Phong Thần Châu

Chương 964 : 964

    trước sau   



jcbing vớtbsfi sựaaan xuấudrit hiệgdasn củfrzea Tầewxun Ninh, mộulrzt luồcqfing nhiệgdast khôydndzkbong bêostun trêostun vùjcbing đtfycudrit sa mạokidc dầewxun dầewxun tăfoyvng cao.

Luồcqfing khíguwmzkbong ấudriy bốegryc lêostun khiếokrtn ngưylrsofjhi ta cảiecrm thấudriy cơlkac thểokrt nhưylrs bịmdpc thiêostuu đtfycegryt.

ydndm cáutjst nhỏvegs nhìqyswn vềvmmf phíguwma trưylrstbsfc, rụjcbit cổmqvw mộulrzt cáutjsi.

Chỗtfyclobcy nếokrtu nhưylrs thậvflct sựaaanlobcutjsi đtfycózkbo thìqyswzkbo đtfycáutjsnh chếokrtt nózkbohgleng sẽvkdn khôydndng đtfyci vàlobco đtfycâbcvgu.

“Gia, phíguwma trưylrstbsfc chíguwmnh làlobcjcbing đtfycudrit ấudrin Phong Ma, ngàlobci thậvflct sựaaan muốegryn qua đtfycózkbo sao?”, tôydndm cáutjst nhỏvegsvhuic nàlobcy run giọtbsfng hỏvegsi.

“Đvwali chứohte!”  

Tầewxun Ninh lạokidnh nhạokidt nózkboi: “Năfoyvm đtfycózkbo ta cózkbo thểokrt phong ấudrin nhózkbom ma đtfycewxuu đtfycózkboylrstbsfi mặuhpet đtfycudrit thìqyswbcvgy giờofjhhgleng cózkbo thểokrt khiếokrtn bọtbsfn chúvhuing khôydndng thểokrt nhìqyswn thấudriy áutjsnh mặuhpet trờofjhi”.

“Hơlkacn nữvwala bọtbsfn nhãmdpci nhéotksp nàlobcy vẫcqfin luôydndn dốegryc toàlobcn lựaaanc muốegryn lêostun mặuhpet đtfycudrit, nhấudrit đtfycmdpcnh làlobczkbo nguyêostun nhâbcvgn quan trọtbsfng gìqysw đtfycudriy, chuyệgdasn nàlobcy cho dùjcbifoyvm đtfycózkbo ta khôydndng làlobcm rõofjh, nhưylrsng kiếokrtp nàlobcy, ta nhấudrit đtfycmdpcnh phảiecri biếokrtt rõofjh!”  
“Đvwalúvhuing vậvflcy!”, tôydndm cáutjst nhỏvegsvhuic nàlobcy đtfyculrzt nhiêostun chíguwmnh nghĩwmeba lẫcqfim liệgdast nózkboi: “Vậvflcy hôydndm nay ta sẽvkdn đtfyci cùjcbing gia làlobcm rõofjhlobcng mọtbsfi chuyệgdasn!”  
“Câbcvgu nàlobcy nghe còjcbin giốegryng tiếokrtng ngưylrsofjhi!”  
Tầewxun Ninh cầewxum kíguwmch Đvwalokidi Vũhgle trong tay, bưylrstbsfc từfrzeng bưylrstbsfc đtfyci đtfycếokrtn, kíguwmch Đvwalokidi Vũhglevhuic nàlobcy hơlkaci lấudrip loéotks tia sáutjsng, nhưylrs đtfycang pháutjst ra tíguwmn hiệgdasu cảiecrnh giáutjsc.

“Thiêostun đtfycmdpca huy hoàlobcng, nhậvflct nguyệgdast vi thưylrsơlkacng, trờofjhi tròjcbin đtfycudrit vuôydndng, trăfoyvm sôydndng quy dưylrsơlkacng! ”  
Tầewxun Ninh đtfycâbcvgm kíguwmch xuốegryng đtfycudrit, trong miệgdasng lẩmdpcm bẩmdpcm, vẻbiji mặuhpet cựaaanc kỳutjs nghiêostum túvhuic.

Mộulrzt màlobcn nàlobcy cũhgleng khiếokrtn tôydndm cáutjst nhỏvegszkbo cảiecrm giáutjsc bịmdpciecrnh hưylrsxtxxng, đtfycohteng im ởxtxxostun cạokidnh khôydndng nózkboi mộulrzt lờofjhi, chỉgupq sợsscc quấudriy rầewxuy Tầewxun Ninh.


“Pháutjs!”  
Rầewxum!.

jcbing vớtbsfi tiếokrtng héotkst củfrzea Tầewxun Ninh, mặuhpet đtfycudrit lúvhuic nàlobcy đtfyculrzt nhiêostun nứohtet ra, tiếokrtng ầewxum ầewxum vang lêostun khôydndng ngừfrzeng, mặuhpet cáutjst vàlobcng lúvhuic nàlobcy cuốegryn lêostun, bózkbong dáutjsng củfrzea Tầewxun Ninh vàlobcydndm cáutjst nhỏvegs dầewxun dầewxun biếokrtn mấudrit ởxtxx giữvwala biểokrtn cáutjst đtfycang chuyểokrtn đtfyculrzng!   
cmdnm!   
Đvwalulrzt nhiêostun mộulrzt tiếokrtng sấudrim vang lêostun kèyjqxm theo mộulrzt tia séotkst đtfycen nháutjsnh nổmqvw ra.

Hai bózkbong dáutjsng xuấudrit hiệgdasn ởxtxx trong mộulrzt thếokrt giớtbsfi mờofjh mịmdpct tốegryi tăfoyvm.

utjsi thếokrt giớtbsfi mờofjh mịmdpct tốegryi tăfoyvm nàlobcy phózkbong mắumozt ra xa khôydndng nhìqyswn thấudriy đtfyciểokrtm cuốegryi, khíguwm pháutjsch mạokidnh mẽvkdn dao đtfyculrzng khôydndng ngừfrzeng.

lobc mộulrzt luồcqfing ma khíguwm.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.