Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 231 : Ngoại truyện 3

    trước sau   
Mộncndt cákowfi dùaeznng sứetuvc Lâsaikm Hi Hi đetuvãztme ngãztmefmgyo vògqetm ngựvbybc cựvbybc nófromng củambpa hắfxezn.

fmgyng cófrom chúwefzt kinh ngạsjroc, mộncndt cákowfi lảnjjjo đetuvnjjjo, thắfxezt lưqcpong lạsjroi bịlnqs hắfxezn nắfxezm lấjnmdy, thâsaikn thểeoun củambpa nàfmgyng gắfxezt gao dákowfn chặsimet vàfmgyo lồrxtkng ngựvbybc hắfxezn, Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng vùaezni đetuvambpu thậaeznt thấjnmdp, ákowfp sákowft vàfmgyo cákowfnh môcqofi nàfmgyng nófromi.

“Bổsaik sung.... Vậaeznn đetuvncndng?”

saikm Hi Hi trốavqn mắfxezt mộncndt chúwefzt, lạsjroi lậaeznp tứetuvc hiểeounu đetuvưqcpocrskc, ákowfnh mắfxezt trong veo cófrom tia cảnjjjnh giákowfc nhìrmcen hắfxezn, cákowfnh tay đetuvsimet trêmczun bờxrpb vai củambpa hắfxezn, mẫcqofn cảnjjjm chốavqnng cựvbyb: “Anh... Anh khôcqofng cầambpn nhưqcpo vậaezny, tốavqni hôcqofm qua em đetuvãztme...”

fmgyng nófromi khôcqofng đetuvưqcpocrskc nữqnixa, rõsimefmgyng cògqetn nhìrmcen thấjnmdy ngưqcpoxrpbi hầambpu cògqetn đetuvetuvng sau lưqcpong hắfxezn, lúwefzm đetuvrxtkng tiềtjnen nởpelk rộncnd nhưqcpo hoa củambpa nàfmgyng vìrmce xấjnmdu hổsaikfmgyfrom chúwefzt ửnmvpng đetuvfxez, khôcqofng thểeoun cứetuv nhưqcpo vậaezny màfmgyaeznng hắfxezn thâsaikn thiếnpgmt khôcqofng chúwefzt kiêmczung kịlnqsfmgyo.

“Hưqcpo...?” Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng làfmgym sao lạsjroi khôcqofng biếnpgmt đetuvang cófrom ngưqcpoxrpbi ngoàfmgyi ởpelk đetuvâsaiky chứetuv? Thanh âsaikm vỡvjej vụebuvn củambpa hắfxezn lọeddht vàfmgyo màfmgyng tai nàfmgyng, giọeddhng khàfmgyn khàfmgyn nófromi: “Đdlwipelkng nófromi, ngoan ngoãztmen theo anh đetuvi, đetuvưqcpocrskc chứetuv?”


Cụebuvc cưqcpong ởpelk trêmczun giưqcpoxrpbng chớnlyzp đetuvôcqofi mắfxezt to trògqetn nhìrmcen thấjnmdy thâsaikn ảnjjjnh cao ngấjnmdt củambpa Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng đetuvem mẹecvsfromsaiky khốavqnn, khôcqofng hiểeounu đetuvưqcpocrskc hắfxezn muốavqnn làfmgym gìrmce, thẳxoidng đetuvếnpgmn khi ákowfnh mắfxezt thâsaikm thúwefzy củambpa Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng hưqcponlyzng nófromqcpoxrpbi cưqcpoxrpbi, đetuvem nữqnix tửnmvp xinh đetuvecvsp kia ôcqofm vàfmgyo lồrxtkng ngựvbybc mang đetuvi, cụebuvc cưqcpong mớnlyzi hốavqnt hoảnjjjng phảnjjjn ứetuvng lạsjroi, giang hai tay lêmczun, miệzikvng lảnjjjqcponlyzt nha nha phảnjjjn khákowfng, đetuvôcqofi mắfxezt ngậaeznp nưqcponlyzc trừpelkng lớnlyzn muốavqnn từpelk trêmczun giưqcpoxrpbng đetuvetuvng dậaezny.

from khôcqofng khófromc, chẳxoidng qua làfmgy chỉouznaeznng mộncndt ívbybt âsaikm thanh kêmczuu lêmczun tỏfxez ýyuis khákowfng nghịlnqs, thâsaikn thểeoun nho nhỏfxez phấjnmdn nộncndn cốavqn gắfxezng muốavqnn ngồrxtki dậaezny, thậaeznm chívbybgqetn muốavqnn dùaeznng khívbyb lựvbybc nhỏfxezlojt ngâsaiky thơfctm củambpa mìrmcenh đetuvem mẹecvs đetuvògqeti vềtjne.

“Tiểeounu vưqcpoơfctmng tửnmvp!” Ngưqcpoxrpbi hầambpu cảnjjj kinh kêmczuu ra tiếnpgmng chạsjroy nhanh ngăyuisn nófrom lạsjroi, sợcrskfrom rớnlyzt xuốavqnng giưqcpoxrpbng.

saikm Hi Hi cũfmbzng đetuvau lògqetng, ýyuis đetuvlnqsnh ngăyuisn cảnjjjn bưqcponlyzc châsaikn củambpa Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng, nhẹecvs nhàfmgyng kélojto lấjnmdy cổsaik ákowfo củambpa hắfxezn cầambpu xin nófromi: “Anh từpelk từpelk, cụebuvc cưqcpong cògqetn nhìrmcen thấjnmdy, con ban ngàfmgyy khôcqofng thểeounkowfch khỏfxezi em, đetuvpelkng nákowfo loạsjron đetuvưqcpocrskc chứetuv?”

Cổsaik ákowfo bịlnqs khẽqjmr đetuvncndng, ákowfnh mắfxezt thâsaikm thúwefzy củambpa Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng vôcqofaeznng nófromng bỏfxezng, nhívbybu màfmgyy đetuvem bàfmgyn tay nàfmgyng nắfxezn nắfxezn vàfmgyi cákowfi. Cho rằuhoyng hắfxezn khôcqofng biếnpgmt sao? Tiểeounu tửnmvp kia tinh lựvbybc dồrxtki dàfmgyo, nófromfrom thểeoun chơfctmi đetuvếnpgmn cảnjjj ngàfmgyy, nếnpgmu hiệzikvn tạsjroi buôcqofng nàfmgyng ra, nhưqcpo vậaezny phỏfxezng chừpelkng đetuvếnpgmn đetuvêmczum khuya mớnlyzi cófrom thểeoun đetuvcrski cho tiểeounu gia hỏfxeza kia ngủambp, cho rằuhoyng hắfxezn cófrom thểeoun đetuvcrski đetuvưqcpocrskc lâsaiku nhưqcpo vậaezny sao?

“Kệzikvfrom đetuvi!” Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng nhívbybu màfmgyy nófromi, căyuisn bảnjjjn khôcqofng đetuveoun ýyuis đetuvếnpgmn sựvbyb phảnjjjn khákowfng củambpa nàfmgyng, mạsjronh mẽqjmr ôcqofm nàfmgyng mang đetuvi.

“A, đetuvcrski chúwefzt!” Lâsaikm Hi Hi khôcqofng dákowfm cứetuv nhưqcpo vậaezny màfmgy nghe theo, trong lògqetng cófrom chúwefzt rốavqni rắfxezm, ákowfnh mắfxezt trong veo lưqcponlyzt qua bảnjjj vai hắfxezn nhìrmcen đetuvếnpgmn thâsaikn ảnjjjnh cụebuvc cưqcpong đetuvang đetuvetuvng ởpelk phívbyba sau, cụebuvc cưqcpong nhìrmcen thấjnmdy ákowfnh mắfxezt củambpa nàfmgyng càfmgyng thêmczum ầambpm ĩmcua, ởpelk trong lògqetng ngưqcpoxrpbi hầambpu giãztmey giụebuva phảnjjjn khákowfng, nhưqcpong làfmgyfrom khôcqofng khófromc, dùaeznng khívbyb lựvbybc lớnlyzn nhấjnmdt đetuvjnmdu tranh, tiếnpgmng hélojtt rấjnmdt lớnlyzn.

Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng khôcqofng kiêmczun nhẫcqofn ngoákowfi đetuvambpu nhìrmcen lạsjroi, dừpelkng ởpelk thâsaikn ảnjjjnh phấjnmdn nộncndn đetuvang nákowfo loạsjron kia, khuôcqofn mặsimet tuấjnmdn lãztmeng hiệzikvn lêmczun mộncndt tia mịlnqs hoặsimec, du dưqcpoơfctmng nófromi: “Đdlwipelkng cófromyuisn qua lăyuisn lạsjroi nhưqcpo vậaezny, khôcqofng phảnjjji làfmgy thiêmczun tàfmgyi hay sao, vậaezny thìrmce nhanh chófromng họeddhc nófromi chuyệzikvn đetuvi, nghĩmcua muốavqnn cákowfi gìrmce, nófromi cho ba, ba cho.... Khôcqofng cầambpn mệzikvt thếnpgm.”

Thựvbybc rõsimefmgyng, cụebuvc cưqcpong nghe khôcqofng hiểeounu đetuvưqcpocrskc lờxrpbi hắfxezn nófromi, nhưqcpong làfmgy vừpelka nhìrmcen qua đetuvãztme hiểeounu ákowfnh mắfxezt củambpa hắfxezn.

Ásimenh mắfxezt củambpa ngưqcpoxrpbi đetuvàfmgyn ôcqofng kia thâsaikm thúwefzy sâsaiku nhưqcpo biểeounn khơfctmi, cófrom khívbyb phákowfch lạsjronh lùaeznng, cũfmbzng cófrom khiêmczuu khívbybch ngang ngạsjronh, nhữqnixng chuyệzikvn liêmczun quan đetuvếnpgmn vợcrsk củambpa mìrmcenh, hắfxezn khôcqofng khoan dung cũfmbzng khôcqofng lùaezni bưqcponlyzc.

kowfnh tay mạsjronh mẽqjmr ôcqofm lấjnmdy tiểeounu nữqnix nhâsaikn củambpa chívbybnh mìrmcenh, ngang ngưqcpocrskc đetuvem nàfmgyng mang đetuvi.

Cụebuvc cưqcpong chớnlyzp chớnlyzp mắfxezt, khôcqofng hiểeounu sao lạsjroi tựvbyb nhiêmczun im lặsimeng luôcqofn.

kowfnh cửnmvpa phògqetng nhanh chófromng bịlnqs mởpelk ra, Lâsaikm Hi Hi vẫcqofn bịlnqs hắfxezn ôcqofm vàfmgyo trong ngựvbybc, thắfxezt lưqcpong bịlnqs hắfxezn trófromi chặsimet đetuvếnpgmn mứetuvc khôcqofng thểeoun cựvbyba quậaezny.


Thậaeznt vấjnmdt vảnjjj ngẩztmeng đetuvambpu lêmczun, cákowfnh cửnmvpa “chi cha” mộncndt tiếnpgmng bịlnqs đetuvófromng lạsjroi, mộncndt cákowfi xoay ngưqcpoxrpbi tao nhãztme, thâsaikn thểeoun đetuvãztme bịlnqs hắfxezn ákowfp trêmczun cửnmvpa.

fmgyng cògqetn chưqcpoa kịlnqsp thởpelk gấjnmdp, cákowfnh môcqofi liềtjnen “Ưpvjgm” mộncndt tiếnpgmng bịlnqs ngăyuisn chặsimen lạsjroi.

Khákowft vọeddhng cấjnmdt giấjnmdu trong thâsaikn thểeoun Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng nhákowfy mắfxezt đetuvãztmeaeznng phákowft, khuôcqofn mặsimet tuấjnmdn lãztmeng cófrom chúwefzt ửnmvpng đetuvfxez, cuồrxtkng dãztme muốavqnn cắfxezn nuốavqnt cákowfnh môcqofi củambpa nàfmgyng, ákowfp nàfmgyng thậaeznt chặsimet lêmczun cákowfnh cửnmvpa, mạsjronh mẽqjmrwefzt lấjnmdy.

Tay phảnjjji thăyuism dògqet đetuvi ra ngoàfmgyi, sờxrpb soạsjron đetuvếnpgmn chốavqnt cửnmvpa, xoay mạsjronh sau đetuvófrom lạsjroi rúwefzt chìrmcea khófroma ra nélojtm trêmczun mặsimet đetuvjnmdt.

Tiếnpgmp theo cákowfnh tay mang theo lửnmvpa nófromng đetuvãztme từpelk phívbyba sau lưqcpong vuốavqnt ve vềtjne phívbyba vògqetng eo củambpa nàfmgyng, nặsimeng nềtjnefmgy nhàfmgyo nặsimen, dùaeznng thâsaikn thểeoun cao lớnlyzn ákowfp nàfmgyng thậaeznt chặsimet lêmczun cửnmvpa, bàfmgyn tay cuồrxtkng loạsjron khôcqofng kiêmczung nểeounrmce vuốavqnt ve toàfmgyn thâsaikn thểeounfmgyng, từpelk đetuvưqcpoxrpbng cong xinh đetuvecvsp dưqcponlyzi vògqetng eo nàfmgyng hưqcponlyzng lêmczun trêmczun, vưqcpocrskt khỏfxezi mộncndt loạsjrot cúwefzc ákowfo nhỏfxez vụebuvn màfmgyu trắfxezng trêmczun ákowfo nàfmgyng, tham lam thăyuism dògqet bắfxezt đetuvưqcpocrskc nơfctmi mềtjnem mạsjroi khiếnpgmn tim kẻpwqv khákowfc phảnjjji đetuvaeznp loạsjron lêmczun củambpa nàfmgyng.

Thựvbybc rấjnmdt vừpelka vớnlyzi bàfmgyn tay củambpa hắfxezn, mộncndt cákowfi cófrom thểeoun bao trùaeznm toàfmgyn bộncnd, dưqcponlyzi sựvbyb nắfxezm bófromp năyuism ngófromn tay củambpa hắfxezn hằuhoyn nhữqnixng vếnpgmt đetuvfxez trêmczun nềtjnen da thịlnqst trắfxezng nhưqcpo tuyếnpgmt, vôcqofaeznng ákowfi muộncndi.

“A...” Lâsaikm Hi Hi khófrom nhịlnqsn vặsimen vẹecvso thâsaikn thểeoun, bàfmgyn tay mềtjnem mạsjroi bao trùaeznm nêmczun bàfmgyn tay đetuvang khôcqofng kiêmczung nểeounrmce củambpa hắfxezn, cófrom ýyuis đetuvrxtk ngăyuisn cảnjjjn, lạsjroi bịlnqskowfnh tay kia củambpa hắfxezn nắfxezm lấjnmdy, nắfxezm chặsimet lấjnmdy cổsaik tay nàfmgyng élojtp vềtjne phívbyba sau, bắfxezt buộncndc nàfmgyng ngẩztmeng đetuvambpu lêmczun, lộncnd ra bảnjjj vai cùaeznng xưqcpoơfctmng quai xanh xinh đetuvecvsp củambpa nàfmgyng. Thâsaikn thểeoun phụebuv nữqnix thàfmgynh thụebuvc tỏfxeza ra mộncndt mùaezni hưqcpoơfctmng thựvbybc đetuvsimec biệzikvt, mùaezni hưqcpoơfctmng trêmczun ngưqcpoxrpbi nàfmgyng hấjnmdp dẫcqofn lạsjroi khiếnpgmn cho lựvbybc đetuvsjroo củambpa Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng càfmgyng khôcqofng thểeoun khốavqnng chếnpgm đetuvưqcpocrskc, hơfctmi thởpelk dồrxtkn dậaeznp, cákowfnh môcqofi hôcqofn nàfmgyng bắfxezt đetuvambpu cófrom nhữqnixng tiếnpgmng rêmczun nhỏfxez vụebuvn thoákowft ra, lựvbybc đetuvsjroo vẫcqofn cứetuvng rắfxezn nhưqcpo trưqcponlyzc, cắfxezn nuốavqnt lấjnmdy thanh âsaikm củambpa nàfmgyng, khívbyb lựvbybc vuốavqnt ve nàfmgyng càfmgyng thêmczum cuồrxtkng loạsjron.

Đdlwiouznnh núwefzi mẫcqofn cảnjjjm bịlnqs ngófromn tay hắfxezn vuốavqnt phẳxoidng, bắfxezt đetuvambpu căyuisng cứetuvng dựvbybng đetuvetuvng lêmczun, nởpelk rộncnd, đetuvfxez bừpelkng nhưqcpokowfu.

saikm Hi Hi khôcqofng thểeoun chịlnqsu đetuvvbybng đetuvưqcpocrskc kívbybch thívbybch mãztmenh liệzikvt nàfmgyy, ởpelkqcponlyzi nụebuvcqofn mãztmenh liệzikvt củambpa hắfxezn ngâsaikn nga “Um, ưqcpom” ra tiếnpgmng, Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng càfmgyng thêmczum quákowf phậaeznn màfmgy cởpelki quầambpn ákowfo củambpa nàfmgyng ra, yêmczuu thưqcpoơfctmng màfmgycqofn lấjnmdy toàfmgyn bộncnd khuôcqofn mặsimet nhỏfxez nhắfxezn đetuvfxez bừpelkng củambpa nàfmgyng, ngófromn tay xélojtkowft cầambpu ákowfo trêmczun vai nàfmgyng xảnjjj xuốavqnng dưqcponlyzi, làfmgym cho thâsaikn thểeoun trắfxezng nõsimen trơfctmn bófromng củambpa nàfmgyng rơfctmi vàfmgyo trong khuỷeyjeu tay hắfxezn, hắfxezn nófromng vộncndi cởpelki cúwefzc ákowfo sơfctm mi ra, da thịlnqst nhanh chófromng dákowfn chặsimet vàfmgyo nhau.

Cảnjjjm giákowfc kỳxrpb diệzikvu nhanh chófromng từpelk hai ngưqcpoxrpbi tràfmgyn ra, cứetuvng rắfxezn cùaeznng mềtjnem mạsjroi, tuyếnpgmt trắfxezng cùaeznng màfmgyu đetuvrxtkng, cơfctm hồrxtk thờxrpbi đetuviểeounm nàfmgyng vừpelka dựvbybng đetuvetuvng nêmczun Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng đetuvãztme đetuvem toàfmgyn bộncndqcpoơfctmng cốavqnt củambpa nàfmgyng nhàfmgyo nặsimen.

saikm Hi Hi than nhẹecvs ra tiếnpgmng, thậaeznt sựvbyb khôcqofng thểeoun chịlnqsu nổsaiki côcqofng kívbybch mạsjronh mẽqjmr nhưqcpo vậaezny củambpa hắfxezn, cákowfnh tay gắfxezt gao ôcqofm chặsimet cổsaik hắfxezn, khổsaik sởpelk cầambpu xin: “Chậaeznm mộncndt chúwefzt... Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng..... Đdlwipelkng....”

Từpelk trưqcponlyzc đetuvếnpgmn nay nàfmgyng vẫcqofn thívbybch ôcqofn nhu đetuvùaezna giỡvjejn lâsaiku dàfmgyi, màfmgy khôcqofng phảnjjji cảnjjjm tìrmcenh mãztmenh liệzikvt cuồrxtkng dãztme nhưqcpo thếnpgmfmgyy, cho dùaeznfmgy Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng khôcqofng phảnjjji lầambpn nàfmgyo cũfmbzng tốavqnt bụebuvng màfmgy kiêmczun nhẫcqofn chờxrpb cho khoákowfi cảnjjjm củambpa nàfmgyng đetuvưqcpocrskc khơfctmi màfmgyo, cơfctm hồrxtk mỗvbybi lầambpn đetuvtjneu cấjnmdp tốavqnc vọeddht vàfmgyo thâsaikn thểeoun củambpa nàfmgyng, nhìrmcen thấjnmdy hốavqnc mắfxezt sưqcpoơfctmng mùaeznfrom chúwefzt đetuvau đetuvnlyzn hơfctmi đetuvfxezmczun củambpa nàfmgyng hắfxezn mớnlyzi cốavqnlojtn dụebuvc vọeddhng thong thảnjjj mộncndt chúwefzt, cúwefzi đetuvambpu ôcqofn nhưqcpo dỗvbybfmgynh nàfmgyng, vẫcqofn nhưqcpo trưqcponlyzc khôcqofng thểeoun nhịlnqsn đetuvưqcpocrskc nửnmvpa phúwefzt. Chỉouzn cầambpn nàfmgyng hơfctmi cófrom chúwefzt thívbybch ứetuvng, liềtjnen lạsjroi khófromfrom thểeoun nhịlnqsn đetuvưqcpocrskc màfmgy tiếnpgmp tụebuvc đetuvmczun cuồrxtkng.

wefzc nàfmgyy đetuvâsaiky cũfmbzng khôcqofng ngoạsjroi lệzikv.

“Nhẹecvs khôcqofng đetuvếnpgmn nơfctmi...” Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng cắfxezn vàfmgynh tai yêmczuu kiềtjneu nõsimen nàfmgy củambpa nàfmgyng, mơfctm hồrxtkfromi, hơfctmi thởpelk ngắfxezt quãztmeng phảnjjjmczun cổsaikfmgyng: “Hi Hi,... bảnjjjo bốavqni... anh muốavqnn ăyuisn em luôcqofn bâsaiky giờxrpb.”

aeznng nàfmgyng hoan ákowfi càfmgyng nhiềtjneu lầambpn, hắfxezn lạsjroi càfmgyng khôcqofng kiêmczung nểeounrmce, ngay cảnjjj lờxrpbi nófromi trong lúwefzc hoan ákowfi cũfmbzng giốavqnng nhau, mỗvbybi câsaiku mỗvbybi lờxrpbi đetuvtjneu khiếnpgmn nàfmgyng đetuvfxez mặsimet tívbyba tai, khôcqofng thểeounqcpopelkng tưqcpocrskng nổsaiki mộncndt ngưqcpoxrpbi đetuvàfmgyn ôcqofng cao lớnlyzn lạsjronh lùaeznng nhưqcpo vậaezny lạsjroi cófrom mộncndt mặsimet cuồrxtkng loạsjron bákowf đetuvsjroo nhưqcpo vậaezny.

Hai ngưqcpoxrpbi vộncndi vãztme ngãztme nhàfmgyo lêmczun giưqcpoxrpbng, Lâsaikm Hi Hi hélojtt lêmczun mộncndt tiếnpgmng, cảnjjjm giákowfc đetuvưqcpocrskc tay hắfxezn nhákowfy mắfxezt đetuvãztme chui vàfmgyo quầambpn lófromt củambpa nàfmgyng.

Ngófromn tay thon dàfmgyi khôcqofng kiêmczung nểeounrmcepelk trêmczun mặsimet nơfctmi mềtjnem mạsjroi kia trưqcpocrskt đetuvi trưqcpocrskt lạsjroi, khôcqofng quan tâsaikm đetuvếnpgmn nàfmgyng đetuvang hấjnmdp khívbybaeznng lùaezni bưqcponlyzc, chếnpgm trụebuv thắfxezt lưqcpong củambpa nàfmgyng khôcqofng ngừpelkng luồrxtkn vàfmgyo thậaeznt sâsaiku, nàfmgyng trốavqnn, hắfxezn liềtjnen kívbybch thívbybch càfmgyng sâsaiku. Khơfctmi màfmgyo mộncndt lớnlyzp vảnjjji mỏfxezng manh kia, tay hắfxezn cùaeznng nàfmgyng thựvbybc hiệzikvn hàfmgynh vi tiếnpgmp xúwefzc thâsaikn mậaeznt nhấjnmdt, ởpelk nhákowfy mắfxezt làfmgyfmgyng chịlnqsu khôcqofng đetuvưqcpocrskc nữqnixa kẹecvsp chặsimet đetuvùaezni ngọeddhc lạsjroi, hắfxezn đetuvâsaikm mộncndt cákowfi thậaeznt sâsaiku vàfmgyo kẽqjmr hởpelk mấjnmdt hồrxtkn kia củambpa nàfmgyng....

“Ngoan, Hi Hi, buôcqofng tay ra, đetuvpelkng ngăyuisn cảnjjjn anh....” Gắfxezt gao ákowfp chếnpgm tiểeounu nữqnix nhâsaikn dưqcponlyzi ngưqcpoxrpbi, thanh âsaikm khàfmgyn khàfmgyn củambpa Tầambpn Dịlnqsch Dưqcpoơfctmng kềtjnekowft vàfmgyo vàfmgynh tai mẫcqofn cảnjjjm củambpa nàfmgyng, ong ong nhưqcpofromt mậaeznt vàfmgyo tai, thậaeznm chívbybgqetn đetuvem đetuvambpu lưqcpovjeji tiếnpgmn nhậaeznp vàfmgyo trong vàfmgynh tai nàfmgyng, dùaeznng cákowfnh môcqofi ngậaeznm lấjnmdy nhẹecvs nhàfmgyng dụebuv dỗvbybfmgyng, “Tốavqni hôcqofm qua em bấjnmdt tỉouznnh mấjnmdt rồrxtki, hôcqofm nay anh sẽqjmr rấjnmdt yêmczuu thưqcpoơfctmng em.... Buôcqofng ra nghe thấjnmdy anh nófromi khôcqofng?”

Đdlwincndng tákowfc tiếnpgmp cậaeznn củambpa hắfxezn quákowfztmenh liệzikvt, khôcqofng đetuveoun ýyuis đetuvếnpgmn bàfmgyn tay mềtjnem mạsjroi củambpa nàfmgyng đetuvang ngăyuisn cảnjjjn, châsaikn dàfmgyi mạsjronh mẽqjmrkowfch hai đetuvambpu gốavqni củambpa nàfmgyng ra, ngófromn tay ởpelk kẽqjmr hởpelk chậaeznt hẹecvsp gian nan tiếnpgmn vàfmgyo trong, hung hăyuisng bấjnmdt chấjnmdp tấjnmdt cảnjjj tiếnpgmn đetuvếnpgmfctmi sâsaiku nhấjnmdt.....

.... Thựvbybc chặsimet

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.