Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 230 : Yêu thật đáng sợ 2

    trước sau   
Anh khôoupxng cầukman bao biệpatxn rằywzdng mìhqflnh khôoupxng cónvmm biếnhqmt, tôoupxi đweobãqgnn nhìhqfln thấovuuy nhữwuxpng cửbmkk chỉlanowuxp anh theo châvtbhn bọxddon họxddosobpng mộcaart chỗkqmtnvmmi chuyệpatxn, anh cónvmm nhớkkbc mấovuuy giờahed anh mớkkbci trởovuu vềklsa khôoupxng? 3giờahed, 3 giờahed anh mớkkbci trởovuu vềklsa đweobovuuy!” Miệpatxng nàwuxpng lẩrdtdm bẩrdtdm nónvmmi, khuôoupxn mặxdzut nhỏqkog nhắlnnjn nhuộcaarm mộcaart tầukmang phấovuun hồpkghng mêfobd ngưcaarahedi, cávqponh mi thậrtnqt dàwuxpi khẽrrdo rung đweobcaarng dưcaarkkbci ávqponh mặxdzut trờahedi nhỏqkog vụhjkln, Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng thấovuuy mơumrfwuxpng, ôoupxm chặxdzut nàwuxpng, từbmkk từbmkk nhắlnnjm mắlnnjt lạhrpoi nghe nàwuxpng nónvmmi.

Đoxuaúfuqong vậrtnqy, 3 giờahed. Nàwuxpng nhớkkbc thựhjklc rõoxuawuxpng.

Tấovuut nhiêfobdn hắlnnjn cũjnigng nhớkkbcoxua thờahedi gian kia, nàwuxpng tựhjkla nhưcaar mộcaart đweobsobpa béfewjumrf sinh cuộcaarn tròukman nằywzdm trong chălgjwn, đweobiềklsau hòukmaa rấovuut lạhrponh, khi xốqcukc chălgjwn lêfobdn khôoupxng khílnnj ùsobpa vàwuxpo khiếnhqmn nàwuxpng co rúfuqom ngưcaarahedi lạhrpoi, hắlnnjn đweobàwuxpnh phảhvfmi cúfuqoi ngưcaarahedi ôoupxm lấovuuy nàwuxpng, đweobwphe cho thâvtbhn thểwphenvmmng bỏqkogng dávqpon lêfobdn da thịovuut nõoxuan nàwuxp củoyvta nàwuxpng. Trong lúfuqoc ngủoyvtumrfwuxpng mơumrfwuxpng màwuxp đweobávqpong yêfobdu, thâvtbhn thểwphe lộcaar ra nhữwuxpng phảhvfmn ứsobpng tựhjkl nhiêfobdn nhấovuut, ban đweobukmau hắlnnjn khôoupxng nghĩahed sẽrrdo đweobávqponh thứsobpc nàwuxpng, chílnnjnh làwuxp khílnnj lựhjklc vôoupx thứsobpc màwuxp mạhrponh dầukman, ôoupxm chặxdzut lấovuuy thắlnnjt lưcaarng củoyvta nàwuxpng, đweobem dụhjklc vọxddong nónvmmng bỏqkogng hung hălgjwng chôoupxn chặxdzut vàwuxpo nơumrfi sâvtbhu nhấovuut trong thâvtbhn thểwphewuxpng, nụhjkloupxn nhưcaar cắlnnjn nuốqcukt cávqponh môoupxi anh đweobàwuxpo củoyvta nàwuxpng...

Thậrtnqt đweobrtksp...... Chẳpatxng qua trờahedi rấovuut nhanh đweobãqgnnvqpong mấovuut rồpkghi, nàwuxpng khôoupxng chịovuuu nổvpwxi tìhqflnh cảhvfmm mãqgnnnh liệpatxt đweobãqgnn ngấovuut đweobi mấovuut, nằywzdm trong khuỷcaaru tay củoyvta hắlnnjn mồpkghoupxi đweobukmam đweobìhqfla, hắlnnjn mớkkbci đweobàwuxpnh buôoupxng tha, thựhjklc bựhjklc bộcaari, hắlnnjn mớkkbci làwuxpm cónvmm.... cũjnigng chưcaara đweoboyvt vui sưcaarkkbcng gìhqfl....

“Thậrtnqt cónvmm lỗkqmti....” Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng giảhvfmi thílnnjch, thâvtbhm âvtbhm oa oa, kìhqflm néfewjn xúfuqoc đweobcaarng giữwuxpa ban ngàwuxpy ban mặxdzut đweobem nàwuxpng ôoupxm vàwuxpo trong lòukmang màwuxpfobdu thưcaarơumrfng mộcaart trậrtnqn, nhẹrtks nhàwuxpng dỗkqmtwuxpnh nàwuxpng, “Anh vềklsa sau sẽrrdo khôoupxng vềklsa muộcaarn nhưcaar vậrtnqy nữwuxpa làwuxp đweobưcaaroyvtc chứsobphqfl? Mặxdzuc kệpatxwuxpnvmmi chuyệpatxn gìhqflsobpng vớkkbci ai quan trọxddong nhưcaar thếnhqmwuxpo nhấovuut đweobovuunh sẽrrdo mang em theo, nhưcaar vậrtnqy khôoupxng phảhvfmi đweobwphe em mộcaart mìhqflnh ởovuu trong phòukmang côoupx đweobơumrfn màwuxp chờahed anh.... Đoxuaưcaaroyvtc khôoupxng, Hi Hi?”

Mặxdzut Lâvtbhm Hi Hi đweobqkog bừbmkkng, thậrtnqt khôoupxng thểwphe hiểwpheu nổvpwxi, rõoxuawuxpng làwuxp ngưcaarahedi đweobàwuxpn ôoupxng nàwuxpy cónvmm lỗkqmti, vìhqflvqpoi gìhqfl lạhrpoi bịovuu hắlnnjn nónvmmi thàwuxpnh bảhvfmn thâvtbhn nàwuxpng côoupx đweobơumrfn chứsobp, tựhjkla nhưcaarsobpng đweobcaarc thủoyvt đweobwphe an ủoyvti ngưcaarahedi ta vậrtnqy.


Ai hiếnhqmm lạhrpo mỗkqmti buổvpwxi tốqcuki bịovuu hắlnnjn lălgjwn qua lălgjwn lạhrpoi đweobếnhqmn toàwuxpn thâvtbhn mệpatxt phờahed ra mớkkbci đweobưcaaroyvtc ngủoyvt chứsobp?

Cắlnnjn chặxdzut môoupxi dưcaarkkbci, Lâvtbhm Hi Hi giãqgnny khỏqkogi ôoupxm ấovuup nùsobpng tìhqflnh mậrtnqt ýkkbc củoyvta hắlnnjn, khuôoupxn mặxdzut ửbmkkng hồpkghng tứsobpc giậrtnqn mắlnnjng: “Anh khôoupxng cầukman tìhqflm tôoupxi làwuxpm gìhqfl! Tôoupxi làwuxp phụhjkl nữwuxp đweobãqgnn từbmkkng sinh mộcaart đweobsobpa nhỏqkog, thểwphe lựhjklc khôoupxng thểwphe so vớkkbci trưcaarkkbcc kia, tôoupxi khôoupxng đweobávqpop ứsobpng đweobưcaaroyvtc anh,... anh..” Nàwuxpng buồpkghn bựhjklc đweobếnhqmn nónvmmi khôoupxng ra lờahedi: “Còukman cónvmm ngưcaarahedi đweobang xếnhqmp thàwuxpnh hàwuxpng dàwuxpi chờahed anh yêfobdu thưcaarơumrfng đweobovuuy.”

wuxpng uốqcukn éfewjo thâvtbhn mìhqflnh, dưcaarkkbci ávqponh sávqpong mặxdzut trờahedi le lónvmmi chạhrpoy thẳpatxng vàwuxpo trong lâvtbhu đweobàwuxpi, ávqponh nắlnnjng ấovuum ávqpop xẹrtkst qua bónvmmng dávqpong củoyvta nàwuxpng.

Lồpkghng ngựhjklc trốqcukng khôoupxng, Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng cónvmm chúfuqot khôoupxng quen nhưcaar vậrtnqy, chílnnjnh làwuxp dụhjklc vọxddong trong thâvtbhn thểwphe đweobãqgnn bịovuu khơumrfi màwuxpo lêfobdn, ávqpop chếnhqmjnigng khôoupxng phảhvfmi làwuxp biệpatxn phávqpop tốqcukt, chỉlanonvmm thểwphesobpng ávqponh mắlnnjt thâvtbhm thúfuqoy đweobuổvpwxi theo thâvtbhn thểwphe đweobang chạhrpoy vàwuxpo lâvtbhu đweobàwuxpi củoyvta nàwuxpng, quay ngưcaarahedi lạhrpoi dặxdzun dòukma ngưcaarahedi hầukmau ra xe lấovuuy nhữwuxpng đweobpkgh vậrtnqt mang vềklsa cho nàwuxpng vàwuxp cụhjklc cưcaarng, xong đweobâvtbhu đweobovuuy, lúfuqoc nàwuxpy mớkkbci lớkkbci lỏqkogng càwuxp – vạhrpot mộcaart bêfobdn hưcaarkkbcng trong phòukmang đweobi vàwuxpo, bêfobdn môoupxi gợoyvti lêfobdn mộcaart nụhjklcaarahedi nhợoyvtt nhạhrpot.

Phòukmang khávqpoch, yêfobdn tĩahednh đweobếnhqmn kỳwuxp lạhrpo.

“Phu nhâvtbhn đweobâvtbhu?” Hắlnnjn nhẹrtks nhàwuxpng hỏqkogi.

“Côoupxng tưcaarkkbcc đweobhrpoi nhâvtbhn, phu nhâvtbhn lêfobdn lầukmau, cónvmm lẽrrdowuxp đweobi xem tiểwpheu vưcaarơumrfng tửbmkk.” Ngưcaarahedi hầukmau đweobávqpop.

Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng nhílnnju màwuxpy, cởovuui Tâvtbhy trang vứsobpt lêfobdn sofa phòukmang khávqpoch ngồpkghi xuốqcukng mộcaart hồpkghi, ngónvmmn tay tao nhãqgnn di di bờahedoupxi, nhưcaarng làwuxp đweobang nhấovuum nhávqpop mộcaart tia hờahedn giậrtnqn, đweobsobpa béfewjukman chưcaara đweobukmay mộcaart tuổvpwxi kia cơumrf hồpkghwuxp cảhvfm ngàwuxpy quấovuun quýkkbct lấovuuy nàwuxpng, mộcaart khắlnnjc cũjnigng khôoupxng cónvmm rờahedi quávqpo, nhưcaarng thựhjklc ra cũjnigng khôoupxng thểwphenvmmi làwuxpnvmm khôoupxng nghe lờahedi đweobếnhqmn khónvmmc nhávqpoo loạhrpon lêfobdn, màwuxpwuxp do Hi Hi quávqpo quan tâvtbhm đweobếnhqmn nónvmm, cónvmm mộcaart tia đweobcaarng tĩahednh nhỏqkogjnigng chạhrpoy tớkkbci xem. Màwuxplnnjnh cávqpoch củoyvta cụhjklc cưcaarng cũjnigng thậrtnqt ngang bưcaarkkbcng, thờahedi đweobiểwphem cónvmmwuxpng ởovuu đweobónvmm thìhqfl vui mừbmkkng tộcaart đweobcaar, cónvmm lẽrrdowuxp cốqcukhqflnh khôoupxng muốqcukn nàwuxpng rờahedi đweobi, nếnhqmu khôoupxng thìhqfl sẽrrdoukmam ĩahed đweobếnhqmn cảhvfmvtbhu đweobàwuxpi cũjnigng khôoupxng ai đweobưcaaroyvtc mộcaart phúfuqot yêfobdn tĩahednh cảhvfm.

Nhílnnju màwuxpy, khuôoupxn mặxdzut tuấovuun lãqgnnng hiệpatxn lêfobdn mộcaart tia rốqcuki rắlnnjm.

Hắlnnjn làwuxp đweobang ghen sao?

Hắlnnjn lạhrpoi ălgjwn dấovuum chua củoyvta chílnnjnh con trai mìhqflnh sao???

Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng cảhvfmm thấovuuy thựhjklc khónvmmwuxpcaarovuung tưcaaroyvtng nổvpwxi, tiệpatxn tay cầukmam lấovuuy tờahedvqpoo ởovuufobdn cạhrponh mởovuu ra xem, thậrtnqm chílnnj mặxdzut trêfobdn còukman cónvmmhvfmnh chụhjklp củoyvta chílnnjnh hắlnnjn, rấovuut hàwuxpo nhoávqpong, thếnhqmwuxp ngay cảhvfm mộcaart chữwuxp hắlnnjn cũjnigng đweobxddoc khôoupxng vàwuxpo, sắlnnjc mặxdzut càwuxpng ngàwuxpy càwuxpng lạhrponh, hắlnnjn gấovuup tờahedvqpoo lạhrpoi hưcaarkkbcng trêfobdn lầukmau đweobi nhanh tớkkbci.

Khôoupxng khílnnjfobdn tĩahednh bịovuu đweobuổvpwxi dầukman đweobávqponh gãqgnny bởovuui mộcaart chúfuqot thanh âvtbhm.


Kia nhưcaarwuxp tiếnhqmng hoan hôoupx vui mừbmkkng, Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng càwuxpng đweobi gầukman tớkkbci, đweobếnhqmn gầukman cávqponh cửbmkka khéfewjp hờahed kia, nghe thấovuuy tiếnhqmng cưcaarahedi kinh hỉlano củoyvta tiểwpheu nữwuxp nhâvtbhn màwuxphqflnh yêfobdu thưcaarơumrfng ởovuufobdn trong, lòukmang hắlnnjn khôoupxng khỏqkogi chấovuun đweobcaarng, đweobrdtdy cưcaara đweobi vàwuxpo.

fobdn trong cávqponh cửbmkka, Lâvtbhm Hi Hi đweobang ôoupxm thâvtbhn thểwphefewj nhỏqkog phấovuun nộcaarn ngồpkghi trêfobdn giưcaarahedng, lúfuqom đweobpkghng tiènhqmn nởovuu rộcaar nhưcaar hoa, nónvmm giơumrfwuxpn tay đweobôoupx đweobôoupx nhỏqkogfewj nắlnnjm lấovuuy bàwuxpn tay củoyvta nàwuxpng chốqcukng đweobuyrf thâvtbhn thểwphe đweobsobpng dậrtnqy, lúfuqoc sau lạhrpoi đweobrdtdy tay nàwuxpng ra, lắlnnjc la lắlnnjc lưcaarovuu trêfobdn giưcaarahedng đweobi vàwuxpi bưcaarkkbcc, sau đweobónvmm bịovuu đweobpatxm dưcaarkkbci dưcaarahedng lúfuqon xuốqcukng, nởovuu nụhjklcaarahedi đweobávqpong yêfobdu nằywzdm gụhjklc xuốqcukng giưcaarahedng.

Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng giậrtnqt mìhqflnh, nhìhqfln thấovuuy mộcaart màwuxpn nhưcaar vậrtnqy cũjnigng vôoupxsobpng kinh ngạhrpoc, ávqponh mắlnnjt thâvtbhm thúfuqoy cónvmm mộcaart tia mơumrfwuxpng.

Nhìhqfln hồpkghi lâvtbhu, cụhjklc cưcaarng cónvmm thểwphe đweobsobpng vữwuxpng màwuxp đweobi càwuxpng lâvtbhu hơumrfn, bưcaarkkbcc châvtbhn cũjnigng càwuxpng lúfuqoc càwuxpng ổvpwxn đweobovuunh hơumrfn, trávqpoch khôoupxng đweobưcaaroyvtc cónvmm ngưcaarahedi nónvmmi, nhìhqfln thấovuuy đweobsobpa nhỏqkog lớkkbcn lêfobdn cónvmm khi chỉlanowuxp chuyệpatxn trong nhávqpoy mắlnnjt thôoupxi, chúfuqong ta khôoupxng thểwphe biếnhqmt đweobưcaaroyvtc khi nàwuxpo nónvmmnvmm thểwphe nắlnnjm bắlnnjt đweobưcaaroyvtc nhữwuxpng hiệpatxn tưcaaroyvtng khoa họxddoc trêfobdn Trávqpoi Đoxuaovuut, chỉlano mộcaart chúfuqot biếnhqmn đweobvpwxi, cũjnigng khiếnhqmn cho chúfuqong ta cónvmm mộcaart vui mừbmkkng ngọxddot ngàwuxpo nhấovuut.

Hắlnnjn nílnnjn thởovuu, đweobi qua.

“Côoupxng tưcaarkkbcc đweobhrpoi nhâvtbhn! ” ngưcaarahedi hầukmau kinh hỉlano ngẩrdtdng đweobukmau lêfobdn, ýkkbccaarahedi trêfobdn môoupxi còukman chưcaara cónvmm tảhvfmn đweobi, nhìhqfln hắlnnjn đweobi tớkkbci.

Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng cúfuqoi đweobukmau nhìhqfln thấovuuy tiểwpheu nữwuxp nhâvtbhn ngồpkghi trêfobdn giưcaarahedng vui vẻjsdr đweobếnhqmn mứsobpc lúfuqom đweobpkghng tiềklsan hằywzdn sâvtbhu trêfobdn mặxdzut, trong lòukmang hiệpatxn lêfobdn chúfuqot mờahed ávqpom, sau đweobónvmm đweobem tầukmam mắlnnjt dờahedi vềklsa phílnnja cụhjklc cung, khuôoupxn mặxdzut nhỏqkog nhắlnnjn xinh đweobrtksp kia cũjnigng trâvtbhn trốqcuki nhìhqfln hắlnnjn, ávqponh mắlnnjt đweoben lávqpoy nhưcaar trâvtbhn châvtbhu, còukman cónvmm khávqpot vọxddong cùsobpng vui mừbmkkng.

“Dịovuuch Dưcaarơumrfng....” Lâvtbhm Hi Hi ôoupxm cụhjklc cưcaarng, nhịovuun khôoupxng đweobưcaaroyvtc quay đweobukmau nhẹrtks giọxddong kêfobdu hắlnnjn mộcaart tiếnhqmng, ávqponh mắlnnjt tràwuxpn đweobukmay hạhrponh phúfuqoc mãqgnnn nguyệpatxn khoe khoang, “Con đweobãqgnn đweobi đweobưcaaroyvtc, anh vừbmkka mớkkbci cónvmm nhìhqfln thấovuuy khôoupxng? Em khôoupxng cónvmm dạhrpoy con, chílnnjnh con họxddoc màwuxp đweobi đweobưcaaroyvtc đweobónvmm!”

Mộcaart tiếnhqmng Dịovuuch Dưcaarơumrfng kia, nhưcaarng lạhrpoi khiếnhqmn hắlnnjn vàwuxpo phầukman hoảhvfmng hốqcukt....

Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng đweobènhqmfewjn nónvmmng lòukmang, ávqponh mắlnnjt đweoben bónvmmng thâvtbhm thúfuqoy, hắlnnjn giơumrf tay cầukmam lấovuuy ngónvmmn tay béfewjo mậrtnqp đweobôoupx đweobôoupx củoyvta cụhjklc cưcaarng, nhưcaarwuxp bảhvfmo hộcaar bảhvfmo bốqcuki quốqcukc gia màwuxp đweobem nónvmm từbmkk trong lòukmang nàwuxpng ôoupxm ra, kéfewjo đweobếnhqmn trưcaarkkbcc mặxdzut mìhqflnh.

Cụhjklc cưcaarng lảhvfmo đweobhvfmo, lạhrpoi vẫjiqsn cốqcuk gắlnnjng khôoupxng cầukman vịovuun vàwuxpo hắlnnjn, khuôoupxn mặxdzut nhỏqkog nhắlnnjn phấovuun nộcaarn ngẩrdtdng lêfobdn, miệpatxng y y ôoupx ôoupx muốqcukn nónvmmi cávqpoi gìhqfl đweobónvmm, ýkkbccaarahedi giấovuuu ởovuu trong mắlnnjt lónvmme sávqpong, làwuxpm cho ngưcaarahedi ta nhịovuun khôoupxng đweobưcaaroyvtc màwuxp thêfobdm vàwuxpi phầukman yêfobdu thưcaarơumrfng.

“Thựhjklc ngoan...!” Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng khen ngợoyvti mộcaart tiếnhqmng, cávqponh tay to lớkkbcn ôoupxm lấovuuy nónvmm, đweobem nónvmm ôoupxm đweobếnhqmn trưcaarkkbcc mắlnnjt mìhqflnh, nhìhqfln thấovuuy lúfuqom đweobpkghng tiềklsan ngọxddot ngàwuxpo củoyvta nónvmm, thấovuup giọxddong nónvmmi: “Bảhvfmo bốqcuki ngoan mộcaart chúfuqot đweobưcaarơumrfc chứsobp? Ba muốqcukn mưcaaroyvtn mẹrtks con mấovuuy tiếnhqmng, con khôoupxng nêfobdn tranh vớkkbci ba, nghe đweobưcaaroyvtc khôoupxng?”

vqponh tay thon dàwuxpi củoyvta ngưcaarahedi đweobàwuxpn ôoupxng tuấovuun lãqgnnng kia rấovuut cónvmm lựhjklc, đweobem cụhjklc cưcaarng xinh đweobrtksp ôoupxm lấovuuy, dávqpon chặxdzut vàwuxpo chónvmmp mũjnigi mềklsam mạhrpoi củoyvta nónvmmnvmmi xong cávqpoi gìhqfl đweobónvmm, ngưcaarahedi bêfobdn ngoàwuxpi khôoupxng nghe thấovuuy gìhqfl cảhvfmm thấovuuy thựhjklc quỷcaar dịovuu, đweobsobpa béfewjukman nhỏqkog nhưcaar vậrtnqy cónvmm thểwphe nghe hiểwpheu đweobưcaaroyvtc cávqpoi gìhqfl chứsobp? Qủoyvta nhiêfobdn, cụhjklc cưcaarng gầukman gũjnigi dừbmkkng ởovuu trêfobdn mặxdzut hắlnnjn, vui mừbmkkng hôoupxn chụhjklt mộcaart cávqpoi lêfobdn mặxdzut hắlnnjn, miệpatxng phávqpot ra thanh âvtbhm khiếnhqmn cho ngưcaarahedi ta thấovuuy vôoupxsobpng ngọxddot ngàwuxpo.

Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng cưcaarahedi yếnhqmu ớkkbct, cảhvfmm thấovuuy khôoupxng thểwphesobpng nónvmm giảhvfmng đweobhrpoo lýkkbc đweobưcaaroyvtc, vẫjiqsn làwuxp... trựhjklc tiếnhqmp ôoupxm đweobi đweobi thôoupxi.

Ôlaipm lấovuuy cụhjklc cưcaarng đweobxdzut ởovuu trêfobdn giưcaarahedng mềklsam mạhrpoi thờahedi đweobiểwphem đweobsobpng dậrtnqy dắlnnjt lấovuuy bàwuxpn tay củoyvta tiểwpheu nữwuxp nhâvtbhn bêfobdn cạhrponh, thảhvfmn nhiêfobdn nónvmmi: “Đoxuai thôoupxi... Con rènhqmn luyệpatxn mệpatxt mỏqkogi quávqpo cầukman nghỉlano ngơumrfi mộcaart mìhqflnh, bảhvfmo bốqcuki.... Cónvmm phảhvfmi chúfuqong ta nêfobdn đweobi vậrtnqn đweobcaarng bồpkghi đweoblnnjp tìhqflnh cảhvfmm rồpkghi hay khôoupxng?”

Ngónvmmn tay thon dàwuxpi xẹrtkst qua cávqpoi cằywzdm non mịovuun củoyvta nàwuxpng, Tầukman Dịovuuch Dưcaarơumrfng bậrtnqt cưcaarahedi, nhẹrtks nhàwuxpng nâvtbhng mặxdzut nàwuxpng lêfobdn, tiếnhqmn nónvmmi khàwuxpn khàwuxpn màwuxp mịovuu hoặxdzuc, hỏqkogi: “Em tứsobpc giậrtnqn?”

wuxpvqpoi gìhqfl?

Mộcaart thoávqpong hoảhvfmng hốqcukt, Lâvtbhm Hi Hi nhìhqfln ngưcaarahedi đweobàwuxpn ôoupxng trưcaarkkbcc mặxdzut, nhưcaarng lạhrpoi cảhvfmm giávqpoc đweobưcaaroyvtc tựhjkla nhưcaar chílnnjnh mìhqflnh đweobang cónvmm chúfuqot cốqcukhqflnh gâvtbhy sựhjkl

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.