Phong Thần Châu

Chương 943 : 943

    trước sau   



czoowrpln Phàpgsem nhìvookn lãiehqo Vũczooauup, mỉynwgm cưcxhvkjkzi.

Rồzezgi quay sang nhógfijm Tầwrpln Ninh, hắovfqn ta nógfiji: “Mấpoycy vịfsmmpgsey làpgse! ”  
“Đujgdâwrply làpgse Tầwrpln đuexhphjvi gia!”  
iehqo Vũczooauup trịfsmmnh tọazyvng nógfiji.

“Chàpgseo Tầwrpln côbuunng tửgncm!”  
“Cújydjt, Tầwrpln côbuunng tửgncmqrbzi gìvook, làpgse Tầwrpln đuexhphjvi gia, têvookn nhógfijc nhàpgse ngưcxhvơynwgi, ta thấpoycy lâwrplu năfkzrm khôbuunng gặwlklp nêvookn ngưcxhvơynwgi ngứbcana đuexhòstdzn rồzezgi đuexhpoycy hảpoyc!”  
Nghe lãiehqo Vũczooauup mắovfqng, Vũczoowrpln Phàpgsem chỉynwg mỉynwgm cưcxhvkjkzi, khôbuunng quan tâwrplm, quay ngưcxhvkjkzi dẫjkzpn mọazyvi ngưcxhvkjkzi vàpgseo trong.

pgsejydjc nàpgsey, Thiêvookn Linh Lung, Thẩczoom Văfkzrn Hiêvookn vàpgse Kiếjojtm Tiểixfxu Minh cùauupng Lýwygi Nhấpoyct Phàpgsem cũczoong cảpoycm thấpoycy sửgncmng sốkygqt.

Nghe xưcxhvng hôbuun thìvookiehqo Vũczooauupczoong làpgse ngưcxhvkjkzi Vũczoo phủytro đuexhpoycy.



Nhưcxhvng sao hộdpbh vệvrrx canh cửgncma lạphjvi khôbuunng biếjojtt?  
czoowrpln Phàpgsem kia dưcxhvkjkzng nhưcxhvpgse con trai trưcxhvczoong tộdpbhc.

pgsebuunqrbzi áqrbzo tíiehqm kia thìvook đuexhếjojtn từziwo Hoàpgseng Phủytro gia, rồzezgi Hoàpgseng Phủytropgse gia tộdpbhc nàpgseo? Đujgdếjojtn trưcxhvcxhvc cửgncma Vũczoo gia rồzezgi màpgsestdzn khôbuunng đuexhưcxhvlbnnc đuexhi vàpgseo trong?  
Từziwojydjc vàpgseo thàpgsenh Thiêvookn Vũczoo đuexhếjojtn nay, mọazyvi chuyệvrrxn thậusuwt làpgse quáqrbzi lạphjv.

jydjc nàpgsey, bêvookn ngoàpgsei Vũczoo phủytro, Hoàpgseng Phủytrovookn Nhiêvookn kia cũczoong khôbuunng thểixfx hiểixfxu nổjojti.

“Tiểixfxu thưcxhv, chújydjng ta đuexhi từziwo vạphjvn dặwlklm xa xôbuuni đuexhếjojtn nơynwgi nàpgsey, Vũczoo gia cógfij quáqrbz đuexháqrbzng quáqrbz khôbuunng vậusuwy?”  
“Vũczoo gia ởczoo phíiehqa Đujgdôbuunng, truyềeihhn thừziwoa lâwrplu đuexhkjkzi, láqrbznh đuexhkjkzi hơynwgn mưcxhvkjkzi vạphjvn năfkzrm, khôbuunng hềeihhohgnm hơynwgn Hoàpgseng Phủytro gia chújydjng ta chújydjt nàpgseo.

Cho nêvookn họazyvgfijpgsei quy tắovfqc cũczoong làpgse đuexhiềeihhu dễltct hiểixfxu”, Hoàpgseng Phủytrovookn Nhiêvookn nógfiji.

“Nhưcxhvng Hoàpgseng Phủytro gia chújydjng ta cũczoong làpgse gia tộdpbhc cổjojt, tháqrbzi đuexhdpbh củytroa bọazyvn họazyv nhưcxhv vậusuwy quáqrbzpgse kiêvooku ngạphjvo đuexhi!”  
“Làpgsem quen đuexhi vậusuwy!”  

Hoàpgseng Phủytrovookn Nhiêvookn tiệvrrxn đuexhàpgsegfiji: “Chújydjng ta làpgse ngưcxhvkjkzi đuexhi nhờkjkz vảpoycpgse, chờkjkz thêvookm chújydjt nữmguia đuexhi!”  
“Vâwrplng!”  
auupng lújydjc ấpoycy, nhógfijm ngưcxhvkjkzi Tầwrpln Ninh đuexhãiehq đuexhi vàpgseo trong Vũczoo phủytro.

pgse khi đuexhi thẳkjkzng vàpgseo bêvookn trong, nhógfijm Thẩczoom Văfkzrn Hiêvookn mớcxhvi pháqrbzt hiệvrrxn, Vũczoo phủytropgsey thậusuwt đuexhújydjng làpgse đuexhzezg sộdpbh tráqrbzng lệvrrx.

Toàpgsen bộdpbh đuexháqrbz quýwygipgse non bộdpbh, đuexhìvooknh đuexhàpgsen lầwrplu cáqrbzc nốkygqi nhau san sáqrbzt.

Từziwo ngoàpgsei nhìvookn vàpgseo, Vũczoo phủytro chỉynwgpgse mộdpbht tòstdza phủytro đuexhvrrx đuexhơynwgn giảpoycn, nhưcxhvng ởczoovookn trong nàpgsey dưcxhvkjkzng nhưcxhvstdzn rộdpbhng hơynwgn bêvookn ngoàpgsei mưcxhvkjkzi mấpoycy lầwrpln.

Đujgdâwrply làpgse thủytro đuexhoạphjvn gìvook vậusuwy?  
“Vũczoo tam gia, ôbuunng chờkjkz chújydjt, đuexhixfx ta đuexhi báqrbzo cáqrbzo vớcxhvi cha”.

“Đujgdi đuexhi!”  
iehqo Vũczooauupvooknh châwrpln nhưcxhv vạphjvi đuexháqrbzp.

Sau khi Vũczoowrpln Phàpgsem rờkjkzi đuexhi, lãiehqo Vũczooauup lậusuwp tứbcanc nhìvookn vềeihh phíiehqa Tầwrpln Ninh, chắovfqp tay nógfiji: “Tầwrpln đuexhphjvi gia, ngàpgsei chờkjkz mộdpbht chújydjt nhéohgn”.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.