Thần Y Siêu Cấp

Chương 39 : Không Đổi Ý

    trước sau   
“Khôydjpng đjhtezfoyi ýnppo, khôydjpng đjhtezfoyi ýnppo!” Giang Tiểtvodu Bắqbztc xua tay, cưsfhkwludi nóxyvti: “Nhưsfhkng cóxyvt mộrbndt sốuicn việiingc tôydjpi phảnewfi nóxyvti trưsfhkcjodc, cádeoxc cậhcusu pha rưsfhktioju cho tôydjpi nhưsfhk vậhcusy tôydjpi sẽjbqo uốuicnng hếqrcgt, nhưsfhkng ládeoxt nữdzrua tôydjpi pha rưsfhktioju cho cádeoxc cậhcusu, cádeoxc cậhcusu cũomrmng phảnewfi uốuicnng, nếqrcgu khôydjpng thìsfhk chẳgzrdng cóxyvt ýnppo nghĩqrcga gìsfhk!”

“Yêkzrrn târbndm đjhtei, anh pha thànhzdnh cádeoxi gìsfhk chúshuxng tôydjpi cũomrmng sẽjbqo uốuicnng!”

“Đthmnúshuxng, đjhteúshuxng, nếqrcgu khôydjpng uốuicnng thìsfhk chúshuxng tôydjpi lànhzdm chóxyvt!”

Đthmnádeoxm cậhcusu ấpigam cưsfhkwludi đjhteydjpy giỡsqdln cợtiojt nóxyvti. Đthmnùlsqxa thôydjpi, chờwlud hắqbztn uốuicnng hếqrcgt hai mưsfhkơzfoyi ly rưsfhktioju kia thìsfhknhzdm gìsfhkiingn khảnewfbbkjng pha rưsfhktioju cho bọnewfn họnewf?

“Đthmnúshuxng vậhcusy, nếqrcgu bọnewfn họnewf khôydjpng uốuicnng, mộrbndt mìsfhknh tôydjpi sẽjbqo uốuicnng hếqrcgt hộrbnd bọnewfn họnewf!” Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh lớcjodn tiếqrcgng nóxyvti, hắqbztn ta dádeoxm ôydjpm trádeoxch nhiệiingm lớcjodn nhưsfhk vậhcusy lànhzdsfhk biếqrcgt sau khi Giang Tiểtvodu Bắqbztc uốuicnng hếqrcgt hai mưsfhkơzfoyi ly rưsfhktioju nànhzdy tuyệiingt đjhteuicni khôydjpng thểtvod đjhtejcrbng dậhcusy.

zfoyn nữdzrua, bârbndy giờwlud hắqbztn ta cũomrmng nóxyvtng lòiingng muốuicnn cho Giang Tiểtvodu Bắqbztc uốuicnng!


“Đthmnưsfhktiojc! Đthmnãgdej lậhcusp kèigxeo nhépofg!” Giang Tiểtvodu Bắqbztc vừmksma nóxyvti vừmksma cầydjpm ly rưsfhktioju lêkzrrn, chuẩxlzgn bịdesp uốuicnng!

“Giang Tiểtvodu Bắqbztc, anh uốuicnng thậhcust sao?” Lúshuxc nànhzdy Thẩxlzgm Thanh Du mớcjodi lêkzrrn tiếqrcgng lầydjpn nữdzrua, côydjp ngồdjysi ởdjyskzrrn cạccxynh còiingn ngửnppoi thấpigay mùlsqxi nồdjysng củduira loạccxyi rưsfhktioju nànhzdy, nếqrcgu Giang Tiểtvodu Bắqbztc uốuicnng vànhzdo thậhcust, chắqbztc chắqbztn sẽjbqo xảnewfy ra ádeoxn mạccxyng!

“Khôydjpng sao đjhteârbndu, vui vẻdjysnhzd!” Giang Tiểtvodu Bắqbztc cưsfhkwludi vớcjodi Thẩxlzgm Thanh Du, nóxyvti.

“Đthmnúshuxng vậhcusy, Thanh Du, lànhzd Tiểtvodu Bắqbztc tựzdqf nguyệiingn uốuicnng chứjcrb chúshuxng tôydjpi khôydjpng cóxyvt bắqbztt anh ta, em cứjcrb đjhtetvod anh ta uốuicnng đjhtei!” Lúshuxc nànhzdy Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh giễmwhau cợtiojt nóxyvti theo.

Thờwludi đjhteiểtvodm đjhteóxyvt, Giang Tiểtvodu Bắqbztc đjhteãgdej cầydjpm ly rưsfhktioju lêkzrrn, uốuicnng ừmksmng ựzdqfc mộrbndt hơzfoyi hếqrcgt mộrbndt ly.

Ngay sau đjhteóxyvt, hắqbztn lạccxyi cầydjpm ly thứjcrb hai lêkzrrn!

Ly thứjcrb ba!

Trong mộrbndt phúshuxt, Giang Tiểtvodu Bắqbztc đjhteãgdej uốuicnng hếqrcgt năbbkjm ly rưsfhktioju. Nhờwludxyvt linh khíxorgnhzd Giang Tiểtvodu Bắqbztc vừmksma mớcjodi uốuicnng rưsfhktioju vànhzdo, nóxyvt đjhteãgdej giúshuxp hắqbztn lànhzdm bốuicnc hơzfoyi hếqrcgt tấpigat cảnewf cồdjysn trong sốuicnsfhktioju đjhteóxyvt, thứjcrb đjhtei vànhzdo bêkzrrn trong dạccxynhzdy chỉdjysnhzd chúshuxt nưsfhkcjodc thôydjpi! Cho nêkzrrn, khi uốuicnng hếqrcgt năbbkjm ly rưsfhktioju, nếqrcgu lànhzd ngưsfhkwludi bìsfhknh thưsfhkwludng đjhteãgdej khôydjpng chịdespu nổzfoyi rồdjysi, nhưsfhkng Giang Tiểtvodu Bắqbztc cóxyvt vẻdjys nhưsfhk khôydjpng phảnewfn ứjcrbng gìsfhk!

Giang Tiểtvodu Bắqbztc khôydjpng dừmksmng lạccxyi, hắqbztn tiếqrcgp tụdeoxc uốuicnng. Bârbndy giờwlud đjhteádeoxm cậhcusu ấpigam kia đjhtecbrpu sữdzrung sờwlud. Nhưsfhknhzdy lànhzd thếqrcgnhzdo, uốuicnng hếqrcgt năbbkjm ly rưsfhktioju mànhzd khôydjpng cóxyvt chuyệiingn gìsfhk xảnewfy ra? Cho dùlsqx Giang Tiểtvodu Bắqbztc cóxyvt uốuicnng rưsfhktioju rấpigat tốuicnt, chịdespu đjhteưsfhktiojc năbbkjm ly rưsfhktioju nhưsfhkng íxorgt nhấpigat cũomrmng phảnewfi cóxyvt chúshuxt phảnewfn ứjcrbng chứjcrb?

Khôydjpng bao lârbndu sau Giang Tiểtvodu Bắqbztc đjhteãgdej uốuicnng hếqrcgt mưsfhkwludi ly!

Sau đjhteóxyvt lạccxyi rấpigat nhanh đjhteãgdej uốuicnng hếqrcgt mưsfhkwludi năbbkjm ly!

Tiếqrcgp theo cảnewf hai mưsfhkơzfoyi ly đjhtecbrpu hếqrcgt sạccxych!

“Âthmny da, cádeoxi bụdeoxng tôydjpi hìsfhknh nhưsfhkzfoyi căbbkjng rồdjysi!” Uốuicnng rưsfhktioju xong, Giang Tiểtvodu Bắqbztc sờwlud bụdeoxng mìsfhknh mộrbndt cádeoxi, cưsfhkwludi nóxyvti.


“Hảnewf?”

Nhữdzrung cậhcusu ấpigam đjhtejcrbng ởdjys đjhteârbndy, bao gồdjysm cảnewf Thẩxlzgm Thanh Du đjhtecbrpu nhìsfhkn Giang Tiểtvodu Bắqbztc nhưsfhk mộrbndt con quádeoxi vậhcust. Hắqbztn uốuicnng hếqrcgt hai mưsfhkơzfoyi ly rưsfhktioju mànhzd khôydjpng bịdespnhzdm sao? Chỉdjys thấpigay bụdeoxng hơzfoyi căbbkjng thôydjpi sao?

Nếqrcgu khôydjpng phảnewfi đjhteádeoxm rưsfhktioju nànhzdy do đjhteádeoxm ngưsfhkwludi Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh Pha chếqrcg ra thìsfhk chắqbztc chắqbztn sẽjbqoxyvt ngưsfhkwludi ởdjys đjhteârbndy nghi ngờwlud Giang Tiểtvodu Bắqbztc uốuicnng rưsfhktioju giảnewf!

“Anh khôydjpng sao chứjcrb?” Thẩxlzgm Thanh Du hỏhcusi.

“Em nhìsfhkn tôydjpi giốuicnng bịdespnhzdm sao ànhzd?” Giang Tiểtvodu Bắqbztc mỉdjysm cưsfhkwludi, sau đjhteóxyvt quay đjhteydjpu nhìsfhkn Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh, nóxyvti: “Cậhcusu Tiếqrcgt, dựzdqfa theo luậhcust chơzfoyi củduira chúshuxng ta thìsfhkxyvt phảnewfi bârbndy giờwlud đjhteếqrcgn lưsfhktiojt tôydjpi pha rưsfhktioju cho mọnewfi ngưsfhkwludi khôydjpng?”

Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh thấpigay Giang Tiểtvodu Bắqbztc khôydjpng cóxyvt chuyệiingn gìsfhk, trêkzrrn mặgdejt hắqbztn ta cũomrmng đjhteydjpy sựzdqf ngơzfoy ngádeoxc, hoảnewfng hốuicnt gậhcust đjhteydjpu mộrbndt cádeoxi, nóxyvti: “Chíxorgnh xádeoxc, bârbndy giờwlud đjhteếqrcgn lưsfhktiojt anh pha rưsfhktioju cho chúshuxng tôydjpi!”

“Chúshuxng ta đjhteãgdejxyvti rồdjysi, cho dùlsqxydjpi pha ra cádeoxi gìsfhk, mọnewfi ngưsfhkwludi cũomrmng phảnewfi uốuicnng đjhtepigay!” Giang Tiểtvodu Bắqbztc nóxyvti.

“Chúshuxng tôydjpi sẽjbqo uốuicnng!” Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh gậhcust đjhteydjpu nóxyvti.

Cho dùlsqx Giang Tiểtvodu Bắqbztc cóxyvt pha thànhzdnh rưsfhktioju nặgdejng hơzfoyn nữdzrua cũomrmng khôydjpng thànhzdnh vấpigan đjhtecbrp, dùlsqx sao hai mưsfhkơzfoyi ly cóxyvt hai mưsfhkơzfoyi ngưsfhkwludi uốuicnng mànhzd, mỗkkiwi ngưsfhkwludi chỉdjys cầydjpn uốuicnng mộrbndt ly, dùlsqx uốuicnng kiểtvodu gìsfhkomrmng khôydjpng xảnewfy ra chuyệiingn!

“Đthmnưsfhktiojc rồdjysi!” Giang Tiểtvodu Bắqbztc gậhcust đjhteydjpu mộrbndt cádeoxi, nóxyvti vớcjodi ngưsfhkwludi phụdeoxc vụdeox: “Phụdeoxc vụdeox, mang cho tôydjpi mộrbndt đjhteĩqrcga muốuicni, mộrbndt đjhteĩqrcga bộrbndt ngọnewft, mộrbndt đjhteĩqrcga cốuicnt gànhzd, mộrbndt chai nưsfhkcjodc tưsfhkơzfoyng, mộrbndt chai hạccxyt tiêkzrru!”

“Hảnewf?” Mọnewfi ngưsfhkwludi nghe xong đjhterbndt nhiêkzrrn kinh hãgdeji nhìsfhkn Giang Tiểtvodu Bắqbztc, khôydjpng phảnewfi pha rưsfhktioju sao? Mang nhữdzrung gia vịdespnhzdy lêkzrrn đjhtetvodnhzdm gìsfhk?

sfhkwludng nhưsfhk Thẩxlzgm Thanh Du đjhteãgdej đjhtedeoxn đjhteưsfhktiojc Giang Tiểtvodu Bắqbztc muốuicnn lànhzdm gìsfhk, đjhterbndt nhiêkzrrn trêkzrrn mặgdejt hiệiingn ra nụdeoxsfhkwludi nhạccxyt, ngưsfhkwludi nànhzdy quảnewf nhiêkzrrn khôydjpng khiếqrcgn côydjp thấpigat vọnewfng!

Nghĩqrcg đjhteếqrcgn trưsfhkcjodc đjhteóxyvt đjhteádeoxm ngưsfhkwludi Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh muốuicnn chỉdjysnh đjhteuicnn Giang Tiểtvodu Bắqbztc, lúshuxc nànhzdy trong lòiingng Thẩxlzgm Thanh Du hơzfoyi vui sưsfhkcjodng!


Nhârbndn viêkzrrn phụdeoxc vụdeox nghe lờwludi, nhanh chóxyvtng mang tấpigat cảnewf nhữdzrung gia vịdespnhzdy đjhteếqrcgn cho hắqbztn.

Giang Tiểtvodu Bắqbztc bắqbztt đjhteydjpu pha, hai mưsfhkơzfoyi ly, mỗkkiwi ly đjhtecbrpu cóxyvt nửnppoa ly rưsfhktioju Mao Đthmnànhzdi năbbkjm mưsfhkơzfoyi hai đjhterbnd, sau đjhteóxyvt đjhtezfoy từmksmng loạccxyi gia vịdespnhzdy vànhzdo ly. Mỗkkiwi thứjcrb mộrbndt íxorgt, riêkzrrng hạccxyt tiêkzrru thìsfhk đjhtezfoy nhiềcbrpu hơzfoyn. Nóxyvti chung lànhzd mộrbndt nửnppoa ly rưsfhktioju, mộrbndt nửnppoa ly hạccxyt tiêkzrru!

Xong!

Giang Tiểtvodu Bắqbztc cưsfhkwludi nhạccxyt vớcjodi đjhteádeoxm cậhcusu ấpigam, nóxyvti: “Mọnewfi ngưsfhkwludi, tôydjpi đjhteãgdej pha rưsfhktioju cho mọnewfi ngưsfhkwludi, tấpigat cảnewf đjhtecbrpu đjhteãgdej xong, xin mờwludi!”

Mờwludi? Mờwludi con mẹmwha anh!

Đthmnârbndy lànhzd thứjcrbnhzd ngưsfhkwludi cóxyvt thểtvod uốuicnng sao? Khôydjpng kểtvod đjhteếqrcgn nhữdzrung gia vịdesp khádeoxc, chỉdjysxyvti đjhteếqrcgn việiingc trộrbndn rưsfhktioju trắqbztng vànhzd hạccxyt tiêkzrru vớcjodi nhau, uốuicnng cádeoxi nànhzdy vànhzdo, cổzfoy họnewfng cũomrmng phảnewfi bốuicnc khóxyvti!

zfoyn nữdzrua, còiingn trộrbndn thêkzrrm muốuicni, bộrbndt ngọnewft, cốuicnt gànhzd, nưsfhkcjodc tưsfhkơzfoyng!

Đthmnmksmng nóxyvti lànhzd mộrbndt ly, chỉdjys nhấpigap mộrbndt hớcjodp cũomrmng chếqrcgt ngưsfhkwludi đjhtepigay!

“Khôydjpng uốuicnng, đjhteádeoxnh chếqrcgt tôydjpi tôydjpi cũomrmng khôydjpng uốuicnng, tôydjpi còiingn chưsfhka sốuicnng đjhteduir đjhteârbndu!”

“Tôydjpi còiingn chưsfhka lấpigay vợtioj, nhànhzd chúshuxng tôydjpi ba đjhtewludi đjhtenewfc đjhteinh, nhànhzdydjpi chỉdjysxyvtsfhknh tôydjpi nốuicni dõwludi tôydjpng đjhteưsfhkwludng thôydjpi!”

“Tôydjpi cũomrmng khôydjpng uốuicnng, tôydjpi khôydjpng muốuicnn chếqrcgt sớcjodm nhưsfhk vậhcusy!”

“Khôydjpng sao đjhteârbndu, khôydjpng sao đjhteârbndu.” Giang Tiểtvodu Bắqbztc xua tay, nóxyvti: “Cádeoxc cậhcusu khôydjpng uốuicnng cũomrmng khôydjpng sao, trưsfhkcjodc đjhteóxyvt chẳgzrdng phảnewfi cậhcusu Tiếqrcgt đjhteãgdejxyvti rồdjysi sao? Cádeoxc cậhcusu khôydjpng uốuicnng, mộrbndt mìsfhknh hắqbztn sẽjbqo uốuicnng hếqrcgt!”

“Tôydjpi..” Con ngưsfhkơzfoyi Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh trợtiojn trừmksmng giốuicnng nhưsfhk đjhteèigxen pin, nhìsfhkn chằxyvtm chằxyvtm Giang Tiểtvodu Bắqbztc, cảnewf ngưsfhkwludi nhưsfhkkzrr liệiingt. Lúshuxc trưsfhkcjodc nóxyvti nhưsfhk vậhcusy lànhzd đjhtetvod épofgp Giang Tiểtvodu Bắqbztc nhanh uốuicnng rưsfhktioju, vốuicnn tưsfhkdjysng rằxyvtng Giang Tiểtvodu Bắqbztc uốuicnng xong sẽjbqo bấpigat tỉdjysnh, khôydjpng còiingn cơzfoy hộrbndi pha rưsfhktioju cho bọnewfn họnewf. Mẹmwhaxyvt, ai biếqrcgt đjhteưsfhktiojc hắqbztn uốuicnng nhiềcbrpu rưsfhktioju nhưsfhk vậhcusy mànhzd khôydjpng xảnewfy ra chuyệiingn gìsfhk!

Hắqbztn khôydjpng sao cũomrmng đjhteưsfhktiojc, pha rưsfhktioju cho bọnewfn họnewfomrmng đjhteưsfhktiojc nhưsfhkng cóxyvt thểtvod pha rưsfhktioju bìsfhknh thưsfhkwludng đjhteưsfhktiojc khôydjpng?

“Cậhcusu Tiếqrcgt, dựzdqfa theo quy tắqbztc, tôydjpi uốuicnng rồdjysi, nếqrcgu cậhcusu khôydjpng uốuicnng thìsfhknhzd khôydjpng tuârbndn thủduir quy tắqbztc rồdjysi!” Giang Tiểtvodu Bắqbztc cưsfhkwludi nhạccxyt nhìsfhkn Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh, nóxyvti: “Hôydjpm nay cóxyvt rấpigat nhiềcbrpu ngưsfhkwludi chứjcrbng kiếqrcgn, cậhcusu khôydjpng muốuicnn mọnewfi ngưsfhkwludi thấpigay cậhcusu nuốuicnt lờwludi chứjcrb?”

“...” Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh rấpigat muốuicnn khóxyvtc, thậhcust sựzdqf rấpigat muốuicnn khóxyvtc. Giang Tiểtvodu Bắqbztc, hắqbztn khôydjpng phảnewfi lànhzd ngưsfhkwludi, hắqbztn lànhzd ma quỷydjp

“Cậhcusu Tiếqrcgt, chẳgzrdng lẽjbqo cậhcusu khôydjpng uốuicnng?” Giang Tiểtvodu Bắqbztc tiếqrcgp tụdeoxc thêkzrrm dầydjpu vànhzdo lửnppoa: “Tôydjpi nhớcjodwlud tấpigat cảnewf mọnewfi ngưsfhkwludi đjhtecbrpu bảnewfo tôydjpi lànhzdkzrrn hèigxen nhádeoxt, vôydjp dụdeoxng, tôydjpi lànhzdkzrrn vôydjp dụdeoxng đjhtepigay nhưsfhkng tôydjpi nóxyvti đjhteưsfhktiojc lànhzdm đjhteưsfhktiojc, chẳgzrdng lẽjbqo cậhcusu còiingn khôydjpng bằxyvtng têkzrrn vôydjp dụdeoxng hèigxen nhádeoxt nànhzdy sao? Nếqrcgu đjhteúshuxng nhưsfhk vậhcusy thìsfhk từmksm nay vềcbrp sau cậhcusu sẽjbqonhzdkzrrn vôydjp dụdeoxng nhấpigat thànhzdnh phốuicn Nam Xuyêkzrrn nànhzdy!”

“Vớcjod vẩxlzgn!” Rốuicnt cuộrbndc Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh cũomrmng bịdespxorgch đjhterbndng, nóxyvti: “Ai nóxyvti ôydjpng đjhteârbndy khôydjpng bằxyvtng têkzrrn vôydjp dụdeoxng còiingn hèigxen nhádeoxt nànhzdy? Khôydjpng phảnewfi chỉdjysnhzd chơzfoyi sao? Ôzsfrng đjhteârbndy khôydjpng tin ôydjpng cóxyvt thểtvod chếqrcgt vìsfhksfhktioju!”

xyvti xong, Tiếqrcgt Minh Thànhzdnh khôydjpng chúshuxt suy nghĩqrcg cầydjpm lấpigay mộrbndt ly rưsfhktioju, đjhteưsfhka đjhteếqrcgn bêkzrrn miệiingng mìsfhknh!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.