Hơ
leeli thơ
leel̉ quỷ dị tạo thành luô
evmh̀ng khí nóng tư
ucll̀ng đ
lelfơ
leeḷt lan truyê
ifgẁn trong khô
evmhng khí, ngọn lư
ucll̉a như
ucll nhe nanh múa vuô
evmh́t, đ
lelfâ
vynìy vẻ đ
lelfe dọa, như
ucllng khô
evmhng tiê
ifgẃp tục bàng trư
ucllơ
leeĺn nư
ucll̃a, tư
uclḷa hô
evmh̀ như
ucll đ
lelfã đ
lelfạt đ
lelfê
ifgẃn mư
uclĺc cư
uclḷc hạn của nó. Mă
gufẹc dù vâ
vynịy, phía dư
ucllơ
leeĺi ngọn lư
ucll̉a đ
lelfang cháy này, mă
gufẹt đ
lelfâ
vynít vâ
vynĩn còn dâ
vyníu vê
ifgẃt nư
uclĺt nẻ, trong khi đ
lelfó, cái hỏa bô
evmh̀n cũ kỹ lại vâ
vynĩn an nhiê
ifgwn khô
evmhng suy suyê
ifgw̃n chút nào.
Ánh lư
ucll̉a bâ
vynịp bùng hă
guféc vào làm mă
gufét của Thú Thâ
vynìn phảng phâ
vynít như
ucll đ
lelfang bùng cháy.
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ đ
lelfó đ
lelfư
uclĺng trư
ucllơ
leeĺc ngọn lư
ucll̉a, câ
vynít giọng cư
ucllơ
leel̀i lạnh lùng, nói: “Pháp lư
uclḷa của ngư
ucllơ
leeli chư
uclla hô
evmh̀i phục hă
gufẻn, ngư
ucllơ
leeli cô
evmh́ ý muô
evmh́n gạt ta sao? Tuy nhiê
ifgwn nê
ifgẃu nói ră
gufèng pháp trâ
vynịn này khô
evmhng có Huyê
ifgẁn Hỏa Giám thô
evmhi đ
lelfô
evmḥng, ngày trư
ucllơ
leeĺc lúc ngư
ucllơ
leeli phục sinh đ
lelfã bị phá hủy, thì uy lư
uclḷc của nó vô
evmh́n khô
evmhng chỉ dư
ucll̀ng lại ơ
leel̉ mư
uclĺc này đ
lelfâ
vyniu.
Gư
ucllơ
leelng mă
gufẹt anh tuâ
vynín của Thú Thâ
vynìn khô
evmhng có bâ
vynít cư
uclĺ đ
lelfô
evmḥng tĩnh gì, bình tĩnh đ
lelfáp lơ
leel̀i: “Ngư
ucllơ
leeli dĩ nhiê
ifgwn là phải đ
lelfê
ifgẁ phòng ta rô
evmh̀i, ra chỉ khô
evmhng hiê
ifgw̉u mô
evmḥt đ
lelfiê
ifgẁu, tại sao ngư
ucllơ
leeli lại đ
lelfê
ifgẃn đ
lelfê
ifgw̉ cư
uclĺu ta?”
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ hă
guféng giọng mô
evmḥt tiê
ifgẃng, nói: “Ta khô
evmhng tô
evmh́t như
ucll ngư
ucllơ
leeli nói đ
lelfâ
vyniu, mô
evmḥt là vì ta muô
evmh́n chính mă
gufét nhìn thâ
vyníy kỹ trâ
vynịn truyê
ifgẁn thuyê
ifgẃt của Vu tô
evmḥc, mô
evmḥt lý do khác là ta nhìn bọn Vâ
vynin lão đ
lelfâ
vynìu ơ
leel̉ Phâ
vynìn Hư
ucllơ
leelng Cô
evmh́c khô
evmhng thuâ
vynịn mă
gufét chút nào”.
Thú Thâ
vynìn cư
ucllơ
leel̀i nhẹ, tư
uclḷa hô
evmh̀ như
ucll khô
evmhng lý gì tơ
leeĺi lơ
leel̀i của nư
ucll̃ tư
ucll̉ kia, nói: “Vâ
vynin Dịch Lam tuy đ
lelfã bô
evmḥi ư
ucllơ
leeĺc, như
ucllng cũng phải nói là ta vô
evmh́n khô
evmhng tin tư
ucllơ
leel̉ng lă
gufém vào y, ngày đ
lelfó nê
ifgẃu ta chiê
ifgẃn thă
guféng tại Thanh Vâ
vynin Sơ
leeln, y nhâ
vynít đ
lelfịnh khô
evmhng dám khô
evmhng nghe lơ
leel̀i. Đ
jomgánh ngư
ucllơ
leel̀i ngã xuô
evmh́ng, chă
gufẻng phải là hàn đ
lelfô
evmḥng của đ
lelfa sô
evmh́ con ngư
ucllơ
leel̀i hay sao?”.
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ đ
lelfáp lơ
leel̀i: “Thâ
vynịt đ
lelfáng tiê
ifgẃc là y khô
evmhng biê
ifgẃt ră
gufèng, ta vơ
leeĺi ngư
ucllơ
leeli khô
evmhng cùng mô
evmḥt dạng, có giê
ifgẃt cũng khô
evmhng chê
ifgẃt đ
lelfâ
vyniu”.
Ánh mă
gufét Thú Thâ
vynìn thâ
vynim thuý, nhìn chă
gufem chă
gufem vào khoảng tô
evmh́i phía sau ánh lư
ucll̉a, lư
ucll̉a cháy bâ
vynịp bùng, như
ucllng tư
uclḷa hô
evmh̀ như
ucll khô
evmhng thê
ifgw̉ chiê
ifgẃu tơ
leeĺi đ
lelfó đ
lelfư
ucllơ
leeḷc.
“Ngư
ucllơ
leeli làm sao biê
ifgẃt là ta bị giê
ifgẃt cũng khô
evmhng chê
ifgẃt, nê
ifgẃu bâ
vyniy giơ
leel̀ ta nói vơ
leeĺi ngư
ucllơ
leeli, ta vâ
vynĩn có thê
ifgw̉ bị giê
ifgẃt, ngư
ucllơ
leeli nghĩ thê
ifgẃ nào?” Y nhìn vào bóng tô
evmh́i, khóe miê
ifgẉng vâ
vynĩn phảng phâ
vynít nét cư
ucllơ
leel̀i mơ
leel̀ nhạt, vư
ucll̀a có vẻ gâ
vyniy hâ
vynín lại vư
ucll̀a có vẻ dụ hoă
gufẹc, châ
vynịm rãi câ
vynít tiê
ifgẃng.
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ â
vyníy đ
lelfô
evmḥt nhiê
ifgwn khô
evmhng nói tiê
ifgẃng nào, bê
ifgwn trong sơ
leeln đ
lelfô
evmḥng, chỉ còn nghe tiê
ifgẃng lư
ucll̉a cháy lép bép, khô
evmhng biê
ifgẃt tại sao nê
ifgẃu so sánh vơ
leeĺi lúc đ
lelfâ
vynìu, bâ
vynìu khô
evmhng khí càng im lă
gufẹng mô
evmḥt cách chê
ifgẃt chóc.
Khô
evmhng biê
ifgẃt bao lâ
vyniu sau, Thú Thâ
vynìn đ
lelfô
evmḥt nhiê
ifgwn nói: “Chúng ta đ
lelfã biê
ifgẃt nhau cho đ
lelfê
ifgẃn hô
evmhm nay là đ
lelfã đ
lelfư
ucllơ
leeḷc bao nhiê
ifgwu nam rô
evmh̀i?”
Mô
evmḥt hô
evmh̀i lâ
vyniu sau, nư
ucll̃ tư
ucll̉ â
vyníy lạnh lùng trả lơ
leel̀i: “Khô
evmhng nhơ
leeĺ nư
ucll̃a, ngày â
vyníy ta vư
ucll̀a đ
lelfă
guféc đ
lelfạo, vô
evmh tình lạc vào chô
evmh́n này, ngư
ucllơ
leeli nói thư
ucll̉ xem, tại sao lúc â
vyníy ngư
ucllơ
leel̀i lại đ
lelfô
evmh́i xư
ucll̉ tô
evmh́t vơ
leeĺi ta?”
Thú Thâ
vynìn mỉm cư
ucllơ
leel̀i, châ
vynịm rãi cúi đ
lelfâ
vynìu, vẻ mă
gufẹt càng lúc càng lô
evmḥ rõ nét mê
ifgẉt mỏi, trả lơ
leel̀i: “Ta tuy lúc đ
lelfó chư
uclla phải là ngư
ucllơ
leel̀i, như
ucllng cũng khô
evmhng thê
ifgw̉ chịu nô
evmh̉i sư
uclḷ cô
evmh đ
lelfơ
leeln”.
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ im lă
gufẹng hô
evmh̀i lâ
vyniu, phảng phâ
vynít như
ucll giâ
vynịt mình, hô
evmh̀i lâ
vyniu sau nói: “Tại sao ngư
ucllơ
leeli hô
evmhm nay có vẻ khác hă
gufẻn mọi ngày? Trư
ucllơ
leeĺc đ
lelfâ
vyniy ngư
ucllơ
leeli chư
uclla tư
ucll̀ng nói chuyê
ifgẉn như
ucll vâ
vynịy bao giơ
leel̀”.
Bơ
leel̀ vai Thú Thâ
vynìn khẽ run lê
ifgwn, phát ra hai tiê
ifgẃng ho dư
ucll̃ đ
lelfô
evmḥi, như
ucllng trê
ifgwn mă
gufẹt y vâ
vynĩn đ
lelfiê
ifgw̉m mô
evmḥt nụ cuơ
leel̀i, tụa hô
evmh̀ như
ucll khô
evmhng có gì đ
lelfáng đ
lelfê
ifgw̉ vào mă
gufét y: “Ngư
ucllơ
leeli thâ
vyníy ta giô
evmh́ng như
ucll mô
evmḥt ngư
ucllơ
leel̀i bình thư
ucllơ
leel̀ng să
gufép chê
ifgẃt có đ
lelfúng khô
evmhng?”
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ dư
ucllơ
leel̀ng như
ucll lâ
vynịp tư
uclĺc trả lơ
leel̀i y: “Như
ucllng ngư
ucllơ
leeli khô
evmhng phải là ngư
ucllơ
leel̀i!”
“Làm sao ngư
ucllơ
leeli biê
ifgẃt ta khô
evmhng phải là ngư
ucllơ
leel̀i?”
…
Ngọn lư
ucll̉a trong hỏa bô
evmh̀n đ
lelfô
evmḥt nhiê
ifgwn bô
evmh́c cao lê
ifgwn, tư
uclḷa hô
evmh̀ như
ucll tiê
ifgẃng gâ
vynìm rú của hỏa long, sau đ
lelfó tư
ucll̀ tư
ucll̀ hạ xuô
evmh́ng, xung quanh tám góc của hung thâ
vynìn đ
lelfô
evmh̀ án cũng tư
ucll̀ tư
ucll̀ hạ xuô
evmh́ng, tỏa ánh sáng ảm đ
lelfạm, rô
evmh̀i tư
ucll̀ tư
ucll̀ tiê
ifgwu thâ
vynít trong bóng tô
evmh́i. Hỏa Long cũng dung nhâ
vynịp vào bê
ifgwn trong ngọn lư
ucll̉a, hóa thành ánh lư
ucll̉a bình thư
ucllơ
leel̀ng, xung quanh bóng đ
lelfê
ifgwm bao trùm, chỉ có chô
evmh̃ gâ
vynìn hỏa bô
evmh̀n là vâ
vynĩn còn ánh sáng.
“Ngư
ucllơ
leeli đ
lelfã làm gì vơ
leeĺi chính mình rô
evmh̀i?”. Mô
evmḥt lúc sau, nư
ucll̃ tư
ucll̉ nhẹ nhàng câ
vynít tiê
ifgẃng hỏi.
Thú Thâ
vynìn khô
evmhng trả lơ
leel̀i, cũng khô
evmhng nói gì thê
ifgwm, nét mă
gufẹt y mô
evmh̃i lúc mô
evmḥt mê
ifgẉt mỏi, châ
vynìm châ
vynịm giơ
leel tay lê
ifgwn. Trong ánh lư
ucll̉a, nhìn thâ
vyníy cô
evmh̉ tay phải của y, nư
ucllơ
leeĺc ta phảng phâ
vynít mâ
vynít đ
lelfi vẻ trơ
leeln láng, chỉ còn mô
evmḥt màu xám xịt, mơ
leel̀ mơ
leel̀ bê
ifgwn trong, có thê
ifgw̉ nhìn thâ
vyníy như
ucll̃ng mạch máu đ
lelfỏ sâ
vynĩm.
Thú Thâ
vynìn nhìn đ
lelfám mạch máu mô
evmḥt hô
evmh̀i lâ
vyniu, khẽ lă
guféc đ
lelfâ
vynìu, nhẹ nhàng dùng tay rạch mô
evmḥt đ
lelfư
ucllơ
leel̀ng ơ
leel̉ cô
evmh̉ tay, ngay lâ
vynịp tư
uclĺc, trê
ifgwn cô
evmh̉ tay xuâ
vynít hiê
ifgẉn mô
evmḥt vê
ifgẃt đ
lelfư
uclĺt, tư
ucll̀ đ
lelfó tư
ucll̀ng giọt máu tư
ucll̀ tư
ucll̀ nhỏ xuô
evmh́ng.
Máu!
Máu đ
lelfỏ tư
ucllơ
leeli!
“Làm sao có thê
ifgw̉ xảy ra chuyê
ifgẉn như
ucll vâ
vynịy…”. Nư
ucll̃ tư
ucll̉ trong bóng tô
evmh́i tư
uclḷa hô
evmh̀ như
ucll quá sư
uclĺc kinh ngạc khô
evmhng thô
evmh́t ra thê
ifgwm đ
lelfư
ucllơ
leeḷc lơ
leel̀i nào, nư
ucll̉a ngày sau, nàng dư
ucllơ
leel̀ng như
ucll đ
lelfã hoàn hô
evmh̀n lại, ngạc nhiê
ifgwn hỏi: “Ngư
ucllơ
leeli… ngư
ucllơ
leeli sao lại biê
ifgẃn thành ngư
ucllơ
leel̀i rô
evmh̀i!”
Thú Thâ
vynìn khô
evmhng nói gì, chỉ mỉm cư
ucllơ
leel̀i, nhìn nét cư
ucllơ
leel̀i trâ
vynìm mă
gufẹc của y, khô
evmhng ai biê
ifgẃt đ
lelfư
ucllơ
leeḷc đ
lelfó là nụ cư
ucllơ
leel̀i chua chát hay hạnh phúc.
“Thì ra là vâ
vynịy, ta vô
evmh́n trong lòng cũng thâ
vyníy kỳ quái ngư
ucllơ
leeli vô
evmh́n bâ
vynỉm lê
ifgẉ khí đ
lelfâ
vynít trơ
leel̀i mà sinh ra, đ
lelfư
ucllơ
leelng nhiê
ifgwn là bâ
vynít tư
ucll̉ bâ
vynít diê
ifgẉt, vâ
vynịy mà dư
ucllơ
leeĺi Tru Tiê
ifgwn trong trâ
vynịn chiê
ifgẃn Thanh Vâ
vynin Sơ
leeln lại thụ thư
ucllơ
leelng. Nguyê
ifgwn lai khô
evmhng biê
ifgẃt tư
ucll̀ lúc nào, ngư
ucllơ
leel̀i đ
lelfã bíê
ifgwn thành mô
evmḥt con ngư
ucllơ
leel̀i hô
evmhi thô
evmh́i vâ
vynịy? Ha ha ha…”
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ â
vyníy khô
evmhng biê
ifgẃt là do thâ
vyníy chuyê
ifgẉn quá hoang đ
lelfư
ucllơ
leel̀ng, hay là do khô
evmhng thê
ifgw̉ tư
uclḷ khô
evmh́ng chê
ifgẃ, bô
evmh̃ng nhiê
ifgwn phá lê
ifgwn cư
ucllơ
leel̀i.
Ánh mă
gufét của Thú Thâ
vynìn ngư
ucllng đ
lelfọng nhìn lê
ifgwn mâ
vyníy giọt máu trê
ifgwn cô
evmh̉ ta, trong ánh mă
gufét â
vynỉn ư
ucllơ
leeĺc như
ucll có tình cảm khô
evmhng thê
ifgw̉ diê
ifgw̃n đ
lelfạt bă
gufèng lơ
leel̀i, vư
ucll̀a như
ucll hoan hỉ, vư
ucll̀a như
ucll bi thư
ucllơ
leelng.
“Ta chư
uclla bao giơ
leel̀ là… mô
evmḥt con ngư
ucllơ
leel̀i hô
evmhi thô
evmh́i…” Y cuơ
leel̀i mê
ifgẉt mỏi “Ta đ
lelfê
ifgẃn thê
ifgẃ gian này, kê
ifgw̉ tư
ucll̀ ngày có thâ
vynìn thư
uclĺc, cũng vô
evmh́n khô
evmhng phải là con ngư
ucllơ
leel̀i rô
evmh̀i”.
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ â
vyníy giâ
vynịt mình, hỏi lại: “Ngư
ucllơ
leeli nói cái gì?”.
Thú Thâ
vynìn tư
ucll̀ tư
ucll̀ quay đ
lelfâ
vynìu, vọng nhìn vê
ifgẁ phía ngọn lư
ucll̉a, cháy rư
uclḷc trong hỏa bô
evmh̀n, â
vynim thanh của y, tại nơ
leeli bóng tô
evmh́i và ánh sáng xen kẽ này, phảng phâ
vynít như
ucll đ
lelfang xuâ
vynít phát tư
ucll̀ nhiê
ifgẁu nhiê
ifgẁu nă
gufem vê
ifgẁ trư
ucllơ
leeĺc.
“Lúc ta có ý thư
uclĺc lâ
vynìn đ
lelfâ
vynìu tiê
ifgwn, đ
lelfã nhìn thâ
vyníy này, lúc đ
lelfó ta thâ
vynịm chí chư
uclla có thâ
vynin thê
ifgw̉, chỉ vào phút giâ
vyniy hoảng hô
evmh́t, thâ
vyníy nư
ucll̃ tư
ucll̉ đ
lelfó phảng phâ
vynít như
ucll đ
lelfang chă
gufem chú nhìn ta. Chỉ là thoe thơ
leel̀i gian, ta tư
ucll̀ tư
ucll̀ thành hình, chung quy đ
lelfã biê
ifgẃt nàng vô
evmh́n là ngư
ucllơ
leel̀i, là Vu nư
ucll̃ đ
lelfơ
leel̀i đ
lelfâ
vynìu tiê
ifgwn của Vu tô
evmḥc, tê
ifgwn nàng là Linh Lung”.
Ác thú Thao Thiê
ifgẃt ơ
leel̉ bê
ifgwn cạnh Thú Thâ
vynìn, rô
evmh́ng lê
ifgwn mô
evmḥt tiê
ifgẃng.
Thú Thâ
vynìn vư
ucllơ
leeln tay, khẽ vuô
evmh́t ve lê
ifgwn đ
lelfâ
vynìu của nó, ác thú lại an tĩnh nă
gufèm xuô
evmh́ng. Nư
ucll̃ tư
ucll̉ â
vyníy khô
evmhng nói tiê
ifgẃng nào, tư
uclḷa hô
evmh̀ như
ucll biê
ifgẃt ră
gufèng bí mâ
vynịt â
vynỉn giâ
vyníu sau bao nhiê
ifgwu nă
gufem ròng, cuô
evmh́i cùng cũng phải khai mơ
leel̉.
Ánh mă
gufét Thú Thâ
vynìn tư
ucll̀ tư
ucll̀ ô
evmhn nhu nhìn bô
evmh́n phía, ánh mă
gufét y vọng nhìn nơ
leeli bóng tô
evmh́i xa xă
gufem, ơ
leel̉ nơ
leeli xa xă
gufem trong huyê
ifgẉt đ
lelfô
evmḥng, dư
ucllơ
leel̀ng như
ucll có mô
evmḥt linh hô
evmh̀n đ
lelfang yê
ifgwn lă
gufẹng lă
guféng nghe.
“Bí thuâ
vynịt vu pháp của Linh Lung thu lâ
vyníy thiê
ifgwn đ
lelfịa lê
ifgẉ khí của Nam Cư
ucllơ
leelng, chă
gufét lọc lâ
vyníy tinh hoa, rô
evmh̀i tạo ra ta”.
Thú Thâ
vynìn nhẹ nhàng kê
ifgw̉ lại bí mâ
vynịt hàng ngàn hàng vạn nă
gufem mà chư
uclla có ai biê
ifgẃt đ
lelfư
ucllơ
leeḷc lai lịch: “Như
ucll̃ng anh hùng của Vu tô
evmḥc ngày â
vyníy, đ
lelfi theo Linh Lung đ
lelfê
ifgw̉ bao vâ
vyniy ta vào tư
ucll̉ đ
lelfịa, nê
ifgẃu chúng biê
ifgẃt đ
lelfư
ucllơ
leeḷc ta vô
evmh́n là do nư
ucllơ
leelng nư
ucllơ
leelng tô
evmhn kính của bọn chúng tư
uclḷ tay sáng tạo ra, khô
evmhng biê
ifgẃt trong lòng chúng sẽ nghĩ như
ucll thê
ifgẃ nào!”
Y cư
ucllơ
leel̀i nhẹ, lê
ifgẉ khí giê
ifgẃt ngư
ucllơ
leel̀i trư
ucllơ
leeĺc đ
lelfâ
vyniy, tư
uclḷa hô
evmh̀ như
ucll chư
uclla tư
ucll̀ng có trê
ifgwn ngư
ucllơ
leel̀i y, lúc này đ
lelfô
evmh́i vơ
leeĺi y, bâ
vynít quá chỉ là mô
evmḥt hô
evmh̀i ư
uclĺc mà thô
evmhi.
“Ta đ
lelfã tư
ucll̀ng hỏi Linh Lung râ
vynít nhiê
ifgẁu lâ
vynìn, tại sao lại tạo ra ta, như
ucllng nàng luô
evmhn luô
evmhn khô
evmhng muô
evmh́n trả lơ
leel̀i. Như
ucllng sau đ
lelfó cuô
evmh́i cùng ta cũng minh bạch, kỳ thâ
vynịt nàng làm vâ
vynịy cũng chỉ vì hai chư
ucll̃ mà thô
evmhi”.
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ khô
evmhng nhịn đ
lelfư
ucllơ
leeḷc hỏi: “Là chư
ucll̃ gì?”
Thú Thâ
vynìn lạnh nhạt trả lơ
leel̀i: “Trư
ucllơ
leel̀ng sinh!”
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ thanh â
vynim đ
lelfâ
vynìy vẻ ngạc nhiê
ifgwn hỏi lại: “Trư
ucllơ
leel̀ng sinh?”
Thù Thâ
vynìn gâ
vynịt đ
lelfâ
vynìu nói: “Khô
evmhng sai, ngư
ucllơ
leeli thâ
vyníy có tư
uclĺc cư
ucllơ
leel̀i khô
evmhng? Như
ucllng vào ngày â
vyníy, thư
uclḷc sư
uclḷ nàng là vì mục đ
lelfích này. Đ
jomgư
ucllơ
leelng thơ
leel̀i vu pháp của Linh Lung tạo nghê
ifgẉ đ
lelfã vư
ucllơ
leeḷt xa cô
evmh̉ nhâ
vynin, nhìn khă
gufép thiê
ifgwn hạ, tư
uclḷa hô
evmh̀ như
ucll khô
evmhng hê
ifgẁ có đ
lelfịch thủ, trong Vu tô
evmḥc, mọi ngư
ucllơ
leel̀i đ
lelfê
ifgẁu kính trọng nàng như
ucll thâ
vynìn linh. Nàng trơ
leel̉ nê
ifgwn buô
evmh̀n chán, ngô
evmh̀i khô
evmhng sinh viê
ifgẉc, nê
ifgwn tư
uclḷ tìm ra mục tiê
ifgwu cho mình. Nàng nghe nói vê
ifgẁ sai lâ
vynìm của bọn ngư
ucllơ
leel̀i tu đ
lelfạp ơ
leel̉ trung thô
evmh̉, mê
ifgw đ
lelfă
gufém trư
ucllơ
leel̀ng sinh mà khô
evmhng có cách nào đ
lelfạt đ
lelfư
ucllơ
leeḷc, như
ucllng dù sao đ
lelfó vâ
vynĩn là thiê
ifgwn đ
lelfạo, nàng tuy là mô
evmḥt nư
ucll̉ tư
ucll̃ thô
evmhng tuê
ifgẉ tuyê
ifgẉt thê
ifgẃm thuỷ chung cũng khô
evmhng có cách nào. Cuô
evmh́i cùng, nàng đ
lelfã nghĩ đ
lelfê
ifgẃn mô
evmḥt biê
ifgẉn pháp phi nhâ
vynin”.
“Phi nhâ
vynin…”
“Dư
ucllơ
leelng thọ của con ngư
ucllơ
leel̀i đ
lelfê
ifgẁu có giơ
leeĺi hạn, cho dù tu đ
lelfạo thành cô
evmhng, cũng chỉ sô
evmh́ng đ
lelfư
ucllơ
leeḷc vài tră
gufem nă
gufem. Như
ucllng đ
lelfô
evmh́i vơ
leeĺi như
ucll̃ng phi nhâ
vynin (khô
evmhng phải là ngư
ucllơ
leel̀i), thư
ucllơ
leel̀ng tính mạng của chúng râ
vynít dài, cũng như
ucll thiê
ifgwn đ
lelfịa tạo hóa, â
vynim dư
ucllơ
leelng lê
ifgw khí vâ
vynin vâ
vynin, kê
ifgw̉ tư
ucll̀ khi khai sinh trơ
leel̀i đ
lelfâ
vynít, vâ
vynĩn trư
ucllơ
leel̀ng tô
evmh̀n bâ
vynít diê
ifgẉt. Nàng kê
ifgw̉ tư
ucll̀ khi nghĩ đ
lelfê
ifgẃn đ
lelfiê
ifgẁu này, liê
ifgẁn tâ
vynị tâ
vynim nghiê
ifgwn cư
uclĺu, cuô
evmh́i cùng khô
evmhng ngơ
leel̀ nàng tư
ucll̀ trong chô
evmh́n vô
evmh sanh, đ
lelfã sáng tạo ra ta.”
“Nàng â
vyníy quả thâ
vynịt là tài giỏi…” Nư
ucll̃ tư
ucll̉ câ
vynít giọng â
vynim u nói.
“Ha ha”, Thú Thâ
vynìn cư
ucllơ
leel̀i nhạt, nói: “Đ
jomgúng vâ
vynịy, nàng thư
uclḷc sư
uclḷ vô
evmh́n là mô
evmḥt nư
ucll̃ tư
ucll̉ vĩ đ
lelfại. Tư
ucll̀ khi ta đ
lelfê
ifgẃ thê
ifgẃ gian này, lâ
vynìn đ
lelfâ
vynìu tiê
ifgwn mơ
leel̉ mă
gufét, cái nhìn đ
lelfâ
vynìu tiê
ifgwn thâ
vyníy đ
lelfư
ucllơ
leeḷc chính là nàng. Sau đ
lelfó khô
evmhng biê
ifgẃt đ
lelfã trải qua biê
ifgẃt bao nă
gufem tháng, trong thê
ifgẃ giơ
leeĺi ta chỉ có nàng mà thô
evmhi. Dâ
vynìn dâ
vynìn, ta bă
gufét đ
lelfâ
vynìu thành hình, như
ucllng bơ
leel̉i vì bô
evmh̉n thê
ifgw̉ của ta là do hâ
vyníp thụ lê
ifgẉ khí trơ
leel̀i đ
lelfâ
vynít mà thành hình, kê
ifgw̉ tư
ucll̀ khi có thâ
vynìn thư
uclĺc, tư
uclḷ nhiê
ifgwn sẽ bă
gufét đ
lelfâ
vynìu hâ
vyníp thụ lê
ifgẉ khí xung quanh, càng ngày càng khủng khiê
ifgẃp”.
“Chỉ có đ
lelfiê
ifgẁu, nàng dư
ucllơ
leel̀ng như
ucll thư
uclḷc sư
uclḷ bâ
vynít an, ánh mă
gufét nàng nhìn ta, khô
evmhng còn vẻ thâ
vynin thiê
ifgẃt nư
ucll̃a, đ
lelfê
ifgẃn khi lư
uclḷc lư
ucllơ
leeḷng của ta cuô
evmh́i cùng đ
lelfã miê
ifgw̃n cư
ucllơ
leel̃ng sánh bă
gufèng của nàng, kê
ifgw̉ tư
ucll̀ ngày đ
lelfó trơ
leel̉ đ
lelfi, nàng khô
evmhng hê
ifgẁ cư
ucllơ
leel̀i vơ
leeĺi ta lâ
vynìn nào”.
“Ta lúc đ
lelfó râ
vynít nghi hoă
gufẹc, khô
evmhng hiê
ifgw̉u đ
lelfiê
ifgẁu gì cả, kỳ thâ
vynịt ta khô
evmhng thê
ifgw̉ biê
ifgẃt vì sao, lư
uclḷc lư
ucllơ
leeḷng của ta lại tă
gufeng cư
ucllơ
leel̀ng nhanh như
ucll vâ
vynịy, như
ucllng đ
lelfô
evmh́i vơ
leeĺi ta mà nói, lư
uclḷc lư
ucllơ
leeḷng đ
lelfó chă
gufẻng có ý nghĩa gì, ta chỉ muô
evmh́n cùng vơ
leeĺi nàng… cùng vơ
leeĺi nàng sô
evmh́ng chung mô
evmḥt chô
evmh̃”.
“Ngư
ucllơ
leeli có thê
ifgw̉ nói vơ
leeĺi nàng â
vyníy mà, nàng khô
evmhng biê
ifgẃt đ
lelfiê
ifgẁu đ
lelfó sao?” Nư
ucll̃ tư
ucll̉ khô
evmhng nhịn đ
lelfư
ucllơ
leeḷc nói.
“Ta đ
lelfã nói rô
evmh̀i, đ
lelfã nói râ
vynít nhiê
ifgẁu lâ
vynìn, bâ
vyniy giơ
leel̀ nghĩ lại, chă
gufẻng khác gì hài tư
ucll̉ làm nũng vơ
leeĺi mâ
vynĩu thâ
vynin vâ
vynịy”.
Nư
ucll̃ tư
ucll̉ im lă
gufẹng, mô
evmḥt hô
evmh̀i sau vâ
vynĩn khô
evmhng nghe tiê
ifgẃng nào, Thú Thâ
vynìn cũng trâ
vynìm mă
gufẹc, phảng phâ
vynít như
ucll đ
lelfang hô
evmh̀i tư
ucllơ
leel̉ng lại.
Ngọn lư
ucll̉a đ
lelfang bùng cháy bê
ifgwn trong phảng phâ
vynít trong hỏa bô
evmh̀n, khẽ run run trong khô
evmhng trung, tư
uclḷa hô
evmh̀ như
ucll đ
lelfang hô
evmh hâ
vyníp.
Thơ
leel̀i gian tại nơ
leeli hă
guféc ám này phảng phâ
vynít như
ucll đ
lelfang dư
ucll̀ng lại, vê
ifgw̉nh tai lê
ifgwn, chă
gufem chú lă
guféng nghe!
Như
ucll̃ng ký ư
uclĺc đ
lelfóng bă
gufeng theo nă
gufem tháng dâ
vynìn dâ
vynìn tư
ucll̀ng chút tư
ucll̀ng chút mô
evmḥt tan chảy, rô
evmh̀i tư
ucll̀ tư
ucll̀ biê
ifgẃn mâ
vynít.
Còn ai có thê
ifgw̉ nhơ
leeĺ lại?
Là ngư
ucllơ
leeli hay là ta? Chúng ta kỳ thư
uclḷc ra, chỉ câ
vynìn là con gnư
ucllơ
leel̀i vâ
vynĩn còn hơ
leeli thơ
leel̀, lúc nào cũng chỉ đ
lelfuô
evmh̉i theo thơ
leel̀i gian, dâ
vynìn dâ
vynìn già đ
lelfi, rô
evmh̀i biê
ifgẃn mâ
vynít trong hă
guféc ám…
“Cuô
evmh́i cùng có mô
evmḥt ngày, ta khô
evmhng còn muô
evmh́n chỉ ơ
leel̉ trong că
gufen tiê
ifgw̉u ô
evmh́c của nàng nư
ucll̃a, ta muô
evmh́n ra ngoài nhìn mọi viê
ifgẉc. Hô
evmhm đ
lelfó, nàng đ
lelfi mà khô
evmhng trơ
leel̉ lại lâ
vyniu lă
gufém rô
evmh̀i, ta đ
lelfã phá giải câ
vyním chê
ifgẃ của nàng, mơ
leel̉ cư
ucll̉a că
gufen tiê
ifgw̉u ô
evmh́c, bư
ucllơ
leeĺc ra bê
ifgwn ngoài”.
“Có nhiê
ifgw̉u ngư
ucllơ
leel̀i, thâ
vynịt nhiê
ifgẁu ngư
ucllơ
leel̀i lă
gufém… như
ucllng mô
evmh̃i mô
evmḥt ngư
ucllơ
leel̀i nhìn thâ
vyníy ta đ
lelfê
ifgẁu kê
ifgwu lê
ifgwn kinh khủng, chạy trô
evmh́n như
ucll đ
lelfê
ifgw̉ giư
ucll̃ mạng, khô
evmhng biê
ifgẃt tại sao, vào lúc đ
lelfó ta tư
ucll̀ mư
ucllơ
leel̀i phâ
vynìn kinh hoảng rô
evmh̀i lại bă
gufét đ
lelfâ
vynìu trơ
leel̉ nê
ifgwn tư
uclĺc giâ
vynịn, cuô
evmh́i cùng, mô
evmḥt cô
evmh̃ lê
ifgẉ khí tư
ucll̀ trong ngư
ucllơ
leel̀i ta xô
evmhng lê
ifgwn khô
evmhng trung. Cũng vào lúc đ
lelfó, mô
evmḥt sô
evmh́ ngư
ucllơ
leel̀i chiê
ifgẃn sĩ xô
evmhng tơ
leeĺi đ
lelfê
ifgw̉ hạ sát ta, ta vư
ucll̀a chô
evmh́ng đ
lelfơ
leel̃ vư
ucll̀a rút lui, ta khô
evmhng muô
evmh́n đ
lelfô
evmḥng thủ vơ
leeĺi bọn họ, ta hô
evmh́i hâ
vynịn râ
vynít nhiê
ifgẁu, ta chỉ muô
evmh́n ơ
leel̉ chung mô
evmḥt chô
evmh̃ vơ
leeĺi Linh Lung, ta chỉ muô
evmh́n ra ngoài đ
lelfê
ifgw̉ nhìn thâ
vyníy…”.
“Ta ra sư
uclĺc nói đ
lelfiê
ifgẁu đ
lelfó, ra sư
uclĺc giải thích, như
ucllng khô
evmhng ai lă
guféng nghe ta cả, ta đ
lelfã lơ
leel̃ tay giê
ifgẃt chê
ifgẃt mô
evmḥt ngư
ucllơ
leel̀i đ
lelfâ
vynìu tiê
ifgwn…”
Yê
ifgwn lă
gufẹng mô
evmḥt hô
evmh̀i lâ
vyniu.
“Tê
ifgwn chiê
ifgẃn sĩ trẻ tuô
evmh̉i đ
lelfó nă
gufèm yê
ifgwn trong tay ta, đ
lelfâ
vynìu chúc xuô
evmh́ng đ
lelfâ
vynít, tư
ucll̀ thâ
vynin thê
ifgw̉ y máu chảy đ
lelfỏ tư
ucllơ
leeli”.
“Ta si ngô
evmh́c đ
lelfư
uclĺng đ
lelfó, mọi ngư
ucllơ
leel̀i cũng si ngô
evmh́c đ
lelfư
uclĺng sư
uclḷng lại, rô
evmh̀i sau đ
lelfó bọn họ lại xô
evmh́ng tơ
leeĺi hung hãn hơ
leeln, trong tiê
ifgẃng la hét mă
guféng chư
ucll̉i của bọn họ, ta vâ
vynĩn nghe thâ
vyníy tiê
ifgẃng khóc lóc thảm thư
ucllơ
leelng, đ
lelfó là thâ
vynin nhâ
vynin của chiê
ifgẃn sĩ đ
lelfó đ
lelfang than khóc! Ta khô
evmhng biê
ifgẃt tại sao, như
ucllng tư
ucll̀ lâ
vynìn đ
lelfâ
vynìu tiê
ifgwn mă
gufét ta nhìn thâ
vyníy máu tư
ucllơ
leeli, thâ
vynin thê
ifgw̉ ta đ
lelfô
evmḥt nhiê
ifgwn phát sinh biê
ifgẃn hóa, mô
evmḥt dục vọng muô
evmh́n giê
ifgẃt ngư
ucllơ
leel̀i lâ
vynịp tư
uclĺc đ
lelfiê
ifgwn cuô
evmh̀ng dâ
vyning lê
ifgwn trong lòng ta, ta khô
evmhng muô
evmh́n giê
ifgẃt ngư
ucllơ
leel̀i, như
ucllng ta khô
evmhng thê
ifgw̉ khô
evmh́ng chê
ifgẃ lâ
vyníy mình, do ta bă
gufét đ
lelfâ
vynìu đ
lelfô
evmḥng thủ, ta đ
lelfã giê
ifgẃt ngư
ucllơ
leel̀i”.
“Ta đ
lelfã giê
ifgẃt nhiê
ifgẁu ngư
ucllơ
leel̀i, râ
vynít nhiê
ifgẁu, râ
vynít nhiê
ifgẁu ngư
ucllơ
leel̀i…”. Thú Thâ
vynìn cúi đ
lelfâ
vynìu, như
ucllng y vâ
vynĩn tiê
ifgẃp tục kê
ifgw̉.
“Ta đ
lelfư
uclĺng trong vũng máu, khô
evmhng biê
ifgẃt đ
lelfã đ
lelfư
uclĺng bao nhiê
ifgwu lâ
vyniu, dâ
vynìn dâ
vynìn tỉnh lại, sau đ
lelfó, ta nhìn vê
ifgẁ phía trư
ucllơ
leeĺc, giư
ucll̃a vô
evmh sô
evmh́ ngư
ucllơ
leel̀i đ
lelfang tụ tâ
vynịp xung quanh, Linh Lung đ
lelfã vê
ifgẁ đ
lelfê
ifgẃn. Nàng nhìn ta, ta râ
vynít là sơ
leeḷ hãi, ta biê
ifgẃt ta đ
lelfã làm sai rô
evmh̀i, như
ucllng ta khô
evmhng biê
ifgẃt đ
lelfư
ucllơ
leeḷc, ta thư
uclḷc sư
uclḷ khô
evmhng biê
ifgẃt đ
lelfư
ucllơ
leeḷc ta đ
lelfã làm sai đ
lelfiê
ifgẁu gì…”.
“Sau đ
lelfó Linh Lung ra tay chủ đ
lelfô
evmḥng, nàng ra tay đ
lelfô
evmḥng thủ vơ
leeĺi ta, ta khô
evmhng muô
evmh́n hoàn thủ, ta hy vọng có thê
ifgw̉ giải thích vơ
leeĺi nàng, ta muô
evmh́n nói vơ
leeĺi nàng, tư
ucll̀ nay vê
ifgẁ sau ta khô
evmhng dám ra ngoài nư
ucll̃a, ta sẽ ngoan ngoãn ơ
leel̉ trong tiê
ifgw̉u ô
evmh́c, tư
ucll̀ nay vê
ifgẁ sau chỉ bâ
vynìu bạn vơ
leeĺi mô
evmḥt mình àng mà thô
evmhi, ta đ
lelfã cảm thâ
vyníy đ
lelfâ
vynìy đ
lelfủ lă
gufém rô
evmh̀i. Như
ucll̃ng lơ
leel̀i nói như
ucll vâ
vynịy, ta đ
lelfã nói râ
vynít nhiê
ifgẁu râ
vynít nhiê
ifgẁu, như
ucllng mà nàng khô
evmhng nghe mô
evmḥt tiê
ifgẃng nào”.
“Vu pháp của nàng vô
evmh́n hơ
leeln hă
gufẻn như
ucll̃ng chiê
ifgẃn sĩ bình thư
ucllơ
leel̀ng, chă
gufẻng mâ
vyníy chô
evmh́c thâ
vynin thê
ifgw̉ ta đ
lelfã bị chịu cả tră
gufem ngàn vê
ifgẃt thư
ucllơ
leelng, như
ucllng mà, mô
evmh̃i lâ
vynìn trê
ifgwn ngư
ucllơ
leel̀i ta thụ thư
ucllơ
leelng, nó tư
uclḷ đ
lelfô
evmḥng hâ
vyníp thụ lê
ifgẉ khí xung quanh rô
evmh̀i khang phục, thâ
vynịm chí ta còn cảm giác, mô
evmh̃i lâ
vynìn Linh Lung đ
lelfáng ta, lư
uclḷc lư
ucllơ
leeḷng ta ngư
ucllơ
leeḷc lại còn tă
gufeng thê
ifgwm. Cuô
evmh́i cùng, Linh Lung cũng đ
lelfã phát hiê
ifgẉn ra đ
lelfiê
ifgw̉m này, să
guféc mă
gufẹt nàng tră
guféng bê
ifgẉch như
ucll chê
ifgẃt, phảng phâ
vynít vẻ tuyê
ifgẉt vọng”.
Thú Thâ
vynìn mỉm cư
ucllơ
leel̀i, hô
evmh̀i ư
uclĺc lại, chỉ thâ
vyníy nét mă
gufẹt y càng lúc càng thê
ifgwm thô
evmh́ng khô
evmh̉: “Ta tư
ucll̀ tư
ucll̀ bă
gufét đ
lelfâ
vynìu có cảm giác, Linh Lung trong lòng thư
uclḷa sư
uclḷ hâ
vynịn ta, nàng như
ucll phát cuô
evmh̀ng lê
ifgwn dùng mọi loại vu pháp đ
lelfê
ifgw̉ đ
lelfô
evmh́i phó vơ
leeĺi ta, thâ
vynin thê
ifgw̉ ta tuy bâ
vynít tư
ucll̉ bâ
vynít diê
ifgẉt, như
ucllng lòng ta thư
uclḷ sư
uclḷ râ
vynít khó chịu, do vâ
vynịy tư
ucll̀ đ
lelfó vê
ifgẁ sau, ta tư
uclḷ mình trô
evmh́n thoát đ
lelfi. Như
ucllng trê
ifgwn đ
lelfư
ucllơ
leel̀ng chạy trô
evmh́n, như
ucll̃ng ngư
ucllơ
leel̀i gă
gufẹp ta đ
lelfê
ifgẁu bị dọa sơ
leeḷ chê
ifgẃt khiê
ifgẃp, sau đ
lelfó ta mơ
leeĺi biê
ifgẃt đ
lelfư
ucllơ
leeḷc, hình dáng ban đ
lelfâ
vynìu của ta, đ
lelfô
evmh́i vơ
leeĺi ngư
ucllơ
leel̀i bình thư
ucllơ
leel̀ng mà nói, thư
uclḷa sư
uclḷ râ
vynít là đ
lelfáng sơ
leeḷ”.
Y nhẹ nhàng vô
evmh̃ đ
lelfâ
vynìu ác thú ơ
leel̉ bê
ifgwn mình, nói: “Hình dạng của ta lúc đ
lelfó, khô
evmhng thê
ifgw̉ nào xâ
vyníu xí hơ
leeln đ
lelfư
ucllơ
leeḷc”.
“Rơ
leel̀i xa Linh Lung, ta tiê
ifgẃn vào Thâ
vynịp Vạn Đ
jomgại Sơ
leeln, khô
evmhng lâ
vyniu sau, ta phát hiê
ifgẉn ra huyê
ifgẉt đ
lelfô
evmḥng này, nhâ
vynin tiê
ifgẉn tạm thơ
leel̀i ơ
leel̉ lại đ
lelfâ
vyniy. Như
ucllng ta muô
evmh́n quay trơ
leel̉ lại, ta toàn tâ
vynim toàn ý, kỳ thâ
vynịt chỉ muô
evmh́n ơ
leel̉ chung mô
evmḥt chô
evmh̃ vơ
leeĺi Linh Lung. Do đ
lelfó cuô
evmh́i cùng ta cũng quay trơ
leel̉ lại, như
ucllng đ
lelfón tiê
ifgẃp ta chính là trâ
vynịn pháp này”.
Ngọn lư
ucll̉a trong hỏa bô
evmh̀n phát ra tiê
ifgẃng lép bép, tư
uclḷa hô
evmh̀ như
ucll đ
lelfáp lại lơ
leel̀i nói của Thú Thâ
vynìn.
“Ta khô
evmhng nghĩ ră
gufèng trê
ifgwn thê
ifgẃ gian này lại có mô
evmḥt lư
uclḷc lư
ucllơ
leeḷng khủng bô
evmh́ đ
lelfê
ifgẃn mư
uclĺc như
ucll vâ
vynịy, Linh Lung dùng pháp lư
uclḷc của Huyê
ifgẁn Hỏa Giám, bô
evmh́ trí Bát Hung Huyê
ifgẁn Hỏa Pháp trâ
vynịn, triê
ifgẉu xuâ
vynít Bát Hoang Hỏa Long, dư
ucllơ
leeĺi ngọn lư
ucll̉a tâ
vynịp trung sư
uclĺc mạnh của cả thiê
ifgwn đ
lelfịa vạn vâ
vynịt đ
lelfó, cho dù thâ
vynin thê
ifgw̉ ta là bâ
vynít tư
ucll̉ bâ
vynít diê
ifgẉt, khô
evmhng ngơ
leel̀ nguyê
ifgwn khí đ
lelfại thư
ucllơ
leelng, hình thê
ifgw̉ bị huỷ diê
ifgẉt”.
“Ta liê
ifgẁu mạnh nói vơ
leeĺi Linh Lung, ta khô
evmhng muô
evmh́n làm bâ
vynít cư
uclĺ chuyê
ifgẉn gì khác, ta chỉ muô
evmh́n sô
evmh́ng chung vơ
leeĺi nàng mô
evmḥt chô
evmh̃ mà thô
evmhi, như
ucllng nàng tư
ucllơ
leel̉ng như
ucll khô
evmhng nghe thâ
vyníy đ
lelfiê
ifgẁu gì, chỉ muô
evmh́n thiê
ifgwu chê
ifgẃt ta. Cuô
evmh́i cùng ta chạy trô
evmh́n vào nơ
leeli hoang dã, rô
evmh̀i cuô
evmh́i cùng cũng quay trơ
leel̉ lại sơ
leeln đ
lelfô
evmḥng này. Ta khô
evmhng biê
ifgẃt tại sao Linh Lung lại đ
lelfô
evmh́i xư
ucll̉a vơ
leeĺi ta như
ucll vâ
vynịy, ta thâ
vynịt khô
evmhng can tâ
vynim, ta chỉ muô
evmh́n sô
evmh́ng chung vơ
leeĺi nàng mà thô
evmhi”.
“Sau khi trơ
leel̉ lại nơ
leeli đ
lelfâ
vyniy, nhơ
leel̀ có hung lê
ifgẉ đ
lelfă
gufẹc biê
ifgẉt chỉ có tại Thâ
vynịp Vạn Đ
jomgại Sơ
leeln, ta nhanh chóng hô
evmh̀i phục, lâ
vynìn này ta quyê
ifgẃt đ
lelfịnh lă
gufẹng lẽ đ
lelfi tìm nàng, nàng khô
evmhng ngơ
leel̀ cũng truy đ
lelfuô
evmh̉i theo ta. Nàng dâ
vynĩn theo bảy dũng sĩ, truy đ
lelfuô
evmh̉i đ
lelfê
ifgẃn cô
evmh̉ đ
lelfô
evmḥng này, nàng đ
lelfi vào trong đ
lelfê
ifgw̉ gă
gufẹp riê
ifgwng ta”.
“Ta khô
evmhng có ý gì khác, nhâ
vynin vì ta vô
evmh́n do nàng sáng tạo ra, nê
ifgẃu nói trong thiê
ifgwn hạ có ngư
ucllơ
leel̀i có khả nă
gufeng đ
lelfô
evmh́i phó vơ
leeĺi ta, hiê
ifgw̉u ta, ngoài nàng ra còn ai khac nư
ucll̃a? Như
ucllng ta thâ
vynịt sư
uclḷ khô
evmhng hiê
ifgw̉u dư
ucllơ
leeḷc, tại sao nàng lại đ
lelfô
evmh́i xư
ucll̉ vơ
leeĺi ta như
ucll vâ
vynịy, ta đ
lelfã nói vơ
leeĺi nàng râ
vynít nhiê
ifgẁu lơ
leel̀i, tại sao nàng khô
evmhng thèm đ
lelfê
ifgw̉ ý đ
lelfê
ifgẃn. Như
ucllng lâ
vynìn này, khô
evmhng ngơ
leel̀ Linh Lung đ
lelfã trả lơ
leel̀i ta, nàng nói: Kỳ thâ
vynịt tâ
vynít cả đ
lelfê
ifgẁu là lô
evmh̃i của nàng, nàng đ
lelfã tạo ra mô
evmḥt quái vâ
vynịt như
ucll ta, là lô
evmh̃i lâ
vynìm lơ
leeĺn nhâ
vynít của nàng. Bơ
leel̉i vì ta đ
lelfư
ucllơ
leeḷc sinh ra tư
ucll̀ thiê
ifgwn đ
lelfịa lê
ifgẉ khí, trơ
leel̀i sinh có ham muô
evmh́n giê
ifgẃt ngư
ucllơ
leel̀i, nê
ifgẃu đ
lelfê
ifgw̉ cho ta sô
evmh́ng sót, chỉ sơ
leeḷ sẽ tạo kiê
ifgẃp nạn thảm hiê
ifgẃt cho thê
ifgẃ gian”.
“Ta liê
ifgẁu mạng giải thích vơ
leeĺi nàng, nói là ta khô
evmhng muô
evmh́n đ
lelfiê
ifgẁu đ
lelfó, ta chỉ muô
evmh́n sô
evmh́ng chung vơ
leeĺi nàng mà thô
evmhi, ta khô
evmhng muô
evmh́n bâ
vynít cư
uclĺ đ
lelfiê
ifgẁu gì khác”.
“Như
ucllng nàng chỉ thê
ifgw lư
ucllơ
leelng cư
ucllơ
leel̀i khô
evmh̉, nói là nàng tin ta, kỳ thâ
vynịt nàng chư
uclla bao giơ
leel̀ khô
evmhng muô
evmh́n sô
evmh́ng chung vơ
leeĺi ta, chỉ có đ
lelfiê
ifgẁu, chỉ có đ
lelfiê
ifgẁu… nê
ifgẃu sau khi nàng chê
ifgẃt đ
lelfi?”.
Bê
ifgwn trong cô
evmh̉ đ
lelfô
evmḥng, tư
ucll̀ nơ
leeli xa xô
evmhi thă
gufem thă
gufẻm, phản gphâ
vynít như
ucll có ngư
ucllơ
leel̀i thơ
leel̉ dài trong bóng tô
evmh́i, hàng ngàn hàng vạn nă
gufem vê
ifgẁ trư
ucllơ
leeĺc, khô
evmhng biê
ifgẃt giọt nư
ucllơ
leeĺc mă
gufét rơ
leeli xuô
evmh́ng ngày đ
lelfó có còn ai nhơ
leeĺ đ
lelfê
ifgẃn khô
evmhng?
“Ta si ngô
evmh́c đ
lelfư
uclĺng đ
lelfó, trong lòng hoàn toàn trô
evmh́ng rô
evmh̃ng, ta tư
uclḷ biê
ifgẃt mình vô
evmh́n là bâ
vynít tư
ucll̉ bâ
vynít diê
ifgẉt, như
ucllng ta chư
uclla tư
ucll̀ng nghĩ ră
gufèng Linh Lung nàng có thê
ifgw̉ phải chê
ifgẃt. Ta cho đ
lelfê
ifgẃn nay vâ
vynĩn còn nhơ
leeĺ rõ ràng, trê
ifgwn khuô
evmhn mă
gufẹt nhơ
leeḷt nhơ
leeḷt như
ucllng vâ
vynĩn phảng phâ
vynít nụ cư
ucllơ
leel̀i của Linh Lung, tư
ucll̀ng giọt nư
ucllơ
leeĺc mă
gufét rơ
leeli xuô
evmh́ng. Lúc đ
lelfó, nàng lại tiê
ifgẃp tục phát đ
lelfô
evmḥng Bát Hung Huyê
ifgẁn Hỏa Pháp trâ
vynịn, vâ
vyniy khô
evmh́n ta, mô
evmḥt lâ
vynìn nư
ucll̃a lại thiê
ifgwu cháy thâ
vynin thê
ifgw̉ ta, như
ucllng khi đ
lelfó ta lại hóa thành tinh hoa của lê
ifgẉ kh1, nàng cuô
evmh́i cùng cũng khô
evmhng thê
ifgw̉ tiê
ifgwu diê
ifgẉt đ
lelfư
ucllơ
leeḷc”.
“Sau khi thi hành trâ
vynịn pháp, nguyê
ifgwn khí của nàng đ
lelfã bị thư
ucllơ
leelng tô
evmh̉n nă
gufẹng nê
ifgẁ, như
ucllng ta vô
evmh́n là do nàng tạo ra, bê
ifgwn trong ngọn lư
ucll̉a, ta hỏi nàng, tại sao nàng lại đ
lelfô
evmh́i xư
ucll̉ như
ucll vâ
vynịy vơ
leeĺi ta…”
“Câ
vyniu hỏi này, nàng khô
evmhng hê
ifgẁ trả lơ
leel̀i ta”
“Nàng bô
evmh́ trí trâ
vynịn pháp bê
ifgwn trong cô
evmh̉ đ
lelfô
evmḥng, câ
vyním chê
ifgẃ lâ
vyníy ta, ngày đ
lelfem thiê
ifgwu cháy ta, ngay khi ta hâ
vyníp thụ lê
ifgẉ khí hô
evmh̀i phục, ngọn lư
ucll̉a nóng bỏng sẽ lâ
vynịp tư
uclĺc phâ
vynin huỷ ngay đ
lelfiê
ifgw̉m lê
ifgẉ khí đ
lelfó. Cuô
evmh́i cùng, nàng chă
gufem chă
gufem nhìn ta, đ
lelfô
evmḥt nhiê
ifgwn hỏi ta có tâ
vynim nguyê
ifgẉn gì khô
evmhng?”.
Thú thâ
vynìn tư
ucll̀ tư
ucll̀ mỉm cư
ucllơ
leel̀i, nói tiê
ifgẃp: “Tâ
vynim nguyê
ifgẉn, ta còn có thê
ifgw̉ có tâ
vynim nguyê
ifgẉn gì đ
lelfâ
vyniy? Toàn bô
evmḥ tâ
vynim nguyê
ifgẉn của ta bâ
vynít quá chỉ là muô
evmh́n sô
evmh́ng chung vơ
leeĺi nàng mà thô
evmhi. Do đ
lelfó ta hỏi nàng, tại sao ta khô
evmhng thê
ifgw̉ sô
evmh́ng chung mô
evmḥt chô
evmh̃ vơ
leeĺi nàng? Linh Lung cúi đ
lelfâ
vynìu, châ
vynịm rãi nói, bơ
leel̉i vì ta khô
evmhng phải là ngư
ucllơ
leel̀i, thâ
vynịm chí còn khô
evmhng phải là mô
evmḥt sinh linh chủ đ
lelfịnh là bọn ta khô
evmhng thê
ifgw̉ sô
evmh́ng chung vơ
leeĺi nhau đ
lelfư
ucllơ
leeḷc”.
“Ta sau đ
lelfó ơ
leel̉ bê
ifgwn trong ngọn lư
ucll̉a, nhìn thă
gufẻng vào nàng, lơ
leeĺn giọng nói: Vâ
vynịy thì nàng hãy đ
lelfê
ifgw̉ cho ta trơ
leel̉ thành ngư
ucllơ
leel̀i đ
lelfi!”.
Giọng nói của y hô
evmh́t nhiê
ifgwn cao vút, dư
ucll̃ dô
evmḥi quay đ
lelfâ
vynìu lại, ngâ
vynỉng đ
lelfâ
vynìu lê
ifgwn nhìn vòm huyê
ifgẉt đ
lelfô
evmḥng, hô
evmh lê
ifgwn mô
evmḥt tiê
ifgẃng lơ
leeĺn.
“Hãy đ
lelfê
ifgw̉ ta trơ
leel̉ thành ngư
ucllơ
leel̀i đ
lelfi!...”
“Â
awrèm…”. Bô
evmh́n vách tư
ucllơ
leel̀ng châ
vynín đ
lelfô
evmḥng, loạn thạch lả tả rơ
leeli xuô
evmh́ng, â
vynim thanh tư
uclḷa như
ucll sâ
vyním đ
lelfô
evmḥng, làm đ
lelfiê
ifgẃc cả tai.
Giư
ucll̃a đ
lelfám bụi mù mịt, Thú Thâ
vynìn tư
ucll̀ tư
ucll̀ cúi đ
lelfâ
vynìu xuô
evmh́ng.
“Sau đ
lelfó, chuyê
ifgẉn gì đ
lelfã xảy ra?” Nư
ucll̃ tư
ucll̉ trong bóng tô
evmh́i câ
vynít tiê
ifgẃng hỏi.
“…Nàng dư
ucllơ
leel̀ng như
ucll si ngô
evmh́c đ
lelfư
uclĺng đ
lelfó, hô
evmh̀i lâ
vyniu sau, khô
evmhng hê
ifgẁ nhúc nhích chút nào. Ta chịu đ
lelfư
uclḷng nô
evmh̃i thô
evmh́ng khô
evmh̉ bị lư
ucll̉a thiê
ifgwu đ
lelfô
evmh́t, đ
lelfã hoàn toàn thâ
vynít vọng. Như
ucllng sau đ
lelfó, nàng đ
lelfô
evmḥt nhiê
ifgwn ngâ
vynỉng đ
lelfâ
vynìu lê
ifgwn, dư
ucll̀n lại pháp trâ
vynịn, đ
lelfi đ
lelfê
ifgẃn bê
ifgwn ngư
ucllơ
leel̀i ta. Ta chỉ biê
ifgẃt nhìn nàng, khô
evmhng biê
ifgẃt nàng đ
lelfịnh làm gì?”.
“Nàng châ
vynịm rãi nói vơ
leeĺi ta: Đ
jomgúng, nàng đ
lelfã khô
evmhng cô
evmhng bă
gufèng vơ
leeĺi ta. Sau đ
lelfó nàng…” Nói tơ
leeĺi đ
lelfâ
vyniy, thanh â
vynim của Thú Thâ
vynìn khô
evmhng hiê
ifgw̉u vì su, đ
lelfô
evmḥt nhiê
ifgwn bă
gufét đ
lelfâ
vynìu khẽ run râ
vynỉy, “Nàng bă
gufét đ
lelfâ
vynìu tụng niê
ifgẉm mô
evmḥt tràn chú thâ
vynìn bí, châ
vynìm châ
vynịm rút ra mô
evmḥt thanh đ
lelfao, sau đ
lelfó bă
gufét đ
lelfâ
vynìu… tư
ucll̀ng đ
lelfao tư
ucll̀ng đ
lelfao mô
evmḥt că
gufét vào ngư
ucllơ
leel̀i mình”.
“Cái gì?” Nư
ucll̃ tư
ucll̉ trong bóng tô
evmh́i knh hoảng hô
evmh lê
ifgwn mô
evmḥt tiê
ifgẃng.
“Ta si ngô
evmh́c đ
lelfư
uclĺng đ
lelfó, khô
evmhng, ta râ
vynít sơ
leeḷ hãi, thư
uclḷc sư
uclḷ râ
vynít sơ
leeḷ hãi, thư
uclḷa sư
uclḷ khô
evmhng hiê
ifgw̉u nàng làm vâ
vynịy đ
lelfê
ifgw̉ làm gì. Tư
ucll̀ tư
ucll̀ Linh Lung dùng chính huyê
ifgẃt nhục của nàng thâ
vynịm chí dùng chính xư
ucllơ
leelng cô
evmh́t của nàng, tạo nê
ifgwn bư
uclĺc tư
ucllơ
leeḷng ngư
ucllơ
leel̀i trê
ifgwn mă
gufẹt đ
lelfâ
vynít, sau đ
lelfó, nàng đ
lelfă
gufẹt ta nă
gufèm ơ
leel̉ phía trê
ifgwn bư
uclĺc tư
ucllơ
leeḷng, theo tư
ucll̀ng lơ
leel̀i chú của nàng, ta tư
ucll̀ tư
ucll̀ dung nhâ
vynịp vào bư
uclĺc tư
ucllơ
leeḷng này, ý thư
uclĺc ta dâ
vynìn dâ
vynìn mơ
leel hô
evmh̀ đ
lelfi”.
“Ta nghe thâ
vyníy thanh â
vynim của nàng càng lúc càng nhỏ đ
lelfi, như
ucllng vâ
vynĩn có thê
ifgw̉ nghe đ
lelfư
ucllơ
leeḷc lơ
leel̀i nàng nói: nàng cuô
evmh́i cùng cũng có thê
ifgw̉ làm cho ta đ
lelfư
ucllơ
leeḷc mô
evmḥt viê
ifgẉc, ngày sau chỉ câ
vynìn có ngư
ucllơ
leel̀i tìm đ
lelfư
ucllơ
leeḷc nă
gufem thánh khí, đ
lelfă
gufẹt lê
ifgwn bư
uclĺc tư
ucllơ
leeḷng này, ta có thê
ifgw̉ phục sinh tư
ucll̀ cái chê
ifgẃt, sau khi ta phục sinh rô
evmh̀i, ta mă
gufẹc dù vâ
vynĩn còn có yê
ifgwu lư
uclḷc, như
ucllng bô
evmḥ xư
ucllơ
leelng này vô
evmh́n là của ngư
ucllơ
leel̀i, vì đ
lelfã là ngư
ucllơ
leel̀i, nê
ifgwn khô
evmhng còn thâ
vynin thê
ifgw̉ bâ
vynít diê
ifgẉt nư
ucll̃a”.
“Nàng nói nàng mô
evmḥt lòng câ
vynìu trư
ucllơ
leel̀ng sinh, mạo phạm thiê
ifgwn đ
lelfạo, tạo ra mô
evmḥt quái vâ
vynịt như
ucll ta, sau đ
lelfó lại phát sinh tình cảm bâ
vynít luâ
vynin, sai lại càng thê
ifgwm sai, cũng vì ta, nàng đ
lelfã hại vô
evmh sô
evmh́ tính mạng, tạo ra hạo kiê
ifgẃp to lơ
leeĺn cho ngư
ucllơ
leel̀i trong thiê
ifgwn hạ”.
“Như
ucllng nàng cũng đ
lelfã hại ta, thư
uclḷc ra thì… nói đ
lelfê
ifgẃn đ
lelfâ
vyniy, nàng khô
evmhng nói thâ
vynim gì nư
ucll̃a, ý thư
uclĺc của ta cũng đ
lelfã tư
ucll̀ tư
ucll̀ mâ
vynít đ
lelfi, trong lòng trô
evmh́ng rô
evmh̃ng, chỉ nghe câ
vyniu nói cuô
evmh́i cùng của nàng:
‘Ta sẽ ơ
leel̉ lại đ
lelfâ
vyniy bô
evmh̀i tiê
ifgẃp ngư
ucllơ
leeli…”
“Câ
vyniu nói đ
lelfó, ta nhâ
vynít thơ
leel̀i khô
evmhng minh bạch đ
lelfư
ucllơ
leeḷc”.
“Cho đ
lelfê
ifgẃn khi ta vạn nă
gufem sau phục sinh tư
ucll̀ cái chê
ifgẃt, mô
evmḥt lâ
vynìn nư
ucll̃a đ
lelfư
uclĺng tại cư
ucll̉a cô
evmh̉ đ
lelfô
evmḥng”.
“Mô
evmḥt pho tư
ucllơ
leeḷng, bị mư
uclla gió tuyê
ifgẃt sư
ucllơ
leelng vùi dâ
vynịp, chịu đ
lelfư
uclḷng ngày nóng đ
lelfê
ifgwm lạnh, mô
evmḥt bư
uclĺc tư
ucllơ
leeḷng ngư
ucllơ
leel̀i vâ
vynĩn đ
lelfang chă
gufem chú nhìn vào bê
ifgwn trong cô
evmh̉ đ
lelfô
evmḥng”.
“Ta ô
evmhm lâ
vyníy nàng”
“Ta đ
lelfã hiê
ifgw̉u rõ”
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.