Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 234 : Yêu thật đáng sợ 6

    trước sau   
“Ngưureeplsxi khálpvdc đpktkâfuaju?” Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng dùhzssng chăvclin mỏoitcng góbhsti géhwpum thậaqkwt kỹckqq tiểycoqu nữmmaq nhâfuajn trong lòmmaqng, thâfuajn ảqbyrnh cao ngấxvqmt từckqq trêbotrn giưureeplsxng đpktkoitcng lêbotrn, thanh âfuajm đpktkèggjz thấxvqmp hàszfam chứoitca mộleqct tia tứoitcc giậaqkwn.

“Tiểycoqu vưureeơtjnzng tửtrtn tiếpopop tụggjzc ngồqijii dưureeaziji lầihvmu đpktkrimrc sálpvdch, côjvylng tưureeazijc đpktkplsxi nhâfuajn, tôjvyli cóbhst cầihvmn phảqbyri gọrimri đpktkiệxazon bálpvdo vớaziji giálpvdo sưuree củxidwa Windy House mộleqct tiếpopong hay khôjvylng, nếpopou khôjvylng nóbhsti... Tiểycoqu vưureeơtjnzng tửtrtn sinh bệxazonh, cho nêbotrn khôjvylng cóbhst tớaziji đpktkưureekfnkc....?” Ngưureeplsxi hầihvmu tìdofwm lýszfa do, sợkfnkjvylng tưureeazijc nổtcxwi giậaqkwn, cálpvdch mộleqct đpktkưureeplsxng đpktkiệxazon thoạplsxi côjvylbhst thểycoq cảqbyrm nhậaqkwn đpktkưureekfnkc hơtjnzi thởhcqo lạplsxnh nhưureevcling củxidwa hắntbjn, khi nóbhsti chuyệxazon vôjvylhzssng dèggjz dặbnndt, cẩbnndn thậaqkwn.

Khóbhste miệxazong tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng nhếpopoch lêbotrn mộleqct nụggjzureeplsxi lạplsxnh: “Khôjvylng cầihvmn.”

Ngắntbjt đpktkiệxazon thoạplsxi, álpvdnh mắntbjt tứoitcc tốyiofi củxidwa hắntbjn càszfang sầihvmm xuốyiofng, lòmmaqng bàszfan tay nắntbjm chặbnndt lấxvqmy chiếpopoc di đpktkleqcng, cálpvdnh tay xanh tạplsxi bệxazo cửtrtna sổtcxwlpvdt đpktkxvqmt, nhìdofwn thấxvqmy cálpvdnh đpktkqijing hoa xinh đpktkroeop bêbotrn dưureeaziji 10 tầihvmng lầihvmu, phong cảqbyrnh củxidwa Hàszfa Lan luôjvyln cóbhst mộleqct cỗmcnmtjnzi thởhcqo tinh khiếpopot trong làszfanh, làszfam cho ngưureeplsxi ta cóbhst chúhwput mêbotr luyếpopon, Hi Hi rấxvqmt thíotluch nơtjnzi nàszfay, nếpopou nhưuree khôjvylng phảqbyri lúhwpuc nàszfay quálpvd gấxvqmp gálpvdp thìdofw hắntbjn sẽhwpu vui vẻfmushzssng nàszfang đpktki shoping. Ngàszfay thưureeplsxng phảqbyri xửtrtnszfa quálpvd nhiềqijiu côjvylng việxazoc, côjvylng sựfiuu phiềqijin toálpvdi khiếpopon hắntbjn khôjvylng cóbhst thờplsxi gian màszfa ôjvylm nàszfang vàszfao ngựfiuuc, ôjvyln nhu dụggjz dỗmcnm cho nàszfang cưureeplsxi, trưureeazijc lúhwpum đpktkqijing tiềqijin xinh đpktkroeop thuầihvmn khiếpopot củxidwa nàszfang, mọrimri álpvdp lựfiuuc cùhzssng phiềqijin nãiamno củxidwa hắntbjn đpktkqijiu buôjvylng xuốyiofng, mộleqct chúhwput làszfa biếpopon mấxvqmt.

Nhưureeng màszfa nhữmmaqng ngàszfay nhưuree thếpoposzfay lạplsxi luôjvyln bịfmus hai tiểycoqu álpvdc ma trong nhàszfa phálpvd hỏoitcng mấxvqmt.

Ngóbhstn tay thon dàszfai lạplsxi miếpopot miếpopot mi tâfuajm, nghe đpktkưureekfnkc đpktkleqcng tĩimkwnh trêbotrn giưureeplsxng, thếpopo nhưureeng nàszfang đpktkãiamn tỉhzssnh lạplsxi.


Ápvdvnh mắntbjt thâfuajm thúhwpuy củxidwa Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng ngưureeng tụggjz mộleqct mảqbyrng, đpktkoitcng dậaqkwy hưureeazijng phíotlua nàszfang đpktki đpktkếpopon, nhìdofwn đpktkếpopon bộleqclpvdng còmmaqn buồqijin ngủxidw củxidwa nàszfang màszfabhst chúhwput đpktkau lòmmaqng, cúhwpui ngưureeplsxi ngồqijii xuốyiofng nhẹroeo nhàszfang ôjvylm lấxvqmy nàszfang: “Làszfam sao vậaqkwy? Ngủxidw nhiềqijiu mộleqct chúhwput cũeyaong khôjvylng sao đpktkâfuaju, đpktkếpopon giờplsx anh sẽhwpu gọrimri em.”

fuajm Hi Hi ýszfa thứoitcc môjvylng lung, cálpvdnh mi thậaqkwt dàszfai héhwpu mởhcqo, mêbotr man nóbhsti: “Em nghe thấxvqmy anh nóbhsti chuyệxazon đpktkiệxazon thoạplsxi, cóbhst chuyệxazon gìdofw sao?”

Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng míotlum môjvyli, cũeyaong khôjvylng muốyiofn nóbhsti cho lắntbjm.

“Làszfa đpktkoitca con bảqbyro bốyiofi củxidwa em chứoitcmmaqn ai?” Hắntbjn nhẹroeo thởhcqoszfai mộleqct hơtjnzi, ởhcqo trưureeazijc mặbnndt ngưureeplsxi con gálpvdi màszfadofwnh âfuaju yếpopom khôjvylng cóbhst nửtrtna đpktkiểycoqm giấxvqmu giếpopom, “Càszfang ngàszfay càszfang khôjvylng cóbhst quy củxidw, cóbhst phảqbyri anh nêbotrn giálpvdo dụggjzc lạplsxi nóbhst hay khôjvylng? Còmmaqn nhỏoitc nhưuree vậaqkwy, ai dạplsxy nóbhstlpvdm tranh giàszfanh đpktkàszfan bàszfa vớaziji ba nóbhst chứoitc?”

fuajm Hi Hi giậaqkwt mìdofwnh, ngọrimrt ngàszfao cưureeplsxi rộleqcbotrn, khẽhwpu đpktkálpvdnh hắntbjn: “Anh nhálpvdo cálpvdi gìdofw, em làszfa mẹroeo củxidwa nóbhst, anh cũeyaong biếpopot nóbhstmmaqn nhỏoitc, trẻfmus con đpktkoitca nàszfao chẳpvdvng thíotluch quấxvqmn mẹroeo?”

“Anh thìdofw sao?” Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng nhíotluu mi. Ápvdvnh mắntbjt tràszfan đpktkihvmy bấxvqmt mãiamnn. Cúhwpui đpktkihvmu nhẹroeo nhàszfang cắntbjn cálpvdnh môjvyli mềqijim mạplsxi củxidwa nàszfang, “Anh cũeyaong thíotluch vợkfnkbotru củxidwa anh, anh thíotluch ôjvylm vợkfnk anh, yêbotru đpktkếpopon chếpopot mấxvqmt.... Hi Hi mộleqct ngưureeplsxi phụggjz nữmmaq khôjvylng nêbotrn đpktkem toàszfan bộleqcfuajm tưuree củxidwa mìdofwnh giao cho đpktkplsxi sau, hiểycoqu khôjvylng? Tưureeơtjnzng lai củxidwa chúhwpung nóbhst do chíotlunh chúhwpung nóbhst quyếpopot đpktkfmusnh, nghĩimkw muốyiofn gìdofw thìdofw tựfiuudofwnh đpktki màszfalpvdng tạplsxo cùhzssng tranh thủxidwtjnz hộleqci, em cầihvmn phảqbyri quan tâfuajm làszfa... làszfa anh đpktkâfuajy nàszfay....”

“Ưqbyr.....” Lâfuajm Hi Hi cóbhst chúhwput trốyiofn trálpvdnh, cálpvdnh tay trắntbjng nõjrbyn tinh tếpopo đpktkbnndt trong ngựfiuuc hắntbjn, cúhwpui đpktkihvmu thởhcqo dốyiofc, nhỏoitc giọrimrng cãiamni lạplsxi, “Vậaqkwy lúhwpuc trưureeazijc anh còmmaqn muốyiofn cụggjzc cưureeng làszfam gìdofw, rõjrbyszfang đpktkãiamnbhst mộleqct đpktkoitca, còmmaqn muốyiofn thêbotrm đpktkoitca thứoitc hai nữmmaqa...”

“Anh sợkfnk Tầihvmn Mặbnndc mộleqct mìdofwnh côjvyl đpktkơtjnzn.” Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng nhíotluu mi giảqbyri thíotluch, “Nhưureeng màszfabotrn xúhwpu tiểycoqu tửtrtn kia, cưuree nhiêbotrn khôjvylng cóbhst chúhwput cảqbyrm kíotluch, hừckqq!”

fuajm Hi Hi suýszfat nữmmaqa bậaqkwt cưureeplsxi, trờplsxi biếpopot, hắntbjn thiêbotrn vịfmus con gálpvdi đpktkếpopon cỡvgusszfao chứoitc?

“Thôjvyli đpktkưureekfnkc rồqijii... Chúhwpung ta trởhcqo vềqiji đpktki, khôjvylng cầihvmn chờplsx đpktkếpopon sálpvdng mai mớaziji vềqiji, anh vềqiji Anh còmmaqn phảqbyri xửtrtnszfa nhiềqijiu việxazoc.” Nàszfang quyếpopot đpktkfmusnh khôjvylng ngủxidw nữmmaqa, lêbotrn málpvdy bay cũeyaong cóbhst thểycoq ngủxidw tiếpopop màszfa: “Em nhớazij cụggjzc cưureeng, em muốyiofn trởhcqo vềqiji xem con.”

Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng cũeyaong khôjvylng trảqbyr lờplsxi, chỉhzssszfa cứoitc nhưuree vậaqkwy màszfa bao vâfuajy lấxvqmy nàszfang, cálpvdnh tay to lớazijn đpktkem thâfuajn thểycoq nhỏoitchwpu củxidwa nàszfang ôjvylm chặbnndt vàszfao trong ngựfiuuc, thấxvqmp giọrimrng nóbhsti: “Thựfiuuc khôjvylng ngoan.... Ởdofwureeaziji thâfuajn anh chỉhzssbhst thểycoq nghĩimkw đpktkếpopon anh, trừckqq bỏoitc anh ra đpktkckqqng cóbhst nghĩimkw đpktkếpopon ai khálpvdc... Hi Hi, em đpktkãiamn quêbotrn sao?”

fuajm Hi Hi dởhcqo khóbhstc dởhcqoureeplsxi, mặbnndc cho hắntbjn mạplsxnh mẽhwpu álpvdp chếpopo trong ngựfiuuc, khôjvylng thểycoq ngăvclin cảqbyrn đpktkưureekfnkc hàszfanh vi vôjvyl lạplsxi củxidwa hắntbjn.

“Dịfmusch Dưureeơtjnzng.... Khôjvylng cầihvmn! A!... Ngứoitca lắntbjm....” Nàszfang cưureeplsxi rộleqcbotrn, ranh mãiamnnh màszfa cựfiuua quậaqkwy trong ngựfiuuc hắntbjn, cốyiof ýszfa trốyiofn trálpvdnh, ôjvylm lấxvqmy bụggjzng cùhzssng thắntbjt lưureeng mìdofwnh, khôjvylng cho phéhwpup ngóbhstn tay khôjvylng kiêbotrng nểycoq củxidwa hắntbjn khiêbotru khíotluch thầihvmn kinh cảqbyrm giálpvdc củxidwa nàszfang.


Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng thíotluch nhấxvqmt nhữmmaqng giâfuajy phúhwput nhưuree thếpoposzfay, cúhwpui đpktkihvmu vộleqci vàszfang hôjvyln lêbotrn cálpvdnh môjvyli đpktkang trốyiofn trálpvdnh củxidwa nàszfang.

szfang vẫcpxsn còmmaqn sợkfnkiamni muốyiofn trốyiofn trálpvdnh, Tâfuajn Dịfmusch Dưureeơtjnzng lạplsxi đpktkem cảqbyr hai tay bao trùhzssm lêbotrn lưureeng nàszfang, vuốyioft ve thâfuajn thểycoqszfang, làszfam cho nàszfang từckqq từckqq trầihvmm tĩimkwnh lạplsxi, hơtjnzi thởhcqo bịfmus hắntbjn giữmmaq lấxvqmy, lờplsxi lẽhwpu bịfmus nụggjzjvyln củxidwa hắntbjn yêbotru thưureeơtjnzng.

Sau đpktkóbhst phong ba tìdofwnh cảqbyrm mãiamnnh liệxazot suýszfat nữmmaqa bịfmus khơtjnzi màszfao, álpvdo sơtjnz mi vừckqqa mớaziji mặbnndc vàszfao củxidwa Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng đpktkãiamnbhstng vộleqci muốyiofn cởhcqoi ra, hắntbjn cơtjnz hồqiji khóbhst chịfmusu muốyiofn chếpopot màszfa nhịfmusn xuốyiofng, chỉhzssszfa ra sứoitcc nhàszfao nặbnndn tiểycoqu nữmmaq nhâfuajn dưureeaziji thâfuajn vàszfai cálpvdi liềqijin từckqq bỏoitc.

Buôjvylng cálpvdnh môjvyli củxidwa nàszfang ra, híotlut mộleqct hơtjnzi thậaqkwt sâfuaju, Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng hôjvyln nhẹroeo khóbhste môjvyli nàszfang nhưureeszfa muốyiofn bảqbyro nàszfang cứoitcbotrn tâfuajm đpktki.

Cầihvmm lấxvqmy di đpktkleqcng bấxvqmm bấxvqmm mấxvqmy cálpvdi, hắntbjn thảqbyrn nhiêbotrn dặbnndn: “Đbotriềqijiu chỉhzssnh lịfmusch trìdofwnh mộleqct chúhwput, mấxvqmy giờplsx sau cấxvqmt cálpvdnh, phu nhâfuajn sẽhwpuhzssng đpktki vớaziji tôjvyli. Đbotrúhwpung rồqijii, Lạplsxc Thàszfanh đpktkâfuaju?”

Hắntbjn cóbhst thóbhsti quen rấxvqmt nhiềqijiu chuyệxazon đpktkqijiu do Lạplsxc Thàszfanh an bàszfai, nhiềqijiu năvclim nhưuree vậaqkwy, ngưureeplsxi bêbotrn cạplsxnh cóbhst thểycoqszfam việxazoc tốyioft khôjvylng íotlut, nhưureeng làszfa đpktkntbjc lựfiuuc nhấxvqmt lạplsxi cũeyaong chỉhzssbhst mộleqct ngưureeplsxi.

Khôjvylng biếpopot đpktkiệxazon thoạplsxi bêbotrn kia nóbhsti gìdofw, lôjvylng màszfay củxidwa tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng nhíotluu chặbnndt lạplsxi, nhưureeng làszfa rấxvqmt nhanh đpktkãiamn từckqq từckqq giãiamnn ra.

“Àntbj...” Trêbotrn môjvyli hắntbjn nổtcxwi lêbotrn mộleqct mạplsxt cưureeplsxi nhợkfnkt nhạplsxt, “Biếpopot rồqijii!”

fuajm Hi Hi chốyiofng đpktkvgus thâfuajn thểycoq ngồqijii dậaqkwy, tóbhstc đpktken mềqijim mưureekfnkt rơtjnzi rụggjzng trêbotrn vai, nghi ngờplsx nhìdofwn hắntbjn: “Anh khôjvylng biếpopot gìdofw sao?”

Cắntbjt đpktkoitct đpktkiệxazon thoạplsxi, Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng đpktki tớaziji, nhẹroeo nhàszfang ôjvylm nàszfang vàszfao lòmmaqng, thởhcqoszfai mộleqct hơtjnzi nóbhsti: “Khôjvylng cóbhstdofw... Làszfa anh sơtjnz suấxvqmt. Mộleqct tiếpopong nữmmaqa chúhwpung ta sẽhwpu vềqiji Anh, lầihvmn nàszfay anh nhấxvqmt đpktkfmusnh phảqbyri giálpvdo huấxvqmn thậaqkwt tốyioft têbotrn tiểycoqu tửtrtn hỗmcnmn đpktkqbyrn kia, khôjvylng thểycoq đpktkycoq thếpoposzfay đpktkưureekfnkc.”

tjnzi thởhcqobhstng bỏoitcng củxidwa hắntbjn phun vàszfao cầihvmn cổtcxwszfang, Lâfuajm Hi Hi cưureeplsxi yếpopou ớazijt, néhwpu trálpvdnh: “Cấxvqmm khôjvylng cho, đpktkóbhstszfa cụggjzc cưureeng củxidwa em.”

“Nóbhsteyaong làszfa củxidwa anh!” Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng chỉhzssnh nàszfang, “Anh cũeyaong rấxvqmt yêbotru thưureeơtjnzng nóbhst, nhưureeng làszfabhst mộleqct chuyệxazon khôjvylng đpktkưureekfnkc, Hi Hi... Đbotrckqqng đpktkycoq cho anh thấxvqmy trong mắntbjt em cụggjzc cưureeng quan trọrimrng hơtjnzn anh, đpktkàszfan ôjvylng khi ghen rấxvqmt đpktkálpvdng sợkfnk, nhấxvqmt làszfa ngưureeplsxi đpktkàszfan ôjvylng nhưuree anh đpktkâfuajy!”

fuajm Hi Hi phìdofwureeplsxi, “Anh làszfa loạplsxi đpktkàszfan ôjvylng nhưuree thếpoposzfao?”

Ápvdvnh mắntbjt thâfuajm thúhwpuy củxidwa Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng lóbhste sálpvdng lộleqc ra tia mịfmus hoặbnndc, hai ngóbhstn tay mâfuajn mêbotr chiếpopoc cằgvvum non mịfmusn củxidwa nàszfang: “Em khôjvylng rõjrbyszfang lắntbjm sao?”

fuajm Hi Hi míotlum môjvyli, cưureeplsxi nhưureeng khôjvylng nóbhsti, nhớazij đpktkếpopon thờplsxi đpktkiểycoqm từckqqhwpuc bọrimrn họrimr gặbnndp mặbnndt đpktkếpopon khi yêbotru nhau, ngưureeplsxi đpktkàszfan ôjvylng nàszfay vẻfmus ngoàszfai thậaqkwt đpktkálpvdng sợkfnk, nộleqci tâfuajm lạplsxi thâfuajm trầihvmm nham hiểycoqm. Đbotrưureekfnkc hắntbjn yêbotru đpktkúhwpung làszfa niềqijim hạplsxnh phúhwpuc vôjvyl bờplsx, chíotlunh làszfa đpktkycoq đpktkưureekfnkc đpktkếpopon hạplsxnh phúhwpuc nàszfay, nàszfang cũeyaong đpktkntbjng cay khôjvylng íotlut.

“Anh cẩbnndn thậaqkwn đpktkxvqmy!” Nàszfang quay đpktkihvmu, ôjvyln nhu nóbhsti: “Mặbnndc Mặbnndc rấxvqmt thôjvylng minh, nhấxvqmt đpktkfmusnh sau nàszfay con sẽhwpuureekfnkt anh cho coi.”

Khóbhste môjvyli Tầihvmn Dịfmusch Dưureeơtjnzng cong lêbotrn, lạplsxi hôjvyln lêbotrn cálpvdnh môjvyli nàszfang, mơtjnz hồqijibhsti: “Anh chờplsx ngàszfay nàszfao đpktkóbhst....”

szfang kinh ngạplsxc, ýszfaureeplsxi dạplsxt dàszfao, khôjvylng cẩbnndn thậaqkwn đpktkycoq cho hắntbjn chạplsxm đpktkưureekfnkc đpktkihvmu lưureevgusi mềqijim mạplsxi, lạplsxi làszfa mộleqct trậaqkwn dâfuajy dưureea mấxvqmt hồqijin.

lpvdy bay cấxvqmt cálpvdnh rồqijii lạplsxi hạplsx xuốyiofng, trảqbyri qua mấxvqmy giờplsx, ởhcqo trêbotrn đpktkưureeplsxng băvcling bêbotrn ngoàszfai lâfuaju đpktkàszfai chậaqkwm rãiamni lưureeazijt qua rồqijii dừckqqng lạplsxi, chiếpopoc xe Lincoln màszfau đpktken lộleqc ra sựfiuu tao nhãiamn, tiếpopon vàszfao cálpvdnh củxidwa uy nghiêbotrm củxidwa lâfuaju đpktkàszfai

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.