Phong Thần Châu

Chương 940 : 940

    trước sau   



“Đlhnkưeqkvcxecc thôghpci!”
Tầubeyn Ninh vưeqkvơaaxcn tay ra, lãjetno mùtqyf lấjdtgy ngóaqhan tay thôghpcoxyep sờcumndbobng bàetnhn tay củnfkpa hắaqhan, rồpowci lậrnuvp tứcumnc cưeqkvcumni khàetnh khàetnh, thu tay vềbkzx, nhưeqkvng ngậrnuvm miệzzegng khôghpcng nóaqhai.

“Lãjetno mùtqyf, sao ôghpcng khôghpcng nóaqhai gìhdlq vậrnuvy?”, Thiêzmpln Linh Lung dòdbob hỏkckwi.

.

Google ngay trang || trùtqyfmtr uуệzzegn.мE ||
“Ặuishc...!Hêzmplzmpl, ta uốfrmyng ngụbkezm tràetnh, uốfrmyng ngụbkezm tràetnh đusncãjetn!”
jetno mùtqyfaqhai xong, cầubeym tràetnhzmpln uốfrmyng cạbkzxn.

“Giờcumnaqhai đusncưeqkvcxecc chưeqkva? Lãjetno Vũdttztqyf?”, Tầubeyn Ninh chậrnuvm rãjetni lêzmpln tiếzmplng.


Mộkthet tiếzmplng ầubeym đusnckthet nhiêzmpln vang lêzmpln, ly tràetnh trong tay lãjetno mùtqyfaaxci xuốfrmyng bàetnhn, lạbkzxi thêzmplm mộkthet tiếzmplng soạbkzxt nữtewba vang lêzmpln, lãjetno mùtqyf đusncóaqha đusnckthet nhiêzmpln biếzmpln mấjdtgt khôghpcng thấjdtgy đusncâzltyu nữtewba.

“Cáoxyei têzmpln nàetnhy...”
Thấjdtgy cảkizunh nàetnhy, mọykmli ngưeqkvcumni đusncbkzxu kinh ngạbkzxc khôghpcng thôghpci.

“Bảkizuo ôghpcng ta bóaqhai màetnh, sao lạbkzxi chạbkzxy?”
Tầubeyn Ninh mỉoxyem cưeqkvcumni: “Chạbkzxy khôghpcng thoáoxyet đusncâzltyu, chúbkezng ta đusnci thôghpci!”
Mấjdtgy ngưeqkvcumni đusnccumnng dậrnuvy, rờcumni khỏkckwi quáoxyen tràetnh.

Mộkthet bêzmpln kháoxyec, lãjetno mùtqyf kia chạbkzxy nhanh nhưeqkv gióaqha, xuấjdtgt hiệzzegn ởdjseaqhac đusncưeqkvcumnng, vỗzqtb ngựnfkpc, khôghpcng khỏkckwi than: “Dọykmla chếzmplt ôghpcng đusncâzltyy rồpowci, dọykmla chếzmplt ôghpcng đusncâzltyy rồpowci, sao lạbkzxi, sao lạbkzxi, trờcumni đusncjdtgt ơaaxci, Cửoaeyu U đusncbkzxi lụbkezc nàetnhy sắaqhap thay đusncaaxci rồpowci sao?”
“Lãjetno Vũdttztqyf, ngưeqkvơaaxci chạbkzxy cáoxyei gìhdlq?”
Mộkthet âzltym thanh đusnckthet nhiêzmpln vang lêzmpln bêzmpln tai, nhưeqkvng lãjetno mùtqyf nhìhdlqn quanh, chẳuishng thấjdtgy cóaqha ai.


“Con mẹeqkvaqha, khôghpcng đusncưeqkvcxecc rồpowci, ta khôghpcng thểkthedjse lạbkzxi thàetnhnh Thiêzmpln Vũdttzetnhy nữtewba rồpowci!”
jetno mùtqyf co giòdbob đusnckizunh chạbkzxy.

“Ngưeqkvơaaxci màetnh chạbkzxy, cóaqha tin ta đusncàetnho mảkizu tổaaxc nhàetnh họykmldttz củnfkpa ngưeqkvơaaxci lêzmpln khôghpcng?”
Nghe vậrnuvy, lãjetno Vũdttztqyf khôghpcng khỏkckwi run lêzmpln, cắaqhan chặiliyt rălhnkng.

“Trờcumni đusncjdtgt ơaaxci, sao ta lạbkzxi va phảkizui lãjetno tổaaxcghpcng nàetnhy chứcumn!”
jetno Vũdttztqyf nhấjdtgt thờcumni ủnfkpdttz trởdjse lạbkzxi, chỉoxye đusncàetnhnh dừttrdng bưeqkvzqtbc châzltyn, quay ngưeqkvcumni lạbkzxi.

etnh mộkthet bêzmpln kháoxyec, Tầubeyn Ninh dẫiqyan mọykmli ngưeqkvcumni đusnci dạbkzxo trêzmpln đusncưeqkvcumnng, miệzzegng nhưeqkv đusncang niệzzegm chúbkezhdlq đusncóaqha, khiếzmpln cho mấjdtgy ngưeqkvcumni Lýynng Nhấjdtgt Phàetnhm vàetnh Thẩynngm Vălhnkn Hiêzmpln đusncbkzxu khôghpcng hiểktheu vìhdlq sao.

jetno mùtqyf đusncóaqha chạbkzxy mấjdtgt, Tầubeyn Ninh khôghpcng vộkthei màetnhdbobn ởdjse đusncâzltyy đusnci bộkthe nhàetnhn nhãjetn, lạbkzxi còdbobn lẩynngm bẩynngm gìhdlq đusncóaqha, hay làetnhaaxci nãjetno rồpowci?
Cứcumn niệzzegm nhưeqkv thếzmpl thìhdlq ngưeqkvcumni ta sẽkckw ngoan ngoãjetnn chạbkzxy vềbkzx hảkizu?
Nhưeqkvng đusncang lúbkezc mấjdtgy ngưeqkvcumni lẩynngm bẩynngm, thìhdlq mộkthet bóaqhang ngưeqkvcumni đusnckthet nhiêzmpln vộkthei vãjetn chạbkzxy vềbkzxeqkvzqtbng nàetnhy..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.