“Ựwfjy c...” Tiếwgsh t Minh Thàiumd nh làiumd m mộsktk t hơwtai i uốhxyb ng sạkdkh ch ly rưnpcr ợpffl u kia.
Trong nhásktk y mắevfj t.
“Ôvvzz i… Cay! Cay! Cay chếwgsh t mấjsjw t!!” Tiếwgsh t Minh Thàiumd nh lậzwqz p tứbwow c hékrlu t lớugjg n, uốhxyb ng mộsktk t hớugjg p nàiumd y xuốhxyb ng, từfebh miệvpaz ng đkzaq ếwgsh n trong dạkdkh dàiumd y đkzaq ềjsjw u nógxnq ng rásktk t, rưnpcr ợpffl u làiumd m cay, hạkdkh t tiêkrlu u càiumd ng làiumd m cay! Cộsktk ng thêkrlu m mấjsjw y loạkdkh i muốhxyb i kia, cásktk c loạkdkh i gia vịcmcv bộsktk t ngọqjyb t ởvpaz bêkrlu n trong, quảfebh thậzwqz t làiumd khiếwgsh n Tiếwgsh t Minh Thàiumd nh muốhxyb n tựkzaq sásktk t!
Hắevfj n ta khôutxx ng ngừfebh ng lấjsjw y nưnpcr ớugjg c trêkrlu n bàiumd n uốhxyb ng từfebh ng ngụcnuy m từfebh ng ngụcnuy m lớugjg n.
Uốhxyb ng hếwgsh t ly nàiumd y, Tiếwgsh t Minh Thàiumd nh cógxnq cảfebh m giásktk c muốhxyb n tựkzaq sásktk t thậzwqz t sựkzaq .
“Cậzwqz u Tiếwgsh t, mớugjg i cógxnq mộsktk t ly màiumd cậzwqz u đkzaq ãuebo nhưnpcr vậzwqz y rồrubj i? Chỗdzir nàiumd y còdzir n tậzwqz n mưnpcr ờevfj i chíqzsn n ly đkzaq ấjsjw y.” Nhìcmcv n thấjsjw y Tiếwgsh t Minh Thàiumd nh thếwgsh nàiumd y, Giang Tiểqjyb u Bắevfj c khôutxx ng nhịcmcv n đkzaq ưnpcr ợpffl c nởvpaz nụcnuy cưnpcr ờevfj i, con mẹkrlu nógxnq , muốhxyb n chơwtai i tôutxx i àiumd , nhìcmcv n coi rốhxyb t cụcnuy c ai chỉraqg nh ai nhékrlu !
“Khôutxx ng uốhxyb ng, khôutxx ng uốhxyb ng, đkzaq ásktk nh chếwgsh t tôutxx i cũvgkl ng khôutxx ng uốhxyb ng!” Tiếwgsh t Minh Thàiumd nh lắevfj c đkzaq ầkdkh u nhưnpcr trốhxyb ng bỏihif i nógxnq i.
Giang Tiểqjyb u Bắevfj c cũvgkl ng khôutxx ng thậzwqz t sựkzaq ékrlu p Tiếwgsh t Minh Thàiumd nh uốhxyb ng hếwgsh t hai mưnpcr ơwtai i ly nàiumd y, chỉraqg muốhxyb n đkzaq ểqjyb hắevfj n ta biếwgsh t mìcmcv nh khôutxx ng phảfebh i dạkdkh ng dễdomt bắevfj t nạkdkh t làiumd đkzaq ưnpcr ợpffl c rồrubj i.
Chuyệvpaz n ầkdkh m ĩeoyj đkzaq ếwgsh n mứbwow c nàiumd y, chắevfj c ăgrnv n cơwtai m cũvgkl ng chẳgrnv ng vàiumd o nữhkhe a, thếwgsh làiumd tấjsjw t cảfebh mọqjyb i ngưnpcr ờevfj i rốhxyb i ríqzsn t rờevfj i đkzaq i, lúevkv c đkzaq ang đkzaq ịcmcv nh đkzaq i thìcmcv nhìcmcv n Giang Tiểqjyb u Bắevfj c vớugjg i con mắevfj t khásktk c xưnpcr a, nhữhkhe ng kẻhkhe từfebh ng kìcmcv thịcmcv Giang Tiểqjyb u Bắevfj c íqzsn t nhiềjsjw u gìcmcv đkzaq ềjsjw u cógxnq vàiumd i phầkdkh n kíqzsn nh sợpffl . Bọqjyb n họqjyb đkzaq ềjsjw u cảfebh m thấjsjw y, têkrlu n vôutxx dụcnuy ng nàiumd y hìcmcv nh nhưnpcr khôutxx ng dễdomt bắevfj t nạkdkh t nhưnpcr lờevfj i đkzaq ồrubj n!
Rờevfj i đkzaq i chưnpcr a đkzaq ưnpcr ợpffl c mấjsjw y bưnpcr ớugjg c, đkzaq ộsktk t nhiêkrlu n Giang Tiểqjyb u Bắevfj c nógxnq i vớugjg i Thẩtfqu m Thanh Du: “Thanh Du, em ởvpaz đkzaq âmkco y chờevfj tôutxx i mộsktk t chúevkv t, tôutxx i đkzaq i vệvpaz sinh đkzaq ãuebo , khi nãuebo y uốhxyb ng nhiềjsjw u rưnpcr ợpffl u nhưnpcr vậzwqz y, bâmkco y giờevfj trong bụcnuy ng toàiumd n làiumd nưnpcr ớugjg c.”
“Ừgxnq m, đkzaq i đkzaq i!” Thẩtfqu m Thanh Du gậzwqz t đkzaq ầkdkh u, ásktk nh mắevfj t hơwtai i phứbwow c tạkdkh p nhìcmcv n Giang Tiểqjyb u Bắevfj c.
Trưnpcr ớugjg c đkzaq ógxnq têkrlu n vôutxx dụcnuy ng Giang Tiểqjyb u Bắevfj c nàiumd y khôutxx ng thểqjyb díqzsn nh mộsktk t giọqjyb t rưnpcr ợpffl u, mộsktk t ly bia cũvgkl ng cógxnq thểqjyb làiumd m hắevfj n chógxnq ng mặhzyn t, thếwgsh màiumd hôutxx m nay lạkdkh i uốhxyb ng nhiềjsjw u rưnpcr ợpffl u nhưnpcr vậzwqz y, tửkdkh u lưnpcr ợpffl ng gấjsjw p đkzaq ôutxx i ngưnpcr ờevfj i bìcmcv nh thưnpcr ờevfj ng, thếwgsh màiumd khôutxx ng cógxnq gặhzyn p phảfebh i chúevkv t chuyệvpaz n gìcmcv ?
Đkayt i vàiumd o trong toilet, Giang Tiểqjyb u Bắevfj c xảfebh lũvgkl xong, cảfebh m thấjsjw y cảfebh ngưnpcr ờevfj i dễdomt chịcmcv u hơwtai n rấjsjw t nhiềjsjw u, thếwgsh làiumd đkzaq i ra khỏihif i toilet. Lạkdkh i gặhzyn p mộsktk t ngưnpcr ờevfj i ởvpaz cửkdkh a ra vàiumd o.
Lýxqsn Du Du!
Lýxqsn Du Du đkzaq ang tựkzaq a vàiumd o cửkdkh a toilet, đkzaq ốhxyb t mộsktk t đkzaq iếwgsh u thuốhxyb c lásktk dàiumd nh cho phásktk i nữhkhe , húevkv t mộsktk t hơwtai i ưnpcr u nhãuebo .
“Giang Tiểqjyb u Bắevfj c.” Nhìcmcv n thấjsjw y Giang Tiểqjyb u Bắevfj c đkzaq i ra, Lýxqsn Du Du cưnpcr ờevfj i nhàiumd n nhạkdkh t nhìcmcv n hắevfj n nógxnq i: “Thậzwqz t khôutxx ng nhìcmcv n ra têkrlu n vôutxx dụcnuy ng nhưnpcr anh cũvgkl ng cógxnq ngàiumd y thay đkzaq ổmkco i hoàiumd n toàiumd n, biểqjyb u hiệvpaz n gầkdkh n đkzaq âmkco y thậzwqz t sựkzaq khiếwgsh n ngưnpcr ờevfj i ta phảfebh i lau mắevfj t màiumd nhìcmcv n.”
“Tửkdkh u lưnpcr ợpffl ng khásktk hơwtai n mộsktk t chúevkv t màiumd thôutxx i.” Giang Tiểqjyb u Bắevfj c cưnpcr ờevfj i nógxnq i.
“Anh cảfebh m thấjsjw y tôutxx i nógxnq i chuyệvpaz n tửkdkh u lưnpcr ợpffl ng khásktk hơwtai n àiumd ?” Lýxqsn Du Du nhảfebh mộsktk t vòdzir ng khógxnq i qua chỗdzir Giang Tiểqjyb u Bắevfj c, ásktk nh mắevfj t sâmkco u xa hỏihif i.
“Khôutxx ng phảfebh i chuyệvpaz n tửkdkh u lưnpcr ợpffl ng khásktk , vậzwqz y thìcmcv làiumd chuyệvpaz n gìcmcv ?” Giang Tiểqjyb u Bắevfj c hỏihif i.
Lýxqsn Du Du duỗdzir i bàiumd n tay thon dàiumd i, đkzaq ếwgsh m đkzaq ếwgsh m đkzaq ầkdkh u ngógxnq n tay nógxnq i: “Anh cưnpcr ớugjg p đkzaq ơwtai n đkzaq ặhzyn t hàiumd ng 200 triệvpaz u vốhxyb n thuộsktk c vềjsjw nhàiumd họqjyb Lýxqsn chúevkv ng tôutxx i. Nhàiumd họqjyb Lýxqsn chúevkv ng tôutxx i đkzaq ang đkzaq ầkdkh u tưnpcr quay mộsktk t bộsktk phim, đkzaq ầkdkh u vàiumd o làiumd 100 triệvpaz u, tổmkco ng cộsktk ng làiumd 300 triệvpaz u, anh nógxnq i mógxnq n nợpffl nàiumd y tôutxx i nêkrlu n tíqzsn nh vớugjg i anh thếwgsh nàiumd o?”
“Cưnpcr ớugjg p đkzaq ơwtai n đkzaq ặhzyn t hàiumd ng, hìcmcv nh nhưnpcr khôutxx ng liêkrlu n quan đkzaq ếwgsh n tôutxx i thìcmcv phảfebh i? Nếwgsh u nhưnpcr nhàiumd họqjyb Lýxqsn mấjsjw y ngưnpcr ờevfj i cógxnq sứbwow c mạkdkh nh vớugjg i cảfebh vữhkhe ng chãuebo i thìcmcv tôutxx i cưnpcr ớugjg p đkzaq ơwtai n đkzaq ặhzyn t hàiumd ng củiqbg a mấjsjw y ngưnpcr ờevfj i làiumd m sao đkzaq ưnpcr ợpffl c?” Giang Tiểqjyb u Bắevfj c vừfebh a cưnpcr ờevfj i vừfebh a nógxnq i: “Còdzir n chuyệvpaz n củiqbg a đkzaq ạkdkh o diễdomt n Chu, côutxx cảfebh m thấjsjw y cụcnuy c cảfebh nh sásktk t làiumd tôutxx i mởvpaz àiumd ? Tôutxx i bảfebh o ngưnpcr ờevfj i ta bắevfj t ôutxx ng ta thìcmcv ngưnpcr ờevfj i ta sẽrzql bắevfj t ôutxx ng ta vàiumd o sao?”
Lýxqsn Du Du thảfebh n nhiêkrlu n lắevfj c đkzaq ầkdkh u nógxnq i: “Giang Tiểqjyb u Bắevfj c, khôutxx ng phảfebh i tôutxx i tớugjg i đkzaq ểqjyb nghe anh giảfebh i thíqzsn ch nhữhkhe ng thứbwow nàiumd y vớugjg i tôutxx i.”
“Nógxnq i cásktk ch khásktk c, tổmkco n thấjsjw t 300 triệvpaz u nàiumd y, côutxx sẽrzql thẳgrnv ng tay tíqzsn nh lêkrlu n đkzaq ầkdkh u tôutxx i ưnpcr ?” Giang Tiểqjyb u Bắevfj c hỏihif i.
“Tôutxx i cũvgkl ng muốhxyb n xem xem, sau khi têkrlu n vôutxx dụcnuy ng anh thay đkzaq ổmkco i hoàiumd n toàiumd n, rốhxyb t cụcnuy c sẽrzql cao siêkrlu u đkzaq ếwgsh n mứbwow c nàiumd o.” Lýxqsn Du Du nógxnq i: “Giang Tiểqjyb u Bắevfj c, tôutxx i mong làiumd anh sẽrzql khôutxx ng khiếwgsh n tôutxx i thấjsjw t vọqjyb ng, đkzaq ừfebh ng chếwgsh t sớugjg m nhưnpcr vậzwqz y, nếwgsh u khôutxx ng thìcmcv chơwtai i chẳgrnv ng vui nữhkhe a rồrubj i!”
“Đkayt ưnpcr ợpffl c thôutxx i, bấjsjw t cứbwow khi nàiumd o tôutxx i cũvgkl ng chờevfj côutxx ra tay.” Giang Tiểqjyb u Bắevfj c cưnpcr ờevfj i cưnpcr ờevfj i, lúevkv c đkzaq ang chuẩtfqu n bịcmcv đkzaq i thìcmcv đkzaq ộsktk t nhiêkrlu n giậzwqz t đkzaq iếwgsh u thuốhxyb c bêkrlu n miệvpaz ng Lýxqsn Du Du mớugjg i húevkv t đkzaq ưnpcr ợpffl c vàiumd i hơwtai i: “Làiumd phụcnuy nữhkhe thìcmcv bớugjg t húevkv t thuốhxyb c lạkdkh i sẽrzql tốhxyb t hơwtai n, húevkv t thuốhxyb c nhiềjsjw u sẽrzql dẫiips n đkzaq ếwgsh n vôutxx sinh đkzaq ấjsjw y!”
“Nhanh mồrubj m nhanh miệvpaz ng gớugjg m!” Lýxqsn Du Du cưnpcr ờevfj i gậzwqz t đkzaq ầkdkh u.
Giang Tiểqjyb u Bắevfj c nhúevkv n vai cưnpcr ờevfj i rờevfj i đkzaq i.
Nhìcmcv n bógxnq ng lưnpcr ng Giang Tiểqjyb u Bắevfj c đkzaq i khỏihif i, khuôutxx n mặhzyn t Lýxqsn Du Du vốhxyb n đkzaq ang cưnpcr ờevfj i lậzwqz p tứbwow c đkzaq ổmkco i thàiumd nh cựkzaq c kỳihif u ásktk m: “Giang Tiểqjyb u Bắevfj c, anh làiumd mộsktk t têkrlu n vôutxx dụcnuy ng, thếwgsh màiumd khiếwgsh n nhàiumd họqjyb Lýxqsn chúevkv ng tôutxx i tổmkco n thấjsjw t nhiềjsjw u tiềjsjw n nhưnpcr vậzwqz y, xem bàiumd đkzaq âmkco y giếwgsh t anh thếwgsh nàiumd o!” Lýxqsn Du Du nghiếwgsh n răgrnv ng nghiếwgsh n lợpffl i.
“Sao tửkdkh u lưnpcr ợpffl ng củiqbg a anh đkzaq ộsktk t nhiêkrlu n tốhxyb t nhưnpcr vậzwqz y?” Thẩtfqu m Thanh Du cógxnq trásktk ch nhiệvpaz m lásktk i xe, Giang Tiểqjyb u Bắevfj c ngồrubj i ởvpaz tay lásktk i phụcnuy , Thẩtfqu m Thanh Du nghiêkrlu ng đkzaq ầkdkh u sang nhìcmcv n Giang Tiểqjyb u Bắevfj c hỏihif i.
Giang Tiểqjyb u Bắevfj c cưnpcr ờevfj i mộsktk t tiếwgsh ng nógxnq i: “Khoảfebh ng thờevfj i gian đkzaq âmkco y tôutxx i đkzaq ang luyệvpaz n uốhxyb ng rưnpcr ợpffl u, lúevkv c khôutxx ng cógxnq chuyệvpaz n gìcmcv làiumd m thìcmcv ra ngoàiumd i uốhxyb ng vàiumd i ly, cho nêkrlu n tửkdkh u lưnpcr ợpffl ng dầkdkh n dầkdkh n tăgrnv ng lêkrlu n”
“Thậzwqz t sao?” Thẩtfqu m Thanh Du nhíqzsn u màiumd y nógxnq i.
Nhưnpcr ng mấjsjw y ngàiumd y nay hầkdkh u nhưnpcr mỗdzir i ngàiumd y mìcmcv nh đkzaq ềjsjw u ởvpaz cùgnmk ng hắevfj n, nếwgsh u thậzwqz t sựkzaq mấjsjw y ngàiumd y nay Giang Tiểqjyb u Bắevfj c cógxnq uốhxyb ng rưnpcr ợpffl u thìcmcv sao côutxx khôutxx ng ngửkdkh i thấjsjw y mùgnmk i rưnpcr ợpffl u trêkrlu n ngưnpcr ờevfj i hắevfj n đkzaq ưnpcr ợpffl c chứbwow ?
“Cásktk i đkzaq ấjsjw y làiumd đkzaq ưnpcr ơwtai ng nhiêkrlu n! Tôutxx i cógxnq thểqjyb gạkdkh t em sao?” Giang Tiểqjyb u Bắevfj c cưnpcr ờevfj i nógxnq i.
“Tôutxx i phásktk t hiệvpaz n bâmkco y giờevfj anh khiếwgsh n tôutxx i càiumd ng ngàiumd y càiumd ng khôutxx ng hiểqjyb u đkzaq ưnpcr ợpffl c anh.” Thẩtfqu m Thanh Du nógxnq i vớugjg i Giang Tiểqjyb u Bắevfj c.
Đkayt úevkv ng vậzwqz y, trưnpcr ớugjg c đkzaq ógxnq dùgnmk làiumd chuyệvpaz n gìcmcv Giang Tiểqjyb u Bắevfj c làiumd m cũvgkl ng sẽrzql nằsufh m trong dựkzaq liệvpaz u củiqbg a Thẩtfqu m Thanh Du, nhưnpcr ng bâmkco y giờevfj dùgnmk côutxx cógxnq đkzaq oásktk n thếwgsh nàiumd o thìcmcv việvpaz c Giang Tiểqjyb u Bắevfj c làiumd m đkzaq ềjsjw u ngoàiumd i dựkzaq đkzaq oásktk n củiqbg a côutxx !
“Làiumd ngưnpcr ờevfj i đkzaq ềjsjw u phảfebh i trưnpcr ởvpaz ng thàiumd nh.” Giang Tiểqjyb u Bắevfj c cưnpcr ờevfj i nógxnq i: “Khôutxx ng phảfebh i tôutxx i đkzaq ãuebo nógxnq i vớugjg i em rồrubj i sao? Gầkdkh n đkzaq âmkco y tôutxx i thay đkzaq ổmkco i cũvgkl ng làiumd vìcmcv tôutxx i muốhxyb n em chủiqbg đkzaq ộsktk ng gọqjyb i tôutxx i lêkrlu n giưnpcr ờevfj ng ngủiqbg . Sao nàiumd o, ngưnpcr ờevfj i đkzaq ẹkrlu p Thanh Du, biểqjyb u hiệvpaz n gầkdkh n đkzaq âmkco y củiqbg a tôutxx i khôutxx ng tệvpaz đkzaq úevkv ng khôutxx ng? Cógxnq muốhxyb n suy nghĩeoyj mộsktk t chúevkv t, tốhxyb i nay đkzaq ểqjyb tôutxx i lêkrlu n giưnpcr ờevfj ng ngủiqbg cùgnmk ng em khôutxx ng?”
“Đkayt ưnpcr ợpffl c thôutxx i” Thẩtfqu m Thanh Du gậzwqz t đkzaq ầkdkh u nógxnq i.
“Thậzwqz t àiumd ?” Giang Tiểqjyb u Bắevfj c vui vẻhkhe , vộsktk i vàiumd ng nógxnq i.
“Nếwgsh u nhưnpcr anh muốhxyb n trởvpaz thàiumd nh têkrlu n thásktk i giásktk m cuốhxyb i cùgnmk ng củiqbg a Châmkco u Árzql thìcmcv anh hãuebo y thửkdkh lêkrlu n giưnpcr ờevfj ng ngủiqbg đkzaq i” Thẩtfqu m Thanh Du trừfebh ng Giang Tiểqjyb u Bắevfj c mộsktk t cásktk i rồrubj i nógxnq i.
Nhưnpcr ng Thẩtfqu m Thanh Du phásktk t hiệvpaz n trong lòdzir ng mìcmcv nh quảfebh thậzwqz t đkzaq ãuebo bắevfj t đkzaq ầkdkh u từfebh từfebh chấjsjw p nhậzwqz n Giang Tiểqjyb u Bắevfj c rồrubj i, trưnpcr ớugjg c đkzaq ógxnq Giang Tiểqjyb u Bắevfj c trêkrlu u chọqjyb c mìcmcv nh, mìcmcv nh còdzir n chẳgrnv ng thèqbwn m phảfebh n ứbwow ng, thếwgsh màiumd giờevfj mìcmcv nh đkzaq ãuebo thíqzsn ch cảfebh m giásktk c bịcmcv trêkrlu u chọqjyb c nàiumd y củiqbg a Giang Tiểqjyb u Bắevfj c.
“Chuyệvpaz n tôutxx i nógxnq i vớugjg i em, em tíqzsn nh thếwgsh nàiumd o?” Đkayt ộsktk t nhiêkrlu n Giang Tiểqjyb u Bắevfj c hỏihif i.
“Chuyệvpaz n gìcmcv ?” Thẩtfqu m Thanh Du hỏihif i.
“Bảfebh o em chọqjyb n mộsktk t ngàiumd y, tựkzaq thưnpcr ởvpaz ng cho mìcmcv nh mộsktk t kỳihif nghỉraqg , sau đkzaq ógxnq hai chúevkv ng ta cùgnmk ng đkzaq i chơwtai i thậzwqz t vui.” Giang Tiểqjyb u Bắevfj c nógxnq i.
“Khôutxx ng cầkdkh n suy xékrlu t gìcmcv hếwgsh t!” Thẩtfqu m Thanh Du nógxnq i: “Tôutxx i khôutxx ng cógxnq thờevfj i gian!”
“Haiz, đkzaq ưnpcr ợpffl c thôutxx i!” Giang Tiểqjyb u Bắevfj c bấjsjw t đkzaq ắevfj c dĩeoyj lắevfj c đkzaq ầkdkh u, quay kíqzsn nh xe xuốhxyb ng, châmkco m thuốhxyb c húevkv t.
“Anh làiumd m gìcmcv đkzaq ógxnq ?” Sắevfj c mặhzyn t Thẩtfqu m Thanh Du chợpffl t thay đkzaq ổmkco i, nógxnq i: “Giang Tiểqjyb u Bắevfj c, anh đkzaq ừfebh ng tưnpcr ởvpaz ng gầkdkh n đkzaq âmkco y anh hơwtai i thay đkzaq ổmkco i làiumd cógxnq thểqjyb coi trờevfj i bằsufh ng vung, khôutxx ng phảfebh i tôutxx i đkzaq ãuebo nógxnq i rõtywz vớugjg i anh rồrubj i sao, anh khôutxx ng đkzaq ưnpcr ợpffl c húevkv t thuốhxyb c trưnpcr ớugjg c mặhzyn t tôutxx i!”
Trong nhá
“Ô
Hắ
Uố
“Cậ
“Khô
Giang Tiể
Chuyệ
Rờ
“Ừ
Trư
Đ
Lý
Lý
“Giang Tiể
“Tử
“Anh cả
“Khô
Lý
“Cư
Lý
“Nó
“Tô
“Đ
“Nhanh mồ
Giang Tiể
Nhì
“Sao tử
Giang Tiể
“Thậ
Như
“Cá
“Tô
Đ
“Là
“Đ
“Thậ
“Nế
Như
“Chuyệ
“Chuyệ
“Bả
“Khô
“Haiz, đ
“Anh là
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.