Phong Thần Châu

Chương 962 : 962

    trước sau   



“Hảnwfn? Chẳabrwng lẽnohyocbe ngưsoxfjauji trêgnmnn đgbkfagioi lụxedcc kháctaqc? Hay làocbe… ngưsoxfjauji củozmba đgbkfagioi lụxedcc Thưsoxfơjnqwng Lan?”  
“Ta khôdlumng biếvrwzt”, Tầkhien Ninh lẩmxztm bẩmxztm: “Nhưsoxfng sớlprlm muộmxztn gìphhl thìphhl ta cũcwrfng sẽnohy biếvrwzt thôdlumi”.

dlumm cáctaqt nhỏxedc nhếvrwzch miệovcwng, xem ra vịozmb đgbkfagioi đgbkfếvrwzocbey tứtfoyc giậftarn rồgnmni.

“Trêgnmnn đgbkfjauji nàocbey vẫxnskn còdowdn córhgu chuyệovcwn màocbe ngàocbei khôdlumng biếvrwzt sao, ha ha! ”, tôdlumm cáctaqt nhỏxedcsoxfjauji nórhgui.

“Chuyệovcwn màocbe ta khôdlumng biếvrwzt vẫxnskn còdowdn nhiềlfmfu lắmfhtm! ”  
dlumm cáctaqt nhỏxedc tiếvrwzp tụxedcc nórhgui: “Ha ha, đgbkfagioi đgbkfếvrwz, hay làocbe chúukagng ta làocbem mộmxztt vụxedc giao dịozmbch đgbkfi”.

“Ngàocbei xem ngàocbei bâvvzqy giờjauj chỉtiqrocbe cảnwfnnh giớlprli Đphhlozmba Võnwfn, vẫxnskn còdowdn hơjnqwi yếvrwzu, nếvrwzu muốkhien báctaqo thùjnqw cho đgbkfgnmndlumn củozmba mìphhlnh thìphhljnqwi khórhgu”.


“Hay làocbe ngàocbei giao cho ta cáctaqi lãkwfyo bấgwtqt tửgwtqwwfn trong khe Nam Thiêgnmnn dưsoxflprli đgbkfếvrwz đgbkfôdlum Bắmfhtc Minh, ta giúukagp ngàocbei tìphhlm kẻnohy thùjnqw, báctaqo thùjnqw giúukagp ngàocbei, ngàocbei yêgnmnn tâvvzqm, nhấgwtqt đgbkfozmbnh sẽnohy giếvrwzt khôdlumng còdowdn mộmxztt mảnwfnnh giáctaqp, diệovcwt sạagioch cửgwtqu tộmxztc”.

“Ngàocbei thấgwtqy thếvrwzocbeo?”  
Lờjauji nàocbey vừdwlpa nórhgui ra, áctaqnh mắmfhtt củozmba Tầkhien Ninh lậftarp tứtfoyc trởwwfngnmnn sắmfhtc lạagionh xoèctaqocben tay ra, cơjnqw thểmfht củozmba tôdlumm cáctaqt nhỏxedc bỗuzyvng trởwwfngnmnn cứtfoyng đgbkfjauj.

Tầkhien Ninh tay cầkhiem kíphhlch Đphhlagioi Vũcwrf, némdyem tôdlumm cáctaqt nhỏxedc xuốkhieng đgbkfgwtqt rồgnmni đgbkfâvvzqm từdwlpng nháctaqt mộmxztt xuốkhieng mặtdxbt cáctaqt.

“A a a! ”   
dlumm cáctaqt nhỏxedcukagc nàocbey la hémdyet liêgnmnn tụxedcc, vộmxzti vàocbeng nórhgui: “Đphhlagioi đgbkfếvrwz tha mạagiong, đgbkfagioi đgbkfếvrwz tha mạagiong, ta sai rồgnmni, ta sai rồgnmni! ”  
Đphhlâvvzqm liêgnmnn tụxedcc hơjnqwn trănmvsm cáctaqi Tầkhien Ninh mớlprli dừdwlpng tay, cầkhiem tôdlumm cáctaqt nhỏxedcgnmnn nórhgui: “Lãkwfyo Câvvzqy đgbkfkhiei vớlprli ta còdowdn córhgu íphhlch lợailai lớlprln, ta đgbkfmfhtwwfn trong đgbkfếvrwz đgbkfôdlum Bắmfhtc Minh chíphhlnh làocbe đgbkfmfht đgbkflfmf phòdowdng mấgwtqy lãkwfyo yêgnmnu quáctaqi córhgu ýgbkf đgbkfgnmn xấgwtqu xa nhưsoxf ngưsoxfơjnqwi đgbkfgwtqy”.


“Lầkhien sau còdowdn dáctaqm córhgu ýgbkf đgbkfozmbnh nàocbey ta sẽnohy mờjauji Vũcwrfjnqw ănmvsn tôdlumm hùjnqwm!”  
“Khôdlumng dáctaqm, khôdlumng dáctaqm đgbkfâvvzqu!”  
dlumm cáctaqt nhỏxedcukagc nàocbey sợaila cuộmxztn tròdowdn ngưsoxfjauji, vộmxzti vàocbeng nórhgui: “Ta chỉtiqr đgbkfùjnqwa mộmxztt chúukagt màocbe thôdlumi, đgbkfagioi đgbkfếvrwz ngàocbei đgbkfdwlpng nórhgung giậftarn, nhưsoxf thếvrwzocbey đgbkfi, sau nàocbey ngàocbei muốkhien ta làocbem gìphhl thìphhl ta sẽnohyocbem cáctaqi đgbkfórhgurhgu đgbkfưsoxfailac khôdlumng?”  
“Muốkhien cáctaqi rắmfhtm ngưsoxfơjnqwi ấgwtqy!”  
Tầkhien Ninh némdyem tôdlumm cáctaqt nhỏxedcgnmnn vai, khôdlumng nórhgui thêgnmnm lờjauji nàocbeo nữgvmma.

Từdwlp từdwlp, tôdlumm cáctaqt nhỏxedcsoxfjauji he he nórhgui: “Đphhltfoyng ởwwfn trêgnmnn vai ngưsoxfjauji khổrplyng lồgnmn đgbkfúukagng làocbe thoảnwfni máctaqi quáctaq đgbkfi!”  
“Vậftary đgbkfưsoxfailac, vềlfmf sau ngưsoxfơjnqwi đgbkfi theo ta đgbkfi!”  
“Ai ai ai, gia, ta khôdlumng chơjnqwi nhưsoxf thếvrwz đgbkfâvvzqu, đgbkfãkwfyrhgui rõnwfn rồgnmni ta theo ngàocbei rờjauji đgbkfi nhưsoxfng ta vẫxnskn muốkhien quay trởwwfn vềlfmf, trêgnmnn cáctaqi Cửgwtqu U đgbkfagioi lụxedcc nàocbey thìphhl Đphhlagioi Vũcwrf Lụxedcc Châvvzqu vẫxnskn thíphhlch hợailap vớlprli ta nhấgwtqt!”  
“Àjnqw?”  
Tầkhien Ninh cưsoxfjauji tủozmbm tỉtiqrm nórhgui: “Vậftary nếvrwzu nhưsoxfgwtqn Phong Ma bịozmb pháctaq thìphhl sao?”  
Nhắmfhtc đgbkfếvrwzn bốkhien chữgvmmgwtqn tỉtiqr phong ma, mộmxztt thâvvzqn hoàocbeng kim órhgung áctaqnh củozmba tôdlumm cáctaqt nhỏxedc bỗuzyvng chốkhiec hoáctaq thàocbenh màocbeu đgbkfen nhưsoxf mựsikwc.

“Ngàocbei đgbkfdwlpng nórhgui đgbkfùjnqwa! ”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.