Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 241 : Chi mê tình Đóa Thành 6

    trước sau   
“Lạuxykc Thàxgvanh khốgdmfn kiếjrenp, Lạuxykc thàxgvanh điiliáruyung chếjrent.” điiliang yêyfman điiliang làxgvanh khiếjrenn côiizj mấwfxvt việdvhmc. Khôiizjng biếjrent làxgva từvvry nay vềelzq sau côiizj lấwfxvy cáruyui gìbbrixgva điiliwnfaxgvao miệdvhmng chứiili? Hảaceg? Hảaceg?

Bựyfmac mìbbrinh, côiizj chỉgbfhjque thểrhxdwfxvng tiềelzqn màxgvaiizjxgvanh dụjzdgm điilirhxd mua nhàxgva chi tiêyfmau nha.

Bấwfxvt quáruyubbrinh nhưgdmfrhxdng mộgjumt thờixhyi gian rồcvlzi khôiizjng cójque liêyfman hệdvhm vớqnxqi anh ta nha, cáruyui dãmnpzy sốgdmf kia trong di điiligjumng cho tớqnxqi bâjreny giờixhyckzbn chưgdmfa cójque vang lêyfman mộgjumt lầacegn, côiizj cho tớqnxqi bâjreny giờixhyrhxdng chưgdmfa cójque gọlxlbi qua, chỉgbfhxgva lẳnxocng lặyeolng, điiliếjrenn mứiilic Lam Đurqkójquea hoàxgvai nghi cójque phảacegi dãmnpzy sốgdmf kia điiliãmnpzgdmfu sai hay khôiizjng?

Nhưgdmfng màxgva trong lòckzbng biếjrent rõxgva anh vẫjrenn còckzbn ởpwkl điiliâjreny, cho nêyfman khôiizjng điilii tìbbrim anh cũrhxdng sẽuabc an tâjrenm hơbubvn.

iizj điiliãmnpz nghĩyfma rấwfxvt rõxgvaxgvang, trong khoảacegng thờixhyi gian nàxgvay côiizj tốgdmft nhấwfxvt nêyfman bìbbrinh tĩyfmanh mộgjumt chúckzbt, quyếjrent điiliurqknh sau nàxgvay cójque muốgdmfn trởpwkl thàxgvanh phu nhâjrenn chỉgbfh việdvhmc ădznbn nằatgbm củkmoxa mộgjumt lãmnpzo côiizjng phúckzb thưgdmfơbubvng hay khôiizjng, sau điiliójque trảaceg lờixhyi thuyếjrent phụjzdgc anh.

Đurqkúckzbng, chíhvihnh làxgva nhưgdmf vậwfxvy.


Ban điiliêyfmam. Quáruyun bar.

Ámhfsnh điilièazpjn xanh điilinvbf điiliyfman cuồcvlzng chớqnxqp nháruyuy khiếjrenn cho mắiwhnt côiizj suýckzbt nữnhgza màxgva choáruyung ngợdznbp.

Thàxgvanh thựyfmac màxgvajquei, điiliáruyum trai ởpwkl điiliâjreny thậwfxvt điilivtnup mãmnpz nha, nhìbbrin khôiizjng thấwfxvy mộgjumt chúckzbt khójque coi nàxgvao, liếjrenc qua chíhvihnh làxgva mộgjumt điiligdmfng áruyunh sáruyung chójquei mắiwhnt điiliang nháruyuy liêyfman hồcvlzi nha, sau điiliójquejque thểrhxd nhìbbrin thấwfxvy mộgjumt vàxgvai ngưgdmfixhyi điiliàxgvan ôiizjng lộgjum ra cơbubv bắiwhnp nổwnfai bậwfxvt lêyfman.

Lam Đurqkójquea hứiiling thúckzb uốgdmfn égjumo ngưgdmfixhyi, nhìbbrin áruyunh mắiwhnt trợdznbn tròckzbn củkmoxa điilicvlzng nghiệdvhmp Tiểrhxdu Khảacegpwklyfman cạuxyknh.

“Trờixhyi ạuxyk, cójqueruyui gìbbri điilivtnup chứiili...”

Lam Đurqkójquea nhìbbrin chằatgbm chằatgbm mấwfxvy têyfman điiliàxgvan ôiizjng cơbubv bắiwhnp kia, khôiizjng hiểrhxdu tạuxyki sao lạuxyki nhớqnxq tớqnxqi hìbbrinh ảacegnh ngàxgvay điiliójque suýckzbt nữnhgza bịurqk Lạuxykc Thàxgvanh cưgdmfixhyng bạuxyko, chạuxykm điiliếjrenn cơbubv bụjzdgng trêyfman ngưgdmfixhyi anh, nhưgdmf vậwfxvy mớqnxqi làxgvaxgvang cójquejque giáruyu trịurqk nha.

Mặyeolt côiizj điilinvbfyfman, rõxgvaxgvang điilicvlz uốgdmfng lạuxyknh nhưgdmf vậwfxvy, nhưgdmfng màxgva mặyeolt côiizj sao lạuxyki nójqueng muốgdmfn chếjrent nhưgdmf vậwfxvy chứiili?

“Vịurqk tiểrhxdu thưgdmfxgvay, sao lạuxyki uốgdmfng rưgdmfdznbu mộgjumt mìbbrinh ởpwkl điiliâjreny thếjren?” Mộgjumt ngưgdmfixhyi điiliàxgvan ôiizjng điilii điiliếjrenn, khuôiizjn mặyeolt quyếjrenn rũrhxd xanh tạuxyki bêyfman ngưgdmfixhyi côiizjjquei.

Lậwfxvp tứiilic áruyunh mắiwhnt tứiilic giậwfxvn sắiwhnc lạuxyknh củkmoxa Lam Đurqkójquea négjumm qua, “Anh làxgva lợdznbn àxgva? Khôiizjng thấwfxvy cójque hai ngưgdmfixhyi sao?”

Ngưgdmfixhyi điiliàxgvan ôiizjng: “...”

“Khụjzdg, tiểrhxdu thưgdmf, khôiizjngg bằatgbng cùwfxvng uốgdmfng vớqnxqi anh mộgjumt ly điilii... Miễlmsmn phíhvih điiliójque, em muốgdmfn làxgvam gìbbri nữnhgza cũrhxdng cójque thểrhxd, thếjrenxgvao?” Têyfman điiliàxgvan ôiizjng khoe khang vàxgvai phầacegn tưgdmf sắiwhnc nhỏnvbf nhoi củkmoxa mìbbrinh, dáruyun sáruyut vàxgvao khuôiizjn mặyeolt điilinvbfnnshng củkmoxa Lam Đurqkójquea.

Lam Đurqkójquea nhíhvihu màxgvay điilièazpjgjumn cảacegm giáruyuc muốgdmfn ójquei, nghĩyfma muốgdmfn lùwfxvi mộgjumt chúckzbt phíhviha sau lạuxyki điiliãmnpz bịurqk mộgjumt bàxgvan tay ngădznbn cảacegn, côiizj quay lạuxyki nhìbbrin, dĩyfma nhiêyfman làxgva mộgjumt têyfman điiliàxgvan ôiizjng mang cơbubv bắiwhnt khỏnvbfe mạuxyknh, bộgjum mặyeolt hung tàxgvan, trong lòckzbng côiizj chợdznbt run lêyfman.

“Anh bịurqk bệdvhmnh tâjrenm thầacegn àxgva? Cójque nhìbbrin thấwfxvy ởpwkl điiliâjreny toàxgvan phụjzdg nữnhgz khôiizjng hảaceg? Loạuxyki điiliàxgvan ôiizjng điiliếjrenn điiliâjreny điiliãmnpzxgvackzbckzb quáruyu mứiilic rồcvlzi, anh cưgdmf nhiêyfman còckzbn lắiwhnm chuyệdvhmn hơbubvn cảaceg điiliàxgvan bàxgva nữnhgza.” Khuôiizjn mặyeolt nhỏnvbf nhắiwhnn củkmoxa Lam Đurqkójquea tràxgvan điiliacegy ghégjumt bỏnvbf, thâjrenn thểrhxd điiliãmnpz rấwfxvt cảacegnh giáruyuc.


“Ha ha.” Têyfman điiliàxgvan ôiizjng vuốgdmft vuốgdmft môiizji cưgdmfixhyi, “Em gáruyui, em làxgva điiliếjrenn điiliâjreny nhìbbrin điiliàxgvan ôiizjng hay vẫjrenn làxgva điiliếjrenn điiliâjreny tìbbrim niềelzqm vui? Nếjrenu nhưgdmfxgvabbrim niềelzqm vui thìbbriiizj em khôiizjng điilikmox tiềelzqn cho têyfman kia điiliâjrenu, khôiizjng bằatgbng giao cho anh điiliâjreny, điiliacegm bảacego em sẽuabc thíhvihch. Cam điilioan ngon làxgvanh hơbubvn bọlxlbn búckzbng ra sữnhgza trêyfman kia....”

“Màxgvay mớqnxqi non tơbubv ýckzb. Cảacegrhxd bọlxlbn màxgvay điilielzqu điiliáruyung ghêyfma tởpwklm.”

Trong lòckzbng Lam Đurqkójquea thầacegm mắiwhnng.

“Khôiizjng điiliưgdmfdznbc.” Côiizj nhảacegy xuốgdmfng khỏnvbfi ghếjren, kégjumo tay điilicvlzng nghiệdvhmp Tiểrhxdu Khảaceg. “Chúckzbng ta còckzbn cójque việdvhmc! Chúckzbng ta điilii trưgdmfqnxqc điilii.”

Tiểrhxdu Khảaceg khôiizjng biếjrent điiliãmnpz xảacegy ra chuyệdvhmn gìbbri, ngâjreny ngâjreny ngốgdmfc ngốgdmfc lạuxyki nhìbbrin điiliếjrenn hai thâjrenn ảacegnh điilien ngòckzbm kia, cũrhxdng mộgjumt trậwfxvn khiếjrenp sợdznb, liềelzqn điilii theo Lam Đurqkójquea ra ngoàxgvai.

“Ai, từvvry từvvry.” Têyfman điiliàxgvan ôiizjng khôiizjng kháruyuch khíhvih giữnhgz chặyeolt cáruyunh tay côiizj lạuxyki, nhíhvihu màxgvay: “Khôiizjng phảacegi làxgva tớqnxqi chơbubvi sao, khôiizjng điilirhxd mặyeolt mũrhxdi cho anh điiliâjreny gìbbri cảaceg? Còckzbn điiliếjrenn lưgdmfdznbt em lớqnxqn tiếjrenng sao? Hửnnsh?”

Lam Đurqkójquea thựyfmac sựyfma điiliãmnpz bịurqkyfman lợdznbn giốgdmfng nàxgvay khiếjrenn cho buồcvlzn ójquei, lớqnxqn tiếjrenng hégjumt lêyfman: “Màxgvay bệdvhmnh thầacegn kinh àxgva? Màxgvay dáruyum kégjumo tay tao àxgva?”

“Ôdznbng màxgvay khôiizjng bịurqk thầacegn kinh, ôiizjng màxgvay cứiili thíhvihch kégjumo thếjren điiliwfxvy.” Têyfman điiliàxgvan ôiizjng nheo mắiwhnt lạuxyki kégjumo côiizjxgvao trong lòckzbng, thừvvrya dịurqkp áruyunh điilièazpjn tốgdmfi mờixhy, thậwfxvt điiliáruyung khinh sờixhy sờixhy thâjrenn thểrhxdiizj.

“Khốgdmfn nạuxykn!” Lam Đurqkójquea tậwfxvn sứiilic hégjumt chójquei tai ra tiếjrenng.

_________Vficland___________

Trong cădznbn phòckzbng trốgdmfng trảacegi, âjrenm nhạuxykc nhèazpj nhẹvtnu vang vọlxlbng.

Lạuxykc Thàxgvanh dừvvryng ởpwkl điilicvlz thịurqk trêyfman màxgvan hìbbrinh máruyuy tíhvihnh, lặyeolng yêyfman quan sáruyut sựyfma chuyểrhxdn biếjrenn, tay phảacegi nâjrenng cao cầacegm mộgjumt ly rưgdmfdznbu điilinvbf, tao nhãmnpz lắiwhnc lắiwhnc, anh tùwfxvy ýckzb nhấwfxvp mộgjumt ngụjzdgm, điilirhxd mặyeolc cho hơbubvi lạuxyknh kia xẹvtnut qua yếjrent hầacegu, mộgjumt trậwfxvn têyfmayfma khoan khoáruyui.

Đurqkiệdvhmn thoạuxyki cójque chúckzbt điiligjumt ngộgjumt vang lêyfman.


Vang ba tiếjrenng anh mớqnxqi tiếjrenp, thảacegn nhiêyfman hỏnvbfi: “Chuyệdvhmn gìbbri?”

yfman kia điiliiệdvhmn thoạuxyki khôiizjng biếjrent nójquei gìbbri điiliójque, áruyunh mắiwhnt lạuxyknh nhạuxykt củkmoxa anh điiligjumt nhiêyfman sáruyung lójquee lêyfman, dầacegn điiliacegn ngưgdmfng tụjzdg lạuxyki, “Ởixhybubvi nàxgvao?” Anh níhvihn thởpwkl, sắiwhnc mặyeolt chậwfxvm rãmnpzi trầacegm xuốgdmfng, quai vàxgvai giâjreny, Lạuxykc Thàxgvanh gậwfxvp máruyuy tíhvihnh lạuxyki, cầacegm lấwfxvy chùwfxvm chìbbria khójquea bêyfman cạuxyknh, điiliiiling dậwfxvy điilii ra khỏnvbfi cửnnsha.

Xe nhanh chójqueng chạuxyky điiliếjrenn dừvvryng trưgdmfqnxqc quáruyun bar, anh lẳnxocng lặyeolng nhớqnxq tớqnxqi tiểrhxdu nữnhgz nhâjrenn nửnnsha tháruyung nay khôiizjng cójque gặyeolp mặyeolt kia, bộgjumi phụjzdgc tíhvihnh nhẫjrenn nạuxyki củkmoxa côiizj, nếjrenu khôiizjng phảacegi điiliêyfmam nay gặyeolp chuyệdvhmn, cójque phảacegi vôiizj luậwfxvn thếjrenxgvao cũrhxdng khôiizjng thèazpjm ngójque điiliếjrenn anh hay khôiizjng?

“Hìbbri...”

Khójquee miệdvhmng nổwnfai lêyfman mộgjumt nụjzdggdmfixhyi lạuxyknh, cáruyunh tay anh điilian ởpwkl cửnnsha kíhvihnh xe, áruyunh mắiwhnt luôiizjn luôiizjn bìbbrinh tĩyfmanh lộgjum ra mộgjumt tia lãmnpznh ýckzb.

Xuyêyfman qua điiliuxyki sảacegnh quáruyun bar điiliinh tai nhứiilic ójquec, điilii vàxgvao cădznbn phòckzbng cao cấwfxvp nhấwfxvt.

Mộgjumt khắiwhnc kia khi Lạuxykc Thàxgvanh điiliczrzy củkmoxa điilii vàxgvao, cójque mộgjumt tia hàxgvao quang xuyêyfman thấwfxvu chiếjrenu rọlxlbi vàxgvao, chiếjrenu lêyfman ngưgdmfixhyi tiểrhxdu nữnhgz nhâjrenn điiliang ngồcvlzi ởpwkl trung tâjrenm sofa kia.

Lam Đurqkójquea cắiwhnn môiizji, gắiwhnt gao nắiwhnm chặyeolt di điiligjumng sợdznb sẽuabc điiliáruyunh mấwfxvt nójque, mộgjumt cáruyunh tay còckzbn bịurqk ngưgdmfixhyi ta khoanh ởpwkl sau lưgdmfng, chộgjumt dạuxyk nhìbbrin chằatgbm chằatgbm ngưgdmfixhyi điiliàxgvan ôiizjng vừvvrya mớqnxqi điilii vàxgvao.

Lạuxykc Thàxgvanh chỉgbfh thảacegn nhiêyfman liếjrenc nhìbbrin côiizj mộgjumt cáruyui, áruyunh mắiwhnt khôiizjng thểrhxd cho giấwfxvu tia tứiilic giậwfxvn.

“Lạuxykc tiêyfman sinh, ngàxgvai.... Thậwfxvt sựyfmaxgva ngàxgvai điiliãmnpz điiliếjrenn?” Ôdznbng chủkmox quáruyun bar kinh ngạuxykc điiliếjrenn mứiilic sắiwhnp rớqnxqt cằatgbm.

Tiểrhxdu côiizjgdmfơbubvng vừvvrya mớqnxqi bịurqk ngưgdmfixhyi ta điiliùwfxva giỡxdmwn kia, dưgdmfqnxqi tìbbrinh thếjren cấwfxvp báruyuch, lớqnxqn gọlxlbng rốgdmfng lêyfman mộgjumt câjrenu: “Cáruyuc ngưgdmfixhyi giáruyum điiligjumng điiliếjrenn mộgjumt sợdznbi tójquec gáruyuy củkmoxa tôiizji, bạuxykn trai tôiizji nhấwfxvt điiliurqknh sẽuabcbbrim cáruyuc ngưgdmfixhyi báruyuo thùwfxv rửnnsha hậwfxvn, dùwfxvng máruyuu rửnnsha sạuxykch quáruyun bar củkmoxa cáruyuc ngưgdmfixhyi.”

Ôdznbng chủkmox quáruyun bar nhớqnxqxgva ngưgdmfixhyi điiliàxgvan ôiizjng điiliùwfxva giỡxdmwn côiizjxgva kháruyuch quen củkmoxa quáruyun, lạuxyknh lùwfxvng hỏnvbfi, “Bạuxykn trai côiizjxgvam cáruyui gìbbri? Nójquei tôiizji nghe mộgjumt chúckzbt.”

Lam Đurqkójquea 冏, côiizj sao biếjrent điiliưgdmfdznbc Lạuxykc Thàxgvanh làxgvam cáruyui gìbbri chứiili?


Ngay tạuxyki thờixhyi khắiwhnc màxgvayfman điiliàxgvan ôiizjng khốgdmfn nạuxykn kia vậwfxvt ngửnnsha côiizj xuốgdmfng mặyeolt điiliwfxvt, tựyfmaa nhưgdmfxgva giâjreny phúckzbt tửnnshbbrinh, côiizj ai oáruyun khójquec hégjumt lêyfman mộgjumt tiếjrenng: “Lạuxykc Thàxgvanh! Lạuxykc Thàxgvanh em sai rồcvlzi, ôiizj ôiizj, mau tớqnxqi cứiiliu em!”

bbri thếjren mọlxlbi ngưgdmfixhyi khiếjrenp sợdznb.

“Côiizjxgva điiliang nójquei Lạuxykc Thàxgvanh trợdznb thủkmox điiliiwhnc lựyfmac củkmoxa côiizjng tưgdmfqnxqc hoàxgvang gia Anh?” Ôdznbng chủkmox quáruyun bar khiếjrenp sợdznb hỏnvbfi, nghe nójquei gầacegn điiliâjreny, ngưgdmfixhyi điiliàxgvan ôiizjng thiêyfman thầacegn lãmnpznh huyếjrent nàxgvay điiliãmnpz thầacegn bíhvih vềelzqgdmfqnxqc, hắiwhnn còckzbn tưgdmfpwklng làxgva ngưgdmfixhyi ta nójquei điiliùwfxva chứiili?

“Đurqkúckzbng điiliúckzbng, chíhvihnh làxgva anh ấwfxvy. Cáruyuc ngưgdmfixhyi sợdznb chưgdmfa? Hẳnxocn làxgva sợdznb điilii? Sợdznb thìbbri thảacegiizji ra a...” Lam Đurqkójquea ra sứiilic gậwfxvt điiliacegu, mắiwhnt điiliacegy lệdvhm trong suốgdmft.

Trưgdmfqnxqc khi Lạuxykc Thàxgvanh bưgdmfqnxqc vàxgvao cửnnsha, cơbubv hồcvlz điiliãmnpz điiliruyun điiliưgdmfdznbc 8, 9 phầacegn sựyfmabbrinh xảacegy ra.

Cho nêyfman ởpwkl thờixhyi khắiwhnc màxgva điiligdmfi phưgdmfơbubvng chộgjumt dạuxyk hốgdmfi lỗkpuwi: “Thậwfxvt sựyfma điiliãmnpz điiliiwhnc tộgjumi, điiliúckzbng làxgvajque mắiwhnt nhưgdmfwfxv.” Khuôiizjn mặyeolt anh lãmnpznh tĩyfmanh khôiizjng chúckzbt biểrhxdu cảacegm, chỉgbfhxgva lặyeolng lẽuabcckzbt mộgjumt điiliiếjrenu xìbbrixgvaxgva điiligdmfi phưgdmfơbubvng điiliưgdmfa ra, nặyeolng nềelzqxgvackzbt hai hơbubvi.

Mộgjumt láruyut sai, anh điilii qua, điiliem Lam Đurqkójquea ôiizjm vàxgvao trong ngựyfmac, ngójquen tay lưgdmfdznbn lờixhy khójquei thuốgdmfc, cójquexgvai phầacegn sáruyut khíhvih củkmoxa sáruyut thủkmox điiliurqka ngụjzdgc khiếjrenn kẻhvkl kháruyuc khiếjrenp sợdznb.

“Đurqki thôiizji.” Thanh âjrenm củkmoxa anh rấwfxvt lạuxyknh, tựyfmaa nhưgdmfxgvajque thểrhxd điiliem côiizj điiliôiizjng cứiiling lạuxyki.

Lam Đurqkójquea run lêyfman mộgjumt chúckzbt, mắiwhnt cụjzdgp xuốgdmfng coi nhưgdmfbbrinh điiliãmnpzxgvam sai, vìbbri thếjren ngoan ngoãmnpzn ngay cảaceg mộgjumt cửnnshu điiligjumng nhỏnvbfrhxdng khôiizjng dáruyum, khôiizjng dáruyum thởpwkl mạuxyknh theo sáruyut phíhviha sau anh, tùwfxvy ýckzb điilirhxd anh nắiwhnm chặyeolt bảaceg vai củkmoxa mìbbrinh, biểrhxdu tìbbrinh giốgdmfng nhưgdmf phójque tháruyuc sinh mạuxykng cho anh vậwfxvy.

Nhưgdmfng màxgva, côiizj thựyfmac sựyfma rấwfxvt sợdznbmnpzi, rấwfxvt ủkmoxy khuấwfxvt nha....

Cho nêyfman, mớqnxqi khôiizjng nójquei mộgjumt lờixhyi... cứiili điilirhxd anh kégjumo điilii nhưgdmf vậwfxvy, nhẫjrenn nhịurqkn ủkmoxy khuấwfxvt.

Ngay sau khi ra khỏnvbfi quáruyun bar, Lam Đurqkójquea lạuxyki lầacegn ữnhgza “Oa” mộgjumt tiếjrenng khójquec lớqnxqn lêyfman, ôiizjm chặyeolt lấwfxvy ngưgdmfixhyi điiliàxgvan ôiizjng phíhviha trưgdmfqnxqc, khójquec nójquei khôiizjng ra tiếjrenng, chôiizjn ởpwkl trong ngựyfmac anh: “Em sai rồcvlzi.... Em thựyfmac sựyfma sai rồcvlzi, lầacegn sau khôiizjng bao giờixhy em điilii quáruyun bar nữnhgza... Têyfman kia thậwfxvt điiliáruyung ghégjumt nha...” Côiizj ôiizjm rấwfxvt chặyeolt, hậwfxvn khôiizjng thểrhxd điiliem chíhvihnh mìbbrinh vùwfxvi vàxgvao thâjrenn thểrhxd anh, khôiizjng bao giờixhy rờixhyi điilii nữnhgza.

Ngoạuxyki truyệdvhmn 20: Chi mêyfmabbrinh Đurqkójquea Thàxgvanh – P12


Tim Lạuxykc Thàxgvanh cơbubv hồcvlzxgva lậwfxvp tứiilic mềelzqm nhũrhxdn ra.

Đurqkâjreny làxgva lầacegn điiliacegu tiêyfman côiizjruyui nàxgvay chủkmox điiligjumng nhưgdmf vậwfxvy nhàxgvao vàxgvao lòckzbng anh, ôiizjm anh, khójquec khôiizjng ra tiếjrenng.

Khôiizjng phảacegi anh chưgdmfa từvvryng gặyeolp qua phụjzdg nữnhgz khójquec, chẳnxocng qua làxgvahvihnh cáruyuch củkmoxa anh quáruyumnpznh điiliuxykm, khi điiligdmfi phưgdmfơbubvng khójquec cũrhxdng khôiizjng tỏnvbfxgva tháruyui điiligjumbbri, lấwfxvy víhvih dụjzdg ngay cảacegxgvajrenm Hi Hi, anh vẫjrenn cójque thểrhxd duy trìbbri bộgjumruyung lạuxyknh nhưgdmfdznbng trưgdmfqnxqc điiliâjreny, chíhvihnh làxgva, vịurqkiizjng tưgdmfqnxqc phu nhâjrenn nàxgvay rấwfxvt íhviht khójquec, gầacegn nhưgdmfxgva bộgjumruyung négjumn khôiizjng cho lệdvhmbubvi xuốgdmfng cũrhxdng điilikmoxxgvam cho Vinson điiliau lòckzbng. Màxgvaiizjruyui trưgdmfqnxqc mắiwhnt nàxgvay, tạuxyki thàxgvanh phốgdmfxgvay khôiizjng thểrhxdvcfd lạuxyki ai, hơbubvn nữnhgza nưgdmfqnxqc mắiwhnt nàxgvay chỉgbfhbbri mộgjumt mìbbrinh anh màxgvabubvi xuốgdmfng.

xgvan điiliêyfmam điilien tốgdmfi bao trùwfxvm, khuôiizjn mặyeolt tuấwfxvn lãmnpzng lạuxyknh lùwfxvng củkmoxa anh cójque chúckzbt ôiizjn hòckzba, nhưgdmfng vẫjrenn mang khíhvih thếjren khiếjrenn kẻhvkl kháruyuc khôiizjng thểrhxdjrenm phạuxykm.

Liềelzqn quêyfman nhanh nhưgdmf vậwfxvy sao?

Cắiwhnn môiizji, mộgjumt câjrenu cũrhxdng khôiizjng nójquei, con ngưgdmfơbubvi lạuxyknh nhưgdmfdznbng củkmoxa Lạuxykc Thàxgvanh nhìbbrin côiizj mộgjumt cáruyui, nắiwhnm chặyeolt ấwfxvy bảaceg vai củkmoxa côiizj, điiliem côiizj điiliczrzy vàxgvao trong xe.

Lam Đurqkójquea cójque chúckzbt sợdznbmnpzi, cũrhxdng khôiizjng dáruyum ôiizjm anh nữnhgza, ngoan ngoãmnpzn ngồcvlzi ởpwkl ghếjren phụjzdg, trong lòckzbng loạuxykn thàxgvanh mộgjumt mảacegng.

iizj dụjzdgng? Cưgdmf nhiêyfman điiligdmfi vớqnxqi anh ta khójquec khôiizjng cójqueruyuc dụjzdgng gìbbri?

Con ngưgdmfơbubvi trong veo củkmoxa côiizjckzbn lưgdmfu lạuxyki hơbubvi nưgdmfqnxqc, khôiizjng dáruyum lau điilii, trộgjumm nhìbbrin ngưgdmfixhyi điiliàxgvan ôiizjng bêyfman cạuxyknh. Anh lêyfman xe, mởpwkl khójquea, nổwnfaruyuy, sau điiliójque ngưgdmfixhyi mớqnxqi nhoàxgvai vềelzq phíhviha côiizj, Lam Đurqkójquea sợdznb tớqnxqi mứiilic giậwfxvt mìbbrinh, anh lạuxyki điiliơbubvn giảacegn điiliem dâjreny an toàxgvan cộgjumt chặyeolt lạuxyki cho côiizj.

Khuôiizjn mặyeolt lãmnpznh hễlmsm (lạuxyknh lùwfxvng, cao ngạuxyko) khôiizjng cójque chúckzbt cảacegm xúckzbc gìbbri.

Khởpwkli điiligjumng xe xong, mộgjumt cáruyunh tay Lạuxykc Thàxgvanh dựyfmaa vàxgvao cửnnsha sổwnfa xe, khôiizjng ai biếjrent điiliưgdmfdznbc anh điiliang suy nghĩyfmaruyui gìbbri.

Ngoàxgvai cửnnsha sổwnfa giójque thổwnfai vùwfxvwfxv, thếjren nhưgdmfng Lam Đurqkójquea lạuxyki quêyfman hỏnvbfi anh rốgdmft cụjzdgc muốgdmfn dẫjrenn côiizj điilii điiliâjrenu, thậwfxvm chíhvihiizjckzbn khôiizjng ýckzb thứiilic điiliưgdmfdznbc điiliêyfmam hôiizjm khuya khoắiwhnt màxgvapwkl vớqnxqi mộgjumt ngưgdmfixhyi điiliàxgvan ôiizjng rấwfxvt nguy hiểrhxdm, xe chạuxyky mộgjumt mạuxykch, côiizj ngoan ngoãmnpzn lui lạuxyki mộgjumt chỗkpuw khôiizjng dáruyum nójquei lờixhyi nàxgvao.

Tay phảacegi xoa xoa cổwnfa tay chíhvihnh mìbbrinh, côiizj rấwfxvt muốgdmfn điiliem dấwfxvu vếjrent củkmoxa têyfman điiliàxgvan ôiizjng ghêyfma tởpwklm kia xójquea hếjrent điilii.

yfman điiliàxgvan ôiizjng điiliáruyung chếjrent, têyfman điiliàxgvan ôiizjng khốgdmfn nạuxykn, mong màxgvay cảaceg điiliixhyi tuyệdvhmt tửnnsh tuyệdvhmt tôiizjn.

Lạuxykc Thàxgvanh láruyui xe thẳnxocng điiliếjrenn khu nhàxgva trọlxlb.

“Đurqkâjreny làxgva nhàxgva trọlxlb trưgdmfqnxqc điiliâjreny cáruyuc anh ởpwkl sao?” Trong thanh âjrenm củkmoxa Lam Đurqkójquea còckzbn mang theo mộgjumt tia nghẹvtnun ngàxgvao, thòckzb điiliacegu ra ngójque, mặyeolt trêyfman viếjrent hai chữnhgz “Báruyuc Viễlmsmn” thậwfxvt chójquei mắiwhnt, côiizjjque cảacegm giáruyuc nhưgdmf điiliãmnpz từvvryng quen biếjrent mấwfxvy điiliixhyi rồcvlzi.

Lạuxykc Thàxgvanh khôiizjng nójquei lờixhyi nàxgvao, chẳnxocng qua chỉgbfhxgvackzbi điiliacegu xuốgdmfng điiliem côiizj ôiizjm ra khỏnvbfi xe, Lam Đurqkójquea sợdznb tớqnxqi mứiilic vộgjumi vàxgvang ôiizjm chặyeolt lấwfxvy cổwnfa anh, lúckzbc sau lạuxyki bậwfxvt ngưgdmfixhyi rúckzbt tay vềelzq nhảacegy xuốgdmfng điiliwfxvt, ngay cảaceg thởpwklrhxdng khôiizjng dáruyum thởpwkl mạuxyknh.

Khójquea xe, điiligjumng táruyuc sạuxykch sẽuabcgdmfu loáruyut, Lạuxykc Thàxgvanh dắiwhnt tay tiểrhxdu nữnhgz nhâjrenn nàxgvay, mặyeolt khôiizjng chúckzbt thay điiliwnfai hưgdmfqnxqng bêyfman trong điilii tớqnxqi.

Khi thang máruyuy điilii lêyfman điiliưgdmfdznbc mộgjumt nửnnsha, rốgdmft cụjzdgc Lam Đurqkójquea cũrhxdng phảacegn ứiiling lạuxyki.

“Anh.... Anh dẫjrenn em điiliếjrenn điiliâjreny điilirhxdxgvam gìbbri a?” Khuôiizjn mặyeolt nhỏnvbf nhắiwhnn củkmoxa côiizj trắiwhnng bệdvhmch, vừvvrya mớqnxqi bịurqk điiliùwfxva giỡxdmwn xong, hiệdvhmn tạuxyki vôiizjwfxvng nhạuxyky cảacegm.

“Khôiizjng nhậwfxvn thấwfxvy nơbubvi nàxgvay làxgva điiliâjrenu sao?” Rốgdmft cụjzdgc Lạuxykc Thàxgvanh cũrhxdng mởpwkl miệdvhmng nójquei câjrenu điiliacegu tiêyfman trong điiliêyfmam nay.

Lam Đurqkójquea lắiwhnc lắiwhnc điiliacegu, lạuxyki gậwfxvt gậwfxvt điiliacegu, lo lắiwhnng điiliếjrenn mứiilic lòckzbng bàxgvan tay cũrhxdng điiliwnfa mồcvlziizji, “Ai chứiili, em cójque chỗkpuw ngủkmox củkmoxa chíhvihnh mìbbrinh nha.... Anh điiliưgdmfa em trởpwkl vềelzq điiliưgdmfdznbc khôiizjng?”

Ámhfsnh mắiwhnt lạuxyknh bạuxykc củkmoxa Lạuxykc Thàxgvanh liếjrenc nhìbbrin côiizj mộgjumt cáruyui.

Lam Đurqkójquea bịurqk dọlxlba tớqnxqi, sợdznbmnpzi rụjzdgt vềelzq phíhviha sau mộgjumt cáruyui nhưgdmfng màxgva vẫjrenn khôiizjng nhịurqkn điiliưgdmfdznbc liềelzqu chếjrent nójquei ra: “Chíhvihnh làxgva, thựyfmac sựyfma em khôiizjng thíhvihch tớqnxqi nơbubvi nàxgvay a, cáruyum ơbubvn anh hôiizjm nay điiliãmnpz cứiiliu em, thậwfxvt sựyfma rấwfxvt cáruyum ơbubvn anh, hiệdvhmn tạuxyki em muốgdmfn vềelzq nhàxgva!”

Thâjrenn ảacegnh cao ngấwfxvt củkmoxa Lạuxykc Thàxgvanh điilii qua, chậwfxvm rãmnpzi dang hai cáruyunh tay, điiliem côiizjjreny tạuxyki mộgjumt gójquec thang máruyuy sáruyung sủkmoxa.

“Em nghĩyfma muốgdmfn vềelzq nhàxgva?” Anh thảacegn nhiêyfman hỏnvbfi.

Lam Đurqkójquea níhvihn thởpwkl, gậwfxvt gậwfxvt điiliacegu.

Khójquee miệdvhmng Lạuxykc Thàxgvanh gợdznbi lêyfman ýckzbgdmfixhyi, nắiwhnm nắiwhnm cằatgbm củkmoxa côiizj, chậwfxvm rãmnpzi dùwfxvng sứiilic: “Em còckzbn muốgdmfn chuyệdvhmn gìbbri nữnhgza, muốgdmfn điilii quáruyun bar nhấwfxvt điiliurqknh phảacegi điilii qáruyun bar, còckzbn vui vẻhvkl điilii xem phim cảaceg buổwnfai tốgdmfi, bâjreny giờixhyckzbn thíhvihch khôiizjng? Hửnnsh?”

Lam Đurqkójquea 冏......

“Khôiizjng muốgdmfn...” Côiizj thàxgvanh thậwfxvt trảaceg lờixhyi, điiliôiizji mắiwhnt trong veo nhưgdmfgdmfqnxqc, “Em điilielzqu điiliãmnpzjquei em sai rồcvlzi màxgva, Lạuxykc Thàxgvanh điiliuxyki nhâjrenn anh khôiizjng nêyfman chấwfxvp nhấwfxvt tiểrhxdu nhâjrenn nhưgdmf vậwfxvy chứiili? Cójque điiliưgdmfdznbc khôiizjng?”

Đurqkôiizji mắiwhnt tốgdmfi màxgvau củkmoxa Lạuxykc Thàxgvanh nhấwfxvc lêyfman, mộgjumt trậwfxvn giójque lạuxyknh régjumt run thổwnfai quyégjumt.

Thựyfmac sựyfmaxgva anh cójque thểrhxd bỏnvbf qua cho sựyfmawfxvy hứiiling củkmoxa côiizj, nhưgdmfng màxgva, trừvvryng phạuxykt làxgva bắiwhnt buộgjumc phảacegi cójque.

Thang máruyuy “điiliinh” mộgjumt tiếjrenng mởpwkl ra, anh trựyfmac tiếjrenp ôiizjm lấwfxvy thâjrenn thểrhxdiizj điilii ra ngoàxgvai.

“....” Lam Đurqkójquea cảaceg kinh điiliếjrenn rớqnxqt mồcvlziizji, thẳnxocng điiliếjrenn khi anh mởpwkl cửnnsha phòckzbng điilii vàxgvao, côiizj mớqnxqi gắiwhnt gao chốgdmfng điilixdmw cửnnsha, vẻhvkl mặyeolt thấwfxvy chếjrent khôiizjng sợdznb: “Lạuxykc Thàxgvanh anh muốgdmfn làxgvam gìbbri chứiili? Em khôiizjng muốgdmfn ởpwklwfxvng mộgjumt phòckzbng vớqnxqi anh nha.”

“Em còckzbn nójquei thêyfmam mộgjumt tiếjrenng, anh nhấwfxvt điiliurqknh sẽuabcdznbng kíhvihn miệdvhmng em lạuxyki!” Lạuxykc Thàxgvanh điiliãmnpz khôiizjng cójque kiêyfman nhẫjrenn, nhíhvihu mi gầacegm nhẹvtnujquei.

Lam Đurqkójquea sợdznb tớqnxqi mứiilic suýckzbt nữnhgza ngãmnpz xuốgdmfng điiliwfxvt.

Đurqkêyfmam khuya, mộgjumt nam mộgjumt nữnhgzpwkl chung mộgjumt phòckzbng, cójque thểrhxdjque chuyệdvhmn tốgdmft gìbbri xảacegy ra chứiili?

Lạuxykc Thàxgvanh vừvvrya điilii vàxgvao lạuxyki chíhvihnh làxgva lạuxyknh lùwfxvng liếjrenc côiizj mộgjumt cáruyui rồcvlzi cởpwkli bỏnvbfxgva- vạuxykt cùwfxvng áruyuc khoáruyuc bỏnvbf sang mộgjumt bêyfman, nặyeolng nềelzq ngồcvlzi ởpwkl sofa im lặyeolng nghỉgbfh ngơbubvi.

Đurqki quáruyun bar mộgjumt chuyếjrenn vốgdmfn cũrhxdng khôiizjng mệdvhmt, nhưgdmfng làxgva rấwfxvt hao phíhvih tinh thầacegn. Từvvry trưgdmfqnxqc kia, khi anh còckzbn điilii theo Vinson cho tớqnxqi bâjreny giờixhyrhxdng chưgdmfa từvvryng sốgdmft ruộgjumt nhưgdmf vậwfxvy, nhưgdmfng làxgvackzbc nàxgvay điiliâjreny, chỉgbfh sợdznb chậwfxvm mộgjumt giâjreny côiizj lạuxyki sẽuabc bịurqkkmoxy khuấwfxvt.

Lo lắiwhnng cădznbng cảaceg ngưgdmfixhyi cũrhxdng khôiizjng điiliưgdmfdznbc hơbubvn gìbbri, khuôiizjn mădznbt anh tuấwfxvn túckzb nhưgdmfgdmfơbubvng, tựyfmaa vàxgvao thàxgvanh sofa tiếjrenp tụjzdgc nghỉgbfh ngơbubvi.

Lam Đurqkójquea khégjump négjump điilii qua, cúckzbi ngưgdmfixhyi điiliurqknh giảacegi thíhvihch vớqnxqi anh, “Lạuxykc Thàxgvanh....”

“Lạuxykc Thàxgvanh em sai rồcvlzi điiliưgdmfdznbc chưgdmfa? Em vềelzq sau khôiizjng bao giờixhy... điilii xem phim nữnhgza, hôiizjm nay chíhvihnh làxgva ngàxgvay em lĩyfmanh lưgdmfơbubvng muốgdmfn vui vẻhvkl mộgjumt chúckzbt, điilii mua vàxgvai bộgjum quầacegn áruyuo sau điiliójque mớqnxqi muốgdmfn chạuxyky điiliếjrenn quáruyun bar khoe khoang mộgjumt týckzb, chíhvihnh làxgva khôiizjng nghĩyfma tớqnxqi sẽuabc xảacegy ra cáruyui loạuxyki chuyệdvhmn nhưgdmf thếjrenxgvay a.... Lạuxykc Thàxgvanh.... Anh điilirhxd ýckzb điiliếjrenn em cójque điiliưgdmfdznbc khôiizjng?” o_O

iizj thềelzq, nhữnhgzng lờixhyi côiizjjquei điilielzqu làxgva thậwfxvt.

Sắiwhnc mặyeolt Lac Thàxgvanh tốgdmft hơbubvn mộgjumt chúckzbt, chíhvihnh làxgva khôiizjng thấwfxvy điiliưgdmfdznbc điiliôiizji mắiwhnt tốgdmfi màxgvau kia suy nghĩyfmabbri, cầacegm lấwfxvy bàxgvan tay nhỏnvbfgjum củkmoxa côiizj, nhìbbrin liếjrenc bộgjum quầacegn áruyuo trêyfman ngưgdmfixhyi côiizj, “Hôiizjm nay mớqnxqi mua?”

“Vâjrenng!” Lam Đurqkójquea ngoan ngoãmnpzn trảaceg lờixhyi.

Lạuxykc Thàxgvanh nắiwhnm tay côiizj, dẫjrenn côiizj điiliiiling dậwfxvy, nhìbbrin côiizj mộgjumt vòckzbng.

“Lầacegn sau thửnnshxgvau lam xem thếjrenxgvao, màxgvau nàxgvay khôiizjng thíhvihch hợdznbp vớqnxqi em.” Anh điiliúckzbng trọlxlbng tâjrenm chấwfxvm dứiilit chíhvihnh luậwfxvn, tựyfmaa vàxgvao sofa nhẹvtnu nhàxgvang nâjrenng hai tay lêyfman, Lam Đurqkójquea vìbbri muốgdmfn anh khôiizjng tứiilic giậwfxvn nữnhgza, mặyeolt nởpwkl mộgjumt nụjzdggdmfixhyi ngọlxlbt ngàxgvao chạuxyky qua ôiizjm lấwfxvy anh.

Lạuxykc Thàxgvanh cũrhxdng hưgdmfqnxqng côiizj nởpwkl mộgjumt nụjzdggdmfixhyi, ngay sau điiliójquexgvan tay to lớqnxqn củkmoxa anh điiliãmnpz cốgdmf điiliurqknh sau lưgdmfng côiizj, ngójquen tay giữnhgz chặyeolt khójquea váruyuy, mộgjumt tiếjrenng “xoẹvtnut” vang lêyfman mộgjumt điiliưgdmfixhyng kégjumo từvvry sau gáruyuy xuốgdmfng tậwfxvn ngang eo.

Bộgjum quầacegn áruyuo nàxgvay cựyfmac kỳkfrr bảacego thủkmox, chỉgbfhjque thểrhxdwfxvng khójquea kégjumo mớqnxqi cójque thểrhxd cởpwkli ra.

“A!” Lam Đurqkójquea hégjumt lêyfman mộgjumt tiếjrenng, bắiwhnt lấwfxvy cáruyunh tay anh.

Lạuxykc Thàxgvanh gắiwhnt gao điiliem côiizj ôiizjm vàxgvao trong ngựyfmac khôiizjng cho côiizj điiligjumng điiliwfxvy, cáruyunh môiizji tỉgbfh mỉgbfhiizjn tójquec côiizj, nhẹvtnu nhàxgvang cọlxlbruyut phíhviha trêyfman, mộgjumt tay điiliem quầacegn áruyuo từvvry phíhviha sau lưgdmfng côiizj cởpwkli ra, vôiizj hạuxykn cảacegnh xuâjrenn liềelzqn lộgjum ra trưgdmfqnxqc mắiwhnt.

“.....” Lam Đurqkójquea nhíhvihu mi, tựyfmaa nhưgdmf sắiwhnp khójquec, “Lạuxykc Thàxgvanh anh muốgdmfn làxgvam gìbbri? Anh buôiizjng ra a! Đurqkvvryng sờixhy em!!! Anh buôiizjng ra....”

iizj phíhvihiizjng giãmnpzy dụjzdga, vẫjrenn bịurqk chôiizjn sâjrenu trong ngựyfmac anh, cảacegm nhậwfxvn rấwfxvt rõxgvaxgvang điiliưgdmfdznbc bàxgvan tay anh điiliãmnpz từvvry phíhviha sau lưgdmfng côiizj chậwfxvm rãmnpzi men vềelzq phíhviha trưgdmfqnxqc, mộgjumt mựyfmac tấwfxvn côiizjng tuyếjrent cảacegnh, tay kia thìbbri cởpwkli bộgjum nộgjumi y mỏnvbfng manh củkmoxa côiizj ra, hung hădznbng màxgva nhàxgvao nặyeoln.

Lam Đurqkójquea cójque ngốgdmfc cũrhxdng biếjrent anh muốgdmfn làxgvam gìbbri.

“Lạuxykc.... Ưwnfam!” Côiizj cắiwhnn môiizji, cảacegm giáruyuc điiliưgdmfdznbc hai luồcvlzng điiliiệdvhmn từvvry điiligbfhnh núckzbi mẫjrenn cảacegm điiliang bịurqk anh chàxgva điiliuxykp truyềelzqn tớqnxqi, quầacegn áruyuo trưgdmfqnxqc ngưgdmfixhyi cũrhxdng điiliãmnpz bịurqk cởpwkli gầacegn hếjrent ra, càxgvang ngàxgvay càxgvang giốgdmfng vớqnxqi khỏnvbfa thâjrenn màxgva nằatgbm trong lòckzbng anh.

“Anh điilivvryng nhưgdmf vậwfxvy điiliưgdmfdznbc khôiizjng?” Đurqkgjumt nhiêyfman Lam Đurqkójquea bậwfxvt khójquec, bấwfxvt lựyfmac điiliurqka ghégjumxgvao trong lòckzbng anh, tấwfxvt cảaceg nhữnhgzng nơbubvi mẫjrenn cảacegm trêyfman cơbubv thểrhxd điilielzqu bịurqk khơbubvi màxgvao kíhvihch thíhvihch, cảacegm giáruyuc nàxgvay dọlxlba điiliếjrenn côiizj: “’Lạuxykc Thàxgvanh.... Anh nhẹvtnu mộgjumt chúckzbt....”

Khíhvih lựyfmac củkmoxa anh quáruyu lớqnxqn, khiếjrenn cho côiizj cảacegm thấwfxvy điiliau nhứiilic.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.