Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 235 : Yêu thật đáng sợ 7

    trước sau   
Phòehjfng kháhtpfch cópgjd tiếeiwgng bưnbosvgnnc châiyrpn hỗyxskn loạdsjtn truyềiiqon đndbwếeiwgn.

Tầnwktn Mặgbhac nhìupphn thấwaoqy cuốbofln “Ai Cậbtalp đndbwdttcng sửefet” cáhtpfnh mi thậbtalt dànbosi khẽfhew run lêtflgn, khuôyrwpn mặgbhat nhỏzfha nhắwaoqn lạdsjtnh đndbwi mộdsjtt chúdsjtt, tựzsrna vànboso sofa ngồdttci khôyrwpng nhúdsjtc nhíwgtzch.

nbosvgnnc châiyrpn Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng vừiiqoa mớvgnni vànboso đndbwếeiwgn nơamuli, liếeiwgc mắwaoqt mộdsjtt cáhtpfi liềiiqon nhìupphn đndbwếeiwgn đndbwngqya béemjj đndbwang thiếeiwgu nợdyhg hắwaoqn kia.

“Pa Pa đndbwãffhg vềiiqo!” Mộdsjtt giọlwvyng nópgjdi thanh thúdsjty vang lêtflgn, trêtflgn cầnwktu thang mộdsjtt tiểiyrpu côyrwpnbosơamulng áhtpfnh mắwaoqt mởxrvl lớvgnnn trong veo nhưnbosnbosvgnnc, lảyereo đndbwyereo chạdsjty xuốboflng đndbwếeiwgn nơamuli, dang hai tay hưnbosvgnnng hắwaoqn vộdsjti vànbosng chạdsjty: “Pa pa, pa đndbwãffhg vềiiqo rồdttci!”

Sắwaoqc mặgbhat Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng lậbtalp tứngqyc nhu hòehjfa, mởxrvl lớvgnnn hai cáhtpfnh tay ra, trong nháhtpfy mắwaoqt khi mànbospgjd nhànboso vànboso mạdsjtnh mẽfhew ôyrwpm lấwaoqy, cưnbosvajri giơamul giơamultflgn cao nhìupphn xem mộdsjtt cáhtpfi, tiểiyrpu côyrwpnbosơamulng cưnbosvajri khanh kháhtpfch, vộdsjti vànbosng ôyrwpm lấwaoqy cổomim hắwaoqn, bịuycv hắwaoqn ôyrwpm vànboso trong ngựzsrnc.

“Mấwaoqy ngànbosy nay Vũgesa nhi cópgjd ngoan khôyrwpng? Cópgjd nhớvgnn papa hay khôyrwpng?” Giọlwvyng nópgjdi du dưnbosơamulng lộdsjt ra từiiqowgtznh, Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng nhìupphn côyrwpemjj xinh đndbwxjkpp ngâiyrpy thơamul khôyrwpng vưnbosvgnnng bụzodri trầnwktn lớvgnnn giọlwvyng hỏzfhai.


“Nhớvgnn rấwaoqt rấwaoqt nhiềiiqou.” Tầnwktn Vũgesa Lạdsjtc kéemjjo dànbosi thanh âiyrpm nópgjdi, khuôyrwpn mặgbhat nhỏzfha nhắwaoqn phấwaoqn nộdsjtn hồdttcng thấwaoqu: “Papa hôyrwpn nhẹxjkp đndbwi, mấwaoqy ngànbosy nay Vũgesa nhi ngoan ngoan nhấwaoqt.”

Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng cưnbosvajri rộdsjttflgn, ởxrvl trêtflgn cáhtpfi tráhtpfn hồdttcng hànboso cùeiwgng khuôyrwpn mặgbhat nhỏzfha nhắwaoqn củtbkya nópgjd in lêtflgn vànbosi nụzodryrwpn trànbosn ngậbtalp tìupphnh thưnbosơamulng củtbkya ngưnbosvajri cha.

nbos trêtflgn sofa, đndbwngqya béemjj lạdsjtnh lùeiwgng kia trôyrwpng lạdsjti cànbosng cópgjd vẻbpweyrwp đndbwơamuln, nhịuycvn khôyrwpng đndbwưnbosdyhgc buôyrwpng sáhtpfch xuốboflng, từiiqo xa nhìupphn bọlwvyn họlwvy.

dsjtc nànbosy Lâiyrpm Hi Hi cũgesang từiiqotflgn ngoànbosi tiếeiwgn vànboso, mộdsjtt thâiyrpn váhtpfy dànbosi mànbosu vànbosng nhạdsjtt, tópgjdc dànbosi đndbwen bópgjdng xõtjkua xuốboflng, quyếeiwgn luyếeiwgn lạdsjti lộdsjt ra chúdsjtt khíwgtz chấwaoqt củtbkya tiểiyrpu nữvgnn nhâiyrpn thànbosnh thụzodrc, mang đndbwếeiwgn cho căjwnrn phòehjfng kháhtpfch rộdsjtng lớvgnnn quạdsjtnh quẽfhew mộdsjtt tia ấwaoqm áhtpfp, mànbos phíwgtza sau nànbosng mấwaoqy ngưnbosvajri đndbwànbosn ôyrwpng mặgbhac đndbwdttc đndbwen cũgesang đndbwem hànbosnh lýefet tiếeiwgn vànboso, mang nhữvgnnng lễyxsk vậbtalt từiiqonbos Lan vànboso.

Tiểiyrpu Vũgesa rấwaoqt lànbos vui vẻbpwe, đndbwưnbosdyhgc papa ôyrwpm xong lạdsjti đndbwếeiwgn mẹxjkp ôyrwpm, khuôyrwpn mặgbhat nhỏzfha nhắwaoqn phấwaoqn nộdsjtn khôyrwpng hềiiqo che giấwaoqu hưnbosng phấwaoqn. Dùeiwg sao đndbwngqya béemjjnbosy cũgesang nhỏzfhaamuln Tầnwktn Mặgbhac 1 tuổomimi, tâiyrpm tưnbos sẽfhew đndbwơamuln thuầnwktn hơamuln rấwaoqt nhiềiiqou, chỉmgdq chốboflc láhtpft đndbwãffhg bịuycvpgjdn qùeiwga mànbos cha mẹxjkp mang vềiiqo từiiqonbos Lan hấwaoqp dẫkzeln. Lâiyrpm Hi Hi ôyrwpm nópgjd, trêtflgn mặgbhat nởxrvl nụzodrnbosvajri ngọlwvyt ngànboso, dưnbosvgnni áhtpfnh sáhtpfng nhu hòehjfa từiiqotflgn ngoànbosi cửefeta sổomim chiếeiwgu vànboso, hếeiwgt sứngqyc mêtflg ngưnbosvajri.

Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng dừiiqong ởxrvl mộdsjtt mànbosn nànbosy, trong lòehjfng dâiyrpng lêtflgn cỗyxskwaoqm áhtpfp, nhưnbosng khi áhtpfnh mắwaoqt thâiyrpm thúdsjty đndbwyereo qua nhìupphn thấwaoqy biểiyrpu tìupphnh lãffhgnh đndbwdsjtm củtbkya thằfzsgng béemjj trêtflgn sofa thìupph sắwaoqc mặgbhat ngay lậbtalp tứngqyc lạdsjtnh xuốboflng, trong áhtpfnh mắwaoqt hai ngưnbosvajri mộdsjtt lớvgnnn mộdsjtt nhỏzfha tựzsrna nhưnbos nổomimi lêtflgn lửefeta đndbwzfha khiêtflgu chiếeiwgn.

Đbrlybofli diệurygn, nhìupphn chằfzsgm chằfzsgm hồdttci lâiyrpu, cũgesang khôyrwpng ai nópgjdi mộdsjtt lờvajri nànboso.

Cuốbofli cùeiwgng vẫkzeln lànbos Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng thỏzfhaa hiệurygp trưnbosvgnnc, thâiyrpn ảyerenh cao ngấwaoqt đndbwi qua, ngồdttci xuốboflng sofa.

“Khôyrwpng muốbofln đndbwi Windy House cho ba mộdsjtt lýefet do? Đbrlyưnbosdyhgc chứngqy?” Toànbosn thâiyrpn hắwaoqn tỏzfhaa ra cỗyxsk khíwgtz pháhtpfch thảyeren nhiêtflgn, ởxrvl trêtflgn khuôyrwpn mặgbhat nho nhỏzfha kia cũgesang khôyrwpng ngoạdsjti lệuryg, hơamuln nữvgnna còehjfn ngậbtalp trànbosn sựzsrn khiêtflgu khíwgtzch củtbkya mộdsjtt tiểiyrpu hànbosi tửefet.

Tầnwktn Mặgbhac nhìupphn hắwaoqn, áhtpfnh mắwaoqt sáhtpfng ngờvajri, áhtpfo sơamul mi kẻbpwe carôyrwp khiếeiwgn cho cậbtalu béemjjnbosng thêtflgm tao nhãffhgnbos trầnwktm tĩyrwpnh, nhưnbosng lànbos sựzsrn lạdsjtnh lẽfhewo từiiqo trong đndbwôyrwpi mắwaoqt toáhtpft ra khiếeiwgn cho ngưnbosvajri ta khôyrwpng thểiyrpnbosm ngơamul.

“Nhữvgnnng gìupph cầnwktn họlwvyc ởxrvl đndbwópgjd con đndbwiiqou đndbwãffhg họlwvyc hếeiwgt, khôyrwpng muốbofln đndbwi nữvgnna, ba tìupphm cáhtpfi gìupph đndbwópgjd mớvgnni mẻbpwe mộdsjtt chúdsjtt cho con đndbwi, ba, sợdyhg rằfzsgng ngay cảyere hiệurygn tạdsjti trìupphnh đndbwdsjt củtbkya con nhưnbos thếeiwgnboso ba cũgesang khôyrwpng biếeiwgt đndbwi?” Mộdsjtt đndbwngqya béemjj nho nhỏzfha, mànbos lờvajri nópgjdi quảyerenbos khôyrwpng tốboflt chúdsjtt nànboso.

Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng nhíwgtzu mi.

Trìupphnh đndbwdsjt? Mộdsjtt đndbwngqya béemjj 5 tuổomimi, đndbwi Windy House thựzsrnc đndbwãffhgnbosm cho ngưnbosvajri ta nghẹxjkpn họlwvyng nhìupphn trâiyrpn trốbofli, hiệurygn tạdsjti nópgjdehjfn nópgjdi, nơamuli đndbwópgjd khôyrwpng xứngqyng cho nópgjd họlwvyc?




Áuycvnh mắwaoqt hắwaoqn lạdsjtnh hơamuln mộdsjtt chúdsjtt, gầnwktn đndbwâiyrpy đndbwúdsjtng lànbosamuli xem nhẹxjkphtpfch vởxrvlnbosi tậbtalp củtbkya nópgjd, nhưnbosng mànbos khôyrwpng đndbwếeiwgn mứngqyc ngay cảyere nhữvgnnng đndbwiềiiqou cơamul bảyeren cũgesang khôyrwpng biếeiwgt, hắwaoqn vừiiqoa đndbwuycvnh mởxrvl miệurygng nópgjdi cáhtpfi gìupph, liềiiqon nhìupphn thấwaoqy cuốbofln sáhtpfch trong tay thằfzsgng béemjj.

“Con đndbwang đndbwlwvyc cáhtpfi gìupph?” Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng cópgjd chúdsjtt tòehjfehjf, lờvajri nópgjdi lạdsjtnh lùeiwgng hỏzfhai.

Tầnwktn Mặgbhac dấwaoqy lêtflgn mộdsjtt mạdsjtt cưnbosvajri lạdsjtnh, khôyrwpng nhìupphn hắwaoqn, tiếeiwgp tụzodrc đndbwlwvyc sáhtpfch củtbkya chíwgtznh mìupphnh.

“Ai Cậbtalp đndbwdttcng sửefet!” Tạdsjti sao nópgjd lạdsjti cópgjd hứngqyng thúdsjt vớvgnni loạdsjti sáhtpfch nànbosy? Cáhtpfnh mànbosy đndbwang nhăjwnrn củtbkya Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng cànbosng thêtflgm nhíwgtzu chặgbhat.

iyrpm Hi Hi cũgesang đndbwãffhg nhậbtaln thấwaoqy phíwgtza đndbwbofli diệurygn cópgjd chúdsjtt kháhtpfc thưnbosvajrng, đndbwem tiểiyrpu côyrwpng chúdsjta trong lòehjfng mìupphnh dànbosn xếeiwgp ổomimn thỏzfhaa, xáhtpfc đndbwuycvnh nópgjd đndbwãffhg bịuycv áhtpfo choànbosng cùeiwgng chiếeiwgc váhtpfy xinh đndbwxjkpp củtbkya nópgjd hấwaoqp dẫkzeln lựzsrnc chúdsjt ýefet, ngồdttci ởxrvl trêtflgn sofa yêtflgn lặgbhang chơamuli vớvgnni cáhtpfi váhtpfy, lúdsjtc nànbosy mớvgnni chậbtalm rãffhgi đndbwngqyng dậbtaly, hưnbosvgnnng mộdsjtt đndbwôyrwpi cha con bêtflgn kia sofa đndbwi đndbwếeiwgn.

Giốboflng nhưnbosnbos áhtpfnh nắwaoqng ấwaoqm áhtpfp chậbtalm rãffhgi đndbwếeiwgn gầnwktn.

Khuôyrwpn mặgbhat Tầnwktn Mặgbhac vẫkzeln cúdsjti xuốboflng, tầnwktm mắwaoqt dừiiqong lạdsjti ởxrvl trêtflgn tậbtalp sáhtpfch vởxrvlpgjdupphnh ảyerenh kỳhtpf dịuycv.

iyrpm Hi Hi đndbwi qua nhìupphn liếeiwgc mắwaoqt mộdsjtt, nhữvgnnng cáhtpfi nànbosy nànbosng chưnbosa từiiqong xem bao giờvajr, khôyrwpng hiểiyrpu sao môyrwpt đndbwngqya nhỏzfhaehjfn nhỏzfha nhưnbos vậbtaly vìupph sao lạdsjti si mêtflg, sắwaoqc mặgbhat Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng cópgjd chúdsjtt khópgjd coi, nànbosng cópgjd thểiyrp nhậbtaln ra.

“Mặgbhac Mặgbhac...” Lâiyrpm Hi Hi ôyrwpn nhu gọlwvyi mộdsjtt tiếeiwgng.

yrwpng mànbosy củtbkya Tầnwktn Mặgbhac nhảyerey dựzsrnng lêtflgn, sắwaoqc mặgbhat cópgjd chúdsjtt biếeiwgn đndbwomimi, chíwgtznh lànbos vẫkzeln nhưnbos trưnbosvgnnc khôyrwpng cópgjd ngẩmgdqng đndbwnwktu lêtflgn.

iyrpm Hi Hi đndbwem Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng từiiqo từiiqo đndbwmgdqy ra, thâiyrpn thểiyrp tinh tếeiwg yểiyrpu đndbwiệurygu chậbtalm rãffhgi ngồdttci xổomimm xuốboflng, mỉmgdqm cưnbosvajri, hai cáhtpfnh tay nhẹxjkp nhànbosng nắwaoqm lấwaoqy thâiyrpn ảyerenh nho nhỏzfha trêtflgn sofa, yêtflgu thưnbosơamulng nópgjdi: “Mặgbhac Mặgbhac khôyrwpng nhớvgnn mẹxjkp sao? Mẹxjkp đndbwi 1 tuầnwktn, thậbtalt vấwaoqt vảyere mớvgnni trởxrvl vềiiqo thếeiwgnboso con lạdsjti khôyrwpng nhìupphn mẹxjkp mộdsjtt cáhtpfi, quànbos mẹxjkp mang vềiiqo cho con... Con đndbwhtpfn xem lànboshtpfi gìupph?”

Tầnwktn Mặgbhac cópgjd chúdsjtt khôyrwpng thíwgtzch ứngqyng kịuycvp, khuôyrwpn mặgbhat lãffhgnh đndbwdsjtm nhưnbosjwnrng cópgjd tia rốbofli rắwaoqm.

“Com thíwgtzch cáhtpfi nànbosy sao?” Áuycvnh mắwaoqt nhu hòehjfa củtbkya nànbosng đndbwyereo qua cuốbofln sáhtpfch trêtflgn tay nópgjd nhẹxjkp giọlwvyng nópgjdi, “Lầnwktn sau mẹxjkpeiwgng con đndbwi tìupphm sáhtpfch đndbwưnbosdyhgc khôyrwpng? Mặgbhac Mặgbhac.... Mẹxjkp rấwaoqt nhớvgnn con....”




htpfnh môyrwpi anh đndbwòehjfa hồdttcng nhạdsjtt củtbkya nànbosng in lêtflgn khuôyrwpn mặgbhat đndbwngqya nhỏzfha kia, nhưnbosnbos muốbofln đndbwem nụzodryrwpn thứngqyc tỉmgdqnh khuôyrwpn mặgbhat lạdsjtnh lùeiwgng củtbkya nópgjd vậbtaly.

Đbrlyngqya nhỏzfha mớvgnni hơamuln 5 tuổomimi, lệuryg khíwgtz trung cổomim trêtflgn ngưnbosvajri chậbtalm rãffhgi rúdsjtt đndbwi.

upphnh nhưnbospgjd mệurygt mỏzfhai, áhtpfnh mi xinh đndbwxjkpp cong dànbosi lộdsjt ra mộdsjtt tia ủtbkygesa, bỏzfhahtpfch xuốboflng, hai cáhtpfnh tay chậbtalm rãffhgi bòehjftflgn cổomimiyrpm Hi Hi: “Mẹxjkp!”

wgtznh cáhtpfch trẻbpwe con bâiyrpy giờvajr mớvgnni hiệurygn lêtflgn, trong lòehjfng Lâiyrpm Hi Hi thởxrvl phànboso mộdsjtt hơamuli, đndbwem thâiyrpn thểiyrp nhỏzfha nhắwaoqn củtbkya nópgjd ôyrwpm vànboso trong lòehjfng nhẹxjkp nhànbosng vỗyxsk vềiiqo, sợdyhg khuôyrwpn mặgbhat lạdsjtnh lùeiwgng củtbkya Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng tiếeiwgp tụzodrc dọlwvya nópgjd.

nbosng khôyrwpng cầnwktn cáhtpfi gìupphnbos thiêtflgn tànbosi hay thầnwktn đndbwdttcng, nànbosng chỉmgdq cầnwktn cụzodrc cưnbosng củtbkya nànbosng vui vẻbpwe an toànbosn lớvgnnn lêtflgn. Nànbosng còehjfn nhỡdyhg rấwaoqt rõtjkuupphnh ảyerenh khi Mặgbhac Mặgbhac còehjfn rấwaoqt nhỏzfha khi nópgjd chậbtalp chữvgnnng tậbtalp đndbwi, mỗyxski mộdsjtt lầnwktn nhớvgnn lạdsjti khuôyrwpn mặgbhat bọlwvyn họlwvynbos nởxrvl nụzodrnbosvajri chópgjdi lọlwvyi nhưnbos pha lêtflg, nópgjd thựzsrnc rấwaoqt đndbwáhtpfng yêtflgu, nhưnbosng lànbos mấwaoqy năjwnrm nay tíwgtznh tìupphnh đndbwãffhg bịuycvyrwpi luyệurygn đndbwếeiwgn nhưnbos vậbtaly.

iyrpm Hi Hi cópgjd chúdsjtt đndbwau lòehjfng, ôyrwpm chặgbhat nópgjd, ngồdttci ởxrvl trêtflgn sofa đndbwiyrp cho nópgjd cuộdsjtn mìupphnh trong lòehjfng mìupphnh, nhẹxjkp giọlwvyng nópgjdi chuyệurygn lànbosm cho nópgjd vui vẻbpwe. Mặgbhac Mặgbhac lànbos mộdsjtt đndbwngqya com trai rấwaoqt xinh xắwaoqn, khi nópgjdnbosvajri rộdsjttflgn lànbosm cho ngưnbosvajri ta cópgjd cảyerem giáhtpfc bịuycvtflg hoặgbhac, rấwaoqt giốboflng Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng, mỗyxski lầnwktn nànbosng thấwaoqy đndbwiiqou thấwaoqt thầnwktn, nghĩyrwp rấwaoqt muốbofln rấwaoqt muốbofln yêtflgu thưnbosơamulng nópgjd.

Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng thựzsrnc đndbwãffhg khôyrwpng còehjfn cáhtpfch nànboso nữvgnna, đndbwbofli vớvgnni đndbwngqya con nànbosy, hắwaoqn cảyerem thấwaoqy nópgjd thựzsrnc kỳhtpf lạdsjt nhưnbosng lànbosm thếeiwgnboso cũgesang khôyrwpng thểiyrp gọlwvyt giũgesaa đndbwưnbosdyhgc.

Giốboflng nhưnbos hiệurygn tạdsjti, hắwaoqn rấwaoqt muốbofln nhưnbos trưnbosvgnnc đndbwâiyrpy, dựzsrna gầnwktn vànboso ôyrwpm lấwaoqy tiểiyrpu nữvgnn nhâiyrpn mànbosupphnh yêtflgu thưnbosơamulng, chíwgtznh lànbosnbosng đndbwang ôyrwpm cụzodrc cưnbosng, bộdsjthtpfng nhưnbosnbos ôyrwpm lấwaoqy khắwaoqp thiêtflgn hạdsjt vậbtaly, ngọlwvyt ngànboso đndbwdsjtng lòehjfng ngưnbosvajri, hắwaoqn cũgesang khôyrwpng nhẫkzeln tâiyrpm đndbwi pháhtpfnbos.

Khẽfhew thởxrvl mộdsjtt hơamuli, quyếeiwgt đndbwuycvnh vẫkzeln lànbos từiiqo xa nhìupphn lànbos đndbwưnbosdyhgc rồdttci.

nbosyrwp thứngqyc, thừiiqoa dịuycvp Lâiyrpm Hi hi trởxrvlupphnh hànbosi lòehjfng cầnwktm lấwaoqy tờvajr tạdsjtp chíwgtz, cópgjd mộdsjtt kẽfhew hởxrvl, khuôyrwpn mặgbhat nhỏzfha nhắwaoqn củtbkya Tầnwktn Mặgbhac ngẩmgdqng lêtflgn, áhtpfnh mắwaoqt trong veo lạdsjti u tĩyrwpnh xuyêtflgn qua khôyrwpng khíwgtz nhìupphn thẳamulng vànboso mắwaoqt Tầnwktn Dịuycvch Dưnbosơamulng.

Đbrlyúdsjtng, hai cha con, mộdsjtt lớvgnnn mộdsjtt nhỏzfha, áhtpfnh mắwaoqt lạdsjti chạdsjtm nhau.

nbosdsjtc nànbosy đndbwâiyrpy, sựzsrn lạdsjtnh lùeiwgng trong mắwaoqt Tầnwktn Mặgbhac đndbwãffhg khôyrwpng còehjfn rõtjku rệurygt nữvgnna, khópgjde miệurygng lạdsjti nổomimi lêtflgn mộdsjtt nụzodrnbosvajri nhànbosn nhànbosn, đndbwôyrwpi mắwaoqt đndbwen dànbosi lộdsjt ra mộdsjtt tầnwktng sáhtpfng, áhtpfnh mắwaoqt kia thựzsrnc rõtjkunbosng, nópgjdtflgn lànbos khiêtflgu khíwgtzch.

“Nhìupphn xem, ai bảyereo ba giànbosnh mẹxjkp vớvgnni con!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.