Â
jzrlm phong càng lúc càng mạnh, y phục của Quỷ Lê
arfḳ cùng Kim Bình Nhi lâ
evtḍt phâ
evtḍt bay. Bọn họ đ
pqumư
tapŕng trư
taprơ
rnxv́c đ
pqumô
fxrḷng khâ
evtd̉u của Sâ
evtdn Ma Cô
fxrl̉ Đ
lfpqô
fxrḷng, nhìn vê
arfk̀ phía trư
taprơ
rnxv́c đ
pqumang dâ
evtd̀n dâ
evtd̀n xuâ
evtd́t hiê
arfḳn thâ
evtdn hình cư
tapṛ đ
pqumại quỷ dị của hung linh.
Nhãn châ
evtdu to tư
tapṛa chuô
fxrlng đ
pqumô
fxrl̀ng, tư
tapr̀ trong vùng bạch khí hung hãn trư
tapr̀ng mơ
rnxv̉, â
evtd̉n â
evtd̉n có như
tapr̃ng tia sáng đ
pqumỏ như
tapr máu phát ra, thâ
evtdn hình cư
tapṛ đ
pqumại của hung linh tư
tapr̀ tư
tapr̀ hiê
arfḳn ra rõ ràng, đ
pqumư
tapra mă
jshb́t nhìn xuô
fxrĺng hai phàm nhâ
evtdn trư
taprơ
rnxv́c mă
jshḅt.
“Là ai, to gan lơ
rnxv́n mâ
evtḍt dám đ
pqumê
arfḱn nơ
rnxvi đ
pqumâ
evtdy?”.
Giọng hung linh mãnh nhiê
arfkn câ
evtd́t lê
arfkn, hùng hô
fxrl̀n châ
evtd́n đ
pqumô
fxrḷng, phảng phâ
evtd́t chu vi vách đ
pqumá xung quanh đ
pqumê
arfk̀u rung lê
arfkn bâ
evtd̀n bâ
evtḍt.
Tuy nhiê
arfkn sau đ
pqumó, hung linh tư
tapṛa hô
fxrl̀ như
tapr phát hiê
arfḳn ra, hạ giọng, mục quang chuyê
arfk̉n sang phía sau thâ
evtdn hình Quỷ Lê
arfḳ thơ
rnxv̀i thâ
evtd́y Kim Bình Nhi đ
pqumang đ
pqumư
tapŕng: “Lại là ngư
taprơ
rnxvi?”.
Kim Bình Nhi khe khẽ cư
taprơ
rnxv̀i, kiê
arfk̀u mị vô
fxrl hạn, nói: “Đ
lfpqúng, lại là ta, chúng ta lại gă
jshḅp mă
jshḅt rô
fxrl̀i”.
Hung linh cư
taprơ
rnxv̀i lơ
rnxv́n, thanh â
evtdm vang lê
arfkn truyê
arfk̀n đ
pqumi xa, phảng phâ
evtd́t tại phía sau ngư
taprơ
rnxv̀i hă
jshb́n tư
tapr̀ trong u thâ
evtdm cô
fxrl̉ đ
pqumô
fxrḷng xa xa cũng vọng lại mô
fxrḷt tràng cư
taprơ
rnxv̀i: “Ngư
taprơ
rnxvi lại đ
pqumê
arfḱn đ
pqumâ
evtdy làm gì, vâ
evtd̃n chư
tapra làm kinh đ
pqumô
fxrḷng đ
pqumê
arfḱn nư
taprơ
rnxvng nư
taprơ
rnxvng thâ
evtd̀n tư
taprơ
rnxṿng đ
pqumủ hay sao?”.
Kim Bình Nhi trong đ
pqumâ
evtd̀u đ
pqumang tính cách đ
pqumô
fxrĺi phí vơ
rnxv́i hung kinh, xem như
tapr tình huô
fxrĺng hô
fxrlm nay, tê
arfkn hung linh thủ hô
fxrḷ Sâ
evtdn Ma quyê
arfḱt nhiê
arfkn khô
fxrlng phải dê
arfk̃ đ
pqumô
fxrĺi phó. Chỉ là trong tâ
evtdm suy nghĩ vâ
evtḍy, ngoài mă
jshḅt thị vâ
evtd̃n nơ
rnxv̉ nụ cư
taprơ
rnxv̀i quyê
arfḱn rũ.
Kim Bình Nhi đ
pqumịnh trơ
rnxv̉ lơ
rnxv̀i, bô
fxrl̃ng nhiê
arfkn nghe thâ
evtd́y tiê
arfḱng Quỷ Lê
arfḳ nói: “Ngư
taprơ
rnxvi có phải là hô
fxrḷ vê
arfḳ của Linh Lung Vu Nư
tapr̃ nă
jshbm xư
tapra, thâ
evtdm nhâ
evtḍp Thâ
evtḍp Vạn Đ
lfpqại Sơ
rnxvn, mô
fxrḷt trong Nam Cư
taprơ
rnxvng thâ
evtd́t anh hùng, Hă
jshb́c Hô
fxrl̉, khô
fxrlng?”.
Kim Bình Nhi ngạc nhiê
arfkn, quay ngư
taprơ
rnxv̀i nhìn qua phía Quỷ Lê
arfḳ, chỉ thâ
evtd́y Quỷ Lê
arfḳ să
jshb́c diê
arfḳn thản nhiê
arfkn, nhìn thă
jshb̀ng vào thâ
evtdn hình khô
fxrl̉ng lô
fxrl̀ của hung linh.
Cũng có thê
arfk̉ là tại lúc Quỷ Lê
arfḳ lê
arfkn tiê
arfḱng hỏi, hung linh nọ cũng là khô
fxrlng có cách gì tư
tapṛ chủ đ
pqumư
taprơ
rnxṿc ngâ
evtdy ngư
taprơ
rnxv̀i ra, phảng phâ
evtd́t “Hă
jshb́c Hô
fxrl̉” cái danh tư
tapṛ đ
pqumó, như
tapr mô
fxrḷt trọng quyê
arfk̀n tàn nhâ
evtd̃n đ
pqumánh mạnh vào đ
pqumâ
evtdu đ
pqumó trong thâ
evtdm tâ
evtdm hă
jshb́n.
Kê
arfk̉ cả là hóa thâ
evtdn thành lê
arfḳ quỷ hung kinh, kê
arfk̉ cả là quê
arfkn hê
arfḱt cả thê
arfḱ gian, ngàn vạn nă
jshbm cô
fxrl khô
fxrl̉ đ
pqumơ
rnxṿi chơ
rnxv̀, chung quy cuô
fxrĺi cùng vâ
evtd̃n có mô
fxrḷt hô
fxrl̀i ư
tapŕc, thâ
evtd̀m tàng trong nơ
rnxvi sâ
evtdu thă
jshb̉m nhâ
evtd́t của tâ
evtdm hô
fxrl̀n.
“Ngư
taprơ
rnxvi… là ai?” thanh â
evtdm hùng hô
fxrl̀n của hung linh, như
tapr đ
pqumô
fxrḷt nhiê
arfkn câ
evtd́t lê
arfkn, cũng như
tapr tình cảnh vư
tapr̀a xuâ
evtd́t hiê
arfḳn, hoàn toàn biê
arfḱn đ
pqumô
fxrl̉i.
Quỷ Lê
arfḳ nhìn đ
pqumám â
evtdm sâ
evtdm quỷ khí đ
pqumang vòng thành tư
tapr̀ng vòng bơ
rnxv̉i thanh â
evtdm, nhãn trung lâ
evtd́p lóa như
tapr̃ng tia phư
tapŕc tạp khó hiê
arfk̉u, châ
evtḍm rãi nói: “Nă
jshbm xư
tapra trong bãy ngư
taprơ
rnxv̀i họ vê
arfḳ Linh Lung Vu Nư
tapr̃, cuô
fxrĺi cùng còn đ
pqumư
taprơ
rnxṿc nă
jshbm ngư
taprơ
rnxv̀i trơ
rnxv̉ vê
arfk̀, sau đ
pqumó kiê
arfḱn lâ
evtḍp ra ngày nay Nam Cư
taprơ
rnxvng Ngũ Tô
fxrḷc. Còn lại hai ngư
taprơ
rnxv̀i, là hai vị huynh đ
pqumê
arfḳ đ
pqumã tư
tapr̀ng theo hô
fxrḷ vê
arfḳ Linh Lung Vu Nư
tapr̃ tư
tapr̀ lâ
evtdu nhâ
evtd́t, Hă
jshb́c Hô
fxrl̉ và Hă
jshb́c Mô
fxrḷc là khô
fxrlng trơ
rnxv̉ lại. Cô
fxrl̉ lão Vu tô
fxrḷc truyê
arfk̀n thuyê
arfḱt, đ
pqumại ca Hă
jshb́c Hô
fxrl̉ trung tâ
evtdm dũng mãnh, nhị đ
pqumê
arfḳ Hă
jshb́c Mô
fxrḷc kiê
arfkn nhâ
evtd̃n châ
evtd́p khán, ta thâ
evtd́y ngư
taprơ
rnxvi đ
pqumô
fxrĺi vơ
rnxv́i thâ
evtd̀n tư
taprơ
rnxṿng cung câ
evtd̉n dị thư
taprơ
rnxv̀ng, ngàn vạn nă
jshbm nay kiê
arfkn nhâ
evtd̃n như
tapr vâ
evtḍy, hoá thâ
evtdn hung linh khô
fxrlng hô
fxrĺi hâ
evtḍn, chỉ phỏng đ
pqumoán ngư
taprơ
rnxvi là Hă
jshb́c Hô
fxrl̉, khô
fxrlng ngơ
rnxv̀ lại đ
pqumúng?”.
Hung linh nọ trâ
evtd̀m mă
jshḅc hô
fxrl̀i lâ
evtdu, mục quang ngư
taprng lại nhìn Quỷ Lê
arfḳ, Quỷ Lê
arfḳ dư
taprơ
rnxv́i ánh mă
jshb́t hung lê
arfḳ của hung linh, khô
fxrlng ngơ
rnxv̀ lại chă
jshb̉ng hê
arfk̀ có mô
fxrḷt chút uý kỵ nào, cũng mơ
rnxv̉ to mă
jshb́t nhìn lại.
Châ
evtd̀m châ
evtḍm, â
evtdm bạch quỷ khí xung quanh hung linh càng lúc càng nô
fxrl̀ng, ánh huyê
arfḱt quang trong mă
jshb́t hung linh càng lúc càng mạnh, tư
tapr̀ng đ
pqumạo khí â
evtdm hàn thâ
evtd́u cô
fxrĺt thô
fxrl̉i vào cư
tapr̉a đ
pqumô
fxrḷng Sâ
evtdn Ma, khí hâ
evtḍu phảng phâ
evtd́t cũng càng lúc càng lạnh.
Trê
arfkn vai Quỷ Lê
arfḳ hâ
evtd̀u tư
tapr̉ Tiê
arfk̉u Hô
fxrli, tư
tapṛa hô
fxrl̀ như
tapr cảm thâ
evtd́y bâ
evtd́t an, khe khẽ kê
arfku lê
arfkn hai tiê
arfḱng.
“Ngư
taprơ
rnxvi thư
tapṛa ra là ai, làm sao lại biê
arfḱt đ
pqumư
taprơ
rnxṿc truyê
arfḳn xư
tapra của Vu tô
fxrḷc?”. Â
jzrlm thanh phâ
evtd̃n nô
fxrḷ của hung linh bô
fxrl̃ng nhiê
arfkn biê
arfḱn đ
pqumô
fxrl̉i, thanh â
evtdm bâ
evtdy giơ
rnxv̀ bô
fxrl̃ng nhiê
arfkn biê
arfḱn thành lạnh bă
jshbng.
Quỷ Lê
arfḳ tư
tapṛa hô
fxrl̀ như
tapr chă
jshb̉ng cảm giác thâ
evtd́y gì, chỉ là nhìn â
evtdm ảnh khô
fxrl̉ng lô
fxrl̀ nói: “Thê
arfḱ gian này đ
pqumê
arfḱn quá nư
tapr̉a là khô
fxrlng nhơ
rnxv́ đ
pqumư
taprơ
rnxṿc chuyê
arfḳn xư
tapra, chỉ là chung quy sau đ
pqumó vâ
evtd̃n còn có như
tapr̃ng truyê
arfk̀n thuyê
arfḱt, tư
tapr̀ng chút tư
tapr̀ng chút đ
pqumư
taprơ
rnxṿc lư
tapru truyê
arfk̀n lại”.
Gã nhìn thă
jshb̉ng vào hung linh, dă
jshb̀n giọng nói tư
tapr̀ng chư
tapr̃ mô
fxrḷt: “Nam Cư
taprơ
rnxvng ngày nay, Vu tô
fxrḷc hâ
evtḍu duê
arfḳ vâ
evtd̃n còn có ngư
taprơ
rnxv̀i nhơ
rnxv́ các ngư
taprơ
rnxvi”.
Hung linh nọ nhă
jshbm mă
jshb́t, râ
evtd́t lâ
evtdu sau vâ
evtd̃n khô
fxrlng mơ
rnxv̉ ra.
Kim Bình Nhi đ
pqumư
tapŕng phía sau, khẽ nhíu mày đ
pqumô
fxrli mày liê
arfk̃u, nhìn hung linh, đ
pqumoạn lại nhìn sang bê
arfkn Quỷ Lê
arfḳ, như
tapr̃ng truyê
arfk̀n thuyê
arfḱt của Vu tô
fxrḷc vê
arfk̀ Linh Lung thâ
evtd̀n tư
taprơ
rnxṿng, thị mô
fxrḷt chút cũng khô
fxrlng biê
arfḱt, như
taprng nhìn phản ư
tapŕng của hung linh nọ, hiê
arfk̉n nhiê
arfkn đ
pquma phâ
evtd̀n như
tapr̃ng đ
pqumiê
arfk̀u Quỷ Lê
arfḳ nói đ
pqumê
arfk̀u là sư
tapṛ thâ
evtḍt. Tư
tapr̀ trư
taprơ
rnxv́c đ
pqumê
arfḱn nay, thị luô
fxrln nghĩ trong ma giáo ă
jshb́t khô
fxrlng có ai có thê
arfk̉ biê
arfḱt hơ
rnxvn thị vê
arfk̀ như
tapr̃ng di sư
tapṛ trong Thâ
evtḍp Vạn Đ
lfpqại Sơ
rnxvn, khô
fxrlng ngơ
rnxv̀ tê
arfkn Quỷ Lê
arfḳ này lại biê
arfḱt đ
pqumư
taprơ
rnxṿc như
tapr̃ng cô
fxrĺ sư
tapṛ đ
pqumó.
Thị nhìn thâ
evtdn ảnh nam tư
tapr̉ đ
pqumó, trong lòng có chút châ
evtd́n đ
pqumô
fxrḷng, mục quang vâ
evtd̃n lạnh lùng.
Lâ
evtdu sau, â
evtdm phong lạnh lẽo thô
fxrl̉i qua. Trê
arfkn đ
pqumỉnh đ
pqumâ
evtd̀u, mâ
evtdy đ
pqumen ùn ùn kéo lại, gió lạnh như
tapr că
jshb́t, cản să
jshb́c thê
arfk lư
taprơ
rnxvng.
Trong phút tĩnh mă
jshḅc này, đ
pqumô
fxrḷt nhiê
arfkn, hung linh Hă
jshb́c Hô
fxrl̉ bô
fxrl̃ng chơ
rnxṿt ngâ
evtd̉n đ
pqumâ
evtd̀u, nhìn trơ
rnxv̀i hú lê
arfkn mô
fxrḷt tiê
arfḱng, thanh â
evtdm thê
arfk lê
arfḳ, phảng phâ
evtd́t như
tapr mang theo như
taprng tang thư
taprơ
rnxvng của vãng sư
tapṛ kèm trong tiê
arfḱng hú. Đ
lfpqê
arfḱn lúc thanh â
evtdm tiê
arfḱng hú tư
tapr̀ như
tapr̃ng ră
jshḅng núi xa vọng lại, gã mơ
rnxv́i cúi đ
pqumâ
evtd̀u xuô
fxrĺng, tiê
arfḱng van ù ù, phảng phâ
evtd́t chính là như
tapr̃ng tâ
evtdm tình của chuyê
arfḳn xư
tapra đ
pqumang cuô
fxrl̀n cuô
fxrḷn trơ
rnxv̉ vê
arfk̀.
“Đ
lfpqa tạ!”.
Hung linh nọ nhìn Quỷ Lê
arfḳ mô
fxrḷt lúc lâ
evtdu, rô
fxrl̀i khẽ cúi đ
pqumâ
evtd̀u, nói lơ
rnxv̀i cảm tạ.
Quỷ Lê
arfḳ khô
fxrlng có chút biê
arfk̉u tình nào, châ
evtḍm rãi lùi vê
arfk̀ phía sau nư
tapr̉a bư
taprơ
rnxv́c, khẽ chơ
rnxv́p mă
jshb́t, đ
pqumáp lê
arfk̃.
Hunh linh gâ
evtḍt đ
pqumâ
evtd̀u, thanh â
evtdm đ
pqumã hòa hoãn trơ
rnxv̉ lại, nói: “Khô
fxrlng ngơ
rnxv̀ thê
arfḱ gian này vâ
evtd̃n còn có ngư
taprơ
rnxv̀i nhơ
rnxv́ đ
pqumê
arfḱn Nư
taprơ
rnxvng Nư
taprơ
rnxvng và bọn ta, hà…, bâ
evtd́t quá chúng ta nă
jshbm xư
tapra lúc hô
fxrḷ vê
arfḳ Nư
taprơ
rnxvng Nư
taprơ
rnxvng thâ
evtdm nhâ
evtḍp Thâ
evtḍp Vạn Đ
lfpqại Sơ
rnxvn, cũng khô
fxrlng có ai nghĩ đ
pqumê
arfḱn viê
arfḳc này lại đ
pqumư
taprơ
rnxṿc thiê
arfkn cô
fxrl̉ lư
tapru danh”.
Nhãn thâ
evtd̀n hung linh, châ
evtḍm châ
evtḍm chuyê
arfk̉n qua phía đ
pqumô
fxrḷng khâ
evtd̉u Sâ
evtdn Ma Cô
fxrl̉ Đ
lfpqô
fxrḷng, nơ
rnxvi dư
tapṛng thâ
evtd̀n tư
taprơ
rnxṿng của Linh Lung Vu Nư
tapr̃, nhãn thâ
evtd̀n hă
jshb́n, trong giâ
evtdy phút bô
fxrl̃ng biê
arfḱn thanh ô
fxrln hòa trơ
rnxv̉ lại, đ
pqumoạn tiê
arfḱp tục nói, thanh â
evtdm cùng hòa hoãn hơ
rnxvn nhiê
arfk̀u: “Bâ
evtd́t quá bọn ta đ
pqumê
arfḱn nơ
rnxvi này, khô
fxrlng hiê
arfḱm có ai có thê
arfk̉ biê
arfḱt đ
pqumư
taprơ
rnxṿc, đ
pqumê
arfḱn cả quỷ cũng khô
fxrlng biê
arfḱt đ
pqumư
taprơ
rnxṿc”.
Quỷ Lê
arfḳ im lă
jshḅng mô
fxrḷt lúc, rô
fxrl̀i đ
pqumáp: “Đ
lfpqúng, trư
taprơ
rnxv́c khi ta đ
pqumê
arfḱn đ
pqumâ
evtdy, tuy đ
pqumã nghe qua như
tapr̃ng truyê
arfk̀n thuyê
arfḱt vê
arfk̀ Linh Lung Vu Nư
tapr̃ và bảy ngư
taprơ
rnxv̀i bọn ngư
taprơ
rnxvi, như
taprng tịnh khô
fxrlng biê
arfḱt đ
pqumư
taprơ
rnxṿc tình hình hiê
arfḳn tại của ngư
taprơ
rnxvi, cũng khô
fxrlng biê
arfḱt đ
pqumư
taprơ
rnxṿc ngư
taprơ
rnxvi ơ
rnxv̉ nơ
rnxvi đ
pqumâ
evtdy…”.
Gã gâ
evtḍt đ
pqumâ
evtd̀u, nhìn hung linh châ
evtd́n đ
pqumô
fxrḷng, danh tư
tapṛ đ
pqumó phảng phâ
evtd́t đ
pqumê
arfḱn gã cũng cảm thâ
evtd́y uý kỵ.
Chỉ là, mục quang của hung linh vâ
evtd̃n khô
fxrlng đ
pqumô
fxrḷng, vâ
evtd̃n tô
fxrln kính nhìn thâ
evtd̀n tư
taprơ
rnxṿng, nói: “Các ngư
taprơ
rnxvi tìm y làm gì?”.
Quỷ Lê
arfḳ lãnh đ
pqumạm: “Chúng ta muô
fxrĺn tìm y sau đ
pqumó giê
arfḱt y”.
Hung linh nọ đ
pqumô
fxrḷt nhiê
arfkn ngoảnh lại, nhìn Quỷ Lê
arfḳ nói: “Chỉ bă
jshb̀ng hai ngư
taprơ
rnxv̀i bọn ngư
taprơ
rnxvi?”.
Quỷ Lê
arfḳ bình tĩnh gâ
evtḍt đ
pqumâ
evtd̀u: “Đ
lfpqúng”.
Vùng bạch să
jshb́c quỷ khí quanh hung linh bô
fxrl̃ng nhiê
arfkn vâ
evtd̀n vũ càng lúc càng nhanh, khiê
arfḱn thâ
evtdn ảnh hă
jshb́n càng lúc càng mơ
rnxv̀, lúc lâ
evtdu sau, chỉ nghe thâ
evtd́y tiê
arfḱng gã lạnh lùng nói: “Khô
fxrlng sai, Thú Thâ
evtd̀n đ
pqumích xác là ơ
rnxv̉ tại trong Trâ
evtd́n Ma Cô
fxrl̉ Đ
lfpqô
fxrḷng”.
Kim Bình Nhi thâ
evtdn hình nhâ
evtd́t đ
pqumô
fxrḷng, trê
arfkn mă
jshḅt khẽ lóe lê
arfkn mô
fxrḷt tia vui mư
tapr̀ng. Duy chỉ có Quỷ Lê
arfḳ đ
pqumê
arfḱn mô
fxrḷt chút biê
arfk̉u tình cũng khô
fxrlng có, chỉ nhìn hung linh.
Hung linh nọ nhìn gã, hô
fxrĺt nhiê
arfkn nói: “Ta xem cách ă
jshbn mă
jshḅc của ngư
taprơ
rnxvi khô
fxrlng giô
fxrĺng ngư
taprơ
rnxv̀i Nam Cư
taprơ
rnxvng, có phải là tư
tapr̀ Trung Thô
fxrl̉ lại khô
fxrlng?”.
Quỷ Lê
arfḳ gâ
evtḍt đ
pqumâ
evtd̀u, nói: “Chính thị”.
Hung linh trâ
evtd̀m ngâ
evtdm mô
fxrḷt lúc, trong â
evtdm sâ
evtdm quỷ khí, phảng phâ
evtd́t như
tapr thâ
evtd̀n tình gã có chút biê
arfḱn hóa, nói: “Ngư
taprơ
rnxvi có biê
arfḱt, ta tại sao lại canh gác trư
taprơ
rnxv́c cư
tapr̉a đ
pqumô
fxrḷng?”.
Quỷ Lê
arfḳ đ
pqumáp: “Khô
fxrlng biê
arfḱt”.
Hung linh nói: “Ta tư
tapṛ nhiê
arfkn là ơ
rnxv̉ đ
pqumâ
evtdy đ
pqumê
arfk̉ bảo hô
fxrḷ nư
taprơ
rnxvng nư
taprơ
rnxvng thâ
evtd̀n tư
taprơ
rnxṿng, như
taprng ngoài viê
arfḳc đ
pqumó ra, ta cũng ơ
rnxv̉ đ
pqumâ
evtdy canh gác, mô
fxrḷt là khô
fxrlng đ
pqumê
arfk̉ cho yê
arfku nghiê
arfḳt phục sinh, hai là khô
fxrlng đ
pqumê
arfk̉ cho ai tiê
arfḱn vào đ
pqumô
fxrḷng, ngư
taprơ
rnxvi đ
pqumã minh bạch chư
tapra?”.
Quỷ Lê
arfḳ gâ
evtḍt đ
pqumâ
evtd̀u.
Hung linh nọ thản nhiê
arfkn cư
taprơ
rnxv̀i nói: “Như
taprng cuô
fxrĺi cùng ta chung quy cũng đ
pqumã phụ lòng nuơ
rnxvng nư
taprơ
rnxvng trọng thác, bị… bị tê
arfkn súc sinh kia lư
tapr̀a gạt, gâ
evtdy ra lâ
evtd̀m lơ
rnxṽ to lơ
rnxv́n, yê
arfku nghiê
arfḳt phục sinh, thiê
arfkn hạ sinh linh đ
pqumô
fxrl̀ thán…”. Nói đ
pqumê
arfḱn đ
pqumâ
evtdy, â
evtdm thanh gã càng lúc càng nhỏ, sau đ
pqumó, hung linh đ
pqumịnh thâ
evtd̀n trơ
rnxv̉ lại, tiê
arfḱp: “Ta vô
fxrĺn đ
pqumã tuyê
arfḳt vọng, nhgĩ ră
jshb̀ng thê
arfḱ gian này khô
fxrlng còn ai có khả nă
jshbng tiê
arfku trư
tapr̀ yê
arfku nghiê
arfḳt trư
tapr̀ hại cho bá tánh, khô
fxrlng ngơ
rnxv̀ mâ
evtd́y ngày trư
taprơ
rnxv́c, hă
jshb́n trọng thư
taprơ
rnxvng trơ
rnxv̉ vê
arfk̀, trung thô
fxrl̉ nhâ
evtdn kiê
arfḳt đ
pqumịa linh, quả là có cao nhâ
evtdn có thê
arfk̉ đ
pqumả thư
taprơ
rnxvng đ
pqumư
taprơ
rnxṿc nó, thâ
evtḍt là ngoài sư
tapŕc tư
taprơ
rnxv̉ng tư
taprơ
rnxṿng của ta”.
Quỷ Lê
arfḳ khóe mă
jshb́t khẽ giâ
evtḍt, đ
pqumoạn lạnh lùng cư
taprơ
rnxv̀i nói: “Ngư
taprơ
rnxvi cũng đ
pqumư
tapr̀ng nê
arfkn mư
tapr̀ng vô
fxrḷi, Thú Thâ
evtd̀n tuy đ
pqumã bại, như
taprng ngư
taprơ
rnxv̀i đ
pqumả bại nó, cũng khô
fxrlng khá đ
pqumư
taprơ
rnxṿc nó chút nào đ
pqumâ
evtdu…”.
Hung linh khẽ run, khô
fxrlng biê
arfḱt câ
evtdu đ
pqumó của Quỷ Lê
arfḳ có hàm ý gì, như
taprng sao đ
pqumó lại thâ
evtdm trâ
evtd̀m nói: “Có thê
arfk̉ trư
tapr̀ khư
tapr̉ yê
arfku nghiê
arfḳt, tư
tapṛ nhiê
arfkn là râ
evtd́t tô
fxrĺt rô
fxrl̀i, ta cótâ
evtdm nguyê
arfḳn này tư
tapr̀ cả ngàn nă
jshbm nay, chỉ hâ
evtḍn hô
fxrlm nó phục sinh, ta cô
fxrĺ hê
arfḱt sư
tapŕc cũng khô
fxrlng làm gì nô
fxrl̉i nó. Các ngư
taprơ
rnxvi đ
pqumê
arfḱn tư
tapr̀ Trung Thô
fxrl̉, có lẽ có khả nă
jshbng chê
arfḱ ngư
tapṛ nó”.
Xung quanh hung linh qỷ khí bô
fxrĺc lê
arfkn xung thiê
arfkn, trư
tapr̀ng to đ
pqumô
fxrli mă
jshb́t, lơ
rnxv́n tiê
arfḱng nói: “Ta thay mă
jshḅt nư
taprơ
rnxvng nư
taprơ
rnxvng cho phép ngư
taprơ
rnxvi qua lâ
evtd̀n này”.
Nói xong, hă
jshb́n châ
evtd̀m châ
evtḍm lùi sang mô
fxrḷt bê
arfkn, như
taprơ
rnxv̀ng đ
pqumư
taprơ
rnxv̀ng cho Quỷ Lê
arfḳ và Bình Nhi, đ
pqumă
jshb̀ng sau gã mô
fxrḷt đ
pqumô
fxrḷng nhỏ u thâ
evtdm dâ
evtd̃n sâ
evtdu vào trong cô
fxrl̉ đ
pqumô
fxrḷng.
Quỷ Lê
arfḳ nhìn đ
pqumô
fxrḷng huyê
arfḳt mô
fxrḷt lúc lâ
evtdu, rô
fxrl̀i đ
pqumư
tapra mă
jshb́t nhìn hung linh, hung lin cũng nhì gã.
Quỷ Lê
arfḳ gâ
evtḍt đ
pqumâ
evtd̀u, cũng chă
jshb̉ng nói thê
arfkm gì nhiê
arfk̀u, châ
evtd̀m châ
evtḍm nư
taprơ
rnxv́c vê
arfk̀ phía trư
taprơ
rnxv́c. Khi đ
pqumi qua hung linh, trê
arfkn vai gã hâ
evtd̀u tư
tapr̉ Tiê
arfk̉u Hô
fxrli đ
pqumô
fxrḷt nhiê
arfkn ngâ
evtd̉ng đ
pqumâ
evtd̀u, nhìn vào thâ
evtdn thê
arfk̉ to lơ
rnxv́n của hung linh, ba con mă
jshb́t chơ
rnxv́p chơ
rnxv́p.
Hung linh nọ hô
fxrĺt nhiê
arfkn nói vơ
rnxv́i tư
tapr̀ sau lư
taprng Quỷ Lê
arfḳ nói lơ
rnxv́n: “Vâ
evtd̃n còn mô
fxrḷt chuyê
arfḳn, ngư
taprơ
rnxvi nê
arfkn đ
pqumê
arfk̉ tâ
evtdm. Hô
fxrlm đ
pqumó Thú Thâ
evtd̀n khô
fxrlng trơ
rnxv̉ vê
arfk̀ mô
fxrḷt mình, ngoài con ác thú Thiê
arfḱt Thao bê
arfkn cạnh nó, vâ
evtd̃n còn mô
fxrḷt con yê
arfku nghiê
arfḳt nư
tapr̃a, đ
pqumạo hạnh cư
tapṛc cao, ngư
taprơ
rnxvi phải câ
evtd̉n thâ
evtḍn đ
pqumó”.
Quỷ Lê
arfḳ dư
tapr̀ng bư
taprơ
rnxv́c nói: “Cư
tapŕ như
tapr ta biê
arfḱt, thâ
evtḍp tam yê
arfku thú thủ hạ của hă
jshb́n, đ
pqumê
arfk̀u bị tiê
arfku diê
arfḳt hê
arfḱt rô
fxrl̀i”.
Hung linh nọ lă
jshb́c đ
pqumâ
evtd̀u đ
pqumáp: “Khô
fxrlng phải là bọn thâ
evtḍp tam yê
arfku thú đ
pqumó, tư
tapr̀ trư
taprơ
rnxv́c tơ
rnxv́i nay, đ
pqumê
arfḱn cả ta cũng chư
tapra thâ
evtd́y con yê
arfku nghiê
arfḳt đ
pqumó nhiê
arfk̀u, ngư
taprơ
rnxvi nhâ
evtd́t đ
pqumịnh phải câ
evtd̉n trọng”.
Quỷ Lê
arfḳ gâ
evtḍt đ
pqumâ
evtd̀u, nhìn sâ
evtdu vào trong cô
fxrl̉ đ
pqumô
fxrḷng rô
fxrl̀i tiê
arfḱp tục bư
taprơ
rnxv́c.
Phía sau, Kim Bình Nhi châ
evtd̀m châ
evtḍm tiê
arfḱp bư
taprơ
rnxv́c nô
fxrĺi gót, hai ngư
taprơ
rnxv̀i mô
fxrḷt khỉ, dâ
evtd̀n dâ
evtd̀n chìm vào trong hă
jshb́c ám, tan vào trong â
evtdm ảnh rô
fxrl̀i biê
arfḱn mâ
evtd́t hă
jshb̉n.
Quỷ khí quanh mình hung linh, tư
tapr̀ tư
tapr̀ trơ
rnxv̉ nê
arfkn mơ
rnxv hô
fxrl̀, như
taprng đ
pqumô
fxrli mă
jshb́t to tư
taprơ
rnxv́ng của hă
jshb́n, vâ
evtd̃n nhìn chă
jshb̀m chă
jshb̀m vào vùng hă
jshb́c ám trong đ
pqumô
fxrḷng huyê
arfḳt. Rô
fxrl̀i đ
pqumô
fxrḷt nhiê
arfkn, hă
jshb́n hư
taprơ
rnxv́ng vê
arfk̀ phía vùng u tô
fxrĺi, hô
fxrĺng lê
arfkn mô
fxrḷt tiê
arfḱng như
tapr kinh lô
fxrli thiê
arfk̉m đ
pqumiê
arfḳn sâ
evtd́m sét, nô
fxrḷ khí như
tapr bài sơ
rnxvn đ
pqumảo hải oanh nhiê
arfkn bùng lê
arfkn, thâ
evtḍm chí đ
pqumê
arfḱn cả như
tapr̃ng đ
pqumạo â
evtdm phong cũng bị thô
fxrl̉i ngư
taprơ
rnxṿc vào trong đ
pqumô
fxrḷng, đ
pqumê
arfḱn cả vách đ
pqumá xung quanh cũng rung lê
arfkn rơ
rnxvi ra như
tapr̃ng hạt vụn đ
pqumá rụng xuô
fxrĺng lả tả.
Sau khi tiê
arfḱng hô
fxrĺng đ
pqumiê
arfkn cuô
fxrl̀ng đ
pqumã dư
tapŕt hă
jshb̉n, thâ
evtdn hình to lơ
rnxv́n của hung linh, dâ
evtd̀n dâ
evtd̀n tan vào trong hă
jshb́c ám.
Chỉ là, vào lúc hung linh tiê
arfku thâ
evtd́t, gã khô
fxrlng chú ý đ
pqumê
arfḱn, bê
arfkn ngoài Sâ
evtdn ma Cô
fxrl̉ Đ
lfpqô
fxrḷng, đ
pqumă
jshb̀ng sau thâ
evtd̀n tư
taprơ
rnxṿng, â
evtd̉n â
evtd̉n thiê
arfk̉m hiê
arfḳn mô
fxrḷt bóng đ
pqumen, chính là ngư
taprơ
rnxv̀i đ
pqumã sách đ
pqumô
fxrḷng Nam Cư
taprơ
rnxvng Ngũ Tô
fxrḷc nô
fxrḷi loạn, cư
taprơ
rnxv́p đ
pqumi thánh khí của Ngũ Tô
fxrḷc, giúp Thú Thâ
evtd̀n phục sinh, Hă
jshb́c Mô
fxrḷc.
Đ
lfpqoạn trư
taprơ
rnxv̀ng bào đ
pqumen tuyê
arfk̀n vâ
evtd̃n như
tapr ngày trư
taprơ
rnxv́c, phủ kín toàn thâ
evtdn Hă
jshb́c Mô
fxrḷc, tư
tapr̀ trong phát ra như
tapr̃ng đ
pqumạo â
evtdm lãnh khí, chỉ là sâ
evtdu trong mă
jshb́t gã, thoáng có như
tapr̃ng tia mục quang cư
tapṛc kỳ phư
tapŕc tạp, nhìn sâ
evtdu vào trong Sâ
evtdn Ma Cô
fxrl̉ Đ
lfpqô
fxrḷng. Sau khi hung linh nọ, cũng là vị đ
pqumại ca của gã trư
taprơ
rnxv́c đ
pqumâ
evtdy, tiê
arfku thâ
evtd́t hă
jshb́n châ
evtd̀m châ
evtḍm thu hô
fxrl̀i nhãn quang.
Trong â
evtdm phong să
jshb́t, hă
jshb́n hạ giọng than: “Nư
taprơ
rnxvng nư
taprơ
rnxvng…”.
Cùng lúc đ
pqumó, Trâ
evtd́n Ma Cô
fxrl̉ Đ
lfpqô
fxrḷng sơ
rnxv̉ tại trê
arfkn ngọn núi đ
pqumen ngòm, trong khu rư
tapr̀ng già â
evtdm u, dâ
evtd̀n dâ
evtd̀n xuâ
evtd́t hiê
arfḳn mô
fxrḷt đ
pqumô
fxrḷi ngũ tâ
evtd̀m mư
taprơ
rnxv̀i ngư
taprơ
rnxv̀i. Ngư
taprơ
rnxv̀i đ
pqumi đ
pqumâ
evtd̀u tiê
arfkn, mô
fxrḷt thâ
evtdn bạch y như
tapr tuyê
arfḱt sáng ngơ
rnxv̀i, vẻ mă
jshḅt lạn lùng, như
taprng trong mă
jshb́t lại có đ
pqumê
arfḱn mâ
evtd́y phâ
evtd̀n u sâ
evtd̀u thư
taprơ
rnxvng tang thư
taprơ
rnxvng, hư
taprơ
rnxv́ng ră
jshḅng núi đ
pqumen ngòm mà thơ
rnxv̉ dài.
***
Trung thô
fxrl̉, ba mư
taprơ
rnxvi dă
jshḅm ngoài Hà Dư
taprơ
rnxvng Thành.
Trê
arfkn đ
pqumại đ
pqumạo, đ
pqumã qua lâ
evtdu rô
fxrl̀i, như
tapr̃ng ngư
taprơ
rnxv̀i chạy loạn đ
pqumê
arfk̀u bă
jshb́t đ
pqumâ
evtd̀u quay trơ
rnxv̉ lại quay trơ
rnxv̉ lại phía nam, nơ
rnxvi đ
pqumâ
evtdy lại khô
fxrlng xa châ
evtdn Thanh Vâ
evtdn Sơ
rnxvn là mâ
evtd́y, cho nê
arfkn thư
taprơ
rnxv̀ng thâ
evtd́y bá tánh y sam lam lũ, gian nan trèo đ
pqumèo lô
fxrḷi suô
fxrĺt trơ
rnxv̉ vê
arfk̀ quê
arfk hư
taprơ
rnxvng. Bâ
evtd́t quá cũng có nhiê
arfk̀u ngư
taprơ
rnxv̀i bă
jshb́t đ
pqumâ
evtd̀u mơ
rnxv̉ hàng tiê
arfk̉u thư
taprơ
rnxvng tiê
arfk̉u phiê
arfḱn, so vơ
rnxv́i lúc trư
taprơ
rnxv́c phát sinh ra trư
taprơ
rnxv̀ng hạo kiê
arfḱp, thì cũng đ
pqumã tô
fxrĺt hơ
rnxvn khô
fxrlng biê
arfḱt bao nhiê
arfku lâ
evtd̀n rô
fxrl̀i.
“Tiê
arfkn nhâ
evtdn chỉ đ
pqumiê
arfk̉m, xem bản sinh mê
arfḳnh đ
pqumâ
evtdy…”, bô
fxrl̃ng nhiê
arfkn mô
fxrḷt tiê
arfḱng rao tư
tapr̀ trê
arfkn đ
pqumại lô
fxrḷ câ
evtd́t lê
arfkn, phá tan sư
tapṛ tĩnh lă
jshḅng trâ
evtd̀m mă
jshḅc thư
taprơ
rnxv̀ng ngày vô
fxrĺn có, nghe bă
jshb́t tay vô
fxrl cùng.
“Tài vâ
evtḍn, quan â
evtḍn, nhâ
evtdn duyê
arfkn, hành tung, phong thủy, xem tư
taprơ
rnxv́ng, tră
jshb́c tư
tapṛ, mạc cô
fxrĺt, mô
fxrln nào cũng giỏi, mô
fxrln nào cũng biê
arfḱt, nhanh nhanh, mô
fxrḷt ngư
taprơ
rnxv̀i chỉ lâ
evtd́y nă
jshbm lư
taprơ
rnxṿng thô
fxrli! Quá rẻ quá rẻ…”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn tay nă
jshb́m câ
evtdy gâ
evtḍy trúc có gă
jshb́n chiê
arfku bài “Tiê
arfkn Nhâ
evtdn Chỉ Lô
fxrḷ”, châ
evtḍm rãi bư
taprơ
rnxv́c tư
tapr̀ng bư
taprơ
rnxv́c, chúng nhâ
evtdn dáo dác nhìn.
Đ
lfpqă
jshb̀ng sau lão, Dã Câ
evtd̉u đ
pqumạo nhâ
evtdn chă
jshb̉ng nói câ
evtdu nào, chỉ lă
jshb̉ng lă
jshḅng trô
fxrlng coi đ
pqumô
fxrĺng hành lý.
Như
taprng đ
pqumă
jshb̀ng sau lão, Tiê
arfk̉u Hoàn nhảy dư
tapṛng lê
arfkn, trê
arfkn đ
pqumư
taprơ
rnxv̀ng đ
pqumang chă
jshbm chú đ
pqumọc mô
fxrḷt quyê
arfk̉n sách mỏng bìa đ
pqumen khô
fxrlng có ghi tư
tapṛa đ
pqumê
arfk̀ gì, ngâ
evtd̉n mă
jshḅt lê
arfkn nói: “Gia gia, ngư
taprơ
rnxv̀i vư
tapr̀a nói gì vâ
evtḍy, mâ
evtd́y lư
taprơ
rnxṿng mô
fxrḷt ngư
taprơ
rnxv̀i?”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn ngoảnh lại, cư
taprơ
rnxv̀i ha hả, mô
fxrḷt thâ
evtdn đ
pqumạo cô
fxrĺt tiê
arfkn phong như
tapr tiê
arfkn nhâ
evtdn hạ giơ
rnxv́i, xòe nă
jshbm ngón tay ra, trịnh trọng đ
pqumáp: “Nă
jshbm lư
taprơ
rnxṿng bạc”.
Tiê
arfk̉u Hoàn nhíu mày hỏi: “Như
taprng mà hô
fxrlm trư
taprơ
rnxv́c chúng ta chỉ lâ
evtd́y có ba lư
taprơ
rnxṿng mô
fxrḷt ngư
taprơ
rnxv̀i thô
fxrli mà. Còn nư
tapr̃a, mâ
evtd́y hô
fxrlm nay gia gia bị sao vâ
evtḍy, ba hô
fxrlm trư
taprơ
rnxv́c chúng ta đ
pqumê
arfk̀u đ
pqumã thô
fxrĺng nhâ
evtd́t, mô
fxrl̃i khách nhâ
evtdn xem tư
taprơ
rnxv́ng chúng ta chỉ lâ
evtd́y nă
jshbm tiê
arfk̀n ngâ
evtdn lư
taprơ
rnxṿng, như
taprng mà gia gia vâ
evtd̃n chư
tapra bă
jshb̀ng lòng, mâ
evtd́y hô
fxrlm trư
taprơ
rnxv́c xem tư
taprơ
rnxv́ng cho ngư
taprơ
rnxv̀i ta, nă
jshbm tiê
arfk̀n biê
arfḱn thành mô
fxrḷt lư
taprơ
rnxṿng, hô
fxrlm sau mô
fxrḷt lư
taprơ
rnxṿng biê
arfḱn thành hai lư
taprơ
rnxṿng, mơ
rnxv́i hô
fxrlm qua đ
pqumâ
evtdy hai lư
taprơ
rnxṿng đ
pqumó lại biê
arfḱn thành ba lư
taprơ
rnxṿng, đ
pqumê
arfḱn hô
fxrlm nay ngư
taprơ
rnxv̀i lại muô
fxrĺn tă
jshbng lê
arfkn thành nă
jshbm lư
taprơ
rnxṿng là sao?”.
Tiê
arfk̉u Hoàn chạy lê
arfkn cạnh Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn, nhìn lão trư
tapr̀ trê
arfkn xuô
fxrĺng dư
taprơ
rnxv́i, Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn bị Tiê
arfk̉u Hoàn nhìn đ
pqumê
arfḱn phát bư
tapṛc, lùi lại mô
fxrḷt bư
taprơ
rnxv́c quát: “Ngư
taprơ
rnxvi nhìn cái gì mà nhìn?”.
Tiê
arfk̉u Hoàn khô
fxrlng trả lơ
rnxv̀i, chỉ nhìn lão chă
jshb̀m chă
jshb̀m, Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn hư
tapr̀m mô
fxrḷt tiê
arfḱng, đ
pqumoạn lại lùi thê
arfkm mô
fxrḷt bư
taprơ
rnxv́c, hỏi: “Ngư
taprơ
rnxvi sư
tapr̀ng sư
tapr̀ng sô
fxrḷ sô
fxrḷ lê
arfkn thê
arfḱ đ
pqumê
arfk̉ làm gì?”.
Tiê
arfk̉u Hoàn phì mô
fxrḷt tiê
arfḱng nói: “Gia gia mơ
rnxv́i là sư
tapr̀ng sư
tapr̀ng sô
fxrḷ sô
fxrḷ! Con xem ngư
taprơ
rnxv̀i có bị â
evtd́m đ
pqumâ
evtd̀u khô
fxrlng, sô
fxrĺt quá biê
arfḱn thành hô
fxrl̀ đ
pqumô
fxrl̀ rô
fxrl̀i!”.
Nói đ
pqumoạn, Tiê
arfk̉u Hoàn quay lại phía Dã Câ
evtd̉u đ
pqumang đ
pqumi đ
pqumă
jshb̀ng sau hỏi: “Đ
lfpqạo trư
taprơ
rnxv̉ng, ngài nói xem gia gia tiê
arfk̉u nư
tapr̃ mâ
evtd́y hô
fxrlm nay có phải là râ
evtd́t hô
fxrl̀ đ
pqumô
fxrl̀ khô
fxrlng?”.
Â
jzrĺy là vì bâ
evtd́y giơ
rnxv̀ đ
pqumang là ban ngày, Dã Câ
evtd̉u đ
pqumạo nhâ
evtdn mâ
evtd́y hô
fxrlm nay đ
pqumê
arfk̀u dùng mô
fxrḷt tâ
evtd́m vải đ
pqumiê
arfk̀u che mă
jshḅt, như
taprng đ
pqumô
fxrli mă
jshb́t lâ
evtd́p lánh phát quang, thâ
evtḍp phâ
evtd̀n minh lư
taprơ
rnxṿng, khi nghe Tiê
arfk̉u Hoàn hỏi, chỉ cư
taprơ
rnxv̀i ha ha hai tiê
arfḱng, sau đ
pqumó châ
evtḍm rãi lă
jshb́c đ
pqumâ
evtd̀u đ
pqumáp: “Lão… hà, ngư
taprơ
rnxvi là tiê
arfk̀n bô
fxrĺi niê
arfkn kỷ đ
pqumã cao, thê
arfḱ nào chă
jshb̉ng có chút…”.
“Đ
lfpqánh ră
jshb́m!”
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn ơ
rnxv̉ phía trư
taprơ
rnxv́c bư
tapr̀ng bư
tapr̀ng nô
fxrl̉i giâ
evtḍn.
Tiê
arfk̉u Hoàn trơ
rnxṿn mă
jshb́t nhìn lão nói: “Gia gia, ngư
taprơ
rnxv̀i kích đ
pqumô
fxrḷng lê
arfkn như
tapr vâ
evtḍy đ
pqumê
arfk̉ làm gì, con vâ
evtd̃n hiê
arfk̉u đ
pqumă
jshb́c đ
pqumạo thư
taprơ
rnxv̀ng nói râ
evtd́t có đ
pqumạo lý, xem đ
pqumiê
arfḳu bô
fxrḷ ngư
taprơ
rnxvi mâ
evtd́y hô
fxrlm nay, chỉ sơ
rnxṿ đ
pqumúng là có chút hô
fxrl̀ đ
pqumô
fxrl̀ rô
fxrl̀i”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn tư
tapṛa hô
fxrl̀ như
tapr khô
fxrlng thê
arfk̉ chịu nô
fxrl̉i “lão hô
fxrl̀ đ
pqumô
fxrl̀” ba chư
tapr̃ này, giâ
evtḍn dư
tapr̃ quát: “Hai đ
pqumư
tapŕa tiê
arfk̉u bô
fxrĺi các ngư
taprơ
rnxvi thì biê
arfḱt cái gì, hia ngư
taprơ
rnxvi mơ
rnxv́i có mâ
evtd́y tuô
fxrl̉i đ
pqumâ
evtd̀u, đ
pqumã biê
arfḱt đ
pqumư
taprơ
rnxṿc bao nhiê
arfku nhâ
evtdn tình thê
arfḱ cô
fxrĺ, ta đ
pqumâ
evtdy khô
fxrlng phải là…”.
Tiê
arfk̉u Hoàn ngă
jshb́t lơ
rnxv̀i: “Phải khô
fxrlng vâ
evtḍy? Vâ
evtḍy ngư
taprơ
rnxv̀i nói ra xem, tại sao gia gia lại tă
jshbng gía mô
fxrḷt cách vô
fxrl ký như
tapr vâ
evtḍy?”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn hư
tapr̀m mô
fxrḷt tiê
arfḱng, giư
taprơ
rnxvng tâ
evtd́m chiê
arfku bài Tiê
arfkn Nhâ
evtdn Chỉ Lô
fxrḷ lê
arfkn, hư
taprơ
rnxv́ng đ
pqumám ngư
taprơ
rnxv̀i bô
fxrḷ hành đ
pqumang qua qua lại lại bảo: “Các ngư
taprơ
rnxvi nhìn mâ
evtd́y ngư
taprơ
rnxv̀i kia, cũng vơ
rnxv́i chúng ta gă
jshḅp mă
jshḅt trê
arfkn đ
pqumư
taprơ
rnxv̀ng, có phải là như
tapr̃ng ngư
taprơ
rnxv̀i tỵ nạn khô
fxrlng?”.
Tiê
arfk̉u Hoàn gâ
evtḍt đ
pqumâ
evtd̀u: “Khô
fxrlng sai, tâ
evtd́t cả đ
pqumê
arfk̀u là, cả chúng ta cũng là tỵ nạn”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn mă
jshb́c nghẹn, mă
jshḅt đ
pqumỏ bư
tapr̀ng bư
tapr̀ng, đ
pqumiê
arfḳu bô
fxrḷ như
tapr khô
fxrlng nghe thâ
evtd́y Tiê
arfk̉u Hoàn nói gì.
Tiê
arfk̉u Hoàn lại tiê
arfḱp: “Nê
arfḱu như
tapr tâ
evtd́t cả đ
pqumê
arfk̀u là ngư
taprơ
rnxv̀i tỵ nạn, ly hư
taprơ
rnxvng, con thâ
evtd́y chă
jshb̉ng có mâ
evtd́y ngư
taprơ
rnxv̀i lúc này còn muô
fxrĺn nghĩ đ
pqumê
arfḱn chuyê
arfḳn xem tư
taprơ
rnxv́ng nư
tapr̃a, con vâ
evtd̃n tư
taprơ
rnxv̉ng gia gia đ
pqumáng lẽ ra phải giảm giá mơ
rnxv́i phải, khô
fxrlng ngơ
rnxv̀ gia gia lại nhâ
evtd́t đ
pqumịnh tă
jshbng giá lê
arfkn”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn hạ tay xuô
fxrĺng, đ
pqumê
arfk̉ tâ
evtd́m chiê
arfku bài ra sau, cư
taprơ
rnxv̀i nhạt hỏi: “Cư
tapŕ như
tapr các ngư
taprơ
rnxvi nói, thì là ta sai rô
fxrl̀i, như
taprng mà ngư
taprơ
rnxvi xem mâ
evtd́y hô
fxrlm nay, như
tapr̃ng ngư
taprơ
rnxv̀i tìm chúng ta xem tư
taprơ
rnxv́ng là ít hay là nhiê
arfk̀u?”.
Tiê
arfk̉u Hoàn khô
fxrlng nói gì, nhíu đ
pqumô
fxrli mày, Dã Câ
evtd̉u đ
pqumạo nhâ
evtdn ơ
rnxv̉ bê
arfkn cạnh láu táu tiê
arfḱp: “Nói đ
pqumê
arfḱn viê
arfḳc này, tư
tapṛa hô
fxrl̀ như
tapr mâ
evtd́y hô
fxrlm nay khách nhâ
evtdn xem tư
taprơ
rnxv́ng đ
pqumích ác là nhiê
arfk̀u lê
arfkn”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn lại cư
taprơ
rnxv̀i khâ
evtd̉y, mă
jshḅt đ
pqumâ
evtd̀y vẻ đ
pqumă
jshb́c ý, nhìn Tiê
arfk̉u Hoàn tiê
arfḱp: “Ngư
taprơ
rnxvi nê
arfkin kỷ còn trẻ, làm sao hiê
arfk̉u đ
pqumuơ
rnxṿc chuyê
arfḳn đ
pqumơ
rnxv̀i chư
tapŕ. Ta nói cho ngư
taprơ
rnxvi biê
arfḱt, đ
pqumúng ra là nói sau khi có đ
pqumại nạn, ngư
taprơ
rnxv̀i ngư
taprơ
rnxv̀i đ
pqumê
arfk̀u phải đ
pqumi tỵ nạn, tuy ră
jshb̀ng vị tâ
evtd́t đ
pqumã có ý muô
fxrĺn xem tư
taprơ
rnxv́ng. Như
taprng lâ
evtd̀n này thì lại khác, hạo kiê
arfḱp quá lơ
rnxv́n, mư
taprơ
rnxv̀i mâ
evtd́y ngàn nă
jshbm mơ
rnxv́i có mô
fxrḷt lâ
evtd̀n, thiê
arfkn hạ chúng sinh đ
pqumô
fxrl̀ thán, ngư
taprơ
rnxv̀i ngư
taprơ
rnxv̀i đ
pqumê
arfk̀u sô
fxrĺng trong cảnh hiê
arfk̉m, khô
fxrlng biê
arfḱt có còn sô
fxrĺng đ
pqumư
taprơ
rnxṿc đ
pqumê
arfḱn ngày mai khô
fxrlng. Dư
taprơ
rnxv́i hoàn cảnh khác biê
arfḳt thê
arfḱ này, có bản tiê
arfkn nhâ
evtdn ta chỉ đ
pqumiê
arfk̉m giúp họ thoát khỏi cơ
rnxvn mê
arfk, khô
fxrlng phải là phúc cho sao”.
Tiê
arfk̉u Hoàn cúi đ
pqumâ
evtd̀u trâ
evtd̀m tư
tapr, lúc lâ
evtdu sau, mơ
rnxv́i tư
tapr̀ tư
tapr̀ ngâ
evtd̉n lê
arfkn, trê
arfkn mă
jshḅt có mô
fxrḷt tia bục bô
fxrḷi chán nản.
Dã Câ
evtd̉u Đ
lfpqạo Nhâ
evtdn vâ
evtd̃n còn mê
arfk hoă
jshḅc, khô
fxrlng nhâ
evtd̃n nại đ
pqumư
taprơ
rnxṿc hỏi: “Ngư
taprơ
rnxvi tại sao cư
tapŕ luô
fxrln đ
pqumê
arfk̀ cao cái mô
fxrln xem tư
taprơ
rnxv́ng này vâ
evtḍy?”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn liê
arfḱc nhìn nói: “Loại học vâ
evtd́n cao thâ
evtdm này, ta làm sao có thê
arfk̉ dạy ngư
taprơ
rnxvi”.
Dã Câ
evtd̉u đ
pqumạo nhâ
evtdn như
tapr dâ
evtd̃m phải đ
pquminh, â
evtd́p úng mô
fxrḷt hô
fxrl̀i, đ
pqumoạn chỉ nghe thâ
evtd́y Tiê
arfk̉u Hoàn ơ
rnxv̉ bê
arfkn cạnh thơ
rnxv̉ dài mô
fxrḷt hơ
rnxvi nói: “Cái này ta hiê
arfḳn tại cũng ít nhiê
arfk̀u minh bạch đ
pqumư
taprơ
rnxṿc mô
fxrḷt đ
pqumiê
arfk̉m”.
Dã Câ
evtd̉u đ
pqumạo nhâ
evtdn cùng Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn thâ
evtd́t kinh, Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn nói: “Ngư
taprơ
rnxvi… ngư
taprơ
rnxvi nói ra xem?”.
Tiê
arfk̉u Hoàn nhún vai, châ
evtḍm rãi tiê
arfḱp: “Gia gia liê
arfḳu thiê
arfkn hạ ngư
taprơ
rnxv̀i ngư
taprơ
rnxv̀i tâ
evtdm sơ
rnxṿ hãi khô
fxrln xiê
arfḱt, đ
pqumô
fxrĺi vơ
rnxv́i tính mê
arfḳnh của mình đ
pqumê
arfk̀u lo cũng khô
fxrlng đ
pqumư
taprơ
rnxṿc, thì làm sao thê
arfk̉ quan tâ
evtdm đ
pqumê
arfḱn tài vâ
evtḍt của họ đ
pqumư
taprơ
rnxṿc. Trái lại, ngâ
evtdn lư
taprơ
rnxṿng của gia gia càng lúc càng nhiê
arfk̀u, bá tánh tâ
evtd̀m thư
taprơ
rnxv̀ng nghĩ là gia gia có đ
pqumạo hạnh cao thâ
evtdm, khô
fxrlng giô
fxrĺng phàm nhâ
evtdn… Viê
arfḳc này đ
pqumê
arfḱn con nguyê
arfkn cũng khô
fxrlng tin, vâ
evtd̃n nghĩ là loại tiê
arfk̉u xảo kiê
arfk̉u này đ
pqumê
arfḱn tê
arfkn ngô
fxrĺc cũng nhìn ra, khô
fxrlng ngơ
rnxv̀ vâ
evtd̃n còn quá nhiê
arfk̀u ngư
taprơ
rnxv̀i khô
fxrlng nhìn ra”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn lă
jshb́c đ
pqumâ
evtd̀u: “Ngư
taprơ
rnxvi sai rô
fxrl̀i, Tiê
arfk̉u Hoàn”.
Tiê
arfk̉u Hoàn ngạc nhiê
arfkn: “Cái gì?”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn nói: “Mâ
evtd́y đ
pqumiê
arfk̀u ngư
taprơ
rnxvi nói đ
pqumê
arfk̀u đ
pqumúng, chỉ là câ
evtdu sau cùng sai rô
fxrl̀i, tịnh khô
fxrlng phải là bọn chúng khô
fxrlng nhìn ra, chỉ là bản thâ
evtdn bọn chúng nhìn khô
fxrlng thô
fxrlng đ
pqumư
taprơ
rnxṿc đ
pqumạo lý thô
fxrli”.
Dã Câ
evtd̉u đ
pqumạo nhâ
evtdn nghe qua khô
fxrlng hiê
arfk̉u bèn hỏi lại: “Cái gì mà nhìn khô
fxrlng ra?”.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn lại nhìn như
tapr̃ng ngư
taprơ
rnxv̀i bọ hành tâ
evtd́t tả qua lại nói: “Chúng sinh thiê
arfkn hạ, khô
fxrlng phải là ngu đ
pqumô
fxrḷn khô
fxrlng nhìn ra, chỉ là trong hoàn cảnh sinh tư
tapr̉ đ
pqumâ
evtd̀u quan, chă
jshb̉ng có đ
pqumư
taprơ
rnxṿc mâ
evtd́y ngư
taprơ
rnxv̀i có thê
arfk̉ tin tư
taprơ
rnxv̉ng đ
pqumư
taprơ
rnxṿc vào chính bản thâ
evtdn, nê
arfkn chỉ muô
fxrĺn nghe lơ
rnxv̀i an ủi của ngư
taprơ
rnxv̀i khac. Ta vì bọn họ mà chỉ đ
pqumiê
arfk̉m bê
arfḱn bơ
rnxv̀, mô
fxrl̃i câ
evtdu mô
fxrl̃i tư
tapr̀ đ
pqumê
arfk̀u là bàn vê
arfk̀ nư
tapr̉a đ
pqumơ
rnxv̀i sau của bọn họ, so vơ
rnxv́i hoàn cảnh hô
fxrlm nay thì thâ
evtḍt tô
fxrĺt hơ
rnxvn nhiê
arfk̀u lă
jshb́m. Nghe đ
pqumư
taprơ
rnxṿc lơ
rnxv̀i nói tô
fxrĺt lành, họ trả ngâ
evtdn lư
taprơ
rnxṿng, cũng đ
pqumư
taprơ
rnxṿc an tâ
evtdm hơ
rnxvn nhiê
arfk̀u”.
Tiê
arfk̉u Hoàn bô
fxrl̃ng nhiê
arfkn đ
pqumáp: “Ta toàn nói như
tapr̃ng lơ
rnxv̀i hàm hô
fxrĺ”.
Tiê
arfk̉u Hoàn cùng Dã Câ
evtd̉u đ
pqumạo nhâ
evtdn đ
pqumư
tapra mă
jshb́t nhìn nhau, nhâ
evtd́t thơ
rnxv̀i khô
fxrlng nói đ
pqumư
taprơ
rnxṿc câ
evtdu nào.
Chu Nhâ
evtd́t tiê
arfkn ngâ
evtd̉ng mă
jshḅt nhìn trơ
rnxv̀i, nhìn cả mô
fxrḷt vòm trơ
rnxv̀i bao la rô
fxrḷng lơ
rnxv́n, mô
fxrḷt lúc sau, mơ
rnxv́i thơ
rnxv̉ dài: “Hạo kiê
arfḱp thê
arfḱ này, đ
pqumúng là chỉ có mô
fxrḷt khô
fxrlng hai, nê
arfḱu khô
fxrlng, đ
pqumê
arfḱn cả trơ
rnxv̀i cũng khô
fxrlng chịu nô
fxrl̉i”.
Nói đ
pqumê
arfḱn đ
pqumâ
evtdy, lão quay lại cư
taprơ
rnxv̀i: “Nê
arfḱu mà như
tapr vâ
evtḍy, như
tapr̃ng ngày trong tư
taprơ
rnxvng lai tư
tapṛ nhiê
arfkn sẽ tô
fxrĺt hơ
rnxvn nhiê
arfk̀u so vơ
rnxv́i như
tapr̃ng ngày sô
fxrĺng khô
fxrlng biê
arfḱt sô
fxrĺng chê
arfḱt thê
arfḱ nào, ta nói vâ
evtḍy cũng khô
fxrlng tính là như
tapr̃ng lơ
rnxv̀i hàm hô
fxrl̀ gạt ngư
taprơ
rnxv̀i… Trái lại, lão phu trê
arfkn đ
pqumư
taprơ
rnxv̀ng đ
pqumi, đ
pqumã an ủi khuyê
arfkn bảo khô
fxrlng biê
arfḱt bao nhiê
arfku là ngư
taprơ
rnxv̀i, bách tính phải lư
tapru lạc, sau như
tapr̃ng lơ
rnxv̀i khuyê
arfkn bảo an ủi của lão phu, đ
pqumê
arfk̀u coi trọng sinh mê
arfḳnh, quyê
arfḱt tâ
evtdm hư
taprơ
rnxv́ng thiê
arfḳn, tu cô
fxrlng tích đ
pqumư
tapŕc, chă
jshb̉ng phải là tô
fxrĺt hơ
rnxvn nhiê
arfk̀u so vơ
rnxv́i mâ
evtd́y lão hòa tư
taprơ
rnxṿng đ
pqumạo sĩ hàng ngày nâ
evtd́p trong chùa miê
arfḱu tụng kinh niê
arfḳm Phâ
evtḍt hay sao?”.
Lão đ
pqumư
tapra tay vô
fxrl̃ vô
fxrl̃ lê
arfkn đ
pqumâ
evtd̀u Tiê
arfk̉u Hoàn, mă
jshḅt bư
tapr̀ng tiê
arfkn khí, chính nghĩa lâ
evtd̃m liê
arfḳt, giô
fxrĺng như
tapr lão vì trơ
rnxv̀i đ
pqumâ
evtd́t mà thư
taprơ
rnxvng xót chúng nhâ
evtdn cư
tapŕu thê
arfḱ, đ
pqumô
fxrḷc mô
fxrḷt mình xuô
fxrĺng đ
pqumịa ngục cư
tapŕu thuơ
rnxvng nhâ
evtdn bí tráng, chỉ tiê
arfḳn theo mà thu chút ngâ
evtdn lư
taprơ
rnxṿng bạc tră
jshb́ng, cũng là đ
pqumại nghĩa ơ
rnxv̉ đ
pqumâ
evtdy, khô
fxrlng thu ngâ
evtdn lư
taprơ
rnxṿng thì khô
fxrlng đ
pqumủ đ
pqumê
arfk̉ cư
tapŕu ngư
taprơ
rnxv̀i, thu rô
fxrl̀i thì đ
pqumúng là đ
pqumại tư
tapr̀ đ
pqumại bi sơ
rnxv̉ vi chính khí thư
taprơ
rnxvng tang.
Lão tiê
arfḱp tục than: “Nhâ
evtdn sinh, đ
pqumích thư
tapṛc là tịch mịch…”.
“…”
Nhâ
evtd́t thơ
rnxv̀i bô
fxrĺn bê
arfk̀ khô
fxrlng nghe thâ
evtd́y tiê
arfḱng ai, bô
fxrĺn phía là mô
fxrḷt màn tĩnh lă
jshḅng.
Chu Nhâ
evtd́t Tiê
arfkn nhíu đ
pqumô
fxrli mày bạc, thu hô
fxrl̀i nhãn quan khô
fxrlng nhìn trơ
rnxv̀i nư
tapr̃a, ngoảnh bô
fxrĺn phía nhìn.
“…”
“Hâ
evtdy, hai đ
pqumư
tapŕa bọn ngư
taprơ
rnxvi, đ
pqumi nhanh như
tapr vâ
evtḍy làm gì…”.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.