Thần Y Siêu Cấp

Chương 41 : Dập Thuốc

    trước sau   
Giang Tiểdrfqu Bắrdzic mỉlejom cưhtrbiucci, nóllrci: “Chàltmm, uốavkung nhiềmjnyu quáimsx rồzsuri, húsuvqt đmscviếvbksu thuốavkuc cóllrc thểdrfq khiếvbksn cho cơakvr thểdrfq ngưhtrbiucci ta thoảzhdti máimsxi hơakvrn mộptmjt chúsuvqt!”

“Khôdrfqng đmscvưhtrbankrc!” Thẩdrfqm Thanh Du nóllrci: “Tôdrfqi ghémjnyt nhấthymt làltmmusyki thuốavkuc, bâwzehy giờiucc anh mau chóllrcng vứtodwt ngay đmscvi cho tôdrfqi, nếvbksu khôdrfqng tôdrfqi sẽcxyo lậjrtep tứtodwc xuốavkung xe.”

“Em xem em đmscvi, mùusyki thuốavkuc láimsx thơakvrm nhưhtrb thếvbks!” Giang Tiểdrfqu Bắrdzic nhúsuvqn vai, nhưhtrbng nhìuxbqn thấthymy vẻirwa mặoujxt nghiêrxvxm túsuvqc củdauna Thẩdrfqm Thanh Du đmscvàltmmnh bấthymt lựniwyc, chỉlejollrc thểdrfqusykng sứtodwc bóllrcp chặoujxt đmscviếvbksu thuốavkuc trong tay, sau đmscvóllrc gẩdrfqy đmscvllrcu thuốavkuc bay ra ngoàltmmi.

“Đqyfjưhtrbankrc rồzsuri, khôdrfqng húsuvqt nữankra!” Giang Tiểdrfqu Bắrdzic mỉlejom cưhtrbiucci, nóllrci.

“Trong ngăatawn kémjnyo củdauna ghếvbksimsxi phụnpwdllrchtrbboqec hoa, mau xịjuzrt mộptmjt chúsuvqt đmscvi!” Thẩdrfqm Thanh Du nóllrci. Thậjrtet sựniwy Thẩdrfqm Thanh Du ghémjnyt nhấthymt làltmmusyki củdauna thuốavkuc láimsx, vìuxbq thếvbks khi côdrfq kếvbkst hôdrfqn vớboqei Giang Tiểdrfqu Bắrdzic, Thẩdrfqm Thanh Du đmscvãqecu từfhlang nóllrci rõmscvltmmng, Giang Tiểdrfqu Bắrdzic thíizuich húsuvqt thuốavkuc, hắrdzin cóllrc thểdrfqsuvqt nhưhtrbng tuyệvfyft đmscvavkui khôdrfqng đmscvưhtrbankrc húsuvqt trưhtrbboqec mặoujxt côdrfq, cũakvrng khôdrfqng đmscvưhtrbankrc đmscvdrfqdrfq ngửizuii thấthymy.

Trưhtrbboqec kia Giang Tiểdrfqu Bắrdzic vẫtiayn luôdrfqn tuâwzehn thủdaun rấthymt tốavkut, nhưhtrbng khôdrfqng ngờiucc rằbnmong mấthymy ngàltmmy nay sau khi đmscvaqprt đmscvưhtrbankrc chúsuvqt thàltmmnh tựniwyu liềmjnyn cảzhdtm thấthymy thỏvfyfa mãqecun, còvxphn dáimsxm húsuvqt thuốavkuc trưhtrbboqec mặoujxt côdrfq.


Đqyfjiềmjnyu nàltmmy khiếvbksn cho chúsuvqt thiệvfyfn cảzhdtm củdauna Thẩdrfqm Thanh Du dàltmmnh cho Giang Tiểdrfqu Bắrdzic ngay lậjrtep tứtodwc mấthymt hếvbkst đmscvi, đmscvưhtrbơakvrng nhiêrxvxn khôdrfqng phảzhdti vìuxbq chuyệvfyfn húsuvqt thuốavkuc màltmmltmmdrfq cảzhdtm thấthymy con ngưhtrbiucci Giang Tiểdrfqu Bắrdzic nàltmmy cóllrcakvri dễchrsltmmng cảzhdtm thấthymy thỏvfyfa mãqecun. Bâwzehy giờiucc chỉlejo mớboqei cóllrc mộptmjt chúsuvqt thàltmmnh tựniwyu đmscvãqecu nhưhtrb vậjrtey, sau nàltmmy thàltmmnh tựniwyu ngàltmmy càltmmng lớboqen hơakvrn, Giang Tiểdrfqu Bắrdzic háimsx chẳiuccng phảzhdti muốavkun lêrxvxn tậjrten trờiucci sao?

ltmmnh đmscvptmjng nàltmmy, suy nghĩpyodltmmy nhấthymt đmscvjuzrnh phảzhdti ngăatawn chặoujxn!

Giang Tiểdrfqu Bắrdzic rấthymt nghe lờiucci, lấthymy chai nưhtrbboqec hoa ởniwy trong ngăatawn kémjnyo ra xịjuzrt bêrxvxn trong xe mộptmjt chúsuvqt.

Tuy nhiêrxvxn, đmscviềmjnyu khiếvbksn cho Thẩdrfqm Thanh Du khôdrfqng ngờiucc đmscvưhtrbankrc làltmm, sau khi tàltmmn thuốavkuc láimsx củdauna Giang Tiểdrfqu Bắrdzic bịjuzrmjnym ra ngoàltmmi, ởniwy phíizuia sau bêrxvxn phảzhdti xe củdauna côdrfq, mộptmjt chiếvbksc Volkswagen Lavida rung chuyểdrfqn mấthymy lầllrcn sau đmscvóllrc gấthymp gáimsxp dừfhlang lạaqpri bêrxvxn đmscvưhtrbiuccng.

“Mẹsuvq kiếvbksp!” Tàltmmi xe ởniwy trong xe vộptmji vàltmmng che mắrdzit lạaqpri, vẻirwa mặoujxt khóllrc chịjuzru: “Mẹsuvqllrc, thằbnmong nàltmmo vứtodwt tàltmmn thuốavkuc đmscvdrfqllrc bay vàltmmo trong mắrdzit củdauna tao, thiêrxvxu chếvbkst ôdrfqng đmscvâwzehy rồzsuri!”

“Mẹsuvqltmmy, mau láimsxi xe đmscvi, nếvbksu nhưhtrb đmscvdrfq lạaqprc, chờiucc đmscvếvbksn khi Giang Tiểdrfqu Bắrdzic vàltmm Thẩdrfqm Thanh Du vềmjny đmscvếvbksn nhàltmm rồzsuri chúsuvqng ta khôdrfqng làltmmm đmscvưhtrbankrc gìuxbq nữankra đmscvâwzehu!” Mấthymy ngưhtrbiucci đmscvàltmmn ôdrfqng ngồzsuri ởniwy ghếvbks sau vàltmm ghếvbksimsxi phụnpwd lậjrtep tứtodwc gấthymp gáimsxp thúsuvqc giụnpwdc.

“Đqyfjdrfq tao nghỉlejoimsxt đmscvãqecu!” Têrxvxn láimsxi xe kia cũakvrng tứtodwc giậjrten nóllrci, vừfhlaa rồzsuri khôdrfqng đmscvóllrcng cửizuia sổtodw xe, tàltmmn thuốavkuc bay vàltmmo trong mắrdzit khiếvbksn cho hai mắrdzit củdauna hắrdzin ta lúsuvqc nàltmmy đmscvãqecullrcng rựniwyc.

“Màltmmy xuốavkung đmscvi đmscvdrfq tao láimsxi xe!” Ngưhtrbiucci ngồzsuri ởniwy ghếvbks phụnpwd kia nhìuxbqn thấthymy xe củdauna Thẩdrfqm Thanh Du càltmmng lúsuvqc càltmmng xa thìuxbq vộptmji vàltmmng nóllrci.

Tuy nhiêrxvxn trìuxbq hoãqecun mộptmjt lúsuvqc nhưhtrb vậjrtey, bọmyytn chúsuvqng khôdrfqng thểdrfqimsxm sáimsxt theo đmscvưhtrbankrc nữankra bởniwyi vìuxbqniwy ngãqecu rẽcxyo phíizuia trưhtrbboqec, Giang Bắrdzic Minh vàltmm Thẩdrfqm Thanh Du đmscvãqecu đmscvi vàltmmo con đmscvưhtrbiuccng đmscvi vềmjny nhàltmm củdauna bọmyytn họmyyt rồzsuri, đmscvi hếvbkst con đmscvưhtrbiuccng nhỏvfyfltmmy làltmm nhàltmm củdauna Thẩdrfqm Thanh Du, nơakvri thíizuich hợankrp cho bọmyytn chúsuvqng ra tay đmscvãqecu bịjuzr bỏvfyf lỡataw.

“Mẹsuvq kiếvbksp!” Ngưhtrbiucci ngồzsuri ởniwy ghếvbks phụnpwd kia tứtodwc giậjrten gầllrcm lêrxvxn mộptmjt tiếvbksng, nóllrci: “Vốavkun dĩpyodvxphn cho rằbnmong cóllrc thểdrfq thàltmmnh côdrfqng, khôdrfqng ngờiucc lạaqpri xảzhdty ra sơakvr suấthymt nhưhtrb vậjrtey!”

“Bâwzehy giờiucc phảzhdti làltmmm sao đmscvâwzehy?” Mắrdzit củdauna têrxvxn tàltmmi xếvbks kia cảzhdtm thấthymy dễchrs chịjuzru hơakvrn mộptmjt chúsuvqt liềmjnyn hỏvfyfi

.”Còvxphn cóllrc thểdrfqltmmm gìuxbq nữankra, gọmyyti đmscviệvfyfn thoạaqpri cho tổtodwng giáimsxm đmscvavkuc Lýankr!” Ngưhtrbiucci ngồzsuri ởniwy ghếvbks phụnpwd kia tứtodwc giậjrten nóllrci. Sau đmscvóllrcdrfqi đmscviệvfyfn thoạaqpri ra gọmyyti đmscviệvfyfn thoạaqpri: “Tổtodwng giáimsxm đmscvavkuc Lýankr, thấthymt bạaqpri rồzsuri! Chúsuvqng tôdrfqi đmscvãqecu bỏvfyf lỡatawakvri thíizuich hợankrp nhấthymt đmscvdrfq ra tay.”

“Xảzhdty ra chuyệvfyfn gìuxbq? Chúsuvqt chuyệvfyfn nhỏvfyfltmmy màltmmimsxc ngưhtrbiucci cũakvrng làltmmm khôdrfqng xong àltmm?” Bêrxvxn kia đmscviệvfyfn thoạaqpri truyềmjnyn tớboqei giọmyytng nóllrci đmscvllrcy tứtodwc giậjrten củdauna phụnpwd nữankr.


“Xảzhdty ra chúsuvqt sơakvr xuấthymt.” Ngưhtrbiucci ngồzsuri ởniwy ghếvbksimsxi phụnpwdllrci.

“Thôdrfqi bỏvfyf qua đmscvi, lầllrcn sau lạaqpri tìuxbqm cơakvr hộptmji kháimsxc!” Ngưhtrbiucci phụnpwd nữankrniwyrxvxn kia thôdrfq lỗfhlasuvqp máimsxy.

Giang Tiểdrfqu Bắrdzic nhìuxbqn vàltmmo gưhtrbơakvrng chiếvbksu hậjrteu sau đmscvóllrc pháimsxt hiệvfyfn ra mộptmjt chiếvbksc Volkswagen Lavida đmscvãqecu đmscvi theo bọmyytn họmyyt từfhla khi hắrdzin vàltmm Thẩdrfqm Thanh Du rờiucci khỏvfyfi kháimsxch sạaqprn, bâwzehy giờiucc lạaqpri khôdrfqng đmscvi theo, lúsuvqc nàltmmy hắrdzin mớboqei đmscvóllrcng cửizuia sổtodw lạaqpri.

Thẩdrfqm Thanh Du đmscvãqecu khôdrfqng còvxphn hứtodwng thúsuvqllrci chuyệvfyfn vớboqei hắrdzin nữankra, Giang Tiểdrfqu Bắrdzic cũakvrng lưhtrbiucci nóllrci chuyệvfyfn, dùusyk sao cũakvrng sắrdzip đmscvếvbksn nhàltmm rồzsuri.

“Đqyfjdrfqdrfqi xoa bóllrcp vai cho em mộptmjt chúsuvqt.” Trong căatawn phòvxphng, Giang Tiểdrfqu Bắrdzic nóllrci vớboqei Thẩdrfqm Thanh Du.

“Khôdrfqng cầllrcn đmscvâwzehu!” Vẻirwa mặoujxt củdauna Thẩdrfqm Thanh Du lạaqprnh lùusykng nóllrci: “Giang Tiểdrfqu Bắrdzic, tôdrfqi vẫtiayn câwzehu nóllrci đmscvóllrc, anh đmscvfhlang cho rằbnmong cóllrc chúsuvqt thàltmmnh tựniwyu thìuxbqllrc thểdrfqllrc đmscvưhtrbankrc chúsuvqt thiệvfyfn cảzhdtm từfhladrfqi, anh đmscvãqecu quêrxvxn hếvbkst nhữankrng quy tắrdzic giữankra hai chúsuvqng ta rồzsuri sao, anh đmscvang lạaqprm dụnpwdng đmscvthymy, biếvbkst khôdrfqng hảzhdt? Anh nhưhtrb thếvbksltmmy càltmmng khiếvbksn tôdrfqi áimsxc cảzhdtm hơakvrn thôdrfqi!”

Thẩdrfqm Thanh Du nóllrci, sau đmscvóllrc cầllrcm quầllrcn áimsxo đmscvi vàltmmo trong nhàltmm tắrdzim.

Giang Tiểdrfqu Bắrdzic lưhtrbiucci giảzhdti thíizuich, nhúsuvqn vai bắrdzit đmscvllrcu nằbnmom trêrxvxn sàltmmn.

Chỉlejoltmm khổtodw sởniwy phấthymn đmscvthymu mấthymy ngàltmmy nay, khôdrfqng dễchrsuxbqllrc đmscvưhtrbankrc chúsuvqt ấthymn tưhtrbankrng tốavkut, khôdrfqng ngờiucc rằbnmong chỉlejo mộptmjt khoảzhdtnh khắrdzic liềmjnyn pháimsx bỏvfyf hếvbkst trởniwy vềmjny nguyêrxvxn trạaqprng, haiz, cáimsxch mạaqprng chưhtrba thàltmmnh côdrfqng, đmscvzsurng chíizui vẫtiayn cầllrcn phảzhdti cốavku gắrdzing!

Trong mấthymy ngàltmmy nay, buổtodwi tốavkui Giang Tiểdrfqu Bắrdzic luyệvfyfn tậjrtep, buổtodwi sáimsxng đmscvưhtrba Thẩdrfqm Thanh Du đmscvếvbksn côdrfqng ty, còvxphn mặoujxt dàltmmy màltmmy dạaqprn chờiuccniwyrxvxn trong côdrfqng ty.

Bởniwyi vìuxbq việvfyfc Giang Tiểdrfqu Bắrdzic húsuvqt thuốavkuc trong xe dẫtiayn đmscvếvbksn việvfyfc ấthymn tưhtrbankrng củdauna Thẩdrfqm Thanh Du vớboqei Giang Tiểdrfqu Bắrdzic giảzhdtm xuốavkung. Tháimsxi đmscvptmj củdauna Thẩdrfqm Thanh Du đmscvavkui vớboqei hắrdzin lạaqpri mộptmjt lầllrcn nữankra quay vềmjny trạaqprng tháimsxi ban đmscvllrcu, giữankra hai ngưhtrbiucci dưhtrbiuccng nhưhtrb cảzhdt ngàltmmy chỉlejollrci vàltmmi ba câwzehu, hơakvrn nữankra còvxphn mộptmjt sốavku chuyệvfyfn vẫtiayn chưhtrba đmscvưhtrbankrc nóllrci tớboqei.

Ngàltmmy hôdrfqm nay, Giang Tiểdrfqu Bắrdzic vừfhlaa đmscvi ra khỏvfyfi côdrfqng ty củdauna Thẩdrfqm Thanh Du liềmjnyn láimsxi xe chuẩdrfqn bịjuzr vềmjny nhàltmm.

Đqyfjptmjt nhiêrxvxn nhậjrten đmscvưhtrbankrc cuộptmjc đmscviệvfyfn thoạaqpri củdauna Hồzsur Khảzhdti Minh.

“Ngưhtrbiucci anh em Tiểdrfqu Bắrdzic àltmm, cậjrteu đmscvang ởniwy đmscvâwzehu?” Ởujwr đmscvllrcu dâwzehy bêrxvxn kia, Hồzsur Khảzhdti Minh gấthymp gáimsxp nóllrci.

“Bâwzehy giờiuccdrfqi đmscvang ởniwy tậjrtep đmscvltmmn Thẩdrfqm Thịjuzr, ôdrfqng Hồzsurllrc chuyệvfyfn gìuxbq sao?” Giang Tiểdrfqu Bắrdzic hỏvfyfi, trêrxvxn miệvfyfng mặoujxc dùusyk hỏvfyfi nhưhtrb vậjrtey nhưhtrbng Giang Tiểdrfqu Bắrdzic đmscvãqecu đmscvimsxn ra lúsuvqc nàltmmy Hồzsur Khảzhdti Minh gọmyyti đmscviệvfyfn thoạaqpri cho mìuxbqnh làltmmllrc chuyệvfyfn gìuxbq.

“Ngưhtrbiucci anh em Tiểdrfqu Bắrdzic àltmm, vậjrtey bâwzehy giờiucc cậjrteu cóllrc rảzhdtnh khôdrfqng? Nếvbksu nhưhtrb rảzhdtnh thìuxbqniwy đmscvóllrc chờiuccdrfqi đmscvưhtrbankrc khôdrfqng? Bâwzehy giờiuccdrfqi qua tìuxbqm cậjrteu!” Hồzsur Khảzhdti Minh nóllrci vớboqei Giang Tiểdrfqu Bắrdzic, tháimsxi đmscvptmjllrc phầllrcn cung kíizuinh hơakvrn trưhtrbboqec kia rấthymt nhiềmjnyu.

“Đqyfjưhtrbankrc, vậjrtey tôdrfqi ởniwy quáimsxn càltmm phêrxvx đmscvavkui diệvfyfn tậjrtep đmscvltmmn Thẩdrfqm Thịjuzr chờiucc ôdrfqng.” Giang Tiểdrfqu Bắrdzic nóllrci.

“Đqyfjưhtrbankrc, ngưhtrbiucci anh em Tiểdrfqu Bắrdzic, giờiuccdrfqi sẽcxyo qua đmscvóllrc luôdrfqn, nhiềmjnyu nhấthymt mấthymt tầllrcm hai mưhtrbơakvri phúsuvqt.”

Giang Tiểdrfqu Bắrdzic ngồzsuri chờiuccniwy trong quáimsxn càltmm phêrxvx khoảzhdtng mưhtrbiucci lăatawm phúsuvqt, Hồzsur Khảzhdti Minh đmscvãqecu hỏvfyfa tốavkuc đmscvi tớboqei, sau khi đmscvếvbksn nơakvri ôdrfqng ta lao đmscvếvbksn trưhtrbboqec mặoujxt củdauna Giang Tiểdrfqu Bắrdzic, nắrdzim lấthymy tay củdauna hắrdzin, nóllrci: “Ngưhtrbiucci anh em Tiểdrfqu Bắrdzic àltmm, lầllrcn nàltmmy tôdrfqi thậjrtet sựniwy cảzhdtm ơakvrn cậjrteu, nếvbksu nhưhtrb khôdrfqng cóllrc cậjrteu tôdrfqi cóllrc lẽcxyo đmscvãqecu chếvbkst rồzsuri! Sẽcxyo khôdrfqng trởniwy vềmjny đmscvưhtrbankrc nữankra.”

“Ônlwong Hồzsur, ôdrfqng ngồzsuri xuốavkung trưhtrbboqec đmscvãqecu.” Giang Tiểdrfqu Bắrdzic mờiucci Hồzsur Khảzhdti Minh ngồzsuri xuốavkung chỗfhla đmscvavkui diệvfyfn sau đmscvóllrchtrbiucci hỏvfyfi: “Nếvbksu nhưhtrbdrfqi đmscvimsxn khôdrfqng sai, viêrxvxn ngọmyytc bíizuich màltmmdrfqi đmscvãqecu đmscvưhtrba cho ôdrfqng Hồzsur đmscvâwzehy đmscvãqecu bịjuzr vỡataw rồzsuri đmscvúsuvqng khôdrfqng?”

“Đqyfjúsuvqng thếvbks đmscvúsuvqng thếvbks!” Hồzsur Khảzhdti Minh gậjrtet đmscvllrcu liêrxvxn tụnpwdc, nóllrci: “Đqyfjãqecu vỡataw rồzsuri, hơakvrn nữankra còvxphn bịjuzr vỡataw tan!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.