Tru Tiên

Chương 195 : Ám Thương

    trước sau   
   

Phải mâvbzŕt mônyqḳt hônyqk̀i lâvbzru ba ngưxajpơefqẁi bọn Tăllrcng Thưxajp Thưxajpefqẃi hêumlv́t ngơefqw̃ ngàng, khônyqki phục lại vẻ bình thưxajpơefqẁng, nhưxajpng cả ba đqabjêumlv̀u nhìn ra đqabjưxajpơefqẉc vẻ kinh hãi và nghi hoăllrc̣c trong măllrćt đqabjônyqḱi phưxajpơefqwng, duy chỉ có mônyqḳt đqabjumlv̉m khác biêumlṿt là trong măllrćt của hai nưxajp̃ tưxajp̉ Lục Tuyêumlv́t Kỳ và Văllrcn Mâvbzr̃n còn âvbzr̉n ưxajpơefqẃc vài phâvbzr̀n kinh hoảng mà mêumlv hoăllrc̣c nưxajp̃a.

 

Chuyêumlṿn này vônyqḱn chỉ có vài đqabjêumlṿ tưxajp̉ Tiêumlv̉u Trúc Phong, Đbneeại Trúc Phong mơefqẃi biêumlv́t đqabjưxajpơefqẉc, hơefqwn nưxajp̃a Đbneeạo Huyêumlv̀n Châvbzrn Nhâvbzrn đqabjã ba lâvbzr̀n bônyqḱn lưxajpơefqẉt nghiêumlvm lêumlṿnh khônyqkng đqabjưxajpơefqẉc truyêumlv̀n ra ngoài, vâvbzṛy mà tại sao Vâvbzrn Dịch Lam lại biêumlv́t đqabjưxajpơefqẉc?

 

llrcng Thưxajp Thưxajp khônyqkng giônyqḱng nhưxajpllrcn Mâvbzr̃n và Lục Tuyêumlv́t Kỳ, gã khônyqkng hêumlv̀ biêumlv́t chuyêumlṿn xảy ra vơefqẃi Tru Tiêumlvn Cônyqk̉ Kiêumlv́m, đqabjumlv̀u làm gã kinh ngạc chính là bản thâvbzrn tin tưxajṕc này. Nhưxajpng sau khi hônyqk̀i phục lại tinh thâvbzr̀n, gã đqabjã lâvbzṛp tưxajṕc cưxajpơefqẁi vang, thâvbzr̀n tình thoải máu nói: “Vâvbzrn sưxajp bá, ngưxajpơefqẁi sao lại đqabjùa cơefqẉt vơefqẃi ba kẻ hâvbzṛu sinh vãn bônyqḱi nhưxajpvbzṛy?  Vưxajp̀a rônyqk̀i xém chút nưxajp̃a vãn bônyqḱi đqabjã bị ngưxajpơefqẁi làm sơefqẉ chêumlv́t khiêumlv́p rônyqk̀i. Tru tiêumlvn cônyqk̉ kiêumlv́m là bảo vâvbzṛt chí cao vônyqk thưxajpơefqẉng của Thanh Vâvbzrn Mônyqkn, do đqabjích thâvbzrn chưxajpơefqw̉ng mônyqkn sưxajp bá bảo quản, làm sao có thêumlv̉ tônyqk̉n thâvbzŕt đqabjưxajpơefqẉc chưxajṕ? Hì hì…”.




 

llrcng Thưxajp Thưxajp khônyqkng ngưxajp̀ng vưxajp̀a cưxajpơefqẁi vưxajp̀a lăllrćc đqabjâvbzr̀u, đqabjoạn quay ngưxajpơefqẁi sang nhìn hai vị đqabjônyqk̀ng mônyqkn cùng đqabji, đqabjịnh xem thưxajp̉ xem dáng vẻ của họ khi nghe đqabjưxajpơefqẉc lơefqẁi đqabjônyqk̀n đqabjãi đqabjáng buônyqk̀n cưxajpơefqẁi, chỉ là sau khi gã quay ngưxajpơefqẁi lại, nụ cưxajpơefqẁi trêumlvn mônyqki dưxajpơefqẁng nhưxajpefqwi sưxajp̃ng lại mônyqḳt chút. Gưxajpơefqwng măllrc̣t Lục Tuyêumlv́t Kỳ và Văllrcn Mâvbzr̃n khônyqkng hêumlv̀ có chút tiêumlv́u ý, mà ngưxajpơefqẉc lại, cả hai nưxajp̃ tưxajp̉ này đqabjêumlv̀u đqabjang chau mày, thâvbzṛm chí săllrćc diêumlṿn còn có phâvbzr̀n tái đqabji.

 

Trong đqabjại sảnh, chỉ có tiêumlv́ng cưxajpơefqẁi của Tăllrcng Thưxajp Thưxajp vang đqabjônyqḳng truyêumlv̀n đqabji truyêumlv̀n lại, nhưxajpng tiêumlv́ng cưxajpơefqẁi của hăllrćn cũng nhanh chóng nhỏ dâvbzr̀n, nhỏ dâvbzr̀n rônyqk̀i biêumlv́n mâvbzŕt. Vâvbzrn Dịch Lam khẽ cưxajpơefqẁi cưxajpơefqẁi nói: “Thì ra chỉ là truyêumlv̀n ngônyqkn thônyqki, nhưxajpvbzṛy thì tônyqḱt quá rônyqk̀i! Băllrc̀ng khônyqkng chuyêumlṿn âvbzŕy ăllrćt sẽ kinh đqabjônyqḳng cả thiêumlvn hạ mâvbzŕt”.

 

Lục Tuyêumlv́t Kỳ đqabjônyqḳt nhiêumlvn bưxajpơefqẃc lêumlvn mônyqḳt bônyqḳ, lạnh lùng hỏi Vâvbzrn Dịch Lam: “Vâvbzrn sưxajp bá, chuyêumlṿn này đqabjưxajpơefqwng nhiêumlvn chỉ là tin đqabjônyqk̀n bưxajp̀a bãi, khônyqkng đqabjáng đqabjêumlv̉ tin, nhưxajpng khônyqkng biêumlv́t tiêumlv̀n bônyqḱi đqabjã nghe đqabjưxajpơefqẉc tin nhảm nhí này tưxajp̀ đqabjâvbzry vâvbzṛy?”.

 

Càng vêumlv̀ cuônyqḱi câvbzru thanh âvbzrm của Lục Tuyêumlv́t Kỳ càng trơefqw̉ nêumlvn lạnh lùng, nghe ra thâvbzṛm chí âvbzr̉n âvbzr̉n ưxajpơefqẃc ưxajpơefqẃc mônyqḳt chút vônyqkumlṽ. nhưxajpng tu dưxajpơefqw̃ng của Vâvbzrn Dịch Lam dưxajpơefqẁng nhưxajpvbzŕt tônyqḱt, lão chăllrc̉ng hêumlv̀ đqabjêumlv̉ ý tơefqẃi thái đqabjônyqḳ của Lục Tuyêumlv́t Kỳ, chỉ khẽ xua tay mônyqḳt lưxajpơefqẉt, nói vơefqẃi vẻ nhâvbzrn tưxajp̀ hòa ái nhưxajp lúc đqabjâvbzr̀u: “kỳ thưxajp̣c tin này cũng mơefqẃi lưxajpu truyêumlv̀n ơefqw̉ Nam Cưxajpơefqwng mâvbzŕy ngày gâvbzr̀n đqabjâvbzry mà thônyqki. Ta trong mônyqḳt lâvbzr̀n vônyqk ý đqabjã nghe mâvbzŕy têumlvn đqabjêumlṿ tưxajp̉ trong cônyqḱc nói chuyêumlṿn vêumlv̀ tin này, ta liêumlv̀n đqabjoán ngay tin này đqabjã quá nưxajp̉a là tin đqabjônyqk̀n nhảm rônyqk̀i. vêumlv̀ sau, càng nghĩ lại càng thâvbzŕy đqabjúng, Đbneeạo Huyêumlv̀n Châvbzrn Nhâvbzrn thâvbzr̀n thônyqkng quảng đqabjại, làm sao có thêumlv̉ đqabjêumlv̉ nhưxajp̃ng chuyêumlṿn nhưxajpvbzṛy xảy ra chưxajṕ? Có đqabjumlv̀u nhâvbzrn tiêumlṿn có ba vị hiêumlv̀n diêumlṿt lêumlvn đqabjâvbzry bái phỏng, lão phu mơefqẃi thuâvbzṛn miêumlṿng hỏi qua mà thônyqki. Sau khi biêumlv́t đqabjưxajpơefqẉc đqabjó là tin đqabjônyqk̀n, trong lòng lão phu cũng đqabjưxajpơefqẉc an ủi phâvbzr̀n nào…”

 

Trong tiêumlv́ng cưxajpơefqẁi của Vâvbzrn Dịch Lam, cả ba đqabjêumlṿ tưxajp̉ của Thanh Vâvbzrn Mônyqkn đqabjêumlv̀u nhưxajp trâvbzr̀m hăllrc̉n xuônyqḱng. Lục Tuyêumlv́t Kỳ săllrćc măllrc̣t nhưxajpxajpơefqwng, lạnh lùng giônyqḱng nhưxajp thiêumlvn tiêumlvn giáng phàm, đqabjônyqki măllrćt đqabjẹp long lanh càng lúc càng khó coi hơefqwn nưxajp̃a. Tăllrcng Thưxajp Thưxajp là ngưxajpơefqẁi giáo hoạt nhanh nhẹn, vưxajp̀a thâvbzŕy khônyqkng khí trong Sơefqwn Hà Đbneeumlv́n có vẻ càng lúc càng lung túng khó xưxajp̉, liêumlv̀n đqabjăllrc̀ng hăllrćng mônyqḳt tiêumlv́ng, đqabjưxajṕng lêumlvn chăllrćn trưxajpơefqẃc măllrc̣t Lục Tuyêumlv́t Kỳ nói: “Vâvbzrn sưxajp bá, chưxajp vị sưxajp trưxajpơefqw̉ng phái đqabjêumlṿ tưxajp̉ tơefqẃi Nam Cưxajpơefqwng, chính là đqabjêumlv̉ truy băllrćt yêumlvu nghiêumlṿt Thú Thâvbzr̀n kia, khônyqkng biêumlv́t các vị có đqabjâvbzr̀u mônyqḱi gì thì xin nói cho bọn đqabjêumlṿ tưxajp̉ đqabjêumlv̉ tránh khỏi phải uônyqk̉ng cônyqkng mônyqḳt phen”.

 

vbzrn Dịch Lâvbzrqabjllrćt nhìn Tăllrcng Thưxajp Thưxajp, mỉm cưxajpơefqẁi gâvbzṛt đqabjâvbzr̀u, nhưxajpng khônyqkng nói gì, mà chỉ liêumlv́c vêumlv̀ phía sau mônyqḳt lưxajpơefqẉt. Lý Tuâvbzrn hiêumlv̉u ý, liêumlv̀n bưxajpơefqẃc lêumlvn phía trưxajpơefqẃc, cung tay nói vơefqẃi Tăllrcng Thưxajp Thưxajp: “Tăllrcng sưxajp huynh, tại hạ Lý Tuâvbzrn, phụng mêumlṿnh sưxajpnyqkn làm hưxajpơefqẃng đqabjạo cho các vị trong thơefqẁi gian tơefqẃi đqabjâvbzry…”

 

“Hưxajp̀!”.

 

Lục Tuyêumlv́t Kỳ khônyqkng đqabjơefqẉi Lý Tuâvbzrn nói hêumlv́t đqabjã lạnh lùng hưxajp̀ lêumlvn mônyqḳt tiêumlv́ng, quay ngưxajpơefqẁi bỏ đqabji. Lý Tuâvbzrn lâvbzṛp tưxajṕc sưxajp̃ng ngưxajpơefqẁi, săllrćc măllrc̣t biêumlv́n đqabjônyqk̉i khó coi vônyqk cùng. Cũng may Văllrcn Mâvbzr̃n lanh trí, vônyqḳi vàng cưxajpơefqẁi làm hòa: “Lý sưxajp huynh, chuyêumlṿn này khônyqkng câvbzr̀n làm phiêumlv̀n đqabjêumlv́n huynh. Trong bọn tônyqki cũng có ngưxajpơefqẁi đqabjã tưxajp̀ng đqabjêumlv́n Nam Cưxajpơefqwng, tuy khônyqkng thônyqkng thạo lăllrćm nhưxajpng cũng khônyqkng đqabjêumlv́n nônyqk̃i bị lạc đqabjưxajpơefqẁng đqabjâvbzru”.

Lý Tuâvbzrn hít sâvbzru mônyqḳt hơefqwi, ánh măllrćt chạm phải bóng hình của bạch y nưxajp̃ tưxajp̉ xinh đqabjẹp âvbzŕy, khóe miêumlṿng khẽ giâvbzṛt giâvbzṛt, bao nhiêumlvu nônyqḳ khí tưxajp̣a hônyqk̀ nhưxajp tiêumlvu tán chỉ trong mônyqḳt sát na ngăllrćn ngủi. chỉ thâvbzŕy y thơefqw̉ dài mônyqḳt tiêumlv́ng, cưxajpơefqẁi khônyqk̉ nói: “Vị sưxajp tỷ này, khônyqkng phải tại hạ muônyqḱn nhưxajpvbzṛy, chỉ là gâvbzr̀n đqabjâvbzry phái đqabjã dò ra tin tưxajṕc của Thú Thâvbzr̀n…”

 

efqẁi này vưxajp̀a thônyqḱt ra, ba ngưxajpơefqẁi bọn Tăllrcng Thưxajp Thưxajp, Lục Tuyêumlv́t Kỳ và Văllrcn Mâvbzr̃n liêumlv̀n lâvbzṛp tưxajṕc đqabjônyqḳng dung. Tăllrcng Thưxajp Thưxajp vui mưxajp̀ng hỏi: “Chuyêumlṿn này là thâvbzṛt chưxajṕ?”.

 

Lý Tuâvbzrn gâvbzṛt đqabjâvbzr̀u nói: “Khônyqkng sai. Bâvbzŕt kêumlv̉ thêumlv́ nào Phâvbzr̀n Hưxajpơefqwng Cônyqḱc cũng đqabjã có cơefqw nghiêumlṿp mâvbzŕy trăllrcm năllrcm ơefqw̉ Nam Cưxajpơefqwng này, nói gì thì nói cũng biêumlv́t nhiêumlv̀u hơefqwn nhưxajp̃ng ngưxajpơefqẁi tưxajp̀ nơefqwi khác đqabjêumlv́n nhưxajp các vị mônyqḳt chút”. Nói xong, y làm nhưxajpnyqk ý liêumlv́c nhìn Lục Tuyêumlv́t Kỳ mônyqḳt cái, nhưxajpng chỉ thâvbzŕy săllrćc măllrc̣t nàng lạnh nhưxajpllrcng tuyêumlv́t, quay đqabjâvbzr̀u nhìn ra phía Băllrćc.

 

llrcng Thưxajp Thưxajp lại hỏi tiêumlv́p: “Lúc này Thú Thâvbzr̀n đqabjang ơefqw̉ đqabjâvbzru?”

Lý Tuâvbzrn nói: “Theo tin tưxajṕc của bản phái, yêumlvu nghiêumlṿt đqabjó đqabjã trônyqḱn vào trong Thâvbzṛp Vạn Đbneeại Sơefqwn kỳ dị âvbzrm u, hiêumlṿn giơefqẁ đqabjang tìm đqabjưxajpơefqẁng vêumlv̀ vơefqẃi sào huyêumlṿt của hăllrćn”.

 

llrcng Thưxajp Thưxajp thoáng ngâvbzr̉n ngưxajpơefqẁi ra trong giâvbzry lát, đqabjoạn thônyqḱt lêumlvn: “Thâvbzṛp Vạn Đbneeại Sơefqwn?”.




 

Lý Tuâvbzrn gâvbzṛt đqabjâvbzr̀u nói: “Chính thị. Khônyqkng câvbzr̀n tại hạ nói, chăllrćc chưxajp vị cũng sơefqẃm đqabjã nghe vêumlv̀ Thâvbzṛp Vạn Đbneeại Sơefqwn rônyqk̀i. Nơefqwi đqabjó hung hiêumlv̉m kỳ dị, thâvbzr̀n bí khônyqkn lưxajpơefqẁng, là mônyqḳt trong nhưxajp̃ng đqabjại hung đqabjịa trong thiêumlvn hạ. Thưxajp̣c ra thì, nêumlv́u nhưxajp các vị khônyqkng tơefqẃi, tại hạ cũng đqabjang đqabjịnh dâvbzr̃n theo mônyqḳt sônyqḱ sưxajp đqabjêumlṿ xuâvbzŕt phát tiêumlv́n vào Thâvbzṛp Vạn Đbneeại Sơefqwn tìm kiêumlv́m. Lâvbzr̀n này vưxajp̀a hay có ba vị tơefqẃi đqabjâvbzry, mọi ngưxajpơefqẁi kêumlv́t bạn đqabjônyqk̀ng hành, nhưxajpvbzṛy càng tônyqḱt hơefqwn hay sao? Tại hạ ơefqw̉ đqabjâvbzry chăllrc̉ng hêumlv̀ có ý gì khác, chỉ là dù sao đqabji nưxajp̃a thì tại hạ đqabjã sônyqḱng ơefqw̉ Nam Cưxajpơefqwng nhiêumlv̀u năllrcm, ít nhiêumlv̀u gì cũng biêumlv́t đqabjưxajpơefqẉc vêumlv̀ vùng đqabjâvbzŕt hung hiêumlv̉m đqabjó nhiêumlv̀u hơefqwn ác vị mônyqḳt chút. Có tại hạ làm hưxajpơefqẃng đqabjạo, đqabjônyqḱi vơefqẃi các vị chỉ có lơefqẉi chưxajṕ đqabjâvbzru hêumlv̀ có hại!”.

 

Nói tơefqẃi đqabjâvbzry, y liêumlv̀n cưxajpơefqẁi khan hai tiêumlv́ng lạnh lùng.

 

llrcng Thưxajp Thưxajp khẽ chau mày, quay vêumlv̀ sau nhìn Lục Tuyêumlv́t Kỳ và Văllrcn Mâvbzr̃n mônyqḳt lưxajpơefqẉt, đqabjoạn nói: “Lý sưxajp huynh có thêumlv̉ đqabjơefqẉi ba chúng ta thưxajpơefqwng nghị mônyqḳt chút đqabjưxajpơefqẉc khônyqkng?”.

 

Lý Tuâvbzrn gâvbzṛt đqabjâvbzr̀u nói: “Chưxajp vị cưxajṕ tưxajp̣ nhiêumlvn!”.

 

Ba ngưxajpơefqẁi bọn Tăllrcng Thưxajp Thưxajp lui lại mônyqḳt góc, nhỏ tiêumlv́ng rì râvbzr̀m bàn tán. Tưxajp̀ phía Lý Tuâvbzrn nhìn qua, chỉ thâvbzŕy đqabja phàn đqabjêumlv̀u là Tăllrcng Thưxajp Thưxajp nói chuyêumlṿn, có lúc Văllrcn Mâvbzr̃n cũng xen vào mônyqḳt hai âvbzru, còn Lục Tuyêumlv́t Kỳ thì chăllrc̉ng nói lâvbzŕy mônyqḳt lơefqẁi, chỉ trâvbzr̀m măllrc̣c gâvbzṛt đqabjâvbzr̀u hoăllrc̣c là lăllrćc đqabjâvbzr̀u thônyqki.

 

xajp̃ tưxajp̉ bạch y dưxajpơefqẁng nhưxajp vĩnh viêumlṽn thanh lêumlṿ xuâvbzŕt trâvbzr̀n, lăllrc̣ng lẽ đqabjưxajṕng ơefqw̉ đqabjó. Lý Tuâvbzrn tưxajp̀ xa nhìn Lục Tuyêumlv́t Kỳ, nhâvbzŕt thơefqẁi nhưxajp si nhưxajp dại. Chính vào lúc này, đqabjônyqḳt nhiêumlvn có ngưxajpơefqẁi vônyqk̃ lêumlvn vai gã, Lý Tuâvbzrn giâvbzṛt mình kinh hãi, khônyqkng ngơefqẁ có ngưxajpơefqẁi đqabjêumlv́n gâvbzr̀n nhưxajpvbzṛy mà mình cũng khônyqkng phát giác, vônyqḳi vàng quay đqabjâvbzr̀u lại xem, thì ra chính là Vâvbzrn Dịch Lam.

 

Lý Tuâvbzrn đqabjỏ măllrc̣t, thâvbzŕp giọng nói: “Sưxajp phụ, đqabjêumlṿ tưxajp̉ thâvbzŕt thônyqḱ rônyqk̀i, có chuyêumlṿn gì khônyqkng ạ?”.

 

vbzrn Dịch Lam liêumlv́c măllrćt vêumlv̀ phía Lục Tuyêumlv́t Kỳ, măllrc̣t vônyqk biêumlv̉u tình, chỉ đqabjumlv̀m đqabjạm nói: “Con đqabjưxajp̀ng quêumlvn nhiêumlṿm vụ của mình!”.

 

Lý Tuâvbzrn khẽ run lêumlvn, t hâvbzŕp giọng nói: “Đbneeêumlṿ tưxajp̉ biêumlv́t rônyqk̀i!”.

 

vbzrn Dịch Lam khẽ gâvbzṛt đqabjâvbzr̀u nói tiêumlv́p: “Con hãy chiêumlv́u cônyqḱ bọn họ, ta có viêumlṿc đqabji trưxajpơefqẃc!”. Nói xong, lão cũng chăllrc̉ng chào hỏi gì ba đqabjêumlṿ tưxajp̉ Thanh Vâvbzrn Mônyqkn mà cưxajṕ thêumlv́ đqabji thăllrc̉ng. Lý Tuâvbzrn nhìn theo bong Vâvbzrn Dịch Lam khuâvbzŕt dâvbzr̀n sau cánh cônyqk̉ng Sơefqwn Hà Đbneeumlṿn, trong lòng dâvbzrng lêumlvn cảm xúc phưxajṕc tạp, cả nét măllrc̣t cũng khônyqkng ngưxajp̀ng biêumlv́n đqabjônyqk̉i.

 

Lúc này, ba ngưxajpơefqẁi Tăllrcng Thưxajp Thưxajp hình nhưxajp đqabjã thưxajpơefqwng lưxajpơefqẉng xong, quay ngưxajpơefqẁi bưxajpơefqẃc trơefqw̉ lại. Tăllrcng Thưxajp Thưxajp mỉm cưxajpơefqẁi đqabji tơefqẃi nói: “Lý sưxajp huynh, ba ngưxajpơefqẁi chúng tônyqki đqabjã nghĩ kỹ rônyqk̀i, lâvbzr̀n này… ủa, Vâvbzrn sưxajp bá đqabjâvbzru?”.

 

Lý Tuâvbzrn tỏ vẻ áy náy nói: “Gia sưxajp có chuyêumlṿn bêumlvn mình, lại thâvbzŕy ba vị đqabjang thưxajpơefqwng lưxajpơefqẉng cho nêumlvn khônyqkng muônyqḱn làm phiêumlv̀n, đqabjã tưxajp̣ mình đqabji trưxajpơefqẃc rônyqk̀i. Quả thâvbzṛt có chônyqk̃ thâvbzŕt lêumlṽ, mong các vị rônyqḳng lưxajpơefqẉng bỏ quá!”.

llrcng Thưxajp Thưxajpnyqḳi vàng nói: “Đbneeâvbzru có, đqabjâvbzru có, là chúng tônyqki thâvbzŕt lêumlṽ mơefqẃi đqabjúng, vưxajp̀a rônyqk̀i nêumlv́u có gì khônyqkng đqabjúng, mong Lý sưxajp huynh thay chúng tônyqki thỉnh tônyqḳi vơefqẃi Vâvbzrn sưxajp bá. Ba chúng tônyqki chỉ là hàng tiêumlv̉u bônyqḱi khônyqkng biêumlv́t lêumlṽ sônyqḱ, khônyqkng biêumlv́t trơefqẁi cao đqabjâvbzŕt dày, lão nhâvbzrn gia ngưxajpơefqẁi khônyqkng trách là may lăllrćm rônyqk̀i”.

 

Thâvbzŕy Tăllrcng Thưxajp Thưxajp nói huyêumlvn thuyêumlvn tưxajp̀ng tràng, tưxajp̀ng tràng dài nhe lưxajpu thủy hành vâvbzrn, Lục Tuyêumlv́t Kỳ và Văllrcn Mâvbzr̃n đqabjêumlv̀u cảm thâvbzŕy ngưxajpơefqẉng ngùng, nhưxajpng họ Tăllrcng thì vâvbzr̃n thản nhiêumlvn nhưxajp khônyqkng, chăllrc̉ng hêumlv̀ biêumlv̉u lônyqḳ mônyqḳt chút ngại ngùng gì cả. Lý Tuâvbzrn mỉm cưxajpơefqẁi khẽ gâvbzṛt đqabjâvbzr̀u, khônyqkng nói thêumlvm gì, chỉ hỏi mônyqḳt câvbzru: “Vâvbzṛy kêumlv́t quả tưxajpơefqwng lưxajpơefqẉng của ba vị thêumlv́ nào?”.

 

llrcng Thưxajp Thưxajp cung tay nói: “Lâvbzr̀n này vâvbzr̃n phải phiêumlv̀n Lý sưxajp huynh vâvbzṛy”.

 

Trêumlvn gưxajpơefqwng măllrc̣t Lý Tuâvbzrn thoáng hiêumlṿn lêumlvn vẻ vui mưxajp̀ng, cúi ngưxajpơefqẁi hoàn lêumlṽ nói: “Đbneeâvbzru có, đqabjâvbzru có. Chúng ta vônyqḱn là ngưxajpơefqẁi cùng mônyqḳt nhà, theo lý câvbzr̀n phải giúp đqabjơefqw̃ lâvbzr̃n nhau”.

 

Nói đqabjoạn, ánh măllrc̉t của y lại liêumlv́c vêumlv̀ phía Lục Tuyêumlv́t Kỳ, sau đqabjso lâvbzṛp tưxajṕc thu hônyqk̀i, đqabjăllrc̀ng hăllrćng mâvbzŕy tiêumlv́ng rônyqk̀i nói tiêumlv́p: “Có đqabjumlv̀u Thâvbzṛp Vạn Đbneeại Sơefqwn là nơefqwi hung hiêumlv̉m vônyqk cùng, các vị tônyqḱt nhâvbzr̉t hãy có chuâvbzr̉n bị thfi hơefqwn. Đbneeêumlv̉ ta nói cho ba vị biêumlv́t nhưxajp̃ng đqabjumlv̀u câvbzr̀n chú ý…”

 

llrcng Thưxajp Thưxajpxajpơefqẁi cưxajpơefqẁi nói: “Làm phiêumlv̀n Lý sưxajp huynh rônyqk̀i!”. 

 

Nói đqabjoạn gã liêumlv̀n quay lại vâvbzr̃y tay gọi hai ngưxajpơefqẁi Lục Tuyêumlv́t Kỳ, Văllrcn Mâvbzr̃n: “Hai vị sưxajp tỷ, hai ngưxajpơefqẁi cũng đqabjêumlv́n đqabjâvbzry nghe đqabji!”.

 

Lục Tuyêumlv́t Kỳ khẽ chau mày, cơefqwnyqk̀ nhưxajp có gì khônyqkng nguyêumlṿn ý, nhưxajpng bị Văllrcn Mâvbzr̃n đqabjưxajṕng bêumlvn kéo tay, nêumlvn cũng đqabjành phải nhâvbzŕc châvbzrn bưxajpơefqẃc tơefqẃi.

 

Tiêumlv́ng rì râvbzr̀m vang lêumlvn trong Sơefqwn Hà Đbneeumlṿn…

 

* * * * * *

 

Thâvbzṛp Vạn Đbneeại Sơefqwn.

 

Quỷ Lêumlṿ và Kim Bình Nhi cuônyqḱi cùng cũng ra khỏi khu rưxajp̀ng đqabjen tônyqḱi này. Bêumlvn ngoài hăllrćc lăllrćm, ngày hônyqkm nay thơefqẁi tiêumlv́t của Thâvbzṛp Vạn Đbneeại Sơefqwn lại đqabjẹp hiêumlv́m thâvbzŕy, măllrc̣t trơefqẁi chiêumlv́u rọi nhưxajp̃ng tia sáng rưxajp̣c rơefqw̃ xuônyqḱng đqabjại đqabjịa, sưxajpơefqw̉i âvbzŕm thêumlv́ gian, chiêumlv́u xuônyqḱng nhưxajp̃ng tán câvbzry râvbzṛm rạp, chỉ có đqabjumlv̀u ánh năllrćng vâvbzr̃n khônyqkng thêumlv̉ chiêumlv́u xuyêumlvn qua đqabjưxajpơefqẉc khu rưxajp̀ng râvbzṛm rạp thâvbzr̀n bí sau lưxajpng họ mà thônyqki.

 

Kim Bình Nhi ngưxajp̉a măllrc̣t đqabjón nhâvbzṛn ánh năllrćng âvbzŕm áp, trong lòng cảm thâvbzŕy thoải mái phi thưxajpơefqẁng. măllrc̣c dù nàng đqabjã tơefqẃi đqabjâvbzry mônyqḳt lâvbzr̀n, nhưxajpng khi ra khỏi cánh rưxajp̀ng tônyqḱi om âvbzŕy, nàng vâvbzr̃n có cảm giác nhưxajpxajp̀a trút đqabjưxajpơefqẉc mônyqḳt gánh năllrc̣ng trong lòng. Đbneeích thưxajp̣c nêumlv́u nhưxajpvbzŕy ngày liêumlv̀n đqabjêumlv̀u chỉ ơefqw̉ trong mônyqḳt nơefqwi đqabjâvbzr̀y nhưxajp̃ng răllrćn rêumlv́t đqabjônyqḳc xà, mưxajpa gió dâvbzr̀m dêumlv̀ thì ai cũng khônyqkng cảm thâvbzŕy thoải mái đqabjưxajpơefqẉc.

 

umlvn ngoài khu rưxajp̀ng, ngay cả khônyqkng khí cũng trơefqw̉ nêumlvn ônyqkn hòa âvbzŕm áp hơefqwn râvbzŕt nhiêumlv̀u. Kim Bình Nhi hít sâvbzru mônyqḳt hơefqwi, quay sang nhìn Quỷ Lêumlṿ, thâvbzŕy trêumlvn nét lạnh lùng vônyqk vị của hăllrćn cũng thoáng hiêumlṿn ra vẻ thoải mái nhưxajpxajp̀a trút đqabjưxajpơefqẉc gánh năllrc̣ng.

 

Quỷ Lêumlṿ châvbzṛm rãi dưxajp̀ng lại, ngâvbzr̉ng đqabjâvbzr̀u lêumlvn nhìn ra phía xa xa. Trong mônyqḳt ngày thơefqẁi tiêumlv́t đqabjẹp nhưxajpnyqkm nay, tâvbzr̀m nhìn đqabjưxajpơefqẉc mơefqw̉ rônyqḳng, phía xa xa cơefqwnyqk̀ nhưxajpvbzr̃n là nhưxajp̃ng răllrc̣ng núi liêumlvn tiêumlv́p kéo dài liêumlvn miêumlvn bâvbzŕt tâvbzṛn.

 

Quỷ Lêumlṿ hơefqwi biêumlv́n săllrćc, Kim Bình Nhi thâvbzŕy thêumlv́ liêumlv̀n bưxajpơefqẃc lại bêumlvn cạnh, mỉm cưxajpơefqẁi hỏi: “Thêumlv́ nào, khônyqkng  ngơefqẁ Nam Cưxajpơefqwng ác đqabjịa lại rônyqḳng lơefqẃn vâvbzṛy phải khônyqkng? Lúc ta lâvbzr̀n đqabjâvbzr̀u tơefqẃi đqabjâvbzry, cũng kinh hãi nhưxajp ngưxajpơefqwi vâvbzṛy đqabjó”.

 

Quỷ Lêumlṿ vâvbzr̃n nhìn vêumlv̀ phía xa xăllrcm, đqabjumlv̀m nhiêumlvn nói: “Sâvbzrn Ma Cônyqk̉ Đbneeônyqḳng đqabjó có còn xa đqabjâvbzry khônyqkng?”.

 

Kim Bình Nhi nhoẻn miêumlṿng cưxajpơefqẁi tưxajpơefqwi, bưxajpơefqẃc lêumlvn hai bưxajpơefqẃc, ngưxajpơefqẃc măllrćt nhìn vêumlv̀ phía răllrc̣ng núi trưxajpơefqẃc măllrc̣t mônyqḳt hônyqk̀i, sau đqabjó đqabjưxajpa tay lêumlvn chỉ vào mônyqḳt ngọn núi hình dáng quái dị nói: “Nhìn thâvbzŕy ngọn núi màu đqabjen kia khônyqkng? Chúng ta vưxajpơefqẉt qua ngọn núi âvbzŕy là đqabjêumlv́n. Sâvbzrn Ma Cônyqk̉ Đbneeônyqḳng ơefqw̉ ngay dưxajpơefqẃc châvbzrn núi”.

 

Quỷ Lêumlṿ đqabjônyqki măllrćt nhìn theo tay nàng, quả nhiêumlvn nhìn thâvbzŕy mônyqḳt ngọn núi hình dáng thâvbzṛp phâvbzr̀n quái dị. Nơefqwi đqabjó dưxajpơefqẁng nhưxajp chăllrc̉ng hêumlv̀ có mônyqḳt chút ánh dưxajpơefqwng quang, ngưxajpơefqẉc lại, thủy chung đqabjêumlv̀u bị mônyqḳt tâvbzr̀ng sưxajpơefqwng vụ màu đqabjen bao trùm, thâvbzr̀n bí vônyqk song.

 

Quỷ Lêumlṿ khẽ gâvbzṛt đqabjâvbzr̀u nói: “Vâvbzṛy chúng ta đqabji thônyqki!”.

Nói đqabjoạn hăllrćn câvbzŕt bưxajpơefqẃc đqabji luônyqkn. Kim Bình Nhi khônyqkng ngơefqẁ lại khônyqkng có phản ưxajṕng, vâvbzr̃n đqabjưxajṕng nguyêumlvn chônyqk̃ đqabjó.

 

Quỷ Lêumlṿ đqabji đqabjưxajpơefqẉc mâvbzŕy bưxajpơefqẃc, cảm thâvbzŕy Kim Bình Nhi khônyqkng đqabji theo, thì ngạc nhiêumlvn quay đqabjâvbzr̀u lại hỏi: “Có chuyêumlṿn gì?”.

 

Kim Bình Nhi lưxajp̀ măllrćt nhìn hăllrćn mônyqḳt cái, nhưxajpng dù thâvbzr̀n tình có cônyqk̉ quái mônyqḳt chút, dáng vẻ của nàng trong ánh sáng rưxajp̣c rơefqw̃ của vâvbzr̀ng thái dưxajpơefqwng vâvbzr̃n hêumlv́t sưxajṕc xinh đqabjẹp yêumlvu kiêumlv̀u: “Ngưxajpơefqwi tưxajp̣ nhiêumlvn là nhâvbzrn vâvbzṛt lơefqẉi hại rônyqk̀i, chỉ đqabjáng tiêumlv́c trưxajpơefqẃc măllrc̣t ngưxajpơefqwi lại là mônyqḳt nưxajp̃ tưxajp̉ yêumlv́u nhưxajpơefqẉc, hiêumlṿn giơefqẁ ngưxajpơefqẁi ta khônyqkng đqabji nônyqk̉i nưxajp̃a rônyqk̀i”.

 

Quỷ Lêumlṿ thản nhiêumlvn nói: “Thiêumlvn hạ nưxajp̃ tưxajp̉ này có đqabjêumlv́m đqabji đqabjêumlv́m lại mâvbzŕy lâvbzr̀n cũng khônyqkng đqabjêumlv́n lưxajpơefqẉt cônyqkxajpơefqwng làm nưxajp̃ tưxajp̉ yêumlv́u nhưxajpơefqẉc cái gì đqabjó”.

Kim Bình Nhi cưxajpơefqẁi tưxajpơefqwi nhưxajp hoa, chăllrc̉ng hêumlv̀ lônyqḳ vẻ tưxajṕc giâvbzṛn, tìm mônyqḳt tảng đqabjá khônyqk sạch sẽ gâvbzr̀n đqabjó rônyqk̀i ngônyqk̀i xuônyqḱng.

 

Quỷ Lêumlṿ dù khônyqkng tin Kim Bình Nhi nói thâvbzṛt, song nghĩ lại mâvbzŕy ngày nay ơefqw̉ trong khu rưxajp̀ng thâvbzr̀n bí kia, hai ngưxajpơefqẁi đqabjích thưxajp̣c chưxajpa tưxajp̀ng đqabjưxajpơefqẉc nghỉ ngơefqwi tưxajp̉ têumlv́, nêumlvn cũng khônyqkng kiêumlvn quyêumlv́t lêumlvn đqabjưxajpơefqẁng, mà bưxajpơefqẃc tơefqẃi ngônyqk̀i xuônyqḱng mônyqḳt tảng đqabjá khác khônyqkng xa Kim Bình Nhi.

 

Con khỉ Tiêumlv̉u Hônyqki vâvbzr̃n ngônyqk̀i trêumlvn vai hăllrćn đqabjônyqḳt nhiêumlvn kêumlvu lêumlvn hai tiêumlv́ng “khẹt khẹt!”, cơefqwnyqk̀ nhưxajp bị ai làm giâvbzṛt mình vâvbzṛy, nó nhảy tưxajp̀ trêumlvn vai Quỷ Lêumlṿ xuônyqḱng đqabjâvbzŕt, nhìn quanh bônyqḱn bêumlv̀, ba con măllrćt cưxajṕ nhâvbzŕp nháy khônyqkng ngưxajp̀ng, sau đqabjó vâvbzr̃y đqabjnyqki mônyqḳt cái, tung mình chạy vao ftrong bụi cỏ, trong nháy măllrćt đqabjã khônyqkng thâvbzŕy đqabjâvbzru nưxajp̃a.

 

Kim Bình Nhi nhìn theo bóng con khỉ, mỉm cưxajpơefqẁi nói: “Nơefqwi này hung hiêumlv̉m vạn phâvbzr̀n, con khỉ của ngưxajpơefqwi chạy lung tung, khônyqkng sơefqẉ có chuyêumlṿn hay sao?”.

 

Quỷ Lêumlṿ lăllrćc đqabjâvbzr̀u nói: “Khônyqkng viêumlṿc gì, cho dù hai chúng ta có chuyêumlṿn thì tiêumlv̉u tưxajp̉ âvbzŕy cũng vâvbzr̃n khỏe  nhưxajp thưxajpơefqẁng”.

 

Kim Bình Nhi bâvbzṛt cưxajpơefqẁi khúc khích, che miêumlṿng nói: “Cái gì mà tiêumlv̉u tưxajp̉ chưxajṕ, rõ ràng chỉ là mônyqḳt con khỉ thônyqki mà?”.

 

Quỷ Lêumlṿ đqabjưxajpa măllrćt nhìn dung nhan nhưxajp ngọc của Kim Bình Nhi, khóe miêumlṿng lônyqḳ ra mônyqḳt nụ cưxajpơefqẁi, tiêumlv́p đqabjó ánh măllrćt dịch dâvbzr̀n vêumlv̀ phía Tiêumlv̉u Hônyqki vưxajp̀a chạy đqabji, châvbzṛm rãi nói: “Trong lòng ta, nó còn tônyqḱt hơefqwn vônyqknyqḱ ngưxajpơefqẁi khác”.

Kim Bình Nhi nhìn gưxajpơefqwng măllrc̣t hơefqwi tái đqabji của Quỷ Lêumlṿ, nụ cưxajpơefqẁi trêumlvn măllrc̣t nàng cũng dâvbzr̀n dâvbzr̀n biêumlv́n mâvbzŕt. Quỷ Lêumlṿ hơefqwi chau mày, săllrćc măllrc̣t chơefqẉt trâvbzr̀m xuônyqḱng.

 

Hay là, hăllrćn đqabjônyqḳt nhiêumlvn phát hiêumlṿn ra mình đqabjã nói gì đqabjó khônyqkng đqabjúng trưxajpơefqẃc măllrc̣t nưxajp̃ tưxajp̉ xinh đqabjẹp này?

 

Kim Bình Nhi trưxajpơefqẃc giơefqẁ đqabjêumlv̀u là mônyqḳt nưxajp̃ tưxajp̉ thônyqkng minh và tuyêumlṿt đqabjônyqḱi khônyqkng phải hạng thục nưxajp̃ an phâvbzṛn thủ thưxajpơefqẁng, vâvbzṛy mà giơefqẁ đqabjâvbzry nàng lại lăllrc̣ng lẽ nhìn Quỷ Lêumlṿ, ánh măllrćt ônyqkn nhu mà hòa dịu, âvbzŕm áp. Có đqabjumlv̀u, trong măllrćt nàng, săllrćc măllrc̣t của Quỷ Lêumlṿ càng lúc càng khó coi.

 

Hai hàng lônyqkng mày của Quỷ Lêumlṿ càng lúc càng nhíu chăllrc̣t, Kim Bình Nhi đqabjônyqḳt nhiêumlvn hỏi: “Ngưxajpơefqwi sao vâvbzry?”.

 

Quỷ Lêumlṿ ngâvbzr̉n ngưxajpơefqẁi: “Chuyêumlṿn gì?”.

 

Kim Bình Nhi nhìn y, nét măllrc̣t nhưxajp muônyqḱn cưxajpơefqẁi mà khônyqkng cưxajpơefqẁi, nhẹ giọng nói: “Ngưxajpơefqwi dưxajpơefqẁng nhưxajp khônyqkng đqabjưxajpơefqẉc thoải mái?”.

 

Quỷ Lêumlṿ ho khan mônyqḳt tiêumlv́ng: “Khônyqkng có!”.

 

Kim Bình Nhi cơefqwnyqk̀ nhưxajp khônyqkng nghe thâvbzŕy hăllrćn trả lơefqẁi vâvbzṛy, tiêumlv́p tục nói: “Có phải là trưxajpơefqẃc măllrc̣t mônyqḳt nưxajp̃ tưxajp̉ nhưxajp ta, ngưxajpơefqwi lại đqabjônyqḳt nhiêumlvn nói ra nhưxajp̃ng đqabjumlv̀u thâvbzr̀m kín trong lòng, chuyêumlṿn này khiêumlv́n ngưxajpơefqwi lúng túng đqabjúng khônyqkng?”.

 

xajpơefqwng măllrc̣t Quỷ Lêumlṿ dưxajpơefqẁng nhưxajp phủ mônyqḳt lơefqẃp sưxajpơefqwng lạnh, nhưxajpng hăllrćn chưxajpa kịp nói gì thì Kim Bình Nhi đqabjã cưxajpơefqẃp lơefqẁi nói tiêumlv́p: “Mưxajpơefqẁi năllrcm nay, đqabjăllrc̣c biêumlṿt là sau khi Bích Dao có chuyêumlṿn, ngưxajpơefqwi chưxajpa tưxajp̀ng ơefqw̉ vơefqẃi mônyqḳt nưxajp̃ tưxajp̉ nào khác lâvbzru nhưxajpvbzṛy phải khônyqkng? Có phải trong mâvbzŕy ngày ơefqw̉ vơefqẃi nhau, đqabjịch ý của ngưxajpơefqwi vơefqẃi ta ngày càng ít đqabji, trong lúc vônyqk ý ngưxajpơefqwi lại nói ra nhưxajp̃ng lơefqẁi trong lòng, nêumlvn nhâvbzŕt thơefqẁi cảm thâvbzŕy có lônyqk̃i vơefqẃi nàng hay chăllrcng?”.

 

Quỷ Lêumlṿ nhìn thăllrc̉ng vào Kim Bình Nhi, ánh măllrćt lạnh lùng nhưxajpllrcng tuyêumlv́t: “Cônyqk nói vâvbzṛy là có ý gì? Còn nưxajp̃a, tại sao lại nhăllrćc đqabjêumlv́n Bích Dao?”.

 

Quỷ Lêumlṿ đqabjưxajṕng vụt dâvbzṛy, tưxajṕc giâvbzṛn nói: “Ta sơefqẉ cái gì? Nêumlv́u còn nói bưxajp̀a ta sẽ khônyqkng khách khí nưxajp̃a đqabjâvbzru…”.

“Ngưxajpơefqwi sơefqẉ mình sẽ quêumlvn Bích Dao!” Kim Bình Nhi đqabjônyqḳt nhiêumlvn cao giọng nói nhưxajp chém đqabjinh chăllrc̣t săllrćt.

 

Quỷ Lêumlṿ sưxajp̃ng ngưxajpơefqẁi, khônyqkng thônyqḱt lêumlvn đqabjưxajpơefqẉc tiêumlv́ng nào, giônyqḱng nhưxajp bị ai đqabjó đqabjánh trúng chônyqk̃ yêumlv́u hại vâvbzṛy. Kim Bình Nhi cũng đqabjônyqḳt nhiêumlvn trâvbzr̀m măllrc̣c, khônyqkng gian xung quanh hai ngưxajpơefqẁi bao trùm trong mônyqḳt sưxajp̣ yêumlvn tĩnh đqabjáng sơefqẉ. Khônyqkng có bâvbzŕt cưxajṕ mônyqḳt âvbzrm thanh nào cang lêumlvn.

 

Lúc này, bâvbzr̀u trơefqẁi xanh thăllrcm thăllrc̉m, mônyqḳt cơefqwn gió tưxajp̀ răllrc̣ng núi xa xa thônyqk̉i tơefqẃi làm câvbzry cỏ phát ra tiêumlv́ng đqabjônyqḳng rì rào.

 

Trơefqẁi đqabjã vêumlv̀ chiêumlv̀u.

 

Gió thônyqk̉i tơefqẃi làm mái tóc hai ngưxajpơefqẁi bay phâvbzŕt phơefqẃi.

 

Hai ngưxajpơefqẁi đqabjưxajṕng im lăllrc̣ng nhìn nhau, khônyqkng nói mônyqḳt lơefqẁi.

 

Kim Bình Nhi nhìn thăllrc̉ng vào nam nưxajp̃ trưxajpơefqẃc măllrc̣t mình, hai măllrćt khônyqkng ngưxajp̀ng chơefqẃp chơefqẃp, nhưxajp đqabjang thưxajpơefqwng hại, lại nhưxajp đqabjang chêumlv́ nhạo y.

 

nyqk̀i lâvbzru sau nàng mơefqẃi đqabjưxajpa tay lêumlvn vuônyqḱt vuônyqḱt mâvbzŕy sơefqẉi tóc lòa xòa trưxajpơefqẃc trán, thanh âvbzrm cũng ônyqkn hòa đqabji đqabjônyqki chút: “Vì chuyêumlṿn năllrcm âvbzŕy mà đqabjêumlv́n nay cả bản thâvbzrn mình ngưxajpơefqwi cũng khônyqkng dám tin nưxajp̃a, có phải vì sơefqẉ trong lúc vônyqk ý sẽ quêumlvn đqabji nàng ta hay khônyqkng?”.

 

Nụ cưxajpơefqẁi của nàng ảm đqabjạm nhưxajpefqwn gió lưxajpơefqẃt qua trêumlvn câvbzry cỏ lá hoa: “Kêumlv̀m nén bản thâvbzrn, khônyqkng ngưxajp̀ng nhăllrćc nhơefqw̉ mình khônyqkng đqabjưxajpơefqẉc quêumlvn mônyqḳt ngưxajpơefqẁi, thiêumlvn hạ này có ai hiêumlv̉u đqabjưxajpơefqẉc đqabjại tưxajpơefqẃng Quý Lêumlṿ của Quý Vưxajpơefqwng Tônyqkng mà ai ai cũng khiêumlv́p sơefqẉ lại là mônyqḳt kẻ đqabjáng thưxajpơefqwng nhưxajpvbzṛy chưxajṕ?”.

 

llrćc măllrc̣t Quỷ Lêumlṿ biêumlv́n đqabjônyqk̉i khônyqkng ngưxajp̀ng, lúc xanh lúc trăllrćng. Đbneeônyqḳt nhiêumlvn hăllrćn ngưxajp̉a măllrc̣t hít sâvbzru mônyqḳt hơefqwi, sau đqabjó lại châvbzṛm rãi thơefqw̉ ra. Sau đqabjó, nét măllrc̣t hăllrćn cũng dâvbzr̀n dâvbzr̀n trơefqw̉ lại bình thưxajpơefqẁng, khônyqkng còn thâvbzŕy mônyqḳt chút bi thưxajpơefqwng hay vui vẻ gì nưxajp̃a, chỉ là mônyqḳt gưxajpơefqwng măllrc̣t lạnh lùng nhưxajpnyqk̃ đqabjá.

 

“Cônyqkxajpơefqwng là gì mà nói ta nhưxajpvbzṛy? Tại sao khônyqkng thưxajp̉ nghĩ vêumlv̀ bản thâvbzrn mình đqabji?”.

 

llrćn châvbzṛm rãi nói, trong măllrćt thoáng hiêumlṿn vẻ châvbzrm biêumlv́m, cơefqwnyqk̀ nhưxajp đqabjã quêumlvn hêumlv́t chuyêumlṿn mình vưxajp̀a thâvbzŕt thái vưxajp̀a rônyqk̀i.

 

Kim Bình Nhi mỉm cưxajpơefqẁi nói: “Ta? Ta chăllrc̉ng là gì cả, chỉ bâvbzŕt quá là mônyqḳt nưxajp̃ nhâvbzrn đqabjang đqabji vơefqẃi ngưxajpơefqwi mà thônyqki”.

 

Quỷ Lêumlṿ khônyqkng thèm lý đqabjêumlv́n ý châvbzrm chọc trong lơefqẁi nói của nàng, quay đqabjâvbzr̀u đqabji chônyqk̃ khác. Lúc này bụi cỏ đqabjônyqḳt nhiêumlvn xao đqabjônyqḳng, Tiêumlv̉u Hônyqki tưxajp̀ trong đqabjó nhảy vụt ra, nhâvbzŕp nhônyqk jai cái đqabjã nhảy đqabjêumlv́n bêumlvn cạnh Quỷ Lêumlṿ. Nhìn kỹ lại chỉ thâvbzŕy trêumlvn tay con khỉ đqabjã có thêumlvm mâvbzŕy thưxajṕ quả rưxajp̀ng, trong mônyqk̀m vâvbzr̃n còn đqabjang nhônyqk̀m nhoàm khônyqkng ngưxajp̀ng, chăllrc̉ng trách mà vưxajp̀a rônyqk̀i khônyqkng nghe thâvbzŕy tiêumlv́ng “khọt khẹt” quen thuônyqḳc của nó.

 

Quỷ Lêumlṿ bêumlv́ con khỉ lêumlvn, xòa tay ra. Tiêumlv̉u Hônyqki khọt khẹt cưxajpơefqẁi, đqabjăllrc̣t thưxajṕ quả rưxajp̀ng vưxajp̀a hái đqabjưxajpơefqẉc lêumlvn tay Quỷ Lêumlṿ. Chỉ thâvbzŕy thưxajṕ quả âvbzŕy đqabjỏ nhưxajp son, trônyqkng đqabjáng yêumlvu vônyqk cùng, tuy răllrc̀ng khônyqkng lơefqẃn lăllrćm, nhưxajpng trônyqkng râvbzŕt mâvbzṛp và mâvbzr̉y.

 

Quỷ lêumlṿ câvbzr̀m mônyqḳt trái lêumlvn cho vào miêumlṿng, nhai nhai vài cái, cảm thâvbzŕy mùi vị hơefqwi chát, nhưxajpng càng nhai thì nưxajpơefqẃc càng nhiêumlv̀u, vưxajp̀a ngọt vưxajp̀a thơefqwm, đqabjúng là giai phâvbzr̉m hiêumlv́m có.

 

llrćn khẽ gâvbzṛt đqabjâvbzr̀u, rônyqk̀i chia ra làm mâvbzŕy phâvbzr̀n, liêumlv́c măllrćt nhìn Kim Bình Nhi, chìa tay ra nói: “Tiêumlv̉u Hônyqki trơefqẁi sinh đqabjã có khả năllrcng phâvbzrn biêumlṿt châvbzŕt đqabjônyqḳc, nhưxajp̃ng thưxajṕ quả nó hái vêumlv̀ đqabjêumlv̀u có thêumlv̉ ăllrcn đqabjưxajpơefqẉc”.

 

Kim Bình Nhi khônyqkng tiêumlv́p lâvbzŕy ngay, mà đqabjảo măllrćt nhìn mâvbzŕy trái câvbzry trêumlvn tay Quỷ Lêumlṿ, mỉm cưxajpơefqẁi nói: “Ngưxajpơefqwi chia thêumlv́ này trong lòng khônyqkng cảm thâvbzŕy gì sao?”

 

Quỷ Lêumlṿ chau mày, hưxajp̀ nhẹ mônyqḳt tiêumlv́ng, bàn tay năllrćm lại, châvbzṛm rãi rút vêumlv̀.

 

Khônyqkng ngơefqẁ Kim Bình Nhi lại đqabjônyqḳt nhiêumlvn vưxajpơefqwn tay ra, chônyqḳp lâvbzŕy tay hăllrćn, mỉm cưxajpơefqẁi nói: “Ta muônyqḱn, ta muônyqḱn…”.

 

Quỷ Lêumlṿ thoáng biêumlv́n săllrćc, liêumlv́c nhìn Kim Bình Nhi rônyqk̀i châvbzṛm rãi mơefqw̉ tay ra, đqabjêumlv̉ lônyqḳ mâvbzŕy trái câvbzry màu đqabjỏ.

 

Lúc này ánh măllrćt của Kim Bình Nhi đqabjônyqḳt nhiêumlvn trơefqw̉ nêumlvn ônyqkn nhu hòa dịu, dạt dào nhưxajp sóng nưxajpơefqẃc, nàng nhón mâvbzŕy ngón tay mêumlv̀m mại trăllrćng muônyqḱt nhăllrc̣t tưxajp̀ng quả mônyqḳt trong tay Quỷ Lêumlṿ lêumlvn.

Nhưxajp̃ng móng tay nhỏ nhăllrćn vônyqk ý cạ lêumlvn làn da tay thônyqk ráp của Quỷ Lêumlṿ, trong sưxajp̣ âvbzŕm áp lại mang theo mâvbzŕy phâvbzr̀n lạnh lõe.

 

Nàng ngưxajpng thị nhìn vào nam tưxajp̉ trưxajpơefqẃc măllrćt này, châvbzṛm rãi buônyqkng tay, đqabjưxajpa mônyqḳt quả lêumlvn miêumlṿng nhai, đqabjoạn mỉm cưxajpơefqẁi nói: “Ngon lăllrćm!”.

 

Nụ cưxajpơefqẁi của nàng, rưxajp̣c rơefqw̃ tưxajp̣a mônyqḳt đqabjóa hoa kiêumlv̀u diêumlṽm dưxajpơefqẃi ánh măllrc̣t trơefqẁi, hâvbzŕp dâvbzr̃n vônyqk cùng.

 

Quỷ Lêumlṿ nhìn nàng khônyqkng nói mônyqḳt lơefqẁi.

 

Kim Bình Nhi càng cưxajpơefqẁi càng rưxajp̣c rơefqw̃: “Sao vâvbzṛy, chăllrc̉ng nói câvbzru gì, giônyqḱng mônyqḳt têumlvn ngônyqḱc vâvbzṛy…”.

 

Quỷ Lêumlṿ nhìn Kim Bình Nhi đqabjang che miêumlṿng cưxajpơefqẁi, trêumlvn măllrc̣t khônyqkng lônyqḳ chút biêumlv̉u tình gì. Hônyqk̀i lâvbzru sau, đqabjônyqḳt nhiêumlvn hăllrćn lêumlvn tiêumlv́ng nói: “Tưxajp̉ Mang Nhâvbzṛn là pháp khí hung tà chí âvbzrm trong thiêumlvn hạ, cônyqkxajpơefqwng có thêumlv̉ luyêumlṿn đqabjêumlv́n mưxajṕc Nạp Ânyqkm Quy Nguyêumlvn, hòa nhâvbzṛp vơefqẃi khí mạch bản thâvbzrn thành mônyqḳt thêumlv̉, quả đqabjúng là tài giỏi!”.

 

“Ôshnè?”.

 

vbzŕy trái câvbzry trêumlvn tay Kim Bình Nhi lâvbzṛp tưxajṕc vơefqw̃ nát, nưxajpơefqẃc quả băllrćn ra tung tóe lâvbzṛp tưxajṕc bị đqabjônyqkng cưxajṕng thành băllrcng, rơefqwi xuônyqḱng đqabjâvbzŕt.

 

llrćc măllrc̣t ônyqkn hòa cưxajpơefqẁi tưxajpơefqwi rạng rơefqw̃ của nàng lâvbzṛp tưxajṕc biêumlv́n mâvbzŕt, thay vào đqabjó là ánh măllrćt săllrćc bén nhưxajp dao, nhìn chăllrc̀m chăllrc̀m vào Quỷ Lêumlṿ.

 

Quỷ Lêumlṿ dưxajpơefqẁng nhưxajp chăllrc̉ng hêumlv̀ cảm giác, chỉ thản nhiêumlvn nói tiêumlv́p: “Chỉ là tuy cônyqkxajpơefqwng là thuâvbzr̀n âvbzrm chi thêumlv̉, tưxajpơefqwng thônyqkng vơefqẃi linh tính của Tưxajp̉ Mang Nhâvbzṛn, nhưxajpng khí âvbzrm hàn quá thịnh, cônyqk âvbzrm bâvbzŕt trưxajpơefqẁng, cônyqkxajpơefqwng lại cônyqḱ cưxajpơefqw̃ng ép tu hành, đqabjêumlv̉ âvbzrm khí nhâvbzṛp thêumlv̉, kinh mạch khí huyêumlv́t vì vâvbzṛy mà bị thọ thưxajpơefqwng. Uy lưxajp̣c của pháp bảo tưxajp̣ nhiêumlvn đqabjưxajpơefqẉc tăllrcng cao, song nêumlv́u cônyqkxajpơefqwng muônyqḱn tu luyêumlṿn thêumlvm mônyqḳt tâvbzr̀ng nưxajp̃a, tiêumlv́n thêumlvm mônyqḳt bưxajpơefqẃc nưxajp̃a, chỉ e khó lại càng thêumlvm khó!”.

 

Nói xong, hăllrćn khônyqkng đqabjêumlv̉ ý đqabjêumlv́n gưxajpơefqwng măllrc̣t cưxajp̣c kỳ khó coi của Kim Bình Nhi nưxajp̃a, quay ngưxajpơefqẁi bưxajpơefqẃc đqabji, cùng lúc vâvbzr̃y tay ra hiêumlṿu mônyqḳt cái. Con khỉ Tiêumlv̉u Hônyqki đqabjang đqabjưxajṕng ăllrcn hoa quả liêumlv̀n nhảy vọt lêumlvn vai hăllrćn. mônyqḳt ngưxajpơefqẁi mônyqḳt khỉ đqabji thăllrc̉ng vêumlv̀ phía dãy núi đqabjen.

 

Chỉ còn lại Kim Bình Nhi vâvbzr̃n đqabjưxajṕng yêumlvn chônyqk̃ cũ, nhìn theo bóng Quỷ Lêumlṿ đqabji xa dâvbzr̀n. nàng châvbzṛm rãi đqabjưxajpa tay lêumlvn, dưxajpơefqẃi ánh măllrc̣t trơefqẁi, bàn tay xinh đqabjẹp nhỏ nhăllrćn trăllrćng muônyqḱt nhưxajp ngọc thạch, chỉ là ơefqw̉ nơefqwi sâvbzru thăllrc̉m nhâvbzŕt, tuy răllrc̀ng khônyqkng rõ lăllrćm, nhưxajpng vâvbzr̃n có thêumlv̉ nhìn thâvbzŕy nhưxajp̃ng đqabjưxajpơefqẁng nhỏ màu xanh khônyqkng tưxajp̣ nhiêumlvn lăllrćm giônyqḱng nhưxajp nhưxajp̃ng huyêumlv́t quản nhỏ ly ti phâvbzrn bônyqḱ dày đqabjăllrc̣c trêumlvn tay nàng vâvbzṛy.

 

Kim Bình Nhi lăllrc̣ng lẽ trâvbzr̀m ngâvbzrm, đqabjônyqḳt nhiêumlvn hưxajp̀ lạnh mônyqḳt tiêumlv́ng, khônyqkng nói tiêumlv́ng nào, câvbzŕt bưxajpơefqẃc đqabji theo Quỷ Lêumlṿ. Nhưxajp̃ng trái câvbzry đqabjã bị nàng biêumlv́n thành băllrcng mơefqẃi nãy, vơefqw̃ vụn ra tưxajp̀ng mảnh nhỏ dưxajpơefqẃi gót châvbzrn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.