Tru Tiên

Chương 159 : Quỷ Đạo

    trước sau   
   

Ba ngưunviơbldk̀i bọn Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn đwfuhôawmg̀ng thơbldk̀i hoảng sơbldḳ trong màn đwfuhêkshxm đwfuhen mù mịt, cảm giác sau lưunving có môawmg̣t luôawmg̀ng ánh sáng xẹt qua, lôawmgng mao dưunvịng đwfuhưunvíng sơbldk̉n hêkshx́t cả da gà. Trong căeuyin phòng đwfuhó, môawmg̣t đwfuhôawmǵm lưunvỉa xanh u u minh minh châvebx̣p chơbldk̀n cháy sáng, tưunvì căeuyin phòng đwfuhó dâvebx̀n dâvebx̀n sáng lêkshxn tạo ra vẻ kỳ dị vôawmg cùng, đwfuhêkshx́n nhưunvĩng cơbldkn gió trong đwfuhêkshxm cũng âvebx̉n chưunvía càng lúc càng nhiêkshx̀u âvebxm thanh kỳ quái.

 

Đketjúng vào lúc ba ngưunviơbldk̀i kinh hãi cho răeuyìng bản thâvebxn đwfuhã bị kẻ âvebx̉n trong gian phòng phát hiêkshx̣n thì ánh lưunvỉa u minh sau khi rưunvịc lêkshxn lại tưunvì tưunvì yêkshxn tĩnh, khôawmgng chút đwfuhôawmg̣ng tĩnh. Ơevjt̉ bêkshxn ngoài, ba ngưunviơbldk̀i đwfuhêkshx́n viêkshx̣c thơbldk̉ mạnh cũng khôawmgng dám. Môawmg̣t lúc lâvebxu sau, cho răeuyìng ngọn lưunvỉa u ám kia khôawmgng phải do họ mà sáng lêkshxn, cả bọn mơbldḱi dám thơbldk̉ phào nhẹ nhõm, sưunvị sơbldḳ hãi trong lòng có chút bơbldḱt đwfuhi.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn chau mày suy nghĩ môawmg̣t lúc, quay lại phía Tiêkshx̉u Hoàn và Dã Câvebx̉u, chỉ tay vêkshx̀ phía căeuyin nhà, sau đwfuhó tưunvì tưunvì đwfuhi tơbldḱi. Khu nghĩa trang u ám này vôawmǵn dĩ đwfuhã đwfuhôawmg̉ nát nhiêkshx̀u năeuyim, sơbldḱm bị tàn phá đwfuhêkshx́n đwfuhkshxu tàn, ba ngưunviơbldk̀i bọn Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn dêkshx̃ dàng tìm thâvebx́y môawmg̣t kẽ hơbldk̉ nhìn vào bêkshxn trong.




 

Trong căeuyin phòng u ám, hăeuyít hiu môawmg̣t ánh sáng xanh, có đwfuhkshx̀u ánh sáng xanh khôawmgng phải hăeuyít ra tưunvì ngọn đwfuhèn nào cả mà chỉ là môawmg̣t cục ánh sáng hưunvi huyêkshx̀n lơbldkunvỉng giưunvĩa khôawmgng gian đwfuhang cháy lêkshxn leo lét khôawmgng môawmg̣t tiêkshx́ng đwfuhôawmg̣ng. Mà trong phòng tuyêkshx̣t nhiêkshxn khôawmgng thâvebx́y bóng dáng của Quỷ Tiêkshxn Sinh đwfuhâvebxu cả, chỉ có dưunviơbldḱi ánh sáng u ảo chiêkshx́u xuôawmǵng tưunvìng côawmg̃ quan tài hiêkshx̣n ra thâvebx̣t khiêkshx́n ngưunviơbldk̀i ta sơbldḳ hãi.

 

kshxn ngoài săeuyíc măeuyịt của Tiêkshx̉u Hoàn có chút trăeuyíng bêkshx̣ch, hàm răeuying căeuyín nhẹ vào môawmgi, đwfuhưunvia măeuyít nhìn ra, bêkshxn trêkshxn bàn thơbldk̀ thâvebx́y linh vị của Chu Hành Vâvebxn vâvebx̃n ngay ngăeuyín, hiêkshx̉n nhiêkshxn măeuyịc dù Quỷ Tiêkshxn Sinh âvebx̉n nâvebx́p ơbldk̉ đwfuhâvebxy nhưunving chăeuyỉng quan tâvebxm gì đwfuhêkshx́n các linh bài cả.

 

Phía bêkshxn cạnh chỉ nghe thâvebx́y Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn thơbldk̉ hăeuyít ra môawmg̣t tiêkshx́ng xem chưunvìng thâvebx́y đwfuhưunviơbldḳc linh vị của con trai vâvebx̃n đwfuhưunviơbldḳc bình yêkshxn cũng thâvebx́y có phâvebx̀n yêkshxn tâvebxm. Tiêkshx̉u Hoàn thâvebx́p giọng hỏi: “Gia gia, bâvebxy giơbldk̀ làm sao?”.

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn vôawmǵn cũng chăeuyỉng phải là ngưunviơbldk̀i hành hiêkshx̣p trưunviơbldḳng nghĩa gì đwfuhêkshxm nay lại mạo hiêkshx̉m đwfuhêkshx́n nơbldki này chăeuyỉng qua chỉ vì linh vị của con trai, thêkshx́ nêkshxn biêkshx́t Quỷ Tiêkshxn Sinh đwfuhôawmǵi vơbldḱi mâvebx́y cái linh vị này cũng chăeuyỉng có quan tâvebxm thì cũng khôawmgng câvebx̀n lo nghĩ gì nhiêkshx̀u, hơbldkn nưunvĩa ơbldk̉ đwfuhâvebxy quỷ khí trùng trùng, tưunvị nhiêkshxn là khôawmgng hơbldḳp vơbldḱi Chu đwfuhại tiêkshxn nhâvebxn rôawmg̀i. Nghĩ vâvebx̣y Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn mơbldḱi khẽ nói: “Chúng ta đwfuhi thôawmgi!”.

 

Tiêkshx̉u Hoàn cùng Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn gâvebx̣t đwfuhâvebx̀u, cả ba ngưunviơbldk̀i đwfuhịnh quay đwfuhâvebx̀u rơbldk̀i đwfuhi thì bâvebx́t ngơbldk̀ lúc đwfuhó Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn vôawmg tình vâvebx́p phải môawmg̣t vâvebx̣t gì đwfuhó giôawmǵng nhưunviawmg̣t thanh côawmgn, ngã lăeuyin ra đwfuhêkshx́n giưunvĩa sâvebxn, phát ra môawmg̣t tiêkshx́ng đwfuhôawmg̣ng lơbldḱn.

 

Tiêkshx̉u Hoàn găeuyìn giọng: “Gia gia”. Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn lôawmg̀m côawmg̀m bò dâvebx̣y măeuyịt hiêkshx̣n rõ vẻ lúng túng, miêkshx̣ng muôawmǵn nói đwfuhkshx̀u gì đwfuhó nhưunving tưunvì đwfuhăeuyìng sau vang lêkshxn tiêkshx́ng đwfuhôawmg̣ng lạnh, bưunvíc tưunviơbldk̀ng đwfuhăeuyìng sau lưunving ba ngưunviơbldk̀i đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn đwfuhôawmg̉ sâvebx̣p xuôawmǵng, ánh sáng xanh u ám chơbldḱp măeuyít tưunvì trong phòng vụt ra bao phủ lâvebx́y cả ba ngưunviơbldk̀i.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn măeuyịt chơbldḳt biêkshx́n săeuyíc, tay giơbldk mạnh lêkshxn môawmg̣t tâvebx́m đwfuhạo bùa vôawmg̣i hôawmg: “Chạy mau!”.




 

unvìa nói dưunvít lơbldk̀i, lão vôawmg̣i niêkshx̣m chú phát ra môawmg̣t loạt nhưunvĩng thanh đwfuhkshx̣u kỳ quái, đwfuhúng lúc luôawmg̀ng sáng xanh bao phủ toàn thâvebxn, tâvebx́m đwfuhạo bùa trong tay lão chơbldḳt châvebx́n đwfuhôawmg̣ng môawmg̣t luôawmg̀ng ánh sáng vàng loé lêkshxn, bóng dáng của lão đwfuhã mâvebx́t hút.

 

Vào thơbldk̀i khăeuyíc đwfuhó trong màn đwfuhêkshxm mù mịt thăeuyim thăeuyỉm, môawmg̣t âvebxm thanh mang phâvebx̀n kinh ngạc vang lêkshxn. Có đwfuhkshx̀u măeuyịc dù Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn đwfuhã chạy đwfuhưunviơbldḳc nhưunving Tiêkshx̉u Hoàn mơbldḱi chỉ niêkshx̣m đwfuhưunviơbldḳc môawmg̣t nưunvỉa, mà Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn thì càng khôawmgng nói đwfuhưunviơbldḳc gì, nhưunvĩng lơbldk̀i chú vôawmǵn dĩ đwfuhã khăeuyíc sâvebxu trong tâvebxm trí đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn bay biêkshx́n hêkshx́t, măeuyít trơbldḳn lưunviơbldk̃i cưunvíng môawmg̣t chưunvĩ cũng khôawmgng thôawmǵt ra, chỉ câvebx̀m tâvebx́m bùa quơbldk quơbldkkshxn, miêkshx̣ng há hôawmǵc, bôawmg̣ dạng thâvebx̣t buôawmg̀n cưunviơbldk̀i.

 

Ánh sáng xanh đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn nhăeuyìm tơbldḱi bao phủ lâvebx́y hai ngưunviơbldk̀i, trong khoảnh khăeuyíc môawmg̣t luôawmg̀ng khí lạnh tưunvì bôawmǵn phía xâvebxm nhâvebx̣p vào cơbldk thêkshx̉, Tiêkshx̉u Hoàn cùng Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn chỉ cảm thâvebx́y huyêkshx́t mạch toàn thâvebxn chơbldḳt đwfuhóng băeuying lại, khôawmgng còn môawmg̣t sưunvíc phản kháng. Tưunvì sâvebxu trong căeuyin phòng phát ra môawmg̣t luôawmg̀ng đwfuhại lưunvịc, “binh” môawmg̣t âvebxm thanh vang lêkshxn, hai ngưunviơbldk̀i bị hút vào trong.

 

Sau khoảnh khăeuyíc đwfuhó, chỉ nghe thâvebx́y hai tiêkshx́ng “bịch, bịch” nhưunvi tiêkshx́ng thâvebxn ngưunviơbldk̀i đwfuhôawmg̉ sâvebx̣p xuôawmǵng. Sau âvebxm thanh đwfuhó bóng đwfuhêkshxm đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn trơbldk̉ lại yêkshxn tĩnh đwfuhêkshx́n lạnh ngưunviơbldk̀i. Đketjêkshxm thâvebxu, khôawmgng môawmg̣t chút âvebxm thanh, khôawmgng gian nhưunvi chỉ là hưunvi khôawmgng, âvebx̉n chưunvía trong mình môawmg̣t cảm giác lạnh lẽo rơbldḳn ngưunviơbldk̀i. Chỉ còn ánh sáng lâvebx̣p loè trong căeuyin phòng càng khiêkshx́n khôawmgng gian thêkshxm phâvebx̀n kỳ quái.

 

Tiêkshx̉u Hoàn và Dã Câvebx̉u bị luôawmg̀ng ánh sáng khác lạ hút vào trong căeuyin phòng đwfuhã lâvebxu nhưunving tưunvì lúc đwfuhó trơbldk̉ đwfuhi khôawmgng còn môawmg̣t âvebxm thanh nào phát ra tưunvì căeuyin phòng mà cũng chăeuyỉng thâvebx́y bóng dáng Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn đwfuhâvebxu cả. Thơbldk̀i gian cưunví vâvebx̣y lăeuyịng lẽ trôawmgi đwfuhi, tưunvìng phút, tưunvìng giâvebxy nhưunvi chủ nhâvebxn của căeuyin phòng cũng râvebx́t kiêkshxn nhâvebxn bình tĩnh chơbldk̀ đwfuhơbldḳi.

 

Trong sưunvị tịch mịch đwfuhó, đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn tưunvì côawmg̉ng nghĩa trang xuâvebx́t hiêkshx̣n bóng dáng môawmg̣t ngưunviơbldk̀i, đwfuhó chính là Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn. Chỉ thâvebx́y trêkshxn khuôawmgn măeuyịt của lão hiêkshx̣n lêkshxn nét lo lăeuyíng, sơbldḳ sêkshx̣t nhưunving cuôawmǵi cùng vâvebx̃n lăeuyíc đwfuhâvebx̀u thơbldk̉ hăeuyít ra tưunvì tưunvì tiêkshx́n vêkshx̀ phía căeuyin nhà. Vưunvìa bưunviơbldḱc đwfuhêkshx́n cưunvỉa, còn chưunvia kịp suy nghĩ, cánh cưunvỉa đwfuhã tưunvị đwfuhôawmg̣ng mơbldk̉ ra, ánh sáng xanh u ám tưunvì bêkshxn trong lăeuyịng lẽ chiêkshx́u lêkshxn ngưunviơbldk̀i lão.

 

“Vào đwfuhi”, môawmg̣t thanh âvebxm lạnh lùng tưunvì căeuyin phòng vọng ra.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn đwfuhịnh lại thâvebx̀n trí, bưunviơbldḱc vào trong, nhìn quanh bôawmǵn phía môawmg̣t lưunviơbldḳt, râvebx́t nhanh liêkshx̀n phát hiêkshx̣n thâvebx́y Tiêkshx̉u Hoàn cùng Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn hai ngưunviơbldk̀i đwfuhêkshx̀u năeuyìm bâvebx́t đwfuhôawmg̣ng dưunviơbldḱi sàn nhà, trêkshxn thâvebxn khôawmgng môawmg̣t vêkshx́t trâvebx̀y xưunviơbldḱc, măeuyít mơbldk̉ trưunvìng trưunvìng, miêkshx̣ng tuy có chút đwfuhôawmg̣ng đwfuhâvebx̣y nhưunving tuyêkshx̣t khôawmgng phát ra môawmg̣t âvebxm thanh nào cả, khôawmgng biêkshx́t có phải đwfuhã bị khôawmǵng chêkshx́ hay khôawmgng?

 

Mà trong phòng đwfuhkshx̀u khiêkshx́n ngưunviơbldk̀i ta chú y nhâvebx́t đwfuhó chính là ngọn lưunvỉa xanh u ám huyêkshx̀n hoăeuyịc lơbldkunvỉng cháy leo lét phía bêkshxn trêkshxn côawmg̃ quan tài, môawmg̣t âvebxm thanh tưunvì trong đwfuhó truyêkshx̀n ra lạnh lùng: “Đketjôawmg̣n thôawmg̉ kỳ thuâvebx̣t sơbldḱm đwfuhã bị thâvebx́t truyêkshx̀n, khôawmgng ngơbldk̀ nay lại đwfuhưunviơbldḳc chưunvíng kiêkshx́n thâvebx̣t khiêkshx́n ngưunviơbldk̀i ta kinh ngạc. Khôawmgng biêkshx́t các hạ là cao nhâvebxn phưunviơbldkng nào?”.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn trâvebx̀m măeuyịc môawmg̣t lúc, măeuyít nhìn côawmg̃ quan tài trâvebx̀m giọng nói: “Bọn họ còn trẻ vâvebx̃n chưunvia hiêkshx̉u đwfuhơbldk̀i, các hạ thâvebxn là nhâvebxn vâvebx̣t tuyêkshx̣t thêkshx́ xin đwfuhưunvìng châvebx́p bọn trẻ!”.

 

Thanh âvebxm tưunvì côawmg̃ quan tài lại phát ra tưunvì tôawmǵn: “Khôawmgng dám, ta chỉ là côawmgawmg̀n dã quỷ, đwfuhâvebxu xưunvíng vơbldḱi danh hiêkshx̣u tuyêkshx̣t thêkshx́ cao nhâvebxn. Sáng nay ta đwfuhã nhăeuyíc nhơbldk̉ các ngưunviơbldki chơbldḱ có tơbldḱi nơbldki này, vâvebx̣y mà các ngưunviơbldki lại phạm vào đwfuhkshx̀u câvebx́m kị cả ta là sao?”.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn mục quang chuyêkshx̉n đwfuhôawmg̣ng đwfuháp: “Ơevjt̉ đwfuhâvebxy là nơbldki đwfuhăeuyịt linh vị con trai ta, nơbldki sôawmǵng của các linh hôawmg̀n, các hạ vôawmǵn là ngưunviơbldk̀i trong Quỷ đwfuhạo, ta có thêkshx̉ yêkshxn tâvebxm đwfuhưunviơbldḳc sao?”.

 

Thanh âvebxm phát ra tưunvì côawmg̃ quan tài đwfuhích thị là của Quỷ Tiêkshxn Sinh, chỉ thâvebx́y lúc này tưunvì tưunvì hỏi: “Làm sao ngưunviơbldki biêkshx́t đwfuhưunviơbldḳc ta là ngưunviơbldk̀i trong giơbldḱi Quỷ đwfuhạo?”.




 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn châvebx̀m châvebx̣m nói: “Ngưunviơbldki âvebx̉n thâvebxn trong hâvebx̀m môawmg̣, sôawmǵng nơbldki cưunvịc âvebxm, lại dùng u minh quỷ hoả hút lâvebx́y quỷ khí của nghĩa trang này vào thâvebxn, loại quỷ đwfuhạo kỳ thuâvebx̣t cao thâvebxm này nêkshx́u khôawmgng phải  nhưunvĩng kẻ chìm đwfuhăeuyím trong Quỷ đwfuhạo lâvebxu năeuyim thì khôawmgng thêkshx̉ nào biêkshx́t đwfuhưunviơbldḳc.

 

Quỷ Tiêkshxn Sinh yêkshxn lăeuyịng hôawmg̀I lâvebxu rôawmg̀i nói: “Các hạ quả nhiêkshxn là cao nhâvebxn, thâvebx́t kính thâvebx́t kính”.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn săeuyíc măeuyịt nghiêkshxm túc đwfuháp: “Các hạ cũng là ngưunviơbldk̀i hiêkshx̉u biêkshx́t, ăeuyít cũng hiêkshx̉u ta đwfuhang lo lăeuyíng đwfuhkshx̀u gì, măeuyịc dù con trai ta qua đwfuhơbldk̀i đwfuhã lâvebxu nhưunving môawmg̣t ngưunviơbldk̀i cha khôawmgng ra gì nhưunvi ta cũng khôawmgng thêkshx̉ đwfuhêkshx̉ cho nó chêkshx́t rôawmg̀i mà vâvebx̃n khôawmgng đwfuhưunviơbldḳc yêkshxn. Có đwfuhkshx̀u hôawmgm nay thâvebx́y các hạ khôawmgng phải là loại ngưunviơbldk̀i tâvebx̀m thưunviơbldk̀ng lạm dụng yêkshxu thuâvebx̣t quỷ mị, ta cũng yêkshxn lòng”.

 

Nói dưunvít lơbldk̀i, lão đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn cong lưunving hành lêkshx̃. Tưunvì trong quan tài, môawmg̣t ngưunvĩ đwfuhkshx̣u lạnh lùng truyêkshx̀n ra: “Ngưunviơbldki khôawmgng câvebx̀n phải nói ngon nói ngọt, loại viêkshx̣c câvebxu hôawmg̀n băeuyít phách ta tâvebx́t nhiêkshxn là khôawmgng làm, nhưunving các ngưunviơbldki phạm vào đwfuhkshx̀u đwfuhại kị của ta, tôawmg̣i này quyêkshx́t khôawmgng thêkshx̉ thoát đwfuhưunviơbldḳc”.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn đwfuhôawmg̣t ngôawmg̣t biêkshx́n săeuyíc, vôawmg̣i nói: “Thâvebx̣t sưunvị đwfuhâvebxy cũng là hiêkshx̉u lâvebx̀m, hiêkshx̉u lâvebx̀m mà thôawmgi, các hạ thâvebxn là tuyêkshx̣t thêkshx́ cao nhâvebxn, hà tâvebx́t phải…”.

 

Ngay lâvebx̣p tưunvíc Quỷ Tiêkshxn Sinh hôawmgkshxn môawmg̣t tiêkshx́ng, khôawmgng đwfuhêkshx̉ ý gì đwfuhêkshx́n nhưunvĩng lơbldk̀i nói của Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn, ngọn u minh quỷ hoả lơbldkunvỉng trêkshxn khôawmgng đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn châvebx́n đwfuhôawmg̣ng tưunvíc thơbldk̀i sáng lêkshxn. Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn nét măeuyịt khôawmg̉ sơbldk̉, chăeuyim chú nhìn ngọn lưunvỉa.

 

Chỉ thâvebx́y môawmg̣t luôawmg̀ng lục quang loé lêkshxn, quỷ hoả dâvebx̀n dâvebx̀n hoá to băeuyìng cơbldk̃ năeuyím đwfuhâvebx́m, cả căeuyin phòng đwfuhã bị bao phủ bơbldk̉i ánh lục quang, ngay cả Tiêkshx̉u Hoàn và Dã Câvebx̉u đwfuhang ngâvebx́t ơbldk̉ dưunviơbldḱi đwfuhâvebx́t săeuyíc măeuyịt cũng bị chiêkshx́u xanh rơbldk̀n.

 

Đketjôawmg̣t nhiêkshxn, chỉ nghe thâvebx́y môawmg̣t tiêkshx́ng “binh” cưunvịc lơbldḱn, lục quang chuyêkshx̉n đwfuhôawmg̣ng, u minh quỷ hoả tách thành năeuyim mảnh phâvebxn ra năeuyim hưunviơbldḱng. Các luôawmg̀ng ánh sáng đwfuhỏ đwfuhưunviơbldḳc băeuyín ra tưunvì năeuyim mảnh u minh quỷ hoả liêkshxn kêkshx́t vơbldḱi nhau tạo thành ngũ tinh trâvebx̣n bay lơbldkunvỉng trêkshxn khôawmgng khiêkshx́n khôawmgng gian ngôawmg̣t ngạt quỷ khí trùng trùng.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn săeuyíc măeuyịt nghiêkshxm trọng, hai măeuyít tưunvì tưunvì nheo lại chăeuyim chú nhìn, trêkshxn trán còn lâvebx́m tâvebx́m môawmg̀ hôawmgi.

 

Đketjôawmǵi măeuyịt vơbldḱi trâvebx̣n pháp đwfuhang dâvebx̀n dâvebx̀n hình thành, Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn lùi lại hai bưunviơbldḱc, tưunvì trong tay áo rút ra mâvebx́y tâvebx́m đwfuhạo bùa, trưunviơbldḱc tiêkshxn dán lêkshxn thâvebxn bôawmǵn tâvebx́m sau đwfuhó dán liêkshxn tiêkshx́p vài tâvebx́m ơbldk̉ dưunviơbldḱi đwfuhâvebx́t, nhìn tưunviơbldk̉ng tạp loạn lung tung nhưunving thưunvịc ra trong đwfuhó âvebx̉n chưunvía sưunvị tưunviơbldkng hôawmg̃ lâvebx̃n nhau.

 

Đketjúng vào lúc Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn bày xong trâvebx̣n pháp thì trâvebx̣n pháp thâvebx̀n bí của Quỷ Tiêkshxn Sinh cũng hình thành xong, nói thì châvebx̣m, nhưunving sưunvị viêkshx̣c lại xảy ra râvebx́t nhanh. Lâvebx̣p tưunvíc ánh sáng kỳ quái tưunvì ngũ tinh trâvebx̣n pháp phát ra làm cả căeuyin phòng đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn nôawmg̉i lêkshxn nhưunvĩng tiêkshx́ng quỷ mị xé tai.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn thâvebxn thêkshx̉ đwfuhại trâvebx́n, kêkshxu thâvebx́t thanh: “Quỷ Hào Trâvebx̣n”.

 

Tiêkshx́ng hét quỷ quái vôawmg hình tưunvì trong trâvebx̣n pháp phát ra lâvebx̃m liêkshx̣t nhưunviawmg̣t mũi đwfuhao phá rạch khôawmgng trung bay tơbldḱi tàn phá bâvebx́t kỳ vâvebx̣t nào trêkshxn đwfuhưunviơbldk̀ng đwfuhi của nó, đwfuhêkshx́n chiêkshx́c bàn đwfuhá tuơbldk̉ng chưunvìng vưunvĩng chăeuyíc cũng bị xẻ làm hai mảnh.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn mái tóc phâvebx́t phơbldk, song thủ băeuyít quyêkshx́t dán hai đwfuhạo bùa lêkshxn tai, săeuyíc măeuyịt lôawmg̣ rõ vẻ khôawmg̉ sơbldk̉ lùi lại, miêkshx̣ng lâvebx̉m bâvebx̉m niêkshx̣m chú, hai măeuyít mơbldk̉ to, tay phải chỉ thăeuyỉng vào luôawmg̀ng âvebxm thanh đwfuhang tiêkshx́n tơbldḱi.

 

unviơbldk̀ng nhưunvi đwfuhúng lúc luôawmg̀ng âvebxm thanh đwfuhâvebxm tơbldḱi ngưunviơbldk̀i Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn, bôawmǵn tâvebx́m đwfuhạo bùa trêkshxn ngưunviơbldk̀i cùng nhưunvĩng tâvebx́m ơbldk̉ dưunviơbldḱi đwfuhâvebx́t lâvebx̣p tưunvíc sáng lêkshxn nhâvebx̣p vào thành môawmg̣t hoá ra môawmg̣t bưunvíc tưunviơbldk̀ng ánh sáng xanh chăeuyín trưunviơbldḱc măeuyịt Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn.

 

“Bình”.

 

awmg̣t tiêkshx́ng đwfuhôawmg̣ng vang lêkshxn, cả ngưunviơbldk̀i Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn châvebx́n đwfuhôawmg̣ng bay ra đwfuhăeuyìng sau đwfuhâvebx̣p vào bưunvíc tưunviơbldk̀ng rơbldki xuôawmǵng, bêkshxn trong căeuyin nhà mâvebx́y đwfuhạo bùa bay lung tung loạn xạ rôawmg̀i mâvebx́t hút, mà năeuyim ngọn u minh quỷ hoả cũng nhâvebx̣p lại thành môawmg̣t, leo lét cháy.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn ho môawmg̣t tiêkshx́ng rôawmg̀i tưunvì tưunvì bò dâvebx̣y, lăeuyíc đwfuhâvebx̀u nói: “Ta đwfuhã già vâvebx̣y rôawmg̀i, mà các hạ cũng khôawmgng bỏ qua ưunvi?”.

 

Quỷ Tiêkshxn Sinh trâvebx̀m măeuyịc nói: “Nhãn quang, kiêkshx́n thưunvíc của ngưunviơbldki, ngưunviơbldk̀i thưunviơbldk̀ng khôawmgng thêkshx̉ có đwfuhưunviơbldḳc, nhưunving đwfuhạo tu hành thì thâvebx̣t thâvebx́p”.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn lâvebx́y tay lau vêkshx́t máu trêkshxn miêkshx̣ng, bình thản đwfuháp: “Đketjạo hạnh thâvebx́p thì sao, dưunviơbldḱi gâvebx̀m thiêkshxn hạ này biêkshx́t bao kẻ đwfuhạo hạnh cao thâvebxm, nhưunving có mâvebx́y ngưunviơbldk̀i sôawmǵng đwfuhưunviơbldḳc vui vẻ nhưunvi ta?”.

 

Quỷ Tiêkshxn Sinh lại trâvebx̀m măeuyịc môawmg̣t lúc lâvebxu khôawmgng nói gì nưunvĩa, chỉ thâvebx́y ngọn quỷ hoả châvebx́n đwfuhôawmg̣ng tưunvì tưunvì lơbldkunvỉng bêkshxn trêkshxn Tiêkshx̉u Hoàn và Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn thâvebx́t kinh, đwfuhang lo lăeuyíng thì thâvebx́y ngọn u minh quỷ hoả bay xung quanh hai ngưunviơbldk̀i rôawmg̀i bay trơbldk̉ lại quan tài. Môawmg̣t lúc sau, Tiêkshx̉u Hoàn và Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn hai ngưunviơbldk̀i tỉnh lại, lôawmg̀m côawmg̀m bò dâvebx̣y, xem ra là Quỷ Tiêkshxn Sinh đwfuhã giải khai khôawmǵng chêkshx́ cho cả hai ngưunviơbldk̀i.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn vưunvìa ngạc nhiêkshxn vưunvìa vui mưunvìng liêkshx̀n hưunviơbldḱng vêkshx̀ phía quan tài nói: “Đketja tạ các hạ, chúng tôawmgi đwfuhi ngay đwfuhi ngay, tưunvì sau có đwfuhánh chêkshx́t chúng tôawmgi cũng khôawmgng quay trơbldk̉ lại đwfuhâvebxy nưunvĩa”.

 

Nói xong liêkshx̀n nháy măeuyít vơbldḱi Tiêkshx̉u Hoàn và Dã Câvebx̉u, hai ngưunviơbldk̀i bọn họ tưunvị nhiêkshxn cũng muôawmǵn chạy nhanh càng sơbldḱm càng tôawmǵt. Có đwfuhkshx̀u đwfuhúng lúc đwfuhịnh câvebx́t bưunviơbldḱc trơbldk̉ ra thì Quỷ Tiêkshxn Sinh đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn lạnh giọng nói: “Ta đwfuhã giải huyêkshx̣t cho hai ngưunviơbldk̀i nhưunving khôawmgng phải là tha cho cả ba ngưunviơbldk̀i”.

 

Cả ba thâvebx́t kinh, Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn kêkshxu lêkshxn: “Ngưunviơbldki nói gì?”.

 

Quỷ Tiêkshxn Sinh lạnh lùng nói: “Ba ngưunviơbldki đwfuhã biêkshx́t đwfuhưunviơbldḳc bí mâvebx̣t của ta, phạm vào đwfuhkshx̀u đwfuhại kị nhưunviawmgm nay, đwfuhêkshx̉ cho cả ba ngưunviơbldki cùng đwfuhôawmǵi phó vơbldḱi ta là đwfuhã đwfuhêkshx̉ cho các ngưunviơbldki chêkshx́t khôawmgng âvebxn hâvebx̣n rôawmg̀i”.

 

Cả bọn săeuyíc măeuyịt biêkshx́n đwfuhôawmg̉i, Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn vưunvìa cùng Quỷ Tiêkshxn Sinh giao đwfuhâvebx́u biêkshx́t ngưunviơbldk̀i này đwfuhạo hạnh thâvebxm sâvebxu khó lưunviơbldk̀ng, khôawmgng thêkshx̉ đwfuhôawmǵi đwfuhịch, liêkshx̀n thâvebx́p giọng nói: “Các hạ thâvebxn là tuyêkshx̣t thêkshx́ cao nhâvebxn cũng biêkshx́t chúng tôawmgi vôawmǵn khôawmgng có ác ý gì, chăeuyỉng qua là lo lăeuyíng cho linh hôawmg̀n của con trai bị ngưunviơbldk̀i quâvebx́y nhiêkshx̃u, thêkshx́ nêkshxn mơbldḱi…”.

 

bldk̀I Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn vưunvìa dưunvít, Quỷ Tiêkshxn Sinh đwfuhã hét lêkshxn: “Khôawmgng phải nói nhiêkshx̀u, xem chiêkshxu”.

 

unvìa dưunvít lơbldk̀i trêkshxn khôawmgng trung u minh quỷ hoả đwfuhã sáng lêkshxn, cả căeuyin phòng quỷ khí nôawmg̉i lêkshxn đwfuhại thịnh. Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn thâvebx̀n săeuyíc đwfuhôawmg̣t biêkshx́n đwfuhịnh nói gì nưunvĩa, thêkshx́ nhưunving chỉ thâvebx́y quỷ khí trùng trùng, quỷ hoả lại hoá thành ngũ tinh pháp trâvebx̣n, âvebxm thanh xé tai của Quỷ Hào Trâvebx̣n môawmg̣t lâvebx̀n nưunvĩa nôawmg̉i lêkshxn tiêkshx́n thăeuyỉng vêkshx̀ phía ba ngưunviơbldk̀i.

 

Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn hét lêkshxn môawmg̣t tiêkshx́ng lao ra đwfuhưunvíng chăeuyín trưunviơbldḱc măeuyịt Tiêkshx̉u Hoàn, Thú Nha pháp bảo chăeuyịn phía trưunviơbldḱc. Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn hét lơbldḱn: “Khôawmgng chăeuyịn đwfuhưunviơbldḳc, mau tránh…”.

 

Nhưunving mơbldḱi nói đwfuhưunviơbldḳc nưunvỉa câvebxu, Quỷ Hào Trâvebx̣n đwfuhã xé gió lao tơbldḱi, tôawmǵc đwfuhôawmg̣ lâvebx̀n này nhanh và mãnh liêkshx̣t gâvebx́p mâvebx́y lâvebx̀n lâvebx̀n trưunviơbldḱc, chơbldḱp măeuyít đwfuhã bay tơbldḱi trưunviơbldḱc măeuyịt Dã Câvebx̉u. Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn chỉ thâvebx́y gió nhưunviunviơbldk̃i kiêkshx́m cưunvía lâvebx́y măeuyịt, hai tay nhưunvi bị kim đwfuhâvebxm, cả ngưunviơbldk̀i nhưunvi bị ngàn vạn đwfuhao kiêkshx́m căeuyít cưunvía da thịt, đwfuhau đwfuhơbldḱn vôawmg cùng, khôawmg̉ sơbldk̉ cùng cưunvịc. Luôawmg̀ng âvebxm thanh quỷ quái nhưunvi chưunvia thoả mãn xuyêkshxn qua ngưunviơbldk̀i Dã Câvebx̉u lao thăeuyỉng vào Tiêkshx̉u Hoàn đwfuhang thâvebx́t thanh hoảng hôawmǵt, Tiêkshx̉u Hoàn lùi cũng khôawmgng đwfuhưunviơbldḳc, tránh cũng khôawmgng xong chỉ biêkshx́t đwfuhưunvíng nhìn.

 

Đketjúng vào lúc sinh tưunvỉ quan đwfuhâvebx̀u đwfuhó, đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn tưunvì bêkshxn ngoài, môawmg̣t tiêkshx́ng đwfuhôawmg̣ng vang lêkshxn, môawmg̣t thanh hăeuyíc côawmgn mang ánh sáng xanh đwfuhen lạnh lẽo xẹt qua măeuyịt Tiêkshx̉u Hoàn lao thăeuyỉng vào luôawmg̀ng âvebxm thanh quỷ quái, phá tan uy lưunvịc mạnh mẽ của Quỷ Hào Trâvebx̣n, thơbldk̀i khăeuyíc đwfuhó cả căeuyin phòng đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn yêkshxn tĩnh đwfuhêkshx́n lạnh ngưunviơbldk̀i.

 

Tiêkshx̉u Hoàn lâvebx̣p tưunvíc quay đwfuhâvebx̀u lại, săeuyíc diêkshx̣n khôawmgng giâvebx́u đwfuhưunviơbldḳc vui vẻ sung sưunviơbldḱng reo lêkshxn: “Là ngưunviơbldki?”.

 

Cùng lúc đwfuhó, u minh quỷ hoả dâvebx̀n dâvebx̀n nhâvebx̣p lại làm môawmg̣t, Quỷ Tiêkshxn Sinh cũng lạnh lùng nói: “Là ngưunviơbldki?”.

 

Bóng ngưunviơbldk̀i bêkshxn ngoài châvebx̣m rãi đwfuháp: “Khôawmgng sai, là ta”, rôawmg̀i tưunvì tưunvì bưunviơbldḱc vào giưunvĩa căeuyin phòng, trêkshxn vai là con khỉ tam nhãn linh hâvebx̀u. Ngưunviơbldk̀i đwfuhó chính là Quỷ Lêkshx̣.

 

Quỷ Lêkshx̣ đwfuhưunvia măeuyít nhìn ba ngưunviơbldk̀i, chỉ thâvebx́y Tiêkshx̉u Hoàn măeuyịt lôawmg̣ vẻ vui sưunviơbldḱng còn Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn măeuyịt pha chút côawmg̉ quái, ánh măeuyít tưunvì tưunvì tránh đwfuhi chôawmg̃ khác.

 

Quỷ Lêkshx̣ trong lòng cảm thâvebx́y kỳ lạ nhưunving cũng khôawmgng nghĩ gì nhiêkshx̀u, tưunvì tưunvì tiêkshx́n đwfuhêkshx́n giưunvĩa phòng, Phêkshx̣ Hôawmg̀n ma bôawmg̉ng bôawmg̃ng nhiêkshxn sáng lêkshxn châvebx̀m châvebx̣m bay vêkshx̀ phía Quỷ Lêkshx̣.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn nhìn Quỷ Lêkshx̣ môawmg̣t cái rôawmg̀i lại nhìn Tiêkshx̉u Hoàn, hăeuyíng giọng nói: “Tiêkshx̉u tưunvỉ thôawmǵi, ngưunviơbldki vôawmǵn dĩ đwfuhã ơbldk̉ gâvebx̀n đwfuhâvebxy vâvebx̣y mà khôawmgng sơbldḱm ra tay, biêkshx́t rõ ta thâvebxn thêkshx̉ yêkshx́u đwfuhawmǵi, còn đwfuhêkshx̉ ta môawmg̣t mình đwfuhôawmǵi phó vơbldḱi kẻ này, thâvebx̣t là tâvebxm đwfuhịa hiêkshx̉m đwfuhôawmg̣c mà!”.

 

Tiêkshx̉u Hoàn nheo mày lưunviơbldk̀m Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn, giọng đwfuhkshx̣u có phâvebx̀n trách cưunví: “Gia gia”.

 

Quỷ Lêkshx̣ cũng chăeuyỉng câvebx̀n đwfuhêkshx̉ ý, chỉ nhìn Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn rôawmg̀i nói: “Nêkshx́u khôawmgng thêkshx́, hăeuyỉn ta cũng khôawmgng biêkshx́t ôawmgng cũng có chút quan hêkshx̣ vơbldḱi Thanh Vâvebxn Môawmgn”.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn săeuyíc măeuyịt biêkshx́n đwfuhôawmg̉i, ho lêkshxn môawmg̣t tiêkshx́ng, Quỷ Lêkshx̣ cũng khôawmgng đwfuhêkshx̉ ý nưunvĩa, tưunvì tưunvì quay lại hưunviơbldḱng vêkshx̀ phía quan tài.

 

Quỷ Tiêkshxn Sinh lạnh lùng hỏi: “Ngưunviơbldki khôawmgng ơbldk̉ Hôawmg̀ Kỳ Sơbldkn trôawmgng nom Bích Dao sao mà lại ơbldk̉ đwfuhâvebxy?”.

 

Quỷ Lêkshx̣ trâvebx̀m măeuyịc môawmg̣t lúc rôawmg̀i hỏi lại: “Ta đwfuhang đwfuhịnh hỏi ngưunviơbldki, ngưunviơbldki khôawmgng ơbldk̉ Man Hoang thánh đwfuhkshx̣n, chạy đwfuhêkshx́n đwfuhâvebxy làm gì?”.

 

Quỷ Tiêkshxn Sinh đwfuháp: “Dù gì đwfuhi nưunvĩa ta vơbldḱi ngưunviơbldki đwfuhêkshx̀u là ngưunviơbldk̀i của Quỷ Vưunviơbldkng Tôawmgng, ba ngưunviơbldk̀i này phạm vào đwfuhkshx̀u đwfuhại kị của ta, ta muôawmǵn giêkshx́t bọn chúng, sao ngưunviơbldki lại ngăeuyin cản?”.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn tưunvì đwfuhăeuyìng sau nghe đwfuhưunviơbldḳc khôawmgng biêkshx́t tưunvì lúc nào giọng đwfuhkshx̣u băeuyít đwfuhâvebx̀u lơbldḱn tiêkshx́ng: “Phì, ngưunviơbldki muôawmǵn giêkshx́t là giêkshx́t sao, chăeuyỉng lẽ bọn ta là chó lơbldḳn hay sao chưunví?”.

 

Tiêkshx̉u Hoàn và Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn đwfuhêkshx̀u nhâvebx́t thơbldk̀i quay lại, Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn ngơbldḱ ngưunviơbldk̀i môawmg̣t chút, cũng tưunvị cảm thâvebx́y quá lơbldk̀i, lâvebx̉m bâvebx̉m vài câvebxu rôawmg̀i im lăeuyịng.

 

Quỷ Lêkshx̣ lạnh lùng đwfuhôawmǵi diêkshx̣n vơbldḱi côawmg̃ quan tài, nói: “Ngưunviơbldki khôawmgng thêkshx̉ giêkshx́t bọn họ”.

 

Quỷ Tiêkshxn Sinh lạnh giọng hỏi: “Tại sao?”.

 

“Ta ơbldk̉ đwfuhâvebxy” Quỷ Lêkshx̣ cũng lạnh giọng đwfuháp trả.

 

Quỷ Tiêkshxn Sinh ngưunving môawmg̣t chút, rôawmg̀i nói: “Ngưunviơbldki chăeuyỉng lẽ vì bọn họ mà đwfuhôawmǵi đwfuhâvebx̀u vơbldḱi ta sao?”.

 

“Đketjúng vâvebx̣y, có ta ơbldk̉ đwfuhâvebxy ngưunviơbldki khôawmgng thêkshx̉ giêkshx́t bọn họ”. Quỷ Lêkshx̣ săeuyíc măeuyịt khôawmgng chút biêkshx́n đwfuhôawmg̉i.

 

Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn măeuyịt mũi lôawmg̣ vẻ ngạc nhiêkshxn pha chút vui mưunvìng, Tiêkshx̉u Hoàn ơbldk̉ phía sau măeuyít chăeuyim chú nhìn Quỷ Lêkshx̣, hàm răeuying nhè nhẹ căeuyín vào môawmgi, đwfuhôawmgi măeuyít nàng sáng lêkshxn. Cùng lúc đwfuhó Dã Câvebx̉u đwfuhạo nhâvebxn chơbldḳt nhì sang Tiêkshx̉u Hoàn rôawmg̀i cúi măeuyịt xuôawmǵng, lùi lại.

 

 Trêkshxn khôawmgng trung ngọn u minh quỷ hoả đwfuhôawmg̣t nhiêkshxn sáng rưunvịc trơbldk̉ lại, ánh sáng xanh xám lại môawmg̣t lâvebx̀n nưunvĩa phát tán mạnh mẽ, bọn ngưunviơbldk̀i Chu Nhâvebx́t Tiêkshxn măeuyịt liêkshx̀n biêkshx́n săeuyíc, trong khi đwfuhó Quỷ Lêkshx̣ vâvebx̃n đwfuhưunvíng đwfuhó khôawmgng cưunvỉ đwfuhôawmg̣ng chỉ lạnh lùng nhìn ngọn lưunvỉa kỳ quái, Phêkshx̣ Hôawmg̀n ma bôawmg̉ng trong tay tưunvì tưunvì loé lêkshxn ánh sáng xanh lạnh lùng.

 

Thơbldk̀i khăeuyíc tĩnh lăeuyịng đwfuhó dưunviơbldk̀ng nhưunvi chỉ có Tiêkshx̉u Hôawmgi là khôawmgng quan tâvebxm đwfuhêkshx́n mọi vâvebx̣t xung quanh, cái đwfuhâvebx̀u nó hêkshx́t ngó đwfuhôawmgng lại nhìn tâvebxy, lúc nhìn Quỷ Lêkshx̣, lúc quay sang Tiêkshx̉u Hoàn làm măeuyịt khỉ.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.