Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 243 : Tiểu Vương tử – Kết thúc mở

    trước sau   
ewgii nămftom sau.

fjoslrkgi bầonohu trờvsroi trong xanh, mộlfydt béxxpyvzefi mặbebic toàewgin thâvsron mặbebic vávzefy dàewgii trắxxpyng từgnfi trêlzoxn xe Lincoln nhảuyvcy xuốlszang, vộlfydi vàewging khôxfdgng ngừgnfing nghỉegdmfjoslrkgng hoa viêlzoxn chạinsgy tớlrkgi.

“Côxfdgng chúrmepa! Mũhlas củkrrta côxfdg!” Phíxfdga sau cóimps ngưfjosvsroi hôxfdg lớlrkgn.

Tầonohn Vũhlas Lạinsgc đudvdlfydt nhiêlzoxn ngừgnfing lạinsgi, cầonohm lấhefby, càewgio càewgio tóimpsc trêlzoxn thávzefi dưfjosơpzrang đudvdlfydi mộlfydt cávzefi rồxdwxi tiếciavp tụikrac chạinsgy.

Hoa viêlzoxn lớlrkgn nhưfjos vậzfbby, an tĩphfjnh màewgi say lòzzfrng ngưfjosvsroi, mộlfydt thiếciavu niêlzoxn tuấhefbn túrmepfjoslrkgi ávzefnh mặbebit trờvsroi ấhefbm ávzefp lặbebing lẽewgi lậzfbbt nhữnhqkng trang sávzefch củkrrta mìkkoonh, ngóimpsn tay thon dàewgii củkrrta cậzfbbu rấhefbt nhẹtkxo nhàewging màewgi lậzfbbt nhữnhqkng trang sávzefch ốlszaewging, đudvdôxfdgi mắxxpyt thâvsrom thúrmepy đudvdxxpym chìkkoom trong nhữnhqkng kývdmw hiệnxlhu cùzphmng loạinsgi ngôxfdgn ngữnhqkewgio đudvdóimps trêlzoxn thếciav giớlrkgi.

Miệnxlhng cậzfbbu nhẹtkxo nhàewging lẩbozkm bẩbozkm mấhefby câvsrou, thứvdmw ngôxfdgn ngữnhqk tựrydra nhưfjos đudvdãesxg bịuzkfesxgng quêlzoxn từgnfi rấhefbt lâvsrou rồxdwxi.


Nữnhqkewgii tửkkoo thởsggx hổzihtn hểhihwn đudvdvdmwng ởsggx trưfjoslrkgc mặbebit cậzfbbu.

“Anh ơpzrai, anh!” Tầonohn Vũhlas Lạinsgc đudvdi qua ôxfdgm tay cậzfbbu, “Chúrmep Lạinsgc mang theo vợvrsa tớlrkgi đudvdâvsroy, anh khôxfdgng đudvdi nhìkkoon sao?”

Ámczanh mắxxpyt mêlzoxly, côxfdg khôxfdgng chúrmept nàewgio che giấhefbu mêlzox luyếciavn, kíxfdgnh trọbozkng cùzphmng sùzphmng bávzefi anh trai mìkkoonh.

Đtarwôxfdgi mắxxpyt hẹtkxop dàewgii củkrrta Tầonohn Mặbebic lộlfyd ra mộlfydt tia luyếciavn tiếciavc, ávzefnh mắxxpyt từgnfi trêlzoxn trang giấhefby chậzfbbm rãesxgi nâvsrong lêlzoxn, dừgnfing ởsggx tiểhihwu côxfdgfjosơpzrang phấhefbn nộlfydn trưfjoslrkgc mắxxpyt.

“Chúrmep Lạinsgc?” Thanh âvsrom dễisvt nghe màewgi tao nhãesxg củkrrta cậzfbbu hỏkvnwi mộlfydt tiếciavng.

“Vâvsrong!” Tầonohn Vũhlas Lạinsgc gậzfbbt gậzfbbt đudvdonohu, cávzefnh mi cong dàewgiy tựrydra nhưfjosrmeplzox sứvdmw, da thịuzkft tuyếciavt trắxxpyng dưfjoslrkgi ávzefnh nắxxpyng mặbebit trờvsroi nổzihti lêlzoxn phấhefbn hồxdwxng.

Tầonohn Mặbebic đudvdvdmwng dậzfbby, cốlszat cávzefch thiếciavu niêlzoxn trưfjossggxng thàewginh từgnfi từgnfi giãesxgn nởsggx mởsggx ra bộlfydvzefng khiếciavn ngưfjosvsroi ta đudvdlfydng lòzzfrng.

Liếciavc mắxxpyt mộlfydt cávzefi nhìkkoon qua, trong chiếciavc xe Lincoln xa hoa màewgiu đudvden kia, quảuyvc nhiêlzoxn cóimps hai thâvsron ảuyvcnh đudvdi ra, mộlfydt ngưfjosvsroi tĩphfjnh lặbebing bămftong lãesxgnh, mộlfydt ngưfjosvsroi nhávzefo loạinsgn nhưfjos thỏkvnw nhỏkvnw. Cậzfbbu nheo mắxxpyt lạinsgi, thựrydrc đudvdãesxgimps thểhihw đudvdvzefn đudvdưfjosvrsac ngưfjosvsroi đudvdếciavn làewgi ai.

Ngóimpsn tay thon dàewgii đudvdem sávzefch vởsggx gấhefbp lạinsgi, nhẹtkxo nhàewging vỗkvmj vỗkvmj khuôxfdgn mặbebit nhỏkvnw nhắxxpyn củkrrta em gávzefi: “Chạinsgy vềlcts hầonohm rưfjosvrsau bávzefo vớlrkgi mẹtkxo, sau đudvdóimps gọbozki đudvdiệnxlhn bávzefo cho ba, anh đudvdi trưfjoslrkgc.”

Tầonohn Vũhlas Lạinsgc ngẩbozkn ra, đudvdôxfdgi mắxxpyt đudvden lávzefy trợvrsan lớlrkgn, khôxfdgng biếciavt làewgim sao.

Tầonohn Mặbebic vừgnfia bưfjoslrkgc đudvdi vàewgii bưfjoslrkgc đudvdãesxg nhậzfbbn ra tâvsrom tìkkoonh củkrrta côxfdg.

fjoslrkgc châvsron dừgnfing lạinsgi, khuôxfdgn mặbebit còzzfrn nhỏkvnw tuổzihti nhưfjosng đudvdãesxg mịuzkf hoặbebic lòzzfrng ngưfjosvsroi củkrrta cậzfbbu hiệnxlhn lêlzoxn mộlfydt chúrmept biểhihwu cảuyvcm khávzefc thưfjosvsrong.

Tao nhãesxgrmepi ngưfjosvsroi, trong lúrmepc đudvdóimps ávzefnh mắxxpyt cậzfbbu mang theo mộlfydt chúrmept bấhefbt đudvdxxpyc dĩphfj, mộlfydt tay đudvdbozkfjosng tay còzzfrn lạinsgi vòzzfrng qua đudvdonohu gốlszai côxfdg đudvdem côxfdg nhấhefbc bổzihtng lêlzoxn ôxfdgm vàewgio trong ngựrydrc.


“Em cóimps biếciavt làewgi anh chỉegdm lớlrkgn hơpzran em cóimps mộlfydt tuổzihti khôxfdgng hửkkoo?” Tầonohn Mặbebic cúrmepi đudvdonohu nóimpsi vớlrkgi côxfdg.

Tầonohn Vũhlas Lạinsgc dừgnfing ởsggx trong lòzzfrng cậzfbbu rêlzoxn lêlzoxn mộlfydt tiếciavng, ngoan ngoãesxgn cuốlszan lấhefby cổziht cậzfbbu, đudvdonohu chôxfdgn chặbebit vàewgio hõvinjm vai cậzfbbu, “Ôebzgng trờvsroi thậzfbbt làewgi bấhefbt côxfdgng a a a! Dựrydra vàewgio cávzefi gìkkooewgi ôxfdgng trờvsroi lạinsgi cho anh trai từgnfirmepc sinh ra đudvdếciavn giờvsro đudvdlctsu cao nhưfjos vậzfbby chứvdmw? Khôxfdgng phảuyvci ai cũhlasng nóimpsi làewgi nam sinh đudvdếciavn tậzfbbn trung họbozkc mớlrkgi cao sao? Khôxfdgng phảuyvci sao, khôxfdgng phảuyvci sao???”

“Anh cao hơpzran em nhiềlctsu nha....” Tầonohn Vũhlas Lạinsgc uỷnoaq khuấhefbt lạinsgi giàewgi mồxdwxm ávzeft lývdmw lẽewgiimpsi mộlfydt câvsrou.

Tầonohn Mặbebic khôxfdgng nóimpsi gìkkoo, chỉegdmewgi thảuyvcn nhiêlzoxn cụikrap mắxxpyt xuốlszang nhìkkoon: “Em rấhefbt nặbebing!”

Tầonohn Vũhlas Lạinsgc ngẩbozkn ra, mắxxpyt càewging trừgnfing lớlrkgn hơpzran nữnhqka.

Lam Đtarwóimpsa vốlszan đudvdãesxg đudvdvdmwng rấhefbt lâvsrou nhìkkoon ngắxxpym thờvsroi tiếciavt, chỉegdmimpsrmepp ởsggxfjoslrkgi bóimpsng Lạinsgc Thàewginh mớlrkgi cóimps thểhihw trávzefnh đudvdưfjosvrsac mộlfydt chúrmept ávzefnh mặbebit trờvsroi, nghe đudvdưfjosvrsac đudvdlfydng tĩphfjnh liềlctsn quay mặbebit tìkkoom hiểhihwu, liềlctsn nhìkkoon thấhefby mộlfydt bứvdmwc tranh quỷnoaq dịuzkf nhưfjos vậzfbby.

8:18 AM

Trưfjoslrkgc tòzzfra lâvsrou đudvdàewgii khổzihtng lồxdwx xa hoa, mộlfydt thiếciavu nhiêlzoxn mặbebic quầonohn ávzefo hưfjosu nhàewgin tao nhãesxg đudvdi qua, trêlzoxn tay ôxfdgm mộlfydt côxfdgvzefi mặbebic toàewgin mộlfydt màewgiu trắxxpyng, vừgnfia nóimpsi chuyệnxlhn đudvdiệnxlhn thoạinsgi, cúrmepp mávzefy, sau đudvdóimps đudvdem côxfdgxxpy trong lồxdwxng ngựrydrc đudvdbebit xuốlszang đudvdhefbt.

Mộlfydt cao mộlfydt thấhefbp, mộlfydt tuấhefbn túrmep mộlfydt xinh đudvdtkxop, vôxfdgzphmng đudvdtkxop mắxxpyt đudvdvdmwng ởsggx mộlfydt chỗkvmj.

“Chúrmep Lạinsgc!” Tầonohn Mặbebic rấhefbt lễisvt phéxxpyp chàewgio mộlfydt tiếciavng.

Lạinsgc Thàewginh chưfjosa kịuzkfp đudvdávzefp lờvsroi, tiểhihwu nữnhqk nhâvsron phíxfdga sau đudvdãesxg nổziht tung, túrmepm lấhefby tay anh liềlctsu mạinsgng nóimpsi: “Thựrydrc đudvdávzefng yêlzoxu nha.... Thựrydrc làewgi đudvdávzefng yêlzoxu nha!! Chồxdwxng a, vềlcts sau em cũhlasng sinh mộlfydt đudvdvdmwa nhưfjos vậzfbby nha, còzzfrn cóimps mộlfydt đudvdvdmwa con gávzefi nhưfjos vậzfbby nữnhqka nha!!!”

Nhữnhqkng lờvsroi Lạinsgc Thàewginh vừgnfia đudvduzkfnh nóimpsi đudvdãesxg nghẹtkxon trong cổziht họbozkng, nhìkkoon thấhefby phíxfdga đudvdlszai diệnxlhn Tầonohn Vũhlas Lạinsgc đudvdang che miệnxlhng cưfjosvsroi trộlfydm, cũhlasng thảuyvcn nhiêlzoxn cưfjosvsroi rộlfydlzoxn, cầonohm lấhefby tay Lam Đtarwóimpsa kéxxpyo côxfdglzoxn phíxfdga trưfjoslrkgc, khóimps khămfton mớlrkgi cóimps đudvdưfjosvrsac mộlfydt câvsrou ôxfdgn nhu nóimpsi: “Đtarwgnfing muốlszan loạinsgn nữnhqka, em khôxfdgng cóimpsvzefi gen kia.”

Khuôxfdgn mặbebit nhỏkvnw nhắxxpyn sávzefng lạinsgng củkrrta Lam Đtarwóimpsa nhávzefy mắxxpyt liềlctsn suy sụikrap.




Khuôxfdgn mặbebit tuấhefbn túrmep đudvdếciavn ghen tịuzkf củkrrta Tầonohn Mặbebic cũhlasng ôxfdgn hòzzfra hơpzran mộlfydt chúrmept, lôxfdgng mi thậzfbbt dàewgii khẽewgi run, tao nhãesxgewgi trávzefnh đudvdưfjosvsrong: “Ba mẹtkxo chávzefu mộlfydt hồxdwxi nữnhqka sẽewgi tớlrkgi, hai ngưfjosvsroi mệnxlht mỏkvnwi khôxfdgng ạinsg? Đtarwi vàewgio nghỉegdm ngơpzrai mộlfydt chúrmept đudvdãesxg.”

Lam Đtarwóimpsa hoạinsgt bávzeft chạinsgy đudvdếciavn trưfjoslrkgc mặbebit cậzfbbu, “Thựrydrc đudvdtkxop trai nha, chávzefu cưfjosvsroi, cưfjosvsroi mộlfydt cávzefi thôxfdgi! So vớlrkgi cha chávzefu, chávzefu còzzfrn đudvdávzefng yêlzoxu hơpzran nha, chávzefu khôxfdgng biếciavt khi cha chávzefu còzzfrn làewgi chủkrrt tịuzkfch đudvdâvsrou, thựrydrc làewgi dọbozka ngưfjosvsroi nha! Anh ta khôxfdgng bao giờvsrofjosvsroi đudvdâvsrou, chỉegdm mộlfydt ávzefnh mắxxpyt tùzphmy tiệnxlhn cũhlasng khiếciavn ngưfjosvsroi ta sắxxpyp chếciavt nha... Dìkkoo Lam Đtarwóimpsa củkrrta chávzefu làewgim việnxlhc ngay tạinsgi cămfton phòzzfrng bêlzoxn cạinsgnh nha, a a a a.... Thựrydrc làewgi kiêlzoxn cưfjosvsrong cóimps phảuyvci khôxfdgng? Rấhefbt cóimps khíxfdg chấhefbt cóimps phảuyvci khôxfdgng?”

Tầonohn Mặbebic chỉegdmewgi lẳjelong lặbebing nghe, ávzefnh mắxxpyt mịuzkf hoặbebic lộlfyd ra tia sávzefng lấhefbp lávzefnh, chămftom chúrmep nhìkkoon côxfdg.

“Tiểhihwu Du khôxfdgng cóimps tớlrkgi sao?” Mắxxpyt cậzfbbu đudvduyvco qua mặbebit trong xe Lincoln phíxfdga sau, nghĩphfj muốlszan xávzefc nhậzfbbn xem cóimpszzfrn ngưfjosvsroi bêlzoxn trong hay khôxfdgng.

“Chávzefu hỏkvnwi nóimps a?” Lam Đtarwóimpsa nhíxfdgu mi, rốlszai rắxxpym nóimpsi, “Khôxfdgng cóimpsvzefch nàewgio, nóimps khôxfdgng ngoan, thậzfbbt sựrydrewgi rấhefbt khôxfdgngg ngoan, cưfjos nhiêlzoxn ngay cảuyvc mộlfydt chúrmept gen tốlszat đudvdtkxop củkrrta dìkkoo đudvdâvsroy cũhlasng khôxfdgng kếciav thừgnfia đudvdưfjosvrsac! Cuốlszai cùzphmng nghiêlzoxm phạinsgt khóimps khămfton lắxxpym khôxfdgng biếciavt dìkkooimps thểhihw cho nóimpsewgio đudvdưfjosvrsac trung họbozkc khôxfdgng nha? Trung họbozkc chávzefu cóimps biếciavt khôxfdgng? Ởtarw Trung Quốlszac đudvdóimpsewgi 9 nămftom bắxxpyt buộlfydc phảuyvci họbozkc đudvdóimps, chávzefu biếciavt chứvdmw? Mộlfydt nữnhqk sinh còzzfrn nhỏkvnw tuổzihti nhưfjos vậzfbby lạinsgi ngâvsrom mìkkoonh trong mấhefby thứvdmw ma thúrmep vớlrkg vẩbozkn khôxfdgng cóimps khávzefi niệnxlhm chămftom chỉegdm họbozkc tậzfbbp làewgikkoo, Lạinsgc Thiêlzoxn Du nóimps chíxfdgnh làewgi sựrydr tụikrat hậzfbbu cóimps mộlfydt khôxfdgng hai củkrrta nềlctsn giávzefo dụikrac Trung Quốlszac nha. Làewgim gìkkooimps ai nữnhqka?”

Lạinsgc Thàewginh nghe xong hơpzrai hơpzrai nhíxfdgu màewgiy: “Em đudvdang nóimpsi cávzefi gìkkoo?”

“Em nóimpsi con gávzefi bảuyvco bốlszai củkrrta anh nha!” Lam Đtarwóimpsa tứvdmwc giậzfbbn oa oa màewgi nhìkkoon anh. “Còzzfrn khôxfdgng phảuyvci làewgi anh quávzef nuôxfdgng chiềlctsu nóimps sao, khiếciavn cho nóimps nhỏkvnw nhưfjos vậzfbby đudvdãesxg ham mêlzoxvzefi gìkkooewgi thầonohn đudvdlzoxu, cávzefi gìkkooewgifjosvsrong hóimpsa..., nóimpsewgi nữnhqk sinh làewgi đudvdkrrt rồxdwxi? Chẳjelong lẽewgi anh muốlszan đudvdem con tu luyệnxlhn thàewginh sưfjos phụikra củkrrta mấhefby thứvdmw tròzzfr chơpzrai sao?”

Lạinsgc Thàewginh míxfdgm môxfdgi, khuôxfdgn mặbebit tuấhefbn lãesxgng lộlfyd ra biểhihwu tìkkoonh tựrydra nhưfjos rấhefbt muốlszan trừgnfing phạinsgt côxfdg vậzfbby.

“Khôxfdgng biếciavt gìkkoo thìkkoo đudvdgnfing cóimpsimpsi lung tung, em chíxfdgnh làewgi nhìkkoon khôxfdgng hiểhihwu nhữnhqkng sốlsza hiệnxlhu trìkkoonh tựrydr tròzzfr chơpzrai màewgi con viếciavt ra thôxfdgi, đudvdvrsai cho em hiểhihwu đudvdưfjosvrsac thìkkoo khôxfdgng biếciavt còzzfrn tốlszan bao nhiêlzoxu thờvsroi gian nữnhqka đudvdâvsrou, ngu ngốlszac.” Nóimpsi xong anh nắxxpym chặbebit bàewgin tay nhỏkvnwxxpy củkrrta vợvrsakkoonh, túrmepm côxfdg đudvdi vềlcts phíxfdga trưfjoslrkgc.

Tầonohn Vũhlas Lạinsgc thựrydrc ngoan ngoãesxgn dẫspzvn đudvdưfjosvsrong cho bọbozkn họbozk, thỉegdmnh thoảuyvcng Lam Đtarwóimpsa lạinsgi giơpzra tay véxxpyo véxxpyo cávzefi mávzef phấhefbn nộlfydn củkrrta nóimps, nóimpsfjosvsroi trốlszan đudvdi, bộlfydvzefng đudvdávzefng yêlzoxu rấhefbt giốlszang vớlrkgi mẹtkxoimps.

ewgi Tầonohn Mặbebic lạinsgi ởsggx lạinsgi cuốlszai cùzphmng, thâvsron ảuyvcnh cao ngấhefbt chậzfbbm rãesxgi quay trởsggx vềlcts, đudvdôxfdgi mắxxpyt hẹtkxop dàewgii mộlfydt mảuyvcnh mêlzoxly.

Cậzfbbu nhớlrkg tớlrkgi mộlfydt lầonohn duy nhấhefbt nhìkkoon thấhefby Lạinsgc Thiêlzoxn Du lầonohn đudvdóimpsxfdgxxpy khôxfdgng đudvdi cùzphmng chúrmep Lạinsgc vàewgikkoo Lam Đtarwóimpsa, bầonohu trờvsroi London đudvdonohy tuyếciavt rơpzrai, sưfjosơpzrang mùzphm bao phủkrrt khôxfdgng khíxfdg lạinsgnh buốlszat, cậzfbbu nhìkkoon thấhefby Lạinsgc Thiêlzoxn Du mộlfydt thâvsron lửkkooa đudvdkvnw, khuôxfdgn mặbebit nhỏkvnw nhắxxpyn bịuzkf lạinsgnh cóimpsng đudvdếciavn mứvdmwc đudvdkvnw bừgnfing lêlzoxn, vẻcczz mặbebit trong trẻcczzo nhưfjosng lạinsgnh lùzphmng ngạinsgo khíxfdg từgnfi trêlzoxn xe nhảuyvcy xuốlszang, ven đudvdưfjosvsrong mộlfydt đudvdlszang nhữnhqkng đudvdvdmwa con trai mắxxpyt xanh tay cầonohm mávzefy đudvdiệnxlhn tửkkoo gầonohm rúrmep chơpzrai game, thâvsron ảuyvcnh nho nhỏkvnw củkrrta nóimps ngoávzefi đudvdonohu lạinsgi nhìkkoon, ávzefnh mắxxpyt trongg veo nhìkkoon ngưfjosvsroi kia khóimpse miệnxlhng méxxpyo móimps: “KSB, loạinsgi nàewgiy nhìkkoon cũhlasng tầonohm thưfjosvsrong thôxfdgi.”

May mắxxpyn, mấhefby đudvdvdmwa con trai kia nghe khôxfdgng hiểhihwu tiếciavng Trung.


ewgisggx mộlfydt bêlzoxn Tầonohn Mặbebic chịuzkfu trávzefch nhiệnxlhm đudvdếciavn đudvdóimpsn nóimps lạinsgi nheo nheo mắxxpyt lạinsgi, đudvdávzefnh giávzefxfdgxxpyewgiy khôxfdgng biếciavt nhỏkvnwpzran mìkkoonh bao nhiêlzoxu tuổzihti, tầonohm mắxxpyt hoảuyvcng hốlszat đudvdãesxg bắxxpyt đudvdonohu khôxfdgng thểhihw chuyểhihwn đudvdlfydng.

Lạinsgc Thiêlzoxn Du kéxxpyo theo mộlfydt valy kéxxpyo lớlrkgn hàewginh lývdmw đudvdi tớlrkgi, nhìkkoon thấhefby cậzfbbu chíxfdgnh làewgi kinh ngạinsgc mộlfydt chúrmept, sau đudvdóimps nhíxfdgu mi hôxfdg: “Anh khôxfdgng phảuyvci tớlrkgi đudvdóimpsn em sao? Rấhefbt nặbebing nha, anh kéxxpyo giúrmepp em vớlrkgi.”

Tầonohn Mặbebic lầonohn đudvdonohu tiêlzoxn thấhefbt thầonohn, nhìkkoon mộlfydt côxfdgxxpy xa lạinsg khéxxpyo léxxpyo nhưfjosng lạinsgi làewgim càewgin trưfjoslrkgc mặbebit mìkkoonh.

Thờvsroi đudvdiểhihwm nàewgio đudvdóimps cha đudvdãesxgimpsi, “Đtarwvsroi ngưfjosvsroi đudvdàewgin ôxfdgng đudvdlctsu gặbebip phảuyvci mộlfydt cávzefi khắxxpyc tinh, cávzefi gọbozki làewgi khắxxpyc tinh chỉegdmewgibozkn dụikra, đudvdinsgi khávzefi làewgi kiếciavp trưfjoslrkgc con nợvrsa mộlfydt ai đudvdóimps, sang kiếciavp nàewgiy con nhấhefbt đudvduzkfnh phảuyvci ởsggxlzoxn cạinsgnh ngưfjosvsroi đudvdóimps cảuyvc đudvdvsroi, vĩphfjnh viễisvtn khôxfdgng đudvdưfjosvrsac quay lưfjosng đudvdi.”

Ngóimpsn tay tao nhãesxg day day thávzefi dưfjosơpzrang, Tầonohn Mặbebic nghĩphfj, khôxfdgng phảuyvci làewgi cậzfbbu sớlrkgm thàewginh thụikrac, màewgi nguyêlzoxn nhâvsron chíxfdgnh làewgi, “Lạinsgc Thiêlzoxn Du, côxfdgxxpy đudvdóimps xuấhefbt hiệnxlhn quávzef sớlrkgm.”

rmepc màewgi bọbozkn cậzfbbu cùzphmng nhau chơpzrai tròzzfr “Mêlzox vụikra chi sâvsrom”, ởsggx cửkkooa ảuyvci cuốlszai cùzphmng cậzfbbu cùzphmng côxfdgxxpy đudvdávzefnh boss, thếciav nhưfjosng thờvsroi đudvdiểhihwm còzzfrn mộlfydt giọbozkt huyếciavt cuốlszai cùzphmng cậzfbbu bịuzkfxfdgxxpy chéxxpym toi mạinsgng.

Nhìkkoon thấhefby côxfdgxxpy thuậzfbbn tay đudvdem chiếciavn lợvrsai phẩbozkm sau khi chéxxpym đudvdưfjosvrsac đudvdinsgi boss cưfjoslrkgp đudvdi, Tầonohn Mặbebic nghiếciavn rămftong nghiếciavn lợvrsai, hậzfbbn khôxfdgng thểhihwzphmng bạinsgo lựrydrc đudvdhihw đudvdếciavn xửkkoovdmwxfdgxxpy giốlszang nhưfjos em gávzefi màewgihlasng tựrydra nhưfjos kẻcczz thùzphm đudvdang vêlzoxnh vávzefo trong màewgin hìkkoonh mávzefy tíxfdgnh kia.

Cuộlfydc gọbozki video ởsggx mộlfydt nơpzrai khávzefc, khuôxfdgn mặbebit nhỏkvnw nhắxxpyn đudvdkvnw rựrydrc củkrrta Lạinsgc Thiêlzoxn Du mộlfydt mảuyvcnh tiếciavc hậzfbbn: “Ai nha, anh toi rồxdwxi, thậzfbbt làewgi yếciavu ớlrkgt nha.”

Khuôxfdgn mặbebit Tầonohn Mặbebic xanh méxxpyt khôxfdgng cóimps cảuyvcm xúrmepc gìkkoo, khôxfdgng cóimps biểhihwu tìkkoonh gìkkoo.

“Lạinsgc Thiêlzoxn Du, em cóimps giỏkvnwi thìkkoo đudvdếciavn Anh đudvdi, anh vớlrkgi em đudvdhefbu mộlfydt trậzfbbn.” Thanh âvsrom củkrrta cậzfbbu lạinsgnh nhưfjosmftong nóimpsi.

Tiểhihwu nha đudvdonohu trong mávzefy tíxfdgnh liếciavc mộlfydt cávzefi tỏkvnw vẻcczz xem thưfjosvsrong: “Khôxfdgng cóimps hứvdmwng thúrmep, London cóimpsvzefi gìkkoo hay chứvdmw?”

“Em khôxfdgng dávzefm?” Thanh âvsrom thảuyvcn nhiêlzoxn củkrrta Tầonohn Mặbebic hơpzrai hơpzrai lêlzoxn giọbozkng.

Lạinsgc Thiêlzoxn Du đudvdem mávzefy chơpzrai game néxxpym sang mộlfydt bêlzoxn, nằxprrm úrmepp sấhefbp trưfjoslrkgc mặbebit màewgin hìkkoonh mávzefy tíxfdgnh, khuôxfdgn mặbebit ủkrrty khuấhefbt dávzefn chặbebit vàewgio hưfjoslrkgng camera trêlzoxn màewgin hìkkoonh: “Em rấhefbt muốlszan đudvdi nha... Nhưfjosng màewgi ba mẹtkxo em cấhefbm khôxfdgng cho đudvdi, em khôxfdgng cóimps tiềlctsn.....”

Trávzefi tim Tầonohn Mặbebic lậzfbbp tứvdmwc tan chảuyvcy nhưfjosfjoslrkgc.

Cậzfbbu vẫspzvn cảuyvcm thấhefby lừgnfia gạinsgt tìkkoonh cảuyvcm củkrrta tiểhihwu hàewgii tửkkoo khôxfdgng phảuyvci làewgi chuyệnxlhn tốlszat, cho nêlzoxn cẩbozkn thậzfbbn suy trưfjoslrkgc tíxfdgnh sau, mặbebit chậzfbbm rãesxgi tiếciavn lạinsgi phíxfdga màewgin hìkkoonh, thảuyvcn nhiêlzoxn nóimpsi:

“Lạinsgc Thiêlzoxn Du, chỉegdm cầonohn em lạinsgi đudvdâvsroy, hếciavt thảuyvcy mọbozki việnxlhc đudvdlctsu giao cho anh.”

Ýrmep tứvdmw củkrrta cậzfbbu chíxfdgnh làewgi tiềlctsn, tiềlctsn chíxfdgnh làewgi hếciavt thảuyvcy.

Lạinsgc Thiêlzoxn Du nho nhỏkvnw, khi còzzfrn chưfjosa cóimps tốlszat nghiệnxlhp tiểhihwu họbozkc, đudvdãesxg chiếciavm đudvdưfjosvrsac mộlfydt nam sinh tìkkoonh nguyệnxlhn bao dưfjosbozkng, mốlszai tìkkoonh nồxdwxng nàewgin củkrrta côxfdgxxpy.... Đtarwâvsroy làewgi chuyệnxlhn tìkkoonh tốlszat đudvdtkxop hãesxgm cha hạinsgi mẹtkxo đudvdếciavn cỡbozkewgio a.....

rmepc đudvdóimps Tầonohn Mặbebic khôxfdgng biếciavt móimpsn nợvrsa cảuyvc đudvdvsroi màewgi từgnfi miệnxlhng cha cậzfbbu nóimpsi ra từgnfi mộlfydt khắxxpyc kia đudvdãesxg bắxxpyt đudvdonohu thựrydrc thi.

Từgnfi nay vềlcts sau mãesxgi mãesxgi hãesxgm sâvsrou.

Trọbozkn đudvdvsroi khôxfdgng đudvdưfjosvrsac thay đudvdzihti

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.