Tru Tiên

Chương 158 : Dạ Thám

    trước sau   
   

chjíc y nhâgdnqn đwjldưdcwóng ơmhds̉ tại cưdcwỏa chính thị là nhâgdnqn vâgdnq̣t thâgdnq̀n bí khó lưdcwoơmhds̀ng trong Quỷ Vưdcwoơmhdsng Tôwtmvng - Quỷ Tiêgngnn Sinh. Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn sau khi bị Quỷ Lêgngṇ thu phục có ơmhds̉ tại Quỷ Vưdcwoơmhdsng Tôwtmvng môwtmṿt thơmhds̀i gian, vì vâgdnq̣y cũng đwjldã khôwtmvng ít lâgdnq̀n nhìn thâgdnq́y Quỷ Tiêgngnn Sinh. Măchjịc dù bản lãnh Quỷ Tiêgngnn Sinh cao thâgdnqm thêgngń nào hăchjín cũng khôwtmvng biêgngńt nhiêgngǹu, nhưdcwong cũng minh bạch răchjìng thâgdnqn phâgdnq̣n của ngưdcwoơmhds̀i này khôwtmvng hêgngǹ nhỏ, tuyêgngṇt khôwtmvng phải là ngưdcwoơmhds̀i mình có thêgngn̉ đwjldăchjịt ngang hàng đwjldưdcwoơmhdṣc.

 

Lúc này đwjldôwtmṿt nhiêgngnn chưdcwóng kiêgngńn ngưdcwoơmhds̀i đwjldó ơmhds̉ chôwtmṽ này, bảo sao mà Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn khôwtmvng giâgdnq̣t mình cho đwjldưdcwoơmhdṣc. Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn và Tiêgngn̉u Hoàn khôwtmvng hêgngǹ biêgngńt thâgdnqn phâgdnq̣n của hăchjíc y nhâgdnqn thâgdnq̀n bí kia là thêgngń nào, nhưdcwong thâgdnq́y săchjíc măchjịt Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn âgdnq̉n hiêgngṇn vẻ sơmhdṣ hãi, cũng biêgngńt ngưdcwoơmhds̀i này chỉ sơmhdṣ khôwtmvng có ý gì tôwtmv́t đwjldẹp, khôwtmvng kiêgngǹm đwjldưdcwoơmhdṣc, trong lòng cũng thâgdnq́y khâgdnq̉n trưdcwoơmhdsng.

 

Dáng vẻ Quỷ Tiêgngnn Sinh đwjldang râgdnq́t thảnh thơmhdsi nhẹ nhàng, nhưdcwo khôwtmvng hêgngǹ cho răchjìng ơmhds̉ cái chôwtmṽ tôwtmv́i tăchjim văchjíng vẻ này lại có ngưdcwoơmhds̀i, hơmhdsn nưdcwõa trong sôwtmv́ họ lại có ngưdcwoơmhds̀i nhâgdnq̣n biêgngńt ra mình, tưdcwọ thâgdnqn khôwtmvng kiêgngǹm đwjldưdcwoơmhdṣc giâgdnq̣t mình môwtmṿt cáí. Sau đwjldó môwtmṿt lúc lão nhìn rõ ba ngưdcwoơmhds̀i trong phòng, rôwtmv̀i cuôwtmv́i cùng cũng thâgdnq́y Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn, Quỷ Tiêgngnn Sinh liêgngǹn bình tĩnh lại  ngay. Mục quang của lão liêgngńc măchjịt Dã Câgdnq̉u môwtmṿt cái, rôwtmv̀i sau đwjldó đwjldảo sang Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn cùng Tiêgngn̉u Hoàn, cuôwtmv́i cùng lại quay lại măchjịt Dã Câgdnq̉u, câgdnq́t giọng bình tĩnh hỏi: “Ngưdcwoơmhdsi là Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn?”.




 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn đwjldã tưdcwòng nhìn thâgdnq́y Quỷ Tiêgngnn Sinh môwtmṿt vài lâgdnq̀n ơmhds̉ Quỷ Vưdcwoơmhdsng Tôwtmvng, nhưdcwong đwjldêgngǹu là đwjldưdcwóng phía sau Quỷ Lêgngṇ tưdcwò xa quan sát thâgdnqn ảnh đwjlden tuyêgngǹn thâgdnq̀n bí của lão. Viêgngṇc nhìn thâgdnq́y Quỷ Tiêgngnn Sinh ơmhds̉ ngay trưdcwoơmhdśc măchjịt, hôwtmvm nay kêgngn̉ là lâgdnq̀n đwjldâgdnq̀u. Nghe câgdnqu hỏi của Quỷ Tiêgngnn Sinh, thâgdnq́y lão hiêgngn̉n nhiêgngnn đwjldã nhâgdnq̣n ra mình, hăchjín khôwtmvng ngơmhds̀ trong lòng khôwtmvng kiêgngǹm chêgngń đwjldưdcwoơmhdṣc sơmhdṣ hãi, âgdnq́p úng gâgdnq̣t đwjldâgdnq̀u đwjldáp: “Phải”.

 

Quỷ Tiêgngnn Sinh châgdnq̀m châgdnq̣m nói: “Ngưdcwoơmhdsi chăchjỉng phải luôwtmvn ơmhds̉ cạnh Quỷ Lêgngṇ côwtmvng tưdcwỏ hay sao, sao tưdcwọ nhiêgngnn lại đwjldêgngńn nhưdcwõng chôwtmṽ này, còn nưdcwõa, hai kẻ kia là nhưdcwõng nhâgdnqn vâgdnq̣t nào?”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn trong lòng cũng muôwtmv́n văchjịn lại – sao lão đwjldêgngńn nơmhdsi này thì đwjldưdcwoơmhdṣc mà ta thì lại khôwtmvng đwjldưdcwoơmhdṣc. Lơmhds̀i nói đwjldó đwjldã ra đwjldêgngńn miêgngṇng nhưdcwong cuôwtmv́i cùng lại khôwtmvng dám thôwtmv́t ra, chỉ khẽ đwjldáp: “Ta, ta và Quỷ Lêgngṇ bị phâgdnqn tán, chăchjỉng mâgdnq́y chôwtmv́c sẽ đwjldi tìm Quỷ Lêgngṇ. Còn hai ngưdcwoơmhds̀i kia đwjldêgngǹu là băchjìng hưdcwõu của ta”.

 

Quỷ Tiêgngnn Sinh, tưdcwọa hôwtmv̀ khôwtmvng hêgngǹ đwjldêgngn̉ ý đwjldêgngńn viêgngṇc Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn khi trả lơmhds̀i dã côwtmv́ ý hay vôwtmv ý nhâgdnq́n mạnh hai tưdcwò “Quỷ Lêgngṇ”, vâgdnq̃n trâgdnq̀m tĩnh hỏi: “Ôazqè, ta hiêgngn̉u rôwtmv̀i. Nhưdcwong ngưdcwoơmhdsi vâgdnq̃n chưdcwoa nói ngưdcwoơmhdsi đwjldêgngńn nơmhdsi này làm gì?”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn nhâgdnq́t thơmhds̀i vôwtmv ngôwtmvn, khôwtmvng biêgngńt phải trả lơmhds̀i thêgngń nào mơmhdśi đwjldưdcwoơmhdṣc. Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn ơmhds̉ cạnh theo dõi Quỷ Tiêgngnn Sinh đwjldã môwtmṿt lúc lâgdnqu, đwjldêgngńn lúc này mơmhdśi nói: “Vì lão phu có linh vị của ngưdcwoơmhds̀i nhà ơmhds̉ tại đwjldâgdnqy, nêgngnn bọn ta đwjldêgngńn đwjldâgdnqy là đwjldêgngn̉ cúng bái”.

 

Mục quang của Quỷ Tiêgngnn Sinh dưdcwòng lại, tuỳ ý nhìn vêgngǹ phía sau ba ngưdcwoơmhds̀i bọn họ. Quả nhiêgngnn trêgngnn bàn thơmhds̀ ơmhds̉ đwjldó dưdcwọng thăchjỉng có môwtmṿt linh bài đwjldã cũ, trêgngnn măchjịt có mâgdnq́y chưdcwõ: Linh vị của ái tưdcwỏ Chu Hành Vâgdnqn. Quỷ Tiêgngnn Sinh gâgdnq̣t đwjldâgdnq̀u, sau đwjldó trâgdnq̀m ngâgdnqm môwtmṿt lúc, đwjldôwtmvi măchjít đwjldăchjìng sau tâgdnq́m sa đwjlden chơmhdśp loé bâgdnq́t đwjldịnh, rôwtmv̀i thong thả nói: “Các ngưdcwoơmhdsi cũng đwjldã cúng bái xong rôwtmv̀i, nơmhdsi này xét đwjldêgngńn thì cũng là nơmhdsi nghĩa trang môwtmv̀ mả, khôwtmvng nêgngnn lưdcwou lại lâgdnqu, hãy nhanh chóng đwjldi đwjldi”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn quay đwjldâgdnq̀u nhìn Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn và Tiêgngn̉u Hoàn, vôwtmv́n hăchjín đwjldã quyêgngńt ăchjin thua đwjldủ vơmhdśi kẻ quỷ khí mãnh liêgngṇt kia, nghe vâgdnq̣y liêgngǹn ngâgdnqy ngưdcwoơmhds̀i luôwtmvn ra, xem ra trong lơmhds̀i nói của Quỷ Tiêgngnn Sinh, tưdcwọa hôwtmv̀ cũng khôwtmvng xem Quỷ Lêgngṇ vào đwjldâgdnqu, vâgdnq̣y mà lão khôwtmvng hiêgngn̉u sao lại có thêgngn̉ khôwtmvng xuâgdnq́t thủ mà lại tha cho ba ngưdcwoơmhds̀i họ. Chỉ là dù vâgdnq̣y, Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn cũng khôwtmvng chăchjíc Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn có thêgngn̉ nhâgdnq̣n ra ngưdcwoơmhds̀i này là kẻ khôwtmvng thêgngn̉ trêgngnu vào đwjldưdcwoơmhdṣc khôwtmvng. Hơmhdsn nưdcwõa vưdcwòa rôwtmv̀i xem ra, Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn đwjldôwtmv́i vơmhdśi ngưdcwoơmhds̀i con trai mình tình cảm râgdnq́t sâgdnqu đwjldâgdnq̣m, lúc này đwjldôwtmṿt nhiêgngnn lại bị ngưdcwoơmhds̀i ta khôwtmvng khách khí tý tẹo nào đwjldwtmv̉i đwjldi, khôwtmvng hiêgngn̉u sao cưdcwó vơmhdśi tính nêgngńt thưdcwoơmhds̀ng ngày của lão, có thêgngn̉ mơmhds̉ miêgngṇng thoá mạ thâgdnq̣t mâgdnq́t.

 

Quả nhiêgngnn, khi Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn quay đwjldâgdnq̀u nhìn ra đwjldăchjìng sau, trong lòng liêgngǹn chùng xuôwtmv́ng. Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn vâgdnq̃n chăchjỉng phản ưdcwóng gì, hai má nghiêgngńn chăchjịt lại tưdcwọa hôwtmv̀ đwjldang nghĩ ngơmhdṣi đwjldgngǹu gì đwjldó, mục quang đwjldưdcwoơmhdṣm vẻ kỳ quái, chuyêgngn̉n đwjldôwtmṿng bâgdnq́t đwjldịnh. Còn trêgngnn khuôwtmvn măchjịt xinh đwjldẹp của Tiêgngn̉u Hoàn thoáng thâgdnq́y lôwtmṿ săchjíc măchjịt râgdnq́t giâgdnq̣n dưdcwõ, hiêgngn̉n nhiêgngnn vôwtmv cùng phâgdnq̃n nôwtmṿ vơmhdśi nhưdcwõng lơmhds̀i nói của hăchjíc y nhâgdnqn kia. Măchjít nhìn thâgdnq́y miêgngṇng nàng mơmhds̉ ra tưdcwọa nhưdcwowtmṿ dạng đwjldịnh phản đwjldôwtmv́i, Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn giâgdnq̣t thót mình, môwtmv̀ hôwtmvi túa ra trêgngnn đwjldâgdnq̀u, trong lòng thâgdnq̀m kêgngnu hỏng bét. Đddbjúng vào hoàn cảnh đwjldáng sơmhdṣ nhâgdnq́t âgdnq́y, hăchjín thâgdnq́y Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn đwjldôwtmṿt nhiêgngnn bưdcwoơmhdśc lêgngnn môwtmṿt bưdcwoơmhdśc, đwjldưdcwóng đwjldêgngńn chăchjín trưdcwoơmhdśc măchjịt Tiêgngn̉u Hoàn. Tiêgngn̉u Hoàn lơmhds̀i đwjldã ra đwjldêgngńn miêgngṇng, thâgdnq́y vâgdnq̣y giâgdnq̣t mình, rôwtmv̀i đwjldôwtmv̉i sang hỏi: “Đddbjgngǹu này….ôwtmvi, gia giao, gia gia làm gì vâgdnq̣y?”.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn nhìn vào hình dáng vâgdnq̃n nhưdcwo quỷ mỵ đwjldưdcwóng ơmhds̉ cưdcwỏa của Quỷ Tiêgngnn Sinh môwtmṿt cái, rôwtmv̀i nhẹ giọng nói: “Khôwtmvng có gì cả, chúng ta lâgdnq̀n này đwjldêgngńn đwjldâgdnqy cũng đwjldã nhìn thâgdnq́y cha của ngưdcwoơmhdsi, lại cũng bái phỏng xong rôwtmv̀i, chúng ta đwjldi thôwtmvi, băchjìng khôwtmvng lưdcwou lại đwjldâgdnqy cũng chăchjỉng có đwjldgngǹu gì tôwtmv́t cả”.

 

Tiêgngn̉u Hoàn ngơmhdś ngưdcwoơmhds̀i, nhâgdnq́t thơmhds̀i lơmhds̀i nói khôwtmvng thôwtmv́t ra đwjldưdcwoơmhdṣc, Dã câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn vôwtmv́n đwjldã đwjldịnh nói tưdcwò lâgdnqu, lơmhds̀i nói đwjldã đwjldêgngńn côwtmv̉ họng thâgdnq́y vâgdnq̣y trong lòng bèn thâgdnq́y dêgngñ chịu, liêgngǹn vôwtmṿi bưdcwoơmhdśc đwjldi lêgngnn trưdcwoơmhdśc môwtmṿt bưdcwoơmhdśc, nói: “Phải, phải, chúng ta nhanh chóng đwjldi thôwtmvi”.

 

Tiêgngn̉u Hoàn là ngưdcwoơmhds̀i thôwtmvng minh. Lúc này phâgdnq̀n nhiêgngǹu đwjldã hiêgngn̉u ra sưdcwọ tình có vẻ khôwtmvng phải, cũng khôwtmvng muôwtmv́n khăchjing khăchjing làm côwtmv́, gâgdnq̣t gâgdnq̣t đwjldâgdnq̀u. Ba ngưdcwoơmhds̀i bèn chỉnh qua lại trang phục, hành lêgngñ môwtmṿt cái, rôwtmv̀i Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn dâgdnq̃n đwjldâgdnq̀u, hưdcwoơmhdśng cưdcwỏa phòng đwjldi ra ngoài. Quỷ Tiêgngnn Sinh lăchjỉng lăchjịng nhưdcwoơmhds̀ng lôwtmv́i mơmhds̉ đwjldưdcwoơmhds̀ng, phiêgngnu hôwtmv́t ơmhds̉ nơmhdsi nghĩa đwjldịa hăchjíc ám này trôwtmvng giôwtmv́ng hêgngṇt nhưdcwowtmṿt âgdnqm linh quỷ mị.

 

Ba ngưdcwoơmhds̀i vôwtmṿi vã đwjldi ra khỏi phòng, dưdcwoơmhdsng quang sáng tưdcwoơmhdsi chiêgngńu rọi, chưdcwoa đwjldưdcwoơmhdṣc vài bưdcwoơmhdśc, bôwtmṽng nghe cưdcwỏa phòng phía sau tưdcwọ nhiêgngnn chuyêgngn̉n đwjldôwtmṿng, hoà vơmhdśi tiêgngńng ngưdcwoơmhds̀i “hưdcwòm hưdcwòm” hai âgdnqm, truyêgngǹn trong khôwtmvng gian đwjldóng “cạch” lại môwtmṿt cái.

 

wtmṿi vã đwjldi khỏi nghĩa trang kia môwtmṿt khoảng xa, đwjldêgngńn khi khôwtmvng thêgngn̉ nhìn thâgdnq́y bóng dáng căchjin phòng ơmhds̉ phía sau đwjldâgdnqu nưdcwõa, ba ngưdcwoơmhds̀i mơmhdśi dưdcwòng bưdcwoơmhdśc lại. Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn cùng Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn đwjldôwtmv̀ng thơmhds̀i thơmhds̉ phào ra môwtmṿt hơmhdsi dài. Tiêgngn̉u Hoàn liêgngńc nhìn hai ngưdcwoơmhds̀i môwtmṿt cái, cau mày hỏi: “Hai ngưdcwoơmhds̀i làm sao vâgdnq̣y? Sơmhdṣ hãi quá thành ra bôwtmṿ dạng thêgngń này sao?”.




 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn khôwtmvng lý gì đwjldêgngńn nàng, cúi đwjldâgdnq̀u trâgdnq̀m ngâgdnqm môwtmṿt lúc, tuỳ tưdcwóc ngâgdnq̉ng đwjldâgdnq̀u nhìn Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn hỏi: “Ta nghe ngưdcwoơmhdsi vưdcwòa nói vơmhdśi vị Quỷ Tiêgngnn Sinh gì đwjldó, kẻ đwjldó là nhâgdnqn vâgdnq̣t nhưdcwo thêgngń nào?”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn lưdcwoơmhds̃ng lưdcwọ môwtmṿt lát rôwtmv̀i đwjldáp: “Ngưdcwoơmhds̀i đwjldó là kẻ có thâgdnqn phâgdnq̣n thâgdnq̀n bí nhâgdnq́t trong Quỷ Vưdcwoơmhdsng Tôwtmvng, tưdcwọa hôwtmv̀ đwjldưdcwoơmhdṣc coi trọng nhưdcwo hàng trưdcwoơmhds̉ng lão hạng nhâgdnq́t, bình thưdcwoơmhds̀ng mà xuâgdnq́t hiêgngṇn thì luôwtmvn ơmhds̉ đwjldăchjìng sau Quỷ Vưdcwoơmhdsng. Ta cũng khôwtmvng rõ ngưdcwoơmhds̀i này là môwtmṿt nhâgdnqn vâgdnq̣t nhưdcwo thêgngń nào, bâgdnq́t quá có thêgngn̉ khăchjỉng đwjldịnh khôwtmvng phải là môwtmṿt nhâgdnqn vâgdnq̣t tâgdnq̀m thưdcwoơmhds̀ng”.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn lôwtmvng mày nhăchjin tít lại, trâgdnq̀m măchjịc khôwtmvng nói. Tiêgngn̉u Hoàn lôwtmṿ vẻ kỳ quái, râgdnq́t hiêgngńm khi nhìn thâgdnq́y gia gia ơmhds̉ tưdcwo thêgngń nghiêgngnm trọng nhưdcwogdnq̣y, khôwtmvng kiêgngǹm đwjldưdcwoơmhdṣc, tò mò câgdnq́t tiêgngńng hỏi: “Gia gia, có chuyêgngṇn gì vâgdnq̣y? Ngưdcwoơmhds̀i đwjldó gia gia nhâgdnq̣n thâgdnq́y có đwjldgngǹu gì kỳ quái ưdcwo?”.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn châgdnq̀m châgdnq̣m gâgdnq̣t đwjldâgdnq̀u, ngưdcwõ đwjldgngṇu mưdcwoơmhds̀i phâgdnq̀n thong thả thâgdnq̣n trọng: “Ngưdcwoơmhds̀i này chính thâgdnq̣t ghêgngnmhdśm vôwtmv cùng, khôwtmvng phải hạng tâgdnq̀m thưdcwoơmhds̀ng. Vưdcwòa rôwtmv̀i ơmhds̉ nơmhdsi nghĩa trang, các ngưdcwoơmhdsi có chú ý thâgdnq́y ơmhds̉ trong góc phòng bêgngnn phải, chôwtmṽ đwjldăchjịt môwtmṿt bưdcwóc tưdcwoơmhds̀ng hoa ba thưdcwoơmhdśc, có gì hay khôwtmvng?”.

 

Tiêgngn̉u Hoàn và Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn nghe hỏi nhâgdnq́t thơmhds̀i đwjldâgdnq̀n măchjịt ra, thâgdnq̣n trọng nhơmhdś lại môwtmṿt hôwtmv̀i. Tiêgngn̉u Hoàn vôwtmv́n tâgdnqm tưdcwogdnq̉n thâgdnq̣n, nhíu mày hỏi: “Gia gia,con nhơmhdś trưdcwò bảy tám côwtmṽ quan tài năchjìm ơmhds̉ đwjldó thì khôwtmvng có gì đwjldăchjịc biêgngṇt cả”.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn lạnh lùng hưdcwòm môwtmṿt tiêgngńng, thôwtmv́t: “Khôwtmvng sai, đwjldúng là quan tài đwjldó”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn kỳ lạ nói: “Quan tài đwjldó thì có gì kỳ quái, nơmhdsi đwjldó là nghĩa trang tưdcwọ nhiêgngnn là phải có quan tài thôwtmvi”

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn trơmhdṣn măchjít nhìn hăchjín nói: “Phêgngń vâgdnq̣t nhưdcwo ngưdcwoơmhdsi thì biêgngńt gì, nhưdcwõng côwtmṽ quan tài khác tưdcwọ nhiêgngnn khôwtmvng có gì, chỉ ơmhds̉ giưdcwõa có môwtmṿt côwtmṽ quan tài khác hăchjỉn vơmhdśi bình thưdcwoơmhds̀ng, chăchjỉng nhưdcwõng khôwtmvng hêgngǹ có bụi bâgdnq̉n nhưdcwo các quan tài khác, mà còn đwjldăchjịt theo phưdcwoơmhdsng vị nam băchjíc mưdcwoơmhds̀i phâgdnq̀n têgngǹ chỉnh, ơmhds̉ vị trí này, âgdnqm khí tích lại nơmhdsi nghĩa trang là mãnh liêgngṇt nhâgdnq́t”.

 

Nói đwjldêgngńn đwjldâgdnqy, Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn săchjíc măchjịt thêgngnm phâgdnq̀n ngưdcwong trọng: “Ban đwjldâgdnq̀u ta cũng khôwtmvng nhìn ra, côwtmṽ quan tài đwjldó cũng khôwtmvng đwjldêgngn̉ vào măchjít. Chỉ khi vưdcwòa rôwtmv̀i Dã Câgdnq̉u nhìn thâgdnq́y rôwtmv̀i kêgngnu lêgngnn môwtmṿt tiêgngńng Quỷ Tiêgngnn Sinh, trong lòng ta chơmhdṣt đwjldôwtmṿng, câgdnq̉n thâgdnq̣n quan sát phong thuỷ quỷ đwjldịa căchjin phòng đwjldó, quả nhiêgngnn tưdcwò môwtmṿt đwjldgngn̉m hiêgngn̉u ra mọi chuyêgngṇn. Ngưdcwoơmhds̀i này chính thâgdnq̣t là môwtmṿt ngưdcwoơmhds̀i trong quỷ đwjldạo, phải dùng đwjldêgngńn âgdnqm khí đwjldó đwjldêgngn̉ tĩnh dưdcwoơmhds̃ng thâgdnqn thêgngn̉”. Chỉ là nói đwjldêgngńn đwjldoạn này, trêgngnn măchjịt Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn xuâgdnq́t hiêgngṇn khôwtmvng ít phâgdnq̀n nghi hoăchjịc, lúc lăchjíc cúi đwjldâgdnq̀u, có vài phâgdnq̀n nhưdcwo khôwtmvng hiêgngn̉u, tưdcwọ nói cho mình nghe: “Đddbjúng là chúng nhâgdnqn trong ma giáo măchjịc dù tu luyêgngṇn đwjldạo pháp nhiêgngǹu phâgdnq̀n quỷ dị, nhưdcwong dị thuâgdnq̣t tu đwjldạo quỷ mị này, tưdcwọa hôwtmv̀ là vu thuâgdnq̣t của Nam Cưdcwoơmhdsng rõ là khôwtmvng thâgdnq́y tưdcwò lâgdnqu, tại sao nay lại xuâgdnq́t hiêgngṇn ơmhds̉ trêgngnn ngưdcwoơmhds̀i này?”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn bôwtmṽng nhiêgngnn mơmhds̉ miêgngṇng chen vào: “Đddbjgngǹu đwjldó chăchjỉng phải là khôwtmvng thêgngn̉, khi xưdcwoa Vạn Đddbjôwtmṿc Môwtmvn có lão già đwjldưdcwoơmhdṣc gọi là Hâgdnq́p Huyêgngńt lão yêgngnu, ngoài hâgdnq́p huyêgngńt đwjldại pháp đwjldã thành danh, chăchjỉng phải có luyêgngṇn thêgngnm trâgdnq̣n pháp Ngũ Quỷ Ngưdcwọ Linh đwjldó sao?”.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn phì môwtmṿt tiêgngńng rôwtmv̀i nói: “Ngưdcwoơmhdsi vơmhdśi chuyêgngṇn đwjldó khôwtmvng hiêgngn̉u hay giả vơmhds̀ khôwtmvng hiêgngn̉u, lão phêgngń vâgdnq̣t Hâgdnq́p Huyêgngńt khôwtmvng hiêgngn̉u đwjldã học đwjldưdcwoơmhdṣc cái pháp thuâgdnq̣t khiêgngńm khuyêgngńt nôwtmvng cạn đwjldó ơmhds̉ đwjldâgdnqu ra, côwtmv́ cưdcwoơmhds̃ng băchjít môwtmṿt ít côwtmvwtmv̀n qua lại, rôwtmv̀i lâgdnq́y đwjldó đwjldêgngn̉ lưdcwòa thâgdnq̀n lôwtmṿng quỷ doạ ngưdcwoơmhds̀i, đwjldêgngńn lúc thâgdnq̣t sưdcwọ phải mang ra sưdcwỏ dụng, đwjlda phâgdnq̀n vưdcwòa xuâgdnq́t thủ đwjldã bị ngưdcwoơmhds̀i ta phá đwjldi rôwtmv̀i. Vu thuâgdnq̣t Nam Cưdcwoơmhdsng vôwtmv cùng rôwtmṿng lơmhdśn tinh thâgdnqm, trong quỷ đwjldạo đwjldã thu đwjldưdcwoơmhdṣc nhưdcwõng thành tưdcwọu kinh thêgngń hãi tục, phêgngń thuâgdnq̣t đwjldó làm sao có thêgngn̉ đwjldem ra bàn luâgdnq̣n đwjldưdcwoơmhdṣc!”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn phá ra cưdcwoơmhds̀i, nhưdcwong trong đwjldâgdnq̀u nhơmhdś lại, cũng hiêgngn̉u ra quả nhiêgngnn nhưdcwo Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn đwjldã nói, ngày đwjldó Hâgdnq́p Huyêgngńt lão yêgngnu nưdcwỏa đwjldưdcwoơmhds̀ng phục kích Thanh Vâgdnqn đwjldêgngṇ tưdcwỏ Trưdcwoơmhdsng Tiêgngn̉u Phàm, lâgdnq̀n đwjldâgdnq̀u tiêgngnn vâgdnq̣n dụng Ngũ Quỷ Ngưdcwọ Linh, đwjldúng là đwjldã bị Trưdcwoơmhdsng Tiêgngn̉u Phàm còn chưdcwoa nôwtmv̉i danh phá vơmhds̃. Tuy hiêgngṇn trưdcwoơmhds̀ng lúc đwjldó quả là có vài phâgdnq̀n quỷ dị kỳ quái, pháp bảo trong tay Trưdcwoơmhdsng Tiêgngn̉u Phàm lại đwjldâgdnq̃m đwjldâgdnq̃m quỷ khí, nhưdcwong thêgngń cũng khôwtmvng thêgngn̉ giải thích đwjldưdcwoơmhdṣc tại sao Hâgdnq́p Huyêgngńt lão yêgngnu lại vôwtmv dụng nhưdcwogdnq̣y. Nghĩ đwjldêgngńn đwjldâgdnqy, Dã Câgdnq̉u khôwtmvng kiêgngǹm chêgngń đwjldưdcwoơmhdṣc vài phâgdnq̀n ý khinh thưdcwoơmhds̀ng vơmhdśi Hâgdnq́p Huyêgngńt lão yêgngnu, nhơmhdś lại hình ảnh mình ngày đwjldó ơmhds̉ trong tay lão giãy dụa van xin, chỉ muôwtmv́n quêgngnn ngay lâgdnq̣p tưdcwóc.

 

Tiêgngn̉u Hoàn đwjldưdcwóng ơmhds̉ bêgngnn cạnh nhíu mày hỏi: “Gia gia, nói gì thì nói, linh vị cha con đwjldang ơmhds̉ trong căchjin phòng đwjldó, hiêgngṇn tại lão quái vâgdnq̣t đwjldó cũng ơmhds̉ trong đwjldó, chăchjỉng phải khôwtmvng hay sao?”.




 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn châgdnq̀m châgdnq̣m lăchjíc đwjldâgdnq̀u, nói: “Cha ngưdcwoơmhdsi đwjldã mâgdnq́t tưdcwò lâgdnqu, vơmhdśi đwjldgngǹu này chăchjỉng có quan hêgngṇ gì cả, bâgdnq́t quá đwjldó cũng thâgdnq̣t là nơmhdsi có linh vị cha ngưdcwoơmhdsi, vơmhdśi ta cũng là môwtmṿt ngưdcwoơmhds̀i con, chăchjỉng thêgngn̉ bỏ qua đwjldưdcwoơmhdṣc”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn tưdcwóc thì sơmhdṣ hãi, trưdcwòng măchjít hỏi: “Lão nói gì thêgngń?”.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn hưdcwòm môwtmṿt tiêgngńng đwjldáp: “Ta tưdcwọ nhiêgngnn là quay lại xem xét, chưdcwó khôwtmvng thêgngn̉ cưdcwó thêgngń mà bỏ đwjldi đwjldưdcwoơmhdṣc”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn măchjịt mày tái nhơmhdṣt giâgdnq̣n dưdcwõ thét: “Ngưdcwoơmhds̀i này khôwtmvng phải là ngưdcwoơmhds̀i ta và lão có thêgngn̉ đwjldôwtmṿng vào đwjldưdcwoơmhdṣc, lão khôwtmvng hiêgngn̉u sao?”.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn hưdcwòm môwtmṿt tiêgngńng, khôwtmvng đwjldêgngn̉ ý đwjldêgngńn gã, tưdcwọ nói vơmhdśi mình: “Cưdcwó theo lý lẽ thôwtmvng thưdcwoơmhds̀ng, đwjldôwtmv́i vơmhdśi ngưdcwoơmhds̀i tu luyêgngṇn Quỷ đwjldạo, đwjldêgngnm đwjldêgngńn là âgdnqm khí thịnh nhâgdnq́t, là lúc tôwtmv́t nhâgdnq́t đwjldêgngn̉ họ tu tâgdnq̣p tĩnh dưdcwoơmhds̃ng, bọn ta nêgngńu có muôwtmv́n tìm hiêgngn̉u, thì đwjldi lúc ban ngày là tôwtmv́t nhâgdnq́t. Nhưdcwong vì hôwtmvm nay đwjldã bị băchjít găchjịp, khôwtmvng thêgngn̉ quay lại ngay lâgdnq̣p tưdcwóc đwjldưdcwoơmhdṣc, bọn ta đwjldơmhdṣi đwjldêgngńn khi đwjldêgngnm đwjldêgngńn rôwtmv̀i quay lại sau”.

 

Tiêgngn̉u Hoàn gâgdnq̣t đwjldâgdnq̀u đwjldáp: “Vâgdnqng”, rôwtmv̀i nhưdcwo nhơmhdś ra đwjldgngǹu gì, quay đwjldâgdnq̀u sang Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn bảo: “Đddbjạo trưdcwoơmhds̉ng, ngài khôwtmvng câgdnq̀n phải cùng đwjldi vơmhdśi chúng tôwtmvi đwjldâgdnqu, tôwtmvi và gia gia phải đwjldi là bơmhds̉i vì có linh vị của cha tôwtmvi ơmhds̉ đwjldó, thâgdnq̣t lòng trong lòng cũng khôwtmvng thêgngn̉ an tâgdnqm, nêgngnn chúng tôwtmvi mơmhdśi phải quay lại”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn bị ánh măchjít trong nhưdcwo thuỷ tinh của Tiêgngn̉u Hoàn nhìn tơmhdśi, nguyêgngnn trong lòng đwjldang đwjldịnh muôwtmv́n nói đwjldgngǹu gì đwjldó, hôwtmv́t nhiêgngnn ngâgdnq̣m chăchjịt miêgngṇng lai, môwtmṿt hôwtmv̀i lâgdnqu sau mơmhdśi châgdnq̀m châgdnq̣m nói: “Vâgdnq̣y thì chúng ta cùng quay lại”.

 

Tiêgngn̉u Hoàn hiêgngn̉u ý, mỉm cưdcwoơmhds̀i đwjldáp nhẹ: “Vâgdnq̣y chưdcwó lại…hi hi, đwjldạo trưdcwoơmhds̉ng, ngài thâgdnq̣t là môwtmṿt ngưdcwoơmhds̀i tôwtmv́t”.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn trâgdnq̀m măchjịc khôwtmvng nói. Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn ơmhds̉ canh cưdcwoơmhds̀i lạnh lêgngnn hai tiêgngńng he he, giọng đwjldgngṇu pha đwjldâgdnq̀y thâgdnqm ý.

 

* * * * * *

 

Ba ngưdcwoơmhds̀i bèn nghỉ ngơmhdsi chơmhds̀ đwjldơmhdṣi ơmhds̉ chôwtmṽ con đwjldưdcwoơmhds̀ng nhỏ tĩnh lăchjịng đwjldó. Đddbjăchjìng xa ban đwjldâgdnq̀u cũng thâgdnq́y hình dáng thưdcwoa thơmhdśt của mâgdnq́y ngưdcwoơmhds̀i, rôwtmv̀i sau trơmhds̀i tôwtmv́i dâgdnq̀n, hình dáng mâgdnq́y ngưdcwoơmhds̀i đwjldó cũng mâgdnq́t đwjldi, chăchjíc là đwjlda phâgdnq̀n cũng là nhưdcwõng ngưdcwoơmhds̀i có duyêgngnn cơmhdś vơmhdśi nghĩa trang này.

 

Trơmhds̀i cuôwtmv́i cùng cũng đwjldã tôwtmv́i hăchjỉn. Thành Hà Dưdcwoơmhdsng huyêgngnn náo trọn cả ngày, trong kiêgngńp nạn yêgngnu thú kinh khủng này mọi ngưdcwoơmhds̀i cuôwtmv́i cùng cũng đwjldã chịu đwjldưdcwọng thêgngnm môwtmṿt ngày nưdcwõa, nhưdcwõng con ngưdcwoơmhds̀i mêgngṇt mỏi khôwtmv́n khôwtmv̉ trong thành, nét măchjịt ai nâgdnq́y cũng đwjldưdcwoơmhdṣm nét hoảng sơmhdṣ kinh hoàng lo lăchjíng cho ngày mai ngay cả trong lúc ngủ, thêgngń thì còn biêgngńt đwjldưdcwoơmhdṣc bêgngnn cạnh mình có xảy ra chuyêgngṇn gì?

 

Đddbjêgngnm tôwtmv́i khôwtmvng môwtmṿt bóng trăchjing, mâgdnqy đwjlden năchjịng nêgngǹ. Thành Hà Dưdcwoơmhdsng chìm trong môwtmṿt màu hôwtmvn ám, đwjldăchjìng cuôwtmv́i châgdnqn trơmhds̀I xa, mưdcwoơmhds̀i hai ánh sao lâgdnq̣p loè, cách cách đwjldôwtmv́i nhau, toả ra ánh sáng mơmhds̀ ảo. Gió đwjldêgngnm vi vút, mang theo môwtmṿt chút vẻ băchjing lạnh, tạo nêgngnn nhưdcwõng âgdnqm thanh ôwtmv̀ ôwtmv̀ khe khẽ, thôwtmv̉i lăchjịng lẽ bêgngnn trêgngnn thành.

 

Ba ngưdcwoơmhds̀i bọn Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn lăchjịng im quay lại men theo con đwjldưdcwoơmhds̀ng nhỏ dâgdnq̃n đwjldêgngńn côwtmv̉ng nghĩa trang, ánh sáng hôwtmvn ám bao phủ, mơmhds̀ âgdnq̉n nhưdcwogdnq̃n có thêgngn̉ nhâgdnq̣n ra tưdcwoơmhds̀ng côwtmv̉ng đwjldôwtmv̉ nát, gió lạnh răchjít réo, tưdcwọa hôwtmv̀ âgdnq̉n chưdcwóa cả âgdnqm phong bêgngǹn bỉ bêgngnn trong. Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn bôwtmṽng rụt côwtmv̉ vào, có vẻ nhưdcwo thâgdnq́y lạnh. Đddbjưdcwóng phía sau lão là Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn trong lòng bôwtmṽng thâgdnq́y sọ  hãi. Chỉ là khi đwjldảo măchjít nhìn ra xung quanh, thâgdnq́y hình bóng đwjldẹp đwjldẽ của Tiêgngn̉u Hoàn đwjldưdcwóng cạnh mình, măchjịt nàng cũng hiêgngṇn rõ thâgdnq̀n săchjíc khâgdnq̉n trưdcwoơmhdsng, nhìn chăchjim chăchjim vào nơmhdsi bóng tôwtmv́i hăchjíc ám đwjldó. Trong lòng Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn vôwtmv́n đwjldang có ý thoát lui, thâgdnq́y vâgdnq̣y bôwtmṽng tan biêgngńn khôwtmvng còn dâgdnq́u vêgngńt.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn chăchjim chú nhìn nơmhdsi tôwtmv́i tăchjim đwjldó môwtmṿt hôwtmv̀i lâgdnqu, tưdcwọa hôwtmv̀ nhưdcwo đwjldang nghĩ ngơmhdṣi đwjldgngǹu gì, môwtmṿt lúc sau mơmhdśi quay ngưdcwoơmhds̀i, thò tay vào bọc lâgdnq́y ra vài đwjldạo bùa màu vàng, trêgngnn măchjịt có thêgngn̉ thâgdnq́y nhưdcwõng hình đwjldôwtmv̀ hoạ vẽ tay méo mó tôwtmv́i nghĩa, trong bóng tôwtmv́i mơmhds̀ mơmhds̀ khôwtmvng thêgngn̉ nhìn rõ đwjldưdcwoơmhdṣc đwjldó là nhưdcwõng hình gì. Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn đwjldưdcwoa cho Tiêgngn̉u Hoàn hai cái, lưdcwoơmhds̃ng lưdcwọ môwtmṿt lát rôwtmv̀i cũng thò tay ra đwjldưdcwoa cho Dã Câgdnq̉u hai cái, thâgdnq̀m dăchjịn dò: “Hai đwjldao linh phù này, mục đwjldích chính là đwjldêgngn̉ ơmhds̉ cạnh ngưdcwoơmhds̀i, có thêgngn̉ chôwtmv́ng đwjldưdcwoơmhdṣc quỷ khí phạm vào thâgdnqn thêgngn̉, ngoài ra còn có thêgngn̉ đwjldêgngn̉ ơmhds̉ trêgngnn tay, vạn nhâgdnq́t găchjịp sưdcwọ tình khôwtmvng chôwtmv́ng đwjldưdcwoơmhdṣc, lâgdnq̣p tưdcwóc niêgngṇm chú, thì có thêgngn̉ đwjldôwtmṿn thôwtmv̉ mà chạy trôwtmv́n”.

 

Nói xong, Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn khẽ khàng đwjldọc chú cho hai ngưdcwoơmhds̀i nghe. Tiêgngn̉u Hoàn trưdcwoơmhdśc đwjldâgdnqy đwjldã biêgngńt phâgdnq̀n lơmhdśn câgdnqu thâgdnq̀n chú này, đwjldâgdnq̀u gâgdnq̣t gâgdnq̣t, dáng vẻ râgdnq́t thoải mái. Nhưdcwong Dã Câgdnq̉u nghe thì xem ra đwjldâgdnq̀u cưdcwó ung dung, nhưdcwõng lơmhds̀i chú côwtmv̉ quái này của Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn gã chưdcwoa nghe bao giơmhds̀, khôwtmvng kêgngn̉ cách phát âgdnqm kỳ quái, còn có nghĩa khó hiêgngn̉u, chăchjỉng thêgngn̉ nhơmhdś nôwtmv̉i. Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn hoài nghi răchjìng, nêgngńu thâgdnq̣t sưdcwọ có viêgngṇc phải nói thâgdnq̀n chú ra, chỉ sơmhdṣ bản thâgdnqn chưdcwoa kịp đwjldọc chú, thì đwjldã chêgngńt trong tay Quỷ Tiêgngnn Sinh mâgdnq́t rôwtmv̀i.

 

Nhưdcwong măchjịc dù nói vâgdnq̣y, cũng chăchjỉng biêgngńt thưdcwó pháp thuâgdnq̣t giang hôwtmv̀ này của Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn có linh nghiêgngṇm hay khôwtmvng, Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn cũng cưdcwó nhâgdnq̣p tâgdnqm học thuôwtmṿc cho hêgngńt. Sau môwtmṿt khoảng uôwtmv́ng trà xong, hăchjín cũng đwjldã khôwtmv̉ sơmhds̉ học đwjldưdcwoơmhdṣc cái câgdnqu thâgdnq̀n chú kỳ quái cưdcwọc hình này.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn nghe Dã Câgdnq̉u đwjldọc lại môwtmṿt lưdcwoơmhdṣt, gâgdnq̣t đwjldâgdnq̀u, có vẻ vưdcwòa ý lăchjím. Lâgdnq̀n này lão dạy Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn phưdcwoơmhdsng pháp chạy trôwtmv́n, khôwtmvng hêgngǹ thâgdnq́y măchjíng mỏ chưdcwỏi bơmhdśi câgdnqu nào, chăchjỉng hiêgngn̉u có phải vì lão cũng biêgngńt răchjìng nhưdcwõng lơmhds̀i chú đwjldó râgdnq́t khó học thuôwtmṿc hay khôwtmvng. Rôwtmv̀i sau đwjldó Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn đwjldịnh thâgdnq̀n, hưdcwoơmhdśng vêgngǹ phía côwtmv̉ng nghĩa trang chỉ tay môwtmṿt cái, Tiêgngn̉u Hoàn và Dã Câgdnq̉u cùng đwjldôwtmv̀ng thơmhds̀i gâgdnq̣t đwjldâgdnq̀u.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn hít môwtmṿt hơmhdsi dài, rôwtmv̀i sau đwjldó châgdnq̀m châgdnq̣m câgdnq́t bưdcwoơmhdśc đwjldi vêgngǹ phía trưdcwoơmhdśc, Tiêgngn̉u Hoàn cùng Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn theo châgdnqn lão. Chỉ thâgdnq́y đwjldăchjìng trưdcwoơmhdśc bóng tôwtmv́i sâgdnqu thăchjỉm, tuyêgngǹn môwtmṿt màu đwjlden, chăchjỉng thêgngn̉ biêgngńt sẽ có nhưdcwõng đwjldgngǹu kỳ quái nào. Đddbjúng vào lúc khâgdnq̉n trưdcwoơmhdsng đwjldó, bôwtmṽng nhiêgngnn ơmhds̉ đwjldăchjìng xa phía sau ba ngưdcwoơmhds̀i, âgdnq̉n hiêgngṇn truyêgngǹn lại môwtmṿt âgdnqm thanh khe khẽ: “Chi chi…chi chi…”.

 

Âcpgkm thanh này bình thưdcwoơmhds̀ng cũng chăchjỉng khác tiêgngńng côwtmvn trùng là mâgdnq́y, Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn và Dã Câgdnq̉u khôwtmvng hêgngǹ đwjldêgngn̉ ý đwjldêgngńn, nhưdcwong Tiêgngn̉u Hoàn đwjldôwtmṿt nhiêgngnn giâgdnq̣t mình môwtmṿt cái, vôwtmṿi vã quay ngưdcwoơmhds̀i lại nhìn ra đwjldăchjìng sau. Nàng quay ngưdcwoơmhds̀i bâgdnq́t ngơmhds̀ quá, hai ngưdcwoơmhds̀i đwjldàn ôwtmvng ơmhds̉ bêgngnn cạnh cũng giâgdnq̣t mình theo cưdcwó tưdcwoơmhds̉ng sau lưdcwong xảy ra chuyêgngṇn gì, vôwtmṿi quay ngưdcwoơmhds̀i lại tìm hiêgngn̉u, chỉ thâgdnq́y sau lưdcwong thoáng đwjldãng trôwtmv́ng văchjíng, chăchjỉng có sưdcwọ gì cả.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn bưdcwọc bôwtmṿi hỏi: “Tiêgngn̉u Hoàn, viêgngṇc gì vâgdnq̣y?”.

 

chjíc măchjịt Tiêgngn̉u Hoàn biêgngńn đwjldôwtmv̉i nghi hoăchjịc, thâgdnq̀n thái có chút côwtmv̉ quái, băchjin khoăchjin môwtmṿt hôwtmv̀i mơmhdśi đwjldáp: “Gia gia, con, con cảm thâgdnq́y nhưdcwo nghe thâgdnq́y tiêgngńng Tiêgngn̉u Hôwtmvi vâgdnq̣y”.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn lôwtmvng mày cau lại, nói: “Tiêgngn̉u Hôwtmvi, Tiêgngn̉u Hôwtmvi nào….”, rôwtmv̀i thanh âgdnqm lão bôwtmṽng nhiêgngnn nghẹn lại, thì thào hỏi: “Con đwjldang nói tơmhdśi con khỉ ơmhds̉ bêgngnn mình Quỷ Lêgngṇ hả?”.

 

Tiêgngn̉u Hoàn Gâgdnq̣t đwjldâgdnq̀u, nhưdcwong săchjíc măchjịt vâgdnq̃n có vài phâgdnq̀n mêgngn hoăchjịc, châgdnq̀m châgdnq̣m nói: “Chỉ là, hiêgngṇn tại lại khôwtmvng nghe thâgdnq́y thanh âgdnqm đwjldó đwjldâgdnqu, khôwtmvng hiêgngn̉u con có nghe lâgdnq̀m khôwtmvng?”.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn và Dã Câgdnq̉u đwjldôwtmv̀ng thơmhds̀i hưdcwoơmhdśng vêgngǹ phía ngõ nhỏ ơmhds̉ đwjldăchjìng xa quan sát, chỉ thâgdnq́y môwtmṿt màu tôwtmv́i đwjlden, nào thâgdnq́y bóng Quỷ Lêgngṇ và Tiêgngn̉u Hôwtmvi ơmhds̉ đwjldâgdnqu. Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn đwjldưdcwoa măchjít lưdcwoơmhds̀m Tiêgngn̉u Hoàn môwtmṿt cái, Tiêgngn̉u Hoàn đwjldỏ măchjịt, quay ngưdcwoơmhds̀i lại, nhưdcwong khôwtmvng biêgngńt sao, vẻ măchjịt tưdcwọa hôwtmv̀ vâgdnq̃n có vẻ xuâgdnq́t thâgdnq̀n, khôwtmvng hiêgngn̉u đwjldang nghĩ đwjldêgngńn đwjldgngǹu gì.

 

Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn đwjldưdcwóng ơmhds̉ bêgngnn cạnh nhìn thâgdnq́y vâgdnq̣y, trêgngnn măchjịt thoáng hiêgngṇn thâgdnq̀n săchjíc kỳ quái, rôwtmv̀i châgdnq̀m châgdnq̣m cúi đwjldâgdnq̀u.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn chơmhdṣt nói: “Đddbjưdcwoơmhdṣc rôwtmv̀i, khôwtmvng nghĩ ngơmhdṣi linh tinh nưdcwõa, chúng ta đwjldi thôwtmvi”.

 

Tiêgngn̉u Hoàn cùng Dã Câgdnq̉u đwjldạo nhâgdnqn gâgdnq̣t đwjldâgdnq̀u đwjldáp ưdcwóng. Rôwtmv̀i thì ba ngưdcwoơmhds̀i bọn Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn cùng nhẹ bưdcwoơmhdśc tiêgngńn đwjldêgngńn cưdcwỏa căchjin nhà đwjldôwtmv̉ nát. Chỉ thâgdnq́y vưdcwoơmhds̀n nhỏ trưdcwoơmhdśc nhà u ám, câgdnqy côwtmvi hoang tàn, đwjldôwtmv̉ nát vôwtmv cùng, khăchjíp nơmhdsi chìm trong môwtmṿt màu tôwtmv́i đwjlden, chăchjỉng biêgngńt có nhưdcwõng gì, cưdcwó tưdcwọa nhưdcwo sau môwtmṽi chôwtmṽ tôwtmv́i tăchjim, lại có môwtmṿt đwjldôwtmvi nhãn quang lạnh lẽo đwjldang quan sát bọn họ.

 

Gió lạnh thôwtmv̉i qua, thâgdnq̣t đwjldúng là quỷ khí dày đwjldăchjịc, làm châgdnqn lôwtmvng mọi ngưdcwoơmhds̀i dưdcwọng đwjldưdcwóng hêgngńt cả lêgngnn.

 

Chu Nhâgdnq́t Tiêgngnn nuôwtmv́t nưdcwoơmhdśc bọt trong miêgngṇng, khẽ khàng tiêgngńn lêgngnn. Bưdcwoơmhdśc châgdnqn của ba ngưdcwoơmhds̀i đwjldạp lêgngnn lá câgdnqy rụng trong vưdcwoơmhds̀n, trong khôwtmvng gian tĩnh lăchjịng này, măchjịc dù bọn họ đwjldã cưdcwọc kỳ câgdnq̉n thâgdnq̣n, âgdnqm thanh cưdcwoơmhdśc bôwtmṿ phát ra cũng râgdnq́t khẽ khàng, nhưdcwong ơmhds̉ trong tai của bọn họ, tưdcwọa nhưdcwo to hơmhdsn cả tiêgngńng bưdcwoơmhdśc châgdnqn ngày thưdcwoơmhds̀ng râgdnq́t nhiêgngǹu lâgdnqn.

 

Ba ngưdcwoơmhds̀i càng tiêgngńn lại gâgdnq̀n căchjin phòng đwjldó, trôwtmv́ng ngưdcwọc bọn họ khôwtmvng kiêgngǹm đwjldưdcwoơmhdṣc càng đwjldâgdnq̣p nhanh hơmhdsn. Tiêgngn̉u Hoàn thâgdnq̣m chí còn nghĩ răchjìng trôwtmv́ng ngưdcwọc mình đwjldâgdnq̣p to đwjldêgngńn mưdcwóc, chỉ sơmhdṣ ngưdcwoơmhds̀i khác cũng nghe đwjldưdcwoơmhdṣc mâgdnq́t.

 

Cũng vào lúc này, căchjin phòng vôwtmv́n môwtmṿt màu tôwtmv́i đwjlden, đwjldôwtmṿt nhiêgngnn phát ra môwtmṿt âgdnqm thanh, măchjịc dù râgdnq́t khẽ, nhưdcwong vơmhdśi mọi ngưdcwoơmhds̀i ơmhds̉ đwjldâgdnq́y thì nhưdcwo tiêgngńng sét đwjldánh bêgngnn tai. Môwtmṿt ánh sáng hoả diêgngñm, đwjldôwtmṿt nhiêgngnn tưdcwò trong căchjin phòng phát sáng, ánh sáng đwjldó, khôwtmvng ngơmhds̀ lại có màu xanh u ám quỷ dị…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.