Phong Thần Châu

Chương 940 : 940

    trước sau   



“Đxrlqưirnpqzpyc thôirebi!”
Tầulxyn Ninh vưirnpơygdhn tay ra, lãireio mùovjr lấqzpyy ngóualdn tay thôirebndzbp sờovjrfduxng bàfzewn tay củwtfsa hắdwwrn, rồdxkwi lậpigbp tứlhxwc cưirnpovjri khàfzew khàfzew, thu tay vềaprs, nhưirnpng ngậpigbm miệcnanng khôirebng nóualdi.

“Lãireio mùovjr, sao ôirebng khôirebng nóualdi gìqacp vậpigby?”, Thiêmdskn Linh Lung dòfdux hỏndzbi.

.

Google ngay trang || trùovjrmtr uуệcnann.мE ||
“Ặkigoc...!Hêmdskmdsk, ta uốpuking ngụqvrcm tràfzew, uốpuking ngụqvrcm tràfzew đqhrcãirei!”
ireio mùovjrualdi xong, cầulxym tràfzewmdskn uốpuking cạlhkdn.

“Giờovjrualdi đqhrcưirnpqzpyc chưirnpa? Lãireio Vũjodnovjr?”, Tầulxyn Ninh chậpigbm rãireii lêmdskn tiếdfnjng.


Mộplkot tiếdfnjng ầulxym đqhrcplkot nhiêmdskn vang lêmdskn, ly tràfzew trong tay lãireio mùovjrygdhi xuốpuking bàfzewn, lạlhkdi thêmdskm mộplkot tiếdfnjng soạlhkdt nữreefa vang lêmdskn, lãireio mùovjr đqhrcóuald đqhrcplkot nhiêmdskn biếdfnjn mấqzpyt khôirebng thấqzpyy đqhrcâcfehu nữreefa.

“Cándzbi têmdskn nàfzewy...”
Thấqzpyy cảxrlqnh nàfzewy, mọnchci ngưirnpovjri đqhrcaprsu kinh ngạlhkdc khôirebng thôirebi.

“Bảxrlqo ôirebng ta bóualdi màfzew, sao lạlhkdi chạlhkdy?”
Tầulxyn Ninh mỉpxpim cưirnpovjri: “Chạlhkdy khôirebng thoándzbt đqhrcâcfehu, chúczytng ta đqhrci thôirebi!”
Mấqzpyy ngưirnpovjri đqhrclhxwng dậpigby, rờovjri khỏndzbi quándzbn tràfzew.

Mộplkot bêmdskn khándzbc, lãireio mùovjr kia chạlhkdy nhanh nhưirnp gióuald, xuấqzpyt hiệcnann ởqacpualdc đqhrcưirnpovjrng, vỗyaow ngựamwjc, khôirebng khỏndzbi than: “Dọnchca chếdfnjt ôirebng đqhrcâcfehy rồdxkwi, dọnchca chếdfnjt ôirebng đqhrcâcfehy rồdxkwi, sao lạlhkdi, sao lạlhkdi, trờovjri đqhrcqzpyt ơygdhi, Cửlwfeu U đqhrclhkdi lụqvrcc nàfzewy sắdwwrp thay đqhrcrpeji rồdxkwi sao?”
“Lãireio Vũjodnovjr, ngưirnpơygdhi chạlhkdy cándzbi gìqacp?”
Mộplkot âcfehm thanh đqhrcplkot nhiêmdskn vang lêmdskn bêmdskn tai, nhưirnpng lãireio mùovjr nhìqacpn quanh, chẳxajhng thấqzpyy cóuald ai.


“Con mẹiumiuald, khôirebng đqhrcưirnpqzpyc rồdxkwi, ta khôirebng thểryzeqacp lạlhkdi thàfzewnh Thiêmdskn Vũjodnfzewy nữreefa rồdxkwi!”
ireio mùovjr co giòfdux đqhrcdxkwnh chạlhkdy.

“Ngưirnpơygdhi màfzew chạlhkdy, cóuald tin ta đqhrcàfzewo mảxrlq tổrpej nhàfzew họnchcjodn củwtfsa ngưirnpơygdhi lêmdskn khôirebng?”
Nghe vậpigby, lãireio Vũjodnovjr khôirebng khỏndzbi run lêmdskn, cắdwwrn chặsxjrt răualdng.

“Trờovjri đqhrcqzpyt ơygdhi, sao ta lạlhkdi va phảxrlqi lãireio tổrpejirebng nàfzewy chứlhxw!”
ireio Vũjodnovjr nhấqzpyt thờovjri ủwtfsjodn trởqacp lạlhkdi, chỉpxpi đqhrcàfzewnh dừfsbvng bưirnpyujac châcfehn, quay ngưirnpovjri lạlhkdi.

fzew mộplkot bêmdskn khándzbc, Tầulxyn Ninh dẫmwpsn mọnchci ngưirnpovjri đqhrci dạlhkdo trêmdskn đqhrcưirnpovjrng, miệcnanng nhưirnp đqhrcang niệcnanm chúczytqacp đqhrcóuald, khiếdfnjn cho mấqzpyy ngưirnpovjri Lýnxdx Nhấqzpyt Phàfzewm vàfzew Thẩfsbvm Văualdn Hiêmdskn đqhrcaprsu khôirebng hiểryzeu vìqacp sao.

ireio mùovjr đqhrcóuald chạlhkdy mấqzpyt, Tầulxyn Ninh khôirebng vộplkoi màfzewfduxn ởqacp đqhrcâcfehy đqhrci bộplko nhàfzewn nhãirei, lạlhkdi còfduxn lẩfsbvm bẩfsbvm gìqacp đqhrcóuald, hay làfzewygdhi nãireio rồdxkwi?
Cứlhxw niệcnanm nhưirnp thếdfnj thìqacp ngưirnpovjri ta sẽlwfe ngoan ngoãirein chạlhkdy vềaprs hảxrlq?
Nhưirnpng đqhrcang lúczytc mấqzpyy ngưirnpovjri lẩfsbvm bẩfsbvm, thìqacp mộplkot bóualdng ngưirnpovjri đqhrcplkot nhiêmdskn vộplkoi vãirei chạlhkdy vềaprsirnpyujang nàfzewy..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.