Phong Thần Châu

Chương 939 : 939

    trước sau   



Nghe vậobfey, Kiếbtlzm Tiểsasdu Minh nóbmodi nhỏqjut hỏqjut: “Ca, mộsbnxt ly tràafjz mộsbnxt ngàafjzn linh thạrvxqch đpcjróbmod, dùhpyhjvryfyas huynh cóbmod tiềrqxxn đpcjri nữbxuba thìwlhkydtzng khôyhleng thểsasditzmng phíhpyh vậobfey chứpwof?”  
Tầydtzn Ninh chỉitzmfyasqjuti màafjz khôyhleng đpcjrásbnxp.

“Cảbpadm ơvwcin côyhleng tửvvrq, cảbpadm ơvwcin côyhleng tửvvrq!”  
sbnxi têezipn ăfyasn màafjzy kia lụjvryc lọbgbdi, bưfyaspgfcc đpcjrếbtlzn bêezipn cạrvxqnh bàafjzn Tầydtzn Ninh rồevuti ngồevuti xuốnbrrng.

afjz mộsbnxt ngưfyasqjuti mùhpyh!.

Truyệpvjgn Dịyargfyasng
Mấpwzpy ngưfyasqjuti Thiêezipn Linh Lung ghéqjutt bỏqjut ngồevuti sang mộsbnxt bêezipn.

Tầydtzn Ninh lạrvxqi cầydtzm ly tràafjzezipn, nhấpwzpp mộsbnxt ngụjvrym, chưfyasa nóbmodi câitzmu gìwlhk.


itzmo mùhpyh ngồevuti xuốnbrrng, chắyblip tay cưfyasqjuti nóbmodi: “Mấpwzpy vịyarg vừqtqya nhìwlhkn đpcjrãitzm biếbtlzt làafjz khíhpyh đpcjrsbnx bấpwzpt phàafjzm rồevuti, lãitzmo mùhpyh xin chàafjzo mỹbtlz nữbxub nhéqjut!”  
“Ôggwpng giảbpadhpyh àafjz?”  
Thiêezipn Linh Lung khôyhleng khỏqjuti nóbmodi: “Sao ôyhleng biếbtlzt ta làafjz mỹbtlz nữbxub vậobfey?”  
“Ta khôyhleng chỉitzm biếbtlzt, còpcjrn biếbtlzt côyhleafjz mộsbnxt ngưfyasqjuti đpcjrkdxxp, chưfyasa đpcjrydtzy hai mưfyasơvwcii tuổnerfi, lạrvxqi còpcjrn làafjz xửvvrq nữbxub nữbxuba chứpwof, hêezipezip! ”  
“Ôggwpng! vôyhle liêezipm sỉitzm!”  
itzmo mùhpyhfyasqjuti hềrqxx hềrqxx: “Lãitzmo mùhpyh ta làafjz thầydtzn bóbmodi toásbnxn đpcjrpwzpy, trêezipn đpcjrqjuti nàafjzy khôyhleng cóbmodwlhkafjz ta khôyhleng tìwlhkm đpcjrưfyaslgwmc hếbtlzt! ”  
“Ồggwp? Vậobfey sao?”  
Kiếbtlzm Tiểsasdu Minh cưfyasqjuti hìwlhkwlhkbmodi: “Vậobfey ôyhleng bóbmodi ta xem nàafjzo!”  
Nghe vậobfey, lãitzmo mùhpyh nhìwlhkn Kiếbtlzm Tiểsasdu Minh, kinh ngạrvxqc nóbmodi: “Chậobfec chậobfec, ghêezip thậobfet, ghêezip thậobfet, con chásbnxu củydgja Kiếbtlzm Thásbnxnh Kiếbtlzm Âzdwbm Sơvwcin cơvwci đpcjrpwzpy!”  
Lờqjuti nàafjzy nóbmodi ra, mấpwzpy ngưfyasqjuti đpcjrrqxxu kinh ngạrvxqc khôyhleng thôyhlei.

itzmo mùhpyhafjzy thậobfet sựpvjg xem bóbmodi đpcjrưfyaslgwmc sao?  

“Vậobfey còpcjrn ta?”, Thẩdwphm Văfyasn Hiêezipn cũydtzng cưfyasqjuti hỏqjuti.

“Chậobfec chậobfec, môyhlei đpcjrôyhlei tay thấpwzpt khiếbtlzu thôyhleng tâitzmm, tưfyasơvwcing lai chắyblic chắyblin sẽnbrrafjz mộsbnxt linh đpcjran đpcjrrvxqi sưfyas nhấpwzpt đpcjrafjzng đpcjróbmod!”  
jvry Nhấpwzpt Phàafjzm cũydtzng khôyhleng khỏqjuti hỏqjuti: “Vậobfey còpcjrn ta?”  
“Mệpvjgnh củydgja ngưfyasơvwcii phúzzip quýjvry, đpcjrâitzmy làafjz sẽnbrr gặnquip quýjvry nhâitzmn, tưfyasơvwcing lai cóbmod thàafjznh tựpvjgu vôyhle hạrvxqn, nhưfyasng phảbpadi nhớpgfc kỹbtlz, phảbpadi biếbtlzt básbnxo đpcjrásbnxp côyhleng ơvwcin củydgja quýjvry nhâitzmn đpcjróbmod, đpcjrnbrri xửvvrq nhưfyas cha vậobfey, nếbtlzu khôyhleng sẽnbrr chếbtlzt tưfyasơvwcii đpcjrpwzpy”.

Quýjvry nhâitzmn? Khôyhleng lẽnbrrafjz Tầydtzn Ninh?  
jvry Nhấpwzpt Phàafjzm cũydtzng ngẩdwphn ra, từqtqy khi Tầydtzn Ninh xuấpwzpt hiệpvjgn, Thanh Vâitzmn tôyhleng bọbgbdn họbgbdhpyhng hắyblin ta đpcjrúzzipng làafjz thuậobfen buồevutm xuôyhlei gióbmod, giờqjut hắyblin ta trởzsda thàafjznh đpcjrpvjg tửvvrq cấpwzpp cao nhấpwzpt, làafjz ngưfyasqjuti đpcjrrqxx cửvvrq cho vịyarg tríhpyhyhleng chủydgj đpcjrqjuti tiếbtlzp theo.

Mấpwzpy câitzmu nóbmodi củydgja lãitzmo mùhpyh khiếbtlzn mấpwzpy ngưfyasqjuti ngồevuti ởzsda đpcjrâitzmy trởzsdaezipn básbnxn tíhpyhn básbnxn nghi.

“Vậobfey xem củydgja ta đpcjri?”  
Tầydtzn Ninh mỉitzmm cưfyasqjuti nóbmodi.

itzmo mùhpyhfyasqjuti khàafjz khàafjzbmodi: “Khôyhleng vấpwzpn đpcjrrqxxwlhk, khôyhleng vấpwzpn đpcjrrqxxwlhk! ”  
bmodi xong, lãitzmo mùhpyh nhìwlhkn Tầydtzn Ninh rồevuti ồevut mộsbnxt tiếbtlzng, nóbmodi: “Vịyargyhleng tửvvrqafjzy cho ta xem tay nàafjzo!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.