Tru Tiên

Chương 199 : Công đức

    trước sau   
   

Âjzrlm phong càng lúc càng mạnh, y phục của Quỷ Lêarfḳ cùng Kim Bình Nhi lâevtḍt phâevtḍt bay. Bọn họ đpqumưtapŕng trưtaprơrnxv́c đpqumôfxrḷng khâevtd̉u của Sâevtdn Ma Côfxrl̉ Đlfpqôfxrḷng, nhìn vêarfk̀ phía trưtaprơrnxv́c đpqumang dâevtd̀n dâevtd̀n xuâevtd́t hiêarfḳn thâevtdn hình cưtapṛ đpqumại quỷ dị của hung linh.

 

Nhãn châevtdu to tưtapṛa chuôfxrlng đpqumôfxrl̀ng, tưtapr̀ trong vùng bạch khí hung hãn trưtapr̀ng mơrnxv̉, âevtd̉n âevtd̉n có nhưtapr̃ng tia sáng đpqumỏ nhưtapr máu phát ra, thâevtdn hình cưtapṛ đpqumại của hung linh tưtapr̀ tưtapr̀ hiêarfḳn ra rõ ràng, đpqumưtapra măjshb́t nhìn xuôfxrĺng hai phàm nhâevtdn trưtaprơrnxv́c măjshḅt.

 

“Là ai, to gan lơrnxv́n mâevtḍt dám đpqumêarfḱn nơrnxvi đpqumâevtdy?”.




 

Giọng hung linh mãnh nhiêarfkn câevtd́t lêarfkn, hùng hôfxrl̀n châevtd́n đpqumôfxrḷng, phảng phâevtd́t chu vi vách đpqumá xung quanh đpqumêarfk̀u rung lêarfkn bâevtd̀n bâevtḍt.

 

Tuy nhiêarfkn sau đpqumó, hung linh tưtapṛa hôfxrl̀ nhưtapr phát hiêarfḳn ra, hạ giọng, mục quang chuyêarfk̉n sang phía sau thâevtdn hình Quỷ Lêarfḳ thơrnxv̀i thâevtd́y Kim Bình Nhi đpqumang đpqumưtapŕng: “Lại là ngưtaprơrnxvi?”.

 

Kim Bình Nhi khe khẽ cưtaprơrnxv̀i, kiêarfk̀u mị vôfxrl hạn, nói: “Đlfpqúng, lại là ta, chúng ta lại găjshḅp măjshḅt rôfxrl̀i”.

 

Hung linh cưtaprơrnxv̀i lơrnxv́n, thanh âevtdm vang lêarfkn truyêarfk̀n đpqumi xa, phảng phâevtd́t tại phía sau ngưtaprơrnxv̀i hăjshb́n tưtapr̀ trong u thâevtdm côfxrl̉ đpqumôfxrḷng xa xa cũng vọng lại môfxrḷt tràng cưtaprơrnxv̀i: “Ngưtaprơrnxvi lại đpqumêarfḱn đpqumâevtdy làm gì, vâevtd̃n chưtapra làm kinh đpqumôfxrḷng đpqumêarfḱn nưtaprơrnxvng nưtaprơrnxvng thâevtd̀n tưtaprơrnxṿng đpqumủ hay sao?”.

 

Kim Bình Nhi trong đpqumâevtd̀u đpqumang tính cách đpqumôfxrĺi phí vơrnxv́i hung kinh, xem nhưtapr tình huôfxrĺng hôfxrlm nay, têarfkn hung linh thủ hôfxrḷ Sâevtdn Ma quyêarfḱt nhiêarfkn khôfxrlng phải dêarfk̃ đpqumôfxrĺi phó. Chỉ là trong tâevtdm suy nghĩ vâevtḍy, ngoài măjshḅt thị vâevtd̃n nơrnxv̉ nụ cưtaprơrnxv̀i quyêarfḱn rũ.

 

Kim Bình Nhi đpqumịnh trơrnxv̉ lơrnxv̀i, bôfxrl̃ng nhiêarfkn nghe thâevtd́y tiêarfḱng Quỷ Lêarfḳ nói: “Ngưtaprơrnxvi có phải là hôfxrḷ vêarfḳ của Linh Lung Vu Nưtapr̃ năjshbm xưtapra, thâevtdm nhâevtḍp Thâevtḍp Vạn Đlfpqại Sơrnxvn, môfxrḷt trong Nam Cưtaprơrnxvng thâevtd́t anh hùng, Hăjshb́c Hôfxrl̉, khôfxrlng?”.

 

Kim Bình Nhi ngạc nhiêarfkn, quay ngưtaprơrnxv̀i nhìn qua phía Quỷ Lêarfḳ, chỉ thâevtd́y Quỷ Lêarfḳ săjshb́c diêarfḳn thản nhiêarfkn, nhìn thăjshb̀ng vào thâevtdn hình khôfxrl̉ng lôfxrl̀ của hung linh.

 

Cũng có thêarfk̉ là tại lúc Quỷ Lêarfḳ lêarfkn tiêarfḱng hỏi, hung linh nọ cũng là khôfxrlng có cách gì tưtapṛ chủ đpqumưtaprơrnxṿc ngâevtdy ngưtaprơrnxv̀i ra, phảng phâevtd́t “Hăjshb́c Hôfxrl̉” cái danh tưtapṛ đpqumó, nhưtaprfxrḷt trọng quyêarfk̀n tàn nhâevtd̃n đpqumánh mạnh vào đpqumâevtdu đpqumó trong thâevtdm tâevtdm hăjshb́n.

 

arfk̉ cả là hóa thâevtdn thành lêarfḳ quỷ hung kinh, kêarfk̉ cả là quêarfkn hêarfḱt cả thêarfḱ gian, ngàn vạn năjshbm côfxrl khôfxrl̉ đpqumơrnxṿi chơrnxv̀, chung quy cuôfxrĺi cùng vâevtd̃n có môfxrḷt hôfxrl̀i ưtapŕc, thâevtd̀m tàng trong nơrnxvi sâevtdu thăjshb̉m nhâevtd́t của tâevtdm hôfxrl̀n.

 

“Ngưtaprơrnxvi… là ai?” thanh âevtdm hùng hôfxrl̀n của hung linh, nhưtapr đpqumôfxrḷt nhiêarfkn câevtd́t lêarfkn, cũng nhưtapr tình cảnh vưtapr̀a xuâevtd́t hiêarfḳn, hoàn toàn biêarfḱn đpqumôfxrl̉i.

 

Quỷ Lêarfḳ nhìn đpqumám âevtdm sâevtdm quỷ khí đpqumang vòng thành tưtapr̀ng vòng bơrnxv̉i thanh âevtdm, nhãn trung lâevtd́p lóa nhưtapr̃ng tia phưtapŕc tạp khó hiêarfk̉u, châevtḍm rãi nói: “Năjshbm xưtapra trong bãy ngưtaprơrnxv̀i họ vêarfḳ Linh Lung Vu Nưtapr̃, cuôfxrĺi cùng còn đpqumưtaprơrnxṿc năjshbm ngưtaprơrnxv̀i trơrnxv̉ vêarfk̀, sau đpqumó kiêarfḱn lâevtḍp ra ngày nay Nam Cưtaprơrnxvng Ngũ Tôfxrḷc. Còn lại hai ngưtaprơrnxv̀i, là hai vị huynh đpqumêarfḳ đpqumã tưtapr̀ng theo hôfxrḷ vêarfḳ Linh Lung Vu Nưtapr̃ tưtapr̀ lâevtdu nhâevtd́t, Hăjshb́c Hôfxrl̉ và Hăjshb́c Môfxrḷc là khôfxrlng trơrnxv̉ lại. Côfxrl̉ lão Vu tôfxrḷc truyêarfk̀n thuyêarfḱt, đpqumại ca Hăjshb́c Hôfxrl̉ trung tâevtdm dũng mãnh, nhị đpqumêarfḳ Hăjshb́c Môfxrḷc kiêarfkn nhâevtd̃n châevtd́p khán, ta thâevtd́y ngưtaprơrnxvi đpqumôfxrĺi vơrnxv́i thâevtd̀n tưtaprơrnxṿng cung câevtd̉n dị thưtaprơrnxv̀ng, ngàn vạn năjshbm nay kiêarfkn nhâevtd̃n nhưtaprevtḍy, hoá thâevtdn hung linh khôfxrlng hôfxrĺi hâevtḍn, chỉ phỏng đpqumoán ngưtaprơrnxvi là Hăjshb́c Hôfxrl̉, khôfxrlng ngơrnxv̀ lại đpqumúng?”.

 

Hung linh nọ trâevtd̀m măjshḅc hôfxrl̀i lâevtdu, mục quang ngưtaprng lại nhìn Quỷ Lêarfḳ, Quỷ Lêarfḳ dưtaprơrnxv́i ánh măjshb́t hung lêarfḳ của hung linh, khôfxrlng ngơrnxv̀ lại chăjshb̉ng hêarfk̀ có môfxrḷt chút uý kỵ nào, cũng mơrnxv̉ to măjshb́t nhìn lại.

 

Châevtd̀m châevtḍm, âevtdm bạch quỷ khí xung quanh hung linh càng lúc càng nôfxrl̀ng, ánh huyêarfḱt quang trong măjshb́t hung linh càng lúc càng mạnh, tưtapr̀ng đpqumạo khí âevtdm hàn thâevtd́u côfxrĺt thôfxrl̉i vào cưtapr̉a đpqumôfxrḷng Sâevtdn Ma, khí hâevtḍu phảng phâevtd́t cũng càng lúc càng lạnh.




 

Trêarfkn vai Quỷ Lêarfḳ hâevtd̀u tưtapr̉ Tiêarfk̉u Hôfxrli, tưtapṛa hôfxrl̀ nhưtapr cảm thâevtd́y bâevtd́t an, khe khẽ kêarfku lêarfkn hai tiêarfḱng.

 

“Ngưtaprơrnxvi thưtapṛa ra là ai, làm sao lại biêarfḱt đpqumưtaprơrnxṿc truyêarfḳn xưtapra của Vu tôfxrḷc?”. Âjzrlm thanh phâevtd̃n nôfxrḷ của hung linh bôfxrl̃ng nhiêarfkn biêarfḱn đpqumôfxrl̉i, thanh âevtdm bâevtdy giơrnxv̀ bôfxrl̃ng nhiêarfkn biêarfḱn thành lạnh băjshbng.

 

Quỷ Lêarfḳ tưtapṛa hôfxrl̀ nhưtapr chăjshb̉ng cảm giác thâevtd́y gì, chỉ là nhìn âevtdm ảnh khôfxrl̉ng lôfxrl̀ nói: “Thêarfḱ gian này đpqumêarfḱn quá nưtapr̉a là khôfxrlng nhơrnxv́ đpqumưtaprơrnxṿc chuyêarfḳn xưtapra, chỉ là chung quy sau đpqumó vâevtd̃n còn có nhưtapr̃ng truyêarfk̀n thuyêarfḱt, tưtapr̀ng chút tưtapr̀ng chút đpqumưtaprơrnxṿc lưtapru truyêarfk̀n lại”.

 

Gã nhìn thăjshb̉ng vào hung linh, dăjshb̀n giọng nói tưtapr̀ng chưtapr̃ môfxrḷt: “Nam Cưtaprơrnxvng ngày nay, Vu tôfxrḷc hâevtḍu duêarfḳ vâevtd̃n còn có ngưtaprơrnxv̀i nhơrnxv́ các ngưtaprơrnxvi”.

 

Hung linh nọ nhăjshbm măjshb́t, râevtd́t lâevtdu sau vâevtd̃n khôfxrlng mơrnxv̉ ra.

 

Kim Bình Nhi đpqumưtapŕng phía sau, khẽ nhíu mày đpqumôfxrli mày liêarfk̃u, nhìn hung linh, đpqumoạn lại nhìn sang bêarfkn Quỷ Lêarfḳ, nhưtapr̃ng truyêarfk̀n thuyêarfḱt của Vu tôfxrḷc vêarfk̀ Linh Lung thâevtd̀n tưtaprơrnxṿng, thị môfxrḷt chút cũng khôfxrlng biêarfḱt, nhưtaprng nhìn phản ưtapŕng của hung linh nọ, hiêarfk̉n nhiêarfkn đpquma phâevtd̀n nhưtapr̃ng đpqumarfk̀u Quỷ Lêarfḳ nói đpqumêarfk̀u là sưtapṛ thâevtḍt. Tưtapr̀ trưtaprơrnxv́c đpqumêarfḱn nay, thị luôfxrln nghĩ trong ma giáo ăjshb́t khôfxrlng có ai có thêarfk̉ biêarfḱt hơrnxvn thị vêarfk̀ nhưtapr̃ng di sưtapṛ trong Thâevtḍp Vạn Đlfpqại Sơrnxvn, khôfxrlng ngơrnxv̀ têarfkn Quỷ Lêarfḳ này lại biêarfḱt đpqumưtaprơrnxṿc nhưtapr̃ng côfxrĺ sưtapṛ đpqumó.

 

Thị nhìn thâevtdn ảnh nam tưtapr̉ đpqumó, trong lòng có chút châevtd́n đpqumôfxrḷng, mục quang vâevtd̃n lạnh lùng.

 

evtdu sau, âevtdm phong lạnh lẽo thôfxrl̉i qua. Trêarfkn đpqumỉnh đpqumâevtd̀u, mâevtdy đpqumen ùn ùn kéo lại, gió lạnh nhưtaprjshb́t, cản săjshb́c thêarfktaprơrnxvng.

 

Trong phút tĩnh măjshḅc này, đpqumôfxrḷt nhiêarfkn, hung linh Hăjshb́c Hôfxrl̉ bôfxrl̃ng chơrnxṿt ngâevtd̉n đpqumâevtd̀u, nhìn trơrnxv̀i hú lêarfkn môfxrḷt tiêarfḱng, thanh âevtdm thêarfkarfḳ, phảng phâevtd́t nhưtapr mang theo nhưtaprng tang thưtaprơrnxvng của vãng sưtapṛ kèm trong tiêarfḱng hú. Đlfpqêarfḱn lúc thanh âevtdm tiêarfḱng hú tưtapr̀ nhưtapr̃ng răjshḅng núi xa vọng lại, gã mơrnxv́i cúi đpqumâevtd̀u xuôfxrĺng, tiêarfḱng van ù ù, phảng phâevtd́t chính là nhưtapr̃ng tâevtdm tình của chuyêarfḳn xưtapra đpqumang cuôfxrl̀n cuôfxrḷn trơrnxv̉ vêarfk̀.

 

“Đlfpqa tạ!”.

 

Hung linh nọ nhìn Quỷ Lêarfḳ môfxrḷt lúc lâevtdu, rôfxrl̀i khẽ cúi đpqumâevtd̀u, nói lơrnxv̀i cảm tạ.

 

Quỷ Lêarfḳ khôfxrlng có chút biêarfk̉u tình nào, châevtḍm rãi lùi vêarfk̀ phía sau nưtapr̉a bưtaprơrnxv́c, khẽ chơrnxv́p măjshb́t, đpqumáp lêarfk̃.

 

Hunh linh gâevtḍt đpqumâevtd̀u, thanh âevtdm đpqumã hòa hoãn trơrnxv̉ lại, nói: “Khôfxrlng ngơrnxv̀ thêarfḱ gian này vâevtd̃n còn có ngưtaprơrnxv̀i nhơrnxv́ đpqumêarfḱn Nưtaprơrnxvng Nưtaprơrnxvng và bọn ta, hà…, bâevtd́t quá chúng ta năjshbm xưtapra lúc hôfxrḷ vêarfḳ Nưtaprơrnxvng Nưtaprơrnxvng thâevtdm nhâevtḍp Thâevtḍp Vạn Đlfpqại Sơrnxvn, cũng khôfxrlng có ai nghĩ đpqumêarfḱn viêarfḳc này lại đpqumưtaprơrnxṿc thiêarfkn côfxrl̉ lưtapru danh”.




 

Nhãn thâevtd̀n hung linh, châevtḍm châevtḍm chuyêarfk̉n qua phía đpqumôfxrḷng khâevtd̉u Sâevtdn Ma Côfxrl̉ Đlfpqôfxrḷng, nơrnxvi dưtapṛng thâevtd̀n tưtaprơrnxṿng của Linh Lung Vu Nưtapr̃, nhãn thâevtd̀n hăjshb́n, trong giâevtdy phút bôfxrl̃ng biêarfḱn thanh ôfxrln hòa trơrnxv̉ lại, đpqumoạn tiêarfḱp tục nói, thanh âevtdm cùng hòa hoãn hơrnxvn nhiêarfk̀u: “Bâevtd́t quá bọn ta đpqumêarfḱn nơrnxvi này, khôfxrlng hiêarfḱm có ai có thêarfk̉ biêarfḱt đpqumưtaprơrnxṿc, đpqumêarfḱn cả quỷ cũng khôfxrlng biêarfḱt đpqumưtaprơrnxṿc”.

 

Quỷ Lêarfḳ im lăjshḅng môfxrḷt lúc, rôfxrl̀i đpqumáp: “Đlfpqúng, trưtaprơrnxv́c khi ta đpqumêarfḱn đpqumâevtdy, tuy đpqumã nghe qua nhưtapr̃ng truyêarfk̀n thuyêarfḱt vêarfk̀ Linh Lung Vu Nưtapr̃ và bảy ngưtaprơrnxv̀i bọn ngưtaprơrnxvi, nhưtaprng tịnh khôfxrlng biêarfḱt đpqumưtaprơrnxṿc tình hình hiêarfḳn tại của ngưtaprơrnxvi, cũng khôfxrlng biêarfḱt đpqumưtaprơrnxṿc ngưtaprơrnxvi ơrnxv̉ nơrnxvi đpqumâevtdy…”.

 

Gã gâevtḍt đpqumâevtd̀u, nhìn hung linh châevtd́n đpqumôfxrḷng, danh tưtapṛ đpqumó phảng phâevtd́t đpqumêarfḱn gã cũng cảm thâevtd́y uý kỵ.

 

Chỉ là, mục quang của hung linh vâevtd̃n khôfxrlng đpqumôfxrḷng, vâevtd̃n tôfxrln kính nhìn thâevtd̀n tưtaprơrnxṿng, nói: “Các ngưtaprơrnxvi tìm y làm gì?”.

 

Quỷ Lêarfḳ lãnh đpqumạm: “Chúng ta muôfxrĺn tìm y sau đpqumó giêarfḱt y”.

 

Hung linh nọ đpqumôfxrḷt nhiêarfkn ngoảnh lại, nhìn Quỷ Lêarfḳ nói: “Chỉ băjshb̀ng hai ngưtaprơrnxv̀i bọn ngưtaprơrnxvi?”.

 

Quỷ Lêarfḳ bình tĩnh gâevtḍt đpqumâevtd̀u: “Đlfpqúng”.

 

Vùng bạch săjshb́c quỷ khí quanh hung linh bôfxrl̃ng nhiêarfkn vâevtd̀n vũ càng lúc càng nhanh, khiêarfḱn thâevtdn ảnh hăjshb́n càng lúc càng mơrnxv̀, lúc lâevtdu sau, chỉ nghe thâevtd́y tiêarfḱng gã lạnh lùng nói: “Khôfxrlng sai, Thú Thâevtd̀n đpqumích xác là ơrnxv̉ tại trong Trâevtd́n Ma Côfxrl̉ Đlfpqôfxrḷng”.

 

Kim Bình Nhi thâevtdn hình nhâevtd́t đpqumôfxrḷng, trêarfkn măjshḅt khẽ lóe lêarfkn môfxrḷt tia vui mưtapr̀ng. Duy chỉ có Quỷ Lêarfḳ đpqumêarfḱn môfxrḷt chút biêarfk̉u tình cũng khôfxrlng có, chỉ nhìn hung linh.

 

Hung linh nọ nhìn gã, hôfxrĺt nhiêarfkn nói: “Ta xem cách ăjshbn măjshḅc của ngưtaprơrnxvi khôfxrlng giôfxrĺng ngưtaprơrnxv̀i Nam Cưtaprơrnxvng, có phải là tưtapr̀ Trung Thôfxrl̉ lại khôfxrlng?”.

 

Quỷ Lêarfḳ gâevtḍt đpqumâevtd̀u, nói: “Chính thị”.

 

Hung linh trâevtd̀m ngâevtdm môfxrḷt lúc, trong âevtdm sâevtdm quỷ khí, phảng phâevtd́t nhưtapr thâevtd̀n tình gã có chút biêarfḱn hóa, nói: “Ngưtaprơrnxvi có biêarfḱt, ta tại sao lại canh gác trưtaprơrnxv́c cưtapr̉a đpqumôfxrḷng?”.

 

Quỷ Lêarfḳ đpqumáp: “Khôfxrlng biêarfḱt”.

 

Hung linh nói: “Ta tưtapṛ nhiêarfkn là ơrnxv̉ đpqumâevtdy đpqumêarfk̉ bảo hôfxrḷ nưtaprơrnxvng nưtaprơrnxvng thâevtd̀n tưtaprơrnxṿng, nhưtaprng ngoài viêarfḳc đpqumó ra, ta cũng ơrnxv̉ đpqumâevtdy canh gác, môfxrḷt là khôfxrlng đpqumêarfk̉ cho yêarfku nghiêarfḳt phục sinh, hai là khôfxrlng đpqumêarfk̉ cho ai tiêarfḱn vào đpqumôfxrḷng, ngưtaprơrnxvi đpqumã minh bạch chưtapra?”.

 

Quỷ Lêarfḳ gâevtḍt đpqumâevtd̀u.

 

Hung linh nọ thản nhiêarfkn cưtaprơrnxv̀i nói: “Nhưtaprng cuôfxrĺi cùng ta chung quy cũng đpqumã phụ lòng nuơrnxvng nưtaprơrnxvng trọng thác, bị… bị têarfkn súc sinh kia lưtapr̀a gạt, gâevtdy ra lâevtd̀m lơrnxṽ to lơrnxv́n, yêarfku nghiêarfḳt phục sinh, thiêarfkn hạ sinh linh đpqumôfxrl̀ thán…”. Nói đpqumêarfḱn đpqumâevtdy, âevtdm thanh gã càng lúc càng nhỏ, sau đpqumó, hung linh đpqumịnh thâevtd̀n trơrnxv̉ lại, tiêarfḱp: “Ta vôfxrĺn đpqumã tuyêarfḳt vọng, nhgĩ răjshb̀ng thêarfḱ gian này khôfxrlng còn ai có khả năjshbng tiêarfku trưtapr̀ yêarfku nghiêarfḳt trưtapr̀ hại cho bá tánh, khôfxrlng ngơrnxv̀ mâevtd́y ngày trưtaprơrnxv́c, hăjshb́n trọng thưtaprơrnxvng trơrnxv̉ vêarfk̀, trung thôfxrl̉ nhâevtdn kiêarfḳt đpqumịa linh, quả là có cao nhâevtdn có thêarfk̉ đpqumả thưtaprơrnxvng đpqumưtaprơrnxṿc nó, thâevtḍt là ngoài sưtapŕc tưtaprơrnxv̉ng tưtaprơrnxṿng của ta”.

 

Quỷ Lêarfḳ khóe măjshb́t khẽ giâevtḍt, đpqumoạn lạnh lùng cưtaprơrnxv̀i nói: “Ngưtaprơrnxvi cũng đpqumưtapr̀ng nêarfkn mưtapr̀ng vôfxrḷi, Thú Thâevtd̀n tuy đpqumã bại, nhưtaprng ngưtaprơrnxv̀i đpqumả bại nó, cũng khôfxrlng khá đpqumưtaprơrnxṿc nó chút nào đpqumâevtdu…”.

 

Hung linh khẽ run, khôfxrlng biêarfḱt câevtdu đpqumó của Quỷ Lêarfḳ có hàm ý gì, nhưtaprng sao đpqumó lại thâevtdm trâevtd̀m nói: “Có thêarfk̉ trưtapr̀ khưtapr̉ yêarfku nghiêarfḳt, tưtapṛ nhiêarfkn là râevtd́t tôfxrĺt rôfxrl̀i, ta cótâevtdm nguyêarfḳn này tưtapr̀ cả ngàn năjshbm nay, chỉ hâevtḍn hôfxrlm nó phục sinh, ta côfxrĺ hêarfḱt sưtapŕc cũng khôfxrlng làm gì nôfxrl̉i nó. Các ngưtaprơrnxvi đpqumêarfḱn tưtapr̀ Trung Thôfxrl̉, có lẽ có khả năjshbng chêarfḱ ngưtapṛ nó”.

 

Xung quanh hung linh qỷ khí bôfxrĺc lêarfkn xung thiêarfkn, trưtapr̀ng to đpqumôfxrli măjshb́t, lơrnxv́n tiêarfḱng nói: “Ta thay măjshḅt nưtaprơrnxvng nưtaprơrnxvng cho phép ngưtaprơrnxvi qua lâevtd̀n này”.

 

Nói xong, hăjshb́n châevtd̀m châevtḍm lùi sang môfxrḷt bêarfkn, nhưtaprơrnxv̀ng đpqumưtaprơrnxv̀ng cho Quỷ Lêarfḳ và Bình Nhi, đpqumăjshb̀ng sau gã môfxrḷt đpqumôfxrḷng nhỏ u thâevtdm dâevtd̃n sâevtdu vào trong côfxrl̉ đpqumôfxrḷng.

 

Quỷ Lêarfḳ nhìn đpqumôfxrḷng huyêarfḳt môfxrḷt lúc lâevtdu, rôfxrl̀i đpqumưtapra măjshb́t nhìn hung linh, hung lin cũng nhì gã.

 

Quỷ Lêarfḳ gâevtḍt đpqumâevtd̀u, cũng chăjshb̉ng nói thêarfkm gì nhiêarfk̀u, châevtd̀m châevtḍm nưtaprơrnxv́c vêarfk̀ phía trưtaprơrnxv́c. Khi đpqumi qua hung linh, trêarfkn vai gã hâevtd̀u tưtapr̉ Tiêarfk̉u Hôfxrli đpqumôfxrḷt nhiêarfkn ngâevtd̉ng đpqumâevtd̀u, nhìn vào thâevtdn thêarfk̉ to lơrnxv́n của hung linh, ba con măjshb́t chơrnxv́p chơrnxv́p.

 

Hung linh nọ hôfxrĺt nhiêarfkn nói vơrnxv́i tưtapr̀ sau lưtaprng Quỷ Lêarfḳ nói lơrnxv́n: “Vâevtd̃n còn môfxrḷt chuyêarfḳn, ngưtaprơrnxvi nêarfkn đpqumêarfk̉ tâevtdm. Hôfxrlm đpqumó Thú Thâevtd̀n khôfxrlng trơrnxv̉ vêarfk̀ môfxrḷt mình, ngoài con ác thú Thiêarfḱt Thao bêarfkn cạnh nó, vâevtd̃n còn môfxrḷt con yêarfku nghiêarfḳt nưtapr̃a, đpqumạo hạnh cưtapṛc cao, ngưtaprơrnxvi phải câevtd̉n thâevtḍn đpqumó”.

 

Quỷ Lêarfḳ dưtapr̀ng bưtaprơrnxv́c nói: “Cưtapŕ nhưtapr ta biêarfḱt, thâevtḍp tam yêarfku thú thủ hạ của hăjshb́n, đpqumêarfk̀u bị tiêarfku diêarfḳt hêarfḱt rôfxrl̀i”.

 

Hung linh nọ lăjshb́c đpqumâevtd̀u đpqumáp: “Khôfxrlng phải là bọn thâevtḍp tam yêarfku thú đpqumó, tưtapr̀ trưtaprơrnxv́c tơrnxv́i nay, đpqumêarfḱn cả ta cũng chưtapra thâevtd́y con yêarfku nghiêarfḳt đpqumó nhiêarfk̀u, ngưtaprơrnxvi nhâevtd́t đpqumịnh phải câevtd̉n trọng”.

 

Quỷ Lêarfḳ gâevtḍt đpqumâevtd̀u, nhìn sâevtdu vào trong côfxrl̉ đpqumôfxrḷng rôfxrl̀i tiêarfḱp tục bưtaprơrnxv́c.

 

Phía sau, Kim Bình Nhi châevtd̀m châevtḍm tiêarfḱp bưtaprơrnxv́c nôfxrĺi gót, hai ngưtaprơrnxv̀i môfxrḷt khỉ, dâevtd̀n dâevtd̀n chìm vào trong hăjshb́c ám, tan vào trong âevtdm ảnh rôfxrl̀i biêarfḱn mâevtd́t hăjshb̉n.

 

Quỷ khí quanh mình hung linh, tưtapr̀ tưtapr̀ trơrnxv̉ nêarfkn mơrnxvfxrl̀, nhưtaprng đpqumôfxrli măjshb́t to tưtaprơrnxv́ng của hăjshb́n, vâevtd̃n nhìn chăjshb̀m chăjshb̀m vào vùng hăjshb́c ám trong đpqumôfxrḷng huyêarfḳt. Rôfxrl̀i đpqumôfxrḷt nhiêarfkn, hăjshb́n hưtaprơrnxv́ng vêarfk̀ phía vùng u tôfxrĺi, hôfxrĺng lêarfkn môfxrḷt tiêarfḱng nhưtapr kinh lôfxrli thiêarfk̉m đpqumarfḳn sâevtd́m sét, nôfxrḷ khí nhưtapr bài sơrnxvn đpqumảo hải oanh nhiêarfkn bùng lêarfkn, thâevtḍm chí đpqumêarfḱn cả nhưtapr̃ng đpqumạo âevtdm phong cũng bị thôfxrl̉i ngưtaprơrnxṿc vào trong đpqumôfxrḷng, đpqumêarfḱn cả vách đpqumá xung quanh cũng rung lêarfkn rơrnxvi ra nhưtapr̃ng hạt vụn đpqumá rụng xuôfxrĺng lả tả.

 

Sau khi tiêarfḱng hôfxrĺng đpqumarfkn cuôfxrl̀ng đpqumã dưtapŕt hăjshb̉n, thâevtdn hình to lơrnxv́n của hung linh, dâevtd̀n dâevtd̀n tan vào trong hăjshb́c ám.

 

Chỉ là, vào lúc hung linh tiêarfku thâevtd́t, gã khôfxrlng chú ý đpqumêarfḱn, bêarfkn ngoài Sâevtdn ma Côfxrl̉ Đlfpqôfxrḷng, đpqumăjshb̀ng sau thâevtd̀n tưtaprơrnxṿng, âevtd̉n âevtd̉n thiêarfk̉m hiêarfḳn môfxrḷt bóng đpqumen, chính là ngưtaprơrnxv̀i đpqumã sách đpqumôfxrḷng Nam Cưtaprơrnxvng Ngũ Tôfxrḷc nôfxrḷi loạn, cưtaprơrnxv́p đpqumi thánh khí của Ngũ Tôfxrḷc, giúp Thú Thâevtd̀n phục sinh, Hăjshb́c Môfxrḷc.

 

Đlfpqoạn trưtaprơrnxv̀ng bào đpqumen tuyêarfk̀n vâevtd̃n nhưtapr ngày trưtaprơrnxv́c, phủ kín toàn thâevtdn Hăjshb́c Môfxrḷc, tưtapr̀ trong phát ra nhưtapr̃ng đpqumạo âevtdm lãnh khí, chỉ là sâevtdu trong măjshb́t gã, thoáng có nhưtapr̃ng tia mục quang cưtapṛc kỳ phưtapŕc tạp, nhìn sâevtdu vào trong Sâevtdn Ma Côfxrl̉ Đlfpqôfxrḷng. Sau khi hung linh nọ, cũng là vị đpqumại ca của gã trưtaprơrnxv́c đpqumâevtdy, tiêarfku thâevtd́t hăjshb́n châevtd̀m châevtḍm thu hôfxrl̀i nhãn quang.

 

Trong âevtdm phong săjshb́t, hăjshb́n hạ giọng than: “Nưtaprơrnxvng nưtaprơrnxvng…”.

 

Cùng lúc đpqumó, Trâevtd́n Ma Côfxrl̉ Đlfpqôfxrḷng sơrnxv̉ tại trêarfkn ngọn núi đpqumen ngòm, trong khu rưtapr̀ng già âevtdm u, dâevtd̀n dâevtd̀n xuâevtd́t hiêarfḳn môfxrḷt đpqumôfxrḷi ngũ tâevtd̀m mưtaprơrnxv̀i ngưtaprơrnxv̀i. Ngưtaprơrnxv̀i đpqumi đpqumâevtd̀u tiêarfkn, môfxrḷt thâevtdn bạch y nhưtapr tuyêarfḱt sáng ngơrnxv̀i, vẻ măjshḅt lạn lùng, nhưtaprng trong măjshb́t lại có đpqumêarfḱn mâevtd́y phâevtd̀n u sâevtd̀u thưtaprơrnxvng tang thưtaprơrnxvng, hưtaprơrnxv́ng răjshḅng núi đpqumen ngòm mà thơrnxv̉ dài.

 

***

 

Trung thôfxrl̉, ba mưtaprơrnxvi dăjshḅm ngoài Hà Dưtaprơrnxvng Thành.

 

Trêarfkn đpqumại đpqumạo, đpqumã qua lâevtdu rôfxrl̀i, nhưtapr̃ng ngưtaprơrnxv̀i chạy loạn đpqumêarfk̀u băjshb́t đpqumâevtd̀u quay trơrnxv̉ lại quay trơrnxv̉ lại phía nam, nơrnxvi đpqumâevtdy lại khôfxrlng xa châevtdn Thanh Vâevtdn Sơrnxvn là mâevtd́y, cho nêarfkn thưtaprơrnxv̀ng thâevtd́y bá tánh y sam lam lũ, gian nan trèo đpqumèo lôfxrḷi suôfxrĺt trơrnxv̉ vêarfk̀ quêarfktaprơrnxvng. Bâevtd́t quá cũng có nhiêarfk̀u ngưtaprơrnxv̀i băjshb́t đpqumâevtd̀u mơrnxv̉ hàng tiêarfk̉u thưtaprơrnxvng tiêarfk̉u phiêarfḱn, so vơrnxv́i lúc trưtaprơrnxv́c phát sinh ra trưtaprơrnxv̀ng hạo kiêarfḱp, thì cũng đpqumã tôfxrĺt hơrnxvn khôfxrlng biêarfḱt bao nhiêarfku lâevtd̀n rôfxrl̀i.

 

“Tiêarfkn nhâevtdn chỉ đpqumarfk̉m, xem bản sinh mêarfḳnh đpqumâevtdy…”, bôfxrl̃ng nhiêarfkn môfxrḷt tiêarfḱng rao tưtapr̀ trêarfkn đpqumại lôfxrḷ câevtd́t lêarfkn, phá tan sưtapṛ tĩnh lăjshḅng trâevtd̀m măjshḅc thưtaprơrnxv̀ng ngày vôfxrĺn có, nghe băjshb́t tay vôfxrl cùng.

 

“Tài vâevtḍn, quan âevtḍn, nhâevtdn duyêarfkn, hành tung, phong thủy, xem tưtaprơrnxv́ng, trăjshb́c tưtapṛ, mạc côfxrĺt, môfxrln nào cũng giỏi, môfxrln nào cũng biêarfḱt, nhanh nhanh, môfxrḷt ngưtaprơrnxv̀i chỉ lâevtd́y năjshbm lưtaprơrnxṿng thôfxrli! Quá rẻ quá rẻ…”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn tay năjshb́m câevtdy gâevtḍy trúc có găjshb́n chiêarfku bài “Tiêarfkn Nhâevtdn Chỉ Lôfxrḷ”, châevtḍm rãi bưtaprơrnxv́c tưtapr̀ng bưtaprơrnxv́c, chúng nhâevtdn dáo dác nhìn.

 

Đlfpqăjshb̀ng sau lão, Dã Câevtd̉u đpqumạo nhâevtdn chăjshb̉ng nói câevtdu nào, chỉ lăjshb̉ng lăjshḅng trôfxrlng coi đpqumôfxrĺng hành lý.

 

Nhưtaprng đpqumăjshb̀ng sau lão, Tiêarfk̉u Hoàn nhảy dưtapṛng lêarfkn, trêarfkn đpqumưtaprơrnxv̀ng đpqumang chăjshbm chú đpqumọc môfxrḷt quyêarfk̉n sách mỏng bìa đpqumen khôfxrlng có ghi tưtapṛa đpqumêarfk̀ gì, ngâevtd̉n măjshḅt lêarfkn nói: “Gia gia, ngưtaprơrnxv̀i vưtapr̀a nói gì vâevtḍy, mâevtd́y lưtaprơrnxṿng môfxrḷt ngưtaprơrnxv̀i?”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn ngoảnh lại, cưtaprơrnxv̀i ha hả, môfxrḷt thâevtdn đpqumạo côfxrĺt tiêarfkn phong nhưtapr tiêarfkn nhâevtdn hạ giơrnxv́i, xòe năjshbm ngón tay ra, trịnh trọng đpqumáp: “Năjshbm lưtaprơrnxṿng bạc”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn nhíu mày hỏi: “Nhưtaprng mà hôfxrlm trưtaprơrnxv́c chúng ta chỉ lâevtd́y có ba lưtaprơrnxṿng môfxrḷt ngưtaprơrnxv̀i thôfxrli mà. Còn nưtapr̃a, mâevtd́y hôfxrlm nay gia gia bị sao vâevtḍy, ba hôfxrlm trưtaprơrnxv́c chúng ta đpqumêarfk̀u đpqumã thôfxrĺng nhâevtd́t, môfxrl̃i khách nhâevtdn xem tưtaprơrnxv́ng chúng ta chỉ lâevtd́y năjshbm tiêarfk̀n ngâevtdn lưtaprơrnxṿng, nhưtaprng mà gia gia vâevtd̃n chưtapra băjshb̀ng lòng, mâevtd́y hôfxrlm trưtaprơrnxv́c xem tưtaprơrnxv́ng cho ngưtaprơrnxv̀i ta, năjshbm tiêarfk̀n biêarfḱn thành môfxrḷt lưtaprơrnxṿng, hôfxrlm sau môfxrḷt lưtaprơrnxṿng biêarfḱn thành hai lưtaprơrnxṿng, mơrnxv́i hôfxrlm qua đpqumâevtdy hai lưtaprơrnxṿng đpqumó lại biêarfḱn thành ba lưtaprơrnxṿng, đpqumêarfḱn hôfxrlm nay ngưtaprơrnxv̀i lại muôfxrĺn tăjshbng lêarfkn thành năjshbm lưtaprơrnxṿng là sao?”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn chạy lêarfkn cạnh Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn, nhìn lão trưtapr̀ trêarfkn xuôfxrĺng dưtaprơrnxv́i, Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn bị Tiêarfk̉u Hoàn nhìn đpqumêarfḱn phát bưtapṛc, lùi lại môfxrḷt bưtaprơrnxv́c quát: “Ngưtaprơrnxvi nhìn cái gì mà nhìn?”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn khôfxrlng trả lơrnxv̀i, chỉ nhìn lão chăjshb̀m chăjshb̀m, Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn hưtapr̀m môfxrḷt tiêarfḱng, đpqumoạn lại lùi thêarfkm môfxrḷt bưtaprơrnxv́c, hỏi: “Ngưtaprơrnxvi sưtapr̀ng sưtapr̀ng sôfxrḷ sôfxrḷ lêarfkn thêarfḱ đpqumêarfk̉ làm gì?”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn phì môfxrḷt tiêarfḱng nói: “Gia gia mơrnxv́i là sưtapr̀ng sưtapr̀ng sôfxrḷ sôfxrḷ! Con xem ngưtaprơrnxv̀i có bị âevtd́m đpqumâevtd̀u khôfxrlng, sôfxrĺt quá biêarfḱn thành hôfxrl̀ đpqumôfxrl̀ rôfxrl̀i!”.

 

Nói đpqumoạn, Tiêarfk̉u Hoàn quay lại phía Dã Câevtd̉u đpqumang đpqumi đpqumăjshb̀ng sau hỏi: “Đlfpqạo trưtaprơrnxv̉ng, ngài nói xem gia gia tiêarfk̉u nưtapr̃ mâevtd́y hôfxrlm nay có phải là râevtd́t hôfxrl̀ đpqumôfxrl̀ khôfxrlng?”.

 

Âjzrĺy là vì bâevtd́y giơrnxv̀ đpqumang là ban ngày, Dã Câevtd̉u đpqumạo nhâevtdn mâevtd́y hôfxrlm nay đpqumêarfk̀u dùng môfxrḷt tâevtd́m vải đpqumarfk̀u che măjshḅt, nhưtaprng đpqumôfxrli măjshb́t lâevtd́p lánh phát quang, thâevtḍp phâevtd̀n minh lưtaprơrnxṿng, khi nghe Tiêarfk̉u Hoàn hỏi, chỉ cưtaprơrnxv̀i ha ha hai tiêarfḱng, sau đpqumó châevtḍm rãi lăjshb́c đpqumâevtd̀u đpqumáp: “Lão… hà, ngưtaprơrnxvi là tiêarfk̀n bôfxrĺi niêarfkn kỷ đpqumã cao, thêarfḱ nào chăjshb̉ng có chút…”.

 

“Đlfpqánh răjshb́m!”

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn ơrnxv̉ phía trưtaprơrnxv́c bưtapr̀ng bưtapr̀ng nôfxrl̉i giâevtḍn.

 

Tiêarfk̉u Hoàn trơrnxṿn măjshb́t nhìn lão nói: “Gia gia, ngưtaprơrnxv̀i kích đpqumôfxrḷng lêarfkn nhưtaprevtḍy đpqumêarfk̉ làm gì, con vâevtd̃n hiêarfk̉u đpqumăjshb́c đpqumạo thưtaprơrnxv̀ng nói râevtd́t có đpqumạo lý, xem đpqumarfḳu bôfxrḷ ngưtaprơrnxvi mâevtd́y hôfxrlm nay, chỉ sơrnxṿ đpqumúng là có chút hôfxrl̀ đpqumôfxrl̀ rôfxrl̀i”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn tưtapṛa hôfxrl̀ nhưtapr khôfxrlng thêarfk̉ chịu nôfxrl̉i “lão hôfxrl̀ đpqumôfxrl̀” ba chưtapr̃ này, giâevtḍn dưtapr̃ quát: “Hai đpqumưtapŕa tiêarfk̉u bôfxrĺi các ngưtaprơrnxvi thì biêarfḱt cái gì, hia ngưtaprơrnxvi mơrnxv́i có mâevtd́y tuôfxrl̉i đpqumâevtd̀u, đpqumã biêarfḱt đpqumưtaprơrnxṿc bao nhiêarfku nhâevtdn tình thêarfḱ côfxrĺ, ta đpqumâevtdy khôfxrlng phải là…”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn ngăjshb́t lơrnxv̀i: “Phải khôfxrlng vâevtḍy? Vâevtḍy ngưtaprơrnxv̀i nói ra xem, tại sao gia gia lại tăjshbng gía môfxrḷt cách vôfxrl ký nhưtaprevtḍy?”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn hưtapr̀m môfxrḷt tiêarfḱng, giưtaprơrnxvng tâevtd́m chiêarfku bài Tiêarfkn Nhâevtdn Chỉ Lôfxrḷ lêarfkn, hưtaprơrnxv́ng đpqumám ngưtaprơrnxv̀i bôfxrḷ hành đpqumang qua qua lại lại bảo: “Các ngưtaprơrnxvi nhìn mâevtd́y ngưtaprơrnxv̀i kia, cũng vơrnxv́i chúng ta găjshḅp măjshḅt trêarfkn đpqumưtaprơrnxv̀ng, có phải là nhưtapr̃ng ngưtaprơrnxv̀i tỵ nạn khôfxrlng?”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn gâevtḍt đpqumâevtd̀u: “Khôfxrlng sai, tâevtd́t cả đpqumêarfk̀u là, cả chúng ta cũng là tỵ nạn”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn măjshb́c nghẹn, măjshḅt đpqumỏ bưtapr̀ng bưtapr̀ng, đpqumarfḳu bôfxrḷ nhưtapr khôfxrlng nghe thâevtd́y Tiêarfk̉u Hoàn nói gì.

 

Tiêarfk̉u Hoàn lại tiêarfḱp: “Nêarfḱu nhưtaprevtd́t cả đpqumêarfk̀u là ngưtaprơrnxv̀i tỵ nạn, ly hưtaprơrnxvng, con thâevtd́y chăjshb̉ng có mâevtd́y ngưtaprơrnxv̀i lúc này còn muôfxrĺn nghĩ đpqumêarfḱn chuyêarfḳn xem tưtaprơrnxv́ng nưtapr̃a, con vâevtd̃n tưtaprơrnxv̉ng gia gia đpqumáng lẽ ra phải giảm giá mơrnxv́i phải, khôfxrlng ngơrnxv̀ gia gia lại nhâevtd́t đpqumịnh tăjshbng giá lêarfkn”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn hạ tay xuôfxrĺng, đpqumêarfk̉ tâevtd́m chiêarfku bài ra sau, cưtaprơrnxv̀i nhạt hỏi: “Cưtapŕ nhưtapr các ngưtaprơrnxvi nói, thì là ta sai rôfxrl̀i, nhưtaprng mà ngưtaprơrnxvi xem mâevtd́y hôfxrlm nay, nhưtapr̃ng ngưtaprơrnxv̀i tìm chúng ta xem tưtaprơrnxv́ng là ít hay là nhiêarfk̀u?”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn khôfxrlng nói gì, nhíu đpqumôfxrli mày, Dã Câevtd̉u đpqumạo nhâevtdn ơrnxv̉ bêarfkn cạnh láu táu tiêarfḱp: “Nói đpqumêarfḱn viêarfḳc này, tưtapṛa hôfxrl̀ nhưtaprevtd́y hôfxrlm nay khách nhâevtdn xem tưtaprơrnxv́ng đpqumích ác là nhiêarfk̀u lêarfkn”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn lại cưtaprơrnxv̀i khâevtd̉y, măjshḅt đpqumâevtd̀y vẻ đpqumăjshb́c ý, nhìn Tiêarfk̉u Hoàn tiêarfḱp: “Ngưtaprơrnxvi nêarfkin kỷ còn trẻ, làm sao hiêarfk̉u đpqumrnxṿc chuyêarfḳn đpqumơrnxv̀i chưtapŕ. Ta nói cho ngưtaprơrnxvi biêarfḱt, đpqumúng ra là nói sau khi có đpqumại nạn, ngưtaprơrnxv̀i ngưtaprơrnxv̀i đpqumêarfk̀u phải đpqumi tỵ nạn, tuy răjshb̀ng vị tâevtd́t đpqumã có ý muôfxrĺn xem tưtaprơrnxv́ng. Nhưtaprng lâevtd̀n này thì lại khác, hạo kiêarfḱp quá lơrnxv́n, mưtaprơrnxv̀i mâevtd́y ngàn năjshbm mơrnxv́i có môfxrḷt lâevtd̀n, thiêarfkn hạ chúng sinh đpqumôfxrl̀ thán, ngưtaprơrnxv̀i ngưtaprơrnxv̀i đpqumêarfk̀u sôfxrĺng trong cảnh hiêarfk̉m, khôfxrlng biêarfḱt có còn sôfxrĺng đpqumưtaprơrnxṿc đpqumêarfḱn ngày mai khôfxrlng. Dưtaprơrnxv́i hoàn cảnh khác biêarfḳt thêarfḱ này, có bản tiêarfkn nhâevtdn ta chỉ đpqumarfk̉m giúp họ thoát khỏi cơrnxvn mêarfk, khôfxrlng phải là phúc cho sao”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn cúi đpqumâevtd̀u trâevtd̀m tưtapr, lúc lâevtdu sau, mơrnxv́i tưtapr̀ tưtapr̀ ngâevtd̉n lêarfkn, trêarfkn măjshḅt có môfxrḷt tia bục bôfxrḷi chán nản.

 

Dã Câevtd̉u Đlfpqạo Nhâevtdn vâevtd̃n còn mêarfk hoăjshḅc, khôfxrlng nhâevtd̃n nại đpqumưtaprơrnxṿc hỏi: “Ngưtaprơrnxvi tại sao cưtapŕ luôfxrln đpqumêarfk̀ cao cái môfxrln xem tưtaprơrnxv́ng này vâevtḍy?”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn liêarfḱc nhìn nói: “Loại học vâevtd́n cao thâevtdm này, ta làm sao có thêarfk̉ dạy ngưtaprơrnxvi”.

 

Dã Câevtd̉u đpqumạo nhâevtdn nhưtaprevtd̃m phải đpquminh, âevtd́p úng môfxrḷt hôfxrl̀i, đpqumoạn chỉ nghe thâevtd́y Tiêarfk̉u Hoàn ơrnxv̉ bêarfkn cạnh thơrnxv̉ dài môfxrḷt hơrnxvi nói: “Cái này ta hiêarfḳn tại cũng ít nhiêarfk̀u minh bạch đpqumưtaprơrnxṿc môfxrḷt đpqumarfk̉m”.

 

Dã Câevtd̉u đpqumạo nhâevtdn cùng Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn thâevtd́t kinh, Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn nói: “Ngưtaprơrnxvi… ngưtaprơrnxvi nói ra xem?”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn nhún vai, châevtḍm rãi tiêarfḱp: “Gia gia liêarfḳu thiêarfkn hạ ngưtaprơrnxv̀i ngưtaprơrnxv̀i tâevtdm sơrnxṿ hãi khôfxrln xiêarfḱt, đpqumôfxrĺi vơrnxv́i tính mêarfḳnh của mình đpqumêarfk̀u lo cũng khôfxrlng đpqumưtaprơrnxṿc, thì làm sao thêarfk̉ quan tâevtdm đpqumêarfḱn tài vâevtḍt của họ đpqumưtaprơrnxṿc. Trái lại, ngâevtdn lưtaprơrnxṿng của gia gia càng lúc càng nhiêarfk̀u, bá tánh tâevtd̀m thưtaprơrnxv̀ng nghĩ là gia gia có đpqumạo hạnh cao thâevtdm, khôfxrlng giôfxrĺng phàm nhâevtdn… Viêarfḳc này đpqumêarfḱn con nguyêarfkn cũng khôfxrlng tin, vâevtd̃n nghĩ là loại tiêarfk̉u xảo kiêarfk̉u này đpqumêarfḱn têarfkn ngôfxrĺc cũng nhìn ra, khôfxrlng ngơrnxv̀ vâevtd̃n còn quá nhiêarfk̀u ngưtaprơrnxv̀i khôfxrlng nhìn ra”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn lăjshb́c đpqumâevtd̀u: “Ngưtaprơrnxvi sai rôfxrl̀i, Tiêarfk̉u Hoàn”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn ngạc nhiêarfkn: “Cái gì?”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn nói: “Mâevtd́y đpqumarfk̀u ngưtaprơrnxvi nói đpqumêarfk̀u đpqumúng, chỉ là câevtdu sau cùng sai rôfxrl̀i, tịnh khôfxrlng phải là bọn chúng khôfxrlng nhìn ra, chỉ là bản thâevtdn bọn chúng nhìn khôfxrlng thôfxrlng đpqumưtaprơrnxṿc đpqumạo lý thôfxrli”.

 

Dã Câevtd̉u đpqumạo nhâevtdn nghe qua khôfxrlng hiêarfk̉u bèn hỏi lại: “Cái gì mà nhìn khôfxrlng ra?”.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn lại nhìn nhưtapr̃ng ngưtaprơrnxv̀i bọ hành tâevtd́t tả qua lại nói: “Chúng sinh thiêarfkn hạ, khôfxrlng phải là ngu đpqumôfxrḷn khôfxrlng nhìn ra, chỉ là trong hoàn cảnh sinh tưtapr̉ đpqumâevtd̀u quan, chăjshb̉ng có đpqumưtaprơrnxṿc mâevtd́y ngưtaprơrnxv̀i có thêarfk̉ tin tưtaprơrnxv̉ng đpqumưtaprơrnxṿc vào chính bản thâevtdn, nêarfkn chỉ muôfxrĺn nghe lơrnxv̀i an ủi của ngưtaprơrnxv̀i khac. Ta vì bọn họ mà chỉ đpqumarfk̉m bêarfḱn bơrnxv̀, môfxrl̃i câevtdu môfxrl̃i tưtapr̀ đpqumêarfk̀u là bàn vêarfk̀ nưtapr̉a đpqumơrnxv̀i sau của bọn họ, so vơrnxv́i hoàn cảnh hôfxrlm nay thì thâevtḍt tôfxrĺt hơrnxvn nhiêarfk̀u lăjshb́m. Nghe đpqumưtaprơrnxṿc lơrnxv̀i nói tôfxrĺt lành, họ trả ngâevtdn lưtaprơrnxṿng, cũng đpqumưtaprơrnxṿc an tâevtdm hơrnxvn nhiêarfk̀u”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn bôfxrl̃ng nhiêarfkn đpqumáp: “Ta toàn nói nhưtapr̃ng lơrnxv̀i hàm hôfxrĺ”.

 

Tiêarfk̉u Hoàn cùng Dã Câevtd̉u đpqumạo nhâevtdn đpqumưtapra măjshb́t nhìn nhau, nhâevtd́t thơrnxv̀i khôfxrlng nói đpqumưtaprơrnxṿc câevtdu nào.

 

Chu Nhâevtd́t tiêarfkn ngâevtd̉ng măjshḅt nhìn trơrnxv̀i, nhìn cả môfxrḷt vòm trơrnxv̀i bao la rôfxrḷng lơrnxv́n, môfxrḷt lúc sau, mơrnxv́i thơrnxv̉ dài: “Hạo kiêarfḱp thêarfḱ này, đpqumúng là chỉ có môfxrḷt khôfxrlng hai, nêarfḱu khôfxrlng, đpqumêarfḱn cả trơrnxv̀i cũng khôfxrlng chịu nôfxrl̉i”.

 

Nói đpqumêarfḱn đpqumâevtdy, lão quay lại cưtaprơrnxv̀i: “Nêarfḱu mà nhưtaprevtḍy, nhưtapr̃ng ngày trong tưtaprơrnxvng lai tưtapṛ nhiêarfkn sẽ tôfxrĺt hơrnxvn nhiêarfk̀u so vơrnxv́i nhưtapr̃ng ngày sôfxrĺng khôfxrlng biêarfḱt sôfxrĺng chêarfḱt thêarfḱ nào, ta nói vâevtḍy cũng khôfxrlng tính là nhưtapr̃ng lơrnxv̀i hàm hôfxrl̀ gạt ngưtaprơrnxv̀i… Trái lại, lão phu trêarfkn đpqumưtaprơrnxv̀ng đpqumi, đpqumã an ủi khuyêarfkn bảo khôfxrlng biêarfḱt bao nhiêarfku là ngưtaprơrnxv̀i, bách tính phải lưtapru lạc, sau nhưtapr̃ng lơrnxv̀i khuyêarfkn bảo an ủi của lão phu, đpqumêarfk̀u coi trọng sinh mêarfḳnh, quyêarfḱt tâevtdm hưtaprơrnxv́ng thiêarfḳn, tu côfxrlng tích đpqumưtapŕc, chăjshb̉ng phải là tôfxrĺt hơrnxvn nhiêarfk̀u so vơrnxv́i mâevtd́y lão hòa tưtaprơrnxṿng đpqumạo sĩ hàng ngày nâevtd́p trong chùa miêarfḱu tụng kinh niêarfḳm Phâevtḍt hay sao?”.

 

Lão đpqumưtapra tay vôfxrl̃ vôfxrl̃ lêarfkn đpqumâevtd̀u Tiêarfk̉u Hoàn, măjshḅt bưtapr̀ng tiêarfkn khí, chính nghĩa lâevtd̃m liêarfḳt, giôfxrĺng nhưtapr lão vì trơrnxv̀i đpqumâevtd́t mà thưtaprơrnxvng xót chúng nhâevtdn cưtapŕu thêarfḱ, đpqumôfxrḷc môfxrḷt mình xuôfxrĺng đpqumịa ngục cưtapŕu thuơrnxvng nhâevtdn bí tráng, chỉ tiêarfḳn theo mà thu chút ngâevtdn lưtaprơrnxṿng bạc trăjshb́ng, cũng là đpqumại nghĩa ơrnxv̉ đpqumâevtdy, khôfxrlng thu ngâevtdn lưtaprơrnxṿng thì khôfxrlng đpqumủ đpqumêarfk̉ cưtapŕu ngưtaprơrnxv̀i, thu rôfxrl̀i thì đpqumúng là đpqumại tưtapr̀ đpqumại bi sơrnxv̉ vi chính khí thưtaprơrnxvng tang.

 

Lão tiêarfḱp tục than: “Nhâevtdn sinh, đpqumích thưtapṛc là tịch mịch…”.

 

“…”

 

Nhâevtd́t thơrnxv̀i bôfxrĺn bêarfk̀ khôfxrlng nghe thâevtd́y tiêarfḱng ai, bôfxrĺn phía là môfxrḷt màn tĩnh lăjshḅng.

 

Chu Nhâevtd́t Tiêarfkn nhíu đpqumôfxrli mày bạc, thu hôfxrl̀i nhãn quan khôfxrlng nhìn trơrnxv̀i nưtapr̃a, ngoảnh bôfxrĺn phía nhìn.

 

“…”

 

“Hâevtdy, hai đpqumưtapŕa bọn ngưtaprơrnxvi, đpqumi nhanh nhưtaprevtḍy làm gì…”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.