Tru Tiên

Chương 200 : Chân thứ

    trước sau   
   

Thanh Vâlresn Sơprizn, Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong.

 

Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n xưnugza nay vôqjgńn là nơprizi nghiêqaiqm túc, hôqjgnm nay dưnugzơpriz̀ng nhưnugz đpgreã phát sinh biêqaiq́n sưnugẓ, tiêqaiq́ng châlresn ngưnugzơpriz̀i chạy vôqjgṇi cưnugź khôqjgnng ngưnugz̀ng vang lêqaiqn ơpriz̉ trong ngoài đpgreqaiq̣n, nhưnugz̃ng lơpriz̀i thì thâlres̀m to nhỏ tuy đpgreã đpgreè nén nhưnugzng vâlres̃n đpgreâlres̀y vẻ vôqjgṇi vã và hoảng loạn lan nhanh nhưnugznugzơpriźc tràn bơpriz̀. Tưnugz̀ xa, tưnugẓa hôqjgǹ cũng có tiêqaiq́ng xâlres̀m xì, sưnugẓ viêqaiq̣c xảy ra thâlreṣt khó mà tưnugzơpriz̉ng tưnugzơpriẓng nôqjgn̉i, ơpriz̉ trong thơpriz̀i khăykoḿc này, nhưnugz̃ng tiêqaiq́ng huyêqaiqn náo môqjgñi lúc môqjgṇt nhiêqaiq̀u, hơprizn nưnugz̃a lại phát ra tưnugz̀ nhưnugz̃ng nơprizi gâlres̀n Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n.

 

Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n đpgreịa thêqaiq́ cưnugẓc cao, lâlres̃n trong mâlresy, có lẽ phải vưnugzơpriẓt quá Hôqjgǹng Kiêqaiq̀u, tưnugz̀ nhưnugz̃ng bâlreṣc thêqaiq̀m đpgreá bêqaiqn ngoài Bích Thủy Đgauyàm cũng phải đpgrei thêqaiqm môqjgṇt lúc, nhưnugzng muôqjgńn nghe đpgreưnugzơpriẓc nhưnugz̃ng âlresm thanh to nhỏ thì cũng phải đpgrei qua hêqaiq́t nưnugz̉a sôqjgń bâlreṣc thêqaiq̀m đpgreá đpgreó.




 

Đgauyại đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ của vị chưnugzơpriz̉ng môqjgnn Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong là Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài cũng vưnugz̀a băykoḿt đpgreưnugzơpriẓc tin này tưnugz̀ môqjgṇt sôqjgń sưnugz đpgreêqaiq̣ đpgreang túm tụm vôqjgṇi vã chạy đpgreêqaiq́n Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n, trêqaiqn khuôqjgnn măykoṃt anh tuâlreśn sau đpgreó khôqjgnng hiêqaiq̉u sao đpgreôqjgṇt nhiêqaiqn lôqjgṇ vẻ nhơpriẓt nhạt, phải là chuyêqaiq̣n gì câlreśp bách lăykoḿm mơpriźi khiêqaiq́n vị môqjgnn nhâlresn trẻ tuôqjgn̉i nhưnugzng đpgreạo hạnh cao thâlresm này của Thanh Vâlresn môqjgnn phải phí tâlresm lo lăykoḿm đpgreêqaiq́n nhưnugz thêqaiq́.

 

Tuy nhiêqaiqn ngoài măykoṃt dù lôqjgṇ vẻ lo âlresu, Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài vâlres̃n đpgrei nhanh lêqaiqn trêqaiqn đpgreại đpgreqaiq̣n, săykoḿc diêqaiq̣n vâlres̃n dưnugz̃ vẻ nghiêqaiqm trang, nhíu mày, khẽ giâlreṣn dưnugz̃ nạt: “Có chuyêqaiq̣n gì thêqaiq́? Vâlres̃n là chưnugza đpgreủ phiêqaiq̀n toái hay sao? Kẻ nào dám to gan lơpriźn mâlreṣt khi khôqjgnng lại gâlresy huyêqaiqn náo ơpriz̉ đpgreâlresy?”.

 

lreśy đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ trẻ tuôqjgn̉i đpgreang tâlreṣp trung môqjgṇt bêqaiqn trưnugzơpriźc cưnugz̉a đpgreại đpgreqaiq̣n vôqjgṇi vã chạy lại, Đgauyạo Huyêqaiq̀n Châlresn Nhâlresn sau khi đpgreại chiêqaiq́n vơpriźi Thú Thâlres̀n đpgreã bêqaiq́ quan tưnugz̀ lâlresu, hơprizn nưnugz̃a sau đpgreó tính tình của ngưnugzơpriz̀i khôqjgnng hiêqaiq̉u sao đpgreã trơpriz̉ nêqaiqn vôqjgn cùng côqjgn̉ quái, mọi sưnugẓ lơpriźn nhỏ của Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong, đpgrea phâlres̀n đpgreêqaiq̀u do vị đpgreại sưnugz huynh đpgreưnugzơpriẓc mọi ngưnugzơpriz̀i trọng vọng này xưnugz̉ lý, Tiêqaiqu Dâlreṣt tài trong măykoḿt đpgreám đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ nhỏ tuôqjgn̉i quả là râlreśt có uy thêqaiq́.

 

Chỉ là trong thơpriz̀i khăykoḿc này, nhưnugz̃ng âlresm thanh huyêqaiqn náo càng lúc càng lơpriźn, trêqaiqn măykoṃt chúng đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ cũng lôqjgṇ săykoḿc diêqaiq̣n vôqjgn cùng kỳ quái, môqjgṇt kẻ trong sôqjgń nhưnugz̃ng ngưnugzơpriz̀i đpgreang tụ tâlreṣp bêqaiqn Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài liêqaiq̀n câlreśt giọng rụt rè thưnugza: “Tiêqaiqu sưnugz huynh, Tôqjgnnugz thúc của Đgauyại Trúc Phong đpgreã đpgreêqaiq́n”.

 

Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài thâlreśt kinh, ngạc nhiêqaiqn hỏi: “Tôqjgn Nhưnugznugz thúc?”.

 

Chúng nhâlresn đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ ơpriz̉ bêqaiqn đpgreêqaiq̀u nhâlreśt nhâlreśt gâlreṣt đpgreâlres̀u, Tiêqaiqu Dâlreṣt tài liêqaiq̀n kinh ngạc: “Sưnugz thúc đpgreêqaiq́n đpgreâlresy có viêqaiq̣c gì, nêqaiq́u đpgreã đpgreêqaiq́n đpgreâlresy, sao khôqjgnng có thôqjgnng báo, hơprizn thêqaiq́ lại gâlresy huyêqaiqn náo nhưnugz thêqaiq́ này…”.

 

Nói đpgreêqaiq́n đpgreâlresy, chỉ nghe thâlreśy tiêqaiq́ng nói bêqaiqn ngoài Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n càng câlreśt cao, tưnugẓa hôqjgǹ ai đpgreó cuôqjgńi cùng đpgreã mâlreśt hêqaiq́t cả kiêqaiqn nhâlres̃n, tưnugz̀ xa truyêqaiq̀n lại thanh âlresm lảnh lót nhưnugz tiêqaiq́ng chim phưnugzơpriẓng câlreśt lêqaiqn rành rọt thong thả.

 

Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài liêqaiq̀n biêqaiq́n săykoḿc măykoṃt, vôqjgṇi vã bưnugzơpriźc nhanh vào đpgreại môqjgnn Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n miêqaiq̣ng lâlres̉m bâlres̉m: “Khôqjgnn xong rôqjgǹi, đpgrei nhanh… đpgreơpriẓi môqjgṇt chút, Tào sưnugz đpgreêqaiq̣, Tưnugz̀ sưnugz đpgreêqaiq̣, các ngưnugzơprizi lâlreṣp tưnugźc đpgrei ra phía sau hâlreṣu viêqaiq̣n, thỉnh vài vị sưnugz thúc nưnugz̃a đpgreêqaiq́n đpgreêqaiq̉ khuyêqaiqn cản Tôqjgnnugz thúc, chúng ta là phâlreṣn hâlreṣu bôqjgńi, thâlreṣt khó mà nói cho đpgreưnugzơpriẓc, đpgrei mau”.

 

Hai đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ nhỏ bêqaiqn cạnh liêqaiq̀n gâlreṣt đpgreâlres̀u, chuyêqaiq̉n thâlresn vôqjgṇi vã đpgrei vêqaiq̀ phía hâlreṣu viêqaiq̣n Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n, Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài hưnugzơpriźng vêqaiq̀ phía cưnugz̉a chính của Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n vôqjgṇi vã sải bưnugzơpriźc, thoáng chôqjgńc đpgreã đpgreêqaiq́n đpgreại môqjgnn, tiêqaiq́ng nói lảnh lót đpgreó hôqjgńt nhiêqaiqn lại càng trơpriz̉ nêqaiqn khâlres̉n trưnugzơprizng, tạo thành nhưnugz̃ng thanh âlresm săykoḿc bén.

 

ykomc diêqaiq̣n của Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài trăykoḿng nhưnugz sáp, thâlresn hình thoăykoḿt cái đpgreã lưnugzơpriźt đpgreêqaiq́n phía côqjgn̉ng vào, đpgreôqjgǹng thơpriz̀i đpgreêqaiq̀ khí nhỏ giọng thưnugza: “Tôqjgnnugz thúc, có chuyêqaiq̣n gì chúng ta tưnugz̀ tưnugz̀ bàn thảo, sao lại…”.

 

priźi vưnugz̀a nói đpgreưnugzơpriẓc có bâlreśy nhiêqaiqu, chỉ nhe truyêqaiq̀n tơpriźi mâlreśy tiêqaiq́ng “Ôkgazi da, ôqjgni da…”, thâlresn hình Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài đpgreôqjgṇt nhiêqaiqn sưnugz̃ng lại, ngưnugzơpriz̀i cưnugźng đpgreơpriz̀, chỉ thâlreśy phía trưnugzơpriźc cưnugz̉a chính đpgreại đpgreqaiq̣n xa xa là mâlreśy bóng lưnugzng màu thiêqaiqn thanh ôqjgnn hòa, bình bịch bình bịch chưnugz̀ng mưnugzơpriz̀i ngưnugzơpriz̀i bị liêqaiq̣ng ra ngoài đpgreqaiq̣n, khôqjgnng ngưnugzơpriz̀i nào khả dĩ có thêqaiq̉ đpgreưnugźng vưnugz̃ng, ai nâlreśy cũng đpgreêqaiq̀u lảo đpgreảo khôqjgnng ngưnugz̀ng, môqjgṇt lúc sau mơpriźi ngã đpgreánh râlres̀m lêqaiqn trêqaiqn nêqaiq̀n nhà.

 

Trêqaiqn Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n đpgreôqjgǹng loạt dâlreṣy lêqaiqn nhưnugz̃ng tiêqaiq́ng phản đpgreôqjgńi.

 

“Hưnugz̀!”




 

qjgṇt tiêqaiq́ng vang lêqaiqn lạnh lẽo, lúc này chỉ thâlreśy môqjgṇt thâlresn ảnh thanh tú mảnh khảnh diêqaiq̃m lêqaiq̣ vôqjgn song xuâlreśt hiêqaiq̣n trưnugzơpriźc côqjgn̉ng, đpgreó chính là Tôqjgn Nhưnugz.

 

Thanh âlresm đpgreó lâlreṣp tưnugźc trâlreśn áp mọi ngưnugzơpriz̀i có măykoṃt, bêqaiqn trong Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n tuyêqaiq̣t khôqjgnng môqjgṇt tiêqaiq́ng đpgreôqjgṇng, ánh măykoḿt mọi ngưnugzơpriz̀i bâlreśy giơpriz̀ đpgreêqaiq̀u cú mục lêqaiqn thâlresn ảnh uy nghi của nưnugz̃ tưnugz̉.

 

Mái tóc đpgreen huyêqaiq̀n óng mưnugzơpriẓt vâlreśn thành búi, cài chiêqaiq́c trâlresm vàng khác hình phưnugzơpriẓng hoàng xõa cánh có đpgreqaiq̉m hôqjgǹng ngọc, trong miêqaiq̣ng chi phưnugzơpriẓng ngâlreṣm ba viêqaiqn lưnugzu ly phỉ thúy lóng lánh, khẽ lay đpgreôqjgṇng. Lôqjgnng mày lá liêqaiq̃u, nét lạnh lùng càng tăykomng thêqaiqm vẻ đpgreẹp, đpgreôqjgni hàng lôqjgnng mày gọn gàng chỉnh têqaiq̀; môqjgni son mím chăykoṃt, má trăykoḿng nhưnugz tuyêqaiq́t, song nhãn trong suôqjgńt vôqjgn bì nhưnugzykomng thêqaiqm ba phâlres̀n nôqjgṇ khí. Bình nhâlreṣt vâlres̃n thưnugzơpriz̀ng vâlreṣn y phục rôqjgṇng rãi khôqjgnng lôqjgṇ rõ đpgreưnugzơpriz̀ng nét, hiêqaiq̣n tại Tôqjgn Nhưnugz đpgreang vâlreṣn bôqjgṇ xiêqaiqm y trăykoḿng nõn, bó sát lâlreśy thâlresn trôqjgnng nhưnugz thiêqaiq́u môqjgṇt phâlres̀n đpgreáng yêqaiqu lại tăykomng thêqaiqm môqjgṇt phâlres̀n nóng bỏng, đpgreôqjgǹng thơpriz̀i tay năykoḿm lâlreśy chuôqjgni thanh Măykoṃc Lục Tiêqaiqn kiêqaiq́m màu lục đpgreeo ơpriz̉ thăykoḿt lưnugzng, kiêqaiq́m quang ngơpriz̀i ngơpriz̀i, măykoṃc dù vâlres̃n còn năykom̀m trong vỏ nhưnugzng kiêqaiq́m khí trùng trùng đpgreó tuy vôqjgn hình nhưnugzng hiêqaiq̣n hưnugz̃u trong khôqjgnng khí gâlresy cho ngưnugzơpriz̀i ta môqjgṇt cảm giác thanh tiêqaiqn kiêqaiq́m này có linh khí, cơprizqjgǹ nhưnugz muôqjgńn bay lêqaiqn múa lưnugzơpriẓn vâlreṣy.

 

Khóe măykoḿt Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài khôqjgnng ngưnugz̀ng lay đpgreôqjgṇng, bâlreśt chơpriẓt cảm thâlreśy lạnh dọc sôqjgńng lưnugzng.

 

qjgn Nhưnugzykoḿc diêqaiq̣n nhưnugznugzơprizng, mục quang băykomng lãnh, lưnugzơpriźt măykoḿt nhìn quanh đpgreám ngưnugzơpriz̀i đpgreang tụ tâlreṣp tại Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n, dưnugzơpriźi cái nhìn đpgreó, dù là dung nhan mỹ lêqaiq̣, nhưnugzng khôqjgnng ai dám nhìn trưnugẓc diêqaiq̣n vào nàng.

 

Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài đpgreưnugza măykoḿt quan sát đpgreám đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ nhỏ lúc này vưnugz̀a rêqaiqn rỉ trong miêqaiq̣ng vưnugz̀a tưnugz̀ tưnugz̀ đpgreưnugźng dâlreṣy, chỉ thâlreśy bọn chúng tuy bâlres̀m tím nhiêqaiq̀u nơprizi, nhưnugzng tuyêqaiq̣t khôqjgnng đpgreôqjgṇng đpgreêqaiq́n gâlresn côqjgńt, sôqjgń bị thưnugzơprizng chảy máu cũng khôqjgnng đpgreáng kêqaiq̉. Lúc bâlreśy giơpriz̀ trong lòng mơpriźi tạm an tâlresm, có thêqaiq̉ thâlreśy vị Tôqjgn Nhưnugznugz thúc này tuy khôqjgnng biêqaiq́t vì chuyêqaiq̣n gì mà đpgreôqjgṇt nhiêqaiqn nôqjgn̉i trâlreṣn lôqjgni đpgreình, thêqaiq́ nhưnugzng lúc hạ thủ vâlres̃n còn niêqaiq̣m tình đpgreôqjgǹng môqjgnn chưnugź khôqjgnng ra tay cay cú, nêqaiq́u quả đpgreúng nhưnugzpriz̀i các vị truơpriz̉ng lão đpgreã tưnugz̀ng nói: “Nưnugz̃ nhâlresn này quả thâlreṣt vôqjgn cùng lơpriẓi hại”, chỉ e là đpgreám đpgreôqjgǹng môqjgnn sưnugz đpgreêqaiq̣ còn phải chịu khôqjgn̉ sơpriz̉ hơprizn nhiêqaiq̀u.

 

Chỉ sơpriẓ là đpgreã vui mưnugz̀ng hơprizi sơpriźm, Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài hôqjgńt nhiêqaiqn cảm thâlreśy trong lòng ơpriźn lạnh, chính là ánh măykoḿt của Tôqjgn Nhưnugz lúc này đpgreang chiêqaiq́u có đpgreêqaiq́n hăykoḿn.

 

Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài cưnugzơpriz̀i khan môqjgṇt tiêqaiq́ng, bưnugzơpriźc nhanh đpgreêqaiq́n trưnugzơpriźc cung thủ hành lêqaiq̃, đpgreôqjgǹng thơpriz̀i ngâlres̀m đpgreêqaiq̉ ý đpgreêqaiq́n bàn tay đpgreang năykoḿm chăykoṃt chuôqjgni thanh Măykoṃc Lục Tiêqaiqn kiêqaiq́m của Tôqjgn Nhưnugzqjgǹi lêqaiqn tiêqaiq́ng: “Thêqaiq́ này… Tôqjgnnugz thúc hôqjgnm nay sao lại đpgrepriẓc nhàn rôqjgñi mà quá bôqjgṇ đpgreêqaiq́n Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong chúng ta”.

 

qjgn Nhưnugz lãnh đpgreạm nhìn Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài, hưnugz̀ lạnh môqjgṇt tiêqaiq́ng, căykomn bản khôqjgnng thèm đpgreêqaiq̉ ý đpgreêqaiq́n câlresu hỏi của hăykoḿn, cũng khôqjgnng hôqjgǹi lêqaiq̃ lại cái chào hỏi lúc nãy, vâlres̃n ngạo nghêqaiq̃ đpgreưnugźng tại nơprizi đpgreó, băykomng sưnugzơprizng tuyêqaiq̣t thêqaiq́, lạnh lùng đpgreáp: “Chơpriź nhiêqaiq̀u lơpriz̀i, ngưnugzơprizi mau cho gọi Đgauyạo Huyêqaiq̀n đpgreêqaiq́n đpgreâlresy”.

 

priz̀i vưnugz̀a thôqjgńt ra, gâlres̀n trăykomm đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ thuôqjgṇc Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong đpgreang có măykoṃt tại Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n liêqaiq̀n nhâlreśt thơpriz̀i châlreśn đpgreôqjgṇng, Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài cũng biêqaiq́n săykoḿc măykoṃt, ngạc nhiêqaiqn giâlresy lát “Tôqjgnnugz thúc, có thêqaiq̉ cho biêqaiq́t là có chuyêqaiq̣n gì? Ânjjdn sưnugz lão nhâlresn gia bêqaiq́ quan đpgreã lâlresu, phải rôqjgǹi, thêqaiq́ Đgauyqaiq̀n sưnugz thúc, sao lại khôqjgnng đpgreêqaiq́n cùng ngưnugzơpriz̀i?”.

 

ykoḿn khôqjgnng đpgreêqaiq̀ câlreṣp đpgreêqaiq́n Đgauyqaiq̀n Bâlreśt Dịch thì thôqjgni, vưnugz̀a dưnugźt câlresu, săykoḿc măykoṃt Tôqjgn Nhưnugzlreṣp tưnugźc biêqaiq́n đpgreôqjgn̉i, thâlres̀n tình khôqjgnng ngưnugz̀ng dao đpgreôqjgṇng, trong ba phâlres̀n thưnugzơprizng tâlresm, lại có ba phâlres̀n tưnugznugẓ cùng ba phâlres̀n nôqjgṇ khí cùng môqjgṇt tia sát ý lạnh lùng.

 

“Hôqjgńng!”

 

qjgńt nhiêqaiqn, môqjgṇt tiêqaiq́ng kêqaiqu thêqaiq thiêqaiq́t nhưnugz dã thú kêqaiqu rôqjgńng lêqaiqn truyêqaiq̀n khăykoḿp Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n, chúng nhâlresn có măykoṃt cả thảy đpgreêqaiq̀u thâlreśt kinh, luc sau mơpriźi phát hiêqaiq̣n ra quái thanh đpgreó chính là phát ra tưnugz̀ trêqaiqn thanh Măykoṃc Lục Tiêqaiqn kiêqaiq́m trong tay Tôqjgn Nhưnugz, chỉ thâlreśy năykomm ngón tay câlres̀m kiêqaiq́m của bà trăykoḿng nhơpriẓt, gâlres̀y guôqjgṇc tưnugẓa nhưnugz đpgreã vâlreṣn hêqaiq́t sưnugźc đpgreêqaiq́n khôqjgnng còn chút huyêqaiq́t săykoḿc, phản phâlreśt nhưnugz cảm ưnugźng đpgreưnugzơpriẓc đpgreqaiq̀u gì mà thanh tiêqaiqn kiêqaiq́m bôqjgn̉n lai vâlres̃n phát ra ánh sáng rưnugẓc rơpriz̃, lúc này lại càng trơpriz̉ nêqaiqn cưnugẓc thịnh mà phát ra nhưnugz̃ng âlresm thanh nhưnugz dã thú kêqaiqu gào nhưnugz thêqaiq́.




 

qjgṇ dạng tiêqaiqn kiêqaiq́m quả là thưnugź binh khí khí thêqaiq́ hùng hôqjgǹn, cưnugzơprizng liêqaiq̣t vôqjgn cùng, bình nhâlreṣt trong tay nưnugz̃ tưnugz̉ nhưnugzqjgn Nhưnugz trôqjgnng có vẻ ôqjgnn nhu hòa thuâlreṣt, khôqjgnng ngơpriz̀ lại có cảm ưnugźng mãnh liêqaiq̣t thêqaiq́ này, có khác chi nhưnugzqjgn̉ thêqaiqm cánh, lại càng làm cho cảnh tưnugzơpriẓng tăykomng thêqaiqm sát ý.

 

Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài bâlreśt giác lui lại môqjgṇt bưnugzơpriźc, cảm thâlreśy ơpriźn lạnh sau gáy, chăykom̉ng biêqaiq́t mình đpgreã nói gì thâlreśt thôqjgń, dù gì đpgreâlresy cũng là bâlreṣc trưnugzơpriz̉ng bôqjgńi sưnugz thúc, hơprizn nưnugz̃a trưnugzơpriẓng phu bà ta là Đgauyqaiq̀n Bâlreśt Dịch tủ toạ Đgauyại Trúc Phong cũng là ngưnugzơpriz̀i quyêqaiq̀n cao trọng vọng trong Thanh Vâlresn Môqjgnn, vôqjgn luâlreṣn thêqaiq́ nào cũng khôqjgnng thêqaiq̉ khinh thị đpgreêqaiq̉ bị đpgreăykoḿc tôqjgṇi. Theo lý mà nói, Tôqjgn Nhưnugzqjgnpriź tiêqaiq́n phạm Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n dĩ nhiêqaiqn là phạm lôqjgñi lơpriźn, chỉ là trôqjgnng thâlreśy bôqjgṇ dạng của Tôqjgn Nhưnugz chăykom̉ng có chút uý kỵ gì cả, rõ ràng là khôqjgnng chỉ là chuyêqaiq̣n gâlresy sưnugẓ vôqjgnpriź, mà phải có lý do nào đpgreó vôqjgn cùng trọng đpgreại.

 

Trong tiêqaiq́ng rú trâlres̀m trâlres̀m quái dị của Măykoṃc Lục Tiêqaiqn kiêqaiq́m, Tôqjgn Nhưnugzykom̀n tưnugz̀ng câlresu tưnugz̀ng chưnugz̃ lạnh lùng hỏi Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài: “Gọi Đgauyạo Huyêqaiq̀n ra nhanh, ta có chuyêqaiq̣n phải hỏi cho ra lẽ, chăykom̉ng phải Bâlreśt Dịch đpgreã bị các ngưnugzơprizi giưnugz̃ lại hay sao?”.

 

Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài châlreśn đpgreôqjgṇng toàn thâlresn, bâlreśt ngơpriz̀ ngâlres̉ng đpgreâlres̀u, chúng nhâlresn tại Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n im băykoṃt khôqjgnng môqjgṇt tiêqaiq́ng đpgreôqjgṇng.

 

Đgauyúng vào lúc này, hôqjgńt nhiêqaiqn phía hâlreṣu đpgreưnugzơpriz̀ng truyêqaiq̀n lại tiêqaiq́ng bưnugzơpriźc châlresn chạy vôqjgṇi tơpriźi, rôqjgǹi có tiêqaiq́ng môqjgṇt vị trưnugzơpriz̉ng lão tưnugz̀ xa truyêqaiq̀n lại: “Tôqjgnnugz muôqjgṇi, Bâlreśt Dịch sưnugz đpgreêqaiq̣ đpgreã xảy ra chuyêqaiq̣n gì, chúng ta là môqjgnn hạ Thanh Vâlresn Môqjgnn, muôqjgṇi khôqjgnng thêqaiq̉ vọng đpgreôqjgṇng!”.

 

Cùng lúc đpgreó, trong hâlreṣu đpgreưnugzơpriz̀ng xuâlreśt hiêqaiq̣n mâlreśy lão đpgreạo, hai ngưnugzơpriz̀i đpgrei đpgreâlres̀u môqjgṇt ngưnugzơpriz̀i tóc đpgreen, môqjgṇt ngưnugzơpriz̀i tóc trăykoḿng, cả hai đpgreêqaiq̀u râlresu bạc nhưnugznugzơpriźc. Nghe giọng phát ra, đpgreích thị là lão tưnugz̉ tóc trăykoḿng, chính là vị Phạm trưnugzơpriz̉ng lão, ngưnugzơpriz̀i đpgreưnugzơprizng nhiêqaiq̣m chưnugźc vụ trọng tài của Thanh Vâlresn Sơprizn Thâlreśt Mạch Võ Hôqjgṇi lâlres̀n đpgreâlres̀u tiêqaiqn Trưnugzơprizng Tiêqaiq̉u Phàm đpgreưnugzơpriẓc tham dưnugẓ mưnugzơpriz̀i năykomm vêqaiq̀ trưnugzơpriźc.

 

Thanh Vâlresn Môqjgnn trong vòng mưnugzơpriz̀i năykomm trơpriz̉ lại đpgreâlresy, đpgreã trải qua hai trưnugzơpriz̀ng hạo kiêqaiq́p, các vị trưnugzơpriz̉ng lão đpgreơpriz̀i trưnugzơpriźc lơpriźp thì tưnugz̉ vong, lơpriźp bị thưnugzơprizng, nhâlresn sôqjgń chăykom̉ng còn đpgreưnugzơpriẓc bao nhiêqaiqu.

 

qjgn Nhưnugz ngưnugzơpriźc nhìn mâlreśy lão trưnugzơpriẓng đpgreang đpgrei đpgreêqaiq́n liêqaiq̀n nhíu mày, hưnugz̀ lạnh môqjgṇt tiêqaiq́ng, tuy thêqaiq́ vâlres̃n khôqjgnng có ý nhưnugzơpriẓng bôqjgṇ lâlreśy nưnugz̉a phâlres̀n. Phạm trưnugzơpriz̉ng lão nhìn ánh măykoḿt Tôqjgn Nhưnugz, liêqaiq̀n ho khan, nhỏ giọng lâlres̉m bâlres̉m hai câlresu trong miêqaiq̣ng.

 

Ơnugz̉ bêqaiqn cạnh, hăykoḿc phát lão tưnugz̉ đpgreưnugza măykoḿt nhìn chung quanh, thâlreśy có mưnugzơpriz̀i mâlreśy đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ nhỏ tuôqjgn̉i măykoṃt mũi bâlres̀m tím liêqaiq̀n nhăykomn măykoṃt có vẻ muôqjgńn nói vài câlresu vơpriźi Tôqjgn Nhưnugz nhưnugzng bà đpgreã hưnugzơpriźng vêqaiq̀ phía Phạm trưnugzơpriz̉ng lão lãnh đpgreạm nói: “Phạm sưnugz huynh, ngưnugzơprizi dám mơpriz̉ miêqaiq̣ng la râlres̀y ta?”.

 

Phạm trưnugzơpriz̉ng lão trơpriẓn măykoḿt nhìn bà, săykoḿc măykoṃt ưnugz̉ng đpgreỏ, rôqjgǹi lâlreṣp tưnugźc lăykoḿc đpgreâlres̀u: “Đgauyâlresu có, đpgreâlresu có, Tôqjgnnugz muôqjgṇi, giao tình bao nhiêqaiqu năykomm giưnugz̃a ta đpgreôqjgńi vơpriźi ngưnugzơprizi và Bâlreśt Dịch sưnugz đpgreêqaiq̣ đpgreâlresu phải là ít, ta kính trọng ngưnugzơprizi khôqjgnng hêqaiq́t, có đpgreâlresu lại dám la râlres̀y?”.

 

ykoḿc phát lão đpgreâlres̀u quay đpgreâlres̀u đpgreưnugza măykoḿt nhìn Phạm tưnugzơpriz̉ng lão nhíu mày, Phạm trưnugzơpriz̉ng lão bôqjgńi rôqjgńi gưnugzơpriẓng cưnugzơpriz̀i đpgreưnugza tay phâlresn bua: “Dưnugzơprizng sưnugz huynh, huynh nói, huynh nói…”.

 

Ngưnugzơpriz̀i đpgreưnugzơpriẓc gọi là Dưnugzơprizng sưnugz huynh chính là hăykoḿc phát lão đpgreâlres̀u lúc này quay đpgreâlres̀u lại đpgreôqjgńi diêqaiq̣n vơpriźi Tôqjgn Nhưnugz mà nói: “Tôqjgnnugz muôqjgṇi, đpgreưnugzơpriẓc rôqjgǹi, muôqjgṇi hãy bình tĩnh lại, sưnugẓ viêqaiq̣c nhưnugz thêqaiq́ nào, muôqjgṇi hãy nói vơpriźi huynh. Muôqjgṇi bình nhâlreṣt là ngưnugzơpriz̀i câlres̉nt hâlreṣn ôqjgnn hòa, sao hôqjgnm nay lại… Viêqaiq̣c thêqaiq́ này ngay cả đpgreêqaiq́n Bâlreśt Dịch sưnugz đpgreêqaiq̣ cũng khôqjgnng dám gâlresy ra?”.

 

ykoḿc diêqaiq̣n Tôqjgn Nhưnugzlres̃n băykomng lãnh nhưnugz trưnugzơpriźc, nhưnugzng bàn tay năykoḿm chăykoṃt tiêqaiqn kiêqaiq́m đpgreang phát quang tưnugz̀ tưnugz̀ thả lỏng mâlreśy phâlres̀n, nhưnugz̃ng tiêqaiq́ng têqaiqqjgńng trâlres̀m trâlres̀m quái dị ngưnugz̀ng lại, chúng nhâlresn đpgreưnugźng đpgreó cũng thơpriz̉ phào nhẹ nhõm, Tôqjgn Nhưnugz nhăykoḿm chăykoḿc Tiêqaiqn kiêqaiq́m thủ trì tại đpgreó quả là đpgreã phát ra uy thêqaiq́ cưnugẓc lơpriźn, tưnugẓu chugn cả đpgreám Thanh Vâlresn đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ đpgreã bị bà uy hiêqaiq́p sơpriẓ hãi đpgreêqaiq́n châlreśn đpgreôqjgṇng tâlresm phách.

 

qjgn Nhưnugz nhìn Dưnugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão, khóe môqjgni lay đpgreôqjgṇng, cưnugzơpriz̀i lạnh nói: “Khôqjgnng phải là viêqaiq̣c gì Bâlreśt Dịch khôqjgnng dám làm, thì muôqjgṇi cũng khôqjgnng dám làm. Muôqjgṇi muôqjgńn yêqaiq́t kiêqaiq́n Đgauyạo Huyêqaiq̀n, huynh hãy đpgrei gọi huynh âlreśy ra đpgreâlresy”.

 

lreśy vị trưnugzơpriz̉ng lão nhìn nhau bôqjgńi rôqjgńi, Dưnugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão ho lêqaiqn vài tiêqaiq́ng: “Tôqjgnnugz muôqjgṇi, chưnugzơpriz̉ng môqjgnn sưnugz huynh bêqaiq́ quan đpgreã lâlresu ngày, hiêqaiq̣n tại khôqjgnng tiêqaiq̣n ra măykoṃt, muôqjgṇi hãy nói lý do tại sao lại làm cho muôqjgṇi sanh đpgreôqjgṇng trưnugzơpriźc đpgreã, hơprizn nưnugz̃a, Đgauyqaiq̀n sưnugz đpgreêqaiq̣ có chuyêqaiq̣n gì mà lại khôqjgnng đpgrei cùng vơpriźi muôqjgṇi?”.

 

Đgauyôqjgni mày liêqaiq̃u của Tôqjgn Nhưnugz nhưnugz đpgreôqjgnng lại, trong nét thanh lêqaiq̣ lại có thêqaiqm ba phâlres̀n nôqjgṇ khí bưnugz̀ng bưnugz̀ng: “Khôqjgnng phải hăykoḿn đpgreã bị Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong các ngưnugzơprizi giam giưnugz̃ lại rôqjgǹi sao?”.

 

lresu đpgreó nói ra, Dưnugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão, Phạm trưnugzơpriz̉ng lão cùng toàn thêqaiq̉ trêqaiqn dưnugzơpriźi Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong đpgreại biêqaiq́n săykoḿc măykoṃt, Dưnugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão vôqjgṇi vàng nói: “Tôqjgnnugz muôqjgṇi, chuyêqaiq̣n thêqaiq́ này muôqjgṇi khôqjgnng thêqaiq̉ nói bưnugz̀a. Đgauyqaiq̀n sưnugz đpgreêqaiq̣ là môqjgṇt trong Thanh Vâlresn Thâlreśt mạch chủ tọa, tại Thanh Vâlresn Môqjgnn ngoại trưnugz̀ Đgauyạo Huyêqaiq̀n chưnugzơpriz̉ng môqjgnn sưnugz huynh, hăykoḿn và Tăykomng Thúc Tưnugzơpriz̀ng sưnugz huynh là nhưnugz̃ng ngưnugzơpriz̀i bâlreṣc cao trọng vọng, ngoài ra còn lại đpgreêqaiq̀u là đpgreám đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ nhỏ tuôqjgn̉i làm sao mà có chuyêqaiq̣n băykoḿt giưnugz̃ ngưnugzơpriz̀i, thâlreṣt khôqjgnng thêqaiq̉ nào!”.

 

qjgn Nhưnugznugzơpriz̀i lạnh chêqaiq́ nhạo, truy vâlreśn: “Các ngưnugzơprizi đpgreưnugz̀ng cho răykom̀ng ta khôqjgnng biêqaiq́t chuyêqaiq̣n gâlres̀n đpgreâlresy tâlresm tình Đgauyạo Huyêqaiq̀n sưnugz huynh thay đpgreôqjgn̉i, chính vì chuyêqaiq̣n này mà Bâlreśt Dịch mơpriźi mạo hiêqaiq̉m lêqaiqn núi khuyêqaiqn sưnugz huynh. Chăykom̉ng ngơpriz̀ đpgrei đpgreêqaiq́n bâlresy giơpriz̀ vâlres̃n khôqjgnng có tin tưnugźc gì, ta khôqjgnng đpgrei hỏi các ngưnugzơpriz̀i thì còn biêqaiq́t hỏi ai?”.

 

nugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão đpgreang đpgreưnugźng cạnh Phạm trưnugzơpriz̉ng lão lôqjgṇ vẻ ngạc nhiêqaiqn, liêqaiq̀n chuyêqaiq̉n thâlresn hưnugzơpriźng vêqaiq̀ phía Tiêqaiqu Dâlreṣt tài châlreśn vâlreśn: “Tiêqaiqu sưnugz đpgreqaiq̣t, Đgauyại Trúc Phong thủ toạ Đgauyqaiq̀n Bâlreśt Dịch gâlres̀n đpgreâlresy có ghé qua Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong hay khôqjgnng?”.

 

Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài ngơpriz ngác lăykoḿc đpgreâlres̀u: “Quả là khôqjgnng có chuyêqaiq̣n đpgreó, đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ phụ trách xưnugz̉ lý mọi chuyêqaiq̣n trong ngoài của Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong. Trong vòng môqjgṇt tháng nay, Đgauyqaiq̀n sưnugz thúc khôqjgnng có đpgreưnugza thiêqaiq́p thôqjgnng báo đpgreêqaiq́n viêqaiq́ng Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong”.

 

qjgn Nhưnugz liêqaiq́c măykoḿt vêqaiq̀ phía Phạm trưnugzơpriz̉ng lão lãnh đpgreạm: “Huynh nghĩ hăykoḿn vì chuyêqaiq̣n gì mà đpgreêqaiq́n? Lại còn có thêqaiq̉ đpgreưnugza thiêqaiq̣p bái sơprizn tưnugz̀ tưnugz̀ uôqjgńng trà đpgreàm đpgreạo hay sao?”.

 

Phạm trưnugzơpriz̉ng lão đpgreỏ măykoṃt, khôqjgnng biêqaiq́t nói gì, Dưnugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão đpgreôqjgńi diêqaiq̣n Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài hỏi tiêqaiq́p: “Tiêqaiqu sưnugz đpgreqaiq̣t, đpgreã là nhưnugz thêqaiq́, ngưnugzơprizi lâlreṣp tưnugźc đpgrei đpgreêqaiq́n Tôqjgn̉ Sưnugznugz̀ Đgauyưnugzơpriz̀ng ơpriz̉ hâlreṣu sơprizn thỉnh vâlreśn chuyêqaiq̣n này vơpriźi chưnugzơpriz̉ng môqjgnn sưnugz huynh, nêqaiq́u có thêqaiq̉ đpgreưnugzơpriẓc, tôqjgńt nhâlreśt là ngưnugzơprizi thỉnh lão nhâlresn gia đpgreêqaiq́n đpgreâlresy, ba măykoṃt môqjgṇt lơpriz̀i thì mọi chuyêqaiq̣n sẽ đpgreưnugzơpriẓc minh bạch”.

 

Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài do dưnugẓ môqjgṇt khăykoḿc rôqjgǹi khẽ gâlreṣt đpgreâlres̀u: “Hay lăykoḿm, đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ đpgrei ngay đpgreâlresy”, nói xong thì cũng quay ngưnugzơpriz̀i rảo bưnugzơpriźc hưnugzơpriźng vêqaiq̀ phía hâlreṣu đpgreưnugzơpriz̀ng.

 

nugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão nhìn theo đpgreêqaiq́n khi Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài khuâlreśt bóng thì quay lại, mỉm cưnugzơpriz̀i nói: “Tôqjgnnugz muôqjgṇi, lão phu biêqaiq́t phu thêqaiq hai ngưnugzơpriz̀i tình thâlresm nghĩa trọng nêqaiqn khôqjgnng tránh khỏi tâlresm tình rôqjgńi loạn, nhưnugzng lâlres̀n này muôqjgṇi hâlreśp tâlreśp tâlreśn nhâlreṣp Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n thâlreṣt sưnugẓ quá đpgreáng rôqjgǹi”.

 

qjgn Nhưnugz trâlres̀m măykoṃc giâlresy lát, khẽ nói: “Dưnugzơprizng sưnugz huynh, huynh nói râlreśt phải, nêqaiq́u lâlres̀n này khôqjgnng phải vì chuyêqaiq̣n quan trọng của Bâlreśt dịch mà do Tôqjgn Nhưnugz sinh tâlresm ma quỷ thì muôqjgṇi xin săykom̃n sàng chịu xưnugz̉ theo môqjgnn pháp”.

 

nugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão xau tay, mỉm cưnugzơpriz̀i: “Coi muôqjgṇi kìa, ta có ý vâlreṣy đpgreâlresu chưnugź…”.

 

Giọng Tôqjgn Nhưnugz liêqaiq̀n thay đpgreôqjgn̉i, tưnugz̀ vẻ kiêqaiqn quyêqaiq́t chuyêqaiq̉n sang giọng nói bình thưnugzơpriz̀ng: “Dưnugzơprizng sưnugz huynh ơprizi, nêqaiq́u Bâlreśt dịch có chuyêqaiq̣n gì trêqaiqn đpgreỉnh Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong…”, nói đpgreêqaiq́n đpgreâlresy măykoḿt bà rưnugẓc sáng, tinh anh, giọng châlreśt chưnugźa tình cảm quyêqaiq́t tâlresm, khôqjgnng chút dao đpgreôqjgṇng: “Thanh Vâlresn môqjgnn trêqaiqn hai ngàn ngưnugzơpriz̀i, đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ khôqjgnng xưnugźng đpgreáng Tôqjgn Nhưnugz này đpgreành phải vì huynh âlreśy mà tại Thanh Vâlresn sơprizn, Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong hưnugzơpriźng vêqaiq̀ lịch đpgreại tôqjgn̉ sưnugz, vêqaiq̀ các vị chưnugzơpriz̉ng môqjgnn các đpgreơpriz̀i, quyêqaiq́t làm ra lẽ môqjgṇt phen”.

 

qjgṇt âlresm thanh khẽ vang lêqaiqn, bà phâlreśt tay nhưnugznugzơpriz̃i đpgreao phá gió, Măykoṃc Lục kêqaiq́m quang rạng rơpriz̃ săykoḿc sảo bay tưnugz̀ măykoṃt đpgreâlreśt thăykom̉ng lêqaiqn khôqjgnng trung, thoáng sau môqjgṇt thanh âlresm vang lêqaiqn, bụi mơpriz̀ mịt lan tỏa. Chúng nhâlresn chỉ thâlreśy dưnugzơpriźi châlresn măykoṃt đpgreâlreśt rung đpgreôqjgṇng nhẹ nhưnugz có cơprizn đpgreôqjgṇng đpgreâlreśt bâlreśt ngơpriz̀, lúc bụi tản ra thì Tôqjgn Nhưnugz tay năykoḿm Măykoṃc Lục tiêqaiqn kiêqaiq́m đpgreâlresm vào nêqaiq̀n đpgreâlreśt xung quanh, khôqjgnng đpgreêqaiq̉ lại dâlreśu nưnugźt nào.

 

Trong đpgreá bụi mù, chuôqjgni của Măykoṃc Lục tiêqaiqn kiêqaiq́m đpgreã rơpriz̀i khỏi tâlres̀m tay của Tôqjgn Nhưnugz nhưnugzng sưnugźc kiêqaiq́m còn  mãnh liêqaiq̣t, nhưnugzqjgṇt mãnh thú trong cơprizn khát máu gâlres̀m gưnugz̀ ngâlresn lêqaiqn.

 

nugzơprizng sưnugz huynh nhìn vào thanh tiêqaiqn kiêqaiq́m đpgreang căykoḿm trưnugzơpriźc măykoṃt ôqjgnn và Tôqjgn Nhưnugznugzơpriz̀i hôqjgn̉ sơpriz̉: “Tôqjgnnugz muôqjgṇi, bâlresy giơpriz̀ đpgreã là lúc đpgreó hay sao? Muôqjgṇi sao lại gơpriz̃ đpgrei phong âlreśn trêqaiqn Măykoṃc Tuyêqaiq́t đpgreã đpgreưnugzơpriẓc niêqaiq̣m lại cả trăykomm năykomm nay?”.

 

qjgn Nhưnugz giọng lạnh lùng: “Dưnugzơprizng sưnugz huynh, huynh cũng biêqaiq́t khi xưnugza muôqjgṇi khôqjgnng dêqaiq̃ mà phong lại Măykoṃc Tuyêqaiq́t, vì Bâlreśt Dịch mong muôqjgńn mà muôqjgṇi đpgreã làm nhưnugzlreṣy, muôqjgṇi cũng khôqjgnng đpgreêqaiq̉ tâlresm đpgreêqaiq́n nưnugz̃a. Nhưnugzng nêqaiq́u Bâlreśt Dịch xảy ra chuyêqaiq̣n gì muôqjgṇi sẽ  lâlreśy Măykoṃc Tuyêqaiq́t ra mà thỉnh giáo Chưnugzơpriz̉ng môqjgnn sưnugz huynh môqjgṇt phen…”.

 

nugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lạo lăykoḿc đpgreâlres̀u cưnugzơpriz̀i khôqjgn̉ nói: “Muôqjgṇi… ta cưnugź nghĩ muôqjgṇi và Đgauyqaiq̀n sưnugz đpgreêqaiq̣ lâlreśy nhau nhiêqaiq̀u năykomm, tính khí đpgreã thay đpgreôqjgn̉i… Thôqjgni bỏ đpgrei, bỏ đpgrei, ta khôqjgnng muôqjgńn tranh cãi nhưnugzng muôqjgṇi hãy ngôqjgǹi xuôqjgńng chơpriz̀ Tiêqaiqu Dâlreṣt Tài cùng chưnugzơpriz̉ng môqjgnn đpgreêqaiq́n có đpgreưnugzơpriẓc khôqjgnng?”.

 

qjgn Nhưnugz khôqjgnng lôqjgṇ chút biêqaiq̉u tình, khôqjgnng nói khôqjgnng răykom̀ng cùng vơpriźi Dưnugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão ngôqjgǹi xuôqjgńng.

 

Khôqjgnng khí tại Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n đpgreã tưnugz̀ tưnugz̀ lăykoḿng dịu xuôqjgńng, Dưnugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão nhỏ giọng an ủi cho Tôqjgn Nhưnugz giảm phâlres̀n lo lăykoḿng, các trưnugzơpriz̉ng lão khác đpgreưnugźng sau lưnugzng ôqjgnng cũng đpgreã im lăykoṃng ngôqjgǹi xuôqjgńng, chỉ còn Phạm trưnugzơpriz̉ng lão đpgreưnugźng qua môqjgṇt góc cưnugz̉a Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n, tưnugz̀ xa dõi nhìn Tôqjgn Nhưnugz.

 

Đgauyôqjgńi vơpriźi chúng đpgreêqaiq̣ tưnugz̉, tình thêqaiq́ này thâlreṣt khôqjgnng câlresn chút nào, môqjgṇt bêqaiqn là chuyêqaiq̣n Tôqjgn Nhưnugzqjgn̉i giâlreṣn xuâlreśt thâlres̀n uy, môqjgṇt bêqaiqn chỉ đpgreưnugźng nhìn tưnugz̀ xa. Trong vôqjgnqjgń các bâlreṣc trưnugzơpriz̉ng lão ơpriz̉ Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong, Phạm trưnugzơpriz̉ng lão thưnugzơpriz̀ng ngày là bâlreṣc ôqjgnn hòa nhâlreśt, tâlresm tính lại dâlresn dã hoạt kêqaiq, măykoṃc dù đpgreạo pháp khôqjgnng thêqaiq̉ so bì vơprizi các bâlreṣc trưnugzơpriz̉ng lão khác, nhưnugzng lại có đpgreưnugzơpriẓc nhiêqaiq̀u cảm tình giao lưnugzu đpgreôqjgńi vơpriźi chúng đpgreêqaiq̣ tưnugz̉. Dù là đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ đpgreích thâlresn ôqjgnng dạy dôqjgñ hay là các đpgreôqjgǹ đpgreêqaiq̣ của các vị khác đpgreêqaiq̀u thâlreṣp phâlres̀n thâlresn câlreṣn vơpriźi ôqjgnng.

 

Thâlreśy Phạm trưnugzơpriz̉ng lão đpgreưnugźng lăykoṃng lẽ môqjgṇt góc, các nhóm đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ trẻ tuôqjgn̉i cũng yêqaiqn lăykoṃng bưnugzơpriźc qua, chỉ có sôqjgń đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ của Tôqjgn Nhưnugz nhưnugzng tưnugz̀ng là môqjgnn hạ của Phạm trưnugzơpriz̉ng lão là đpgreưnugźng ơpriz̉ giưnugz̃a.

 

Phạm trưnugzơpriz̉ng lão nhìn chúng đpgreôqjgǹ đpgreêqaiq̣, khẽ lăykoḿc đpgreâlres̀u, bôqjgñng có môqjgṇt tiêqaiq̉u đpgreôqjgǹ khôqjgnng nhịn đpgreưnugzơpriẓc, hỏi nhỏ: “Sưnugz phụ à, Tôqjgn Nhưnugznugz thúc thâlreṣt là đpgreáng sơpriẓ, bình thưnugzơpriz̀ng bà thâlreṣp phâlres̀n ôqjgnn nhu dịu dàng, sao hôqjgnm nay lại trơpriz̉ thành hung dưnugz̃ đpgreáng sơpriẓ nhưnugz thêqaiq́?”.

 

Bạch trưnugzơpriz̉ng lão hăykoḿng giọng rung rinh cả chòm râlresu trăykoḿng: “Hâlres̀y, các ngưnugzơpriz̀i nhâlreṣp Thanh Vâlresn môqjgnn chưnugza bao lâlresu, sao biêqaiq́t đpgreưnugzơpriẓc lão bà nưnugzơprizng kia ngày xưnugza thôqjgnqjgñ và vôqjgn lý đpgreêqaiq́n mưnugźc nào, có chuyêqaiq̣n gì mà mụ ta khôqjgnng dám làm chưnugź!”.

 

Chúng đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ đpgreưnugźng xung quanh đpgreêqaiq̀u xúm lại, chú ý lăykoḿng nghe. Có mâlreśy đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ xì xào: “Thâlreṣt nhìn khôqjgnng ra, Tôqjgn Nhưnugznugz thúc dung mạo thêqaiq́ kia, ngày trưnugzơpriźc chăykoḿc chăykoḿn là bâlreṣc quôqjgńc săykoḿc thiêqaiqn hưnugzơprizng…”.

 

Phạm trưnugzơpriz̉ng lão cưnugzơpriz̀i hè hè mâlreśy tiêqaiq́ng, lén măykoḿt nhìn qua Tôqjgn Nhưnugz và Dưnugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão đpgreang đpgreàm đpgreạo, thâlreśy chăykom̉ng ai chú ý càng thêqaiqm phâlres̀n bạo dạn, nói: “Có ngưnugzơpriz̀i tưnugz̀ng nói răykom̀ng, bà ta là thêqaiq́ hêqaiq̣ đpgreâlres̀u đpgreàn của các nưnugz̃ đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ Thanh Vâlresn môqjgnn, thanh danh lưnugz̀ng lâlres̃y nhâlreśt, mà hình ảnh tiêqaiqu biêqaiq̉u hiêqaiq̣n nay chính là…”, ôqjgnng gục găykoṃc đpgreâlres̀u, măykoṃt hiêqaiq̣n nụ cưnugzơpriz̀i đpgreâlres̀y âlres̉n ý: “…Chính là Lục Tuyêqaiq́t Kỳ của Tiêqaiq̉u Trúc Phong đpgreâlreśy”.

 

Chúng đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ vâlresy xung quanh đpgreôqjgǹng loạt “A” lêqaiqn môqjgṇt tiêqaiq́ng, mọi ngưnugzơpriz̀i đpgreôqjgǹng loạt nhưnugz hiêqaiq̉u ra, cũng gâlreṣt lâlreśy gâlreṣt đpgreêqaiq̉, biêqaiq̉u hiêqaiq̣n nhưnugz đpgreã lĩnh hôqjgṇi đpgreưnugzơpriẓc tâlresm ý của Phạm trưnugzơpriz̉ng lão.

 

Phạm trưnugzơpriz̉ng lão thâlreśy nhâlreśt hôqjgn bách ưnugźng, trong lòng khôqjgnng khỏi đpgreăykoḿc ý, nói tiêqaiq́p: “Phải nói răykom̀ng, bà ta đpgreạo pháp tu hành thì cao đpgreâlreśy, nhưnugzng so sánh thì vâlres̃n còn thua Đgauyạo Huyêqaiq̀n sưnugz huynh và Vạn sưnugz huynh, cũng là nhưnugz̃ng bâlreṣc kỳ tài ngàn năykomm khó găykoṃp. Bà ta trẻ trung mỹ lêqaiq̣ nêqaiqn đpgreưnugzơpriẓc sưnugz phụ là Châlresn Vu đpgreại sưnugzqaiqu chiêqaiq̀u, chăykom̉ng ai dám đpgreụng đpgreêqaiq́n cả, nêqaiqn chăykom̉ng ngại gì ai mà khôqjgnng gâlresy sưnugẓ. Ta còn nhơpriź răykom̀ng, bà ta trong quá khưnugź đpgreã tưnugz̀ng dám môqjgṇt mình gâlresy náo loạn cả Thanh Vâlresn môqjgnn, lại còn thêqaiqm lão sưnugz tỷ dưnugz̃ nhưnugz cọp Thuỷ Nguyêqaiq̣t đpgreại sưnugznugz̃a chưnugź… Ôkgazi tiêqaiq̉u tưnugz̉ thôqjgńi ngưnugzơprizi lại đpgreánh ta, thâlreṣt ra ta đpgreã nói gì đpgreâlresu”.

 

Phạm trưnugzơpriz̉ng lão hưnugźng khơpriz̉i tôqjgṇt cùng, lại nói tiêqaiq́p: “Ngày xưnugza Thuỷ Nguyêqaiq̣t, ôqjgǹ sao các ngưnugzơpriz̀i lại ngâlres̉n ra thêqaiq́, các ngưnugzơpriz̀i khôqjgnng hiêqaiq̉u ý ta sao? Là Thuỷ Nguyêqaiq̣t đpgreại sưnugz trêqaiqn đpgreỉnh Tiêqaiq̉u Trúc Phong, sưnugz tỷ của Tôqjgn Nhưnugz đpgreâlreśy, trong quá khưnugź cũng là ngưnugzơpriz̀i có tính khí hung hãn nhưnugzqjgn Nhưnugz, cùng nhau vang danh trong Thanh Vâlresn môqjgnn… Úi tiêqaiq̉u tưnugz̉ thôqjgńi, sao ngưnugzơprizi cưnugź kéo ta, ta nói cho ngưnugzơprizi biêqaiq́t, dù gì lão phu cũng là sưnugz phụ, ngưnugzơprizi đpgreưnugz̀n cưnugźng đpgreâlres̀u nhưnugzlreṣy… Ôkgaz̀ lúc nãy ta đpgreang nói đpgreêqaiq́n chuyêqaiq̣n gì thêqaiq́?”.

 

“Nghĩ cho cùng, nói đpgreêqaiq́n Thuỷ Nguyêqaiq̣t, Tôqjgn Nhưnugzykomm âlreśy râlreśt là vôqjgn lý và đpgreanh đpgreá, chuyêqaiq̣n gì cũng dám làm, nhưnugzng tưnugz̀ khi lâlreśy Đgauyqaiq̀n Bâlreśt Dịch ơpriz̉ Đgauyại Trúc Phong thì con ngưnugzơpriz̀i cũng đpgreã thay đpgreôqjgn̉i nhiêqaiq̀u nhưnugz chúng ta thâlreśy hiêqaiq̣n nay. Bọn già chúng ta cũng cảm thâlreśy kỳ quái nhưnugzng cũng coi nhưnugz là chuyêqaiq̣n tôqjgńt đpgrei. Chưnugź còn nhưnugz Thuỷ Nguyêqaiq̣t thì môqjgṇt chút cũng chăykom̉ng thay đpgreôqjgn̉i, năykomm xưnugza hung dưnugz̃ bao nhiêqaiqu thì bâlresy iơpriz̀ lại càng hung dưnugz̃ hơprizn. Bâlresy giơpriz̀ ngay cả đpgreôqjgǹ đpgreêqaiq̣ của bà ta, Lục Tuyêqaiq́t Kỳ mà bà ta hăykom̀ng yêqaiqu thưnugzơprizng, so vơpriźi bà ta năykomm xưnugza cũng dưnugz̃ y nhưnugz thêqaiq́… Khôqjgnng biêqaiq́t là bị trúng phải tà gì!”.

 

Phạm trưnugzơpriz̉ng lão bôqjgñng toàn thâlresn rúng đpgreôqjgṇng dưnugz̃ dôqjgṇi, quát lơpriźn: “Tiêqaiq̉u tưnugz̉ xâlreśu xa, sao ngưnugzơprizi cưnugź nhéo ta thêqaiq́, lâlresu lăykoḿm rôqjgǹi mơpriźi có kẻ nhéo ta đpgreau thêqaiq́…”.

 

Đgauyôqjgṇt nhiêqaiqn giọng nói ôqjgnng đpgreưnugźt nghẹn giưnugz̃a chưnugz̀ng, trong miêqaiq̣ng chỉ phát ra nhưnugz̃ng tiêqaiq́ng thì thào. Chỉ thâlreśy các tiêqaiq̉u đpgreêqaiq̣ tưnugz̉ đpgreêqaiq̀u nhâlreśt nhâlreśt cúi đpgreâlres̀u, im lăykoṃng khôqjgnng dám nói tiêqaiq́ng nào, khôqjgnng dám đpgreôqjgṇng đpgreâlreṣy, trưnugzơpriźc đpgreại môqjgnn Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n chính là Thuỷ Nguyêqaiq̣t đpgreại sưnugzykoṃt lạnh nhưnugzykomng đpgreang đpgreưnugźng nhìn chăykom̀m chăykom̀m vào Phạm trưnugzơpriz̉ng lão. Văykomn Mâlres̃n kêqaiq́ bêqaiqn bà cũng nhìn ôqjgnng, măykoṃt bưnugz̀ng bưnugz̀ng nôqjgṇ khí.

 

Trán Phạm trưnugzơpriz̉ng lão tưnugẓ nhiêqaiqn xuâlreśt hạn môqjgǹ hôqjgni, da măykoṃt đpgreỏ ưnugz̉ng, châlresn bôqjgñng bưnugzơpriźc lùi mâlreśy bưnugzơpriźc, đpgreưnugźng qua môqjgṇt bêqaiqn, miêqaiq̣ng cưnugzơpriz̀i gưnugzơpriẓng gạo. Thuỷ Nguyêqaiq̣t đpgreại sưnugznugź tưnugz̀ tưnugz̀ tiêqaiq́n vào, chăykom̉ng thèm chú ý gì đpgreám tiêqaiq̉u đpgreêqaiq̣ tưnugz̉, chỉ có Văykomn Mâlres̃n khôqjgnng can tâlresm, nhìn lão băykom̀ng con măykoḿt căykomm ghét.

 

Phạm trưnugzơpriz̉ng lão thâlresn trong hàng ngũ Thanh Vâlresn các trưnugzơpriz̉ng lão, luôqjgnn nói chuyêqaiq̣n đpgreạo lý, lâlres̀n này bị ngưnugzơpriz̀i ta áp đpgreảo tại đpgreưnugzơprizng trưnugzơpriz̀ng nêqaiqn mơpriźi ăykomn nói kỳ cục nhưnugzlreṣy. Nhưnugzng Tôqjgn Nhưnugz và Dưnugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão ơpriz̉ bêqaiqn kia chăykom̉ng hiêqaiq̉u đpgreâlres̀u đpgreqjgni chuyêqaiq̣n gì. Tôqjgn Nhưnugz chơpriẓt thâlreśy Thuỷ Nguyêqaiq̣t đpgreại sưnugzlreśt ngơpriz̀ xuâlreśt hiêqaiq̣n, nét măykoṃt liêqaiq̀n dịu dàng, đpgreưnugźng lêqaiqn nói: “Sưnugz tỷ, sao sưnugz tỷ đpgreêqaiq́n đpgreâlresy?”.

 

Thuỷ Nguyêqaiq̣t đpgreại sưnugz khẽ cau mày, nhìn sang chung quanh rôqjgǹi nói: “Ta phải hỏi muôqjgṇi trưnugzơpriźc mơpriźi đpgreúng, muôqjgṇi ơpriz̉ Đgauyại Trúc Phong. Cưnugź cho là Đgauyqaiq̀n Bâlreśt Dịch có chuyêqaiq̣n mơpriźi lêqaiqn đpgreỉnh Thôqjgnng Thiêqaiqn Phong, còn muôqjgṇi thì lêqaiqn đpgreâlresy làm gì?”.

 

qjgn Nhưnugz khóe miêqaiq̣ng mâlreśp máy, nhìn sưnugz tỷ mà trong lòng chua chát, đpgreôqjgni măykoḿt tưnugz̀ lâlresu đpgreã trơpriz̉ nêqaiqn đpgreỏ hoe.

 

Thuỷ Nguyêqaiq̣t đpgreại sưnugznugzơpriźc vào, trong tâlresm đpgreã găykoṃp chuyêqaiq̣n khôqjgnng vui, nhìn qua thâlreśy Dưnugzơprizng trưnugzơpriz̉ng lão đpgreang lăykoḿc đpgreâlres̀u cưnugzơpriz̀i khôqjgn̉ nêqaiqn cũng chăykom̉ng biêqaiq́t mơpriz̉ lơpriz̀i thêqaiq́ nào. Thuỷ Nguyêqaiq̣t trong lòng buôqjgǹn phiêqaiq̀n bưnugzơpriźc lại chôqjgñ Tôqjgn Nhưnugz. Tuy hai ngưnugzơpriz̀i chăykom̉ng thưnugzơpriz̀ng găykoṃp nhau, nhưnugzng thâlresn thiêqaiq́t hơprizn tỷ muôqjgṇi ruôqjgṇt thịt. Lúc này thâlreśy Tôqjgn Nhưnugz vẻ nhưnugz đpgreang găykoṃp phải chuyêqaiq̣n đpgreại sưnugẓ, nét măykoṃt buôqjgǹn bã, măykoḿt ánh nhưnugz̃ng tia kỳ lạ, lại thâlreśy Măykoṃc Lục tiêqaiqn kiêqaiq́m và Măykoṃc Tuyêqaiq́t năykom̀m cả dưnugzơpriźi đpgreâlreśt, liêqaiq̀n biêqaiq́t ngay chăykom̉ng phải là chuyêqaiq̣n nhỏ.

 

Bà vưnugz̀a đpgreịnh tiêqaiq́p tục hỏi chuyêqaiq̣n Tôqjgn Nhưnugz thì đpgreôqjgṇt nhiêqaiqn hâlreṣu đpgreưnugzơpriz̀ng vang lêqaiqn tiêqaiq́ng bưnugzơpriźc châlresn hoảng loạn, Tiêqaiqu Dâlreṣt tài đpgreang hâlreśp tâlreśp chạy đpgreêqaiq́n, trêqaiqn gưnugzơprizng măykoṃt cũng nhưnugz toàn thâlresn toát lêqaiqn sưnugẓ kinh hoàng: “Xảy ra chuyêqaiq̣n lơpriźn rôqjgǹi, chuyêqaiq̣n lơpriźn rôqjgǹi…”

 

Mọi ngưnugzơpriz̀i ơpriz̉ Ngọc Thanh Đgauyqaiq̣n nhâlreśt thơpriz̀i thâlreśt kinh cả ra, Tôqjgn Nhưnugz trong đpgreâlres̀u châlreśn đpgreôqjgṇng nhưnugz bị sét đpgreánh, toàn thâlresn rúng đpgreôqjgṇng, trong tâlresm lo lăykoḿng khôqjgnng nguôqjgni, gâlres̀n nhưnugz sụp đpgreôqjgn̉ hoàn toàn, măykoḿt nhìn ngưnugzơpriz̀i trưnugzơpriźc măykoṃt chỉ thâlreśy bóng đpgreen, rôqjgǹi nhạt nhòa hăykom̉n ra.

 

Thuỷ Nguyêqaiq̣t đpgreại sưnugznugz̀a thâlreśy măykoṃt Tôqjgn Nhưnugz đpgreôqjgn̉i ra nhơpriẓt nhạt, biêqaiq̉u tình phưnugźc tạp liêqaiq̀n quay đpgreâlres̀u vêqaiq̀ phía Tiêqaiqu Dâlreṣt tài nói lơpriźn: “Nêqaiq́u có chuyêqaiq̣n gì thì ngưnugzơprizi cưnugź nói thăykom̉ng ra cho ta nghe!”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.