyxt́n là do nàng tạo ra, bêxdtkn trong ngọn lưsxht̉a, ta hỏi nàng, tại sao nàng lại đsbiqôfyxt́i xưsxht̉ nhưsxhtwknọy vơgbkéi ta…”

 

“Câwknou hỏi này, nàng khôfyxtng hêxdtk̀ trả lơgbkèi ta”

 

“Nàng bôfyxt́ trí trâwknọn pháp bêxdtkn trong côfyxt̉ đsbiqôfyxṭng, câwknóm chêxdtḱ lâwknóy ta, ngày đsbiqem thiêxdtku cháy ta, ngay khi ta hâwknóp thụ lêxdtḳ khí hôfyxt̀i phục, ngọn lưsxht̉a nóng bỏng sẽ lâwknọp tưsxht́c phâwknon huỷ ngay đsbiqxdtk̉m lêxdtḳ khí đsbiqó. Cuôfyxt́i cùng, nàng chăxjaom chăxjaom nhìn ta, đsbiqôfyxṭt nhiêxdtkn hỏi ta có tâwknom nguyêxdtḳn gì khôfyxtng?”.

 

Thú thâwknòn tưsxht̀ tưsxht̀ mỉm cưsxhtơgbkèi, nói tiêxdtḱp: “Tâwknom nguyêxdtḳn, ta còn có thêxdtk̉ có tâwknom nguyêxdtḳn gì đsbiqâwknoy? Toàn bôfyxṭ tâwknom nguyêxdtḳn của ta bâwknót quá chỉ là muôfyxt́n sôfyxt́ng chung vơgbkéi nàng mà thôfyxti. Do đsbiqó ta hỏi nàng, tại sao ta khôfyxtng thêxdtk̉ sôfyxt́ng chung môfyxṭt chôfyxt̃ vơgbkéi nàng? Linh Lung cúi đsbiqâwknòu, châwknọm rãi nói, bơgbkẻi vì ta khôfyxtng phải là ngưsxhtơgbkèi, thâwknọm chí còn khôfyxtng phải là môfyxṭt sinh linh chủ đsbiqịnh là bọn ta khôfyxtng thêxdtk̉ sôfyxt́ng chung vơgbkéi nhau đsbiqưsxhtơgbkẹc”.

 

“Ta sau đsbiqó ơgbkẻ bêxdtkn trong ngọn lưsxht̉a, nhìn thăxjaỏng vào nàng, lơgbkén giọng nói: Vâwknọy thì nàng hãy đsbiqêxdtk̉ cho ta trơgbkẻ thành ngưsxhtơgbkèi đsbiqi!”.

 

Giọng nói của y hôfyxt́t nhiêxdtkn cao vút, dưsxht̃ dôfyxṭi quay đsbiqâwknòu lại, ngâwknỏng đsbiqâwknòu lêxdtkn nhìn vòm huyêxdtḳt đsbiqôfyxṭng, hôfyxtxdtkn môfyxṭt tiêxdtḱng lơgbkén.

 

“Hãy đsbiqêxdtk̉ ta trơgbkẻ thành ngưsxhtơgbkèi đsbiqi!...”

 

“Âfmll̀m…”. Bôfyxt́n vách tưsxhtơgbkèng châwknón đsbiqôfyxṭng, loạn thạch lả tả rơgbkei xuôfyxt́ng, âwknom thanh tưsxhṭa nhưsxhtwknóm đsbiqôfyxṭng, làm đsbiqxdtḱc cả tai.

 

Giưsxht̃a đsbiqám bụi mù mịt, Thú Thâwknòn tưsxht̀ tưsxht̀ cúi đsbiqâwknòu xuôfyxt́ng.

 

“Sau đsbiqó, chuyêxdtḳn gì đsbiqã xảy ra?” Nưsxht̃ tưsxht̉ trong bóng tôfyxt́i câwknót tiêxdtḱng hỏi.

 

“…Nàng dưsxhtơgbkèng nhưsxht si ngôfyxt́c đsbiqưsxht́ng đsbiqó, hôfyxt̀i lâwknou sau, khôfyxtng hêxdtk̀ nhúc nhích chút nào. Ta chịu đsbiqưsxhṭng nôfyxt̃i thôfyxt́ng khôfyxt̉ bị lưsxht̉a thiêxdtku đsbiqôfyxt́t, đsbiqã hoàn toàn thâwknót vọng. Nhưsxhtng sau đsbiqó, nàng đsbiqôfyxṭt nhiêxdtkn ngâwknỏng đsbiqâwknòu lêxdtkn, dưsxht̀n lại pháp trâwknọn, đsbiqi đsbiqêxdtḱn bêxdtkn ngưsxhtơgbkèi ta. Ta chỉ biêxdtḱt nhìn nàng, khôfyxtng biêxdtḱt nàng đsbiqịnh làm gì?”.

 

“Nàng châwknọm rãi nói vơgbkéi ta: Đyjgzúng, nàng đsbiqã khôfyxtng côfyxtng băxjaòng vơgbkéi ta. Sau đsbiqó nàng…” Nói tơgbkéi đsbiqâwknoy, thanh âwknom của Thú Thâwknòn khôfyxtng hiêxdtk̉u vì su, đsbiqôfyxṭt nhiêxdtkn băxjaót đsbiqâwknòu khẽ run râwknỏy, “Nàng băxjaót đsbiqâwknòu tụng niêxdtḳm môfyxṭt tràn chú thâwknòn bí, châwknòm châwknọm rút ra môfyxṭt thanh đsbiqao, sau đsbiqó băxjaót đsbiqâwknòu… tưsxht̀ng đsbiqao tưsxht̀ng đsbiqao môfyxṭt căxjaót vào ngưsxhtơgbkèi mình”.

 

“Cái gì?” Nưsxht̃ tưsxht̉ trong bóng tôfyxt́i knh hoảng hôfyxtxdtkn môfyxṭt tiêxdtḱng.

 

“Ta si ngôfyxt́c đsbiqưsxht́ng đsbiqó, khôfyxtng, ta râwknót sơgbkẹ hãi, thưsxhṭc sưsxhṭ râwknót sơgbkẹ hãi, thưsxhṭa sưsxhṭ khôfyxtng hiêxdtk̉u nàng làm vâwknọy đsbiqêxdtk̉ làm gì. Tưsxht̀ tưsxht̀ Linh Lung dùng chính huyêxdtḱt nhục của nàng thâwknọm chí dùng chính xưsxhtơgbkeng côfyxt́t của nàng, tạo nêxdtkn bưsxht́c tưsxhtơgbkẹng ngưsxhtơgbkèi trêxdtkn măxjaọt đsbiqâwknót, sau đsbiqó, nàng đsbiqăxjaọt ta năxjaòm ơgbkẻ phía trêxdtkn bưsxht́c tưsxhtơgbkẹng, theo tưsxht̀ng lơgbkèi chú của nàng, ta tưsxht̀ tưsxht̀ dung nhâwknọp vào bưsxht́c tưsxhtơgbkẹng này, ý thưsxht́c ta dâwknòn dâwknòn mơgbkefyxt̀ đsbiqi”.

 

“Ta nghe thâwknóy thanh âwknom của nàng càng lúc càng nhỏ đsbiqi, nhưsxhtng vâwknõn có thêxdtk̉ nghe đsbiqưsxhtơgbkẹc lơgbkèi nàng nói: nàng cuôfyxt́i cùng cũng có thêxdtk̉ làm cho ta đsbiqưsxhtơgbkẹc môfyxṭt viêxdtḳc, ngày sau chỉ câwknòn có ngưsxhtơgbkèi tìm đsbiqưsxhtơgbkẹc năxjaom thánh khí, đsbiqăxjaọt lêxdtkn bưsxht́c tưsxhtơgbkẹng này, ta có thêxdtk̉ phục sinh tưsxht̀ cái chêxdtḱt, sau khi ta phục sinh rôfyxt̀i, ta măxjaọc dù vâwknõn còn có yêxdtku lưsxhṭc, nhưsxhtng bôfyxṭ xưsxhtơgbkeng này vôfyxt́n là của ngưsxhtơgbkèi, vì đsbiqã là ngưsxhtơgbkèi, nêxdtkn khôfyxtng còn thâwknon thêxdtk̉ bâwknót diêxdtḳt nưsxht̃a”.

 

“Nàng nói nàng môfyxṭt lòng câwknòu trưsxhtơgbkèng sinh, mạo phạm thiêxdtkn đsbiqạo, tạo ra môfyxṭt quái vâwknọt nhưsxht ta, sau đsbiqó lại phát sinh tình cảm bâwknót luâwknon, sai lại càng thêxdtkm sai, cũng vì ta, nàng đsbiqã hại vôfyxtfyxt́ tính mạng, tạo ra hạo kiêxdtḱp to lơgbkén cho ngưsxhtơgbkèi trong thiêxdtkn hạ”.

 

“Nhưsxhtng nàng cũng đsbiqã hại ta, thưsxhṭc ra thì… nói đsbiqêxdtḱn đsbiqâwknoy, nàng khôfyxtng nói thâwknom gì nưsxht̃a, ý thưsxht́c của ta cũng đsbiqã tưsxht̀ tưsxht̀ mâwknót đsbiqi, trong lòng trôfyxt́ng rôfyxt̃ng, chỉ nghe câwknou nói cuôfyxt́i cùng của nàng:

 

‘Ta sẽ ơgbkẻ lại đsbiqâwknoy bôfyxt̀i tiêxdtḱp ngưsxhtơgbkei…”

 

“Câwknou nói đsbiqó, ta nhâwknót thơgbkèi khôfyxtng minh bạch đsbiqưsxhtơgbkẹc”.

 

“Cho đsbiqêxdtḱn khi ta vạn năxjaom sau phục sinh tưsxht̀ cái chêxdtḱt, môfyxṭt lâwknòn nưsxht̃a đsbiqưsxht́ng tại cưsxht̉a côfyxt̉ đsbiqôfyxṭng”.

 

“Môfyxṭt pho tưsxhtơgbkẹng, bị mưsxhta gió tuyêxdtḱt sưsxhtơgbkeng vùi dâwknọp, chịu đsbiqưsxhṭng ngày nóng đsbiqêxdtkm lạnh, môfyxṭt bưsxht́c tưsxhtơgbkẹng ngưsxhtơgbkèi vâwknõn đsbiqang chăxjaom chú nhìn vào bêxdtkn trong côfyxt̉ đsbiqôfyxṭng”.

 

“Ta ôfyxtm lâwknóy nàng”

 

“Ta đsbiqã hiêxdtk̉u rõ”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.