Phong Thần Châu

Chương 939 : 939

    trước sau   



Nghe vậrigiy, Kiếwojwm Tiểxnjlu Minh nóunpji nhỏsmax hỏsmax: “Ca, mộmdbdt ly trànpzg mộmdbdt ngànpzgn linh thạruifch đfwegóunpj, dùxnjlgydfjaxv huynh cóunpj tiềcqrnn đfwegi nữmfcia thìthbcburpng khôdnubng thểxnjlmfcing phíctop vậrigiy chứmfci?”  
Tầlzgcn Ninh chỉctopjaxvburpi mànpzg khôdnubng đfwegáwvnwp.

“Cảtbcbm ơootin côdnubng tửgrxw, cảtbcbm ơootin côdnubng tửgrxw!”  
wvnwi têwojwn ăgasin mànpzgy kia lụwvnwc lọtioii, bưjaxvghpfc đfwegếwojwn bêwojwn cạruifnh bànpzgn Tầlzgcn Ninh rồuacpi ngồuacpi xuốevtdng.

npzg mộmdbdt ngưjaxvburpi mùxnjl!.

Truyệbjpun Dịasyzgasing
Mấsxyxy ngưjaxvburpi Thiêwojwn Linh Lung ghéqizyt bỏsmax ngồuacpi sang mộmdbdt bêwojwn.

Tầlzgcn Ninh lạruifi cầlzgcm ly trànpzgwojwn, nhấsxyxp mộmdbdt ngụwvnwm, chưjaxva nóunpji cârigiu gìthbc.


mfcio mùxnjl ngồuacpi xuốevtdng, chắaoqhp tay cưjaxvburpi nóunpji: “Mấsxyxy vịasyz vừevtda nhìthbcn đfwegãmfci biếwojwt lànpzg khíctop đfwegmdbd bấsxyxt phànpzgm rồuacpi, lãmfcio mùxnjl xin chànpzgo mỹaadb nữmfci nhéqizy!”  
“Ôgqrfng giảtbcbxnjl ànpzg?”  
Thiêwojwn Linh Lung khôdnubng khỏsmaxi nóunpji: “Sao ôdnubng biếwojwt ta lànpzg mỹaadb nữmfci vậrigiy?”  
“Ta khôdnubng chỉctop biếwojwt, còrpshn biếwojwt côdnubnpzg mộmdbdt ngưjaxvburpi đfwegsznmp, chưjaxva đfweglzgcy hai mưjaxvơootii tuổwjngi, lạruifi còrpshn lànpzg xửgrxw nữmfci nữmfcia chứmfci, hêwojwwojw! ”  
“Ôgqrfng! vôdnub liêwojwm sỉctop!”  
mfcio mùxnjljaxvburpi hềcqrn hềcqrn: “Lãmfcio mùxnjl ta lànpzg thầlzgcn bóunpji toáwvnwn đfwegsxyxy, trêwojwn đfwegburpi nànpzgy khôdnubng cóunpjthbcnpzg ta khôdnubng tìthbcm đfwegưjaxvfthdc hếwojwt! ”  
“Ồfiet? Vậrigiy sao?”  
Kiếwojwm Tiểxnjlu Minh cưjaxvburpi hìthbcthbcunpji: “Vậrigiy ôdnubng bóunpji ta xem nànpzgo!”  
Nghe vậrigiy, lãmfcio mùxnjl nhìthbcn Kiếwojwm Tiểxnjlu Minh, kinh ngạruifc nóunpji: “Chậrigic chậrigic, ghêwojw thậrigit, ghêwojw thậrigit, con cháwvnwu củcqrna Kiếwojwm Tháwvnwnh Kiếwojwm Âfwegm Sơootin cơooti đfwegsxyxy!”  
Lờburpi nànpzgy nóunpji ra, mấsxyxy ngưjaxvburpi đfwegcqrnu kinh ngạruifc khôdnubng thôdnubi.

mfcio mùxnjlnpzgy thậrigit sựasyz xem bóunpji đfwegưjaxvfthdc sao?  

“Vậrigiy còrpshn ta?”, Thẩdpqbm Văgasin Hiêwojwn cũburpng cưjaxvburpi hỏsmaxi.

“Chậrigic chậrigic, môdnubi đfwegôdnubi tay thấsxyxt khiếwojwu thôdnubng târigim, tưjaxvơooting lai chắaoqhc chắaoqhn sẽujzrnpzg mộmdbdt linh đfwegan đfwegruifi sưjaxv nhấsxyxt đfwegenzong đfwegóunpj!”  
gydf Nhấsxyxt Phànpzgm cũburpng khôdnubng khỏsmaxi hỏsmaxi: “Vậrigiy còrpshn ta?”  
“Mệbjpunh củcqrna ngưjaxvơootii phúfiet quýgydf, đfwegârigiy lànpzg sẽujzr gặmeuwp quýgydf nhârigin, tưjaxvơooting lai cóunpj thànpzgnh tựasyzu vôdnub hạruifn, nhưjaxvng phảtbcbi nhớghpf kỹaadb, phảtbcbi biếwojwt báwvnwo đfwegáwvnwp côdnubng ơootin củcqrna quýgydf nhârigin đfwegóunpj, đfwegevtdi xửgrxw nhưjaxv cha vậrigiy, nếwojwu khôdnubng sẽujzr chếwojwt tưjaxvơootii đfwegsxyxy”.

Quýgydf nhârigin? Khôdnubng lẽujzrnpzg Tầlzgcn Ninh?  
gydf Nhấsxyxt Phànpzgm cũburpng ngẩdpqbn ra, từevtd khi Tầlzgcn Ninh xuấsxyxt hiệbjpun, Thanh Vârigin tôdnubng bọtioin họtioixnjlng hắaoqhn ta đfwegúfietng lànpzg thuậrigin buồuacpm xuôdnubi gióunpj, giờburp hắaoqhn ta trởooti thànpzgnh đfwegbjpu tửgrxw cấsxyxp cao nhấsxyxt, lànpzg ngưjaxvburpi đfwegcqrn cửgrxw cho vịasyz tríctopdnubng chủcqrn đfwegburpi tiếwojwp theo.

Mấsxyxy cârigiu nóunpji củcqrna lãmfcio mùxnjl khiếwojwn mấsxyxy ngưjaxvburpi ngồuacpi ởooti đfwegârigiy trởootiwojwn báwvnwn tíctopn báwvnwn nghi.

“Vậrigiy xem củcqrna ta đfwegi?”  
Tầlzgcn Ninh mỉctopm cưjaxvburpi nóunpji.

mfcio mùxnjljaxvburpi khànpzg khànpzgunpji: “Khôdnubng vấsxyxn đfwegcqrnthbc, khôdnubng vấsxyxn đfwegcqrnthbc! ”  
unpji xong, lãmfcio mùxnjl nhìthbcn Tầlzgcn Ninh rồuacpi ồuacp mộmdbdt tiếwojwng, nóunpji: “Vịasyzdnubng tửgrxwnpzgy cho ta xem tay nànpzgo!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.