Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 242 : Chi mê tình Đóa Thành 7

    trước sau   
Lạxgilc Thàvhusnh hơfnewi hơfnewi nhíadyqu mi, lôodjcng màvhusy rậsrrgm rạxgilp nhíadyqu chặofvot lạxgili, con ngưyxppơfnewi tốvttai màvhusu tràvhusn ngậsrrgp kházoedt vọmrodng khôodjcng thểszon che lấipsjp.

Anh cótwgz thểszon dừwryhng lạxgili mớskyii làvhus lạxgil.

zoednh tay to lớskyin đprpeem tiểszonu nữsrrg nhâvgjin trong lồvttang ngựjaoac gắheftt gao vâvgjiy trụmxdx, dùwraang sứjaoac đprpeem cảhoyu ngưyxppfaxmi côodjc ôodjcm chặofvot lấipsjy, đprpejaoang dậsrrgy xoa xoa mázoedi tótwgzc củcveva côodjc, vừwryha hôodjcn vừwryha ôodjcm côodjcyxppskying tớskyii phòfccsng ngủcvev đprpei đprpeếvbojn.

“Uh...... ” Lam Đtrkbótwgza trờfaxmi đprpeipsjt quay cuồvttang, bịfnew anh hôodjcn đprpeếvbojn suýrdnjt nữsrrga ngạxgilt thởdzri.

Mộrlirt đprpeưyxppfaxmng nghiêqemrng ngảhoyu lảhoyuo đprpehoyuo, kiêqemrn nhẫfaxmn củcveva Lạxgilc Thàvhusnh càvhusng ngàvhusy càvhusng kézagmm, môodjci giữsrrg chặofvot môodjci dưyxppskyii củcveva côodjcfnewi thởdzrifaxmng càvhusng ngàvhusy càvhusng dồvttan dậsrrgp, hấipsjt tung chătrkbn mỏvaeyng trêqemrn giưyxppfaxmng ra, đprpeofvot côodjc nằmzatm dưyxppskyii thâvgjin.

odjczoedi nhỏvaey xinh khôodjcng cótwgzyxppơfnewng trong lòfccsng hótwgza thàvhusnh mộrlirt làvhusn nưyxppskyic mùwraaa xuâvgjin, lưyxppu luyếvbojn quyếvbojn rũfaxm, khiếvbojn cho ngưyxppfaxmi ta chỉdrns muốvttan phạxgilm tộrliri.


Lạxgilc Thàvhusnh cẩmjnan thậsrrgn nhấipsjm nházoedp ngọmrodt ngàvhuso trong miệtrkbng côodjc, nụmxdxodjcn càvhusng ngàvhusy càvhusng sâvgjiu, chỉdrnstwgz thểszon nghe đprpeưyxppfccsc thanh âvgjim nứjaoac nởdzri rấipsjt nhỏvaey củcveva côodjc, ngótwgzn tay thon dàvhusi đprpeem mộrlirt cúprpec ázoedo lạxgili mộrlirt cúprpec ázoedo cởdzrii bỏvaey ra, mặofvoc cho bàvhusn tay nhỏvaeyzagmodjc lựjaoac củcveva côodjc đprpeang đprpeázoednh loạxgiln trêqemrn ngưyxppfaxmi mìgbgknh, nhìgbgkn thấipsjy côodjc dầnraln dầnraln mấipsjt đprpei khíadyq lựjaoac, dụmxdxc vọmrodng trong ngưyxppfaxmi anh càvhusng ngàvhusy càvhusng mãyibunh liệtrkbt.

Khôodjcng cầnraln đprpeếvbojn 3 phúprpet sau, nộrliri y tốvttai màvhusu củcveva Lam Đtrkbótwgza đprpeãyibu bịfnewzagmzoedt hoàvhusn toàvhusn, quẳmzatng xuốvttang dưyxppskyii giưyxppfaxmng.

Trong phòfccsng mộrlirt mảhoyunh nồvttang đprpesrrgm lửjluja nótwgzng, ngótwgzn tay Lạxgilc Thàvhusnh dâvgjiy dưyxppa tótwgzc côodjc, quấipsjn quanh vàvhusi vòfccsng đprpeem cázoedi gázoedy củcveva côodjc chếvboj trụmxdx, lúprpec nàvhusy mớskyii buôodjcng cázoednh môodjci côodjc ra, môodjci mộrlirt đprpeưyxppfaxmng dọmrodc theo cázoedi cằmzatm xinh đprpeupiap cùwraang đprpeưyxppfaxmng congg mỹxgil lệtrkb dầnraln dầnraln đprpei xuốvttang.

Lam Đtrkbótwgza dồvttan dậsrrgp híadyqt thởdzri, ýrdnj nghĩzaaa từwryhng đprpefccst mêqemr muộrliri.

“Lạxgilc Thàvhusnh...... Lạxgilc Thàvhusnh...... Em sai rồvttai, em sai rồvttai đprpeưyxppfccsc chưyxppa? Anh đprpewryhng nhưyxpp vậsrrgy......” Côodjc mang theo nứjaoac nởdzri cầnralu xin anh, cázoednh tay nhỏvaeyzagm mềmjnam mạxgili ôodjcm chặofvot lấipsjy vai anh, chịfnewu đprpejaoang cơfnew thểszon đprpeang bịfnew anh tậsrrgp kíadyqch.

“Cázoedi gìgbgk?” Thanh âvgjim củcveva Lạxgilc Thàvhusnh khàvhusn khàvhusn lạxgilnh lùwraang hỏvaeyi.

Tay anh bao trùwraam trưyxppskyic ngựjaoac côodjc, hung hătrkbng nhàvhuso nặofvon, dùwraang phưyxppơfnewng thứjaoac bạxgilo ngưyxppfccsc nhấipsjt chàvhus đprpexgilo đprpedrnsnh núprpei mẫfaxmn cảhoyum củcveva côodjc, khiếvbojn cho đprpeótwgza anh đprpeàvhuso đprpevaey bừwryhng lêqemrn, nhàvhuso nặofvon, giàvhusy xézagmo thậsrrgm chíadyqvhus cắheftn nuốvttat? Dùwraang nhữsrrgng nụmxdxodjcn nótwgzng bỏvaeyng biểszonu hiệtrkbn yêqemru thưyxppơfnewng củcveva mìgbgknh.

“A” trong cơfnew thểszon Lam Đtrkbótwgza truyềmjnan đprpeếvbojn mộrlirt cỗadyqadyqch thíadyqch bézagmn nhọmrodn, ngửjluja đprpenralu hôodjc lớskyin, bàvhusn tay trắheftng nõrdnjn chậsrrgm rãyibui tham nhậsrrgp vàvhuso mázoedi tótwgzc dàvhusy đprpesrrgm củcveva anh.

Đtrkbrlirng tázoedc củcveva Lạxgilc Thàvhusnh tốvttac đprperlirvhus dứjaoat khoázoedt, biếvbojn thàvhusnh côodjc thởdzri khôodjcng nổfnewi.

“Em còfccsn chưyxppa cótwgz chuẩmjnan bịfnew tốvttat, anh đprpewryhng nhưyxpp vậsrrgy a....” Lam Đtrkbótwgza cốvtta gắheftng đprpeuổfnewi bắheftt quay vềmjna mộrlirt tia lýrdnj tríadyq, mang theo nứjaoac nởdzritwgzi.

odjc thậsrrgt sựjaoa khôodjcng nghĩzaaa tớskyii liềmjnan nhanh nhưyxpp vậsrrgy đprpeãyibu giao ra chíadyqnh mìgbgknh, tuy rằmzatng côodjc đprperlirng tâvgjim vớskyii anh, mặofvoc dùwraatwgz thờfaxmi đprpeiểszonm bịfnew anh mêqemr hoặofvoc đprpeếvbojn thầnraln hồvttan đprpeqemrn đprpehoyuo, chíadyqnh làvhus cảhoyum giázoedc thâvgjin thiếvbojt tàvhusn sázoedt nhưyxpp vậsrrgy đprpeãyibu dọmroda tớskyii côodjc, côodjc hoàvhusi nghi khôodjcng biếvbojt bảhoyun thâvgjin mìgbgknh cótwgz thểszon tiếvbojp nhậsrrgn đprpeưyxppfccsc hay khôodjcng, nhưyxppng màvhus thâvgjin thểszon bịfnew tay anh nặofvong nềmjnafnewn trớskyin, cảhoyu ngưyxppfaxmi nótwgzng bừwryhng nhưyxpptwgz mộrlirt luồvttang đprpeiệtrkbn sẹupiat qua, thâvgjin thểszonodjc kịfnewch liệtrkbt run rẩmjnay, cấipsjm đprpefnewa tưyxpp mậsrrgt mộrlirt mảhoyunh buộrlirc chặofvot. Buộrlirc chặofvot đprpeếvbojn mứjaoac hơfnewi hơfnewi đprpeau đprpeskyin.

Đtrkbâvgjiy cótwgz lẽpxvn chỉdrnsvhus bắheftt đprpenralu, nhưyxppng màvhusodjc đprpeãyibu đprpenralu hàvhusng mấipsjt rồvttai.

“Chỗadyqvhuso chuẩmjnan bịfnew chưyxppa tốvttat?” Lạxgilc Thàvhusnh buôodjcng ra đprpeiểszonm mẫfaxmn cảhoyum trưyxppskyic ngựjaoac côodjc, con ngưyxppơfnewi tốvttai màvhusu ngẩmjnang lêqemrn, chătrkbm chúprpe nhìgbgkn côodjc, bàvhusn tay khôodjcng kházoedch khíadyq tham nhậsrrgp vàvhuso giữsrrga hai đprpeùwraai non mịfnewn bótwgzng nhẵslyjn củcveva côodjc, chạxgilm đprpeưyxppfccsc mộrlirt mảhoyunh lầnraly lộrliri, “Thựjaoac sựjaoa đprpeãyibumjnam ưyxppskyit đprpeếvbojn nhưyxpp vậsrrgy, em còfccsn nótwgzi chưyxppa chuẩmjnan bịfnew tốvttat sao?”


“Khôodjcng phảhoyui, khôodjcng đprpeúprpeng, khôodjcng đprpeúprpeng, khôodjcng phảhoyui......” Lam Đtrkbótwgza khótwgzc hézagmt lêqemrn, nơfnewi sâvgjiu nhấipsjt trong thâvgjin thểszonvhusng đprpeau nhứjaoac, côodjcfccsn khôodjcng biếvbojt cótwgz mộrlirt loạxgili kházoedt vọmrodng cựjaoac kỳvaey đprpeau đprpeskyin, “Em sợfccsyibui, em khôodjcng muốvttan qua loa nhưyxpp vậsrrgy,.... Lạxgilc thàvhusnh!”

Con ngưyxppơfnewi củcveva ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn ôodjcng tuấipsjn lãyibung nhưyxpp thiêqemrn thầnraln chợfccst lótwgze lêqemrn, đprpeem đprpeùwraai ngọmrodc tuyếvbojt trắheftng củcveva côodjcvgjing lêqemrn, chậsrrgm rãyibui tázoedch sang mộrlirt bêqemrn, làvhusm cho khoảhoyung cázoedch tiếvbojp xúprpec giữsrrga hai ngưyxppfaxmi càvhusng thêqemrm gầnraln gũfaxmi, Lam Đtrkbótwgza cótwgz thểszon cảhoyum nhậsrrgn đprpeưyxppfccsc sựjaoatwgzng bỏvaeyng củcveva anh, nguy hiểszonm đprpeang ùwraaa tớskyii.

“Trởdzri thàvhusnh ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn bàvhus củcveva anh làvhus chuyệtrkbn sớskyim muộrlirn đprpemjnau phảhoyui thàvhusnh, anh nótwgzi rồvttai, anh khôodjcng cótwgz kiêqemrn nhẫfaxmn....” Lờfaxmi nótwgzi củcvevaLạxgilc Thàvhusnh đprpeãyibu khàvhusn khan, cựjaoac lựjaoac khắheftc chếvboj đprpeãyibu khiếvbojn anh chậsrrgm rãyibui đprpefnew mồvttaodjci, “Yêqemrn tâvgjim, anh sẽpxvn dịfnewu dàvhusng hơfnewn mộrlirt chúprpet.”

Lam Đtrkbótwgza khótwgzc, chỉdrns do bịfnew dọmroda màvhus khótwgzc.

Anh lạxgili khôodjcng cótwgzzoedi loạxgili kiêqemrn nhẫfaxmn muốvttan dỗadyq cho côodjc thu hồvttai nưyxppskyic mắheftt, màvhusvhus gắheftt gao chếvboj trụmxdxzoedi môodjcng đprpeang lộrlirn xộrlirn củcveva côodjc, chậsrrgp rãyibui đprpeem dụmxdxc vọmrodng cứjaoang rắheftn củcveva mìgbgknh nhấipsjn chìgbgkm vàvhuso mảhoyunh đprpeipsjt lầnraly lộrliri ẩmjnam thấipsjp kia.

odjc rấipsjt đprpeau, đprpeau đprpeếvbojn mứjaoac thấipsjp giọmrodng kêqemru ra tiếvbojng, gắheftt gao cắheftn môodjci, chịfnewu đprpejaoang sứjaoac mạxgilnh đprpeang tậsrrgp kíadyqch.

“Thảhoyu lỏvaeyng...... Thảhoyu lỏvaeyng, thảhoyu lỏvaeyng......” Lạxgilc Thàvhusnh ởdzriqemrn tai côodjc nhẹupia giọmrodng nótwgzi, tấipsjt cảhoyuadyqnh nhẫfaxmn nạxgili cùwraang lýrdnj tríadyq đprpemjnau đprpeãyibu muốvttan bịfnew đprpeázoednh bătrkbng? Anh chưyxppa bao giờfaxmtwgz mộrlirt khắheftc nàvhuso giốvttang nhưyxppprpec nàvhusy, anh muốvttan côodjczoedi nàvhusy, muốvttan đprpeem côodjc hung hătrkbng cắheftn nuốvttat, tậsrrgn đprpeếvbojn khi xưyxppơfnewng cốvttat cũfaxmng khôodjcng còfccsn.

Lam Đtrkbótwgza làvhusm sao thảhoyu lỏvaeyng đprpeưyxppfccsc???

odjc thézagmt chótwgzi tai giãyibuy dụmxdxa kịfnewch liệtrkbt, ýrdnj đprpevtta khiếvbojn cho anh phảhoyui thay đprpefnewi quyếvbojt đprpefnewnh, chíadyqnh làvhus bởdzrii vìgbgk lộrlirn xộrlirn, làvhusm cho nơfnewi cựjaoac đprpexgili củcveva anh càvhusng thêqemrm tiếvbojn nhậsrrgp sâvgjiu hơfnewn vàvhuso mảhoyunh đprpeipsjt lầnraly lộrliri củcveva côodjc, mộrlirt cỗadyq đprpeau đprpeskyin xézagmzoedch kia càvhusng thêqemrm rõrdnjvhusng.

“A, ôodjc ôodjc......” Mótwgzng tay Lam Đtrkbótwgza đprpeâvgjim thậsrrgt sâvgjiu vàvhuso trêqemrn vai anh, đprpeau đprpeếvbojn mứjaoac khuôodjcn mặofvot nhỏvaey nhắheftn nhíadyqu chặofvot lạxgili: “Đtrkbau! Em đprpeau quázoed!! Lạxgilc Thàvhusnh...... Đtrkbwryhng đprpei vàvhuso, đprpewryhng......”

Từwryhng giọmrodt mồvttaodjci từwryh trêqemrn trázoedn anh nhỏvaey xuốvttang, Lạxgilc Thàvhusnh đprpeãyibu muốvttan nhẫfaxmn nạxgili đprpeếvbojn mồvttaodjci đprpenralm đprpeìgbgka, khuôodjcn mặofvot tuấipsjn túprpejlujng hồvttang mộrlirt mảhoyunh.

“Đtrkbázoedng chếvbojt...... Khôodjcng nêqemrn cửjluj đprperlirng......” Anh gầnralm nhẹupia mệtrkbnh lệtrkbnh, chíadyqnh làvhus tiểszonu nữsrrg nhâvgjin dưyxppskyii thâvgjin lạxgili khôodjcng kházoedc gìgbgk con rắheftn. Bởdzrii vìgbgk kházoedt vọmrodng màvhus toàvhusn thâvgjin Lạxgilc Thàvhusnh đprpeãyibu run lẩmjnay bẩmjnay, con ngưyxppơfnewi hiệtrkbn lêqemrn mộrlirt tia dụmxdxc niệtrkbm màvhusu đprpevaeyyxppơfnewi, buộrlirc chặofvot cơfnew thểszon.

Anh hung hătrkbng ngătrkbn chặofvon thắheftt lưyxppng lộrlirn xộrlirn củcveva côodjc, cúprpei ngưyxppfaxmi gầnralm nhẹupia hung hătrkbng xỏvaey xuyêqemrn đprpei vàvhuso.


Mộrlirt tiếvbojng kêqemru xézagmzoedch đprpeau đprpeskyin vang lêqemrn bêqemrn tai.

Đtrkbêqemrm khuya, khôodjcng trung bịfnewvhusu đprpeen dàvhusy đprpeofvoc bao phủcvev, tòfccsa nhàvhus trọmrod xa hoa, ázoednh đprpeèhudbn nhu hòfccsa, nhưyxppng khôodjcng cázoedch nàvhuso che lấipsjp hìgbgknh ảhoyunh kiềmjnau diễjhpim trong phòfccsng ngủcvev, mộrlirt ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn ôodjcng cao lớskyin tuấipsjn lãyibung ézagmp chặofvot mộrlirt tiểszonu nữsrrg nhâvgjin nhỏvaeyzagm phótwgzng đprpeãyibung luậsrrgt đprperlirng, côodjc khótwgzc đprpeếvbojn mứjaoac nưyxppskyic mắheftt nưyxppskyic mũfaxmi ràvhusn rụmxdxa cũfaxmng khôodjcng nưyxppơfnewng tay, cázoednh tay mạxgilnh mẽpxvntwgzp chặofvot đprpeùwraai côodjc đprpeếvbojn ửjlujng hồvttang lêqemrn. Hung hătrkbng xỏvaey xuyêqemrn ra vàvhuso nơfnewi mảhoyunh đprpeipsjt lầnraly lộrliri kia.

Khoázoedi cảhoyum dọmrodc theo xưyxppơfnewng sốvttang lan lêqemrn tiếvbojn nhậsrrgp vàvhuso nãyibuo bộrlir.

“Áskyich! ” Lạxgilc Thàvhusnh ngửjluja đprpenralu, khuôodjcn mặofvot tuấipsjn túprpejlujng hồvttang tràvhusn đprpenraly mồvttaodjci, nghiễjhpim nhiêqemrn đprpeãyibu khôodjcng thểszon khốvttang chếvboj đprpeưyxppfccsc lựjaoac đprpexgilo.

Lam Đtrkbótwgza thựjaoac đprpeãyibu la hézagmt đprpeếvbojn giọmrodng khàvhusn khan, bịfnew đprpeau nhứjaoac cùwraang khoázoedi ýrdnj quấipsjn quanh, tim hơfnewi hơfnewi run rẩmjnay, rốvttat cụmxdxc đprpeãyibu biếvbojt đprpeưyxppfccsc nam nữsrrg trong lúprpec đprpeótwgz cuồvttang nhiệtrkbt kházoedt vọmrodng làvhusgbgk. Tựjaoaa nhưyxpp hiệtrkbn tạxgili ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn ôodjcng nàvhusy hung hătrkbng chàvhus đprpexgilp thâvgjin thểszon củcveva côodjc, ởdzrifnewi sâvgjiu nhấipsjt trong thâvgjin thểszonodjc đprpeòfccsi lấipsjy khoázoedi cảhoyum đprpevttang thờfaxmi cũfaxmng đprpeem đprpeau đprpeskyin cùwraang cựjaoac lạxgilc đprpemjnay vàvhuso trong thâvgjin thểszon củcveva côodjc.

Giốvttang nhưyxpp bịfnewtwgzng lớskyin đprpeázoednh trúprpeng, côodjc từwryhng đprpefccst mêqemr muộrliri cùwraang đprpeau nhứjaoac, từwryhng đprpefccst mêqemr ly cùwraang co rúprpet.

“Lạxgilc...... Thàvhusnh......” Lam Đtrkbótwgza run rẩmjnay kêqemru lêqemrn, kházoedt khao cótwgz thểszon đprpexgilt đprpeưyxppfccsc mộrlirt tia thưyxppơfnewng hạxgili củcveva anh, vừwryha vặofvon khiếvbojn cho ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn ôodjcng ởdzri phíadyqa trêqemrn hơfnewi hơfnewi cứjaoang đprpefaxm, lạxgili lạxgilp tứjaoac đprpeâvgjim thậsrrgt sâvgjiu vàvhuso cơfnew thểszonodjc, tựjaoaa nhưyxppvhus muốvttan đprpeâvgjim thủcvevng cơfnew thểszonodjc thìgbgk mớskyii thỏvaeya mãyibun vậsrrgy.

“A! ” Lam Đtrkbótwgza cảhoyu ngưyxppfaxmi run rẩmjnay mộrlirt chúprpet, sắheftc mặofvot ửjlujng hồvttang, thézagmt chótwgzi tai, ázoednh mắheftt trong lúprpec đprpeótwgz tràvhusn đprpenraly khoázoedi ýrdnjwraang thốvttang khổfnew đprpean vàvhuso nhau.

“Làvhusm sao vậsrrgy?” Tiếvbojng nótwgzi củcveva anh khàvhusn khàvhusn, cúprpei đprpenralu đprpeszon chótwgzp mũfaxmi củcveva côodjc hỏvaeyi.

“Đtrkbau......” Lam Đtrkbótwgza chịfnewu đprpejaoang từwryhng đprpefccst co rúprpet liêqemrn hồvttai trong cơfnew thểszon, “Đtrkbau, anh chậsrrgm mộrlirt chúprpet......” o_O

Áskyinh mắheftt thâvgjim thúprpey củcveva Lạxgilc Thàvhusnh giờfaxm phúprpet nàvhusy giốvttang ázoednh nắheftng sớskyim mai, vôodjcwraang chótwgzi mắheftt. Anh khẽpxvnodjcn lêqemrn môodjci Lam Đtrkbótwgza, chậsrrgm rãyibui đprpeem mìgbgknh rúprpet ra, đprpemjnay thâvgjin thểszon nhỏvaey xinh củcveva côodjc ra mộrlirt chúprpet rồvttai lạxgili đprpeem cảhoyu ngưyxppfaxmi côodjc cuốvttan lạxgili, bàvhusn tay thôodjczoedp xiếvbojt chặofvot lấipsjy thắheftt lưyxppng côodjc, nâvgjing lêqemrn, lạxgili ázoedc đprperlirc hơfnewn nữsrrga xỏvaey xuyêqemrn đprpei vàvhuso.

Ngoạxgili truyệtrkbn 22: Chi mêqemrgbgknh Đtrkbótwgza Thàvhusnh – P14

Lậsrrgp tứjaoac Lam Đtrkbótwgza bịfnew đprpeưyxppa lêqemrn đprpedrnsnh đprpeếvbojn mứjaoac nótwgzi khôodjcng ra lờfaxmi, co rúprpet trong thâvgjin thểszon cuốvttai cùwraang cũfaxmng lêqemrn đprpeếvbojn cựjaoac hạxgiln, tay nhỏvaeyzagm mềmjnam mạxgili túprpem chặofvot drap giưyxppfaxmng, hung hătrkbng run rẩmjnay, run rẩmjnay kịfnewch liệtrkbt.....


”.....” Côodjc giốvttang nhưyxpp khótwgzc màvhus lạxgili khôodjcng phảhoyui khótwgzc, khuôodjcn mặofvot nhỏvaey nhắheftn ửjlujng hồvttang đprpeãyibu muốvttan bịfnew buộrlirc tớskyii cựjaoac hạxgiln.

Lạxgilc Thàvhusnh tựjaoaa hồvtta rấipsjt vừwryha lòfccsng củcveva phảhoyun ứjaoang củcveva côodjc, nhắheftm mắheftt cảhoyum thụmxdx đprpeưyxppfccsc vázoedch tưyxppfaxmng củcveva côodjc đprpeang ôodjcn nhu màvhus chặofvot chẽpxvnprpet lấipsjy mìgbgknh, mộrlirt hơfnewi thởdzri dốvttac đprpei qua, lạxgili chậsrrgm rãyibui cúprpei ngưyxppfaxmi ngătrkbn chặofvon thâvgjin thểszon nhỏvaey xinh củcveva côodjc, lạxgili thong thảhoyu luậsrrgt đprperlirng.

Tiếvbojp theo đprpeótwgz, lạxgili dầnraln dầnraln dầnraln dầnraln mãyibunh liệtrkbt, quázoedi ázoedc.

Vịfnew tríadyq đprpei vàvhuso từwryh sau lưyxppng khiếvbojn cho nơfnewi kếvbojt hợfccsp càvhusng thêqemrm gắheftn bótwgz chặofvot chẽpxvn, vàvhuso càvhusng sâvgjiu hơfnewn, Lam Đtrkbótwgza bịfnewadyqch thíadyqch phảhoyui hézagmt ra tiếvbojng, khuôodjcn mặofvot nhỏvaey nhắheftn cọmrodzoedt nệtrkbm giưyxppfaxmng hơfnewi hơfnewi đprpeau đprpeskyin, ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn ôodjcng phíadyqa sau lạxgili vôodjcwraang dũfaxmng mãyibunh, bàvhusn tay to lớskyin tìgbgkm đprpeưyxppfccsc nơfnewi đprpefaxmy đprpeàvhus mềmjnam mạxgili củcveva côodjc, ta sứjaoac xoa nắheftn.

“Đtrkbótwgza Đtrkbótwgza...... Đtrkbótwgza Đtrkbótwgza......” Lạxgilc Thàvhusnh đprperlirng tìgbgknh, đprperlirng tázoedc hung ázoedc tàvhusn bạxgilo khôodjcng thểszon khốvttang chếvboj đprpeưyxppfccsc lựjaoac đprpexgilo, vừwryha thởdzri dốvttac vừwryha ởdzriqemrn tai côodjcqemru têqemrvgjim liệtrkbt phếvbojqemrn củcveva côodjc, nhẹupia nhàvhusng hôodjcn côodjc, an ủcvevi làvhusm dịfnewu đprpei đprpeau đprpeskyin.

Lam đprpeótwgza bịfnew va chạxgilm khiếvbojn cho tấipsjt cảhoyu ýrdnj thứjaoac đprpemjnau tan rãyibu..

“A...... A......” Côodjc chỉdrnstwgz thểszon khàvhusn khàvhusn màvhusqemru lêqemrn, bịfnew hoan ázoedi mãyibunh liệtrkbt tra tấipsjn đprpeếvbojn mêqemr sảhoyung? Thâvgjin thểszon co rúprpet đprpeãyibuvhusi lầnraln lêqemrn đprpeếvbojn đprpedrnsnh, côodjc bịfnew nụmxdxodjcn củcveva anh khiếvbojn cho đprpeqemrn cuồvttang run rẩmjnay, chíadyqnh làvhus cỗadyq ázoedp lựjaoac đprpeótwgz phótwgzng thíadyqch khôodjcng đprpeưyxppfccsc bao lâvgjiu đprpeãyibu rấipsjt nhanh lạxgili mãyibunh liệtrkbt thổfnewi quyézagmt đprpeếvbojn, hôodjc hấipsjp củcveva côodjc đprpemjnau đprpejaoat quãyibung, càvhusng kịfnewch liệtrkbt bịfnew đprpeưyxppa lêqemrn đprpeếvbojn tậsrrgn thiêqemrn đprpeưyxppfaxmng.

Mộrlirt khắheftc cuốvttai cùwraang kia, tiểszonu nữsrrg nhâvgjin trong lòfccsng Lạxgilc Thàvhusnh bịfnew tra tấipsjn đprpeếvbojn ngấipsjt đprpei, ởdzrifnewi thậsrrgt sâvgjiu trong cơfnew thểszonodjc cuồvttang nhiệtrkbt phun tràvhuso, thấipsjp giọmrodng khàvhusn khàvhusn hôodjc ra tiếvbojng, hai tay anh ôodjcm chặofvot lấipsjy thâvgjin thểszon đprpenraly rẫfaxmy dấipsju vếvbojt ửjlujng hồvttang củcveva côodjc, rốvttat cụmxdxc cũfaxmng thỏvaeya mãyibun.

Suốvttat nửjluja tházoedng, Lam Đtrkbótwgza đprpenraly đprpecvev thểszon nghiệtrkbm quázoed trìgbgknh thúprpec giụmxdxc từwryh mộrlirt côodjczoedi đprpeếvbojn mộrlirt ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn bàvhus.

Toázoedt mồvttaodjci, đprpeưyxppfccsc rồvttai, côodjc khôodjcng thểszon khôodjcng thừwryha nhậsrrgn vềmjna mặofvot nàvhusy côodjc so vớskyii nhữsrrgng ngưyxppfaxmi phụmxdx nữsrrg kházoedc thựjaoac đprpeãyibu bịfnew chậsrrgm mấipsjt vàvhusi nătrkbm a.

Ngẫfaxmm lạxgili bao nhiêqemru côodjczoedi nhưyxpp vậsrrgy, ởdzri đprpexgili họmrodc hoặofvoc thờfaxmi đprpeiểszonm sớskyim hơfnewn đprpeãyibu đprpeãyibu biếvbojt đprpeếvbojn cázoedi kia làvhusgbgk, Lam Đtrkbótwgza liềmjnan cảhoyum thấipsjy trong lòfccsng thựjaoac rốvttai rắheftm, rốvttat cuộrlirc côodjcgbgkzoedi gìgbgkvhus phảhoyui duy trìgbgk trinh tiếvbojt nhiềmjnau nătrkbm nhưyxpp vậsrrgy chứjaoa?

Cắheftn môodjci, mởdzri ban côodjcng hótwgzng giótwgz, tótwgzc trêqemrn trázoedn côodjc bịfnew giótwgz thổfnewi tázoedn loạxgiln thậsrrgt thêqemr thảhoyum.

Lạxgilc Thàvhusnh mởdzri cửjluja tiếvbojn vàvhuso, ngưyxppng con ngưyxppơfnewi tốvttai màvhusu nhìgbgkn tiểszonu nữsrrg nhâvgjin đprpeang đprpejaoang ngoàvhusi ban côodjcng kia.


Đtrkbem chìgbgka khótwgza đprpeofvot trêqemrn bàvhusn tràvhus, anh đprpei qua đprpeótwgz.

“Vézagmzoedy bay đprpemjnau đprpeãyibu chuẩmjnan bịfnew xong, trưyxppa ngàvhusy kia chúprpeng ta sẽpxvn cấipsjt cázoednh.” Thanh âvgjim củcveva anh cựjaoac thảhoyun nhiêqemrn màvhus dịfnew thưyxppfaxmng dễjhpi nghe, tao nhãyibuyxppskying côodjc đprpei tớskyii, hai tay vòfccsng ra ôodjcm lấipsjy côodjc, “Hai ngàvhusy nàvhusy nghỉdrns ngơfnewi cho tốvttat, chuẩmjnan bịfnew đprpefccst mớskyii nha.”

Lam Đtrkbótwgza giậsrrgt mìgbgknh mộrlirt cázoedi, đprpeem ngụmxdxm nưyxppskyic bọmrodt trong miệtrkbng hung hătrkbng nuốvttat xuốvttang, thiếvboju chúprpet nữsrrga bịfnew sặofvoc.

“A...... Cázoedi kia, cázoedi kia kia.... Hiệtrkbu suấipsjt củcveva anh thậsrrgt làvhusyibu man nha...” Côodjczagmo dàvhusi nótwgzi mộrlirt câvgjiu, cốvtta gắheftng làvhusm cho mặofvot chíadyqnh mìgbgknh mặofvot khôodjcng đprpefnewi sắheftc trưyxppskyic mặofvot ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn ôodjcng dãyibu thúprpewraang ngang ngưyxppfccsc nàvhusy.

Lạxgilc Thàvhusnh thếvboj nhưyxppng khẽpxvnyxppfaxmi mộrlirt chúprpet.

Anh đprpeếvbojn gầnraln hơfnewn mộrlirt chúprpet, giơfnew tay vuốvttat gọmrodn nhữsrrgng sợfccsi tótwgzc đprpeang bay tázoedn loạxgiln củcveva côodjc, cótwgz ýrdnj chỉdrns giázoedo, “Thểszon lựjaoac củcveva em cũfaxmng khôodjcng kézagmm a, gầnraln đprpeâvgjiy làvhusm nhiềmjnau nhưyxpp vậsrrgy còfccsn cótwgz thểszon tỉdrnsnh tázoedo, xem ra anh rèhudbn luyệtrkbn rấipsjt tốvttat nha.”

Mặofvot Lam Đtrkbótwgza “Xoạxgilt” mộrlirt cázoedi lậsrrgp tứjaoac đprpevaeyjlujng.

“Anh... Anh... Anh...” nótwgzi lêqemrn côodjc liềmjnan tứjaoac giậsrrgn, thuậsrrgn tiệtrkbn cũfaxmng đprpeem cỗadyq bấipsjt an trong lòfccsng cùwraang ýrdnj nghĩzaaa hồvtta đprpevtta ngàvhusy nàvhuso đprpeótwgz củcveva côodjc lậsrrgp tứjaoac thựjaoac thi ázoedn tửjlujgbgknh. Thâvgjin thểszonodjc chưyxppa cótwgz chuẩmjnan bịfnew, tâvgjim lýrdnjfaxmng chưyxppa cótwgz chuẩmjnan bịfnew, nửjluja tházoedng nay bịfnew thâvgjin thểszon anh tậsrrgn lựjaoac tàvhusn pházoed, bêqemrn dưyxppskyii thưyxppfaxmng đprpeau đprpeếvbojn mứjaoac khôodjcng thểszonyxppskyic đprpei đprpeưyxppfccsc, cảhoyum giázoedc nhưyxpp cuộrlirc sốvttang củcveva chíadyqnh mìgbgknh nghiêqemrng trờfaxmi lệtrkbch đprpeipsjt.

Phiềmjnan a, phảhoyui làvhusm nhưyxpp thếvbojvhuso mớskyii cótwgz thểszon chứjaoang tỏvaeygbgknh làvhus ngưyxppfaxmi kiêqemrn cưyxppfaxmng đprpeâvgjiy? Khôodjcng kếvbojt hôodjcn cũfaxmng muốvttan sinh mộrlirt tiểszonu hàvhusi tửjluj vềmjna đprpeâvgjiy nuôodjci dưyxppbrorng a! Phụmxdx nữsrrg thếvboj kỷpyxm 21 vôodjcwraang đprperlirc lậsrrgp kiêqemrn cưyxppfaxmng, nhưyxppng màvhus hoàvhusn cảhoyunh trong lúprpec đprpeótwgz lạxgili biếvbojn thàvhusnh thếvbojvhusy, ‘Thôodjci đprpeưyxppfccsc rồvttai, tỷpyxm tỷpyxm ta đprpeâvgjiy liềmjnan hiệtrkbp nghĩzaaaa miễjhpin cưyxppbrorng đprpeszon cho ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn ôodjcng nàvhusy chiếvboju cốvtta nuôodjci dưyxppbrorng nha!’ Sốvttang nhưyxpp thếvbojtwgz đprpeưyxppfccsc khôodjcng?

Quỷpyxm thầnraln ơfnewi, côodjctwgz tộrliri ưyxpp?

“Kỳvaey thậsrrgt khôodjcng cótwgz ngưyxppfaxmi phụmxdx nữsrrgvhuso lạxgili châvgjin chíadyqnh bịfnew bạxgili dưyxppskyii thểszon lựjaoac củcveva đprpeàvhusn ôodjcng cảhoyu, ngu ngốvttac a, làvhus phụmxdx nữsrrgyxppdzring thụmxdxvhus thôodjci, khôodjcng phảhoyui sao? Đtrkbàvhusn ôodjcng cázoedc anh mớskyii cầnraln nhiềmjnau nătrkbng lưyxppfccsng đprpeszon vậsrrgn đprperlirng a, cho nêqemrn...” Lam Đtrkbótwgza khôodjcng biếvbojt xấipsju hổfnew vỗadyq vỗadyq bờfaxm vai củcveva anh, “Lãyibuo huynh thểszon lựjaoac củcveva anh mớskyii tốvttat nha.”

Áskyinh mắheftt Lạxgilc Thàvhusnh vẫfaxmn ôodjcn nhu, túprpem lấipsjy tay củcveva côodjc, chậsrrgm rãyibui giơfnewqemrn miệtrkbng hôodjcn mộrlirt cázoedi.

“Ngàvhusy đprpenralu tiêqemrn em hôodjcn mêqemr mấipsjt, anh còfccsn tưyxppdzring làvhus anh vậsrrgn đprperlirng mạxgilnh quázoed, sau lạxgili mớskyii biếvbojt đprpeưyxppfccsc làvhus em quázoedyxppfaxmi vậsrrgn đprperlirng......” Anh sâvgjiu kíadyqn nótwgzi, ázoednh mắheftt giốvttang nhưyxpp ngọmrodn lửjluja đprpehoyuo qua khuôodjcn mặofvot trắheftng nõrdnjn cótwgz chúprpet ửjlujng hồvttang củcveva côodjc, ” Cho nêqemrn, anh mớskyii tốvttat bụmxdxng mỗadyqi ngàvhusy cùwraang em vậsrrgn đprperlirng, khôodjcng đprpeưyxppfccsc sao?”

Lam Đtrkbótwgza lạxgili mộrlirt lầnraln nữsrrga hỗadyqn đprperlirn......

Đtrkbâvgjiy đprpeúprpeng làvhus mộrlirt têqemrn đprpeàvhusn ôodjcng lãyibunh khốvttac sao? Thậsrrgt sựjaoa sao, thậsrrgt sựjaoa sao? Côodjc lạxgili cảhoyum thấipsjy đprpeưyxppfccsc hắheftn khoázoedc mộrlirt bộrlir da sótwgzi thậsrrgt to nha.

“Hôodjcm nay nghỉdrns ngơfnewi đprpecvev rồvttai sao? Muốvttan bắheftt đprpenralu hay khôodjcng? ” Anh hôodjcn khắheftp mặofvot côodjc, thấipsjp giọmrodng hỏvaeyi nhỏvaey.

Lam Đtrkbótwgza kinh hãyibui, nhớskyi tớskyii nhữsrrgng tưyxpp thếvboj kinh khủcvevng khi vậsrrgn đprperlirng màvhus anh lătrkbn qua lătrkbn lạxgili côodjc, ngàvhusy nàvhuso cũfaxmng 4, 5 giờfaxmzoedng mớskyii mớskyii dừwryhng lạxgili, khuôodjcn mặofvot nhỏvaey nhắheftn trắheftng bệtrkbch, cưyxppfaxmi thựjaoac khótwgz coi: “Ha hảhoyu, cázoedi kia...... Chúprpeng ta khôodjcng phảhoyui nótwgzi muốvttan đprpei Anh xem Hi Hi cùwraang bọmrodn họmrod sao? Anh cũfaxmng nghỉdrns ngơfnewi mộrlirt chúprpet đprpeưyxppfccsc khôodjcng? Dùwraa sao em cũfaxmng ởdzri đprpeâvgjiy khôodjcng cótwgz chạxgily mấipsjt đprpeâvgjiu, anh đprpeem côodjcng việtrkbc củcveva em pházoed bỏvaey mấipsjt rồvttai, nhàvhus trọmrod củcveva em cũfaxmng bịfnew pházoed bỏvaey luôodjcn, bắheftt dờfaxmi đprpei nơfnewi kházoedc, em khôodjcng nhàvhus đprpeszon vềmjna chỉdrnstwgz thểszon lao đprpenralu ởdzri chỗadyq anh thôodjci nha, chúprpeng ta sau nàvhusy còfccsn nhiềmjnau thờfaxmi gian màvhus....”

Lạxgilc Thàvhusnh khôodjcng cótwgz kiêqemrn nhẫfaxmn nghe côodjc lảhoyum nhảhoyum, nheo mắheftt lạxgili, bàvhusn tay chậsrrgm rãyibui chếvboj trụmxdx thắheftt lưyxppng côodjc, tházoedo dâvgjiy đprpeai lưyxppng vázoedy tơfnew tằmzatm củcveva côodjc ra.

zoedy màvhusu lam làvhusm nổfnewi bậsrrgt màvhusu da trắheftng hồvttang khiếvbojn cho côodjc trôodjcng cótwgz vẻslyj trẻslyj ra 7, 8 tuổfnewi.

Lam Đtrkbótwgza híadyqt mộrlirt ngụmxdxm khíadyq lạxgilnh, túprpem chặofvot lấipsjy đprpeai lưyxppng củcveva mìgbgknh, “Đtrkbwryhng, Lạxgilc Thàvhusnh, tựjaoagbgknh đprpei tìgbgkm chỗadyq kházoedc đprpei, em còfccsn đprpeau, thậsrrgt sựjaoa rấipsjt đprpeau nha.”

Tay Lạxgilc Thàvhusnh chậsrrgm rãyibui dừwryhng lạxgili.

Anh cũfaxmng khôodjcng tin tưyxppdzring lờfaxmi củcveva tiểszonu nữsrrg nhâvgjin ma quỷpyxmvhusy, côodjcvhus ngưyxppfaxmi cótwgztrkbng lựjaoac thíadyqch ứjaoang rấipsjt tốvttat nha, 2, 3 ngàvhusy trưyxppskyic anh đprpeãyibu cảhoyum nhậsrrgn thấipsjy côodjcyxppdzring thụmxdx đprpeưyxppfccsc tốvttat đprpeupiap củcveva hoan ázoedi nha, cảhoyum giázoedc mộrlirt lầnraln so vớskyii mộrlirt lầnraln mãyibunh liệtrkbt hơfnewn, rấipsjt nhiềmjnau lầnraln ởdzri tronh khuỷpyxmu tay anh lêqemrn đprpeếvbojn tậsrrgn thiêqemrn đprpeưyxppfaxmng, sắheftc mặofvot ửjlujng hồvttang đprpeếvbojn mứjaoac khiếvbojn cho anh muốvttan mộrlirt ngụmxdxm đprpeem côodjc cắheftn nuốvttat đprpei.

“Đtrkbau chỗadyqvhuso nótwgzi anh coi, anh giúprpep em vuốvttat... Đtrkbưyxppfccsc chưyxppa?” Lờfaxmi nótwgzi củcveva anh vẫfaxmn thảhoyun nhiêqemrn nhưyxpp trưyxppskyic, chíadyqnh làvhus trong mắheftt đprpeãyibu nhuốvttam đprpenralu dụmxdxc vọmrodng: “Đtrkbótwgza Đtrkbótwgza... đprpeếvbojn...”

Lam đprpeótwgza 冏...... Đtrkbếvbojn cázoedi con khỉdrns ázoed?

“Em khôodjcng muốvttan!” Côodjc từwryhzoedi ghếvboj nhỏvaey trêqemrn lan can nhảhoyuy xuốvttang, chạxgily vàvhuso trong phòfccsng.

Lạxgilc Thàvhusnh cũfaxmng buôodjcng tay mặofvoc kệtrkb cho côodjc chạxgily, thâvgjin ảhoyunh thon dàvhusi thoázoedng cázoedi nhìgbgkn qua cảhoyunh sắheftc bêqemrn ngoàvhusi, rồvttai đprpeãyibu nhanh chótwgzng chui tọmrodt vàvhuso trong phòfccsng.

Àlvhr, tốvttat lắheftm, côodjc mộrlirt mìgbgknh nằmzatm úprpep sấipsjp trêqemrn thảhoyum, dưyxppfaxmng nhưyxpp khôodjcng cótwgz việtrkbc gìgbgkvhus xem TV, cũfaxmng cótwgz thểszon đprpeem côodjc đprpeázoednh gụmxdxc đprpeưyxppfccsc.

Đtrkbem quầnraln ázoedo cởdzrii bỏvaey, vứjaoat sang mộrlirt bêqemrn, anh hưyxppskying phíadyqa côodjc đprpei qua đprpei.

Lam Đtrkbótwgza khôodjcng yêqemrn lòfccsng, cảhoyum giázoedc anh tớskyii gầnraln, mộrlirt trậsrrgn gai ốvttac dựjaoang đprpejaoang lêqemrn, vứjaoat đprpeiềmjnau khiểszonn muốvttan chạxgily trốvttan, nhưyxppng màvhus đprperlirng tázoedc củcveva Lac Thàvhusnh so vớskyii côodjcfccsn nhanh hơfnewn vạxgiln phầnraln, đprpeem mắheftt cázoed châvgjin củcveva côodjc chụmxdxp lấipsjy, trưyxppfccsc tiếvbojp tázoedc hai châvgjin củcveva côodjc ta, kézagmo vềmjna phíadyqa sau, giảhoyui phótwgzng dụmxdxc vọmrodng đprpeãyibutrkbng cứjaoang củcveva mìgbgknh, đprpeem côodjczagmo lạxgili gầnraln, nhanh chótwgzng lộrlirt sạxgilch quầnraln ázoedo củcveva côodjc, ngay sau đprpeótwgz thậsrrgt sâvgjiu chôodjcn vàvhuso hoa viêqemrn thầnraln bíadyq củcveva côodjc.

“A!” Lam Đtrkbótwgza đprpeau kêqemru lêqemrn mộrlirt tiếvbojng, cảhoyum giázoedc anh lạxgili lầnraln nữsrrga thôodjc bạxgilo xôodjcng vàvhuso, lấipsjp đprpenraly côodjc.

Lạxgilc Thàvhusnh bịfnew cỗadyq co rúprpet ngâvgjiy ngôodjc kia nhanh chótwgzng khiếvbojn cho thoảhoyui mázoedi, sắheftc mặofvot lạxgilnh lùwraang hòfccsa hoãyibun mộrlirt chúprpet, cũfaxmng tạxgilm thờfaxmi khôodjcng cótwgz đprperlirng đprpesrrgy, bàvhusn tay chậsrrgm rãyibui tiếvbojn đprpeếvbojn nơfnewi bọmrodn họmrod kếvbojt hợfccsp, “Đtrkbwryhng nhúprpec nhíadyqch Đtrkbótwgza Đtrkbótwgza, chờfaxm mộrlirt lázoedt nữsrrga sẽpxvn khôodjcng đprpeau....”

Lam Đtrkbótwgza vôodjcwraang ủcvevy khuấipsjt, khótwgzc ra tiếvbojng, “Huhu, __ Lạxgilc thàvhusnh tôodjci hậsrrgn anh, anh khôodjcng thểszon ôodjcn nhu mộrlirt chúprpet sao? Tôodjci đprpeau muốvttan chếvbojt đprpeâvgjiy, tôodjci đprpeau chếvbojt mấipsjt.”

Anh luôodjcn luôodjcn làvhus nhưyxpp vậsrrgy, thờfaxmi đprpeiểszonm màvhus đprpeãyibu muốvttan thìgbgk thưyxppơfnewng lưyxppfccsng cũfaxmng vôodjc íadyqch! Côodjc khôodjcng phảhoyui bázoednh bao a! Cótwgz thểszon bảhoyuy nhàvhuso nặofvon tázoedm tùwraay tiệtrkbn chàvhus đprpexgilp nha.

“Đtrkbwryhng khótwgzc....” Lạxgilc Thàvhusnh khốvttang chếvboj đprpeưyxppfccsc thắheftt lưyxppng côodjc, cúprpei đprpenralu thởdzrivhuso hểszonn vuốvttat vuốvttat tótwgzc côodjc, đprpefccsi cho côodjcfnewi chúprpet ổfnewn đprpefnewnh lạxgili bắheftt đprpenralu luậsrrgt đprperlirng.

“Đtrkbwryhng khótwgzc... Đtrkbótwgza Đtrkbótwgza... làvhus anh nótwgzng vộrliri....”

Anh cúprpei đprpenralu hôodjcn lêqemrn mắheftt côodjc, đprpenralu lưyxppbrori đprpehoyuo qua cázoednh mi ngọmrodt ngàvhuso củcveva côodjc, tràvhusn đprpenraly yêqemru thưyxppơfnewng.

Lam Đtrkbótwgza dầnraln dầnraln đprpeãyibu khôodjcng còfccsn đprpeau nữsrrga, cảhoyum giázoedc đprpeưyxppfccsc anh cấipsjp bázoedch ra vàvhuso, mỗadyqi mộrlirt nơfnewi đprpemjnau bắheftt đprpenralu cătrkbng trưyxppskying lêqemrn, kházoedt vọmrodng bịfnew cọmrodzoedt, bịfnew giữsrrg lấipsjy, kházoedt vọmrodng nhìgbgkn anh mỗadyqi lầnraln lạxgili thêqemrm mạxgilnh mẽpxvn.

Hai tay cuốvttan lấipsjy cổfnew anh, Lam Đtrkbótwgza rầnralu rĩzaaa hừwryh hừwryh, tựjaoaa nhưyxpp trảhoyu thùwraa ngẩmjnang đprpenralu cắheftn lia lịfnewa lêqemrn cổfnew anh.

Mộrlirt loạxgilt dấipsju vếvbojt in trêqemrn cầnraln cổfnew, lòfccsng côodjc mớskyii hơfnewi hơfnewi nguôodjci giậsrrgn, tiếvbojp tụmxdxc cắheftn, cázoedi lưyxppbrori đprpevaey bừwryhng đprpehoyuo qua da thịfnewt trêqemrn cổfnew anh.

Lạxgilc Thàvhusnh nhắheftm mắheftt chịfnewu đprpejaoang côodjczoedi nàvhusy châvgjim ngòfccsi thổfnewi giótwgz (lửjluja cházoedy đprpefnew thêqemrm dầnralu), khôodjcng ngătrkbn cảhoyun côodjc, chíadyqnh làvhus mỗadyqi lầnraln va chạxgilm lạxgili càvhusng thêqemrm sứjaoac, tay túprpem chặofvot lấipsjy vai côodjc, mỗadyqi lầnraln ra vàvhuso đprpemjnau mạxgilnh mẽpxvnfnewn.

“....” Lam Đtrkbótwgza bắheftt đprpenralu chịfnewu khôodjcng nổfnewi, mắheftt tràvhusn ngậsrrgp sưyxppơfnewng mùwraacvevy khuấipsjt cótwgz ýrdnj cầnralu xin, mắheftt trôodjcng mong nhìgbgkn anh.

Lạxgilc Thàvhusnh thởdzri dốvttac mộrlirt cázoedi, hung hătrkbng hôodjcn cázoednh môodjci đprpevaey bừwryhng củcveva côodjc.

odjc khôodjcng thểszon khôodjcng thừwryha nhậsrrgn, ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn ôodjcng nàvhusy tuy rằmzatng ázoedc liệtrkbt, nhưyxppng màvhusodjc lạxgili cốvttagbgknh thíadyqch anh mạxgilnh mẽpxvn nhưyxpp vậsrrgy màvhus giữsrrg lấipsjy, mộrlirt lầnraln so vớskyii mộrlirt lầnraln càvhusn thêqemrm mạxgilnh mẽpxvn, đprpeszon cho côodjc cảhoyum nhậsrrgn rõrdnjvhusng côodjc nhưyxpp thếvbojvhuso từwryhng chúprpet từwryhng chúprpet trởdzri thàvhusnh ngưyxppfaxmi đprpeàvhusn bàvhus củcveva anh.

Quấipsjn chặofvot lấipsjy cổfnew anh, Lam Đtrkbótwgza quay vềmjnaodjcn trảhoyu lạxgili anh, lạxgili đprperlirt nhiêqemrn nhíadyqu mi, cảhoyum giázoedc đprpenralu lưyxppbrori bịfnew anh quấipsjn chặofvot, hung hătrkbng bịfnewprpet vàvhuso, côodjcqemru rêqemrn ra tiếvbojng. Từwryhng đprpefccst mêqemr ly.

Con ngưyxppơfnewi tốvttai màvhusu củcveva Lạxgilc Thàvhusnh xuấipsjt hiệtrkbn mộrlirt tia đprpevaeyyxppơfnewi, đprpeem đprpeùwraai ngọmrodc củcveva côodjcvgjing lêqemrn thắheftt lưyxppng mìgbgknh, lạxgili hung hătrkbng va chạxgilm, khiêqemru khíadyqch củcveva côodjc khôodjcng kházoedc gìgbgk lửjluja cházoedy đprpefnew thêqemrm dầnralu, hiệtrkbn tạxgili anh muốvttan hung hătrkbng đprpeem côodjc cắheftn nuốvttat ătrkbn luôodjcn.

“Ưwryh... Ưwryh...” Cázoednh môodjci bịfnew ngătrkbn chặofvon, Lam Đtrkbótwgza chỉdrnstwgz thểszon ưyxpp ưyxpp ra tiếvbojng, cảhoyu ngưyxppfaxmi phấipsjn hồvttang run rẩmjnay, từwryhng đprpefccst cao tràvhuso tràvhusn đprpeếvbojn tứjaoa chi bázoedch hảhoyui (toàvhusn thâvgjin), côodjc ýrdnj đprpefnewnh khézagmp chặofvot hai châvgjin nhưyxppng lạxgili bịfnew anh mởdzrivhusng rộrlirng ra, khoázoedi cảhoyum trong thâvgjin thểszon từwryhng đprpefccst từwryhng đprpefccst nhưyxpp phong ba đprpeázoednh úprpep, mãyibunh liệtrkbt nhưyxpp vậsrrgy, côodjc chịfnewu khôodjcng nổfnewi.

“Lạxgilc Thàvhusnh.... Chậsrrgm mộrlirt chúprpet.... Anh chậsrrgm mộrlirt chúprpet a....” Lam Đtrkbótwgza thởdzri dốvttac từwryhng ngụmxdxm từwryhng ngụmxdxm, khuôodjcn mặofvot nhỏvaey nhắheftn ửjlujng hồvttang đprpeãyibu biếvbojn thàvhusnh đprpevaey bừwryhng, thanh âvgjim hỗadyqn loạxgili màvhus mịfnew hoặofvoc ngâvgjim nga cầnralu xin anh, cuốvttai cùwraang tựjaoaa nhưyxpp pházoedt run. Lạxgilc Thàvhusnh hôodjcn vàvhusnh tai côodjc, đprpenralu lưyxppbrori lửjluja nótwgzng ởdzrifnewi vàvhusnh tai mẫfaxmn cảhoyum củcveva côodjcfnewi hơfnewi đprpeùwraaa giỡbrori, Lam Đtrkbótwgza gấipsjp đprpeếvbojn mứjaoac sắheftp khótwgzc ra tiếvbojng, gázoedc mặofvot lêqemrn vai anh, khôodjcng ngừwryhng muốvttan trázoednh nézagm.

Anh thựjaoac sựjaoa cuồvttang dãyibu, mỗadyqi mộrlirt loạxgili tưyxpp thếvboj, mỗadyqi mộrlirt loạxgili chiềmjnau sâvgjiu, đprpemjnau pházoedt huy vôodjcwraang nhuầnraln nhuyễjhpin trêqemrn ngưyxppfaxmi côodjc.

Thờfaxmi khắheftc cuốvttai cùwraang Lam Đtrkbótwgza thézagmt chótwgzi tai trằmzatn trọmrodc dưyxppskyii thâvgjin anh, anh ngừwryhng thởdzri mỗadyqi mộrlirt cúprpe va chạxgilm mãyibunh liệtrkbt tựjaoaa nhưyxpp sắheftp chếvbojt đprpei vậsrrgy, giâvgjiy phúprpet lêqemrn đprpeếvbojn đprpedrnsnh đprpeiểszonm anh phủcvev phụmxdxc cắheftn môodjci dưyxppskyii củcveva côodjc, mồvttaodjci đprpenralm đprpeìgbgka, nhìgbgkn côodjc nhắheftm chặofvot mắheftt ngửjluja đprpenralu, thâvgjin thểszon tậsrrgn lựjaoac thảhoyu lỏvaeyng, bộrlirzoedng xinh đprpeupiap bịfnew anh gâvgjiy sứjaoac ézagmp giữsrrg lấipsjy.

Khoázoedi cảhoyum kịfnewch liệtrkbt, nházoedy mắheftt đprpeãyibu truyềmjnan đprpeếvbojn tứjaoa chi bázoedch hảhoyui.

Anh hézagmt lêqemrn phótwgzng thíadyqch tấipsjt cảhoyu, tiểszonu nữsrrg nhâvgjin dưyxppskyii thâvgjin lạxgili sớskyim thiếvboju khôodjcng khíadyq sắheftp ngạxgilt thởdzri, khuôodjcn mặofvot nhỏvaey nhắheftn ửjlujng hồvttang mêqemr ly khôodjcng biếvbojt trờfaxmi đprpeâvgjiu đprpeipsjt đprpeâvgjiu.

Lạxgilc Thàvhusnh đprpeem thâvgjin thểszontwgzng bỏvaeyng củcveva côodjcvhuso trong lồvttang ngựjaoac, đprpeszon cho phầnraln eo cùwraang hai châvgjin đprpeãyibu đprpeau nhứjaoac đprpeếvbojn mứjaoac khôodjcng chịfnewu nổfnewi củcveva côodjctwgz thểszon nghỉdrns ngơfnewi mộrlirt chúprpet, cúprpei đprpenralu hôodjcn mi mắheftt đprpeázoedng yêqemru củcveva côodjc, côodjcdzri trong mơfnew hồvtta cốvtta gắheftng mởdzri lớskyin mắheftt, oa oa đprpefnewnh kêqemru cázoedi gìgbgk, anh nhẹupia nhàvhusng vuốvttat ve tótwgzc củcveva côodjc, ngưyxppng mắheftt nhìgbgkn lắheftng nghe, mộrlirt tiếvbojng mộrlirt tiếvbojng đprpemjnau làvhus gọmrodi têqemrn anh.

Ngoàvhusi cửjluja sổfnew, ázoednh dưyxppơfnewng ấipsjm ázoedp chiếvboju rọmrodi, trong lòfccsng Lạxgilc Thàvhusnh hơfnewi chúprpet dao đprperlirng, ôodjcm chặofvot tiểszonu nữsrrg nhâvgjin trong lồvttang ngựjaoac lạxgili.

Trưyxppskyic kia anh chưyxppa từwryhng trảhoyui nghiệtrkbm qua, thìgbgk ra hạxgilnh phúprpec bấipsjt quázoed chỉdrnsvhus ôodjcm mộrlirt ngưyxppfaxmi ởdzri trong lòfccsng mềmjnam mạxgili hótwgza thàvhusnh mộrlirt làvhusn xuâvgjin thủcvevy, côodjc muốvttan cázoedi gìgbgk đprpemjnau cótwgz thểszon, chỉdrns cầnraln côodjc muốvttan, cũfaxmng chỉdrns anh mớskyii cótwgz thểszon cho

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.