Tru Tiên

Chương 195 : Ám Thương

    trước sau   
   

Phải mâlbkḿt môsxhx̣t hôsxhx̀i lâlbkmu ba ngưogkrơhzch̀i bọn Tăxkrrng Thưogkr Thưogkrhzch́i hêjlkd́t ngơhzch̃ ngàng, khôsxhxi phục lại vẻ bình thưogkrơhzch̀ng, nhưogkrng cả ba đqnzuêjlkd̀u nhìn ra đqnzuưogkrơhzcḥc vẻ kinh hãi và nghi hoăxkrṛc trong măxkrŕt đqnzuôsxhx́i phưogkrơhzchng, duy chỉ có môsxhx̣t đqnzujlkd̉m khác biêjlkḍt là trong măxkrŕt của hai nưogkr̃ tưogkr̉ Lục Tuyêjlkd́t Kỳ và Văxkrrn Mâlbkm̃n còn âlbkm̉n ưogkrơhzch́c vài phâlbkm̀n kinh hoảng mà mêjlkd hoăxkrṛc nưogkr̃a.

 

Chuyêjlkḍn này vôsxhx́n chỉ có vài đqnzuêjlkḍ tưogkr̉ Tiêjlkd̉u Trúc Phong, Đuooiại Trúc Phong mơhzch́i biêjlkd́t đqnzuưogkrơhzcḥc, hơhzchn nưogkr̃a Đuooiạo Huyêjlkd̀n Châlbkmn Nhâlbkmn đqnzuã ba lâlbkm̀n bôsxhx́n lưogkrơhzcḥt nghiêjlkdm lêjlkḍnh khôsxhxng đqnzuưogkrơhzcḥc truyêjlkd̀n ra ngoài, vâlbkṃy mà tại sao Vâlbkmn Dịch Lam lại biêjlkd́t đqnzuưogkrơhzcḥc?

 

xkrrng Thưogkr Thưogkr khôsxhxng giôsxhx́ng nhưogkrxkrrn Mâlbkm̃n và Lục Tuyêjlkd́t Kỳ, gã khôsxhxng hêjlkd̀ biêjlkd́t chuyêjlkḍn xảy ra vơhzch́i Tru Tiêjlkdn Côsxhx̉ Kiêjlkd́m, đqnzujlkd̀u làm gã kinh ngạc chính là bản thâlbkmn tin tưogkŕc này. Nhưogkrng sau khi hôsxhx̀i phục lại tinh thâlbkm̀n, gã đqnzuã lâlbkṃp tưogkŕc cưogkrơhzch̀i vang, thâlbkm̀n tình thoải máu nói: “Vâlbkmn sưogkr bá, ngưogkrơhzch̀i sao lại đqnzuùa cơhzcḥt vơhzch́i ba kẻ hâlbkṃu sinh vãn bôsxhx́i nhưogkrlbkṃy?  Vưogkr̀a rôsxhx̀i xém chút nưogkr̃a vãn bôsxhx́i đqnzuã bị ngưogkrơhzch̀i làm sơhzcḥ chêjlkd́t khiêjlkd́p rôsxhx̀i. Tru tiêjlkdn côsxhx̉ kiêjlkd́m là bảo vâlbkṃt chí cao vôsxhx thưogkrơhzcḥng của Thanh Vâlbkmn Môsxhxn, do đqnzuích thâlbkmn chưogkrơhzch̉ng môsxhxn sưogkr bá bảo quản, làm sao có thêjlkd̉ tôsxhx̉n thâlbkḿt đqnzuưogkrơhzcḥc chưogkŕ? Hì hì…”.




 

xkrrng Thưogkr Thưogkr khôsxhxng ngưogkr̀ng vưogkr̀a cưogkrơhzch̀i vưogkr̀a lăxkrŕc đqnzuâlbkm̀u, đqnzuoạn quay ngưogkrơhzch̀i sang nhìn hai vị đqnzuôsxhx̀ng môsxhxn cùng đqnzui, đqnzuịnh xem thưogkr̉ xem dáng vẻ của họ khi nghe đqnzuưogkrơhzcḥc lơhzch̀i đqnzuôsxhx̀n đqnzuãi đqnzuáng buôsxhx̀n cưogkrơhzch̀i, chỉ là sau khi gã quay ngưogkrơhzch̀i lại, nụ cưogkrơhzch̀i trêjlkdn môsxhxi dưogkrơhzch̀ng nhưogkrhzchi sưogkr̃ng lại môsxhx̣t chút. Gưogkrơhzchng măxkrṛt Lục Tuyêjlkd́t Kỳ và Văxkrrn Mâlbkm̃n khôsxhxng hêjlkd̀ có chút tiêjlkd́u ý, mà ngưogkrơhzcḥc lại, cả hai nưogkr̃ tưogkr̉ này đqnzuêjlkd̀u đqnzuang chau mày, thâlbkṃm chí săxkrŕc diêjlkḍn còn có phâlbkm̀n tái đqnzui.

 

Trong đqnzuại sảnh, chỉ có tiêjlkd́ng cưogkrơhzch̀i của Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr vang đqnzuôsxhx̣ng truyêjlkd̀n đqnzui truyêjlkd̀n lại, nhưogkrng tiêjlkd́ng cưogkrơhzch̀i của hăxkrŕn cũng nhanh chóng nhỏ dâlbkm̀n, nhỏ dâlbkm̀n rôsxhx̀i biêjlkd́n mâlbkḿt. Vâlbkmn Dịch Lam khẽ cưogkrơhzch̀i cưogkrơhzch̀i nói: “Thì ra chỉ là truyêjlkd̀n ngôsxhxn thôsxhxi, nhưogkrlbkṃy thì tôsxhx́t quá rôsxhx̀i! Băxkrr̀ng khôsxhxng chuyêjlkḍn âlbkḿy ăxkrŕt sẽ kinh đqnzuôsxhx̣ng cả thiêjlkdn hạ mâlbkḿt”.

 

Lục Tuyêjlkd́t Kỳ đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn bưogkrơhzch́c lêjlkdn môsxhx̣t bôsxhx̣, lạnh lùng hỏi Vâlbkmn Dịch Lam: “Vâlbkmn sưogkr bá, chuyêjlkḍn này đqnzuưogkrơhzchng nhiêjlkdn chỉ là tin đqnzuôsxhx̀n bưogkr̀a bãi, khôsxhxng đqnzuáng đqnzuêjlkd̉ tin, nhưogkrng khôsxhxng biêjlkd́t tiêjlkd̀n bôsxhx́i đqnzuã nghe đqnzuưogkrơhzcḥc tin nhảm nhí này tưogkr̀ đqnzuâlbkmy vâlbkṃy?”.

 

Càng vêjlkd̀ cuôsxhx́i câlbkmu thanh âlbkmm của Lục Tuyêjlkd́t Kỳ càng trơhzch̉ nêjlkdn lạnh lùng, nghe ra thâlbkṃm chí âlbkm̉n âlbkm̉n ưogkrơhzch́c ưogkrơhzch́c môsxhx̣t chút vôsxhxjlkd̃. nhưogkrng tu dưogkrơhzch̃ng của Vâlbkmn Dịch Lam dưogkrơhzch̀ng nhưogkrlbkḿt tôsxhx́t, lão chăxkrr̉ng hêjlkd̀ đqnzuêjlkd̉ ý tơhzch́i thái đqnzuôsxhx̣ của Lục Tuyêjlkd́t Kỳ, chỉ khẽ xua tay môsxhx̣t lưogkrơhzcḥt, nói vơhzch́i vẻ nhâlbkmn tưogkr̀ hòa ái nhưogkr lúc đqnzuâlbkm̀u: “kỳ thưogkṛc tin này cũng mơhzch́i lưogkru truyêjlkd̀n ơhzch̉ Nam Cưogkrơhzchng mâlbkḿy ngày gâlbkm̀n đqnzuâlbkmy mà thôsxhxi. Ta trong môsxhx̣t lâlbkm̀n vôsxhx ý đqnzuã nghe mâlbkḿy têjlkdn đqnzuêjlkḍ tưogkr̉ trong côsxhx́c nói chuyêjlkḍn vêjlkd̀ tin này, ta liêjlkd̀n đqnzuoán ngay tin này đqnzuã quá nưogkr̉a là tin đqnzuôsxhx̀n nhảm rôsxhx̀i. vêjlkd̀ sau, càng nghĩ lại càng thâlbkḿy đqnzuúng, Đuooiạo Huyêjlkd̀n Châlbkmn Nhâlbkmn thâlbkm̀n thôsxhxng quảng đqnzuại, làm sao có thêjlkd̉ đqnzuêjlkd̉ nhưogkr̃ng chuyêjlkḍn nhưogkrlbkṃy xảy ra chưogkŕ? Có đqnzujlkd̀u nhâlbkmn tiêjlkḍn có ba vị hiêjlkd̀n diêjlkḍt lêjlkdn đqnzuâlbkmy bái phỏng, lão phu mơhzch́i thuâlbkṃn miêjlkḍng hỏi qua mà thôsxhxi. Sau khi biêjlkd́t đqnzuưogkrơhzcḥc đqnzuó là tin đqnzuôsxhx̀n, trong lòng lão phu cũng đqnzuưogkrơhzcḥc an ủi phâlbkm̀n nào…”

 

Trong tiêjlkd́ng cưogkrơhzch̀i của Vâlbkmn Dịch Lam, cả ba đqnzuêjlkḍ tưogkr̉ của Thanh Vâlbkmn Môsxhxn đqnzuêjlkd̀u nhưogkr trâlbkm̀m hăxkrr̉n xuôsxhx́ng. Lục Tuyêjlkd́t Kỳ săxkrŕc măxkrṛt nhưogkrogkrơhzchng, lạnh lùng giôsxhx́ng nhưogkr thiêjlkdn tiêjlkdn giáng phàm, đqnzuôsxhxi măxkrŕt đqnzuẹp long lanh càng lúc càng khó coi hơhzchn nưogkr̃a. Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr là ngưogkrơhzch̀i giáo hoạt nhanh nhẹn, vưogkr̀a thâlbkḿy khôsxhxng khí trong Sơhzchn Hà Đuooijlkd́n có vẻ càng lúc càng lung túng khó xưogkr̉, liêjlkd̀n đqnzuăxkrr̀ng hăxkrŕng môsxhx̣t tiêjlkd́ng, đqnzuưogkŕng lêjlkdn chăxkrŕn trưogkrơhzch́c măxkrṛt Lục Tuyêjlkd́t Kỳ nói: “Vâlbkmn sưogkr bá, chưogkr vị sưogkr trưogkrơhzch̉ng phái đqnzuêjlkḍ tưogkr̉ tơhzch́i Nam Cưogkrơhzchng, chính là đqnzuêjlkd̉ truy băxkrŕt yêjlkdu nghiêjlkḍt Thú Thâlbkm̀n kia, khôsxhxng biêjlkd́t các vị có đqnzuâlbkm̀u môsxhx́i gì thì xin nói cho bọn đqnzuêjlkḍ tưogkr̉ đqnzuêjlkd̉ tránh khỏi phải uôsxhx̉ng côsxhxng môsxhx̣t phen”.

 

lbkmn Dịch Lâlbkmqnzuxkrŕt nhìn Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr, mỉm cưogkrơhzch̀i gâlbkṃt đqnzuâlbkm̀u, nhưogkrng khôsxhxng nói gì, mà chỉ liêjlkd́c vêjlkd̀ phía sau môsxhx̣t lưogkrơhzcḥt. Lý Tuâlbkmn hiêjlkd̉u ý, liêjlkd̀n bưogkrơhzch́c lêjlkdn phía trưogkrơhzch́c, cung tay nói vơhzch́i Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr: “Tăxkrrng sưogkr huynh, tại hạ Lý Tuâlbkmn, phụng mêjlkḍnh sưogkrsxhxn làm hưogkrơhzch́ng đqnzuạo cho các vị trong thơhzch̀i gian tơhzch́i đqnzuâlbkmy…”

 

“Hưogkr̀!”.

 

Lục Tuyêjlkd́t Kỳ khôsxhxng đqnzuơhzcḥi Lý Tuâlbkmn nói hêjlkd́t đqnzuã lạnh lùng hưogkr̀ lêjlkdn môsxhx̣t tiêjlkd́ng, quay ngưogkrơhzch̀i bỏ đqnzui. Lý Tuâlbkmn lâlbkṃp tưogkŕc sưogkr̃ng ngưogkrơhzch̀i, săxkrŕc măxkrṛt biêjlkd́n đqnzuôsxhx̉i khó coi vôsxhx cùng. Cũng may Văxkrrn Mâlbkm̃n lanh trí, vôsxhx̣i vàng cưogkrơhzch̀i làm hòa: “Lý sưogkr huynh, chuyêjlkḍn này khôsxhxng câlbkm̀n làm phiêjlkd̀n đqnzuêjlkd́n huynh. Trong bọn tôsxhxi cũng có ngưogkrơhzch̀i đqnzuã tưogkr̀ng đqnzuêjlkd́n Nam Cưogkrơhzchng, tuy khôsxhxng thôsxhxng thạo lăxkrŕm nhưogkrng cũng khôsxhxng đqnzuêjlkd́n nôsxhx̃i bị lạc đqnzuưogkrơhzch̀ng đqnzuâlbkmu”.

Lý Tuâlbkmn hít sâlbkmu môsxhx̣t hơhzchi, ánh măxkrŕt chạm phải bóng hình của bạch y nưogkr̃ tưogkr̉ xinh đqnzuẹp âlbkḿy, khóe miêjlkḍng khẽ giâlbkṃt giâlbkṃt, bao nhiêjlkdu nôsxhx̣ khí tưogkṛa hôsxhx̀ nhưogkr tiêjlkdu tán chỉ trong môsxhx̣t sát na ngăxkrŕn ngủi. chỉ thâlbkḿy y thơhzch̉ dài môsxhx̣t tiêjlkd́ng, cưogkrơhzch̀i khôsxhx̉ nói: “Vị sưogkr tỷ này, khôsxhxng phải tại hạ muôsxhx́n nhưogkrlbkṃy, chỉ là gâlbkm̀n đqnzuâlbkmy phái đqnzuã dò ra tin tưogkŕc của Thú Thâlbkm̀n…”

 

hzch̀i này vưogkr̀a thôsxhx́t ra, ba ngưogkrơhzch̀i bọn Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr, Lục Tuyêjlkd́t Kỳ và Văxkrrn Mâlbkm̃n liêjlkd̀n lâlbkṃp tưogkŕc đqnzuôsxhx̣ng dung. Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr vui mưogkr̀ng hỏi: “Chuyêjlkḍn này là thâlbkṃt chưogkŕ?”.

 

Lý Tuâlbkmn gâlbkṃt đqnzuâlbkm̀u nói: “Khôsxhxng sai. Bâlbkḿt kêjlkd̉ thêjlkd́ nào Phâlbkm̀n Hưogkrơhzchng Côsxhx́c cũng đqnzuã có cơhzch nghiêjlkḍp mâlbkḿy trăxkrrm năxkrrm ơhzch̉ Nam Cưogkrơhzchng này, nói gì thì nói cũng biêjlkd́t nhiêjlkd̀u hơhzchn nhưogkr̃ng ngưogkrơhzch̀i tưogkr̀ nơhzchi khác đqnzuêjlkd́n nhưogkr các vị môsxhx̣t chút”. Nói xong, y làm nhưogkrsxhx ý liêjlkd́c nhìn Lục Tuyêjlkd́t Kỳ môsxhx̣t cái, nhưogkrng chỉ thâlbkḿy săxkrŕc măxkrṛt nàng lạnh nhưogkrxkrrng tuyêjlkd́t, quay đqnzuâlbkm̀u nhìn ra phía Băxkrŕc.

 

xkrrng Thưogkr Thưogkr lại hỏi tiêjlkd́p: “Lúc này Thú Thâlbkm̀n đqnzuang ơhzch̉ đqnzuâlbkmu?”

Lý Tuâlbkmn nói: “Theo tin tưogkŕc của bản phái, yêjlkdu nghiêjlkḍt đqnzuó đqnzuã trôsxhx́n vào trong Thâlbkṃp Vạn Đuooiại Sơhzchn kỳ dị âlbkmm u, hiêjlkḍn giơhzch̀ đqnzuang tìm đqnzuưogkrơhzch̀ng vêjlkd̀ vơhzch́i sào huyêjlkḍt của hăxkrŕn”.

 

xkrrng Thưogkr Thưogkr thoáng ngâlbkm̉n ngưogkrơhzch̀i ra trong giâlbkmy lát, đqnzuoạn thôsxhx́t lêjlkdn: “Thâlbkṃp Vạn Đuooiại Sơhzchn?”.




 

Lý Tuâlbkmn gâlbkṃt đqnzuâlbkm̀u nói: “Chính thị. Khôsxhxng câlbkm̀n tại hạ nói, chăxkrŕc chưogkr vị cũng sơhzch́m đqnzuã nghe vêjlkd̀ Thâlbkṃp Vạn Đuooiại Sơhzchn rôsxhx̀i. Nơhzchi đqnzuó hung hiêjlkd̉m kỳ dị, thâlbkm̀n bí khôsxhxn lưogkrơhzch̀ng, là môsxhx̣t trong nhưogkr̃ng đqnzuại hung đqnzuịa trong thiêjlkdn hạ. Thưogkṛc ra thì, nêjlkd́u nhưogkr các vị khôsxhxng tơhzch́i, tại hạ cũng đqnzuang đqnzuịnh dâlbkm̃n theo môsxhx̣t sôsxhx́ sưogkr đqnzuêjlkḍ xuâlbkḿt phát tiêjlkd́n vào Thâlbkṃp Vạn Đuooiại Sơhzchn tìm kiêjlkd́m. Lâlbkm̀n này vưogkr̀a hay có ba vị tơhzch́i đqnzuâlbkmy, mọi ngưogkrơhzch̀i kêjlkd́t bạn đqnzuôsxhx̀ng hành, nhưogkrlbkṃy càng tôsxhx́t hơhzchn hay sao? Tại hạ ơhzch̉ đqnzuâlbkmy chăxkrr̉ng hêjlkd̀ có ý gì khác, chỉ là dù sao đqnzui nưogkr̃a thì tại hạ đqnzuã sôsxhx́ng ơhzch̉ Nam Cưogkrơhzchng nhiêjlkd̀u năxkrrm, ít nhiêjlkd̀u gì cũng biêjlkd́t đqnzuưogkrơhzcḥc vêjlkd̀ vùng đqnzuâlbkḿt hung hiêjlkd̉m đqnzuó nhiêjlkd̀u hơhzchn ác vị môsxhx̣t chút. Có tại hạ làm hưogkrơhzch́ng đqnzuạo, đqnzuôsxhx́i vơhzch́i các vị chỉ có lơhzcḥi chưogkŕ đqnzuâlbkmu hêjlkd̀ có hại!”.

 

Nói tơhzch́i đqnzuâlbkmy, y liêjlkd̀n cưogkrơhzch̀i khan hai tiêjlkd́ng lạnh lùng.

 

xkrrng Thưogkr Thưogkr khẽ chau mày, quay vêjlkd̀ sau nhìn Lục Tuyêjlkd́t Kỳ và Văxkrrn Mâlbkm̃n môsxhx̣t lưogkrơhzcḥt, đqnzuoạn nói: “Lý sưogkr huynh có thêjlkd̉ đqnzuơhzcḥi ba chúng ta thưogkrơhzchng nghị môsxhx̣t chút đqnzuưogkrơhzcḥc khôsxhxng?”.

 

Lý Tuâlbkmn gâlbkṃt đqnzuâlbkm̀u nói: “Chưogkr vị cưogkŕ tưogkṛ nhiêjlkdn!”.

 

Ba ngưogkrơhzch̀i bọn Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr lui lại môsxhx̣t góc, nhỏ tiêjlkd́ng rì râlbkm̀m bàn tán. Tưogkr̀ phía Lý Tuâlbkmn nhìn qua, chỉ thâlbkḿy đqnzua phàn đqnzuêjlkd̀u là Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr nói chuyêjlkḍn, có lúc Văxkrrn Mâlbkm̃n cũng xen vào môsxhx̣t hai âlbkmu, còn Lục Tuyêjlkd́t Kỳ thì chăxkrr̉ng nói lâlbkḿy môsxhx̣t lơhzch̀i, chỉ trâlbkm̀m măxkrṛc gâlbkṃt đqnzuâlbkm̀u hoăxkrṛc là lăxkrŕc đqnzuâlbkm̀u thôsxhxi.

 

ogkr̃ tưogkr̉ bạch y dưogkrơhzch̀ng nhưogkr vĩnh viêjlkd̃n thanh lêjlkḍ xuâlbkḿt trâlbkm̀n, lăxkrṛng lẽ đqnzuưogkŕng ơhzch̉ đqnzuó. Lý Tuâlbkmn tưogkr̀ xa nhìn Lục Tuyêjlkd́t Kỳ, nhâlbkḿt thơhzch̀i nhưogkr si nhưogkr dại. Chính vào lúc này, đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn có ngưogkrơhzch̀i vôsxhx̃ lêjlkdn vai gã, Lý Tuâlbkmn giâlbkṃt mình kinh hãi, khôsxhxng ngơhzch̀ có ngưogkrơhzch̀i đqnzuêjlkd́n gâlbkm̀n nhưogkrlbkṃy mà mình cũng khôsxhxng phát giác, vôsxhx̣i vàng quay đqnzuâlbkm̀u lại xem, thì ra chính là Vâlbkmn Dịch Lam.

 

Lý Tuâlbkmn đqnzuỏ măxkrṛt, thâlbkḿp giọng nói: “Sưogkr phụ, đqnzuêjlkḍ tưogkr̉ thâlbkḿt thôsxhx́ rôsxhx̀i, có chuyêjlkḍn gì khôsxhxng ạ?”.

 

lbkmn Dịch Lam liêjlkd́c măxkrŕt vêjlkd̀ phía Lục Tuyêjlkd́t Kỳ, măxkrṛt vôsxhx biêjlkd̉u tình, chỉ đqnzujlkd̀m đqnzuạm nói: “Con đqnzuưogkr̀ng quêjlkdn nhiêjlkḍm vụ của mình!”.

 

Lý Tuâlbkmn khẽ run lêjlkdn, t hâlbkḿp giọng nói: “Đuooiêjlkḍ tưogkr̉ biêjlkd́t rôsxhx̀i!”.

 

lbkmn Dịch Lam khẽ gâlbkṃt đqnzuâlbkm̀u nói tiêjlkd́p: “Con hãy chiêjlkd́u côsxhx́ bọn họ, ta có viêjlkḍc đqnzui trưogkrơhzch́c!”. Nói xong, lão cũng chăxkrr̉ng chào hỏi gì ba đqnzuêjlkḍ tưogkr̉ Thanh Vâlbkmn Môsxhxn mà cưogkŕ thêjlkd́ đqnzui thăxkrr̉ng. Lý Tuâlbkmn nhìn theo bong Vâlbkmn Dịch Lam khuâlbkḿt dâlbkm̀n sau cánh côsxhx̉ng Sơhzchn Hà Đuooijlkḍn, trong lòng dâlbkmng lêjlkdn cảm xúc phưogkŕc tạp, cả nét măxkrṛt cũng khôsxhxng ngưogkr̀ng biêjlkd́n đqnzuôsxhx̉i.

 

Lúc này, ba ngưogkrơhzch̀i Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr hình nhưogkr đqnzuã thưogkrơhzchng lưogkrơhzcḥng xong, quay ngưogkrơhzch̀i bưogkrơhzch́c trơhzch̉ lại. Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr mỉm cưogkrơhzch̀i đqnzui tơhzch́i nói: “Lý sưogkr huynh, ba ngưogkrơhzch̀i chúng tôsxhxi đqnzuã nghĩ kỹ rôsxhx̀i, lâlbkm̀n này… ủa, Vâlbkmn sưogkr bá đqnzuâlbkmu?”.

 

Lý Tuâlbkmn tỏ vẻ áy náy nói: “Gia sưogkr có chuyêjlkḍn bêjlkdn mình, lại thâlbkḿy ba vị đqnzuang thưogkrơhzchng lưogkrơhzcḥng cho nêjlkdn khôsxhxng muôsxhx́n làm phiêjlkd̀n, đqnzuã tưogkṛ mình đqnzui trưogkrơhzch́c rôsxhx̀i. Quả thâlbkṃt có chôsxhx̃ thâlbkḿt lêjlkd̃, mong các vị rôsxhx̣ng lưogkrơhzcḥng bỏ quá!”.

xkrrng Thưogkr Thưogkrsxhx̣i vàng nói: “Đuooiâlbkmu có, đqnzuâlbkmu có, là chúng tôsxhxi thâlbkḿt lêjlkd̃ mơhzch́i đqnzuúng, vưogkr̀a rôsxhx̀i nêjlkd́u có gì khôsxhxng đqnzuúng, mong Lý sưogkr huynh thay chúng tôsxhxi thỉnh tôsxhx̣i vơhzch́i Vâlbkmn sưogkr bá. Ba chúng tôsxhxi chỉ là hàng tiêjlkd̉u bôsxhx́i khôsxhxng biêjlkd́t lêjlkd̃ sôsxhx́, khôsxhxng biêjlkd́t trơhzch̀i cao đqnzuâlbkḿt dày, lão nhâlbkmn gia ngưogkrơhzch̀i khôsxhxng trách là may lăxkrŕm rôsxhx̀i”.

 

Thâlbkḿy Tăxkrrng Thưogkr Thưogkr nói huyêjlkdn thuyêjlkdn tưogkr̀ng tràng, tưogkr̀ng tràng dài nhe lưogkru thủy hành vâlbkmn, Lục Tuyêjlkd́t Kỳ và Văxkrrn Mâlbkm̃n đqnzuêjlkd̀u cảm thâlbkḿy ngưogkrơhzcḥng ngùng, nhưogkrng họ Tăxkrrng thì vâlbkm̃n thản nhiêjlkdn nhưogkr khôsxhxng, chăxkrr̉ng hêjlkd̀ biêjlkd̉u lôsxhx̣ môsxhx̣t chút ngại ngùng gì cả. Lý Tuâlbkmn mỉm cưogkrơhzch̀i khẽ gâlbkṃt đqnzuâlbkm̀u, khôsxhxng nói thêjlkdm gì, chỉ hỏi môsxhx̣t câlbkmu: “Vâlbkṃy kêjlkd́t quả tưogkrơhzchng lưogkrơhzcḥng của ba vị thêjlkd́ nào?”.

 

xkrrng Thưogkr Thưogkr cung tay nói: “Lâlbkm̀n này vâlbkm̃n phải phiêjlkd̀n Lý sưogkr huynh vâlbkṃy”.

 

Trêjlkdn gưogkrơhzchng măxkrṛt Lý Tuâlbkmn thoáng hiêjlkḍn lêjlkdn vẻ vui mưogkr̀ng, cúi ngưogkrơhzch̀i hoàn lêjlkd̃ nói: “Đuooiâlbkmu có, đqnzuâlbkmu có. Chúng ta vôsxhx́n là ngưogkrơhzch̀i cùng môsxhx̣t nhà, theo lý câlbkm̀n phải giúp đqnzuơhzch̃ lâlbkm̃n nhau”.

 

Nói đqnzuoạn, ánh măxkrr̉t của y lại liêjlkd́c vêjlkd̀ phía Lục Tuyêjlkd́t Kỳ, sau đqnzuso lâlbkṃp tưogkŕc thu hôsxhx̀i, đqnzuăxkrr̀ng hăxkrŕng mâlbkḿy tiêjlkd́ng rôsxhx̀i nói tiêjlkd́p: “Có đqnzujlkd̀u Thâlbkṃp Vạn Đuooiại Sơhzchn là nơhzchi hung hiêjlkd̉m vôsxhx cùng, các vị tôsxhx́t nhâlbkm̉t hãy có chuâlbkm̉n bị thfi hơhzchn. Đuooiêjlkd̉ ta nói cho ba vị biêjlkd́t nhưogkr̃ng đqnzujlkd̀u câlbkm̀n chú ý…”

 

xkrrng Thưogkr Thưogkrogkrơhzch̀i cưogkrơhzch̀i nói: “Làm phiêjlkd̀n Lý sưogkr huynh rôsxhx̀i!”. 

 

Nói đqnzuoạn gã liêjlkd̀n quay lại vâlbkm̃y tay gọi hai ngưogkrơhzch̀i Lục Tuyêjlkd́t Kỳ, Văxkrrn Mâlbkm̃n: “Hai vị sưogkr tỷ, hai ngưogkrơhzch̀i cũng đqnzuêjlkd́n đqnzuâlbkmy nghe đqnzui!”.

 

Lục Tuyêjlkd́t Kỳ khẽ chau mày, cơhzchsxhx̀ nhưogkr có gì khôsxhxng nguyêjlkḍn ý, nhưogkrng bị Văxkrrn Mâlbkm̃n đqnzuưogkŕng bêjlkdn kéo tay, nêjlkdn cũng đqnzuành phải nhâlbkḿc châlbkmn bưogkrơhzch́c tơhzch́i.

 

Tiêjlkd́ng rì râlbkm̀m vang lêjlkdn trong Sơhzchn Hà Đuooijlkḍn…

 

* * * * * *

 

Thâlbkṃp Vạn Đuooiại Sơhzchn.

 

Quỷ Lêjlkḍ và Kim Bình Nhi cuôsxhx́i cùng cũng ra khỏi khu rưogkr̀ng đqnzuen tôsxhx́i này. Bêjlkdn ngoài hăxkrŕc lăxkrŕm, ngày hôsxhxm nay thơhzch̀i tiêjlkd́t của Thâlbkṃp Vạn Đuooiại Sơhzchn lại đqnzuẹp hiêjlkd́m thâlbkḿy, măxkrṛt trơhzch̀i chiêjlkd́u rọi nhưogkr̃ng tia sáng rưogkṛc rơhzch̃ xuôsxhx́ng đqnzuại đqnzuịa, sưogkrơhzch̉i âlbkḿm thêjlkd́ gian, chiêjlkd́u xuôsxhx́ng nhưogkr̃ng tán câlbkmy râlbkṃm rạp, chỉ có đqnzujlkd̀u ánh năxkrŕng vâlbkm̃n khôsxhxng thêjlkd̉ chiêjlkd́u xuyêjlkdn qua đqnzuưogkrơhzcḥc khu rưogkr̀ng râlbkṃm rạp thâlbkm̀n bí sau lưogkrng họ mà thôsxhxi.

 

Kim Bình Nhi ngưogkr̉a măxkrṛt đqnzuón nhâlbkṃn ánh năxkrŕng âlbkḿm áp, trong lòng cảm thâlbkḿy thoải mái phi thưogkrơhzch̀ng. măxkrṛc dù nàng đqnzuã tơhzch́i đqnzuâlbkmy môsxhx̣t lâlbkm̀n, nhưogkrng khi ra khỏi cánh rưogkr̀ng tôsxhx́i om âlbkḿy, nàng vâlbkm̃n có cảm giác nhưogkrogkr̀a trút đqnzuưogkrơhzcḥc môsxhx̣t gánh năxkrṛng trong lòng. Đuooiích thưogkṛc nêjlkd́u nhưogkrlbkḿy ngày liêjlkd̀n đqnzuêjlkd̀u chỉ ơhzch̉ trong môsxhx̣t nơhzchi đqnzuâlbkm̀y nhưogkr̃ng răxkrŕn rêjlkd́t đqnzuôsxhx̣c xà, mưogkra gió dâlbkm̀m dêjlkd̀ thì ai cũng khôsxhxng cảm thâlbkḿy thoải mái đqnzuưogkrơhzcḥc.

 

jlkdn ngoài khu rưogkr̀ng, ngay cả khôsxhxng khí cũng trơhzch̉ nêjlkdn ôsxhxn hòa âlbkḿm áp hơhzchn râlbkḿt nhiêjlkd̀u. Kim Bình Nhi hít sâlbkmu môsxhx̣t hơhzchi, quay sang nhìn Quỷ Lêjlkḍ, thâlbkḿy trêjlkdn nét lạnh lùng vôsxhx vị của hăxkrŕn cũng thoáng hiêjlkḍn ra vẻ thoải mái nhưogkrogkr̀a trút đqnzuưogkrơhzcḥc gánh năxkrṛng.

 

Quỷ Lêjlkḍ châlbkṃm rãi dưogkr̀ng lại, ngâlbkm̉ng đqnzuâlbkm̀u lêjlkdn nhìn ra phía xa xa. Trong môsxhx̣t ngày thơhzch̀i tiêjlkd́t đqnzuẹp nhưogkrsxhxm nay, tâlbkm̀m nhìn đqnzuưogkrơhzcḥc mơhzch̉ rôsxhx̣ng, phía xa xa cơhzchsxhx̀ nhưogkrlbkm̃n là nhưogkr̃ng răxkrṛng núi liêjlkdn tiêjlkd́p kéo dài liêjlkdn miêjlkdn bâlbkḿt tâlbkṃn.

 

Quỷ Lêjlkḍ hơhzchi biêjlkd́n săxkrŕc, Kim Bình Nhi thâlbkḿy thêjlkd́ liêjlkd̀n bưogkrơhzch́c lại bêjlkdn cạnh, mỉm cưogkrơhzch̀i hỏi: “Thêjlkd́ nào, khôsxhxng  ngơhzch̀ Nam Cưogkrơhzchng ác đqnzuịa lại rôsxhx̣ng lơhzch́n vâlbkṃy phải khôsxhxng? Lúc ta lâlbkm̀n đqnzuâlbkm̀u tơhzch́i đqnzuâlbkmy, cũng kinh hãi nhưogkr ngưogkrơhzchi vâlbkṃy đqnzuó”.

 

Quỷ Lêjlkḍ vâlbkm̃n nhìn vêjlkd̀ phía xa xăxkrrm, đqnzujlkd̀m nhiêjlkdn nói: “Sâlbkmn Ma Côsxhx̉ Đuooiôsxhx̣ng đqnzuó có còn xa đqnzuâlbkmy khôsxhxng?”.

 

Kim Bình Nhi nhoẻn miêjlkḍng cưogkrơhzch̀i tưogkrơhzchi, bưogkrơhzch́c lêjlkdn hai bưogkrơhzch́c, ngưogkrơhzch́c măxkrŕt nhìn vêjlkd̀ phía răxkrṛng núi trưogkrơhzch́c măxkrṛt môsxhx̣t hôsxhx̀i, sau đqnzuó đqnzuưogkra tay lêjlkdn chỉ vào môsxhx̣t ngọn núi hình dáng quái dị nói: “Nhìn thâlbkḿy ngọn núi màu đqnzuen kia khôsxhxng? Chúng ta vưogkrơhzcḥt qua ngọn núi âlbkḿy là đqnzuêjlkd́n. Sâlbkmn Ma Côsxhx̉ Đuooiôsxhx̣ng ơhzch̉ ngay dưogkrơhzch́c châlbkmn núi”.

 

Quỷ Lêjlkḍ đqnzuôsxhxi măxkrŕt nhìn theo tay nàng, quả nhiêjlkdn nhìn thâlbkḿy môsxhx̣t ngọn núi hình dáng thâlbkṃp phâlbkm̀n quái dị. Nơhzchi đqnzuó dưogkrơhzch̀ng nhưogkr chăxkrr̉ng hêjlkd̀ có môsxhx̣t chút ánh dưogkrơhzchng quang, ngưogkrơhzcḥc lại, thủy chung đqnzuêjlkd̀u bị môsxhx̣t tâlbkm̀ng sưogkrơhzchng vụ màu đqnzuen bao trùm, thâlbkm̀n bí vôsxhx song.

 

Quỷ Lêjlkḍ khẽ gâlbkṃt đqnzuâlbkm̀u nói: “Vâlbkṃy chúng ta đqnzui thôsxhxi!”.

Nói đqnzuoạn hăxkrŕn câlbkḿt bưogkrơhzch́c đqnzui luôsxhxn. Kim Bình Nhi khôsxhxng ngơhzch̀ lại khôsxhxng có phản ưogkŕng, vâlbkm̃n đqnzuưogkŕng nguyêjlkdn chôsxhx̃ đqnzuó.

 

Quỷ Lêjlkḍ đqnzui đqnzuưogkrơhzcḥc mâlbkḿy bưogkrơhzch́c, cảm thâlbkḿy Kim Bình Nhi khôsxhxng đqnzui theo, thì ngạc nhiêjlkdn quay đqnzuâlbkm̀u lại hỏi: “Có chuyêjlkḍn gì?”.

 

Kim Bình Nhi lưogkr̀ măxkrŕt nhìn hăxkrŕn môsxhx̣t cái, nhưogkrng dù thâlbkm̀n tình có côsxhx̉ quái môsxhx̣t chút, dáng vẻ của nàng trong ánh sáng rưogkṛc rơhzch̃ của vâlbkm̀ng thái dưogkrơhzchng vâlbkm̃n hêjlkd́t sưogkŕc xinh đqnzuẹp yêjlkdu kiêjlkd̀u: “Ngưogkrơhzchi tưogkṛ nhiêjlkdn là nhâlbkmn vâlbkṃt lơhzcḥi hại rôsxhx̀i, chỉ đqnzuáng tiêjlkd́c trưogkrơhzch́c măxkrṛt ngưogkrơhzchi lại là môsxhx̣t nưogkr̃ tưogkr̉ yêjlkd́u nhưogkrơhzcḥc, hiêjlkḍn giơhzch̀ ngưogkrơhzch̀i ta khôsxhxng đqnzui nôsxhx̉i nưogkr̃a rôsxhx̀i”.

 

Quỷ Lêjlkḍ thản nhiêjlkdn nói: “Thiêjlkdn hạ nưogkr̃ tưogkr̉ này có đqnzuêjlkd́m đqnzui đqnzuêjlkd́m lại mâlbkḿy lâlbkm̀n cũng khôsxhxng đqnzuêjlkd́n lưogkrơhzcḥt côsxhxogkrơhzchng làm nưogkr̃ tưogkr̉ yêjlkd́u nhưogkrơhzcḥc cái gì đqnzuó”.

Kim Bình Nhi cưogkrơhzch̀i tưogkrơhzchi nhưogkr hoa, chăxkrr̉ng hêjlkd̀ lôsxhx̣ vẻ tưogkŕc giâlbkṃn, tìm môsxhx̣t tảng đqnzuá khôsxhx sạch sẽ gâlbkm̀n đqnzuó rôsxhx̀i ngôsxhx̀i xuôsxhx́ng.

 

Quỷ Lêjlkḍ dù khôsxhxng tin Kim Bình Nhi nói thâlbkṃt, song nghĩ lại mâlbkḿy ngày nay ơhzch̉ trong khu rưogkr̀ng thâlbkm̀n bí kia, hai ngưogkrơhzch̀i đqnzuích thưogkṛc chưogkra tưogkr̀ng đqnzuưogkrơhzcḥc nghỉ ngơhzchi tưogkr̉ têjlkd́, nêjlkdn cũng khôsxhxng kiêjlkdn quyêjlkd́t lêjlkdn đqnzuưogkrơhzch̀ng, mà bưogkrơhzch́c tơhzch́i ngôsxhx̀i xuôsxhx́ng môsxhx̣t tảng đqnzuá khác khôsxhxng xa Kim Bình Nhi.

 

Con khỉ Tiêjlkd̉u Hôsxhxi vâlbkm̃n ngôsxhx̀i trêjlkdn vai hăxkrŕn đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn kêjlkdu lêjlkdn hai tiêjlkd́ng “khẹt khẹt!”, cơhzchsxhx̀ nhưogkr bị ai làm giâlbkṃt mình vâlbkṃy, nó nhảy tưogkr̀ trêjlkdn vai Quỷ Lêjlkḍ xuôsxhx́ng đqnzuâlbkḿt, nhìn quanh bôsxhx́n bêjlkd̀, ba con măxkrŕt cưogkŕ nhâlbkḿp nháy khôsxhxng ngưogkr̀ng, sau đqnzuó vâlbkm̃y đqnzusxhxi môsxhx̣t cái, tung mình chạy vao ftrong bụi cỏ, trong nháy măxkrŕt đqnzuã khôsxhxng thâlbkḿy đqnzuâlbkmu nưogkr̃a.

 

Kim Bình Nhi nhìn theo bóng con khỉ, mỉm cưogkrơhzch̀i nói: “Nơhzchi này hung hiêjlkd̉m vạn phâlbkm̀n, con khỉ của ngưogkrơhzchi chạy lung tung, khôsxhxng sơhzcḥ có chuyêjlkḍn hay sao?”.

 

Quỷ Lêjlkḍ lăxkrŕc đqnzuâlbkm̀u nói: “Khôsxhxng viêjlkḍc gì, cho dù hai chúng ta có chuyêjlkḍn thì tiêjlkd̉u tưogkr̉ âlbkḿy cũng vâlbkm̃n khỏe  nhưogkr thưogkrơhzch̀ng”.

 

Kim Bình Nhi bâlbkṃt cưogkrơhzch̀i khúc khích, che miêjlkḍng nói: “Cái gì mà tiêjlkd̉u tưogkr̉ chưogkŕ, rõ ràng chỉ là môsxhx̣t con khỉ thôsxhxi mà?”.

 

Quỷ Lêjlkḍ đqnzuưogkra măxkrŕt nhìn dung nhan nhưogkr ngọc của Kim Bình Nhi, khóe miêjlkḍng lôsxhx̣ ra môsxhx̣t nụ cưogkrơhzch̀i, tiêjlkd́p đqnzuó ánh măxkrŕt dịch dâlbkm̀n vêjlkd̀ phía Tiêjlkd̉u Hôsxhxi vưogkr̀a chạy đqnzui, châlbkṃm rãi nói: “Trong lòng ta, nó còn tôsxhx́t hơhzchn vôsxhxsxhx́ ngưogkrơhzch̀i khác”.

Kim Bình Nhi nhìn gưogkrơhzchng măxkrṛt hơhzchi tái đqnzui của Quỷ Lêjlkḍ, nụ cưogkrơhzch̀i trêjlkdn măxkrṛt nàng cũng dâlbkm̀n dâlbkm̀n biêjlkd́n mâlbkḿt. Quỷ Lêjlkḍ hơhzchi chau mày, săxkrŕc măxkrṛt chơhzcḥt trâlbkm̀m xuôsxhx́ng.

 

Hay là, hăxkrŕn đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn phát hiêjlkḍn ra mình đqnzuã nói gì đqnzuó khôsxhxng đqnzuúng trưogkrơhzch́c măxkrṛt nưogkr̃ tưogkr̉ xinh đqnzuẹp này?

 

Kim Bình Nhi trưogkrơhzch́c giơhzch̀ đqnzuêjlkd̀u là môsxhx̣t nưogkr̃ tưogkr̉ thôsxhxng minh và tuyêjlkḍt đqnzuôsxhx́i khôsxhxng phải hạng thục nưogkr̃ an phâlbkṃn thủ thưogkrơhzch̀ng, vâlbkṃy mà giơhzch̀ đqnzuâlbkmy nàng lại lăxkrṛng lẽ nhìn Quỷ Lêjlkḍ, ánh măxkrŕt ôsxhxn nhu mà hòa dịu, âlbkḿm áp. Có đqnzujlkd̀u, trong măxkrŕt nàng, săxkrŕc măxkrṛt của Quỷ Lêjlkḍ càng lúc càng khó coi.

 

Hai hàng lôsxhxng mày của Quỷ Lêjlkḍ càng lúc càng nhíu chăxkrṛt, Kim Bình Nhi đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn hỏi: “Ngưogkrơhzchi sao vâlbkmy?”.

 

Quỷ Lêjlkḍ ngâlbkm̉n ngưogkrơhzch̀i: “Chuyêjlkḍn gì?”.

 

Kim Bình Nhi nhìn y, nét măxkrṛt nhưogkr muôsxhx́n cưogkrơhzch̀i mà khôsxhxng cưogkrơhzch̀i, nhẹ giọng nói: “Ngưogkrơhzchi dưogkrơhzch̀ng nhưogkr khôsxhxng đqnzuưogkrơhzcḥc thoải mái?”.

 

Quỷ Lêjlkḍ ho khan môsxhx̣t tiêjlkd́ng: “Khôsxhxng có!”.

 

Kim Bình Nhi cơhzchsxhx̀ nhưogkr khôsxhxng nghe thâlbkḿy hăxkrŕn trả lơhzch̀i vâlbkṃy, tiêjlkd́p tục nói: “Có phải là trưogkrơhzch́c măxkrṛt môsxhx̣t nưogkr̃ tưogkr̉ nhưogkr ta, ngưogkrơhzchi lại đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn nói ra nhưogkr̃ng đqnzujlkd̀u thâlbkm̀m kín trong lòng, chuyêjlkḍn này khiêjlkd́n ngưogkrơhzchi lúng túng đqnzuúng khôsxhxng?”.

 

ogkrơhzchng măxkrṛt Quỷ Lêjlkḍ dưogkrơhzch̀ng nhưogkr phủ môsxhx̣t lơhzch́p sưogkrơhzchng lạnh, nhưogkrng hăxkrŕn chưogkra kịp nói gì thì Kim Bình Nhi đqnzuã cưogkrơhzch́p lơhzch̀i nói tiêjlkd́p: “Mưogkrơhzch̀i năxkrrm nay, đqnzuăxkrṛc biêjlkḍt là sau khi Bích Dao có chuyêjlkḍn, ngưogkrơhzchi chưogkra tưogkr̀ng ơhzch̉ vơhzch́i môsxhx̣t nưogkr̃ tưogkr̉ nào khác lâlbkmu nhưogkrlbkṃy phải khôsxhxng? Có phải trong mâlbkḿy ngày ơhzch̉ vơhzch́i nhau, đqnzuịch ý của ngưogkrơhzchi vơhzch́i ta ngày càng ít đqnzui, trong lúc vôsxhx ý ngưogkrơhzchi lại nói ra nhưogkr̃ng lơhzch̀i trong lòng, nêjlkdn nhâlbkḿt thơhzch̀i cảm thâlbkḿy có lôsxhx̃i vơhzch́i nàng hay chăxkrrng?”.

 

Quỷ Lêjlkḍ nhìn thăxkrr̉ng vào Kim Bình Nhi, ánh măxkrŕt lạnh lùng nhưogkrxkrrng tuyêjlkd́t: “Côsxhx nói vâlbkṃy là có ý gì? Còn nưogkr̃a, tại sao lại nhăxkrŕc đqnzuêjlkd́n Bích Dao?”.

 

Quỷ Lêjlkḍ đqnzuưogkŕng vụt dâlbkṃy, tưogkŕc giâlbkṃn nói: “Ta sơhzcḥ cái gì? Nêjlkd́u còn nói bưogkr̀a ta sẽ khôsxhxng khách khí nưogkr̃a đqnzuâlbkmu…”.

“Ngưogkrơhzchi sơhzcḥ mình sẽ quêjlkdn Bích Dao!” Kim Bình Nhi đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn cao giọng nói nhưogkr chém đqnzuinh chăxkrṛt săxkrŕt.

 

Quỷ Lêjlkḍ sưogkr̃ng ngưogkrơhzch̀i, khôsxhxng thôsxhx́t lêjlkdn đqnzuưogkrơhzcḥc tiêjlkd́ng nào, giôsxhx́ng nhưogkr bị ai đqnzuó đqnzuánh trúng chôsxhx̃ yêjlkd́u hại vâlbkṃy. Kim Bình Nhi cũng đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn trâlbkm̀m măxkrṛc, khôsxhxng gian xung quanh hai ngưogkrơhzch̀i bao trùm trong môsxhx̣t sưogkṛ yêjlkdn tĩnh đqnzuáng sơhzcḥ. Khôsxhxng có bâlbkḿt cưogkŕ môsxhx̣t âlbkmm thanh nào cang lêjlkdn.

 

Lúc này, bâlbkm̀u trơhzch̀i xanh thăxkrrm thăxkrr̉m, môsxhx̣t cơhzchn gió tưogkr̀ răxkrṛng núi xa xa thôsxhx̉i tơhzch́i làm câlbkmy cỏ phát ra tiêjlkd́ng đqnzuôsxhx̣ng rì rào.

 

Trơhzch̀i đqnzuã vêjlkd̀ chiêjlkd̀u.

 

Gió thôsxhx̉i tơhzch́i làm mái tóc hai ngưogkrơhzch̀i bay phâlbkḿt phơhzch́i.

 

Hai ngưogkrơhzch̀i đqnzuưogkŕng im lăxkrṛng nhìn nhau, khôsxhxng nói môsxhx̣t lơhzch̀i.

 

Kim Bình Nhi nhìn thăxkrr̉ng vào nam nưogkr̃ trưogkrơhzch́c măxkrṛt mình, hai măxkrŕt khôsxhxng ngưogkr̀ng chơhzch́p chơhzch́p, nhưogkr đqnzuang thưogkrơhzchng hại, lại nhưogkr đqnzuang chêjlkd́ nhạo y.

 

sxhx̀i lâlbkmu sau nàng mơhzch́i đqnzuưogkra tay lêjlkdn vuôsxhx́t vuôsxhx́t mâlbkḿy sơhzcḥi tóc lòa xòa trưogkrơhzch́c trán, thanh âlbkmm cũng ôsxhxn hòa đqnzui đqnzuôsxhxi chút: “Vì chuyêjlkḍn năxkrrm âlbkḿy mà đqnzuêjlkd́n nay cả bản thâlbkmn mình ngưogkrơhzchi cũng khôsxhxng dám tin nưogkr̃a, có phải vì sơhzcḥ trong lúc vôsxhx ý sẽ quêjlkdn đqnzui nàng ta hay khôsxhxng?”.

 

Nụ cưogkrơhzch̀i của nàng ảm đqnzuạm nhưogkrhzchn gió lưogkrơhzch́t qua trêjlkdn câlbkmy cỏ lá hoa: “Kêjlkd̀m nén bản thâlbkmn, khôsxhxng ngưogkr̀ng nhăxkrŕc nhơhzch̉ mình khôsxhxng đqnzuưogkrơhzcḥc quêjlkdn môsxhx̣t ngưogkrơhzch̀i, thiêjlkdn hạ này có ai hiêjlkd̉u đqnzuưogkrơhzcḥc đqnzuại tưogkrơhzch́ng Quý Lêjlkḍ của Quý Vưogkrơhzchng Tôsxhxng mà ai ai cũng khiêjlkd́p sơhzcḥ lại là môsxhx̣t kẻ đqnzuáng thưogkrơhzchng nhưogkrlbkṃy chưogkŕ?”.

 

xkrŕc măxkrṛt Quỷ Lêjlkḍ biêjlkd́n đqnzuôsxhx̉i khôsxhxng ngưogkr̀ng, lúc xanh lúc trăxkrŕng. Đuooiôsxhx̣t nhiêjlkdn hăxkrŕn ngưogkr̉a măxkrṛt hít sâlbkmu môsxhx̣t hơhzchi, sau đqnzuó lại châlbkṃm rãi thơhzch̉ ra. Sau đqnzuó, nét măxkrṛt hăxkrŕn cũng dâlbkm̀n dâlbkm̀n trơhzch̉ lại bình thưogkrơhzch̀ng, khôsxhxng còn thâlbkḿy môsxhx̣t chút bi thưogkrơhzchng hay vui vẻ gì nưogkr̃a, chỉ là môsxhx̣t gưogkrơhzchng măxkrṛt lạnh lùng nhưogkrsxhx̃ đqnzuá.

 

“Côsxhxogkrơhzchng là gì mà nói ta nhưogkrlbkṃy? Tại sao khôsxhxng thưogkr̉ nghĩ vêjlkd̀ bản thâlbkmn mình đqnzui?”.

 

xkrŕn châlbkṃm rãi nói, trong măxkrŕt thoáng hiêjlkḍn vẻ châlbkmm biêjlkd́m, cơhzchsxhx̀ nhưogkr đqnzuã quêjlkdn hêjlkd́t chuyêjlkḍn mình vưogkr̀a thâlbkḿt thái vưogkr̀a rôsxhx̀i.

 

Kim Bình Nhi mỉm cưogkrơhzch̀i nói: “Ta? Ta chăxkrr̉ng là gì cả, chỉ bâlbkḿt quá là môsxhx̣t nưogkr̃ nhâlbkmn đqnzuang đqnzui vơhzch́i ngưogkrơhzchi mà thôsxhxi”.

 

Quỷ Lêjlkḍ khôsxhxng thèm lý đqnzuêjlkd́n ý châlbkmm chọc trong lơhzch̀i nói của nàng, quay đqnzuâlbkm̀u đqnzui chôsxhx̃ khác. Lúc này bụi cỏ đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn xao đqnzuôsxhx̣ng, Tiêjlkd̉u Hôsxhxi tưogkr̀ trong đqnzuó nhảy vụt ra, nhâlbkḿp nhôsxhx jai cái đqnzuã nhảy đqnzuêjlkd́n bêjlkdn cạnh Quỷ Lêjlkḍ. Nhìn kỹ lại chỉ thâlbkḿy trêjlkdn tay con khỉ đqnzuã có thêjlkdm mâlbkḿy thưogkŕ quả rưogkr̀ng, trong môsxhx̀m vâlbkm̃n còn đqnzuang nhôsxhx̀m nhoàm khôsxhxng ngưogkr̀ng, chăxkrr̉ng trách mà vưogkr̀a rôsxhx̀i khôsxhxng nghe thâlbkḿy tiêjlkd́ng “khọt khẹt” quen thuôsxhx̣c của nó.

 

Quỷ Lêjlkḍ bêjlkd́ con khỉ lêjlkdn, xòa tay ra. Tiêjlkd̉u Hôsxhxi khọt khẹt cưogkrơhzch̀i, đqnzuăxkrṛt thưogkŕ quả rưogkr̀ng vưogkr̀a hái đqnzuưogkrơhzcḥc lêjlkdn tay Quỷ Lêjlkḍ. Chỉ thâlbkḿy thưogkŕ quả âlbkḿy đqnzuỏ nhưogkr son, trôsxhxng đqnzuáng yêjlkdu vôsxhx cùng, tuy răxkrr̀ng khôsxhxng lơhzch́n lăxkrŕm, nhưogkrng trôsxhxng râlbkḿt mâlbkṃp và mâlbkm̉y.

 

Quỷ lêjlkḍ câlbkm̀m môsxhx̣t trái lêjlkdn cho vào miêjlkḍng, nhai nhai vài cái, cảm thâlbkḿy mùi vị hơhzchi chát, nhưogkrng càng nhai thì nưogkrơhzch́c càng nhiêjlkd̀u, vưogkr̀a ngọt vưogkr̀a thơhzchm, đqnzuúng là giai phâlbkm̉m hiêjlkd́m có.

 

xkrŕn khẽ gâlbkṃt đqnzuâlbkm̀u, rôsxhx̀i chia ra làm mâlbkḿy phâlbkm̀n, liêjlkd́c măxkrŕt nhìn Kim Bình Nhi, chìa tay ra nói: “Tiêjlkd̉u Hôsxhxi trơhzch̀i sinh đqnzuã có khả năxkrrng phâlbkmn biêjlkḍt châlbkḿt đqnzuôsxhx̣c, nhưogkr̃ng thưogkŕ quả nó hái vêjlkd̀ đqnzuêjlkd̀u có thêjlkd̉ ăxkrrn đqnzuưogkrơhzcḥc”.

 

Kim Bình Nhi khôsxhxng tiêjlkd́p lâlbkḿy ngay, mà đqnzuảo măxkrŕt nhìn mâlbkḿy trái câlbkmy trêjlkdn tay Quỷ Lêjlkḍ, mỉm cưogkrơhzch̀i nói: “Ngưogkrơhzchi chia thêjlkd́ này trong lòng khôsxhxng cảm thâlbkḿy gì sao?”

 

Quỷ Lêjlkḍ chau mày, hưogkr̀ nhẹ môsxhx̣t tiêjlkd́ng, bàn tay năxkrŕm lại, châlbkṃm rãi rút vêjlkd̀.

 

Khôsxhxng ngơhzch̀ Kim Bình Nhi lại đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn vưogkrơhzchn tay ra, chôsxhx̣p lâlbkḿy tay hăxkrŕn, mỉm cưogkrơhzch̀i nói: “Ta muôsxhx́n, ta muôsxhx́n…”.

 

Quỷ Lêjlkḍ thoáng biêjlkd́n săxkrŕc, liêjlkd́c nhìn Kim Bình Nhi rôsxhx̀i châlbkṃm rãi mơhzch̉ tay ra, đqnzuêjlkd̉ lôsxhx̣ mâlbkḿy trái câlbkmy màu đqnzuỏ.

 

Lúc này ánh măxkrŕt của Kim Bình Nhi đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn trơhzch̉ nêjlkdn ôsxhxn nhu hòa dịu, dạt dào nhưogkr sóng nưogkrơhzch́c, nàng nhón mâlbkḿy ngón tay mêjlkd̀m mại trăxkrŕng muôsxhx́t nhăxkrṛt tưogkr̀ng quả môsxhx̣t trong tay Quỷ Lêjlkḍ lêjlkdn.

Nhưogkr̃ng móng tay nhỏ nhăxkrŕn vôsxhx ý cạ lêjlkdn làn da tay thôsxhx ráp của Quỷ Lêjlkḍ, trong sưogkṛ âlbkḿm áp lại mang theo mâlbkḿy phâlbkm̀n lạnh lõe.

 

Nàng ngưogkrng thị nhìn vào nam tưogkr̉ trưogkrơhzch́c măxkrŕt này, châlbkṃm rãi buôsxhxng tay, đqnzuưogkra môsxhx̣t quả lêjlkdn miêjlkḍng nhai, đqnzuoạn mỉm cưogkrơhzch̀i nói: “Ngon lăxkrŕm!”.

 

Nụ cưogkrơhzch̀i của nàng, rưogkṛc rơhzch̃ tưogkṛa môsxhx̣t đqnzuóa hoa kiêjlkd̀u diêjlkd̃m dưogkrơhzch́i ánh măxkrṛt trơhzch̀i, hâlbkḿp dâlbkm̃n vôsxhx cùng.

 

Quỷ Lêjlkḍ nhìn nàng khôsxhxng nói môsxhx̣t lơhzch̀i.

 

Kim Bình Nhi càng cưogkrơhzch̀i càng rưogkṛc rơhzch̃: “Sao vâlbkṃy, chăxkrr̉ng nói câlbkmu gì, giôsxhx́ng môsxhx̣t têjlkdn ngôsxhx́c vâlbkṃy…”.

 

Quỷ Lêjlkḍ nhìn Kim Bình Nhi đqnzuang che miêjlkḍng cưogkrơhzch̀i, trêjlkdn măxkrṛt khôsxhxng lôsxhx̣ chút biêjlkd̉u tình gì. Hôsxhx̀i lâlbkmu sau, đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn hăxkrŕn lêjlkdn tiêjlkd́ng nói: “Tưogkr̉ Mang Nhâlbkṃn là pháp khí hung tà chí âlbkmm trong thiêjlkdn hạ, côsxhxogkrơhzchng có thêjlkd̉ luyêjlkḍn đqnzuêjlkd́n mưogkŕc Nạp Âffrem Quy Nguyêjlkdn, hòa nhâlbkṃp vơhzch́i khí mạch bản thâlbkmn thành môsxhx̣t thêjlkd̉, quả đqnzuúng là tài giỏi!”.

 

“Ôgzzv̀?”.

 

lbkḿy trái câlbkmy trêjlkdn tay Kim Bình Nhi lâlbkṃp tưogkŕc vơhzch̃ nát, nưogkrơhzch́c quả băxkrŕn ra tung tóe lâlbkṃp tưogkŕc bị đqnzuôsxhxng cưogkŕng thành băxkrrng, rơhzchi xuôsxhx́ng đqnzuâlbkḿt.

 

xkrŕc măxkrṛt ôsxhxn hòa cưogkrơhzch̀i tưogkrơhzchi rạng rơhzch̃ của nàng lâlbkṃp tưogkŕc biêjlkd́n mâlbkḿt, thay vào đqnzuó là ánh măxkrŕt săxkrŕc bén nhưogkr dao, nhìn chăxkrr̀m chăxkrr̀m vào Quỷ Lêjlkḍ.

 

Quỷ Lêjlkḍ dưogkrơhzch̀ng nhưogkr chăxkrr̉ng hêjlkd̀ cảm giác, chỉ thản nhiêjlkdn nói tiêjlkd́p: “Chỉ là tuy côsxhxogkrơhzchng là thuâlbkm̀n âlbkmm chi thêjlkd̉, tưogkrơhzchng thôsxhxng vơhzch́i linh tính của Tưogkr̉ Mang Nhâlbkṃn, nhưogkrng khí âlbkmm hàn quá thịnh, côsxhx âlbkmm bâlbkḿt trưogkrơhzch̀ng, côsxhxogkrơhzchng lại côsxhx́ cưogkrơhzch̃ng ép tu hành, đqnzuêjlkd̉ âlbkmm khí nhâlbkṃp thêjlkd̉, kinh mạch khí huyêjlkd́t vì vâlbkṃy mà bị thọ thưogkrơhzchng. Uy lưogkṛc của pháp bảo tưogkṛ nhiêjlkdn đqnzuưogkrơhzcḥc tăxkrrng cao, song nêjlkd́u côsxhxogkrơhzchng muôsxhx́n tu luyêjlkḍn thêjlkdm môsxhx̣t tâlbkm̀ng nưogkr̃a, tiêjlkd́n thêjlkdm môsxhx̣t bưogkrơhzch́c nưogkr̃a, chỉ e khó lại càng thêjlkdm khó!”.

 

Nói xong, hăxkrŕn khôsxhxng đqnzuêjlkd̉ ý đqnzuêjlkd́n gưogkrơhzchng măxkrṛt cưogkṛc kỳ khó coi của Kim Bình Nhi nưogkr̃a, quay ngưogkrơhzch̀i bưogkrơhzch́c đqnzui, cùng lúc vâlbkm̃y tay ra hiêjlkḍu môsxhx̣t cái. Con khỉ Tiêjlkd̉u Hôsxhxi đqnzuang đqnzuưogkŕng ăxkrrn hoa quả liêjlkd̀n nhảy vọt lêjlkdn vai hăxkrŕn. môsxhx̣t ngưogkrơhzch̀i môsxhx̣t khỉ đqnzui thăxkrr̉ng vêjlkd̀ phía dãy núi đqnzuen.

 

Chỉ còn lại Kim Bình Nhi vâlbkm̃n đqnzuưogkŕng yêjlkdn chôsxhx̃ cũ, nhìn theo bóng Quỷ Lêjlkḍ đqnzui xa dâlbkm̀n. nàng châlbkṃm rãi đqnzuưogkra tay lêjlkdn, dưogkrơhzch́i ánh măxkrṛt trơhzch̀i, bàn tay xinh đqnzuẹp nhỏ nhăxkrŕn trăxkrŕng muôsxhx́t nhưogkr ngọc thạch, chỉ là ơhzch̉ nơhzchi sâlbkmu thăxkrr̉m nhâlbkḿt, tuy răxkrr̀ng khôsxhxng rõ lăxkrŕm, nhưogkrng vâlbkm̃n có thêjlkd̉ nhìn thâlbkḿy nhưogkr̃ng đqnzuưogkrơhzch̀ng nhỏ màu xanh khôsxhxng tưogkṛ nhiêjlkdn lăxkrŕm giôsxhx́ng nhưogkr nhưogkr̃ng huyêjlkd́t quản nhỏ ly ti phâlbkmn bôsxhx́ dày đqnzuăxkrṛc trêjlkdn tay nàng vâlbkṃy.

 

Kim Bình Nhi lăxkrṛng lẽ trâlbkm̀m ngâlbkmm, đqnzuôsxhx̣t nhiêjlkdn hưogkr̀ lạnh môsxhx̣t tiêjlkd́ng, khôsxhxng nói tiêjlkd́ng nào, câlbkḿt bưogkrơhzch́c đqnzui theo Quỷ Lêjlkḍ. Nhưogkr̃ng trái câlbkmy đqnzuã bị nàng biêjlkd́n thành băxkrrng mơhzch́i nãy, vơhzch̃ vụn ra tưogkr̀ng mảnh nhỏ dưogkrơhzch́i gót châlbkmn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.