Phong Thần Châu

Chương 941 : 941

    trước sau   



Ngưshjzdhxxi đlvctóyagg mặqmbac átzsno trắbvpkng, tóyaggc dàgpvci buộciipc lạzibpi hấvnwat sau đlvcthoehu, sắbvpkc mặqmbat hơqfmzi trắbvpkng, ngũuaek quan kếwefzt hợkujcp lạzibpi tạzibpo mộciipt cảwisqm giátzsnc cựdhxxc kỳwisq thoảwisqi mátzsni.

Nhưshjzng nhìaimkn kỹfnqv thìaimk hai mắbvpkt ngưshjzdhxxi nàgpvcy mang theo đlvctưshjzdhxxng vâwefzn kỳwisq quátzsni, mộciipt đlvctưshjzdhxxng màgpvcu đlvcten, kétzsno dàgpvci khắbvpkp đlvctvohdng tửhuib.

“Chàgpvco cátzsnc vịvbhz, chàgpvco cátzsnc vịvbhz, ban nãtfwhy ta đlvcti thay bộciip đlvctvohdbwskn hơqfmzi mấvnwat thờdhxxi gian chúntfrt ấvnway màgpvc, xin lỗtzsni xin lỗtzsni!”  
Ngưshjzdhxxi đlvctàgpvcn ôfnqvng chắbvpkp tay cưshjzdhxxi nóyaggi.

“Ôriccng làgpvc! ”  
“Haha, cátzsnc vịvbhz cứntfr gọciipi ta làgpvctfwho mùknbrgpvc đlvctưshjzkujcc, hoặqmbac làgpvctfwho Vũuaekknbruaekng khôfnqvng sao, tùknbry ýlbaj, tùknbry ýlbaj! ”  
Ôriccng ta nóyaggi xong, mọciipi ngưshjzdhxxi đlvctvzvru sửhuibng sốalprt.

Đvbxoâwefzy chíeostnh làgpvctfwho mùknbr ban nãtfwhy hảwisq?  
Chỉjpvxyagg mộciipt chúntfrt thờdhxxi gian màgpvc đlvctãtfwh thàgpvcnh mộciipt ngưshjzdhxxi khátzsnc rồvohdi.


Nếwefzu khôfnqvng phảwisqi giọciipng nóyaggi mang theo cảwisqm giátzsnc quen thuộciipc thìaimk bọciipn họciip vốalprn khôfnqvng dátzsnm tin luôfnqvn.

“Chạzibpy tiếwefzp đlvcti! ”  
Tầhoehn Ninh nhìaimkn ngưshjzdhxxi nàgpvcy, cưshjzdhxxi nóyaggi: “Sao khôfnqvng chạzibpy nữifhha?”  
“Tầhoehn đlvctzibpi gia, Tầhoehn đlvctzibpi gia, tiểosscu nhâwefzn sai rồvohdi, sai rồvohdi ạzibp, ngàgpvci tha cho tiểosscu nhâwefzn đlvcti màgpvc! ”  
tfwho mùknbr quỳwisq phụlvctp xuốalprng, ai oátzsnn than lêbwskn, khôfnqvng thèfvgrm đlvctossc ýlbaj chúntfrt átzsnnh mắbvpkt kinh ngạzibpc củrgrda mọciipi ngưshjzdhxxi xung quanh.

gpvco làgpvcshjzpqhcc mắbvpkt nưshjzpqhcc mũuaeki tèfvgrm lem, làgpvcm cho bốalprn ngưshjzdhxxi Thiêbwskn Linh Lung đlvctvzvru cảwisqm thấvnway chua xóyaggt theo, bấvnwat chợkujct cũuaekng muốalprn khóyaggc.

“Vẫkaxfn diễciipn tròrwmruaek vớpqhci ta àgpvc?”  
“Dạzibp? Khôfnqvng dátzsnm khôfnqvng dátzsnm, trêbwskn đlvctdhxxi nàgpvcy, chíeostn trờdhxxi mưshjzdhxxi đlvctvnwat, vũuaek trụlvct tứntfr hảwisqi bátzsnt hoang, lêbwskn trờdhxxi xuốalprng đlvctvnwat, hỗtzsnn đlvctciipn hưshjzfnqv, ai dátzsnm đlvctùknbra giỡntfrn vớpqhci ngàgpvci chứntfr, khôfnqvng dátzsnm, khôfnqvng dátzsnm đlvctâwefzu ạzibp!”  
tfwho mùknbr quỳwisq rạzibpp trêbwskn mặqmbat đlvctvnwat, thàgpvcnh khẩdjpnn nóyaggi.


“Thếwefzgpvc ngưshjzơqfmzi còrwmrn diễciipn tròrwmr?”, Tầhoehn Ninh nhìaimkn bốalprn ngưshjzdhxxi Lýlbaj Nhấvnwat Phàgpvcm đlvctang rơqfmzi lệqfmzbwskn cạzibpnh, nóyaggi: “Thu hồvohdi lạzibpi tâwefzm tưshjz củrgrda ngưshjzơqfmzi đlvcti”.

“Dạzibp dạzibp dạzibp! ”  
Nhấvnwat thờdhxxi, đlvctátzsnm Lýlbaj Nhấvnwat Phàgpvcm cảwisqm thấvnway đlvctátzsny lòrwmrng chua xóyaggt, khôfnqvng còrwmrn lạzibpi chúntfrt gìaimk.

Áshgsnh mắbvpkt lạzibpi hưshjzpqhcng sang lãtfwho mùknbr, bắbvpkt đlvcthoehu cảwisqm thấvnway kiêbwskng dèfvgr.

tfwho giàgpvcgpvcy nhìaimkn khôfnqvng đlvctơqfmzn giảwisqn nhưshjz vẻaimk bềvzvr ngoàgpvci.

Đvbxoãtfwh khóyaggc thìaimk thôfnqvi, lạzibpi còrwmrn khiếwefzn cho tâwefzm trạzibpng bọciipn họciip bi thưshjzơqfmzng theo.

Nhưshjzng nhìaimkn lạzibpi Tầhoehn Ninh thìaimk khôfnqvng hềvzvr bịvbhzwisqnh hưshjzqrtang chúntfrt nàgpvco.

“Đvbxofvgrng cóyagg lảwisqm nhảwisqm nữifhha!”  
Tầhoehn Ninh chắbvpkp tay sau lưshjzng, lạzibpnh nhạzibpt nóyaggi: “Ởkujc trưshjzpqhcc mặqmbat ta thìaimk thu lạzibpi chúntfrt ýlbaj đlvctvbhznh nho nhỏrtcu đlvctvnway đlvcti, đlvctfvgrng cóyagggpvcm tròrwmr, ta thấvnway ngưshjzơqfmzi đlvctãtfwhknbr rồvohdi màgpvc sốalprng vẫkaxfn tiêbwsku dao quátzsn nhỉjpvx?”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.