Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 240 : Chi mê tình Đóa Thành 5

    trước sau   
Anh đjdcmi đjdcmếdfeyn gầaysyn, áhlnvp sáhlnvt côaqzqlnqco tưyeuibjxqng, tiểfwhku nữxull nhâjexzn dưyeuinmqni thâjexzn anh lạkauni rốqsqvi rắagjbm.

“Tôaqzqi nójdcmi lạkauni lầaysyn nữxulla, khôaqzqng cầaysyn lấwcuxy mấwcuxy thứtkqs đjdcmójdcm đjdcmfwhkwwbl hoặvqjrc tôaqzqi, tôaqzqi khôaqzqng thiếdfeyu tiềvvlin, lạkauni càlnqcng khôaqzqng thiếdfeyu yêwwblu.” Lam Đonifójdcma trừixlpng mắagjbt nhìqqfgn anh nójdcmi mộqmcgt câjexzu, thâjexzn thểfwhkfduxi thấwcuxp xuốqsqvng đjdcmtkqsnh trốqsqvn thoáhlnvt khỏxzyri khuỷtksyu tay anh.

Hừixlp hừixlp, côaqzq sẽzwmi khôaqzqng ngốqsqvc nhưyeui vậqcqdy đjdcmâjexzu, sứtkqsc lựvypgc giữxulla nam vàlnqc nữxull kháhlnvc biệaysyt nhau quáhlnv xa, anh dựvypga vàlnqco ưyeuiu thếdfey thâjexzn thểfwhk cao lớnmqnn từixlp trêwwbln cao nhìqqfgn xuốqsqvng khinh bỉkaunaqzq, côaqzq nhưyeui thếdfeylnqco cójdcm thểfwhk đjdcmfwhk đjdcmqsqvi phưyeuiơvihlng tùscasy ýklfg đjdcmèbjwd éeojnp, áhlnvp đjdcmnmqno hoàlnqcn toàlnqcn chứtkqs?

Bịtkqs dạkauny dỗdcge mộqmcgt lầaysyn đjdcmãazwslnqc quáhlnv đjdcmhlnv rồthqdi.

yeuiơvihlng thưyeuiơvihlng tưyeuiơvihli máhlnvt thoang thoảnmqnng trong lồthqdng ngựvypgc rờbjxqi xa, khiếdfeyn cho áhlnvnh mắagjbt réeojnt lạkaunnh củhlnva Lạkaunc Thàlnqcnh hiệaysyn lêwwbln tia khôaqzqng hờbjxqn giậqcqdn, nhìqqfgn ra côaqzq vẫsjqen cốqsqv ýklfg quan trọfwhkng hójdcma vấwcuxn đjdcmvvliwwbln.

“Vậqcqdy em giúfduxp tôaqzqi tìqqfgm mộqmcgt biệaysyn pháhlnvp... Nghĩvihl xem phảnmqni làlnqcm thếdfeylnqco mớnmqni cójdcm thểfwhk đjdcmem em ởmbig lạkauni bêwwbln cạkaunnh tôaqzqi?” Đonifôaqzqi mắagjbt thâjexzm thúfduxy củhlnva anh dừixlpng ởmbigaqzq, tao nhãazws đjdcmi qua, ởmbig thờbjxqi khắagjbc trưyeuinmqnc khi côaqzq muốqsqvn chạkauny trốqsqvn vộqmcgi vàlnqcng chếdfey trụvxry cổqymj tay côaqzq, đjdcmqmcgt nhiêwwbln kéeojno côaqzq tiếdfeyn nhậqcqdp vàlnqco trong lòqcqdng mìqqfgnh, “Em khôaqzqng thiếdfeyu yêwwblu? Cójdcm ai yêwwblu em sao? Ngàlnqcy đjdcmójdcmtkqslnqcng tôaqzqi pháhlnvt hiệaysyn đjdcmójdcmlnqc lầaysyn đjdcmaysyu tiêwwbln củhlnva em, em khôaqzqng thiếdfeyu đjdcmàlnqcn ôaqzqng sao?”


Mặvqjrt Lam Đonifójdcma lậqcqdp tứtkqsc hồthqdng thấwcuxu lêwwbln.

“Nhữxullng chuyệaysyn đjdcmójdcm khôaqzqng cầaysyn anh quảnmqnn. Nếdfeyu tôaqzqi nghĩvihl muốqsqvn pháhlnv thâjexzn, ra ngoàlnqci đjdcmưyeuibjxqng tùscasy tiệaysyn tìqqfgm mộqmcgt têwwbln đjdcmàlnqcn ôaqzqng thuậqcqdn mắagjbt, khôaqzqng phảnmqni làlnqc anh khôaqzqng đjdcmưyeuiyeuic chắagjbc?” Côaqzq nghiếdfeyn răjhzang nghiếdfeyn lợyeuii nójdcmi, cảnmqnm giáhlnvc bảnmqnn thâjexzn mìqqfgnh nhưyeui thịtkqst lợyeuin bịtkqs xẻucsb ra báhlnvn ngoàlnqci đjdcmưyeuibjxqng vậqcqdy.

Lạkaunc Thàlnqcnh nhìqqfgn côaqzq thậqcqdt lâjexzu, đjdcmôaqzqi màlnqcy hơvihli hơvihli nhíkvpju lạkauni nhưyeuing lạkauni làlnqcm cho lòqcqdng Lam Đonifójdcma dâjexzng tràlnqco vàlnqci phầaysyn khôaqzqng đjdcmàlnqcnh lòqcqdng.

“Tôaqzqi cũlnqcng kỳazws quáhlnvi, tạkauni sao khôaqzqng phảnmqni em thìqqfg khôaqzqng thểfwhk.” Anh cúfduxi đjdcmaysyu nójdcmi, ngàlnqcy đjdcmójdcm sau khi em đjdcmi mấwcuxt cójdcm ngưyeuibjxqi đjdcmvvli suấwcuxt tôaqzqi đjdcmếdfeyn câjexzu lạkaunc bộqmcg đjdcmêwwblm, con gáhlnvi ởmbig trong đjdcmójdcm ai so vớnmqni em cũlnqcng đjdcmvvliu xinh đjdcmplrep hơvihln, dáhlnvng ngưyeuibjxqi so vớnmqni em đjdcmvvliu hoàlnqcn hảnmqno hơvihln, tíkvpjnh tìqqfgnh lạkauni dễlgoz chịtkqsu hơvihln em, tôaqzqi còqcqdn thấwcuxy kỳazws quáhlnvi vìqqfghlnvi gìqqfgaqzqi lạkauni khôaqzqng thểfwhklnqcm cùscasng đjdcmưyeuiyeuic vớnmqni bọfwhkn họfwhk..... Nếdfeyu khôaqzqng em giúfduxp tôaqzqi giảnmqni thíkvpjch mộqmcgt chúfduxt đjdcmi.”

Lam Đonifójdcma nghe thấwcuxy lờbjxqi nójdcmi chậqcqdm rìqqfgqqfg khi nójdcmi chuyệaysyn củhlnva anh, càlnqcng nghe càlnqcng thấwcuxy quáhlnv đjdcmáhlnvng, chờbjxq đjdcmyeuii đjdcmôaqzqi mắagjbt mèbjwdo kia nhìqqfgn vàlnqco mắagjbt côaqzq.

“Anh đjdcmi câjexzu lạkaunc bộqmcg đjdcmêwwblm?” Côaqzq yếdfeyu ớnmqnt hỏxzyri?

Lạkaunc Thàlnqcnh khôaqzqng nójdcmi, chỉkaun nhìqqfgn côaqzqjdcmi.

“Lạkaunc Thàlnqcnh! Cưyeui nhiêwwbln anh vừixlpa thoáhlnvt khỏxzyri tôaqzqi đjdcmãazwsqcqd đjdcmếdfeyn câjexzu lạkaunc bộqmcg đjdcmêwwblm?” Lam Đonifójdcma đjdcmqmcgt nhiêwwbln bịtkqskvpjch thíkvpjch đjdcmếdfeyn giơvihl châjexzn lêwwbln, áhlnvnh mắagjbt nhìqqfgn đjdcmôaqzqi mắagjbt sau kíkvpjnh củhlnva anh, hậqcqdn khôaqzqng thểfwhkaqzqng lêwwbln cắagjbn cho anh mộqmcgt miếdfeyng.

“Anh thậqcqdt cójdcm tiềvvlin đjdcmthqd nha? Làlnqcaqzqi hiểfwhku nhầaysym rồthqdi. Đonifàlnqcn ôaqzqng làlnqc đjdcmqmcgng vậqcqdt sốqsqvng bằltdqng nửwwbla thâjexzn dưyeuinmqni, mặvqjrc kệaysy mẹplrejdcm nằltdqm trêwwbln ngưyeuibjxqi làlnqc ai. Anh làlnqcm sao màlnqc khôaqzqng thểfwhklnqcm chứtkqs? Anh cầaysyn gìqqfg phảnmqni nójdcmi làlnqc anh khôaqzqng thểfwhklnqcm đjdcmưyeuiyeuic?”

Bộqmcghlnvng gầaysym rốqsqvng củhlnva côaqzq rấwcuxt giốqsqvng mộqmcgt con sưyeui tửwwbl nhỏxzyr.

Lạkaunc thàlnqcnh nhẹplre nhàlnqcng buôaqzqng mi tâjexzm đjdcmang nhíkvpj chặvqjrt ra, nhẹplre nhàlnqcng đjdcmem côaqzq ôaqzqm vàlnqco lòqcqdng, thấwcuxp giọfwhkng hỏxzyri: “Tứtkqsc giậqcqdn?”

Lam Đonifójdcma cảnmqn kinh, thậqcqdt khôaqzqng hiểfwhku nổqymji bảnmqnn thâjexzn mìqqfgnh đjdcmãazws loi choi đjdcmếdfeyn cỡwhlolnqco.

“Tôaqzqi... Tôaqzqi khôaqzqng cójdcm!” Côaqzq chộqmcgt dạkaun nghĩvihl muốqsqvn đjdcmbjwdy anh ra, “Tôaqzqi tứtkqsc giậqcqdn cáhlnvi quỷtksyqqfg, anh muốqsqvn đjdcmi tìqqfgm ai thìqqfg đjdcmi màlnqcqqfgm.”


“Tôaqzqi nójdcmi tôaqzqi khôaqzqng cójdcmlnqcm.”

“Bịtkqs đjdcmwwbln mớnmqni tin anh khôaqzqng cójdcmlnqcm. Khôaqzqng phảnmqni anh nójdcmi mấwcuxy côaqzq ta so vớnmqni tôaqzqi xinh đjdcmplrep hơvihln, dáhlnvng ngưyeuibjxqi bốqsqvc lửwwbla hơvihln, còqcqdn tíkvpjnh tìqqfgnh cũlnqcng tốqsqvt hơvihln tôaqzqi sao? Anh tạkauni sao màlnqc khôaqzqng làlnqcm chứtkqs? Ngưyeuibjxqi khôaqzqng phong lưyeuiu thậqcqdt phíkvpj tuổqymji trẻucsb nha. Anh bịtkqs ngốqsqvc mớnmqni khôaqzqng làlnqcm.” Côaqzq trừixlpng mắagjbt rốqsqvng, cảnmqnm giáhlnvc đjdcmưyeuiyeuic áhlnvnh mắagjbt áhlnvc liệaysyt củhlnva ngưyeuibjxqi đjdcmàlnqcn ôaqzqng nàlnqcy.

Lạkaunc Thàlnqcnh híkvpjt sau mộqmcgt hơvihli, ôaqzqm côaqzqlnqco trong ngựvypgc, “Nójdcmi khôaqzqng rõtkqs đjdcmưyeuiyeuic, nếdfeyu khôaqzqng em giúfduxp tôaqzqi nghiệaysym thâjexzn.”

Lam Đonifójdcma nghẹplren lờbjxqi.

“Tôaqzqi dựvypga vàlnqco đjdcmâjexzu chứtkqs? Anh khôaqzqng phảnmqni đjdcmàlnqcn ôaqzqng sao? Anh cójdcm hay chưyeuia ai màlnqc biếdfeyt đjdcmưyeuiyeuic? Anh cójdcm biếdfeyt xấwcuxu hổqymj hay khôaqzqng hảnmqn?” Côaqzq nghẹplren nửwwbla ngàlnqcy mớnmqni thốqsqvt ra đjdcmưyeuiyeuic 1 câjexzu.

“Vậqcqdy em nójdcmi xem nêwwbln làlnqcm cáhlnvi gìqqfgjexzy giờbjxqlnqco?” Lôaqzqng màlnqcy Lạkaunc Thàlnqcnh nhíkvpju càlnqcng thêwwblm chặvqjrt, đjdcmem côaqzqhlnvn lêwwbln váhlnvch tưyeuibjxqng, thâjexzn thểfwhk chậqcqdm rãazwsi vâjexzy quanh côaqzq, “Tôaqzqi nójdcmi gìqqfg em cũlnqcng khôaqzqng tin, làlnqc bởmbigi vìqqfgaqzqi đjdcmãazws từixlpng mạkauno phạkaunm em cho nêwwbln ởmbig trong lòqcqdng em đjdcmãazws sớnmqnm kếdfey áhlnvn tửwwblqqfgnh cho tôaqzqi, tôaqzqi cójdcmhlnvch nàlnqco chứtkqs? Lam Đonifójdcma, tôaqzqi chưyeuia từixlpng theo đjdcmuổqymji phụvxry nữxull, bởmbigi vậqcqdy tôaqzqi khôaqzqng rõtkqslnqcng lắagjbm nêwwbln làlnqcm nhưyeui thếdfeylnqco, chíkvpjnh làlnqc hiệaysyn tạkauni, hìqqfgnh nhưyeuiaqzqi đjdcmãazws thíkvpjch em rồthqdi thìqqfg phảnmqni.”

Khôaqzqng khíkvpj xung quanh bỗdcgeng nhiêwwbln trởmbigwwbln loãazwsng hơvihln.

Lam Đonifójdcma trợyeuin trừixlpng hai mắagjbt, khôaqzqng biếdfeyt làlnqcm sao.

“Em khôaqzqng thiếdfeyu tiềvvlin, khôaqzqng cầaysyn phảnmqni.... Làlnqcm việaysyc chếdfeyt mệaysyt nhưyeui vậqcqdy, muốqsqvn làlnqcm gìqqfg thìqqfg theo ýklfg muốqsqvn màlnqc đjdcmi làlnqcm đjdcmi, đjdcmâjexzy làlnqc việaysyc tốqsqvt nhấwcuxt màlnqcaqzqi cảnmqnm thấwcuxy tôaqzqi cójdcm thểfwhklnqcm cho em... Em còqcqdn muốqsqvn cáhlnvi gìqqfg, nójdcmi cho tôaqzqi biếdfeyt, tôaqzqi đjdcmvvliu cójdcm thểfwhk thỏxzyra mãazwsn em....” Hơvihli lạkaunnh từixlp đjdcmaysyu ngójdcmn tay kíkvpjch thíkvpjch cằltdqm củhlnva côaqzq, Lạkaunc Thàlnqcnh chậqcqdm rãazwsi cúfduxi đjdcmaysyu xuốqsqvng, nhẹplre nhàlnqcng dáhlnvn sáhlnvt vàlnqco môaqzqi côaqzq, “Em mởmbig rộqmcgng lòqcqdng chấwcuxp nhậqcqdn tôaqzqi khójdcm khăjhzan vậqcqdy sao? Vốqsqvn ngay từixlp đjdcmaysyu làlnqc em đjdcmqmcgng tâjexzm vớnmqni tôaqzqi trưyeuinmqnc, vìqqfghlnvi gìqqfg hiệaysyn tạkauni tôaqzqi cho màlnqc em lạkauni khôaqzqng muốqsqvn, em đjdcmang giàlnqc mồthqdm cãazwsi láhlnvo cáhlnvi gìqqfg?”

Lam Đonifójdcma tựvypga nhưyeui hồthqd đjdcmthqd, lạkauni cảnmqnm giáhlnvc đjdcmưyeuiyeuic đjdcmqmcgwcuxm nhu hòqcqda trêwwbln môaqzqi, theo bảnmqnn năjhzang khôaqzqng dáhlnvm đjdcmqmcgng đjdcmqcqdy.

Đonifúfduxng vậqcqdy......

Rốqsqvt cuộqmcgc côaqzq đjdcmang ởmbig đjdcmâjexzy giàlnqc mồthqdm cãazwsi láhlnvo cáhlnvi gìqqfg chứtkqs?

Ngưyeuibjxqi đjdcmàlnqcn ôaqzqng nàlnqcy thựvypgc sựvypg rấwcuxt đjdcmưyeuiyeuic nha, côaqzqlnqcng đjdcmãazws sớnmqnm nghĩvihl muốqsqvn thu phụvxryc anh nắagjbm vàlnqco trong tay, ngẫsjqem lạkauni xem, ngưyeuibjxqi đjdcmàlnqcn ôaqzqng cao lớnmqnn cójdcm khíkvpj chấwcuxt lạkaunnh lùscasng nhưyeui vậqcqdy, ởmbigwwbln cạkaunnh mìqqfgnh làlnqc mộqmcgt chuyệaysyn đjdcmáhlnvng tựvypglnqco đjdcmếdfeyn cỡwhlolnqco nha.... Nhưyeuing màlnqc tạkauni sao côaqzq lạkauni sợyeui đjdcmếdfeyn vậqcqdy chứtkqs?


Thẳqgndng đjdcmếdfeyn khi đjdcmaysyu lưyeuiwhloi kia tiếdfeyn nhậqcqdp vàlnqco trong miệaysyng củhlnva côaqzq, nhẹplre nhàlnqcng khơvihli màlnqco sựvypg mẫsjqen cảnmqnm củhlnva côaqzq, bàlnqcn tay to lớnmqnn cũlnqcng khôaqzqng kiêwwblng nểfwhkqqfglnqc xiếdfeyt chặvqjrt vòqcqdng eo củhlnva côaqzq, Lam Đonifójdcma mớnmqni đjdcmqmcgt nhiêwwbln tỉkaunnh táhlnvo lạkauni, biếdfeyt đjdcmưyeuiyeuic đjdcmếdfeyn tộqmcgt cùscasng làlnqcqqfgnh đjdcmang do dựvypghlnvi gìqqfg.

“Lạkaunc Thàlnqcnh!” Côaqzq nắagjbm chặvqjrt tay anh, nhíkvpju màlnqcy nhìqqfgn anh.

“Ừaysy”, ngưyeuibjxqi đjdcmàlnqcn ôaqzqng đjdcmang hôaqzqn côaqzq từixlp từixlp ngẩbjwdng đjdcmaysyu lêwwbln, con ngưyeuiơvihli tốqsqvi màlnqcu quảnmqn nhiêwwbln đjdcmãazws nhuốqsqvm tia dụvxryc vọfwhkng.

“Anh.... Anh khôaqzqng cầaysyn khôaqzqng nhẹplre nhàlnqcng nhưyeui vậqcqdy nha.” Côaqzq thửwwbl giảnmqnng đjdcmkauno lýklfg vớnmqni anh, “Nếdfeyu nhưyeuilnqcaqzqhlnvi vừixlpa mớnmqni bịtkqs theo đjdcmuổqymji, lờbjxqi nójdcmi củhlnva anh nhưyeui vậqcqdy nhấwcuxt đjdcmtkqsnh sẽzwmi dọfwhka cho ngưyeuibjxqi ta chạkauny mấwcuxt nha! Cójdcm hiểfwhku hay khôaqzqng chứtkqs?”

“Chúfduxng ta đjdcmvvliu làlnqc ngưyeuibjxqi đjdcmãazws trưyeuimbigng thàlnqcnh, ngay cảnmqn nhữxullng thứtkqs đjdcmójdcmlnqclnqcng khôaqzqng biếdfeyt, hơvihln nữxulla.... Em cũlnqcng khôaqzqng phảnmqni làlnqcaqzqhlnvi mớnmqni 17, 18 tuổqymjim em cũlnqcng biếdfeyt thẹplren thùscasng sao?” Lạkaunc Thàlnqcnh dáhlnvn lêwwbln tráhlnvn côaqzq, khôaqzqng nhanh khôaqzqng chậqcqdm hỏxzyri.

Lam Đonifójdcma trầaysym luâjexzn.

“Nhưyeuing màlnqcaqzqi còqcqdn cójdcm lầaysyn đjdcmaysyu tiêwwbln nha.” Côaqzq tứtkqsc giậqcqdn đjdcmếdfeyn mứtkqsc hoa châjexzn, “17, 18 tuổqymji thìqqfg sao chứtkqs?” Khôaqzqng phảnmqni vềvvli phưyeuiơvihlng diệaysyn nàlnqco đjdcmójdcmaqzq vẫsjqen còqcqdn trốqsqvng rỗdcgeng sao?

“Ừaysy, chuyệaysyn nàlnqcy tôaqzqi biếdfeyt.” Lạkaunc Thàlnqcnh đjdcmèbjwd thấwcuxp thanh âjexzm, “Lầaysyn trưyeuinmqnc đjdcmãazws thửwwbl qua.”

Lam Đonifójdcma chỉkaun cảnmqnm thấwcuxy mặvqjrt mìqqfgnh cójdcm khảnmqnjhzang bốqsqvc hỏxzyra mấwcuxt...

“Anh.. Anh thựvypgc sựvypg thíkvpjch tôaqzqi sao?” Côaqzqjdcm chúfduxt mơvihl hồthqd khôaqzqng thểfwhkhlnvc đjdcmtkqsnh, cũlnqcng mơvihllnqcng hỏxzyri.

“Trong kháhlnvi niệaysym củhlnva em, thíkvpjch cójdcm nghĩvihllnqcqqfg?” Lạkaunc Thàlnqcnh hỏxzyri.

“Gìqqfg...” Lam Đonifójdcma suy nghĩvihl rấwcuxt kỹclgvyeuiwhlong, “Thíkvpjch làlnqc mộqmcgt cảnmqnm giáhlnvc rấwcuxt kỳazws lạkaun nha, thựvypgc mầaysyu nhiệaysym cùscasng kỳazws quáhlnvi a.”

“Vậqcqdy thìqqfg hẳqgndn làlnqcjdcm rồthqdi...” Lạkaunc Thàlnqcnh ôaqzqm chặvqjrt côaqzq, hơvihli thởmbigwcuxm áhlnvp phảnmqnwwbln mặvqjrt côaqzq, “Mỗdcgei lầaysyn khi tôaqzqi nhìqqfgn thấwcuxy em đjdcmvvliu cójdcm íkvpjt nhiềvvliu cảnmqnm giáhlnvc, đjdcmưyeuiơvihlng nhiêwwbln, em cójdcm biếdfeyt, làlnqcm cảnmqnm giáhlnvc muốqsqvn ăjhzan tưyeuiơvihli em....”


Mặvqjrt Lam Đonifójdcma biếdfeyn sắagjbc, thựvypgc đjdcmãazws khôaqzqng biếdfeyt hôaqzqm nay làlnqc lầaysyn thứtkqs mấwcuxy hồthqdng thấwcuxu rồthqdi.

“Cáhlnvi kia củhlnva anh khôaqzqng phảnmqni làlnqc thíkvpjch.” Côaqzq biệaysyn giảnmqni.

“Vậqcqdy đjdcmójdcm gọfwhki làlnqcqqfg?” Lạkaunc Thàlnqcnh dáhlnvn lêwwbln môaqzqi côaqzq, thanh âjexzm ởmbig trong khôaqzqng trung du dưyeuiơvihlng quẩbjwdn quanh, “Em hẳqgndn làlnqc biếdfeyt em cũlnqcng khôaqzqng phảnmqni quáhlnv đjdcmưyeuiyeuic, lạkauni càlnqcng khôaqzqng cójdcmqqfg đjdcmvqjrc biệaysyt đjdcmfwhk khơvihli màlnqco dụvxryc vọfwhkng củhlnva đjdcmàlnqcn ôaqzqng, nếdfeyu khôaqzqng phảnmqni làlnqcqqfg thíkvpjch, em tìqqfgm ra lýklfg do đjdcmvqjrc biệaysyt nàlnqco làlnqcm cho tôaqzqi nghĩvihl muốqsqvn em nhưyeui vậqcqdy chứtkqs? Hửwwbl?”

Lam Đonifójdcma sắagjbp ngạkaunt thởmbig chếdfeyt mấwcuxt.

“Tôaqzqi... tôaqzqi khôaqzqng biếdfeyt.” Côaqzq cốqsqv cắagjbng híkvpjt thởmbig, muốqsqvn cho chíkvpjnh mìqqfgnh nhớnmqn đjdcmếdfeyn nguyêwwbln nhâjexzn mìqqfgnh chạkauny vàlnqco đjdcmâjexzy tìqqfgm anh làlnqcqqfg sao, nhưyeuing lạkauni chỉkaun nghĩvihl đjdcmưyeuiyeuic cójdcmwwbln đjdcmi hay khôaqzqng, ngưyeuibjxqi đjdcmàlnqcn ôaqzqng trưyeuinmqnc mắagjbt nàlnqcy bójdcmng dáhlnvng mơvihl hồthqdlnqc tuấwcuxn lãazwsng, côaqzq trốqsqvn khôaqzqng thoáhlnvt, mớnmqni vừixlpa néeojn sang... cằltdqm đjdcmãazws bịtkqs nhẹplre nhàlnqcng nắagjbm lấwcuxy, nụvxryaqzqn nójdcmng bỏxzyrng củhlnva anh tậqcqdkvpjch đjdcmếdfeyn, cạkauny mởmbiglnqcm răjhzang củhlnva côaqzq ra, ôaqzqn nhu màlnqc khíkvpj pháhlnvch tiếdfeyn côaqzqng.

Ngoạkauni truyệaysyn 18: Chi mêwwblqqfgnh Đonifójdcma Thàlnqcnh – P10

Lam Đonifójdcma rốqsqvi rắagjbm hơvihli thởmbigwcuxm áhlnvp củhlnva anh lạkauni lầaysyn nữxulla cuồthqdn cuộqmcgn đjdcmếdfeyn, mọfwhki suy nghĩvihl củhlnva côaqzq đjdcmvvliu bịtkqs cắagjbt đjdcmtkqst.

Khi đjdcmôaqzqi mắagjbt còqcqdn mởmbig to, nhìqqfgn thấwcuxy sưyeuibjxqn mặvqjrt tuấwcuxn lãazwsng nhưyeui thầaysyn tháhlnvnh củhlnva anh, vừixlpa nhìqqfgn thấwcuxy môaqzqi anh, ngay giâjexzy sau đjdcmójdcmaqzqi dưyeuinmqni đjdcmãazws bịtkqs anh cắagjbn đjdcmau, thanh âjexzm trầaysym thấwcuxp nójdcmi: “Chuyêwwbln tâjexzm môaqzqt chúfduxt....”

Lam Đonifójdcma ăjhzan đjdcmau, lựvypgc chúfdux ýklfgfduxc nàlnqco mớnmqni tậqcqdp trung vàlnqci nụvxryaqzqn kíkvpjch đjdcmqmcgng trong lúfduxc đjdcmójdcm củhlnva bọfwhkn họfwhk, hơvihli thởmbig thơvihlm máhlnvt từixlp trong miệaysyng anh khiếdfeyn ngưyeuibjxqi ta say mêwwbl, đjdcmaysyu lưyeuiwhloi cójdcm sựvypgjexzm lưyeuiyeuic càlnqcn rỡwhlo, yêwwblu thưyeuiơvihlng từixlpng tấwcuxc ngọfwhkt ngàlnqco trong cáhlnvi miệaysyng nhỏxzyr nhắagjbn củhlnva côaqzq, côaqzq bắagjbt đjdcmaysyu thởmbig hổqymjn hểfwhkn, loạkauni cảnmqnm giáhlnvc nàlnqcy rấwcuxt rõtkqslnqcng, côaqzq đjdcmãazws bắagjbt đjdcmaysyu khôaqzqng thểfwhk chốqsqvng đjdcmwhlo nữxulla.

Cuồthqdng nhiệaysyt, nójdcmng bỏxzyrng, khoáhlnvi cảnmqnm từixlp đjdcmaysyu lưyeuiwhloi truyềvvlin đjdcmếdfeyn khiếdfeyn cho ýklfg thứtkqsc củhlnva côaqzqlnqcng thêwwblm mêwwbl loạkaunn.

Sau lưyeuing côaqzqlnqchlnvch tưyeuibjxqng cứtkqsng rắagjbn, tráhlnvnh cũlnqcng khôaqzqng tráhlnvnh đjdcmưyeuiyeuic, chỉkaunjdcm thểfwhk mặvqjrc cho thâjexzn hìqqfgnh to lớnmqnn củhlnva ngưyeuibjxqi đjdcmàlnqcn ôaqzqng nàlnqcy chặvqjrt chẽzwmi bao trùscasm, cáhlnvnh tay anh chốqsqvng đjdcmwhlo thắagjbt lưyeuing củhlnva côaqzq mớnmqni khiếdfeyn côaqzq khôaqzqng bịtkqs trưyeuiyeuit xuốqsqvng, Lam Đonifójdcma gắagjbt gao túfduxm chặvqjrtlấwcuxy cổqymj áhlnvo anh, cảnmqnm giáhlnvc cảnmqn ngưyeuibjxqi mìqqfgnh tựvypga nhưyeui sắagjbp bịtkqs anh nuốqsqvt chửwwblng.

“Lạkaunc.... Thàlnqcnh....” Côaqzq run giọfwhkng kêwwblu, nghĩvihl muốqsqvn đjdcmbjwdy anh ra, lạkauni khôaqzqng ngờbjxq rằltdqng càlnqcng khiếdfeyn cho nhẫsjqen nạkauni vốqsqvn đjdcmãazws íkvpjt ỏxzyri trong ngưyeuibjxqi anh hoàlnqcn toàlnqcn biếdfeyn mấwcuxt, mắagjbt anh nhíkvpju chặvqjrt lạkauni.

Vốqsqvn chíkvpjnh làlnqc muốqsqvn thiếdfeyt kễlgoz bẫsjqey làlnqcm cho côaqzq tựvypgqqfgnh nhảnmqny vàlnqco, lạkauni khôaqzqng nghĩvihl tớnmqni côaqzq thậqcqdt sựvypgjdcm sứtkqsc húfduxt nhưyeui vậqcqdy, dầaysyn dầaysyn Lạkaunc Thàlnqcnh thấwcuxy khôaqzqng đjdcmhlnv khi chỉkaun nhấwcuxm nháhlnvp cáhlnvnh môaqzqi côaqzq, vìqqfg vậqcqdy anh đjdcmwwbln cuồthqdng chàlnqchlnvt cáhlnvnh môaqzqi côaqzq, sau đjdcmójdcm chậqcqdm chạkaunp tiếdfeyn đjdcmếdfeyn vàlnqcnh tai rồthqdi đjdcmếdfeyn cáhlnvi cổqymj trắagjbng nõtkqsn củhlnva côaqzq.


“Um...” Lam Đonifójdcma thựvypgc sựvypg đjdcmãazws khôaqzqng thểfwhk chỗdcgeng đjdcmwhlo đjdcmưyeuiyeuic nữxulla, trưyeuinmqnc mắagjbt mộqmcgt mảnmqnnh mơvihllnqcng, cắagjbn môaqzqi chịtkqsu đjdcmvypgng sựvypgjexzm phạkaunm củhlnva anh.

“A, đjdcmixlpng, nơvihli đjdcmójdcm khôaqzqng muốqsqvn...” Côaqzq sốqsqvt ruộqmcgt nójdcmi, cảnmqnm giáhlnvc đjdcmưyeuiyeuic nụvxryaqzqn cuồthqdng bạkauno củhlnva anh dáhlnvn chặvqjrt sau gáhlnvy côaqzq, mộqmcgt trậqcqdn run rẩbjwdy mãazwsnh liệaysyt, côaqzq giốqsqvng nhưyeui mộqmcgt con bạkaunch tuộqmcgc màlnqchlnvm chặvqjrt lấwcuxy ngưyeuibjxqi đjdcmàlnqcn ôaqzqng nàlnqcy, mặvqjrt màlnqcy nhăjhzam nhójdcm chịtkqsu đjdcmvypgng từixlpng trậqcqdn têwwbl dạkauni tậqcqdp kíkvpjch.

lnqcm sao... màlnqc liềvvlin biếdfeyn thàlnqcnh nhưyeui vậqcqdy.....

Lam Đonifójdcma thựvypgc khôaqzqng rõtkqslnqcng lắagjbm, chíkvpjnh làlnqc, cảnmqnm giáhlnvc đjdcmưyeuiyeuic anh ôaqzqm rấwcuxt rốqsqvt nha, nhấwcuxt làlnqc từixlp sau khi anh nójdcmi mộqmcgt từixlp ‘thíkvpjch’ kia.

Miệaysyng lưyeuiwhloi củhlnva đjdcmàlnqcn ôaqzqng, đjdcmúfduxng làlnqc lừixlpa gạkaunt khiếdfeyn ngưyeuibjxqi ta bịtkqswwbl hoặvqjrc.

Cảnmqnm giáhlnvc đjdcmưyeuiyeuic côaqzq thuậqcqdn theo, câjexzy buộqmcgc chặvqjrt trong lòqcqdng Lạkaunc Thàlnqcnh cũlnqcng chậqcqdm rãazwsi đjdcmqymj vỡwhlo.

“Di đjdcmqmcgng đjdcmâjexzu?” Thanh âjexzm củhlnva anh thụvxryc rõtkqseojnt vang lêwwbln bêwwbln tai côaqzq.

Lam Đonifójdcma choáhlnvng váhlnvng, sợyeui run mộqmcgt hồthqdi mớnmqni chậqcqdm rãazwsi buôaqzqng cáhlnvnh tau đjdcmang ôaqzqm anh ra, lầaysyn tay vàlnqco túfduxi áhlnvo bêwwbln phảnmqni sờbjxq sờbjxq, khôaqzqng cójdcm, sau đjdcmójdcm lạkauni đjdcmqymji tay sờbjxq sờbjxqfduxi áhlnvo bêwwbln tráhlnvi đjdcmưyeuia cho anh.

Con ngưyeuiơvihli trong trẻucsbo nhưyeuing lạkaunnh lùscasng củhlnva anh hiệaysyn lêwwbln tia hàlnqci lòqcqdng, cầaysym lấwcuxy di đjdcmqmcgng từixlp tay côaqzq, bấwcuxm mộqmcgt dãazwsy sốqsqvyeuiu vàlnqco.

“Thờbjxqi gian nàlnqcy tôaqzqi sẽzwmimbig tạkauni đjdcmâjexzy, tùscasy lúfduxc cójdcm thểfwhk đjdcmếdfeyn tìqqfgm tôaqzqi.” Anh lầaysyn nữxulla ôaqzqm chặvqjrt lấwcuxy côaqzqm hơvihli thởmbig lạkaunnh bạkaunc phun vàlnqco tráhlnvn côaqzq, “Em còqcqdn cójdcm vấwcuxn đjdcmvvliqqfg khôaqzqng?”

Lam Đonifójdcma tựvypga nhưyeui hồthqd đjdcmthqdm rốqsqvt cụvxryc cũlnqcng nhớnmqn đjdcmếdfeyn nguyêwwbln nhâjexzn hôaqzqm nay muốqsqvn tìqqfgm anh.

“Côaqzqng việaysyc củhlnva tôaqzqi làlnqcm sao bâjexzy giờbjxq?” Côaqzq nhíkvpju mi rốqsqvng lớnmqnn vớnmqn anh.

“Khôaqzqng làlnqcm nữxulla.”

“Làlnqcm sao cójdcm thểfwhk khôaqzqng làlnqcm nữxulla chứtkqs?” Lôaqzqng màlnqcy Lam Đonifójdcma nhíkvpju càlnqcng chặvqjrt, suýklfgt nữxulla đjdcmãazws giơvihl châjexzn lêwwbln, “Tôaqzqi đjdcmãazws 27 tuổqymji rồthqdi nha, tôaqzqi khôaqzqng muốqsqvn nhàlnqcn rỗdcgei ngồthqdi miệaysyng ăjhzan núfduxi nởmbig, tưyeuiơvihlng lai tôaqzqi còqcqdn phảnmqni kếdfeyt hôaqzqn nữxulla, còqcqdn muốqsqvn mua nhàlnqc, mua xe, nuôaqzqi con nữxulla, anh cho làlnqc thếdfeylnqco?”

Lạkaunc Thàlnqcnh lẳqgndng lặvqjrng nhìqqfgn côaqzq, “Em cảnmqnm thấwcuxy tôaqzqi nuôaqzqi khôaqzqng nổqymji?”

Lam Đonifójdcma O_O

aqzq khôaqzqng nghe đjdcmưyeuiyeuic, cáhlnvi gìqqfglnqcng đjdcmvvliu khôaqzqng nghe đjdcmưyeuiyeuic.

Lạkaunc Thàlnqcnh chậqcqdm rãazwsi gụvxryc đjdcmaysyu xuốqsqvng: “Gia đjdcmìqqfgnh em thựvypgc sựvypg rấwcuxt truyềvvlin thốqsqvng sao? “

Lam Đonifójdcma ngốqsqvc nghếdfeych ngẩbjwdng đjdcmaysyu lêwwbln: “Cáhlnvi gìqqfg?”

“Nam chủhlnv ngoạkauni, nữxull chủhlnv nộqmcgi, đjdcmàlnqcn ôaqzqng nuôaqzqi cảnmqn nhàlnqc, đjdcmàlnqcn bàlnqc nộqmcgi trợyeui, hoặvqjrc làlnqc sau nàlnqcy nếdfeyu em vẫsjqen khôaqzqng yêwwbln tâjexzm, tôaqzqi đjdcmem toàlnqcn bộqmcglnqci sảnmqnn gửwwbli ngâjexzn hàlnqcng giao cho em hếdfeyt, vàlnqcjexzn vâjexzn...”

Ngójdcmn tay thon dàlnqci củhlnva anh buốqsqvt vuốqsqvt mặvqjrt côaqzq: “Nhưyeui vậqcqdy đjdcmãazws đjdcmưyeuiyeuic chưyeuia?”

Lam Đonifójdcma thựvypgc đjdcmãazws loạkaunn đjdcmếdfeyn mứtkqsc khôaqzqng thểfwhkqqfgm ra phưyeuiơvihlng hưyeuinmqnng nữxulla....

“Nàlnqcy.... Anh, Lạkaunc Thàlnqcnh... anh từixlp từixlp nha, đjdcmaysyu ójdcmc tôaqzqi cójdcm chúfduxt loạkaunn, tôaqzqi muốqsqvn biếdfeyt.... Bâjexzy giờbjxq, làlnqc mấwcuxy giờbjxq a?”

qqfg thếdfey Lạkaunc Thàlnqcnh trầaysym mặvqjrc, lẳqgndng lặvqjrng nâjexzng cổqymj tay lêwwbln giơvihl đjdcmthqdng hồthqd cho côaqzq xem.

Lam Đonifójdcma cầaysym lấwcuxy cổqymj tay anh, kinh hôaqzqwwbln mộqmcgt tiếdfeyng: “Woa, làlnqc VacheronConstamin nha!”

Lạkaunc Thàlnqcnh nhíkvpju màlnqcy, nhìqqfgn côaqzqhlnvi củhlnva anh, anh còqcqdn muốqsqvn biếdfeyt côaqzqqcqdn cójdcm vấwcuxn đjdcmvvliqqfg đjdcmfwhk lấwcuxy cỡwhlo nữxulla khôaqzqng.

“Loạkauni nàlnqcy rấwcuxt đjdcmagjbt tiềvvlin đjdcmi?” Côaqzq ngẩbjwdng đjdcmaysyu hỏxzyri.

“Em thíkvpjch tôaqzqi cójdcm thểfwhk tặvqjrng em mộqmcgt đjdcmqsqvng.” Anh làlnqc thựvypgc sựvypgjdcmi vớnmqni côaqzq.

“Sax... khôaqzqng muốqsqvn, khôaqzqng muốqsqvn, khôaqzqng cầaysyn đjdcmâjexzu!” Lam Đonifójdcma đjdcmbjwdy tay anh ra, “Tiềvvlin làlnqc củhlnva anh, tôaqzqi khôaqzqng cầaysyn.”

Lạkaunc Thàlnqcnh lẳqgndng lặvqjrng nhìqqfgn côaqzq mộqmcgt hồthqdi, đjdcmem côaqzq gắagjbt gao nhéeojnt vàlnqco trong ngựvypgc, cằltdqm đjdcmfwhk trêwwbln đjdcmkaunnh đjdcmaysyu củhlnva côaqzq.

wwbln ngoàlnqci cửwwbla sổqymj tầaysyng thứtkqs 21, tấwcuxt cảnmqn khôaqzqng khíkvpj đjdcmvvliu làlnqcm màlnqcu sắagjbc ôaqzqn hòqcqda tưyeuiơvihli sáhlnvng, mêwwblly màlnqcwcuxm áhlnvp, Lạkaunc Thàlnqcnh cũlnqcng khôaqzqng rõtkqslnqcng lắagjbm giờbjxq phúfduxt nàlnqcy anh muốqsqvn làlnqcm gìqqfg, cójdcm lẽzwmilnqcjdcmyeuiyeuimbigng củhlnva phầaysyn đjdcmôaqzqng ngưyeuibjxqi Trung Quốqsqvc, yêwwbln ổqymjn, hôaqzqn nhâjexzn, con cáhlnvi, sốqsqvng hếdfeyt quãazwsng đjdcmbjxqi còqcqdn lạkauni.

Nhữxullng năjhzam tháhlnvng tuổqymji trẻucsbjdcm thểfwhkscasng vãazwsy tàlnqcn pháhlnv sinh mệaysynh, làlnqcm nhữxullng chuyệaysyn oanh oanh liệaysyt liệaysyt, chíkvpjnh làlnqcazwsi cho đjdcmếdfeyn thờbjxqi khắagjbc nàlnqco đjdcmójdcm, đjdcmqmcgt nhiêwwbln cảnmqnm thấwcuxy đjdcmưyeuiyeuic nhữxullng thứtkqsc kíkvpjch thíkvpjch đjdcmójdcmyeuibjxqng nhưyeui đjdcmãazws quáhlnv đjdcmhlnv rồthqdi, muốqsqvn bảnmqno vệaysy mộqmcgt ngưyeuibjxqi, cũlnqcng muốqsqvn đjdcmưyeuiyeuic côaqzqwcuxy yêwwblu, cho nêwwbln tìqqfgnh nguyệaysyn dừixlpng lạkauni, hoặvqjrc làlnqc lạkauni bắagjbt đjdcmaysyu xuấwcuxt pháhlnvt, cũlnqcng cójdcm thểfwhk đjdcmem côaqzqscasng đjdcmi.

Chíkvpjnh làlnqc quyếdfeyt đjdcmtkqsnh nàlnqcy khôaqzqng phảnmqni quáhlnv đjdcmqmcgt ngộqmcgt khiếdfeyn côaqzq nhấwcuxt thờbjxqi khôaqzqng thểfwhk thíkvpjch ứtkqsng chứtkqs?

“Tôaqzqi khôaqzqng phảnmqni làlnqc ngưyeuibjxqi rấwcuxt kiêwwbln nhẫsjqen, cójdcm lẽzwmi khôaqzqng thểfwhk bắagjbt đjdcmaysyu theo đjdcmuổqymji tìqqfgnh yêwwblu vớnmqni em, mãazwsi cho đjdcmếdfeyn khi hai ngưyeuibjxqi từixlp từixlp tin tưyeuimbigng hòqcqda hợyeuip vớnmqni nhau, tôaqzqi thựvypgc rấwcuxt nójdcmng vộqmcgi, tôaqzqi muốqsqvn cáhlnvi gìqqfg chắagjbc em cũlnqcng đjdcmãazwstkqs, cho nêwwbln Lam Đonifójdcma, tôaqzqi cójdcm thểfwhk cam đjdcmoan mộqmcgt chuyệaysyn duy nhấwcuxt, làlnqcaqzqi cójdcm thểfwhk đjdcmqsqvi xửwwbl thựvypgc tốqsqvt vớnmqni em, em tựvypg suy nghĩvihl coi, cójdcm muốqsqvn cùscasng tôaqzqi hay khôaqzqng?” Lạkaunc Thàlnqcnh nójdcmi xong nhẹplre nhàlnqcng buôaqzqng côaqzq ra.

Nửwwbla thâjexzn trêwwbln củhlnva anh đjdcmvvliu chìqqfgm trong áhlnvnh mặvqjrt trờbjxqi len lỏxzyri qua cửwwbla sổqymjhlnvt đjdcmwcuxt chiếdfeyu rọfwhki vàlnqco mêwwblly đjdcmqmcgng lòqcqdng ngưyeuibjxqi, thoạkaunt nhìqqfgn đjdcmplrep đjdcmếdfeyn chójdcmi mắagjbt.

Thâjexzn ảnmqnnh cao ngấwcuxt đjdcmtkqsng thẳqgndng lêwwbln, anh liếdfeyc nhìqqfgn côaqzq mộqmcgt cáhlnvi, tao nhãazws xoay ngưyeuibjxqi trởmbig lạkauni vịtkqs tríkvpj.

Mộqmcgt buổqymji chiềvvliu tĩvihlnh lặvqjrng nhưyeui vậqcqdy, Lam Đonifójdcma ngâjexzy ngốqsqvc nhìqqfgn ngưyeuibjxqi đjdcmàlnqcn ôaqzqng cưyeuibjxqng đjdcmkauni cójdcmhlnvng vẻucsbaqzq đjdcmơvihln trong căjhzan phòqcqdng rộqmcgng lớnmqnn, cójdcm đjdcmiểfwhkm khôaqzqng thểfwhk phâjexzn biệaysyt rõtkqs đjdcmâjexzy chỉkaunlnqcfduxc đjdcmqmcgng nhấwcuxt thờbjxqi hay làlnqcqqfgnh yêwwblu ùscasa tớnmqni, chíkvpjnh làlnqc mộqmcgt khắagjbc kia, côaqzq thựvypgc sựvypg rấwcuxt muốqsqvn đjdcmếdfeyn bêwwbln cạkaunnh anh, cùscasng anh hứtkqsa hẹplren vĩvihlnh viễlgozn sáhlnvnh cùscasng thiêwwbln đjdcmtkqsa....

Cảnmqnm giáhlnvc hạkaunnh phúfduxc ùscasa tớnmqni quáhlnv nhanh, làlnqcm cho côaqzq do dựvypg, cuốqsqvi cùscasng vẫsjqen quyếdfeyt đjdcmtkqsnh phảnmqni xem xéeojnt thậqcqdt kỹclgv đjdcmãazws.

Hạkaun đjdcmi thu đjdcmếdfeyn.

scasa thu tớnmqni, siêwwblu thịtkqs đjdcmthqdng loạkaunt giảnmqnm giáhlnv đjdcmthqdscasa hạkaun.

Lam Đonifójdcma tựvypga nhưyeui đjdcmwwbln cuồthqdng màlnqcvọfwhkt vàlnqco siêwwblu thịtkqs mua mấwcuxy cáhlnvi váhlnvy rồthqdi trởmbig vềvvli, hoa châjexzn múfduxa tay: “Tiểfwhku Khảnmqn, buổqymji tốqsqvi đjdcmi quáhlnvn bar đjdcmi, ôaqzqng màlnqcy mờbjxqi nha, ha ha.”

Đonifthqdng nghiệaysyp têwwbln Tiểfwhku Khảnmqnlnqcng mồthqdaqzqi ưyeuinmqnt đjdcmsjqem, từixlp trong đjdcmáhlnvm ngưyeuibjxqi len ra, thởmbig hồthqdng hộqmcgc:” Chúfduxng ta đjdcmi quáhlnvn bar nàlnqco nha? Tôaqzqi chưyeuia từixlpng cójdcm đjdcmếdfeyn nhữxullng nơvihli nhưyeui vậqcqdy, cójdcm loạkaunn hay khôaqzqng? Ởixlp đjdcmójdcmjdcm trai bao phụvxryc vụvxry khôaqzqng? Chúfduxng ta cójdcm đjdcmưyeuiyeuic xem múfduxa thoáhlnvt y khôaqzqng?”

“Côaqzq àlnqc nha, bàlnqcy ra cáhlnvi bộqmcg mặvqjrt thanh thuầaysyn nhưyeui vậqcqdy sao? Ngay cảnmqn trai bao còqcqdn biếdfeyt nữxulla?”

“Khụvxry, khụvxry, đjdcmi! Phảnmqni đjdcmi nơvihli cójdcm nhiềvvliu trai bao.” Nójdcmi nhảnmqnm a, Lam Đonifójdcma lĩvihlnh tháhlnvng lưyeuiơvihlng cuốqsqvi cùscasng, thảnmqnnh thơvihli màlnqcjdcmi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.