Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 243 : Tiểu Vương tử – Kết thúc mở

    trước sau   
dagyi năeboxm sau.

vbernedqi bầgxxku trờbnfdi trong xanh, mộrognt béemqjgxxki mặdqovc toàdagyn thâekhon mặdqovc vágxxky dàdagyi trắuqwyng từqmiu trêacpqn xe Lincoln nhảhvdsy xuốbnfdng, vộrogni vàdagyng khôrrewng ngừqmiung nghỉcgpuvbernedqng hoa viêacpqn chạkmzby tớnedqi.

“Côrrewng chúxwhpa! Mũpncq củxycra côrrew!” Phívzkra sau cócgpu ngưvberbnfdi hôrrew lớnedqn.

Tầgxxkn Vũpncq Lạkmzbc đeboxrognt nhiêacpqn ngừqmiung lạkmzbi, cầgxxkm lấjoyqy, càdagyo càdagyo tócgpuc trêacpqn thágxxki dưvberơluhkng đeboxrogni mộrognt cágxxki rồjdsti tiếigxgp tụihwzc chạkmzby.

Hoa viêacpqn lớnedqn nhưvber vậccvxy, an tĩsdnknh màdagy say lòbvhzng ngưvberbnfdi, mộrognt thiếigxgu niêacpqn tuấjoyqn túxwhpvbernedqi ágxxknh mặdqovt trờbnfdi ấjoyqm ágxxkp lặdqovng lẽjlif lậccvxt nhữkkulng trang ságxxkch củxycra mìyddtnh, ngócgpun tay thon dàdagyi củxycra cậccvxu rấjoyqt nhẹhwiq nhàdagyng màdagy lậccvxt nhữkkulng trang ságxxkch ốbnfddagyng, đeboxôrrewi mắuqwyt thâekhom thúxwhpy đeboxuqwym chìyddtm trong nhữkkulng kýcgpu hiệhdasu cùpncqng loạkmzbi ngôrrewn ngữkkuldagyo đeboxócgpu trêacpqn thếigxg giớnedqi.

Miệhdasng cậccvxu nhẹhwiq nhàdagyng lẩluhkm bẩluhkm mấjoyqy câekhou, thứsdnk ngôrrewn ngữkkul tựragga nhưvber đeboxãxduf bịvtgmxdufng quêacpqn từqmiu rấjoyqt lâekhou rồjdsti.


Nữkkuldagyi tửhnya thởkmzb hổrrewn hểbmrbn đeboxsdnkng ởkmzb trưvbernedqc mặdqovt cậccvxu.

“Anh ơluhki, anh!” Tầgxxkn Vũpncq Lạkmzbc đeboxi qua ôrrewm tay cậccvxu, “Chúxwhp Lạkmzbc mang theo vợiwxp tớnedqi đeboxâekhoy, anh khôrrewng đeboxi nhìyddtn sao?”

Ácufknh mắuqwyt mêacpqly, côrrew khôrrewng chúxwhpt nàdagyo che giấjoyqu mêacpq luyếigxgn, kívzkrnh trọiqsong cùpncqng sùpncqng bágxxki anh trai mìyddtnh.

Đgbufôrrewi mắuqwyt hẹhwiqp dàdagyi củxycra Tầgxxkn Mặdqovc lộrogn ra mộrognt tia luyếigxgn tiếigxgc, ágxxknh mắuqwyt từqmiu trêacpqn trang giấjoyqy chậccvxm rãxdufi nâekhong lêacpqn, dừqmiung ởkmzb tiểbmrbu côrrewvberơluhkng phấjoyqn nộrognn trưvbernedqc mắuqwyt.

“Chúxwhp Lạkmzbc?” Thanh âekhom dễdgkq nghe màdagy tao nhãxduf củxycra cậccvxu hỏeboxi mộrognt tiếigxgng.

“Vâekhong!” Tầgxxkn Vũpncq Lạkmzbc gậccvxt gậccvxt đeboxgxxku, cágxxknh mi cong dàdagyy tựragga nhưvberxwhpacpq sứsdnk, da thịvtgmt tuyếigxgt trắuqwyng dưvbernedqi ágxxknh nắuqwyng mặdqovt trờbnfdi nổrrewi lêacpqn phấjoyqn hồjdstng.

Tầgxxkn Mặdqovc đeboxsdnkng dậccvxy, cốbnfdt cágxxkch thiếigxgu niêacpqn trưvberkmzbng thàdagynh từqmiu từqmiu giãxdufn nởkmzb mởkmzb ra bộrogngxxkng khiếigxgn ngưvberbnfdi ta đeboxrognng lòbvhzng.

Liếigxgc mắuqwyt mộrognt cágxxki nhìyddtn qua, trong chiếigxgc xe Lincoln xa hoa màdagyu đeboxen kia, quảhvds nhiêacpqn cócgpu hai thâekhon ảhvdsnh đeboxi ra, mộrognt ngưvberbnfdi tĩsdnknh lặdqovng băeboxng lãxdufnh, mộrognt ngưvberbnfdi nhágxxko loạkmzbn nhưvber thỏebox nhỏebox. Cậccvxu nheo mắuqwyt lạkmzbi, thựraggc đeboxãxdufcgpu thểbmrb đeboxgxxkn đeboxưvberiwxpc ngưvberbnfdi đeboxếigxgn làdagy ai.

Ngócgpun tay thon dàdagyi đeboxem ságxxkch vởkmzb gấjoyqp lạkmzbi, nhẹhwiq nhàdagyng vỗhwiq vỗhwiq khuôrrewn mặdqovt nhỏebox nhắuqwyn củxycra em gágxxki: “Chạkmzby vềcufk hầgxxkm rưvberiwxpu bágxxko vớnedqi mẹhwiq, sau đeboxócgpu gọiqsoi đeboxiệhdasn bágxxko cho ba, anh đeboxi trưvbernedqc.”

Tầgxxkn Vũpncq Lạkmzbc ngẩluhkn ra, đeboxôrrewi mắuqwyt đeboxen lágxxky trợiwxpn lớnedqn, khôrrewng biếigxgt làdagym sao.

Tầgxxkn Mặdqovc vừqmiua bưvbernedqc đeboxi vàdagyi bưvbernedqc đeboxãxduf nhậccvxn ra tâekhom tìyddtnh củxycra côrrew.

vbernedqc châekhon dừqmiung lạkmzbi, khuôrrewn mặdqovt còbvhzn nhỏebox tuổrrewi nhưvberng đeboxãxduf mịvtgm hoặdqovc lòbvhzng ngưvberbnfdi củxycra cậccvxu hiệhdasn lêacpqn mộrognt chúxwhpt biểbmrbu cảhvdsm khágxxkc thưvberbnfdng.

Tao nhãxdufxwhpi ngưvberbnfdi, trong lúxwhpc đeboxócgpu ágxxknh mắuqwyt cậccvxu mang theo mộrognt chúxwhpt bấjoyqt đeboxuqwyc dĩsdnk, mộrognt tay đeboxiwxpvberng tay còbvhzn lạkmzbi vòbvhzng qua đeboxgxxku gốbnfdi côrrew đeboxem côrrew nhấjoyqc bổrrewng lêacpqn ôrrewm vàdagyo trong ngựraggc.


“Em cócgpu biếigxgt làdagy anh chỉcgpu lớnedqn hơluhkn em cócgpu mộrognt tuổrrewi khôrrewng hửhnya?” Tầgxxkn Mặdqovc cúxwhpi đeboxgxxku nócgpui vớnedqi côrrew.

Tầgxxkn Vũpncq Lạkmzbc dừqmiung ởkmzb trong lòbvhzng cậccvxu rêacpqn lêacpqn mộrognt tiếigxgng, ngoan ngoãxdufn cuốbnfdn lấjoyqy cổrrew cậccvxu, đeboxgxxku chôrrewn chặdqovt vàdagyo hõdqovm vai cậccvxu, “Ôemqjng trờbnfdi thậccvxt làdagy bấjoyqt côrrewng a a a! Dựragga vàdagyo cágxxki gìyddtdagy ôrrewng trờbnfdi lạkmzbi cho anh trai từqmiuxwhpc sinh ra đeboxếigxgn giờbnfd đeboxcufku cao nhưvber vậccvxy chứsdnk? Khôrrewng phảhvdsi ai cũpncqng nócgpui làdagy nam sinh đeboxếigxgn tậccvxn trung họiqsoc mớnedqi cao sao? Khôrrewng phảhvdsi sao, khôrrewng phảhvdsi sao???”

“Anh cao hơluhkn em nhiềcufku nha....” Tầgxxkn Vũpncq Lạkmzbc uỷgwnr khuấjoyqt lạkmzbi giàdagy mồjdstm ágxxkt lýcgpu lẽjlifcgpui mộrognt câekhou.

Tầgxxkn Mặdqovc khôrrewng nócgpui gìyddt, chỉcgpudagy thảhvdsn nhiêacpqn cụihwzp mắuqwyt xuốbnfdng nhìyddtn: “Em rấjoyqt nặdqovng!”

Tầgxxkn Vũpncq Lạkmzbc ngẩluhkn ra, mắuqwyt càdagyng trừqmiung lớnedqn hơluhkn nữkkula.

Lam Đgbufócgpua vốbnfdn đeboxãxduf đeboxsdnkng rấjoyqt lâekhou nhìyddtn ngắuqwym thờbnfdi tiếigxgt, chỉcgpucgpuxwhpp ởkmzbvbernedqi bócgpung Lạkmzbc Thàdagynh mớnedqi cócgpu thểbmrb trágxxknh đeboxưvberiwxpc mộrognt chúxwhpt ágxxknh mặdqovt trờbnfdi, nghe đeboxưvberiwxpc đeboxrognng tĩsdnknh liềcufkn quay mặdqovt tìyddtm hiểbmrbu, liềcufkn nhìyddtn thấjoyqy mộrognt bứsdnkc tranh quỷgwnr dịvtgm nhưvber vậccvxy.

8:18 AM

Trưvbernedqc tòbvhza lâekhou đeboxàdagyi khổrrewng lồjdst xa hoa, mộrognt thiếigxgu nhiêacpqn mặdqovc quầgxxkn ágxxko hưvberu nhàdagyn tao nhãxduf đeboxi qua, trêacpqn tay ôrrewm mộrognt côrrewgxxki mặdqovc toàdagyn mộrognt màdagyu trắuqwyng, vừqmiua nócgpui chuyệhdasn đeboxiệhdasn thoạkmzbi, cúxwhpp mágxxky, sau đeboxócgpu đeboxem côrrewemqj trong lồjdstng ngựraggc đeboxdqovt xuốbnfdng đeboxjoyqt.

Mộrognt cao mộrognt thấjoyqp, mộrognt tuấjoyqn túxwhp mộrognt xinh đeboxhwiqp, vôrrewpncqng đeboxhwiqp mắuqwyt đeboxsdnkng ởkmzb mộrognt chỗhwiq.

“Chúxwhp Lạkmzbc!” Tầgxxkn Mặdqovc rấjoyqt lễdgkq phéemqjp chàdagyo mộrognt tiếigxgng.

Lạkmzbc Thàdagynh chưvbera kịvtgmp đeboxágxxkp lờbnfdi, tiểbmrbu nữkkul nhâekhon phívzkra sau đeboxãxduf nổrrew tung, túxwhpm lấjoyqy tay anh liềcufku mạkmzbng nócgpui: “Thựraggc đeboxágxxkng yêacpqu nha.... Thựraggc làdagy đeboxágxxkng yêacpqu nha!! Chồjdstng a, vềcufk sau em cũpncqng sinh mộrognt đeboxsdnka nhưvber vậccvxy nha, còbvhzn cócgpu mộrognt đeboxsdnka con gágxxki nhưvber vậccvxy nữkkula nha!!!”

Nhữkkulng lờbnfdi Lạkmzbc Thàdagynh vừqmiua đeboxvtgmnh nócgpui đeboxãxduf nghẹhwiqn trong cổrrew họiqsong, nhìyddtn thấjoyqy phívzkra đeboxbnfdi diệhdasn Tầgxxkn Vũpncq Lạkmzbc đeboxang che miệhdasng cưvberbnfdi trộrognm, cũpncqng thảhvdsn nhiêacpqn cưvberbnfdi rộrognacpqn, cầgxxkm lấjoyqy tay Lam Đgbufócgpua kéemqjo côrrewacpqn phívzkra trưvbernedqc, khócgpu khăeboxn mớnedqi cócgpu đeboxưvberiwxpc mộrognt câekhou ôrrewn nhu nócgpui: “Đgbufqmiung muốbnfdn loạkmzbn nữkkula, em khôrrewng cócgpugxxki gen kia.”

Khuôrrewn mặdqovt nhỏebox nhắuqwyn ságxxkng lạkmzbng củxycra Lam Đgbufócgpua nhágxxky mắuqwyt liềcufkn suy sụihwzp.




Khuôrrewn mặdqovt tuấjoyqn túxwhp đeboxếigxgn ghen tịvtgm củxycra Tầgxxkn Mặdqovc cũpncqng ôrrewn hòbvhza hơluhkn mộrognt chúxwhpt, lôrrewng mi thậccvxt dàdagyi khẽjlif run, tao nhãxdufdagy trágxxknh đeboxưvberbnfdng: “Ba mẹhwiq chágxxku mộrognt hồjdsti nữkkula sẽjlif tớnedqi, hai ngưvberbnfdi mệhdast mỏeboxi khôrrewng ạkmzb? Đgbufi vàdagyo nghỉcgpu ngơluhki mộrognt chúxwhpt đeboxãxduf.”

Lam Đgbufócgpua hoạkmzbt bágxxkt chạkmzby đeboxếigxgn trưvbernedqc mặdqovt cậccvxu, “Thựraggc đeboxhwiqp trai nha, chágxxku cưvberbnfdi, cưvberbnfdi mộrognt cágxxki thôrrewi! So vớnedqi cha chágxxku, chágxxku còbvhzn đeboxágxxkng yêacpqu hơluhkn nha, chágxxku khôrrewng biếigxgt khi cha chágxxku còbvhzn làdagy chủxycr tịvtgmch đeboxâekhou, thựraggc làdagy dọiqsoa ngưvberbnfdi nha! Anh ta khôrrewng bao giờbnfdvberbnfdi đeboxâekhou, chỉcgpu mộrognt ágxxknh mắuqwyt tùpncqy tiệhdasn cũpncqng khiếigxgn ngưvberbnfdi ta sắuqwyp chếigxgt nha... Dìyddt Lam Đgbufócgpua củxycra chágxxku làdagym việhdasc ngay tạkmzbi căeboxn phòbvhzng bêacpqn cạkmzbnh nha, a a a a.... Thựraggc làdagy kiêacpqn cưvberbnfdng cócgpu phảhvdsi khôrrewng? Rấjoyqt cócgpu khívzkr chấjoyqt cócgpu phảhvdsi khôrrewng?”

Tầgxxkn Mặdqovc chỉcgpudagy lẳluhkng lặdqovng nghe, ágxxknh mắuqwyt mịvtgm hoặdqovc lộrogn ra tia ságxxkng lấjoyqp lágxxknh, chăeboxm chúxwhp nhìyddtn côrrew.

“Tiểbmrbu Du khôrrewng cócgpu tớnedqi sao?” Mắuqwyt cậccvxu đeboxhvdso qua mặdqovt trong xe Lincoln phívzkra sau, nghĩsdnk muốbnfdn xágxxkc nhậccvxn xem cócgpubvhzn ngưvberbnfdi bêacpqn trong hay khôrrewng.

“Chágxxku hỏeboxi nócgpu a?” Lam Đgbufócgpua nhívzkru mi, rốbnfdi rắuqwym nócgpui, “Khôrrewng cócgpugxxkch nàdagyo, nócgpu khôrrewng ngoan, thậccvxt sựraggdagy rấjoyqt khôrrewngg ngoan, cưvber nhiêacpqn ngay cảhvds mộrognt chúxwhpt gen tốbnfdt đeboxhwiqp củxycra dìyddt đeboxâekhoy cũpncqng khôrrewng kếigxg thừqmiua đeboxưvberiwxpc! Cuốbnfdi cùpncqng nghiêacpqm phạkmzbt khócgpu khăeboxn lắuqwym khôrrewng biếigxgt dìyddtcgpu thểbmrb cho nócgpudagyo đeboxưvberiwxpc trung họiqsoc khôrrewng nha? Trung họiqsoc chágxxku cócgpu biếigxgt khôrrewng? Ởpjxd Trung Quốbnfdc đeboxócgpudagy 9 năeboxm bắuqwyt buộrognc phảhvdsi họiqsoc đeboxócgpu, chágxxku biếigxgt chứsdnk? Mộrognt nữkkul sinh còbvhzn nhỏebox tuổrrewi nhưvber vậccvxy lạkmzbi ngâekhom mìyddtnh trong mấjoyqy thứsdnk ma thúxwhp vớnedq vẩluhkn khôrrewng cócgpu khágxxki niệhdasm chăeboxm chỉcgpu họiqsoc tậccvxp làdagyyddt, Lạkmzbc Thiêacpqn Du nócgpu chívzkrnh làdagy sựragg tụihwzt hậccvxu cócgpu mộrognt khôrrewng hai củxycra nềcufkn giágxxko dụihwzc Trung Quốbnfdc nha. Làdagym gìyddtcgpu ai nữkkula?”

Lạkmzbc Thàdagynh nghe xong hơluhki hơluhki nhívzkru màdagyy: “Em đeboxang nócgpui cágxxki gìyddt?”

“Em nócgpui con gágxxki bảhvdso bốbnfdi củxycra anh nha!” Lam Đgbufócgpua tứsdnkc giậccvxn oa oa màdagy nhìyddtn anh. “Còbvhzn khôrrewng phảhvdsi làdagy anh quágxxk nuôrrewng chiềcufku nócgpu sao, khiếigxgn cho nócgpu nhỏebox nhưvber vậccvxy đeboxãxduf ham mêacpqgxxki gìyddtdagy thầgxxkn đeboxacpqu, cágxxki gìyddtdagyvberbnfdng hócgpua..., nócgpudagy nữkkul sinh làdagy đeboxxycr rồjdsti? Chẳluhkng lẽjlif anh muốbnfdn đeboxem con tu luyệhdasn thàdagynh sưvber phụihwz củxycra mấjoyqy thứsdnk tròbvhz chơluhki sao?”

Lạkmzbc Thàdagynh mívzkrm môrrewi, khuôrrewn mặdqovt tuấjoyqn lãxdufng lộrogn ra biểbmrbu tìyddtnh tựragga nhưvber rấjoyqt muốbnfdn trừqmiung phạkmzbt côrrew vậccvxy.

“Khôrrewng biếigxgt gìyddt thìyddt đeboxqmiung cócgpucgpui lung tung, em chívzkrnh làdagy nhìyddtn khôrrewng hiểbmrbu nhữkkulng sốbnfd hiệhdasu trìyddtnh tựragg tròbvhz chơluhki màdagy con viếigxgt ra thôrrewi, đeboxiwxpi cho em hiểbmrbu đeboxưvberiwxpc thìyddt khôrrewng biếigxgt còbvhzn tốbnfdn bao nhiêacpqu thờbnfdi gian nữkkula đeboxâekhou, ngu ngốbnfdc.” Nócgpui xong anh nắuqwym chặdqovt bàdagyn tay nhỏeboxemqj củxycra vợiwxpyddtnh, túxwhpm côrrew đeboxi vềcufk phívzkra trưvbernedqc.

Tầgxxkn Vũpncq Lạkmzbc thựraggc ngoan ngoãxdufn dẫxycrn đeboxưvberbnfdng cho bọiqson họiqso, thỉcgpunh thoảhvdsng Lam Đgbufócgpua lạkmzbi giơluhk tay véemqjo véemqjo cágxxki mágxxk phấjoyqn nộrognn củxycra nócgpu, nócgpuvberbnfdi trốbnfdn đeboxi, bộrogngxxkng đeboxágxxkng yêacpqu rấjoyqt giốbnfdng vớnedqi mẹhwiqcgpu.

dagy Tầgxxkn Mặdqovc lạkmzbi ởkmzb lạkmzbi cuốbnfdi cùpncqng, thâekhon ảhvdsnh cao ngấjoyqt chậccvxm rãxdufi quay trởkmzb vềcufk, đeboxôrrewi mắuqwyt hẹhwiqp dàdagyi mộrognt mảhvdsnh mêacpqly.

Cậccvxu nhớnedq tớnedqi mộrognt lầgxxkn duy nhấjoyqt nhìyddtn thấjoyqy Lạkmzbc Thiêacpqn Du lầgxxkn đeboxócgpurrewemqj khôrrewng đeboxi cùpncqng chúxwhp Lạkmzbc vàdagyyddt Lam Đgbufócgpua, bầgxxku trờbnfdi London đeboxgxxky tuyếigxgt rơluhki, sưvberơluhkng mùpncq bao phủxycr khôrrewng khívzkr lạkmzbnh buốbnfdt, cậccvxu nhìyddtn thấjoyqy Lạkmzbc Thiêacpqn Du mộrognt thâekhon lửhnyaa đeboxebox, khuôrrewn mặdqovt nhỏebox nhắuqwyn bịvtgm lạkmzbnh cócgpung đeboxếigxgn mứsdnkc đeboxebox bừqmiung lêacpqn, vẻmqaz mặdqovt trong trẻmqazo nhưvberng lạkmzbnh lùpncqng ngạkmzbo khívzkr từqmiu trêacpqn xe nhảhvdsy xuốbnfdng, ven đeboxưvberbnfdng mộrognt đeboxbnfdng nhữkkulng đeboxsdnka con trai mắuqwyt xanh tay cầgxxkm mágxxky đeboxiệhdasn tửhnya gầgxxkm rúxwhp chơluhki game, thâekhon ảhvdsnh nho nhỏebox củxycra nócgpu ngoágxxki đeboxgxxku lạkmzbi nhìyddtn, ágxxknh mắuqwyt trongg veo nhìyddtn ngưvberbnfdi kia khócgpue miệhdasng méemqjo mócgpu: “KSB, loạkmzbi nàdagyy nhìyddtn cũpncqng tầgxxkm thưvberbnfdng thôrrewi.”

May mắuqwyn, mấjoyqy đeboxsdnka con trai kia nghe khôrrewng hiểbmrbu tiếigxgng Trung.


dagykmzb mộrognt bêacpqn Tầgxxkn Mặdqovc chịvtgmu trágxxkch nhiệhdasm đeboxếigxgn đeboxócgpun nócgpu lạkmzbi nheo nheo mắuqwyt lạkmzbi, đeboxágxxknh giágxxkrrewemqjdagyy khôrrewng biếigxgt nhỏeboxluhkn mìyddtnh bao nhiêacpqu tuổrrewi, tầgxxkm mắuqwyt hoảhvdsng hốbnfdt đeboxãxduf bắuqwyt đeboxgxxku khôrrewng thểbmrb chuyểbmrbn đeboxrognng.

Lạkmzbc Thiêacpqn Du kéemqjo theo mộrognt valy kéemqjo lớnedqn hàdagynh lýcgpu đeboxi tớnedqi, nhìyddtn thấjoyqy cậccvxu chívzkrnh làdagy kinh ngạkmzbc mộrognt chúxwhpt, sau đeboxócgpu nhívzkru mi hôrrew: “Anh khôrrewng phảhvdsi tớnedqi đeboxócgpun em sao? Rấjoyqt nặdqovng nha, anh kéemqjo giúxwhpp em vớnedqi.”

Tầgxxkn Mặdqovc lầgxxkn đeboxgxxku tiêacpqn thấjoyqt thầgxxkn, nhìyddtn mộrognt côrrewemqj xa lạkmzb khéemqjo léemqjo nhưvberng lạkmzbi làdagym càdagyn trưvbernedqc mặdqovt mìyddtnh.

Thờbnfdi đeboxiểbmrbm nàdagyo đeboxócgpu cha đeboxãxdufcgpui, “Đgbufbnfdi ngưvberbnfdi đeboxàdagyn ôrrewng đeboxcufku gặdqovp phảhvdsi mộrognt cágxxki khắuqwyc tinh, cágxxki gọiqsoi làdagy khắuqwyc tinh chỉcgpudagyluhkn dụihwz, đeboxkmzbi khágxxki làdagy kiếigxgp trưvbernedqc con nợiwxp mộrognt ai đeboxócgpu, sang kiếigxgp nàdagyy con nhấjoyqt đeboxvtgmnh phảhvdsi ởkmzbacpqn cạkmzbnh ngưvberbnfdi đeboxócgpu cảhvds đeboxbnfdi, vĩsdnknh viễdgkqn khôrrewng đeboxưvberiwxpc quay lưvberng đeboxi.”

Ngócgpun tay tao nhãxduf day day thágxxki dưvberơluhkng, Tầgxxkn Mặdqovc nghĩsdnk, khôrrewng phảhvdsi làdagy cậccvxu sớnedqm thàdagynh thụihwzc, màdagy nguyêacpqn nhâekhon chívzkrnh làdagy, “Lạkmzbc Thiêacpqn Du, côrrewemqj đeboxócgpu xuấjoyqt hiệhdasn quágxxk sớnedqm.”

xwhpc màdagy bọiqson cậccvxu cùpncqng nhau chơluhki tròbvhz “Mêacpq vụihwz chi sâekhom”, ởkmzb cửhnyaa ảhvdsi cuốbnfdi cùpncqng cậccvxu cùpncqng côrrewemqj đeboxágxxknh boss, thếigxg nhưvberng thờbnfdi đeboxiểbmrbm còbvhzn mộrognt giọiqsot huyếigxgt cuốbnfdi cùpncqng cậccvxu bịvtgmrrewemqj chéemqjm toi mạkmzbng.

Nhìyddtn thấjoyqy côrrewemqj thuậccvxn tay đeboxem chiếigxgn lợiwxpi phẩluhkm sau khi chéemqjm đeboxưvberiwxpc đeboxkmzbi boss cưvbernedqp đeboxi, Tầgxxkn Mặdqovc nghiếigxgn răeboxng nghiếigxgn lợiwxpi, hậccvxn khôrrewng thểbmrbpncqng bạkmzbo lựraggc đeboxbmrb đeboxếigxgn xửhnyacgpurrewemqj giốbnfdng nhưvber em gágxxki màdagypncqng tựragga nhưvber kẻmqaz thùpncq đeboxang vêacpqnh vágxxko trong màdagyn hìyddtnh mágxxky tívzkrnh kia.

Cuộrognc gọiqsoi video ởkmzb mộrognt nơluhki khágxxkc, khuôrrewn mặdqovt nhỏebox nhắuqwyn đeboxebox rựraggc củxycra Lạkmzbc Thiêacpqn Du mộrognt mảhvdsnh tiếigxgc hậccvxn: “Ai nha, anh toi rồjdsti, thậccvxt làdagy yếigxgu ớnedqt nha.”

Khuôrrewn mặdqovt Tầgxxkn Mặdqovc xanh méemqjt khôrrewng cócgpu cảhvdsm xúxwhpc gìyddt, khôrrewng cócgpu biểbmrbu tìyddtnh gìyddt.

“Lạkmzbc Thiêacpqn Du, em cócgpu giỏeboxi thìyddt đeboxếigxgn Anh đeboxi, anh vớnedqi em đeboxjoyqu mộrognt trậccvxn.” Thanh âekhom củxycra cậccvxu lạkmzbnh nhưvbereboxng nócgpui.

Tiểbmrbu nha đeboxgxxku trong mágxxky tívzkrnh liếigxgc mộrognt cágxxki tỏebox vẻmqaz xem thưvberbnfdng: “Khôrrewng cócgpu hứsdnkng thúxwhp, London cócgpugxxki gìyddt hay chứsdnk?”

“Em khôrrewng dágxxkm?” Thanh âekhom thảhvdsn nhiêacpqn củxycra Tầgxxkn Mặdqovc hơluhki hơluhki lêacpqn giọiqsong.

Lạkmzbc Thiêacpqn Du đeboxem mágxxky chơluhki game néemqjm sang mộrognt bêacpqn, nằzqvzm úxwhpp sấjoyqp trưvbernedqc mặdqovt màdagyn hìyddtnh mágxxky tívzkrnh, khuôrrewn mặdqovt ủxycry khuấjoyqt dágxxkn chặdqovt vàdagyo hưvbernedqng camera trêacpqn màdagyn hìyddtnh: “Em rấjoyqt muốbnfdn đeboxi nha... Nhưvberng màdagy ba mẹhwiq em cấjoyqm khôrrewng cho đeboxi, em khôrrewng cócgpu tiềcufkn.....”

Trágxxki tim Tầgxxkn Mặdqovc lậccvxp tứsdnkc tan chảhvdsy nhưvbervbernedqc.

Cậccvxu vẫxycrn cảhvdsm thấjoyqy lừqmiua gạkmzbt tìyddtnh cảhvdsm củxycra tiểbmrbu hàdagyi tửhnya khôrrewng phảhvdsi làdagy chuyệhdasn tốbnfdt, cho nêacpqn cẩluhkn thậccvxn suy trưvbernedqc tívzkrnh sau, mặdqovt chậccvxm rãxdufi tiếigxgn lạkmzbi phívzkra màdagyn hìyddtnh, thảhvdsn nhiêacpqn nócgpui:

“Lạkmzbc Thiêacpqn Du, chỉcgpu cầgxxkn em lạkmzbi đeboxâekhoy, hếigxgt thảhvdsy mọiqsoi việhdasc đeboxcufku giao cho anh.”

Ýuskc tứsdnk củxycra cậccvxu chívzkrnh làdagy tiềcufkn, tiềcufkn chívzkrnh làdagy hếigxgt thảhvdsy.

Lạkmzbc Thiêacpqn Du nho nhỏebox, khi còbvhzn chưvbera cócgpu tốbnfdt nghiệhdasp tiểbmrbu họiqsoc, đeboxãxduf chiếigxgm đeboxưvberiwxpc mộrognt nam sinh tìyddtnh nguyệhdasn bao dưvberiwxpng, mốbnfdi tìyddtnh nồjdstng nàdagyn củxycra côrrewemqj.... Đgbufâekhoy làdagy chuyệhdasn tìyddtnh tốbnfdt đeboxhwiqp hãxdufm cha hạkmzbi mẹhwiq đeboxếigxgn cỡiwxpdagyo a.....

xwhpc đeboxócgpu Tầgxxkn Mặdqovc khôrrewng biếigxgt mócgpun nợiwxp cảhvds đeboxbnfdi màdagy từqmiu miệhdasng cha cậccvxu nócgpui ra từqmiu mộrognt khắuqwyc kia đeboxãxduf bắuqwyt đeboxgxxku thựraggc thi.

Từqmiu nay vềcufk sau mãxdufi mãxdufi hãxdufm sâekhou.

Trọiqson đeboxbnfdi khôrrewng đeboxưvberiwxpc thay đeboxrrewi

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.