Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 233 : Yêu thật đáng sợ 5

    trước sau   
Trong căgikwn phòwiwung yêjpdpn tĩqnhfnh, thanh âawhem lảghuvi nhảghuvi củcglpa nàvgepng bịxxic nuốmwvgt mấqnhft, ngưbwwqvqkli đeihràvgepn ôaeznng cao ngấqnhft đeihrem thâawhen ảghuvnh mảghuvnh mai củcglpa nàvgepng ôaeznm chặjpdpt vàvgepo trong lòwiwung, ngótvicn tay thon dàvgepi thâawhem nhậaeznp vàvgepo máxbtui tótvicc mềozbxm mạvapii củcglpa nàvgepng, tinh tếanedvgep vuốmwvgt nhẹcglp.

Trong căgikwn phòwiwung mộrafjt mảghuvnh dạvapit dàvgepo ấqnhfm áxbtup, màvgepvgepng cũtdgnng khôaeznng biếanedt từjutd khi nàvgepo thìbikk bắxhfft đeihrvgyqu mộrafjt tiểcglpu sinh mệxhffnh đeihrãpkbebikknh thàvgepnh pháxbtut triểcglpn trong bụqnhfng nàvgepng, sinh sôaezni, giốmwvgng nhưbwwqvgep mộrafjt mầvgyqm non xanh mơgfewn mởxmrqn mùeihra xuâawhen vậaezny, tĩqnhfnh lặjpdpng từjutd từjutd lớzndxn lêjpdpn.

——–Vficland———

Tầvgyqn Mặjpdpc vừjutda tròwiwun 5 tuổojjui, cũtdgnng khôaeznng quáxbtu thâawhen thiếanedt vớzndxi ngưbwwqvqkli kháxbtuc lắxhffm.

Mộrafjt cụqnhfc cưbwwqng ầvgyqm ĩqnhf trưbwwqzndxc đeihrâawhey khôaeznngg hiểcglpu thếanedvgepo màvgepyfiqnh cáxbtuch càvgepng ngàvgepy càvgepng cótvic chúqnhft kháxbtuc thưbwwqvqklng. Dưbwwqzndxi cáxbtunh mi cong dàvgepi luôaeznn cụqnhfp củcglpa nótvicvgep mộrafjt áxbtunh mắxhfft xinh đeihrcglpp khiếanedn ngưbwwqvqkli ta phảghuvi trầvgyqm luâawhen, môaezni rấqnhft mỏzfdcng, mỗpiaii mộrafjt cửlliy chỉjpdp giơgfew tay nhấqnhfc châawhen đeihrozbxu toáxbtut ra hơgfewi thởxmrq quýdebe tộrafjc, nótvic thíyfiqch mặjpdpc áxbtuo sơgfew mi tốmwvgi màvgepu hơgfewn, thíyfiqch ôaeznm em gáxbtui xinh đeihrcglpp củcglpa mìbikknh ngồxxici ởxmrq sofa, áxbtunh mắxhfft khôaeznng dờvqkli đeihri, nhìbikkn nótvic ăgikwn hạvapit hạvapinh nhâawhen.

Trong căgikwn phòwiwung kháxbtuch lớzndxn nhưbwwq vậaezny, khôaeznng gian mang đeihraeznm phong cáxbtuch bàvgepi tríyfiq củcglpa phong kiếanedn Châawheu Âlnfwu, áxbtunh mắxhfft trờvqkli len qua song cửlliya sổojju chạvapim trổojju chiếanedu vàvgepo trong phòwiwung, chiếanedu rọpceqi lêjpdpn bứawhec tranh cổojju tinh tếaned, cũtdgnng chiếanedu rọpceqi lêjpdpn hai thâawhen thểcglp nho nhỏzfdc đeihrang ngồxxici trêjpdpn sofa màvgepu trắxhffng.


Tiểcglpu côaeznbwwqơgfewng cótvic chúqnhft vụqnhfng vềozbx, ngótvicn tay nhỏzfdcxhff mậaeznp mạvapip luôaeznn luôaeznn khôaeznng biếanedt làvgepm thếanedvgepo đeihrcglpxbtuch đeihrưbwwqxhhfc vỏzfdc hạvapit hạvapinh nhâawhen mởxmrq ra.

tvicc dàvgepi đeihren bótvicng vưbwwqơgfewng vãpkbei trêjpdpn vai, nótvic chớzndxp chớzndxp mắxhfft, cọpceqxbtut lêjpdpn đeihrùeihri đeihrawhea béxhff trai đeihrang ôaeznm nótvic, giọpceqng nótvici ngọpceqt ngàvgepo kéxhffo dàvgepi: “Anh ơgfewi...”

Ámmvanh mắxhfft Tầvgyqn Mặjpdpc dờvqkli khỏzfdci hìbikknh ảghuvnh trêjpdpn tờvqklxbtuo trong tay, nhìbikkn vềozbx phíyfiqa hạvapit hạvapinh nhâawhen trêjpdpn tay nótvic.

wiwun díyfiqnh nưbwwqzndxc bọpceqt, nótvic đeihrãpkbe cắxhffn qua, khôaeznng cắxhffn ra.

Ámmvanh mắxhfft béxhff trai nho nhỏzfdc hiệxhffn lêjpdpn mộrafjt tầvgyqng sáxbtung, tựrpnia nhưbwwqvgep cháxbtun ghéxhfft vậaezny, cũtdgnng cótvic thểcglpvgep sủcglpng nịxxicnh, đeihrótvicn lấqnhfy hạvapit hạvapinh nhâawhen trong bàvgepn tay nhỏzfdcxhff củcglpa béxhffxbtui, sau đeihrótvic giúqnhfp nótvicxbtuch ra, dạvapiy nótvicvgepm cáxbtuch nàvgepo đeihrcglpxbtuch ra màvgeppkbei nótvic khôaeznng thểcglp nhớzndx đeihrưbwwqxhhfc, “Em khôaeznng nhìbikkn thấqnhfy cótvic mộrafjt lỗpiai hổojjung chỗpiaivgepy sao? Mỗpiaii lầvgyqn đeihrozbxu phảghuvi cắxhffn từjutd giữdycfa cắxhffn ra.”

tvic đeihrưbwwqa hạvapit hạvapinh nhâawhen tớzndxi miệxhffng củcglpa béxhffxbtui, áxbtunh mắxhfft sáxbtung ngờvqkli, thanh âawhem vôaezneihrng dễawhe nghe màvgep ngắxhffn gọpceqn nótvici mộrafjt câawheu: “Lạvapii gọpceqi mộrafjt tiếanedng!”

xbtui miệxhffng nhỏzfdc nhắxhffn củcglpa tiểcglpu nha đeihrvgyqu vừjutda mớzndxi héxhff mởxmrq lạvapii míyfiqm chặjpdpt lạvapii, áxbtunh mắxhfft trong veo nhìbikkn chằzkylm chằzkylm hắxhffn, giọpceqng nótvici cựrpnic êjpdpm áxbtui: “Anh ơgfewi!

Ámmvanh mắxhfft Tầvgyqn Mặjpdpc dịxxicu dàvgepng mộrafjt chúqnhft, nhìbikkn cáxbtui miệxhffng nhỏzfdc nhắxhffn mềozbxm mạvapii nhưbwwqbwwqzndxc củcglpa nótvic đeihrang ngậaeznm lấqnhfy ngótvicn tay củcglpa chíyfiqnh mìbikknh.

tvic rấqnhft ngoan, chưbwwqa bao giờvqklxbtuo loạvapin ầvgyqm ĩqnhf, bảghuvo nótvicvgepm cáxbtui gìbikktvictdgnng làvgepm theo, cho nêjpdpn ba lạvapii càvgepng thíyfiqch nótvicgfewn, mỗpiaii lầvgyqn trởxmrq vềozbx đeihrozbxu ôaeznm nótvic khôaeznng chịxxicu buôaeznng ra, ôaeznn nhu cùeihrng nótvictvici chuyệxhffn. Tầvgyqn Mặjpdpc mỗpiaii lầvgyqn ởxmrqjpdpn cạvapinh nhìbikkn thấqnhfy đeihrozbxu nhíyfiqu màvgepy, cáxbtunh môaezni mỏzfdcng chu lêjpdpn, cho dùeihr bấqnhft mãpkben cũtdgnng khôaeznng buồxxicn nótvici mộrafjt tiếanedng, đeihrúqnhfng làvgep ba rấqnhft quáxbtu đeihráxbtung, mỗpiaii ngàvgepy chẳcahyng nhữdycfng chiếanedm giữdycf lấqnhfy mẹcglp, hiệxhffn tạvapii ngay cảghuv em gáxbtui béxhff nhỏzfdc củcglpa nótvictdgnng muốmwvgn chiếanedm giữdycf.

Trong căgikwn phòwiwung kháxbtuch im lặjpdpng, Tầvgyqn Mặjpdpc néxhffm quyểcglpn tạvapip chíyfiq xuốmwvgng, yêjpdpn tĩqnhfnh nhìbikkn em gáxbtui đeihrem mộrafjt đeihrĩqnhfa nhỏzfdc hạvapit hạvapinh nhâawhen tiêjpdpu diệxhfft hếanedt.

Ngưbwwqvqkli hầvgyqu men theo hàvgepnh lang thậaeznt dàvgepi đeihri vàvgepo, mang đeihrếanedn trong phòwiwung mộrafjt tia ấqnhfm áxbtup, cưbwwqvqkli yếanedu ớzndxt nhìbikkn hai đeihrawhea béxhff trêjpdpn sofa, cung kíyfiqnh đeihri đeihrếanedn trưbwwqzndxc mặjpdpt chúqnhfng, nhẹcglp giọpceqng nótvici: “Tiểcglpu vưbwwqơgfewng tửlliy, đeihrãpkbe đeihrếanedn giờvqkl, chúqnhfng ta phảghuvi đeihri thôaezni.”

Ámmvanh mắxhfft Tầvgyqn Mặjpdpc khôaeznng cótvic ngẩlliyng lêjpdpn, chỉjpdpvgep giơgfewxbtunh tay nhìbikkn đeihrxxicng hồxxic trêjpdpn cổojju tay.

Ámmvao sơgfew mi kẻfswa caro màvgepu xáxbtum càvgepng tôaeznn lêjpdpn hơgfewi thởxmrq quýdebe tộrafjc củcglpa nótvic, đeihrơgfewn giảghuvn nhưbwwqng tao nhãpkbe, đeihrawhea béxhff nhỏzfdc nhưbwwq vậaezny, khi cáxbtunh môaezni míyfiqm lạvapii sẽxhff khôaeznng ai biếanedt đeihrưbwwqxhhfc nótvic đeihrang suy nghĩqnhfxbtui gìbikk.


“Chúqnhft nữdycfa cháxbtuu sẽxhff đeihri, dìbikkjpdpu xe chờvqklxmrq ngoàvgepi củcglpa.” Thanh âawhem vẫiftpn còwiwun cótvic chúqnhft non nớzndxt, khuôaeznn mặjpdpt nhỏzfdc nhắxhffn lạvapinh lùeihrng nhưbwwqng vẫiftpn cótvic chúqnhft trong trẻfswao.

Ngưbwwqvqkli hầvgyqu giậaeznt mìbikknh, chầvgyqn chờvqkltvici: “Tiểcglpu vưbwwqơgfewng tửlliy, côaeznng tưbwwqzndxc đeihrãpkbetvici, ba giờvqklvgep cậaeznu phảghuvi đeihrếanedn đeihrótvic, hơgfewn 1 tuầvgyqn nay cậaeznu đeihrãpkbe khôaeznng cótvic tớzndxi rồxxici, ngay cảghuv giáxbtuo sưbwwqtdgnng đeihrang cótvic ýdebe kiếanedn đeihrótvic.”

Windy House, làvgep ngôaezni trưbwwqvqklng giảghuvng dạvapiy cho thiếanedu niêjpdpn quýdebe tộrafjc, Tầvgyqn Mặjpdpc đeihrãpkbexmrq đeihrótvic họpceqc tậaeznp 1 năgikwm, nhữdycfng gìbikk cầvgyqn họpceqc đeihrozbxu đeihrãpkbe họpceqc đeihrcglp, từjutd lớzndxp 1 trựrpnic tiếanedp nhảghuvy lêjpdpn lớzndxp 4, giáxbtuo sưbwwqxmrq đeihrótvic rấqnhft thíyfiqch nótvic.

Tầvgyqn Mặjpdpc khôaeznng đeihrxxicng ýdebe, áxbtunh mắxhfft vẫiftpn lãpkbenh đeihrvapim nhưbwwq trưbwwqzndxc.

“Ba cháxbtuu mỗpiaii lầvgyqn cùeihrng mẹcglp đeihri ra ngoàvgepi côaeznng du đeihrozbxu nótvici làvgep chiềozbxu tốmwvgi sẽxhff trởxmrq vềozbx, nhưbwwqng màvgep lầvgyqn nàvgepo cũtdgnng rạvaping sáxbtung hôaeznm sau mớzndxi lêjpdpn máxbtuy bay tưbwwq nhâawhen trởxmrq vềozbx đeihrúqnhfng khôaeznng?” Khuôaeznn mặjpdpt nhỏzfdc nhắxhffn xinh đeihrcglpp củcglpa nótvictvic tia khiêjpdpu khíyfiqch, cũtdgnng khôaeznng đeihrcglp ýdebe tớzndxi: “Dìbikk chờvqkl cháxbtuu làvgep tốmwvgt rồxxici.”

Ngưbwwqvqkli hầvgyqu lậaeznp tứawhec nghẹcglpn lờvqkli, khôaeznng thểcglp giảghuvi thíyfiqch càvgepng khôaeznng thểcglp khuyêjpdpn bảghuvo, nhìbikkn thấqnhfy tiểcglpu côaeznbwwqơgfewng xinh đeihrcglpp tựrpnia nhưbwwq thiêjpdpn sứawhe lạvapic vàvgepo chốmwvgn phàvgepm trầvgyqn đeihrang ngồxxici trêjpdpn sofa, nhẹcglp giọpceqng nótvici: “Côaeznng chúqnhfa, nêjpdpn đeihri ngủcglp thôaezni.”

aezn hiểcglpu rấqnhft rõlxpf, so vớzndxi khuyêjpdpn bảghuvo tiểcglpu vưbwwqơgfewng tửlliy đeihri Windy House, thàvgep rằzkylng dỗpiaiaeznng chúqnhfa ngoan ngoãpkben đeihri ngủcglp trưbwwqa trưbwwqzndxc còwiwun dễawhegfewn.

Quảghuv nhiêjpdpn, áxbtunh mắxhfft trong veo củcglpa tiểcglpu côaeznbwwqơgfewng kia đeihrãpkbe ngẩlliyng lêjpdpn, nhẹcglpqnhft ngótvicn tay mộrafjt cáxbtui, giọpceqng nótvici ngọpceqt ngàvgepo vang lêjpdpn: “Anh ơgfewi, em đeihri ngủcglp.”

Sắxhffc mặjpdpt Tầvgyqn Mặjpdpc trầvgyqm xuốmwvgng mộrafjt chúqnhft.

“Khôaeznng muốmwvgn ăgikwn nữdycfa sao?” Thanh âawhem củcglpa nótvic cựrpnic nhẹcglp, khẽxhff khàvgepng dụqnhf dỗpiaixhffxbtui.

Tiểcglpu hàvgepi tửlliy luôaeznn khôaeznng thoáxbtut khỏzfdci dụqnhf dỗpiai, côaeznxhff ngâawhey ngốmwvgc sợxhhf run vàvgepi giâawhey, cũtdgnng cảghuvm giáxbtuc thấqnhfy mìbikknh cótvic chúqnhft khôaeznng quen, nhưbwwqng màvgep thótvici quen ngàvgepy nàvgepo cũtdgnng ngoan ngoãpkben chạvapiy đeihri ngủcglp trưbwwqa, nhưbwwqng màvgep..... Thậaeznt sựrpni rấqnhft muốmwvgn tiếanedp tụqnhfc ăgikwn......

Tiểcglpu côaeznbwwqơgfewng nghĩqnhf tớzndxi nghĩqnhf lui cuốmwvgi cùeihrng thỏzfdca hiệxhffp chíyfiqnh mìbikknh, ôaeznm cáxbtui đeihrĩqnhfa nhỏzfdc đeihrrpning tráxbtui câawhey, nótvici vớzndxi ngưbwwqvqkli hầvgyqu: “Chờvqkl mộrafjt chúqnhft nữdycfa cháxbtuu mớzndxi đeihri ngủcglp, cháxbtuu tựrpnibikknh đeihri.”

Ngưbwwqvqkli hầvgyqu nhìbikkn thấqnhfy hai đeihrawhea béxhff khótvic đeihrmwvgi phótvicvgepy, đeihrvgyqu bỗpiaing đeihren sìbikk khôaeznng nghĩqnhf ra đeihrưbwwqxhhfc cáxbtuch gìbikk.


Ngẫiftpm lạvapii vẫiftpn làvgepaeznng chúqnhfa dễawhe đeihrmwvgi phótvicgfewn mộrafjt chúqnhft sắxhffc mặjpdpt ngưbwwqvqkli hầvgyqu càvgepng thêjpdpm hòwiwua nhãpkbe muốmwvgn khuyêjpdpn bảghuvo gìbikk đeihrótvic, mộrafjt thâawhen ảghuvnh nho nhỏzfdc đeihrãpkbe chắxhffn ngang trưbwwqzndxc mặjpdpt côaezn, áxbtunh mắxhfft Tầvgyqn Mặjpdpc vôaezneihrng sắxhffc lạvapinh, khôaeznng tiếanedng đeihrrafjng màvgep ngăgikwn chặjpdpn đeihrưbwwqxhhfc lờvqkli nótvici củcglpa côaezn.

“Trờvqkli...” ngưbwwqvqkli hầvgyqu thựrpnic nhứawhec đeihrvgyqu, rấqnhft khótvicbwwqxmrqng tưbwwqxhhfng ra mộrafjt đeihrawhea béxhffwiwun nhỏzfdc nhưbwwq vậaezny màvgep khíyfiq pháxbtuch đeihrãpkbebwwqvqklng ngạvapinh đeihrếanedn thếaned, chỉjpdp cầvgyqn mộrafjt áxbtunh mắxhfft cũtdgnng cótvic thểcglp toáxbtut ra toàvgepn bộrafj sựrpni đeihrrafjc chiếanedm ngang ngưbwwqxhhfc củcglpa nótvic, thậaeznt sựrpnivgep khôaeznng cótvic mộrafjt chúqnhft sai biệxhfft vớzndxi côaeznng tưbwwqzndxc đeihrvapii nhâawhen.

“Tiểcglpu vưbwwqơgfewng tửlliy, nếanedu chúqnhfng ta lạvapii tớzndxi muộrafjn nữdycfa, côaeznng tưbwwqzndxc đeihrvapii nhâawhen nhấqnhft đeihrxxicnh sẽxhff rấqnhft tứawhec giậaeznn.” Ngưbwwqvqkli hầvgyqu hạvapi quyếanedt tâawhem, quyếanedt đeihrxxicnh phảghuvi hùeihr dọpceqa nótvic mớzndxi đeihrưbwwqxhhfc.

Tầvgyqn Mặjpdpc giơgfew tay, kéxhffo sợxhhfi tótvicc màvgep em gáxbtui đeihrang ăgikwn díyfiqnh vàvgepo miệxhffng ra, ngoảghuvnh mặjpdpt làvgepm ngơgfew.

“Vậaezny dìbikk đeihri nótvici cho ba biếanedt đeihri!” Giọpceqng nótvici củcglpa nótvic lạvapii cótvic chúqnhft trong trẻfswao, “Nếanedu ba vẫiftpn còwiwun đeihrem mẹcglp đeihri ra ngoàvgepi lúqnhfc mẹcglp đeihrang kểcglp chuyệxhffn cho cháxbtuu nghe, cháxbtuu sẽxhff tứawhec giậaeznn.”

Ngưbwwqvqkli hầvgyqu 冏......

Thậaeznt vấqnhft vảghuvtvic mớzndxi chịxxicu đeihri, đeihrãpkbe muốmwvgn làvgep 4h chiềozbxu.

Trêjpdpn chiếanedc giưbwwqvqklng màvgepu hồxxicng nhạvapit, tiểcglpu côaeznbwwqơgfewng ôaeznm con gấqnhfu bôaeznng so vớzndxi nótvicwiwun to gấqnhfp đeihrôaezni yêjpdpn tĩqnhfnh ngủcglp say, áxbtunh mắxhfft chậaeznm rãpkbei mởxmrq ra lạvapii nhắxhffm lạvapii, cáxbtui miệxhffng nhỏzfdc nhắxhffn vẫiftpn còwiwun mùeihri hạvapinh nhâawhen. Tầvgyqn Mặjpdpc nhìbikkn thoáxbtung qua mộrafjt cáxbtui thậaeznt sâawheu, xoay ngưbwwqvqkli đeihri ra ngoàvgepi, đeihrem cửlliya phòwiwung đeihrótvicng lạvapii.

“Tiểcglpu vưbwwqơgfewng tửlliy, chúqnhfng ta cótvic thểcglp đeihri rồxxici chứawhe.....” Ngưbwwqvqkli hầvgyqu sốmwvgt ruộrafjt, đeihri theo sáxbtut phíyfiqa sau nótvic.

“Mấqnhfy giờvqkl rồxxici?”

“Ámmvach... 4 giờvqkl!”

“Chúqnhfng ta đeihri hai giờvqkl rồxxici lạvapii vềozbx sao?” Tầvgyqn Mặjpdpc hỏzfdci trởxmrq lạvapii.

“....” Ngưbwwqvqkli hầvgyqu nghẹcglpn lờvqkli, khótvic khăgikwn nótvici: “Tiểcglpu vưbwwqơgfewng tửlliy, đeihrótvicvgep chưbwwqơgfewng trìbikknh họpceqc bắxhfft buộrafjc, côaeznng tưbwwqzndxc đeihrvapii nhâawhen nótvici...”

“Cha đeihri côaeznng du nưbwwqzndxc ngoàvgepi sao?”

“Vâawheng, đeihrúqnhfng!” Tầvgyqn Mặjpdpc bưbwwqzndxc xuốmwvgng bậaeznc cầvgyqu thang cuốmwvgi cùeihrng, áxbtunh mắxhfft tốmwvgi màvgepu cótvic mộrafjt tia ngang ngưbwwqxhhfc, nhẹcglp giọpceqng nótvici: “Dìbikk đeihri gọpceqi đeihriệxhffn thoạvapii cho ba, nótvici cho ba biếanedt, nếanedu muốmwvgn cháxbtuu đeihri Windy House, đeihrêjpdpm nay mang mẹcglp vềozbx cho cháxbtuu.”

Ngưbwwqvqkli hầvgyqu ngótvicng nhìbikkn nhiềozbxu bótvicng ngưbwwqvqkli đeihrang đeihrxhhfi ởxmrq ngoàvgepi cửlliya phòwiwung kháxbtuch, cùeihrng vớzndxi chiếanedc xe sắxhffp bịxxic áxbtunh nắxhffng nưbwwqzndxng cháxbtuy, nhấqnhft thờvqkli cótvic chúqnhft mấqnhft trậaeznt tựrpni..... Bấqnhft đeihrxhffc dĩqnhf, chỉjpdptvic thểcglp gọpceqi đeihriệxhffn thoạvapii đeihrếanedn Hàvgep Lan cho côaeznng tưbwwqzndxc đeihrvapii nhâawhen.

Đirzjiệxhffn thoạvapii kếanedt nốmwvgi chưbwwqa đeihrếanedn 3 hồxxici chuôaeznng, sắxhffc mặjpdpt đeihrang tưbwwqơgfewi rótvici củcglpa Tầvgyqn Dịxxicch Dưbwwqơgfewng cótvic chúqnhft sầvgyqm xuốmwvgng.

Ámmvanh mặjpdpt trờvqkli rựrpnic rỡawhe chiếanedu rọpceqi vàvgepo cửlliya sổojju, hắxhffn dừjutdng ởxmrq tiểcglpu nữdycf nhâawhen đeihrang ngủcglp say ởxmrq trong lòwiwung, lạvapii nghĩqnhf đeihrếanedn đeihrawhea béxhfftvic vẻfswa mặjpdpt lạvapinh lùeihrng giốmwvgng nhưbwwqbikknh kia, ngótvicn tay thon dàvgepi nhịxxicn khôaeznng đeihrưbwwqxhhfc xoa xoa mi tâawhem

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.