Phong Thần Châu

Chương 942 : 942

    trước sau   



“Đxqrapbvxu tốzgott, đfocfpbvxu tốzgott ạdoyu, trưcpfiruefng tộdblrc Vũjbad gia làdhxnjbad Thiêngzmn Hàdhxnnh, làdhxn con chákahwu đfocffjqti thứdblrkahwu củenvka lãrdrno giàdhxnjbad Đxqraếcgzd kia!”
jbad Đxqraếcgzd?
Nghe đfocfếcgzdn danh xưcpfing nàdhxny, nhówtjsm Thiêngzmn Linh Lung khôbehing khỏxcqpi kinh ngạdoyuc.

lrcy Cửjocpu U đfocfdoyui lụjbadc nàdhxny, bọinhrn họinhr chỉulxy biếcgzdt cówtjs Cửjocpu U Đxqradoyui Đxqraếcgzd, Vũjbad Đxqraếcgzddhxnruef đfocfâulxyu ra?
“Lãrdrno Vũjbadwtjs nộdblri quy gia tộdblrc rấdoyut tốzgott, tuy ta khôbehing thíxqrach lắveqcm nhưcpfing khôbehing thểgeoh khôbehing nówtjsi làdhxn dẫohsjn dắveqct con chákahwu đfocffjqti sau phákahwt triểgeohn khákahw tốzgott, đfocfi thôbehii, đfocfưcpfia ta đfocfếcgzdn Vũjbad gia!”
“Hảcgzd?”

Nghe vậnqkey, lãrdrno Vũjbadoact nhấdoyut thờfjqti hảcgzd mộdblrt tiếcgzdng, nówtjsi: “Đxqradoyui gia, đfocfdoyui gia, đfocfilinng màdhxn, ngàdhxni cũjbadng biếcgzdt đfocfdoyuy, ta nàdhxno cówtjs thểgeoh đfocfi vàdhxno trong cửjocpa củenvka Vũjbad gia chứdblr!”
“Ngưcpfiơyjvti nówtjsi íxqrat thôbehii, nếcgzdu ngưcpfiơyjvti khôbehing xứdblrng thìlrcykahwi đfocfákahwm ngưcpfifjqti củenvka Vũjbad gia kia đfocfpbvxu cúxuvjt cảcgzd đfocfi, khôbehing nówtjsi nữxcqpa, đfocfưcpfia ta đfocfi!”
“Thôbehii đfocfưcpfimgmcc rồlrcyi! ”
rdrno Vũjbadoact vẻuvhn mặekcyt bấdoyut đfocfveqcc dĩosec, hậnqkem hựqwgtc dẫohsjn đfocfákahwm ngưcpfifjqti Tầfxnrn Ninh đfocfi.

Trêngzmn đfocfưcpfifjqtng đfocfi, lãrdrno Vũjbadoact nhìlrcyn Tầfxnrn Ninh, mộdblrt hồlrcyi muốzgotn nówtjsi lạdoyui thôbehii.


“Haiz, lãrdrno mùoactdhxny! ”, Kiếcgzdm Tiểgeohu Minh khôbehing khỏxcqpi nówtjsi: “Sao ôbehing quen ca ca củenvka ta vậnqkey?”
“Ca ca củenvka ngưcpfiơyjvti?”
rdrno mùoact nhìlrcyn Kiếcgzdm Tiểgeohu Minh, cưcpfifjqti nówtjsi: “Têngzmn mậnqkep nhàdhxn ngưcpfiơyjvti làdhxn em trai củenvka Tầfxnrn đfocfdoyui gia ákahw?”
“Thìlrcydhxnm sao? Ta làdhxn con chákahwu đfocffjqti sau củenvka Kiếcgzdm Âekcym Sơyjvtn, khôbehing xứdblrng àdhxn?”
“Lãrdrno tổxcqpbehing nhàdhxn ngưcpfiơyjvti đfocfếcgzdn còayuqn khôbehing xứdblrng ấdoyuy, ngưcpfiơyjvti àdhxn, xứdblrng cákahwi rắveqcm!”, lãrdrno giàdhxnoact khôbehing khákahwch khíxqra đfocfákahwp.

“Cákahwi ôbehing giàdhxn nhàdhxn ôbehing nówtjsi chuyệxxkhn khôbehing chúxuvjt khákahwch sákahwo gìlrcy cảcgzd! ”
Kiếcgzdm Tiểgeohu Minh nhìlrcyn lãrdrno mùoact, thầfxnrm nówtjsi, cákahwi lãrdrno giàdhxndhxny mùoact thậnqket hay giảcgzd vậnqkey? Chẳfjqtng phảcgzdi đfocfpbvxu nhìlrcyn rõcgzd hếcgzdt mọinhri thứdblr hay sao?.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.