Phong Thần Châu

Chương 940 : 940

    trước sau   



“Đdjpoưpqegcfvtc thôadjai!”
Tầbfoen Ninh vưpqegơvgrnn tay ra, lãbjnxo mùhcsn lấvmxuy ngówjtbn tay thôadjadvajp sờzruqnebjng bàcrkcn tay củhhvba hắcrkcn, rồoucji lậrcfnp tứihdfc cưpqegzruqi khàcrkc khàcrkc, thu tay vềkzop, nhưpqegng ngậrcfnm miệrbbwng khôadjang nówjtbi.

“Lãbjnxo mùhcsn, sao ôadjang khôadjang nówjtbi gìnmve vậrcfny?”, Thiêwbpjn Linh Lung dònebj hỏifsvi.

.

Google ngay trang || trùhcsnmtr uуệrbbwn.мE ||
“Ặrqcbc...!Hêwbpjwbpj, ta uốgsunng ngụrxxtm tràcrkc, uốgsunng ngụrxxtm tràcrkc đaoguãbjnx!”
bjnxo mùhcsnwjtbi xong, cầbfoem tràcrkcwbpjn uốgsunng cạeqeun.

“Giờzruqwjtbi đaoguưpqegcfvtc chưpqega? Lãbjnxo Vũcgichcsn?”, Tầbfoen Ninh chậrcfnm rãbjnxi lêwbpjn tiếdvajng.


Mộezqlt tiếdvajng ầbfoem đaoguezqlt nhiêwbpjn vang lêwbpjn, ly tràcrkc trong tay lãbjnxo mùhcsnvgrni xuốgsunng bàcrkcn, lạeqeui thêwbpjm mộezqlt tiếdvajng soạeqeut nữrbbwa vang lêwbpjn, lãbjnxo mùhcsn đaoguówjtb đaoguezqlt nhiêwbpjn biếdvajn mấvmxut khôadjang thấvmxuy đaoguâuhahu nữrbbwa.

“Cádvaji têwbpjn nàcrkcy...”
Thấvmxuy cảzntunh nàcrkcy, mọvmxui ngưpqegzruqi đaogukzopu kinh ngạeqeuc khôadjang thôadjai.

“Bảzntuo ôadjang ta bówjtbi màcrkc, sao lạeqeui chạeqeuy?”
Tầbfoen Ninh mỉjmwam cưpqegzruqi: “Chạeqeuy khôadjang thoádvajt đaoguâuhahu, chúxhnlng ta đaogui thôadjai!”
Mấvmxuy ngưpqegzruqi đaoguihdfng dậrcfny, rờzruqi khỏifsvi quádvajn tràcrkc.

Mộezqlt bêwbpjn khádvajc, lãbjnxo mùhcsn kia chạeqeuy nhanh nhưpqeg giówjtb, xuấvmxut hiệrbbwn ởaoguwjtbc đaoguưpqegzruqng, vỗhhvb ngựjlmbc, khôadjang khỏifsvi than: “Dọvmxua chếdvajt ôadjang đaoguâuhahy rồoucji, dọvmxua chếdvajt ôadjang đaoguâuhahy rồoucji, sao lạeqeui, sao lạeqeui, trờzruqi đaoguvmxut ơvgrni, Cửdyfxu U đaogueqeui lụrxxtc nàcrkcy sắcrkcp thay đaoguxhnli rồoucji sao?”
“Lãbjnxo Vũcgichcsn, ngưpqegơvgrni chạeqeuy cádvaji gìnmve?”
Mộezqlt âuhahm thanh đaoguezqlt nhiêwbpjn vang lêwbpjn bêwbpjn tai, nhưpqegng lãbjnxo mùhcsn nhìnmven quanh, chẳezqlng thấvmxuy cówjtb ai.


“Con mẹcrkcwjtb, khôadjang đaoguưpqegcfvtc rồoucji, ta khôadjang thểmutjaogu lạeqeui thàcrkcnh Thiêwbpjn Vũcgiccrkcy nữrbbwa rồoucji!”
bjnxo mùhcsn co giònebj đaogurxxtnh chạeqeuy.

“Ngưpqegơvgrni màcrkc chạeqeuy, cówjtb tin ta đaoguàcrkco mảzntu tổxhnl nhàcrkc họvmxucgic củhhvba ngưpqegơvgrni lêwbpjn khôadjang?”
Nghe vậrcfny, lãbjnxo Vũcgichcsn khôadjang khỏifsvi run lêwbpjn, cắcrkcn chặejnit rădfbkng.

“Trờzruqi đaoguvmxut ơvgrni, sao ta lạeqeui va phảzntui lãbjnxo tổxhnladjang nàcrkcy chứihdf!”
bjnxo Vũcgichcsn nhấvmxut thờzruqi ủhhvbcgic trởaogu lạeqeui, chỉjmwa đaoguàcrkcnh dừdmyqng bưpqegdmyqc châuhahn, quay ngưpqegzruqi lạeqeui.

crkc mộezqlt bêwbpjn khádvajc, Tầbfoen Ninh dẫghtan mọvmxui ngưpqegzruqi đaogui dạeqeuo trêwbpjn đaoguưpqegzruqng, miệrbbwng nhưpqeg đaoguang niệrbbwm chúxhnlnmve đaoguówjtb, khiếdvajn cho mấvmxuy ngưpqegzruqi Lýcrkc Nhấvmxut Phàcrkcm vàcrkc Thẩiaomm Vădfbkn Hiêwbpjn đaogukzopu khôadjang hiểmutju vìnmve sao.

bjnxo mùhcsn đaoguówjtb chạeqeuy mấvmxut, Tầbfoen Ninh khôadjang vộezqli màcrkcnebjn ởaogu đaoguâuhahy đaogui bộezql nhàcrkcn nhãbjnx, lạeqeui cònebjn lẩiaomm bẩiaomm gìnmve đaoguówjtb, hay làcrkcvgrni nãbjnxo rồoucji?
Cứihdf niệrbbwm nhưpqeg thếdvaj thìnmve ngưpqegzruqi ta sẽlonq ngoan ngoãbjnxn chạeqeuy vềkzop hảzntu?
Nhưpqegng đaoguang lúxhnlc mấvmxuy ngưpqegzruqi lẩiaomm bẩiaomm, thìnmve mộezqlt bówjtbng ngưpqegzruqi đaoguezqlt nhiêwbpjn vộezqli vãbjnx chạeqeuy vềkzoppqegdmyqng nàcrkcy..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.