Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 242 : Chi mê tình Đóa Thành 7

    trước sau   
Lạoeekc Thàehvinh hơhchci hơhchci nhívcjxu mi, lôbthing màehviy rậqpmum rạoeekp nhívcjxu chặjzgut lạoeeki, con ngưbmcxơhchci tốcrxgi màehviu tràehvin ngậqpmup khásmzkt vọtabsng khôbthing thểhewa che lấedfzp.

Anh cógznh thểhewa dừyycjng lạoeeki mớehvii làehvi lạoeek.

smzknh tay to lớehvin đhkcdem tiểhewau nữwded nhâvuown trong lồvhacng ngựzqhwc gắpyyxt gao vâvuowy trụozir, dùdlhkng sứihxxc đhkcdem cảdlhk ngưbmcxjfdni côbthi ôbthim chặjzgut lấedfzy, đhkcdihxxng dậqpmuy xoa xoa másmzki tógznhc củozira côbthi, vừyycja hôbthin vừyycja ôbthim côbthibmcxehving tớehvii phòqaaqng ngủozir đhkcdi đhkcdếntgvn.

“Uh...... ” Lam Đadjmógznha trờjfdni đhkcdedfzt quay cuồvhacng, bịsmzk anh hôbthin đhkcdếntgvn suýqpmut nữwdeda ngạoeekt thởvuow.

Mộbzalt đhkcdưbmcxjfdnng nghiêwdedng ngảdlhk lảdlhko đhkcddlhko, kiêwdedn nhẫjfdnn củozira Lạoeekc Thàehvinh càehving ngàehviy càehving kéykglm, môbthii giữwded chặjzgut môbthii dưbmcxehvii củozira côbthihchci thởvuowbhohng càehving ngàehviy càehving dồvhacn dậqpmup, hấedfzt tung chăehgsn mỏbzalng trêwdedn giưbmcxjfdnng ra, đhkcdjzgut côbthi nằqtplm dưbmcxehvii thâvuown.

bthismzki nhỏbzal xinh khôbthing cógznhbmcxơhchcng trong lòqaaqng hógznha thàehvinh mộbzalt làehvin nưbmcxehvic mùdlhka xuâvuown, lưbmcxu luyếntgvn quyếntgvn rũbhoh, khiếntgvn cho ngưbmcxjfdni ta chỉstlb muốcrxgn phạoeekm tộbzali.


Lạoeekc Thàehvinh cẩhcnnn thậqpmun nhấedfzm nhásmzkp ngọtabst ngàehvio trong miệjibnng côbthi, nụozirbthin càehving ngàehviy càehving sâvuowu, chỉstlbgznh thểhewa nghe đhkcdưbmcxtkdvc thanh âvuowm nứihxxc nởvuow rấedfzt nhỏbzal củozira côbthi, ngógznhn tay thon dàehvii đhkcdem mộbzalt cúldguc ásmzko lạoeeki mộbzalt cúldguc ásmzko cởvuowi bỏbzal ra, mặjzguc cho bàehvin tay nhỏbzalykglbthi lựzqhwc củozira côbthi đhkcdang đhkcdásmzknh loạoeekn trêwdedn ngưbmcxjfdni mìbzalnh, nhìbzaln thấedfzy côbthi dầldgun dầldgun mấedfzt đhkcdi khívcjx lựzqhwc, dụozirc vọtabsng trong ngưbmcxjfdni anh càehving ngàehviy càehving mãrwulnh liệjibnt.

Khôbthing cầldgun đhkcdếntgvn 3 phúldgut sau, nộbzali y tốcrxgi màehviu củozira Lam Đadjmógznha đhkcdãrwul bịsmzkykglsmzkt hoàehvin toàehvin, quẳztxang xuốcrxgng dưbmcxehvii giưbmcxjfdnng.

Trong phòqaaqng mộbzalt mảdlhknh nồvhacng đhkcdqpmum lửciula nógznhng, ngógznhn tay Lạoeekc Thàehvinh dâvuowy dưbmcxa tógznhc côbthi, quấedfzn quanh vàehvii vòqaaqng đhkcdem cásmzki gásmzky củozira côbthi chếntgv trụozir, lúldguc nàehviy mớehvii buôbthing cásmzknh môbthii côbthi ra, môbthii mộbzalt đhkcdưbmcxjfdnng dọtabsc theo cásmzki cằqtplm xinh đhkcdbmcxp cùdlhkng đhkcdưbmcxjfdnng congg mỹkyuq lệjibn dầldgun dầldgun đhkcdi xuốcrxgng.

Lam Đadjmógznha dồvhacn dậqpmup hívcjxt thởvuow, ýqpmu nghĩdlhk từyycjng đhkcdtkdvt mêwded muộbzali.

“Lạoeekc Thàehvinh...... Lạoeekc Thàehvinh...... Em sai rồvhaci, em sai rồvhaci đhkcdưbmcxtkdvc chưbmcxa? Anh đhkcdyycjng nhưbmcx vậqpmuy......” Côbthi mang theo nứihxxc nởvuow cầldguu xin anh, cásmzknh tay nhỏbzalykgl mềnxlkm mạoeeki ôbthim chặjzgut lấedfzy vai anh, chịsmzku đhkcdzqhwng cơhchc thểhewa đhkcdang bịsmzk anh tậqpmup kívcjxch.

“Cásmzki gìbzal?” Thanh âvuowm củozira Lạoeekc Thàehvinh khàehvin khàehvin lạoeeknh lùdlhkng hỏbzali.

Tay anh bao trùdlhkm trưbmcxehvic ngựzqhwc côbthi, hung hăehgsng nhàehvio nặjzgun, dùdlhkng phưbmcxơhchcng thứihxxc bạoeeko ngưbmcxtkdvc nhấedfzt chàehvi đhkcdoeeko đhkcdstlbnh núldgui mẫjfdnn cảdlhkm củozira côbthi, khiếntgvn cho đhkcdógznha anh đhkcdàehvio đhkcdbzal bừyycjng lêwdedn, nhàehvio nặjzgun, giàehviy xéykglo thậqpmum chívcjxehvi cắpyyxn nuốcrxgt? Dùdlhkng nhữwdedng nụozirbthin nógznhng bỏbzalng biểhewau hiệjibnn yêwdedu thưbmcxơhchcng củozira mìbzalnh.

“A” trong cơhchc thểhewa Lam Đadjmógznha truyềnxlkn đhkcdếntgvn mộbzalt cỗpkwwvcjxch thívcjxch béykgln nhọtabsn, ngửciula đhkcdldguu hôbthi lớehvin, bàehvin tay trắpyyxng nõbhohn chậqpmum rãrwuli tham nhậqpmup vàehvio másmzki tógznhc dàehviy đhkcdqpmum củozira anh.

Đadjmbzalng tásmzkc củozira Lạoeekc Thàehvinh tốcrxgc đhkcdbzalehvi dứihxxt khoásmzkt, biếntgvn thàehvinh côbthi thởvuow khôbthing nổedfzi.

“Em còqaaqn chưbmcxa cógznh chuẩhcnnn bịsmzk tốcrxgt, anh đhkcdyycjng nhưbmcx vậqpmuy a....” Lam Đadjmógznha cốcrxg gắpyyxng đhkcduổedfzi bắpyyxt quay vềnxlk mộbzalt tia lýqpmu trívcjx, mang theo nứihxxc nởvuowgznhi.

bthi thậqpmut sựzqhw khôbthing nghĩdlhk tớehvii liềnxlkn nhanh nhưbmcx vậqpmuy đhkcdãrwul giao ra chívcjxnh mìbzalnh, tuy rằqtplng côbthi đhkcdbzalng tâvuowm vớehvii anh, mặjzguc dùdlhkgznh thờjfdni đhkcdiểhewam bịsmzk anh mêwded hoặjzguc đhkcdếntgvn thầldgun hồvhacn đhkcdwdedn đhkcddlhko, chívcjxnh làehvi cảdlhkm giásmzkc thâvuown thiếntgvt tàehvin sásmzkt nhưbmcx vậqpmuy đhkcdãrwul dọtabsa tớehvii côbthi, côbthi hoàehvii nghi khôbthing biếntgvt bảdlhkn thâvuown mìbzalnh cógznh thểhewa tiếntgvp nhậqpmun đhkcdưbmcxtkdvc hay khôbthing, nhưbmcxng màehvi thâvuown thểhewa bịsmzk tay anh nặjzgung nềnxlkhchcn trớehvin, cảdlhk ngưbmcxjfdni nógznhng bừyycjng nhưbmcxgznh mộbzalt luồvhacng đhkcdiệjibnn sẹbmcxt qua, thâvuown thểhewabthi kịsmzkch liệjibnt run rẩhcnny, cấedfzm đhkcdsmzka tưbmcx mậqpmut mộbzalt mảdlhknh buộbzalc chặjzgut. Buộbzalc chặjzgut đhkcdếntgvn mứihxxc hơhchci hơhchci đhkcdau đhkcdehvin.

Đadjmâvuowy cógznh lẽjibn chỉstlbehvi bắpyyxt đhkcdldguu, nhưbmcxng màehvibthi đhkcdãrwul đhkcdldguu hàehving mấedfzt rồvhaci.

“Chỗpkwwehvio chuẩhcnnn bịsmzk chưbmcxa tốcrxgt?” Lạoeekc Thàehvinh buôbthing ra đhkcdiểhewam mẫjfdnn cảdlhkm trưbmcxehvic ngựzqhwc côbthi, con ngưbmcxơhchci tốcrxgi màehviu ngẩhcnnng lêwdedn, chăehgsm chúldgu nhìbzaln côbthi, bàehvin tay khôbthing khásmzkch khívcjx tham nhậqpmup vàehvio giữwdeda hai đhkcdùdlhki non mịsmzkn bógznhng nhẵyzykn củozira côbthi, chạoeekm đhkcdưbmcxtkdvc mộbzalt mảdlhknh lầldguy lộbzali, “Thựzqhwc sựzqhw đhkcdãrwulhcnnm ưbmcxehvit đhkcdếntgvn nhưbmcx vậqpmuy, em còqaaqn nógznhi chưbmcxa chuẩhcnnn bịsmzk tốcrxgt sao?”


“Khôbthing phảdlhki, khôbthing đhkcdúldgung, khôbthing đhkcdúldgung, khôbthing phảdlhki......” Lam Đadjmógznha khógznhc héykglt lêwdedn, nơhchci sâvuowu nhấedfzt trong thâvuown thểhewaehving đhkcdau nhứihxxc, côbthiqaaqn khôbthing biếntgvt cógznh mộbzalt loạoeeki khásmzkt vọtabsng cựzqhwc kỳiltl đhkcdau đhkcdehvin, “Em sợtkdvrwuli, em khôbthing muốcrxgn qua loa nhưbmcx vậqpmuy,.... Lạoeekc thàehvinh!”

Con ngưbmcxơhchci củozira ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin ôbthing tuấedfzn lãrwulng nhưbmcx thiêwdedn thầldgun chợtkdvt lógznhe lêwdedn, đhkcdem đhkcdùdlhki ngọtabsc tuyếntgvt trắpyyxng củozira côbthivuowng lêwdedn, chậqpmum rãrwuli tásmzkch sang mộbzalt bêwdedn, làehvim cho khoảdlhkng cásmzkch tiếntgvp xúldguc giữwdeda hai ngưbmcxjfdni càehving thêwdedm gầldgun gũbhohi, Lam Đadjmógznha cógznh thểhewa cảdlhkm nhậqpmun đhkcdưbmcxtkdvc sựzqhwgznhng bỏbzalng củozira anh, nguy hiểhewam đhkcdang ùdlhka tớehvii.

“Trởvuow thàehvinh ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin bàehvi củozira anh làehvi chuyệjibnn sớehvim muộbzaln đhkcdnxlku phảdlhki thàehvinh, anh nógznhi rồvhaci, anh khôbthing cógznh kiêwdedn nhẫjfdnn....” Lờjfdni nógznhi củoziraLạoeekc Thàehvinh đhkcdãrwul khàehvin khan, cựzqhwc lựzqhwc khắpyyxc chếntgv đhkcdãrwul khiếntgvn anh chậqpmum rãrwuli đhkcdedfz mồvhacbthii, “Yêwdedn tâvuowm, anh sẽjibn dịsmzku dàehving hơhchcn mộbzalt chúldgut.”

Lam Đadjmógznha khógznhc, chỉstlb do bịsmzk dọtabsa màehvi khógznhc.

Anh lạoeeki khôbthing cógznhsmzki loạoeeki kiêwdedn nhẫjfdnn muốcrxgn dỗpkww cho côbthi thu hồvhaci nưbmcxehvic mắpyyxt, màehviehvi gắpyyxt gao chếntgv trụozirsmzki môbthing đhkcdang lộbzaln xộbzaln củozira côbthi, chậqpmup rãrwuli đhkcdem dụozirc vọtabsng cứihxxng rắpyyxn củozira mìbzalnh nhấedfzn chìbzalm vàehvio mảdlhknh đhkcdedfzt lầldguy lộbzali ẩhcnnm thấedfzp kia.

bthi rấedfzt đhkcdau, đhkcdau đhkcdếntgvn mứihxxc thấedfzp giọtabsng kêwdedu ra tiếntgvng, gắpyyxt gao cắpyyxn môbthii, chịsmzku đhkcdzqhwng sứihxxc mạoeeknh đhkcdang tậqpmup kívcjxch.

“Thảdlhk lỏbzalng...... Thảdlhk lỏbzalng, thảdlhk lỏbzalng......” Lạoeekc Thàehvinh ởvuowwdedn tai côbthi nhẹbmcx giọtabsng nógznhi, tấedfzt cảdlhkvcjxnh nhẫjfdnn nạoeeki cùdlhkng lýqpmu trívcjx đhkcdnxlku đhkcdãrwul muốcrxgn bịsmzk đhkcdásmzknh băehgsng? Anh chưbmcxa bao giờjfdngznh mộbzalt khắpyyxc nàehvio giốcrxgng nhưbmcxldguc nàehviy, anh muốcrxgn côbthismzki nàehviy, muốcrxgn đhkcdem côbthi hung hăehgsng cắpyyxn nuốcrxgt, tậqpmun đhkcdếntgvn khi xưbmcxơhchcng cốcrxgt cũbhohng khôbthing còqaaqn.

Lam Đadjmógznha làehvim sao thảdlhk lỏbzalng đhkcdưbmcxtkdvc???

bthi théykglt chógznhi tai giãrwuly dụozira kịsmzkch liệjibnt, ýqpmu đhkcdvhac khiếntgvn cho anh phảdlhki thay đhkcdedfzi quyếntgvt đhkcdsmzknh, chívcjxnh làehvi bởvuowi vìbzal lộbzaln xộbzaln, làehvim cho nơhchci cựzqhwc đhkcdoeeki củozira anh càehving thêwdedm tiếntgvn nhậqpmup sâvuowu hơhchcn vàehvio mảdlhknh đhkcdedfzt lầldguy lộbzali củozira côbthi, mộbzalt cỗpkww đhkcdau đhkcdehvin xéykglsmzkch kia càehving thêwdedm rõbhohehving.

“A, ôbthi ôbthi......” Mógznhng tay Lam Đadjmógznha đhkcdâvuowm thậqpmut sâvuowu vàehvio trêwdedn vai anh, đhkcdau đhkcdếntgvn mứihxxc khuôbthin mặjzgut nhỏbzal nhắpyyxn nhívcjxu chặjzgut lạoeeki: “Đadjmau! Em đhkcdau quásmzk!! Lạoeekc Thàehvinh...... Đadjmyycjng đhkcdi vàehvio, đhkcdyycjng......”

Từyycjng giọtabst mồvhacbthii từyycj trêwdedn trásmzkn anh nhỏbzal xuốcrxgng, Lạoeekc Thàehvinh đhkcdãrwul muốcrxgn nhẫjfdnn nạoeeki đhkcdếntgvn mồvhacbthii đhkcdldgum đhkcdìbzala, khuôbthin mặjzgut tuấedfzn túldguciulng hồvhacng mộbzalt mảdlhknh.

“Đadjmásmzkng chếntgvt...... Khôbthing nêwdedn cửciul đhkcdbzalng......” Anh gầldgum nhẹbmcx mệjibnnh lệjibnnh, chívcjxnh làehvi tiểhewau nữwded nhâvuown dưbmcxehvii thâvuown lạoeeki khôbthing khásmzkc gìbzal con rắpyyxn. Bởvuowi vìbzal khásmzkt vọtabsng màehvi toàehvin thâvuown Lạoeekc Thàehvinh đhkcdãrwul run lẩhcnny bẩhcnny, con ngưbmcxơhchci hiệjibnn lêwdedn mộbzalt tia dụozirc niệjibnm màehviu đhkcdbzalbmcxơhchci, buộbzalc chặjzgut cơhchc thểhewa.

Anh hung hăehgsng ngăehgsn chặjzgun thắpyyxt lưbmcxng lộbzaln xộbzaln củozira côbthi, cúldgui ngưbmcxjfdni gầldgum nhẹbmcx hung hăehgsng xỏbzal xuyêwdedn đhkcdi vàehvio.


Mộbzalt tiếntgvng kêwdedu xéykglsmzkch đhkcdau đhkcdehvin vang lêwdedn bêwdedn tai.

Đadjmêwdedm khuya, khôbthing trung bịsmzkehviu đhkcden dàehviy đhkcdjzguc bao phủozir, tòqaaqa nhàehvi trọtabs xa hoa, ásmzknh đhkcdètvhwn nhu hòqaaqa, nhưbmcxng khôbthing cásmzkch nàehvio che lấedfzp hìbzalnh ảdlhknh kiềnxlku diễmbkgm trong phòqaaqng ngủozir, mộbzalt ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin ôbthing cao lớehvin tuấedfzn lãrwulng éykglp chặjzgut mộbzalt tiểhewau nữwded nhâvuown nhỏbzalykgl phógznhng đhkcdãrwulng luậqpmut đhkcdbzalng, côbthi khógznhc đhkcdếntgvn mứihxxc nưbmcxehvic mắpyyxt nưbmcxehvic mũbhohi ràehvin rụozira cũbhohng khôbthing nưbmcxơhchcng tay, cásmzknh tay mạoeeknh mẽjibngznhp chặjzgut đhkcdùdlhki côbthi đhkcdếntgvn ửciulng hồvhacng lêwdedn. Hung hăehgsng xỏbzal xuyêwdedn ra vàehvio nơhchci mảdlhknh đhkcdedfzt lầldguy lộbzali kia.

Khoásmzki cảdlhkm dọtabsc theo xưbmcxơhchcng sốcrxgng lan lêwdedn tiếntgvn nhậqpmup vàehvio nãrwulo bộbzal.

“Áqaijch! ” Lạoeekc Thàehvinh ngửciula đhkcdldguu, khuôbthin mặjzgut tuấedfzn túldguciulng hồvhacng tràehvin đhkcdldguy mồvhacbthii, nghiễmbkgm nhiêwdedn đhkcdãrwul khôbthing thểhewa khốcrxgng chếntgv đhkcdưbmcxtkdvc lựzqhwc đhkcdoeeko.

Lam Đadjmógznha thựzqhwc đhkcdãrwul la héykglt đhkcdếntgvn giọtabsng khàehvin khan, bịsmzk đhkcdau nhứihxxc cùdlhkng khoásmzki ýqpmu quấedfzn quanh, tim hơhchci hơhchci run rẩhcnny, rốcrxgt cụozirc đhkcdãrwul biếntgvt đhkcdưbmcxtkdvc nam nữwded trong lúldguc đhkcdógznh cuồvhacng nhiệjibnt khásmzkt vọtabsng làehvibzal. Tựzqhwa nhưbmcx hiệjibnn tạoeeki ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin ôbthing nàehviy hung hăehgsng chàehvi đhkcdoeekp thâvuown thểhewa củozira côbthi, ởvuowhchci sâvuowu nhấedfzt trong thâvuown thểhewabthi đhkcdòqaaqi lấedfzy khoásmzki cảdlhkm đhkcdvhacng thờjfdni cũbhohng đhkcdem đhkcdau đhkcdehvin cùdlhkng cựzqhwc lạoeekc đhkcdhcnny vàehvio trong thâvuown thểhewa củozira côbthi.

Giốcrxgng nhưbmcx bịsmzkgznhng lớehvin đhkcdásmzknh trúldgung, côbthi từyycjng đhkcdtkdvt mêwded muộbzali cùdlhkng đhkcdau nhứihxxc, từyycjng đhkcdtkdvt mêwded ly cùdlhkng co rúldgut.

“Lạoeekc...... Thàehvinh......” Lam Đadjmógznha run rẩhcnny kêwdedu lêwdedn, khásmzkt khao cógznh thểhewa đhkcdoeekt đhkcdưbmcxtkdvc mộbzalt tia thưbmcxơhchcng hạoeeki củozira anh, vừyycja vặjzgun khiếntgvn cho ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin ôbthing ởvuow phívcjxa trêwdedn hơhchci hơhchci cứihxxng đhkcdjfdn, lạoeeki lạoeekp tứihxxc đhkcdâvuowm thậqpmut sâvuowu vàehvio cơhchc thểhewabthi, tựzqhwa nhưbmcxehvi muốcrxgn đhkcdâvuowm thủozirng cơhchc thểhewabthi thìbzal mớehvii thỏbzala mãrwuln vậqpmuy.

“A! ” Lam Đadjmógznha cảdlhk ngưbmcxjfdni run rẩhcnny mộbzalt chúldgut, sắpyyxc mặjzgut ửciulng hồvhacng, théykglt chógznhi tai, ásmzknh mắpyyxt trong lúldguc đhkcdógznh tràehvin đhkcdldguy khoásmzki ýqpmudlhkng thốcrxgng khổedfz đhkcdan vàehvio nhau.

“Làehvim sao vậqpmuy?” Tiếntgvng nógznhi củozira anh khàehvin khàehvin, cúldgui đhkcdldguu đhkcdhewa chógznhp mũbhohi củozira côbthi hỏbzali.

“Đadjmau......” Lam Đadjmógznha chịsmzku đhkcdzqhwng từyycjng đhkcdtkdvt co rúldgut liêwdedn hồvhaci trong cơhchc thểhewa, “Đadjmau, anh chậqpmum mộbzalt chúldgut......” o_O

Áqaijnh mắpyyxt thâvuowm thúldguy củozira Lạoeekc Thàehvinh giờjfdn phúldgut nàehviy giốcrxgng ásmzknh nắpyyxng sớehvim mai, vôbthidlhkng chógznhi mắpyyxt. Anh khẽjibnbthin lêwdedn môbthii Lam Đadjmógznha, chậqpmum rãrwuli đhkcdem mìbzalnh rúldgut ra, đhkcdhcnny thâvuown thểhewa nhỏbzal xinh củozira côbthi ra mộbzalt chúldgut rồvhaci lạoeeki đhkcdem cảdlhk ngưbmcxjfdni côbthi cuốcrxgn lạoeeki, bàehvin tay thôbthismzkp xiếntgvt chặjzgut lấedfzy thắpyyxt lưbmcxng côbthi, nâvuowng lêwdedn, lạoeeki ásmzkc đhkcdbzalc hơhchcn nữwdeda xỏbzal xuyêwdedn đhkcdi vàehvio.

Ngoạoeeki truyệjibnn 22: Chi mêwdedbzalnh Đadjmógznha Thàehvinh – P14

Lậqpmup tứihxxc Lam Đadjmógznha bịsmzk đhkcdưbmcxa lêwdedn đhkcdstlbnh đhkcdếntgvn mứihxxc nógznhi khôbthing ra lờjfdni, co rúldgut trong thâvuown thểhewa cuốcrxgi cùdlhkng cũbhohng lêwdedn đhkcdếntgvn cựzqhwc hạoeekn, tay nhỏbzalykgl mềnxlkm mạoeeki túldgum chặjzgut drap giưbmcxjfdnng, hung hăehgsng run rẩhcnny, run rẩhcnny kịsmzkch liệjibnt.....


”.....” Côbthi giốcrxgng nhưbmcx khógznhc màehvi lạoeeki khôbthing phảdlhki khógznhc, khuôbthin mặjzgut nhỏbzal nhắpyyxn ửciulng hồvhacng đhkcdãrwul muốcrxgn bịsmzk buộbzalc tớehvii cựzqhwc hạoeekn.

Lạoeekc Thàehvinh tựzqhwa hồvhac rấedfzt vừyycja lòqaaqng củozira phảdlhkn ứihxxng củozira côbthi, nhắpyyxm mắpyyxt cảdlhkm thụozir đhkcdưbmcxtkdvc vásmzkch tưbmcxjfdnng củozira côbthi đhkcdang ôbthin nhu màehvi chặjzgut chẽjibnldgut lấedfzy mìbzalnh, mộbzalt hơhchci thởvuow dốcrxgc đhkcdi qua, lạoeeki chậqpmum rãrwuli cúldgui ngưbmcxjfdni ngăehgsn chặjzgun thâvuown thểhewa nhỏbzal xinh củozira côbthi, lạoeeki thong thảdlhk luậqpmut đhkcdbzalng.

Tiếntgvp theo đhkcdógznh, lạoeeki dầldgun dầldgun dầldgun dầldgun mãrwulnh liệjibnt, quásmzki ásmzkc.

Vịsmzk trívcjx đhkcdi vàehvio từyycj sau lưbmcxng khiếntgvn cho nơhchci kếntgvt hợtkdvp càehving thêwdedm gắpyyxn bógznh chặjzgut chẽjibn, vàehvio càehving sâvuowu hơhchcn, Lam Đadjmógznha bịsmzkvcjxch thívcjxch phảdlhki héykglt ra tiếntgvng, khuôbthin mặjzgut nhỏbzal nhắpyyxn cọtabssmzkt nệjibnm giưbmcxjfdnng hơhchci hơhchci đhkcdau đhkcdehvin, ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin ôbthing phívcjxa sau lạoeeki vôbthidlhkng dũbhohng mãrwulnh, bàehvin tay to lớehvin tìbzalm đhkcdưbmcxtkdvc nơhchci đhkcdjfdny đhkcdàehvi mềnxlkm mạoeeki củozira côbthi, ta sứihxxc xoa nắpyyxn.

“Đadjmógznha Đadjmógznha...... Đadjmógznha Đadjmógznha......” Lạoeekc Thàehvinh đhkcdbzalng tìbzalnh, đhkcdbzalng tásmzkc hung ásmzkc tàehvin bạoeeko khôbthing thểhewa khốcrxgng chếntgv đhkcdưbmcxtkdvc lựzqhwc đhkcdoeeko, vừyycja thởvuow dốcrxgc vừyycja ởvuowwdedn tai côbthiwdedu têwdedvuowm liệjibnt phếntgvwdedn củozira côbthi, nhẹbmcx nhàehving hôbthin côbthi, an ủoziri làehvim dịsmzku đhkcdi đhkcdau đhkcdehvin.

Lam đhkcdógznha bịsmzk va chạoeekm khiếntgvn cho tấedfzt cảdlhk ýqpmu thứihxxc đhkcdnxlku tan rãrwul..

“A...... A......” Côbthi chỉstlbgznh thểhewa khàehvin khàehvin màehviwdedu lêwdedn, bịsmzk hoan ásmzki mãrwulnh liệjibnt tra tấedfzn đhkcdếntgvn mêwded sảdlhkng? Thâvuown thểhewa co rúldgut đhkcdãrwulehvii lầldgun lêwdedn đhkcdếntgvn đhkcdstlbnh, côbthi bịsmzk nụozirbthin củozira anh khiếntgvn cho đhkcdwdedn cuồvhacng run rẩhcnny, chívcjxnh làehvi cỗpkww ásmzkp lựzqhwc đhkcdógznh phógznhng thívcjxch khôbthing đhkcdưbmcxtkdvc bao lâvuowu đhkcdãrwul rấedfzt nhanh lạoeeki mãrwulnh liệjibnt thổedfzi quyéykglt đhkcdếntgvn, hôbthi hấedfzp củozira côbthi đhkcdnxlku đhkcdihxxt quãrwulng, càehving kịsmzkch liệjibnt bịsmzk đhkcdưbmcxa lêwdedn đhkcdếntgvn tậqpmun thiêwdedn đhkcdưbmcxjfdnng.

Mộbzalt khắpyyxc cuốcrxgi cùdlhkng kia, tiểhewau nữwded nhâvuown trong lòqaaqng Lạoeekc Thàehvinh bịsmzk tra tấedfzn đhkcdếntgvn ngấedfzt đhkcdi, ởvuowhchci thậqpmut sâvuowu trong cơhchc thểhewabthi cuồvhacng nhiệjibnt phun tràehvio, thấedfzp giọtabsng khàehvin khàehvin hôbthi ra tiếntgvng, hai tay anh ôbthim chặjzgut lấedfzy thâvuown thểhewa đhkcdldguy rẫjfdny dấedfzu vếntgvt ửciulng hồvhacng củozira côbthi, rốcrxgt cụozirc cũbhohng thỏbzala mãrwuln.

Suốcrxgt nửciula thásmzkng, Lam Đadjmógznha đhkcdldguy đhkcdozir thểhewa nghiệjibnm quásmzk trìbzalnh thúldguc giụozirc từyycj mộbzalt côbthismzki đhkcdếntgvn mộbzalt ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin bàehvi.

Toásmzkt mồvhacbthii, đhkcdưbmcxtkdvc rồvhaci, côbthi khôbthing thểhewa khôbthing thừyycja nhậqpmun vềnxlk mặjzgut nàehviy côbthi so vớehvii nhữwdedng ngưbmcxjfdni phụozir nữwded khásmzkc thựzqhwc đhkcdãrwul bịsmzk chậqpmum mấedfzt vàehvii năehgsm a.

Ngẫjfdnm lạoeeki bao nhiêwdedu côbthismzki nhưbmcx vậqpmuy, ởvuow đhkcdoeeki họtabsc hoặjzguc thờjfdni đhkcdiểhewam sớehvim hơhchcn đhkcdãrwul đhkcdãrwul biếntgvt đhkcdếntgvn cásmzki kia làehvibzal, Lam Đadjmógznha liềnxlkn cảdlhkm thấedfzy trong lòqaaqng thựzqhwc rốcrxgi rắpyyxm, rốcrxgt cuộbzalc côbthibzalsmzki gìbzalehvi phảdlhki duy trìbzal trinh tiếntgvt nhiềnxlku năehgsm nhưbmcx vậqpmuy chứihxx?

Cắpyyxn môbthii, mởvuow ban côbthing hógznhng giógznh, tógznhc trêwdedn trásmzkn côbthi bịsmzk giógznh thổedfzi tásmzkn loạoeekn thậqpmut thêwded thảdlhkm.

Lạoeekc Thàehvinh mởvuow cửciula tiếntgvn vàehvio, ngưbmcxng con ngưbmcxơhchci tốcrxgi màehviu nhìbzaln tiểhewau nữwded nhâvuown đhkcdang đhkcdihxxng ngoàehvii ban côbthing kia.


Đadjmem chìbzala khógznha đhkcdjzgut trêwdedn bàehvin tràehvi, anh đhkcdi qua đhkcdógznh.

“Véykglsmzky bay đhkcdnxlku đhkcdãrwul chuẩhcnnn bịsmzk xong, trưbmcxa ngàehviy kia chúldgung ta sẽjibn cấedfzt cásmzknh.” Thanh âvuowm củozira anh cựzqhwc thảdlhkn nhiêwdedn màehvi dịsmzk thưbmcxjfdnng dễmbkg nghe, tao nhãrwulbmcxehving côbthi đhkcdi tớehvii, hai tay vòqaaqng ra ôbthim lấedfzy côbthi, “Hai ngàehviy nàehviy nghỉstlb ngơhchci cho tốcrxgt, chuẩhcnnn bịsmzk đhkcdtkdvt mớehvii nha.”

Lam Đadjmógznha giậqpmut mìbzalnh mộbzalt cásmzki, đhkcdem ngụozirm nưbmcxehvic bọtabst trong miệjibnng hung hăehgsng nuốcrxgt xuốcrxgng, thiếntgvu chúldgut nữwdeda bịsmzk sặjzguc.

“A...... Cásmzki kia, cásmzki kia kia.... Hiệjibnu suấedfzt củozira anh thậqpmut làehvirwul man nha...” Côbthiykglo dàehvii nógznhi mộbzalt câvuowu, cốcrxg gắpyyxng làehvim cho mặjzgut chívcjxnh mìbzalnh mặjzgut khôbthing đhkcdedfzi sắpyyxc trưbmcxehvic mặjzgut ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin ôbthing dãrwul thúldgudlhkng ngang ngưbmcxtkdvc nàehviy.

Lạoeekc Thàehvinh thếntgv nhưbmcxng khẽjibnbmcxjfdni mộbzalt chúldgut.

Anh đhkcdếntgvn gầldgun hơhchcn mộbzalt chúldgut, giơhchc tay vuốcrxgt gọtabsn nhữwdedng sợtkdvi tógznhc đhkcdang bay tásmzkn loạoeekn củozira côbthi, cógznh ýqpmu chỉstlb giásmzko, “Thểhewa lựzqhwc củozira em cũbhohng khôbthing kéykglm a, gầldgun đhkcdâvuowy làehvim nhiềnxlku nhưbmcx vậqpmuy còqaaqn cógznh thểhewa tỉstlbnh tásmzko, xem ra anh rètvhwn luyệjibnn rấedfzt tốcrxgt nha.”

Mặjzgut Lam Đadjmógznha “Xoạoeekt” mộbzalt cásmzki lậqpmup tứihxxc đhkcdbzalciulng.

“Anh... Anh... Anh...” nógznhi lêwdedn côbthi liềnxlkn tứihxxc giậqpmun, thuậqpmun tiệjibnn cũbhohng đhkcdem cỗpkww bấedfzt an trong lòqaaqng cùdlhkng ýqpmu nghĩdlhk hồvhac đhkcdvhac ngàehviy nàehvio đhkcdógznh củozira côbthi lậqpmup tứihxxc thựzqhwc thi ásmzkn tửciulbzalnh. Thâvuown thểhewabthi chưbmcxa cógznh chuẩhcnnn bịsmzk, tâvuowm lýqpmubhohng chưbmcxa cógznh chuẩhcnnn bịsmzk, nửciula thásmzkng nay bịsmzk thâvuown thểhewa anh tậqpmun lựzqhwc tàehvin phásmzk, bêwdedn dưbmcxehvii thưbmcxjfdnng đhkcdau đhkcdếntgvn mứihxxc khôbthing thểhewabmcxehvic đhkcdi đhkcdưbmcxtkdvc, cảdlhkm giásmzkc nhưbmcx cuộbzalc sốcrxgng củozira chívcjxnh mìbzalnh nghiêwdedng trờjfdni lệjibnch đhkcdedfzt.

Phiềnxlkn a, phảdlhki làehvim nhưbmcx thếntgvehvio mớehvii cógznh thểhewa chứihxxng tỏbzalbzalnh làehvi ngưbmcxjfdni kiêwdedn cưbmcxjfdnng đhkcdâvuowy? Khôbthing kếntgvt hôbthin cũbhohng muốcrxgn sinh mộbzalt tiểhewau hàehvii tửciul vềnxlk đhkcdâvuowy nuôbthii dưbmcxbzalng a! Phụozir nữwded thếntgv kỷkkua 21 vôbthidlhkng đhkcdbzalc lậqpmup kiêwdedn cưbmcxjfdnng, nhưbmcxng màehvi hoàehvin cảdlhknh trong lúldguc đhkcdógznh lạoeeki biếntgvn thàehvinh thếntgvehviy, ‘Thôbthii đhkcdưbmcxtkdvc rồvhaci, tỷkkua tỷkkua ta đhkcdâvuowy liềnxlkn hiệjibnp nghĩdlhka miễmbkgn cưbmcxbzalng đhkcdhewa cho ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin ôbthing nàehviy chiếntgvu cốcrxg nuôbthii dưbmcxbzalng nha!’ Sốcrxgng nhưbmcx thếntgvgznh đhkcdưbmcxtkdvc khôbthing?

Quỷkkua thầldgun ơhchci, côbthigznh tộbzali ưbmcx?

“Kỳiltl thậqpmut khôbthing cógznh ngưbmcxjfdni phụozir nữwdedehvio lạoeeki châvuown chívcjxnh bịsmzk bạoeeki dưbmcxehvii thểhewa lựzqhwc củozira đhkcdàehvin ôbthing cảdlhk, ngu ngốcrxgc a, làehvi phụozir nữwdedbmcxvuowng thụozirehvi thôbthii, khôbthing phảdlhki sao? Đadjmàehvin ôbthing cásmzkc anh mớehvii cầldgun nhiềnxlku năehgsng lưbmcxtkdvng đhkcdhewa vậqpmun đhkcdbzalng a, cho nêwdedn...” Lam Đadjmógznha khôbthing biếntgvt xấedfzu hổedfz vỗpkww vỗpkww bờjfdn vai củozira anh, “Lãrwulo huynh thểhewa lựzqhwc củozira anh mớehvii tốcrxgt nha.”

Áqaijnh mắpyyxt Lạoeekc Thàehvinh vẫjfdnn ôbthin nhu, túldgum lấedfzy tay củozira côbthi, chậqpmum rãrwuli giơhchcwdedn miệjibnng hôbthin mộbzalt cásmzki.

“Ngàehviy đhkcdldguu tiêwdedn em hôbthin mêwded mấedfzt, anh còqaaqn tưbmcxvuowng làehvi anh vậqpmun đhkcdbzalng mạoeeknh quásmzk, sau lạoeeki mớehvii biếntgvt đhkcdưbmcxtkdvc làehvi em quásmzkbmcxjfdni vậqpmun đhkcdbzalng......” Anh sâvuowu kívcjxn nógznhi, ásmzknh mắpyyxt giốcrxgng nhưbmcx ngọtabsn lửciula đhkcddlhko qua khuôbthin mặjzgut trắpyyxng nõbhohn cógznh chúldgut ửciulng hồvhacng củozira côbthi, ” Cho nêwdedn, anh mớehvii tốcrxgt bụozirng mỗpkwwi ngàehviy cùdlhkng em vậqpmun đhkcdbzalng, khôbthing đhkcdưbmcxtkdvc sao?”

Lam Đadjmógznha lạoeeki mộbzalt lầldgun nữwdeda hỗpkwwn đhkcdbzaln......

Đadjmâvuowy đhkcdúldgung làehvi mộbzalt têwdedn đhkcdàehvin ôbthing lãrwulnh khốcrxgc sao? Thậqpmut sựzqhw sao, thậqpmut sựzqhw sao? Côbthi lạoeeki cảdlhkm thấedfzy đhkcdưbmcxtkdvc hắpyyxn khoásmzkc mộbzalt bộbzal da sógznhi thậqpmut to nha.

“Hôbthim nay nghỉstlb ngơhchci đhkcdozir rồvhaci sao? Muốcrxgn bắpyyxt đhkcdldguu hay khôbthing? ” Anh hôbthin khắpyyxp mặjzgut côbthi, thấedfzp giọtabsng hỏbzali nhỏbzal.

Lam Đadjmógznha kinh hãrwuli, nhớehvi tớehvii nhữwdedng tưbmcx thếntgv kinh khủozirng khi vậqpmun đhkcdbzalng màehvi anh lăehgsn qua lăehgsn lạoeeki côbthi, ngàehviy nàehvio cũbhohng 4, 5 giờjfdnsmzkng mớehvii mớehvii dừyycjng lạoeeki, khuôbthin mặjzgut nhỏbzal nhắpyyxn trắpyyxng bệjibnch, cưbmcxjfdni thựzqhwc khógznh coi: “Ha hảdlhk, cásmzki kia...... Chúldgung ta khôbthing phảdlhki nógznhi muốcrxgn đhkcdi Anh xem Hi Hi cùdlhkng bọtabsn họtabs sao? Anh cũbhohng nghỉstlb ngơhchci mộbzalt chúldgut đhkcdưbmcxtkdvc khôbthing? Dùdlhk sao em cũbhohng ởvuow đhkcdâvuowy khôbthing cógznh chạoeeky mấedfzt đhkcdâvuowu, anh đhkcdem côbthing việjibnc củozira em phásmzk bỏbzal mấedfzt rồvhaci, nhàehvi trọtabs củozira em cũbhohng bịsmzk phásmzk bỏbzal luôbthin, bắpyyxt dờjfdni đhkcdi nơhchci khásmzkc, em khôbthing nhàehvi đhkcdhewa vềnxlk chỉstlbgznh thểhewa lao đhkcdldguu ởvuow chỗpkww anh thôbthii nha, chúldgung ta sau nàehviy còqaaqn nhiềnxlku thờjfdni gian màehvi....”

Lạoeekc Thàehvinh khôbthing cógznh kiêwdedn nhẫjfdnn nghe côbthi lảdlhkm nhảdlhkm, nheo mắpyyxt lạoeeki, bàehvin tay chậqpmum rãrwuli chếntgv trụozir thắpyyxt lưbmcxng côbthi, thásmzko dâvuowy đhkcdai lưbmcxng vásmzky tơhchc tằqtplm củozira côbthi ra.

smzky màehviu lam làehvim nổedfzi bậqpmut màehviu da trắpyyxng hồvhacng khiếntgvn cho côbthi trôbthing cógznh vẻqtpl trẻqtpl ra 7, 8 tuổedfzi.

Lam Đadjmógznha hívcjxt mộbzalt ngụozirm khívcjx lạoeeknh, túldgum chặjzgut lấedfzy đhkcdai lưbmcxng củozira mìbzalnh, “Đadjmyycjng, Lạoeekc Thàehvinh, tựzqhwbzalnh đhkcdi tìbzalm chỗpkww khásmzkc đhkcdi, em còqaaqn đhkcdau, thậqpmut sựzqhw rấedfzt đhkcdau nha.”

Tay Lạoeekc Thàehvinh chậqpmum rãrwuli dừyycjng lạoeeki.

Anh cũbhohng khôbthing tin tưbmcxvuowng lờjfdni củozira tiểhewau nữwded nhâvuown ma quỷkkuaehviy, côbthiehvi ngưbmcxjfdni cógznhehgsng lựzqhwc thívcjxch ứihxxng rấedfzt tốcrxgt nha, 2, 3 ngàehviy trưbmcxehvic anh đhkcdãrwul cảdlhkm nhậqpmun thấedfzy côbthibmcxvuowng thụozir đhkcdưbmcxtkdvc tốcrxgt đhkcdbmcxp củozira hoan ásmzki nha, cảdlhkm giásmzkc mộbzalt lầldgun so vớehvii mộbzalt lầldgun mãrwulnh liệjibnt hơhchcn, rấedfzt nhiềnxlku lầldgun ởvuow tronh khuỷkkuau tay anh lêwdedn đhkcdếntgvn tậqpmun thiêwdedn đhkcdưbmcxjfdnng, sắpyyxc mặjzgut ửciulng hồvhacng đhkcdếntgvn mứihxxc khiếntgvn cho anh muốcrxgn mộbzalt ngụozirm đhkcdem côbthi cắpyyxn nuốcrxgt đhkcdi.

“Đadjmau chỗpkwwehvio nógznhi anh coi, anh giúldgup em vuốcrxgt... Đadjmưbmcxtkdvc chưbmcxa?” Lờjfdni nógznhi củozira anh vẫjfdnn thảdlhkn nhiêwdedn nhưbmcx trưbmcxehvic, chívcjxnh làehvi trong mắpyyxt đhkcdãrwul nhuốcrxgm đhkcdldguu dụozirc vọtabsng: “Đadjmógznha Đadjmógznha... đhkcdếntgvn...”

Lam đhkcdógznha 冏...... Đadjmếntgvn cásmzki con khỉstlb ásmzk?

“Em khôbthing muốcrxgn!” Côbthi từyycjsmzki ghếntgv nhỏbzal trêwdedn lan can nhảdlhky xuốcrxgng, chạoeeky vàehvio trong phòqaaqng.

Lạoeekc Thàehvinh cũbhohng buôbthing tay mặjzguc kệjibn cho côbthi chạoeeky, thâvuown ảdlhknh thon dàehvii thoásmzkng cásmzki nhìbzaln qua cảdlhknh sắpyyxc bêwdedn ngoàehvii, rồvhaci đhkcdãrwul nhanh chógznhng chui tọtabst vàehvio trong phòqaaqng.

Àqpmu, tốcrxgt lắpyyxm, côbthi mộbzalt mìbzalnh nằqtplm úldgup sấedfzp trêwdedn thảdlhkm, dưbmcxjfdnng nhưbmcx khôbthing cógznh việjibnc gìbzalehvi xem TV, cũbhohng cógznh thểhewa đhkcdem côbthi đhkcdásmzknh gụozirc đhkcdưbmcxtkdvc.

Đadjmem quầldgun ásmzko cởvuowi bỏbzal, vứihxxt sang mộbzalt bêwdedn, anh hưbmcxehving phívcjxa côbthi đhkcdi qua đhkcdi.

Lam Đadjmógznha khôbthing yêwdedn lòqaaqng, cảdlhkm giásmzkc anh tớehvii gầldgun, mộbzalt trậqpmun gai ốcrxgc dựzqhwng đhkcdihxxng lêwdedn, vứihxxt đhkcdiềnxlku khiểhewan muốcrxgn chạoeeky trốcrxgn, nhưbmcxng màehvi đhkcdbzalng tásmzkc củozira Lac Thàehvinh so vớehvii côbthiqaaqn nhanh hơhchcn vạoeekn phầldgun, đhkcdem mắpyyxt cásmzk châvuown củozira côbthi chụozirp lấedfzy, trưbmcxtkdvc tiếntgvp tásmzkc hai châvuown củozira côbthi ta, kéykglo vềnxlk phívcjxa sau, giảdlhki phógznhng dụozirc vọtabsng đhkcdãrwulehgsng cứihxxng củozira mìbzalnh, đhkcdem côbthiykglo lạoeeki gầldgun, nhanh chógznhng lộbzalt sạoeekch quầldgun ásmzko củozira côbthi, ngay sau đhkcdógznh thậqpmut sâvuowu chôbthin vàehvio hoa viêwdedn thầldgun bívcjx củozira côbthi.

“A!” Lam Đadjmógznha đhkcdau kêwdedu lêwdedn mộbzalt tiếntgvng, cảdlhkm giásmzkc anh lạoeeki lầldgun nữwdeda thôbthi bạoeeko xôbthing vàehvio, lấedfzp đhkcdldguy côbthi.

Lạoeekc Thàehvinh bịsmzk cỗpkww co rúldgut ngâvuowy ngôbthi kia nhanh chógznhng khiếntgvn cho thoảdlhki másmzki, sắpyyxc mặjzgut lạoeeknh lùdlhkng hòqaaqa hoãrwuln mộbzalt chúldgut, cũbhohng tạoeekm thờjfdni khôbthing cógznh đhkcdbzalng đhkcdqpmuy, bàehvin tay chậqpmum rãrwuli tiếntgvn đhkcdếntgvn nơhchci bọtabsn họtabs kếntgvt hợtkdvp, “Đadjmyycjng nhúldguc nhívcjxch Đadjmógznha Đadjmógznha, chờjfdn mộbzalt lásmzkt nữwdeda sẽjibn khôbthing đhkcdau....”

Lam Đadjmógznha vôbthidlhkng ủoziry khuấedfzt, khógznhc ra tiếntgvng, “Huhu, __ Lạoeekc thàehvinh tôbthii hậqpmun anh, anh khôbthing thểhewa ôbthin nhu mộbzalt chúldgut sao? Tôbthii đhkcdau muốcrxgn chếntgvt đhkcdâvuowy, tôbthii đhkcdau chếntgvt mấedfzt.”

Anh luôbthin luôbthin làehvi nhưbmcx vậqpmuy, thờjfdni đhkcdiểhewam màehvi đhkcdãrwul muốcrxgn thìbzal thưbmcxơhchcng lưbmcxtkdvng cũbhohng vôbthi ívcjxch! Côbthi khôbthing phảdlhki básmzknh bao a! Cógznh thểhewa bảdlhky nhàehvio nặjzgun tásmzkm tùdlhky tiệjibnn chàehvi đhkcdoeekp nha.

“Đadjmyycjng khógznhc....” Lạoeekc Thàehvinh khốcrxgng chếntgv đhkcdưbmcxtkdvc thắpyyxt lưbmcxng côbthi, cúldgui đhkcdldguu thởvuowehvio hểhewan vuốcrxgt vuốcrxgt tógznhc côbthi, đhkcdtkdvi cho côbthihchci chúldgut ổedfzn đhkcdsmzknh lạoeeki bắpyyxt đhkcdldguu luậqpmut đhkcdbzalng.

“Đadjmyycjng khógznhc... Đadjmógznha Đadjmógznha... làehvi anh nógznhng vộbzali....”

Anh cúldgui đhkcdldguu hôbthin lêwdedn mắpyyxt côbthi, đhkcdldguu lưbmcxbzali đhkcddlhko qua cásmzknh mi ngọtabst ngàehvio củozira côbthi, tràehvin đhkcdldguy yêwdedu thưbmcxơhchcng.

Lam Đadjmógznha dầldgun dầldgun đhkcdãrwul khôbthing còqaaqn đhkcdau nữwdeda, cảdlhkm giásmzkc đhkcdưbmcxtkdvc anh cấedfzp básmzkch ra vàehvio, mỗpkwwi mộbzalt nơhchci đhkcdnxlku bắpyyxt đhkcdldguu căehgsng trưbmcxehving lêwdedn, khásmzkt vọtabsng bịsmzk cọtabssmzkt, bịsmzk giữwded lấedfzy, khásmzkt vọtabsng nhìbzaln anh mỗpkwwi lầldgun lạoeeki thêwdedm mạoeeknh mẽjibn.

Hai tay cuốcrxgn lấedfzy cổedfz anh, Lam Đadjmógznha rầldguu rĩdlhk hừyycj hừyycj, tựzqhwa nhưbmcx trảdlhk thùdlhk ngẩhcnnng đhkcdldguu cắpyyxn lia lịsmzka lêwdedn cổedfz anh.

Mộbzalt loạoeekt dấedfzu vếntgvt in trêwdedn cầldgun cổedfz, lòqaaqng côbthi mớehvii hơhchci hơhchci nguôbthii giậqpmun, tiếntgvp tụozirc cắpyyxn, cásmzki lưbmcxbzali đhkcdbzal bừyycjng đhkcddlhko qua da thịsmzkt trêwdedn cổedfz anh.

Lạoeekc Thàehvinh nhắpyyxm mắpyyxt chịsmzku đhkcdzqhwng côbthismzki nàehviy châvuowm ngòqaaqi thổedfzi giógznh (lửciula chásmzky đhkcdedfz thêwdedm dầldguu), khôbthing ngăehgsn cảdlhkn côbthi, chívcjxnh làehvi mỗpkwwi lầldgun va chạoeekm lạoeeki càehving thêwdedm sứihxxc, tay túldgum chặjzgut lấedfzy vai côbthi, mỗpkwwi lầldgun ra vàehvio đhkcdnxlku mạoeeknh mẽjibnhchcn.

“....” Lam Đadjmógznha bắpyyxt đhkcdldguu chịsmzku khôbthing nổedfzi, mắpyyxt tràehvin ngậqpmup sưbmcxơhchcng mùdlhkoziry khuấedfzt cógznh ýqpmu cầldguu xin, mắpyyxt trôbthing mong nhìbzaln anh.

Lạoeekc Thàehvinh thởvuow dốcrxgc mộbzalt cásmzki, hung hăehgsng hôbthin cásmzknh môbthii đhkcdbzal bừyycjng củozira côbthi.

bthi khôbthing thểhewa khôbthing thừyycja nhậqpmun, ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin ôbthing nàehviy tuy rằqtplng ásmzkc liệjibnt, nhưbmcxng màehvibthi lạoeeki cốcrxgbzalnh thívcjxch anh mạoeeknh mẽjibn nhưbmcx vậqpmuy màehvi giữwded lấedfzy, mộbzalt lầldgun so vớehvii mộbzalt lầldgun càehvin thêwdedm mạoeeknh mẽjibn, đhkcdhewa cho côbthi cảdlhkm nhậqpmun rõbhohehving côbthi nhưbmcx thếntgvehvio từyycjng chúldgut từyycjng chúldgut trởvuow thàehvinh ngưbmcxjfdni đhkcdàehvin bàehvi củozira anh.

Quấedfzn chặjzgut lấedfzy cổedfz anh, Lam Đadjmógznha quay vềnxlkbthin trảdlhk lạoeeki anh, lạoeeki đhkcdbzalt nhiêwdedn nhívcjxu mi, cảdlhkm giásmzkc đhkcdldguu lưbmcxbzali bịsmzk anh quấedfzn chặjzgut, hung hăehgsng bịsmzkldgut vàehvio, côbthiwdedu rêwdedn ra tiếntgvng. Từyycjng đhkcdtkdvt mêwded ly.

Con ngưbmcxơhchci tốcrxgi màehviu củozira Lạoeekc Thàehvinh xuấedfzt hiệjibnn mộbzalt tia đhkcdbzalbmcxơhchci, đhkcdem đhkcdùdlhki ngọtabsc củozira côbthivuowng lêwdedn thắpyyxt lưbmcxng mìbzalnh, lạoeeki hung hăehgsng va chạoeekm, khiêwdedu khívcjxch củozira côbthi khôbthing khásmzkc gìbzal lửciula chásmzky đhkcdedfz thêwdedm dầldguu, hiệjibnn tạoeeki anh muốcrxgn hung hăehgsng đhkcdem côbthi cắpyyxn nuốcrxgt ăehgsn luôbthin.

“Ưrwul... Ưrwul...” Cásmzknh môbthii bịsmzk ngăehgsn chặjzgun, Lam Đadjmógznha chỉstlbgznh thểhewa ưbmcx ưbmcx ra tiếntgvng, cảdlhk ngưbmcxjfdni phấedfzn hồvhacng run rẩhcnny, từyycjng đhkcdtkdvt cao tràehvio tràehvin đhkcdếntgvn tứihxx chi básmzkch hảdlhki (toàehvin thâvuown), côbthi ýqpmu đhkcdsmzknh khéykglp chặjzgut hai châvuown nhưbmcxng lạoeeki bịsmzk anh mởvuowehving rộbzalng ra, khoásmzki cảdlhkm trong thâvuown thểhewa từyycjng đhkcdtkdvt từyycjng đhkcdtkdvt nhưbmcx phong ba đhkcdásmzknh úldgup, mãrwulnh liệjibnt nhưbmcx vậqpmuy, côbthi chịsmzku khôbthing nổedfzi.

“Lạoeekc Thàehvinh.... Chậqpmum mộbzalt chúldgut.... Anh chậqpmum mộbzalt chúldgut a....” Lam Đadjmógznha thởvuow dốcrxgc từyycjng ngụozirm từyycjng ngụozirm, khuôbthin mặjzgut nhỏbzal nhắpyyxn ửciulng hồvhacng đhkcdãrwul biếntgvn thàehvinh đhkcdbzal bừyycjng, thanh âvuowm hỗpkwwn loạoeeki màehvi mịsmzk hoặjzguc ngâvuowm nga cầldguu xin anh, cuốcrxgi cùdlhkng tựzqhwa nhưbmcx phásmzkt run. Lạoeekc Thàehvinh hôbthin vàehvinh tai côbthi, đhkcdldguu lưbmcxbzali lửciula nógznhng ởvuowhchci vàehvinh tai mẫjfdnn cảdlhkm củozira côbthihchci hơhchci đhkcdùdlhka giỡbzali, Lam Đadjmógznha gấedfzp đhkcdếntgvn mứihxxc sắpyyxp khógznhc ra tiếntgvng, gásmzkc mặjzgut lêwdedn vai anh, khôbthing ngừyycjng muốcrxgn trásmzknh néykgl.

Anh thựzqhwc sựzqhw cuồvhacng dãrwul, mỗpkwwi mộbzalt loạoeeki tưbmcx thếntgv, mỗpkwwi mộbzalt loạoeeki chiềnxlku sâvuowu, đhkcdnxlku phásmzkt huy vôbthidlhkng nhuầldgun nhuyễmbkgn trêwdedn ngưbmcxjfdni côbthi.

Thờjfdni khắpyyxc cuốcrxgi cùdlhkng Lam Đadjmógznha théykglt chógznhi tai trằqtpln trọtabsc dưbmcxehvii thâvuown anh, anh ngừyycjng thởvuow mỗpkwwi mộbzalt cúldgu va chạoeekm mãrwulnh liệjibnt tựzqhwa nhưbmcx sắpyyxp chếntgvt đhkcdi vậqpmuy, giâvuowy phúldgut lêwdedn đhkcdếntgvn đhkcdstlbnh đhkcdiểhewam anh phủozir phụozirc cắpyyxn môbthii dưbmcxehvii củozira côbthi, mồvhacbthii đhkcdldgum đhkcdìbzala, nhìbzaln côbthi nhắpyyxm chặjzgut mắpyyxt ngửciula đhkcdldguu, thâvuown thểhewa tậqpmun lựzqhwc thảdlhk lỏbzalng, bộbzalsmzkng xinh đhkcdbmcxp bịsmzk anh gâvuowy sứihxxc éykglp giữwded lấedfzy.

Khoásmzki cảdlhkm kịsmzkch liệjibnt, nhásmzky mắpyyxt đhkcdãrwul truyềnxlkn đhkcdếntgvn tứihxx chi básmzkch hảdlhki.

Anh héykglt lêwdedn phógznhng thívcjxch tấedfzt cảdlhk, tiểhewau nữwded nhâvuown dưbmcxehvii thâvuown lạoeeki sớehvim thiếntgvu khôbthing khívcjx sắpyyxp ngạoeekt thởvuow, khuôbthin mặjzgut nhỏbzal nhắpyyxn ửciulng hồvhacng mêwded ly khôbthing biếntgvt trờjfdni đhkcdâvuowu đhkcdedfzt đhkcdâvuowu.

Lạoeekc Thàehvinh đhkcdem thâvuown thểhewagznhng bỏbzalng củozira côbthiehvio trong lồvhacng ngựzqhwc, đhkcdhewa cho phầldgun eo cùdlhkng hai châvuown đhkcdãrwul đhkcdau nhứihxxc đhkcdếntgvn mứihxxc khôbthing chịsmzku nổedfzi củozira côbthigznh thểhewa nghỉstlb ngơhchci mộbzalt chúldgut, cúldgui đhkcdldguu hôbthin mi mắpyyxt đhkcdásmzkng yêwdedu củozira côbthi, côbthivuow trong mơhchc hồvhac cốcrxg gắpyyxng mởvuow lớehvin mắpyyxt, oa oa đhkcdsmzknh kêwdedu cásmzki gìbzal, anh nhẹbmcx nhàehving vuốcrxgt ve tógznhc củozira côbthi, ngưbmcxng mắpyyxt nhìbzaln lắpyyxng nghe, mộbzalt tiếntgvng mộbzalt tiếntgvng đhkcdnxlku làehvi gọtabsi têwdedn anh.

Ngoàehvii cửciula sổedfz, ásmzknh dưbmcxơhchcng ấedfzm ásmzkp chiếntgvu rọtabsi, trong lòqaaqng Lạoeekc Thàehvinh hơhchci chúldgut dao đhkcdbzalng, ôbthim chặjzgut tiểhewau nữwded nhâvuown trong lồvhacng ngựzqhwc lạoeeki.

Trưbmcxehvic kia anh chưbmcxa từyycjng trảdlhki nghiệjibnm qua, thìbzal ra hạoeeknh phúldguc bấedfzt quásmzk chỉstlbehvi ôbthim mộbzalt ngưbmcxjfdni ởvuow trong lòqaaqng mềnxlkm mạoeeki hógznha thàehvinh mộbzalt làehvin xuâvuown thủoziry, côbthi muốcrxgn cásmzki gìbzal đhkcdnxlku cógznh thểhewa, chỉstlb cầldgun côbthi muốcrxgn, cũbhohng chỉstlb anh mớehvii cógznh thểhewa cho

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.