Đ
nplxỉnh núi đ
ukfaen kịt.
Đ
nplxă
jakụt châ
bvccn lê
bgrdn đ
ukfaỉnh núi đ
ukfaó rô
obwỳi, mô
obwỵt vị lạ râ
bvcćt nô
obwỳng trư
wgrgơ
fgyf́c sau vâ
bvcc̃n phiê
bgrdu phư
wgrgơ
fgyfng trong khô
obwyng khí, khiê
bgrd́n ngư
wgrgơ
fgyf̀i ta muô
obwýn să
jakúc, phảng phâ
bvcćt mùi lư
wgrgu huỳnh. Quỷ Lê
bgrḍ và Kim Bình Nhi đ
ukfaê
bgrd̀u là ngư
wgrgơ
fgyf̀i tu hành thâ
bvccm hâ
bvcc̣u, có thê
bgrd̉ chịu đ
ukfaư
wgrg̣ng đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c mùi vị lạ lùng này, như
wgrgng họ càng tiê
bgrd́n sâ
bvccu vào ngọn núi, cơ
fgyfn gió tà lại càng mạnh lê
bgrdn, khiê
bgrd́n họ phải nhă
jakun mă
jakụt.
Cơ
fgyfn gió buô
obwýt giá thâ
bvcću xư
wgrgơ
fgyfng cô
obwýt, khô
obwyng hiê
bgrd̉u sao, khi thô
obwỷi qua mă
jakụt, tuy sư
wgrǵc gió khô
obwyng phải là lơ
fgyf́n lă
jakúm, như
wgrgng khí vị lâ
bvccm sâ
bvccm quả thư
wgrg̣c khiê
bgrd́n cơ
fgyfn lạnh trào lê
bgrdn tư
wgrg̀ trong lòng. Lại thê
bgrdm tiê
bgrd́ng rít hú u u khô
obwyng biê
bgrd́t tư
wgrg̀ nơ
fgyfi xa nào sâ
bvccu trong ngọn núi trư
wgrǵơ
fgyfc mă
jakụt, cư
wgrǵ trâ
bvcc̀m trâ
bvcc̀m bô
obwỷng bô
obwỳng, thoă
jakút cao thoă
jakúc thâ
bvcćp, như
wgrg vư
wgrgơ
fgyf̣n hú đ
ukfaê
bgrdm, lại như
wgrg quỷ cư
wgrgơ
fgyf̀i thảm, nghe râ
bvcćt rùng rơ
fgyf̣n.
Con khỉ Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi nă
jakùm phục trê
bgrdn vai Quỷ Lê
bgrḍ, gă
jakụm hê
bgrd́t quả rư
wgrg̀ng cuô
obwýi cùng, tiê
bgrḍn tay ném cái hạt, ba mă
jakút đ
ukfaê
bgrd̀u mơ
fgyf̉ to, nhìn bô
obwýn phư
wgrgơ
fgyfng tám hư
wgrgơ
fgyf́ng, hình như
wgrg đ
ukfaô
obwýi vơ
fgyf́i nó, cảnh tư
wgrgơ
fgyf̣ng xung quanh khô
obwyng gâ
bvccy ảnh hư
wgrgơ
fgyf̉ng gì cả.
Kim Bình Nhi mă
jakụt mô
obwỹi lúc mô
obwỵt câ
bvccu, đ
ukfaô
obwỵt nhiê
bgrdn nói: “Có vẻ gì đ
ukfaó khô
obwyng ô
obwỷn”.
Quỷ Lê
bgrḍ giâ
bvcc̣t mình, dư
wgrg̀ng bư
wgrgơ
fgyf́c hỏi: “Sao?”.
Kim Bình Nhi ngâ
bvcc̀n ngư
wgrg̀: “Lâ
bvcc̀n trư
wgrgơ
fgyf́c truy tìm tô
obwyng tích, tô
obwyi đ
ukfaã đ
ukfai qua đ
ukfaâ
bvccy, tuyê
bgrḍt nhiê
bgrdn khô
obwyng có tiê
bgrd́ng quỷ khóc sói tru và â
bvccm phong lô
obwỳng lô
obwỵng khă
jakúp núi rư
wgrg̀ng như
wgrg thê
bgrd́ này, vê
bgrd̀ sau vào trong Trâ
bvcćn Ma Cô
obwỷ Đ
nplxô
obwỵng rô
obwỳi, thì mơ
fgyf́i có mô
obwỵt chút xíu. Sao sau mô
obwỵt thơ
fgyf̀i gian, nơ
fgyfi đ
ukfaâ
bvccy lại như
wgrg â
bvccm ti đ
ukfaịa ngục thê
bgrd́ này?”.
Quỷ Lê
bgrḍ nhìn ra xa, hư
wgrg̃ng hơ
fgyf̀ nói: “Có lẽ nơ
fgyfi đ
ukfaâ
bvccy là sào huyê
bgrḍt của Thú Yê
bgrdu, lê
bgrḍ khí nă
jakụng quá, vô
obwýn là phải như
wgrg vâ
bvcc̣y. Hô
obwym đ
ukfaó lúc cô
obwy đ
ukfaê
bgrd́n y mơ
fgyf́i vư
wgrg̀a phục sinh, đ
ukfaư
wgrgơ
fgyfng nhiê
bgrdn khô
obwyng có khí tư
wgrgơ
fgyf̣ng này rô
obwỳi”.
Kim Bình Nhi ngâ
bvcc̃m nghĩ, cũng chỉ có cách giải thích như
wgrg vâ
bvcc̣y, hô
obwym đ
ukfaó trê
bgrdn đ
ukfaâ
bvcc̀u núi Thanh Vâ
bvccn, Thú Thâ
bvcc̀n đ
ukfaâ
bvcću mô
obwỵt trâ
bvcc̣n vơ
fgyf́i Tru Tiê
bgrdn kiê
bgrd́m trâ
bvcc̣n, bị thư
wgrgơ
fgyfng nă
jakụng dư
wgrgơ
fgyf́i Tru Tiê
bgrdn cô
obwỷ kiê
bgrd́m, ai cũng có thê
bgrd̉ thâ
bvcćy uy lư
wgrg̣c của kiê
bgrd́m lơ
fgyf́n đ
ukfaê
bgrd́n ngâ
bvcc̀n nào. Thê
bgrd́ như
wgrgng gă
jakụp phải Tru Tiê
bgrdn kíê
bgrdm trâ
bvcc̣n, mà Thú Thâ
bvcc̀n vâ
bvcc̃n có tháo thoát, trình đ
ukfaô
obwỵ tu hành đ
ukfaó của y, cũng đ
ukfaủ lâ
bvcc̣t nghiê
bgrdng thiê
bgrdn hạ rô
obwỳi.
Kim Bình Nhi đ
ukfaảo mă
jakút, chơ
fgyf̣t thô
obwýt lê
bgrdn: “Huynh nói xem, vạn nhâ
bvcćt chúng ta quả nhiê
bgrdn tìm đ
ukfauơ
fgyf̣c Thú Thâ
bvcc̀n trong Trâ
bvcćn Ma Cô
obwỷ Đ
nplxô
obwỵng, tuy y đ
ukfaã trọng thư
wgrgơ
fgyfng rô
obwỳi, như
wgrgng chỉ có hai chúng ta, có thư
wgrg̣c là đ
ukfaô
obwýi phó đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c vơ
fgyf́i y khô
obwyng?”.
Quỷ Lê
bgrḍ lă
jakúc đ
ukfaâ
bvcc̀u: “Ta làm sao biê
bgrd́t đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c?”.
Kim Bình Nhi liê
bgrd́c nhìn gã, đ
ukfaô
obwỵt nhiê
bgrdn mỉm cư
wgrgơ
fgyf̀i: “Trô
obwyng bô
obwỵ dạng của huynh, chă
jakúc là khô
obwyng có mâ
bvcćy phâ
bvcc̀n chă
jakúc chă
jakún. Nê
bgrd́u đ
ukfaã như
wgrg vâ
bvcc̣y, huynh còn cùng tô
obwyi đ
ukfaê
bgrd́n đ
ukfaâ
bvccy làm gì?”.
Nàng nhìn Quỷ Lê
bgrḍ, tư
wgrg̣a cư
wgrgơ
fgyf̀i mà khô
obwyng phải cư
wgrgơ
fgyf̀i: “Huynh đ
ukfaư
wgrg̀ng quê
bgrdn, trong Hô
obwỳ Kỳ Sơ
fgyfn, còn mô
obwỵt Bích Dao đ
ukfaang đ
ukfaơ
fgyf̣i huynh đ
ukfaê
bgrd́n cư
wgrǵu, nê
bgrd́u huynh chê
bgrd́t ơ
fgyf̉ đ
ukfaâ
bvccy, có phải là mă
jakúc lô
obwỹi vơ
fgyf́i nàng â
bvcćy lă
jakúm khô
obwyng?”.
Quỷ Lê
bgrḍ hư
wgrg̀ mũi, bư
wgrgơ
fgyf́c lê
bgrdn phía trư
wgrgơ
fgyf́c: “Chuyê
bgrḍn này là do cha nàng lê
bgrḍnh cho ta làm, ta nơ
fgyf̣ Bích Dao quá nhiê
bgrd̀u, ít ra cũng là phải làm mô
obwỵt sô
obwý viê
bgrḍc. Nê
bgrd́u là ngư
wgrgơ
fgyfi…” gã cư
wgrgơ
fgyfi lạnh: “Nê
bgrd́u cô
obwy vạn nhâ
bvcćt khô
obwyng may mâ
bvcćt mạng ơ
fgyf̉ đ
ukfaâ
bvccy, chă
jakúc mơ
fgyf́i là chê
bgrd́t khô
obwyng nhă
jakúm mă
jakút?”.
Kim Bình Nhi cư
wgrgơ
fgyf̀i duyê
bgrdn, cư
wgrgơ
fgyf̀i theo bóng gã đ
ukfai ơ
fgyf̉ phía trư
wgrgơ
fgyf́c: “Ô
xtmii dào, con ngư
wgrgơ
fgyf̀i huynh sao mà xa cách, chỉ câ
bvcc̀n chúng ta cùng chê
bgrd́t, đ
ukfaư
wgrǵng nói là sào huyê
bgrḍt của Thú Yê
bgrdu, mà là chuô
obwỳng heo chuô
obwỳng bò, cũng đ
ukfaê
bgrd̀u tô
obwýt cả”.
Quỷ Lê
bgrḍ ơ
fgyf̉ phía trư
wgrgơ
fgyf́c cư
wgrgơ
fgyf̀i hă
jakúc hă
jakúc, hiê
bgrd̉n nhiê
bgrdn khô
obwyng tin lâ
bvcćy mô
obwỵt nư
wgrg̉a phâ
bvcc̀n như
wgrg̃ng lơ
fgyf̀i Kim Bình Nhi, nói gì đ
ukfaê
bgrd́n biê
bgrd̉u hiê
bgrḍn tí nào cảm đ
ukfaô
obwỵng, gã cư
wgrǵ đ
ukfai thă
jakủng mô
obwỵt mạch, con khỉ trê
bgrdn vai ngoảnh đ
ukfaâ
bvcc̀u lại, nhê
bgrḍch mô
obwỳm cư
wgrgơ
fgyf̀i vơ
fgyf́i Kim Bình Nhi mô
obwỵt cái râ
bvcćt hiê
bgrd́m hoi, trô
obwyng có vẻ khoái trá.
Trong mâ
bvcćy ngư
wgrgơ
fgyf̀i con gái tư
wgrg̀ng qua lại vơ
fgyf́i Quỷ Lê
bgrḍ, Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi khô
obwyng thâ
bvccn thiê
bgrd́t vơ
fgyf́i Kim Bình Nhi như
wgrg vơ
fgyf́i Tiê
bgrd̉u Bạch, Tiê
bgrd̉u Hoàn trư
wgrgơ
fgyf́c kia, thơ
fgyf̀i gian vê
bgrd̀ sau, cư
wgrgơ
fgyf̀i kiê
bgrd̉u nhạch mô
obwỳm nhạch miê
bgrḍng thê
bgrd́ này, càng là lâ
bvcc̀n thư
wgrǵ nhâ
bvcćt.
Kim Bình Nhi cũng cảm thâ
bvcćy bâ
bvcćt ngơ
fgyf̀, như
wgrgng đ
ukfaâ
bvccy khô
obwyng phải là chuyê
bgrḍn dơ
fgyf̉, nê
bgrdn cũng có chút cao hư
wgrǵng, cư
wgrgơ
fgyf̀i chúm chím đ
ukfai lê
bgrdn trư
wgrgơ
fgyf́c vô
obwỹ vê
bgrd̀ con khỉ, khô
obwyng ngơ
fgyf̀ con khỉ nhê
bgrḍch mô
obwỳm cư
wgrgơ
fgyf̀i xong, đ
ukfaô
obwỵt nhiê
bgrdn ngoác miê
bgrḍng, lại phun ra mô
obwỵt thư
wgrǵ đ
ukfaen nhem nhẻm, tô
obwýc đ
ukfaô
obwỵ cư
wgrg̣c nhanh, bă
jakún thă
jakủng vê
bgrd̀ chô
obwỹ đ
ukfaư
wgrǵng của Kim Bình Nhi.
Kim Bình Nhi giâ
bvcc̣t thót, như
wgrgng nàng rô
obwýt cục cũng khô
obwyng phải ngư
wgrgơ
fgyf̀i bình thư
wgrgơ
fgyf̀ng, hoàn toàn khô
obwyng hoảng loạn, châ
bvccn dụng lư
wgrg̣c khẽ xoay, thâ
bvccn hình nhích ngay sang bê
bgrdn, tránh khỏi cái vâ
bvcc̣t quái dị đ
ukfaó.
Mô
obwỵt tiê
bgrd́ng ‘bụp’ khẽ, vâ
bvcc̣t đ
ukfaó rơ
fgyf́t xuô
obwýng, cũng khô
obwyng nảy lê
bgrdn, mà dính thă
jakủng xuô
obwýng đ
ukfaâ
bvcćt. Kim Bình Nhi ngoái cô
obwỷ nhìn, thì ra là mô
obwỵt cái hạt quả rư
wgrg̀ng, khô
obwyng biê
bgrd́t Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi tư
wgrg̀ lúc nào trong miê
bgrḍng vâ
bvcc̃n còn mô
obwỵt cái, nhóc nhách nhâ
bvcćm hư
wgrgơ
fgyfng vị, lúc này mơ
fgyf́i lâ
bvcćy ra đ
ukfaê
bgrd̉ nghịch.
Kim Bình Nhi bị con khỉ chòng ghẹo, trong lòng hơ
fgyfi giâ
bvcc̣n, gư
wgrgơ
fgyfng mă
jakụt đ
ukfaẹp cũng bơ
fgyf̣t đ
ukfai, nàng liê
bgrd́c mă
jakút nhìn, chỉ thâ
bvcćy con khỉ lô
obwyng xám đ
ukfaó khô
obwyng biê
bgrd́t tư
wgrg̀ lúc nào đ
ukfaã xoay ngư
wgrgơ
fgyf̣c lại ngơ
fgyf̀i trê
bgrdn vai Quỷ Lê
bgrḍ, đ
ukfaô
obwýi mă
jakụt vơ
fgyf́i Kim Bình Nhi, hai tay khaonh chéo trư
wgrgơ
fgyf́c ngư
wgrg̣c, hai châ
bvccn đ
ukfaung đ
ukfaa đ
ukfaung đ
ukfaư
wgrga, ba con mă
jakút nhìn trơ
fgyf̀i, mă
jakụt đ
ukfaâ
bvcc̀y vẻ ngô
obwyng nghê
bgrdnh, râ
bvcćt có khí khái lư
wgrgu manh như
wgrg truyê
bgrd̀n thuyê
bgrd́t kê
bgrd̉, đ
ukfaê
bgrd́n cái đ
ukfauô
obwyi dài cũng vă
jakút va vă
jakút vẻo sau lư
wgrgng, bô
obwỵ dạng như
wgrg muô
obwýn nói: “Ta bă
jakút nạt mi đ
ukfaâ
bvcćy, ta là lư
wgrgu manh ta còn sơ
fgyf̣ ai”.
Kim Bình Nhi khô
obwyng nhìn rõ còn đ
ukfaơ
fgyf̃, vư
wgrg̀a nhìn thâ
bvcćy lại tư
wgrǵc, khô
obwyng đ
ukfaánh mà lao phô
obwýc tơ
fgyf́i, đ
ukfai sát mâ
bvcćy bư
wgrgơ
fgyf́c theo Quỷ Lê
bgrḍ, giâ
bvcc̣n dư
wgrg̃ hói: “Con khỉ này của huynh sao hô
obwỹn hào như
wgrg vâ
bvcc̣y, tuỳ tiê
bgrḍn nhô
obwỷ hạt quả vào mă
jakụt ngư
wgrgơ
fgyf̀i ta huynh biê
bgrd́t khô
obwyng?”
Quỷ Lê
bgrḍ châ
bvcc̣m rãi quay đ
ukfaâ
bvcc̀u, nhìn Kim Bình Nhi, mă
jakụt lô
obwỵ vẻ kỳ quái, râ
bvcćt lâ
bvccu sau mơ
fgyf́i đ
ukfaáp: “Ngư
wgrgơ
fgyfi đ
ukfaang mă
jakúng nó hả?”, nói đ
ukfaoạn chỉ tay vào Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi.
Kim Bình Nhi gâ
bvcc̣t đ
ukfaâ
bvcc̀u.
Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi tư
wgrǵc thì nô
obwỷi giâ
bvcc̣n, giâ
bvccy lát sau đ
ukfaã nhảy chô
obwỳm chô
obwỹm trê
bgrdn vai Quỷ Lê
bgrḍ, kê
bgrdu loạn lê
bgrdn, bao con mă
jakút trơ
fgyf̣n tròn, hai tay nă
jakúm chă
jakụt thành quyê
bgrd̀n, khua khoă
jakúng khô
obwyng ngơ
fgyf́t, trô
obwyng bô
obwỵ dạng thì đ
ukfaúng là sùng sục giâ
bvcc̣n, muô
obwýn đ
ukfaâ
bvcću vơ
fgyf́i Kim Bình Nhi mô
obwỵt trâ
bvcc̣n vì dám cáo tô
obwý tô
obwỵi trạng của nó, khí thê
bgrd́ có phâ
bvcc̀n bư
wgrǵc nhâ
bvccn.
Kim Bình Nhi khô
obwyng ngơ
fgyf̀ tính thô
obwyng linh của con khỉ xám này đ
ukfaạt tơ
fgyf́i trình đ
ukfaô
obwỵ â
bvcćy, sư
wgrg̃ng ngư
wgrgơ
fgyf̀i mô
obwỵt lát, giâ
bvcc̣t lùi lại, sau đ
ukfaó khô
obwyng lý đ
ukfaê
bgrd́n nó nư
wgrg̃a, nói to vơ
fgyf́i Quỷ Lê
bgrḍ: “Tô
obwyi đ
ukfaúng là đ
ukfaang mă
jakúng nó, con súc sinh này quả thư
wgrg̣c là đ
ukfaáng ghét, huynh dạy nó thì phải dạy cho tô
obwýt…”.
“Ngư
wgrgơ
fgyfi!”, thình lình Quỷ Lê
bgrḍ vô
obwýn ít khi to tiê
bgrd́ng, đ
ukfaô
obwỵt nhiê
bgrdn thét Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi, đ
ukfaô
obwỳng thơ
fgyf̀i cũng ngă
jakút luô
obwyn câ
bvccu nói của Kim Bình Nhi.
Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi giâ
bvcc̣t bă
jakún, dư
wgrg̀ng lại mô
obwỵt lát, Kim Bình Nhi cũng thâ
bvcćt kinh, nhìn Quỷ Lê
bgrḍ. Chỉ thâ
bvcćy Quỷ Lê
bgrḍ hai hàng mày cau rúm, nét mă
jakụt nghiê
bgrdm nghị, nói vơ
fgyf́i Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi: “Ta đ
ukfaã bảo ngư
wgrgơ
fgyfi rô
obwỳi, chịu khó đ
ukfaọc nhiê
bgrd̀u sách, biê
bgrd́t sách mơ
fgyf́i có thê
bgrd̉ hiê
bgrd̉u đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c lý lẽ, ngư
wgrgơ
fgyfi cư
wgrǵ khô
obwyng nghe. Lâ
bvcc̀n trư
wgrgơ
fgyf́c ta dạy ngư
wgrgơ
fgyfi quyê
bgrd̉n Thâ
bvcc̀n Ma Chí Dị đ
ukfaó, sao ngư
wgrgơ
fgyfi khô
obwyng học? Lâ
bvcc̀n này vê
bgrd̀ chép lại quyê
bgrd̉n đ
ukfaó ba tră
jakum lâ
bvcc̀n rô
obwỳi hãy đ
ukfaê
bgrd́n gă
jakụp ta!”.
Con khỉ trơ
fgyf̣n tròn ba mă
jakút, chơ
fgyf́p chơ
fgyf́p, ngô
obwỳi xô
obwỷm xuô
obwýng vai Quỷ Lê
bgrḍ, dùng tay gãi đ
ukfaâ
bvcc̀u, gãi mai gãi mãi, xoa mãi xoa mãi, hiê
bgrd̉n nhiê
bgrdn sư
wgrg̃ng sô
obwýt. Kim Bình Nhi đ
ukfaư
wgrǵng bê
bgrdn cũng khá gì hơ
fgyfn, kinh hãi hô
obwỳi lâ
bvccu, khô
obwyng nhịn đ
ukfauơ
fgyf̣c cư
wgrgơ
fgyf̀i nhạt bảo: “Huynh đ
ukfaang nói cái quái gì vâ
bvcc̣y, con khỉ này cho dù có hiê
bgrd̉u ngư
wgrgơ
fgyf̀i đ
ukfaê
bgrd́n đ
ukfaâ
bvccu đ
ukfai nũa, cũng chư
wgrga tư
wgrg̀ng nghe nói đ
ukfaê
bgrd́n chuyê
bgrḍn biê
bgrd́t đ
ukfaọc bíê
bgrdt viê
bgrd́t!”.
Quỷ Lê
bgrḍ ngoái đ
ukfaâ
bvcc̀u liê
bgrd́c nhìn nàng, “ô
obwỳ” mô
obwỵt tiê
bgrd́ng, rô
obwỳi mơ
fgyf́i sư
wgrg̣c tỉnh, hơ
fgyf̀ hư
wgrg̃ng nói: “Nê
bgrd́u thê
bgrd́, đ
ukfaê
bgrd́n ngư
wgrgơ
fgyfi cũng nói như
wgrg vâ
bvcc̣y, con khỉ này chư
wgrga tư
wgrg̀ng đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c giáo dục là khô
obwyng phải lô
obwỹi ơ
fgyf̉ ta. Trơ
fgyf̀i sinh vạn vâ
bvcc̣t, đ
ukfaâ
bvccu có con khỉ biê
bgrd́t đ
ukfaọc đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c sách, làm sao đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c, làm sao đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c?”.
Gã nhìn Kim Bình Nhi, thơ
fgyf̉ dài mô
obwỵt cái khô
obwyng có chút thành ý nào, khô
obwyng nói gì nư
wgrg̃a, quay đ
ukfaâ
bvcc̀u đ
ukfai tiê
bgrd́p.
Kim Bình Nhi tư
wgrǵc uâ
bvcćt, mă
jakụt mày tră
jakúng bơ
fgyf̣t ra.
Con khỉ đ
ukfaă
jakùng trư
wgrgơ
fgyf́c tuô
obwỵt bô
obwỵp xuô
obwýng khỏi vai Quỷ Lê
bgrḍ, ngã oạch trê
bgrdn mă
jakụt đ
ukfaâ
bvcćt, như
wgrgng khô
obwyng thâ
bvcćy nó có vẻ đ
ukfaau đ
ukfaơ
fgyf́n gì cả, mà hét â
bvcc̀m lê
bgrdn, hoa tay múa châ
bvccn, cư
wgrgơ
fgyf̀i như
wgrg rô
obwỳ dại, thi thoảng ô
obwym bụng, thi thoảng ngã vâ
bvcc̣t ra đ
ukfaâ
bvcćt, lại bô
obwýn châ
bvccn giơ
fgyf lê
bgrdn trơ
fgyf̀i, đ
ukfauô
obwyi quâ
bvcc̣t tơ
fgyf́i quâ
bvcc̣t lui, tóm lại là cư
wgrgơ
fgyf̀i muô
obwýn phát đ
ukfaiê
bgrdn lê
bgrdn rô
obwỳi lại muô
obwýn phát đ
ukfaiê
bgrdn lê
bgrdn nư
wgrg̃a.
Kim Bình Nhi càng nhìn càng giâ
bvcc̣n, toan phát tác, Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi đ
ukfaô
obwỵt nhiê
bgrdn nhảy phô
obwýc, héo vào mă
jakụt nàng “chi chi chi chi”, làm mă
jakụt xâ
bvcću, rô
obwỳi bô
obwýn châ
bvccn chô
obwýng đ
ukfaâ
bvcćt, “soạt soạt” hai lâ
bvcc̀n là tung mình trơ
fgyf̉ vê
bgrd̀, mô
obwỵt lát là đ
ukfaã nhảy trơ
fgyf̉ lại trê
bgrdn vai Quỷ Lê
bgrḍ, lúc này mơ
fgyf́i ngô
obwỳi yê
bgrdn, ơ
fgyf̉ đ
ukfaó dư
wgrgơ
fgyfng dư
wgrgơ
fgyfng đ
ukfaă
jakúc ý ngoái nhìn Kim Bình Nhi, lại làm mă
jakụt xâ
bvcću trê
bgrdu nàng.
Kim Bình Nhi giâ
bvcc̣n càng thê
bgrdm giâ
bvcc̣n, toàn thâ
bvccn tư
wgrg̣a hô
obwỳ phát run, nàng nghiê
bgrd́n ră
jakung, giơ
fgyf tay muô
obwýn lao lê
bgrdn phía trư
wgrgơ
fgyf́c, dư
wgrgơ
fgyf́i ánh dư
wgrgơ
fgyfng â
bvcćm áp, cạnh bàn tay nàng trào ra như
wgrg̃ng luô
obwỳng ánh sáng tím nhạt, ngụy dị vô
obwy cùng.
Chỉ có đ
ukfaiê
bgrd̀u bàn tay vư
wgrg̀a đ
ukfaư
wgrga lê
bgrdn nư
wgrg̉a chư
wgrg̀ng, đ
ukfaã dư
wgrg̀ng sư
wgrg̃ng giư
wgrg̃a khô
obwyng trung, thâ
bvccn hình nam nhâ
bvccn phía trư
wgrgơ
fgyf́c, bê
bgrdn cánh tay cũng đ
ukfaang tỏa ra như
wgrg̃ng quâ
bvcc̀ng sáng xanh mơ
fgyf̀ mơ
fgyf̀.
Con ngư
wgrgơ
fgyf̀i nàng thu hẹp lại.
Lâ
bvccu lă
jakúm, nàng đ
ukfaô
obwỵt nhiê
bgrdn ngư
wgrg̀ng bư
wgrgơ
fgyf́c, sau đ
ukfaó hạ tay, nhă
jakúm chă
jakụt mă
jakút, hô
obwy hâ
bvcćp thâ
bvcc̣t sâ
bvccu. Ngư
wgrg̣c nàng phâ
bvcc̣p phô
obwỳng, să
jakúc mă
jakụt bình hòa trơ
fgyf̉ lại. Ánh xanh ơ
fgyf̉ bê
bgrdn tay Quỷ Lê
bgrḍ cũng dâ
bvcc̀n dâ
bvcc̀n tiê
bgrdu tán, còn chính thâ
bvccn hình gã, thì đ
ukfaã đ
ukfai râ
bvcćt xa, trong tiê
bgrd́ng cư
wgrgơ
fgyf̀i cơ
fgyf̣t kỳ quái đ
ukfaiê
bgrd́c tai của con khỉ xám ba mă
jakút.
Kim Bình Nhi đ
ukfaịnh thâ
bvcc̀n, lòng còn hơ
fgyfi giâ
bvcc̣n, như
wgrgng đ
ukfaô
obwỳng thơ
fgyf̀i khô
obwyng hiê
bgrd̉u tại sao, trê
bgrdn mă
jakụt phát nóng ran, nàng xư
wgrga nay đ
ukfaiê
bgrdn đ
ukfaảo chúng sinh, sơ
fgyf̉ trư
wgrgơ
fgyf̀ng trê
bgrdu ghẹo ngư
wgrgơ
fgyf̀i ta, thê
bgrd́ mà hô
obwym nay khô
obwyng hiê
bgrd̉u sao lại bị mô
obwỵt con khỉ hí lô
obwỵng đ
ukfaê
bgrd́n mư
wgrǵc như
wgrg thê
bgrd́…
Nàng hư
wgrg̀ mô
obwỵt tiê
bgrd́ng, dẹp bỏ như
wgrg̃ng chuyê
bgrḍn đ
ukfaó khô
obwyng nghĩ đ
ukfaê
bgrd́n nư
wgrg̃a, đ
ukfaang đ
ukfaịnh đ
ukfai tiê
bgrd́p, chơ
fgyf̣t lô
obwyng mày nàng cau cau, tư
wgrg̣a như
wgrg nhơ
fgyf́ ra chuyê
bgrḍn gì, chuyê
bgrd̉n mình quay trơ
fgyf̉ lại, khô
obwyng bao lâ
bvccu, nàng đ
ukfaã đ
ukfaê
bgrd́n chô
obwỹ rơ
fgyfi cái hạt quả mà Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi vư
wgrg̀a khiê
bgrdu khích nhô
obwỷ ra.
Hạt quả là mô
obwỵt hạt quả rư
wgrg̀ng trong vùng núi bình thư
wgrgơ
fgyf̀ng này, lại khô
obwyng có đ
ukfaiê
bgrd̉m gì dị biê
bgrḍt, như
wgrgng lúc này hạt quả đ
ukfaó, lại đ
ukfaã chìm cả vào đ
ukfaâ
bvcćt, chỉ lô
obwỵ ra ít vỏ ngoài cư
wgrǵng ngă
jakúc. Mà trê
bgrdn ngọn núi cháy sém quái dị này, khô
obwyng giô
obwýng như
wgrg như
wgrg̃ng nơ
fgyfi khác trong Thâ
bvcc̣p vạn đ
ukfaại sơ
fgyfn, có đ
ukfaâ
bvcćt đ
ukfaai mê
bgrd̀m xô
obwýp, tơ
fgyf́i đ
ukfaâ
bvccu cũng là đ
ukfaá ră
jakún.
Lư
wgrg̣c nhô
obwỷ của Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi, lại bă
jakún đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c cả hạt vào trong đ
ukfaá cư
wgrǵng.
Kim Bình Nhi dâ
bvcc̀n cau mày, châ
bvcc̀m châ
bvcc̣m đ
ukfaư
wgrǵng lê
bgrdn, nhìn vê
bgrd̀ phía bóng Quỷ Lê
bgrḍ đ
ukfaang xa khuâ
bvcćt, tư
wgrg̀ng trâ
bvcc̣n gió tà thô
obwỷi tư
wgrg̀ hư
wgrgơ
fgyf́ng đ
ukfaó lại, trong gió vâ
bvcc̃n có tiê
bgrd́ng cư
wgrgơ
fgyf̀i chí choé kỳ quái đ
ukfaiê
bgrd́c tai của con khỉ Tiê
bgrd̉u Hô
obwyi.
Châ
bvcc̣m rãi, dư
wgrgơ
fgyf̀ng như
wgrg nàng khẽ lâ
bvcc̉m bâ
bvcc̉m: “Sao mà đ
ukfaê
bgrd́n con khỉ này, đ
ukfaạo hạnh cũng đ
ukfaê
bgrd́n mư
wgrǵc đ
ukfaó, tinh tiê
bgrd́n nhanh như
wgrg vâ
bvcc̣y, ngư
wgrgơ
fgyf̀i này rô
obwýt cục là…”.
***
Khu rư
wgrg̀ng sâ
bvccu đ
ukfaen ngòm rô
obwỵng rãi, lại đ
ukfaón tiê
bgrd́p như
wgrg̃ng ngư
wgrgơ
fgyf̀i khách viê
bgrd́ng thă
jakum mơ
fgyf́i. Bâ
bvcćt quá khách nhâ
bvccn lâ
bvcc̀n này, sô
obwý lư
wgrgơ
fgyf̣ng vư
wgrgơ
fgyf̣t xa lâ
bvcc̀n trư
wgrgơ
fgyf́c. Đ
nplxô
obwỵi ngũ đ
ukfaô
obwyng đ
ukfaê
bgrd́n mư
wgrgơ
fgyf̀i mâ
bvcćy ngư
wgrgơ
fgyf̀i, tiê
bgrd́n lê
bgrdn phía trư
wgrgơ
fgyf́c, xuyê
bgrdn qua như
wgrg̃ng ră
jakụng câ
bvccy, như
wgrg̃ng câ
bvccy đ
ukfaại thụ lá cành sum sê
bgrd và như
wgrg̃ng câ
bvccy kinh cư
wgrǵc phủ đ
ukfaâ
bvcc̀y dâ
bvccy leo um tùm râ
bvcc̣m rịt.
Chỉ có đ
ukfaiê
bgrd̀u, đ
ukfaoạn đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̀ng này, ngoài viê
bgrḍc khô
obwyng có như
wgrg̃ng sư
wgrg̣ tâ
bvcćn cô
obwyng đ
ukfaô
obwỵt ngô
obwỵt của mãnh thú mà họ dư
wgrg̣ liê
bgrḍu, đ
ukfai đ
ukfaê
bgrd́n có chút thuâ
bvcc̣n lơ
fgyf̣i ngoài dư
wgrg̣ liê
bgrḍu.
Mâ
bvcćy ngư
wgrgơ
fgyf̀i đ
ukfai hàng đ
ukfaâ
bvcc̀u, đ
ukfaê
bgrd̀u khô
obwyng phải là như
wgrg̃ng nhâ
bvccn vâ
bvcc̣t tâ
bvcc̀m thư
wgrgơ
fgyf̀ng, Lục Tuyê
bgrd́t Ký khẽ cau mày, khô
obwyng nói gì cả, như
wgrgng Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg lại đ
ukfaã khô
obwyng nhịn đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c nê
bgrdn nói vơ
fgyf́i Lý Tuâ
bvccn: “Lý sư
wgrg huynh, nơ
fgyfi… nơ
fgyfi này hình như
wgrg có gì đ
ukfaó khô
obwyng bình thư
wgrgơ
fgyf̀ng”.
Lý Tuâ
bvccn ngư
wgrg̀ng bư
wgrgơ
fgyf́c, nhìn lư
wgrgơ
fgyf́t bô
obwýn hư
wgrgơ
fgyf́ng xung quanh, sau đ
ukfaó nhìn vê
bgrd̀ phía Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg, trâ
bvcc̀m ngâ
bvccm giâ
bvccy lâ
bvccu, ngoảnh đ
ukfaâ
bvcc̀u nói to vơ
fgyf́i các đ
ukfaê
bgrḍ tư
wgrg̉ Phâ
bvcc̀n Hư
wgrgơ
fgyfng Cô
obwýc: “Mọi ngư
wgrgơ
fgyf̀i hãy nghỉ mô
obwỵt lát đ
ukfaã, đ
ukfaơ
fgyf̣i chút nư
wgrg̃a tiê
bgrd́p tục lê
bgrdn đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̀ng”.
Mọi ngư
wgrgơ
fgyf̀i dạ ra, hiê
bgrd̉n nhiê
bgrdn đ
ukfai đ
ukfaoạn đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̀ng này, đ
ukfaô
obwýi vơ
fgyf́i ai cũng khô
obwyng phải là mô
obwỵt viê
bgrḍc nhẹ nhõm.
Să
jakúp xê
bgrd́p xong như
wgrg̃ng ngư
wgrgơ
fgyf̀i khác rô
obwỳi, Lý Tuâ
bvccn và Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg đ
ukfai lê
bgrdn trư
wgrgơ
fgyf́c mô
obwỵt chút, đ
ukfaô
obwỳng thơ
fgyf̀i lại gâ
bvcc̀n Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ, Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ chau mày, lại lùi lại mô
obwỵt bư
wgrgơ
fgyf́c. Lý Tuâ
bvccn sâ
bvcc̀m mă
jakụt, Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg râ
bvcćt nhạy bén, lâ
bvcc̣p tư
wgrǵc câ
bvcćt tiê
bgrd́ng đ
ukfaánh trô
obwýng lảng: “Lý sư
wgrg huynh, huynh phát hiê
bgrḍn ra đ
ukfaiê
bgrd̀u gì chư
wgrga?”.
Lý Tuâ
bvccn gâ
bvcc̣t gâ
bvcc̣t đ
ukfaâ
bvcc̀u, ánh mă
jakút dư
wgrg̀ng lại dư
wgrgơ
fgyf́i châ
bvccn nơ
fgyfi ba ngư
wgrgơ
fgyf̀i bọn họ đ
ukfaang đ
ukfaư
wgrǵng, trong ră
jakụng câ
bvccy đ
ukfaan thă
jakút râ
bvcc̣m rạp, tuy ră
jakùng mù mịt, như
wgrgng thâ
bvcćp thoáng có thê
bgrd̉ trô
obwyng thâ
bvcćy dâ
bvccy leo sau khi bị chă
jakụt gãy, có dâ
bvcću châ
bvccn râ
bvcćt mơ
fgyf̀ của ngư
wgrgơ
fgyf̀i nào đ
ukfaó đ
ukfaã đ
ukfaạp lê
bgrdn.
“Có ngư
wgrgơ
fgyf̀i đ
ukfaã đ
ukfai trư
wgrgơ
fgyf́c chúng ta, mà nhâ
bvcćt đ
ukfaịnh khô
obwyng phải là lâ
bvccu lă
jakúm, cũng đ
ukfai qua dải rư
wgrg̀ng này”. Y nói mô
obwỵt cách dư
wgrǵt khoát, đ
ukfaô
obwỳng thơ
fgyf̀i trê
bgrdn mă
jakụt cũng nô
obwỷi lê
bgrdn mô
obwỵt tia lo lă
jakúng khô
obwyng che giâ
bvcću đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg trâ
bvcc̀m ngâ
bvccm: “Có thê
bgrd̉ nào là đ
ukfaô
obwỳng mô
obwyn của Lý sư
wgrg huynh…”.
Lý Tuâ
bvccn lă
jakúc đ
ukfaâ
bvcc̀u: “Khô
obwyng thê
bgrd̉ nào, Phâ
bvcc̀n Hư
wgrgơ
fgyfng Cô
obwýc chỉ có nhóm bọn ta thâ
bvccm nhâ
bvcc̣p Thâ
bvcc̣p Vạn Đ
nplxại Sơ
fgyfn, lơ
fgyf́p tinh anh trẻ tuô
obwỷi trong cô
obwýc phâ
bvcc̀n lơ
fgyf́n đ
ukfaê
bgrd̀u ơ
fgyf̉ đ
ukfaâ
bvccy rô
obwỳi, khô
obwyng thê
bgrd̉ còn ai đ
ukfaê
bgrd́n đ
ukfaâ
bvccy nư
wgrg̃a”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg cau mày: “Vâ
bvcc̣y thì lạ nhỉ, theo lơ
fgyf̀i Cô
obwýc chủ nói ngày hô
obwym đ
ukfaó, tin tư
wgrǵc này vô
obwýn khô
obwyng thê
bgrd̉ bị tiê
bgrd́t lô
obwỵ ra ngoài mơ
fgyf́i phải. Lẽ nào mô
obwyn phái khác cũng biê
bgrd́t tin này rô
obwỳi, thâ
bvccm nhâ
bvcc̣p Thâ
bvcc̣p Vạn Đ
nplxại Sơ
fgyfn?”.
Lý Tuâ
bvccn trù trư
wgrg̀ mô
obwỵt lát, vâ
bvcc̃n lă
jakúc đ
ukfaâ
bvcc̀u: “Ta cảm thâ
bvcćy có lẽ khô
obwyng phải, trư
wgrgơ
fgyf́c hê
bgrd́t chuyê
bgrḍn này quả thư
wgrg̣c là đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c giư
wgrg̃ kín, chỉ có hai phái chúng ta biê
bgrd́t thô
obwyi”. Y ho khẽ, hạ giọng tiê
bgrd́p: “Thú Thâ
bvcc̀n mơ
fgyf́i là thủ phạm đ
ukfaâ
bvcc̀u sỏ của tai kiê
bgrd́p này, nê
bgrd́u là kẻ khác giâ
bvcc̣u đ
ukfaô
obwỷ bìm leo, tóm lâ
bvcćy tiê
bgrḍn nghi, trâ
bvcc̣n huyê
bgrd́t chiê
bgrd́n trê
bgrdn Thanh Vâ
bvccn Sơ
fgyfn của hai phái chúng ta, chă
jakủng phải là…”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg thò ta, mă
jakụt mày tư
wgrgơ
fgyfi rói, vô
obwỹ vai Lý Tuâ
bvccn cư
wgrgơ
fgyf̀i: “Lý sư
wgrg huynh nói chính hơ
fgyf̣p ý ta, quả nhiê
bgrdn là tư
wgrg tư
wgrgơ
fgyf̉ng lơ
fgyf́n gă
jakụp nhau, ha ha, ha ha…”.
Hai ngư
wgrgơ
fgyf̀i bọn họ nhìn nhau cư
wgrgơ
fgyf̀i, bê
bgrdn cạnh đ
ukfaô
obwỵt nhiê
bgrdn vang lê
bgrdn mô
obwỵt tiê
bgrd́ng hư
wgrg̀ lạnh, thì là xuâ
bvcćt phát tư
wgrg̀ Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ, hai ngư
wgrgơ
fgyf̀i đ
ukfaê
bgrd̀u chư
wgrg̣ng lại, đ
ukfaảo mă
jakút nhìn sang, Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg hạ giọng:”Lục sư
wgrg muô
obwỵi, muô
obwỵi làm sao thê
bgrd́, có phải chúng tô
obwyi nói gì sai sao?”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ lạnh lùng liê
bgrd́c nhìn y, rô
obwỳi ngoảnh đ
ukfaâ
bvcc̀u đ
ukfai, miê
bgrḍng cư
wgrgơ
fgyf̀i nhạt: “Cái mă
jakụt thâ
bvcc̣t đ
ukfaáng ghét!”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg đ
ukfaơ
fgyf ngư
wgrgơ
fgyf̀i, nhâ
bvcćt thơ
fgyf̀i khô
obwyng hiê
bgrd̉u Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ nói vâ
bvcc̣y là ý làm sao, khô
obwyng biê
bgrd́t nàng đ
ukfaang mă
jakúng mình hay Lý Tuâ
bvccn, hay là mă
jakúng cả hai ngư
wgrgơ
fgyf̀i bọn họ, y ngoảnh đ
ukfaâ
bvcc̀u nhìn Lý Tuâ
bvccn, hai ngư
wgrgơ
fgyf̀i nhìn nhau, nhâ
bvcćt thơ
fgyf̀i cùng cảm thâ
bvcćy gư
wgrgơ
fgyf̣ng gạo, khô
obwyng biê
bgrd́t nê
bgrdn nói gì mơ
fgyf́i phải.
Giâ
bvccy lát sau, cuô
obwýi cùng vâ
bvcc̃n là Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg da mă
jakụt dày hơ
fgyfn, bâ
bvcc̣t cuơ
fgyf̀i ha ha, ra vẻ như
wgrg chư
wgrga nghe thâ
bvcćy gì, nói vơ
fgyf́i Lý Tuâ
bvccn: “Lý sư
wgrg huynh, tin tư
wgrǵc nê
bgrd́u chư
wgrga bị tiê
bgrd́t lô
obwỵ, lại khô
obwyng phải là các đ
ukfaê
bgrḍ tư
wgrg̉ khác của Phâ
bvcc̀n Hư
wgrgơ
fgyfng Cô
obwýc, vâ
bvcc̣y như
wgrg̃ng dâ
bvcću tích ơ
fgyf̉ đ
ukfaâ
bvccy như
wgrg thê
bgrd́ này, chă
jakúc là trong â
bvcćy â
bvcc̉n chư
wgrǵa mô
obwỵt sư
wgrg̣ tình cô
obwỷ quái nào rô
obwỳi”.
Lý Tuâ
bvccn chau mày, hiê
bgrd̉n nhiê
bgrdn cũng că
jakung óc nghĩ khô
obwyng ra, đ
ukfaô
obwỵt nhiê
bgrdn Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ ơ
fgyf̉ phía trư
wgrgơ
fgyf́c xoay mình lại, lạnh lẽo nói mô
obwỵt câ
bvccu: “Thú Thâ
bvcc̀n!”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg và Lý Tuâ
bvccn cùng sư
wgrg̃ng ngư
wgrgơ
fgyf̀i, trê
bgrdn mă
jakụt lô
obwỵ vẻ kinh ngạc vô
obwy cùng, mô
obwỵt lúc sau, Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg mơ
fgyf́i tư
wgrg̀ tư
wgrg̀ gâ
bvcc̣t đ
ukfaâ
bvcc̀u, tuy vâ
bvcc̃n có chút đ
ukfaă
jakún đ
ukfao, như
wgrgng vâ
bvcc̃n nói: “Cái này… Lục sư
wgrg muô
obwỵi nói tuy ră
jakùng cũng hơ
fgyfi… hão huyê
bgrd̀n viê
bgrd̃n vô
obwyng, như
wgrgng ngâ
bvcc̃m cho kỹ, cũng thâ
bvcc̣t râ
bvcćt có khả nă
jakung”.
Lý Tuâ
bvccn thâ
bvcc̀n tình trê
bgrdn mă
jakụt khô
obwyng hê
bgrd̀ giô
obwýng Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg, muô
obwýn nói lại thô
obwyi, do dư
wgrg̣ giâ
bvccy lát, y lă
jakúc đ
ukfaâ
bvcc̀u: “Thô
obwyi, chúng ta tiê
bgrd́p tục đ
ukfai rô
obwỳi xem xét sau, ơ
fgyf̉ đ
ukfaâ
bvccy nói bư
wgrg̀a đ
ukfaoán bâ
bvcc̣y cũng chă
jakủng có tác dụng gì”.
Nói đ
ukfaoạn, y hư
wgrgơ
fgyf́ng vê
bgrd̀ hai ngư
wgrgơ
fgyf̀i bảo: “Các vị cũng nghỉ mô
obwỵt chút đ
ukfai, ta vê
bgrd̀ xem mâ
bvcćy sư
wgrg đ
ukfaê
bgrḍ đ
ukfaô
obwỳng mô
obwyn”.
Lý Tuâ
bvccn lại dă
jakụn dò phải câ
bvcc̉n thâ
bvcc̣n, rô
obwỳi quay mình đ
ukfai vê
bgrd̀ phía sau.
Đ
nplxơ
fgyf̣i Lý Tuâ
bvccn đ
ukfai xa, Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg mơ
fgyf́i ngoảnh đ
ukfaâ
bvcc̀u, nhìn theo bóng Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ, đ
ukfaô
obwỵt nhiê
bgrdn mỉm cư
wgrgơ
fgyf̀i: “Lục sư
wgrg muô
obwỵi, ban nãy có phải muô
obwỵi mă
jakúng huynh khô
obwyng?”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ hư
wgrg̀ lạnh, lại khô
obwyng thư
wgrg̀a nhâ
bvcc̣n cũng khô
obwyng phủ nhâ
bvcc̣n, trô
obwyng ý tư
wgrǵ â
bvcćy, có vẻ là mă
jakục nhâ
bvcc̣n nhiê
bgrd̀u hơ
fgyfn, Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg cư
wgrgơ
fgyf̀i khô
obwỷ, trâ
bvcc̀m ngâ
bvccm giâ
bvccy lát, châ
bvcc̀m châ
bvcc̣m bư
wgrgơ
fgyf́c đ
ukfaê
bgrd́n bê
bgrdn Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ, lại hạ giọng nói: “Lục sư
wgrg̣ muô
obwỵi, huynh có chuyê
bgrḍn muô
obwýn hỏi muô
obwỵi”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ liê
bgrd́c nhìn y, hơ
fgyfi ngâ
bvccy ngư
wgrgơ
fgyf̀i, chỉ thâ
bvcćy Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg nét mă
jakụt lúc này râ
bvcćt nghiê
bgrdm túc đ
ukfaư
wgrǵng đ
ukfaă
jakún, khác hă
jakủn so vơ
fgyf́i bình thư
wgrgơ
fgyf̀ng, nàng bèn hỏi: “Gì?”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg hít sâ
bvccu mô
obwỵt hơ
fgyfi, nhìn bô
obwýn hư
wgrgơ
fgyf́ng xung quanh, rô
obwỳi hạ giọng hỏi: “Lục sư
wgrg muô
obwỵi, muô
obwỵi hãy nói thâ
bvcc̣t vơ
fgyf́i huynh, Tru Tiê
bgrdn Cô
obwỷ Kiê
bgrd́m của mô
obwyn phái chúng ta, có thâ
bvcc̣t là bị tô
obwỷn hại rô
obwỳi khô
obwyng?”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ mă
jakụt thoă
jakút tră
jakúng bê
bgrḍch, trong mă
jakút lâ
bvcćp lóe sáng, nhìn chă
jakùm chă
jakùm vào Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg, đ
ukfaê
bgrd́n Thiê
bgrdn Gia thâ
bvcc̀n kiê
bgrd́m trong tay nàng, ánh sáng xanh lam như
wgrg nư
wgrgơ
fgyf́c hô
obwỳ thu cũng tư
wgrg̣a như
wgrg pháp ra như
wgrg̃ng tiê
bgrd́ng kê
bgrdu ong ong vô
obwy hình, nháy mă
jakút thò ra, sau đ
ukfaó lại châ
bvcc̀m châ
bvcc̣m thu trơ
fgyf̉ lại.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg biê
bgrd́n să
jakúc mă
jakụt, cảm thâ
bvcćy bạch y nư
wgrg̃ tư
wgrg̉ trư
wgrgơ
fgyf́c mă
jakụt giâ
bvccy phút trư
wgrgơ
fgyf́c như
wgrg bă
jakung, giâ
bvccy phút này trong nháy mă
jakút lại trơ
fgyf̉ thành mô
obwỵt mũi kim đ
ukfaáng sơ
fgyf̣ să
jakúc nhọn cùng cư
wgrg̣c, vô
obwy tình lùi lại, khe khẽ cư
wgrgơ
fgyf̀i khô
obwỷ: “Lục sư
wgrg muô
obwỵi, khô
obwyng câ
bvcc̀n phải vâ
bvcc̣y”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ lạnh lẽo nhìn y: “Huynh hỏi câ
bvccu này, là có ý gì vâ
bvcc̣y?”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg he hé cư
wgrgơ
fgyf̀i: “Nói gì tô
obwyi cũng là đ
ukfaê
bgrḍ tư
wgrg̉ Thanh Vâ
bvccn, chuyê
bgrḍn này làm sao có thê
bgrd̉ hâ
bvcc̣u quả gì đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c? Vă
jakun Mâ
bvcc̃n sư
wgrg tỷ trư
wgrgơ
fgyf́c lúc trơ
fgyf̉ vê
bgrd̀ núi, chă
jakúc là đ
ukfaã hô
obwỳi báo cho các vị sư
wgrg trư
wgrgơ
fgyf̉ng viê
bgrḍc này rô
obwỳi?”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ khô
obwyng nói gì, chỉ lạnh lẽo nhìn y. Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg gâ
bvcc̣t đ
ukfaâ
bvcc̀u: “Thô
obwyi thô
obwyi, Lục sư
wgrg muô
obwỵi, muô
obwỵi xem, huynh hoàn toàn khô
obwyng có ác ý, chỉ là lúc này có nhiê
bgrd̀u chuyê
bgrḍn hê
bgrd́t sư
wgrǵc đ
ukfaáng ngơ
fgyf̀, trê
bgrdn đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̀ng ít có cơ
fgyf hô
obwỵi, vư
wgrg̀a may lúc này mơ
fgyf́i nói chuyê
bgrḍn vơ
fgyf́i muô
obwỵi thô
obwyi”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ liê
bgrd́c nhìn y: “Chuyê
bgrḍn gì?”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg ho khục khă
jakục, hạ giọng nói: “Muô
obwỵi cảm thâ
bvcćy Phâ
bvcc̀n Hư
wgrgơ
fgyfng Cô
obwýc cô
obwýc chủ Vâ
bvccn Dịch Lam là ngư
wgrgơ
fgyf̀i thê
bgrd́ nào?”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ chau mày: “Ý huynh là gì?”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg tủm tỉm: “Nói thê
bgrd́ này, muô
obwỵi cảm thâ
bvcćy Vâ
bvccn Cô
obwýc chủ ô
obwyng ta có phải là mô
obwỵt ngư
wgrgơ
fgyf̀i đ
ukfaâ
bvcc̀u óc giản đ
ukfaơ
fgyfn khô
obwyng? Nê
bgrd́u khô
obwyng hoă
jakục giả là mô
obwỵt ngư
wgrgơ
fgyf̀i ghét đ
ukfaiê
bgrd̀u ác như
wgrg kẻ thù, coi giư
wgrg̃ vư
wgrg̃ng chính đ
ukfaạo trong thiê
bgrdn hạ là nhiê
bgrḍm vụ của mình, đ
ukfaô
obwýi vơ
fgyf́i Thanh Vâ
bvccn đ
ukfaê
bgrḍ tư
wgrg̉ cũng chính là chính đ
ukfaạo như
wgrg mình mô
obwỵt chút cũng khô
obwyng đ
ukfaê
bgrd̀ phòng khô
obwyng?”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ hư
wgrg̀ mũi, im lă
jakụng, như
wgrgng trê
bgrdn mă
jakụt cái ý khinh thị càng lúc càng rõ, hiê
bgrd̉n nhiê
bgrdn hoàn toàn phủ đ
ukfaịnh vê
bgrd̀ như
wgrg̃ng đ
ukfaiê
bgrd̀u Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg nói. Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg cũng khô
obwyng giâ
bvcc̣n, xem ra sơ
fgyf́m đ
ukfaã biê
bgrd́t Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ sẽ phản ư
wgrǵng như
wgrg vâ
bvcc̣y, y tiê
bgrd́p: “Chúng ta đ
ukfaã đ
ukfaê
bgrd̀u biê
bgrd́t Vâ
bvccn Cô
obwýc chủ khô
obwyng phải là ngư
wgrgơ
fgyf̀i tâ
bvccm huyê
bgrd́t vơ
fgyf́i cô
obwỷ đ
ukfaạo cũng khô
obwyng phải ngư
wgrgơ
fgyf̀i đ
ukfaâ
bvcc̀u óc giản đ
ukfaơ
fgyfn, vâ
bvcc̣y hô
obwym đ
ukfaó tê
bgrdn Sơ
fgyfn Hà Đ
nplxiê
bgrḍn mạo nhiê
bgrdn hỏi ba ngư
wgrgơ
fgyf̀i chúng ta câ
bvccu Tru Tiê
bgrdn có phải bị hư
wgrg hại rô
obwỳi khô
obwyng, có phải là râ
bvcćt kỳ quái khô
obwyng?”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ hít sâ
bvccu mô
obwỵt hơ
fgyfi, khô
obwyng nói mô
obwỵt lơ
fgyf̀i nhìn Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg. Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg hơ
fgyfi lúng túng: “Thô
obwyi, huynh biê
bgrd́t đ
ukfaă
jakùng sau lư
wgrgng nói như
wgrg̃ng lơ
fgyf̀i như
wgrg vâ
bvcc̣y vê
bgrd̀ mô
obwỵt trư
wgrgơ
fgyf̉ng bô
obwýi đ
ukfaư
wgrǵc cao trọng vọng, quả thư
wgrg̣c có chô
obwỹ khô
obwyng ô
obwỷn, có đ
ukfaiê
bgrd̀u cô
obwy xem, như
wgrg̃ng viê
bgrḍc này nê
bgrd́u nghĩ kỹ, thư
wgrg̣c râ
bvcćt là kỳ quá…”.
“Khô
obwyng có gì khô
obwyng ô
obwỷn cả”. Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ ngă
jakút lơ
fgyf̀i vơ
fgyf́i mô
obwỵt giọng lạnh lẽo, tư
wgrg̣a hô
obwỳ că
jakun bản khô
obwyng thèm đ
ukfaê
bgrd̉ ý đ
ukfaê
bgrd́n cái miê
bgrḍng toan hé ra của Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg, lạnh lùng thô
obwýt: “Nói thì nói chư
wgrǵ, có gì là câ
bvcćm kỵ đ
ukfaâ
bvccu, tư
wgrg̀ Thanh Vâ
bvccn sơ
fgyfn đ
ukfaê
bgrd́n đ
ukfaâ
bvccy, muô
obwỵi thâ
bvcćy ô
obwyng ta chă
jakủng có gì là tô
obwýt cả!”.
“Á…” Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg lại kinh ngạc bâ
bvcc̣t cư
wgrgơ
fgyf̀i, nhâ
bvcćt thơ
fgyf̀i khô
obwyng thô
obwýt đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c thành tiê
bgrd́ng. Y có nă
jakùm mơ
fgyf cũng khô
obwyng ngơ
fgyf̀ Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ xư
wgrga nay nê
bgrd̀n nê
bgrd́p châ
bvccn chỉ hạt bô
obwỵt lại còn nô
obwỷi loạn hơ
fgyfn cả mình, thă
jakùng thă
jakùn nói ra như
wgrg̃ng lơ
fgyf̀i miê
bgrḍt thị vê
bgrd̀ mô
obwỵt vị tiê
bgrd̀n bô
obwýi đ
ukfaư
wgrǵc cao vọng trọng. Có đ
ukfaiê
bgrd̀u nghĩ lại, ngư
wgrgơ
fgyf̀i con gái tuỵê
bgrdt să
jakúc mỹ lê
bgrḍ vô
obwy song này, vơ
fgyf́i vị tiê
bgrd̀n bô
obwýi đ
ukfaư
wgrǵc cao vọng trọng â
bvcćy và mô
obwyn hạ đ
ukfaê
bgrḍ tư
wgrg̉ của ô
obwyng ta, hình như
wgrg còn thâ
bvcc̣t sư
wgrg̣ là có khô
obwyng ít kỷ niê
bgrḍm.
Nhìn să
jakúc mă
jakụt Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ, Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg khô
obwyng biê
bgrd́t tại sao sau gáy mình ơ
fgyfn ơ
fgyf́n lạnh, trư
wgrg̣c giác thâ
bvcc̀m nghĩ lẽ nào vô
obwy ý đ
ukfaã chọc đ
ukfaúng tô
obwỷ ong vò vẽ, lâ
bvcc̣p tư
wgrǵc húng hă
jakúng ho, vô
obwỵi vã lảng sang chuyê
bgrḍn khác: “Cái này… ơ
fgyf̀… ô
obwỳ… mă
jakục kê
bgrḍ nhâ
bvccn phâ
bvcc̉m của ô
obwyng ta đ
ukfai, ý huynh là, vê
bgrd̀ chuyê
bgrḍn này, Vâ
bvccn Cô
obwýc chủ ít nhâ
bvcćt cũng có mô
obwỵt chô
obwỹ hê
bgrd́t sư
wgrǵc bâ
bvcćt bình thư
wgrgơ
fgyf̀ng…”.
“Làm sai ô
obwyng ta biê
bgrd́t đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c cái tin Tru Tiê
bgrdn Cô
obwỷ Kiê
bgrd́m bị hư
wgrg hại, đ
ukfaó là mô
obwỵt”. Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ ngă
jakút lơ
fgyf̀i, trê
bgrdn mă
jakụt thâ
bvcc̀n tình khô
obwyng thay đ
ukfaô
obwỷi, như
wgrgng ánh mă
jakút lại lô
obwỵ ra mô
obwỵt tia sáng, long lanh như
wgrg thuỷ tinh” “Thư
wgrǵ hai, sau khi ô
obwyng ta biê
bgrd́t vì sao phải nói vơ
fgyf́i chúng ta. Ô
xtming ta hă
jakủn râ
bvcćt rõ ră
jakùng tin này tư
wgrg̀ miê
bgrḍng ô
obwyng ta nói ra, chúng ta nhâ
bvcćt đ
ukfaịnh sẽ quay vê
bgrd̀ hô
obwỳi báo vơ
fgyf́i các vị sư
wgrg trư
wgrgơ
fgyf̉ng Thanh Vâ
bvccn Mô
obwyn, vâ
bvcc̣y thì quan hê
bgrḍ giư
wgrg̃a Phâ
bvcc̀n Hư
wgrgơ
fgyfng Cô
obwýc và Thanh Vâ
bvccn Mô
obwyn, chă
jakủng phải sẽ lâ
bvcc̣p tư
wgrǵc sinh biê
bgrd́n sao?”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg gâ
bvcc̣t đ
ukfaâ
bvcc̀u lia lịa: “Huynh biê
bgrd́t vơ
fgyf́i trí thô
obwyng minh của Lục sư
wgrg muô
obwỵi, quyê
bgrd́t khô
obwyng thê
bgrd̉ khô
obwyng phát hiê
bgrḍn ra quan hê
bgrḍ khâ
bvcc̉n yê
bgrd́u trong viê
bgrḍc đ
ukfaó.” Ngư
wgrg̀ng mô
obwỵt lát, y tiê
bgrd́p: “Nghĩ kỹ theo đ
ukfaó, thì Vâ
bvccn Cô
obwýc chủ khô
obwyng ngoài hai tình huô
obwýng: mô
obwỵt, Thanh Vâ
bvccn Mô
obwyn có gian tê
bgrd́ tiê
bgrd́t lô
obwỵ tin tư
wgrǵc cho ô
obwyng ta, cái tin mà đ
ukfaê
bgrd́n như
wgrg̃ng đ
ukfaê
bgrḍ tư
wgrg̉ Thanh Vâ
bvccn như
wgrg chúng ta đ
ukfaê
bgrd̀u giâ
bvcću râ
bvcćt kín, ô
obwyng ta lại biê
bgrd́t đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c, đ
ukfaủ thâ
bvcćy gian tê
bgrd́ này thâ
bvccn phâ
bvcc̣n tuyê
bgrḍt khô
obwyng thê
bgrd̉ xem thư
wgrgơ
fgyf̀ng, như
wgrgng ô
obwyng ta nói như
wgrg vâ
bvcc̣y, có phải là có khả nă
jakung lại tiê
bgrd́t lô
obwỵ thâ
bvccn phâ
bvcc̣n của gian tê
bgrd́ khô
obwyng?”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ hư
wgrg̀ mũi, tiê
bgrd́p: “Hai, ô
obwyng ta nói cho chúng ta biê
bgrd́t nhă
jakùm mục đ
ukfaích gì? đ
ukfaê
bgrd̉ nhă
jakúc nhơ
fgyf̉ Thanh vâ
bvccn mô
obwyn ô
obwyng ta đ
ukfaã biê
bgrd́t đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c bí mâ
bvcc̣t này rô
obwỳi hay là cảnh cáo các vị sư
wgrg trư
wgrgơ
fgyf̉ng, Phâ
bvcc̀n Hư
wgrgơ
fgyfng Cô
obwýc khô
obwyng sơ
fgyf̣ Thanh Vâ
bvccn Mô
obwyn nư
wgrg̃a?”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg chă
jakum chú nhìn Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ, thơ
fgyf̉ dài: “Như
wgrg̃ng đ
ukfaiê
bgrd̀u huynh ngĩ, thì ra muô
obwỵi cũng đ
ukfaã sơ
fgyf́m nghĩ đ
ukfaê
bgrd́n rô
obwỳi, uô
obwỷng cho huynh còn muô
obwýn đ
ukfaê
bgrd̀ tỉnh muô
obwỵi, có đ
ukfaiê
bgrd̀u nghĩ cũng đ
ukfaúng, hô
obwym đ
ukfaó muô
obwỵi còn đ
ukfaê
bgrd̉ Vă
jakun Mâ
bvcc̃n sư
wgrg tỷ lúc să
jakúp lê
bgrdn đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̀ng trơ
fgyf̉ vê
bgrd̀ Thanh Vâ
bvccn, là đ
ukfaem chuyê
bgrḍn này hô
obwỳi bâ
bvcc̉m vơ
fgyf́i các vị trư
wgrgơ
fgyf̉ng bô
obwýi”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ im lă
jakụng gâ
bvcc̣t đ
ukfaâ
bvcc̀u.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg mâ
bvcćp máy miê
bgrḍng, đ
ukfaô
obwỵt nhiê
bgrdn thơ
fgyf̉ dài, nghe thanh â
bvccm đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣m vẻ cảm khái. Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ hơ
fgyfi sư
wgrg̃ng ngư
wgrgơ
fgyf̀i, hỏi: “Huynh sao thê
bgrd́?”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg nhă
jakun nhó cư
wgrgơ
fgyf̀i: “Huynh, huynh cảm thán cho thanh Tru Tiê
bgrdn Cô
obwỷ Kiê
bgrd́m đ
ukfaó, nói thư
wgrg̣c, mâ
bvcćy ngày nay huynh tuy nghĩ đ
ukfaê
bgrd́n đ
ukfaâ
bvccy, như
wgrgng trong lòng vạn phâ
bvcc̀n khô
obwyng mong nó là sư
wgrg̣ thâ
bvcc̣t, thà mình đ
ukfaoán nhâ
bvcc̀m còn hơ
fgyfn”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ khô
obwyng nói gì, chỉ lă
jakụng lẽ ngoảnh đ
ukfaâ
bvcc̀u, trô
obwyng vê
bgrd̀ phía trư
wgrgơ
fgyf́c. Sâ
bvccu trong rư
wgrg̀ng râ
bvcc̀m, â
bvccm â
bvccm u u, con đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̀ng să
jakúp đ
ukfai khô
obwyng leo lói lâ
bvcćy mô
obwỵt tia sáng.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg thơ
fgyf̉ dài, lă
jakúc đ
ukfaâ
bvcc̀u nói: “Thô
obwyi, đ
ukfaă
jakùng nào nghĩ mãi cũng chă
jakủng có cách gì, đ
ukfaành đ
ukfai bư
wgrgơ
fgyf́c nào trô
obwyng bư
wgrgơ
fgyf́c â
bvcćy vâ
bvcc̣y. Tô
obwyi lại muô
obwýn xem xem, trong cái hô
obwỳ lô
obwy của vị Vâ
bvccn cô
obwýc chủ â
bvcćy rô
obwýt cục là muô
obwýn tung ra thư
wgrǵ thuô
obwýc gì”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ khô
obwyng đ
ukfaáp lơ
fgyf̀i, ánh mă
jakút lơ
fgyf đ
ukfaãng chuyê
bgrd̉n đ
ukfaê
bgrd́n như
wgrg̃ng dâ
bvcću vê
bgrd́t mơ
fgyf̀ mơ
fgyf̀ vư
wgrg̀a mơ
fgyf́i phát hiê
bgrḍn ra. Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg ơ
fgyf̉ mô
obwỵt bê
bgrdn thâ
bvcćp giọng bảo: “Kỳ thư
wgrg̣c muô
obwỵi nói là Thú Thâ
bvcc̀n kê
bgrd̉ cũng có khả nă
jakung, như
wgrgng huynh cảm thâ
bvcćy có lẽ khô
obwyng phải là y đ
ukfaâ
bvccu”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ hỏi: “Vâ
bvcc̣y theo huynh là kẻ nào?”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg trâ
bvcc̀m ngâ
bvccm giâ
bvccy lát, khe khẽ đ
ukfaáp: “Nê
bgrd́u như
wgrg̃ng đ
ukfaiê
bgrd̀u Lý Tuâ
bvccn nói đ
ukfaê
bgrd̀u là thâ
bvcc̣t, quả nhiê
bgrdn khô
obwyng phải là như
wgrg̃ng đ
ukfaê
bgrḍ tư
wgrg̉ khác trong Phâ
bvcc̀n Hư
wgrgơ
fgyfng Cô
obwýc của y, huynh e ră
jakùng như
wgrg̃ng dâ
bvcću châ
bvccn này, chă
jakúc là do dư
wgrg nghiê
bgrḍt Ma giáo đ
ukfaê
bgrd̉ lại”.
Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ rùng mình, ngoảnh đ
ukfaâ
bvcc̀u nhìn, gư
wgrgơ
fgyfng mă
jakụt xinh đ
ukfaẹp xư
wgrga rày vâ
bvcc̃n lạnh lẽo lâ
bvcc̀n đ
ukfaâ
bvcc̀u tiê
bgrdn có biê
bgrd́n đ
ukfaô
obwỷi: “Sao huynh lại nói thê
bgrd́?”.
Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg chỉ vào dâ
bvcću châ
bvccn: “Muô
obwỵi xem, dâ
bvcću này tuy mơ
fgyf̀, như
wgrgng hiê
bgrd̉n nhiê
bgrdn là dâ
bvcću do con ngư
wgrgơ
fgyf̀i đ
ukfai qua đ
ukfaâ
bvccy đ
ukfaê
bgrd̉ lại. Đ
nplxã khô
obwyng phải là ngư
wgrgơ
fgyf̀i của Phâ
bvcc̀n Hư
wgrgơ
fgyfng Cô
obwýc, vâ
bvcc̣y thì chính đ
ukfaạo trong thiê
bgrdn hạ càng khô
obwyng có mô
obwyn phái nào quen thuô
obwỵc Thâ
bvcc̣p Vạn đ
ukfaại Sơ
fgyfn hơ
fgyfn chúng ta, cũng râ
bvcćt khó mà tư
wgrgơ
fgyf̉ng tư
wgrgơ
fgyf̣ng đ
ukfaư
wgrgơ
fgyf̣c có thê
bgrd̉ đ
ukfaê
bgrd́n tra xét chô
obwỹ này. Như
wgrgng Ma giáo thì khác, nă
jakum đ
ukfaó sau đ
ukfaại chiê
bgrd́n giư
wgrg̃a chính và tà, Ma giáo bị chính đ
ukfaạo đ
ukfauô
obwỷi ra khỏi trung thô
obwỷ, nơ
fgyfi rư
wgrg̀ng thiê
bgrdng nư
wgrgơ
fgyf́c đ
ukfaô
obwỵc như
wgrg thê
bgrd́ này, chă
jakúc chúng cũng đ
ukfaã đ
ukfai qua. Vì vâ
bvcc̣y nói là cúng, tô
obwyi cảm thâ
bvcćy có khả nă
jakung hơ
fgyfn”.
“Ý muô
obwỵi sao, Lục sư
wgrg muô
obwỵi?”. Tă
jakung Thư
wgrg Thư
wgrg ngoảnh đ
ukfaâ
bvcc̀u hỏi, như
wgrg̃ng thâ
bvcćy să
jakúc mă
jakụt Lục Tuyê
bgrd́t Kỳ, lại bâ
bvcćt giác sư
wgrg̃ng lại.
Ngư
wgrgơ
fgyf̀i con gái xinh đ
ukfaẹp â
bvcćy, đ
ukfaă
jakum đ
ukfaă
jakum ngó như
wgrg̃ng dâ
bvcću châ
bvccn, nét mă
jakụt tai tái, kỳ lạ là hơ
fgyfi ư
wgrg̉ng hô
obwỳng, thâ
bvcćm sâ
bvccu lê
bgrdn tư
wgrg̀ dư
wgrgơ
fgyf́i da, trong khu rư
wgrg̀ng già hoan vă
jakúng lạnh lẽo này, nàng lă
jakụng lẽ đ
ukfaư
wgrǵng đ
ukfaó, trô
obwyng như
wgrg chìm vào mô
obwỵt giâ
bvcćc mơ
fgyf bâ
bvcćt thư
wgrgơ
fgyf̀ng nào đ
ukfaó, lại khô
obwyng nghe thâ
bvcćy ngư
wgrgơ
fgyf̀i bê
bgrdn cạnh nói gì nư
wgrg̃a.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.