Tôsnlvm cágbrct nhỏzdso hơgbcci giậhvlwt mìsbjcnh, vộifevi vàryktng nóbxkti: “Ấyfsbn Phong Ma làrykt do đqxanírlhbch thânvggn ngàrykti bàrykty ra, sao cóbxkt thểdcau phágbrc đqxanưrlhbợgbccc! ”
“Thếrlhb thìsbjc chưrlhba chắccctc!”
Tầpcqcn Ninh nóbxkti tiếrlhbp: “Nhưrlhbng màrykt ta cũvsilng khôsnlvng rõhvlw chuyệbycen nàrykty lắccctm, cho nêgbrcn đqxanểdcau ngưrlhbơgbcci đqxani cùicjdng ta xem thửqxan mộifevt chúzscbt!”
“Gia, gia, gia! ”
Tôsnlvm cágbrct nhỏzdso lúzscbc nàrykty lậhvlwp tứexuic hoảzwpsng loạufmmn, nóbxkti: “Ngàrykti làrykt ai cơgbcc chứexui? Ngàrykti làrykt thậhvlwp đqxanịrobxa cửqxanu thiêgbrcn, làrykt vũvsil trụwhst hồzwvlng hoang, làrykt tứexui hợgbccp bágbrct hoang, làrykt ngưrlhbờwgyai ghêgbrc gớrqkam nhấbwomt khắccctp trờwgyai đqxanấbwomt nàrykty, ấbwomn phong ma đqxanóbxkt, ngàrykti! ngàrykti tựzrgi đqxani xem cóbxkt đqxanưrlhbợgbccc khôsnlvng?”
“Khôsnlvng đqxanưrlhbợgbccc!”
Tầpcqcn Ninh chậhvlwm rãihywi nóbxkti: “Nhấbwomt đqxanịrobxnh ngưrlhbơgbcci phảzwpsi đqxani cùicjdng ta!”
“Ngưrlhbơgbcci đqxanãihyw ởebam trong Đilfjạufmmi Vũvsil Lụwhstc Chânvggu nàrykty mưrlhbờwgyai mấbwomy vạufmmn năxfvzm, sựzrgi thay đqxanổbwomi củsbjca mỗhjvni mộifevt càryktnh cânvggy ngọnbqmn cỏzdso hạufmmt cágbrct ởebam đqxanânvggy cũvsilng khôsnlvng thểdcau thoágbrct khỏzdsoi tầpcqcm mắccctt củsbjca ngưrlhbơgbcci, ta cóbxkt írlhbt việbycec cầpcqcn hỏzdsoi ngưrlhbơgbcci!”
“Gia, chúzscbng ta đqxanừvljsng nhưrlhb thếrlhb đqxanưrlhbợgbccc khôsnlvng?”.
Truyệbycen Truyệbycen Teen
Tôsnlvm cágbrct nhỏzdso lậhvlwp tứexuic bàrykty ra vẻtbhu mặwwawt đqxanau khổbwom: “Ta biếrlhbt ngàrykti mágbrcnh khoésqdr thấbwomu trờwgyai, nhữsnlvng lờwgyai vừvljsa nãihywy ta nóbxkti đqxanềtptiu sai hếrlhbt, ta sẽvwws khôsnlvng nhằguddm vàrykto lãihywo Cânvggy nữsnlva đqxanânvggu, nhưrlhbng ngàrykti cũvsilng khôsnlvng thểdcau đqxanểdcau ta chịrobxu chếrlhbt đqxanưrlhbợgbccc”.
“Lúzscbc trưrlhbớrqkac ngàrykti cũvsilng đqxanãihyw xuốianang lòvcmdng đqxanấbwomt, ngàrykti cũvsilng biếrlhbt tìsbjcnh hìsbjcnh bêgbrcn trong nhưrlhb thếrlhb nàrykto rồzwvli, cágbrci ấbwomn Phong Ma đqxanóbxkt làrykt do ngàrykti hao phírlhb biếrlhbt bao côsnlvng sứexuic bàrykty ra, nếrlhbu thậhvlwt sựzrgi xảzwpsy ra chuyệbycen thìsbjc bânvggy giờwgya hai chúzscbng ta đqxani đqxanếrlhbn đqxanóbxkt hágbrc chẳnvnfng phảzwpsi làrykt chịrobxu chếrlhbt sao?”
“Nóbxkti nhảzwpsm nhiềtptiu quágbrc rồzwvli đqxanấbwomy, ta màrykt lạufmmi đqxanểdcau ngưrlhbơgbcci chịrobxu chếrlhbt sao?”
Tầpcqcn Ninh khôsnlvng nóbxkti thêgbrcm gìsbjc, cưrlhbớrqkac bộifev vẫxfvzn khôsnlvng dừvljsng lạufmmi.
Tôsnlvm cágbrct nhỏzdso khẩihywn trưrlhbơgbccng đqxanếrlhbn mứexuic nhưrlhb kiếrlhbn bòvcmd trêgbrcn chảzwpso nóbxktng, lảzwpsi nhảzwpsi khôsnlvng ngừvljsng: “Gia, ngàrykti nghĩiana lạufmmi xem, ngàrykty trưrlhbớrqkac ngàrykti tốianan biếrlhbt bao côsnlvng sứexuic thậhvlwm chírlhb còvcmdn khôsnlvng tiếrlhbc bỏzdso ra tuổbwomi thọnbqm củsbjca mìsbjcnh đqxanểdcau thiếrlhbt lậhvlwp ấbwomn Phong Ma mớrqkai ngăxfvzn cảzwpsn đqxanưrlhbợgbccc nhữsnlvng thứexui dưrlhbớrqkai lòvcmdng đqxanấbwomt kia”.
“Hơgbccn nữsnlva ngàrykti cũvsilng biếrlhbt nhữsnlvng thứexui kia chắccctc chắccctn sẽvwws khôsnlvng bỏzdso cuộifevc, mộifevt khi cóbxkt cơgbcc hộifevi thìsbjc chúzscbng đqxanưrlhbơgbccng nhiêgbrcn sẽvwws muốianan phágbrc ấbwomn tỉnazx xôsnlvng ra mộifevt lầpcqcn nữsnlva, khi ấbwomy thìsbjc đqxanạufmmi lụwhstc sẽvwws gặwwawp tai hoạufmm”.
“Vũvsil Đilfjếrlhb năxfvzm đqxanóbxkt chếrlhbt, làrykt ngàrykti đqxanãihyw lậhvlwt ngưrlhbợgbccc tìsbjcnh thếrlhb”.
“Nhưrlhbng màrykt bânvggy giờwgya ngàrykti đqxanãihyw khôsnlvng còvcmdn làrykt ngàrykti củsbjca năxfvzm đqxanóbxkt rồzwvli!”
“Dàrykti dòvcmdng!”
Tầpcqcn Ninh liếrlhbc nhìsbjcn tôsnlvm cágbrct nhỏzdso, nóbxkti: “Nóbxkti nhảzwpsm nữsnlva ta rúzscbt cágbrci càryktng củsbjca ngưrlhbơgbcci ra, ngưrlhbơgbcci cóbxkt tin khôsnlvng! ”
Tầpcqcn Ninh vừvljsa nóbxkti ra lờwgyai nàrykty, tôsnlvm cágbrct nhỏzdso lậhvlwp tứexuic che đqxanôsnlvi càryktng củsbjca mìsbjcnh, im lặwwawng khôsnlvng dágbrcm ho he nửqxana lờwgyai.
Hai bóbxktng hìsbjcnh khôsnlvng ngừvljsng tiếrlhbn vềtpti chỗhjvn sânvggu, càryktng vàrykto sânvggu, Tầpcqcn Ninh càryktng tiếrlhbp tụwhstc đqxani xuốianang dưrlhbớrqkai lòvcmdng đqxanấbwomt.
Ởiqgk biểdcaun cágbrct nàrykty lạufmmi khôsnlvng hềtpti cóbxkt cânvggy cốianai sinh sôsnlvi, chỉnazx cóbxkt mặwwawt cágbrct vàryktng mêgbrcnh môsnlvng trảzwpsi dàrykti khôsnlvng thấbwomy tậhvlwn cùicjdng, càryktng đqxani vềtpti phírlhba trưrlhbớrqkac càryktng lúzscbn sânvggu xuốianang, giốianang nhưrlhb đqxanang tiếrlhbn vàrykto vịrobx trírlhb trung tânvggm lòvcmdng chảzwpso vậhvlwy.
“Đilfjếrlhbn rồzwvli!”
Tầpcqcn Ninh nhìsbjcn vềtpti phírlhba trưrlhbớrqkac, ágbrcnh mắccctt bắccctn ra tia lạufmmnh lẽvwwso.
Lúzscbc nàrykty Tầpcqcn Ninh đqxanứexuing ởebam trong sa mạufmmc, cũvsilng làrykt chỗhjvn sânvggu nhấbwomt trong sa mạufmmc, phóbxktng tầpcqcm mắccctt ra xa cũvsilng khôsnlvng thểdcau thấbwomy đqxaniểdcaum tậhvlwn cùicjdng.
.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.