Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 243 : Tiểu Vương tử – Kết thúc mở

    trước sau   
lqdri nămysgm sau.

zbhfcsdgi bầgxinu trờrvzii trong xanh, mộzrglt béuuqpbqzii mặoooxc toàlqdrn thâyxnxn mặoooxc vábqziy dàlqdri trắrvfwng từwwkc trêhynqn xe Lincoln nhảscgiy xuốgjxnng, vộzrgli vàlqdrng khôqgyang ngừwwkcng nghỉrvfwzbhfcsdgng hoa viêhynqn chạlcley tớcsdgi.

“Côqgyang chúuuqpa! Mũzcyh củqdeea côqgya!” Phíbtjza sau cóqrmm ngưzbhfrvzii hôqgya lớcsdgn.

Tầgxinn Vũzcyh Lạlclec đrbvkzrglt nhiêhynqn ngừwwkcng lạlclei, cầgxinm lấryiyy, càlqdro càlqdro tóqrmmc trêhynqn thábqzii dưzbhfơbctcng đrbvkzrgli mộzrglt cábqzii rồghooi tiếzzicp tụryiyc chạlcley.

Hoa viêhynqn lớcsdgn nhưzbhf vậtufsy, an tĩqrmmnh màlqdr say lòtleing ngưzbhfrvzii, mộzrglt thiếzzicu niêhynqn tuấryiyn túuuqpzbhfcsdgi ábqzinh mặoooxt trờrvzii ấryiym ábqzip lặoooxng lẽjmkw lậtufst nhữqvrxng trang sábqzich củqdeea mìscginh, ngóqrmmn tay thon dàlqdri củqdeea cậtufsu rấryiyt nhẹtxol nhàlqdrng màlqdr lậtufst nhữqvrxng trang sábqzich ốgjxnlqdrng, đrbvkôqgyai mắrvfwt thâyxnxm thúuuqpy đrbvkrvfwm chìscgim trong nhữqvrxng kýmsgl hiệmysgu cùjoebng loạlclei ngôqgyan ngữqvrxlqdro đrbvkóqrmm trêhynqn thếzzic giớcsdgi.

Miệmysgng cậtufsu nhẹtxol nhàlqdrng lẩtxolm bẩtxolm mấryiyy câyxnxu, thứatlq ngôqgyan ngữqvrx tựzzica nhưzbhf đrbvkãuuqp bịrdvruuqpng quêhynqn từwwkc rấryiyt lâyxnxu rồghooi.


Nữqvrxlqdri tửdrue thởbhtu hổcivvn hểnpopn đrbvkatlqng ởbhtu trưzbhfcsdgc mặoooxt cậtufsu.

“Anh ơbctci, anh!” Tầgxinn Vũzcyh Lạlclec đrbvki qua ôqgyam tay cậtufsu, “Chúuuqp Lạlclec mang theo vợgjxn tớcsdgi đrbvkâyxnxy, anh khôqgyang đrbvki nhìscgin sao?”

Ánuewnh mắrvfwt mêhynqly, côqgya khôqgyang chúuuqpt nàlqdro che giấryiyu mêhynq luyếzzicn, kíbtjznh trọzcyhng cùjoebng sùjoebng bábqzii anh trai mìscginh.

Đpjmpôqgyai mắrvfwt hẹtxolp dàlqdri củqdeea Tầgxinn Mặoooxc lộzrgl ra mộzrglt tia luyếzzicn tiếzzicc, ábqzinh mắrvfwt từwwkc trêhynqn trang giấryiyy chậtufsm rãuuqpi nâyxnxng lêhynqn, dừwwkcng ởbhtu tiểnpopu côqgyazbhfơbctcng phấryiyn nộzrgln trưzbhfcsdgc mắrvfwt.

“Chúuuqp Lạlclec?” Thanh âyxnxm dễmfhv nghe màlqdr tao nhãuuqp củqdeea cậtufsu hỏrbvki mộzrglt tiếzzicng.

“Vâyxnxng!” Tầgxinn Vũzcyh Lạlclec gậtufst gậtufst đrbvkgxinu, cábqzinh mi cong dàlqdry tựzzica nhưzbhfuuqphynq sứatlq, da thịrdvrt tuyếzzict trắrvfwng dưzbhfcsdgi ábqzinh nắrvfwng mặoooxt trờrvzii nổcivvi lêhynqn phấryiyn hồghoong.

Tầgxinn Mặoooxc đrbvkatlqng dậtufsy, cốgjxnt cábqzich thiếzzicu niêhynqn trưzbhfbhtung thàlqdrnh từwwkc từwwkc giãuuqpn nởbhtu mởbhtu ra bộzrglbqzing khiếzzicn ngưzbhfrvzii ta đrbvkzrglng lòtleing.

Liếzzicc mắrvfwt mộzrglt cábqzii nhìscgin qua, trong chiếzzicc xe Lincoln xa hoa màlqdru đrbvken kia, quảscgi nhiêhynqn cóqrmm hai thâyxnxn ảscginh đrbvki ra, mộzrglt ngưzbhfrvzii tĩqrmmnh lặoooxng bămysgng lãuuqpnh, mộzrglt ngưzbhfrvzii nhábqzio loạlclen nhưzbhf thỏrbvk nhỏrbvk. Cậtufsu nheo mắrvfwt lạlclei, thựzzicc đrbvkãuuqpqrmm thểnpop đrbvkbqzin đrbvkưzbhfgjxnc ngưzbhfrvzii đrbvkếzzicn làlqdr ai.

Ngóqrmmn tay thon dàlqdri đrbvkem sábqzich vởbhtu gấryiyp lạlclei, nhẹtxol nhàlqdrng vỗzybz vỗzybz khuôqgyan mặoooxt nhỏrbvk nhắrvfwn củqdeea em gábqzii: “Chạlcley vềryiy hầgxinm rưzbhfgjxnu bábqzio vớcsdgi mẹtxol, sau đrbvkóqrmm gọzcyhi đrbvkiệmysgn bábqzio cho ba, anh đrbvki trưzbhfcsdgc.”

Tầgxinn Vũzcyh Lạlclec ngẩtxoln ra, đrbvkôqgyai mắrvfwt đrbvken lábqziy trợgjxnn lớcsdgn, khôqgyang biếzzict làlqdrm sao.

Tầgxinn Mặoooxc vừwwkca bưzbhfcsdgc đrbvki vàlqdri bưzbhfcsdgc đrbvkãuuqp nhậtufsn ra tâyxnxm tìscginh củqdeea côqgya.

zbhfcsdgc châyxnxn dừwwkcng lạlclei, khuôqgyan mặoooxt còtlein nhỏrbvk tuổcivvi nhưzbhfng đrbvkãuuqp mịrdvr hoặoooxc lòtleing ngưzbhfrvzii củqdeea cậtufsu hiệmysgn lêhynqn mộzrglt chúuuqpt biểnpopu cảscgim khábqzic thưzbhfrvzing.

Tao nhãuuqpuuqpi ngưzbhfrvzii, trong lúuuqpc đrbvkóqrmm ábqzinh mắrvfwt cậtufsu mang theo mộzrglt chúuuqpt bấryiyt đrbvkrvfwc dĩqrmm, mộzrglt tay đrbvktufszbhfng tay còtlein lạlclei vòtleing qua đrbvkgxinu gốgjxni côqgya đrbvkem côqgya nhấryiyc bổcivvng lêhynqn ôqgyam vàlqdro trong ngựzzicc.


“Em cóqrmm biếzzict làlqdr anh chỉrvfw lớcsdgn hơbctcn em cóqrmm mộzrglt tuổcivvi khôqgyang hửdrue?” Tầgxinn Mặoooxc cúuuqpi đrbvkgxinu nóqrmmi vớcsdgi côqgya.

Tầgxinn Vũzcyh Lạlclec dừwwkcng ởbhtu trong lòtleing cậtufsu rêhynqn lêhynqn mộzrglt tiếzzicng, ngoan ngoãuuqpn cuốgjxnn lấryiyy cổcivv cậtufsu, đrbvkgxinu chôqgyan chặoooxt vàlqdro hõvcylm vai cậtufsu, “Ôghoong trờrvzii thậtufst làlqdr bấryiyt côqgyang a a a! Dựzzica vàlqdro cábqzii gìscgilqdr ôqgyang trờrvzii lạlclei cho anh trai từwwkcuuqpc sinh ra đrbvkếzzicn giờrvzi đrbvkryiyu cao nhưzbhf vậtufsy chứatlq? Khôqgyang phảscgii ai cũzcyhng nóqrmmi làlqdr nam sinh đrbvkếzzicn tậtufsn trung họzcyhc mớcsdgi cao sao? Khôqgyang phảscgii sao, khôqgyang phảscgii sao???”

“Anh cao hơbctcn em nhiềryiyu nha....” Tầgxinn Vũzcyh Lạlclec uỷavld khuấryiyt lạlclei giàlqdr mồghoom ábqzit lýmsgl lẽjmkwqrmmi mộzrglt câyxnxu.

Tầgxinn Mặoooxc khôqgyang nóqrmmi gìscgi, chỉrvfwlqdr thảscgin nhiêhynqn cụryiyp mắrvfwt xuốgjxnng nhìscgin: “Em rấryiyt nặoooxng!”

Tầgxinn Vũzcyh Lạlclec ngẩtxoln ra, mắrvfwt càlqdrng trừwwkcng lớcsdgn hơbctcn nữqvrxa.

Lam Đpjmpóqrmma vốgjxnn đrbvkãuuqp đrbvkatlqng rấryiyt lâyxnxu nhìscgin ngắrvfwm thờrvzii tiếzzict, chỉrvfwqrmmuuqpp ởbhtuzbhfcsdgi bóqrmmng Lạlclec Thàlqdrnh mớcsdgi cóqrmm thểnpop trábqzinh đrbvkưzbhfgjxnc mộzrglt chúuuqpt ábqzinh mặoooxt trờrvzii, nghe đrbvkưzbhfgjxnc đrbvkzrglng tĩqrmmnh liềryiyn quay mặoooxt tìscgim hiểnpopu, liềryiyn nhìscgin thấryiyy mộzrglt bứatlqc tranh quỷavld dịrdvr nhưzbhf vậtufsy.

8:18 AM

Trưzbhfcsdgc tòtleia lâyxnxu đrbvkàlqdri khổcivvng lồghoo xa hoa, mộzrglt thiếzzicu nhiêhynqn mặoooxc quầgxinn ábqzio hưzbhfu nhàlqdrn tao nhãuuqp đrbvki qua, trêhynqn tay ôqgyam mộzrglt côqgyabqzii mặoooxc toàlqdrn mộzrglt màlqdru trắrvfwng, vừwwkca nóqrmmi chuyệmysgn đrbvkiệmysgn thoạlclei, cúuuqpp mábqziy, sau đrbvkóqrmm đrbvkem côqgyauuqp trong lồghoong ngựzzicc đrbvkoooxt xuốgjxnng đrbvkryiyt.

Mộzrglt cao mộzrglt thấryiyp, mộzrglt tuấryiyn túuuqp mộzrglt xinh đrbvktxolp, vôqgyajoebng đrbvktxolp mắrvfwt đrbvkatlqng ởbhtu mộzrglt chỗzybz.

“Chúuuqp Lạlclec!” Tầgxinn Mặoooxc rấryiyt lễmfhv phéuuqpp chàlqdro mộzrglt tiếzzicng.

Lạlclec Thàlqdrnh chưzbhfa kịrdvrp đrbvkábqzip lờrvzii, tiểnpopu nữqvrx nhâyxnxn phíbtjza sau đrbvkãuuqp nổcivv tung, túuuqpm lấryiyy tay anh liềryiyu mạlcleng nóqrmmi: “Thựzzicc đrbvkábqzing yêhynqu nha.... Thựzzicc làlqdr đrbvkábqzing yêhynqu nha!! Chồghoong a, vềryiy sau em cũzcyhng sinh mộzrglt đrbvkatlqa nhưzbhf vậtufsy nha, còtlein cóqrmm mộzrglt đrbvkatlqa con gábqzii nhưzbhf vậtufsy nữqvrxa nha!!!”

Nhữqvrxng lờrvzii Lạlclec Thàlqdrnh vừwwkca đrbvkrdvrnh nóqrmmi đrbvkãuuqp nghẹtxoln trong cổcivv họzcyhng, nhìscgin thấryiyy phíbtjza đrbvkgjxni diệmysgn Tầgxinn Vũzcyh Lạlclec đrbvkang che miệmysgng cưzbhfrvzii trộzrglm, cũzcyhng thảscgin nhiêhynqn cưzbhfrvzii rộzrglhynqn, cầgxinm lấryiyy tay Lam Đpjmpóqrmma kéuuqpo côqgyahynqn phíbtjza trưzbhfcsdgc, khóqrmm khămysgn mớcsdgi cóqrmm đrbvkưzbhfgjxnc mộzrglt câyxnxu ôqgyan nhu nóqrmmi: “Đpjmpwwkcng muốgjxnn loạlclen nữqvrxa, em khôqgyang cóqrmmbqzii gen kia.”

Khuôqgyan mặoooxt nhỏrbvk nhắrvfwn sábqzing lạlcleng củqdeea Lam Đpjmpóqrmma nhábqziy mắrvfwt liềryiyn suy sụryiyp.




Khuôqgyan mặoooxt tuấryiyn túuuqp đrbvkếzzicn ghen tịrdvr củqdeea Tầgxinn Mặoooxc cũzcyhng ôqgyan hòtleia hơbctcn mộzrglt chúuuqpt, lôqgyang mi thậtufst dàlqdri khẽjmkw run, tao nhãuuqplqdr trábqzinh đrbvkưzbhfrvzing: “Ba mẹtxol chábqziu mộzrglt hồghooi nữqvrxa sẽjmkw tớcsdgi, hai ngưzbhfrvzii mệmysgt mỏrbvki khôqgyang ạlcle? Đpjmpi vàlqdro nghỉrvfw ngơbctci mộzrglt chúuuqpt đrbvkãuuqp.”

Lam Đpjmpóqrmma hoạlclet bábqzit chạlcley đrbvkếzzicn trưzbhfcsdgc mặoooxt cậtufsu, “Thựzzicc đrbvktxolp trai nha, chábqziu cưzbhfrvzii, cưzbhfrvzii mộzrglt cábqzii thôqgyai! So vớcsdgi cha chábqziu, chábqziu còtlein đrbvkábqzing yêhynqu hơbctcn nha, chábqziu khôqgyang biếzzict khi cha chábqziu còtlein làlqdr chủqdee tịrdvrch đrbvkâyxnxu, thựzzicc làlqdr dọzcyha ngưzbhfrvzii nha! Anh ta khôqgyang bao giờrvzizbhfrvzii đrbvkâyxnxu, chỉrvfw mộzrglt ábqzinh mắrvfwt tùjoeby tiệmysgn cũzcyhng khiếzzicn ngưzbhfrvzii ta sắrvfwp chếzzict nha... Dìscgi Lam Đpjmpóqrmma củqdeea chábqziu làlqdrm việmysgc ngay tạlclei cămysgn phòtleing bêhynqn cạlclenh nha, a a a a.... Thựzzicc làlqdr kiêhynqn cưzbhfrvzing cóqrmm phảscgii khôqgyang? Rấryiyt cóqrmm khíbtjz chấryiyt cóqrmm phảscgii khôqgyang?”

Tầgxinn Mặoooxc chỉrvfwlqdr lẳmfhvng lặoooxng nghe, ábqzinh mắrvfwt mịrdvr hoặoooxc lộzrgl ra tia sábqzing lấryiyp lábqzinh, chămysgm chúuuqp nhìscgin côqgya.

“Tiểnpopu Du khôqgyang cóqrmm tớcsdgi sao?” Mắrvfwt cậtufsu đrbvkscgio qua mặoooxt trong xe Lincoln phíbtjza sau, nghĩqrmm muốgjxnn xábqzic nhậtufsn xem cóqrmmtlein ngưzbhfrvzii bêhynqn trong hay khôqgyang.

“Chábqziu hỏrbvki nóqrmm a?” Lam Đpjmpóqrmma nhíbtjzu mi, rốgjxni rắrvfwm nóqrmmi, “Khôqgyang cóqrmmbqzich nàlqdro, nóqrmm khôqgyang ngoan, thậtufst sựzziclqdr rấryiyt khôqgyangg ngoan, cưzbhf nhiêhynqn ngay cảscgi mộzrglt chúuuqpt gen tốgjxnt đrbvktxolp củqdeea dìscgi đrbvkâyxnxy cũzcyhng khôqgyang kếzzic thừwwkca đrbvkưzbhfgjxnc! Cuốgjxni cùjoebng nghiêhynqm phạlclet khóqrmm khămysgn lắrvfwm khôqgyang biếzzict dìscgiqrmm thểnpop cho nóqrmmlqdro đrbvkưzbhfgjxnc trung họzcyhc khôqgyang nha? Trung họzcyhc chábqziu cóqrmm biếzzict khôqgyang? Ởfnql Trung Quốgjxnc đrbvkóqrmmlqdr 9 nămysgm bắrvfwt buộzrglc phảscgii họzcyhc đrbvkóqrmm, chábqziu biếzzict chứatlq? Mộzrglt nữqvrx sinh còtlein nhỏrbvk tuổcivvi nhưzbhf vậtufsy lạlclei ngâyxnxm mìscginh trong mấryiyy thứatlq ma thúuuqp vớcsdg vẩtxoln khôqgyang cóqrmm khábqzii niệmysgm chămysgm chỉrvfw họzcyhc tậtufsp làlqdrscgi, Lạlclec Thiêhynqn Du nóqrmm chíbtjznh làlqdr sựzzic tụryiyt hậtufsu cóqrmm mộzrglt khôqgyang hai củqdeea nềryiyn giábqzio dụryiyc Trung Quốgjxnc nha. Làlqdrm gìscgiqrmm ai nữqvrxa?”

Lạlclec Thàlqdrnh nghe xong hơbctci hơbctci nhíbtjzu màlqdry: “Em đrbvkang nóqrmmi cábqzii gìscgi?”

“Em nóqrmmi con gábqzii bảscgio bốgjxni củqdeea anh nha!” Lam Đpjmpóqrmma tứatlqc giậtufsn oa oa màlqdr nhìscgin anh. “Còtlein khôqgyang phảscgii làlqdr anh quábqzi nuôqgyang chiềryiyu nóqrmm sao, khiếzzicn cho nóqrmm nhỏrbvk nhưzbhf vậtufsy đrbvkãuuqp ham mêhynqbqzii gìscgilqdr thầgxinn đrbvkhynqu, cábqzii gìscgilqdrzbhfrvzing hóqrmma..., nóqrmmlqdr nữqvrx sinh làlqdr đrbvkqdee rồghooi? Chẳmfhvng lẽjmkw anh muốgjxnn đrbvkem con tu luyệmysgn thàlqdrnh sưzbhf phụryiy củqdeea mấryiyy thứatlq tròtlei chơbctci sao?”

Lạlclec Thàlqdrnh míbtjzm môqgyai, khuôqgyan mặoooxt tuấryiyn lãuuqpng lộzrgl ra biểnpopu tìscginh tựzzica nhưzbhf rấryiyt muốgjxnn trừwwkcng phạlclet côqgya vậtufsy.

“Khôqgyang biếzzict gìscgi thìscgi đrbvkwwkcng cóqrmmqrmmi lung tung, em chíbtjznh làlqdr nhìscgin khôqgyang hiểnpopu nhữqvrxng sốgjxn hiệmysgu trìscginh tựzzic tròtlei chơbctci màlqdr con viếzzict ra thôqgyai, đrbvkgjxni cho em hiểnpopu đrbvkưzbhfgjxnc thìscgi khôqgyang biếzzict còtlein tốgjxnn bao nhiêhynqu thờrvzii gian nữqvrxa đrbvkâyxnxu, ngu ngốgjxnc.” Nóqrmmi xong anh nắrvfwm chặoooxt bàlqdrn tay nhỏrbvkuuqp củqdeea vợgjxnscginh, túuuqpm côqgya đrbvki vềryiy phíbtjza trưzbhfcsdgc.

Tầgxinn Vũzcyh Lạlclec thựzzicc ngoan ngoãuuqpn dẫrvfwn đrbvkưzbhfrvzing cho bọzcyhn họzcyh, thỉrvfwnh thoảscging Lam Đpjmpóqrmma lạlclei giơbctc tay véuuqpo véuuqpo cábqzii mábqzi phấryiyn nộzrgln củqdeea nóqrmm, nóqrmmzbhfrvzii trốgjxnn đrbvki, bộzrglbqzing đrbvkábqzing yêhynqu rấryiyt giốgjxnng vớcsdgi mẹtxolqrmm.

lqdr Tầgxinn Mặoooxc lạlclei ởbhtu lạlclei cuốgjxni cùjoebng, thâyxnxn ảscginh cao ngấryiyt chậtufsm rãuuqpi quay trởbhtu vềryiy, đrbvkôqgyai mắrvfwt hẹtxolp dàlqdri mộzrglt mảscginh mêhynqly.

Cậtufsu nhớcsdg tớcsdgi mộzrglt lầgxinn duy nhấryiyt nhìscgin thấryiyy Lạlclec Thiêhynqn Du lầgxinn đrbvkóqrmmqgyauuqp khôqgyang đrbvki cùjoebng chúuuqp Lạlclec vàlqdrscgi Lam Đpjmpóqrmma, bầgxinu trờrvzii London đrbvkgxiny tuyếzzict rơbctci, sưzbhfơbctcng mùjoeb bao phủqdee khôqgyang khíbtjz lạlclenh buốgjxnt, cậtufsu nhìscgin thấryiyy Lạlclec Thiêhynqn Du mộzrglt thâyxnxn lửdruea đrbvkrbvk, khuôqgyan mặoooxt nhỏrbvk nhắrvfwn bịrdvr lạlclenh cóqrmmng đrbvkếzzicn mứatlqc đrbvkrbvk bừwwkcng lêhynqn, vẻzwgc mặoooxt trong trẻzwgco nhưzbhfng lạlclenh lùjoebng ngạlcleo khíbtjz từwwkc trêhynqn xe nhảscgiy xuốgjxnng, ven đrbvkưzbhfrvzing mộzrglt đrbvkgjxnng nhữqvrxng đrbvkatlqa con trai mắrvfwt xanh tay cầgxinm mábqziy đrbvkiệmysgn tửdrue gầgxinm rúuuqp chơbctci game, thâyxnxn ảscginh nho nhỏrbvk củqdeea nóqrmm ngoábqzii đrbvkgxinu lạlclei nhìscgin, ábqzinh mắrvfwt trongg veo nhìscgin ngưzbhfrvzii kia khóqrmme miệmysgng méuuqpo móqrmm: “KSB, loạlclei nàlqdry nhìscgin cũzcyhng tầgxinm thưzbhfrvzing thôqgyai.”

May mắrvfwn, mấryiyy đrbvkatlqa con trai kia nghe khôqgyang hiểnpopu tiếzzicng Trung.


lqdrbhtu mộzrglt bêhynqn Tầgxinn Mặoooxc chịrdvru trábqzich nhiệmysgm đrbvkếzzicn đrbvkóqrmmn nóqrmm lạlclei nheo nheo mắrvfwt lạlclei, đrbvkábqzinh giábqziqgyauuqplqdry khôqgyang biếzzict nhỏrbvkbctcn mìscginh bao nhiêhynqu tuổcivvi, tầgxinm mắrvfwt hoảscging hốgjxnt đrbvkãuuqp bắrvfwt đrbvkgxinu khôqgyang thểnpop chuyểnpopn đrbvkzrglng.

Lạlclec Thiêhynqn Du kéuuqpo theo mộzrglt valy kéuuqpo lớcsdgn hàlqdrnh lýmsgl đrbvki tớcsdgi, nhìscgin thấryiyy cậtufsu chíbtjznh làlqdr kinh ngạlclec mộzrglt chúuuqpt, sau đrbvkóqrmm nhíbtjzu mi hôqgya: “Anh khôqgyang phảscgii tớcsdgi đrbvkóqrmmn em sao? Rấryiyt nặoooxng nha, anh kéuuqpo giúuuqpp em vớcsdgi.”

Tầgxinn Mặoooxc lầgxinn đrbvkgxinu tiêhynqn thấryiyt thầgxinn, nhìscgin mộzrglt côqgyauuqp xa lạlcle khéuuqpo léuuqpo nhưzbhfng lạlclei làlqdrm càlqdrn trưzbhfcsdgc mặoooxt mìscginh.

Thờrvzii đrbvkiểnpopm nàlqdro đrbvkóqrmm cha đrbvkãuuqpqrmmi, “Đpjmprvzii ngưzbhfrvzii đrbvkàlqdrn ôqgyang đrbvkryiyu gặoooxp phảscgii mộzrglt cábqzii khắrvfwc tinh, cábqzii gọzcyhi làlqdr khắrvfwc tinh chỉrvfwlqdrtxoln dụryiy, đrbvklclei khábqzii làlqdr kiếzzicp trưzbhfcsdgc con nợgjxn mộzrglt ai đrbvkóqrmm, sang kiếzzicp nàlqdry con nhấryiyt đrbvkrdvrnh phảscgii ởbhtuhynqn cạlclenh ngưzbhfrvzii đrbvkóqrmm cảscgi đrbvkrvzii, vĩqrmmnh viễmfhvn khôqgyang đrbvkưzbhfgjxnc quay lưzbhfng đrbvki.”

Ngóqrmmn tay tao nhãuuqp day day thábqzii dưzbhfơbctcng, Tầgxinn Mặoooxc nghĩqrmm, khôqgyang phảscgii làlqdr cậtufsu sớcsdgm thàlqdrnh thụryiyc, màlqdr nguyêhynqn nhâyxnxn chíbtjznh làlqdr, “Lạlclec Thiêhynqn Du, côqgyauuqp đrbvkóqrmm xuấryiyt hiệmysgn quábqzi sớcsdgm.”

uuqpc màlqdr bọzcyhn cậtufsu cùjoebng nhau chơbctci tròtlei “Mêhynq vụryiy chi sâyxnxm”, ởbhtu cửdruea ảscgii cuốgjxni cùjoebng cậtufsu cùjoebng côqgyauuqp đrbvkábqzinh boss, thếzzic nhưzbhfng thờrvzii đrbvkiểnpopm còtlein mộzrglt giọzcyht huyếzzict cuốgjxni cùjoebng cậtufsu bịrdvrqgyauuqp chéuuqpm toi mạlcleng.

Nhìscgin thấryiyy côqgyauuqp thuậtufsn tay đrbvkem chiếzzicn lợgjxni phẩtxolm sau khi chéuuqpm đrbvkưzbhfgjxnc đrbvklclei boss cưzbhfcsdgp đrbvki, Tầgxinn Mặoooxc nghiếzzicn rămysgng nghiếzzicn lợgjxni, hậtufsn khôqgyang thểnpopjoebng bạlcleo lựzzicc đrbvknpop đrbvkếzzicn xửdruemsglqgyauuqp giốgjxnng nhưzbhf em gábqzii màlqdrzcyhng tựzzica nhưzbhf kẻzwgc thùjoeb đrbvkang vêhynqnh vábqzio trong màlqdrn hìscginh mábqziy tíbtjznh kia.

Cuộzrglc gọzcyhi video ởbhtu mộzrglt nơbctci khábqzic, khuôqgyan mặoooxt nhỏrbvk nhắrvfwn đrbvkrbvk rựzzicc củqdeea Lạlclec Thiêhynqn Du mộzrglt mảscginh tiếzzicc hậtufsn: “Ai nha, anh toi rồghooi, thậtufst làlqdr yếzzicu ớcsdgt nha.”

Khuôqgyan mặoooxt Tầgxinn Mặoooxc xanh méuuqpt khôqgyang cóqrmm cảscgim xúuuqpc gìscgi, khôqgyang cóqrmm biểnpopu tìscginh gìscgi.

“Lạlclec Thiêhynqn Du, em cóqrmm giỏrbvki thìscgi đrbvkếzzicn Anh đrbvki, anh vớcsdgi em đrbvkryiyu mộzrglt trậtufsn.” Thanh âyxnxm củqdeea cậtufsu lạlclenh nhưzbhfmysgng nóqrmmi.

Tiểnpopu nha đrbvkgxinu trong mábqziy tíbtjznh liếzzicc mộzrglt cábqzii tỏrbvk vẻzwgc xem thưzbhfrvzing: “Khôqgyang cóqrmm hứatlqng thúuuqp, London cóqrmmbqzii gìscgi hay chứatlq?”

“Em khôqgyang dábqzim?” Thanh âyxnxm thảscgin nhiêhynqn củqdeea Tầgxinn Mặoooxc hơbctci hơbctci lêhynqn giọzcyhng.

Lạlclec Thiêhynqn Du đrbvkem mábqziy chơbctci game néuuqpm sang mộzrglt bêhynqn, nằfnqlm úuuqpp sấryiyp trưzbhfcsdgc mặoooxt màlqdrn hìscginh mábqziy tíbtjznh, khuôqgyan mặoooxt ủqdeey khuấryiyt dábqzin chặoooxt vàlqdro hưzbhfcsdgng camera trêhynqn màlqdrn hìscginh: “Em rấryiyt muốgjxnn đrbvki nha... Nhưzbhfng màlqdr ba mẹtxol em cấryiym khôqgyang cho đrbvki, em khôqgyang cóqrmm tiềryiyn.....”

Trábqzii tim Tầgxinn Mặoooxc lậtufsp tứatlqc tan chảscgiy nhưzbhfzbhfcsdgc.

Cậtufsu vẫrvfwn cảscgim thấryiyy lừwwkca gạlclet tìscginh cảscgim củqdeea tiểnpopu hàlqdri tửdrue khôqgyang phảscgii làlqdr chuyệmysgn tốgjxnt, cho nêhynqn cẩtxoln thậtufsn suy trưzbhfcsdgc tíbtjznh sau, mặoooxt chậtufsm rãuuqpi tiếzzicn lạlclei phíbtjza màlqdrn hìscginh, thảscgin nhiêhynqn nóqrmmi:

“Lạlclec Thiêhynqn Du, chỉrvfw cầgxinn em lạlclei đrbvkâyxnxy, hếzzict thảscgiy mọzcyhi việmysgc đrbvkryiyu giao cho anh.”

Ýujrf tứatlq củqdeea cậtufsu chíbtjznh làlqdr tiềryiyn, tiềryiyn chíbtjznh làlqdr hếzzict thảscgiy.

Lạlclec Thiêhynqn Du nho nhỏrbvk, khi còtlein chưzbhfa cóqrmm tốgjxnt nghiệmysgp tiểnpopu họzcyhc, đrbvkãuuqp chiếzzicm đrbvkưzbhfgjxnc mộzrglt nam sinh tìscginh nguyệmysgn bao dưzbhftufsng, mốgjxni tìscginh nồghoong nàlqdrn củqdeea côqgyauuqp.... Đpjmpâyxnxy làlqdr chuyệmysgn tìscginh tốgjxnt đrbvktxolp hãuuqpm cha hạlclei mẹtxol đrbvkếzzicn cỡtufslqdro a.....

uuqpc đrbvkóqrmm Tầgxinn Mặoooxc khôqgyang biếzzict móqrmmn nợgjxn cảscgi đrbvkrvzii màlqdr từwwkc miệmysgng cha cậtufsu nóqrmmi ra từwwkc mộzrglt khắrvfwc kia đrbvkãuuqp bắrvfwt đrbvkgxinu thựzzicc thi.

Từwwkc nay vềryiy sau mãuuqpi mãuuqpi hãuuqpm sâyxnxu.

Trọzcyhn đrbvkrvzii khôqgyang đrbvkưzbhfgjxnc thay đrbvkcivvi

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.