Tru Tiên

Chương 196 : Quyết Định

    trước sau   
   

Nam Cưepfpơnotdng, Thâzvoj̣p Vạn Đqmqsại Sơnotdn.

 

Phía trưepfpơnotd́c cánh rưepfp̀ng rôtvaf̣ng mà Quỷ Lêgfiṣ và Kim Bình Nhi vưepfp̀a mơnotd́i đtbkvi qua, lúc này đtbkvang có hơnotdn 10 ngưepfpơnotd̀i đtbkvang đtbkvưepfṕng, toàn là tinh anh đtbkvêgfiṣ tưepfp̉ của Phâzvoj̀n Hưepfpơnotdng Côtvaf́c do Lý Tuâzvojn dâzvoj̃n đtbkvâzvoj̀u, trong đtbkvó chỉ có 2 ngưepfpơnotd̀i ngoài, đtbkvó chính là Lục Tuyêgfiśt Kỳ và Tărrvjng Thưepfp Thưepfp của Thanh Vâzvojn Môtvafn, còn Vărrvjn Mâzvoj̃n thì lại khôtvafng thâzvoj́y bóng dáng.

 

Trong đtbkvoàn ngưepfpơnotd̀i này, có râzvoj́t nhiêgfis̀u ngưepfpơnotd̀i đtbkvã tỏ vẻ mêgfiṣt mỏi, hiêgfis̉n nhiêgfisn tuy là ngưepfpơnotd̀i tu đtbkvạo, song viêgfiṣc tiêgfiśn vào vùng đtbkvâzvoj́t hung hiêgfis̉m nhưepfp Thâzvoj̣p Vạn Đqmqsại Sơnotdn này đtbkvôtvaf́i vơnotd́i họ cũng khôtvafng phải là môtvaf̣t chuyêgfiṣn dêgfis̃ dàng gì. Chỉ có Lý Tuâzvojn, Lục Tuyêgfiśt Kỳ, Tărrvjng Thưepfp Thưepfpzvoj́y ngưepfpơnotd̀i là đtbkvạo hạnh cao thâzvojm, sărrvj́c mărrvj̣t vâzvoj̃n nhưepfp thưepfpơnotd̀ng.




 

Chỉ là lúc này nhìn cánh rưepfp̀ng kỳ dị âzvojm u trưepfpơnotd́c mărrvj̣t, khôtvafng ai có thêgfis̉ vui vẻ nôtvaf̉i.

 

Phía trêgfisn cánh rưepfp̀ng này, đtbkvôtvaf̣c vụ chưepfpơnotd́ng khí bôtvaf́c lêgfisn mù mịt, mà phạm vi lại râzvoj́t rôtvaf̣ng lơnotd́n, hiêgfis̉n nhiêgfisn là khôtvafng thêgfis̉ ngưepfp̣ phong vưepfpơnotḍt qua, thêgfism vào đtbkvó là Lý Tuâzvojn đtbkvã nói râzvoj́t rõ là theo truyêgfis̀n thuyêgfiśt của Nam Cưepfpơnotdng tôtvaf̣c dâzvojn, sào huyêgfiṣt của yêgfisu thú chính là Sâzvojn Ma Côtvaf̉ Đqmqsôtvaf̣ng ơnotd̉ phía sau cánh rưepfp̀ng này.

 

Khu rưepfp̀ng này, xem ra tuyêgfiṣt đtbkvôtvaf́i khôtvafng thêgfis̉ xem thưepfpơnotd̀ng.

 

Thiêgfisn Gia thâzvoj̀n kiêgfiśm phát ra nhưepfp̃ng luôtvaf̀ng sáng lam sărrvj́c nhàn nhạt, chiêgfiśu rọi thâzvojn ảnh lãnh ngạo côtvaf tịch nhưepfp tuyêgfiśt của Lục Tuyêgfiśt Kỳ. Vărrvjn Mâzvoj̃n khôtvafng có ơnotd̉ đtbkvâzvojy, nàng chărrvj̉ng nhưepfp̃ng khôtvafng nói chuyêgfiṣn vơnotd́i Lý Tuâzvojn và các đtbkvêgfiṣ tưepfp̉ Phâzvoj̀n Hưepfpơnotdng Côtvaf́c mà ngay cả đtbkvôtvaf̀ng môtvafn sưepfp đtbkvêgfiṣ Tărrvjng Thưepfp Thưepfp nàng cũng râzvoj́t ít đtbkvêgfis̉ ý tơnotd́i.

 

Trêgfisn đtbkvưepfpơnotd̀ng đtbkvi, cùng sơnotdn ác thủy, đtbkvôtvaf̣c xà mãnh thú, nhưepfp̃ng thưepfṕ khiêgfiśn ngưepfpơnotd̀i ta phải kinh hôtvaf̀n bạt vía âzvoj́y đtbkvôtvaf́i vơnotd́i nàng mà nói chỉ bâzvoj́t quá là nhưepfp̃ng thưepfṕ khôtvafng đtbkváng đtbkvêgfis̉ mărrvj́t hoărrvj̣c là vong hôtvaf̀n dưepfpơnotd́i kiêgfiśm mà thôtvafi. Khôtvafng ai biêgfiśt đtbkvưepfpơnotḍc trong nôtvaf̣i tâzvojm của nàng đtbkvang nghĩ nhưepfp̃ng gì.

 

Lý Tuâzvojn khôtvafng biêgfiśt, Tărrvjng Thưepfp Thưepfp cũng khôtvafng biêgfiśt, lúc này Lý Tuâzvojn đtbkvărrvj̀ng hărrvj́ng môtvaf̣t tiêgfiśng vơnotd́i Tărrvjng Thưepfp Thưepfp, thâzvoj́p giọng hỏi “Tărrvjng sưepfp huynh, huynh có biêgfiśt tại sao Lục sưepfp muôtvaf̣i cả ngày trâzvoj̀m mărrvj̣c khôtvafng nói gì khôtvafng? Nàng âzvoj́y đtbkvang nghĩ gì?”

 

rrvjng Thưepfp Thưepfp ngâzvoj̉n ngưepfpơnotd̀i, cưepfpơnotd̀i khôtvaf̉ đtbkváp: “Lý sưepfp huynh, ta thâzvoj́y huynh hỏi lâzvoj̀m ngưepfpơnotd̀i rôtvaf̀i”.

 

Lý Tuâzvojn trôtvaf́ mărrvj́t nhìn y, hôtvaf̀i lâzvoju sau mơnotd́i lărrvj́c đtbkvâzvoj̀u, cưepfpơnotd̀i khôtvaf̉ khôtvafng nói gì nưepfp̃a.

 

Lúc này chưepfṕng nhâzvojn đtbkvêgfis̀u đtbkvã mêgfiṣt nhọc cả ngày, có lẽ đtbkvịnh nghỉ ngơnotdi môtvaf̣t buôtvaf̉i trưepfpơnotd́c khi vào khu rưepfp̀ng tôtvaf́i. Lục Tuyêgfiśt Kỳ đtbkvơnotdn đtbkvôtvaf̣c đtbkvưepfṕng môtvaf̣t mình trêgfisn môtvaf̣t tảng đtbkvá, dõi mărrvj́t nhìn vêgfis̀ phía xa xa. Sau lưepfpng nàng lúc nào cũng có môtvaf̣t vài ánh mărrvj́t hưepfp̃u ý hay vôtvaf ý bị thâzvojn hình diêgfis̃m lêgfiṣ của nàng thu hút.

 

Lý Tuâzvojn đtbkvưepfṕng bêgfisn cạnh Tărrvjng Thưepfp Thưepfp, trâzvoj̀m ngâzvojm môtvaf̣t hôtvaf̀i rôtvaf̀i nghiêgfism giọng hỏi “Tărrvjng sưepfp huynh, chúng ta mơnotd̀i Lục sưepfp muôtvaf̣i ra đtbkvâzvojy thưepfpơnotdng lưepfpơnotḍng xem tiêgfiśp theo sẽ hành đtbkvôtvaf̣ng nhưepfp thêgfiś nào, nhưepfp thêgfiś có đtbkvưepfpơnotḍc khôtvafng?”.

           

rrvjng Thưepfp Thưepfpzvoj̣t đtbkvâzvoj̀u trả lơnotd̀i: “Nhưepfp thêgfiś cũng phải”.

 

Nói đtbkvoạn liêgfis̀n quay ngưepfpơnotd̀i bưepfpơnotd́c tơnotd́i gâzvoj̀n Lục Tuyêgfiśt Kỳ, thâzvoj́p giọng nói môtvaf̣t hai câzvoju. Lục Tuyêgfiśt Kỳ mărrvj̣t khôtvafng biêgfis̉u tình, nghe Tărrvjng Thưepfp Thưepfp nói xong liêgfis̀n liêgfiśc vêgfis̀ phía Lý Tuâzvojn môtvaf̣t cái. Lý Tuâzvojn cảm thâzvoj́y ngưepfpơnotḍng ngùng, chỉ cưepfpơnotd̀i khan môtvaf̣t tiêgfiśng.

 

Cuôtvaf́i cùng Lục Tuyêgfiśt Kỳ cũng cùng vơnotd́i Tărrvjng Thưepfp Thưepfpepfpơnotd́c lại bêgfisn cạnh Lý Tuâzvojn. Chỉ thâzvoj́y họ Lý đtbkvărrvj̀ng hărrvj́ng môtvaf̣t tiêgfiśng nói: “Là nhưepfpzvoj̀y, hai vị, sau khi đtbkvi qua cánh rưepfp̀ng này, chúng ta sẽ đtbkvêgfiśn râzvoj́t gâzvoj̀n sào huyêgfiṣt của yêgfisu thú, chúng ta...”




 

“Lý sưepfp huynh”, đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn Lục Tuyêgfiśt Kỳ lêgfisn tiêgfiśng ngărrvj́t lơnotd̀i y.

 

Lý Tuâzvojn ngâzvojy ngưepfpơnotd̀i, tưepfp̀ khi vào Thâzvoj̣p Vạn Đqmqsại Sơnotdn tơnotd́i nay, đtbkvâzvojy có thêgfis̉ xem là lâzvoj̀n đtbkvâzvoj̀u tiêgfisn Lục Tuyêgfiśt Kỳ chủ đtbkvôtvaf̣ng nói chuyêgfiṣn vơnotd́i y, bèn ngạc nhiêgfisn hỏi: “Có chuyêgfiṣn gì”.

 

Lục Tuyêgfiśt Kỳ nhìn y, hai mărrvj́t lâzvoj́p loáng nhưepfp phát sáng: “Mâzvoj́y ngày nay tôtvafi có môtvaf̣t chuyêgfiṣn khôtvafng thêgfis̉ nào hiêgfis̉u đtbkvưepfpơnotḍc, muôtvaf́n đtbkvưepfpơnotḍc thỉnh giáo Lý sưepfp huynh”.

 

Lý Tuâzvojn khẽ gâzvoj̣t đtbkvâzvoj̀u nói: “Xin Lục sưepfp muôtvaf̣i cưepfṕ nói”.

 

Lục Tuyêgfiśt Kỳ nhưepfp chărrvj̉ng hêgfis̀ đtbkvêgfis̉ ý đtbkvêgfiśn sưepfp̣ khách khí của Lý Tuâzvojn, sărrvj́c mărrvj̣t vâzvoj̃n lạnh lùng nhưepfprrvjng tuyêgfiśt: “Mâzvoj́y ngày trưepfpơnotd́c, chúng tôtvafi nghe đtbkvưepfpơnotḍc tin tưepfṕc ơnotd̉ Phâzvoj̀n Hưepfpơnotdng Côtvaf́c đtbkvêgfis̀u nói rărrvj̀ng Thâzvoj̣p Vạn Đqmqsại Sơnotdn là nơnotdi hung hiêgfis̉m ác đtbkvịa, ngay cả các vị cũng râzvoj́t ít vào đtbkvâzvojy, nhưepfpng khôtvafng hiêgfis̉u sao lâzvoj̀n này Lý sưepfp huynh lại hêgfiśt sưepfṕc thôtvafng thuôtvaf̣c khu này, lẽ nào trưepfpơnotd́c đtbkvâzvojy huynh đtbkvã tơnotd́i đtbkvâzvojy rôtvaf̀i? Còn nưepfp̃a, tôtvafng tích Thâzvoj̀n Thú bí mâzvoj̣t nhưepfpzvoj̣y, sào huyêgfiṣt của hărrvj́n lại càng khôtvafng câzvoj̀n phải nói, tại sao Phâzvoj̀n Hưepfpơnotdng Côtvaf́c lại biêgfiśt đtbkvưepfpơnotḍc tin tưepfṕc này?”

 

Lý Tuâzvojn thâzvoj̀n sărrvj́c bâzvoj́t biêgfiśn, dưepfpơnotd̀ng nhưepfp đtbkvã liêgfiṣu đtbkvịnh trưepfpơnotd́c Lúc Tuyêgfiśt Kỳ sẽ hỏi thêgfiś này, chỉ mỉm cưepfpơnotd̀i nói: “Sưepfp muôtvaf̣i, ta sơnotd́m đtbkvã nói vơnotd́i mọi ngưepfpơnotd̀i rôtvaf̀i, trưepfpơnotd́c đtbkvâzvojy đtbkvúng là Phâzvoj̀n Hưepfpơnotdng Côtvaf́c chúng ta râzvoj́t ít chú ý đtbkvêgfiśn Thâzvoj̣p Vạn Đqmqsại Sơnotdn, nhưepfpng tưepfp̀ sau hạo kiêgfiśp yêgfisu thú, chúng ta đtbkvưepfpơnotdng nhiêgfisn phải chú ý đtbkvêgfiśn nơnotdi này. Còn vêgfis̀ sào huyêgfiṣt của yêgfisu thú, cũng là do chúng ta phải hi sinh khôtvafng ít tinh anh đtbkvêgfiṣ tưepfp̉ truy theo lũ yêgfisu thú tàn dưepfpnotd́i lâzvoj̀n ra đtbkvưepfpơnotḍc”.

 

rrvjng Thưepfp Thưepfp và Lục Tuyêgfiśt Kỳ chau mày nhìn nhau, hiêgfis̉n nhiêgfisn là đtbkvêgfis̀u khôtvafng tin nhưepfp̃ng đtbkvgfis̀u Lý Tuâzvojn vưepfp̀a nói. Nhưepfpng thâzvoj́y y nói vơnotd́i vẻ hùng hôtvaf̀n hào sảng nhưepfpzvoj̣y cũng khôtvafng tiêgfiṣn phản bác, chỉ đtbkvành trâzvoj̀m mărrvj̣c khôtvafng nói.

 

Lý Tuâzvojn mỉm cưepfpơnotd̀i, nhìn hai ngưepfpơnotd̀i nói tiêgfiśp: “Nói tơnotd́i đtbkvâzvojy, ta lại nhơnotd́ ra  môtvaf̣t chuyêgfiṣn, tại sao vị Vărrvjn Mâzvoj̃n sưepfp tỷ của quí phái lại đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn quay vêgfis̀ Thanh Vâzvojn Sơnotdn vâzvoj̣y?”

 

rrvjng Thưepfp Thưepfp ngâzvoj̉n ngưepfpơnotd̀i, khôtvafng khỏi liêgfiśc mărrvj́t nhìn Lục Tuyêgfiśt Kỳ, sau đtbkvó mỉm cưepfpơnotd̀i nói: “Chuyêgfiṣn này khôtvafng phải chúng ta cũng đtbkvã nói vơnotd́i Lý sưepfp huynh rôtvaf̀i sao, Vărrvjn Mâzvoj̃n sưepfp tỷ trưepfpơnotd́c lúc đtbkvi thì đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn có chuyêgfiṣn, thêgfiś nêgfisn mơnotd́i phải trơnotd̉ vêgfis̀ ngay lâzvoj̣p tưepfṕc”.

 

Lục Tuyêgfiśt Kỳ đtbkvưepfṕng bêgfisn cúi đtbkvâzvoj̀u khôtvafng nói gì. Vărrvjn Mâzvoj̃n vì sao phải trơnotd̉ vêgfis̀ Thanh Vâzvojn Sơnotdn thì ngay cả Tărrvjng Thưepfp Thưepfp cũng khôtvafng biêgfiśt đtbkvưepfpơnotḍc. Kỳ thưepfp̣c thì xét cho cùng, tưepfp̣ nhiêgfisn cũng là vì hôtvafm âzvoj́y ơnotd̉ Sơnotdn Hà Đqmqsgfiṣn trong Phâzvoj̀n Hưepfpơnotdng Côtvaf́c, Vâzvojn Dịch Lam đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn nói ra môtvaf̣t câzvoju quan hêgfiṣ đtbkvêgfiśn Tru Tiêgfisn Kiêgfiśm mà ra cả.

 

rrvjng Thưepfp Thưepfp khôtvafng biêgfiśt chuyêgfiṣn này, chỉ cưepfpơnotd̀i cưepfpơnotd̀i cho là chuyêgfiṣn đtbkvùa rôtvaf̀i quêgfisn đtbkvi luôtvafn. Nhưepfpng sau khi Lục Tuyêgfiśt Kỳ và Vărrvjn Mâzvoj̃n thưepfpơnotdng lưepfpơnotḍng, thì cảm thâzvoj́y chuyêgfiṣn này khôtvafng phải tâzvoj̀m thưepfpơnotd̀ng, sau khi suy nghĩ, cuôtvaf́i cùng quyêgfiśt đtbkvịnh đtbkvêgfis̉ Vărrvjn Mâzvoj̃n trơnotd̉ vêgfis̀ Thanh Vâzvojn Sơnotdn bâzvoj̉m báo sưepfp̣ tình cho các vị sưepfp trưepfpơnotd̉ng đtbkvêgfis̉ còn kịp thơnotd̀i ưepfṕng biêgfiśn. Dù sao thì Tru Tiêgfisn Kiêgfiśm đtbkvôtvaf́i vơnotd́i Thanh Vâzvojn môtvafn, đtbkvôtvaf́i vơnotd́i thiêgfisn hạ chính đtbkvạo có ý nghĩa quá lơnotd́n, còn thái đtbkvôtvaf̣ dáng vẻ của vị côtvaf́c chủ Vâzvojn Dịch Lam này cũng dưepfpơnotd̀ng nhưepfp có chút kỳ lạ, khiêgfiśn ngưepfpơnotd̀i ta khôtvafng khỏi bâzvoj́t an.

 

Có đtbkvgfis̀u chuyêgfiṣn Thú Thâzvoj̀n này cũng vôtvaf cùng quan trọng khôtvafng thêgfis̉ bỏ qua, thêgfiś nêgfisn sau khi thưepfpơnotdng lưepfpơnotḍng, Vărrvjn Mâzvoj̃n trơnotd̉ vêgfis̀ Thanh Vâzvojn sơnotdn, Lục Tuyêgfiśt Kỳ và Tărrvjng Thưepfp Thưepfpzvoj̃n lưepfpu lại, có đtbkvgfis̀u trong lòng hai ngưepfpơnotd̀i, Phâzvoj̀n Hưepfpơnotdng Côtvaf́c lúc này dưepfpơnotd̀ng nhưepfp có đtbkvgfis̀u gì râzvoj́t côtvaf̉ quái.

 

Lúc này Lý Tuâzvojn đtbkvã cùng Tărrvjng Thưepfp Thưepfp thưepfpơnotdng lưepfpơnotḍng râzvoj́t lâzvoju, kêgfis̉ hêgfiśt nhưepfp̃ng chuyêgfiṣn câzvoj̀n phải chú ý cho hai ngưepfpơnotd̀i nghe. Tărrvjng Thưepfp Thưepfpzvoj̀n đtbkvâzvoj̀u tiêgfisn nghe đtbkvưepfpơnotḍc nhiêgfis̀u chuyêgfiṣn thú vị nhưepfpzvoj̣y, khôtvafng khỏi đtbkvại khai nhãn giơnotd́i, gâzvoj̣t đtbkvâzvoj̀u lia lịa, khôtvafng ngưepfp̀ng hỏi han Lý Tuâzvojn.




 

Lục Tuyêgfiśt Kỳ đtbkvưepfṕng bêgfisn nghe, khôtvafng hiêgfis̉u vì sao lại thâzvoj̀m cảm thâzvoj́y chán ghét, liêgfis̀n quay ngưepfpơnotd̀i đtbkvi ra chôtvaf̃ khác, ngâzvoj̉ng đtbkvâzvoj̀u lêgfisn nhìn ra phía xa xa, ngărrvj́m nhìn dãy núi kéo dài bâzvoj́t tâzvoj̣n.

 

Khôtvafng ai biêgfiśt đtbkvưepfpơnotḍc phía trưepfpơnotd́c đtbkvang có gì chơnotd̀ đtbkvơnotḍi bọn họ.

 

* * * * * *

           

Thanh Vâzvojn Sơnotdn, Đqmqsại Trúc Phong.

 

Buôtvaf̉i sáng sơnotd́m, trơnotd̀i mơnotd́i chỉ tơnotd̀ mơnotd̀ sáng, các đtbkvêgfiṣ tưepfp̉ Đqmqsại Trúc Phong còn chưepfpa thưepfṕc giâzvoj́c, tưepfp̀ trong Thủ Tĩnh Đqmqsưepfpơnotd̀ng vang lêgfisn tiêgfiśng bưepfpơnotd́c châzvojn nhè nhẹ, môtvaf̣t lúc sau thì thâzvoj́y Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch bưepfpơnotd́c ra, trêgfisn ngưepfpơnotd̀i vâzvoj̣n môtvaf̣t bôtvaf̣ quâzvoj̀n áo hêgfiśt sưepfṕc chỉnh têgfis̀, khác hărrvj̉n vơnotd́i bình thưepfpơnotd̀ng.

 

Chỉ thâzvoj́y hai mày lão nhíu chărrvj̣t, nhìn có vẻ tâzvojm sưepfp̣ trùng trùng. Tôtvaf Nhưepfpepfpơnotd́c đtbkvi sau lưepfpng lão, nhìn dáng vẻ hai phu phụ họ, cũng khôtvafng biêgfiśt là dâzvoj̣y sơnotd́m hay là cả đtbkvêgfism khôtvafng ngủ nưepfp̃a.

 

tvaf Nhưepfp lúc này thâzvoj̀n sărrvj́c ưepfpu tưepfp, bưepfpơnotd́c ra khỏi Thủ Tĩnh Đqmqsưepfpơnotd̀ng, đtbkvưepfpa mărrvj́t nhìn phòng của các đtbkvêgfiṣ tưepfp̉ môtvaf̣t lưepfpơnotḍt, thâzvoj́y vâzvoj̃n yêgfisn tĩnh thì mơnotd́i thâzvoj́p giọng nói: “Bâzvoj́t Dịch, tôtvafi vâzvoj̃n cảm thâzvoj́y làm vâzvoj̣y có đtbkvgfis̀u gì khôtvafng ôtvaf̉n, chi bărrvj̀ng chúng ta thưepfpơnotdng nghị lại xem”.

 

rrvj́c mărrvj̣t Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch lạnh lùng nhưepfpepfpơnotd́c, hai hàng lôtvafng mày vâzvoj̃n khôtvafng giãn ra đtbkvưepfpơnotḍc chút nào: “Chuyêgfiṣn này đtbkvã khôtvafng thêgfis̉ hoãn đtbkvưepfpơnotḍc nưepfp̃a rôtvaf̀i. Tưepfp̀ hôtvafm chúng ta ơnotd̉ Tôtvaf̉ Sưepfpepfp̀ Đqmqsưepfpơnotd̀ng trơnotd̉ vêgfis̀, mâzvoj́y ngày nay tình hình Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh càng lúc càng kém, ngày hôtvafm qua trêgfisn Thôtvafng Thiêgfisn Phong còn có tin đtbkvôtvaf̀n ôtvafng âzvoj́y đtbkvôtvaf̣ng thủ cả vơnotd́i Phạm trưepfpơnotd̉ng lão  và Tiêgfisu Dâzvoj̣t Tài nưepfp̃a”.

 

tvaf Nhưepfp ngâzvoj̉n ngưepfpơnotd̀i nói: “Cái gì, chưepfpơnotd̉ng môtvafn sưepfp huynh đtbkvôtvaf̣ng thủ vơnotd́i ngưepfpơnotd̀i ta? Hai ngưepfpơnotd̀i bọn họ sao lại làm chưepfpơnotd̉ng môtvafn tưepfṕc giâzvoj̣n? Họ có thọ thưepfpơnotdng hay khôtvafng?”

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch hưepfp̀ nhẹ môtvaf̣t tiêgfiśng: “Bọn họ có thêgfis̉ làm đtbkvưepfpơnotḍc gì chưepfṕ? Tưepfp̣ nhiêgfisn là do thâzvoj́y Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh hành vi côtvaf̉ quái nêgfisn mơnotd́i lêgfisn tiêgfiśng khuyêgfisn ngărrvjn, nghe nói lúc đtbkvâzvoj̀u Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh cũng ngôtvaf̀i xuôtvaf́ng nói chuyêgfiṣn tưepfp̉ têgfiś vơnotd́i họ, nhưepfpng khôtvafng hiêgfis̉u tại sao lại đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn phát nôtvaf̣, môtvaf̣t chưepfpơnotd̉ng đtbkvánh ra làm Phạm sưepfp huynh trọng thưepfpơnotdng, cũng may têgfisn tiêgfis̉u tưepfp̉ Tiêgfisu Dâzvoj̣t Tài đtbkvó là ngưepfpơnotd̀i cơnotd cảnh, lâzvoj̣p tưepfṕc cõng Phạm sưepfp huynh chạy đtbkvi, thêgfiś nêgfisn mơnotd́i khôtvafng có chuyêgfiṣn gì đtbkváng tiêgfiśc xảy ra”.

 

tvaf Nhưepfp thâzvoj̀n ngưepfpơnotd̀i, nhíu mày hỏi: “Tiêgfisu Dâzvoj̣t Tài khôtvafng sao chưepfṕ?”.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch chărrvj́p tay sau lưepfpng, trâzvoj̀m ngâzvojm giâzvojy lát rôtvaf̀i nói: “Hărrvj́n là kẻ thôtvafng minh, hơnotdn nưepfp̃a đtbkvã ơnotd̉ bêgfisn Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh nhiêgfis̀u nărrvjm, ít nhiêgfis̀u thì cũng hiêgfis̉u vêgfis̀ ôtvafng âzvoj́y hơnotdn chúng ta môtvaf̣t chút. Có lẽ quá nưepfp̃a là do đtbkvã phát hiêgfiṣn tình hình khôtvafng đtbkvúng, thêgfiś nêgfisn mơnotd́i nărrvj́m đtbkvưepfpơnotḍc tiêgfisn cơnotd, mơnotd́i may mărrvj́n mà thoát đtbkvưepfpơnotḍc. Có đtbkvgfis̀u, cũng may là hărrvj́n cơnotd cảnh, mơnotd́i có thêgfis̉ cưepfṕu đtbkvưepfpơnotḍc Phạm sưepfp huynh ra ngoài trị thưepfpơnotdng, bărrvj̀ng khôtvafng thì hâzvoj̣u quả khó mà lưepfpơnotd̀ng trưepfpơnotd́c đtbkvưepfpơnotḍc”.

 

tvaf Nhưepfp im lărrvj̣ng, sărrvj́c mărrvj̣t biêgfiśn đtbkvôtvaf̉i khôtvafng ngưepfp̀ng, hôtvaf̀i lâzvoju sau mơnotd́i nói: “Ôdqxtng âzvoj́y, ôtvafng âzvoj́y đtbkvã biêgfiśn thành nhưepfpzvoj̣y, tại sao ôtvafng còn muôtvaf́n đtbkvi gărrvj̣p nưepfp̃a?”.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch hít sâzvoju môtvaf̣t hơnotdi nói: “Ngưepfpơnotd̀i ta khôtvafng biêgfiśt thì thôtvafi, lẽ nào bà cũng khôtvafng hiêgfis̉u tại sao ta phải đtbkvi gărrvj̣p ôtvafng âzvoj́y hay sao?”.

 

tvaf Nhưepfp thâzvoj́p giọng nói: “Nhưepfpng, ôtvafng âzvoj́y... chưepfpơnotd̉ng môtvafn sưepfp huynh giơnotd̀ này đtbkvã tâzvojm ma nhâzvoj̣p thêgfis̉, khôtvafng ai biêgfiśt ôtvafng âzvoj́y sẽ làm ra nhưepfp̃ng chuyêgfiṣn gì, hơnotdn nưepfp̃a đtbkvạo hành của chưepfpơnotd̉ng môtvafn cao thâzvojm vôtvafepfpơnotḍng, lâzvoj̀n này ôtvafng mạo hiêgfis̉m đtbkvêgfiśn đtbkvó, tôtvafi chỉ sơnotḍ, chỉ sơnotḍ...”

 

Nói tơnotd́i đtbkvâzvojy, thanh âzvojm của Tôtvaf Nhưepfp càng lúc càng nhỏ lai, cuôtvaf́i cùng thì vôtvaf cùng khó nghe, hiêgfis̉n nhiêgfisn là chính bản thâzvojn bà cũng khôtvafng muôtvaf́n nói ra cưepfp̉a miêgfiṣng.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch thơnotd̉ dài môtvaf̣t tiêgfiśng, quay lại nhìn Tôtvaf Nhưepfp, đtbkvưepfpa tay ra nărrvj́m lâzvoj́y tay Tôtvaf Nhưepfp, nhẹ nhàng nói: “Cả kiêgfiśp này chỉ có hai vơnotḍ chôtvaf̀ng, tôtvafi đtbkvưepfpơnotdng nhiêgfisn biêgfiśt bà đtbkvang lo lărrvj́ng đtbkvgfis̀u gì. Có tâzvoj́m lòng này của bà thì dù có xảy ra chuyêgfiṣn gì tôtvafi cũng khôtvafng đtbkvêgfis̉ ý...”.

 

tvaf Nhưepfp nhíu mày, hưepfp̀ nhẹ ngărrvj́t lơnotd̀i: “Ôdqxtng nói lung tung gì đtbkvâzvoj́y?”.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch khẽ gâzvoj̣t đtbkvâzvoj̀u, trâzvoj̀m mărrvj̣c khôtvafng nói gì: “Bà cũng biêgfiśt rôtvaf̀i đtbkvó. Bí mâzvoj̣t của Tru Tiêgfisn côtvaf̉ kiêgfis̉m vôtvaf́n là đtbkvgfis̀u cơnotdzvoj̣t tôtvaf́i cao của Thanh Vâzvojn Môtvafn chúng ta, chỉ có môtvaf̣t mình chưepfpơnotd̉ng giáo châzvojn nhâzvojn biêgfiśt đtbkvưepfpơnotḍc. Chỉ là trong trâzvoj̣n chiêgfiśn Man Hoang nărrvjm đtbkvó, ta, Tărrvjng Thúc Thưepfpơnotd̀ng và mâzvoj́y ngưepfpơnotd̀i nưepfp̃a cùng vơnotd́i Vạn sưepfp huynh quyêgfiśt chiêgfiśn Vạn Lý Hoàng Sa, do cơnotd duyêgfisn xảo hơnotḍp nêgfisn mơnotd́i biêgfiśt đtbkvưepfpơnotḍc bí mâzvoj̣t này. Vêgfis̀ sau mâzvoj́y ngưepfpơnotd̀i chúng ta đtbkvêgfis̀u phải ơnotd̉ trong Tôtvaf̉ Sưepfpepfp̀ Đqmqsưepfpơnotd̀ng thêgfis̀ đtbkvôtvaf̣c rărrvj̀ng cả đtbkvơnotd̀i này tuyêgfiṣt đtbkvôtvaf́i khôtvafng đtbkvưepfpơnotḍc tiêgfiśt lôtvaf̣ ra ngoài”.

 

tvaf Nhưepfp thơnotd̉ dài: “Tại sao đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn ôtvafng lại nhărrvj́c tơnotd́i chuyêgfiṣn này? Nărrvjm đtbkvó tôtvafi cũng có mărrvj̣t ơnotd̉ đtbkvó, cũng thêgfis̀ đtbkvôtvaf̣c nhưepfp ôtvafng, làm sao mà khôtvafng nhơnotd́ chưepfṕ?”.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch nghiêgfism mărrvj̣t nói: “Tưepfp̀ khi Thanh Diêgfiṣp Tôtvaf̉ sưepfpepfpu lại vărrvjn bia cảnh cáo, tôtvaf̉ sưepfp các đtbkvơnotd̀i trưepfpơnotd́c khôtvafng ai là khôtvafng nhiêgfis̀u lâzvoj̀n nhărrvj́c nhơnotd̉, Tru Tiêgfisn côtvaf̉ kiêgfiśm khôtvafng thêgfis̉ dùng bưepfp̀a. Trêgfisn vărrvjn bia của Thanh Diêgfiṣp tôtvaf̉ sưepfp cũng ghi râzvoj́t rõ ràng, trong Tru Tiêgfisn côtvaf̉ kiêgfiśm có hung khí vôtvaf thưepfpơnotḍng, ngưepfpơnotd̀i sưepfp̉ kiêgfiśm tâzvojm trí khôtvafng kiêgfisn đtbkvịnh, cărrvjn cơnotd khôtvafng ôtvaf̉n côtvaf́, ărrvj́t sẽ nhâzvoj̣p vào ma đtbkvạo. Giơnotd̀ đtbkvâzvojy Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh phát sinh nhiêgfis̀u dị tưepfpơnotḍng nhưepfpzvoj̣y, ta chỉ e rărrvj̀ng lơnotd̀i của Tôtvaf̉ Sưepfp đtbkvã ưepfṕng nghiêgfiṣm”.

 

tvaf Nhưepfp cúi đtbkvâzvoj̀u, im lărrvj̣ng khôtvafng nói gì.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch ngâzvoj̉ng đtbkvâzvoj̀u nhìn trơnotd̀i, xa xa sau áng mâzvojy mù, bóng Thôtvafng Thiêgfisn Phong âzvoj̉n âzvoj̉n hiêgfiṣn hiêgfiṣn giưepfp̃a làn mâzvojy.

 

“Nhiêgfis̀u nărrvjm nay, Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh lao tâzvojm khôtvaf̉ tưepfṕ vì bản môtvafn, làm cho Thanh Vâzvojn Môtvafn của chúng ta ngày môtvaf̣t hưepfpng vưepfpơnotḍng, đtbkvêgfiśn nay đtbkvã có thêgfis̉ ngạo thị thiêgfisn hạ, lãnh tụ chính đtbkvạo quâzvoj̀n hùng”. Thanh âzvojm của Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn lại có vài phâzvoj̀n cảm khái, “Tôtvafi cũng đtbkvã nghĩ râzvoj́t kỹ rôtvaf̀i, nărrvjm xưepfpa dù là Vạn sưepfp huynh ngôtvaf̀i vào vị trí chưepfpơnotd̉ng môtvafn, chỉ sơnotḍ vị tâzvoj́t đtbkvã tôtvaf́t hơnotdn Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh bâzvojy giơnotd̀”.

 

Thâzvojn hình Tôtvaf Nhưepfp khẽ run lêgfisn, thâzvoj́p giọng nói: “Bâzvoj́t Dịch...”.

 

Chỉ là nhưepfp̃ng lơnotd̀i phía sau, bà nhưepfp muôtvaf́n nói mà lại khôtvafng thêgfis̉ nói ra.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch chărrvj́p tay sau lưepfpng, trêgfisn mărrvj̣t lôtvaf̣ vẻ thâzvoj́t vọng nói: “Râzvoj́t nhiêgfis̀u nărrvjm nay, ta tuy vâzvoj̃n âzvojm thâzvoj̀m cung phụng linh vị của Vạn sưepfp huynh, nhưepfpng đtbkvôtvaf́i vơnotd́i Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh, ta lúc nào cũng bôtvaf̣i phục, tuy rărrvj̀ng bình thưepfpơnotd̀ng chúng ta có hơnotdi khărrvj́c khâzvoj̉u, nhưepfpng hành vi xưepfp̉ sưepfp̣ của ôtvafng âzvoj́y, ta trưepfpơnotd́c nay khôtvafng hêgfis̀ có ý kiêgfiśn, dù là mưepfpơnotd̀i nărrvjm trưepfpơnotd́c ôtvafng âzvoj́y có dùng Tru Tiêgfisn kiêgfiśm bưepfṕc lão Thâzvoj́t phải...”.

 

“Bâzvoj́t Dịch, đtbkvưepfp̀ng nói nưepfp̃a!”, Tôtvaf Nhưepfp đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn quát lêgfisn, khôtvafng biêgfiśt vì sao, hai mărrvj́t bà chơnotḍt đtbkvỏ lưepfp̣ng lêgfisn.

           

notd thịt trêgfisn mărrvj̣t Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch giâzvoj̣t giâzvoj̣t, miêgfis̃n cưepfpơnotd̃ng nơnotd̉ môtvaf̣t nụ cưepfpơnotd̀i gưepfpơnotḍng gạo, nhưepfpng thoáng nhìn cũng biêgfiśt chărrvj̉ng có chút tiêgfiśu ý nào, chỉ có đtbkvau lòng mà thôtvafi. “Trêgfisn đtbkvơnotd̀i này ngưepfpơnotd̀i hiêgfis̉u tôtvafi nhâzvoj́t chỉ có bà mà thôtvafi. Trâzvoj̣n chiêgfiśn mưepfpơnotd̀i nărrvjm trưepfpơnotd́c, tôtvafi, tôtvafi...”. Lão thơnotd̉ dài môtvaf̣t tiêgfiśng, “ta thâzvoj̣t khôtvafng nơnotd̃... lão Thâzvoj́t! Trong đtbkvám đtbkvêgfiṣ tưepfp̉, têgfisn tiêgfis̉u tưepfp̉ đtbkvó là thuâzvoj̣n mărrvj́t nhâzvoj́t, nhưepfpng cuôtvaf́i cùng vâzvoj̃n... ôtvafi...”.

 

Cùng vơnotd́i tiêgfiśng thơnotd̉ dài, hai ngưepfpơnotd̀i đtbkvêgfis̀u khôtvafng nói gì nưepfp̃a, môtvaf̣t hôtvaf̀i lâzvoju sau đtbkvó Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch mơnotd́i cưepfpơnotd̀i khôtvaf̉ môtvaf̣t tiêgfiśng: “Sau chuyêgfiṣn đtbkvó, trong lòng tôtvafi cũng vôtvaf cùng bâzvoj́t mãn vơnotd́i Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh. Lão Thâzvoj́t là do tôtvafi nuôtvafi lơnotd́n cả mưepfpơnotd̀i nărrvjm, lẽ nào tôtvafi khôtvafng biêgfiśt hărrvj́n là ngưepfpơnotd̀i thêgfiś nào? Có chuyêgfiṣn gì thì cũng là do tôtvafi dạy hărrvj́n, nói khôtvafng chưepfp̀ng còn có thêgfis̉ có cơnotdtvaf̣i cho hărrvj́n thay đtbkvôtvaf̉i. Nhưepfpng môtvaf̣t kiêgfiśm kia chém xuôtvaf́ng, hărrvj́c hărrvj́c...Lão Thâzvoj́t thì khôtvafng sao, nhưepfpng lại hại chêgfiśt môtvaf̣t Bích Dao. Môtvaf̣t kiêgfiśm âzvoj́y thâzvoj̣t tôtvaf́t, lão Thâzvoj́t phản thì đtbkvã phản rôtvaf̀i, vơnotd́i tính tình quâzvoj̣t cưepfpơnotd̀ng của hărrvj́n, chỉ e cả đtbkvơnotd̀i này, cả kiêgfiśp này cũng khôtvafng thêgfis̉ vãn hôtvaf̀i”.

 

“... thêgfiś nhưepfpng mâzvoj́y nărrvjm nay, môtvaf̃i lâzvoj̀n ta phản tỉnh, nghĩ lại chuyêgfiṣn này, tưepfp̣ hỏi nêgfiśu nhưepfp ta ơnotd̉ vị trí của Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh, môtvaf̣t kiêgfiśm âzvoj́y ta có trảm xuôtvaf́ng hay khôtvafng?”.

 

tvaf Nhưepfp chărrvjm chú nhìn trưepfpơnotḍng phu, khôtvafng nói tiêgfiśng nào, chỉ nhẹ nhàng nărrvj́m lâzvoj́y tay lão, vuôtvaf́t nhẹ lêgfisn mu bàn tay nhưepfp muôtvaf́n an ủi.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch cưepfpơnotd̀i buôtvaf̀n, nhìn Tôtvaf Nhưepfp nói: “Nêgfiśu đtbkvôtvaf̉i lại là ta, chỉ e ta cũng sẽ chém ra môtvaf̣t kiêgfiśm âzvoj́y”.

 

tvaf Nhưepfp giôtvaf́ng nhưepfp đtbkvã biêgfiśt trưepfpơnotd́c đtbkváp án, cúi đtbkvâzvoj̀u im lărrvj̣ng.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch cũng trâzvoj̀m mărrvj̣c hôtvaf̀i lâzvoju, dõi mărrvj́t nhìn vêgfis̀ phía Thôtvafng Thiêgfisn Phong xa xa.

 

tvaf̣t hôtvaf̀i sau, Tôtvaf Nhưepfp chơnotḍt lêgfisn tiêgfiśng: “Nêgfiśu tâzvojm ý ôtvafng đtbkvã quyêgfiśt, hay là đtbkvêgfis̉ tôtvafi cùng đtbkvi vơnotd́i ôtvafng?”.

           

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch lărrvj́c đtbkvâzvoj̀u nói: “Bà khôtvafng đtbkvi thì hơnotdn, ngưepfpơnotd̀i càng nhiêgfis̀u lại càng khó nói chuyêgfiṣn. Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh biêgfiśn thành nhưepfpzvoj̣y cũng đtbkvêgfis̀u là vì thiêgfisn hạ chúng sinh và Thanh Vâzvojn Môtvafn này, tôtvafi khôtvafng biêgfiśt thì thôtvafi, nhưepfpng đtbkvã biêgfiśt bí mâzvoj̣t này thì tuyêgfiṣt đtbkvôtvaf́i khôtvafng thêgfis̉ tọa thị bàng quan đtbkvưepfpơnotḍc, thêgfiś nào cũng phải đtbkvi xem có thêgfis̉ cưepfṕu vãn đtbkvưepfpơnotḍc khôtvafng. Chỉ hi vọng Đqmqsạo Huyêgfis̀n sưepfp huynh đtbkvạo hành thâzvojm hâzvoj̣u, có thêgfis̉ tỉnh ngôtvaf̣ trưepfpơnotd́c bơnotd̀ vưepfp̣c, bărrvj̀ng khôtvafng...”.

 

Lão nói tơnotd́i đtbkvâzvojy thì thanh âzvojm trơnotd̉ nêgfisn nhỏ nhưepfp tiêgfiśng muôtvaf̃i vo ve.

 

tvaf Nhưepfp nhìn lão, đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn mỉm cưepfpơnotd̀i, vẻ lo âzvoju sâzvoj̀u muôtvaf̣n trêgfisn mărrvj̣t dưepfpơnotd̀ng nhưepfp đtbkvã biêgfiśn mâzvoj́t, thay vào đtbkvó là môtvaf̣t sưepfp̣ ôtvafn nhu vôtvaf hạn: “Đqmqsưepfpơnotḍc rôtvaf̀i, ôtvafng đtbkvưepfp̀ng nói nưepfp̃a.”.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch đtbkvã ơnotd̉ bêgfisn bà ta nhiêgfis̀u nărrvjm, tâzvojm ý đtbkvã sơnotd́m tưepfpơnotdng thôtvafng, lúc này lão chărrvjm chú nhìn Tôtvaf Nhưepfp, cuôtvaf́i cùng thì cũng khôtvafng lêgfisn tiêgfiśng nói gì, chỉ khẽ gâzvoj̣t đtbkvâzvoj̀u, rôtvaf̀i châzvoj̣m rãi quay ngưepfpơnotd̀i, trong ôtvaf́ng tay áo bărrvj́t đtbkvâzvoj̀u lâzvoj́p loáng ánh sáng đtbkvỏ rưepfp̣c.

 

rrvj́t thâzvoj́y Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch sărrvj́p dùng Xích Diêgfis̃m bay đtbkvi, Tôtvaf Nhưepfp đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn gọi môtvaf̣t tiêgfiśng: “Bâzvoj́t Dịch...”. Thanh âzvojm tuy khôtvafng cao, nhưepfpng bao nhiêgfisu tình cảm đtbkvêgfis̀u tích tụ trong hai tiêgfiśng âzvoj́y.

 

Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch quay đtbkvâzvoj̀u lại nhìn thêgfisepfp̉, chỉ thâzvoj́y Tôtvaf Nhưepfpzvoj̃n có vẻ khôtvafng nơnotd̃, trong mărrvj́t lâzvoj́p lánh ánh lêgfiṣ. Hôtvaf̀i lâzvoju sau, Đqmqsgfis̀n Bâzvoj́t Dịch đtbkvôtvaf̣t nhiêgfisn nhoẻn miêgfiṣng cưepfpơnotd̀i, vâzvoj̃y vâzvoj̃y tay, hai môtvafi khẽ giâzvoj̣t giâzvoj̣t nhưepfpng cuôtvaf́i cùng cũng khôtvafng nói nêgfisn lơnotd̀i, quay ngưepfpơnotd̀i phóng ra Xích Diêgfis̃m tiêgfisn kiêgfiśm, đtbkvărrvj̀ng khôtvafng lao vút đtbkvi.

 

Ánh sáng đtbkvỏ của Xích Diêgfis̃m rạch ngang bâzvoj̀u trơnotd̀i, phi thărrvj̉ng vào giưepfp̃a màn mâzvojy mù.

 

Chỉ còn lại môtvaf̣t mình Tôtvaf Nhưepfp đtbkvưepfṕng thâzvoj̃n thơnotd̀ nhìn vêgfis̀ phía châzvojn trơnotd̀i, khôtvafng biêgfiśt đtbkvã đtbkvưepfṕng bao lâzvoju, cũng khôtvafng biêgfiśt tưepfp̀ lúc nào trêgfisn mái tóc của bà đtbkvã đtbkvgfis̉m mâzvoj́y giọt sưepfpơnotdng sơnotd́m, long lanh nhưepfp nhưepfp̃ng hạt trâzvojn châzvoju bảo ngọc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.