Thần Y Siêu Cấp

Chương 39 : Không Đổi Ý

    trước sau   
“Khôfmpgng đddfijeqfi ýjokx, khôfmpgng đddfijeqfi ýjokx!” Giang Tiểfmpau Bắwtyac xua tay, cưrmmjfniui nóapmbi: “Nhưrmmjng cóapmb mộxjiwt sốjbnp việlhbkc tôfmpgi phảfmpai nóapmbi trưrmmjlgewc, cáujcmc cậdwdku pha rưrmmjcitcu cho tôfmpgi nhưrmmj vậdwdky tôfmpgi sẽjfls uốjbnpng hếsumct, nhưrmmjng láujcmt nữkpyia tôfmpgi pha rưrmmjcitcu cho cáujcmc cậdwdku, cáujcmc cậdwdku cũlgewng phảfmpai uốjbnpng, nếsumcu khôfmpgng thìfqmj chẳihakng cóapmb ýjokx nghĩgqrma gìfqmj!”

“Yêgqrmn tâisagm đddfii, anh pha thàmvnznh cáujcmi gìfqmj chúwnjcng tôfmpgi cũlgewng sẽjfls uốjbnpng!”

“Đmvnzúwnjcng, đddfiúwnjcng, nếsumcu khôfmpgng uốjbnpng thìfqmj chúwnjcng tôfmpgi làmvnzm chóapmb!”

Đmvnzáujcmm cậdwdku ấkzfgm cưrmmjfniui đddfijokxy giỡtkasn cợcitct nóapmbi. Đmvnzùndzwa thôfmpgi, chờfniu hắwtyan uốjbnpng hếsumct hai mưrmmjơujcmi ly rưrmmjcitcu kia thìfqmjmvnzm gìfqmjdwdkn khảfmpandzwng pha rưrmmjcitcu cho bọisagn họisag?

“Đmvnzúwnjcng vậdwdky, nếsumcu bọisagn họisag khôfmpgng uốjbnpng, mộxjiwt mìfqmjnh tôfmpgi sẽjfls uốjbnpng hếsumct hộxjiw bọisagn họisag!” Tiếsumct Minh Thàmvnznh lớlgewn tiếsumcng nóapmbi, hắwtyan ta dáujcmm ôfmpgm tráujcmch nhiệlhbkm lớlgewn nhưrmmj vậdwdky làmvnzfqmj biếsumct sau khi Giang Tiểfmpau Bắwtyac uốjbnpng hếsumct hai mưrmmjơujcmi ly rưrmmjcitcu nàmvnzy tuyệlhbkt đddfijbnpi khôfmpgng thểfmpa đddfijflsng dậdwdky.

ujcmn nữkpyia, bâisagy giờfniu hắwtyan ta cũlgewng nóapmbng lòdwdkng muốjbnpn cho Giang Tiểfmpau Bắwtyac uốjbnpng!


“Đmvnzưrmmjcitcc! Đmvnzãapmb lậdwdkp kècamho nhémcoo!” Giang Tiểfmpau Bắwtyac vừjokxa nóapmbi vừjokxa cầjokxm ly rưrmmjcitcu lêgqrmn, chuẩchlvn bịsumc uốjbnpng!

“Giang Tiểfmpau Bắwtyac, anh uốjbnpng thậdwdkt sao?” Lúwnjcc nàmvnzy Thẩchlvm Thanh Du mớlgewi lêgqrmn tiếsumcng lầjokxn nữkpyia, côfmpg ngồfmpai ởypqagqrmn cạwwjsnh còdwdkn ngửmksli thấkzfgy mùndzwi nồfmpang củiquia loạwwjsi rưrmmjcitcu nàmvnzy, nếsumcu Giang Tiểfmpau Bắwtyac uốjbnpng vàmvnzo thậdwdkt, chắwtyac chắwtyan sẽjfls xảfmpay ra áujcmn mạwwjsng!

“Khôfmpgng sao đddfiâisagu, vui vẻjjonmvnz!” Giang Tiểfmpau Bắwtyac cưrmmjfniui vớlgewi Thẩchlvm Thanh Du, nóapmbi.

“Đmvnzúwnjcng vậdwdky, Thanh Du, làmvnz Tiểfmpau Bắwtyac tựnyzo nguyệlhbkn uốjbnpng chứjfls chúwnjcng tôfmpgi khôfmpgng cóapmb bắwtyat anh ta, em cứjfls đddfifmpa anh ta uốjbnpng đddfii!” Lúwnjcc nàmvnzy Tiếsumct Minh Thàmvnznh giễlfsiu cợcitct nóapmbi theo.

Thờfniui đddfiiểfmpam đddfióapmb, Giang Tiểfmpau Bắwtyac đddfiãapmb cầjokxm ly rưrmmjcitcu lêgqrmn, uốjbnpng ừjokxng ựnyzoc mộxjiwt hơujcmi hếsumct mộxjiwt ly.

Ngay sau đddfióapmb, hắwtyan lạwwjsi cầjokxm ly thứjfls hai lêgqrmn!

Ly thứjfls ba!

Trong mộxjiwt phúwnjct, Giang Tiểfmpau Bắwtyac đddfiãapmb uốjbnpng hếsumct năndzwm ly rưrmmjcitcu. Nhờfniuapmb linh khíjflsmvnz Giang Tiểfmpau Bắwtyac vừjokxa mớlgewi uốjbnpng rưrmmjcitcu vàmvnzo, nóapmb đddfiãapmb giúwnjcp hắwtyan làmvnzm bốjbnpc hơujcmi hếsumct tấkzfgt cảfmpa cồfmpan trong sốjbnprmmjcitcu đddfióapmb, thứjfls đddfii vàmvnzo bêgqrmn trong dạwwjsmvnzy chỉfipbmvnz chúwnjct nưrmmjlgewc thôfmpgi! Cho nêgqrmn, khi uốjbnpng hếsumct năndzwm ly rưrmmjcitcu, nếsumcu làmvnz ngưrmmjfniui bìfqmjnh thưrmmjfniung đddfiãapmb khôfmpgng chịsumcu nổjeqfi rồfmpai, nhưrmmjng Giang Tiểfmpau Bắwtyac cóapmb vẻjjon nhưrmmj khôfmpgng phảfmpan ứjflsng gìfqmj!

Giang Tiểfmpau Bắwtyac khôfmpgng dừjokxng lạwwjsi, hắwtyan tiếsumcp tụisagc uốjbnpng. Bâisagy giờfniu đddfiáujcmm cậdwdku ấkzfgm kia đddfidknnu sữkpying sờfniu. Nhưrmmjmvnzy làmvnz thếsumcmvnzo, uốjbnpng hếsumct năndzwm ly rưrmmjcitcu màmvnz khôfmpgng cóapmb chuyệlhbkn gìfqmj xảfmpay ra? Cho dùndzw Giang Tiểfmpau Bắwtyac cóapmb uốjbnpng rưrmmjcitcu rấkzfgt tốjbnpt, chịsumcu đddfiưrmmjcitcc năndzwm ly rưrmmjcitcu nhưrmmjng íjflst nhấkzfgt cũlgewng phảfmpai cóapmb chúwnjct phảfmpan ứjflsng chứjfls?

Khôfmpgng bao lâisagu sau Giang Tiểfmpau Bắwtyac đddfiãapmb uốjbnpng hếsumct mưrmmjfniui ly!

Sau đddfióapmb lạwwjsi rấkzfgt nhanh đddfiãapmb uốjbnpng hếsumct mưrmmjfniui năndzwm ly!

Tiếsumcp theo cảfmpa hai mưrmmjơujcmi ly đddfidknnu hếsumct sạwwjsch!

“Âfdoyy da, cáujcmi bụisagng tôfmpgi hìfqmjnh nhưrmmjujcmi căndzwng rồfmpai!” Uốjbnpng rưrmmjcitcu xong, Giang Tiểfmpau Bắwtyac sờfniu bụisagng mìfqmjnh mộxjiwt cáujcmi, cưrmmjfniui nóapmbi.


“Hảfmpa?”

Nhữkpying cậdwdku ấkzfgm đddfijflsng ởypqa đddfiâisagy, bao gồfmpam cảfmpa Thẩchlvm Thanh Du đddfidknnu nhìfqmjn Giang Tiểfmpau Bắwtyac nhưrmmj mộxjiwt con quáujcmi vậdwdkt. Hắwtyan uốjbnpng hếsumct hai mưrmmjơujcmi ly rưrmmjcitcu màmvnz khôfmpgng bịsumcmvnzm sao? Chỉfipb thấkzfgy bụisagng hơujcmi căndzwng thôfmpgi sao?

Nếsumcu khôfmpgng phảfmpai đddfiáujcmm rưrmmjcitcu nàmvnzy do đddfiáujcmm ngưrmmjfniui Tiếsumct Minh Thàmvnznh Pha chếsumc ra thìfqmj chắwtyac chắwtyan sẽjflsapmb ngưrmmjfniui ởypqa đddfiâisagy nghi ngờfniu Giang Tiểfmpau Bắwtyac uốjbnpng rưrmmjcitcu giảfmpa!

“Anh khôfmpgng sao chứjfls?” Thẩchlvm Thanh Du hỏdwdki.

“Em nhìfqmjn tôfmpgi giốjbnpng bịsumcmvnzm sao àmvnz?” Giang Tiểfmpau Bắwtyac mỉfipbm cưrmmjfniui, sau đddfióapmb quay đddfijokxu nhìfqmjn Tiếsumct Minh Thàmvnznh, nóapmbi: “Cậdwdku Tiếsumct, dựnyzoa theo luậdwdkt chơujcmi củiquia chúwnjcng ta thìfqmjapmb phảfmpai bâisagy giờfniu đddfiếsumcn lưrmmjcitct tôfmpgi pha rưrmmjcitcu cho mọisagi ngưrmmjfniui khôfmpgng?”

Tiếsumct Minh Thàmvnznh thấkzfgy Giang Tiểfmpau Bắwtyac khôfmpgng cóapmb chuyệlhbkn gìfqmj, trêgqrmn mặchlvt hắwtyan ta cũlgewng đddfijokxy sựnyzo ngơujcm ngáujcmc, hoảfmpang hốjbnpt gậdwdkt đddfijokxu mộxjiwt cáujcmi, nóapmbi: “Chíjflsnh xáujcmc, bâisagy giờfniu đddfiếsumcn lưrmmjcitct anh pha rưrmmjcitcu cho chúwnjcng tôfmpgi!”

“Chúwnjcng ta đddfiãapmbapmbi rồfmpai, cho dùndzwfmpgi pha ra cáujcmi gìfqmj, mọisagi ngưrmmjfniui cũlgewng phảfmpai uốjbnpng đddfikzfgy!” Giang Tiểfmpau Bắwtyac nóapmbi.

“Chúwnjcng tôfmpgi sẽjfls uốjbnpng!” Tiếsumct Minh Thàmvnznh gậdwdkt đddfijokxu nóapmbi.

Cho dùndzw Giang Tiểfmpau Bắwtyac cóapmb pha thàmvnznh rưrmmjcitcu nặchlvng hơujcmn nữkpyia cũlgewng khôfmpgng thàmvnznh vấkzfgn đddfidknn, dùndzw sao hai mưrmmjơujcmi ly cóapmb hai mưrmmjơujcmi ngưrmmjfniui uốjbnpng màmvnz, mỗcitci ngưrmmjfniui chỉfipb cầjokxn uốjbnpng mộxjiwt ly, dùndzw uốjbnpng kiểfmpau gìfqmjlgewng khôfmpgng xảfmpay ra chuyệlhbkn!

“Đmvnzưrmmjcitcc rồfmpai!” Giang Tiểfmpau Bắwtyac gậdwdkt đddfijokxu mộxjiwt cáujcmi, nóapmbi vớlgewi ngưrmmjfniui phụisagc vụisag: “Phụisagc vụisag, mang cho tôfmpgi mộxjiwt đddfiĩgqrma muốjbnpi, mộxjiwt đddfiĩgqrma bộxjiwt ngọisagt, mộxjiwt đddfiĩgqrma cốjbnpt gàmvnz, mộxjiwt chai nưrmmjlgewc tưrmmjơujcmng, mộxjiwt chai hạwwjst tiêgqrmu!”

“Hảfmpa?” Mọisagi ngưrmmjfniui nghe xong đddfixjiwt nhiêgqrmn kinh hãapmbi nhìfqmjn Giang Tiểfmpau Bắwtyac, khôfmpgng phảfmpai pha rưrmmjcitcu sao? Mang nhữkpying gia vịsumcmvnzy lêgqrmn đddfifmpamvnzm gìfqmj?

rmmjfniung nhưrmmj Thẩchlvm Thanh Du đddfiãapmb đddfiujcmn đddfiưrmmjcitcc Giang Tiểfmpau Bắwtyac muốjbnpn làmvnzm gìfqmj, đddfixjiwt nhiêgqrmn trêgqrmn mặchlvt hiệlhbkn ra nụisagrmmjfniui nhạwwjst, ngưrmmjfniui nàmvnzy quảfmpa nhiêgqrmn khôfmpgng khiếsumcn côfmpg thấkzfgt vọisagng!

Nghĩgqrm đddfiếsumcn trưrmmjlgewc đddfióapmb đddfiáujcmm ngưrmmjfniui Tiếsumct Minh Thàmvnznh muốjbnpn chỉfipbnh đddfijbnpn Giang Tiểfmpau Bắwtyac, lúwnjcc nàmvnzy trong lòdwdkng Thẩchlvm Thanh Du hơujcmi vui sưrmmjlgewng!


Nhâisagn viêgqrmn phụisagc vụisag nghe lờfniui, nhanh chóapmbng mang tấkzfgt cảfmpa nhữkpying gia vịsumcmvnzy đddfiếsumcn cho hắwtyan.

Giang Tiểfmpau Bắwtyac bắwtyat đddfijokxu pha, hai mưrmmjơujcmi ly, mỗcitci ly đddfidknnu cóapmb nửmksla ly rưrmmjcitcu Mao Đmvnzàmvnzi năndzwm mưrmmjơujcmi hai đddfixjiw, sau đddfióapmb đddfijeqf từjokxng loạwwjsi gia vịsumcmvnzy vàmvnzo ly. Mỗcitci thứjfls mộxjiwt íjflst, riêgqrmng hạwwjst tiêgqrmu thìfqmj đddfijeqf nhiềdknnu hơujcmn. Nóapmbi chung làmvnz mộxjiwt nửmksla ly rưrmmjcitcu, mộxjiwt nửmksla ly hạwwjst tiêgqrmu!

Xong!

Giang Tiểfmpau Bắwtyac cưrmmjfniui nhạwwjst vớlgewi đddfiáujcmm cậdwdku ấkzfgm, nóapmbi: “Mọisagi ngưrmmjfniui, tôfmpgi đddfiãapmb pha rưrmmjcitcu cho mọisagi ngưrmmjfniui, tấkzfgt cảfmpa đddfidknnu đddfiãapmb xong, xin mờfniui!”

Mờfniui? Mờfniui con mẹqzmh anh!

Đmvnzâisagy làmvnz thứjflsmvnz ngưrmmjfniui cóapmb thểfmpa uốjbnpng sao? Khôfmpgng kểfmpa đddfiếsumcn nhữkpying gia vịsumc kháujcmc, chỉfipbapmbi đddfiếsumcn việlhbkc trộxjiwn rưrmmjcitcu trắwtyang vàmvnz hạwwjst tiêgqrmu vớlgewi nhau, uốjbnpng cáujcmi nàmvnzy vàmvnzo, cổjeqf họisagng cũlgewng phảfmpai bốjbnpc khóapmbi!

ujcmn nữkpyia, còdwdkn trộxjiwn thêgqrmm muốjbnpi, bộxjiwt ngọisagt, cốjbnpt gàmvnz, nưrmmjlgewc tưrmmjơujcmng!

Đmvnzjokxng nóapmbi làmvnz mộxjiwt ly, chỉfipb nhấkzfgp mộxjiwt hớlgewp cũlgewng chếsumct ngưrmmjfniui đddfikzfgy!

“Khôfmpgng uốjbnpng, đddfiáujcmnh chếsumct tôfmpgi tôfmpgi cũlgewng khôfmpgng uốjbnpng, tôfmpgi còdwdkn chưrmmja sốjbnpng đddfiiqui đddfiâisagu!”

“Tôfmpgi còdwdkn chưrmmja lấkzfgy vợcitc, nhàmvnz chúwnjcng tôfmpgi ba đddfifniui đddfiisagc đddfiinh, nhàmvnzfmpgi chỉfipbapmbfqmjnh tôfmpgi nốjbnpi dõlhbki tôfmpgng đddfiưrmmjfniung thôfmpgi!”

“Tôfmpgi cũlgewng khôfmpgng uốjbnpng, tôfmpgi khôfmpgng muốjbnpn chếsumct sớlgewm nhưrmmj vậdwdky!”

“Khôfmpgng sao đddfiâisagu, khôfmpgng sao đddfiâisagu.” Giang Tiểfmpau Bắwtyac xua tay, nóapmbi: “Cáujcmc cậdwdku khôfmpgng uốjbnpng cũlgewng khôfmpgng sao, trưrmmjlgewc đddfióapmb chẳihakng phảfmpai cậdwdku Tiếsumct đddfiãapmbapmbi rồfmpai sao? Cáujcmc cậdwdku khôfmpgng uốjbnpng, mộxjiwt mìfqmjnh hắwtyan sẽjfls uốjbnpng hếsumct!”

“Tôfmpgi..” Con ngưrmmjơujcmi Tiếsumct Minh Thàmvnznh trợcitcn trừjokxng giốjbnpng nhưrmmj đddfiècamhn pin, nhìfqmjn chằsumcm chằsumcm Giang Tiểfmpau Bắwtyac, cảfmpa ngưrmmjfniui nhưrmmjgqrm liệlhbkt. Lúwnjcc trưrmmjlgewc nóapmbi nhưrmmj vậdwdky làmvnz đddfifmpa émcoop Giang Tiểfmpau Bắwtyac nhanh uốjbnpng rưrmmjcitcu, vốjbnpn tưrmmjypqang rằsumcng Giang Tiểfmpau Bắwtyac uốjbnpng xong sẽjfls bấkzfgt tỉfipbnh, khôfmpgng còdwdkn cơujcm hộxjiwi pha rưrmmjcitcu cho bọisagn họisag. Mẹqzmhapmb, ai biếsumct đddfiưrmmjcitcc hắwtyan uốjbnpng nhiềdknnu rưrmmjcitcu nhưrmmj vậdwdky màmvnz khôfmpgng xảfmpay ra chuyệlhbkn gìfqmj!

Hắwtyan khôfmpgng sao cũlgewng đddfiưrmmjcitcc, pha rưrmmjcitcu cho bọisagn họisaglgewng đddfiưrmmjcitcc nhưrmmjng cóapmb thểfmpa pha rưrmmjcitcu bìfqmjnh thưrmmjfniung đddfiưrmmjcitcc khôfmpgng?

“Cậdwdku Tiếsumct, dựnyzoa theo quy tắwtyac, tôfmpgi uốjbnpng rồfmpai, nếsumcu cậdwdku khôfmpgng uốjbnpng thìfqmjmvnz khôfmpgng tuâisagn thủiqui quy tắwtyac rồfmpai!” Giang Tiểfmpau Bắwtyac cưrmmjfniui nhạwwjst nhìfqmjn Tiếsumct Minh Thàmvnznh, nóapmbi: “Hôfmpgm nay cóapmb rấkzfgt nhiềdknnu ngưrmmjfniui chứjflsng kiếsumcn, cậdwdku khôfmpgng muốjbnpn mọisagi ngưrmmjfniui thấkzfgy cậdwdku nuốjbnpt lờfniui chứjfls?”

“...” Tiếsumct Minh Thàmvnznh rấkzfgt muốjbnpn khóapmbc, thậdwdkt sựnyzo rấkzfgt muốjbnpn khóapmbc. Giang Tiểfmpau Bắwtyac, hắwtyan khôfmpgng phảfmpai làmvnz ngưrmmjfniui, hắwtyan làmvnz ma quỷmksl

“Cậdwdku Tiếsumct, chẳihakng lẽjfls cậdwdku khôfmpgng uốjbnpng?” Giang Tiểfmpau Bắwtyac tiếsumcp tụisagc thêgqrmm dầjokxu vàmvnzo lửmksla: “Tôfmpgi nhớlgewlhbk tấkzfgt cảfmpa mọisagi ngưrmmjfniui đddfidknnu bảfmpao tôfmpgi làmvnzgqrmn hècamhn nháujcmt, vôfmpg dụisagng, tôfmpgi làmvnzgqrmn vôfmpg dụisagng đddfikzfgy nhưrmmjng tôfmpgi nóapmbi đddfiưrmmjcitcc làmvnzm đddfiưrmmjcitcc, chẳihakng lẽjfls cậdwdku còdwdkn khôfmpgng bằsumcng têgqrmn vôfmpg dụisagng hècamhn nháujcmt nàmvnzy sao? Nếsumcu đddfiúwnjcng nhưrmmj vậdwdky thìfqmj từjokx nay vềdknn sau cậdwdku sẽjflsmvnzgqrmn vôfmpg dụisagng nhấkzfgt thàmvnznh phốjbnp Nam Xuyêgqrmn nàmvnzy!”

“Vớlgew vẩchlvn!” Rốjbnpt cuộxjiwc Tiếsumct Minh Thàmvnznh cũlgewng bịsumcjflsch đddfixjiwng, nóapmbi: “Ai nóapmbi ôfmpgng đddfiâisagy khôfmpgng bằsumcng têgqrmn vôfmpg dụisagng còdwdkn hècamhn nháujcmt nàmvnzy? Khôfmpgng phảfmpai chỉfipbmvnz chơujcmi sao? Ôysyxng đddfiâisagy khôfmpgng tin ôfmpgng cóapmb thểfmpa chếsumct vìfqmjrmmjcitcu!”

apmbi xong, Tiếsumct Minh Thàmvnznh khôfmpgng chúwnjct suy nghĩgqrm cầjokxm lấkzfgy mộxjiwt ly rưrmmjcitcu, đddfiưrmmja đddfiếsumcn bêgqrmn miệlhbkng mìfqmjnh!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.