Phong Thần Châu

Chương 939 : 939

    trước sau   



Nghe vậelvvy, Kiếswtem Tiểcwytu Minh nósdbei nhỏvdor hỏvdor: “Ca, mộugxgt ly tràhmhg mộugxgt ngàhmhgn linh thạpozich đjhzzósdbe, dùmdluhjfkvroj huynh cósdbe tiềjdspn đjhzzi nữukmpa thìobnmmeelng khôudwxng thểcwytkrlsng phíhjfk vậelvvy chứuhmu?”  
Tầpfezn Ninh chỉzvkivrojgufii màhmhg khôudwxng đjhzzáktrep.

“Cảcwytm ơnfsxn côudwxng tửmtnw, cảcwytm ơnfsxn côudwxng tửmtnw!”  
ktrei têriten ăjhzzn màhmhgy kia lụdeffc lọccuri, bưvrojeguic đjhzzếswten bêriten cạpozinh bàhmhgn Tầpfezn Ninh rồuhmei ngồuhmei xuốveusng.

hmhg mộugxgt ngưvrojgufii mùmdlu!.

Truyệqibwn Dịbnoajhzzng
Mấxyhhy ngưvrojgufii Thiêriten Linh Lung ghévrojt bỏvdor ngồuhmei sang mộugxgt bêriten.

Tầpfezn Ninh lạpozii cầpfezm ly tràhmhgriten, nhấxyhhp mộugxgt ngụdeffm, chưvroja nósdbei câudwxu gìobnm.


krlso mùmdlu ngồuhmei xuốveusng, chắlkbdp tay cưvrojgufii nósdbei: “Mấxyhhy vịbnoa vừknaxa nhìobnmn đjhzzãkrls biếswtet làhmhg khíhjfk đjhzzugxg bấxyhht phàhmhgm rồuhmei, lãkrlso mùmdlu xin chàhmhgo mỹjhzz nữukmp nhévroj!”  
“Ômmdnng giảcwytmdlu àhmhg?”  
Thiêriten Linh Lung khôudwxng khỏvdori nósdbei: “Sao ôudwxng biếswtet ta làhmhg mỹjhzz nữukmp vậelvvy?”  
“Ta khôudwxng chỉzvki biếswtet, còlkbdn biếswtet côudwxhmhg mộugxgt ngưvrojgufii đjhzzwlzvp, chưvroja đjhzzpfezy hai mưvrojơnfsxi tuổpozii, lạpozii còlkbdn làhmhg xửmtnw nữukmp nữukmpa chứuhmu, hêriterite! ”  
“Ômmdnng! vôudwx liêritem sỉzvki!”  
krlso mùmdluvrojgufii hềjdsp hềjdsp: “Lãkrlso mùmdlu ta làhmhg thầpfezn bósdbei toáktren đjhzzxyhhy, trêriten đjhzzgufii nàhmhgy khôudwxng cósdbeobnmhmhg ta khôudwxng tìobnmm đjhzzưvrojijwkc hếswtet! ”  
“Ồavgn? Vậelvvy sao?”  
Kiếswtem Tiểcwytu Minh cưvrojgufii hìobnmobnmsdbei: “Vậelvvy ôudwxng bósdbei ta xem nàhmhgo!”  
Nghe vậelvvy, lãkrlso mùmdlu nhìobnmn Kiếswtem Tiểcwytu Minh, kinh ngạpozic nósdbei: “Chậelvvc chậelvvc, ghêrite thậelvvt, ghêrite thậelvvt, con cháktreu củxyhha Kiếswtem Tháktrenh Kiếswtem Ântovm Sơnfsxn cơnfsx đjhzzxyhhy!”  
Lờgufii nàhmhgy nósdbei ra, mấxyhhy ngưvrojgufii đjhzzjdspu kinh ngạpozic khôudwxng thôudwxi.

krlso mùmdluhmhgy thậelvvt sựxyhh xem bósdbei đjhzzưvrojijwkc sao?  

“Vậelvvy còlkbdn ta?”, Thẩjjkvm Văjhzzn Hiêriten cũmeelng cưvrojgufii hỏvdori.

“Chậelvvc chậelvvc, môudwxi đjhzzôudwxi tay thấxyhht khiếswteu thôudwxng tâudwxm, tưvrojơnfsxng lai chắlkbdc chắlkbdn sẽgufihmhg mộugxgt linh đjhzzan đjhzzpozii sưvroj nhấxyhht đjhzzorbkng đjhzzósdbe!”  
hjfk Nhấxyhht Phàhmhgm cũmeelng khôudwxng khỏvdori hỏvdori: “Vậelvvy còlkbdn ta?”  
“Mệqibwnh củxyhha ngưvrojơnfsxi phúrapp quýhjfk, đjhzzâudwxy làhmhg sẽgufi gặsmzvp quýhjfk nhâudwxn, tưvrojơnfsxng lai cósdbe thàhmhgnh tựxyhhu vôudwx hạpozin, nhưvrojng phảcwyti nhớegui kỹjhzz, phảcwyti biếswtet báktreo đjhzzáktrep côudwxng ơnfsxn củxyhha quýhjfk nhâudwxn đjhzzósdbe, đjhzzveusi xửmtnw nhưvroj cha vậelvvy, nếswteu khôudwxng sẽgufi chếswtet tưvrojơnfsxi đjhzzxyhhy”.

Quýhjfk nhâudwxn? Khôudwxng lẽgufihmhg Tầpfezn Ninh?  
hjfk Nhấxyhht Phàhmhgm cũmeelng ngẩjjkvn ra, từknax khi Tầpfezn Ninh xuấxyhht hiệqibwn, Thanh Vâudwxn tôudwxng bọccurn họccurmdlung hắlkbdn ta đjhzzúrappng làhmhg thuậelvvn buồuhmem xuôudwxi giósdbe, giờgufi hắlkbdn ta trởorbk thàhmhgnh đjhzzqibw tửmtnw cấxyhhp cao nhấxyhht, làhmhg ngưvrojgufii đjhzzjdsp cửmtnw cho vịbnoa tríhjfkudwxng chủxyhh đjhzzgufii tiếswtep theo.

Mấxyhhy câudwxu nósdbei củxyhha lãkrlso mùmdlu khiếswten mấxyhhy ngưvrojgufii ngồuhmei ởorbk đjhzzâudwxy trởorbkriten báktren tíhjfkn báktren nghi.

“Vậelvvy xem củxyhha ta đjhzzi?”  
Tầpfezn Ninh mỉzvkim cưvrojgufii nósdbei.

krlso mùmdluvrojgufii khàhmhg khàhmhgsdbei: “Khôudwxng vấxyhhn đjhzzjdspobnm, khôudwxng vấxyhhn đjhzzjdspobnm! ”  
sdbei xong, lãkrlso mùmdlu nhìobnmn Tầpfezn Ninh rồuhmei ồuhme mộugxgt tiếswteng, nósdbei: “Vịbnoaudwxng tửmtnwhmhgy cho ta xem tay nàhmhgo!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.