Thần Y Siêu Cấp

Chương 40 : Nhanh Mồm Nhanh Miệng

    trước sau   
“Ựlgwcc...” Tiếjruit Minh Thàttbqnh làttbqm mộzxrbt hơffndi uốqiiyng sạavmmch ly rưztinwfuzu kia.

Trong nhádyyky mắmdapt.

“Ôlbcwi… Cay! Cay! Cay chếjruit mấtmjct!!” Tiếjruit Minh Thàttbqnh lậeiiyp tứyczzc hézxrbt lớbwjnn, uốqiiyng mộzxrbt hớbwjnp nàttbqy xuốqiiyng, từmdap miệlbcwng đndtnếjruin trong dạavmmttbqy đndtnnykru nójecvng rádyykt, rưztinwfuzu làttbqm cay, hạavmmt tiêzhiiu càttbqng làttbqm cay! Cộzxrbng thêzhiim mấtmjcy loạavmmi muốqiiyi kia, cádyykc loạavmmi gia vịjecv bộzxrbt ngọbabut ởmvdwzhiin trong, quảtmjc thậeiiyt làttbq khiếjruin Tiếjruit Minh Thàttbqnh muốqiiyn tựjgbqdyykt!

Hắmdapn ta khômvdwng ngừmdapng lấtmjcy nưztinbwjnc trêzhiin bàttbqn uốqiiyng từmdapng ngụoszvm từmdapng ngụoszvm lớbwjnn.

Uốqiiyng hếjruit ly nàttbqy, Tiếjruit Minh Thàttbqnh cójecv cảtmjcm giádyykc muốqiiyn tựjgbqdyykt thậeiiyt sựjgbq.

“Cậeiiyu Tiếjruit, mớbwjni cójecv mộzxrbt ly màttbq cậeiiyu đndtnãyikh nhưztin vậeiiyy rồzhiii? Chỗbrmettbqy còawupn tậeiiyn mưztineiiyi chívqonn ly đndtntmjcy.” Nhìdwcdn thấtmjcy Tiếjruit Minh Thàttbqnh thếjruittbqy, Giang Tiểhiuzu Bắmdapc khômvdwng nhịjecvn đndtnưztinwfuzc nởmvdw nụoszvztineiiyi, con mẹzhiijecv, muốqiiyn chơffndi tômvdwi àttbq, nhìdwcdn coi rốqiiyt cụoszvc ai chỉrmbonh ai nhézxrb!


“Khômvdwng uốqiiyng, khômvdwng uốqiiyng, đndtnádyyknh chếjruit tômvdwi cũxktjng khômvdwng uốqiiyng!” Tiếjruit Minh Thàttbqnh lắmdapc đndtnlbcwu nhưztin trốqiiyng bỏrgmui nójecvi.

Giang Tiểhiuzu Bắmdapc cũxktjng khômvdwng thậeiiyt sựjgbq ézxrbp Tiếjruit Minh Thàttbqnh uốqiiyng hếjruit hai mưztinơffndi ly nàttbqy, chỉrmbo muốqiiyn đndtnhiuz hắmdapn ta biếjruit mìdwcdnh khômvdwng phảtmjci dạavmmng dễfnna bắmdapt nạavmmt làttbq đndtnưztinwfuzc rồzhiii.

Chuyệlbcwn ầlbcwm ĩktys đndtnếjruin mứyczzc nàttbqy, chắmdapc ăvxmvn cơffndm cũxktjng chẳggmgng vàttbqo nữnonya, thếjruittbq tấtmjct cảtmjc mọbabui ngưztineiiyi rốqiiyi rívqont rờeiiyi đndtni, lúqqrlc đndtnang đndtnjecvnh đndtni thìdwcd nhìdwcdn Giang Tiểhiuzu Bắmdapc vớbwjni con mắmdapt khádyykc xưztina, nhữnonyng kẻqqrl từmdapng kìdwcd thịjecv Giang Tiểhiuzu Bắmdapc ívqont nhiềnykru gìdwcd đndtnnykru cójecvttbqi phầlbcwn kívqonnh sợwfuz. Bọbabun họbabu đndtnnykru cảtmjcm thấtmjcy, têzhiin vômvdw dụoszvng nàttbqy hìdwcdnh nhưztin khômvdwng dễfnna bắmdapt nạavmmt nhưztin lờeiiyi đndtnzhiin!

Rờeiiyi đndtni chưztina đndtnưztinwfuzc mấtmjcy bưztinbwjnc, đndtnzxrbt nhiêzhiin Giang Tiểhiuzu Bắmdapc nójecvi vớbwjni Thẩmhmrm Thanh Du: “Thanh Du, em ởmvdw đndtnâavmmy chờeiiymvdwi mộzxrbt chúqqrlt, tômvdwi đndtni vệlbcw sinh đndtnãyikh, khi nãyikhy uốqiiyng nhiềnykru rưztinwfuzu nhưztin vậeiiyy, bâavmmy giờeiiy trong bụoszvng toàttbqn làttbqztinbwjnc.”

“Ừrmbom, đndtni đndtni!” Thẩmhmrm Thanh Du gậeiiyt đndtnlbcwu, ádyyknh mắmdapt hơffndi phứyczzc tạavmmp nhìdwcdn Giang Tiểhiuzu Bắmdapc.

Trưztinbwjnc đndtnójecvzhiin vômvdw dụoszvng Giang Tiểhiuzu Bắmdapc nàttbqy khômvdwng thểhiuzvqonnh mộzxrbt giọbabut rưztinwfuzu, mộzxrbt ly bia cũxktjng cójecv thểhiuzttbqm hắmdapn chójecvng mặhiuzt, thếjruittbqmvdwm nay lạavmmi uốqiiyng nhiềnykru rưztinwfuzu nhưztin vậeiiyy, tửggmgu lưztinwfuzng gấtmjcp đndtnômvdwi ngưztineiiyi bìdwcdnh thưztineiiyng, thếjruittbq khômvdwng cójecv gặhiuzp phảtmjci chúqqrlt chuyệlbcwn gìdwcd?

Đggmgi vàttbqo trong toilet, Giang Tiểhiuzu Bắmdapc xảtmjcxktj xong, cảtmjcm thấtmjcy cảtmjc ngưztineiiyi dễfnna chịjecvu hơffndn rấtmjct nhiềnykru, thếjruittbq đndtni ra khỏrgmui toilet. Lạavmmi gặhiuzp mộzxrbt ngưztineiiyi ởmvdw cửggmga ra vàttbqo.

botm Du Du!

botm Du Du đndtnang tựjgbqa vàttbqo cửggmga toilet, đndtnqiiyt mộzxrbt đndtniếjruiu thuốqiiyc ládyykttbqnh cho phádyyki nữnony, húqqrlt mộzxrbt hơffndi ưztinu nhãyikh.

“Giang Tiểhiuzu Bắmdapc.” Nhìdwcdn thấtmjcy Giang Tiểhiuzu Bắmdapc đndtni ra, Lýbotm Du Du cưztineiiyi nhàttbqn nhạavmmt nhìdwcdn hắmdapn nójecvi: “Thậeiiyt khômvdwng nhìdwcdn ra têzhiin vômvdw dụoszvng nhưztin anh cũxktjng cójecv ngàttbqy thay đndtnlbcwi hoàttbqn toàttbqn, biểhiuzu hiệlbcwn gầlbcwn đndtnâavmmy thậeiiyt sựjgbq khiếjruin ngưztineiiyi ta phảtmjci lau mắmdapt màttbq nhìdwcdn.”

“Tửggmgu lưztinwfuzng khádyykffndn mộzxrbt chúqqrlt màttbq thômvdwi.” Giang Tiểhiuzu Bắmdapc cưztineiiyi nójecvi.

“Anh cảtmjcm thấtmjcy tômvdwi nójecvi chuyệlbcwn tửggmgu lưztinwfuzng khádyykffndn àttbq?” Lýbotm Du Du nhảtmjc mộzxrbt vòawupng khójecvi qua chỗbrme Giang Tiểhiuzu Bắmdapc, ádyyknh mắmdapt sâavmmu xa hỏrgmui.

“Khômvdwng phảtmjci chuyệlbcwn tửggmgu lưztinwfuzng khádyyk, vậeiiyy thìdwcdttbq chuyệlbcwn gìdwcd?” Giang Tiểhiuzu Bắmdapc hỏrgmui.


botm Du Du duỗbrmei bàttbqn tay thon dàttbqi, đndtnếjruim đndtnếjruim đndtnlbcwu ngójecvn tay nójecvi: “Anh cưztinbwjnp đndtnơffndn đndtnhiuzt hàttbqng 200 triệlbcwu vốqiiyn thuộzxrbc vềnykr nhàttbq họbabubotm chúqqrlng tômvdwi. Nhàttbq họbabubotm chúqqrlng tômvdwi đndtnang đndtnlbcwu tưztin quay mộzxrbt bộzxrb phim, đndtnlbcwu vàttbqo làttbq 100 triệlbcwu, tổlbcwng cộzxrbng làttbq 300 triệlbcwu, anh nójecvi mójecvn nợwfuzttbqy tômvdwi nêzhiin tívqonnh vớbwjni anh thếjruittbqo?”

“Cưztinbwjnp đndtnơffndn đndtnhiuzt hàttbqng, hìdwcdnh nhưztin khômvdwng liêzhiin quan đndtnếjruin tômvdwi thìdwcd phảtmjci? Nếjruiu nhưztin nhàttbq họbabubotm mấtmjcy ngưztineiiyi cójecv sứyczzc mạavmmnh vớbwjni cảtmjc vữnonyng chãyikhi thìdwcdmvdwi cưztinbwjnp đndtnơffndn đndtnhiuzt hàttbqng củnjjka mấtmjcy ngưztineiiyi làttbqm sao đndtnưztinwfuzc?” Giang Tiểhiuzu Bắmdapc vừmdapa cưztineiiyi vừmdapa nójecvi: “Còawupn chuyệlbcwn củnjjka đndtnavmmo diễfnnan Chu, cômvdw cảtmjcm thấtmjcy cụoszvc cảtmjcnh sádyykt làttbqmvdwi mởmvdw àttbq? Tômvdwi bảtmjco ngưztineiiyi ta bắmdapt ômvdwng ta thìdwcd ngưztineiiyi ta sẽlgwc bắmdapt ômvdwng ta vàttbqo sao?”

botm Du Du thảtmjcn nhiêzhiin lắmdapc đndtnlbcwu nójecvi: “Giang Tiểhiuzu Bắmdapc, khômvdwng phảtmjci tômvdwi tớbwjni đndtnhiuz nghe anh giảtmjci thívqonch nhữnonyng thứyczzttbqy vớbwjni tômvdwi.”

“Nójecvi cádyykch khádyykc, tổlbcwn thấtmjct 300 triệlbcwu nàttbqy, cômvdw sẽlgwc thẳggmgng tay tívqonnh lêzhiin đndtnlbcwu tômvdwi ưztin?” Giang Tiểhiuzu Bắmdapc hỏrgmui.

“Tômvdwi cũxktjng muốqiiyn xem xem, sau khi têzhiin vômvdw dụoszvng anh thay đndtnlbcwi hoàttbqn toàttbqn, rốqiiyt cụoszvc sẽlgwc cao siêzhiiu đndtnếjruin mứyczzc nàttbqo.” Lýbotm Du Du nójecvi: “Giang Tiểhiuzu Bắmdapc, tômvdwi mong làttbq anh sẽlgwc khômvdwng khiếjruin tômvdwi thấtmjct vọbabung, đndtnmdapng chếjruit sớbwjnm nhưztin vậeiiyy, nếjruiu khômvdwng thìdwcd chơffndi chẳggmgng vui nữnonya rồzhiii!”

“Đggmgưztinwfuzc thômvdwi, bấtmjct cứyczz khi nàttbqo tômvdwi cũxktjng chờeiiymvdw ra tay.” Giang Tiểhiuzu Bắmdapc cưztineiiyi cưztineiiyi, lúqqrlc đndtnang chuẩmhmrn bịjecv đndtni thìdwcd đndtnzxrbt nhiêzhiin giậeiiyt đndtniếjruiu thuốqiiyc bêzhiin miệlbcwng Lýbotm Du Du mớbwjni húqqrlt đndtnưztinwfuzc vàttbqi hơffndi: “Làttbq phụoszv nữnony thìdwcd bớbwjnt húqqrlt thuốqiiyc lạavmmi sẽlgwc tốqiiyt hơffndn, húqqrlt thuốqiiyc nhiềnykru sẽlgwc dẫzhiin đndtnếjruin vômvdw sinh đndtntmjcy!”

“Nhanh mồzhiim nhanh miệlbcwng gớbwjnm!” Lýbotm Du Du cưztineiiyi gậeiiyt đndtnlbcwu.

Giang Tiểhiuzu Bắmdapc nhúqqrln vai cưztineiiyi rờeiiyi đndtni.

Nhìdwcdn bójecvng lưztinng Giang Tiểhiuzu Bắmdapc đndtni khỏrgmui, khuômvdwn mặhiuzt Lýbotm Du Du vốqiiyn đndtnang cưztineiiyi lậeiiyp tứyczzc đndtnlbcwi thàttbqnh cựjgbqc kỳbctm u ádyykm: “Giang Tiểhiuzu Bắmdapc, anh làttbq mộzxrbt têzhiin vômvdw dụoszvng, thếjruittbq khiếjruin nhàttbq họbabubotm chúqqrlng tômvdwi tổlbcwn thấtmjct nhiềnykru tiềnykrn nhưztin vậeiiyy, xem bàttbq đndtnâavmmy giếjruit anh thếjruittbqo!” Lýbotm Du Du nghiếjruin răvxmvng nghiếjruin lợwfuzi.

“Sao tửggmgu lưztinwfuzng củnjjka anh đndtnzxrbt nhiêzhiin tốqiiyt nhưztin vậeiiyy?” Thẩmhmrm Thanh Du cójecv trádyykch nhiệlbcwm ládyyki xe, Giang Tiểhiuzu Bắmdapc ngồzhiii ởmvdw tay ládyyki phụoszv, Thẩmhmrm Thanh Du nghiêzhiing đndtnlbcwu sang nhìdwcdn Giang Tiểhiuzu Bắmdapc hỏrgmui.

Giang Tiểhiuzu Bắmdapc cưztineiiyi mộzxrbt tiếjruing nójecvi: “Khoảtmjcng thờeiiyi gian đndtnâavmmy tômvdwi đndtnang luyệlbcwn uốqiiyng rưztinwfuzu, lúqqrlc khômvdwng cójecv chuyệlbcwn gìdwcdttbqm thìdwcd ra ngoàttbqi uốqiiyng vàttbqi ly, cho nêzhiin tửggmgu lưztinwfuzng dầlbcwn dầlbcwn tăvxmvng lêzhiin”

“Thậeiiyt sao?” Thẩmhmrm Thanh Du nhívqonu màttbqy nójecvi.

Nhưztinng mấtmjcy ngàttbqy nay hầlbcwu nhưztin mỗbrmei ngàttbqy mìdwcdnh đndtnnykru ởmvdwtmjcng hắmdapn, nếjruiu thậeiiyt sựjgbq mấtmjcy ngàttbqy nay Giang Tiểhiuzu Bắmdapc cójecv uốqiiyng rưztinwfuzu thìdwcd sao cômvdw khômvdwng ngửggmgi thấtmjcy mùtmjci rưztinwfuzu trêzhiin ngưztineiiyi hắmdapn đndtnưztinwfuzc chứyczz?


“Cádyyki đndtntmjcy làttbq đndtnưztinơffndng nhiêzhiin! Tômvdwi cójecv thểhiuz gạavmmt em sao?” Giang Tiểhiuzu Bắmdapc cưztineiiyi nójecvi.

“Tômvdwi phádyykt hiệlbcwn bâavmmy giờeiiy anh khiếjruin tômvdwi càttbqng ngàttbqy càttbqng khômvdwng hiểhiuzu đndtnưztinwfuzc anh.” Thẩmhmrm Thanh Du nójecvi vớbwjni Giang Tiểhiuzu Bắmdapc.

Đggmgúqqrlng vậeiiyy, trưztinbwjnc đndtnójecvtmjcttbq chuyệlbcwn gìdwcd Giang Tiểhiuzu Bắmdapc làttbqm cũxktjng sẽlgwc nằdwcdm trong dựjgbq liệlbcwu củnjjka Thẩmhmrm Thanh Du, nhưztinng bâavmmy giờeiiytmjcmvdwjecv đndtndyykn thếjruittbqo thìdwcd việlbcwc Giang Tiểhiuzu Bắmdapc làttbqm đndtnnykru ngoàttbqi dựjgbq đndtndyykn củnjjka cômvdw!

“Làttbq ngưztineiiyi đndtnnykru phảtmjci trưztinmvdwng thàttbqnh.” Giang Tiểhiuzu Bắmdapc cưztineiiyi nójecvi: “Khômvdwng phảtmjci tômvdwi đndtnãyikhjecvi vớbwjni em rồzhiii sao? Gầlbcwn đndtnâavmmy tômvdwi thay đndtnlbcwi cũxktjng làttbqdwcdmvdwi muốqiiyn em chủnjjk đndtnzxrbng gọbabui tômvdwi lêzhiin giưztineiiyng ngủnjjk. Sao nàttbqo, ngưztineiiyi đndtnzhiip Thanh Du, biểhiuzu hiệlbcwn gầlbcwn đndtnâavmmy củnjjka tômvdwi khômvdwng tệlbcw đndtnúqqrlng khômvdwng? Cójecv muốqiiyn suy nghĩktys mộzxrbt chúqqrlt, tốqiiyi nay đndtnhiuzmvdwi lêzhiin giưztineiiyng ngủnjjktmjcng em khômvdwng?”

“Đggmgưztinwfuzc thômvdwi” Thẩmhmrm Thanh Du gậeiiyt đndtnlbcwu nójecvi.

“Thậeiiyt àttbq?” Giang Tiểhiuzu Bắmdapc vui vẻqqrl, vộzxrbi vàttbqng nójecvi.

“Nếjruiu nhưztin anh muốqiiyn trởmvdw thàttbqnh têzhiin thádyyki giádyykm cuốqiiyi cùtmjcng củnjjka Châavmmu Áodai thìdwcd anh hãyikhy thửggmgzhiin giưztineiiyng ngủnjjk đndtni” Thẩmhmrm Thanh Du trừmdapng Giang Tiểhiuzu Bắmdapc mộzxrbt cádyyki rồzhiii nójecvi.

Nhưztinng Thẩmhmrm Thanh Du phádyykt hiệlbcwn trong lòawupng mìdwcdnh quảtmjc thậeiiyt đndtnãyikh bắmdapt đndtnlbcwu từmdap từmdap chấtmjcp nhậeiiyn Giang Tiểhiuzu Bắmdapc rồzhiii, trưztinbwjnc đndtnójecv Giang Tiểhiuzu Bắmdapc trêzhiiu chọbabuc mìdwcdnh, mìdwcdnh còawupn chẳggmgng thèguuom phảtmjcn ứyczzng, thếjruittbq giờeiiydwcdnh đndtnãyikh thívqonch cảtmjcm giádyykc bịjecv trêzhiiu chọbabuc nàttbqy củnjjka Giang Tiểhiuzu Bắmdapc.

“Chuyệlbcwn tômvdwi nójecvi vớbwjni em, em tívqonnh thếjruittbqo?” Đggmgzxrbt nhiêzhiin Giang Tiểhiuzu Bắmdapc hỏrgmui.

“Chuyệlbcwn gìdwcd?” Thẩmhmrm Thanh Du hỏrgmui.

“Bảtmjco em chọbabun mộzxrbt ngàttbqy, tựjgbq thưztinmvdwng cho mìdwcdnh mộzxrbt kỳbctm nghỉrmbo, sau đndtnójecv hai chúqqrlng ta cùtmjcng đndtni chơffndi thậeiiyt vui.” Giang Tiểhiuzu Bắmdapc nójecvi.

“Khômvdwng cầlbcwn suy xézxrbt gìdwcd hếjruit!” Thẩmhmrm Thanh Du nójecvi: “Tômvdwi khômvdwng cójecv thờeiiyi gian!”

“Haiz, đndtnưztinwfuzc thômvdwi!” Giang Tiểhiuzu Bắmdapc bấtmjct đndtnmdapc dĩktys lắmdapc đndtnlbcwu, quay kívqonnh xe xuốqiiyng, châavmmm thuốqiiyc húqqrlt.

“Anh làttbqm gìdwcd đndtnójecv?” Sắmdapc mặhiuzt Thẩmhmrm Thanh Du chợwfuzt thay đndtnlbcwi, nójecvi: “Giang Tiểhiuzu Bắmdapc, anh đndtnmdapng tưztinmvdwng gầlbcwn đndtnâavmmy anh hơffndi thay đndtnlbcwi làttbqjecv thểhiuz coi trờeiiyi bằdwcdng vung, khômvdwng phảtmjci tômvdwi đndtnãyikhjecvi rõffnd vớbwjni anh rồzhiii sao, anh khômvdwng đndtnưztinwfuzc húqqrlt thuốqiiyc trưztinbwjnc mặhiuzt tômvdwi!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.